1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cực phẩm khí phi - Tiểu Đậu Bố Đinh

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương 98: Đòi nợ
      Editor: phuogot_93
      Beta: Dung Cảnh


      biết nằm giườngđã ngủ bao lâu, Thiên Thiên từ từ tỉnh dậy.

      Đập vào mắt là khuôn mặt như trẻ con, hàng mi dài mảnh, lông mày rậm, môi mỏng khêu gợi, còn có làn dakia muốn chạm vào cái.

      Đợi chút, nàng nghĩ đâu vậy, vì sao bên cạnh nàng lại có nam nhân? Sao Hầu Quân Lâm lại ở giường nàng? Chẳng lẽ… Cúi đầu nhìn lại, cũng may quần áo người vẫn còn nguyên, người cũng thế, tức là bọn họ chưa phát sinh chuyện gì.

      Hưu tiếng, Thiên Thiên nhanh chóng nhảy xuống giường, ra ngoài phòng.

      Thiên Thiên vừa ra đến cửa, Hầu Quân Lâm nằm giường cũng mở mắt ra, nhìn bóng dáng xinh đẹp, khóe môi hơi nhếch lên.

      Lúc đầu gặp nàng chỉ thấy nàng rất đặc biệt, giống những khác mê luyến vẻ ngoài của , còn nữa, nàng bộc lộ thông minh, bình tĩnh tất cả đều hấp dẫn .

      Trước kia khi biết nàng là thê tử của người khác cũng chấn động , ngờ, đến cuối cùng giữa bọn họ lại có duyên phận như vậy, có hôn ước từ , muốn cảm tạ mẫu thân của , để cho nàng thành nương tử của .

      Búi tóc lộ hàng tóc mai, mỹ nhân có đôi mắt lạnh nhạt chứa đầy sức sống, làn da mịn màng như ngọc mềm mại tinh tế, cái miệng đào tô mà đỏ, kiễm diễm, sợi tóc ở hai bên má mang theo vẻ phong tìnhmê hoặc,mà đôi mắt to linh hoạt nhìn có chút nghịch ngợm, có chút bướng bỉnh, toàn thân mặc váy màu xanh nhạt, eo đủ nắm tay, đẹp tỳ vết, đẹp như nhiễm khói lửa nhân gian.

      nam nhân đứng chắp tay sau lưng, đôi mắt thâm thúy chăm chú nhìn bức tranh tường, đôi mắt nhu hòa, đồng thời lại có vài phần thâm tình, biết nghĩ đến cái gì, trong mắt cũng lộ ý cười.

      “Thuộc hạ bái kiến Tôn chủ!” nam tử áo đen cắt ngang vẻ nhu tình của đồng thời kéo trở về thực tại.

      .” Gương mặt nhu hòa của nam tử nháy mắt biến mất, giống như băng sơn rét lạnh.

      “Thuộc hạ theo lệnh Tôn chủ phân phó, truyền lệnh xuống để cho giang hồ biết lão Các chủ bị bệnh nguy kịch, sống được lâu nữa, nhưng người Tôn chủ muốn gặp đến nay vẫn chưa xuất , nhưng mà…”

      Nam tử tức giận tiếp!”

      Nam nhân áo đen ngẩng đầu nhìn nam tử vừa rồi còn chăm chú nhìn trong tranh, rồi lại cúi đầu tiếp tục “Nhưng mà hình như thuộc hạ gặp trong tranh…”

      “Cái gì? Ngươi nhìn thấy? Thấy lúc nào? Ngươi thấy nàng ở đâu?” Nam tử kích động hỏi.

      thời gian trước, khi Tôn chủ nhận vài vụ làm ăn, mục tiêu chính là trong tranh.”

      Oanh tiếng, nam tử ngã ngồi ghế quý phi, nhớ , mục tiêu vụ làm ăn đó là người sắp được Hoàng thượng Tây Lũng quốc phong làm phi tử, nhưng chuyện này có quan hệ gì với nàng?

      “Có thuộc hạ thi hành nhiệm vụ phát họ Kiều đó chính là trong tranh.”

      “Ngươi lặp lại lần nữa.” Nam tử xông về phía nam nhân áo đen, túm lấy cổ áo , rét lạnh .

      “Hồi bẩm Tôn chủ, nhiều năm nay Tôn chủ tìm kiếm chính là mục tiêu trong vụ làm ăn đó.” Dù nam tử áo đen sợ hãi nhưng vẫn lặp lại lời , theo bên cạnh Tôn chủ nhiều năm, làm sao biết tình cảm của Tôn chủ với trong tranh, nhưng mà…

      Bất kể như thế nào, nhiều năm như vậy, cũng coi như biết tung tích của nàng rồi, nam tử buông tay rồi xoay người nhìn trong tranh, giọng hỏi, “Bây giờ nàng ở nơi nào?”

      “Thuộc hạ thăm dò ràng, bây giờ nàng ở lăng mộ chuyên dụng của Hoàng thất, mới vừa hạ táng lâu.”

      Thân thể nam tử sững lại, lăng mộ? Nàng chết rồi? Sao có thể chứ? Vụ làm ăn trước đó phải thất bại sao? Sao nàng có thể ở trong lăng mộ?

      Nam tử áo đen cảm nhận được nghi vấn của nam nhân, cung kính , “Nhiệm vụ lần trước của chúng ta thất bại, nhưng mà ngày đó người bịt mặt bắt nàng đẩy nàng xuống vách núi đen, khi tìm thấy nàng tắt thở mà chết.”

      Hai mắt nam tử đột nhiên cảm thấy luống cuống, tìm nàng gần hai mươi năm, khi có tin tức lại là tin tức như vậy, cuối cùng vẫn bị vứt bỏ.

      “Ha ha…”

      “Tôn chủ…”

      “Đưa bản Tôn chủ xem phần mộ của nàng, dù có chết bản Tôn chủ cũng dễ dàng buông tha nàng." Nàng khiến chịu sỉ nhục như vậy, còn chưa đòi lại đượclàm sao nàng có thể chết, cho dù chết cũng muốn đòi lại.

      “Vâng.”

      Sau đó, hai bóng người nhanh chóng biến mất trong phòng, ngoài cửa sổ gió thổi khẽ, nhàng thổi đến bức tranh tường.

    2. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương 99: Mở hòm
      Editor: phuogot_93
      Beta: Dung Cảnh


      Lăng mộ

      “Tôn chủ, đây chính là nơi Hoàng thượng Tây Lũng quốc chôn cất trong tranh.” Nam tử áo đen chỉ vào bia mộ mới dựng .

      Nam tử ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy dòng chữ “Nhân tuyên thành hiến cung ý dực thiên khải Thục quý phi Thượng Quan thị.”

      “Ngươi chắc chắn người trong này chính là nàng?” Dòng họ này ghi là Thượng Quan mà phải Sở thị?

      “Hồi bẩm Tôn chủ, thuộc hạ hoàn toàn chắc chắn nữ tử bên trong chính là nữ tử trong bức tranh.”Nam nhân áo đen khẳng định.

      Nam tử trầm tư nhìn dòng chữ khắc bia mộ, lúc lâu sau lạnh lẽo phun ra hai chữ “Mở hòm!”

      “Ách?” Nam tử áo đen sững sờ nhìn chủ tử của mình, mở hòm? Vậy mà Tôn chủ muốn mở quan tài? Đây chỉ là bất kính với người chết mà còn rước xúi quẩy vào người.

      “Còn muốn bổn Tôn chủ lặp lại lần nữa sao?” Chỉ cần có chút hi vọng, tuyệt đối bỏ qua cơ hội.

      “Tôn chủ, nơi này là lăng mộ chuyên dụng của hoàng thất, hơn nữa xung quanh có ít lính gác, nếu như mở hòm chắc chắn khiến cho quan binh chú ý, chỉ e…” Nam tử áo đen còn chưa xong, chỉ thấy đôi mắt nam tử lạnh lùng nhìn chằm chằm, sau đó nam tử tập hợp tất cả nội lực người vào lòng bàn tay, hung hăng đánh chưởng vào ngôi mộ mới dựng, chỉ nghe thấy oanh tiếng.

      Phần mộ bị chia ra làm hai, ngay cả quan tài bên trong cũng bị bật nắp, lộ ra thi thể ở bên trong.

      Thị vệ trông coi lăng mộ nghe thấy thanh đều rối rít chạy tới nơi phát ra tiếng động.

      Nam tử nhìn khuôn mặt của thi thể bị hủy, trong lòng vốn căng thẳng cũng thả lỏng “ thôi, đây phải là nàng.”

      Nam tử áo đen cũng nhìn thấy thi thể lộ ở bên ngoài, khi thấy thi thể này ngây người, chuyện này…

      Ngày đó thấy trong tranh của Tôn chủ, nhưng mà bây giờ khuôn mặt của thi thể này bị chém mấy chục đao, mặt đều là vết đao chằng chịt, hoàn toàn tướng mạo, rốt cuộc là ai mà nhẫn tâm đối với như vậy.

      Cho đến khi Tôn chủ hạ lệnh, mới phản ứng lại.

      Khi quan binh chạy đến vừa vặn nhìn thấy hai bóng dáng biến mất, lại thấy bóng lưng.

      “Mau vào cung bẩm báo.” quan binh nhìn có vẻ có chức quan khá lớn .

      “Vâng.”

      “Chuyện xảy ra hôm nay, bất luận kẻ nào cũng được để lộ chút tin tức ra bên ngoài.”Vị quan binh kia tiếp tục .

      “Thuộc hạ tuân mệnh.”

      Bọn họ canh giữ lăng mộ lâu, đây là lần đầu thấy chuyện như vậy, phi tử chuẩn bị vào cung sắc phong làm phi lại bỏ mạng đường, hạ táng rồi còn bị mở quan tài, phơi nắng dưới ánh mặt trời, rốt cuộc vị phi tử này đắc tội với ai mà chết rồi vẫn bị tra tấn như vậy.

      Hoàng cung

      Lính gác lăng mộ vừa bước vào hoàng cung bị thị vệ giữ cửa thành ngăn lại.

      phải ngươi là quan binh lăng mộ sao? Sao lại chạy tới hoàng cung hả?”Thị vệ giữ cửa nhìn quan binh trước mặt tò mò hỏi.

      Binh lính bảo vệ lăng mộ và binh lính bảo vệ hoàng cung có phần khác nhau nên dễ dàng nhận ra.

      “Mộ của Thục phi nương nương bị người ta làm nổ, ta tới bẩm báo hoàng thượng.”

      “Người nào dám lớn mật như thế, dám cho nổ lăng mộ hoàng thất.” Thị vệ kia cũng cảm thấy kinh ngạc cực kỳ.

      “Ta phải mau chóng vào bẩm báo, trễ chút nữa Thục phi nương nương chết cũng nhắm mắt.” Người lính gác kia sốt ruột .

      “Chờ chút, Tuyết phi nương nương từng hạ lệnh, trong cung cho phép bất cứ ai được ở trước mặt hoàng thượng nhắc đến Thục phi nương nương, ngươi bẩm báo với hoàng thượng chuyện này có khi lại bị chặt đầu đấy!” Thi vệ kia đột nhiên nghĩ đến, nhắc nhở .

      “A? Vậy phải làm sao bây giờ?”

      “Hay là ngươi bẩm báo cho Tuyết phi nương nương hoặc Lương phi nương nương, chỉ cần phải ở trước mặt hoàng thượng là có thể bảo vệ cái mạng .”

      Người lính gáckia suy nghĩ chút, gật đầu cảm tạ “Ừ, cám ơn ngươi nhắc nhở, bằng hôm nay ta có mạng đến mà còn mạng về, có cơ hội mời ngươi uống ly.”

      Rồi sau đó, người lính gác kia trực tiếp chạy tới Tuyết viên.

      “Những chuyện ngươi ?” Tuyết Diên nghe lính gác trước mặt bẩm báo xong, bình tĩnh hỏi, ra trong lòng nàng ta kích động thôi. “Nô tài dám lừa gạt nương nương.”

      ngờ tiện nhân kia có ít kẻ thù, chết rồi mà có người vẫn buông tha, mở quan tài để thi thể bị phơi nắng, điều đó sỉ nhục biết bao, ngờ được ngờ được, đây chính là kết cục của tiện nhân kia, Tuyết Diên thầm vui vẻ .

      “Được rồi, ngươi cần bẩm báo với Hoàng thượng, Bổn cung thưởng cho ngươi trăm lượng, nếu người áo đen kia biến mất, các ngươi cũng cần truy tìm, truyền lệnh Bổn cung, nhanh chóng xây lại mộ cho Thục phi, còn chuyện hôm nay, quyết thể lộ ra ngoài, đặc biệt là hoàng thượng, biết chưa?”

      “Tạ nương nương ban thưởng, nô tài làm theo ý chỉ nương nương, quyết khiến nương nương thất vọng.” ngờ hôm nay có thể được ban thưởng, mặc dù hiểu nhưng có ngân lượng, cứ làm theo lời nương nương phân phó là được.

      Tuyết Diên nhìn bóng lưng kia rời , mặt lộ ra nụ cười, ngờ ông trời đối với nàng ta tệ, biết mình hận nữ nhân kia, lại có thể khiến nữ nhân kia rơi xuống vách đá rồi bị người phá hủy dung mạo, sau khi hạ táng còn có người đào thi thể nàng phơi dưới ánh mặt trời.

      Chuyện còn lại chính là nàng phải bắt đầu lấy được trái tim của Hoàng thượng.

      ………

      “Chủ tử, người trong mộ phải người trong tranh sao?” Nam tử áo đen còn nhớ câu khẳng định của Tôn chủ.

      “Ngu ngốc, ngươi cũng phải là ngày đầu theo bên cạnh bản Tôn chủ, trong mộ nhìn qua cũng biết chỉ là còn trẻ tuổi, mà nàng tại ít nhất cũng phải là thiếu nữ trẻ tuổi nữa, chẳng lẽ ngay cả điểm này ngươi cũng sao?” Nam tử tức giận .

      Nam tử áo đen sau khi suy nghĩ chút cũng thấy Tôn chủ đúng, lúc ấy chỉ thấy ngày đó cùng trong bức tranh trong phòng Tôn chủ rất giống nhau, hơn nữa sau đó lại truyền đến tin tức nàng chết, cũng nghĩ nhiều, trực tiếp bẩm báo với Tôn chủ chuyện này.

      tại suy nghĩ kỹ chút, cảm thấy Tôn chủ cũng đúng.

      “Thỉnh Tôn chủ trách phạt.”

      “Ngươi chắc chắn trong mộ trước đây có tướng mạo tương tự trong tranh?”Nếu như người trong mộ phải nàng, vậy hẳn là người thân của nàng, chừng là người thân của nàng .

      “Thuộc hạ chắc chắn.”

      thăm dò ràng thân phận trong mộ, còn có ấy còn người thân nào?”

      “Dạ, thuộc hạ tuân lệnh.”

      Sở Liên, coi như năm đó nàng trốn thoát hôn của ta và nàng, nhưng tại nàng trốn thoát khỏi tay ta. Năm đó chỉ là sát thủ nho , tại như vậy, thân phân của giống như trước, tuyệt đối có năng lực giữ nàng lại bên mình.

      Tiêu Diêu sơn trang

      “Ông ngoại, mặc dù thuốc này thể giúp ông hồi phục hoàn toàn nhưng có thể ép chất độc người ông ra ngoài, chỉ là ông ngoại lại phải đợi Hầu Quân Lâm tìm được Quỷ Y Tử.” Thiên Thiên vừa giúp Sở Hoan uống hết chén thuốc vừa giọng ra.

      “Thiên Thiên, con cần vì tính mạng của ta mà bận rộn, ta biết mình còn nhiều thời gian, có thể gặp được con là ta rất vui.” Sở Hoan nhàn nhạt .

      “Ông ngoại, bây giờ người là người thân duy nhất của con, chẳng lẽ người nhẫn tâm bỏ con lại mình sao?” vất vả mới tìm được người thân mến, sao nàng có thể để mất được?

      “Nha đầu ngốc, ông ngoại già rồi, sớm muộn gì cũng có ngày chết, con cần đau lòng như vậy, chẳng phải bên cạnh con còn có Quân Lâm rồi sao? nam nhân đáng để con , ông ngoại cũng tin thương con tốt, để con đau lòng khổ sở.

      Trước kia ông ngoại vì tìm lầm đối tượng cho Liên nhi mới làm ra kết cục như vậy, chỉ là Quân Lâm là người tệ, Thiên Thiên, con cẩn thận suy nghĩ xem sao?” Sở Hoan nhắc tới Sở Liên đôi mắtkhông kìm được nước mắt, rơi xuống.

      Nhắc tới Hầu Quân Lâm, Thiên Thiên lại nghĩ tới chuyện xảy ra sáng nay, nam tử kia dám thừa dịp nàng mệt mỏi ngủ saymà táy máy tay chân.

      “Con biết rồi, ông ngoại cần vì mẫu thân mà thương tâm khổ sở, mẫu thân sống đời vui vẻ, chừng chết cũng là loại giải thoát. Lại , có lẽ mẫu thân cũng hi vọng ông ngoại vì bà mà thương tâm khổ sở như vậy.” Trong ký ức, mẫu thân sống tốt, mặc kệ là nam nhân nàng hay là phu nhân của nam nhân đó đều làm mẫu thân bị tổn thương, chỉ là nàng báo thù thay cho mẫu thân rồi.

      “Ừ” Sở Hoan gật đầu cái.

      Dần dần Sở Hoan chìm vào giấc ngủ, Thiên Thiên cũng ra khỏi mật thất, nhìn bầu trời màu xanh, còn có đám mây trắng, nhớ tới trước kia ở đại, sau khi cha mẹ bị tai nạn xe cộ, bản thân cũng lẻ loi hiu quạnh mình, sau đó khó khăn lắm mới tìm được người mình, chỉ là nghĩ tới, người đó lại…

      Đột nhiên

      “Nương tử…” mỹ nam tử có khuôn mặt trẻ con từ phía sau ôm lấy nữ tử xinh đẹp, cúi đầu ngửi mùi thơm nhàn nhạt.

      Hai tay nữ tử kéo qua, ném nam tử qua vai lộn về phía trước mấy thước.

      “Nương tử…” Bày ra bộ dáng vô tội, nước mắt đảo quanh tròng mắt…

    3. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương 100: Nguyệt công tử
      Editor: phuogot_93
      Beta: Dung Cảnh


      “Hầu Quân Lâm, ta nhớ từng cảnh cáo ngươi được gọi ta là nương tử, đây chính là kết cục của việc ngươi nghe lời.” Thiên Thiên lạnh lùng nhìn mỹ nam tử nước mắt đảo quanh ngồi bãi cỏ.

      Nàng vừa nghĩ đến chuyện người đàn ông tuyệt tình ở đại, lập tức xuất , cái này cũng thể trách nàng cho trang chủ mặt mũi, lại nàngđã từng cảnh cáo nhiều lần được gọi nàng là nương tử.

      “Nhưng chúng ta là phu thê mà, chỉ thiếu mỗi bái đường thôi, lại phải tối qua chúng ta còn ngủ chung giường hay sao?” Hầu Quân Lâm đứng dậy xoa xoa cái mông của mình, vẻ mặt vô tội .

      “Hầu Quân Lâm, ngươi còn dám đến chuyện này, dám nhân cơ hội giở trò với ta.” Thiên Thiên lập tức lửa giận ngút trời, tiến lên kéo tay, Hầu Quân Lâm vừa mới đứng dậy lại bị Thiên Thiên đánh bay.

      may là xung quanh có ai, nếu nhất định Thiên Thiên bị người của Tiêu Diêu sơn trang quở trách, vậy mà nàng dám đánh bay trang chủ tôn kính của họ, hơn nữa còn là hai lần liên tiếp.

      “Nương tử…” Hầu Quân Lâm đáng thương nhìn vẻ mặt tức giận của Thiên Thiên, biết lúc này thể lấy cứng đối cứng, bằng người thiệt nhất chính là .

      Cuối cùng, biết có phải do dáng vẻ đáng thương của Hầu Quân Lâm khiến Thiên Thiên đại phát từ bi hay , tức giận mặt biến mất mà lại nở nụ cười .

      “Đường đường là trang chủ Tiêu Diêu sơn trang cũng có vẻ mặt này.” Thiên Thiên nhìn vẻ mặt đáng thương, hơn nữa còn ít nước mắt chực chờ rơi xuống, cộng thêm khuôn mặt lại giống như đứa bé, tựa như tiểu hài tử được cho kẹo.

      “Nương tử tha thứ cho ta rồi.”Hầu Quân Lâm vui mừng cười .

      “Đợi chút, chỉ cần ngươi gọi nương tử nữa là được.Cho dù trước đó chúng ta có hôn ước nhưng bây giờ còn nữa, lại , hôn của ta phải cái hôn ước là có thể quyết định.” ra tổng thể mà , so với những thứ quyền thế Hoàng thất kia, Hầu Quân Lâm cũng tệ lắm, chỉ là, nàng…

      Hầu Quân Lâm cúi đầu, trầm tư rất lâu, rồi sau đó ngẩng đầu cười , “Được, chẳng qua ta nhất định có biện pháp để cho nàng thành nương tử của ta.”

      Lần đầu tiên nhìn thấy cũng biết nàng phải là nữ tử mà bất cứ kẻ nào có thể khống chế được, huống hồ chỉ là cái hôn ước miệng, nhưng mà cũng vẫn cảm tạ tồn tại của hôn ước này.

      Thiên Thiên nhàng cười, “Vậy bây giờ chúng ta đến chính !”

      “Nương tử, á, , Thiên Thiên, nàng muốn chuyện Quỷ Y Tử hả?”

      Thiên Thiên nở nụ cười tán thưởng, hổ là trang chủ Tiêu Diêu sơn trang, có thể dễ dàng đoán ra suy nghĩ của nàng.

      “Quỷ Y Tử y thuật cao siêu, hành tung lúc lúc , hơn nữa chỉ cứu người muốn cứu, nếu muốn cứu người cho núi vàng núi bạc, thậm chí quyền thế cao nhất, cũng tuyệt đối cứu.” Hầu Quân Lâm giọng ra.

      “Như vậy, nếu muốn cứu ông ngoại, cho dù tìm được cũng vô ích.” ngờ đời còn có người có tính tình như vậy, nhưng nếu muốn cứu ông ngoại sao đây?Vậy chẳng phải nàng mất người thân duy nhất sao?

      “Đúng vậy.” ra đó cũng là lo lắng của , cho dù tìm được Quỷ Y Tử, nếu Quỷ Y Tử muốn ra tay cứu giúp, lão Các chủ vẫn sống được, nhưng đây là hy vọng cuối cùng, quyết thể buông tha.

      có đặc biệt thích cái gì ?”

      Hầu Quân Lâm suy nghĩ chút, lắc đầu “ giang hồ, Quỷ Y Tử vẫn luôn là người bí , ai biết thích gì và diện mạo ra sao, nhưng lại có tin đồn Quỷ Y Tử từng thu nhận hai đồ đệ, nhưng hai đồ đệ này là người nào ai biết. Chỉ là…”

      “Chỉ là làm sao?” Thiên Thiên lo lắng hỏi.

      “Chỉ là giang hồ có lời đồn đại, Nguyệt công tử là trong hai đồ đệ của Quỷ Y Tử, nhưng chưa chứng thực qua, mà hành tung của Nguyệt công tử cũng rất bí , căn bản có mấy người biết thân phận của Nguyệt công tử. Nếu như đội tình báo Ám Nguyệt vẫn còn, những tin tức này nhất định có thể nhanh chóng lấy được chứng thực, chỉ là…”

      “Nguyệt công tử?” Đột nhiên Thiên Thiên nhớ tới Hàn, nhớ lần đầu tiên thấy , nàng giả trang thành Nguyệt công tử mà có thể biết thân phận của nàng, chẳng lẽ biết Nguyệt công tử?

      “Còn nữa, chẳng lẽ đội tình báo Ám Nguyệt chỉ nghe lệnh mẫu thân ta thôi sao?”

      “Lúc trước mẫu thân nàng là người phụ trách đội tình báo, bởi vì mẫu thân của nàng chỉ biết tồn tại của bọn họ mà cũng chỉ có mẫu thân nàng mới biết tổng bộ của đội tình báo ở đâu. Dù là lão Các chủ cũng biết.” Đối với đội tình báo này, lúc trước phụ thân cũng phái người tìm tổng bộ của nó, nhưng mỗi lần điều tra đều thất bại, cũng từng phái người điều tra nhưng cũng cách nào tra ra được.

      Chỉ có mình mẫu thân biết, điều này ám chỉ tổ tình báo này cũng biến mất theo mẫu thân sao, bởi vì trong đầu nàng căn bản thể tìm được trí nhớ liên quan.

      “Hầu Quân Lâm, ta muốn ngươi tìm giúp ta người.”Nếu đội tình báo thể giúp mình vậy chỉ có thể dựa vào bản thân.

      “Người nào?”

      “Mộ Dung Hàn, lão bản Túy Hương lâu.”

      Giống như Thiên Thiên, cũng là lão bản của Túy Hương lâu. Ban đầu tự mình điều tra phát bên cạnh nàng có nam tử như vậy, hơn nữa hình như phải chỉ có người, mà vào lúc này, vì sao đột nhiên Thiên Thiên muốn tìm nam tử này đây?

      “Ngươi biết thôi.”Thiên Thiên khẽ cười .

      “Đương nhiên, về mặt làm ăn, Túy Hương lâu là đối thủ mạnh của ta, cả Tân Nguyệt lâu cũng thế.”

      “Vậy bây giờ sao?”

      tại dĩ nhiên phải, ta rồi, tất cả của ta đều là của nàng, nếu đều là của nàng Tiêu Diêu sơn trang cùng Tân Nguyệt lâu, còn có Túy Hương lâu dĩ nhiên là người nhà, phải là kẻ địch nữa.” Hầu Quân Lâm nhàng .

      “Khụ khụ, ngươi giúp ta tìm được Hàn trước rồi sau.”Haiz, có lúc hoa đào nhiều quá cũng chưa hẳn là chuyện tốt, trong lòng Thiên Thiên thầm cảm thán.

      “Yên tâm, chỉ cần nàng muốn tìm, ta tuyệt đối dùng tốc độ nhanh nhất giúp nàng tìm được.” Mặc dù biết vì sao Thiên Thiên phải tìm nam tử kia, nhưng chỉ cần chuyện nàng phân phó tuyệt đối lập tức làm.

      “Ngươi hỏi ta nguyên nhân sao?” Thiên Thiên tò mò hỏi.

      cần, ta tin tưởng nàng có lý do của nàng.”

      “Có khả năng biết tung tích của Nguyệt công tử.” Thiên Thiên khẽ cười , nàng cũng biết tại sao nàng lại muốn ra nguyên nhân, nhưng chính nàng rồi.

    4. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương 101: Thần bí
      Editor: rubymoon2710
      Beta: Dung Cảnh


      "Trang chủ, thuộc hạ tra qua, Mộ Dung Hàn này chỉ là lão bản của Túy Hương Lâu, mà đồng thời còn là lão bản dấu mặt phía sau của ngân hàng Thông Hội, nhưng ngoại trừ những thứ này, những thứ khác đều tra ra được." người áo đen đột nhiên xuất trước mặt Hầu Quân Lâm .

      Ngân hàng tư nhân Thông Hội? Người trong ngân hàng tư nhân luôn là những người xuất sắc, ngờ Mộ Dung Hàn lại là ông chủ dấu mặt của Ngân Hàng tư nhân Thông Hội? Người đàn ông thần bí như vậy lại ở bên cạnh Thiên Thiên, rốt cuộc là có ý đồ gì? Hầu Quân Lâm thầm nghĩ.

      "Vậy có quan hệ gì với Nguyệt Công Tử?"

      "Xin thứ cho thuộc hạ vô năng, thể tra ra Mộ Dung Hàn và Nguyệt Công Tử có quan hệ gì? Hơn nữa, thuộc hạ cũng thể tìm được tung tích của Mộ Dung Hàn." Người áo đen kia tiếp tục .

      "Tra, dùng tốc độ nhanh nhất tìm bằng được mới thôi."Hầu Lâm Quân lạnh lẽo .

      "Vâng, thuộc hạ tuân mệnh."

      Sau đó trong phòng chỉ còn lại mình Hầu Quân Lâm, chìm vào trong suy nghĩ của bản thân. Xem ra nếu muốn lấy được trái tim của người trong lòng, cần phải tiếp tục cố gắng rồi.

      Kỳ Vương Phủ

      "Thuộc hạ tham kiến Vương gia."

      "Ừ, Phi Kiếm, tình tra được thế nào rồi?" Long Khải Kỳ đặt quyển sách trong tay xuống bàn, ngẩng đầu, nghiêm túc nhìn Phi Kiếm quỳ dưới đất.

      "Hồi bẩm Vương gia, thuộc hạ tra được chuyện xảy ra đêm đó, Lương Phi nương nương từng lặng lẽ tới Vĩnh Hòa Uyển. Hơn nữa trước đó, trong lúc Hiên Viên đại nhân hôn mê, Lương Phi nương nương cũng từng cải trang dò hỏi qua, nhưng rời lúc nào, thuộc hạ lại thể tra ." Phi Kiếm tỉ mỉ kể lại.

      Chung Mỹ Kỳ? Chẳng lẽ... Đột nhiên Long Khải Kỳ nghĩ đến chuyện, nếu như giống như những gì nghĩ, vậy mọi chuyện rất sáng tỏ rồi.

      "Ngươi lui ra , về phần chuyện này, ngươi cũng cần tiếp tục điều tra nữa, tiếp tục điều tra việc của Thượng Quan Kiệt Hùng kia ."Long Khải Kỳ lạnh nhạt .

      Ngay sau khi Phi Kiếm rời , Hiên Viên Hạo liền tiến vào.

      “Kỳ, Thượng Quan Kiệt Hùng nhiều tháng vào triều hôm nay lại đột nhiên vào cung yết kiến Hoàng Thượng, nghe là vì đề nghị buổi sáng của Hoàng Thượng." Hiên Viên Hạo trầm giọng .

      "Ngươi việc Thủy Nguyệt Quốc muốn kết thân?"

      "Đúng vậy, hơn nữa còn nghe , đám hỏi lần này cũng phải do Qúy Thuần Hoàn đề xuất, mà là do Quốc vương của Thủy Nguyệt Quốc đề xuất." Hiên Viên Hạo lấy từ trong người ra tờ giấy giao cho Long Khải Kỳ rồi .

      "Trong cung có người thích hợp để liên hôn, mà lần này Thượng Quan Kiệt Hùng vào cung yết kiến Hoàng Thượng, chắc chắn là để cho nữ nhi của có thể trở thành người liên hôn lần này." Long Khải Kỳ phân tích .

      "Nghĩa là Thượng Quan Kiệt Hùng muốn lợi dụng cơ hội lần này sắp xếp người của vào nằm vùng trong Hoàng cung của Thủy Nguyệt Quốc."

      "Xem ra Thượng Quan Kiệt Hùng lại có kế hoạch mới, như vậy kế hoạch của chúng ta cũng phải thay đổi chút rồi." Long Khải Kỳ .

      "Vậy chúng ta xem quyết định của Hoàng Thượng rồi lại ."

      Con ngươi thâm trầm của Long Khải Kỳ lóe sáng, suy tư lúc, rốt cuộc có nên cho Hạo biết kết quả điều tra hay ? Nhưng mà cuối cùng, vẫn nhịn ra.

      "Kỳ, ngươi cảm thấy kẻ hủy dung mạo của Thiên Thiên với kẻ mở nắp quan tài có phải là cùng người hay ?" ngờ còn chưa tra ra được người phá hủy dung mạo của Thiên Thiên, lại có kẻ dám cho nổ tung phần mộ phá hủy thi thể, rốt cuộc là người phương nào gây ra? Lại đối xử với thi thể dời khỏi thế gian như vậy.

      "Hủy dung, mở quan tài, phá hủy thi thể, chắc hẳn bên trong có chứa oán hận vô cùng lớn, Hạo, ngươi có nghĩ đây là do lòng ghen tỵ của phụ nữ mà ra hay ?" Long Khải Kỳ thẳng ra, nhưng tin tưởng, bằng thông minh của Hạo, nhất định có thể đoán ra.

      "Lòng ghen tỵ của phụ nữ?Kỳ, có phải ngươi tra được điều gì rồi đúng ?"Hiên Viên Hạo kích động , nếu phải Kỳ những lời như vậy.

      "Đúng, ta tra được chút, nhưng ta thể xác định có phải là nàng ta hay ?" Mặc dù tính cho Hạo, nhưng cuối cùng vẫn ra.

      "Người nào?"

      "Chung Mỹ Kỳ."

    5. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương 102: Nhảy hồ
      Editor: rubymoon2710
      Beta: Dung Cảnh


      Hoàng cung

      Trăng tròn treo cao bầu trời, bên cạnh còn có vô số ngôi sao điểm xuyết, khiến cho người ta nhìn vào tâm tình nhịn được cảm thấy vui sướng.

      Mà người nằm chiếc giường mềm mại trong phòng, mặt cũng nở nụ cười vui sướng.

      Người này phải ai khác chính là Lương Phi Chung Mỹ Kỳ, nàng ta vui mừng đến như vậy là bởi vì hôm nay nàng ta nhận được phong thư từ người mà nàng ta .

      Trong phong thư giờ ngọ ngày mai gặp nhau tại đình nghỉ mát bên hồ ở ngoại thành cách đây ba dặm, đây là lần đầu tiên nàng ta nhận được thư của , đồng thời cũng là lần đầu tiên hẹn gặp mặt nàng.

      Chỉ cần vừa nghĩ tới đây, trong lòng nàng ta lại vô cùng vui sướng, giờ chỉ hi vọng trời nhanh sáng chút.

      ... ........

      Buổi trưa hôm sau

      Chung Mỹ Kỳ theo hẹn vào trong lương đình, nàng ta ngờ rằng, còn đến sớm hơn cả nàng.

      "Hạo......"

      Khi bóng dáng của nàng ta còn chưa xuất Hiên Viên Hạo biết là nàng ta đến, biểu tình nặng nề mặt lại chưa từng biến mất.

      Chung Mỹ Kỳ nhìn khuôn mặt tuấn tú mà nàng ta nhớ nhung lâu, nhưng mà......

      "Thiên Thiên cũng chết rồi, vì sao ngươi còn muốn hủy dung mạo của nàng?Chẳng lẽ ngươi hận nàng ấy đến vậy sao?”Hiên Viên Hạo nhàn nhạt xong, chút lạnh lẽo hay tức giận nào, ngược lại vô cùng bình tĩnh, nhưng là bình tĩnh bình thường.

      "Hạo, ngươi nghe ai hươu vượn, êm đẹp, vì sao ta phải hủy dung mạo của người chết chứ, lại , ở trong cung chỉ có mình ta là nữ nhân, người ghen tỵ với nàng ta nhiều như vậy, tại sao ngươi lại chỉ hoài nghi mình ta?" Trong lòng Chung Mỹ Kỳ cả kinh, vội vàng .

      "Ngươi chỉ cần trả lời vấn đề của ta, có phải ngươi phá hủy dung mạo của Thiên Thiên hay ?" Hiên Viên Hạo tiếp tục hỏi.

      " phải." Chung Mỹ Kỳ nhìn Hiên Viên Hạo vô cùng bình tĩnh trước mặt, trong đáy lòng cảm thấy vô cùng sợ hãi.

      "Ta cho ngươi cơ hội, là bản thân ngươi biết quý trọng." Hiên Viên Hạo xong, người tỏa ra loại rét lạnh giống như sương lãnh, con ngươi lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Chung Mỹ Kỳ.

      Chung Mỹ Kỳ bị hơi thở lạnh lẽo kia làm cho chấn động, đây là lần đầu tiên nàng ta cảm thấy kinh khủng như vậy, giống như muốn tiêu diệt nàng ta vậy.

      "A.... ....."

      Bỗng nhiên truyền đến tiếng kêu gào thảm thiết của Chung Mỹ Kỳ.

      "Ngươi xẹt qua mấy đao mặt của Thiên Thiên, mặt ngươi có từng ấy đao, ngươi nên biết trả lời lại với Hoàng thượng như thế nào về vết thương mặt, cần ta tự mình dạy ngươi chứ." Hiên Viên Hạo vứt bỏ cái trâm cài tóc trong tay mình, lạnh lùng nhìn nữ nhân ngã mặt đất.

      Hiên Viên Hạo khống chế lực đạo của mình, chỉ quẹt qua vài đường mặt của Chung Mỹ Kỳ, những vết đao này khiến nàng ta ngất vì quá đau đớn, mà phải có ý thức đón nhận đau đớn này, hơn nữa, cho dù có thuốc trị thương thượng hạng, cũng lưu lại vết sẹo cả đời.

      Lúc này, Chung Mỹ Kỳ căn bản thể mở miệng được, nàng ta biết chỉ cần nàng ta hơi kéo khóe miệng, động đến vết thương mặt, khiến cho gương mặt nàng ta càng thêm đau đớn, nàng ta ngờ hôm nay hẹn nàng ta tới đây, là vì nữ nhân kia, nhưng mà......

      "Ngươi có ta ?" Dù cho vết thương mặt có đau, nhưng cũng bằng đau đớn từ ngực truyền đến, cho dù nàng ta biết đáp án, nhưng nàng vẫn muốn chính tai nghe được câu trả lời của .

      "Ngươi xứng có được tình của ta." Hiên Viên Hạo chán ghét nhìn nữ nhân mặt đất, tại chỉ nhớ tới khuôn mặt kia của người trong lòng.

      Mặc dù trong lòng sớm biết đáp án, nhưng chính tai nghe được đáp án đó lại vẫn đau đớn đến vậy, Chung Mỹ Kỳ sâu sắc nhìn nam tử trước mặt, từ lần đầu tiên nhìn thấy , nàng ta sâu sắc, cho dù muốn nàng trở thành nữ nhân của nam nhân khác, nàng cũng cam tâm tình nguyện, nhưng ngờ, lại vì nữ nhân khác, mà có thể nhẫn tâm tổn thương nàng đến vậy.

      "Ha ha, đúng vậy, chính là ta phá hủy dung mạo của nữ nhân kia, vậy sao nào, nàng ta vĩnh viễn thuộc về ngươi, ha ha......" Chỉ thấy Chung Mỹ Kỳ giống như nổi điên chạy về hồ nước cách đó xa, rồi sau đó nhảy vào trong hồ, chỉ để lại tiếng cười thê thảm.

      Hiên Viên Hạo chỉ lẳng lặng nhìn tất cả xảy ra trước mắt, sau đó Long Khải Kỳ xuất bên cạnh Hiên Viên Hạo, vỗ bả vai , "Ta an bài mọi việc, khiến cho Hoàng thượng hoài nghi."

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :