Chương 395: Thần tích tan biến [Bố trí ma pháp trận truyền tống đối với nhân loại là chuyện cực kỳ phiền phức, mỗi lần bố trí đều lấy vài mạng ma pháp sư. Dù sao gian phải là thứ mà con người có thể nắm giữ dễ dàng, cho nên việc bố trí truyền tống trận mất vài tháng thậm chí vài năm là ít Nhưng đối với Cao Lôi Hoa, người nắm giữ gian pháp tắc, việc tạo cái truyền tống trận lại là chuyện đơn giản. Chỉ mất vài phút, với pháp tắc gian, Cao Lôi Hoa làm được cái truyền tống trận nối liền giữa đế quốc Bỉ Mông với kinh đô buôn bán thế giới của Liên Minh Thương Nghiệp--Thành Nạp Tư Hào quang màu lam màu vàng lấp lánh ngừng đại biểu cho việc có rất nhiều người truyền tống. Thông qua truyền tống trận, hơn vạn chiến sĩ thú nhân ra từ truyền tống trận ngừng Chiến sĩ thú nhân nắm chặt đủ loại vũ khí tay, vừa bước ra truyền tống bọn họ khẩn trương nhìn bốn phía, vốn bọn họ tưởng bước chân ra truyền tống là chuẩn bị trận ác chiến Nhưng, khi bọn họ ra từ ma pháp trận, tất cả đều ngẩn người ra Bởi vì, ở trước mắt bọn họ, dĩ nhiên là vùng đất bằng phẳng thành Nạp Tư! có người lính bảo vệ thành, có hầm trú, tháp đài quân .... Toàn bộ thành Nạp Tư xong rồi, vô luận là tường thành, tháp tên, hào thành.......Hay là tuyến đường dẫn từ hoàng cung đến thần miếu Hách Lạp cũng tan nát đầy dấu chân.... Máu nóng vừa sôi trào bây giờ hãm xuống, các chiến sĩ thú nhân há to miệng mong chờ nhìn về phía người đàn ông tóc bạc truyền thuyết, cha của bệ hạ Nguyệt Sư người đàn ông Xmen. Tất cả các chiến sĩ đều có suy nghĩ này. Đồng thời ánh mắt bọn họ đều nhìn kỹ Cao Lôi Hoa. Vốn vao cũng mình đánh tiên phong.Nhưng mà tất cả ngờ Cao Lôi Hoa lại tiên phong , có vẻ con hơn cả nửa. Nếu lúc này thanh Nạp Tư thành bình địa rồi, vậy nhiệm vụ của hơn vạn chiến sĩ thú nhân chính là quét dọn chiến lợi phẩm chiến trường thôi........ Lai Nhân Bố Lỗ Tư là thú nhân cuối cùng bước ra khỏi truyền tống trận. Bố Lỗ Tư ,là vị đoàn trưởng dong binh đoàn mà Nguyệt Sư và Hồ Mị Nhi từng gặp khi bỏ nhà đến đế quốc Thú Nhân. Lúc đó, Bố Lỗ Tư cũng bị Nguyệt Sư dụ dỗ thành công theo đến đế quốc Bỉ Mông Lúc này, cả vạn chiến sĩ thú nhân đều do Bố Lỗ Tư lãnh đạo - Trời Lúc Bố Lỗ Tư bước ra truyền tống trận, biểu của cũng y hệt như những chiến sĩ thú nhân trước. Há to miệng trần đầy ngạc nhiên nhìn khung cảnh trước mặt Toàn bộ thủ đô Liên Minh Thương Nghiệp thành Nạp Tư, đời rồi, chỉ để lại cái tẩm cung cùng tòa thần miếu. Những chiến sĩ còn lại của liên mình này đều co rút vào trong tẩm cung và thần miếu Trước mặt Bố Lỗ Tư, hơn mười Độc Nhãn Cự Nhân Cao Lôi Hoa hơn mười thước chậm rãi tới hoàng cung và thần miếu.... Trong hoàng cung thành Nạp tư - Oanh~~Oanh~~Oanh~~ cột pháo ma pháp màu lam được phóng vút lên Cao Lôi Hoa. Cột sáng này ngưng tụ lại này hề tiêu biến. Sau đó lại thêm các cột sáng khác nữa. - Là thành Nạp Tư phát ra cảnh báo cùng với tín hiệu cầu cứu đến những thành thị xung quanh Bố Lỗ Tư nhìn mấy cột sáng Chỉ cần những cột sáng này phóng lên, nó giống như phong hỏa đài, chỉ trong thời gian ngắn có thẻ tập trung binh lực trong nước đến đây nhanh chóng - Cao Lôi Hoa điện hạ, bọn họ phát ra tín hiệu. Nếu còn ở đây nữa. Viện quân đến đây Bố Lỗ Tư chạy chậm bến bên người Cao Lôi Hoa, - Ờ Cao Lôi Hoa đáp: - Yên tâm , có việc gì. Ngươi dẫn dắt vạn thú nhân tận lực thu chiến lợi phẩm . Còn chuyện khác cứ để ta lo xong, Cao Lôi Hoa vẫy tay mấy Huyết kỵ sĩ bên người mang theo mấy đội quân Huyết kỵ sĩ tiến vào hoàng cung. Nghe Cao Lôi Hoa nhạt như uống viên thuốc an thần. Lo lắng trong lòng Bố Lỗ Tư cánh mà bay - Ta biết rồi Bố Lỗ Tư lớn tiếng , sau đó chỉ huy quân vạn thú nhân bắt đầu quét chiến trường. Liên Minh Thương Nghiệp nổi tiếng giàu có. Thu hoạch lần này đủ cho đế quốc Bỉ Mông khoản kha khá Độc Nhãn cự nhân cùng huyết kỵ sĩ phối hợp với nhau giống như chiến thần bát bại, cùng nhau tiến vào hoàng cung và thần miếu Chiến sĩ Liên Minh Thương Nghiệp mất hy vọng, đối phương mạnh vượt qua trí tưởng tượng của bọn họ. Đòn tấn công của bọn họ thể làm gì được đối phương, nó giống như móng vuốt dê so với sư tử có phần tác dụng, à quên, còn dùng để chạy trốn. Thậm chí ngay cả bọn họ nghĩ đến đội quân biến thái Sư Thứu lại bị bắn rụng cách dễ dàng như thế Đối phương quá mạnh, bọn họ tấn công vô dụng , ngược lại đối phương mà ra đòn là ngày tận thế với bọn họ. Mỗi cái vung tay vung chân của những tên khổng lồ kia là lại chết lượng lớn chiến sĩ thủ thành Lúc này, sĩ khí của các chiến sĩ thủ thành Nạp Tư xuống tới đáy vực. Tránh ở trong thần miếu hách Lạp, tất cả các chiến sĩ quên cả việc tháo bội kiếm, tháo ra áo giáp ra mà chạy mạch vào trong nội điện Tín ngưỡng của Liên Minh Thương Nghiệp vị thần Thương Nghiệp Hách Láp gọi nôm na là thần Tài Vị thần này có thể nắm giữ lực lượng của kim loại cho nên có thể cho các chiến sĩ của Liên Minh Thương Nghiệp lực lượng kim loại, có lực lượng này, các chiến sĩ có thể tăng được lực phòng ngự Lúc này, bên trong thần miếu của vị thần Tài Hách Lạp này, hơn ba trăm chiến sĩ và tín đồ quỳ gối cầu xin thần của mình ban thần tích xuống cứu khổ cứu nạn - Hỡi vị thần THương Nghiệp, người nắm giữ lực lượng của tiền tài của kim loại--hách Lạp. Người hầu trung thành nhất của con người ở nơi này kêu gọi tên của thần vĩ đại, cầu xin người hãy cứu vớt lấy chúng con trong lúc nguy hiểm cận kề này, lúc này đây chúng con dang rất cần người, xin người hãy ban thưởng hạ thần tích đến bảo hộ chúng con Mồ hôi trán vị trụ trì thần miếu toát ra như mưa, quỳ gối trước tượng thần Cả đám người lúc này còn lựa chọn nào khác, địch nhân mạnh thể ngăn cản. Chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi mà lực lượng phòng thủ do Liên Minh Thương Nghiệp bỏ ra số tiền khổng lồ đầu tư giống như món đồ chơi trẻ em bị đối phương nhàu nát phá hư nhanh chóng Trước tình hình đó, mọi người cho rằng, chỉ có thần Hách Lạp xuất , ra mặt,ban hạ thần tích mới có cơ hội cứu vớt sinh mệnh bọn họ Hướng đến vị thần đầy hư vô mà cầu khẩn. Đem hy vọng cuối cùng đặt lên người bức tựợng thần này đại biểu cho việc người dân Liên Minh Thương Nghiệp thành Nạp Tư chân chính tuyệt vọng - Thần Hách Lạp vĩ đại, cầu xin người cứu vớt người hầu của người ! Chúng ta cần thần tích của người! Ba trăm người mồ hôi như mưa, ra nhưng lời cầu nguyện từ tận sâu thẳm tâm linh Có lẽ, nhờ thành khẩn cầu xin này, mà vị thần Hách Lạp thần giới có thể nghe thấy cũng nên Lúc mọi người tuyệt vọng tới cực điểm, trụ trì thần miều đột nhiên cảm giác được thần dụ từ thần Hách lạp! Là thần dụ! Là thần dụ của thần Hách Lạp vĩ đại! Ôi, trời ơi. Thần Hách Lạp vĩ đại, lúc này con dân của người rất cần người chỉ ra con đường sáng dẫn đường Thần dụ? Thần dụ/ Tất cả tín đồ cùng binh lính đều hưng phấn mà hoan hô lên Thần tích, thần dụ của Hách Lạp thần! Thần tích của thần. Xua tan tất cả tà ác thế giới, tất cả những quái thú, những kẻ dám xâm phạm Liên Minh Thương Nghiệp chúng bị thần tích vĩ đại của thần Hách Lạp trừng phạt Trụ trì đứng lên, chạy nghiêng ngả ra thần miếu. Tất cả tín đồ cùng binh lính vội vàng chạy theo sau trụ trì, theo trụ trì lên đại tế đàn Lúc lên tế đàn, trụ trì vươn hai tay ngưỡng mặt len trời Cao Lôi Hoa - Hỡi thần Hách Lạp vĩ đại, người hầu ngu xuẩn của người cầu xin người hãy hạ xuống thần uy Cao Lôi Hoa nhất của người! Trụ trì rít gào. Lão hé ra nét mặt già nua vì hưng phấn mà đỏ lên Tựa hồ đáp lại lời rít gào của lão trụ trì, bầu trời những đám mây phủ kín giống như bị bàn tay khổng lồ vạch ra, lộ ra cột sáng chiếu xuống! Đồng thời, đạo thần lực dao động trực tiếp từ chỗ thần giới chiếu xuống đại lục Thông đạo, thông đạo được hình thành nhờ tín ngưỡng mạnh mẽ từ tín đố trung thành và binh lính tuyệt vọng. Thông đạo trực tiếp nối liền từ thần giới xuống đây. - Hỡi Hách Lạp thần vĩ đại, lấy tín ngưỡng lực của chúng con làm thông đạo. Đem thần uy cường đại của người uy sái lần nữa xuất ở thế giới này ! Hai tay trụ trì đều run rẩy, rất tin, thành tích đem cục diện chiến trường xoay chuyển! Mà tên của , Cũng được ghi lên chói lóa lịch sử đại lục, lịch sử của liên minh thương nghiệp! đó ghi: ngày xx tháng xx năm xxxx, đại trụ trì cảu Liên Minh Thương Nghiệp triệu hồi thần tích, tiêu diệt địch nhân tấn công thành Nạp Tư, bảo vệ thủ đô của Liên Minh THương Nghiêp thành Nạp Tư Lúc này, hãy chờ vinh quang đến ! bàn tay đại trụ trì hưng phấn mà run lên! Mau chút, thần tích mau lên chút nữa! hãy cho những tên xâm lược ngu ngốc kai nếm trải uy lực của thần tích ! Đại trù trì vui mừng trong lòng Hách Lạp thần, Ô Hách Lạp Thần!, Ô Hách Lạp Thần! Giờ phút này, tất cả mọi người dân Liên Minh Thương Nghiệo trong thành Nạp Tư đều quỳ xuống cúi xin nhìn chằm chằm lên bầu trời. bầu trời, cỗ thần lực dao động tạo nên thông đạo đựơc tín ngưỡng lực cấp vào dần dần lớn lên. Dao động của thần lực mạnh đến nỗi mọi người dân thành Nạp Tư đều cảm thấy ràng - Lôi thần vĩ đại, chuyện gì xảy ra vậy? Thủ lĩnh Độc Nhẫn Cự Nhân A Nặc cũng cảm giác được cỗ thần lực dao dộng, đó là lực lượng chỉ có thể đến từ vị thần. Nhưng mà lực lượng này so với Lôi thần vĩ đại của còn kém mấy cấp bậc! - Thú vị ! Cao Lôi Hoa rất hứng thú nhìn thần lực dao động bầu trời. ngờ lại có người có thể từ thần giới hạ thần lực xuống đại lục này Cao Lôi Hoa biết, thần thần giới muốn xuống đây rất khó rồi, đừng đến việc hạ thần lực của mình xuống đại lục. Cho nên Cao Lôi Hoa rất muốn biết người này lại có thể truyền tống thần lực của mình xuống đại lục này? -Ồ Đột nhiên Cao Lôi Hoa phát thứ quen thuộc, thứ này Cao Lôi Hoa cũng coi như hơi quen thuộc--tín ngưỡng lực - ra là thế Cao Lôi Hoa lẩm bẩm. Tín ngưỡng lực quả nhiên là vật tốt, tín đồ đưa tín ngưỡng lực cấu thành thông đạo nối thẳng thần giới,làm cho thần có thể đem lực lượng của truyền xuống đại lục. hơn nữa, cỗ thần lực từ thần giới truyền xuống yếu mà còn nhờ tín ngưỡng lưc mà mạnh hơn. - ha ha! Tên ngu xuẩn, bây giờ là lúc các ngươi nhận trường phạt từ thần giới ! Đứng ở tế đàn, rốt cục trụ trì cảm giác thần tích đạt tới điểm giới hạn! Địa trụ trì điên cuồng rống lên đứng dậy: - Hãy trả giá cho hành vi ngu xuẩn của các ngươi ! giơ hai tay Cao Lôi Hoa rồi chỉ về phía Độc Nhãn Cự Nhân cùng các chiến sĩ thú nhân Dưới mục tiêu mà đại trụ trì chỉ, thần lực màu vàng trời co rụt lại, sau đó như hàng loạt mũi kim từ trời giáng xuống! Những mũi kim thần lực này bao quanh thành Nạp Tư. - Thần tích, là thần tích! Những người may mắn còn sống sót trong thành Nạp Tư đều hưng phấn kêu lên Kim thần lực châm lên người những chiến sĩ Liên Minh Thương Nghiệp , lập tức người chiến sĩ này xuất lớp kim loại sáng bóng. Kiếm tay càng sắc bén hơn, thân thể như được tiếp thêm sức mạnh. Đây là lực lượng mà thần ban sao?! Tất cả chiến sĩ hưng phấn vung kiếm tay lên. Lực lượng cuồn cuộn ngừng rót vào cơ thể các chiến sĩ, miệng vết thương nhanh chóng khôi phục lạnh lặn lại. Trái lại bên kia, nhóm người cự nhân cùng với các chiến sĩ thú nhân mới bước ra khỏi ma pháp trận bốc lên những trận khói đen Những kim thần lực này giống như tia laser nóng rực bắn phá lên các chiến sĩ thú nhân cùng cự nhân Độc Nhãn cự nhân cùng chiến sĩ thú nhân nghiến răng,nhiệt độ của mũi kim này các lúc càng Cao Lôi Hoa... Đồng thời, hơn mười mũi kịm ánh sáng phóng tới chỗ Cao Lôi Hoa -Hừ Cao Lôi Hoa tức giận hừ tiếng, hung tợn nhìn về phía những mũi kim kia bay về phía ! Lúc này quầng sáng thần lực kia định tấn công Cao Lôi Hoa thần cách trong cơ thể Cao Lôi Hoa phẫn nộ rồi! Hơi thở thần vương từ người lão Cao Lôi Hoa bạo phát ra Chỉ hừ tiếng,những mũi kim đó như cảm thấy gì đố rất khủng bố, liền dừng lại . Đứng giữa trung mà run rẩy Hách Lạp Thần, nhiều nhất chỉ là hạ vị thần! Chỉ là hạ vị thần cũng dám ra tay với thần vương sao. Cái này giống như con chó con lại dám vuốt râu rồng - Từ đâu tới đây, phắn về cho ta!! Cao Lôi Hoa ngẩng đầu, tức giận hét lên với những mũi kim thần lực...............
Chương 396: Cái này gọi là chỗ dựa - Từ đâu đến đây phắn về ? Đại trụ trì mở to hai mắt nhìn về phía gã tóc bạc kiêu ngạo kia. Lúc này, tất cả những từ ngữ kiêu ngạo, ngông cuồng láo lếu...đều được lão cấp cho Cao Lôi Hoa! nên biết đó là thần tích do Hách Lạp thần ban xuống, thế mà dám kêu phắn ! Chẳng lẽ kêu thần phắn sao? thế giới còn có chuyện láo lếu như vậy sao, dám kêu thần phắn cơ đấy? Cùng suy nghĩ như đại trụ trì chính là con dân thành Nạp Tư của Liên Minh Thương Nghiệp! - Thần Hách Lạp vĩ đại, tên đó là ngu si biết trời Cao Lôi Hoa đất dày, xin thần Hách Lạp vxi đại hãy thể ra thần uy của mình trừng phạt cái tên láo lếu đó ! Trụ trì giơ hai tay lên ca0, lên tiếng cầu nguyện. Tất cả người dân Liên Minh Thương Nghiệp đều chăm chú nhìn Cao Lôi Hoa, bọn ho cùng đợi chờ, chờ thần vĩ đại Hách Lạp của họ ra thần uy uy phong trừng trị tên chơi ngông này! Nhưng , điều hy vọng thần phạt đó xảy ra Mà ngược lại, lúc Cao Lôi Hoa gầm lên tiếng như vậy, những mũi kim thần lực bầu trời giống như bị thứ gì đó giữ chặt lấy, tất cả đều đứng yên lại, cách mặt đất thành Nạp Tư khoảng tầm ngàn thước hề phóng xuống nữa Thậm chí, hình như có gì đó, đại trụ trì có thể thấy những mũi kim thần lực này có vẻ rất sợ hãi, hình như cảm giác này đến từ thần Hách Lạp vĩ đại. Cảm giác thấy thần Hách Lạp biểu có vẻ rất sợ gã tóc bạc đứng đó, nhất thời não vị trụ trì giống như những gã đầu đất ngớ ngẩn, thiếu chút nữa bị ngập nước! Lão quay cái đầu cứng đờ của mình nhìn Cao Lôi Hoa, gã đó là gì mà cả thần cũng cảm thấy sợ hãi cơ? Nhìn những kim thần lực hề biến mất, Cao Lôi Hoa có vẻ vừa ý chút nào - nghe ta gì sao? Cao Lôi Hoa trừng mắt lên trời : - Ta muốn lặp lại lần thứ ba, còn cút cho ta! Những ánh kim trời run lên kịch liệt, có phẫn nộ, cũng có chút cam lòng Hào quang thần tích ngừng lập lòe giống như biểu lộ nội tâm người thi triển thần tích bất an cũng giãy dụa cam lòng Ở thần giới xa xôi, trong lòng vị thần Thương Nghiệp--Kim Chúc.........Hách lạp đấu tranh nội tâm ngừng"lui hay lui?" Lui, mặt mũi cùng tôn nghiem mất là cái chắc. Nhất là khi đứng trước mặt đông đảo tín đồ bị kiếp nạn mà lại chạy cúp đuôi. Chuyện như vậy, làm được lùi . Nội thân uy của người đó khiến run rẩy từ đầu đến gót chân rồi Trong tình thế tiến thoái lưỡng nan đó, Hách Lạp thần gãy đầu. Suy nghĩ lúc. Cuối cùng, Hách Lạp thần hạ quyết định lùi Đầu tiên, là gã thần, nội mặt mũi và tôn nghiêm thể khiến bỏ rơi tín đồ trong cảnh nước sôi lửa bỏng này rồi. Nếu cúp đuôi mà chạy đảm bảo người thần giới cười thúi mũi, vĩnh viễn ngóc đầu dậy được Sau đó, cũng là chuyện rất quan trọng. Đó là thần thể ở thần giới, cách xa đại lục này đến tám ngàn chín vạn dặm là có. cũng cho rằng vị thần tóc bạc biết tên đó có thể tấn công trực tiếp từ đại lục lên thần giới này được! Tất nhiên cũng đảm bảo điều này. Coi như tự mình an ủi bản thân Nhờ tự ám thị bạn thân, tự mình an ủi, sợ hãi của cũng giảm bớt nhiều............ - Tôn kính các hạ. Ta biết đến tên thần vĩ đại của ngài, những ta có thể cảm giác được sức mạnh của ngài, ngài mạnh đến nỗi khiến ta phải cảm thấy mình hèn mọn Giọng của Hách Lạp thần quanh quẩn bầu trời, tạo nên tiếng vang vọng. hổ là thâng Thương Nghiệp(Vị thần buôn bán), vừa mở miệng câu đầu nặng nịnh hót Cao Lôi Hoa rồi. Có điều trình độ nịnh hót này lão Cao Lôi Hoa có thể gạt nhàng, bởi loại nịnh hót kin hkhủng gấp trăm ngàn lần lão Cao Lôi Hoa còn nghe qua nữa là. Trình độ cấp I lão Cao Lôi Hoa dộng lòng chút nào Nhưng nơi này là chỗ con dân ta. Ta có trách nhiệm bảo hộ bọn họ Ngừng lại chút, giọng của Hách Lạp thần bỗng trở nên chính nghĩa thể chính nghĩa hơn nữa: - Hơn nữa. Giờ là lúc ngài ở lạnh địa của ta. Về tình về lý ngài hẳn nên rút lui - Nếu ngài cố ý phá hư lãnh địa của ta đại lục, ta dám hy sinh cả tính mạng của mình để ngăn cản hành động của ngài! Hách lạp bầu trời những tia kim dần dần ngưng tụ lại, xoay tròn đỉnh đầu Cao Lôi Hoa. Hách Lạp thần dùng hành động để lên quyết tâm của với Cao Lôi Hoa -Ngươi phải hối hận vì mình có đến hai cái mạng mà xài Cao Lôi Hoa cười cực trầm, nâng tay phải lên, tiếng ong vang lên, cây đao của binh lính Liên Minh Thương Nghiệp vứt bỏ lúc chạy trốn giống như bị nam châm hút lên tay Cao Lôi Hoa - Quyết định của ngươi, làm ngươi mất cơ hội được sống lão Cao Lôi Hoa nhìn lên trời, Ở thần giới xa xăm, Hách Lạp thần ý tứ của Cao Lôi Hoa, chỉ có thể thông qua trụ trì cảm giác hành động của Cao Lôi Hoa Cao Lôi Hoa nâng tay phải lên, buông lỏng chuôi đao Loan đao rơi xuống. Nhưng lcú vừa thoát khỏi tay lão Cao Lôi Hoa có rơi hẳn xuống đất mà lại nổi bồng bềnh trước mặt lão Cao Lôi Hoa - gian, xé rách! Cao Lôi Hoa giống như nhìnmột đứa , ôn nhu nhìn chuôi loan đao. Tiếp theo, ở chỗ đầu mũi loan đao, hắc động đột nhiên mở ra. Khe nứt gian hé ra cái miệng đen ngòm, chậm rãi nuốt lấy chuôi đao nhìn bình thường này.... Khóe miệng lão Cao Lôi Hoa tia cười hiểm, Hách Lạp thần vốn tưởng rằng ở tận thần giới Cao Lôi Hoa có khả năng tìm đến vị trí của cũng như tấn công sao? Đáng tiếc, buồn cười, cái thông đạo mà cùng tín đồ hình thành nhờ tín ngưỡng lực đó y như ánh đèn pha chiếu, chẳng khác nào thông báo vị trí của cho Cao Lôi Hoa Toàn thân của Hách Lạp thần ngưng tụ lớp kim loại dày ngồi tĩnh tọa ở góc của thần giới. Thân là thần kim chúc, người bao bọc lớp kim loại cứng rắn vô cùng quanh năm suốt tháng Ở trước mặt , đạo tín ngưỡng lựuc cấu thành thongđaoj làm cho có thể chuyển thần lực cuồn cuộn ngừng xuống đại lục. Lúc này tất cả lực chú ý của đều nhắm vào vị thần tóc bạc ở thành Nạp Tư kia, Hách lạp thần suy nghĩ vừa rồi vị thần đó dùng chuôi chiến đao bình thường làm cái gì? Nhưng mà Hách Lạp thần có phát . lực lượng cực mạnh trực tiếp từ đại lục lặng lẽ xuất sau lưng xuất từ trong khe nứt ra Loan đao chui ra gian thông đạo, nháy mắt hóa thành đạo lôi quang màu vàng, lặng yên vô tức đâm vào sau lưng tại vi trí trái tim của Hách Lạp. cso dao động do thần lực phát ra, Hách Lạp thần căn bản có phát giác tình huống là diễn ra, loan đao tiến sát đến lưng người Hách Lạp thần có tầng kim loại cứng rắn vô cùng,mũi đao vừa đâm vào bất chợt bị trượt , làm lệch hướng môt chút - Phập! Cây đao do con người rèn luyện bình thường lại như thần khí sắc bén vô thượng dễ dàng xé rách lớp kim loại cứng rắn. Trược tiếp đâm xuyên lưng, mũi đao lộ ra trước ngực! - Hự~ ngụm máu vàng phun ra cúi đầu nhìn ngực. Nhìn mũi dao. Hách Lạp thần tay chạm lên mũi đao trức ngực, đây là cây đao bình thường nhất của nhân loại. thế nhưng có thể dẽ dàng đâm thủng áo giáp , dễ dàng đâm xuyên người Lần đầu tiên Hách Lạp phát mình văn quả lậu, ếch ngồi đáy giếng, biết vị thần đó làm thế nào lại có thể tấn công được mình. Hơn nữa vẫn biết vì sao mà vị thần đó phá thiện ra đựợc vị trí của mình thần giới nữa??? Hốc mắt Hách Lạp thần ươn ướt, chưa từng nghĩ đến, vị thần khủng bố đại lục kia có thể tấn công . hơn nữa tùy tay thôi suýt lấy cái mạng kiến hôi của . Hách Lạp thần chưa từng trải qua việc như vậy, nhất thời khóc rống lên Nếu mà mình có lớp kim loại bọc bên ngoài làm cho đao lệch hướng bây giờ mình ô hô ai tai rồi. Buồn cười , ngờ chỉ vì mặt mũi mà mình lại suýt vớt bỏ cái mạng - Hà hà, còn sống? Vẫn chưa chết à? lão Cao Lôi Hoa nhếch môi nhìn trời. Lúc nàym uy áp người Cao Lôi Hoa khiến cho Hách Lạp ở thần giới cũng cảm thấy áp lực ngớt - chết phắn được rồi đó! Lão Cao Lôi Hoa chỉ lên trời : Lần này, Hách Lạp thần câu vô nghĩa. Lúc này giống như con chó bị người ta cầm gậy đập chạy cúp đuôi. Mang theo chuôi đao cắm ngực nhanh chóng dọt khỏi đây gấp. Có lẽ cả đời này cũng hạ thần tích xuống đại lục này nữa Hách Lạp thần vừa , thần tích trời giống như bị Tào Tháo đuổi, nhanh chóng tan mất tích. Những ánh kim vừa biến mất, mọi người trong thành đều cảm thấy cơ thể nặng nề. Tất cả người thành Nạp Tư có thể cảm giác thấy cái chết đến gần tế đàn, vẻ mặt của đại trụ trì có vẻ rất kinh ngạc. Bởi lão trụ trì có thành tâm triệu hội cỡ nào nữa thần Tài của bọn họ cũng có hồi chút nào. Đại trụ trì biết, bọn họ bị Hách Lạp thần bỏ rời rồi...... - Thần của tta! CHủ nhân của ta, vì cái gì vứt bỏ ta!! Ngẩn người lúc, đại trụ trì cực kỳ bi thương, giơ hai tay phát ra tiếng kêu bi thảm đến cực điểm thần giới Hách Lạp bất đắc dĩ cười khổ, ngươi chết so với ta chết ngu gì ta chết. Nhìn mũi đao trước ngực, biết vết thương của mình nghiệm trọng thế nào, điều dưỡng mấy ngàn năm là có. - Thần của ta! Thần của chúng ta! Cầu xin người, đừng vứt bỏ chúng con lúc dầu sôi lửa bỏng thế này! Đại trụ trì khóc rống, đặc biệt khi nhìn thấy cái bóng đen có hảo ý đến gần - cần cầu xin nữa, thần các ngươi xong đời rồi Hắc ám Độc Nhãn Cự Nhân nhép miệng cười về phía tế đàn, bọn họ nhận ra người vừa rồi lúc triệu hồi được thần tích phun nước bọt chửi rủa bọn họ thôi. - Ô Ô.......... Đại trụ trì thống khổ nức nở, hai chân run cầm cập Độc Nhãn Cự Nhân chán ghét nhíu mày, người này khóc ghê quá Bất quá rất nhanh, đại trụ trì boa giờ có thể phát ra tiếng khóc ghê tởm này nữa. nắm đấm to hơn cái đầu của lão trụ trì từ trời đấm xuống, Độc Nhãn Cự Nhân A Nặc là hình ảnh cuối cùng mà lão nhìn thấy. -Bộp! Thân thể của đại trụ trì bị cú bay ra xa vỡ thành từng mảnh..... - Kế tiếp hình như trong chiến lợi phẩm thiếu mất cái đầu phải! Cao Lôi Hoa nhìn hoàng cung rực lửa, - Chủ nhân, cái đầu đó để ta thay ngài lấy Huyết kỵ tướng Ca Đức , đợiCao Lôi Hoa , huyết kỵ tướng Ca Đức như con trâu điên nhanh chống lao vào chỗ tòa kiến trúc hoàn thiện cuối cùng của thành Nạp Tư này Lúc này, trong hoàng cung Đức Hoa hoàn toàn mất hết hy vọng Tín hiệu cứu viện phát ra, nhưng còn thời gian đợi binh lính đến cứu rồi. Nếu chờ binh lính thành xung quanh đến kịp sớm bị đám Độc Nhãn Cự Nhân đen xì bên ngoài đấm nát vụn rồi. Hơn nữa, cho dù viện binh đến có thể làm gì? Bên ngoài hơn trăm Độc Nhãn Cự Nhân đủ để tiêu diệt nữa đất nước này rồi. - Vì cái gì, ai có thể cho ta biết, bọn người kia vì cái gì lại xuất ở trong này, vì cái gì muốn hủy diệt thành Nạp Tư của ta! Đức Hoa ôm đầu, thống khổ lên tiếng kêu khóc. tự hỏi mình cũng có đụng chạm vào thế lực cường đại nào cả. Hán thể hiểu vì sao Độc Nhãn Cự Nhân lại ở đây, hủy thành Nạp Tư - Bởi vì ngươi đưa ra quyết định ngu xuẩn giọng như tiếng gọi từ địa ngục vang lên sau lưng Đức Hoa. Đức Hoa quay đầu nhìn lại phía sau. Bóng dáng đó dần dần , gã đàn ông tuấn trong áo giáp màu đỏ. - Đầu của ngươi, Huyết kỵ tướng Ca Đức ta xin nhận Huyết kỵ tướng Ca Đức kiếm hoa mỹ lượn qua, kiếm kỹ của Ca Đức vĩnh viễn tiêu sái như vậy. Thanh kiếm đỏ xẹt qua yết hầu Đức Hoa. Thoải mái chém rụng đầu của . Mãi cho đến khi đầu của Đức Hoa rơi xuống, mười mấy tên thị vệ bên cạnh mới kịp phản ứng - AAA~~ Mười mấy thị vệ như lang như sói đánh về phía Ca Đức..... ************************************************** **** Cao Lôi Hoa vỗ nhẫn gian tay, nhìn bãi chiến trường thành Nạp Tư - Chủ nhân, viện quân của Liên Minh Thương Nghiệp đến kỹ sĩ đột nhiên xuất sau lưng Cao Lôi Hoa, - Rốt cục đến đây Cao Lôi Hoa vuốt ve nhẫn gian, san bằng toàn bộ thành Nạp Tư là vì cái gì? Đầu tiên là vì thay con giảit quyết chút, tiếp theo, muốn toàn bộ người đại lục biết phía sau đế quốc Bỉ Mông có hơn trăm siêu cấp cự nhân chống đỡ, còn có người cha mạnh mẽ như nữa. Cái này gọi là chỗ dựa! Ngươi có ngon đến đây coi nó chắc nhé. " kiện thành Nạp Tư khiến cho mọi người đại lục từ nay về sau muốn gây bât lợi cho đế quốc Bỉ Mông hãy coi đất nước và vị vua của mình"... ... ..
Chương 397: Quét sạch, dọn sạch, đốt sạch Viện quân tính ra đến cũng rất nhanh, thành Nạp Tư mới phát tín hiệu cầu cứu bao lâu xuất rồi. Xem ra cái tên Liên Mình Thương Nghiệp này đúng là có công tác mau lẹ như nghề nghiệp của mình. - Bố Lỗ Tư, thu hoạch trong thành Nạp Tư như thế nào? Cao Lôi Hoa thuận miệng hỏi Bố Lỗ Tư. - Quá tuyệt vời! Thưa đại nhân Cao Lôi Hoa. Ta tuyệt đôi ngờ thành Nạp Tư tuy nhưng kho vũ khí, kho tiền. kho sách vân vân là vân vân cỏ đầy đủ hết. Chúng ta chỉ dọn sơ qua mấy nhà cạnh hoàng cung cũng đủ xếp thành núi . Bố Lỗ Tư nở nụ cười hiền hậu. hấn cũng phải thấy qua mấy thứ này. nhưng cả đời hấn cũng chưa từng xem nhiều thứ cùng lúc như vậy, lúc này nụ cười có hấn có phần ngốc nghếch: - Đợi thủ hạ Độc Nhãn cự nhân của ngài dọn dẹp xong bên thần miếu. bảo đảm bên đó còn nhiều thử hon bên này nữa. Sau khi dọn xong bên thần miếu. lúc này chắc đại nhân Ca Đức xử lý xong hoàng cung của lão Đức Hoa rồi. Đợi lúc đó chủng ta tiện thể vào đó, ta đoán ở đó còn nhiều hơn những chỗ này cộng lại nưa... - ừ. sai. Cao Lôi Hoa cười ha ha. hô là thủ đô của Liên Mình Thương Nghiệp, lúc này đối với đế quốc Bi Mông đây đủng là khoản hề chút nào. Thầng nhóc Nguyệt Sư mà nhìn thấy trong kho trống rỗng tự dưng tràn đầy vũ khí lương thực. tiền bạc chắc rất vui đây, đặc biệt là lương thực và vũ khí, đó là hai thứ mà đế quốc Bỉ Mông cần nhất bây giờ. - Nhưng mà đại nhân Cao Lôi Hoa. chúng ta làm quyết liệt như vậy, chỉ sợ Liên Mình Thương Nghiệp chó cùng rứt giậu. Bố Lỗ Tư có điểm lo lấng . Hấn lo lấng cũng phải có đạo lý, dù sao bọn họ câu nào dọn sạch thành người ta. Loại chuyện này người thiên hạ chịu mới lạ. Bố Lỗ Tư cũng cho rầng Liên Mình Thương Nghiệp là quốc gia cam chịu. - Ha ha. chó cùng rứt giậu là chắc cú. Cao Lôi Hoa cười hắc hắc. có trách là quốc gia đó dám ra tay với hấn. thế giới này trữ hấn ra gi dám làm chuyện như thế này cơ chứ. Ngoại trữ cái lần hấn bị ném hai quả bom hạt nhân. lúc đó hấn vì quốc gia mà nhẫn nhịn rất nhiều. - Nhưng dù bọn họ nhịn được sao cơ chứ? mặt Cao Lôi Hoa lộ ra sát khí: - Nếu bọn họ nhịn được mà lời chỉ trích, ta sê cho họ nuốt lời lại. Thậm chí cho bọn họ có cơ hội mà luôn. Bô Lô Tư cười. vỗ vỗ đâu. Có nhưng lời này của Cao Lôi Hoa, chỉ cần Cao Lôi Hoa còn tồn tại, hấn cũng cần bận tâm làm gì. - Đúng rồi. Bố Lỗ Tư. ngươi truyền lệnh xuống. Lần này vạn chỉến sĩ với ngươi, ai lấy được bao nhiêu tiền bạc của cải gì thuộc về người đỏ. Bởi vì bọn họ đối mặt với cái chết, dũng cảm theo ta đến đây. cho dù bọn họ cỏ làm gì nhiều. cũng coi như là phần thưởng cho bọn họ! Cao Lôi Hoa . ngày hôm qua, Cao Lôi Hoa muốn đưa ít chỉến sĩ thú nhân theo hấn tới thành Nạp Tư của Liên Mình Thương Nghiệp, phần lớn thú nhân khiếp đảm. Bọn họ đều nghĩ cùng với Cao Lôi Hoa đến thành Nạp Tư. Bảo đảm chịu chết, bọn họ làm được. Cái này cũng trách các thú nhân được, dù sao Cao Lôi Hoa ở đế quốc Thú Nhân cũng có tiếng cho lắm. Hơn nữa do mấy lần trước Cao Lôi Hoa đến đế quốc Thú Nhân chỉ lúc rồi . cho nên đa số mọi người biết đến Cao Lôi Hoa. dù họ biết cha của bệ hạ Nguyệt Sư rất mạnh nhưng số người biết mặt mũi Cao Lôi Hoa rất ít Đến cuối cùng, biết sức mạnh cùa Cao Lôi Hoa chỉ có Bố Lỗ Tư, hấn mang vạn thủ nhân theo sau Cao Lôi Hoa. vạn thú nhân này đều có quyết tâm chịu chết khi theo Cao Lôi Hoa. - Cảm tạ khăng khái của ngài! Đại nhân Cao Lôi Hoa. Bố Lỗ Tư cười . Cao Lôi Hoa ngẫm lại rồi hỏi: - Tìm được kho hàng dự trữ chỉến tranh của đối phương ? Đây mới là bữa chính. Ngươi cướp bên ngoài thành nhiều lắm chỉ là bữa ăn sáng khai vị thôi. - Ha ha. cái này cần ngài phải dặn! Mục tiêu đầu tiên của chủng ta là cái này. Hè hè. Lại tiếp. ngài tường tượng nổi thành Nạp Tư này có bao nhiêu là lương thực đâu! Trời. bọn họ dự trữ lúa mạch với đậu đỗ ước chừng đến sáu vạn tấn! Còn lượng lớn * lúa mì đém xuể! Chưa đến gia súc nữa đó! Nếu phải đại nhân ngài tạo : thông đạo truyền tống chắc muốn mang hết đống đó . mất năm là ít? đến mấy thứ này. Bố Lỗ Tư hưng phấn hoa chân múa tay vui sướng; có nhiều như § vậy, đảm bào nền kinh tế của đế quốc Bỉ Mông nhanh chóng ổn định phát triển: -Chỉ cần nhìn thấy nhiều lương thực với vũ khí như vậy, có nằm mơ ta cũng cười quá! - - Ha ha. À... đúng rồi .... Bỗng nhiên Cao Lôi Hoa nhớ tới chuyện, hẳn chỉ chỉ may con Sư Thứ nằm sống dở chết dở đất nới với Bố Lỗ Tư: - Trước thu giữ mấy con Sư Thứ này cho cẩn thận! Mấy thứ này cũng bị chết nhiều quá đâu, lúc đầu ta dặn mấy gã cự nhân kia tay rồi. Tuy nhìn nó sắp chết nhưng chỉ cần dưỡng thương mẩy ngày chắc khểe lại thôi. biết đế quốc Bỉ Mông có thể tạo được đội quân Sư Thứ như thế này nhĩ? - Trời, sao?! Nhất thời mắt Bố Lỗ Tư sáng ngời. nơi này những hai vạn Sư Thứ nha! Tuy rằng có số bị cự nhân lỡ tay giết chết. nhưng còn lại tầm dưới gần mười tám ngàn con! quân? Chỉ nghĩ đến binh chùng mà thú nhân thiếu hụt này. Bố Lỗ Tư lại vui mùng. - À. còn có. Cao Lôi Hoa chỉ vào chồ vạn thú nhân bận rộn nhát : - Lần này có tầm hai vạn Sư Thứ. vừa lúc nơi này theo ta có vạn thú nhân vậy mỗi chỉến sĩ con . Còn lại đưa cho Nguyệt Sư hết, đê thằng nhóc này vui vẻ phen. Đương nhiên, ngươi có thể lựa chọn con nào khỏe manh nhất. - Ôi, rất cám ơn ngài. Lòng khăng khái của ngài đủ để so sánh với ánh dương trời cao! Ta biết nên dùng từ gì đê hình dung cảm giác của ta lúc này. lúc này ta hận mình có nhiều hon mấy cái tay! Bố Lỗ Tư như con gà con gật au kêu chíp chíp, chuyện này là quá tốt mà. - Dọn hết ! Ha ha. tranh thủ dọn xong mà về đế quốc Thú Nhân! Cao Lôi Hoa cười nhìn quét xung quanh. Cuối cùng tầm mắt lão Cao nhìn xuống cửa hoàng cung. Lúc này hoàng cung rực lửa. là Hỏa Thần, huyết kỵ tướng Ca Đức là tay phóng hỏa đốt nhà chuyên nghiệp. đời này còn gì có thể so với Hỏa Thần trong lĩnh vực này cơ chứ?! Ca Đức chậm rãi ra hoàng cung trong biển lửa. bộ quần áo trấng tinh trải qua cơn chém siết nhưng nhiễm giọt máu. Trường kiếm đỏ như máu vác vai, tay trái cầm cái đầu. Khuôn mặt vô cùng nghiêm nghị. Mọi người nhìn cảnh tượng lúc này đều sửng sờ, Ca Đức quá tiêu sái. y hệt mấy vị hùng ra khói những tòa nhà bị đánh bom trong mấy bộ phim điện ảnh. - Chủ nhân. may mắn làm nhục mệnh! Ca Đức cầm đầu Đức Hoa với lão Cao. - Chủ nhân. đây là đầu của Đức Hoa. Lực lượng trong hoàng cung đều bị ta giải quyết hết rồi. Ca Đức cầm đầu người đứng cạnh Cao Lôi Hoa. - Làm tốt lắm. Ca Đức. Cao Lôi Hoa vỗ tay : - Thời gian cũng còn nhiều. Ta nghe được tiếng chỉến mã chạy đến đây. Hình như chứng thực lời của Cao Lôi Hoa, lúc này mặt đất cũng run lên bời đội quân chỉến mã đến. - Xem ra số lượng quân địch ít. Cao Lôi Hoa cười hè hè: - Ca Đức đến đây. Viện quân của Liên Mình Thương Nghiệp đến. Cái đầu này xem như là lề vật rất tốt đưa cho bon ho. - Vâng. thưa chủ nhân. Ca Đức lên tiếng- cầm đầu người chạy theo sau Cao Lôi Hoa. Đồng thời cách đó xa, chín mươi chín vị huyết kỵ sĩ cùng Độc Nhãn cự nhân ngừng công việc phá hoại của mình mà theo Cao Lôi Hoa. - Trong hoàng cung bị Ca Đức rửa dọn sạch . ngươi mang theo đội thú nhân vào. Nơi đó là nơi chúng ta thu hoạch đậm đó. Lão Cao quên nhắc nhỡ Bố Lỗ Tư. - Nghe theo lời dặn của ngài, thưa đại nhân. Chúng ta thực thi chính sách quét sạch, dọn sạch. đốt sạch! Nhưng nơi đại quân qua, bảo đảm lọt khỏi đồng cắc nào hết. bảo đảm còn cái nào nguyên vẹn được gìữ lại! Cao Lôi Hoa gật đầu. tại thành Nạp Tư cũng cần bọn họ làm gì. Cứ để cho vạn chỉến sĩ đó làm gì làm. Thậm chí Bố Lỗ Tư cam đoan. thi hành chính sách ba sạch- chính là quét sạch, còn gì có thể thoát khỏi, sau đó là lấy sạch. dù cây cột trám bừng vàng cũng lấy xuống- sau khi lấy hết đốt sạch- đốt cho còn gì thôi! Bố Lỗ Tư cam đoan. trong hoàng cung còn đồng cắc nào. hấn lấy danh nghĩa đậi nhân nhà thề— Thú Thần. Đám Độc Nhãn cự nhân mờ đường. Cao Lôi Hoa cùng huyết kỵ sĩ theo ra ngoài thành. Cuối cùng, Cao Lôi Hoa đứng ờ bức tường nát thành Nạp Tư, trăm huyết kỵ sĩ đứng quanh, trăm Độc Nhãn cự nhân như hàng tượng xếp sau lão Cao. Chỉếu theo đội hình sắp xếp của Độc Nhãn cự nhân. người ta nhìn vào đủ để sợ rồi. Mà ờ phía trước Cao Lôi Hoa. bụi bay cuồn mù. Đỏ là viện binh đến cứu thành Nạp Tư. Lúc này còn cách thành tầm mấy ngàn mã bộ (bước chân ngựa). Nhìn vào có lẽ cỡ bốn mươi vạn quân. Chưa kể đến mấy ngàn quân trời. Viện quân nhanh chóng chạy đến. cách thành Nạp Tư tằm bốn ngàn mã bộ tạm dừng. Bốn ngàn mã bộ gần gần, xa cũng xa. Bốn ngàn mã bộ, đủ để cho viện quân nhìn thấy tòa kinh thành thân —Thành Nạp Tư! ngoài dự đoán, đứng cách bốn ngàn mã bộ, ánh mắt tất cả viện quân đều dại ra khi nhìn thấy thành Nạp Tư. kể từ tướng quân đến binh tôm binh tép, từ cầm cờ đến gõ trống, tất cả đều như bị đơ. thanh nào phát ra. Bời tòa thành trong trí nhớ nổi tiếng về phòng thủ chắc chắn lúc này như là khu di tích cổ đjai. Khác nhau quá lớn khiến đám viện quân ngỡ mình nằm mơ cũng nên. Trời- đây là sao? Nhất thời tất cả viện quân hít hơi sâu. Dựa vào lực lượng phòng thủ của thành do vô số tiền tài đổ vào, cho dù là Thánh ma pháp sư sử dụng cấm chú cũng thê khiến tòa thành bị như thế này được! Lực lượng phòng thủ thành Nạp Tư là chắc chắn nhất nhưng tuyệt đối là xa xi nhất! Số lượng tiền bỏ ra để xây dựng tuyến phòng thủ đủ để cho tòa thành này nằm tóp 5 thành phòngthủ chắc nhất đại lục! Nhưng chuyện như thần thoại lại diễn ra. chỉ vài canh giờ mà thành như thế này sao?! Rất nhiều viện binh dùng vũ khí gõ đầu, bọn họ nghĩ mơ ngủ, phải gõ để tinh giấc . Nhưng cơn đau tàn khốc cho bọn họ biết, bọn họ phải nằm mơ. thành Nạp Tư, niềm kiêu ngạo của bọn họ bị người ta san bằng!! Hơn nữa san bằng như cái sân bay luôn. ( Sân bay? Ý gi vậy trời? ) Nhưng kinh ngạc nhất là đội quân trời, con mắt bọn họ muốn rớt ra khỏi đầu mình luôn. Từ cao nhìn xuống, quân phát tàn sát bừa bãi trong thành Nạp Tư dĩ nhiên là" Thú Nhân tộc! Bị bọn họ xưng là những thầng người thú dã man! Là thú nhân! Dĩ nhiên là thú nhân! Tấn công thành Nạp Tư dĩ nhiên là thú nhân! Nhất thời. loại cảm giác phức tạp xuất trong lòng các quân. Chua xót sao? Thân là kỵ binh quân tinh nhuệ nhất. bọn họ chính là đội quân tiên phong tân công đế quốc Bỉ Mông. Bọn họ được triệu tập lại chỗ, chuẩn bị thời khắc bước lên lãnh thổ đế quốc Bỉ Mồn, tận lực giết hại cũng cố gắng mang về nhưng mỹ nữ của thú nhân. Tuy rằng đế quốc Bi Mông có hơn mười vị thánh cấp nhưng cũng tính làm gì. Mười tên thánh cấp thể ngăn cản cuộc chỉến tranh quy mô lớn như thế này Đáng buồn cười là, mấy ngày hôm trước bọn họ còn tính toán phải làm thế nào xử lý bọn dã man đó khi qua lành thổ chúng. Mà bây giờ bọn họ còn chưa bước chân lên lành thổ Thú Nhân. thậm chí chưa rời chân khỏi nước mình thủ đô của họ bị những tên thú nhân này san bằng! - Thần Hách Lạp vạn năng- hãy cho con dân của người - đây là chuyện gì? Chẳng lẽ là thần phạt của người sao? Thủ lĩnh viện quân. Khăn Đức Nhĩ nguyên soái thân trong bộ áo giáp màu xám tro ôm đầu khóc rống lên.. - Khăn Đức Nhĩ đại soái, tường thành có người. vị phó tướng chỉ vào Cao Lôi Hoa đứng bờ tường đổ nát còn sót lại. . Vị nguyên soái Khăn Đức Nhĩ cố gắng ngẩng đầu. đúng vậy. bờ thành đổ nát còn sót lại có bóng người lờ mờ. - Ca Đức, đưa cái đó cho bọn họ . Cao Lôi Hoa . - Vâng. thưa chủ nhân. Ca Đức lên tiếng, sau cái đầu tay lên. nhắm ngay đám viện quân ném mạnh sang. Cao Lôi Hoa nhìn cái đầu bay vòng cung trời. muốn biết biểu của đám viện quân đó như thế nào khi nhìn thấy cái đầu đó.
Chương 398: Chẳng lẽ ta thể đánh các ngươi sao? Dưới lực ném của Ca Đức. cái đầu của vị vua Đức Hoa này bay tầm bốn ngàn mã bộ. - sau đó rớt cái bịch xuống mặt đất trước mặt các viện binh. Làm cho mọi người khâm phục là cái đầu bay bốn ngàn mã bộ rớt xuống đất nhưng lại sứt mẻ gì. Xem ra lực khống chế của Ca Đức lại tăng lên ít. Đầu dừng trước mặt nguyên soái Khăn Đức Nhĩ lăn lóc cóc vài cái. Cuối cùng đầu hướng thăng nhìn vị Nguyên soái này. - Trời. Hoa bệ hạ! Nguyên soái Khăn Đức Nhĩ chỉ cảm thấy trước mặt tối sầm lại. là bệ hạ. là đầu Đức Hoa. Đức Hoa chết nhăm mắt. hai mắt nhìn thẳng vị nguyên soái Khăn Đức Nhĩ. tựa hồ muốn kể kiếp nạn trong thành Nạp Tư. - Hách Lạp thần!! Đây là chuyện gì! Ai tới cho ta biết, đây là chuyện gì!! Thần ơi. người nào hủy thành Nạp Tư của chúng ta, là kẻ nào! Nguyên soái Khăn Đức Nhĩ ngẩng đầu nhìn trời giận dữ hét. - Là, là, là thú nhân. Thưa Khăn Đức Nhĩ đại soái. bầu trời, quân hạ xuống trước mặt nguyên soái Khăn Đức Nhĩ. khuôn mặt khổ sở bẩm báo. - Thú nhân? Bậy bạ. thúi lắm! Thú nhân sao có khả năng lợi hại như vậy? Ngươi mở to ánh mắt của ngươi mà nhìn cho ràng; thành Nạp Tư chúng ta là bị san bằng, bị san bằng nghe chưa! Quân đội Thú nhân có thể đạt đến trình độ này sao? Nguyên soái Khăn Đức Nhĩ kích động dùng tay chụp cổ áo lính quân ra khỏi thú cưỡi của ném . giận dữ hét. - - đại soái, là thú nhân. là thú nhân. Tất cả các huynh đệ đều thấy ràng. Vị lính kia bị ném bay xuống đất vẫn đứng dậy nức nở khóc mà . Chính cũng tin nhưng đây là . cần thử vàng. Chẳng thà buông tha này cũng dám tin. - Mẹ nó, mẹ nó.Ta tin, ta tin thú nhân có thể đột nhiên xuất trong thành Nạp Tư chúng ta, hơn nưa chỉ trong thời gian ngắn có thể san bằng thành! Nguyên soái Khăn Đức Nhĩ gào lên: - Người đâu, cùng đội tinh nhuệ nhất, lấy tốc độ nhanh nhất cùng Ta lên trước xem! Ta muốn chính mắt xem, ta tin! Phẫn nộ. bi thương cùng với tuyệt vọng tràn ngập trong đầu nguyên soái Khăn Đức Nhĩ. đầu óc bình tĩnh rốt cuộc cũng bình tĩnh nổi. Điên cuồng mang theo quân tinh nhuệ nhất, thiết sống chạy lại đoạn tường & thành còn sót. Đám lính phía sau nguyên soái Khăn Đức Nhĩ chút do dự chạy theo sau. Tất cả viện quân còn lại ngỡ ngàng, sau đó cũng chậm rãi đuổi theo. Nguyên soái Khăn Đức Nhĩ mang quân thân vệ tinh nhuệ nhất chạy mạch như điên. Rất nhanh tới chỗ tường thành còn sót lại. Lúc vừa tới gần Cao Lôi Hoa vị nguyên soái này từ phẫn nộ dần dần chuyên sang kinh ngạc. ơ phía sau Cao Lôi Hoa là hàng cự nhân. Xa nhìn nhưng khi lại gần, những cự nhân này khiến vị nguyên soái Khăn Đức Nhĩ này cảm thấy áp lực cực điểm. Thậm chí làm cho nguyên soái Khăn Đức Nhĩ cảm giác khó thở. Ý nghĩa báo thù điên cuồng từ trong đầu vị nguyên soái Khăn Đức Nhĩ cũng cánh mà bay luôn. bình tĩnh nhìn Cao Lôi Hoa tường thành. - Ngươi là thủ lĩnh viện quân sao? Chờ nguyên soái Khăn Đức Nhĩ đến gần. Cao Lôi Hoa nhìn vị nam nhân trong áo giáp xám này hôi. - Gừ! Là ngươi sao? cỏ phải ngươi giết hại thành Nạp Tư Liên Minh Thương Nghiệp chúng ta?! Nguyên soái Khăn Đức Nhĩ cấn chặt răng; phẫn nộ nhìn chằm chằm Cao Lôi Hoa. Nếu độ phẫn nộ của có thể đổi ngang với lương thực ít nhất đại lục có thể bị chết đói trong sáu năm. Nhưng mà vị nguyên soái Khăn Đức Nguỵên dám động thủ. loạt cự nhân làm cho dám động thủ. - cho ta biết. các ngươi, là ai! Vì sao các ngươi lại đồ thành! Vì cái gì?? Nguyên soái Khăn Đức Nhĩ hỏi tiếp. - Cho ngươi chứng kiến. Cao Lôi Hoa để cho Độc Nhãn cự nhân thoáng tách ra ít. Lộ ra khung cảnh bên trong thành Nạp Tư những vị chỉến sĩ thú nhân hạnh phúc khuân vác chiến lợi phẩm: - Chúng ta đại biểu đế quốc Bỉ Mông . - Đê quốc Bỉ Mông ? Tận mắt nhìn thấy những chỉến sĩ thú nhân trong thành, hơi thở nguyên soái Khăn Đức Nhĩ kích động hẳn lên, thở hồn hển: - cho ta biết. vì cái gì? Vì cái gì đế quôc Bỉ Mông vô duyên vô cớ hủy thành Nạp Tư Liên Minh Thương Nghiệp chúng ta, hủy diệt vương thành, còn giết vua! Chết tiệt. đế quốc Bi Mông các ngươi điên rồi sao? - Lý do rất đơn giản. Cao Lôi Hoa thưởng thức vuốt ve nhẫn gian: - Bời vì Liên Minh Thương Nghiệp các ngươi chuẩn bị tấn công đế quốc chúng ta. Chỉ điểm đó thôi. Ta cần ngươi cũng hiểu chứ. Mà ta chẳng qua là tấn công các ngươi trước thôi. Đổi với ta mà , đánh nhau chỉến trường với các ngươi bằng đến thẳng đế đô các ngươi mà dọn dẹp! - Ta, ta. ngươi! Ngươi- nhưng Ọc... Nguyên soái Khăn Đức Nhĩ khí cực công tâm. nôn ngụm máu tươi. run rẩy chỉ vào Cao Lôi Hoa: - Nhưng mà, các ngươi làm quá độc ác! Các ngươi hủy thủ đô Liên Minh Thương Nghiệp chúng ta! Các ngươi hủy thành Nạp Tư chúng ta, các ngươi giết vua chúng ta! Nguyên soái Khăn Đức Nhĩ vừa . tất cả binh lính Liên Mình Thương Nghiệp đều dùng ánh mắt căm thủ nhìn Cao Lôi Hoa. Cao Lôi Hoa tức giận mắng tiếng. - Đừng dùng ánh mắt đó nhìn ta. dường như ta khi dễ các ngươi vậy bằng! Ta ghét nhất là cái tính này của các ngươi! Lúc các ngươi khi dễ người ta điệu bộ quang mình chính đại. lẫm kiệt làm sao, lúc bị người ta đè đầu cỡi cổ ra vẻ ủy khuất lắm, ra vẻ tội nghiệp lắm. làm ra vẻ chính nghĩa lúc nào cũng thuộc về ta! Con mẹ các ngươi! Ngaỵ sau đó. Cao Lôi Hoa biến mất khỏi tường thành, xuất trước mặt vị nguyên soái, đối mặt nhìn chằm chằm vị nguyên soái Khăn Đức Nhĩ: - Lúc các ngươi lên kế hoạch, lúc các ngươi định tán công đế quốc Bỉ Mông, lúc các ngươi định bắt mỹ nữ. Bắt trẻ làm nô lệ. các ngươi có nghĩ mình độc ác ? Cao Lôi Hoa hơi dài làm mọi người á khẩu, cho dù trong lòng phục nhưng sao phản biện lại được lời của Cao Lôi Hoa. - Nhưng.. nhưng, nhưng mà chúng ta còn chưa tân công. Ngươi, ngươi ngươi dựa vào cái gì mà đồ thành chúng ta, ngươi làm sao biết được chúng ta sê tấn cống đế quốc Bỉ Mông ? vị kỵ binh phía sau nguyên soái Khăn Đức Nhĩ phục . - Chuyện cười. Cao Lôi Hoa hừ lạnh tiếng. bay lên cao mà dùng tia lực lượng nào cả. Cái này cũng chính là nguyên nhân mà mọi người dám tấn công Cao Lôi Hoa. Chỉ cần bay được thực lực chí ít cũng là thánh ma pháp sư. Nguyên soái Khăn Đức Nhĩ biết đội tinh nhuệ còn chưa đủ nhét kẽ răng gã tóc bạc này. Huống chỉ đẳng sau là trăm tên người đỏ như máu và trăm tên cự nhân cao to mạnh mẽ. Cự nhân cao hôn mười thước, cùng hơi thở bạo ngược mà bọn họ phát ra. Trắng trợn cho mọi người biết. đám cự nhân này phải là thiện nam tín nữ gì - Buồn cười. ý của ngươi, chăng lẽ phải đợi các ngươi đánh đế quốc Bỉ Mông ta mới đánh các ngươi sao? Cao Lôi Hoa liếc nhìn gã kỵ binh ngu si này. - cho ta biết! Giọng của Cao Lôi Hoa đột nhiên tăng cao: - thế giới này, có quy định phải chờ các ngươi tấn công đrrd quốc Bỉ Mông rồi chúng ta mới phản kích . thế giới này. có ai quy định các ngươi được quyền xâm lược mà cho. đế quốc Bỉ Mông chúng ta quyền tiến đánh các ngươi trước ? - Là Sáng Thế thần hay là Sinh Mệnh mẫu thần vậy? Mẹ. ai các ngươi có thể đánh bọn ta. Mà bọn ta được đánh các ngươi ? Dưới lời lẽ chặt chẽ đầy hỏa dược của Cao Lôi Hoa, đội tinh nhuệ kỵ binh có cảm giác chịu khổ. Bởi Cao Lôi Hoa tự chủ được phát ra thần uy. Bọn họ cảm thấy trái tim của mình như muốn ngừng đập, sao nhảy nổi nhịp. Ngay cả những con thú cỡi của bọn họ cũng thể động đậy chút. - cho cái bọn ngu đần các ngươi. Cao Lôi Hoa lại lần nữa đột ngột xuất tường thành đổ nát: - Ta . hôm nay. Ta dẫn theo các chỉến sĩ thú nhân trực tiếp tấn công lãnh thổ của các ngươi đỏ! Có ai quy định ta thể đánh các ngươi sao? - Chuyện này thủy chung cũng trách do l tham lam của chính các ngươi. Điều này các ngươi cũng tự hiểu chứ?! Cao Lôi Hoa thêm Nguyên soái Khăn Đức Nhĩ nắm chặt tay mình. phát động tấn công, phải nghĩ. Mà là dám phát động tấn công. Bằng vào khả năng san bằng thành Nạp Tư cùa đối phương khiến cho vị nguỵên soái mất dũng khí tấn công rồi. Tinh táo lại. biết cho dù cho đội quân trăm vạn binh lính, cũng có khả năng hủy diệt thành Nạp Tư chỉ trong vài canh giờ như vậy. dám tấn công đối phương quá mạnh như vậy. Lúc này, có từ ngữ nào có thê miêu tả tâm tình của vị nguyên soái Khăn Đức Nhĩ. San bằng thành Nạp Tư. là cái giáo huấn máu chảy đầm đìa. cái cảnh cáo trắng trợn mà đối phương đưa ra. - Rầm rầm rầm...... Phía sau đội quân viện binh chậm rãi chạy đến. Nhưng làm cho tất cả binh lính gần thành Nạp Tư đều cảm thấy hoảng sợ khi nhìn thấy tình cảnh trong thành. Lúc này thành Nạp Tư giống như trải qua ngày tận thế, hễ binh lính nào nhìn thấy cảnh này thân thể đều tự động đơ lại- run rẩy thôi. Lửa giận cùng ý chí báo thù trong nháy mắt bay theo đám lửa cháy trong thành Nạp Tư. có chăng chỉ là cơn sợ hãi Nguyên soái Khăn Đức Nhĩ quay đầu. nhìn mười vạn binh lính phía sau. Sau đó cười khổ thôi. Giờ cho dù muốn tấn công chỉ sợ những binh lính phía sau này cũng có dũng khí mà chỉến đấu nữa. Nguyên soái Khăn Đức Nhĩ thấy sợ hãi hữu trong nhưng đôi mắt của những binh lính theo mình có gi bất ngờ xảy ra ngày mai, tin tức thành Nập Tư bị đồ thành truyền khắp toàn bộ đại lục. Mà nguyên nhân cửa việc này khiến cho những quốc gia liên mình với Liên Minh Thương Nghiệp chuẩn bị tấn công đế quốc Bi Mông cảm thấy bất an thôi. Bởi kiện thành Nạp Tư này chính là lời cảnh báo, lời cảnh báo viết bằng máu. Cao Lôi Hoa vuốt ve nhẫn, từ cao nhìn xuống đám binh lính lâm vào cảnh sợ - Quà nhiên như chủ nhân dự đoán. bọn họ có dám tấn công. Huyết kỵ tướng Ca Đức cười hè hè . - Ha ha, nếu tấn công Ta càng thích. Quên , nếu bọn họ tấn công, chúng ta thôi. Cao Lôi Hoa xoay người đến chồ truyền tổng trận. Huyết kỵ sĩ cùng Độc Nhãn cự nhân đồng thời xoay người theo sau Cao Lôi Hoa. - Đúng rồi, đám Liên Mình Thương Nghiệp kia. Cuối cùng ta cho các ngươi lời khuyên. Nhớ , lần sau nên có chủ ý gì với đế quốc Bỉ Mông nữa nhé. Cao Lôi Hoa vài bước sau. lại quay đầu nhắc nhở nguyên soái Khăn Đức Nhĩ: - Nêu , lần sau gặp mặt là lúc ngươi cùng quốc gia các ngươi cùng nhau trở về vòng tay ấm áp của cái gã thần Hách Lạp kia nhé. Xin đừng bỏ qua lời cánh báo của ta, bởi vì mấy chuyện uy hiếp này ta muốn hai lần, ta thích dùng hành động để chứng mình lời lắm đó - Ngao- Slim- slim- me— Lúc lão Cao vừa tiến vào trong thành Nạp Tư nghe thấy tiếng kêu độc đáo kia. Cao Lôi Hoa ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Cầu Cầu lúc này lấy trạng thái Hoàng Kim Slime liều mạng bay tới chồ Cao Lôi Hoa. Đôi cánh bé kia đập mù mịt.. - Làm sao vậy? Cao Lôi Hoa kỳ quái nhìn tiêu gia hỏa này, có chuyện gì có thể bức cái thằng nhóc này hoảng sợ đến như thế này cơ chứ? - Đứng lại. ngươi, cái tên hỗn đản này. tên hồn đản này. Ta giết ngươi, ta giết ngươi!! Phía sau sát Cầu Cầu là giọng điên cuồng có phần thánh thót. nàng Bạch Ngân long láy tốc độ cực nhanh bay đuổi theo Cầu Cầu. Làm cho Cao Lôi Hoa kỳ quái là trong mắt nàng cự long ngập tràn nước mắt, nhìn sao giống bé loli bị người ta.... Xảy ra chuyện gì. Cao Lôi Hoa đón đỡ Cầu cầu, đồng thời nghi hoặc nhìn nó...
Chương 399: Giết ta, hoặc là cưới ta. Hoàng Kim Slime trong trạng thái trái bóng chạy trối chết, nhanh chóng chui vào lrong lòng Cao Lôi Hoa. Ồ? Cao Lôi Hoa tiếp được Cầu Cầu béo mập. Nghi hoặc nhìn thằng nhóc này, lão Cao nhớ vừa rồi Cầu Cầu bay lên trời đánh nhau với gã long kỵ sĩ cười Bạch Ngân long của Liên Minh Thương Nghiệp mà. Vậy mà bây giờ Cầu Cầu lại bị con Bạch Ngân long đuổi té khói?? Chẳng lẽ Cầu Cầu thua? Cao Lôi Hoa nhìn con Bạch Ngân long trời. cái này có khả nâng- lấy thực lực của Cầu Cầu, đừng là con Bạch Ngân long. Cho dù bảy tám con cũng xi nhê với nó chút nào. -Gừ- Bạch Ngân long rống lớn lên. đôi mắt mộng mơ đầy nước mắt nhìn chằm chằm Cầu Cầu trong lòng Cao Lôi Hoa. Trong ánh mắt tràn đầy phức tạp. Mà hình như là u oán, đúng vậy. chính là u oán nhìn Cầu Cầu trong lòng Cao Lôi Hoa. Cầu Cầu chui vào trong lòng Cao Lôi Hoa. Sau đỏ dùng hai cái cánh với bàn tay che đôi mắt của mình lại. Cu cậu muốn nghe, muốn nhìn đây mà. Hic. chơi hoa hoa tàn, quất ngựa truy phong. Tuy vậy. Vẫn he hé khẽ tay nhìn trộm nàng mỹ long Bạch Ngân trời. Thực khéo. Tầm mắt của Cầu Cầu lại đụng phải đôi mắt tràn đầy u oán của nàng mỹ long xinh đẹp kia. - Slim—me! Cầu Cầu hoảng hốt kêu thầm. Có thể nghĩ cu cậu hai chữ 'toi rồi'. Lỡ liếc phải ánh mắt của Bạch Ngân long. Cầu Cầu vội vàng dùng hai cái tay che kín lại. dám nhìn nữa. Nếu bây giờ dịch ra tình trạng của Câu Câu theo tâm trạng của nhân loại cu cậu trong trạng thái rất khẩn trương. Cao Lôi Hoa có chút khó hiểu nhìn Cầu Cầu tròn mắt u oán trời kia. - Chủ nhân. Muốn ta kéo con Bạch Ngân long này xuống đây ? Thủ lĩnh tộc Độc Nhãn cự nhân A Nặc với Cao Lôi Hoa. Cánh tay của giơ cong lên. Làm động tác tuyệt đẹp của vận động viên thể hình. Lúc này muốn khoe cơ bắp rất đẹp của mình. Sau đó định làm động tác của vận động viên ném tạ. muốn ném rớt con Bạch Long cao này. - Cứ để vậy . Cao Lôi Hoa . Trực giác cho lão Cao. chuyện lần này đơn giàn à nha. -Vâng! A Nặc gật gật đầu, nhìn con Bạch Ngân long trời nữa. Lúc Bạch Ngân long xuất bầu trời thành Nạp Tư. Tất cả viện quân của Liên Minh Thương Nghiệp đều nhìn lên con Bạch Ngân long này. Cự long là Bạch Ngân long của kỵ sĩ đế quốc Liên Mình Thương Nghiệp chúng ta! Lúc mà binh lính Liên Minh Thương Nghiệp nhìn tháy Bạch Ngân long bầu trời đều vui mừng hưng phấn lên. bọn họ nhìn thấy niềm kiêu ngạo của bọn họ, niềm tự hào, vũ khí tối thượng của bọn họ. của đế quốc, long kỵ sĩ! Việc nhìn thấy Bạch Ngân long dấy lên hy vọng cuối cùng trong lòng các binh sĩ của viện quân. Nhưng mà tiếc thay bọn họ còn biết, long kỵ sĩ của bọn họ tại mấy phút trước dũng hy sinh dưới hơi thở của Cầu Cầu. Đôi mắt của Bạch Ngân long nhìn chằm chằm khuôn mặt của Cao Lôi Hoa và Cầu Cầu núp trong lòng . - Ngươi, cái tên này. Đồ vô sỉ, ngao- trung, Bạch Ngân long hét to với Cầu Cầu. - À Nghe vậy, Cầu Cầu nhanh chóng chui rúc vào trong lòng lão Cao hơn. chỉ lộ ra cái mông bé của mình ra ngoài. - Ngươi muốn tránh cơn phẫn nộ của Bạch Ngân long ta sao? Bạch Ngân long thấy Cầu Cầu núp hon nữa khỏi tức giận, vừa liền phun cho lão Cao ngụm long tức. Thân là Băng Sương cự long biến dị. long tức của Bạch ngân long nguy hiểm hơn của Băng Sương cự long rất nhiều, long tức của nó được xưng là lạnh nhất thế gian. độ tuyệt đối. lúc này trong con giận dữ long tức của Bạch Ngân long có thể đóng băng cả ngọn núi lửa phun trào. Hơn nữa phạm vi ra đòn của nàng Bạch Ngân long này rất lớn. Vừa xấu hổ cừng con giận dữ chiếm đầy đầu. Bạch Ngân long căn bản khống chế được phạm vi ra đòn của mình- long tức lạnh giá bao trùm tất cả mọi người trong thành Nạp Tư. Long tức lạnh giá từ trời rơi xuống, thế như thác đổ về phía Cao Lôi Hoa. Dọc đường , long tức đóng băng hơi nước ; tạo thành những bông tuyết lạnh giá rơi xuống! Nhưng khi long tức này còn cách đỉnh đầu Cao Lôi Hoa tầm ngàn mã bộ đột nhiên dừng lại -Bùm!! tiếng sấm vang lên. Bầu trời trong xanh đột nhiên xuất tia sét tím to lớn! Đồng thời. lúc long tức đến gần Cao Lôi Hoa tia lôi quang này nhanh chóng phóng lên đón đầu, sau đó như con mãng xà, quấn lấy luồng hơi thở này. Tia lôi quang màu tím đó cực kỳ bá đạo, long tức như thanh gỗ mục bị tia lôi quang cuốn nát- tan thành từng mảnh khí rồi biến mất trong khí. - , cỏ khả năng! bầu trời, Bạch Ngân long tạm dừng tay. nàng mỹ long này hoảng sợ nhìn khuôn mặt Cao Lôi Hoa. đòn tấn công toàn lực của nàng lại bị tia lôi quang bé . nhìn yếu ớt như thế phá tan thành mảnh vụn sao?! Hơn nữa. người người này hê phát ra chút lực lượng bé nào. Có thế cảm thấy những lôi quang này do người này khống chế, mà hình như tự bảo vệ cho người này! Căn bản cần ra lệnh- nhưng lôi quang này tự phá hư long tức đẽ bảo vệ Cao Lôi Hoa! Sau khi cắn nát long tức xong. Tia lôi quang đỏ cũng có tan biến mất. Vô số lôi quang xuất như những con rắn lượn lờ quanh người Cao Lôi Hoa. Giống như nếu có người nào gây bất lợi, lại gần Cao Lôi Hoa bị những lôi quang này cắn nát. Bạch Ngân long chao mình . Nàng nhìn chằm chằm khuôn mặt của Cao Lôi Hoa. Đồng thời dùng ánh mắt cam lòng nhìn cái mông béo ú lộ ra trong lòng Cao Lôi Hoa. - Cái con bò sát này! Ngươi muốn tìm đến cái chết hả? Cao Lôi Hoa nhìn con Bạch Ngân long trời . nheo mắt lại đường; nhìn thấy ánh mắt này, mọi người có thể nghĩ đến kẻ sát nhân dùng lưỡi dao sắc bén chuẩn bị cứa cái cần cổ quỷ của . Ánh mắt sắc bén như lười dao đó làm Bạch Ngân long giật nảy mình. Cả người đơ , dám động đậy chút nào! - Cái con bò sát này. nếu ngươi chọn đúng lúc mà ta đây nhẫn nại nhất chúc mừng ngươi. Ngươi làm được! Cao Lôi Hoa giơ tay phải chỉ vào Bạch Ngân long trời kia. Nhất thời Bạch Ngân long cảm thấy khí xung quanh mình giống như là bùn đất khô cứng lại, áp lực đè lên nhưng cái vây làm chúng muốn dựng cả lên. Đây là sợ hãi đến từ trong tiềm thức! Cao Lôi Hoa tùy hướng giơ tay phải lên. Lập tức lôi quang như nhận được tín hiệu định vị. nhanh chóng bò lên tay Cao Lôi Hoa rồi như ngọn mâu phóng vút lên chồ Bạch Ngân long! Ánh mắt Bạch Ngân long lộ ra sợ hãi- nàng có thể thây được. lôi mâu này có thể dễ dàng đâm thủng vảy người nàng. - Slim, slime! Ngay tại lúc Cao Lôi Hoa ra tay giáo huấn con Bạch Ngân long này chút. cu cậu Cầu Cầu khẽ kêu. dùng móng vuốt bé của mình kéo cánh tay phải của Cao Lôi Hoa lại. - Hả? Cầu Cầu? Lão Cao dừng động tác lại, nhìn về phía cu cậu. Cầu Cầu chỉ chỉ con Bạch Ngân long trung, sau đó nhìn Cao Lôi Hoa mà lắc lắc đầu. Ý bảo Cao Lôi Hoa nên làm nàng mỹ long đó bị thương. - càn ngươi giả bộ tiếc thương! Nhưng kỳ quái là nàng Bạch Ngân long cũng hề cảm kích. Mà giọng cùa nàng mang theo u oán cùng cực: - Giết ta. Hoặc là cưới ta