1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cực Hạn - Na Thì Yên Hoa

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Chương 60: Mông hãn dược.

      Vào trong thành, đem toàn bộ hồng và lam người giao cho trạm giao dịch, trả số tiền bưu phí lớn xong, Diệp Hiểu Hạ mới đến kho hàng. tại hồng và lam người đều đưa cho bọn Máng Xối, muốn luyện cấp chỉ có thể làm lại ít.

      Cũng may bây giờ có bặc nhân dược đỉnh, lãng phí nhiều dược thảo.

      Ngọn lửa đỏ rực ngừng liếm đáy của dược đỉnh, bên trong dược đỉnh cũng phát ra thanh ùng ục ùng ục, đây là thanh dược sắp luyện xong. Mở nồi, lấy dược ra, sau đó tiếp tục quăng dược thảo vào, tiếp tục chờ đợi.

      Luyện dược vốn là chuyện nhàm chán như vậy, Diệp Hiểu Hạ lẳng lặng nhìn dược đỉnh, trong đầu trống rỗng, cũng biết ngẩn người làm gì. Chờ phục hồi tinh thần lại, dược thảo người còn nhiều lắm, cũng đủ để luyện chế hồng và lam. vô vỗ túi, chỉ thấy dược thảo bên trong cũng còn nhiều, nhưng lại chiếm chỗ, điều này làm có chút phiền lòng. Cũng biết làm sao, đem chỗ dược thảo,linh tinh vụn vặt người quăng vào trong dược đỉnh, rồi đóng nắp dược đỉnh.

      Vừa đóng nắp dược đỉnh liền nghe thấy hệ thống kêu lên: "Bạn luyện chế loại dược phẩm , tỷ lệ thất bại rất lớn, xin hỏi muốn tiếp tục sao?"

      Diệp Hiểu Hạ nghĩ cũng nghĩ, liền gật đầu xác nhận. Dù sao mấy thứ này để người cũng chỉ chiếm chỗ, huống chi chỉ là mấy dược liệu phổ thông, thất bại thất bại, coi như là thanh lý kho hàng.

      Đương nhiên, dược đỉnh cũng mặc kệ Diệp Hiểu Hạ là xuất phát từ cái động cơ gì mà quăng đống loạn thất bát tao gì đó vào bụng nó, nó vẫn tận trung với cương vị công tác như cũ đem đống dược thảo kia nấu với nhau.

      Lúc này thời gian luyện dược rất dài, năm phút sau cũng nghe thấy hệ thống lên là luyện chế tốt, khỏi làm Diệp Hiểu Hạ có chút kiên nhẫn, nếu phải trong quá trình luyện dược thể gián đoạn, muốn bỏ .

      Lại chờ thêm vài phút mới nghe thấy hệ thống kêu "Luyện chế xong". Diệp Hiểu Hạ chỉ nghĩ là nấu ra đống rác nên thời gian nhiều chút, cũng nghĩ đến tình huống khác, trực tiếp vươn tay mở nắp vung, tính toán đem rác bên trong đổ ra, sau đó dọn đồ ra. Cũng nghĩ vừa mở nắp dược đỉnh, liền nghe thấy thanh của hệ thống vang lên: "Chúc mừng bạn luyện chế ra dược phẩm mới chưa từng có, mời bạn đặt tên."

      Lời này khiến Diệp Hiểu Hạ ngây ngẩn cả người, chỉ nghĩ là bỏ đống rác vào trong dược đỉnh, vậy mà lại thành công? mang theo nghi hoặc, nhìn về phía dược đỉnh, chỉ thấy ở trong dược đỉnh có mười viên thuốc lớn màu trắng giống nhau, có gì đặc thù. Lấy ra viên, nhìn thuộc tính, khỏi hắc tuyến.

      Viên thuốc thân bí: vị Luyện Dược Sư thần bí nhờ cơ duyên xảo hợp mà luyện chế ra viên thuốc thần bí này. Dùng nó xong, có thể khiến mục tiêu mê mang như ma túy. Thời gian: 30 phút.

      Thuốc này căn bản chính là Mông hãn dược a! Diệp Hiểu Hạ cầm viên thuốc màu trắng lên, nhịn được châm chọc, viên mà to như vậy ai ăn, ăn vào chưa kịp bị ngất nghẹn chết, đây đúng là từ rác làm ra...

      Thuốc này bóng loáng, Diệp Hiểu Hạ thấy vậy giơ lên xem tới xem lui, cẩn thận rơi xuống, rơi ở bên chân , cúi đầu, lại phát viên thuốc kia bị đập nát. Cái này khiến Diệp Hiểu Hạ giật mình, sau đó vươn tay dùng sức nghiền mảnh của viên thuốc, chỉ thấy viên thuốc lập tức biến thành bột phấn.

      Nguyên lai là... dùng như vậy. Diệp Hiểu Hạ cong khóe miệng, chỉ cảm thấy đầu càng nhiều hắc tuyến.

      "Mời bạn đặt tên." Hệ thống đợi Diệp Hiểu Hạ hồi, thấy trả lời, liền hỏi lại.

      "Mông hãn dược." Đây vốn là mông hãn dược, gọi mông hãn dược gọi là gì?

      "Cần che giấu danh tính của người luyện chế sao?"

      "Cần."

      "Cần che giấu địa điểm luyện chế sao?"

      "Cần." Chê cười, loại chuyện này nào có đạo lý nơi nơi lung tung.

      Diệp Hiểu Hạ trả lời xong, thấy hệ thống dây dưa nữa, đem chín viên mông hãn dược ở trong dược đỉnh bỏ vào túi, nghĩ ra thuốc này có chỗ nào để dùng. Đối với là công dân tốt trong thế kỷ mới, xã hội mới, chắc là cả đời cũng dùng đến thuốc này .

      Thu thập xong dược đỉnh và mấy thứ người, Diệp Hiểu Hạ đứng dậy rời khỏi phòng, chuẩn bị kho hàng lấy đồ để ra khỏi thành luyện cấp, thuận tiện lại kiếm chút thảo dược. Lại ngờ vừa mới ra khỏi phòng, thông báo của hệ thống làm chôn chân ở đó, nửa ngày phục hồi tinh thần.

      "Luyện Dược Sư thần bí tại nơi đất thiêng sinh hiền tài, trải qua nỗ lực vất vả, hôm nay gặp được cơ duyên xảo hợp, luyện chế thành công loại dược phẩm mới chưa từng xuất —— Mông hãn dược. Thuộc tính dược phẩm: Dùng xong, có công hiệu khiến mục tiêu mê man như ma túy. Thời gian: 30 phút. Mong rằng vị dược sư thần bí này có thể viết phối phương của dược phẩm rồi lan truyền làm vinh dự, góp viên gạch vì thế giới tốt đẹp!"

      Sau khi hệ thống thông báo quang quác quang quác mấy thứ này, thế giới lập tức sôi trào.

      【 thế giới 】 Khô Tùng Lĩnh: Ai a, ai luyện ra mông hãn dược! Báo tên !

      【 thế giới 】 Mạt Trà Bánh Ngọt: Dựa vào, phải đâu, ngay cả mông hãn dược cũng có, chắc phải là lâu sau ngay cả xuân dược cũng có chứ.

      【 thế giới 】 Phong Chi Hiên: Đại thần luyện ra mông hãn dược, nhanh liên hệ với tôi, tôi trả giá cao để thu mua, tuyệt đối trả giá cao a!

      【 thế giới 】 Ta Là Britney: mua mông hãn dược làm gì? Cẩn thận quan phủ bắt ! ! !

      【 thế giới 】 Phong Chi Hiên: , ! Tôi muốn mua, có bản lĩnh báo quan !

      【 thế giới 】 Liền Hắc Chát Hội: Lại ra mông hãn dược a, muốn người khác chết a 

      ...

      Diệp Hiểu Hạ yên lặng đóng kênh thế giới lại.

      "Người chơi Diệp Hiểu Hạ thân ái, chúc mừng bạn, vì bạn luyện chế thành công dược phẩm mới - mông hãn dược ở Bạch đế thành, đặc biệt thưởng cho bạn 100 điểm danh vọng thành thị, hi vọng bạn ngừng cố gắng, vì phồn vinh của Bạch đế thành mà ứng tẫn nỗ lực!"

      "Người chơi Diệp Hiểu Hạ thân ái, chúc mừng bạn, vì bạn luyện chế thành công dược phẩm mới - Mông hãn dược ở Bạch đế thành, đặc biệt thưởng cho bạn: tăng 10% độ thuần thục kỹ năng, hi vọng bạn ngừng cố gắng, trở thành thế hệ tông sư vang dội cổ kim!"

      Liên tiếp hai thông báo của hệ thống nêu lên khiến Diệp Hiểu Hạ choáng váng đầu. Tạm thời đến việc mông hãn dược này có chút bản lĩnh, nhưng phần thưởng hệ thống cấp cho quả tệ.

      Ở 《 Cực Hạn OL》, danh vọng thành thị có thể mang ưu việt trực tiếp nhất là ở trong thành có miếng đất của chính mình, ở miếng đất đó có thể xây các loại khác nhau, dùng làm chỗ buôn bán cũng được. Chỉ là danh vọng thành thị này khó kiếm, làm nhiệm vụ tinh may mắn được điểm, mà Diệp Hiểu Hạ ngờ, tùy tiện luyện viên dược, lại cho trăm điểm!

      Nếu luyện nhiều hơn, có phải là có thể nhanh chóng đổi được miếng đất?
      Tôm Thỏ thích bài này.

    2. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Chương 61: Chim điêu hoàng kim tia chớp.

      Bên này còn chưa kịp hết cao hứng, bên kia truyền đến thông báo đấu giá xong, Diệp Hiểu Hạ vội vàng mở hộp thư xem bán được bao nhiêu tiền.

      Trong hộp thư có phần bưu kiện vừa mới gửi tới từ hội đấu giá , vô cùng nóng bỏng, chừng còn có thể bốc lên hơi nóng. mở ra thấy, ở trong bưu kiện có nghìn ba trăm kim tệ, mà thư viết tên người đoạt được ——.

      Diệp Hiểu Hạ bây giờ giống như người bán lão luyện, thuần thục tính giá. Dưới tranh đoạt gay gắt, huyết trệ hoàn này có giá cao nhất là ngàn ba, như vậy dưới tình huống bình thường, thuốc này thị trường có giá dưới ngàn, thấp bán, cao chắc cũng có người mua, dù sao cái này cũng chỉ là vật phẩm tiêu hao, hơn nữa chỉ có thể duy trì giờ, bán được giá trời đâu.

      Cứ như vậy, đem năm viên còn lại trong tay bỏ vào chợ, mỗi viên ngàn kim.

      Cũng biết là do nhiều người có tiền, hay là trong Cực Hạn có nhiều người tâm phúc mà, thuốc vừa bỏ chợ, Diệp Hiểu Hạ liền nghe thấy mấy tiếng thông báo có bưu kiện kêu lên. vội mở bưu kiện, chỉ thấy năm viên huyết trệ hoàn đều bán hết, năm ngàn kim thuận lợi vào tay.

      Vẫn còn hưng phấn hồi, còn đợi Diệp Hiểu Hạ cao hứng hết, thanh của hệ thống lại bắt đầu vang lên. Bất quá lúc này phải là cho người chơi ít tin tức nổ mạnh, mà là giục người chơi nhanh logout.

      "Còn 10 phút là đến thời gian bảo trì thường lệ, mời các bạn mau chóng lựa chọn địa điểm an toàn để logout. Lần bảo trì này kéo dài từ 0 giờ đến 7 giờ, tổng cộng 7 giờ, nếu mang đến cho các bạn phiền toái gì, tôi đại diện công ty chân thành xin lỗi bạn."

      Diệp Hiểu Hạ lúc này mới nhớ, hôm nay là ngày bảo trì thường lệ trong tuần, xem ra hôm nay muốn luyện cấp suốt đêm là thể thực , vì thế tìm chỗ ít người ở trong thành rồi logout, chỉ có thể đợi đến ngày mai login lại tiếp tục.

      Logout xong, tùy tiện dọn dẹp chút, Diệp Hiểu Hạ ngủ, đêm này đẹp.

      Ngày hôm sau ngủ dậy, cũng lập tức login, mà ra ngân hàng rút tiền, nhìn con số sổ tiết kiệm, có bảy vạn năm, tuần sau tiếp tục nỗ lực, tốt nhất là có thể kiếm được mười vạn. tới cái khác, đợi đến lúc bọn cho vay đến đòi nợ, có thể trả mười vạn tốt hơn ít.

      Lại mua ít đồ dùng thường ngày và ít đồ ăn, rồi mới trở về nhà, sắp xếp mọi thứ xong xuôi, Diệp Hiểu Hạ mới login.

      Vào máy trò chơi cũng vào luôn trò chơi được, còn phải tải số thay đổi mới. Diệp Hiểu Hạ vô cùng nhẫn nại đợi, theo thường lệ xem nội dung đổi mới, chỉ là vừa thấy tâm liền chìm xuống. Mấy thứ đổi mới này hơn phân nửa là ưu hóa trò chơi, nhưng có cái khiến Diệp Hiểu Hạ khỏi nhăn mày.

      "Vì gia tăng tính thú vị của trò chơi, ở trong chiến đấu thể đổi nhân vật danh hiệu."

      biết cái này đối với người khác có ý nghĩa hay , nhưng đối với , thay đổi như vậy là giảm bớt nguồn thu rất lớn. tại trang bị có thể kiếm được nhiều, là do vận dụng phương pháp đổi danh hiệu trong chiến đấu, nếu thể dùng ...

      Diệp Hiểu Hạ có chút rối rắm, nhưng bao lâu lại trở lại bình thường. Dù cái phương pháp kia coi như tệ, sớm hay muộn cũng bị bỏ, chỉ tiếc là kịp đánh thêm vài con BOSS trước khi nó bị bỏ.

      Login, toàn bộ Bạch đế thành vẫn vô cùng náo nhiệt, ngay cả thế giới cũng náo nhiệt, có thể thấy được việc thay đổi đó có bất kì ảnh hưởng gì đối với đại bộ phận người chơi.

      Diệp Hiểu Hạ thở dài hơi, sau này xem ra việc kiếm tiền dựa vào đánh BOSS là có khả năng trông cậy. May mà có dự kiến, học toàn bộ các kỹ năng cuộc sống có thể học, tuy bây giờ nhân vật của cấp bậc cao, nhưng kỹ năng cuộc sống đều đạt tới cao cấp, chỉ hy vọng về sau có thể kiếm được nhiều phối phương hiếm như kiểu huyết trệ hoàn, cũng coi như bồi thường cho .

      Kỳ quái là, hôm nay Túy Trong Khêu Đèn login, tại 12h trưa, bình thường giờ này sớm login. Diệp Hiểu Hạ tuy thấy kỳ quái, nhưng cũng nghĩ nhiều, tới cánh rừng ngày hôm qua.

      Ngày thường nơi này có bao nhiêu người, hôm nay cũng ngoại lệ. Diệp Hiểu Hạ bên luyện cấp bên hái thuốc, đường mất hai giờ, ngay cả người cũng thấy. cứ như vậy mình ở trong rừng đánh quái, lột da, hái thuốc, lấy quặng, công việc buồn tẻ lặp lặp lại như vậy cũng khiến cảm thấy buồn.

      đường tiến vào rừng sâu, càng lúc càng xa, bất tri bất giác lệch hướng lúc đến.

      Đại khái là sắp đến đỉnh núi, gió thổi vù vù, làm cảm thấy lạnh. Nhìn túi, chuyến này là phong phú, các loại tài liệu đầy nửa túi, nếu bây giờ quay về đường cũ, vào đến trong thành vừa vặn túi đầy.

      Quyết định xong, Diệp Hiểu Hạ tính quay về đường cũ, quay người lại, lại thấy bóng dáng màu vàng óng ánh lộng lẫy lướt qua trước mắt như tên bắn, làm nhảy dựng lên. Cũng biết là cái gì, Diệp Hiểu Hạ sợ có nguy hiểm gì thình lình xảy ra, vội vàng cúi thấp người, dám cử động, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm phía cây đại thụ nơi bóng dáng đó biến mất, lấy pháp trượng ra, chuẩn bị tùy thời tùy chỗ công kích.

      Lẳng lặng chờ hồi, cũng thấy bóng dáng kia xuất , Diệp Hiểu Hạ mới chậm rãi đứng lên, thở ra hơi. Xem ra cái đó ra nữa, bất quá vừa định bỏ , liền thấy trong màu xanh của cây cối bóng dáng màu hoàng kim ló ra, nó chậm rãi thò đầu ra thăm dò dưới lá cây, nhìn quanh bốn phía, như kiểu chiến sĩ cảnh giác.

      Diệp Hiểu Hạ lúc này mới thấy nó là cái gì. Cả người nó là bộ lông hoàng kim vô cùng xinh đẹp, đôi mắt đen xoay xoay nhanh như chớp, ba chùm râu ngoài miệng ngừng rung, rất là đáng . Bấm xem thuộc tính, chỉ thấy bên viết: Điêu hoàng kim tia chớp. Cấp bậc: 35. Sinh mệnh: ? ? ?. Pháp lực: ? ? ?. Kỹ năng: ? ? ?. Tốc độ: cực nhanh.

      Hóa ra là tiểu BOSS!

      Điêu tia chớp Diệp Hiểu Hạ từng đánh qua, nhưng loại này tốc độ quá nhanh, công kích lại hung mãnh, cho dù kinh nghiệm tương đối nhiều, nhưng là loại tốc độ di động rất chậm nên muốn tìm ngược.

      Nhưng đây là tiểu BOSS, cuối cùng là đánh hay đánh? đánh trong lòng giống như bị mèo cào, nếu mà đánh, phải đánh kiểu gì?
      P/s: Mọi người đoán xem chị ấy đánh kiểu gì? Bạn nào đọc convert rồi đừng spoil nhé. Chương tiếp theo là vào thứ bảy nhé. Cảm ơn mọi người theo dõi.
      Tôm Thỏ thích bài này.

    3. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Chương 62: Tác dụng của mông hãn dược.

      Điêu hoàng kim tia chớp để Diệp Hiểu Hạ nghĩ nhiều, nó rất nhanh phát ra Diệp Hiểu Hạ đứng cách đó xa, mở miệng phát ra tiếng kêu tê tê. Khi Diệp Hiểu Hạ còn chưa kịp tránh , nó như tia chớp lao về phía , Diệp Hiểu Hạ chỉ cảm thấy cánh tay truyền đến trận đau đớn, theo bản năng nhấc tay lên hất thứ đó sang bên.

      Cúi đầu nhìn, cừ , ở cánh tay trái của vết thương chừng 5,6cm bị con chim điêu tia chớp kia dùng răng nanh sắc bén mổ vào, máu tươi đng chảy ra ào ào. Mà giá trị sinh mệnh của vì vết thương đó mà liên tục giảm xuống.

      Diệp Hiểu Hạ che miệng vết thương, sau đó vội ngẩng đầu nhìn, thấy con chim điêu tia chớp bị hất ra kia nằm im mặt đất giống như bị hôn mê, nằm im nhúc nhích. cũng kịp nghĩ nhiều, giơ pháp trượng trong tay lên quăng tia chớp vào con chim điêu tia chớp kia.

      Chỉ nghe thấy "Đồm độp" tiếng, tia chớp kia liền trúng vào vị trí con chim điêu tia chớp nằm. Diệp Hiểu Hạ vốn cho là chiêu này đánh trúng tiểu gia hỏa tốc độ kinh người này, lại ngờ, chậm mà xảy ra nhanh. Ngay khi tia chớp sắp bổ vào người con chim điêu tia chớp, nó lại từ mặt đất bay lên, hưu tiếng thấy bóng dáng.

      Chỉ để lại mặt đất chỗ bị tia chớp bổ trúng còn lại làn khói lượn lờ bay lên.

      Diệp Hiểu Hạ tin con điêu tia chớp này chạy mất. Trong Cực Hạn, mọi loại quái đều là trừng mắt tất báo, huống chi tiểu BOSS còn có chỉ số thông minh cao hơn nhiều so với quái. lập tức lui về sau mấy bước, cảnh giác nhìn chỗ con điêu hoàng kim tia chớp biến mất.

      Chỉ tiếc nó những tốc độ nhanh kinh người, mà ngay cả cái đầu cũng rất , mắt Diệp Hiểu Hạ căn bản là nhìn thấy, chỉ thấy bên tai có tiếng kêu tê tê, vai lập tức truyền đến trận đau thấu xương, vội vã gạt con điêu tia chớp vai ra, cũng dám tiếp tục ở đây nữa, nhanh chóng rời .

      được hơn hai mươi thước, mới nghe thấy thanh của hệ thống thông báo rời khỏi phạm vi chiến đấu, lúc này mới đứng lại, lấy hồng ra uống. Lượng máu tụt hơn nửa rốt cuộc khôi phục lại.

      Tuy giá trị sinh mệnh khôi phục ít, nhưng đau đớn cánh tay và bờ vai vẫn khiến Diệp Hiểu Hạ nhíu mày. Trở về? Nếu vừa rồi bị nó công kích trước, lại biết công kích của nó cao như vậy, nhất định xuống núi chút do dự, nhưng bây giờ ...

      nghĩ bỏ nữa rồi.

      Diệp Hiểu Hạ đôi khi là người cố chấp, hơn nữa mang theo chút phản nghịch lỗi thời. Ví dụ như tình huống bây giờ, cũng biết chỉ có đường chết, nhưng nuốt nổi khẩu khí này. Cho dù biết phần thắng lớn, vẫn muốn thử khiêu chiến lại lần.

      Chỉ có điều phương pháp đánh còn phải xem xét lại.

      lên núi nửa ngày, vừa thu thập vừa đánh quái, lại còn bị điêu tia chớp tập kích như vậy, bây giờ Diệp Hiểu Hạ mới cảm thấy đói. chỉ có thế, giá trị chịu đựng cũng thấp. mở túi ra, vô cùng tiếc nuối phát ra, bánh bao, bánh nướng toàn bộ đều ăn hết rồi, nguyên liệu nấu ăn duy nhất còn là thịt hổ có được khi lột da.

      Cũng nghĩ nhiều, Diệp Hiểu Hạ ngồi xuống, đốt lửa, đem thịt hổ xiên vào chạc cây rồi bắt đầu nướng. Trình độ nấu nướng của tệ, bao lâu mùi vị thơm nức của thịt nướng tràn ngập ở trong rừng, mà gió thổi vù vù đem mùi thơm bay càng xa.

      Tuy rằng có độ nhanh nhẹn cực cao như đao khách, nhưng là Diệp Hiểu Hạ vẫn cảm thấy sau lưng mát mát, giống như bị ai nhìn chằm chằm. vừa nướng thịt vừa quay đầu nhìn xung quanh vòng, muốn thu hồi ánh mắt, lại ngây ngẩn cả người. Lại phóng ánh mắt ra xa, chỉ thấy trong bụi cỏ cách xa là con điêu tia chớp vừa đánh nằm sấp.

      Diệp Hiểu Hạ phát hoảng, vội vàng đứng lên, cầm lấy pháp trượng chuẩn bị tinh thần phản kích. Chỉ là chuẩn bị nửa ngày mà thấy con điêu tia chớp kia có ý tứ công kích , ngược lại lại dè dặt cẩn trọng về phía trước, miệng phát ra thanh hưu hưu. Mà mắt nó, từ đầu tới cuối đều dừng ở người Diệp Hiểu Hạ, trái lại luôn gắt gao nhìn thịt hổ nướng đống lửa.

      Tuy biểu của điêu tia chớp vô cùng bình tĩnh, nhưng Diệp Hiểu Hạ cũng dám nghĩ là nó ngay cả chút công kích cũng có, dùng pháp trượng trong tay phất phất về phía nó cũng thấy nó có phản ứng gì, lúc này mới chậm rãi ngồi xuống. Ánh mắt của dừng miếng thịt lúc, cuối cùng lấy miếng thịt nướng xong xuống, quăng cho con điêu tia chớp kia.

      Chỉ thấy con điêu tia chớp kia như luồng sáng màu vàng bay về phía miếng thịt, miếng thịt chưa kịp rơi xuống đất, dừng lại ở miệng nó.

      Diệp Hiểu Hạ lẳng lặng nhìn con điêu tia chớp cách đó xa hộc hộc hộc hộc cắn thịt, thi thoảng còn ngẩng đầu hướng về phía hung dữ nhe răng trợn mắt, khỏi bụng tức. Nó, là tham ăn! Chẳng những ăn của , còn muốn công kích , tại lại còn nhe răng trợn mắt uy hiếp !

      Dựa vào! có hiền như vậy sao? Hiền như vậy sao?

      Đột nhiên, đầu chợt lóe sáng. , làm sao có thể quên cái kia? Quay đầu nhìn về phía con vật vừa ăn thịt vừa nhe răng trợn mắt lộ ra biểu cảm hung ác, bên môi lộ ra chút cười gian.

      Nhóc con, ta lập tức cho mi ăn thoải mái!

      Diệp Hiểu Hạ lấy trong túi ra viên mông hãn dược, dùng ngón tay nghiền thành bột phấn, xoa đều lên mấy miếng thịt, nếu miếng mà chưa đủ khiến nó choáng váng, còn có dự phòng, cho đến khi nó choáng váng thôi!

      Thịt hổ được Diệp Hiểu Hạ cẩn thận nướng, rất nhanh xung quanh tràn ngập mùi thơm của thịt nướng. lặng lẽ giương mắt nhìn, cách đó xa con điêu tia chớp kia ánh mắt chăm chú, nước miếng sắp chảy ra.

      Cầm lấy miếng thịt nướng, Diệp Hiểu Hạ quơ qươ trước mặt nó, nụ cười môi càng tà ác.

      Chỉ trong nháy mắt, luồng sáng màu vàng đến rồi lại , liền phát thịt nướng tay cánh mà bay, mà con điêu kia đứng ở chỗ cách xa mà nhe răng trợn mắt, trào phúng .

      Tuy động vật có khả năng lộ ra biểu cảm phong phú như con người, nhưng Diệp Hiểu Hạ dám khẳng định mặt con điêu tia chớp kia xuất biểu cảm như vậy.

      cúi đầu nhìn tay mình, bởi vì bị điêu tia chớp cắn chút, nên lại có vết thương sâu nhìn thấy cả xương. Lúc này, Diệp Hiểu Hạ cũng mắng gia hỏa đáng giận này, chỉ vừa ăn dược, vừa nhàn nhã tự đắc nhìn điêu tia chớp ăn thịt nướng cách đó xa.
      Tôm Thỏ thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 63: Sao lại thế này?

      Đặc điểm lớn nhất của phong cảnh ở Bạch đế thành là xanh. Xanh thẫm, xanh đậm, xanh non, xanh nhạt, từng tầng từng tầng, hòa trộn lộn xộn.

      Ở đây núi xanh, nước xanh, ngay cả hình ảnh của Bạch đế thành và ngọn núi ở trong nước cũng trở nên xanh tươi. Ngẩng đầu nhìn lên, chẳng những bầu trời cũng xanh theo, mà ngay cả tâm tình cũng trở nên xanh mượt tràn đầy sức sống.

      trận gió núi thổi qua, làm bay tóc mai của Diệp Hiểu Hạ, nâng tay, nhàng gài tóc ra sau tai, tiếp tục cười cười nhìn con điêu tia chớp tham ăn kia. Tuy tại miệng vết thương người luôn luôn đau, nhưng nhìn con điêu tia chớp vì ăn thịt bôi mông hãn dược mà choáng váng mơ hồ, tâm tình của liền vô cùng tốt.

      Con chim điêu hoàng kim tia chớp kia đại khái cũng cảm thấy thân thể của mình đúng, nó lắc lắc đầu, nhe răng trợn mắt về phía Diệp Hiểu Hạ phen, chắc là rất muốn lên thu thập người làm mình thoải mái này. Bất quá, tốc độ của nó trở nên chậm chạp, yếu đuối, căn bản còn sắc bén vừa rồi, nó miễn cưỡng được vài bước, cuối cùng ngã sấp xuống cỏ, giống như chết.

      Diệp Hiểu Hạ vốn rất muốn lên xem nó xỉu hay giả, bất quá vừa rồi chịu mệt lần, khiến dám hành động thiếu suy nghĩ nữa. giơ pháp trượng lên, bắn ra tia chớp về phía điêu hoàng kim tia chớp.

      Lúc này con điêu hoàng kim tia chớp kia tiếp tục ly kỳ tỉnh lại, mà vẫn hôn mê ở nơi đó, giống như "Ngươi là dao thớt, ta là thịt cá". Bởi vì Diệp Hiểu Hạ kém hai cấp so với con điêu tia chớp này, hơn nữa con điêu tia chớp này lại là tiểu BOSS, cho nên đánh cũng chẳng được nhàng, cho dù mang danh hiệu "Nữ thần chọc giận" lên, đánh vào con điêu tia chớp kia cũng chỉ rơi ba bốn trăm huyết, mà lượng máu của nó nhiều khiến Diệp Hiểu Hạ có chút sợ.

      Sợ trong nửa tiếng này, còn chưa đem được con điêu tia chớp lên Tây Thiên, vậy "Ngươi là dao thớt ta là cá thịt" thay đổi. dám thả lỏng, vì muốn tăng nhanh tốc độ, vừa đốt lửa dưới thân nó, vừa dùng lôi điện thuật liên tục công kích.

      Như vậy so với chỉ dùng lôi điện thuật nhanh hơn chút, nhưng cũng phí lam hơn, nếu phải lần này mang quá nhiều lam, chỉ sợ là đánh chết được nó.

      Tuy như vậy, nhưng khi điêu tia chớp chỉ còn lại huyết da, vẫn là tiểu mạo hiểm.

      Thời gian này Diệp Hiểu Hạ dám ngừng tay, rốt cục ở giây cuối cùng đem lượng máu của điêu tia chớp còn 1%, bất quá, máu của nó cũng còn lại hơn mười ngàn, vẫn chưa chết. Nó đột ngột đứng lên, hai mắt phát ra ánh sáng hung ác bắn về phía Diệp Hiểu Hạ.

      Trong lòng Diệp Hiểu Hạ khỏi khẩn trương, chẳng lẽ cũng giống mấy người hay ho kia, mục tiêu chỉ còn có 1% máu mà lại diệt đoàn? Trong lòng sốt ruột, lôi điện thuật đánh ra càng gấp, nhưng lại có cái nào trúng điêu tia chớp. Ngược lại càng chọc tức con điêu hoàng kim tia chớp kia, nó nhe răng nhào về phía Diệp Hiểu Hạ!

      trốn kịp, bị nó lao thẳng đến. Diệp Hiểu Hạ theo bản năng nhảy dựng lên, nguyên bản móng vuốt của nó cào vào mặt lại rơi xuống ngực. chỉ nghe thấy "Tê" tiếng, ngực lập tức thấy lạnh khiến càng khẩn trương.

      Diệp Hiểu Hạ cúi đầu nhìn, chỉ thấy chỗ áo choàng trước ngực bị móng vuốt của điêu tia chớp xé rách miếng lớn, làn da trắng trước ngực cứ như vậy lộ ra. lập tức hét ầm lên, tay che ngực, tay kia giơ lên vung mạnh, con điêu tia chớp vừa rồi còn ở trước ngực giờ bay ra ngoài, vừa vặn đập vào gốc cây đại thụ.

      Chỗ máu cuối cùng của nó cũng vì cú đập này mà hóa thành giá trị kinh nghiệm bay vào Diệp Hiểu Hạ.

      Diệp Hiểu Hạ ôm ngực đứng ở đó, thở từng ngụm phì phò, nửa ngày cũng chưa phục hồi tinh thần lại. khỏi thấy may mắn, nếu vừa rồi lui bước, đoán chừng người chết hôm nay chính là mình, cho dù chết, có khả năng trở thành người đầu tiên trong Cực Hạn OL, trở về thành trị thương vì bị hủy dung.

      Bất quá, cho dù như thế, vẫn nhịn được mà sinh khí. Con điêu tia chớp kia đúng là tốt đẹp gì, cư nhiên xé rách áo choàng của ! như thế này làm sao về thành được! Chẳng lẽ phải làm người đầu tiên lộ ngực về thành? Chỉ sợ chưa kịp vào thành bị vệ binh thủ thành lấy lý do y quan tử tế, ảnh hưởng bộ mặt thành phố bỏ tù a.

      Chỉ là, bây giờ tiếp tục tức giận cũng làm được gì, tuy Diệp Hiểu Hạ có chút tức giận, nhưng vẫn tới chỗ thi thể của điêu hoàng kim tia chớp. Ngồi xuống sờ soạng chút, có hai kiện trang bị xuất trong tay , quả nhiên so với trước khi bảo trì thay đổi, trang bị là ít. (@_@)

      Còn chưa kịp xem thuộc tính của hai kiện trang bị kia là gì, Diệp Hiểu Hạ nghe thấy loạt tiếng bước chân dồn dập, ở giữa đám cây cối, bụi cỏ phát ra tiếng vang "Xoát xoát" vụn. khỏi khẩn trương, chẳng lẽ lại là quái sao? lấy pháp trượng ra, chậm rãi đứng dậy, lỗ tai dựng đứng giống như con thỏ, chỉ chờ con quái kia xuất lập tức đánh cho nó trở tay kịp.

      Tiếng bước chân kia càng ngày càng gần, khi thanh đó tới gần Diệp Hiểu Hạ, mạnh mẽ quay đầu, quăng ra lôi điện hướng tới chỗ phát ra thanh.

      Sau đó, liền giống như pho tượng, sững sờ ở đó.

      Bởi vì ở trước mặt chẳng phải con quái nào, mà là con người. Hơn nữa, là người nam nhân.

      Nam nhân này cực kì trẻ tuổi, mặc áo choàng màu đen, trong tay cầm thanh trường kiếm, tại cũng lăng lăng nhìn . Mà ở trước mặt , làn khói bởi vì lôi điện thuật ném xuống mà lượn lờ bay lên, khuôn mặt đẹp mắt cùng với mi tâm : nốt chu sa đỏ chói mắt.

      Đương nhiên, đương nhiên, trong lúc này, những cái đó phải quan trọng nhất. Quan trọng nhất là...

      Trong rừng rậm đột nhiên vang lên tiếng kêu kinh hoàng, làm kinh hãi đám chim yên tĩnh dừng chân, đám nối đám vỗ cánh bay . Diệp Hiểu Hạ vội ngồi xuống, ngay cả pháp trượng cũng vứt mặt đất, hai tay ôm lấy ngực, đầu cũng dám ngẩng lên, gương mặt đỏ bừng.

      Tim Diệp Hiểu Hạ cơ hồ muốn nhảy ra ngoài, đây, đây đến cùng là chuyện gì xảy ra. Bình thường trong khu rừng này ngay cả quỷ cũng khó gặp, sao hôm nay lại có người? Hơn nữa, hơn nữa, người này, sao lại quen mắt như vậy?
      Tôm Thỏ thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,159
      Được thích:
      12,950
      Chương 64.1: Nam nhân vô lực.

      khí vô cùng ngưng trọng, giống như bị đúc thành bê tông, lại từ trời đè xuống, như muốn bức người phát điên, trầm trọng và lặng im.

      Diệp Hiểu Hạ chỉ thấy cả người đều run run, người vừa lạnh vừa nóng, đầu đầy mồ hôi, là cảm giác gì. muốn , nhưng hàm răng lại run run phát ra thanh "Khách khách khách", làm cổ họng như bị chặn lại.

      "Tôi, tôi phải cố ý mạo phạm, còn, còn mời đừng lấy làm phiền lòng." Người nam tử trẻ tuổi mặc áo đen kia cũng tốt hơn chút nào, đứng im ở đó, ngay cả giọng cũng vì khẩn trương mà trở nên cứng ngắc.

      Nghe thấy nam tử mặc áo đen này vậy, kinh hoàng của Diệp Hiểu Hạ mới chậm rãi hạ xuống. lặng lẽ ngẩng đầu, nhìn xem nam tử này có tự giác hay . Chỉ thấy nghiêng thân thể, đầu hướng về phía, hai mắt gắt gao nhắm chặt, mà gương mặt có chút tái nhợt kia vậy mà xuất vài tia đỏ ửng nhàn nhạt. Mà thanh trường kiếm vốn cầm trong tay thu lại sau lưng, bây giờ hai tay của nắm lại, dán sát bên người.

      , ngại ngùng?

      " có việc gì, tôi, tôi biết phải cố ý." Diệp Hiểu Hạ thu hồi ánh mắt, bây giờ phải lúc quan tâm vấn đề này, quan trọng là thể cứ ngồi như vậy ?

      "Mặc, mặc xong quần áo chưa?" Nam tử áo đen bỗng nhiên nhàng ho tiếng, giọng cũng yếu chút. Lúc này Diệp Hiểu Hạ mới phát , người rất nhiều vết thương lớn lớn , chắc là vì mặc áo choàng màu đen, nên nhìn ra vết máu. Nhưng sắc mặt tái nhợt cũng đủ để lên tình huống thân thể bây giờ của vô cùng tốt.

      " người tôi có quần áo dự phòng." Giọng của Diệp Hiểu Hạ rất , có vẻ vô cùng lo lắng. nhịn được thầm thở dài, nếu có quần áo dự phòng sớm mặc, làm sao có thể chật vật như bây giờ?

      Lời của còn chưa dứt, thấy kiện áo choàng màu trắng bay tới. theo bản năng tiếp được chiếc áo choàng kia. ngẩng đầu nhìn sang, chỉ thấy nam tử kia vẫn nghiêng người, nhắm mắt ở đó, khóe miệng khẽ nhếch, cũng chuyện.

      Cảnh tượng này có chút quen thuộc. Diệp Hiểu Hạ ôm áo choàng, nhìn bóng lưng rắn chắc mà thẳng thắn kia, hơi hơi có chút thất thần. Thẳng đến lúc nghe thấy lại nhàng ho khan vài tiếng mới hồi phục tinh thần, dùng động tác rối loạn mặc áo choàng.

      "Tôi, tôi thay xong rồi, , , ngại quá." Đây là kiện áo choàng bạch sắc, cấp bậc cũng cao, chắc là vừa vặn rơi ra, tuy thuộc tính tốt, nhưng dùng để che thân thể lại vô cùng tốt. Diệp Hiểu Hạ cuối cùng cũng có thể đứng lên, khiếp đảm đứng đó, giọng với nam tử áo đen kia, mặt hồng hồng, chỉ như thế, ngay cả cổ cũng nóng bừng lên.

      Trời ạ, đời này còn chưa gặp tình huống nào dọa người như vậy! Ông trời à, cho khối đậu hũ , để bây giờ đâm đầu chết ở chỗ này luôn a.

      Cho đến giờ phút này, nam tử kia mới thở ra hơi dài, sau đó như người vô lực, mãnh mẽ ngã lăn mặt đất.
      Tôm Thỏ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :