Chương 420: Đột nhiên nhiều hơn viên gạch… (P1) Đế quốc Thú Nhân. tại nơi cách thành Lai Nhân rất xa, lãnh địa của Hồ tộc. Đứa con thứ của Cao Lôi Hoa, Nguyệt Sư ngồi ngai vàng của Hồ tộc. Khóe miệng Nguyệt Sư nhếch lên. Cả người toát lên khí thể đế vương hề nghi ngở. ■ lúc này. tất cả mọi người đều cảm thấy Nguyệt Sư thích hợp cho việc trở thành ông vua. trăm Hoàng Kim Sư tộc râu tóc tung bay theo giÓ xếp hàng đứng hai cánh phải trái của Nguyệt Sư. Cả trăm Hoàng Kim Sư tộc đều dùng ánh mất khinh miệt nhìn lão già quỳ dưới đất. ở dưới, vẻ mặt của Giáo hoàng Hồ tộc 'Hồ Cương' dại ra. cả người run rẩy quỳ gối trước Nguyệt Sư. lúc này lão mất tất cả. Từ lúc Thú hoàng Nguyệt Sư tiến đến lành địa của Hồ tộc lão mất tất cả. - Vào thời điểm quan trọng then chót của đế quốc Bi Mông chúng ta, ngươi lại muốn Hồ tộc độc lập? Ngươi làm cũng tốt. Đại Giáo hoàng thân ái của ta à. Nguyệt Nhị cầm cây sáo màu đen bằng kim loại ngồi đùa nghịch. Đây là cây sáo sợi rồng. cây sáo này là đồ mà Cao Lôi Hoa tặng cho Nguyệt Sư trước khi . bên trong cây sáo là con Hắc Ám Chỉ Long? đây vốn là tọa kỵ của long kỵ sĩ nước đối địch. Nguyệt Sư phát . càng ngày cậu càng lão ba của mình hon. Phong cách của lão ba. chính là thứ mà Nguyệt Sư hướng tới. Tất cả mọi người biết Hồ tộc độc lập, đon giản là vì có số nước đứng đằng sau ủng hộ Hổ tộc. Mà Cao Lôi Hoa là làm. hai là làm làm cho dứt điểm. trước toàn thể ánh mắt của mọi người đại lục, san bằng thành Nạp Tư. kinh đô buôn bán của thế giới. thủ đô của nước ủng hộ việc Hồ tộc độc lập! chiêu đó của Cao Lôi Hoa có vẻ quá tàn nhẫn nhung tuyệt đối là cao chiêu! Giết gà dọa khỉ, san bằng thủ đô của Liên Minh Thương Nghiệp làm tất cả, từ trong tối ngoài sáng, nhưng quốc gia ủng hộ việc Hồ tộc độc lập đều dùng tốc độ nhanh nhất cắt đứt quan hệ với Hồ tộc. ai duy trì Hồ tộc. căn bản làm cho Nguyệt Sư mất chút sức lực nào. - Ngươi, thân là Đại Giáo Hoàng của đế quốc lại muốn đế quốc bị chỉa năm xẻ bảy. hành vi của ngươi làm người người căm hận. Nguyệt Sư lạnh lùng nhìn lão nhân gầy gò ở dưới: - Ngươi thân là Giáo hoàng đế quốc Thú Nhân. lại phản bội đế quốc Thú Nhân chúng ta. Vậy ta lưu ngươi lại để làm gi hà? Nhất thời vị Giáo Hoàng Hồ Cương này lạnh run, mặt xám xịt dám ngẩng đâu nhìn Nguyệt Sư. - Giờ ngươi còn lời gi muốn ? Nguyệt Sư lạnh lùng . Hồ Cương nhũn cả người, lời đó của Nguyệt Sư Chẳng khác gi tuyên bố lão tử hình. Vốn. Hồ Cương cho rằng dù có ủng hộ của những quốc gia kia. dựa vào lực lượng Hồ tộc lão vẫn sợ Nguyệt Sư. Nhưng lão lại ngờ tố cực kỳ quan trọng" Thần thú Lai Nhân Tra Lý! Hồ tộc làm phản cũng cỏ duy trì bao lâu. Dưới xuất của Thần thú uy tín của Giáo Hoàng lão sụp đổ nhanh chóng. Cho dù uy vọng của Hồ Cương lão cao như thế nào trong Hồ tộc nữa uy vọng đó cũng dựa chức vụ Giáo Hoàng thần điện Thần Thú Lai Nhân. Mất ùng hộ của Thần thú. Hổ Cương lão chẳng là cái gì! Thân là Giáo hoàng điện Thần thú lại làm cho 'Thần thú hờn giận đồng ý. Cái này thể là chuyện buồn cười nhất thế gian. Hồ Cương rất nhanh bị tất cả người Hồ tộc bò rơi. Hồ tộc độc lập. cũng giống như vở kịch. Rất nhanh kết thúc. Dù sao. người Hồ tộc tín ngưỡng là Thần thú. chứ phái Giáo hoàng Hồ Cương lão. - Ngàỵ mồng tám tháng tám. là ngày tầm thường. Nguỵêt Sư nhìn về phía thành Lai Nhân ở phương xa. cười . - Cũng cảm giác được sao Nguyệt Sư? Lai Nhân Tra Lý đột nhiên xuất ở bên người Nguyệt Sư . - Chúng ta phải về sao? Nguyệt Sư nhìn về phía thành Lai Nhân hỏi. - Đương nhiên. Lai Nhân Tra Lý cười : - Nhiều người đến làm khách chúng ta như vậy. thân là chủ nhà. sao lại ra gặp khách chứ. ************************ 'Ma thủ' và 'ma' vẫn trong tình trạng gườm nhau. giây trôi qua... Bỗng nhiên, bầu trời vang lên tiêng lách tách của lôi quang. Ngay sau đó, trời trong xanh, mặt trời chói chang mây đen kéo đến ùn ùn Mây đen dảy đặc, bên trong lóe lên nhũng ảnh lôi quang màu vàng! Mà mây đen chỉ bao trùm nơi này, mà nó bao trùm cả thành Lai Nhân. đế quốc Thủ Nhân... toàn bộ đại lục này. Toàn bộ thế giới mất ánh sáng? màn đêm buông xuống, đen tối đến mức nhìn ngón tay. Ánh mắt ma vương 'Ám' cùng đại thống lĩnh ma thú đều sáng ngời. Bắt đầu Trong lòng hai người hẹn mà cũng nghĩ câu đó. - Bùm— hùm— bùm- Lôi điện từ trời giáng xuống mảnh đất trống trước mặt đội quân nhân mã hai bên. Mỗi tia sấm sét đều để lại dấu vết ràng mặt đất. Sét càng lúc càng nhanh, từng dấu vết được tia sét khắc họa lên mặt đất. Rất nhanh hình thành trận pháp! -Đùng! Cuối cùng. đạo lôi quang màu tím bổ vào chính giữa trung tâm ma pháp trận. Ngay sau đó. chút ánh sáng màu lam xuất ở giữa trung tâm ma pháp trận. Năng lượng cuồng bạo cũng nhanh chóng tuôn ra từ chút ánh sáng màu lam này. Ngay sau đó. ở giữa ánh sáng như bị bàn tay vô hình kéo căng ra. tạo thành khe nứt gian. - xoạt. xoạt, cộp. huỳnh! Liên tiếp nhưng thanh quái dị vang lên. sau đỏ khe nứt gian biến mất. Trước mặt mọi người lúc này là cánh cửa to! ơ giữa trung ra cánh cửa to lớn! cỏ vách tường, có cạnh cửa cùng bản lề cửa, chỉ có cánh cửa nổi giữa trung làm bằng kim loại. Muốn tiến vào tháp Babel sao? Muốn có được bảo tàng sao? Muốn thực lực sao? Tất cả, chỉ cần đẩy được cánh cửa này. mở ra và vào! Cả hai bên 'ma thú' và 'ma' đều biết, chỉ cần đẩy được cánh cửa này bước vào là được. Nhưng cả hai ai dám lên đấy. Do cả hai bên đều cổ kỵ lẫn nhau, do đó cả hai đều muốn mình ra tay trước. - Ma thú thống lĩnh các hạ. Cuối cùng, ma vương Ám mở lời trước, có chút hoang mang : - Chúng ta cứ như thế này cũng phải là biện pháp. Dù sao tất cả chúng ta đều biết cánh cửa này lâu nữa biến mất. - Ta cũng nghĩ như vậy, chúng ta đứng nhìn nhau thế này cũng phải ý hay. Vậy ma vương đại nhân có cao kiến gi ? Đại thống lĩnh tóc hồng cũng . nghe giọng cứ bình bình, hình như già . - Ha ha! Ma vương Ám khẽ cười tiếng, tay vuốt ve nhẫn gian ngón tay. Chìa khóa tháp Babel nằm trong tay mình. ai vào trước cũng có ảnh hưởng. Nghĩ vậy, Ám ngẩng đầu cười : - Như vậy , bằng ta nhường bước trước, để cho người bên các hạ vào trước, như thế nào? - Ha ha, nếu ma vương đại nhân khách khí như thế. vậy xin nhận ý tốt của ma vương đại nhân, ta cũng khách khí nữa. trước bước nhé! Đại thống lĩnh tóc hồng cười gượng tiếng, phất tay ra hiệu cho đám thuộc hạ. con Hoàng Kim Bỉ Mông đứng bên phải đại thống lĩnh bước ra trước, sau đó lại cánh cửa lơ lửng này. Ánh mắt hai bên chăm chú nhìn vào con Hoàng Kim Bỉ Mông Hoàng Kim Bi Mông hít hơi sâu. chỉ vài bước đến được trước cánh cửa. sau đó vươn tay về phía cánh cửa. - Cạc Chỉ tiếng kêu ngoài dự kiến của mọi người, cánh cửa được mở ra cách cực kỳ đơn giản. Cửa mở, tất cả mọi người đều chú tâm nhìn vào bên trong! Đằng sau cánh cửa là gian u tối vồ cùng rộng lớn. gian chỉ có bụi màu đen như của viên sạch! Nhìn đâu cũng thấy nhưng lớp bụi màu đen trong phiến gian sau cánh cửa. Cả trời đều là bụi đen, lớp đất phủ đầy bụi đen! Càng nhìn sâu lớp bụi màu đen càng dày đặc, ngay chỗ cánh cửa vào chút toàn là bụi đen. Ngoại trừ bụi màu đen ra, gian này hề tìm thấy được màu sắc nào khác! ở đây cũng có kẻ yếu, lớp bụi này tuy dảy đặc nhưng tất cả mọi người vẫn có thể nhìn xuyên qua được. Nhìn xuyên qua tầng sương mù bụi màu đen, tát cả đêu chăm chú nhìn vào chính giữa phiên gian này
Chương 420: Đột nhiên nhiều hơn viên gạch… (P2) Tại chính giữa gian bụi đen này. tòa tháp lớn cổ xưa xuất trong mắt mọi người. Tháp cổ cao cao như con hạc giữa đàn gà. cực kỳ đẹp mắt! Trang nghiêm mà tràn đầy cổ kính. Cao lớn nhưng mất tinh xảo. Hơn nữa đinh tháp thông thiên (Cao chọc trời)! hố danh tòa tháp thông thiên Babel. Hề là người nào nhìn thấy tòa tháp cồ này đều bị khí thế của hỗ làm kinh ngạc! Ám cùng đại thống lĩnh liếc mắt nhìn nhau. Hiển nhiên, hai người đều nghĩ đến. tòa tháp Babel này xuất đại lục, mà nó ở trong phiến gian khác. Nhưng mà cũng đúng. nêu tòa tháp Babel này xuất ở đại lục bao nhiêu năm nay cũng có người xử đẹp nó rồi! -Mời! Cửa gian tháp Babel vừa mở. ma vương Ám làm động tác mơ2i đôi phương vào trước. - xin nhận phần lễ này của ma vương các hạ vậy! Giọng đều đều nam nữ của đại thống lĩnh ma thú vang lên. sau đó chỉ từng ma thú nối đuôi nhau vào cửa gian. Rất nhanh, đại đội ma thú biến mất trong sương mù đen dày đặc. Đại thống lĩnh là người vào cuối cùng, hiển nhiên, đại thống lĩnh sợ đám ma nhân này ra tay với các ma thú khi vào. Sau khi đại thống lĩnh vào ma vương Ám phất tay ra hiệu cho những thiết hán phía sau, ý bảo đám thủ hạ chuẩn bị tốt mà vào. - Ám. để bọn chúng vào trước có đúng ? Cửu U trong bộ quần áo trắng, tay khẽ vẫy quạt trắng như ngọc. - Ha ha. để bọn chúng vào trước sao chứ? Ám khẽ cười , vuốt ve nhẫn gian tay mình. ý tứ của Ám cần ra cũng biết. Chiếc chìa khóa ở trong tay chúng ta. đám ma thú kia vào trước làm được trò quái gì cơ chứ?! - Tốt lắm, chúng ta cũng nên vào thôi. Ám thấy tất cả đám ma thú vào hết liền với chúng thuộc hạ. Sau đó, Ám mang theo tất cả nhưng ma nhân của mình vào trong phiến gian đen này. Mà nhưng thành viên Satan mang đền đêu có tố chất thân thể tốt nhất, tất cả đều mang tính ký luật cao, chỉnh tề thẳng hàng thẳng lối qua cửa... ***************************** lúc hai đội quân ma nhân và ma thú vào trong cửa hết xung quanh rừng cây xuất đám người khác. Bọn họ cao có, thấp có, mập có. gầy cỏ, già trẻ lớn bé... Thực hiển nhiên, đây là những thế lực muốn ăn hôi vào tháp chiếm chút đỉnh. Rất ăn ý- nhưng thế lực này tuy hỗn tạp nhưng hề gây xung đột, lần lượt qua cửa bước chân vào phiến gian bụi đen. Chẳng qua. nơi mà tháp Babel tồn tại, có thể bước vào dễ dàng thế sao? cỏ thực lực tương thích, vốn có tư cách bước chân vào đây. Đảo thải, đó là quy luật của tự nhiên từ xưa đén nay đối với cá thể thích hợp với môi trường sống! Cỏ thể vào tháp Babel chỉ cỏ loại người và chỉ có đúng loại người đỏ mà thôi. Nhưng thế lực nhô vừa bước vào phiến gian này lập tức chịu ánh hưởng của tháp Babel. Bởi vừa bước vào, tất cả mọi người đột nhiên cảm thấy đấu khí, thần lực, ma lực. tất cả đều bồng nhiên biến mất để lại dấu vết. ' Hai thế lực lớn nhất là ma nhân và ma thú biết trước điều này nên trước khi vào chọn những thành viên có thể lực tốt nhất. Còn nhưng thế lực tầm trung họa may có người biết nên cũng chọn được số. Tuy nhiên những thế lực hỏi . thành phần vào xác định ràng, thậm chí có cả ma pháp sư bước chân vào đây. Khảo nghiệm, chỉ là giam cầm thần lực! lúc thần lực của bọn họ bị biến mất nhưng sợi dây từ trong lớp bụi dảy đặc màu đen xuất quấn lấy chân mọi người ! Đây là loại dây leo họ thực vật bị ma hóa, được gọi là 'Tát Gia Đãng Điêu', nêu xét cụ thể thực lực của nó tương tương đương với ma thú trung giai. Nếu bình thường dưới bảo vệ của thần lực những sợi dây leo với thực lực ma thủ trung giai này thể làm được gì đối với những người này! Nhưng tại thời điểm tất cả thần lực, đẩu khí... đều bị giam cầm biến mất dấu vết những sợi dây leo này chính là tử thần! Ước chừng hai phần ba số người vào Chết trong tay nhưng sợi dây leo mà bọn họ khinh thường. Tiếng kêu thét trước cái chết của họ tràn ngập cả gian tháp Babel. Còn hai đội ngũ ma nhân và ma thú khi bước chân vào tháp, vì có chuẩn bị nên bọn họ nhanh chóng thích nghi được hoàn cảnh. Hai bên đêu mang theo những thủ hạ có khả năng cận chiến mạnh nhất của minh. Toàn bộ nhưng sợi dây leo cản bọn họ đêu bị bọn họ dùng thủ đoạn trực tiếp nhất chém đứt tất cả. những sợi dây leo này làm cho bọn họ bị tốn thương nào. Vì vậy tốc độ hai bên hề giảm. đến trung tâm tháp Babel có rất nhiều con đường. Có lẽ vì tính trước nên cả hai ăn ý đêu chọn hai con đường khác nhau để tránh đụng chạm. Ngọn tháp Babel càng ngày càng ràng trong mát hai bên. Trước cửa tháp Babel là mười hai pho tượng to lớn bằng thủy tinh đứng hai bên. Đó là mưởi hai Hoàng Kim cự nhân. Đại thống lĩnh thò tay vào áo. rồi lấy ra viên sạch. khóe miệng của đại thống lĩnh nở nu cười khoái trá. Ám mang theo đám ma nhân, tuy sau nhưng lại tới trước. Có lẽ vì đội hình có những thành viên cồng kềnh như ma thú nên tốc độ bọn họ nhanh hơn ít. Nhẫn gian tay Ám lóe sáng: sau đó viên sạch màu đen xuất tay . Rất nhanh, đến tột cùng ai mới có tư cách vào tháp Babel, rất nhanh có đáp án! Cho đến tận lúc này, Ám vẫn nghĩ chỉ có mình mới có chiếc - . Đương nhiên phải. Cửu U phủ định hoàn toàn. ì lúc Cửu U ra sức giải thích - Đáng tiếc. chưa đến. Đột nhiên Ám giọng với Cửu U: - Vốn, ta cùng hẳn ước hẹn gặp nhau ở chỗ này. - ? Là Cao Lôi Hoa sao? Đôi mắt Cửu U ảm đạm: - Có lẽ đến đây đâu! - Ha ha. Cửu U. đến, ngươi thất vọng rồi? Ám trêu ghẹo . - Cẩn thận! Đột nhiên Ám kêu lên tiếng, tay kéo Cửu U ra phía sau. cùng lúc đó- ma pháp trận to lớn vô cùng lấy tháp Babel làm trung tâm lan ra xung quanh- bầu trời! Ma pháp trận, bao vây hai đội ngũ ma nhân và ma thú. Dưới tác dụng của ma pháp trận, cả hai đội ngũ đều cảm thấy minh nặng rất nhiều. Là ma pháp trận trọng lực! Ước chừng ma pháp trận trọng lực gấp mưởi. Nhưng mà. chỉ là như vậy. Những tiếng lách tách vang lên ngớt. Mười hai pho tượng trước cửa tháp Babel đột nhiên mắt chói hồng quang, sau đó, cả mười hai pho tượng chọt động đậy. Nhìn thấy mười hai pho tượng cử động, Ám cười khô. Thần lực bị phong; hon nữa trọng ■ lực gấp mười, lại gặp phải mười hai pho tượng khống lồ dễ chọc tý nào. Giống như có người chỉ huy, mười hai pho tượng chia làm hai đội, hướng về phía những ma nhân do Ám lãnh đạo, hướng về phía ma thú do đại thống lĩnh tóc hồng lãnh đạo. xét vế lực đôi lực bên ma thú chiếm ưu thể rát lớn. Chỉ thấy bên trong đội ngŨ ma thú, Hoàng Kim Bi Mông rống lên. sau đó xông lên sáu pho tượng. Lực cận chỉến của Hoàng Kim Bi Mông là vô địch. dưới tình huống như vậy, Hoàng Kim Bi Mông chút do dự xông lên đón đầu nhưng pho tượng khống lỗ này. Tiếng bốp bốp binh binh vang lên ngót. Đồng thời. còn có số ma thú cao to nhập cuộc. xem ra về phía ma thú có vấn đề gì. Khóe miệng đại thống lĩnh lộ ra tia mỉm cười. Sau đó. dưới bảo vệ của bầy tiêu ma thú, đại thống lĩnh dạo bước chân tới cửa tháp Babel. Cánh cửa chính của tháp Babel so với cửa thành Lai Nhân hơn bao nhiêu! Bên kia, Ám nhìn đại thống lĩnh tới cửa đưa mắt nhìn đánh giá xem. Sau đó, Ám nhìn thây... Đại thống lĩnh rút viên sạch trong áo choàng ra. là viên sạch màu đen!!! Tại sao có thể như vậy!! Khóe miệng Ám co rúm. đột nhiên lại nhiều hơn viên sạch?? Bàn tay Ám tự chủ được. sờ vào trong nhẫn gian. khối giống y đúc. bụi màu đen. viên sạch xuất ở trong tay
Chương 421: Hai viên gạch được làm giả từ khi nào… Lúc đại thống lĩnh lấy viên sạch ra. lòng Ám dậy sóng thôi... Mà đối diện Ám. đại thống lĩnh sung sướng mười phần. Ánh mắt nhìn người bên Ám chống đỡ đòn tấn công của sáu bức tượng thủy tinh cực kỳ vất vả mà sung sướng thay khi bên mình có Hoàng Kim Bì Mông. Những thiết hán mà Ám mang theo tuy cũng có cơ bắp , nhưng vấn đề nằm ở hình thể, kích thước quá chênh lệch so với những pho tượng thủy tinh. Nhưng mà những thiết hán này cũng kém. tuy vất vả nhưng rơi vào thế hạ phong. viêc tiêu diêt nhưng pho tương này chỉ là vấn đề thời gian. Đại thống lĩnh cười ha ha, sau đó bước tới trước cửa tháp BabeỊ lấy viên gạch màu đen trong tay ra. mất đại thống lĩnh dừng ở cánh cửa. tại chính giừa cánh cửa này có lổ hỗng hình chữ nhật, tuy lớn nhưng dưới ánh mắt của đại thống lĩnh nó vừa vặn để đặt viên gạch tay vào. Ánh mắt Satan nhìn thẳng viên sạch tay đại thống lĩnh. Mà cũng giống như Ám. Cửu U ở phía sau cũng nhìn thẳng vào viên gạch tay đại thống lĩnh Chết tiệt, sao lại có viên gạch nữa chứ? Cửu U thầm nghĩ- lại tiếp. chính mình cướp lấy chiếc chìa khóa tháp Babel này cũng quá mức thuận lợi . Phải biết rằng chìa khóa tháp Babel này cực kỳ quan trọng, đám ma thú dù có ngu nữa. Chẳng lẽ lại làm hàng giả sao? Cửu U sợ viên sạch mà mình cướp được là hàng giả. Mà lúc này, dưới ánh mát của mọi người, đại thống lĩnh bành trướng cơ thể, triển khai cánh sau lưng ra. Bởi vì lỗ khóa nằm ở giữa cánh cửa lớn, do đó đại thống lĩnh đủ cao để lắp chìa khóa vào... Mở cánh xong, đại thống lĩnh mỉm cười, vỗ cánh bay thẳng đến chỗ ổ khóa. Sau đó. đại thống lĩnh vươn tay, cầm chìa khóa cho vào lỗ. (Cầm viên gạch đút vào chỗ thiếu của cánh cổng) Vào giờ phút này, ánh mắt của Ám dán thẳng vào viên sạch được đút vào lỗ trổng. Mà đâu chỉ riêng mình Ám, tất cả mọi người đều chăm chú nhìn đại thống lĩnh. – Mở ra , tháp Babel Đại thống lĩnh nở nụ cười. tay cầm viên sạch nhét vào bên trong lỗ trống. lúc viên sạch được đặt vào đột nhiên cánh cửa lóe sáng. Ba ký hiệu ma pháp xuất đầu mọi người! Nụ cười sương mặt đại thống lĩnh như mặt trời tỏa sáng vĩnh cửu. Nhưng, rất nhanh, nụ cười mặt đại thống lĩnh thấy! -Bộp! Đột nhiên ba ký hiệu ma pháp trận đó mở ra. phá thoát ra.... Nhưng phá vở gian đâu chỉ ba cái ký hiệu trận mà còn cỏ viên gạch bay ra... Biến hóa bất ngờ làm cho đại thống lĩnh kịp làm gì. Cả khuôn mặt đờ ra. đưa tay đón lấy nhưng mảnh bụi mù của viên sạch. Và thế là. chìa khóa tháp Babel trong ánh mắt ngỡ ngàng của đại thống lĩnh tan thành tro bui. Viên gạch bị vỡ chỉ có thể có khả năng! Đó là viên gạch này là hàng già! Lần này, trong đám ma thú sắc mặt lão Miêu với lão Trâu trở nên đen xì. Viên gạch này là do hai người phụ trách, giờ nó bị bể như vậy trách nhiệm thuộc vê hai người. Lão Miêu lập tức nhớ tới việc viên gạch bị cướp. Lại tiếp. việc viên sạch bị người cướp mất bọn họ vẫn chưa cho đại thống lĩnh. xuất phát từ loại tâm lý rất kỳ quái. bọn họ cũng muốn cho đại thống lĩnh biết việc viên sạch này từng bị người ta cướp. Bởi vì nếu ra tin này, chắc chắn độ tin cậy của đại thống lình đối với bọn họ sê giảm sút rất nhiều, hơn nữa có thể đánh giá bọn họ làm ăn ẩu tả... Hơn nữa dù sao đến phút cuối viên gạch vẫn nằm tay. Cho nên bọn họ cũng cho đại thống lĩnh biết việc viên gạch bị người ta cướp mất. Mà lúc này khi viên sạch bị vỡ nát, cả hai tự chủ lui ra sau. - Hô— Trái ngược với hai lão Miêu và Trâu. lúc viên sạch đó bị nô tung trong nháy mát khuôn mặt của Cửu U bớt căng thẳng . Nếu viên sạch của nhưng ma thú kia là giả, vậy của mình là hàng hiệu rồi! - ! Cái này là thế nào hà, mau trả lời cho ta! Đại thống lĩnh chúng ma thú quay đầu. Chất vấn hai Cửu U nhàng thở ra mà ma vương Ám cũng nhàng thở ra. Nụ cười thản nhiên lại lần nữa lên khóe miệng của Ám. Bởi vì đại thống lĩnh mang áo choàng cho nên cả hai đều nhìn thấy ánh mắt của đại thống lĩnh. nhưng cả hai vần cám thấy được sát khí của đại thống lĩnh. Hiên nhiên đại thống lĩnh rất tức si; - Cái này, cái này.... Lão Miêu năng lộn xộn. mát đảo lung tung. Đột nhiên, tâm mát lão Miêu nhìn thấy Cửu U đứng bên cạnh ma vương Ám. Tại đám ma thú, thiết hán loại người cầm quạt áo trẳng như Cửu U cực kỳ nôi bật. - Là . chính là ! Nhát đinh là ! Lão Miêu năng lộn xộn, chỉ vào Cửu U la lớn: - Nhất định là , là đổi viên gạch của chúng ta!!! -Hừ! Đại thống lĩnh đám ma thú hừ lạnh tiếng, cỗ áp lực vô hình áp hướng về phía lão Miêu cùng lão Trâu. Dù nơi này thần lực bị cấm sử dụng nhưng cả hai vẫn bị hộc máu. -Hừ! Đại thống lĩnh lại tiếng hừ lạnh, ngẩng đâu nhìn Cửu U đứng sau lưng Ám. H Ma vương Ám nhàng đứng chăn trước mặt Cửu U. cười cười nghênh đón đại thủ lĩnh ma thú. - Tên chết tiệt!! Chìa khóa tháp Babel. là chìa khóa duy nhất để vào được tòa tháp cố này. Hơn nữa còn là chìa khóa duy nhất để dẫn đến kho báu của tòa tháp cồ này! Đại thống lĩnh tức giận mắng tiêng? đôi cánh màu đỏ sau lưng khép lại. hạ cánh xuống mặt đất. Ai nắm giữ được chìa khóa tháp Babel cũng nắm giữ luôn bảo tàng trong tòa tháp này. Cầm được viên gạch tay cũng coi như là có thế chủ động, do đó nếu giữ được viên gạch coi như người đó lợi thế hơn bước! Bay xuống dưới. đại thống lĩnh đưa mắt nhìn ma vương Ám. lúc này, tay Ám là viên gạch bên trong nhẫn gian của . - Ma vương đại nhân thủ đoạn độc lắm! Ánh mắt đại thống lĩnh nhìn viên sạch tay Ám. châm chọc . - Cũng vậy. Ám cười hắc hắc. Cũng nhiêu lời, nhanh tiên lên chỗ ô khóa. Tại bên ương tháp Babel tất cả thần lực đều bị giam cầm phong bế lại- cho dù là con trai của Sáng Thế Thần- Ám cũng ngoại lệ! Mà dáng người của Ám với đại thống lĩnh cũng tương đương nhau. do đó cũng đủ để tra chìa khóa vào Nhưng mà khác xa với phương pháp của đại thống lĩnh. ma vuơng Ám dùng cánh của mình bay lên. Đúng là ma vương Ám. hồ danh con trai Sáng Thế thần! Chỉ thấy vị ma vương Ám này cười ha ha, thế nhưng cực kỳ tiêu sái. thẳng lên cánh cửa. Vuông góc lên, mượn tia lực lượng nào. Trong tình huống thần lực bị phong tòa nội chuyện lắp chìa khóa cũng đủ thấy trình độ khống chế của ma vương Ám cao hon nhiều so với đại thống lĩnh! Ám nhàng tới giữa cửa, rồi cúi người đem viên gạch để vào trong lỗ thủng. Khóe miệng Ám lộ ra nụ cười tươi đẩy đắc ý. Cuối cùng người thắng- là ! Ám, ma vương . mặt Cửu U cũng lộ ra nụ cười tươi. Mà khuôn mặt chúng ma nhân cũng nở nụ cười tươi. - Tháp Babel mở ra . Ám quát khẽ . mặt tràn đầy đủ loại cảm giác hưng phấn lộ ra thể nghi ngờ, dù là sống vô số năm như , đến lúc này vẫn cảm thấy cả con người mình run lên vì vui sướng. Viên gạch, được Ám đầy nhàng vào trong lỗ trống hình chữ nhật kia Chỉ đẩy vào thôi! Ánh mắt của tắt cả mọi người đều nhìn vào Ám. hay chính xác hơn là nhìn viên sạch tay Ám. Rốt cục, ở trong ánh mát tràn đây chở mong của mọi người, viên gạch, từng chút , được đẩy vào kín lỗ trống! Bởi tòa tháp cổ kính lâu năm phủ kín bụi bặm, cuối cùng cũng xuất trước mặt mọi người! Tất cả mọi sinh vặt từ ma thú đến con người ở đây đều cảm thấy căng thẳng: nuốt ngụm nước bọt! - Có thể mở ? Ánh mắt của đại thống lĩnh đội quân ma thú nhìn vào viên gạch, thầm tính toán xem có nên cướp lấy viên sạch sau khi tháp mở ? Đáp án là khẳng định! Cướp! Nhất định phải cướp cho bằng được viên sạch vốn là của ta!
Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba) Chương 422: Trong suốt, phải là người thường ( thượng). Làm sao lại vậy, như thế nào mà vỡ, làm sao mà sai được chứ. Tay “Ám” run lên vi tức giận. nhìn chằm chằm vào khối bản chuyên bị phá nát. Hai chiếc chìa khóa đều là giả!!! Lo lắng bao lâu cũng trả thành vô ích. Điều này khiến “Ám” có chút điên cuồng. Vất vả lắm mới lấy được bản chuyên. Nhưng khi nhìn thấy ma thú Đại thống lĩnh cũng lấy ra bản chuyên tương tự… …. Thấy bản chuyên của ma thú Đại thống lĩnh bị hóa thành từng mảnh . rất vui, nhưng chẳng được lâu, bản chuyên của cũng vỡ theo… … Mất rồi lại được, được rồi lại mất. Cho dù là lão thành tinh như cũng kìm nổi tức giận - Oa ha ha ha!!!! Nhìn thấy bản chuyên của ma vương “Ám” cũng bị phá vỡ, ma thú Đại thống lĩnh cũng nhịn nổi cười lớn: - Ha ha, ma vương đại nhân thân ái của ta, ta còn tưởng ngài tài giỏi thế nào. Ngài cũng chẳng hơn được ta đâu! Bản chuyên là đồ giả cũng biết. - Hừ! Ám lạnh lùng nhìn ma thú Đại thống lĩnh rồi hừ lạnh tiếng. Sưu!! phóng tới cạnh Cửu U. - Ám, sao bản chuyên là đồ giả, ràng thứ đó là tôi lấy từ trong đám ma thú mà. Đôi mắt Cửu U mở to ra: - Trừ phi chìa khóa của đám ma thú kia vốn là đồ giả, nếu thể xảy ra điều này. - Ha ha!!! Hóa ra người đánh cắp chìa khóa của chúng ta chính là các hạ!! Ma thú Đại thông lĩnh nhìn Cửu U cách khó hiểu rồi : - Nhưng, ta muốn cho ngươi biết, chìa khóa đó thể là giả. Tin hay tùy ngươi. Nghe ma thú Đại thống , Ám liền cúi đầu trầm tư suy nghĩ. Lúc lâu sau, mới ngẩng đầu lên. Dường như nghĩ tới điều gì đó. - Xem ra, hai nhà chúng ta tương tranh, lại khiến người khác hưởng lợi. Ám cười khổ : - Đường lang bộ thiến, hoàng tước tại hậu. Tất cả đều tiện nghi cho tên hoàng tước kia. Ám biết sống bao nhiêu năm rồi. Sau khi hạ hỏa, nghĩ ra được người có khả năng nắm giữ chìa khóa lớn nhất. Đó là tân nhiệm Lôi Thần Cao Lôi Hoa. Đó là nam nhân với mái tóc bạc. Ngày đó, khi Cửu U vừa cướp được chìa khóa, liền hôn mê. Nhưng nàng thể đuổi được tên vừa đánh lén nàng, đó phải là ma thú mà chính là Cao Lôi Hoa. - Xem bộ dáng của ma vương đại nhân dường như ngài biết được chìa khóa nằm trong tay ai? Ma thú Đại thống lĩnh dững chút rồi : - Vậy , ma vương đại nhân. Ngươi hẳn biết thời gian của chúng ta còn nhiều. Tháp Babel chỉ mở trong bảy ngày. Trong bảy ngày này, chúng ta phải tìm lại chìa khóa. Thân là chủ nhân của chìa khóa. Tôi nghĩ ma vương đại nhân cũng nên người cầm chìa khóa cho tôi, đúng . - Ài!! Ám thở dài: - , cho ngươi, có lẽ ngươi cũng biết. Dù sao cũng chỉ mới xuất ở nơi này năm thôi. - Ma vương đại nhân nếu ngài ngại cứ ra. Khi ra chẳng phải ta biết được tên đó sao? Ma thú Đại thông lĩnh mỉm cười nhìn ma vương. - Sau khi ta suy nghĩ, ta nghĩ người cầm chìa khóa chính là Cao Lôi Hoa! Lúc đó cũng chỉ có mới có cơ hội đổi được chìa khóa. Ám cười khổ, rồi tiếp: - Chỉ dùng hai khối bản chuyên có thể lừa tất cả mọi người. - Cao Lôi Hoa?!! Nghe được cái tên này, ma thú Đại thống lĩnh khỏi lộ ra vẻ thất thố, nhưng rất nhanh chóng lấy lại được bình tĩnh của mình. - Sao vậy? Chẳng lẽ, Đại thống lĩnh cũng biết ? Ám là tên thành tinh, tuy ma thú Đại thống lĩnh chỉ thất thố trong nháy mắt nhưng Ám vẫn nhìn thấy được. - gặp mặt lần. Ma thú Đại thống lĩnh cười để khỏa lấp thất thố của mình. nghĩ tới cuối cùng chía khóa lại nằm trong tay của Cao Lôi Hoa. vốn chỉ biết rằng, Cao Lôi Hoa là người nên động vào. Nên chuyện tháp Babel lần này cũng muốn kéo Cao Lôi Hoa vào. Vì nguyên nhân đó, mới phải nghĩ biết bao nhiêu cách để các ma thú gặp Cao Lôi Hoa, nhưng kết quả ra sao? đám ma thú chết tiệt chỉ gặp nam nhân cực đoan đó có lần. Mà thể ngờ nổi, bọn chúng đều bị Cao Lôi Hoa giết sạch. Điều làm ma thú Đại thống lĩnh ngờ là ngay cả chìa khóa của tháp Babel cũng nằm trong tay Cao Lôi Hoa. Chẳng lẽ, Cao Lôi Hoa cuối cùng cũng tham dự vào kiện tháp Babel này? Đại thống lĩnh thầm nghĩ. - Vậy, ma vương đại nhân, ngài có nghĩ đến tháp Babel? Ma thú Đại thống lĩnh hỏi Ám. Nếu Cao Lôi Hoa dính vào chuyện này khó . nghĩ tại tháp Babel này lại có thể gặp được Cao Lôi Hoa. - Tôi cũng biết, tôi nghĩ cũng có thể tới đây. Ám nặng nề . vẫn còn nhớ lần gặp Cao Lôi Hoa trước. tại chìa khóa nằm trong tay Cao Lôi Hoa. Vậy nên chắc hẳn Cao Lôi Hoa đến. Nghĩ vậy, Ám cười khổi tiếng. Nếu chìa khóa nằm trong tay người khác, cùng lắm là đoạt lại. Nhưng chìa khóa lại nằm trong tay Cao Lôi Hoa, Ám cũng chỉ có thể lắc đầu cảm thán. nắm chắc được mình có thể lấy được chìa khóa từ trong tay của Cao Lôi Hoa . Thực lực của Cao Lôi Hoa cùng Ám bất phân. Cứ như vậy, Ám cùng ma thú Đại thống lĩnh đều lâm vào trầm tư, bởi vì có chìa khóa mà hai người rơi vào bên trong khốn cảnh. giờ hai người đều nằm trong trạng thái tiến thoái lưỡng nan. Làm gì mới tốt? Hai người đều nghĩ tới việc này. Tháp Babel chỉ mở cửa trong bảy ngày ! Bỏ lỡ ngày đó, biết phải mấy ngàn năm sau mới có khả năng nhập chủ tháp Babel. - , thể như vậy được. Lâu sau, ma thú Đại thống lĩnh kiên định : - Cơ hội vào tháp Babel chỉ có lần, ta muốn buông tha cơ hội này!! Bỏ biết mấy ngàn năm sau mới vào được. Ma thú Đại thống lĩnh cắn chặt răng, cho dù phải đối lập với Cao Lôi Hoa, cũng phải đoạt lại khối bản chuyên đó. Nghĩ vậy, ma thú Đại thống lĩnh giơ tay lên vẫy vẫy. Rất nhanh, ma thú phong hệ lao đến trước mặt . - Đem mệnh lệnh của ta truyền ra ngoài. Ma thú Đại thống lĩnh với tên ma thú phong hệ: - Mọi người kể cách nào đem chìa khóa về cho ta. Chìa khóa đó ở chỗ của Cao Lôi Hoa. Tiểu ma thú gật đầu rồi nhanh chóng biến mất trước mặt mọi người. Tốc độ của tiểu ma thú đó quả thực rất nhanh, trong nháy mắt ra khỏi tháp Babel. Xem ra tiểu ma thú đó là người truyền lệnh của Đại thống lĩnh tới mọi ma thú thế giới. muốn đoạt lại chiếc chìa khóa đó… … Nhìn động tác của đám ma thú, chiết phiến trong tay của Cửu U càng quạt nhanh hơn. Lại là Cao Lôi Hoa! Lại là nam nhân đầu bạc đó!! Chính phá hoại cả cuộc đời nàng. - Chúng ta có hành động vậy? Ám!! Cửu U nhìn chủ thượng của mình – ma vương Ám. - Từ từ xem , Cửu U. Ám giọng . Tình hình thân thể của Cửu U, Ám tự nhiên biết , càng biết tâm tư của nàng. Những tính toán của Cửu U làm sao qua mặt được Ám… Quan hệ của Cao Lôi Hoa và Cửu U rất phức tạp. Cái khác , chỉ cần trong tay Cao Lôi Hoa còn nắm giữ U đế và đứa bé tên là Mộng Ti kia. Cho nên Ám muốn trở mặt cùng Cao Lôi Hoa. - Cứ đứng ngoài xem. Ám cười thầm…. … **********************. Tại đây, đám ma thú cũng thể quên được Cao Lôi Hoa. Còn giờ phút này nhân vật vĩ đại của chúng ta làm gì??? Giờ này, nhân loại đầu tiên lĩnh ngộ được gian pháp tắc, đỉnh cao của chư thần, tân hệ lôi thần, Cao Lôi Hoa…!!! ngồi… chờ được làm ba. Nghe cha của Tĩnh Tâm – Hải Hoàng Poseidon , Cao Lôi Hoa có con. Cao Lôi Hoa mang người vợ của mình tới San Hồ hải. Dường như biết được mình đến nơi cần đến, đứa bé trong bụng của Tĩnh Tâm kìm nổi mà động đậy. Rồi, Tĩnh Tâm nhanh chóng được đưa tới phòng sinh dành riêng cho mình nàng. Vì quá quan tâm tới Tĩnh Tâm nên Cao Lôi Hoa cũng tiến vào trong phòng. Hải hoàng cùng đám khẩn trương đứng ngoài đợi bọn họ. Thời gian cứ từng phút trôi . Đột nhiên tiếng kêu từ trong phòng sinh vang lên. -Aaaaaaaa!!! Từ trong phòng sinh truyền ra tiếng hét thảm thiết. Nhưng đó phải là tiếng hét của Tĩnh Tâm, cũng chẳng phải là của đứa bé ( bởi nhân ngư tộc đẻ trứng). Đây là thanh của lão Cao. Ngồi ở đầu giường, khi thấy Tĩnh Tâm cắn chặt răng, lòng Cao Lôi Hoa rất đau. Cuối cùng, bất chấp ngăn cản của hộ sỹ. Cao Lôi Hoa lấy cánh tay của mình đặt vào miệng của vợ. Cơn đau làm Tĩnh Tâm chút do dự cắn vào cánh tay của Cao Lôi Hoa. Ngân nha của Tĩnh Tâm quả nhiên rất lợi hại. Cho dù là thân thể cứng rắng của Cao Lôi Hoa cũng thể chịu được mà rỉ máu ra. Điều này làm tồn tại như Cao Lôi Hoa cũng nhịn nổi mà hét to lên tiếng. Điều này khiến cho các hộ sĩ muội muội phải xem thường. Lão Cao lập tức che miệng của mình lại, để phát ra thanh nào nữa. Và để cho vợ của mình được cắn thoải mái, Cao Lôi Hoa đành phải tận lực thả lỏng thân thể của mình. - Ra rồi, sắp được rồi, cố lên công chúa. - Hít sâu vào, hít sâu vào, rồi dùng sức, cố lên!! tay Cao Lôi Hoa để trong miệng của Tĩnh Tâm, tay nắm chặt bàn tay mềm mại của nàng. Bởi vì có kinh nghiệm đỡ đẻ nên biết phải làm thế nào. Trong thiên hại, việc đau nhất chính là phụ nữ sinh con. Sau ba giờ…. … Cuối cùng! Tĩnh Tâm nhàng thở ra, cả người như thoát lực, ngã vào lòng Cao Lôi Hoa. khuôn mặt nàng lộ vẻ hạnh phúc. Các vị hộ sĩ cũng đem quả trứng đặt trong dụng cụ đặc biệt. - Mẹ nó, nếu ai bắt ta sinh con nữa, ta chém . Cao Lôi Hoa vỗ về khuôn mặt đầy nước biết là nước mắt hay là mồ hôi của Tĩnh Tâm. Trong lòng đau muốn chết. Nếu Hải hoàng biết được ý nghĩ của Cao Lôi Hoa, chắc Poseidon giết luôn rồi. Theo suy nghĩ của Hải Hoàng ít nhất Tĩnh Tâm cũng phải sinh mười tám đứa cháu để bế……..
Chương 422: Trong suốt, phải là người thường ( hạ). Ba~ Đại môn được mở ra. - Thế nào rồi, thế nào rồi! Hải hoàng tiền vào: - Nhanh, mau cho ta biết, có phải là màu hoàng kim . Lúc này hải hoàng rất hốt hoảng, như kiến chạy chảo lửa vậy. Ở thế giới tất cả đề chia thành hai loại, tốt và xấu. Trứng của nhân ngư tộc cũng ngoại lệ. Bình thường mà nếu vỏ trứng của hoàng tộc đều là màu hoàng kim. Còn màu bạc lại rất chi bình thường. Trứng càng tốt, thời gian ấp cũng càng dài. Như trong bản ghi chép của nhân ngư tộc, quả trứng được ấp lâu nhất cũng đến 49 ngày - , phải màu vàng thưa bệ hạ. Vị hộ sĩ cúi đầu giọng với Poseidon. - phải màu hoàng kim? Hải Hoàng sửng sốt, mặt khỏi lên vẻ thất vọng. tự mình an ủi. phải màu hoàng kim cũng sao, dù sao Cao Lôi Hoa cũng là nhân loại. Màu bạc màu bạc. - Bệ hạ, cũng phải màu bạc. Hộ sĩ lại cất tiếng cắt đứt an ủi của Hải Hoàng. Vị hộ sĩ câu như đâm sâu vào trái tim yếu đuối của hải hoàng… … - Chẳng lẽ là bình thường? Hải Hoàng thất vọng . - Quên , đằng nào cũng là cháu của ta. - , phải bình thường thưa bệ hạ. Vị hiến tế kia sung bái . Điều này khiến con tim của Hải Hoàng rộn lên. - Bệ hạ hãy tự mắt nhìn xem. Hải Hoàng lời nào, chạy tới nơi giữ trứng. Rồi cười to lên thành tiếng. Quả trứng được phủ bởi lớp kim cương sáng rọi. Dĩ nhiên là quả trứng kim cương. nghi ngờ gì nữa. Quả trứng này còn trâu hơn trứng hoàng kim gấp mấy lần. - hổ là con của ta! mặt của Hải Hoàng tràn đầy tự hào. Rồi, cũng khả ố nhìn Cao Lôi Hoa. Trứng càng tốt thời gian ấp càng dài. Lúc trước , Hải Hoàng phải ấp quả trứng hoàng kim dài tới 49 ngày. Mà quả trứng này còn trâu hơn cả trứng hoàng kim. Xem ra thời gian ấp trứng cũng dưới bốn mươi ngày. *******************. Theo nguồn tin nhận được, Cao Lôi Hoa thực nghĩa vụ cao cả của nam nhân nhân ngư tộc - ấp trứng. Ấp trứng đối với nam nhân nhân ngư tộc là chuyện rất thiêng liêng. Nhân ngư tộc vì chuyện này mà xây ra tòa cung điện rất lớn trong san hô hải. Thực ra, là cung điện cũng phải, đó là thành thị rất lớn. Trong cung điện có rất nhiều phòng ốc. Mỗi gian phòng đều có sáu chỗ. Mỗi chỗ đều cho phép những gã nhân ngư đến đây để bồi dưỡng hậu duệ của mình. Ở nơi đây, ai cũng có đặc quyền. Cho dù là Hải Hoàng, năm đó cũng phải cùng ngư nhân bình thường ở nơi này. Nhân ngư tộc an bài như vậy cũng có ý nghĩa đặc biệt. Bởi vì ấp trứng là việc nhàm chán. Nên khi nhàm chán sáu người có thể chuyển với nhau để giết thời gian. thể , nhân ngư tộc vì chuyện ấp trứng này mà nghĩ ra rất nhiều chuyện. Mà bây giờ, Cao Lôi Hoa an bài trong phòng. Tĩnh Tâm còn tĩnh dưỡng nên thể bồi tiếp Cao Lôi Hoa. Nên quanh nơi đây chỉ còn bọn trẻ và Hải Hoàng. - Ba, mai chúng con lại tới nhé. Tiểu Kim Toa Nhi ngồi bên cạnh Cao Lôi Hoa cười . Nguyệt Nhị và Bảo Bảo ở bên cạnh cũng cố nén cười. Bộ dáng giờ của Cao Lôi Hoa quá buồn cười. Khi nam nhân nhân ngư tộc nuôi dưỡng con của mình, hai chân của họ hóa thành đuôi và cuốn lấy quả trứng. Nhưng vấn đề là Cao Lôi Hoa có đuôi. Theo đề nghị của Hải Hoàng, lão Cao đành phải ngồi xổm lên quả trứng. - , đừng làm phiền ba. Lão Cao thấy xấu hổ, giận thể đuổi con của mình ra ngoài nhanh hơn. - Ba, ngày mai gặp lại. Nguyệt Nhị khẽ cười, cũng thấy xấu hổ của ba, nên đành đem những người em của mình ra ngoài. - Ai, vẫn là Nguyệt Nhị hiểu chuyện. Chờ mấy đứa trẻ hết, lão Cao cảm thán thôi, rồi nhìn quả trứng dưới mông mình và thở dài. buồn quá ! Cũng phải lão Cao muốn ấp trứng, đó là cốt nhục của . Điều làm buồn chính là lời của Hải Hoàng. Hải hoàng từ với rằng con của chính là nhân trung long phượng! Lời này làm nghĩ mãi ra. Nhưng Hải Hoàng lại tiếp, là nhân trung long phượng thời gian ấp trứng lại càng dài. Điều này làm lão Cao điên lên. Nếu đứa bé này mà ngoan cường giống như Tĩnh Tâm, có lẽ Cao Lôi Hoa phải ngồi đây đến bốn mươi chín ngày. Đây chính là khảo ngiệm tư cách làm cha của Cao Lôi Hoa. - Người em, đây là lần đầu tiên cậu ấp trứng sao? Đột nhiên thanh hùng hậu vang lên bên cạnh Cao Lôi Hoa. - Đây là lần đầu tiên, có vấn đề gì ? Cao Lôi Hoa quay đầu nhìn người bên cạnh mình. Hạc giữa bầy gà. Đánh giá người bên cạnh mình, chợt nghĩ vậy. Bên cạnh Cao Lôi Hoa là tên mập mạp. Chỉ biết rằng tên mập này cao tám thước mà rộng cũng tám thước. Là vòng tròn điển hình. Có lẽ suốt ngày sống ở đáy biển, chịu ảnh hưởng của ánh mặt trời, nên làn da của có thể làm cho nữ nhân điên cuồng. Khi nhìn thấy tên mập này, liền sinh ra hứng thú. giống người thường. Nhìn bộ dáng của tên mập này so với nhân ngư tộc quả giống người thường. Bởi vì Cao Lôi Hoa cũng tìm được người dùng đuôi để ấp trứng. Hạ thân là hai cái chân. Mà quan trọng hơn, giống như Cao Lôi Hoa, ngồi xổm để ấp trứng mà quả trứng bị ôm vào ngực. Lúc này mập mạp cũng quay lại nhìn . Tuy mập mạp cười nhưng vẫn khiến cho lão Cao sợ hãi. - Người em, kỳ trứng cần phải để ở dưới mông, để ở trước ngực cũng được mà. Mập mạp cười với Cao Lôi Hoa, khiến có cảm giác ghê rợn… ….