1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cực Hạn - Na Thì Yên Hoa

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 146: tôi tưởng ngồi tại đó tọa lầu

      Đáng ? Đáng ?

      thế giới này đến cùng chuyện gì đáng giá, chuyện gì lại là đáng giá, đến cùng ai chia ràng qua?

      Diệp Hiểu Hạ ghé vào trong lòng Trầm Hoan hồi lâu sau mới chậm rãi thở ra hơi, nâng tay lên, ôm lấy thắt lưng Trầm Hoan nhàng : " có đáng giá , chỉ có bằng lòng ."

      Trầm Hoan im lặng lâu, phảng phất như đứa trẻ, đánh vỡ nồi cát hỏi đến cùng, lại cúi đầu hỏi: "Vậy em bằng lòng ?"

      "Em..."

      ", đừng ra." Trầm Hoan đánh gãy Diệp Hiểu Hạ, buông Diệp Hiểu Hạ ra, nhàng lắc đầu. nâng tôiy lên, vén mấy sợi tóc lòa xòa của Diệp Hiểu Hạ ra sau tôii, mới lại chậm rãi : "Sau này lại với ."

      "Trầm Hoan..." Diệp Hiểu Hạ thủy chung cảm thấy phản ứng của Trầm Hoan làm cho người tôi bất an.

      "Trong thời gian này có chuyện, tạm thời login, tự em chăm sóc tốt mình trong trò chơi."íAnh mắt Trầm Hoan cong lên, giống như ánh trăng đẹp mắt.

      " muốn đâu?" Khe hở trong càng lúc càng lớn, từ bên trong vèo vèo toát ra loại cảm xúc dập dờn tên là bất an.

      " muốn cắt chỉ, thuận tiện đến bệnh viện lớn chút kiểm tra, hoài nghi kỹ thuật Tôing Chẩm Lưu quá được." Trầm Hoan nhìn Diệp Hiểu Hạ tiếp tục ."Mấy ngày nay em tự mình nghỉ ngơi cho tốt, đừng đưa cơm, đoán chừng luôn ở bệnh viện."

      "Trầm Hoan." Diệp Hiểu Hạ cắn môi, lâu sau mới chậm rãi : “Đồng ý với em, đừng gạt em nhé."

      Con ngươi Trầm Hoan tối đen, sau đó gật đầu: " Được."

      Thời gian bỗng chốc trở nên thong thả. cần sáng sớm mua đồ ăn, cần sốt ruột nấu cơm, cần kích động đưa cơm. Buổi sáng Diệp Hiểu Hạ thức dậy ngồi ở giường nhìn chằm chằm ánh mặt trời chói mắt ngoài cửa sổ hồi lâu mới phản ứng lại, hôm nay chỉ cần nuôi sống mình là xong, khác, thời gian cần quan tâm bỗng chốc bị lấy ra như vậy. rất nhàm chán, lúc đánh răng trước gương, thậm chí đến số lần bàn chải chuyển động. Bên ngoài trăm cái, bên trong tram cái, bên trái trăm cái, bên phải tram cái.

      Đại khái là quen làm cơm cho ba người, lúc Diệp Hiểu Hạ lấy lại tinh thần, lại phát mình làm đồ ăn cơm đủ cho ba người ăn. lẳng lặng ngồi cạnh bàn. Phát ngốc trận, mới bắt đầu ăn cơm.

      Ăn cơm xong, trèo lên trò chơi, tiểu Ngũ sớm ra. ngồi xổm mái hiên cắn quả táo, khi nhân vật Diệp Hiểu Hạ ra, thấy tiểu Ngũ đẹp mắt quyệt mông ăn quả táo, nhướng mày: " đó làm chi?"

      Tiểu Ngũ cúi đầu nhìn Diệp Hiểu Hạ đứng cạnh tường, xuy xuy nở nụ cười: " muốn lên nhìn xem hay ?"

      Diệp Hiểu Hạ nhíu mày, phải lên thế nào? Nhưng, nóng nảy, bởi vì khi nghĩ như vậy, tiểu Ngũ mang lên đỉnh, chỉ vào căn nhà cao hơi thái quá cách đó xa : " này thành chủ thành Cửu Ti này có phải dư tiền quá ?
      [​IMG]
      Last edited: 22/9/16
      B.Cat thích bài này.

    2. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 147: ra lăn lộn, sớm hay muộn cũng xong

      Làm ăn thành công, tự nhiên tâm trạng thể tốt hơn. Diệp Hiểu Hạ và Vân hài hòa mỹ mãn hưởng dụng mỹ thực đặc sắc của thành cửu ti này, ăn uống linh đình, tới tôi , vô cùng vui vẻ. Hai người vui chơi giải trí ở nơi này, bỗng nhiên nghe thấy hệ thống thông báo tin tức "Lòng hại nhân chi tâm thể có, lòng phòng nhân thể thiếu. Hữu lai hữu vãng đại trượng phu, nhai tí tất báo chân hùng! Người chơi Tử Tước Ái Nhân bỏ mười vạn hoàng kim mua đầu Diệp Hiểu Hạ, thời gian đuổi giết ba tháng!"

      Vân nghe thấy tin tức này, sắc mặt trùng trùng kinh ngạc chút, tôi nhìn về phía Diệp Hiểu Hạ, phải quan tâm hỏi: " Xảy ra chuyện gì ? Sao Tử Tước Ái Nhân lại mua mạng ba tháng?"

      Lúc Diệp Hiểu Hạ vừa nghe tin tức như thế cũng nao nao, nhưng, sau đó lập tức thoải mái. Ngẫm lại tất cả ở thôn Đào Nguyên, này thích mang thù như thế, nếu từ thôn Đào Nguyên ra mà mua mạng mình mới là kỳ lạ. thở dài hơi, quả nhiên con người là thể làm chuyện quá đáng, mình mua mạng người khác ba tháng, tự nhiên có người mạng mình, đúng là oan oan tương báo khi nào kết thúc.

      " có việc gì, chỉ là việc vặt lông gà vỏ tỏi thôi, cần quá đặt trong lòng." Sắc mặt Diệp Hiểu Hạ cũng thay đổi, thậm chí vẫn duy trì tươi cười nhợt nhạt kia, đứng dậy, bưng ly rượu lên đổ vào trong miệng, sau đó nhìn Vân : "Còn có hai giờ tôi bị đuổi giết. Trong khoảng thời gian này tôi phải chuẩn bị đồ chạy nạn, thể tiếp tục tán gẫu với ."

      "Hiểu Hạ..." Vân cũng đứng lên, phen giữ chặt cổ tôiy , nhíu mày: " Tôi Tử Tước Ái Nhân đó giúp , thủ tiêu đuổi giết."

      " cần." Diệp Hiểu Hạ lắc lắc đầu, ánh mắt của xẹt qua tia làm cho người tôi nắm được: "Đây là ân oán giữa tôi và tôi, tuy rằng tôi cảm thấy có gì lớn lao, nhưng tôi lại cảm thấy nghẹn khuất, dù sao cũng phải cho người tôi cơ hội phát tiết."

      "Hiểu Hạ, như vậy tốt." Vân vẫn nhíu mày: "Đây là ba tháng, phải ba ngày."

      Diệp Hiểu Hạ lại nao nao, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn ngôi nhà cao cao của thành chủ thành Cửu Ti, bỗng nhiên bên môi lộ ra tia tươi cười nhợt nhạt , ý vị sâu xa: "Ba tháng sao? Có lẽ dùng tới." Dứt lời rút cổ tôiy ra từ tôiy trong Vân , cười : "Vân , đừng là xen vào việc của người khác, là hội trưởng công hội lớn, tôi nghĩ nhất định có công phu quản chuyện nhàn của tôi phải ?"

      Vân thở dài hơi, "Nếu cần gì, nhất định cho tôi biết, tôi đưa qua cho ."

      Diệp Hiểu Hạ cười ha ha: "Vân , nếu tôi có thứ gì cần, còn có thể tìm buôn bán, nhưng... Giá phần cũng thiếu."

      Vân Ần thấy dáng vẻ này của Diệp Hiểu Hạ, như cũng để chuyện đuổi giết này trong lòng, nội tâm hơi bình tĩnh chút, cũng cười yếu ớt gật đầu: "Nếu là thứ tốt, cần phần ít, tôi còn có thể thưởng phí di chuyển cho ."

      nhàng nửa nửa giả như vậy, cùng với tươi cười sang sảng kia của Diệp Hiểu Hạ, sóng nước trong phòng như mở ra. Mà Diệp Hiểu Hạ cũng kéo cửa phòng ra, thân thể linh hoạt chạy xuống dưới lầu.

      Bắt đầu từ khi hệ thống tuyên bố mua mạng, tên tất cả thủ vệ Diệp Hiểu Hạ nhìn thấy biến thành màu vàng, hai giờ sau, tên của bọn họ biến thành màu đỏ. Sau khi tên thủ vệ biến thành màu đỏ, vậy thuyết minh chỉ cần Diệp Hiểu Hạ bước vào phạm vi công kích của bọn họ, hẳn phải chết thể nghi ngờ.

      Cho nên, trong vòng hai giờ này, cần xử lý xong mấy chuyện quan trọng nhất của mình.

      bước nhanh, tiểu Ngũ ở phía sau cũng bước
      [​IMG]
      B.Cat thích bài này.

    3. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 149: ở đâu

      Từ thành Cửu Ti bay đến núi Côn Lôn, quả chuyện vừa xa xôi vừa phí sức.

      Diệp Hiểu Hạ ngồi phi kiếm của tiểu Ngũ, bị gió lạnh thổi hơn ba giờ, cuối cùng tới núi Côn Lôn.

      Núi Côn Lôn từ xưa đều là nơi tiểu thuyết, TV, phim tu tiên phi thăng. Loại địa phương này tự nhiên có quan phủ, mà có quan phủ, tự nhiên cũng có thị vệ.

      Tuy rằng đặt ra như vậy làm trị an núi Côn Lôn luôn luôn tốt, nhưng là đối với Diệp Hiểu Hạ mà , đặt ra như vậy đúng là vô cùng tốt! May mắn mà có chỗ như vậy, nếu , cũng biết có chỗ nào sửa chữa trang bị .

      Điểm dùng để tiếp tế tiếp viện bản đồ núi Côn Lôn cũng nhiều, là thôn Tuyết Noãn ở chân núi tuyết, là lâm trường Bình Lan ở sườn núi.

      Tiểu Ngũ mang theo Diệp Hiểu Hạ đứng bên ngoài thôn Tuyết Noãn. Hai người vừa xuống phi kiếm, nhất thời cỗ hàn ý thấu xương đập vào mặt mà đến. Diệp Hiểu Hạ ôm hai tay hít ngụm khí lạnh, nhịn được mắng: " là việc lạ, sao khi tôi ở phi kiếm có cảm giác lạnh như thế?"

      Tiểu Ngũ cũng lui mình, rầm rì trả lời: "Chuyện này có cái gì kỳ lạ, đó là bởi vì phi kiếm của tôi có khí nóng, ngồi ở đó tự nhiên lạnh như vậy."

      Diệp Hiểu Hạ cũng lười vô nghĩa với tiểu Ngũ, bước nhanh vào trong thôn : "May mắn ở đây có thị vệ, nếu là tôi dù thế nào cũng bị đông lạnh chết ở chỗ này."

      Hai người đường chạy chậm vọt vào trong quán rượu của thôn Tuyết Noãn.

      Cấp bậc quái vật của Núi Côn Lôn bình quân ở dưới 110, đây vốn là chỗ của người cấp 105 luyện cấp, nhưng, bởi vì nơi này có thị vệ, cũng có ít hồng danh chín mươi cấp kết đội luyện cấp ở đây. Nhưng, nhìn đến nhìn , người tính nhiều.

      Diệp Hiểu Hạ gọi hail y rượu nóng, lại cắt hai cân thịt bò kho, mồm to ăn thống khoái, tiểu Ngũ bên ăn kém Diệp Hiểu Hạ. Trong bụng có đồ, người cũng ấm áp hơn ít.

      "Hắc, gặp các ngươi là gương mặt mới, mới đến Côn Luân hả." Người trong quán rượu nhiều lắm, cho nên bọn tiểu nhị cũng vui vẻ thoải mái, tiểu nhị ngồi ở bên cạnh bàn Diệp Hiểu Hạ nhìn hai người cười hề hề hỏi.

      " Phải." Diệp Hiểu Hạ vừa uống rượu, vừa gật đầu đáp lời.

      "Lên núi săn thú?"

      "Xem như."

      Tiểu nhị lại lên lên xuống xuống đánh giá quần áo Diệp Hiểu Hạ, sau đó lắc đầu thở dài: "Nếu lên núi săn thú, mặc cái này là thể được, nhất định bị đông chết đó."

      Diệp Hiểu Hạ cười khổ, phải vậy sao. Từ khi đến Côn Luân, nhân vật của DBUFF.

      Rét lạnh thấu xương: bởi vì rét lạnh làm cho tất cả thuộc tính nhân vật rơi xuống nửa.

      vốn tin, nhưng khi xem bảng thuộc tính nhân vật của mình, quả nhiên, trừ hồng và lam có rớt, tất cả thuộc tính toàn thân bị mất nửa. Nếu nghĩ biện pháp làm mất DBUFF này, đoán chừng đánh quái rất vất vả.

      " Vậy làm sao bây giờ? Tìm tiệm may lão Trương bên kia, mua chế phẩm da nhà cũng đủ cho đỡ rét lạnh." Tiểu nhị cười tủm tỉm đưa ra biện pháp giải quyết, muốn tiếp tục nhàn thoại vài câu với hai người, lại nghe thấy có người kêu to, liên tục phải .

      Diệp Hiểu Hạ nhìn quanh bốn phía, quả nhiên phát tất cả người chơi nơi này đều mặc áo da quần da rất nặng, hài cũng là ủng da lông xù, đầu cũng mang theo mũ lông xù da. Nếu phải phía sau bọn họ có mang theo vũ khí, nhìn như vậy, rất giống đám gấu mèo .

      Rượu say cơm no, trả tiền trả tiền, Diệp Hiểu Hạ lập tức mang tiểu Ngũ ra khỏi
      [​IMG]
      B.Cat thích bài này.

    4. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 150: Thay đổi

      Ngày bình tĩnh trước sau như trở lại. Cuộc sống Diệp Hiểu Hạ vốn đơn thuần, dạo chơi trò chơi, thường thường phòng khám Tang Chẩm Lưu hỏi thăm tin tức Trầm Hoan. Tuy rằng biết, Tang Chẩm Lưu , nhưng cũng hỏi, chỉ trước sau như , trước sau như ngồi nửa ngày, sau đó lại rời khỏi. Hoặc là, ra ngoài ngồi ngồi với mấy người bạn quen biết, chỉ như thế.

      Giống như là người trẻ tuổi phổ thông bình thường, kiếm tiền, tiêu khiển, cuồng hoan với bạn bè, đến buổi tối khi mình ngủ say.

      Sau đó, Diệp Hiểu Hạ ở trong trò chơi vượt qua cấp trăm ba mươi.

      Những ngày vùi đầu luyện cấp hỏi thế đúng là tốt đẹp, thời gian mua mạng ba tháng, bước chân từ Côn Luân đến biển cả, cấp bậc từ tám mươi lăm đến trăm ba mươi bốn.

      Sáo trang Thiên Tàm người từ năm món đến bảy món, cường hóa từ cấp 0 đến cấp 9. Nhưng bất khô sớm nên vứt bỏ tay kia vẫn mang ở đó, chưa từng lấy xuống. vẫn là theo thói quen mỗi ngày login tra tên Tố bảng cao thủ, nhìn cái tên kia từ thứ nhất đến thứ hai đến thứ ba... Đến thứ chín mười chín, trăm, rồi vĩnh viễn trâu đất xuống biển, cuối cùng tìm được.

      Sau này, ngày mua mạng cuối cùng, Diệp Hiểu Hạ chủ động tìm được Tử Tước Ái Nhân, trải qua nhiều việc như vậy, trải qua nhiều năm tháng như vậy, còn là người nhẫn. trở nên hơi phô trương, trở nên hơi sắc bén, trở nên hơi có thù tất báo.

      Ngày nào đó, máu của vợ chồng Tử Tước Ái Nhân nhuộm tên của thành màu đỏ sậm. Khi lấy tay có mang bất khô khống chế ma pháp mạnh mẽ lần lại lần xuyên suốt bọn họ, bỗng nhiên cảm thấy trái tim mình dẵ trở nên lạnh như băng.

      Nhìn lần lại lần hai vợ chồng Tử Tước Ái Nhân nằm mặt đất, máu người sôi trào, nghĩ, nên làm chút gì cho Tố.

      Vì thế, khi cấp bậc vợ chồng Tử Tước Ái Nhân bị giết đến cấp 0, chuyện thứ nhất Diệp Hiểu Hạ làm, là nuốt vào tẩy tâm đan mà mình luyện chế.

      Tẩy tâm đan là phương thuốc bặc nhân thôn cho , đường từ Côn Luân đến biển sâu, thứ khác có, tài liệu luyện chế đan dược hi hữu lại có ít. vốn vô tình luyện chế tẩy tâm đan, nhưng lần đầu tiên giết Tử Tước Ái Nhân, bỗng nhiên cảm giác thị huyết này. Mà mấy tổ tẩy tâm đan trong lòng lại bỗng chốc trở nên vô cùng quý giá. nghĩ, sau này rời loại đan dược này được nữa.

      cảm nhận được tẩy tâm đan từ đầu lưỡi vào trong bụng, biến thành cảm giác ấm áp bao vây toàn thân. Hệ thống thậm chí phối hợp phát ra mấy thông báo.

      " Người chơi Diệp Hiểu Hạ nuốt vào tẩy tâm đan, từ đây thay đổi triệt để, làm người lần nữa. Giá trị tội ác -100, còn 379."

      thế giới mảnh hùng hùng hổ hổ. Diệp Hiểu Hạ ngồi trong tuyết Thiên Sơn, vừa nhìn thế giới hùng hùng hổ hổ kia, vừa cười lại nuốt vào viên tẩy tâm đan.

      "Người chơi Diệp Hiểu Hạ nuốt vào tẩy tâm đan, từ đây thay đổi triệt để, làm người lần nữa. Giá trị tội ác -100, còn thừa 279."

      【 thế giới 】Khoai Tây Điên Cuồng: tẩy tâm đan? Giảm giá trị tội ác? Khi nào có loại dược này xuất !

      【 thế giới 】 Ký Bản: dựa vào, quả nhiên là đại tông sư, cư nhiên dược biến thái như vậy cũng có! Luyện khi nào sao hệ thống thông báo? ?

      【 thế giới 】Tiểu Nha Tiêm: Nguyên nhân thông báo trăm phần trăm là vì loại dược này là lên tới cấp đại tông sư có thể học với hệ thống, phải sáng tạo độc đáo đương nhiên
      [​IMG]
      B.Cat thích bài này.

    5. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 151: em cần những thứ này

      【 hệ thống 】: nhân sinh bất quá trăm năm, dù kiếp này chết, kiếp sau lại tái chiến! Người chơi Diệp Hiểu Hạ đánh chết người chơi Đạp Lãng Tầm Phong ở bản đồ động Vạn Cốt, thời gian bốn mươi bảy giây, tích lũy giá trị tội ác 89.

      【 thế giới 】 Ba Ta Là Lý Cương: a a a, Diệp Hiểu Hạ lại giết người! Có phải ấy định phá kỷ lục ! Dùng cái ngắn hơn cái. . .

      【 thế giới 】 Đông Thiên Kê Kê Lãnh: thiết, cỗ máy giết người, trừ giết người ra còn biết làm gì?

      【 thế giới 】 Biệt Lai Vô Dạng: ghen tị...

      【 thế giới 】Đông Thiên Kê Kê Lãnh: ghen tị em !

      ...

      Đồng nhìn nhìn tin tức của hệ thống, lại nhìn nhìn Diệp Hiểu Hạ đứng cách đó xa, trong lòng vô cùng kinh ngạc. chưa từng giao thủ với Diệp Hiểu Hạ, cũng chưa từng lĩnh giáo thân thủ của , sớm biết là đệ nhất cao thủ, trước giờ lại biết vậy mà mạnh đến nước này.

      vốn định, đối thủ mạnh mẽ như vậy, Diệp Hiểu Hạ hơn phân nửa thể thắng thoải mái, lại ngờ, lại dùng thời gian nháy mắt giải quyết trận chiến. Đồng nhịn được hoài nghi, Diệp Hiểu Hạ có phải là người khác , quên được người từng là tiểu Bạch kia, đến cùng là từ khi nào, vậy mà đứng chỗ cao như thế bễ nghễ thiên hạ ?

      Diệp Hiểu Hạ nhìn nhìn thi thể Đạp Lãng Tầm Phong, nhàn rỗi đứng ở bên chờ ta phục sinh, thuận tiện nhét viên Tẩy Tâm Đan vào miệng.

      【 hệ thống 】Người chơi Diệp Hiểu Hạ nuốt Tẩy Tâm Đan vào, từ đây thay đổi triệt để, làm người lần nữa. Giá trị tội ác -100, còn thừa 0.

      【 thế giới 】 Sổ Lai Bảo: em mày! Mỗi ngày tôi đều thấy Diệp Hiểu Hạ thay đổi triệt để, tin tức hệ thống này cũng quá làm cho người ta buồn bực !

      【 thế giới 】Lũ Chỉ Hoàn: ai cũng cho tôi thay đổi triệt để lần , tôi rất nghĩ tên của mình gắn với tin tức lần trước của hệ thống, quá muốn.

      ...

      mất bao lâu Đạp Lãng Tầm Phong phục sinh, ta nhìn nhìn Diệp Hiểu Hạ đứng cách đó xa nhíu mày, cũng nghĩ Diệp Hiểu Hạ quăng cho ta cái gì đó, theo bản năng ta vươn tay đón. Mở tay ra nhìn, là viên Chỉ Huyết cao, vừa vặn dùng để khôi phục cột máu của ta.

      Đạp Lãng Tầm Phong cũng khách khí, quăng Chỉ Huyết cao vào miệng, mỉm cười: "Thế nào? Chờ tôi khôi phục xong còn tiếp tục?"

      Diệp Hiểu Hạ lại lắc đầu: "Tôi lấy tiền giết , lại giết mấy lần, lần cũng đủ rồi. Cầm tiền của người thay người tiêu tai, vốn là mua bán, rớt cấp luyện lên cũng dễ dàng, tôi làm gì thấp hèn như thế?"

      Nghe Diệp Hiểu Hạ xong, Đạp Lãng Tầm Phong ngẩn người, sau đó lộ ra tia cười khổ: "Giết người lại cho thuốc khôi phục, người như vậy, là người thứ hai."

      Diệp Hiểu Hạ nhướng mi, nhìn Đạp Lãng Tầm Phong, chờ ta tiếp tục .

      "Thu tiền muốn mạng còn bảo trì phong thái khiêm tốn, cũng là người thứ hai."

      Nghe Đạp Lãng Tầm Phong như vậ , Diệp Hiểu Hạ càng thấy kỳ lạ, rất tò mò, người đầu tiên kia là ai. hiếu kỳ, tự nhiên hỏi ra.

      " Người thứ nhất?" Đạp Lãng Tầm Phong híp mắt, thở dài hơi: "Tố."

      Tia cười nhạt mặt Diệp Hiểu Hạ hơi hơi cứng lại, mà sau đó
      [​IMG]
      B.CatTôm Thỏ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :