Chương 386: Thiên đường có lối , địa ngục cửa lại vào. Khoảng cách giữa Thần điện và đảo trung rất xa. Nếu muốn tới nhanh chỉ có thể cưỡi Slime hoàng kim Cầu Cầu trạng thái Tứ Dực Ngân Phi Long. Mà Sâm Lâm Thụ có khả năng ngồi lưng Cầu Cầu. Nó bị Cao Lôi Hoa bắt vào trong sủng vật gian. Sủng vật gian tự động hình thành khi ký chủ tớ khế ước. Tốc độ của Cầu Cầu trạng thái Tứ Dực Ngân Phi Long rất kinh nghời, nhưng được nửa ngày mới được gần nửa quãng đường. Xem ra phải nửa ngày nữa bọn họ mới tới được “ác ma chiểu trạch”. - Nơi này là noi nào? Cao Lôi Hoa đứng lưng Cầu Cầu nhìn xuống dưới rồi hỏi. - Thưa cha, đó là quốc gia mà chiến sĩ cực kỳ nổi danh – Chiến thần đế quốc.Nơi có những chiến binh đứng đầu thế giới. Bọn họ còn có hai tên Kiếm Thánh. Saga cũng chẳng hổ danh là Giáo Hoàng, chỉ cần nhìn trong chốc lát biết được vị trí của nơi này. - Được rồi, chúng ta được nửa ngày rồi, nghỉ ngơi chút rồi tí tiếp. Được ? Cao Lôi Hoa quay đầu lại với Saga, Bích Lệ Ti cùng nữ cung thủ Lam Lỵ. - Con có ý kiến. Saga cười . Tuy chỉ ngồi lưng Cầu Cầu, đó cũng là cực hình rồi. - Rống!!!! NGhỉ ngơi. Cầu Cầu phát ra tiếng hoan hô đinh tai nhức óc. Chẳng chờ Cao Lôi Hoa trả lời, Cầu Cầu liền bay xuống dưới. Cao Lôi Hoa bất đắc dĩ lắc đầu. Saga và Bích Lệ Ti phía sau lại nở nụ cười. Để tránh Cầu Cầu gây khiếp sợ cho nhân loại, nên Cầu Cầu phải hạ xuống độ cao nhất định rồi trở lại trạng thái Slime hoàng kim. Khi khôi phục trạng thái bình thường, Cầu Cầu liền lao lên bả vai của Cao Lôi Hoa. Mà nhóm người Cao Lôi Hoa dựa vào thực lực của mình phiêu phù trung, tìm địa phương tĩnh lặng rồi hạ xuống. Sau khi đặt chân mặt đất, Saga liền ngẩng đầu nhìn bốn phía - A, là Dong binh tiểu trấn của Chiến Thần đế quốc. Saga đánh giá chút rồi . - Sao vậy? Nơi này rất nổi tiếng sao? Cao Lôi Hoa nhìn bộ dạng kinh ngạc của Saga liền quay lại hỏi. - Vâng nơi này đích xác rất nổi danh. Nhưng về hướng tiêu cực, đây là trong những nơi hỗn loạn nhất đại lục. Tuy rằng danh nghĩa nó thuộc Chiến Thần đế quốc, nhưng ngay của mống quân của bọn họ cũng có. Saga giải thích cho Cao Lôi Hoa. - Dân chúng của Chiến thần đế quốc đều rất nhanh nhẹnh, dũng mãnh. Ngay cả nữ tử ở Chiến Thần đế quốc đều có võ. Có thể Chiến thần đế quốc là nơi có nhiều chiến binh nhất. - Chức nghiệp chiến sĩ càng tăng lên dong binh cũng tăng theo. Bởi vì số nguyên nhân bọn họ tụ họp tại “dong binh trấn” này. - Dong binh trấn này được gọi là thủ đô sa đọa. Nơi này có ai quản lý, là thiên hạ của mạo hiểm giả, dong binh cùng số lãng nhân. Ở trong này, ngươi có thể hưởng thụ tất cả, từ món ăn ngon nhất, đến người phụ nữ xinh đẹp nhất, chỉ cần trong túi ngươi có tiền. Bởi vì có binh lính nên nơi này cực kỳ hỗn loạn. Các loại thế lực thay nhau tung hoàng. Có thể nơi này đúng là ngư long hỗn tập. Nếu muốn lăn lộn ở nơi này, phải có thực lực mạnh mẽ hoặc phải giàu có. Nếu cả hai thứ này đều có, cuộc sống hẳn là rất vất vả. Tại vì nơi này có pháp luật. - Cho nên chúng ta nên gây chuyện ở đây. Dù sao chúng ta cũng chỉ dừng chân ở đây chút rồi . Gây chuyện ở đây là vô ích. Saga cười với Cao Lôi Hoa. - Ừ, Saga rất đúng. nên gây gổ với người khác, nhưng nếu người khác động tới chúng ta sao? Cao Lôi Hoa đột nhiên hỏi Saga. - Ha ha, ba, con rồi. Nơi này có luật pháp. Nắm đấm của ai to hơn người đó nắm pháp luật. Saga cười , rồi đột ngột xoay người lại đấm về phía Bích Lệ Ti. Ở nơi đó, có tên béo ú giơ tay lên chuẩn bị chụp lấy kiều đồn của Bích Lệ Ti. Saga chú ý người này lâu. Vừa rồi khi ba vừa “ nên gây chuyện” là gan của người này chợt to lên, giơ tay về phía kiều đồn của Bích Lệ Ti. - Kiệt kiệt!! Saga khát màu nhìn tên béo: - Huynh đệ, tai cậu có vấn đề rồi. Chúng tôi thích phiền toái, nhưng lại sợ phiền toái. Saga cười lạnh rồi bóp chặt tay. - A!!!!!!!! tiếng kêu thảm thiết vang lên. Thanh này như heo bị làm thịt, khiến người khác phải mủi lòng. - Kiệt kiệt!! Có dũng khí nhưng có thực lực, phải là chuyện tốt. Saga lại dùng sức bẻ tay của tên kia. Tiếng heo kêu cũng chẳng hấp dẫn người xung quanh. Sau khi bẻ lấy tay của tên béo, Saga làm như có việc gì tiến lên phía trước. Loại chuyện này biết xảy ra bao nhiêu lần ở cái trấn này, cũng chẳng hấp dẫn được mọi người nữa. Viu!!! Saga vung tay lên, ném tên béo ra ngoài. Loại việc này chẳng bõ bèn gì, nên cũng gây rắc rối cho đám người Cao Lôi Hoa. Chỉ có điều, Bích Lệ Ti và Lam Lỵ hai phải chú ý xung quanh, để tránh bị chiếm tiện nghi. Sau khi dạo vòng Dong binh trấn, và tìm được khách sạn sạch . Nhóm người Cao Lôi Hoa liền tiến vào trong. Tìm địa phương sạch để ngồi xuống, rồi Cao Lôi Hoa lại đứng dậy để gọi chút thức ăn. Sau khi đồ ăn ra, nhóm người bắt đầu hưởng thụ bữa ăn xa hoa nhất trong mấy ngày qua. - Mùi vị ngon. Cao Lôi Hoa nếm miếng thịt bò. cảm thấy mùi vị thức ăn ở đây cũng đến nỗi quá kém. Lần ăn cơm này, Cao Lôi Hoa cũng sợ có tiền. tại trong lồng ngực của còn mang theo kim tệ của hai tên nọ khi ở “ Băng tuyết đế quốc”. Khách sạn hổ là nơi tìm kiếm thông tin dễ dàng nhất. Đặc biệt ở cái nơi hỗn tạp như thế này, tin tức luôn được liên thông. Khi nhóm người Cao Lôi Hoa còn hưởng thụ bữa com trua số thanh truyền đến tai bọn họ. - Này, ngươi nghe chưa. Hổ tộc của thú nhân tộc hình như muốn độc lập? Dong binh Giáp . - Tin này cũ rồi, bọn ta biết từ mấy ngày trước cơ. Người dân Ất tiếp. - A? Các ngươi biết rồi? - những thế, ta còn biết nhiều hơn cơ. Người dân Ất : - Nghe lần này, hổ tộc phải chỉ đơn giản muốn độc lập đâu. Dường như có bài quốc gia nhân loại đứng ở sau hổ tộc đó. - A, chẳng lẽ bọn họ sợ Thú Nhân đế quốc trả thù hay sao? Nghe , trong Thú Nhân đế quốc gần đây xuất mười tên thánh giai. tại ai dám động vào thú nhân tộc chứ. Dong binh Giáp nghi hoặc hỏi: - tại, dường như thực lực của thú nhân đế quốc là đứng đầu đại lục mà. - Ngươi biết rồi. Người dân Ất đắc ý : - Nghe thú nhân đế quốc mạnh mẽ như vậy, đám quốc gia nhân loại mới yên lòng. Nên bọn họ muốn chia tách thú nhân đế quốc ra. Mà tại thú nhân đế quốc cũng biết màn kịch này làm sao mà trả thù được. Hơn nữa Thú nhân đế quốc còn muốn tổ chức “ma vũ hội” , tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào bọn họ. Cho dù bọn họ muốn trả thù cũng thể. - Như vậy, việc Hổ tộc độc lập là điều chắc chắn? Lúc này, chiến sĩ ở cạnh nghi hoặc hỏi. - Điều này cũng chưa biết được, phải xem Thú hoàng làm thế nào. Nghe , thú hoàng rất trâu nhưng lại có đứa bé mười tuổi lại đứng lên đoàn kết toàn bộ thú nhân dế quốc. Ta nghĩ rằng, hổ tộc muốn độc lập cũng phải rất dễ dàng. Người dân Ất giọng : - Xem ra, đám nhân loại đế quốc muốn cho thú nhân đế quốc cuộc sống tốt lành. ... ..... ..... .... Cao Lôi Hoa nhíu mày lại. - Đúng rồi, Saga, cái “ ma vũ hội” bao giờ tiến hành? Cao Lôi Hoa trầm tư lúc rồi ngẩng đầu lên hỏi. - Là ngày hội thể thao. Saga cung biết Cao Lôi Hoa mù tịt về mấy chuyện này, nên đành phải giải thích cho hăn biết “ma vũ hội” là gì. tại, Cao Lôi Hoa so với trước kia còn tốt hơn nhiều. Hồi trước còn biết tí gì về phiến đại lục này. Cao Lôi Hoa gật đầu. Dường như ma vũ hội này có giống với thế vận hội Olympic ở Địa Cầu. Xem ra mấy tháng này, Nguyệt Sư có nhiều khó khăn đây. - Sao vậy ba. Saga nhìn thấy điểm khác thường mặt của Cao Lôi Hoa. - Người lo lắng cho nhị đệ à? - Ừ! Cao Lôi Hoa gật đầu, Nguyệt Sư là đứa con ổn trọng nhất. Tuy rằng tuổi của lớn ,nhưng cách hành của lại mang phong cách của người bề . Nhưng dường như thoe đám dong binh này , thân làm thú nhân vương giả, nó cũng phải suy nghĩ nhiều lắm. Khi nó ra tay cũng phải nhìn trước nhìn sau, biết Nguyệt Sư chọn như thế nào ? thèm để ý mà dẹp loạn hồ tộc, hay là kiên nhẫn chờ “ma vũ hội” trôi qua? “ Có nên giúp con chút nhỉ?” Cao Lôi Hoa thầm nghĩ. - thôi. Dường như mọi người cũng ăn xong, Cao Lôi Hoa liền đứng lên . Đám người Saga gật đầu rồi theo Cao Lôi Hoa hướng ra ngoài cửa. Ngay khi Cao Lôi Hoa bước ra khỏi cửa, Cao Lôi Hoa liền dừng lại. Bởi vì lão Cao nghe được tin tức rất hữu ích. - Mấy người nghe gì chưa? Mấy ngày trước ở Y Đức Lỗ vương quốc ( vương quốc lấy Phong thần làm tín ngưỡng) xuất phong xà nắm giữ sức mạnh của thần. Sáng nay vừa xuất đầu chúng ta. lão dong binh . - Cái mà lão chính là phong xà – hóa thân của Phong Thần ở Y Đức Lỗ vương quốc? Mạo hiểm giả kia hỏi lại. Phong xà? Nghe thấy hai chữ này, Cao Lôi Hoa liền ngừng chân lại. - Xin hỏi. Cao Lôi Hoa mỉm cười với lão dong binh: - Chuyện về phong xà là như thế nào ? - Tiểu huynh đệ là người bên ngoài tới đúng ? Lão dong binh kia đánh giá Cao Lôi Hoa rồi cười . - Vâng. Cao Lôi Hoa gật đầu. - A, chuyện cậu hỏi tôi biết. Chuyện này sớm lan ra đây rồi. tới Phong xà, phải kể tới đó vài ngày trước. Nó từng xuất ở Y Đức Lỗ vương quốc, rồi triển khai sức mạnh của thần. Rồi được người dân của Y Đức Lỗ vương quốc coi là hóa thân của thần. Khi chiều nay, chúng ta qua nới này, thấy nó chạy đến từ hướng kia. Lão dong binh chỉ hướng cho Cao Lôi Hoa. Nhìn phương hướng mà lão dong binh chỉ. Trong lòng Cao Lôi Hoa liền động đậy, bởi vì phương hướng mà lão chỉ chính là hướng của Lôi Thần điện. - Vị lão ca này, cho hỏi nó về hướng nào? Cao Lôi Hoa hỏi. - Ha ha, điều này còn phải hỏi sao? Tự dưng là phải thẳng rồi! Cũng phải , tốc độ của phong xà quá nhanh. Chỉ trong chớp mắt vượt qua tầm nhìn của bọn ta. Lão dong bình cười với Cao Lôi Hoa. Việc này Cao Lôi Hoa có thể khẳng định. Phong xà này chính là phong xà vừa thoát khỏi bàn tay . ngờ hay bằng hên, nó lại tới nơi Cao Lôi Hoa chuẩn bị đến – ác ma chiểu trạch. - Cám ơn lão ca. Cao Lôi Hoa đưa vài kim tệ cho lão dong binh: - Đây là huynh đệ tôi mời lão tiền uống rượu. - Ha ha Lão dong binh cũng khách khí tiếp nhận kim tệ của Cao Lôi Hoa. Khi lão còn cười, đám người Cao Lôi Hoa nhanh chóng tới vùng hẻo lánh. Nghe được lời của lão dong binh kia, Cao Lôi Hoa nhận ra việc. Dường như ma thú có thần cách dùng phương pháp trá hình để khống chế các quốc gia nhân loại. Cũng biết bọn chúng có chủ ý gì. Nhưng tất cả mọi chuyện đều được giải đáp người phong xà! Cao Lôi Hoa nhếch miệng cười. Tên phong xà kia cũng xui xẻo. Thiên hạ rộng lớn, đâu lại tới ác ma chiểu trạch. Điều này giống với câu ở Địa Cầu: Thiên đường có lối , địa ngục cửa lại vào… … …
Chương 387: Đừng làm phiền người nào tên là Cao Lôi Hoa. - Ba, lời của lão dong binh kia tên đó đúng là tên phong xà chạy trốn. Sau khi ra khỏi nhà trọ, Saga . - Đó chính là phong xà. Cao Lôi Hoa gật đầu : - nghĩ phong xà lại chạy về hướng đó. Chậc, có lẽ cũng do vận khí của chúng ta. Lần này cho nó chạy thoát nữa. - thôi các con! Hết giờ nghỉ rồi! Cao Lôi Hoa cười . Cầu Cầu bay lên trung rồi biến thành Tứ Dực Ngân Phi Long lớn. Mọi người trong Dong binh trấn đều hét lến, còn bốn người vẫn bình thản nhảy lên lưng Cầu Cầu. - Cầu Cầu, dùng toàn lực phi hành. Cao Lôi Hoa vỗ vỗ Cầu Cầu: - Lần này thể để cho phong xà chạy thoát. - Rống!! Cảm thấy được ý tứ của Cao Lôi Hoa, Cầu Cầu rống lớn tiếng rồi phóng cật lực… … Theo chỉ dẫn của Cao Lôi Hoa, Cầu Cầu cứ bay thẳng về phía trước. Cuối cùng, bọn họ tới được “ trong mười cấm địa” – ác ma chiểu trạch. - Ách, ba ơi, nơi này là ác ma chiểu trạch? Saga kinh ngạc nhiền mặt đất bạt ngàn. Tuy rằng chưa bao giờ đến đây, nhưng địa phương này là trong “Thập đại cấm địa”, mọi người đại lục cũng phải có kiến thức nhất định về những đại phương này. Mỗi trường học cũng phải giảng giải kỹ về điều này. Thân là học sinh của học viện Ma võ thánh Peter , Saga liếc mắt cũng có thể nhận ra đây là ác ma triểu trạch. Thiên đường của ác thú, nơi có vô số cạm bẫy thiên nhiên, là cơn ác mộng của loài người. Trừ bỏ những ma thú trong đó ra, ai biết trong đấy có bao nhiêu cạm bẫy. Nhưng đáng sợ của ác ma triểu trạch phải là vì số lượng lớn ma thú. Mà nguyên nhân làm người ta sợ hãi là đám ma thú này hề là chúa tể của địa phương này. Bởi vì, gần đây trong ác ma triểu trạch xuất nhóm người đến đây với mục đích bất hảo. Ma thú trong ác ma triểu trách lâm vào tính thế tốt, bị rơi vào vị thế của kẻ bị săn đuổi. Vấn đề sinh tồn của bọn chúng đa bị đe dọa nghiêm trọng. Đám người này phải là ai khác mà chính là vạn tín đồ của Cao Lôi Hoa – Độc Nhãn Cự Nhân. Đám Độc Nhãn Cự Nhân nay là hậu duệ của Thái Thản cự nhân thời kỳ viễn cổ. Mỗi người bọn họ đều có lực lượng xé đôi cự long! Nếu chỉ về khả năng công kích vật lý, cho dù cự long cũng phải là đối thủ của họ. May ra chỉ có thú nhân kiêu ngạo trong truyền thuyết “ Hoàng kim bỉ mông thú” mới có thể đấu cùng họ. - Tới rồi, chính là nơi này. Chuẩn bị hạ xuống thôi Cầu Cầu. Cao Lôi Hoa . - Rống!! . Cầu Cầu lên tiếng rồi lao xuống đất. Khi hạ xuống, tiếng gầm gừ truyền vào tai bọn họ. Cao Lôi Hoa đưa mắt nhìn địa phương vừa phát ra thanh . - Ách!! Khi nhìn xuống, lập tức nở nụ cười. Nhìn xuống, ở mảnh đất trống, nơi có khoảng gần trăm tên Độc Nhãn Cự Nhân. Mà ở giữa bọn họ chính là cự xà màu xanh rống lớn. Mà cự xà dưới chân đám cự nhân này, muốn trốn thoát nhưng mà hữu tâm vô lực. Tuy rằng nó còn mạnh hơn nhiều đám cự nhân này. Nhưng số lượng của đám Độc Nhãn Cự Nhân này nhiều lắm. Gần trăm tên ép lên nó, cho dù nó muốn động cũng động được. - Là tên phong xà kia. Sau khi nhìn thấy con cự xà này, Cao Lôi Hoa chợt khẩn trương. Phải biết rằng, nó là ma thú bậc tám nắm giữ thần cách. Mà Độc Nhãn Cự Nhân cũng chỉ coi là siêu cấp ma thú mà thôi. Cấp bảy và cấp tám, thể nào so sánh được. Cho dù tại, phong xà có yếu thế nào, nhưng cũng phải đám cự nhân có thể đối phó được. Nghĩ vậy, Cao Lôi Hoa liền bảo Cầu Cầu giảm tốc độ lại… … - Lôi thần vĩ đại tại thượng! Cảm ơn ngày mang cho chúng con bữa ăn tối như thế này. Có thể phát ra thanh như thế này chỉ có tộc trưởng của bộ tộc Độc Nhãn Cự Nhân – A Nặc. Đắc. Thi Ngõa Tân Cách. Mà khi phong xà nghe được hai từ “ bữa tối”, nó lập tức sợ hãi. Chẳng lẽ nó đường đường là phong xà thần cấp mà bị mấy tên gia hỏa này ăn vào bụng chứ. Phong xà rất hạn, nó mở miệng ra cắn về phía trước - Pi! Đây là vị gì! Sau khi cắn miếng, nó liền há mồm ra. Vật nó ăn vào như những thứ chất thải, khiến no thấy ghê tởm trận. - A, aa aa!!! Lôi thần vĩ đại tại thượng, tộc trượng, tôi bị con rắn này cắn phát. tên Độc Nhãn Cự Nhân hét lên. - A, Lôi thần vĩ đại tại thượng. Tiểu An đáng thương, nó cắn được ngươi sao? A Nặc khẩn trương . - Lôi thần vĩ đại tại thượng, con rắn đáng ghét này cắn ta. biết nó có độc . Độc Nhận Cự Nhân kia trả lời. - Lôi Thần vĩ đại tại thượng. Con rắn này dám cắn ngươi, đêm nay cho ngươi toàn bộ mông rắn. Nó dám cắn nguơi, ngươi cắn lại mông nó… A Nặc : - Các huynh đệ làm thịt con rắn kia. - ….. Đứng trung, Cao Lôi Hoa cùng Saga ngơ ngốc mấy trăm tên dở hơi ở dưới đất. - Trời ơi, Lôi thần tại thượng, được rồi, sắp phải liều mạng. - Sợ cái gì!! Chúng ta có trăm người ở đây, sao phải sợ nó liều mạng! A Nặc giận giữ hét lên: - Ra tay, đập chết con rắn này. Uỳnh Uỳnh! Dưới mệnh lệnh của tộc trưởng A Nặc, mấy trăm cánh tay hùng hục đập lên người phong xà. Bị đám Độc Nhãn Cự Nhân này đánh đập, phong xà cũng dừng giãy dụa lại. - Ha ha, Lôi thần tại thượng, nó nằm thớt rồi. Bữa tối, chúng ta tới đây. A Nặc cười điên cuồng. Chẳng lẽ phong xà chết rồi? Đương nhiên phải. Dựa vào thân thể thần cấp của nó, thể chết yểu như vậy được.! Cho dù tại nó có chút sức mạnh nào, nhưng cũng thể chết dễ dàng thế được. Sở dĩ nó hành động vì nó muốn ngưng tụ sức mạnh cuối cùng của mình. Tồn tại bậc tám có tôn nghiêm của chính bọn họ. Trong trận chiến với Cao Lôi Hoa, phong xà mất xà châu. Điều này khiế nó mất phần lớn sức lực. Nhưng tại nếu muốn có được lực lượng nó chỉ còn cách, đó là thiêu đốt thần cách để lấy lại lực lượng! Đây là phương pháp lấy được lực lượng mà hủy diệt chính mình. Thiêu đốt thần cách tuy có thể tạm thời có sức mạnh hùng hậu nhưng sau này nó tạo thành tổn thương vĩnh cửu. Thậm chí cả đời bao giờ tiến giai được nữa. Nhưng giờ, phong xà còn lựa chọn nào khác. - Tê!!!! Phong xà kêu lên tiếng. ngọn lửa màu xanh ở phía đan điền bỗng xuất . cỗ lực lượng mạnh mẽ từ trong cơ thể của phong xà trào ra. - Rống!!!!! Phong xà kêu lên tiếng, thể tưởng tượng được làm sao mà con rắn có thể kêu lên tiếng như vậy. Nắm giữ lực lượng hùng mạnh, thân thể phong xà run lên! Mấy trăm tên Độc Nhãn Cự Nhân đều bị hất ra. - Đồ xấu xí nhà các người, tất ả hãy chết . Phong xà mở to cặp mắt mình nhìn chằm chằm vào hơn trăm tên Độc Nhãn Cự Nhân. - Tộc trưởng, chúng ta nên làm thế nào bây giờ. Sau khi bò dậy, đám độc nhãn cự nhân xoay người hỏi tộc trưởng, Tất cả bọn họ đều cảm giác được lực lượng người cự xà. Đây là cỗ lực lượng khiến Độc Nhãn Cự Nhân cảm thấy sợ hãi. Đây là thần lực! - Bây giờ! Hai tay của A Nặc hợp lại trước ngực rồi : - Giờ đây, việc chúng ta phải làm chính là cầu nguyện… Lôi Thần vạn năng, cầu xin người cứu con dân đáng thương của người… … -….. Cao Lôi Hoa đứng trung, ngao ngán lắc đầu, rồi lao về phía phong xà. - Hống!!!! Phong xà rít lên tiếng. Nó nhanh chóng tích tục lực lượng. Đám Độc Nhãn Cự Nhân này phải trả giá cho những việc họ gây ra. - Chết cho ta!!! Phong xà gào lên tiếng. Nó lao nhanh như chớp về đám người Độc Nhãn Cự Nhân. Nếu bị đánh trúng, cho dù làm Độc Nhãn Cự Nhân cũng bị tan xương nát thịt mà thôi. Ngay khi phong xà muốn trả thù, ánh sáng chói mắt màu trắng xuất . Đó là mái tóc màu trắng. Lúc đó, cánh tay giữ lấy đầu của phong xà. Ngay sau đó, phong xà liền cảm thấy lực lượng khủng bố từ cánh tay đó truyền tới, khiến nó thể cử động. - Là ngươi! Phong xà nhìn Cao Lôi Hoa . - tại, xem ngươi chạy đường nào. - Tê!!!!!! Phong xà rít lên tiếng, trong mắt nó lên tia ảm đạm. Cao Lôi Hoa duỗi tay phải ra : - Ta cho ngươi cơ hội sống cuối cùng. tại ký khế ước với ta. - Khặc khặc! Có phải lấy được tin tức người Sâm Lâm Thụ nên ngươi muốn lấy tin tức từ ta? Phong xà khinh thường . - Chính vậy! Cao Lôi Hoa cũng phủ nhân: - Ta lại lần nữa, sống hay chết, ngươi chọn . - Muốn lấy tin tức từ người ta sao? Phong xà nhìn chằm chằm vào Cao Lôi Hoa rồi đột nhiên rít lên: - Nằm mơ . - Muốn phản kháng sao? Cao Lôi Hoa cười lạnh tiếng: - Ngươi tưởng rằng ngươi có năng lực phản kháng sao? - Ta năng lực để phản kháng. Phong xà lộ lên tia điên cuồng: - Vậy nên chúng ta nên cùng xuống địa ngục thôi. Trong nháy mắt, thân thể của phong xà đỏ lên, và dần dần bành trướng. Cao Lôi Hoa biến sắc, cũng thể ngờ được, nó lại muốn tự bạo… …. …. Trong tòa đảo. - Đại thống lĩnh, khí tức của phong xà biết mất. Tính cả Thương Thiên Chi Lang và Đại Địa Chi Hùng, dến bây giờ chúng ta mất ba ma thú cấp bậc thần cấp. thân ảnh to lớn cúi đầu xuống, rồi ngước mắt lên nhìn thân ảnh bé khác. - Ta biết rồi! Thanh ảnh bé kia đứng lên. Cả người được chùm lên bởi chiếc áo choàng rộng thùng thình. Chỉ có thể mơ hồ thấy được lộ ra mái tóc màu đỏ. đại lục người có mái tóc đỏ nhiều. Có thể giống như Cao Lôi Hoa với mái tóc bạc. - Xem ra có vị thần hùng mạnh ra mặt. Phân phó xuống bên dưới, giảm tần suất hành động về thần cách . Thân ảnh tóc hồng bước lên vài bước rồi : - Bây giờ, việc của Thú Nhân đế quốc là quan trọng hơn cả. - , đại thống lĩnh. Thân ảnh to như ngọn núi kia tôn kính . - À, Tiểu Kim, chuyện Thú Nhân quốc thế nào rồi! Nhân ảnh tóc đỏ . - Như ngài phân phó, chúng tôi dựa vào quốc gia nhân loại, khiến cho hổ tộc độc lập. Phỏng chừng trong khoảng thời gian này, Thú hoàng “ Nguyệt Sư” cùng Lực lượng chi thần “Tra Lý” cũng đều bị nó chú ý. Hổ tộc kéo được họ thời gian. - Ngươi làm tốt lắm. Cố gắng khiến Tra Lý cách xa ra khỏi chúng ta. giờ chúng ta thể trêu chọc được. Nên phải tận lực tránh ra. Thân ảnh tóc hồng giọng . - ! Đại thống lĩnh! Thân ảnh to lớn cung kính . - có việc gì nữa ngươi lui . Phỏng chừng, mấy ngày sau ta còn phải trở về Thần giới chuyến. Thân ảnh tóc hồng . - Đại thống lĩnh, có việc tôi muốn với ngày. Tiểu Kim dường như nhớ tới cái gì nên . - . Có chuyện gì? Thân ảnh tóc hồng . - Về Thú nhân quốc vương, Nguyệt Sư. Tiểu Kim bước lên bước, lộ ra bộ dáng chân của . có bộ lông màu vàng, chân voi, lưng gấu. Nếu có thú nhân tới đây bọn họ biết đây là ai. Đây là niềm kiêu ngạo của thú nhân đế quốc. Hoàng Kim Bỉ Mông!!! - Có vấn đề gì sao? Thân ảnh tóc hồng hỏi. - chính xác hơn, là về phụ thân của Nguyệt Sư. . Đó là người tên là Cao Lôi Hoa. Hoàng kim bỉ mông : - Căn cứ vào tin tức tình báo của chúng tôi. Thực lực của nam nhân này rất khủng bố. Hơn nữa tính của cũng rất tiêu cực. bao che cho cả những đứa con của mình. Nếu biết hổ tộc trong thú nhân đế quốc muốn độc lập, có lẽ động tay vào. Đến lúc đó, nếu vào trong Thú Nhân đế quốc, liệu có gây ra ảnh hưởng cho chúng ta ? Cho nên tôi nghĩ, nên làm gì đó với , để lúc đó tránh khỏi chuyện ngờ. - Cao Lôi Hoa? Nghe được cái tên này. Thân ảnh tóc hồng chợt dừng lại. - Đúng vậy, đại thống lĩnh. Hoàng Kim Bỉ Mông - Có phải Cao Lôi Hoa là tên trẻ tuổi với mái tóc bạc? Đại thống lĩnh tóc hồng nghe thấy tên Cao Lôi Hoa liền thất thố chút. - Vâng. Đại thống lĩnh. Đó là nam nhân tóc bạc. Hoàng Kim Bỉ Mông nghi hoặc nhìn đại thông lĩnh. Khi nghe thấy tên Cao Lôi Hoa, dường như có chút cổ quái. - Cao Lôi Hoa. Đại thống lĩnh giọng , rồi mỉm cười: - Tiểu kim, ngươi hạ lệnh xuống bên dưới. Ước thúc thuộc hạ của người ,đừng bao giờ xung đột với . Kể cả con , Nguyệt Sư cũng vậy. Tận lực tránh xa ra.. Đừng có trêu tên đó là được. Nếu gặp phải , điều này lại khiến ta đau đầu. - , đại thống lĩnh. Hoàng kim Bỉ mông hô to tiếng. Đối với mệnh lệnh của Đại thống lĩnh, bao giờ suy nghĩ là đúng hay sai, chỉ biết chấp hành nó. Bởi vì, đại thống lĩnh đáng để Hoàng kim bỉ mông làm như vậy. - nghĩ được, quốc vương của Thú nhân đế quốc lại là con của , hi hi. Thân ảnh tóc hồng khẽ cười tiếng. mặt xuất tia xấu hổ…. …. - Tiểu kim, ngươi chuẩn bị . Ngày tám tháng tám sắp tới rồi, thành công hay thất bại đều phải trông vào ngày đó. Thân ảnh tóc hồng xoay người lại rồi chìm vào bóng tối…. ….
Chương 388: Con rất nhớ ba. - Còn nữa, Tiểu Kim, ngươi phái người thăm dò xem ai hạ sát thương thiên cự lang, đại địa chi hùng cùng phong xà. Thân ảnh tóc hồng vừa vừa với Hoàng Kim Bỉ mông: - Tuy nhiên, khi tra được đó là ai, các ngươi cũng đừng động thủ, đợi ta trở về rồi tiếp. - , đại thống lĩnh. Tôi cố gắng tìm ra tên giết bọn họ. Hoàng kim bỉ mông khom người xuống rồi . Thân ảnh kia gật đầu rồi về phía trước. lúc có thể tiêu diệt được cả Thương Thiên Cự Lang và Đại Địa Chi Hùng rồi buổi chiều lại giết tiếp Phong xà. Lực lượng như vậy, phải vị thần bình thường có thể nắm giữ. Vậy nên, giờ dù có tra được hung thủ là ai cũng phải đợi về mới giải quyết được. Tuy nhiên Đại thống lĩnh tóc hồng, cùng hoàng kim bỉ mông vẫn chưa biết, người giết ba tên kia chính là người mà Đại thống lĩnh vừa nên trêu chọc – Cao Lôi Hoa. ***********. Ác ma triểu trạch. Cảm giác mình bị nhục mạ quá đáng, phong xà thẹn quá hóa giận!! lữa chọn tự bạo để đồng vu quy tận! - Trời ơi, quả nhiên cùng đường dứt dậu. Cao Lôi Hoa nhìn thấy gan của phong xà cũng phải lớn lắm, mà lại chọn đồng vu quy tận. Tuy biết trước nó phản kháng, nhưng Cao Lôi Hoa cũng ngờ được nó lại lựa chọn tự bạo. ma thú cấp thần tự bạo, uy lực thể xem thường. Nếu mà làm tốt, mấy đứa trẻ và hơn trăm tên Độc Nhãn Cự Nhân bị tên phong xà kéo xuống địa ngục hết mất. - Chạy ! Cao Lôi Hoa quay người hét lớn với nhóm người Độc Nhãn Cự Nhân và Saga. Nhóm người Độc Nhãn Cự Nhân cùng Saga cũng chậm. cần Cao Lôi Hoa phải , hoàng kim Slime Cầu Cầu nhanh chóng hóa thành Tứ Dực Ngân Phi Long, kéo bao người Saga bay ra xa. Nhóm Độc Nhãn Cự Nhân cũng nhanh chóng nhấc chân chạy ra xa. Ngay khi nhóm người Saga cùng Độc Nhãn Cự Nhân vừa bắt đầu chạy trốn, thân thể phong xà bỗng bành trướng ra, rồi nổ như quả bom nguyên tử. -Ầm!!!!! vòng khí lan tỏa ra khắp bốn phía. Mấy cây đại thụ ở gần trung tâm vụ nổ bị giật gốc, bay lên như diều đứt dây rồi tan biến. số loại tiểu ma thú cũng chịu nổ sức ép của vụ nổ, chỉ trong nháy mát tan biết. Nhìn uy lực của tự bạo, Cao Lôi Hoa líu lưỡi. Uy lực còn mạnh hơn cả vũ khí hạt nhân ở trái đất gấp mấy lần. Nếu để nó chạm vào mặt đất có lẽ, toàn bộ ác ma triểu trạch bị nó phá hủy hết. - Chạy kịp rồi. Nhóm Độc Nhãn Cự Nhân chạy chậm nửa nhịp, bọn họ cảm giác được cỗ năng lượng bùng cháy phía sau lưng họ. - Lôi Thần đại nhân!!! Ahh!!! Ohh! Help!!!! Cứu!!!! - Ách!!! Nghe được lời kêu cứu thảm thiết của A Nặc. Cao Lôi Hoa đành quay người lại, đối mặt với năng lượng tự bạo. - Làm gì bây giờ? Trong đầu Cao Lôi Hoa lên vài cách chế trụ phương pháp tự bạo này. Dùng lực lượng của mình ép cỗ năng lượng kia xuống? Hay là dùng sức mạnh của mình chặn vụ nổ lại. , được. Cao Lôi Hoa nhanh chóng phủ quyết ý tưởng này. Tuy rằng phương pháp này đơn giản và hiệu quả. Nhưng đây mới chỉ là , chỉ sợ đợi ngăn chặng , lực lượng của vụ tự bạo ảnh hưởng đến nhóm Độc Nhãn Cự Nhân rồi. Xem ra chỉ còn có cách này! Cao Lôi Hoa giọng . bắt đầu ngưng tụ lực lượng của gian pháp tắc. Tuy rằng có thể gây ra hậu quả khôn lường. Nhưng tại, Cao Lôi Hoa thể quản nhiều như vậy. - Mở ra, gian. Cao Lôi Hoa quát tiếng. Hai tay của dang rộng ra. Trước lời của Cao Lôi Hoa, cái khe lớn ra trước mặt Cao Lôi Hoa. Cái khe gian ngừng mở rộng ra. Nếu ở từ xa có thể thấy được có cái miệng khổng lồ chuẩn bị nuốt cỗ năng lượng tự bạo đó. Dưới khống chế của Cao Lôi Hoa, cái miệng đen ngòm này ăn toàn bộ hết tất cả. Sau khi khe gian biến mất, khung cảnh ác ma triểu trạch trở về nguyên trạng. Dường như chưa từng xuất khe gian. - Phù … phù!!! Hai mắt Cao Lôi Hoa ra những tơ máu. Mẹ kiếp! Mở ra cái khe gian to như vậy khiến tổn thọ. Tuy nhiên, cũng hóa giải được lực tự bạo của phong xà. Nhìn nơi mà phong xà tự bạo, giờ đây xuất mỗi cái lỗ cực sâu. khối thiên thạch rơi xuống khiến làn khói đen ngừng bốc lên. Nếu có người tới đây, có lẽ họ tưởng nơi đây vị hòn thiên thạch rất lớn rơi trúng. Cao Lôi Hoa ngồi bệt xuống đất, lần này xé rách gian quá lớn. Lão Cao cảm thấy thần lực trong cơ thể dường như hoàn toàn bị rút sạch. Nhưng người xưa “nhân họa đắc phúc” Trải qua hai lần sử dụng gian pháp tắc, Cao Lôi Hoa có cảm giác được mình thành thục hơn nhiều - Oa, ba, người làm như thế nào vậy? Saga nhảy từ lưng Cầu Cầu xuống, nó nhìn chiếu hố rồi cảm thán : - Lực nổ mạnh như vậy làm sao mà ba cản được? - Dùng năng lực của gian pháp tắc đem toàn bộ vụ nổ dời . Cao Lôi Hoa cười : - Tuy nhên, nếu có cách khác, ta lựa chọn cách này. Cao Lôi Hoa nhìn thiên thạch trước mặt. Lực lượng gian cũng thể làm biến mất năng lượng tự bạo, mà chỉ có thể đem nó dời nơi khác. Cho nên, vừa lúc lẫy năng lượng của phong xà bị truyền , lão Cao cũng biết được. Phải biết rằng còn chưa có khả năng dùng gian pháp tắc chính xác như vậy. Có lẽ cỗ lực lượng đó chuyển đến nơi mà ai biết, mà cũng có lẽ nó xuất ở nơi có nhiều người. Có thể lại chuyển lên vũ trụ. Ai biết được chứ. - Ba, nếu vụ tự bạo này có thể truyền tới quốc gia nhân loại, phải hại chết rất nhiều người sao? Quang Minh thánh nữ Bích Lệ Ti nhảy xuống khỏi lưng Cầu Cầu rồi cẩn thận hỏi. - Ặc, chắc là thể. Lão Cao nhún vai , đối với người con dâu lương thiên này, Cao Lôi Hoa tự nhiên ra. Lão Cao chỉ có thể xác định là mang lực tự bạo tới Quang Minh đế quốc và Băng Tuyết đế quốc. Tuy rằng đủ chính xác nhưng về phương hướng vẫn có thể nắm giữ. - Ạ!! Lôi Thần vĩ đại!! A Nặc lao đến trước mặt Cao Lôi Hoa rồi ra tràng, vỗ mông Cao Lôi Hoa. - Hừ!!! Cao Lôi Hoa run lên, da gà nổi lên: - Có chuyện gì mau! - Lôi Thần vĩ đại, lần này ngài tới để mang chúng tôi sao? A Nặc muốn đem lời trong lòng mình ra. muốn theo lão Cao rời khỏi ác ma triểu trạch. Ở mấy tháng trong này, A Nặc cảm thấy miệng của mình nhạt nhiều. Từ khi từ Tử Nguyệt tinh tới đây, sau hồi cùng ma tộc chiến đấu. A Nặc tưởng vận mệnh của họ khác. Nhưng Cao Lôi Hoa lại đưa bọn họ từ Tử Nguyệt Tinh tới ác ma triểu trạch. Bọn họ chịu nổi khi ở nơi này. Nhóm người Độc Nhãn Cự Nhân muốn chiến đấu. có biện pháp, Độc Nhãn Cự Nhân giống thú nhân, trời sinh đều là dũng sĩ. Bọn họ vì chiến đấu mà sinh ra, cũng vì chiến mà chết . Nên khi thấy phong xà hùng mạnh, bọn họ ra đứng quanh nó. phải bọn họ biết phong xà rất mạnh. Bọn họ hoàn toàn cảm giác được hùng mạnh của phong xà. Nhưng khát vọng chiến đâu bùng lên, khiến bọn họ phải đấu trận với phong xà… …. - Các ngươi muốn theo ta rời khỏi nơi này. Cao Lôi Hoa cũng thầm nghĩ trong lòng có nên đưa đám Độc Nhãn Cự Nhân này ra khỏi ác ma triểu trạch . - A, Lôi thần đại nhân vĩ đại! Chúng con khâm phục trí tuệ của ngài. A Nặc : - Chúng con muốn ra khỏi đây. Chúng con muốn ở cái nơi khỉ ho cò gáy này. Lôi Thần vĩ đại! Xin ngài hiểu cho bọn con!! A Nặc nguyện ý làm tùy tùng của ngài, quét bỏ tất cả những bọn dị giáo đồ! Cái gì mà là Quang Minh Thần tín đồ, Hải Hoàng tín đồ, cái gì mà Hỏa Thần tín đồ, Băng Tuyết Nữ Thần tín đồ, cái gì mà Lực lượng chi thần, Vong Linh Nữ Thần tín đồ. A Nặc đem bọn chúng giết hết. A Nặc tất cả tên các vị thần, khiến cho sắc mặt của lão Cao càng ngày càng khó coi. Tại sao lại thế… Quang Minh Thần tín đồ… Con dâu của chính là Quang Minh Thánh Nữ - tín đồ trung thành nhất của Quang Minh Thần!! Hỏa Thần? Đó là người hầu trung thành nhất của . Về phần Vong Linh Nữ Thần và Thần Thú, càng cần phải . Hải hoàng? Chính là bố vợ của . Còn Băng Tuyết Nữ thần? Nếu có vấn đề gì xảy ra đó chính là người duy nhất của tại thế giới này – Tĩnh Tâm, tân nhiệm Băng Tuyết Nữ Thần!!! Trong lời của A Nặc, tất cả các vị thần đều có liên quan tới lão Cao… … - Ka kaka!! Slime!!! Slime lại biến , nhảy lên vai Cao Lôi Hoa rồi cười hô hố với tên thủ lĩnh ngốc ngếch trước mặt. - Khụ khụ!! Xem ra, chuyện đưa các ngươi ra khỏi đây đợi mấy ngày sau . Cao Lôi Hoa nghiêm mặt lại, rồi với A Nặc: - tại chúng ta đảo trung có chút chuyện, ta còn số việc phải giải quyết. - A? Lôi Thần, ngài muốn chúng con có thể ra ngoài sao? A Nặc hô lên, nhưng rồi cũng chỉ rầu rĩ cúi xuống. A Nặc biết tại sao Lôi Thần, vừa rồi còn muốn dẫn bọn ra ngoài mà giờ này sắc mặt lại thay đổi hẳn? Sau này, mãi đến khi A Nặc biết được, trong lời của mình có bao nhiêu xúc phạm. mới biết được Cao Lôi Hoa cấp cho bao nhiêu mặt mũi… … - thôi! Phong xà cũng tự bạo. Chúng ta đem Jennifer Aniston an bài lên đảo trung, rồi thú nhân đế quốc. Cao Lôi Hoa . Phong xà chết, toàn bộ manh mối đều bị chặt đứt. tại nếu bọn họ muốn tìm manh mối cũng chỉ có thể đến Thú Nhân đế quốc mà thôi. Sâm Lâm Thụ từng , dường như đám ma thú này muốn tới Thú Nhân đế quốc để lấy vật gì đó. **************************. Bỉ mông đế quốc, Lai Nhân thành. Trước mặt thú hoàng Nguyệt Sư bày chồng tư liệu. Đây là những hành động sắp tới của hổ tộc. “ Lôi tổ” của ba hổ là tổ chức tình báo và sát thủ lớn mạnh nhất thế giới. Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi có thể thui lại hết các tình bào. Tại chồng tư liệu dầy cộp này, toàn bộ về những người trong hổ tộc. Bao gồm những nhân vật trọng yếu hay những người quan hệ mật thiết với hổ tộc… … -Hừ hừ!! Nguyệt Sư cười lạnh: - Đám người này tốt, ngờ dám khi dễ thú nhân tộc chúng ta?!! Nguyệt Sư tùy tiện lấy ra phần tư liệu. Phần tư liệu này chính là về thủ lĩnh của hổ tộc, Giáo hoàng của thú thần điện – Hổ Mãnh. Theo tình báo của thành viên Lôi tổ, có vài quốc gia cử đại sứ đến muốn giúp đỡ hổ tộc độc lập. Còn có tổ chức tên là “ thương nghiệp liên minh” còn tổ ý tài trợ kinh phí cho hổ tộc. - Nhân loại đáng chết, bọn họ sợ chúng ta xử lý chúng sao? ít tướng lĩnh giận dữ . - Bệ hạ ngài , giờ chúng ta nên làm thế nào? Mấy tên tướng lĩnh cắn răng : - Chỉ cần bệ hạ câu chúng ta đem quốc gia đó xử lý!! Dám xúc phạm quyền thế của Bỉ Mông chúng ta! - HÔ, mọi người bình tĩnh. Bây giờ chưa phải là lúc đánh bọn họ. Nguyệt Sư day hai huyệt thái dương của mình rồi : - Trước hết phái sứ giả tới truyện đạt tới cho bọn họ bất mãn của Thú nhân đế quốc với những hành vi của họ. - Bệ hạ, nếu bọn họ dám bắt nạt chúng ta , tại sao chúng ta xử lý bọn họ!! Tỏ vẻ bất mãn trước bọn họ có hữu dụng đâu!! Lão ngưu nhân nắm chặt tay : - Bệ hạ cần lo lắng điều gì cả, chỉ cần ngài câu, lão ngưu ta san bằng cả quốc gia đó! Nếu làm được, ta nguyện mang đầu ta trao cho ngài!!! Lão ngưu vừa xong, đám thú binh đằng sau cũng nhao nhao lên đòi mang quân xuất chinh. - Mọi người đừng manh động, tôi cam đoan, bọn họ chắc chắn phải trả giá cho hành động của mình. Vấn đề chỉ là thời gian mà thôi. Nhìn đám người kích động, Nguyệt Sư cười khổ ngừng: - việc của đám quốc gia nhân loại, việc chúng ta cần giải quyết trước mắt là giải quyết chuyện hổ tộc. Hơn nữa phải giải quyết trước ngày mùng tám tháng tám. Vì thể diện của thú tộc, mong mọi người hãy hiểu cho ta. - , bệ hạ! Đám tướng lĩnh gật đầu, cũng gì thêm. Nhưng trong mắt họ vẫn lên bất cam. Nguyệt Sư cười khổ, cảm thấy có chút bất đắc dĩ. Thân là vua của nước, việc mà Nguyệt Sư phải suy xét cũng nhiều lắm nếu, chuyện này mà xử lý tốt, có thể khiến Thú Nhân đế quốc phải chịu tấn công của toàn bộ các quốc gia nhân loại. Mà chuyện này Nguyệt Sư cũng hy vọng xảy ra. Tuy rằng mười tên thánh giai cùng tộc Hoàng kim gia nhập, khiến thực lực của Thú Nhân đế quốc tăng nhanh, nhưng chiến tranh thể chấm dứt nhờ vạn tên hoàng kim sư tộc và mười tên thánh giai. - Ba nếu người ở đây tốt. Nguyệt Sư tựa ghế rồi nhớ tới cha , người cha nuôi kiêu ngạo. Phải tiêu diệt mọi mối hiểm nguy từ trong trứng nước. Đây là lời dậy của Cao Lôi Hoa với huynh đệ bọn họ, nhưng tại Nguyệt Sư phát , cho dù làm như thế nào cũng thể làm như ba của mình. Xử lý đich nhân của mình, cần tìm lý do nào. Chỉ cần có uy hiếp kẻ thù chắc chằn bị tiêu diệt. Nguyệt Sư cũng muốn làm vậy, nhưng khi muốn làm thế, điều cần phải suy nghĩ còn quá nhiều. - Ba à, nếu con có nửa quyết đoán của ba hay biết mấy. Nguyệt Sư cười khổ . tại, rất hy vọng có thể thấy được người cha nuôi của mình xuất , rồi đem nhưng quốc gia muốn duy trì độc lập cho hổ tộc đập chết hết. Để rồi mình có thể thoải mái đứng lên cao nhìn mấy đế quốc khốn nạn kia. - Ba à, con rất nhớ ba!! Giờ đây, sâu thẳm trong linh hồn thú hoàng vĩ đại phát ra tiếng kêu. phát ra , từ khi chào đời tới giờ, chưa bào giờ thấy nhớ cha nuôi tới vậy… …
Chương 389: Thằng nào muốn gây chuyện – Ta tiếp hết. Thủ lĩnh của miên dương ( Cừu) tộc “Dương Khai Thái” rất mệt mỏi. tại trong Lai nhân thành của Bỉ Mông đế quốc, chuẩn bị tiếp vị khách lớn. Thủ lĩnh của miên dương tộc “Dương Khai Thái” buồn bực ngồi trong đại điện. Bên cạnh là mười sáu người đại biểu cho các quốc ngia nhân loại, được sắp xếp thành hai hàng tám người ngồi bên cạnh Dương Khai Thái. Trong đó có Quang Minh đế quốc, Chiến thần đế quốc và những quốc gia hùng mạnh khác. Dương Khai Thái tay chống cắm, mắt vô thần nhìn mười sáu người này. Mười sáu người này như mười sáu khẩu Ak bắn liên tiếp vào tai của của . Mà nội dung mà họ cũng chỉ xung quanh những thứ như “ phản đối thú nhân đế quốc cho hổ tộc dành độc lập, phản đối Thú Nhân đế quốc vì ngăn cho hổ tộc dành độc lập mà dùng thủ đoạn bạo lực.. ''. Mẹ nó, mười sáu quốc gia này chắc chắn là người đỡ đầu cho hổ tộc. Thủ lĩnh cừu tộc, bĩu môi, thầm nghĩ trong lòng. Xem ra hổ tộc muốn độc lập cũng phải tốn phen công phu. Hai ngày trước, Nguyệt Sư bệ hạ gọi tới đây, rồi phân phó tiếp đãi mười sáu vị sứ giả này. Dương Khai Thái nhớ, Nguyệt Sư từng với câu: - Chỉ có dương tộc mõi có đủ sức để chịu đựng mười sáu tên sứ giả này… .. Nguyệt Sư bệ hạ quả cao tay. Nếu phải tính tình lão Dương ta tốt, đúng là đỡ được bọn chúng. Nếu đổi người khác có lẽ bọn họ rút búa ra chém rồi. Bất đắc dĩ nhìn mười sáu tên sứ giả, Dương Khai Thái híp mắt nhìn xung quanh. Kỳ , từ hai ngày trước, Nguyệt Sư mang gần như toàn bộ tinh của thú tộc tới hổ tộc – Mãnh hổ thành rồi. tại bọn người này ngồi lại đây cũng chỉ là vô dụng? Thời gian qua hai ngày, mười sáu quốc gia cuối cùng cũng thể kiên nhẫn hơn được nũa. Trong thời gian này, bất kỳ vị sứ giả này cũng cố gắng bày ra ý tứ của mình mà tên thú nhân kia vẫn cứ ngồi ngây ngốc trước mặt bọn họ. Cuối cùng các vị sứ giả tức giận. - Này, ta cho lão sơn dương nhà ngươi biết. vị sứ giả đứng lên , là đại biểu của “ thương nghiệp liên minh”: - Thú nhân đế quốc có thái độ gì vậy? Các ngươi tính gì vậy? Đây là cách đất nước của các ngươi đối xử với sứ giả của mười sáu đế quốc sao? Cho dù lễ phép cũng phải đến mức nào đó thôi chứ. - Trời ơi, Nhạc Phúc huynh. Chuyện này cũng có biện pháp. Nghe giờ Thú nhân đế quốc do tên tiểu tử làm thú hoàng nên mới có lễ nghĩa như vậu đó. người nữa lại đứng lên cạnh khóe Thú nhân đế quốc. - Khi tổ chức vận hội, Thú nhân đế quốc nên có bạo động! Nếu hậu quả khó lường đấy. nam nhân gày gò đứng lên quát Dương Khai Thái. - Mẹ nó, gọi người chủ trì của các ngươi ra đây! Chúng ta tuyệt đồng ý việc Thú Nhân đế quốc sử dụng bạo lực đối với hổ tộc. Hôm nay chúng ta phải nhân được câu trả lời thuyết phục. đừng trách chúng ta, Tên mập mạp của thương nghiệp liên minh hung hăng với Dương Khai thái: - Nếu trong sáng nay, chúng ta nhân được câu trả lời. hậu quả, Thú Nhân đế quốc của các ngươi tự mình gánh vác. - Gọi người điều hành của các ngươi ra. - Kêu người đại biểu của thú nhân đế quốc ra đây. Có người trước, có kẻ theo sau. Nơi này biến thành mảng nháo loạn. Thảm rồi Dưới tiếng gầm rú của mười sáu người này.Dương Khai Thái phát khổ, thầm lau mồ hôi lạnh rồi quay lại nhìn hai dũng sĩ hoàng kim sư tộc cùng hoàng kim sư tử thanh giai nấp gần đó. Có hậu thuẫn hùng mạnh như vậy, lòng Dương Khai Thái cũng yên hơn. Nhưng tại ,việc tới mức sinh tử của thú nhân đế quốc. Trong lúc nhất thời cũng biết phải gì bây giờ. Nghe lời của bọn họ nếu nghe được câu trả lời vùa lòng bọn họ gây bất lợi cho Thú Nhân đế quốc. tình tăng đến mức độ này rồi tiểu tộc trưởng con như thể quyết định được rồi. - A, Thần thú vĩ dại, cầu người hãy cứu giúp con dân đáng thương của người! Dương Khai Thái chỉ có thể cầu nguyện trong lòng. Chi!!!!! Dường như ứng với lời nguyện của Dương Khai Thái, trong đại điện xuât nhân loại trong tầm mắt của mọi người. Khi thân ảnh đó xuất , tất cả mọi người đều quay đầu nhìn chằm chằm vào nam nhân kia. - Ta chưa vào cửa thấy ồn như vậy. Lão Cao đẩy cửa vào với bộ mặt khó chịu. Là nhân loại. Hơn nữa lại còn nam nhân rất trẻ tuổi. Ánh măt của mười sáu vị đại sữ dán vào người trẻ tuổi này. Rồi bọn họ nghi hoặc, người thanh niên này ràng là nhân loại tại sao lại có thể hành động tự nhiên trong Thú nhân đế quốc vậy? Hơn nữa người này, còn thấy chút năng lượng dao động nào. - Trời ơi, là ! Xong rồi, tại sao ở đây? Người ngồi vị trí đầu tiên bên tay trái khi nhìn thấy người vừa tiến vào, khuôn mặt trở nên tái nhợt. là đại biểu của quốc gia nhân loại mạnh nhất – Quang Minh đế quốc. Bởi vì là người của Quang Minh đế quốc nên mới nhận ra được nam tử trẻ tuổi này. vẫn cảm thấy sợ hãi người này từ tận sâu trong linh hồn. Nam nhân này ở Quang Minh đế quốc còn được biết với cái tên – Ác mộng của Quang Minh đế quốc “Cao Lôi Hoa”… … Nhớ lại vụ việc thái tử Ifa và “hồ nữ” kia, vấn đề mà khơi mào cuộc chiến với Thú nhân đế quốc. Nhưng sau này, nam nhân đáng sợ này xuất ở trước của hoàng cung của Quang Minh đế quốc, rồi dùng sức mạnh đánh bại lực lượng pháp sư mạnh nhất đế quốc, hơn nữa còn giết chết cả đại đội lôi hệ pháp sư. Như là cùng đẳng cấp, lôi hệ pháp sư trước mắt chẳng khác nào con kiến, bị giết hại rất dễ dàng. Lúc đó, rất vinh hạnh ở trong hoàng cung Quang Minh đế quốc, và cũng rất may mắn chúng kiến được thủ đoạn của đối phương. Nên vẫn rất sợ nam nhân trước mặt này. biết rằng nam nhân này hề vô hại như vẻ bề ngoài của mình. Nhưng tại sao tên này lại tới đây? Sứ giả của Quang Minh đế quốc nhìn trộm Cao Lôi Hoa? Chẳng lẽ? Đột nhiên nghĩ tới chuyện khác – thú hoàng của Bỉ Mông đế quốc là Nguyệt Sư – là đứa bé. Mà trong trí nhở của , tên Cao Lôi Hoa này từng vì người con trai tên là Saga mà tiêu diệt cả nhà thân vương “ Peter Larsen”. “Quang Minh Thần vĩ đại tại thượng, cầu mong nhìn thấy con.” Sứ giả của Quang Minh đế quốc thầm cầu nguyện trong lòng. Nhưng may, Quang Minh Nữ Thần lại có quan hệ mập mờ với Cao Lôi Hoa. Nêu cho dù có cầu nguyện đến mỏi mồm Quang Minh Nữ Thần cũng đáp ứng. Lão Cao nhìn qua rồi nở nụ cười. Vài ngày trước, vì muốn phân xem mười sáu sứ giả ở quốc gia nào nên Dương Khai Thái đưua họ khối quốc huy. Cao Lôi Hoa sống tại Quang Minh đế quốc cũng được khỏang thời gian, nên cũng rất quen thuộc với quốc huy của Quang Minh đế quốc. Đó là vầng thái dương màu trắng bên trong đó có khỏa thập tự. - Người của Quang Minh đế quốc? Cao Lôi Hoa thâm thúy nhìn sứ giả của Quang Minh đế quốc. - Đúng vậy, Cao Lôi Hoa các hạ, vinh hạnh khi gặp ngài. Tôi là đại sứ của Quang Minh đế quốc phái tới đây cho kỳ thế vận hội sắp tới. Ngài đừng hiểu nhâm, chúng tôi có ác ý. Quang Minh đế quốc cũng là trong những người tổ chức thế vận hội, lần vận hội này chúng tôi đến. Sứ giả của Quang Minh đế quốc rụt rè , khi trả lời thỉnh thoảng còn phải liếc mắt nhìn Cao Lôi Hoa. sợ nếu sai phải theo chân thân vương Peter Larsen… … Khi sứ giả của Quang Minh đế quốc lộ ra bộ mặt hoảng sợ này. Mười lăm người khác cũng lộ ra biểu tình nghi hoặc. Bọn họ vốn cảm giác được chút lực lượng nào người thanh niên này. Nếu nhìn vào tầng năng lượng dao đông này, người thanh niên này căn bản có chút lực lượng nào. Vậy tại sao Quang Minh đế quốc lại phải sợ người nư vậy? Chẳng lẽ người thanh niên này thuộc quốc gia rất mạnh mẽ? Mà cũng phải vậy, phải biết rằng Quang Minh đế quốc là quốc gia hùng mạnh nhất đại lục, làm sao có quốc gia nào mạnh hơn được? Rồi tất cả các đại biểu của mười lăm nước đều lộ ra biểu tình khinh miệt. Đường đường là đại biểu của Quang Minh đế quốc mà lại bị người có sức mạnh dọa tới mức độ này. Nhưng ngay lúc đó, vẻ mặt của đám người này trở thành hoảng sợ. cỗ áp lực nhanh chóng lan ra khắp đại điện! Loại khí khiến mọi người cảm thấy sợ hãi! Mọi người đều tự chủ nhìn vào nơi phát ra cỗ uy áp – Cao Lôi Hoa. - Chậc, các ngươi cũng biết sợ cơ à? Hỏi các ngươi, lúc nãy các ngươi ầm ỹ cái gì? Cao Lôi Hoa liếc mắt nhìn những người ở trong đại điện. Phàm là ai bị ánh mắt của Cao Lôi Hoa quét qua đều nhịn được cúi đầu xuống, ai dám đối diện với con mắt đen đó. - Hừ! Cao Lôi Hoa hừ lạnh tiếng. Lúc ở ngoài, nghe được bên trong điện phát ra những câu kiêu ngạo khiến phải tức giận. - Sao? Cho các ngươi ầm các ngươi ? Cao Lôi Hoa cười lạnh tiếng: - cút cho ta. Thanh của Cao Lôi Hoa cao nhưng lại truyền được đến hết tai của các sứ giả. - Trở về với chủ của các ngươi. Cao Lôi Hoa đến cạnh sứ giả của Quang Minh đế quốc: - Bảo bọn ngu kia thông minh lên tí. Nếu , đứa nào muốn giương oai, ta đều tiếp hết. - Bây giờ cút hết . Ta hy vọng các ngươi ở đây. Cao Lôi Hoa đập mạnh lên bàn hội nghị - Ầm! Mọi người đều trợn mắt nhìn, hóa ra cái bàn bị biến thành bụi phấn. - Ngươi, ngươi đe dọa ta sao!! ngón tay đeo nhẫn chỉ về phía Cao Lôi Hoa… …. ….
Chương 390: Cha con đồng lòng - Ngươi, ngươi là ai? Ngươi de dọa ta sao?! Ngón tay đeo nhẫn đó chỉ về phía Cao Lôi Hoa. Ngón tay béo múp đó đeo đầy những chiếc nhẫn lấp lánh đá quý, chủ nhân của cánh tay này chính là đại sứ của liên minh thương nghiệp của đế quốc thương nghiệp. gân cổ lên : - Ngươi có biết hành vi của ngươi có ý nghĩa gì hả? cho ngươi biết, ngươi lúc này đe dọa, uy hiếp đại sứ đại diện cho cả cường quốc! Nhạc Phúc Kim đắc ý chỉ vào Cao Lôi Hoa quát. Tuy e ngại khí thế mà Cao Lôi Hoa phát ra, nhưng lúc này trong lòng có từ ngữ nào để miêu tả cảm giác sung sướng hưng phấn lúc này! Vừa rồi đại sứ của Quang Minh đế quốc vừa đối mặt với gã trẻ tuổi này lập tức có vẻ sợ hãi thôi, mà bây giờ, lại có thể ra mặt đứng ra chất vấn gã trẻ tuổi này, lập tức có cảm giác mình cơ Quang minh đế quốc. Loại cảm giác này là phê! Rất phê ! Phải biết rằng, bởi vì nguyên nhân đế quốc thương nghiệp là liên minh các thương nghiêp, tuy rằng giàu có, nhưng về các mặt khác của đất nước vẫn còn kém rất nhiều. Cho nên ở trong số mười sáu vị đại sứ các nước ở đây gã mập Nhạc Phúc Kim này có cảm giác thua sút rất nhiều. Mà bây giờ, trong lúc các đại sứ các nước e ngại trước khí thế của Cao Lôi Hoa lại có gan ra mựt. Cảm giác này làm cho mập mạp Nhạc Phúc Kim cảm thấy quá tuyệt vời! Mà đứng trước hành vi của mập mạp Nhạc Phúc Kim mười bốn vị đại sứ trừ Quang Minh đế quốc ra lập tức như được hồi chuông cảnh tỉnh. Cả mười bốn người đều nghĩ ngờ mười sáu người lại bị khí thế cảu gã thanh niên doa cho khiếp vãi, thậm chí có ý bỏ chạy nữa. Nghĩ vậy cả mười bốn người đều cảm thấy mắt mặt, nhục ! - bạn trẻ, tuy ta biết ngươi ở Bi Mông Trung Hoa có thân phận gì. Nhưng lúc này đây, ngươi hẳn nên đại diện cho đế quốc Bỉ Mông Trung Hoa đúng ? Nhạc Phúc Kim chỉ vào Cao Lôi Hoa : - Ta muốn biết, chẳng lẽ hành động vừa rồi của ngươi là đại biểu cho cách chiêu đãi đón tiếp khách của đế quốc hay sao? - Các ngươi mà cũng xứng làm khách của đế quốc Bỉ Mông sao? Cao Lôi Hoa bội phục bọn người vô sỉ trước mặt! Quấy nhiễu nội chính của người khác, còn dùng hành động thực tế để duy trì Hổ tộc độc lập: người như vậy mà vẫn còn mặt dày tự nhận mình là khách quý của đế quốc người ta! Cao Lôi Hoa bĩu môi: - Tên vô sỉ. Ta nhớ ta có với các ngươi rồi, lúc này, các ngươi có thể đứng dậy và ..phắn !! - Cuồng vọng! - Tên kiêu ngạo, dùng máu tươi của ngươi để trả giá ! Nhóm về đằng sau các đại sứ lập tức tức tối, rút trường kiếm bên hông ra, xông lên tấn công Cao Lôi Hoa. Mà mười lăm vị đại sứ vẫn ngồi yên ghế của mình, dùng ánh mắt trêu trọc giống như xem kịch vui nhìn đám thị vệ xông đến phía Cao Lôi Hoa. - Thu hồi đao của các ngươi , nếu các ngươi hối hận. Đại sứ Quang Minh đế quốc đau khổ đưa ra lời khuyên. Nhưng lời khuyên bảo của lão khiến mười lăm vị đại sứ quán cảm kích mà dừng lại, mà chỉ tăng thêm khinh thường trong con mắt của mười lăm vị này đối với Quang Minh đế quốc. - Đái sứ Quang Minh đế quốc tôn kính, nhát gan của ngươi khiến cho ta cảm thấy hổ thẹn thay. Nhạc Phúc Kim chút do dự bồi thêm dầu vào lửa: - Từ khi nào mà lá gan của ngươi lại trở nên như gan thương thử( loại chuột) thế! Sắc mặt của vị đại sứ Quang Minh đế quốc trở nên khó coi hẳn. Gan thương thử. loại ma thú cấp thấp. Thậm chí có người còn đánh giá cấp bậc của nó thấp hơn Slime. Bởi vì loại ma thú này căn bản có chút lá gan. Cho dù đối phương có yếu hơn nó, đề đầu cưỡi cổ nó, có cũng có phản kháng. Các đại sứ đều ném ánh mắt khinh bỉ nhìn về phía đại sứ Quang Minh đế quốc. Sau đó khỏi đắc ý nhìn những tên thị vệ của mình lao tới. Có thể theo bọn họ vào lãnh thổ đế quốc Thú Nhân, tất nhiên trình độ của những cận về này phải là kiếm sĩ phổ thông bình thường rồi. Những thị vệ này đều có thực lực ngoài cấp năm. Mười mấy chiến sĩ cấp năm cùng xông tới thù cho dù gã cường giả cấp sáu cũng khỏi luống cuống tay chân! Bọn họ rất muốn xem Cao Lôi Hoa làm như thế nào khi đối mặt những thị vệ này. Cả nhóm thị vệ bước lại gần về phía Cao Lôi Hoa. Dưới đồng ý ngầm của mười lăm vị đại sứ, lá gan của bọn họ cũng tăng lên dở - Phải làm sao đây? Dương tộc Dương Khai Thái quay đầu nhìn những dũng sĩ của Hoàng Kim Sư tộc. - Lão Dương, cần sợ, chờ xem kịch vui Hai vị dũng sĩ Hoàng Kim Sư tộc dùng ánh mắt trêu chọ nhìn những tên ngu tới. Chẳng lẽ mấy tên này đầu bị vào nước làm cho nhũn cả rồi à? CHỉ cần nhìn khí thế mà người đó tỏa ra đủ biết người đó mạnh cỡ nào rồi. Chẳng lẽ bọn người kia cho rằng chỉ vài kiếm sĩ cấp năm là có thể sử lý được người đàn ông mà cả đế quốc Thú Nhân bội phục sao? Tất nhiên đám thị vệ đại sứ biết suy nghĩ trong lòng những dũng sĩ Hoàng Kim Sư tộc rồi, bọn họ nắm chặt trường kiếm, vội vàng muốn ra oai trước mặt đại sứ của nước mình! - Oanh~ oanh~ oanh~ Những tiếng nổ mạnh từ hướng cửa chính phát ra. Cửa đại điện của Thú Nhân Bỉ Mông Trung Hoa dành để tiếp những vị khách quý bị người tông vào . Sau đó sáu người Cao Lôi Hoa tầm mười thước mạnh mẽ vào. Cánh cửa đại điện của Bỉ Mông dành tiếp khách Cao Lôi Hoa tầm hai mươi thước. Cũng dư cho sáu gã cự nhân Cao Lôi Hoa tầm mười thước này vào. Lúc sáu người khổng lồ này vào trong đại điện, tất cả mọi người lập tức hít hơi sâu đầy kinh hãi. Đây là sáu gã cự nhân to lớn như những bức tượng thiên thần, cả sáu người có nước da màu cổ đồng, cơ thể săn chắc nhìn như ngọn núi ! người khôi ngô to lớn như ngọn núi! Cánh tay tràn đầy lực lượng! ai dám nghi ngờ uy lực sát thương của sáu người này, chỉ cần nắm đấm của bọn họ hạ xuống, chắc chắn mạng toong! Cả nhóm thị về hoảng sợ nhìn những cự nhân độc nhãn đó, trong mắt những cự nhân đó toát ra vẻ lạnh lùng. Ánh mắt bọn họ, làm cho mười mấy thị vệ thầm nuốt nước bọt. Cả người run rẩy rên rỉ, mà rên rỉ này phải từ cổ họng họ phát ra, mà đến từ đằng sau trán họ, nơi cất chứa linh hồn sợ sệt run rẩy! ) Đây là chuyện gì? Thú Nhân đế quốc sao lại có thể xuất cự nhân? Đại sứ các nước run rẩy nhìn những cự nhân này, vì cái gì mà ánh mắt của sáu gã cự nhân có vẻ được tốt cho lắm! Trời ạ! Người khổng lồ, cự nhân, chính là loại người được ghi trong những cuốn sách cổ mà thôi! Sáu gã cự nhân nhìn vòng, sau đó con mắt duy nhất khinh miệt nhìn trường kiếm trong tay những thị vệ này. Đối với cự nhân mà , hình như bọn nó cầm tăm của mình phải....Cất những cái chân to như cái cột đình, sáu cự nhân tiến về phía chiến sĩ cầm tăm! Mười mắy thị về đơ ra nhìn cự nhân, nhìn sáu ngọn núi trước, cả đám làm được đọng tác gì. Bọn họ có thể cảm giác đối mặt với nhưng cự nhân đó có thể đấu ngang tay với cự long những thanh kiếm của mình chẳng khác gì đồ chơi. Chính mìn có nên tỏ vẻ thân mật chút với những cự nhân này nhỉ? Các thị vệ này thầm nghĩ. lúc những thị vệ này tỏ vẻ mình vô hại, tỏ vẻ niềm nở đón chào những cự nhân tiếng xé gió vang lên, sáu nắm đấm như trời giáng xuống. Bất ngờ nhìn thấy nắm đấm càng lúc càng to trước mặt mình, cảm đám ai kịp trở mình! Ngay sau đó, máu đỏ và thịt trắng văng ra tứ tung! Dưới nắm đấm to tướng, cả sáu người trở thành những đầu bếp cự khôi chế biến bánh thịt chế tạo ra sáu cái bánh. Mỗi nắm đấm là miếng bánh dành cho các vị đại sứ thân các nước chết lặng ghế. - A~~~ Mấy vị đại sứ hét lên tiếng, luống cuống đưa tay hất những miếng bánh thịt bay bám người mình.... Trừ bỏ đại sứ Quang Minh đế quốc cả mười lăm đại sứ còn lại đều kinh hoảng thất thố nhìn tình hình biến đổi bắt ngờ này, ai biết vì sao sáu cự nhân này đột nhiên biến thành chơi trội như thế?! - Dám cầm đao chạy trước mặt chủ nhân chúng ta, chết! gã cự nhân có vẻ là người cầm đầu đứng thẳng người dậy, con mắt duy nhất đầy sát khí lướt qua vòng đại điện. Mẹ nó, từ xưa đến nay chưa có ai dám động đao kiếm trước mặt thần của Độc Nhãn Cự Nhân, ngay cả bọn cự long cũng dám nữa là! là biết sống chết mà! - Chậc chặc. Đúng là tác phẩm hoàn mĩ Bàn tay của Dương tộc Dương Khai Thái vuốt râu dê của mình, nhìn sáu cái bánh kẹp thịt bẹp lép nằm dưới sàn mà . Là thành viên đế quốc Thú Nhân, cho dù phải là chiến sĩ của đế quốc. Nhưng lão cực kì thích thú tác phẩm nghệ thuật này, tác phẩm "nữ thần chiến tranh" Lão Dương vừa , lập tức khiến chó mười sáu vị đại sứ rợn tóc gáy! - đám ngu như trâu. Ăn với chả , biết khiêm tốn là gì! Cao Lôi Hoa vẫy tay sáu cự nhân. Sáu gã cự nhân nhanh chóng ra đứng phía sau Cao Lôi Hoa như những pho tượng hùng tráng. - Bây giờ, phắn chứ! Cao Lôi Hoa liếc mắt nhìn các vị đại sứ, bọn người này chỉ chuyên bắt nạt kẻ yếu mà thôi. Càng hiền lành đối đãi bọn họ, bọn họ tưởng mình giỏi lắm. Đối phó mấy tên gia hỏa như vậy, chỉ có hung hăng cho mỗi tên mỗi cái bạt tai. Bọn họ mới biết thu liễm là gì. - Ngươi, ngươi giết thị vệ của ta!! Mập mạp Nhạc Phúc Kim nhìn nhũng thị vệ biến thành bánh thịt, nhất thời mất lý trí: - Ngươi, ngươi có biết ngươi làm cái gì ? Ngươi đây gọi là hữu nghị sao ? Tốt lắm, nguyện vọng của ngươi đạt được! Ngươi cái tên chết tiệt này, cho thú hoàng của các ngươi biết. Chúng ta gặp mặt nhau chiến trường ! Ngồi mọt bên, đại sứ Quang Minh đế quốc vừa nghe thấy câu này lập tức cảm thấy ổn chút nào, lão cuống quýt lôi mập mạp lại, ý gã đừng nữa, mau câm cái miệng thối lại . là tên biết tốt xấu. Có muốn chết cũng đừng có già mồm như thế chứ, định kéo theo mấy tên bọn ta theo à, cái tên Cao Lôi Hoa này phải là người ngươi chọc được đâu. - Hữu nghị? Gặp mặt chiến trường? Ha ha ha ha! Lão Cao Lôi Hoa cười muốn sặc. Gặp nhau chiến trường? Lão Cao Lôi Hoa chưa từng nghĩ gặp nhau chiến trường. Bởi trước lúc chiến tranh bắt đầu cuộc chiến khác diễn ra dẹp đẹp những cuộc chiến loại này rồi! - Trước đó, ta cho các ngươi biết tin mừng bất ngờ nhé! Khóe miệng Cao Lôi Hoa lộ ra nụ cười mỉm, nhìn mập mạp. Người này hẳn là liên minh thương nghiệp, nếu lựa chọn khai chiến với Thú Nhân, vậy trước đó mình phải làm gì đâu nhỉ. Dọc theo đường từ Quang Minh đế quốc đến Bỉ Mông, tin tức mà Cao Lôi Hoa biết nhiều nhất chính là tin Hổ tộc muốn đọc lập. và rất nhiều cường quốc ủng hộ kiện này, tạo sức ép lên con trai mình Nghe tin, Cao Lôi Hoa liền tức giận. , Cao Lôi Hoa vất cả nuôi dưỡng mấy đứa trẻ này, vất vả lắm mới cho nó làm vua muôn thú, lập nên quốc gia. Nhưng có kẻ lại có mắt, ba lần bốn lượt gây phiền toái cho con trai là sao? - ***, vậy cho mấy cái quốc gia hoa thích trỏ mũi vào chuyện nước khác biết mùi Cao Lôi Hoa phẫn nộ Trong truyền thuyết có câu thế này--- cha con đồng lòng, sức nào cũng chịu. Mấy ngày trước Thú Hoàng Nguyệt Sư hy vọng Cao Lôi Hoa ngang trờ xuất thế đầy hoa lệ, sau đó ra mặt giết chết mấy đế quốc ủng hộ Hổ tộc độc lập này lần cho rồi. Sau đó để cho cậu đứng lên nắm quyền đất nước, cầm quân để đầu cưỡi cổ mấy đế quốc này trận Mà lúc này, việc Cao Lôi Hoa muốn làm, đúng y nguyện vọng của Nguyệt Sư