Chương 447: Con thỏ bị bức. lý thuyết, thỏ, là động vật trong lớp đáy của mạng thức ăn, nó vốn yếu ớt, chuyên ăn cỏ. Cho nên thường làm mồi vỗ béo cho những con thú ăn thịt khác. - Nhưng, con thò bị bức vào đường cùng cũng có thể cắn người! Thời điểm đóng cửa tháp BabeỊ bảy ngày chỉ còn lại hai ngày. mà Cao Lôi Hoa vẫn chưa hề thấy bóng dáng? vẫn biệt tăm tung tích. Đám ma thú này bắt đầu như nhưng con thỏ bị bức vào đường cùng. Chúng nóng lên như những con chó điên. bắt đầu cắn người! - • Hành động! Thanh Bái ném quyên sắch tay lên trời! Sau đó- các ma thú có cấp bậc trong tồ chức nhanh chóng triển khai hành động. Nơi đầu tiên xuất tình huống bất thường là Quang Minh đê quốc, bầu trời Quang Minh đế đô. Vốn Quang Minh đế đô lúc này có thể là ngày nắng đẹp. trời yên bể lặng.nhưng đột nhiên, bầu trởi đế đô xuất đội quân cở hơn mưởi con 'Dực long. 'Dực long' được coi là họ hàng đằng xa của Long tộc, đây là loại ma thú á long có quan hệ huyết thống nhất. Tính thực lực có lẽ cao hơn cao giai chút, thấp hơn siêu giai chút. Hơn mười con Dực long gào thét bay lượn bầu trời đế đô. Tốc độ cực nhanh! Nhanh đến nồi đội quân phòng hộ của đế đô Quang Minh kịp phản ứng nhưng con Dực long này lướt qua lớp phòng hộ của thành đế đô, bay lên khu vực đông dân cư của đế đô. Vừa bay đến khu vực đông dân cư, đội quân Dực long xếp thành hàng? giương cánh to sang hai bên. mở cái miệng đỏ lòm như máu ra! Thân là loại á long? chúng cũng nắm giữ được thiên phú của long tộc. long tức, những cồ long tức được phun xuống khu vực đông dân cư này. Hơn mưởi cồ long tức này xếp thành hàng phóng thẳng đến ngôi nhà của Tĩnh Tâm trong khu phố này. -Bùm Trong ánh mắt kinh ngạc của cư dân khu phố, ngôi nhà của Tĩnh Tâm bị nổ tung - thành mảnh vụn. Làm xong. Dực long tiếp tục vổ cánh lập tức chuẩn bị rời ! Hiển nhiên, đây là lần hành động có suy tính trước. Những con Dực long này hẳn là ma thủ được huấn luyện chuyên môn. chuyên dùng để tập kích kiểu này. - Gừ! Đám súc sinh đáng chết! Sau khi phòng ốc bị phá hủy. trong đống phế tích đổ nát, tiếng sầm giận dừ của người đàn ông vang lên. Ngay sau đó. người đãn ông có đôi cánh dơi đứng dậy từ đống phế tích, chút để ý. giơ tay lên bắn cột sáng màu đen vào những con Dực long trời. Tốc độ của Dực long tuy nhanh, nhưng sao nhanh bằng tốc độ ánh sáng! - Kréc! con Dực long bị bắn trúng, rớt xuống tại trận. - Ô~~ Đẩu lĩnh Dực long bi ô tiếng, nhưng ngạc nhiên là nó hề có ý định đánh trả. Rên rĩ xong, con Dực long cầm đầu này vổ đôi cánh rồng của mình, mang theo những con Dực long khác nghênh ngang mà . Nó biết, chúng nó có thời gian tiêu hao ở nơi này. ở đây càng lâu, đổi với chúng càng bất lợi. Thậm chí có khả năng chết ở đây. - Chết tiệt. Ác ma cánh dơi mắng tiếng, chính là Hắc Ám chi thần— Lucifer. lâu trước, Lucifer được Cao Lôi Hoa giữ lại. có việc gì đảm đương chút việc nhà linh tinh. - Cái đám súc sinh này. Luciíer cười khổ nhìn bãi phế tích. vất vả mới kiếm được chỗ để mà ở. thế mà.... Cười khổ xong- Lucifer liền bay lên trời. _ Nhưng mà Batman đại hiệp của chúng ta cũng có tấn công đám Dực long này. Đối với vị đại hiệp này chúng chỉ là đám rác rưởi. thèm để ý. vị đại hiệp của chúng ta bay hướng khác. đó là nơi hải dương xa xăm Đồng thời. Bị tấn công chỉ ở nhà của Cao Lôi Hoa ở đế quốc Quang Minh. Đế quốc thú nhân Bỉ Mông. Nguyệt Sư cùng thần thú Lai Nhân Tra Lý sửa sang lại số thứ, chuẩn bị biển San Hô vấn an Cao Lôi Hoa cùng Tĩnh Tâm. Đột nhiên. Lai Nhân Tra Lý dừng tay lại. Trong mắt lộ ra khí tức nguy hiêm. - Có vài tên đáng giá đến đây. Nguyệt Sư cũng dừng động tác. nhắm mắt lại cảm giác chút, giọng . Tay của cậu, bắt đầu cầm lấy cây sáo gọi rồng của mình Lúc Nguyệt Sư vừa dứt lời con cự thú lông màu vàng cao lớn cùng con Hắc Tinh Tinh xuất bầu trời đế quốc Bỉ Mông! - Chúng ta nhìn xem. coi bọn chúng muốn làm gì. Lai Nhân Tra Lý với Nguyệt Sư. Nguyệt Sư gật đầu. Bay lên trời. Nguyệt Sư vừa nhìn thây hai con quái vật cao lớn đó cả kinh. thân lông vàng. Chân như chân voi, đầu như đầu gấu. cả người được vảy che kín. Đây chính là thần thú hộ quốc của đế quốc Bỉ Mông—Hoàng Kim Bỉ Mông. - Khạc khạc. Hoàng Kim Bỉ Mông a. rất ý tứ a. Ánh mắt Thần thủ như lưởi dao sắc bén vô cùng, chỉ cần bị nhìn trủng, đều khiến cho con người ta có cảm giác khó chịu. - Là bằng hữu hay là kẻ địch? Nguỵệt Sư cười hè hè, nhìn về phía Thần thú. hỏi. -Vù! Đột nhiên, tiếng phá vang lên! Là con Hắc Tinh Tinh kia, lao đến. Với thân hình khổng lồ nhưng tốc độ hề chậm. phóng tới phía Nguyệt Sư. - Lĩnh vực! Lực lượng chi thần Lai Nhân Tra Lý nhìn về phía Hắc Tinh Tinh tràn ngập khinh miệt:- Lĩnh vục— vô tận lực lượng! Nháy mắt. vầng sáng từ người Tra Lý tỏa ra. người Nguyệt Sư cũng được bao bọc lớp kim quang mòng - Đến tốt! Nguyệt Sư thét tiếng dài- thế nhưng cứ như vậy hung hăng xông thẳng về phía con Hắc Tinh Tinh cao lớn này! -Oanh!! Hai người va vào nhau. Phát ra tiêng nổ mạnh mà trầm. Thân thể của Nguyệt Sư so với thân thể con Hác Tinh Tinh này hơn nhiều, nhưng lại có thể đẩy văng được con Hắc Tinh Tinh ra xa. Mà Nguyệt Sư chỉ bị chấn lui lại bước . Cái này cũng thể thiếu phần công lao lĩnh vực của Thần thú Tra Lý. Lĩnh vực của Lực Lượng chi thần. có thể giúp người bình thường đẩy văng cự long. Mà Nguyệt Sư. trời sinh thần lực. dưới tác dụng của lĩnh vực vô hạn lực lượng, đẩy lui Hắc Tinh Tinh phải là chuyện ngạc nhiên. - hổ là vị thần chiến đấu cận thân mạnh nhất. Hoàng Kim Bỉ Mông oang oang. - thừa à, đừng nhiều lời. Lai Nhân Tra Lý liếm liếm khóe miệng, luôn luôn là người thích dùng nắm đấm chuyện. mấy câu vô nghĩa là việc gét nhất: - - mục đích của các ngươi là cái gì?! - Chúng ta, chẳng qua là vì bức Cao Lôi Hoa ra mà thôi. Hoàng Kim Bỉ Mông hiển nhiên cực kỳ trấn định. - Ngươi cũng bình tĩnh dử ha. Lai Nhân Tra Lý cười hè hè : - Chẳng lẽ ngươi biết, Hoàng Kim Bỉ Mông được bước chân vào lành địa của ta sao? - Thành thực có lổi, ta cũng biết. Hoàng Kim Bỉ Mông vẫn như trước.bình tĩnh vạn phần, . - Mịa nó. đúng là bình tĩnh mà. Nhìn bộ dáng bình tĩnh của ngươi có lè tiểu kim cũng đến đây phải ? Nó ở đâu? Trong nháy mắt, con mắt của Lai Nhân Tra Lý rực sáng kim quang. Thần chỉ đồng muốn triển khai! - cần làm vậy, lão bằng hưu. ta ở nơi này. giọng như tiếng sắm rền vang lên từ phía dưới đất. ơ phía dưới chính là vị lãnh đạo của các ma thú—Hoàng Kim Bỉ Mông tiểu Kim. Có điều. lúc này vị Kim đại nhân của chúng ta có bộ dáng vâng vâng dạ dạ. Khóe miệng Lai Nhân Tra Lý lộ ra ý cười. nhìn bộ dạng co ro của tiểu Kim, Thần thú cảm thấy vết thương tâm hồn mà gieo cho nó cực kỳ nghiêm trọng. - nghĩ tới ngươi còn dám tới nơi này a, . tới nơi này có mục đích hả? Thần thú Lai Nhân Tra Lý, cười . - Hãy bớt sàm ngôn . hoặc là chúng ta đánh trận, hoặc là ngươi đem thằng nhóc kia giao cho ta! Tiểu Kim lớn tiếng kêu lên. tựa hồ là muốn gia tăng thêm cam đảm cho bản thân. - Lâu ngày gặp, ngươi vẫn là con vật ngu ngốc a! Ngươi biết, lúc này mọi lời của ngươi đều vô nghĩa à! Còn đứng đó làm gì, đánh ! Tay của Lai Nhân Tra Lý thò ra sau lưng! Sau đó cầm ra cây cự phủ làm cho trái tim mọi người băng giá! - Hừ hừ! Tiêu Kim hừ hai tiếng, hướng lên trời làm cái nháy mắt với con Hoàng Kim Bỉ Mông trời. cả hai cùng xông tới tấn công Thần thú. Trong truyền thuyết, thần thú Lai Nhân Tra Lý chẳng qua là thượng vị thần nắm giữ hai tầng lĩnh vực mà thôi. hỏi chín người cả chín đêu có thể trả lời câu như vậy. Chỉ có Hoàng Kim Bỉ Mông tiểu Kim biết, thẳng nào tin vào điêu này đều là thẳng ngu - Ha ha. hai vs , hình như có băng ha! bầu trời, giọng cười thanh thúy như tiếng chuông bạc vang lên. - Vong linh thân kỹ, thần hóa cốt long tấn công! - Ngao con cốt long toàn thân đen tuyền xuất thế, mắt con cốt long màu đen chợt lóe lên. hung hăng xông thẳng về phía Hoàng Kim Bỉ Mông trời. kịp né tránh, lỗng ngực rắn chắc của Hoàng Kim Bỉ Mông bị đánh trúng cái, rút lui vài bước, ngụm máu màu vàng tươi từ trong miệng phun ra. - tại, ba chọi ba. Thực công bằng. Lai Nhân Tra Lý cười to, nhìn vợ của mình đến— Vong Linh nữ thần. À - Được rồi. ba vs ba. Nguyệt Sư gật sật đầu. cầm sáo gọi rồng ra thổi. con hắc long xuất . Đứng lên Hác Long- Nguyệt Sư nhìn chăm chăm vào con Hắc Tinh Tinh đôi diện. Coi như là màn khởi động trước khi gặp lão ba . Nguyệt Sư cười hè hè đầy xấu xa
Chương 448: Tao chơi mày mệt nghỉ, coi ai chơi hội đồng ai. Nguyệt Sư triệu hồi ra Hắc long, đứng lưng Hắc long nhìn chằm chằm vào con Hắc Tinh Tinh trước mát. - Ngao Hắc long vừa ra trậng, tiếng long ngân vang dội trời , biểu thị long uy ra bốn phương xung quanh. - Hắc long?! Nhìn thấy con Hắc long lượn bay trời, Hắc Tinh Tinh lắp bắp sợ hải Con Hắc Tinh Tinh này vốn là con ma thú hàng đầu trong đám siêu giai" Đại Lực Kim Cương Viên! vốn. tự nhận lấy với thực lực của mình bắt lấy mình Nguyệt Sư là chuyện trong tầm tay. thành vắn đề. Nhưng nghĩ tới Nguyệt Sư lại là gả long kỵ sĩ, hơn nữa cự long lại là loài tương đối nổi danh Hắc long. Hắc long. là con ma thú nổi bật trong đám siêu giai. Nếu gặp con Hắc long trong thời kì thành thục Đại Lực Kim Cương Viên củng chỉ có đường chạy trối chết. Dù sao, trong cùng cấp bậc loài cự long luôn có ưu thế hơn so với những loài khác. Cự long là đứa con của Sáng Thế thần, lời này sai chút nào. Long tức. long uy. long chỉ đồng tất cả đều là thứ chỉ có bộ tộc cự long có mà thôi, mà nhưng con ma thú siêu giai khác sao có được thiên phú cường hản như vậy. Nhưng mà Đại Lực Kim Cương Viên nhìn kỹ phát con Hắc long mà Nguyệt Sư cưởi cũng phải là Hắc long trưởng thành. Phát này làm cho Hắc Tinh Tinh cảm thấy yên tâm. nếu phải Hắc Long trưởng thành việc bất Nguyệt Sư cũng đon giản chút. - Ha ha ha, chỉ bằng con Hắc long còn chưa dứt sữa mẹ mà muốn đối kháng với ta?! Con Hắc Tinh Tinh cười gượng tiếng, có lẽ nụ cười này tăng thêm lòng can đảm chút. Ngoài miệng tuy rằng khinh miệt trào phúng Nguyệt Sư, nhưng động tác của Hắc Tinh Tinh hề chậm. Chỉ thấy hai tay chắp lại, hướng trước ngực. nhằm vào Nguyệt Sư. - Dzô. Cự viên sóng xung kích!! Đại Lực Kim Cương Viên hét lớn tiếng. Hỏa nguyên tố nhanh chóng ngưng tụ xung quanh Hác Tinh Tinh, sau đó tập trung về phía tay của . - Bùm! cột lửa đỏ rực từ tay của Hác Tinh Tinh lao thẳng về phía Nguyệt Sư. -Ngao! Chớ có xem thường người! Ánh mắt Thủ hạ Nguyệt Sư. Hắc long cam chịu lóe lên. ai có thể vũ nhục con Hắc long, đây là vũ nhục cả bộ tộc cự long kiêu hùng. Lời của con Hắc Tinh Tinh thế này làm cho Hắc long cảm thấy Khó chịu! Nhìn thấy cột lửa xông về phía mình. Hắc long chút yếu thế, há cái mồm đò như máu của mình ra. - Huỳnh! Kỹ năng bảo mệnh của Long tộc, long tức được phun ra. nghênh đón cột lửa của Hác Tinh Tinh. Long viêm cùng sóng xung kích va chạm giữa trời cao, thanh kích thích van lên. Những hoa lửa màu đò màu đen bắn ra bốn phía xung quanh! Hai cột sáng va chạm vào nhau. tranh nhau hơn thua, ai chịu phần kém. - Hừm hừm. con Hắc long chuẩn bị trưởng thành cùng khó mà xem thường. - Chậc chậc, là có chút bản lĩnh. Đại Lực Kim Cương Viên thấy tuyệt chiêu áp hòm của mình ăn thua đối với long tức của Hắc long liền đổi bài. Tấn công tầm xa được, Đại Lực Kim Cương Viên sửa sang dùng cận chỉến. Đại Lực Kim Cương Viên. lấy lực lượng mạnh mà nổi danh! - xem quyền! Đại Lực Kim Cương Viên gầm rú tiếng. Thân hình vừa động. Trong nháy mắt biến mất ở trong khí. Ngay sau đó. lúc xuất ở đầu của Nguyệt Sư. Hai tay Hắc Tinh Tinh hợp thành quyền, từ cao giáng xuống đầu của Nguyệt Sư! Nắm quyền mang theo tiếng xé gió gào thét. nhanh chóng giáng xuống. - Hãy nhìn xem thầng nhóc. xem ông mảy đánh mảy ra bã nàtccầt! & Đại Lực Kim Cương Viên lớn tiếng kêu lên, đòn khi này chỉ là đòn mồi thôi, mang tính chất thử sức. Đòn này mới chính là đòn tấn công hết sức của - Đánh ông thành bã? giờn hả! Đừng coi thường thiên hạ - Nguyệt Sư rít gào lên! vòng sáng màu vàng từ người Nguyệt Sư ánh lên! Thời gian, giống như trong khoảng khắc này dừng lại! Trong tiếng gằm như tiếng sư tử, thân hình Nguyệt Sư bắt đầu trương ra. Cả cơ thể như quả bóng được bơm lên, từng thớ cơ phình to, quần áo lập tức bị phá nát, cơ thể Nguyệt Sư lớn dần! Ba thước, năm thước, tám thước, vân còn cao lên! Mưởi thước, mưởi hai thước, mưởi lăm thước! Đèn khi cao đến gần mười sáu thước, thân thể của Nguyệt Sư mới ngừng cao lớn thêm. - Hà, hà! Nguỵệt Sư cao mưởi lăm thước thở phì phò di động trung. ánh mắt Nguyệt Sư đò rực lên, giống như con dã thủ phát cuồng! Khí tức lực lượng Thổ hệ quay cuồng xung quanh người Nguyệt Sư. Dưới ánh mặt trời, từng thớ cơ mạnh khóe sáng bỏng lên. thân hình cơ bắp với tỷ lệ vàng hoàn mỹ xuất ! Đây là thân thể hoàn mỹ nhất thế giới! thân thể có tỷ lệ vàng! Cho dù là thần thú Lai Nhân Tra Lý sau khi nhìn thấy thân thể của Nguyệt Sư đều tỏ vẻ cảm thán cùng hâm mộ! Ô... Thủ hạ Hắc long rên rỉ tiếng. Nó thể thừa nhận sức nặng của Nguyệt Sư bây giờ, lập tức thoát ra, bay đến bên cạnh Nguyệt Sư, giương cánh bay lượn. - Thái Thản Chi Khu! - Hóa thân thành thái thản xong. Nguyệt Sư chút do dự. đấm thẳng lên trời! Năm đấm to lớn cùng năm đấm của Đại Lực Kim Cương Viên va chạm mạnh mè vào nha! -Bộp! Hai quyền đánh nhau. Khí xung kích bắn ra bốn phía xung quanh, thể độ biến thái của hai người. Vừa rồi lực lượng từ lĩnh vực của Thần thú vẫn chưa thu hồi, có thêm lực lượng thái thản của Nguyệt Sư, tạo nên sức mạnh biến thái làm con người ta sợ hài lẫn hâm mộ. quyền này, Đại Lực Kim Cương Viên lại lần nữa bị đẩy lùi ra ngoài. Cho dù hẳn dùng toàn lực, vẫn địch lại Nguyệt Sư cậy mạnh như lúc này! - Tên nhóc đáng chết, ta muốn chơi mày! Lại lần nữa bị đây văng ra sau, nhất thời Đại Lực Kim Cuơng Viên cảm thấy mặt mình bị bôi tro trét trấu. ôn định lại thân hình, chơi trò vô lại chửi bới. - Chơi ông? Hè hè! Giọng của Nguyệt Sư lại xuất bên tai Đại Lực Kim Cương Viên. - ! Đại Lực Kim Cương Viên cả kinh! ra Nguyệt Sư biết từ lúc nào xuất bên cạnh người Hắc Tinh Tinh. Chỉ thấy Nguyệt Sư co lại, chui vào trong lòng Hắc Tinh Tinh ra đòn. cái khuỷu tay, hung hăng. đánh vào ngực trái của con Hắc Tinh Tinh—Vị trí trái tim! Á Đại Lực Kim Cương Viên kêu thảm thiết liên tục. Ngực như bị người ta cầm búa đánh vào -Ọe! Hắc Tinh Tinh oe ra ngụm máu đen bầm. Nhưng chuyện chưa kết thúc - Sư tử liên kích kỹ! Nguyệt Sư hưng phấn mà hét lớn tiếng, đuối theo Đại Lực Kim Cương Viên. Hai tay hợp thành nắm đấm! Bùm... tiếng nổ cú trọng quyền như sao băng đáng thẳng vào bụng Đại Lực Kim Cương Viêm -Á- Đại Lực Kim Cương Viên kêu thảm thiêt liên tục. như đạn pháo bị bắn rớt thẳng xuống! - Yaaa! Nguyệt Sư trầm giọng, đồng thời thân thề lấy tốc độ lao xuống so với Đại Lực Kim Cương Viên còn mau hơn! Trước khi thân thể Đại Lực Kim Cương Viên rơi xuống mặt đất. Chân của Nguyệt Sư như giao long xuất thế, như đuôi của giao long hất thẳng, làm cho Đại Lực Kim Cương Viên chuẩn bị chạm đất bị đá bay lên trời! Như thế. lặp lại lặp lại vài lần. Cuối cùng Nguyệt Sư hết nghiện. Dừng thế liên kích. Mà Đại Lực Kim Cương Viên bị đánh cho đến nồi mẹ nó nhận ra được nó bây giờ. lúc này, nằm đất rên ri. thinh thoảng lại kêu lên vài tiếng đau đớn trong máy bộ phim cấp ba - Cái con Hác Tinh Tinh này là con mà ngươi sai bắt Nguyệt Sư sao? Ha ha! Thần thú Lai Nhân Tra Lý nhìn con Hắc Tinh Tinh nằm mặt đất nửa chết nửa sống, nhất thời cười ha hả. - Ha ha. xem ra ta xem thường thẳng nhóc ranh này. Hoàng Kim Bỉ Mông tiểu Kim thối lui từng bước. Đình chỉ chiến đấu với Thân thủ Lai Nhân Tra Lý. Sau đó, nhìn về phía Nguyệt Sư. - Hừ hừ! Lổ mũi Nguyệt Sư như hai cái ông khói phun ra từng làn khói trăng. Hừ lạnh tiêng. Nhìn về phía Hoàng Kim Bỉ Mông Ta thừa nhận chú mày mạnh đấy nhóc à. Hoàng Kim Bỉ Mông tiểu Kim nhìn về phí Nguyệt Sư - Bà nó. Đến đây so hàng. thấy hàng ta to, chịu nổi à? Nguyệt Sư lưu tình chút nào đáp lời. - Chậc chậc. Thầng nhóc có cá tính! Hoàng Kim Bỉ Mông tiểu Kim nhìn Nguyệt Sư, gằn từng chừ ra: - Nhưng mà, ta tuyệt đối bắt ngươi cho bằng được! - Bây giờ còn nghĩ tới việc muốn bắt ta? Còn tư thế gì? chào hàng ! Nguyệt Sư vòng tay trước ngực, với Hoàng Kim Bỉ Mông. - con Đại Lực Kim Cương Viên bắt được ngươi, nhưng, nếu có hơn mưởi con ma thú kém gì Đại Lực Kim Cương Viên. thể nào nhỉ?! Hoàng Kim Bỉ Mông nhếch môi. Đắc ý nở nụ cười. Vừa có hơn năm mươi con ma thú từ bôn phương tám hướng ùa đến. - Đám ma thú này, kém cõi nhát cũng là siêu giai a! Hoàng Kim Bỉ Mông tiểu Kim cuồng tiếu, lại quay đầu nhìn về phía Lai Nhân Tra Lý: - Ngươi phải đối phó như thế nào đây? Tra Lý! - Tiểu Kim. ngươi vẫn chơi bẩn như trước kia nhỉ! Thần thú. Lai Nhân Tra Lý bỉu môi . - Ta thích chơi hội đồng đó. với ta đó cũng phải chơi bẩn gì hết ráo. Tra Lý. , ta muốn làm kẻ thù với ngươi. xem quan hệ quen biết giửa hai ta. Đem thầng nhóc kia giao cho ta . Mục tiêu của ta chính là bức cha của thằng nhóc này ra.Hoàng Kim Bỉ Mông lo lắng mưởi phần, . - Bức cha thầng nhóc này ra? Lực lượng chỉ thần Lai Nhân Tra Lý nhún vai. Tra Lý biêt tính tình của Cao Lôi Hoa, nếu để cho lão Cao biết con mình Nguyệt Sư bị bọn ma thú này chơi hội đồng; chắc tất cả ma thú thế giới này lấy tốc độ cực nhanh được đưa lên bàn ăn nhà Cao Lôi Hoa... - Uy, thú Bỉ Mông. Hóa ra mục đích các ngươi là bắt ta để dụ cha ta ra tay sao? Nguyệt Sư ngẩng đầu. lúc này. mái tóc bờm sư tử của cậu phiêu lãng theo gió. thế nào nhỉ, hai từ tiêu sái cùng khí phách. - Hoàn toàn chính xác. nhóc con. Mục tiêu của chúng ta chính là cha của nhà ngươi, nếu ngươi phối hợp tốt, ta có thể bảo đảm tính mệnh của ngươi, cần lo lắng. Hoàng Kim Bỉ Mông tiểu Kim nhìn Nguyệt Sư cười hà hà. Bên người Nguyệt Sư lúc này có hơn mưởi con ma thú siêu giai. Trong đó có hơn ba mươi con lấy tốc độ làm chủ đạo. sợ Nguyệt Sư chạy thoát. - Ngươi cho rằng. Ta phối hợp với ngươi sao? Lỗ mũi Nguyệt Sư phun ra hai luồng khí, cả giận . - Khạc khạc, nếu ngươi phối hợp ok thôi- chở năm mươi con ma thú này chơi hội đồng ! Tiều Kim rất là đắc ý: - Đừng hy vọng Tra Lý có thể cứu ngươi, cho dù đánh lại Tra Lý. ta bám lấy cũng phái là vấn đề! - Ngươi nhìn vậy hóa ra rất thông minh a! Lai Nhân Tra Lý cười lạnh tiếng, . - Chơi hội đông à!~ Nguyệt Sư than tiếng, nhìn xung quanh, cảm giác im ắng giống như khúc nhạc tang thương cho vị hùng độc trước bầy thú dừ. - Khạc khạc! Mất thấy biểu tình ý chí của Nguyệt Sư càng ngày càng xuồng. Trong lòng của Hoàng Kim Bỉ Mông rất thống khoái! Nhưng mà, đột nhiên vẻ mặt Nguỵệt Sư mạnh mẽ biến đổi! - Tao chơi mày mệt nghĩ! Nguyệt Sư chỉ vào mặt Hoàng Kim Bỉ Mông: - Chơi hội đồng hội đồng, đến đây! xem thằng nào chơi thằng nào! Nguyệt Sư vừa ở dưới mặt đất phóng lên trăm cột sáng tím đen như hắc lôi! - Thiếu gia, Độc Nhãn Cự Nhân A Nặc mang theo trăm em chỉến sĩ Độc Nhãn Cự Nhân đến đây đây! người tràn đầy cơ bắp- thân hình cao lớn vỹ đại- phía mặt có con mắt. Là Độc Nhãn Cự Nhân A Nặc. chỉ huy trăm chiến sĩ Độc Nhãn Cự Nhân đứng bao vây xung quanh đám người Hoàng Kim Bỉ Mông
Chương 449: Chơi hội đồng, liêu thối. ( Liêu thối: phép động thủ của phái Vy Đà trong Hình Ý Quyền, đòn này hình như đá vào chỗ ấy...) trăm Hắc ám Độc Nhãn Cự Nhân cùng ra tuyệt chỉêu của minh" Hắc ám xạ tuyến. Cả trăm cái Hắc ám xạ tuyến như trăm tia laze bắn lên trời cao, cần ngắm chuẩn. chỉ cần mật độ dày đặc đủ chết người rồi. Chỉ đòn tấn công tùy ý, có tám đến chín con ma thú bị dính đòn. cả người cửng đơ rơi xuống mặt đất. Từ độ cao đó mà rơi xuống, cũng biết đời khó qua khói! Thủ lĩnh nhóm ma quỷ đầy cơ băp này— A Nặc mang theo hơn trăm Độc Nhãn Cự Nhân đúng lúc đuổi tới, trăm con mắt bắn chiếu lên năm mươi con ma thú siêu giai trời. Cả đám Độc Nhãn Cự Nhân này ngước mắt lên nhìn những con ma thú. giống như nhưng con hùng ưng ngạo nghề trời cao nhìn xuống những con thỏ bé trốn trong bụi cỏ. Ơ? Hình như có chút sai nhầm. vì lúc này. bay trời là những con ma thú siêu giai chứ phải những chiến sĩ Độc Nhãn Cự Nhân. Mà có lẽ câu này nên ngược ngược đời tý. đó là đám Độc Nhãn Cự Nhân ngồi xôm dưới mặt đắt trong những bụi cỏ, như nhưng con hùng ưng ngước nhìn lên nhưng con thỏ bay lượn trung? Thôi. như thế nào kệ mẹ nó . Dù sao, trong ánh mắt của đám Độc Nhãn Cự Nhân này nhìn những con ma thú siêu giai có chút cảm tình nào. có ý đồ tốt đẹp Ánh mắt của nhưng cự nhân làm cho đám ma thú bay trời sợ run bắn cả lên. Nguyệt Sư thoải mái phủi phủi bụi bặm người, sau đó dùng tay che thằng của mình. Đây là hậu quả của biến thân, người còn mảnh vài nào. Sau khi che thằng . Nguyệt Sư dùng đôi mắt ác ý nhìn đám ma thủ cười hè hè. - chứ. các ngươi phải muốn chơi hội đồng với ông sao? Giờ ngon dô ! lúc này. tình thế đồi ngược, đám ma thú lo lắng vạn phần khi nghe Nguyệt Sư thế. - Thẳng nhóc chớ có kiêu ngạo, đừng tưởng mấy thằng Độc Nhãn Cự Nhân đó có thể cứu ngươi! Trước khi mấy thằng đó bay lên đây, chúng ta sớm bắt được ngươi rồi. Các huynh đệ, cùng xông lên với ông mày nào. Bắt thằng đó trước khi đám Độc Nhãn Cự Nhân kia lên đây nào! đồng chí có vẻ là Độc giác phi hổ ra sức cổ vũ đồng bọn, thân là chúa tể rừng rậm. đồng chí này toát ra khí thế uy nghiêm, dùng lời lẽ của mình tiếp tinh thần cho các em. Nhưng rất nhanh! Ngay sau đó. hốc mắt Độc giác phi hổ ươn ướt! -Ngao ô........ Đường đường là vua của rừng rậm, Độc giác phi hổ, lại kêu lên như con chó sói. Nó kêu như vậy. bởi vì lúc này, người của nó bị cái chân lông lá khóa lại. Mà chủ nhân của cái chân đầy lông lá này ai khác chính là gã cơ bắp A Nặc! Chỉ thấy A Nặc bay lên sau Độc giác phi hổ. Nâng chân lên chút khách khí ra đòn liêu thổi! ,A Nặc đá ra cước, người bình thường chịu sao nôi? Mà hề dừng lại, A Nặc còn bồi tặng thêm mấy cước xuống người Độc giác phi hổ. -Ngao ô..... Ánh mắt Độc giác phi hổ trợn ngược lên, lông toàn thân nó trong nháy mắt dựng thẳng tấp! -Cút ! A Nặc cười khà khà. giơ chân đá đít con phi hổ này. -Ngao ố—— Độc giác phi hô lại kêu thảm thiết tiếng, vất vả ngừng thân hình mình lại. Sau đó. chân trước của nó nhanh chóng thò ra sau. sờ sờ giữa háng tìm kiếm xem. Sau đó đưa lên trước mắt mình nhìn. Chỉ thấy móng vuốt mình có chút màu đỏ đỏ Độc giác phi hổ cảm thấy bầu trời như tối đen lại. người cứng đờ. rớt xuống mặt đất. Chỉ trong chớp mắt. tầm mười con ma thú vây công Nguyệt Sư rớt xuống đất. trong đó có cả con cầm đầu. -Hừ! xử lý lão hổ xong. lô mũi A Nặc thở phì ra như cái tàu hơi nước! Mấy con ma thú này được nuông chỉều từ đến lớn. Kinh nghiệm chiến đấu quá tệ mà. đúng là gà mờ! Làm sao có thể đấu lại được đám Độc Nhãn Cự Nhân ở mặt trăng tím đánh nhau sổng chết cả ngày cơ chứ! Con mắt duy nhất của A Nặc quét ngang dọc chiến trưởng. Hể con ma thú nào bị ánh mắt đó quét qua đều nuốt ngụm nước bọt cúi đầu xuống. xem ra chúng đều sợ mình trở thành Độc giác phi hổ thứ hai. ***** Mà ở bên, khi nảy còn đắc ý thôi. Hoàng Kim Bỉ Mông tiểu Kim ngẩn người ra. - Đáng Chết! Đễ quốc Bỉ Mông các ngươi sao lại mọc ra nhiều Độc Nhãn Cự Nhân như thế chứ! Hoàng Kim Bỉ Mông tiểu Kim căm tức nhìn Lai Nhân Tra Lý trước mặt. - có lỗi. đáng tiếc cho ngươi, kỳ đám Độc Nhãn Cự Nhân này cũng phải là của ta. Lai Nhân Tra Lý cười hè hè : - Cái đám Độc Nhãn Cự Nhân này chính là tiểu đội Thuộc hạ cự nhân của cha đứa kia đó. - Chết tiệt! Tin tức quan trọng như vậy sao Thanh Bái tra ra chứ. Hoàng Kim Bỉ Mông tiểu Kim thầm nguyền rủa mưởi tám đời tô tông của cái gã quân sư Thanh Bái kia. Kỳ . Hoàng Kim Bỉ Mông tiểu Kim cũng trách nhầm cho quân sư Thanh Bái rồi. Nên nhớ, Thanh Bái là dùng thời gian bốn ngày để điều tra tin tức của Cao Lôi Hoa. Trong bốn ngày ngắn ngủi đó chỉ có thể điêu tra được tin tức của Cao Lôi Hoa ở các nơi như rừng rậm Tinh Linh, Vong Linh cốc. Mà vừa thu được tình báo trong ngày thử năm phải xuất ở tổng bộ Ám Dạ đảo rồi. tóm lại. thời gian để tìm hiểu ở các nơi này là quá ít. Cho nên chỉ có thể tìm hiểu sơ sơ về số người liên quan đến Cao Lôi Hoa mà thôi. Do đó. thử hỏi xem. làm sao có thể biết được tin tức của Cao Lôi Hoa lúc ở mặt trăng tím. làm sao biết được đội quân Độc Nhãn Cự Nhân là của Cao Lôi Hoa chứ?! -Ngươi thua. Lai Nhân Tra Lý nắm chặt cự phủ tay. cười hà hà . dùng ánh mát chút tót lành gi nhìn tiểu Kim. - Gừ Gừ..... Các huynh đệ. đem mấy thẳng oắt con ma thú này làm thịt nhắm rượu nào A Nặc rống lên như sắm vang bên tai! trăm Độc Nhãn Cự Nhân như trăm con sói đói khát phóng vút lên trời cao. Ánh mắt từng gã Độc Nhãn Cự Nhân đều lộ ra vẻ khát máu. Sống gần nửa đời người mặt trăng tím. cuộc sống chiến đấu ăn sâu vào máu thịt của họ. họ đều khao khảt được chiến đấu. Cả đám Độc Nhãn Cự Nhân này, hoặc là hai đập . hoặc là ba đập . tóm lại, mổi người đều cố tìm cho mình mục tiêu thích hợp nhầm giải tỏa. - Kỳ - dẩu sao đám ma thú này cũng là siêu giai ma thú, dù có kinh nghiệm chiên đấu. như được cái da thịt vẫn chắc khóe như cái tên siêu ‘dai' của chúng. Thậm chí người dân bình thường cả đời cũng được nhìn thấy con siêu giai ma thú. Nhưng mà lúc này. mổi con siêu 'dai' ma thú phải đối đầu chọi , mà mỗi con đều phải chọi ít nhất là hai đến ba gả Độc Nhãn Cự Nhân. Hai tay khó đấu nổi bốn tay. hổ ngoan khó đấu nổi bầy sói. Từng tiếng kêu thảm thiết vang lên ngớt bâu trời... Đám ma thú siêu 'dai' này bị đám Độc Nhãn Cự Nhân xài chiến thuật biển người hội đồng. - Chú A Nặc này, đột nhiên ta nghĩ tới cái ý kiến rất hay. Các ngươi cùng cần đuổi tận giết tuyệt như vậy đâu. Nguyệt Sư vuốt chổm râu của mình với Độc Nhãn Cự Nhân A Nặc! - Thiêu gia, cậu có chủ ý gì à? A Nặc quay đầu, hiền lành nhìnnNguyệt Sư. Nhất thời. trong mắt đám siêu 'dại' đều lên vẻ vui mừng nhìn về phía Nguyệt Sư. Chúng cố chịu đòn đau của các Độc Nhãn Cự Nhân vẩn ngước đâu lên nghe Nguyệt Sư gì Nhưng lời kế của Nguyệt Sư làm cho đám siêu 'dai' này từ thiên đường rớt xuống địa ngục. - Mấy vị thánh kỵ sĩ của đế quốc Bỉ Mông chúng ta đều lớn tuồi. già cả cả rồi. Mà căn cứ theo nguyên tắc kính lão trẻ chúng ta cũng nên cắp cho máy cụ mổi người con tọa kỵ ! Nguyệt Sư giọng : - Nếu có thể chú A Nặc có thể lưu lại tầm hai mươi con ma thú cho ta, đương nhiên, có thể lưu lại toàn bộ càng tốt. - , chúng ta thề chết chứ theo! Nhất thời tất cả đám ma thú cùng hét lên câu. bọn họ là siêu giai ma thú. phải có tôn nghiêm! - Mẹ nó, phục à? Các huynh đệ. đứa nào phục, chém! A Nặc phất tay, quát: - Chúng ta chỉ cần cở hai mươi con ma thú là đủ rồi! -Búp! Bốp! Binh.... Mưa đòn rơi xuống đám siêu 'dai'! Mồi đòn đánh xuống là cơn mưa máu xuất !! - A... - Á tha ta .... - ..... đừng đánh nữa... - Ăc.... á... Nắm đấm của mấy tay mắt này chuyên nhằm vào mấy cion giả xỉu ,hay may61 con cứng đầu cứng cổ,dần cho trận Đủ loại tiếng kêu thét làm cho đám Độc Nhãn Cự Nhân thấy sướng rơn. ********************* - Chết tiệt ngươi nhớ lấy ta! Ta trở lại! Sau đó nhanh chóng mở quyển trục ra. Mắt thấy người của mình bị làm nhục. Hoàng Kim Bỉ Mông tiểu Kim tung chưởng bức lui Tra Lý ra! chút do dự, thân hình to lớn của tiểu Kim lập tức chui vào gian ma pháp mà quyển trục mở ra. rất nhanh biến mất trước mặt Lai Nhân Tra Lý. - Kim lão đại. chờ... chờ ta với! con Hoàng Kim Bỉ Mông khác thấy Kim lão đại chơi bài chuồn liền nhanh chóng kêu lên. Sau đó liều mạng ăn đòn cốt mâu của Vong Linh nừ thần. chui vào trong gian ma pháp. -Hừ! Lỗ mũi Lai Nhân Tra Lý giống như chói tàu hơi nước thở phì ra! Chỉ thấy Thần thú giơ chỉến phủ lên, nhân phủ họp nhất! - Lực lượng thần kỹ" phá nhất trảm! Thần thủ nhân phủ họp nhất. hóa thành đạo ánh sáng Cự phù lập tức chém lên cửa gian truyền tống! - Bùm-- Dựa vào sức mạnh. Thần thủ chém nát cậnh cửa gian này! Đáng thương cho con Hoàng Kim Bi Mông vừa mới chui vào cửa gian. bị bắn ra. - ồ chỉ em bị trúng à? Lai Nhân Tra Lý có chút tiếc nuối nhìn Hoàng Kim Bỉ Mông, trong giọng , có chút mất mác Mà hoàng kim bỉ mông này hoàn toàn mất uy phong lúc mới đến đây -Nhóc. Lai Nhân Tra Lý cười hè hè... - Nhớ ngay từ đầu ta thế nào với nhóc ? Ta , Hoàng Kim Bỉ Mông được bước chân lên lành địa của ta dễ dàng. Còn nhớ ? - Bây giờ, ta cho nhóc thấy, vì sao mà Hoàng Kim Bỉ Mông dám bước chân lên lảnh địa của ta! Lai Nhân Tra Lý cười hà hà ...........
Chương 450: Nếu là em , gả cho con nha Vị Thần Rèn Heist dưới trợ giúp của Hỏa Thần Ca Đức, chuẩn bị tốt việc khai lò rèn trang thiết bị. Từ nay về sau, nhưng thủ hạ Huyết kỵ sĩ của Cao Lôi Hoa cần lo lắng về vấn đề trang thiết bị nữa. Hơn nữa, nhóm Huyết kỵ sĩ mà Ca Đức mang đến đầu tiên cũng bắt đầu thỉnh giáo tám vị đại hán 'cấm vực'. - Đúng rồi, mẹ các con đâu? Sắp xếp mọi chuyện xong xuôi, Cao Lôi Hoa nhìn quanh thấy Tĩnh Tâm liền hỏi mấy đứa . - Mẹ mang cái chị mà ba đưa về đến chỗ chừa bệnh rồi. mới thôi à! con lớn Nguyệt Nhị kiếm đại chỗ ngồi xuống, hai tay chống mặt nhìn Cao Lôi Hoa cười cười. - Hả? Tĩnh Tâm tự mình đưa nàng đó chừa bệnh à? Lão Cao gải đầu. : - Mấy chuyện này cứ để cho mấy người cá lo liệu chứ. - Hì hì. Nguyệt Nhị lắc lắc đầu. ý bào mình cũng biết. - Lòng dạ đàn bà, đúng là khó hiểu mà. Lão Cao gãi đầu. sau đó ôm quà trứng vào lòng. về chỗ ấp trứng. Bên kia. Tĩnh Tâm mang nàng xinh đẹp mà Cao Lôi Hoa đưa về vào trong phòng khám bệnh của biển San Hô. Dặn dò thầy thuốc chăm sóc bệnh nhân cần thận. Tĩnh Tâm bắt đầu về chỗ Cao Lôi Hoa ấp trứng. Mà ra cũng kỳ, nhìn thây vét thương đầu của nàng đó được thầy thuôc chừa trị lại cân thận. Tĩnh Tâm lại có cảm giác vui vui trong lòng. Tuy nàng xinh đẹp này nhìn rất đáng thương; nhưng nhìn thấy nàng chỉ được Cao Lôi Hoa làm phép trị liệu sơ sài trong lòng Tĩnh Tâm cảm thấy rất ngọt ngào. Đây có lè là cảm giác chỉ muốn người mình chăm sóc minh minh mà thôi! Thử xem, có nào lại muốn nhìn người minh quan tâm chăm sóc sái xinh đẹp khác ? là người , ai mà muốn người ấy chỉ chăm sóc cho mình mình cơ chứ! Cho nên, nhìn thấy Cao Lôi Hoa chút nào quan tâm đến xinh đẹp thua gì mình. Tĩnh Tâm mới có chút vui vẻ. Trong hành cung, lần nữa Cao Lôi Hoa lại chỗ ấp trứng của mình, ôm chặt quả trửng vào lòng. Mà vây xung quanh Cao Lôi Hoa. bé Kim Toa Nhi- Mộng Ti, cùng với Rudolph cực kỳ tò mò nhìn Cao Lôi Hoa. Chỉ có con lớn Nguyệt Nhị ngoan ngoãn ngồi đối diện Cao Lôi Hoa, hai cái tai cử nhích nhích lên. So sánh với hồi mới gặp Nguỵệt Nhị bây giờ bức tính ngang bướng, có vẻ trầm lặng, ôn nhu hơn nhiều. - Ôi ôi ôi, Rudolph. cái thằng nhóc này. Đừng có cắn loạn a! Cao Lôi Hoa muốn với Nguyệt Nhị đột nhiên có phát kinh người, bé Rudolph biết từ khi nào chui vào lòng mình. hơn nữa còn lộ ra hai cái răng sửa, mà lúc này. cái miệng chỉ có hai cái răng sửa này nhằm vào quả trứng trong lòng Cao Lôi Hoa cắn miếng mạnh. -Cộp! Cao Lôi Hoa gỏ cái mạnh lên trán bé. Bé Rudolph ăn đau. lập tức dùng ánh mắt trong veo nhìn Cao Lôi Hoa, nhưng như thế nào cũng chịu nhả ra. - Hì hì, hì hì! Ba ba. Ba xem. bé Rudolph dường như rất thích quả trứng trong lòng ba đó. Nguyệt Nhị chống mặt, cười hì hì : - Ba ba, ba thử xem. có khi nào quả trứng nờ ra là bé . Nêu sao bé Rudolph lại kích động như vậy. - ừ? Có đạo lý. Lão Cao sờ sờ cái cầm bóng loáng cọng râu của mình. nhìn bé Rudolph cắn quả trứng mà suy nghĩ. Lão Cao cùng có loại cảm giác như vậy. Mọi người đều sắc lang đều có loại năng lực phán đoán trời sinh. những gã sắc lang này đều có khả năng phán đoán chính xác về giới tính lẫn cấp độ hót girl! - Nếu - như vậy . Lão Cao chọc chọc, bêu hai cái má mập mập tròn tròn của bé Rudolph. Nhằm đem cái khuôn mặt bụ bẫm này ra khói quà trứng: - Như vậy . bé Rudolph. - A? Bé Rudolph ngước đôi mất trong veo như nước hồ thu nhìn Cao Lôi Hoa, nhưng sống chết vẫn rời quả trứng; quyết gậm. - Nếu sau này, quả trửng này nỡ ra là em . ba gả nó cho con, tế nào?! Lão Cao hay giỡn . • A?gả? Lập tức bé Rudolph há cái miệng của mình khói quà trứng; dùng sức gật đầu! - Ha ha ha ha! Ha ha ha ha! Lão Cao ôm bụng cười ha hà. - Lôi. có chuyện gi làm cười vui thế? Thân hình xinh đẹp mềm mại của Tĩnh Tâm vào, ở ngoài, nàng nghe được giọng cười nghiêng ngã của Cao Lôi Hoa - Ha ha, Tĩnh Tâm. em vê rồi à. Khi nãy em thấy đâu. Bé Rudolph vừa rồi... Cao Lôi Hoa tay bệu má bé Rudolph ra : - Vừa rồi. Thằng nhóc này nó mực cắn quả trứng bửu bổi của chúng ta chịu nhả ra. liền , nếu quả trứng này nỡ ra em . ha ha, biết. biết bé Rudolph gi ? Ha ha. - gì? Con mắt xanh lam xinh đẹp của Tĩnh Tâm dịu dàng nhìn bẻ Rudolph. sau đó có chút đau lòng khi thấy má bé bị bêu cho đỏ hồng, quay đầu nhìn Cao Lôi Hoa có vẻ trách cử, dạo này thực lực Cao Lôi Hoa có chút gia tăng quá nhanh- nên khống chế lực được tốt! - Thầng nhóc này thế mà lại liều mạng gật đầu nữa chứ, ha ha. Cao Lôi Hoa cười . - vậy có nghĩa là cu cậu đồng ý? Tĩnh Tâm cười . - Vậy Lôi. ý của thế nào? Thấy Cao Lôi Hoa bề ngoài có vẻ đồng ý, xong Tĩnh Tâm vần muốn hỏi xem trong lòng lão Cao thể nào. -Ơ? Lão Cao ơ lên. - Em hỏi. nếu mà là con . vậy có gả cho Rudolph ? Tĩnh Tâm giảo hoạt cười . Lão Cao nhìn thẳng vào mắt Tĩnh Tâm. sau đó cúi đầu nhìn bé Rudolph. Trong đôi mắt màu đen của bé Rudolph tràn đầy hồn nhiên chân thành. -Tót thôi! Cao Lôi Hoa vui vẻ cười , tự nhiên ôm lây bé Rudolph. thơm vào má bé cái: - Nhưng mà bé Rudolph nè, ba là ba dạy con có chút giống thiên hạ à nha. Nếu em sinh ra là bé bé Rudolph cũng phải cố gắng à nha! Nếu tương Lai em khác cũng đừng có trách ba đó. Cao Lôi Hoa cười . - Hè hè! sợ! Đột nhiên bé Rudolph cười quái dị. sau đó cu cậu ra câu mà nửa đời sau khôm thể quên, cố gắng : - Hì hì, lớn, lớn lên, mà được. con, gạo, gạo nấu. nấu thành cơm! ..... Lão Cao phun ra ngụm máu bầm. ngã xuống đất dậy nồi. Mà ở bêb rốt cuộc nhịn cười nổi- Tĩnh Tâm với Nguyệt Nhị ôm bụng cười - Khốn, lời này là ai dạy cho trẻ con thế. Lão Cao lau vết máu khóe miệng mình oán giận . Con của mình thuần khiết, ngoan hiền là thế, mẹ nó, thằng nào dạy hư nó thế! Bé Rudolph thuần khiết nhìn lão Cao. được lời. - À, ba ba, về chuyện này, con biết. Nguyệt Nhị nhấc tay. lên tiếng. - Là ai. cho ba biết! Mia, xem ta có luộc ! Cao Lôi Hoa oán hân ! - À, cái người mà dạy cho bé là người mà cả ngày đều gọi bé là . cái chú Batman Lucifer đó. Nguyệt Nhị che miệng cười : - lúc mà chú Lucifer chăm sóc cho bé, dạy cho bé số chuyện mạc danh kỳ diệu gì đó. Dưởng như có cái gì mà gạo nấu thành cơm, còn mấy cái gì gì mà thế ông lão đẩy xe. thế cười ngựa gì gì đó. chung là nhiều chuyện lạ lắm. - Cái gì? Còn thế ông lão đẩy xe!! Rồi cưỡi ngựa. Nhất thời lão Cao có loại cảm giác bàng hoàng choáng váng. chính mình biết từ lúc nào mắt bị mù. ra ngoài lại giao con cho cái thầng dâm dê vô độ Luciíer kia chăm sóc nữa chứ! - Lucifer, cái thằng, thằng này! Đừng để cho ông mày nhìn thấy! Nếu , ông nhát định là xử ngươi như gã đồ tẽ chăm heo. Lão Cao lớn tiếng chửi. (Chú thích: Đồ tể chăm heo là lấy máu, lột da. phanh thân. rút xương, rút gân ) Từ xa xa, gã người dời bay đến chỗ Cao Lôi Hoa đột nhiên bị hắc xì biết lý do. Vị đại hiệp Batman này nhu nhu mũi : - Kỳ quái. là em xinh tươi nào nhớ đến mình thế biết. Mia, ông đây đào hoa - Ba, còn có. Bé Rudolph ngẩng đầu, đùng ánh mắt thuần khiết nhìn về phía Cao Lôi Hoa : - Còn có. còn có, Lolia, sáu tám luôn đó! -Râm! lần nữa. lão Cao đột quỵ. Hàng ngàn hàng vạn người muốn Cao Lôi Hoa ngã xuống,hàng trăm vị thần muốn đánh bại Cao Lôi Hoa đều được. Nhưng chỉ hai câu của con. lão Cao bị đánh bại. - Bé Rudolph. Lão Cao nghiêm túc nâng đầu Rudolph lên. : - Ba cho con biết. nhất định phải đem mấy thứ mà cái chú hèn hạ đó dạy cho con xóa khói đầu nghe chưa. -ơ? Bé Rudolph nghi hoặc nhìn lão Cao. - Nếu hả, sau này ba gả em cho con đâu. Lão Cao cười đầy tà dị. - Hả. Bé Rudolph hiểu, lắc lắc cái đầu. - Ngoan. Cao Lôi Hoa thà bé Rudolph xuống dưới. Sau đó. lão Cao lại muôn vươn tay tiếp tục công việc ấp trứng Nhưng; đột nhiên, lão Cao lại phát ra bé Kim Toa Nhi- Mộng Ti đều ra sức cắn quả trứng. Mấy đứa con muốn làm gì hả? Khóe miện lão Cao run rẩy - Ba mẹ. Bé Kim Toa Nhi mồm miệng gậm trứng : - Ba mẹ, bọn con cũng muốn được gả em . - ……………… ………………. - Ha ha. ha ha. ha ha ha…….. Lần này có nhịn cũng nhịn nổi, Nguyệt Nhị với Tĩnh Tâm lăn ra mà cười, cần đến hình tượng của mình. lúc này, Tĩnh Tâm chợt nhớ đến lúc mà Cao Lôi Hoa mới gặp bọn . Hồi đó cũng vậy. Cao Lôi Hoa với mấy đứa làm mấy chuyện cười sái hàm ra mất. Tĩnh Tâm cười tùm tim nhìn Cao Lôi Hoa…
Chương 451: Toát mồ hôi lạnh. Vừa ôm quả trứng. Cao Lôi Hoa vừa suy nghĩ về bản thân. vốn cứ tưởng rằng bản thân lấy vợ, sinh đứa con, sau đó sống bình thản đến cuối đời mình, ai dè lại lưu lạc vào thế giới xa lạ này... - Ba ba. ba nghĩ gì thế? Nguyệt Nhị cười hỏi. - Ha ha. có gì. Cao Lôi Hoa lắc đầu. sau đó với Nguyệt Nhị: - Hay quá. giờ cũng rảnh rồi. để ta dạy cho các con chút gì đó . sớm nhận lời rồi, mà có thời gian chỉ dạy. Ha ha. - Dạy cho bọn con chút gì... là kỹ năng độc môn của ba phải ? Lỗ tai Nguyệt Nhị lập tức dựng đứng lên. nhìn Cao Lôi Hoa đầy háo hức. - Kỹ năng độc môn? ừ, cũng có thể như vậy, là thử thuộc về thế giới này! Lão Cao : - Nghe cho nhé. - Thử mà ta muốn dạy, là thử hoàn toàn mới mẻ. Cao Lôi Hoa ra sư . - Hoàn toàn mới mẻ? Nghe thấy Cao Lôi muốn dậy mấy đứa ngoan ngoản ngồi xuống cố lắng tai nghe giảng. - Đúng vậy. cùng với những thứ bình thường như là ma pháp, đấu khí gì gì đó của các con hoàn toàn khác hẳn. Cao Lôi Hoa : - Cái này ấy, nếu mà muôn dạy trước hết phải có cuồn hay hình vẽ gì đó vẽ kinh mạch cơ thể, huyệt đạo. vân vân, nhưng giờ cỏ nên thôi, ta minh họa vậy... - Bà xã. bà xã đến đây . Cao Lôi Hoa tay ôm trứng; tay vẫy vẫy Tĩnh Tâm. - Vâng. Tĩnh Tâm đứng dậy, tới bên người Cao Lôi Hoa, ngồi xuống - Bà xsc, trước hết bà xã nhắm mắt lại . lát nữa, đưa thần lực vào bên trong cơ thể của em. rồi vận hành vọng trong đó. Nhớ . cần phải nhớ kỹ đường của thần lực trong cơ thể đó. Cao Lôi Hoa với Tĩnh Tâm. Tĩnh Tâm gật gật đầu, ý bảo có vấn đề. - Thà lỏng thân thể, cứ để mọi chuyện cho . Cao Lôi Hoa vươn ngón tay phải để lên người Tĩnh Tâm. tia thần lực thông qua ngón tay Cao Lôi Hoa. Tiến vào trong cơ thể của Tĩnh Tâm. Lấy thần cách làm điểm xuất phát (Chỗ đan điền), thần lực của Cao Lôi Hoa chậm rãi di chuyển vòng bên trong cơ thể của Tĩnh Tâm. vòng xong, thần lực lại trở về thần cách nơi đan điên. Trong lúc vận hành thần lực. Vì tiện cho việc ghi nhớ, cứ mổi lần qua đại huyệt của Tĩnh Tâm, Cao Lôi Hoa liền lưu lại chút thân lực ở chỗ đó, nhăm định vị vị trí huyệt đạo cho Tĩnh Tâm. -Hà! chu thiên xong, Cao Lôi Hoa thở hơi dài. Loại vận hành tinh xảo này hao tốn tinh lực ghê sớm. Mà Tĩnh Tâm ngồi trước Cao Lôi Hoa sớm ướt sũng vì mồ hôi. cỗ hương thơm nhàn nhạt của phụ nừ chui vào mũi Cao Lôi Hoa. làm cho lão Cao có xu hướng 'nhất trụ kinh thiên. - Cảm giác thế nào? Cao Lôi Hoa giọng hỏi. Tĩnh Tâm quay đầu, cười đầy mị hoặc với lão Cao - Cực sướng, Lôi à! - Nếu có thể. muôn làm thêm lân nữa. Tĩnh Tâm giọng vào tai Cao Lôi Hoa. -ực! Lão Cao cố nén, nuốt nước bọt. đáng chết. bà xã là hấp dẫn mà, mới sinh con mà còn dụ người như thế. - Ư. Bà xã nè, nhớ kỹ hết chưa? Cao Lôi Hoa quá yên tâm. hỏi lại. - ừ. do lưu lại ký hiệu, trong thời gian ngắn quên đâu. Tĩnh Tâm cười trả lời. - Vậy là tốt rồi. Tĩnh Tâm, trước hết em ngồi yên vận hành thần lực theo lộ tuyến đó vài lần để nhớ kỹ hơn . Cao Lôi Hoa . Tĩnh Tâm gật đầu. Đứng dậy. ngồi bên cạnh Cao Lôi Hoa, theo lời hướng dẫn của Cao Lôi Hoa, nhắm mắt lại vận hành thần lực theo lộ tuyến kinh mạch. - Tiếp theo nào, ai tới? Cao Lôi Hoa lau mồ hôi, . - Con, con! Nguỵệt Nhị giơ tay. nhanh chóng chạy tới chỗ Cao Lôi Hoa. Sau đó đắc ý ngồi xuống trước mặt Cao Lôi Hoa. ở bên, Bảo Bảo. Kim Toa Nhi. Ánh mắt đầy ai oán nhìn Nguyệt Nhị. Ai biểu người ta là chị cả chứ, làm em mà, đành phải chấp nhận thương đâu thôi ************************** Huyên Hồ hơi hé mắt ra. Đồng thời, cảm giác dể chịu thư sướng từ đâu truyền xuống. Là ma pháp trị liệu thủy hệ. Ma pháp thủy hệ lấy việc điều trị mà nổi danh- cùng với ma pháp quang hệ đều có tiếng trong việc chừa trị vết thương. Ma pháp quang hệ lây tốc độ và hiệu suất trị liệu làm chính. Còn ma pháp thủy hệ, tuy tốc độ chừa trị kém hơn. nhung lại khiến cho người ta cảm thấy cực kỳ dễ chịu. mát mẻ, ôn nhu. Đây là điểm mà ma pháp quang hệ còn kém so với thủy hệ. lúc này. ở trước đầu Huyễn Hồ, ba ma pháp sư ngư nhân tộc cố gắng điều trị cho Mới đâu, Cao Lôi Hoa chỉ tiện tay ném cái ma pháp trị liệu cho Huyễn Hồ, cái ma pháp đó chỉ có hiệu quả cầm máu, khép vết thương mà thôi. Mà lúc này, dưới điều trị của ba y bác sĩ ngư nhân tộc. miệng vết thương nhanh chóng khép lại. Mà miệng vết thương khép lại, đồng nghĩa với việc trí nhớ của Huyễn Hồ cũng dằn dần khôi phục. lúc đầu bị mất trí nhớ tạm thời là do Huyễn Hồ bị vặt nặng đánh vào đầu. Não tự bảo vệ nên lâm vào trạng thái mất trí nhớ tạm thời. Mà lúc này. khi được chừa não cũng dần dần giảm ức chế. Huyễn Hồ dần lấy được trí nhớ. - Nơi này. là đâu? Vừa tinh lại. Huyễn Hồ cám thấy rất khát nước. khó khăn ra câu. - , tỉnh rồi. Vị mục sư ngư nhân tộc điều trị mĩm cười . Rửa sạch vết máu đầu của Huyễn Hồ xong. ba mục sư mới nhìn thấy được vẻ đẹp tuyệt sắc của Huyễn Hồ. Cho dù cùng là phụ nữ, nhưng cả ba cũng khói bị hấp dần bởi vẻ đẹp quyến rũ của Huyễn Hồ. - Nơi này, là đâu vậy? Huyễn Hồ liếm khóe môi khô ráo của mình. . - Nơi này, là hành cung của ngư nhân tộc trong biển San Hô. Mục sư ngư nhân cười . - Hành cung ngư nhân. Huyễn Hồ tự lẩm nhẩm lại. Nhưng ngay sau đó. đột nhiên Huyễn Hồ nghĩ tới việc! - Cái gì?! Biên San Hô. hành cung ngư nhân!! Vì sao ta lại ở trong này? Ánh mắt Huyễn Hồ mở to. Mồ hôi lạnh. Huyễn Hồ toát mồ hôi lạnh ngừng! Huyễn Hồ ngồi bật dậy khói giường, biển San Hô, hành cung ngư nhân, nơi này phải là chỗ của gã đàn ông như ác ma Cao Lôi Hoa ấp trứng sao ! - , bị sao vậy? Mục sư ngư nhân kỳ quái nhìn Huyễn Hồ, nhìn thấy mặt Huyễn Hồ toát mồ hôi ngừng: sợ Huyễn Hồ bị đau liền nhanh chóng nắm chặt tay Huyễn Hồ. làm ma pháp trị liệu thủy hệ truyền qua. Bình Tĩnh, bình Tĩnh! Tỉnh táo lại. Huyễn Hồ cố gắng thở đều, cổ gắng binh ồn lại tâm trạng. Bình Tĩnh, bình Tĩnh. Đối phương có giết mình, như vậy chứng tò minh cỏ lẽ vẫn còn đường sống. - xin hỏi, là ai mang ta tới đây vậy? Huyễn Hồ nuốt nước bọt. cần thận hỏi. - À, là phò mã của chúng ta, ngài Cao Lôi Hoa mang đến biển San Hô. sau đó tự tay Công chúa Tĩnh Tâm mang đến chỗ chúng tôi điều trị. Mục sư ngư nhân cho rằng, nếu tự tay Tĩnh Tâm đưa đến, nhất định phải là người bình thường cho nên thôi. cho , cho hết. - Tự mình đưa ta đến? Con mắt mị hoặc của Huyễn Hồ lóe sáng, nàng nghĩ ra Cao Lôi Hoa làm như vậy là vì cái gì. - , trí nhớ của khôi phục chưa? lúc này, mục sư ngư nhân hỏi câu. câu nhằm trúng vấn đề mà Huyễn Hồ nghi hoặc. Chẳng Iẽ, ta bị mắt trí nhớ, nên mới thoát đuợc kiếp nạn này Huyễn hồ cố gẳng nhớ lại, chỉ là từ Iúc té xíu nhớ được chuyện gì hết. – Có lẽ, đậy là cơ hội. Huyễn Hồ cố gắng làm cho mình tỉnh táo lại, sau đó thầm nghĩ. chính mình phải muốn tiếp cận Cao Lôi Hoa sao! Đây quả là cơ hội trời cho cho mình! Lúc này. chỉ cần minh thông báo vị trí cùa Cao Lôi Hoa cho Đại thống lĩnh. thế là hoàn thành nhiệm vụ rồi: Ý nghĩ này. quá tuyệt vời! Nghĩ đến đây, Huyễn Hồ co nguời lại thằm nghĩ. – Dường như, vẫn nhớ được. Huyễn Hồ cố ý nhíu mày. mang bộ mặt khó xử. . cái nhiếu mày, nụ cười cùa mỹ nhân đều có thể khiếu cho người ta lo lắng. Nhất thời, cả ba mục sư đều bị Huyễn Hồ Iàm động Iòng. – xin hỏi, các có thể dẫn ta đến chỗ phò mã đưục Ta nghĩ nếu ta đến chỗ ờ của phò mã, có lẽ ta nhớ được tại sao ở đây. Huyễu Hồ dùng đôi mắt phượng nhìn ba người đầy dụ hoặc...... ***************************** – Chủ nhân, ta đến Người chưa tới, tiếng cùa sâm Lâm Thụ thông qua khế ước gầm rú lên. Lúc này Sâm Lâm Thụ rất đắc ý. Hai cái tay của hẳn—chính xác là hai cái cành cây cầm mỗỉ con ‘thương tử ngư’ vừa chạy vừa gầm rú. Đây chính là thứ mà Cao Lôi Hoa dặn kiếm Mộì chuyến này, tuy Iâu, nhưng vừa hoàn thành nhiệm lại lấy được thông tin tình báo Có thể , , Sâm Lăm Thụ , hoàn thành vượt mức nhiệm vụ...........