Chương 403: Con báo to như quả núi. (P2) Vào giây phút này, những tên Sài Lang tham lam rốt cuộc hiểu ra thể nào là những chiến sĩ thú nhân dũng cảm. Chỉ trong nháy mát, ba vạn Sài Lang bị ngã xuống mặt đất. Những cơn mưa đấm đá trút lên người chúng ngớt. Tiếng kêu thét thảm thiết của những tên Sài Lang tham lam cùng với tiếng rống điên cuồng của những chiến sĩ thú nhân hợp thành bán hùng ca động lòng người xem - Tiêng kêu thảm thiết êm tai nhỉ? Cao Lôi Hoa với Lai Nhân Bố Lỗ Tư. Bố Lỗ Tư cười hì hì. Ánh mắt của nhìn chằm chằm vào gã báo mập mạp trước mắt. Gã báo mập Bội Lạc Đức khiếp đảm nuốt nước miêng ừng ực. - Những tên hèn nhát, yếu đuối như các ngươi mà cũng dám cướp lấy của cải của những chiến sĩ thú nhân dũng cảm hay sao? Cao Lôi Hoa giơ tay làm cái tái vào mặt gã. -Bốp! thân hình nặng chừng ba trăm ký lô bay vèo. Rơi bịch xuống đất, nhưng vẫn còn động đậy được. Cao Lôi Hoa nhíu mà. lại gần gã béo tốt này. - Ngươi. Ngươi muốn làm gì? Gã béo Bối Lạc Đức sợ hãi kích động kêu lên. Nhìn thấy Cao Lôi Hoa lại về phía mình, giọng đều hoảng hốt kêu lên: - Ngươi. Ngươi muốn làm gì! cho ngươi biết. Nơi này là đế quốc Bỉ Mông. Ngươi dám giết ta? Cao Lôi Hoa cười lạnh nhìn người này: - Vũ nhục vinh quang của những hùng đế quốc, ta muốn dùng máu tươi của ngươi để rửa sạch những nỗi ô nhục mà nhà ngươi gây ra. - Cao Lôi Hoa đại nhân. để cho ta đến giải quyết! Lai Nhân Bố Lỗ Tư đúng cạnh nhảy ra , những cú đấm nảy lửa giáng lên mặt gã béo mập này. Lai Nhân Bố Lỗ Tư sớm khó chịu cái bản mạt béo ú của tên khốn này từ lâu. Tận dụng cơ hội đập cho đỡ ghét! - Á~~ Gã báo mập Bội Lạc Đức kêu thảm thiết tiếng. - Kêu to nữa con! Kêu to nữa ! Lai Nhân Bố Lỗ Tư lại tung quyền đấm vào khuôn mặt béo ú của gã. - Á~~ - Đúng rồi, kêu to hơn nữa con! Kêu to hơn nữa nhé! - Á~~ Gã báo mập kêu thảm thiết, tiếng kêu hòa vào tiếng đấm thình thịch vào mặt gã tạo nên bản hòa êm ái. Cao Lôi Hoa vuốt nhẫn gian tay, mắt lạnh lùng nhìn khung cảnh quảng trường đấu thú. Con bé Bạch Ngân long đứng bên cạnh lão Cao cách ngoan ngoãn. bé ngoan ! Con bé là ngoan ngoãn! Nhìn dáng vẻ nhu thuận của Ngân. Lão Cao cảm thán! Đúng là bé ngoan ngoãn, xinh đẹp, Cầu Cầu là có phúc khí. Đồng thời lão Cao cũng lấy làm kiêu ngạo về ánh mắt của mình. Còn về phần câu 'ngươi hối hận' mà Cầu Cầu cho , Cao Lôi Hoa vứt bỏ lên chín tầng mây từ khi nào rồi....... - Vù vù vù vù! mặt gã báo mập mạp này tràn đầy máu tươi, gã thở hổn hển từng ngụm. Máu tươi làm mờ mắt của . Lai Nhân Bố Lỗ Tư vẫn có vẻ lý trí, ít nhất có đập chết gã báo này. Nhưng mà đối với tính hình tại của Bội Lạc Đức mà . Lúc này sống còn bằng chết quách cho xong. Lai Nhân Bố Lỗ Tư đối với việc nghiên cứu thân thể con người cũng có chút thành tựu. Biết đánh chỗ nào đau mà làm con người ta mất mạng cùi. Hai con mắt của gã báo mập này trợn to ra, có dấu hiệu của việc chuẩn bị bất tỉnh nhân . Gã biết, lần này gã tiêu rồi, chết cùng chuẩn bị chịu bao khổ cực........ Tại thế giới này, luôn luôn có số chuyện làm cho con người ta thể nào ngờ được, cũng biết nên khóc hay nên cười nữa. ai nghĩ đến, lúc sắp chết, gã mập này lại ngộ! Đúng vậy, gã béo ngộ! Cũng phải do gã bị đánh đau quá mà hối cái, ngộ ra mình sai lầm. Mà gã béo này lĩnh ngộ được kỹ năng đặc biệt của chủng tộc mình! Đế quốc Bỉ Mông, chủng tộc nhiều kể xiết, mà cũng có ai dám khinh thường chủng tộc bất kỳ nào của đế quốc Bỉ Mông. Bởi vì, tất cá mọi người đều biết, mỗi chủng tộc của đế quốc Bỉ Mông đều có kỹ năng đặc biệt của chủng tộc. Hơn nữa, kỹ năng đặc biệt đó rất là mạnh. Nhưng có phần may mắn cho nhân loại là kỹ nâng này đòi hỏi ta phải thức tỉnh, chỉ khi thức tỉnh được máu huyết sâu bên trong mới có thể vận dụng được kỹ nâng đặc biệt đó! Mà lúc này, làm cho người ta thể cười khổ, gã báo mập này lại lĩnh ngộ ra dị năng của bộ tộc Báo Tử của gã—( Triệu hồi Báo tử mạnh nhất). Đó là kỹ năng mạnh cũng đúng mà là kỹ năng rác rưởi cũng có ai sai hết. ( Triệu hồi Báo tử mạnh nhất), sau khi thi triển kỹ năng đặc biệt này, có thể đem con báo mạnh nhất trong phạm vi trăm dặm gần đây triệu hồi lại, sau đó có thể để con báo này chiến đấu thay thế mình. Hơn nữa, chỉ cần là ma thú chủng báo dù mạnh như thế nào, từ cấp đến cấp sáu. từ thần cho đến chủ thần đều bị cưỡng chế triệu hồi. Từ điềm này mà . Kỹ năng này đúng là rất ghê gớm. Nhưng điều đáng tiếc đó là đại lục này làm gì có con báo nào vượt thất giai đâu. Hơn nữa, cũng phải cứ triệu hồi là triệu hồi được con báo mạnh dễ dàng. Mà nhiều lúc, đa phần là triệu hồi phải con báo bình thường, đến nhất giai cũng phải. Thậm chí, có đôi khi triệu hồi được con gì cat. Nhưng, hình như hôm nay gã báo mập Bội Lạc Đức may mắn đại trùm. Lúc gã vừa thi triển kỹ năng đặc biệt của mình xong .... - Bùm!!! khối thịt to lớn từ trời rơi xuống giữa quảng trường! Đây là con báo to như quả núi! Tiếng động quá lớn khiến mọi người dừng tay. Tất cả ngước nhìn khối thịt khổng lồ trước mặt. Ở đây, người nhìn thấy báo ít, nhưng tất cả có thể cam đoan, đây là con báo to nhất từ trước đến nay mà họ nhìn thấy, con này to như ngọn núi . - Chết tiệt. Chuyện quái gì thế này? Con báo to lớn đó vừa xuất liền lảm nhảm mắng. Vừa rồi cùng gà trâu đực kia theo lời dặn của 'đại thống lĩnh' chạy đến đế quốc Thú Nhân vào ngày mồng tám tháng tám. Nhưng còn chưa nghỉ ngơi được chút nào đột nhiên bị truyền tống đến đây. Con báo khổng lồ quay đầu nhìn quanh bốn phía. Lúc nhìn thấy rất đông chiến sĩ thú nhân xung quanh đồng tử co rút lại. Cơ hồ là theo bản năng, xuất phát từ bản năng bảo mệnh của mình, lão báo làm việc mà trở thành việc cảm thấy hối hận nhất từ trước đến giờ! suy nghĩ chút nào, lấy tinh thần lực mạnh mẽ của mình làm trung tâm, hướng bốn phía khuếch tán ra. Đồng thời, trong miệng lão báo kêu tiếng meo. Thông qua tinh thần lực. Tiếng kêu này như ma pháp công kích vào tai mọi người xung quanh. Triển khai tinh thần lực xong. Lão Báo bình tĩnh ít. Mặc dù trước đó lâu. Vì muốn cướp lấy cái thần cách hệ Bâng Tuyết mà bị người ta đánh cho trọng thương tinh thần. Nhưng mà chỉ cần ít tinh thần lực còn lại cũng đủ để xài trong tình huống này....... Con báo này chính là con khống chế hai con 'báo tử thuấn di' tấn công Tĩnh Tâm nhằm lấy thần cách của nàng! Thế giới này, có đôi khi, dù có trốn đằng trời cũng trốn được! Lão Báo vừa mới ra, chưa sống chết thế nào, thi triển tinh thần lực của mình ra xung quanh. Tinh thần lực mỗi người giống như là dấu vân tay. cái nào giống cái nào hết. Đối với những người quen thuộc với tinh thần lực mà , phân biệt cỗ tinh thần lực là chuyện vô cùng đơn giản. Mà thực khéo, cỗ tinh thần lực của lão Báo gọi vui là lão Miêu. Ở lần giao phong trước với ai đó, bị người đó khắc cốt ghi tâm. Có đôi khi, chúng ta thể cảm thán. Thế giới là là , thậm chí đến nỗi mình có thể gặp mặt kẻ trốn mình hoài. Lão Miêu hề nghĩ tới, mình lại chạm trán kẻ làm bị thương nặng mấy ngày trước—Cao Lôi Hoa...... ....... .....
Chương 404: Hỗn loạn ở tháp Babel. (Thượng) Đột nhiên xuất con báo to làm Cao Lôi Hoa lưu ý liền. Sau đó, khi con báo này phát ra tinh thần lực, lão Cao liền nhíu mày. Giống như bắt được dầu vết thú săn, sát ý lão Cao nổi lên. Bởi tinh thần lực của lão Miêu thi triển ra, giống y lúc tấn công Tĩnh Tâm! - Bát giai, trình độ hạ vị thần. Cao Lôi Hoa dễ dàng nhìn thấy trình độ của con báo này. Tất cả mọi người đại lục này đều hề che thực lực của mình. Ở thế giới thực lực vi tôn, họ càng muốn thể ra thực lực của mình để mọi người sùng bái. Tất nhiên là trừ những tên sát thủ lãnh rồi. Đó là lão Cao thôi, còn đối với gã báo mập khi lão Miêu xuất như ánh dương tỏa sáng màn đêm tâm hồn gã! phải vì thứ gì khác, chỉ vì khí thế mà lão Miêu thể thôi, khí thế gì sánh bằng. khí thế mạnh mẽ làm cho mọi người cảm thấy áp lực như khi đứng trước thân hình to như ngọn núi của lão Miêu. Tuy thể biết trình độ của con báo khổng lồ này đến đâu, nhưng chỉ cần khí thế mà nó phát ra, cả mười vi thánh cấp Hoàng Kim Sư Tộc cũng sao sánh bằng. cách khác, cái núi thịt này so với mười vị cường giả thánh cấp còn mạnh hơn chút! Nghĩ vậy, Bội Lạc Đức tràn ngập hy vọng. - Xin người cứu cứu ta! Gã béo Bội Lạc Đức hét to với núi thịt này, chỉ sợ giọng của mình quá, làm cho con báo khổng lồ như ngọn núi này nghe khổ. - Hả?! Lão miêu lắc đầu. Tỉnh táo lại, hạ mắt nhìn xuống. Là có người triệu hồi ?! Lão miêu nhíu mày. Sau đó cúi đầu lạnh lùng nhìn gã thú nhân Báo tộc béo ú phía dưới. - Thú nhân. Là ngươi triệu hồi Báo vĩ đại ta sao? Lão Miêu với Bội Lạc Đức. Cái thân thể to lớn kèm theo giọng tương xứng, thanh có chút chói tai vang lên. - Vâng! Thưa cường giả Báo tộc vô danh. Người là do ta sử dụng kỹ năng đặc biệt của tộc triệu hồi lên. Xin người cứu ta thoát khỏi nơi này. Gã báo mập Bội Lạc Đức vội vàng . Chỉ cần núi xanh còn, sợ gì có củi đốt. Của cải tuy quan trọng. Nhưng so với mạng vẫn kém xa. - Chỉ cần mang ngươi rời là được, đúng ! Lão Miêu kiên nhẫn nhìn thú nhân Báo tộc béo ú này . Tuy rằng đều là thành viên trong họ nhà Báo, nhưng thực hiển nhiên, lão Miêu có hảo cảm với mập mạp. Dù sao hành động cưỡng chế triệu hồi cũng khiến con người ta căm ghét. Đặc biệt lão Miêu trở thành Ma Thú Thần. Tuy rằng (thông có tin đồ như những vị thần khác. Nhưng xác thực là vị thần. Mà mạnh như , thế nhưng bị gã mập dùng kỹ năng triệu hồi cưỡng chế đến đây. Chuyện này làm cho lão Miêu mất mặt. - Đúng vậy, xin người nhanh chóng dẫn ta . Ta muốn ở đây thêm phút nào. Gã báo béo Bội Lạc Đức khóc nức nở . - Được rồi, mang ngươi rời nơi này, đúng . Lão Miêu vươn móng vuốt. Dùng móng vuốt kẹp lấy gã báo béo. Sau đó, lão Miêu bắt đầu thu hồi cỗ tinh thần lực. Nhưng lúc này lão Miêu có phát ra. Cách trăm thước hơn, đôi mắt đen nhìn chằm chằm . Cao Lôi Hoa nhắm mắt cẩn thận cảm thụ tinh thần lực của lão Miêu. - sai, tuyệt đối là nó! Cao Lôi Hoa cảm ứng cách cẩn thận tinh thần lực tràn ngập quảng trường đấu thú này, cỗ tinh thần lực của con báo này có vẻ mạnh. Nhưng sâu bên trong rất suy yếu, dấu hiệu của việc bị thương. Con báo này quả nhiên là chủ mưu vụ ám sát Tĩnh Tâm. Đúng là mòn giày thấy, đứng yên mò tới cửa! Cao Lôi Hoa cười hắc hắc. nghĩ tới nó đến tận cửa nhà, Cao Lôi Hoa cũng nên khách khí! - Muốn ta ra tay ? Chủ nhân. Ca Đức đặt tay lên trường kiếm. Thông qua huyết khế với Cao Lôi Hoa, Ca Đức có thể cảm thấy sát khí mà Cao Lôi Hoa nhìn con báo to lớn đằng trước. Cảm thấy ý niệm của Cao Lôi Hoa, Ca Đức tập trung quan sát, muốn kiếm là giết chết con báo kia luôn, chết cũng phải bị thương nặng. - Hừm! Đừng vội, vội ăn được đồ nóng. Ngoài dự kiến của Ca Đức, Cao Lôi Hoa nặng nề hít hoi sâu. Sau đó, bình tĩnh . - ?? Nhưng thưa chủ nhân. Giờ ra tay nó chạy thoát mất! Ca Đức khó hiểu, nghi hoặc hỏi. Bởi vì thông qua tia huyết khế với Cao Lôi Hoa. Ca Đức có cảm giác Cao Lôi Hoa cũng có ý tha con báo này. - Yên tâm, chạy được. Cao Lôi Hoa thực bình tĩnh, tay xoa tuyệt Thái Dương. Ca Đức gật đầu, im lặng đứng bên. Ca Đức biết, tuy Cao Lôi Hoa ưa dùng thực lực mà chuyện. Nhưng, tốt nhất nên coi thường đầu óc của Cao Lôi Hoa. - Báo Thần, thú nhân đế quốc. Cao Lôi Hoa khẽ thầm nhớ. Con báo này có thực lực hạ vị thần. Gần nhất, dọc đường , Cao Lôi Hoa gặp ít ma thú thần giai. Con Báo Thần này xuất làm cho Cao Lôi Hoa nhớ đến lúc ở đảo trung gặp mấy con Phong Xà, Sâm Lâm Thụ , Đại Địa Chi Hùng và Thương Thiên Cự Lang. - Có thể hay là người? Cao Lôi Hoa vuốt cằm nghĩ. Căn cứ theo lời kể của Sâm Lâm Thụ , hình như nó là thủ hạ của thế lực nào đó. Và thế lực đó cho những con ma thú cường đại lẻn vào đế quốc Bỉ Mông ngừng. Có lẽ mục tiêu của bọn chúng là ngày mồng tám tháng tám sắp tới cũng nên. Bởi đúng giai đoạn mẫn cảm này, Báo Thần xuất ngay tại đây!! Dựa vào trình độ lập luận do 13 đào tạo. Cao Lôi Hoa cảm thấy có sợi dây liên hệ ở đây. - Nếu đem hai việc này đặt cùng chỗ. Có lẽ nguyên nhân chủ yếu lần tập kích Tĩnh Tâm là vì thần cách. Bởi vì, trước đó lâu, bốn con ma thú kia cũng lên đảo tìm thần cách. Xem ra, từ người Sâm Lâm Thụ tìm được đáp án có thể thông qua con Báo Thần này tìm hiểu. - Ta chỉ cần cho ngươi rời khỏi đây là được đúng ? Lão Miêu dùng đầu ngón tay móc gã báo mập lên. - Đúng vậy. Đúng vậy. Gã báo mập Bội Lạc Đức liều mạng gật đầu. - là thằng cha phiền toái, mẹ nó. Giữ chặt. Lão Miêu mắng tiếng, sau đó người vang lên tiếng lộp bộp, ánh hào quang màu trắng sáng rực xoay quanh cơ thể lão Miêu. Bản thể của lão Miêu là ma thú trong truyền thuyết—'Thuấn di báo tử'. Năng lực trời sinh của là thuấn di. Vừa rồi, lão Miêu dùng tinh thần lực xác định vị trí của lão Trâu, người cùng lẻn vào đế quốc Bỉ Mông với mình. Sau đó căn cứ vị trí của lão Trâu làm tọa độ mục tiêu thuấn di. Màu bạc lóe lên, lão Miêu nháy mắt biến mất....... - Bọn họ rồi, chúng ta làm sao đây? Chủ nhân? Ca Đức nhìn Báo Thần thuần di, hỏi. - có việc gì, bọn họ trốn thoát. Cao Lôi Hoa nheo mắt. : - Ta cần biết là con ma thú này chạy đến đế quốc Thú Nhân để làm gì thôi. Hơn nữa, vì sao mà có nhiều ma thú thành Thần như vậy. đại lục sinh vật muốn trở thành thần là chuyện cực kỳ khó. Mà gần đây xuất những năm con, làm cho Cao Lôi Hoa thể lưu tâm. Tất cả đáp án, có lẽ là tìm được người con báo này. -Ca Đức. Cao Lôi Hoa quay đầu với Ca Đức. - Vâng, tôn kính chủ nhân. - Chiếu cố tốt tiểu Ngân. Cao Lôi Hoa đem Bạch Ngân long tiểu Ngân giao cho Ca Đức: - Chuyện của đế quốc Thú nhân ngươi nhớ chú ý đó. Đừng để cho vạn chiến sĩ này chịu thiệt. - Vâng! Chủ nhân. Ca Đức hiểu ý Cao Lôi Hoa. Gật đầu đáp: - Chỉ cần thứ gì thuộc về vạn chiến sĩ đó, ta để cho ai cướp mất. Ngân nhìn Cao Lôi Hoa, hoặc có thể là nhìn Cầu Cầu vai Cao Lôi Hoa. - Ngươi muốn đâu? Ngân hỏi. - Đuổi theo con báo đó! Ánh mắt Cao Lôi Hoa rạng ngời. - Nhưng, vừa rồi là 'thuấn di báo tử'. có thể thuấn di, ngươi có thể đuổi kịp sao? Tiểu Ngân hổ là được truyền thừa ký ức từ Long tộc, nàng phát ra bản thể của Báo Thần là 'Thuấn di báo tử'. Đối với người khác, hoặc là thần mà . Muốn đuổi theo đối thủ có khả năng thuấn di là chuyện có khả năng. Tiểu Ngân cũng cho rằng như vậy. Đối với tiểu Ngân mà , dù Cao Lôi Hoa có lợi hại như thế nào việc đuổi theo con báo có khả nàng thuấn di là chuyện hề dễ dàng. - Ha ha. Huyết kỵ tướng Ca Đức đột nhiên nở nụ cười. - Ngươi cười cái gì? Tiểu Ngân bỉu môi hung hăng trừng mắt nhìn Ca Đức. - gian đối với ta mà , cũng phải vấn đề khó khăn gì. Cao Lôi Hoa cười ha ha, phất tay. thông đạo gian đen ngòm xuất trước mặt Cao Lôi Hoa. Cái miệng đáng của tiểu Ngân mở to ra. Rất lâu vẫn khép lại, nước miếng dài ra. Dù sao, trong đầu của tiểu Ngân, ký ức truyền thừa của Long tộc cho biết. gian pháp tắc, đó là khu vực cấm của Sáng Chế thần. Mà đánh vỡ khu vục cấm này, chi có thể là cảnh giới mà tất cả các vị thần chạm được trong truyền thuyết?... ... ... ..
Chương 405: Hỗn loạn ở tháp Babel. (Trung) Đối với vị thần vương, người nắm giữ pháp tắc gian như Cao Lôi Hoa dù là ai nữa, khi sử dụng ma pháp gian đều có thể bị cảm ứng. Nếu vị thần vương muốn, có thể cảm ứng được ngay tọa độ điểm đầu và điểm cuối của ma pháp gian đó. Thuấn di báo Tử tuy sử dụng ma pháp thiên phú thuần di của mình, nhưng đó cũng là việc vận dụng gian để thuấn di. Mà chỉ cần vận dụng gian Cao Lôi Hoa có thể dễ dàng biết được điểm cuối truyền tống. Dựa vào lực cảm ứng gian của mình. Cao Lôi Hoa xác định được thông đạo gian mà Báo Thần thuấn di. Cao Lôi Hoa cười cười, thông đạo mở ra. - Hà hà, muốn chạy trốn à, có cửa đâu cưng! Cao Lôi Hoa cười hà hà, lắc mình vào thông đạo gian. Chắm chú theo dõi con báo này. lâu có làm nhiệm vụ theo dõi người ta, lúc này, Cao Lôi Hoa có cảm giác hồi niệm về quãng thời gian trong tổ 13 năm xưa. Rốt cuộc vào ngày mồng tám tháng tám sắp tới diễn ra kiện gì vậy? Tại sao những con ma thú lại điên cuồng lẻn vào đế quốc Thú Nhân? Tất cả đáp án có thể tìm được người của con báo này. Thuấn di báo tử mỗi lần thuấn di đều để quá xa, giống như Cao Lôi Hoa có thể thuấn di khoảng cách giới hạn khi nắm giữ pháp tắc gian, do đó nếu khoảng cách mục tiêu của thuấn di báo tử quá xa nó phải thuấn di nhiều lần do giới hạn của mình. Cao Lôi Hoa đuổi theo sát nó phía sau, tổng cộng tiến hành ba lượt Gian Khiêu Dược (Nôm na là thuấn di, qua thông đạo gian để đến điểm đến), Cao Lôi Hoa rốt cục thấy được cái núi thịt khổng lồ của Báo Thần. Ba lần Gian Khiêu Dược, lần tầm cỡ ba mươi kilomet. Lúc này Cao Lôi Hoa đứng cách xa con báo này tầm trăm thước. Nhìn con báo to như quả núi từ đằng xa, Cao Lôi Hoa nín thở, tập trung tinh thần quan sát. --------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Lúc này, móc lấy gã béo Bội Lạc Đức thuấn di ba lần, cuối cùng Báo Thần cũng gần đến mục tiêu thuấn di. - Mẹ nó. Lão Miêu lau mồ hôi trán. Oán hận nhìn thằng cha thú nhân họ nhà báo này mà chửi. Bà nội nó. Vừa rồi ba lượt thuấn di tầm trăm kilomet là có. nghĩ tới phải đem thằng cha béo như thùng phi này thuấn di liên tục ba lần đến trăm kilomet, cái thằng nặng thiệt! Khoảng cách trăm kilomet gần cũng gần, xa cũng xa. Tuy rằng lão Miêu đạt đến trình độ thần cấp. Nhưng thứ nhất là lão Miêu vẫn phải là thần vương, thể nắm giữ pháp tắc gian. Thứ hai, báo thể của lão Miêu quá lớn nên mỗi lần thuấn di đều tiêu hao năng lượng rất là nhiều. Hơn nữa, lần này cũng là do cái thằng mập tay này. Cái thằng này tuy to lớn lắm nhưng cũng là sinh mệnh. Mà việc thuấn di mang theo sinh mệnh có ý thức rất là khó khăn, dẫn đến năng lượng bị mất nhiều hơn so với bình thường. Cho nên, khoảng cách trăm kilomet lão Miêu phải chia làm ba lần thuẫn di mới đến đích. Đến nơi, lão Miêu thở phì phò vì mệt. - Cái thằng chết tiệt này. Giờ ta tuân theo ước định xách ngươi rời khỏi nơi đó rồi đấy! Móng vuốt lão Miêu buông lõng, trực tiếp ném cái thằng cha thú nhân họ nhà báo mà béo như con lợn này xuống đất : - Ước khế tạm thời giữa chúng ta cũng xong rồi nha con. - Vâng, vâng. Gã báo mập Bội Lạc Đức lắc lư cái đầu choáng như chong chóng quay. Sau đó nhìn lão Miêu cao lớn như ngọn núi này gãi đầu liên tục. - Hừ! Lão Miêu hừ lạnh tiếng, ánh mắt nhìn gã báo mập Bội Lạc Đức này tràn đầy sát khí, lúc này lão Miêu rất muốn bụp chết thằng khốn triệu hồi Báo Thần vĩ đại . Tiếp xúc ánh mắt muốn giết người của lão Miêu, gã béo Bội Lạc Đức liền cúi đầu lùi lại, dám nhìn thẳng lão Miêu chút nào. - Quên . Mẹ nó. Cuối cùng lão Miêu bèn bĩu môi thèm giết cái thằng béo múp như thùng phi di động Bội Lạc Đức. - Dù sao cũng là người trong họ hàng nhà báo, ngươi cút cho ta. Từ nay về sau đừng để ta nhìn thấy nhà ngươi nữa. Nếu , lần sau khi nhìn thấy ngươi ta nhất định xử lý nhà ngươi cách kỹ lưỡng đó. Lão Miêu phất phất tay ý bỏ qua. Tuy rằng thằng cha đó là thú nhân đầu báo. Nhưng dù sao cũng có ba bốn phần giống báo. Cũng coi như là có họ hàng đằng xa tít gì đó . Dù sao cũng tính là họ hàng, mà họ hàng nên xuống tay quá. Cho nên, cuối cùng lão Miêu bĩu môi mà tha cho cái thằng béo mập này. Cũng biết tha cho cái thằng béo này là đúng hay sai nữa, lão Miêu thở dài. Vừa rồi, lão Miêu có ý giết chết cái thằng báo béo kia rồi. Bởi vì cái thằng thú nhân béo này sử dụng chiêu kỹ năng 'triệu, hồi cưỡng chế' lão Miêu Thần tôn quý . Mà gọi là triệu, hồi cưỡng chế cần đồng ý của lão Miêu , gã béo kia lôi được đến tận nơi. Thử nghĩ xem, lỡ như có ngày nào đó, lão Miêu làm chuyện quan trọng bị cái thằng béo mập này triệu hồi cưỡng chế ... Nhất là trong thời điểm quan trọng làm nhiệm vụ mà đại thống lĩnh giao cho được phép sơ sẩy ... Ôi, thảm họa! Lúc đó mà bị triệu hồi... mình mất mặt là chuyện đáng , nhưng làm hỏng việc của đại thống lĩnh ... Lúc đó lão Miêu chỉ có thể tự sát mà tạ tội thôi.. Cho nên, vừa rồi lão Miêu có ý định giết chết gã béo này rồi. Nhưng nhìn thấy bộ dạng ba phần giống họ nhà báo của thằng khốn này, lão Miêu vẫn nhẫn tâm ra tay. - Cuối cùng, ta nhắc lại lần nữa. Ngươi nhớ cho ta, từ nay về sau, đừng có mà xuất trước mặt ta. Lão Miêu trừng mắt hung tợn nhìn chằm chằm gã thú nhân béo mập này. - Đặc biệt, nếu còn dám dùng kỹ năng triệu hồi đặc biệt của nhà ngươi mà triệu hồi trúng ta ... Ta tuyệt đối giết chết ngươi, nghe chưa! Lão Miêu giết cái thằng béo này, nhưng cảnh cáo vẫn phải làm. - Ta, ta, ta biết. Gã báo béo mập Bội Lạc Đức bị con báo to lớn như ngọn núi trước mặt hù dọa cả hai chân nhất thời mềm nhũn ra: - Lấy danh nghĩa của thú thần xin thề. Ta cam đoan tuyệt đối dám triệu hồi ngài. Tuyệt đối . - Hừ! Biết thế là tốt rồi. nên chơi trò may mắn nhé, nếu triệu hồi trúng phải ta, ta tuyệt đối giết chết nhà ngươi! Lão Miêu hừ lạnh tiếng. thêm câu hù dọa rồi nâng cái thân hình to lớn của mình rời . Người như cỗ xe tăng, ù ù về phía trước, hễ qua chỗ nào cây cối hoa lá chỗ đó tan tác, bị đè bẹp dí xuống đất. Nhìn thấy con báo to như quả núi này rời , gã báo báo mập Bội Lạc Đức thầm lau mồ hôi trộm. Nhìn thấy vẻ ngoan độc của con báo khổng lồ này, gã báo béo Bội Lạc Đức dám triệu hồi nó nữa. Nhưng việc có triệu hồi hay triệu hồi để sau rồi , ít nhất, lúc này an toàn hơn chút rồi. Trải qua nguy hiểm, gã báo béo Bội Lạc Đức ngẩng đầu nhìn xung quanh xem sao. Trong mơ hồ, nhớ cái con báo to như quả núi kia thuấn di liên tục dẫn trốn . Như vậy có nghĩa là an toàn rồi. Bởi trong suy nghĩ của gã báo béo mập Bội Lạc Đức thế giới này tuyệt đối có ai có thể đuổi theo người có khả nàng thuấn di được. - Tuy rằng trải qua nguy hiểm như vậy, nhưng may vẫn giữ được cái mạng này. Gã báo mạp Bối Lạc Tư vỗ ngực mình, nhàng thở ra . Khổ nỗi, đúng vào lúc còn cảm thấy bình an gã báo mập Bội Lạc Đức hề nhìn thấy người xuất biện sau lưng . Khóe miệng của nam nhân này nở ra nụ cười trào phúng Giống như châm biếm gã báo béo mập Bội Lạc Đức này suy nghĩ quá ngây thơ. - Trốn chưa, khô nước bọt chưa, muốn uống nước ? Ôn nhu, lại đầy hiền từ, giọng vang lên sau tai của gã béo Bội Lạc Đức. - Cám ơn. Gã béo Bối Lạc Đức theo bản năng làm câu cám ơn, xoay người lại, chìa tay ra nhận nước uống. Nhưng khi xoay người lại. Nhìn thấy bóng người cho nước, bàn tay cứng đơ , mắt trợn tròn—cả người như hóa đá! Ở phía sau . Cao Lôi Hoa híp mắt cười cười. Với mái tóc bạc độc đáo, người nhìn biết ngay là ai. - Là, là nhà ngươi?! Giọng của gã báo béo mập Bội Lạc Đức có chút run rẩy, khi nhìn thấy cái đầu bạc trắng đó, cảm thấy hồn phách của mình hình như bay mất nửa. - Ngươi, ngươi, ngươi đuổi theo đến đây sao? Gã báo béo mập Bội Lạc Đức tay run run chỉ chỉ Cao Lôi Hoa: - Chúng ta là thuấn di để đến nơi này, ngươi như thế nào lại có khả năng tìm được chúng ta?! - phải chỉ là gian thông đạo thôi sao, chỉ cần men theo thông đạo gian này là tìm được các ngươi thôi. quá dễ dàng mà. Cao Lôi Hoa cười hè hè, chậm rãi tới gần gã béo Bội Lạc Đức. - , , ngươi muốn làm gì? , được, được! Lúc Cao Lôi Hoa chậm rãi tới gần. Gã báo béo mập Bộ Lạc Đức xoay người lại, cái thân hình mập mạp của ngờ lại có thể chạy được với tốc độ mười mét giây, quay đầu chạy theo hướng mà Báo Thần khổng lồ vừa rời . Thân hình béo ú như vậy lại có thể chạy được với tốc độ như thế! Quả nhiên, tiềm năng của con người là vô hạn mà! Nhưng mà tốc độ như thế trong mắt của Cao Lôi Hoa chỉ là sên bò mà thôi. Cao Lôi Hoa vừa động, chưa kịp chớp mắt xuất trước măt gã báo béo Bội Lạc Đức. - Phập! tiếng đơn giản, tay Cao Lôi Hoa như thanh đao, chặt ngay gáy của gã báo béo Bội Lạc Đức cái, gã béo này ngất luôn. - Ta giết ngươi. Mà cũng cần thiết phải giết chết ngươi. Cao Lôi Hoa ném gã báo béo mập Bội Lạc Đức này sang bên như ném con mèo. - Ta giữ ngươi lại giao cho đế quốc Bỉ Mông xử lý. Ở nơi đó, chờ đợi ngươi chính là cơn phẫn nộ toàn bộ thành Lai Nhân. Cao Lôi Hoa muốn giết chết gã này, bởi vì Cao Lôi Hoa muốn gã bị cơn hành hạ sống bằng chết. Sau khi đánh hôn mê người này xong. Cao Lôi Hoa đưa tay đánh quyền giống như làm ảo thuật. Cuối cùng, lão Cao nhìn gã chưởng quản quốc khố bị trói chặt hai tay hai chân lại, nhìn thấy gã bị vậy, lão Cao khỏi nhớ đến hình ảnh cái bánh trưng. - Lấy khế ước giữa ta và ngươi, ta triệu hồi ngươi—Sâm Lâm Thụ . Tay Cao Lôi Hoa vẽ cái ma pháp ở trung triệu hồi ra thủ hạ mới nhận lâu—Sâm Lâm Thụ . - Chủ nhân, có gì căn dặn ạ? Sâm Lâm Thụ vừa ra hỏi. - Ngươi. Thay ta canh giữ cái thằng báo mập này. Cao Lôi Hoa chỉ chỉ gã báo mập Bội Lạc Đức bị trói nằm đất: - Nhớ canh giữ ở đây, đợi ta quay lại. - thành vấn đề, thưa chủ nhân. Sâm Lâm Thụ vỗ ngực cam đoan, . Cao Lôi Hoa phủi phủi tay, cười hè hè. Sau đó xoay người đuổi theo hướng mà con báo to lớn kia . Tuy rằng con báo này được lúc lâu nhưng Cao Lôi Hoa cũng hề lo lắng bị mất dấu. Đối với lão Cao mà , mấy chuyện theo dõi này chỉ là chuyện cơm đường hộp sữa. Lúc ở tổ 13, Cao Lôi Hoa được huấn luyện và nhận loại nhiệm vụ này liên tục, nên luyện tới mức lô hỏa thuần canh rồi. Rất nhanh, Cao Lôi Hoa lần nữa nhìn thấy bóng dáng con báo to như ngọn núi kia. Lúc này, con báo to lớn đó lại gần con trâu đực cực kỳ to lớn kém. Lại con ma thú thần giai sao? Chân mày Cao Lòi Hoa nhíu lại thành đường thẳng. Thần giai, cũng phải rau cải trắng, đâu phải muốn có bao nhiêu là có bấy nhiêu đâu. Nhưng mà lão Cao mấy ngày nay lại gặp được đống củ cải trắng loại này, cũng quá hên chứ... ... ... ...
Chương 406: Hỗn loạn ở tháp Babel. (Hạ) Lão Miêu xuyên qua rừng cây và thảo nguyên, tìm đến chỗ lão Trâu bạc. Do ba lần thuấn di trước tiêu hao hết thể lực của lão Miêu. Nên chỉ có thể thuẫn di đến vị trí gần nhất. Nhưng như vậy cũng tốt. ít nhất cũng để cho thằng béo chết tiệt kia biết được vị trí đồng bọn của mình. Nhưng hiểu vì sao, có lẽ xuất phát từ bản năng của loài thú, dọc đường lão Miêu có cảm giác hình như có đôi mắt vô hình nào nhìn mình chằm chằm. Thỉnh thoảng lão cố ý quay đầu nhìn lại. nhưng vẫn thấy. thậm chí dùng thần thức tra xét vẫn hề tìm được cái gì. Nhưng dù thế cảm giác này vẫn ngày tăng thêm. Cho nên lão Miêu chỉ có thể cẩn thận từ từ từng bước. trực giác nguy hiểm này của ma thú khiến cho lão Miêu cảm thấy rất khó chịu. - Hic. có lẽ là do mình quá nhạy cảm thôi. Lão Miêu lầm bầm lầu, từ lúc ra khỏi quảng trường đấu thú nó sử dụng thuấn di những ba lần. ai có khả năng theo. Nghĩ vậy lão Miêu an tâm hơn chút. Phía sau cách lão Miêu xa. Đôi mắt của Cao Lôi Hoa dán chặt vào con mồi. Thân thể nằm nhành cây cổ thụ. lúc này cố gắng nín thở thu lại tất cả các mùi. Dù sao cũng là thần rồi, chuyện nín thở chỉ là việc cỏn con. Hô hấp hay chẳng qua là do thói quen khi còn là con người mà thôi. Dưới thuật truy tung lô hỏa thuần canh của Cao Lôi Hoa. lão Miêu hề phát ra người bám đuổi mình. Cứ như vậy lão Miêu mang băng qua rừng cây, xuyên qua thảo nguyên với nơi đồng bọn của lão, là lão Trâu bạc. - Lão Miêu Lão Trâu bạc cẩn thận nhìn thấy bóng dáng to lớn từ xa của Lão Miêu. Khi trước Lão Miêu biến mất, giờ lại đột ngột xuất trước mặt lão. Lão cẩn thận mới lạ. - Hừ hừ, thôi, lại càng tức thêm. Con mẹ nó, vừa rồi đúng là xui tận mạng. Vốn hai ta ngon lành, bỗng nhiên xuất thằng thú nhân điên khùng của Báo tộc sử dụng kỹ năng đặc biệt triều hồi ta đến đó. Lão Miêu cố gắng bình ổn hơi thở của mình. - Mẹ nó, thuấn di cả trăm km, mệt chết ta. Bực nhất là triệu hồi mang tính cưỡng chế khiến ta có chút phản kháng nào. Lão Trâu nhăn mặt hỏi: - Kỹ năng triệu hồi. - Ừ. là nó đó. Lão Miêu gật gật đâu. . Lão Trâu trầm mặc trong chốc lát. đột nhiên ngẩng đầu : - Vậy ngươi có giết chết cái thằng cha thú nhân Báo tộc triệu hồi nhà ngươi ? - . cùng là họ hàng nhà báo. Ta nỡ ra tay. Lão Miêu cười khô tiếng. Kỳ khi ra những lời này. lão Miêu cũng cảm thấy buồn cười cho bản thân mình. Trời mới biết vừa rồi sao mình lại tha cho cái mạng của thằng khốn thú nhân béo ú kia chứ. Chẳng lẽ là đó là con em nhà Báo sao? Hài vãi! Tất cả ma thú đều biết có thể tự tay giết chết con cháu dõi mà nhíu mày mót cái! mà sửa đổi đúng là có chuyện lạ trong giới ma thú a Nhưng hiểu sao, tên có nhân tính như lại tha cho thằng cha béo ú Bội Lạc Đức. - ông trời ơi. lão Miêu, ngươi giết cái thằng cha đó à?? Ánh mắt lão Trâu trợn tròn: - Trời ạ. chết tiệt, ngươi biết ? Chuyện tiếp theo qua loa chút nào. Nếu đột nhiên cái thằng đó triệu hồi ngươi trong lúc làm nhiệm vụ sao? Nếu làm hỏng chuyện đại thống lĩnh dặn dò sao? Chết quách . còn mặt mũi đâu mà nhìn người ta nữa. -Ta biết. Lão Miêu đưa tay gãi đầu : - Quên . ta cũng biết sao lúc đó đành lòng ra tay với Thú nhân Báo tộc kia. Cho dù tên đó làm ta bực điên lên được. Mẹ nó. Cái loại cảm giác này khó chịu Nhưng ta có dặn qua, nếu triệu hồi ta lần nưa, ta giết ngay lập tức! - Thôi vậy. Lão Trâu nghĩ lúc, thở dài: - Có lẽ lão Miêu ngươi đành lòng xuống tay. là bởi vì lực ảnh hường của khế ước tạm thời. Ngươi cũng biết- cái loại ma pháp triệu hồi này khi ký kết người được triệu hồi bị ước thúc được lấy mạng chủ nhân. Có lẽ lúc tên kia triệu hồi ngươi tạo ra khế ước tam thời rồi. - Có lẽ là vậy. Lão Miêu gi, cười khổ tiếng : - Đúng rồi. ngươi liên hệ được cánh bên khi đổ bộ xuống chưa? Lão Trâu bạc lắc đầu, : - Vừa rồi ta sao liên hệ được với ba tên kia. Nhưng lại liên lạc được với người mà Hoảng Kim lão đại phái tới tiếp ứng cho chúng ta. ta ở chỗ này là để chờ dẫn ngươi gặp mấy người bọn họ. Vừa rồi liên lạc với đại thống lĩnh. ông ấy với ra ba người Thương Thiên Cự Lang, Phong Xà, Đại Địa Chỉ Hùng đều bị người ta giết rồi. Xem ra cánh bên kia chuẩn bị thay người rồi. Lúc lão Trâu bạc tên mấy tên này.Khóe miệng Cao Lôi Hoa mỉm cười- xem ra là cùng bọn rồi! - Bị ngươi ta xử lý sao? Người nào? Lão Miêu nhăn mày lại- trong ba con ma thú nghe Thương Thiên Cự Lang có lực lượng của chủ thần. Loại trình độ này cho dù ờ Thần giới cũng là loại trâu bò, sao lại bị người ta giết chết được chứ? Xử lý vị chủ thần thêm hai vị thần có phẩm vị. loại lực lượng này phải mạnh cỡ nào đây?! Chẳng lẽ là thượng cổ chư thần. biết được ai làm. Hoàng Kim Bỉ Mông lão đại càn điều tra! Lão Trâu bạc cười khổ tiếng: - mới tìm ra chỗ mà Phong Xà tử vong, nơi đó có ít hắc ám Độc Nhãn cự nhân. Hoàng Kim lão đại đoán cái chết của Phong Xà có thê có liên quan đến bọn này. Hắc ám Độc Nhãn cự nhân? Lão Miêu nghi hoặc hỏi. - Tuy đám cự nhãn cùng cự long mạnh vượt xa con người nhưng có thể siêu cấp đến xử lý vị thần sao? - Cái này ta cũng biết nữa, nhưng nghe Phong Xà lúc đó rất yếu ót. Cũng có thể bị đám hắc ám Độc Nhãn cự nhân xử lý. Lão Trâu bạc đưa ra suy nghĩ. - Ý của Hoàng Kim Bỉ Mông lão đại là muốn chúng ta xử đẹp đám hắc ám Độc Nhãn cự nhân à? Lão Miêu hỏi. - . Hoàng Kim Bỉ Mông lão đại bảo tạm thời gian chưa cần xử lý bọn chúng. Lão Trâu bạc . - Giờ là giai đoạn then chốt. Độc Nhãn cự nhân đáng sợ mà chính là người đúng sao bọn chúng. Chúng ta nên tránh tốt hơn. Lão Miêu gật đầu. - Ờ. Nhưng sau này tuyệt đối tha cho chúng. Sê bỏ qua cho đám hắc ám Độc Nhãn cự nhân sao? Cao Lôi Hoa cười lạnh trận. Ta kháo. Phải làm xem ai nên tha cho ai nhé! Cái con báo này những có ý đồ ra tay với Tình Tâm mà còn muốn ra tay với những tín đồ trung thành của . Cao Lôi Hoa bỏ qua sao? - xác định được vị trí của tháp Babel chưa? Lão Miêu trầm mặc trong chốc lát. tiếp tục hỏi. Còn chưa biết được vị trí chính xác. Nhưng phạm vi nhỉ lđi rất nhiều. Hẳn là ở phụ cận ngoại ô thành Lai Nhân của để quốc Thú Nhân! Lão Trâu : - Mà thôi, đừng nhiều như vậy. Cứ gặp người mà lão đại phái tới trước . Đừng để cho hẳn chờ lâu. - Ði thôi. Lão Miêu gật gật đầu. - Tháp Babel. Ðại thông lĩnh qua. Chỉ cần chiếm được cái thần cách ở tầng cao nhất của tháp đó là giây phút quyết định của ma thú chúng ta! Tháp Babel? Cao Lôi Hoa thầm ghi nhớ đanh từ này. Hình như trong tháp này có cái thân cách thu hút bọn ma thú này phải? Lúc này, lão Trâu bạc dẫn theo lão Miêu qua thảo nguyên, đến cái hồ nước . Cao Lôi Hoa đuổi theo sau hai con ma thú khổng lồ này. Vẫn duy tri khoảng cách nhất định cho bọn họ phát . - đúng rồi. Cái tên thần của Thú tộc được xưng là người mạnh nhất trong cận chiến. Lực Lượng chi thần Lai Nhân Tra Lý ờ đâu ta? cũng là cái đại phiền toái đó. Phải biết rằng tháp Babel này bị Sáng Thế thần biến thành cấm địa. Ở bên trong thể sử dụng chút năng lượng nào. dù là thần lực hay lĩnh vực. Ở trong đó, đại biểu cho vị thần hệ lực lượng. Cái tên Lai Nhân Tra Lý đó là người vô địch rồi... đường lão Miêu lo lắng hỏi. Là cấm địa mà Sáng Thế thần tạo ra? Cao Lôi Hoa nhíu mày. Chẳng lẽ tháp Babel này cũng là kiệt tác của lão à? - Cái này đến lượt chúng ta lo lắng. Lão Trâu : - Theo lời của Hoảng Kim Bỉ Mông lão đại cái tên Lai Nhân Tra Lý đáng sợ này bị vấn đề của Hồ tộc chú ý. Nội chuyến đó cũng khiến cho lo sốt vó. Cho nên việc chúng ta phải làm bây giờ là ở yên trong đó chờ đợi đến ngày mồng tám tháng tám là được rồi. Cao Lôi Hoa cười trầm. nghĩ tới kẻ đứng sau bức màn Hô tộc phản bội đòi độc lập lại là những con ma thú này. đúng là chuyện ác nào cũng có phần mà. - Lão ca. có người. Đột nhiên, Cầu Cầu ngủ vai Cao Lôi Hoa ngẩng lên nhìn cái cây cổ thụ. - ừ. Ta cùng thấy được. Cao Lôi Hoa thản nhiên . Cao Lội Hoa thản nhiên , ngẩng đầu đưa mắt nhìn lướt lên cây cộ thụ đó. _ Trong con mắt của Cao Lôi Hoa lóe ra ma pháp trận kỳ lại. Toàn bộ thế giới trong Mắt liền lên đồ họa 3D. Trong con mắt nhìn xuyên thế giới đó, Cao Lôi Hoa thấy bóng người áo trắng núp cây. Có thể qua mặt hai con ma thú. Người áo trắng này sử dụng dụng cụ thân đặc biệt gian. Nghe là đo Sáng Thế thần lúc rãnh rỗi có việc gì nên làm ra cái đồ chơi này. Cái đồ chơi này có thể tạo gian cho người ta núp vào trong. Ở trong có thể nhìn thấy được mọi thứ ở bên ngoài nhưng ngược lại ai nhìn thấy gian bên trong.
Chương 407: Viên gạch làm mọi người điên cuồng. (P1) Nếu ở phải là Cao Lôi Hoa và Cầu Cầu nắm giữ pháp tắc gian cũng thể nào phát được người áo trắng này. Mà ánh mắt của người áo trắng vẫn nhìn chăm chú vào hai con ma thú kia. hề nghĩ để ý xung quanh. - Ồ? Lúc lại gần. đột nhiên Cao Lôi Hoa phát ra người này trông rât quen. Người này dáng người mảnh mai. có thể nhìn thấy đôi môi mỉm cười. Lão Cao đánh giá cẩn thận lại lần nữa, từ bộ quần áo dáng người, nụ cười đến cái quạt trắng cầm tay. (Vì nhìn 3D lập thể chưa quen). - Là ?! Lập tức Cao Lôi Hoa nhận ra được người thanh niên này. tự chủ định thò tay vào bên trong nhẫn gian, khẽ miết cái hột châu màu đỏ cái. Nghe cái này là u đế. Mà chủ nhân của li đế này chính là thiếu niên tuấn mỹ trước mặt—Cửu U. Nhưng cuối cùng Cao Lôi Hoa cũng nhịn được. xuất của Cửu U khiến việc càng ngày càng thú vị, lúc này muốn bình tĩnh ở bên coi kịch. Trong tay Cửu U nắm chặt miếng ngọc , đó là thứ đồ chơi mà Satan đưa cho Cửu U. Cái đồ chơi này là do Sáng Thế thần tự tay làm cho Satan. - Ta nhất định phải lấy được thứ đó trong tháp để giúp ngươi thoát khói nỗi sầu ưu bấy lâu. Trong mắt Cửu U trở nên kiên định hơn. Hết thảy đều là vì Satan vĩnh viễn biến thành ma. Satan mới chỉ hóa ma lần nhưng tránh khỏi kết số lần ma hóa càng nhiều, ngày nào đó trở thành 'ma' thực . Vĩnh viễn thể khôi phục. mất lý trí thành quái vật chỉ biết giết chóc mà tồn tại. Mà nghe bên trong tháp Babel này có thứ có thể giải quyết ma hóa này. - Hà! Cửu U thầm thờ hơi, ánh mắt nhìn chằm chằm con báo và con trâu to lớn phía trước. biết thời gian của mình còn nhiều lắm. Cánh tay nắm quạt của Cửu U càng lúc càng trở nên trong suốt. Sớm hay muộn nó lây lan hết toàn bộ thân thể. Đến lúc đó Cửu U biến mắt. - Ha ha. Đáng hận, đáng hận mà! Cửu U giơ tay trái mình lên. Trong lòng đột nhiên hận! Nếu phải u đế của mình bị tên đó đoạt mất lực lượng của mình yếu đến mức này. Vừa nghĩ đến tên đó Cửu U hận nghiến răng. Đặc biệt là cái màu tóc bạc đó, Cửu U sao thích nổi. Lúc này Cửu U hận thể đem Cao Lôi Hoa biến thành con heo. Nếu mà được vậy Cửu U bắt con heo đó. cạo lông nó, đem nấu nó. Ăn luôn thịt nó. nhai hết xương nó. thậm chí cả cốt tủy cũng hút hết. Heo là vậy đó, đều bị con người ăn như vậy mà. Nếu con người hận nhất là con gì đó chính là con heo rồi. Vì con heo bị ăn hết như vậy mà. Con người hận heo đến trình độ đó đấy. - Cao Lôi Hoa, Mk, ta hận ngươi. Càng nghĩ càng tức. Đột nhiên Cửu U mở miệng mắng câu. Người mắng vô tâm. Người nghe hữu ý! Cao Lôi Hoa núp phía sau Cửu U vô tình nghe mắng tay run lên: - Chẳng lẽ người này phát ra ta? Cao Lôi Hoa thầm sờ sờ cái mũi tự cười cười. Chăng lẽ thuật thân của mình lại kém đến trình độ này?! - Trời ạ, ta suy nghĩ cái gì thế này. Đột nhiên Cửu U hung hăng lắc lắc đầu, chẳng lẽ thực lực yếu làm ý chí cùng yếu sao? Tại lúc quan trọng thế này lại nhớ cái tên tiêu nhân Cao Lôi Hoa kia làm gì thế biết. Cố găng lên dây cót tinh thần, Cửu U đưa mất nhìn hai tên Báo Thân và Trâu Thân. Lúc này hai tên đến gần cái hỗ nước. - tốt. Chết tiệt. kịp rồi. Cửu u vội vàng ra khỏi gian, nhanh chóng phóng theo hai tên Báo Thần và Trâu Thần. - Có ý tứ. Cao Lôi Hoa cười hè hè rồi lén lút - Hừ. Đột nhiên Cầu Cầu hừ lạnh tiếng. Tiếp tục nhắm đôi mắt lại ngủ gật. Cũng biết cái tiếng hừ lạnh này của Cầu Cầu đại biểu cho ý gì đây? Cửu U chạy vội tới chỗ cách hồ nước liền tiếp tục mở gian của miếng ngọc ra chui vào trong. Cao Lôi Hoa lặng lẽ trốn bên trong bụi cỏ. thầm nhìn mọi thứ trước mặt. Lúc này Cao Lôi Hoa nhớ đến câu cổ điển: Bọ ngựa rình bắt ve, chỉm sẻ rình ở phía sau! Mà lúc này. Cao Lôi Hoa chính là chỉm sẻ! Cạnh hồ nước, hai con ma thú khổng lồ trâu và báo ngồi xổm xuống. Sau đó lão Miêu này lẩm nhẩm mây câu. Đột nhiên hồ nước cuộn sóng lên, bọt khí toát ra ngừng. Xem ra có con gì rất to lớn chuẩn bị trồi lên. - Bùm. cột nước phóng vút lên cao. Cao Lôi Hoa tự chủ được chuyển hướng nhìn vào. con cá chép xuất trong mắt . Nhìn qua bình thường như loại cá vẫn dùng kho tộ mà thôi. Có điều con cá chép này lại biết . - Là hai vị Miêu vương cùng Ngân Ngưu vương sao? Cá chép nhảy ở cột nước. đôi mắt nhìn hai con thú to lớn như hai ngọn núi . Nếu phải thị lực của hai con ma thú này tốt thể nào nhìn thấy con cá chép nhở này. - Đúng vậy. là chúng ta. Lão Miêu gật đầu. cân thận nhìn chằm chằm con cá chép : - Ngươi là sứ giả dùng tinh thần lực liên hệ với lão Trâu à? Lão Miêu cùng lão Trâu bạc dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn nó. ngờ tới sứ giả phụ trách liên lạc lại là con cá chép, khó trách kêu ặp mặt ở hồ nước. - Đúng vậy, cân hoài nghi, là ta. Cá chép : - Đừng nhìn bề ngoài của ta. Đây chỉ là sinh vật mà ta dùng tinh thần lực điều khiển để liên hệ với mấy người thôi. Bản thể của ta thích hợp xuất trước mặt mọi người! - ra là thế. Lão Miêu gật đầu như hiểu. - Như vậy . sứ giả các hạ. ngươi mang đến cho chúng ta tin tức gì? Lão Miêu cúi đầu nhìn con cá chép này. - À. Vừa rồi ta qua với lão Trâu phạm vi của tháp Babel ờ ngoại ở thành Lai Nhân ngươi biết chưa? Cá chép nhìn lão Miêu hỏi. - Điều này ta nghe rồi. Lão Miêu gật đầu. - Còn nữa, đồng đội hợp tác cùng các ngươi là đám Thương Thiên cự lang bị diệt. Cho nên chúng ta an bài cho các ngươi thêm ba đồng bọn. Cá chép dừng chút : - Trong ba người này có người là em trai của đại nhân Hoảng Kim Bỉ Mông đáng kính. - Em trai của lão đại? Thực lực như thế nào? Lão Miêu hỏi. chú ý phải là thân phận mà là thực lực. -Hoảng Kim lão đại qua. thực lực của em trai lão kém người bao nhiêu. Chỉ có điều... Cá chép . - Sao cũng được. Lão Miêu giơ móng vuốt, ngăn cá chép : - Chỉ cần có thực lực là ta an tâm. - Ách. Như vậy tốt nhất. Em trai của Hoảng Kim lão đại ở đế quốc Quang Minh đường đến đây. Đến lúc đó tự động liên lạc với các ngươi. Cá chép . - Nhanh tới là được rồi. Lão Miêu : - Việc chính của ngươi đến đây chỉ có thế thôi sao? - Từ, còn việc cuối cùng. Cá chép : - Hoảng Kim lão đại muốn ta đưa cái này cho các ngươi. Cái này là mấu chốt của tháp Babel đó. - Phụt! Lại cột nước từ người cá chép phóng lên.