Chương 427: Dưới thực lực tuyệt đối, mọi mưu đều vô dụng Chỉ bằng từng đó khí lực mà dám đối đầu với ta? Tay trái của Cao Lôi Hoa giữ lấy cằm của Ba Bỉ Tư An Đặc, con ngươi đen nháy nhìn vào thằng đàn ông vừa chém vào tay . Lúc này cánh tay còn chảy máu tươi, kết hợp với khuôn mặt của , Cao Lôi Hoa lúc này trông rất kinh khủng. Người này là quái vật hay sao? Hán tử cầm đao sợ hãi! có bao nhiêu khí lực tự ràng! Sức lực của có thể đập nát trọng giáp dày nhất thế giới. Nhưng mà ngờ được kích toàn lực của chỉ có thể để lại cho nam nhân kia vết thương . Nắm chặt lấy khảm đao, trong lòng trở nên lo ngại. - Chỉ bằng tí sức lực đó mà cũng đòi giết ta? Đừng có đùa chứ. Cao Lôi Hoa quát lớn tiếng, tuy rằng có thần lực nhưng vẫn khiến tử kia nhanh chóng lùi về đằng sau. Đây chính là khí thế của cường giả. Bàn tay bị thương của Cao Lôi Hoa nắm lại, chỉ thấy được dòng máu vàng trào ra. Theo lý mức độ thương tổn đó thể làm Cao Lôi Hoa trào ra nhiều máu tươi như vậy. - Phù! Phù!! Cao Lôi Hoa hít sâu hơi. Dòng máu vàng như có sinh mệnh bao quanh cánh tay của lão Cao Rồi dòng máu vàng ngưng tụ thành từng mảng vảy! Màu vàng từ từ rút chỉ còn lại mảng vảy màu đen. - A…a…!! Đôi mắt Cao Lôi Hoa tràn ngập những tia máu. ngẩng đầu lên, đôi mắt tóe ra những tia sắc bén về phía đại hán cầm đao. - Chết ! Lão Cao quát tiếng rồi ra cú đấm. cú đâm hung mạnh với tốc độ điên cuồng đánh về phía hán tử cầm đao. quyền cuồng bạo hướng về mặt tráng hán kia. Mồ hôi của tên tráng hán chảy ra liên hồi. Quyền đầu chưa tới nơi mà những tiếng gió làm thấy kinh sợ! Đại hán chút khinh thường nào, khi quyền đầu của Cao Lôi Hoa tiến tới, vội nâng đao lên ngăn cản. Ca! ngờ thanh đao của tráng hán tóe ra từng tia lửa khi tiếp xúc với quyền đầu của Cao Lôi Hoa. - Để ta cho ngươi biết thế nào là sức mạnh. Vừa , Cao Lôi Hoa vừa vận sức! Ầm! tiếng giòn tan vang lên Đại đao trong tay đại hán ngờ bị đoạn thành hai mảnh quyền hung mãnh kia hung hăn nện vào ngực của đại hán. - Ựa!!! bụm máu trào ra từ miệng của . Thân thể của tráng hán lộn vài vong trung mới rơi được xuống đất ngực đại hán kia xuất quyền dấu rất ràng. - Tên đầu tiên. Cao Lôi Hoa lạnh lùng - Tìm đống rác này để đối phó ta sao? Cao Lôi Hoa nhấc bổng Ba Bỉ Tư An Đặc lên rồi với . Ba Bỉ Tư An Đặc mang tới đây hai mươi người, trừ tám tên kết trận còn mười hai tên để đối phó với Cao Lôi Hoa. - Cứ trợn mắt mà nhìn . Ngươi phải hối hận vì hành động ngu xuẩn của mình. Cao Lôi Hoa với tên nhị Phò mã. - Ngươi vừa mới lúc ta điên cuồng chính là lúc ngươi rất vui phải ? - !!! !!! - Ta phải xem xem lúc ta điên lên, ngươi có vui . - Tên tiểu bối cuồng vọng! Xem chiêu! Tên lùn đột nhiên lôi ra đôi đoản nhận màu đen hung hăng chém về phía tay trái của Cao Lôi Hoa. Cao Lôi Hoa cười lạnh rồi lại đấm về phía đoản nhân. Thân hình của tên lùn đột nhiên co rút lại, thứ muốn phải là Cao Lôi Hoa mà là Ba Bỉ Tư An Đặc trong tay của . Tên lùn cố gắng co cụm lại, rồi tóm lấy Ba Bỉ Tư An Đặc chuẩn bị kéo về. - Muốn cướp người hay sao? Cao Lôi Hoa cười lạnh tiếng, rồi dùng tay trái giữ lấy đầu của Ba Bỉ Tư An Đặc và : - Có bản lĩnh cướp . - !!!! A!!!! Ba Bỉ Tư An Đặc cố hết sức mà hét lên. - Cao…. Lôi…. Hoa…!!! Ta tha cho ngươi. Khi quai hàm bị bẻ , trong miệng Ba Bỉ Tư An Đặc pháp ra những thanh hàm hồ, đến ngay cả cũng biết mình gì. Nếu là nhân loại bình thường chắc chắn phải suy ngẫm phen. - tha cho ta? Cao Lôi Hoa nhìn Ba Bỉ Tư An Đặc như thằng ngốc. Cao Lôi Hoa bình sinh hận nhất những chữ này. Ba Bỉ Tư An Đặc rất mạnh. Chỉ cần câu khiến Cao Lôi Hoa tràn đầy nộ hỏa. - Cút con mẹ ngươi ! Cao Lôi Hoa rống to tiếng Rồi cầm đầu Ba Bỉ Tư An Đặc ấn xuống đất. Đầu của Ba Bỉ Tư An Đặc tràn ra những tia chất lỏng màu đục. - Ngươi có tư cách gì mà đòi tha cho ta? Thằng ngu!! Cao Lôi Hoa . - Chết tiệt. ngườ Ba Bỉ Tư An Đặc lại bị giết. Tên lùn kia lùi về phía sau rồi bất mãn . - Ở trong lĩnh vực này thể sử dụng được năng lực, chúng ta cần phải sợ . Tất cả cùng lên! Tên lùn hét lớn với đám bạn của mình, nhưng chính lại lùi ra sau mấy bước. - Gào!! Còn lại mười người đều lao tới chỗ của Cao Lôi Hoa. - Lên hết cho nhanh! Cao Lôi Hoa hé miệng, nở ra nụ cười nanh ác. Lấy tu vi của Cao Lôi Hoa, mười người trước mắt thể chạm vào người . Dựa vào thân pháp của lão Cao cơ bản đám người này thể chạm nổi tới quần áo của . Nhưng Cao Lôi Hoa làm như vậy! khinh thường phỉa làm việc đó hơn nữa cũng muốn làm như vậy! Điều muốn làm chính là dùng cứng đấu cứng với bọn họ. Như vậy mới có thể giải tỏa hết cơn giận dữ của mình! - Rống!! nhanh chóng hướng tới tên có đôi chân lớn. Đối mặt với lao tới của Cao Lôi Hoa, tên kia nhảy lên rồi đá về phía Cao Lôi Hoa. Đôi chân của có năng lực phá thạch! Người tầm thương mà trúng phải chiêu này có thể thập tử vô sinh Nhưng ngoài dự đoán của , Cao Lôi Hoa cơ bản thèm né. Tên tráng hán đó đá trúng cổ của Cao Lôi Hoa. Hơn nữa còn va chạm mãnh liệt tạo ra tiếng kim loại va chạm. Nhưng Cao Lôi Hoa vẫn đứng đó, nở nụ cười khinh thường. - Rác rưởi! Cao Lôi Hoa né sang, rồi nhanh chóng dùng tay phải nắm lấy chân của tên kia! Rất nhanh năm ngón tay của ấn vào sâu trong da thịt của tên tráng hán kia. - Gào!! Ở sau, lại tráng hán giơ đại chùy vọt tới. Bên cạnh là tên nữa cầm song đao lao tới. - Tên thứ hai. Cao Lôi Hoa giơ tay lên, dùng đại hán trong tau mình làm vũ khi hung hăng chém về tên lao tới. Dưới sức lực gần tiếp cận tới cực hạn của thể giới này! Hai đại hán đập vào nhau, và tan nát thành thịt. - Ba tên! Mỗi lần Cao Lôi Hoa tên con số, nó dường như tín hiệu đòi mạng của Diêm Vương! Lúc này đại hán cầm song đao cũng chém tới lưng của Cao Lôi Hoa. Nhưng song đao của chưa chạm được vào tấm vảy của Cao Lôi Hoa giữa ngực xuất lỗ thủng. Mà lúc này - Bốn! Thanh lạnh lùng vang lên trong kết giới. Mắt thấy hậu quả của đám đồng bạn, mấy tên đại hán kia cũng cảm thấy khiếp đảm. Bất kể là người gan lớn chúng nào, khi nhìn thấy đồng bạn của mình bị giết đều cảm thấy khiếp đảm. Đây là điều thường tình của nhân sinh. - Đừng thất thần! Thất thần làm gì! Tại nơi đây thần lực đều bị phong tỏa, cơ bản chống đõ được lâu nữa! phải sợ, tiến lên! Tên lùn ở đằng sau kêu lên, chính là người sáng tạo ra cấm vực này. Hiển nhiên, tên lùn này chính là thủ lĩnh của đám người này. - Cấm hết mọi lực lượng sao? Cao Lôi Hoa đột nhiên ngẩng đầu lên với tên lùn. - Các ngươi làm thứ này rất tốt. - Nhưng dù sao đây cũng phải là cấm vực của Sáng Thế Thần Cao Lôi Hoa đối mặt với mười sáu người bao gồm cả tám tên duy trì cấm vực rồi . - Hừ, tiểu bối, ngươi có ý gì. Tên lùn chỉ vào Cao Lôi Hoa rồi : - Chẳng lẽ ngươi có thể phá bỏ cấm vực của ta? - Ha ha ha ha !!! Cao Lôi Hoa người nanh ác, cánh tay phải của xuất mảng vảy màu đen có thể dễ dàng nhìn thấy. Để ma hóa điều cần thiết chính là ma lực! Cánh tay của Cao Lôi Hoa có thể tụ động ma hóa, chúng tỏ nơi nay cũng phải thể dùng thần lực. - Làm sao có thể phá đây? Cao Lôi Hoa : - Dước thực lực tuyệt đối mọi mưu đều vô dụng. Khi Cao Lôi Hoa còn mảng vảy đen ngừng bao phủ lấy thân của … ….
Chương 428: Nạp thiếp - Rống!!! Lực lượng tăng lên, Cao Lôi Hoa ngẩng đầu hét lên tiếng! Lúc này, cấm vực căn bản thể áp chế được ma lực mạnh mẽ tăng lên trong cơ thể Cao Lôi Hoa. Dù sao người tạo ra cấm vực này phải là Sáng Thế Phụ Thần, mà chỉ là đám ma thú. Muốn đám ma thú này làm được cấm chế hoàn hảo như của Sáng Thế Phụ Thần là điều thể. - Tuy rằng hiểu làm cách nào mà các ngươi có thể đem năng lượng áp chế. Cao Lôi Hoa giọng , con ngươi màu đen ra những tia máu: - Nhưng ta nhớ các ngươi rằng cấm vực này là để cầm chế ta. Nhưng mà tại sao ta lại có thể sử dụng thần lực vậy? Mấy tên đại hán cũng kinh sợ nhìn Cao Lôi Hoa. Màu đen, những chiếc vảy nhanh chóng bao quanh lấy thân thể của Cao Lôi Hoa. Ngay cả khuôn mặt cũng được tầng vảy đen bao quanh con ngươi đỏ như máu khiến nhưng mọi người liên tưởng đến con quỷ trong Tu La địa ngục. Nhưng khiến mọi người kinh ngạc là sau lưng Cao Lôi Hoa lại là cặp cánh chim trắng nõn. Máu trắng màu đen gây ra cảm giác xung đột thị giác mãnh liệt. - A…a!!! Cao Lôi Hoa hít sâu tiếng rồi dừng mắt ở mấy tên đại hán còn lại. Tuy rằng chưa đánh nhưng bọn họ thua bởi khí thế của Cao Lôi Hoa. Ca!! tiếng thành giòn tan truyền vào tai mọi người. Có lẽ mặt đất dưới chân chịu được cường lực của Cao Lôi Hoa mà nứt ra. - thể như vậy được, ngươi làm sao có sức lực mạnh như vậy được. Tên lùn kia thốt lớn lên tiếng. Làm sao có thể được. Vì sao còn có thể sử dụng được lực lượng của mình Cấm vực này là niềm tự hào của . Từ khi làm được kết giới này chưa người nào có thể phá được cấm vực này. Nhưng động tác kế tiếp của Cao Lôi Hoa lại hung hăng đập nát niềm kiêu ngạo của . - Rống! Lão Cao lại hét lên tiếng nữa. Sau đó lực lượng mạnh mẽ từ trong cơ thể Cao Lôi Hoa tràn ra, tạo thành cơn lốc lấy làm trung tâm Cấm vực đối với Cao Lôi Hoa giờ có cũng như . Lấy Cao Lôi Hoa làm trung tâm, thần lực tạo thành luồng lốc xoáy như trêu ngươi ánh mắt thiển cận của tên lùn kia. - Quái vật, tên này là quái vật. Nhìn thấy thần lực mênh mông của Cao Lôi Hoa. Tên lùn thất thanh kêu lên, bị đả kích nặng nề - Quái vật? Chậc chậc! Cùng so sánh với đám ma thú các ngươi. Dường như các ngươi còn xứng đáng được gọi là quái vật hơn ta. Thôi, tại ta có điều cần phải với các ngươi. Cao Lôi Hoa đứng thẳng lên. lạnh lùng . - Trong này, thần lực bị cấm, giờ các ngươi muốn đấu thế nào? Lời này chính là lời của tên lùn từng kiêu ngạo với Cao Lôi Hoa. Ông!!! Thanh kiếm phát ra những tiếng tê minh, rồi xuất ở tay Cao Lôi Hoa. Cao Lôi Hoa chỉ vào tám tên còn lại rồi nở nụ cười. - Tử lôi cửu kích!!! Cao Lôi Hoa giơ kiếm lên: - Nộ lôi tê thiên liệt địa. Ba ba!!! Lôi quang cường đại như giao long dưới biển sâu bao quanh lấy Tài Quyết Chi Nhận! Lôi quang chưa tới nhưng cũng khiến tám người kia thể động đậy Ngay sau đó nỗi sợ hãi tràn vào khắp tâm trí của bọn họ. chết sớm chết muộn. Điểm đó trong lòng đám người này đều biết . Bọn họ giết vô số ngươi, nên luôn chuẩn bị sẵn tâm lý bị giết. Nhưng bọn họ hề nghĩ tơi mình như con kiến bị người ta chà đạp mà có năng lực phản kháng. Bọn họ chỉ có thể trơ mát nhìn Cao Lôi Hoa nhàng chém xuống. Đối với họ mà né tránh cũng là chuyện rất xa vời. Vừa rồi đám người này rất kiêu ngạo nhưng giờ đây khi đối mặt với tử vong thực lực cũng từ rồng biến thành giun. Tài Quyết Chi Nhận đại diện cho quyết định của thần. Lôi quang màu đen bao trùm toàn bộ cấm vực Từ ngoài nhìn vào toàn bộ kết giới đều bị lôi quang màu đen bao phủ. - Chết tiệt, ổn. Lúc này tên mập cùng ấp trứng với Cao Lôi Hoa thất thanh hô tiếng. Mập mạp luôn ở ngoài cám vực đánh giá. Khi nhìn thấy chiêu kiếm hoa lệ của Cao Lôi Hoa ánh mắt của càng trở nên lo lắng - Chết tiệt, sao lại có thể như vậy. mặt mập mạp lộ vet lo lắng. ôm trứng của mình rồi tiến vào bên trong. Sau khi hít hơi sâu, băng đấu khí sáng lên, bao quanh lấy cơ thể mập mạp. Tuy đấu khí của phải là mạnh, chỉ là đấu khí bậc sáu. Nhưng so với người đại lục mà , đấu khí bậc sáu có thể so với thánh giai đỉnh. Băng lam đấu khí nhanh chóng tụ vào cánh tay phải của Rồi mập mạp tiến về phía trước rồi đấm vào trong vầng sáng. Nhưng kỳ quái là quầng sáng ngờ bị mập mạp dễ dàng mở ra Mập mạp cũng ngờ được quầng sáng lại có thể dễ dàng vào như vậy. Nhưng cũng kịp suy nghỉ, lấy tốc độ dường như quá phản khoa học của mình chui vào trong cấm vực. Tiếp đó thân hình béo mập của nhanh chóng bị lôi quang màu đen bao phủ. - Đáng chết!!! Mập mạp trở ra, rồi tiếng gầm của Cao Lôi Hoa vang lên ngay sau đó là những tia sét màu đen bắn ra ngoài…. *****************. - Mẹ, tới giờ rồi. Con cùng Nguyệt Nhị tỉ tỉ tới tham ba. Tiểu Kim Toa Nhi ăn vội mấy thìa cơm rồi với Tĩnh Tâm. - Ừ! Đuôi cá màu lam của Tĩnh Tâm nhàng quẫy rồi nàng với Tiểu Kim Toa Nhi: - Chờ lát. Thanh của Tĩnh Tâm như chuông đồng làm mê man lòng người. - Đợi lát, ta cùng các con tới thăm chàng. Tĩnh Tâm nhìn tiểu long nữ Kim Toa Nhi tràn ngập ý cười. - A, mẹ cũng . tốt quá. Tiểu Kim Toa Nhi ngoan ngoãn ngồi xuống - Con của ta, giờ con sao rồi? Tĩnh ngồi cạnh Tĩnh Tâm . Nàng thể lo lắng. Nhờ lúc trước khi nàng sinh con, còn phải vài ngày sau mới có thể có sức mà nhìn được Hải Hoàng Poseidon. Phải biết rằng sinh con là chuyện rất tốn sức. - Vâng, con nhớ chàng. Tĩnh Tâm vuốt cằm rồi cười khẽ. Tĩnh gật đầu bất đắc dĩ rồi lại lắc đầu. Thanh mềm mại như vậy mà tính tình lại cương liệt như thế. - Nơi này cách nơi của con rể cũng khá xe. Con cần phải cẩn thận đó. Hải Hoàng đẩy cửa vào cười . Hôm trước, vì chính đứa con rượu của mình, lão cho nàng ở trong Haiti cung – nơi đặc biệt của biển San hô. - Vâng! Tĩnh Tâm nhàng gật đầu. *******************. - Hạ Huyền Nguyệt à!! tiểu đảo ở biển san hô. thanh niên tóc nâu cầm chém rượu mỉm cười nhìn đại hải. Biển rộng mênh mông. Tại nơi này, nhân ngư vị tôn, tuy họ phải là bộ tộc hùng mạnh nhất, nhưng họ lại giống nhân loại đất liền, là bá chủ của cả hải dương này. Cho nên nhân ngư tộc được coi là đại biểu của hải tộc. Đương nhiên cũng phải tất cả mọi người đều chấp thuận địa vị của nhân ngư tộc. Thân là quý tộc – hải xà tộc luôn luôn muốn cướp lại địa vị này. - Bá chủ biển cả. là danh hiệu đáng hâm mộ a Nam tử ngồi tự sướng mình. Đột nhiên, trước mặt nổi lên cột nước. Sau đó xuất sáu đại hán tóc nâu. - Vương tử điện hạ, người kia tới. Sáu đại hán nổi lên mặt nước, phía dươi họ lộ ra chiếc đuôi dài. Là tộc nhân hải xà. - A, đồng bọn của chúng ta tới rồi sao? Nam tử kia ngẩng đầu lên nhìn sáu đại hán Dưới nước lại truyền tới trận dao dộng. Phía dưới lại trồi lên người. Đó là mỹ nữ nhân ngư tộc. đầu nàng đội vương miệng của công chúa nhân ngư tộc. Đây chính là chị của Tĩnh Tâm – Nguyệt Tích. - A! Chúc Lạc Khắc vương tử tuấn ngày tốt lành. Nguyệt Tích nổi lên mặt nước, rồi nở nụ cười với thanh niên kia. - Xin chào công chúa Nguyệt Tích xinh đẹp. Nam tử kia đứng lên nở nụ cười dối trá chào đón nàng. Tuy rằng Lạp Khắc ca ngợi Nguyệt Tích, nhưng trong lòng lại nghĩ. “Tại sao là hai chị em, mà lại khác nhau như vậy? Lạp Khắc thầm nghĩ. Cách ăn mặc của Nguyệt Tích có lẽ gây được sát thương lớn với những thiếu niên ngây thơ. Nhưng so sánh với Tĩnh Tâm là cách biệt quá xa. Nghĩ tới Tĩnh Tâm, Lạc Khắc vương tử chợt nắm chặt tay lại. Từ lúc còn , được phụ thân dẫn tới nhân ngu tộc làm khách. Lúc đó nhìn thấy Tĩnh Tâm. Tuy nàng mới chỉ mười sáu mười bảy tuổi, nhưng vẻ đẹp của Tĩnh Tâm khiến Lạc Khắc bị hấp dẫn. Sau này, khi nghe tin Tĩnh Tâm kết hôn, Lạc Khắc vẫn chưa hết thích nàng. - Bất kể như thế nào. Hôm nay ta nhất định phải mang nàng . Lạc Khác vương tử nắm chặt lấy cái chém trong tay. Ở bên kia, Nguyệt Tích cũng đánh giá vị vương tử này. Thân là người được sủng ái nhất hải xà tộc, Lạc Khắc đích xác hơn người. cao lớn lại rất đẹp trai. Đáng tiếc tiểu hồ ly kia lại muốn là kẻ chết thay. Đáng tiếc cho thiếu niên tuấn. Nguyệt Tích nở nụ cười khó hiểu. - Theo như ước định. Tôi tới đây để giúp cậu lấy được muội muội Tĩnh Tâm của tôi. Nguyệt Tích ngẩng đầu lên nở nụ cười. - Mà về sau, ta có thể giúp hết khả năng có thể. - Hơn nữa, muốn ta để Tĩnh Tâm bao giờ xuất trước mắt mọi người sao. - Điều này là thể. Lạc Khắc vương tử : - Tôi muốn nạp nàng làm thiếp. - Hợp tác vui vẻ. Nguyệt Tích mỉm cười “ Muốn nạp thiếp sao. Đáng tiếng, ngay cả đến cơ hội giấu nàng ngươi cũng có. Tĩnh Tâm, tuyệt đối thể lưu lại được.” Trong kế hoạch của Nguyệt Tích, Lạc Khắc chính là kẻ chết thay. Mà Tĩnh Tâm cũng có khả năng rời khỏi nơi này. Khi Lạc Khặc vương tử trở về, Nguyệt Tích an bài đám tử sĩ. Khi Lạc Khắc trở về, đám tử sĩ này giết chết Tĩnh Tâm. Nếu như thành công loại bỏ Tĩnh Tâm cùng Cao Lôi Hoa, vậy uy hiếp tới ngôi vị của nàng chỉ còn người. Nguyệt Tích thấy tương lai tươi sáng trước mặt mình. Người còn lại chính là tiểu đệ của mình Nguyệt Hoa Thiên!!!!
Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba) Chương 429: Huyễn Hồ ở nơi nào ? - Đáng chết!! Trong gian tràn ngập lôi quang màu đen, thanh của Cao Lôi Hoa vang lên. Màn lôi quang kia có thể chặn mất tầm nhìn của mọi người nhưng thể che giấu được tầm mắt của Cao Lôi Hoa. Đương nhiên, là Lôi Thần mà chút bổn đó cũng có, đập đầu mà chết . Tại bên trong lôi quang này Cao Lôi Hoa chợt thấy thân ảnh của mập mạp ít lôi quang màu đen bổ tới người mập mạp. Hồ quang điện ngừng đập vào lưng của mập mạp khiến ngừng run rẩy. - Đáng chết !!! Gầm!!! Cao Lôi Hoa quát tiếng rồi tay phải hất về phía mập mạp. Tia lôi quang màu đen tựa như cừu thấy sói, liền tránh xa khỏi mập mạp - Phù, nguy hiểm . mặt mập mạp mồ hôi lạnh ứa ra, nhàng thở ra. - Tại sao huynh lại vào được. Cao Lôi Hoa nhìn mập mạp . - Phù, hoàn hảo! có việc gì cả. Mập mạ cười khổ tiếng rồi đứng lên. Nhưng phải điều, thân hình mập mạp lúc ngã xuống hay lúc đứng lên đều như nhau. Mập mạp đứng lên, trong ngực ra vật. Cao Lôi Hoa nhìn vào ngực rồi cả kinh. Đó là quả trứng kim cương Cao Lôi Hoa theo bản năng sờ vào ngực mình. biết từ lúc nào , quả trứng trong lòng bị rơi ra cần giải thích cũng biết đ nguyên nhân mập mạp tiến vào đây. - Cám ơn. - Ha ha, cần khách khí. Đây là việc huynh phải làm Mập mạp lắc đầu cười . Vừa rồi, khi thấy Cao Lôi Hoa lộ ra bộ dáng hung hãn đó khiến mập mạp chấn động. Nhưng điều làm kinh sợ hơn là quả trứng trong ngực chậm rãi lăn đo chỗ khác Tuy rằng đó là quả trứng kim cương. Nhưng bất kể thế nào nó cũng chỉ là quả trứng. Dưới tình huống đó, mạp mạp cũng nghĩ nhiều như vậy. Thừa dịp quả trứng vẫn còn hoàn hảo, mập mạp mở kết giới ra bắt lấy quả trứng. - A!!!! Mập mạp cắn răng cố gắng đứng lên. Trận đau đớn lưng khiến ăn tiêu. Phải biết rằng độ cường hãn của đám lôi quang màu đen này phải chơi. Hồ quang xung quanh lôi điện khiến mập mạp bị thương . Nếu phải béo, cho dù có mười cái mạng cũng chết tám chín lần rồi. - Ha ha!! Bình tĩnh. Để đệ trị liệu giúp huynh. Cao Lôi Hoa cười. Lôi quang chậm rãi tan dần. ra trong đó là tám thi thể… … - Xem ra xong. Mập mạp ôm trứng nhìn khối đen sì trước mặt Cao Lôi Hoa. Mạp mạp tuy có thể coi là đấng nam nhi, nhưng khi nhìn thi thể bị cháy đen sì sì. Cũng thể kìm nổi cảm giác buồn nôn. - Cạc cạc, vậy là chỉ còn tám người! Cao Lôi Hoa lạnh lùng nhìn tám tên duy trì kết giới. Tầng cấm vực này vẫn còn rất cứng rắn. Tuy rằng vừa rồi, công kích của Cao Lôi Hoa nhằm vào kết giới nhưng dưới tác động của những đạo lôi quang màu đen, mà kết giới vẫn có thể duy trì được. Đây dung là điểm tốt. Cao Lôi Hoa lộ ra ý cười. Tuy nhiên dưới những mảnh mặt nạ màu đen, ai có thể nhìn ra được. Cao Lôi Hoa cảm giác mình rất hứng thú với tầng sáng này. Tám người tổ, có thể tạo thành cấm vực hùng mạnh. Cao Lôi Hoa lập tức nghĩ tới đám huyết kỵ sĩ dưới tay mình. Nếu như đám huyết kỵ sĩ của mình có thể nắm giữ được cấm vực này. có lẽ lại có con bài nữa. Cao Lôi Hoa coi trọng cấm vực này… … - Tốt lắm, tám người các ngươi có thể giải kết giới này ra. Toàn bộ người bên trong đó ta giết hết rồi. tại tiếp tục duy trì kêt giới này cũng có ý nghĩ gì cả. Những tấm lân phiến chậm rãi rút vào trong cơ thể: - Giải trừ cấm vực, ta có thể tha cho các ngươi mạng Tám tên duy trì cấm vực nhìn nhau, ai dám động. tại cấm vực chính là cọng rơm cứu mạng cho họ. Tuy rằng biết cọng rơm này có làm được cơm cháo gì . Nhưng bọn họ dám buông tay. - Con muốn ta lại lần nữa hay sao? Cao Lôi Hoa lãnh : - Giải trừ cấm vực, ta cho các ngươi con đường sống. Đám người này lộ ra vẻ mặt do dự. Nhìn dáng vẻ của bọn họ dường như muốn giải trừ cấm vực rồi… Nhưng . Đúng lúc này… … - , các ngươi đừng có nghe lời . thanh già nua từ trong kết giới vang lên. Ca! Ca! thi thể màu đen liền vang lên từng đợt thanh. ngờ người tạo ra cấm vực này – tên lùn, chết, mà từ dưới thi thể chui ra. - A? Cao Lôi Hoa kinh ngạc nhìn tên lùn này Cái khiến Cao Lôi Hoa kinh ngạc phải là tên lùn còn sống. Khiến Cao Lôi Hoa kinh ngạc chính là trong cấm vực này ngờ lại có thể sử dụng thần lực. - Chẳng lẽ là?!! Cao Lôi Hoa nhìn chằm chằm vào tên lùn. Sau khi nhìn kỹ, nhìn thấy trong tay của tên lùn cầm mảnh kinh loại rất tinh xảo. - Ha ha! Cao Lôi Hoa cười, sau khi phát được tấm kim chúc đó, hai mắt của liền tỏa sáng. Theo suy nghĩ của , mảnh kim chúc đó chính là lý do tên lùn dùng được thần lực. Đó chính là nguyên nhân Mẹ nó. Vừa rồi sao mình lại nghĩ tới điêu này! Cấm vực này là do tên lùn sáng tạo, sao lại để lại hậu chiêu cho mình chứ! làm được cấm chế cấm thần lực, sao lại làm cho mình vật để phá bỏ cấm chế này chứ!! Bởi nguyên do đó mà tên lùn bị hắc sắc lôi quang đánh chết. Mà đương nhiên, bảy tên tráng hán chết kia cũng muốn bảo hộ cho tên lùn này - Rất tốt! Cao Lôi Hoa nở nụ cười. Cao Lôi Hoa có lời khen cho tên lùn này Hoàn mỹ! Vốn Cao Lôi Hoa cho rằng. Dùng cấm chú trong trận đấu có thể có tính thực dụng cao. Bởi vì thần lực của mình cũng bị phong ấn. Đây đúng là kỹ năng vô dụng. Nhưng nếu có tấm kim loại kia hoàn toàn bất đồng! Nếu có được tấm kim chúc đó giá trị của cấm chế này được tăng lên vô số lần Thử nghĩ mỗi huyết kỵ sĩ đều cầm tấm kim chúc này. Rồi dùng cấm vực. Người khác thể dùng thần lực, mà đám huyết kỵ sĩ lại có thể dùng thần lực. Khặc khăc!! Đây chính là biện pháp khi chiến đầu với mấy tên biến thái của huyết kỵ sĩ. Kế hoạch này là tuyệt diệu. Mình cần cấm chế này! Ánh mắt Cao Lôi Hoa lên những tia tham lam. Lão già thấp bé rât sợ. biết tại sao, ánh mắt Cao Lôi Hoa nhìn lão lại tràn đầy dục vọng!! - Chậc chậc! nghĩ lão còn sống. Cao Lôi Hoa với lão già này! - Khặc khặc!! Đương nhiên làm sao ta có thể chết dễ như vậy được! Cao Lôi Hoa ngươi thấy sợ chưa? Chú lùn cười lớn. - Sợ? Cao Lôi Hoa cười : - Tại sao phải sợ? - Ngươi thu hồi lại những lân phiến màu đen, phải vậy sao? Tên lùn đắc ý cười: - Ngươi dùng hết lực lượng vào việc biến thân đúng ? - tại hẳn, ngươi còn bao nhiêu thần lực nữa! - Cho nên, khi nên ngươi vừa làm dáng muốn lừa tám người bọn họ giải trừ cầm chế đúng ! - Nhưng ngươi lại nghĩ tới, ta có khả năng dùng thần lực bên trong cấm vực, đúng ! Tên lùn càng càng đắc ý. - Vậy giờ này, Cao Lôi Hoa là cái gì cả! - Bên trong cấm vực này! Muốn đối phó với người có thể sử dụng thần lực như ta ư? Dưới tình huống cạn lực như của ngươi làm sao có thể đối phó người dùng được thần lực như ta? Tên lùn kiêu ngạo cười. Mà nụ cười hèn hạ của cũng khó coi. - Hừ hừ!! Cao Lôi Hoa cười lạnh! - Lão gia hỏa này, lão cười cũng khó coi. Cao Lôi Hoa . Khi lão lùn này cười lộ ra hàm răng khiến mọi người phát ói. - Khốn kiếp! Chết đến nơi mà vẫn còn mạnh miệng! Lão lùn lau lau khóe miệng rồi hung hăng . - Tên già ngu này! Ngươi có não à? Cho dù giờ lực lượng ta đủ để dùng được thần lực, ngươi nghĩ ta giết được ngươi à? Cao Lôi Hoa nở nụ cười giễu cợt. Mọi cơ bắp người đều rung lên như màn khởi động để giết người: - Lão muốn thử ? - Khặc khặc, thẻ phủ nhân. Cho dù có thần lực, ngươi vẫn có thể dùng sức mạnh cơ bắp. Về dũng mãnh của Cao Lôi Hoa, lão lùn cũng thấy được. Dù gì chuyện này cũng chỉ mới xảy ra vài phút trước. - Nhưng!! Lão lùn đắc ý cười: - Kỳ , điều ta làm cũng nặng nhọc lắm. - Chỉ cần giữ chân ngươi mà thôi. Lão lùn cười điên cuồng: - Ta nghĩ dưới trợ giúp của thần lực. Vẫn có thể cầm chân ngươi được. - Chắc ? Cao Lôi Hoa cười lạnh. - Đương nhiên. Lúc này chạy trốn ta cũng nắm chắc. Ta chỉ cần giữ chân ngươi đến lúc tiểu nha đầu Huyễn Hồ xử lý xong Tĩnh Tâm công chúa. Khi xử lý xong việc đó nàng tới đây. - Đến lúc đó, ta muốn ngươi đối mặt với tiểu nương nắm giữ hơn nghìn cường giả như thế nào! - Giải quyết…. Tĩnh Tâm ư? Cao Lôi Hoa lại nở nụ cười nanh ác. vất vả mới tỉnh lại mà. Con ngươi của lại lần nữa đỏ lên. - Khặc khặc!! Thế nào sợ chưa? Lão lùn cười . - Sợ ư? Ha ha ha ha!!! Cao Lôi Hoa cười điên cuồng. - Lão già này, đầu tiên, lão nên xem thực lực của ta. - Lão vừa , ta thể sử dụng được thần lực đúng ? Cao Lôi Hoa cười nanh ác. Ba ba ba!!! - Lão già ngu ngốc! Ai cho ngươi ta còn sức lực?! Tên lùn hoản sợ, Những tử sắc lôi quang bao quanh thân thể của Cao Lôi Hoa. Dường như đột phá hạn chế của gian, thân hình lão Cao trong nháy mắt xuất trước mặt lão. Tưởng như lão Cao ở nơi này từ lúc trước. Nháy mắt những tia tử sắc lôi quan bắn về phía lão lùn. - !!! nên như vậy! Lão lùn hét lớn tiếng, điên cuồng thúc dục thần lưc tron cơ thể tạo thành tầng phòng hộ. Dười tính hình như vậy, chỉ có thể ngăn cản Cao Lôi Hoa chút để cho mình có chút thời gian để né tránh. - Hừ!! Cao Lôi Hoa cười lạnh. Tay phải xuyên qua tầng phòng hộ của lão lùn như xuyên qua tầng giấy mỏng. cánh tay thép bóp chặt lấy cổ của lão lùn. Cao Lôi Hoa nhấc lão lên. nhìn lão lùn như con hùng sư nhìn thấy bữa ăn ngon. - cho ta biết. Cao Lôi Hoa lạnh lùng : - Huyễn Hồ định đối phó với vợ ta ở nơi nào? Thanh của Cao Lôi Hoa bình tĩnh đến dọa người. Nhưng lão hiểu được, cảnh yên ả này để che giấy cơn bão táp ở đằng sau mà thôi… ….
Chương 430: Cút Phi! Tên lùn bị Cao Lôi Hoa nhấc lên, rất quật cường phun bãi nước miếng vào mặt Cao Lôi Hoa. Cao Lôi Hoa quay đầu né nước miếng của lão già này. - Mẹ nó, đừng có khinh người. Muốn ta tiết lộ hành tung của đồng bọn sao? Lão lùn khinh miệt : - Ta phải là loại người như vậy! - Cho dù giết ta, ta cũng cho ngươi biết hành tung của họ đâu Ba! Cao Lôi Hoa bất thình lình tát vào mặt lão lùn! Năm dấu bàn tay ấn vào mặt tên lùn. - Lão cho rằng lão rất nghĩa khí hay sao? Cao Lôi Hoa cắn răng . ngờ lão già này lại muốn làm tráng sĩ, lão nghĩ lão là hùng sao. Chỉ là lão già ngu mà thôi! - Hừ, dù sao đừng có nghĩ moi được tin tức gì trong miệng ta. Lão lùn ngoan cố . - Ngươi , có nghĩa là người khác . Cao Lôi Hoa cười lạnh nhìn tám tên đại hán ở bốn phía. Cả đám người cúi đầu xuống, ai muốn chạm mặt với Cao Lôi Hoa. - Đê tiện!!! Tên đê tiện, có giỏi hỏi ta . Tên lùn hơi luống cuống. có nhiều tin tưởng lắm. - Đê tiện?! Nghe từ này, Cao Lôi Hoa rất tức giận. còn tưởng mình là tráng sĩ hay sao chứ. - Ta đê tiện!! Đcm nhà lão! Cao Lôi Hoa hung hăng ném lão lùn xuống đất. - Ta đê tiện? Mẹ nó, các ngươi thừa dịp ta ấp trứng mà đánh lén ta đê tiện chắc. Các ngươi thừa dịp vợ ta vừa sinh con liền muốn thủ tiêu nàng! Chẳng lẽ điều đó đê tiện! Lão mà có mặt mũi chửi ta đê tiện à?! Từng đoạn gân xanh nổi lên mặt Cao Lôi Hoa. - Ngươi có cái chó gì mà có tư cách ta! Lão Cao đấm điên cuồng vào người lão lùn. Lão lùn phát như thanh thảm thiết như trinh nữ bị mất thứ quý giá nhất của mình. Mặc dù có thần lực hộ thân. Nhưng nắm tay của Cao Lôi Hoa, làm sao thần lực thường có thể ngăn cản. Lão lùn liên tục thảm thiết thét lên. Nước mắt, nước mũi, nước miếng đều vương đầy mặt lão. - Phù, phù! Mẹ kiếp. Sau khi hả giận, Cao Lôi Hoa thở hổn hển. Mà nạn nhân chính là lão lùn bị đánh thành người tàn tật. Dưới dạy dỗ của tổ mười ba ở địa cầu. Bây giờ cho dù mẹ của tên lùn đến cũng thể nhận ra lão là ai. cơ thể con người có hơn hai trăm khúc xương. Nhưng người lão lùn ngoại trừ xương sọ ra tất cả đều gãy vụn… … Cao Lôi Hoa hận nhất tên lùn này, làm việc ác lại có mặt mũi chửi người khác là ác. Càng nghĩ Cao Lôi Hoa lại càng thấy giận. - Ta hỏi lão lần nữa. Cao Lôi Hoa nhấc lão lùn bủn rủn như con sên: - Huyễn hồ kia ở đâu? - Tại sao ta phải cho ngươi? Ha ha ha! Tuy rằng lão rất thảm, nhưng lão vẫn cười điên cuồng như trước. - Ngươi muốn chết! Cao Lôi Hoa nâng lão lùn lên. Tay phải tụ tập thần lực. - Ta khuyên ngươi. Tốt nhất đừng có giết ta. Tên lùn thở hổn hển. cố gắng câu. ra câu này, dường như có chỗ dựa rất vững trãi. - Ta nghe , bên cạnh vợ ngươi còn có mấy đứa trẻ. - Nếu ngươi giết ta. Tiểu nha đầu Huyễn Hồ động thủ với đám con của ngươi. Mục tiêu của chúng ta chỉ là vợ chồng các ngươi. - Nếu giết ta. Chậc chậc! Lời của tên lùn chứa mười phần uy hiếp. - Ta cảnh cáo ngươi. Tốt nhất nên thả ta ra. Nếu , chỉ vợ ngươi, mà đế ngay cả mấy đứa bé cũng đứng mong sống sót. Tên lùn phi thường kiêu ngạo! Đoạn gân xanh lại nổi lên trán của Cao Lôi Hoa. - Lão uy hiếp ta? Cao Lôi Hoa nở nụ cười. - Ngươi có thể cho là như vậy. Lão lùn cố gắng điều chỉnh hô hấp. Hiển tại hô hấp của có điểm khó khăn. - Xem ra lão rất tin tưởng Huyễn Hồ. Nêu như vậy chắc, Huyễn Hồ trong miệng ngươi chắc chắn bắt được vợ và đám con của ta? Lão Cao lại nhếch khóe miệng lên - Đương nhiên. Ta rất tin tưởng tiểu nha đầu Huyễn Hồ. Tên lùn kiên định . Tuy vẻ ngoài rất kiên định, nhưng bên trong vẫn còn điều chưa . Lão chỉ tin tưởng Huyễn Hồ ở công phu chăn chiếu mà thôi. - Ngươi là lão ngốc. Cao Lôi Hoa đột nhiên nở nụ cười. - Ta muốn biết. Sau khi ngươi chết, tự tin của ngươi có thể đem ngươi hồi sinh ? bàn tay nhanh chóng tiến đến mang theo tử sắc lôi quang cuồng bạo đủ để tên lùn chết trăm lần. - . Ngươi thể làm vậy. Ngươi hối hận. Lão lùn dường như nghĩ tới Cao Lôi Hoa giết . được nghe Cao Lôi Hoa rất thương mấy đứa bé, nhưng lại xem tuyệt tình đối với địch nhân của lão Cao. - Ta hận nhất là bị uy hiếp. Nhất là từ phía kẻ địch của ta. Cao Lôi Hoa . - Đặc biệt hơn ngươi còn rất kiêu ngạo nữa. Khặc khặc! Hữu chưởng đánh vào đầu tên lùn. Mặc dù lão lùn có thần lực bảo hộ, nhưng chút đó đối với Cao Lôi Hoa chẳng là gì cả. Như bom nổ. Đầu của lão lùn nổ banh ra. - Thằng ngu, lão tưởng ta tìm được lý do giết lão sao. - Đừng tưởng rằng ngươi cho ta, ta tìm được Huyễn Hồ. Cao Lôi Hoa cười lạnh: - Mục tiêu của các ngươi là vợ của ta. Chỉ cần tìm được vợ của ta lo gì tìm được Huyễn Hồ. - Ta cho vợ của ta chịu chút thương tổn nào. Cao Lôi Hoa tự tin . Trong biển san hô. Nước biển ấm áp làm mọi người cảm thấy thoải mái. Cánh tay của Tĩnh Tâm nhàng rẽ nước, còn ngư vĩ vỗ . Giống như tinh linh xinh đẹp. Mỗi động tác của nàng đều là mỹ cảnh của nhân gian. - Khanh khách. Mẹ ơi, chậm thôi. Tiểu Kim Toa Nhi cố gắng rẽ nước nhưng vẫn đuổi kịp được mẹ của mình. Tĩnh Tâm ngừng lại, xoay người nhìn Tiểu Kim Toa Nhi. lâu rồi nàng được hoạt động dưới biển. Đại hải chính là nhà của Tĩnh Tâm. Hải Hoàng Poseidon cùng mấy đứa trẻ chậm rãi theo sau. Cuối cùng, Hải hoàng vẫn yên lòng với đứa con vừa mới đẻ của mình. Lão muốn tự mình hộ tống Tĩnh Tâm tới nơi Cao Lôi Hoa ấp trứng. - Mẹ, mẹ. Con cho mẹ biết. Bộ dáng ấp trứng của ba rất đặc biệt nha! Tiểu Kim Toa Nhi bơi tới cạnh Tĩnh Tâm rồi hưng phấn hô lên. Tĩnh Tâm vỗ đầu con của mình rồi nở nụ cười. Phía sau nàng, Nguyệt Nhị ôm lấy tiểu Rudolph, tiếp đó là Bảo Bảo cùng Mộng Ti. Mẹ vừa mới đẻ nên việc chiếu cố em trai, em đều giao hết cho Nguyệt Nhị. Cũng may còn cò bà ngoại Tĩnh hỗ trợ. Tuy rằng vị bà ngoại này vẫn bắt bọn gọi là “dì”. Sau khi đám đuổi kịp, đoàn người lại tiếp tục tới nơi Cao Lôi Hoa ấp trứng. Khi đám người Tĩnh Tâm được khoảng nửa lộ trình. Đột nhiên có tên trai bảnh bao ( gọi tắt là trai bao )) xuất . cản đường Tĩnh Tâm rồi cười : - Tĩnh Tâm công chúa xinh đẹp, lâu rồi gặp nhưng nàng vẫn xinh đẹp như trước. - A? Con ngươi xanh biếc của Tĩnh Tâm tràn đầy nghi hoặc nhìn nam nhân trước mặt. Nàng hoàn toàn có ấn tượng nào về . - Nàng nhớ ta sao? Thanh của nam tử kia có chút mất mát. - Tránh ra. Tĩnh Tâm ngắn gọn. Nàng có ấn tượng về người này. Giờ nàng chỉ thấy người đàn ông trước mặt này rất phiền. - Công chúa mỹ lệ, ta gọi là Lạc Khắc. Dường như để ý tới lời của Tĩnh Tâm, nam tử tóc nâu vẫn chậm rãi . - Uy, đại thúc, mẹ con ngài tránh ra. Tiểu Kim Toa Nhi rất muốn gặp Cao Lôi Hoa nên cắt đứt lời của nam tử kia. Nam tử tóc nâu đột nhiên quay đầu lại hung hăng nhìn Tiểu Kim Toa Nhi. bé bị dọa lập tức trốn sau lưng Tĩnh Tâm. - Ta biết ngươi. Tránh ra . Tĩnh Tâm nhướng mày. Trong lòng nàng có chút nóng. - Tĩnh Tâm. Nam tử kia chợt bước lên vài bước, bàn tay to đưa về phía trước muốn nắm lấy tay của nàng. Nhìn động tác này của nam nhân kia. Nàng vội vã lùi ra đằng sau. - Cút! Tĩnh Tâm muốn bị nam nhân làm phiền nữa. Vẻ mặt của nam nhân tóc nâu trầm xuống, có vẻ rất thất vọng Có lẽ từ phương diện này phải cảm thấy kiêu ngạo. Vì là người đầu tiên công chúa Tĩnh Tâm của chúng ta quát “cút”. Cạnh đó. Khi Tĩnh Tâm “cút”. Sắc mặt của Hải Hoàng Poseidon cũng tái . từ từ về phía trước, chầm chậm nhưng vững chắc như chiếc xe tăng. Moi người đều có thể nhận ra Hải Hoàng đại nhân nổi giận. Hậu quả của tên kia chắc rất thê thảm… …
Chương 431: Nghiệt tử! Tĩnh Tâm hề để ý tới tên tóc nâu kia. Nàng kéo lấy Tiểu Kim Toa Nhi rồi vẫy đuôi bỏ . - Le le le!!! Tiểu Kim Toa Nhi được mẹ dẫn liền làm mặt quỷ với thằng đàn ông kia. - Từ từ! Lạc Khắc xà nhân vương tử hú lên, rồi di chuyển tới mặt của Tĩnh Tâm. - Tĩnh Tâm, lần này ta cho nàng rời đâu cả. Lạc Khắc chặn mình trước mặt Tĩnh Tâm. Nàng cau mày lại, con ngươi màu xanh căm tức nhìn nam nhân thức thời này. làm nàng thấy kinh tởm. - Chậc chậc, đây phải là Lạc Khắc tiểu chất sao. Hải Hoàng Poseidon tới trước mặt lạnh lùng nhìn xà tộc vương tử rồi : - Cháu đứng chặn đường con ta làm gì? Hải Hoàn rất khó chịu, cho nên lời của cũng chút khách khí. Mấy ngày gặp, ngờ xà nhân tộc lại dám thách thức quyền hành của . - Bệ hạ Poseidon tôn kính, tiểu chất chỉ muốn thổ lộ với con của ngài mà thôi. ai có thể ngăn cản được tình . Sau khi nhìn thấy Hải Hoàng, Lạc Khắc vẫn cách khiếm nhã. Hải Hoàng kéo Tĩnh Tâm về phía sau rồi lạnh lùng nhìn xà nhân tọc vương tử: - Tiểu chất biết rằng con của ta có chồng rồi hay sao? ai có thể ngăn cản tình , nhưng trêu chọc vợ của người khác, ta có thể phế bỏ ngũ chi của ngươi Mặc dù là hoàng giả ở biển cả, nhưng cũng đừng mong Hải Hoàng nhã nhặn chuyện với người khác. - Nếu chồng của công Tĩnh Tâm chết rồi sao? Lạc Khắc vương tử đắc ý . Lạc Khắc vừa dứt lời. cánh tay của hải hoàng chặn ở yết hầu . Khuôn mặt đen của Hải Hoàng ra trước mắt . - Tiểu tử, chú ý lời và hành động của ngươi. Nếu muốn chết ngươi cứ ra. Đôi mắt Hải Hoàng nhíu lại thành đường chỉ. Nhìn ánh mắt này chúng ta có thể nghĩ tới tên cuồng nhân cầm đại đao chuẩn bị giết người. Thấy ánh mắt của Hải Hoàng, Lạc Khắc cảm thấy hơi mất tự tin, nên né tránh ánh mắt của Hải Hoàng. - Cút, đừng có xuất trước mặt ta nữa. Hải Hoàng cười lạnh tiếng rồi vẫy vẫy tay. Thân hình của Lạc Khắc như lưu tinh bắn ra ngoài. - Ông nội, người kia là ai? Nguyệt Nhị cùng mấy đứa tiến tới, nhìn Lạc Khắc bị ném rồi hỏi. - Tiểu vương tử xà nhân tộc. Hải Hoàng trả lời. - ta ngăn cản mẹ làm gì? Nguyệt Nhị nghi hoặc hỏi. - Phỏng chừng bị thần kinh thôi. Hải Hoàng . - Khanh khách, người đó đúng là người điên. Tiểu Kim Toa Nhi kéo góc áo của mẹ rồi chỉ về hướng xa. Lạc Khắc sau khi bị ném , lại vật vã đứng lên. Người này đúng là người điên. Biết Hải Hoàng khó chịu, ngờ lại tiến tới phía của Tĩnh Tâm. - Tĩnh Tâm, nhất định ta phải có nàng. Lạc Khắc rời rồi lớn tiếng kêu lên. - Ông nội, đánh bẹp . Tiểu Kim Toa Nhi chỉ chỉ về phía Lạc Khắc đằng xa, dáng vẻ của bé rất đúng theo câu tục ngữ “cáo mượn oai hùm”. - Đánh bẹp? Nghe được từ này, Rudolph trong ngực Nguyệt Nhị mở mắt ra. Bộ dáng tại của thằng bé rất bất lương. - Đánh bẹp, đánh bẹp !! Con muốn. Tiểu Rudolph nắm chặt tay, tức giận kêu lên. Đông! Tiểu tử kia còn chưa kịp phát uy bị Nguyệt Nhị gõ cái. Tinh thần vừa được kéo lên lại trùng xuống. - Đánh bẹp? Ông nội, ông muốn giết sao? Mộng Ti ngầng đầu lên . Đôi mắt đen láy gắt gao nhìn Hải Hoàng. Dường như chỉ cần Hải Hoàng đồng ý, Mộng Ti tiến lên xử lý . Poseidon lau mồ hôi. Đúng là đám con của Cao Lôi Hoa, đứa nào bình thường cả. Mà lúc này, Lạp Khắc vương tử lại kêu lên: - Tĩnh Tâm, lần này ai có thể cản trở ta mang nàng . Sau đó, Lạc Khắc vung tay lên. Lập tức hơn ngàn hải xà chiến sĩ từ bốn phương tám hướng tràn ra. Hải Hoàng nhíu mày lại, miệng nở nụ cười hung ác. Xem ra đám người này có chuẩn bị trước rồi. - Tiểu tử kia, hành động này của ngươi có được tình là hành động khiêu chiến hoàng quyền của hải xà tộc thế? - Hải Hoàng cười tàn khốc. - Khiêu chiến? Tại sao ! Nhân ngư bộ tộc các ngươi thống trị hải tộc trong thời gian dài rồi. Giờ đến xà nhân tộc chúng ta !! Lạc Khắc cười lên điên cuồng. - Khặc khặc! Xem ra sống bình thản nhiều năm khiến đám tiểu tử cuồng vọng các ngươi quên những ngày tháng tàn khốc ngày xưa. Hải Hoàng trầm . - nhiều làm gì, mục tiêu của chúng ta lần này chính là công chúa Tĩnh Tâm. Lạc Khắc : - ai có thể mang người ta . - Ha ha ha! Dường như nghe được câu chuyện rất buồn cười. Nên Hải Hoàng khỏi cười phá lên: - ai có thể ngăn cản ngươi? Ta muốn xác định lại chỉ số thông minh của người Ngươi cho rằng đống rác rưởi mà ngươi mang theo có thể chống lại mấy chiêu của ta?! Hải Hoàng cười lớn: -Đại hải là lãnh địa của ta! Ở đây ta là người khỏe nhất. - Ta là Hải Hoàng Nguyệt Chấn Thiên – Poseidon. Nguyệt Chấn Thiên hét lớn. Nước biển ở bốn phía đột nhiên điên cuồng bùng nổ. Đây chính là cách biểu khinh miệt của hải hoàng với đám người cuồng vọng này. - Đám người của ta đích xác thể là đối thủ của ngài. Lạc Khắc thản nhiên tiếp nhận . - Nhưng ta sớm có chuẩn bị. Lạc Khắc tự tinh . vẫy vẫy tay. đội hải xa kéo bóng người về phía trước. - Ba, cứu con.! Người đó đột nhiên ngẩng đầu lên với Hải Hoàng tiếng. Nghe được thanh đó, Hải Hoàng rất bất ngờ. nhìn chằm chằm vào bóng người đó. - Đáng chết! Nguyệt Chấn Thiên nổi giận gầm lên tiếng. Đó là con của – Nguyệt Tích. Nguyệt Tích bị đám người kia bắt giữ. Mà đám xà nhân tộc kề đao vào cổ nàng. - Poseidon, tại ngài còn dám làm gì sao? Lạc Khắc điên cuồng : - Con của ngài nằm trong tay của ta! - Tiểu tử, ngươi đừng có đùa với lửa. Hải Hoàng kìm nổi nở nụ cười. Mà nụ cười này là tàn ác. - Chơi với lửa, chơi với lửa sao. Ta quan tâm. Ta chỉ muốn mang Tĩnh Tâm . Lạc Khắc để ý . Song phương đều chìm vào im lặng. Đôi mắt màu xanh của Tĩnh Tâm nhìn chằm chằm vào Nguyệt Tích trong tay đám người kia. Ngay khi Nguyệt Tích xuất , nàng nhìn chằm chằm vào người chị của mình. Bởi Tĩnh Tâm suy nghĩ kỹ càng. Nếu Lạc Khắc vương tử muốn bắt mình cần gì phải xa ngàn dặm để bắt lấy Nguyệt Tích? Cho nên ngay từ đầu nàng vẫn nhìn chằm chằm vào Nguyệt Tích. - Chỉ chút thôi là thành công rồi. Nguyệt Tích nở nụ cười. Kế hoạch của nàng sắp hoàn thành, nàng kìm nổi mà nở nụ cười. Nguyệt Tích rất cẩn thận. Nàng dám ngẩng đầu lên, vì sợ người khác có thể phát nàng. Nhưng nụ cười đó thể thoát khỏi ánh mắt cảu Tĩnh Tâm. Bị địch nhân nắm giữ mà vẫn có thể cười là sao? Tĩnh Tâm cau mày lại. - Ba, cứu con, con muốn chết. Nguyệt Tích ngẩng đầu lên. Hàng nước mắt rơi đôi mi nàng. Con ngươi của Hải Hoàng dừng ở đám người xà nhân tộc. Rồi ngầm đọc chuỗi chú ngữ. Sau đó, đạo hào quang màu băng lam hiên ra. Thủy nguyên tố điên cuồng tụ tập ở nơi đó. - Hải Hoàng tam giác xoa! Hải Hoàng trầm giọng . Thủy nguyên tố tích tụ lại tới cực hạn rồi vang lên tiếng giòn ta. Rồi tam xoa kích màu xanh lam xuất trong tay của Hải Hoàng. Lần này tam xoa kích cũng phải là hàng giả khi gặp Cao Lôi Hoa. Kích này trở lại hàng khi Cao Lôi Hoa gặp Tinh Linh Thần. Hải Hoàng nắm chặt lấy tam giác xoa. - Lão bằng hữu, trợ giúp ta nào. Tam giác xoa màu băng lam run khẽ lên như đáp lại lời của Hải Hoàng. - Ba, cẩn thận. Tĩnh Tâm giọng , nụ cười của Nguyệt Tích làm Tĩnh Tâm cảm thấy lo lắng. - Yên tâm , nơi này mới là địa bàn của ba. Hải Hoàng . - Lĩnh vực! Hải Hoàng nhàng xoay tròn tam giác xoa trong tay. - Chết tiệt! Lão gia hỏa ngươi tốt nhất hãy dừng tay lại! Lạc Khắc vội vàng lùi lại. vội vàn kéo Nguyệt Tích từ trong tay của đám thuộc hạ lại, thanh đao tay chặn vào yết hầu của nàng: - Đình chỉ hành động của ngươi. Nếu con của ngươi chết. - Hừ! Ánh mắt của Hải Hoàng tràn đầy vẻ khinh miệt. Ai dám đánh nhau với Hải Hoàng khi ở biển ?! Biển chính là địa bản của Hải Hoàng! Đây mới chính là thiên hạ của Hải Hoàng! - Lĩnh vực, Hải Hoàng thế giới! Hải Hoàng hét lên tên lĩnh vực của mình! - Chết ! Lạc Khắc điên cuồng hạ đao, cắt lấy yết hầu cảu Nguyệt Tích. Nhưng lúc này lại phát động tác của rát chậm. Dường như động tác chưa đến giây này lại kéo dài tới hơn thế kỷ. Lĩnh vực của Nguyệt Chấn Thiên. Trong lĩnh vực này tốc độ và lực lượng của đối thủ đều giảm theo phần trăm. Thực lực càng thấp phần trăm giảm càng cao! Đây là hải hoàng thế giới, thế giới mà hải hoàng chi phối. Phàm là người trong lĩnh vực đều bị chậm lại. Thời gian thực hiên động tác bị kéo dài ra rất nhiều. - Thằng ngu! Hải Hoàng . Rồi Nguyệt Chấn Thiên như hung thần ác sắt lao về phía Lạc Khắc. Những tên lâu la mà Nguyệt Chấn Thiên khoa đều bị đóng băng lại rồi vỡ thành từng mảnh . Hải Hoàng dùng chính sức mạnh cường hãn của mình mở đường máu tới chỗ Lạc Khắc. Sau khi tới , Nguyệt Chấn Thiên liền đoạt lại con của mình. Rồi thản nhiên với Lạc Khắc: - Trở về với ba của ngươi. Nguyệt Chấn Thiên lộ ra khí phách của vị hoàng giả. - Hải xà tộc về sau biến mất trong đại hải này. - Lấy danh nghĩa của ta. Nguyệt Chấn Thiên Poseidon xin thề! Ực! Nghe lời đó, Lạc Khắc cảm thấy yết hầu của mình khô lại. tại ai dám nghi ngờ lời của Hải Hoàng! rồi, Nguyệt Chấn Thiên ôm lấy Nguyệt Tích và trở lại chỗ Tĩnh Tâm. - Nguyệt Tích. Nếu kế hoạch của ngươi thành công, có lẽ toàn bộ xà nhân tộc tong hết. Lạc Khắc thầm nghĩ. Ôm Nguyệt Tích trở về. Nguyệt Chấn Thiên giải trừ lĩnh vực của mình. - Cút . Tận hưởng nốt những ngày tháng cuối cùng của các ngươi . Hải Hoàng . - Bởi vì, ngày mai còn bộ tộc xà nhân của các ngươi ở đáy biển này nữa. Đám xà nhân ngơ ngác rồi quay đầu nhìn vương tử của mình… … - Ba!! Trong lồng ngực của Nguyệt Chấn Thiên, Nguyệt Tích sợ hãi . - Đừng sợ con của ba! - Ba.! Nguyệt Tích dụi đầu vào trong lòng Nguyệt Chấn Thiên. Hải Hoàng vuốt ve đầu con mình. Nhưng đúng lúc này. Đột nhiên. -Aaaaaa! Hải Hoàng đột nhiên kêu tiếng. - Ba?! Tĩnh Tâm quay đầu lại - Nghiệt tử! Súc sinh! Đôi mắt của Hải Hoàng đỏ lên, hét lớn tiếng, rồi tát đứa con ở trong lòng mình. Cái tát này làm Nguyệt Tích bắn ra ngoài. - Ba!!! Tĩnh Tâm ngay lập tức lao về phía Nguyệt Chấn Thiên…. ….