CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA) - Truyền Thuyết Thánh Kỵ Sĩ (514c)

Thảo luận trong 'Sắc Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 368: Đỉnh cao kim tự tháp, cảnh giới thần vương.
      Vũ Hinh, nhìn này thuộc thân ảnh này, Cao Lôi Hoa khó nén khỏi kích động trong lòng. có thể cảm thấy thân thể mình run lên.


      Vũ Hinh ! Cao Lôi Hoa muốn mở miệng, gọi cái tên mà mình ngày đêm thương nhớ, muốn tiến tới ôm lấy thân thể nàng vào mình, muốn hòa tan cả hai ra. Nhưng ngay sau đó, Cao Lôi Hoa mới bắt đầu cảm thấy mình thể khống chế được thân thể này !


      Căn bản chịu khống chế của , lúc này thân thể của Cao Lôi Hoa rất lễ phép lùi sang bên, sau đó tránh xe của Vũ Hinh.


      - Rin !!~


      Xe Vũ Hinh chạy như bay qua người Cao Lôi Hoa. Mà Cao Lôi Hoa chỉ có thể trơ mắt nhìn.


      Đây là chuyện gì ? Chết tiệt, rốt cuộc chuyện gì xảy ra ! Cao Lôi Hoa có thể cảm giác được, thân thể của mình chịu khống chế của . Lúc này loại cảm giác, giống như khống chế thân thể này là người khác, mà chính là lấy góc độ khác nhìn lại mọi chuyện trong trí nhớ.


      Giống như linh hồn phụ thể bám lên cơ thể, thông qua chuyện trong quá khứ, kí ức mà cảm nhận vui buồn tủi giận. Mà bản thân sao can thiệp vào chuyện diễn ra.


      - Chẳng lẽ , ta nằm mơ sao ?


      Cao Lôi Hoa bình tĩnh suy tư về mọi chuyện xảy ra người minh. Nhớ lại lúc mình qua gian vặn vẹo của thông đạo Già La. Cao Lôi Hoa bắt đầu hoài nghi minh có hay bị vây vào cái áo giác ?


      - Ha ha, Cao Lôi Hoa ngươi đến sớm nha.


      Lúc Cao Lôi Hoa nghĩ, cách đó xa gã mập chạy tới.


      - A, mập mạp , ngươi cũng đến đây à ?


      Thân thể Cao Lôi Hoa ngẩng đầu về phía mập mạp, sau đó vẫy tay. Mâp mạp này chính là gã mập vào nhà Vũ Hinh trước ngày Cao Lôi Hoa chặn đầu đạn hạt nhân. Đây cũng là trong những người em tốt nhất của Cao Lôi Hoa ở đội 13.


      - Những người khác đâu ?


      Cao Lôi Hoa hỏi. Trong trí nhớ, hôm nay hình như là ngày nghỉ ngơi cuối cùng của bốn ngày. Buổi tối hôm nay, là lúc bọn họ chấp hành nhiệm vụ. Cùng mà mập mạp ra còn có hai người nữa.


      - Tiểu Vương cùng Tiểu Đào Tử cũng gần tới rồi. Có lẽ gần đến rồi đó .


      Mập mạp tới bên người Cao Lôi Hoa cười :


      - Lần này có nắm chắc ? Lôi Hoa , phải biết rằng lần này dựa vào ngươi là chính đó.


      - Nắm chắc ? Dựa vào ta ?


      Cao Lôi Hoa cười khổ tiếng :


      - Đối phương là dị năng giả cấp sáu , lại là đỉnh cấp chuẩn bị đột phá cấp bảy. Ta có thể nắm chắc cái gì đây .


      Mập mạp cũng cười khổ, trước kia nếu gặp chuyện gì nghiêm trọng đều lái câu chuyện chuyển sang hướng khác. Nhưng lần này mâp mạp sang chuyện khác, gã thở dài. Cảm thấy thấy khó khăn . Cuối cùng, mập mạp nhìn lại Cao Lôi Hoa :


      - Lão Cao, ta muốn nhờ ngươi chuyện.


      - Chuyện gì ?


      Cao Lôi Hoa ngẩng đầu hỏi.


      - Nếu lần này, ta chết, ngươi giúp ta chiếu cố mẹ ta được ?


      Mập mạp ngẩng đầu nhìn Cao Lôi Hoa.


      - Giúp ngươi chiếu cố mẹ ngươi sao ? Được rồi. Nhưng điều kiện trước tiên là ta phải sống .


      Cao Lôi Hoa vỗ vỗ bả vai mập mạp, lời của gã làm Cao Lôi Hoa cảm thấy nặng trịch. Chứng kiến chuyện này, Cao Lôi Hoa cũng cảm thấy buồn thương theo. Trong trí nhớ, nhiệm vụ lần này, của Cao Lôi Hoa là nhiệm vụ nguy hiểm nhất trong đời .


      Lúc chấp hành nhiệm vụ này, Cao Lôi Hoa mới chỉ là dị năng giả lôi hệ mới tấn cấp năm. Mà mập mạp trước mặt chỉ là dị năng giả thổ hệ cấp bốn. Mà Tiểu Vương mập mạp mới là võ giả cấp bốn. Tiểu Đào Tử lại là gã lực lượng hệ cấp bốn luôn.


      Nhưng mục tiêu của nhiệm vụ lần này lại là dị năng giả cấp sáu !!! Cho dù là bốn người cấp cao trong trung đẳng như đám Cao Lôi Hoa cũng thể so sánh với cấp thấp nhất trong cao đẳng.


      Mà mọi người đều biết. Chênh lệch giữa cấp năm và cấp sáu đâu cứ phải là cứ nhiều người là bù được. gã dị năng cấp sáu có thể xử lý gần mười dị năng giả cấp năm cách dễ dàng.


      Vốn theo lý thuyết, loại cấp bậc nhiệm vụ này phải dành cho đám người Cao Lôi Hoa trong tổ 13. Mà vì là những vị tổ trưởng của các đội có thực lực cấp sáu mới đúng, Nhưng biết vì sao, tổ chức lại cử bốn người họ làm cái nhiệm vụ này.


      Trong lúc nhất thời, khuôn mặt mập mạp và Cao Lôi Hoa đều tối lại.


      ******************************


      Đêm khuya, nhưng ban đêm ở thành phố khác hẳn với ban đêm ở vùng nông thôn. Ở đây sôi động hơn nhiều.


      Hôm nay hình như là mười năm, Cao Lôi Hoa ngẩng đầu nhìn lên trời cao. Ở nơi đó, vầng trăng tròn chiếu rọi cả bầu trời đêm. Vốn, hôm nay là mọi người trong nhà đoàn viên – Tết Trung Thu.


      - Lôi Hoa. Muc tiêu xuất . Chúng ta phải đuổi kịp.


      Lúc này, mập mạp với ba người Cao Lôi Hoa.


      - Tốt, chúng ta cẩn thận hơn chút. Khoảng cách nên gần quá. Thực lực của đối phương mạnh hơn chúng ta, nếu cẩn thận có thể bị phát .


      Cao Lôi Hoa cũng với các đồng đội của mình.


      Mà phía sau Cao Lôi Hoa là hai người đàn ông. Gầy hơn chút la tiểu Vương, gã là cổ võ giả cấp ba. Là thanh niên gầy gò, gã mới gia nhâp đội 13 lâu. Tiểu Đào Tử lại là người đàn ông cường tráng, là dị năng giả hệ lưc lượng, là tay cận chiến cừ khôi.


      - Ừ, hiểu rôi.


      Mục tiêu xuất , đây là người phương tây khôi ngô. Đầu tiên ra từ khách sạn, sau đó dạo bước trong đô thị đêm khuya.


      - Theo sau .


      Cao Lôi Hoa đưa tay ra hiệu, cả ba người dùng phương pháp đặc thù bám theo sau.


      - Thành phố nào nhiệt phải là chỗ tốt để giao đấu. Cho nên cả nhóm cố gắng tìm nơi vắng vẻ để ra tay, hơn nữa là cần thời cơ thích hợp chín muồi.


      Nhưng mà đúng lúc này, có lẽ ông trời cũng hiểu ý, mục tiêu bắt đầu rời khỏi thành phố đông đúc, về vùng ngoại thành vắng vẻ.


      theo mục tiêu ra ngoại ô, Cao Lôi Hoa cùng đồng đội nhìn nhau. Trong mắt bốn người lên tia cười khổ, mục tiêu có lẽ phát ra bọn họ cho nên mới cố ý ra khu vực ngoại ô này.


      Nhưng cho dù là bị dẫn mũi, cả đám vẫn kiên trì theo nhiệm vụ. Bởi vì đêm này là cơ hội duy nhất của họ ! Cho dù đối phương cố ý dẫn bọn đến, bọn họ cũng chỉ có thể kiên trì.


      Cố sức gật đầu, bốn người lập tức dựa theo sắp xếp từ đầu áp sát đánh bất ngờ !


      Dị năng hệ lực lượng là Tiểu Đào Tử khẽ quát tiếng, nhảy lên tấn công đầu tiên. Hệ lực lượng là tấm thuẫn thịt tốt nhất, đồng thời cũng là người có công kích vật lý mạnh nhất trong bốn người.


      Sau đó Cao Lôi Hoa cùng hai đồng bọn khác thành thế gọng kiềm kẹp chặt lại hai bên, người còn lại bọc hậu đề phòng đối phương bỏ chạy.


      Chiến đấu, nhanh chóng bắt đầu.


      - Khặc khặc ! Đêm nay trăng tròn, xem ra màn đêm ủng hộ ta !


      thầm, người phương Tây đột nhiên cười lớn tiếng. có lẽ phát có người bám theo mình nên cố ý ra ngoại ô.


      Nhưng bây giờ đối với tiểu đội bốn người Cao Lôi Hoa mà dù mục tiêu có ý hay cũng quan trọng nữa .


      Đầu tiên Tiểu Đào Tử nổi giận gầm lên tiếng, dị năng hệ lực lượng tùy tâm mà phát ra. Tiếng xương cốt vang lên, cơ bắp phồng nên. Lúc này, vung quyền to hơn cái bát nhè thẳng mục tiêu !


      - Ha ha , đêm trăng tròn, bóng đêm xua tan !


      Người đàn ông phương Tây cuồng tiếu, đột nhiên, vô số màu bạc từ người bốc lên. Chỉ trong nháy mắt, người phương tây hóa thành con sói màu bạc !


      - Chết tiệt ! Người sói !


      Cao Lôi Hoa mắng tiếng, đêm trăng tròn, thực lực người sói tăng lên cỡ hai lần là ít.


      Chiến đấu, bắt đầu….


      - BÙm !


      tiếng nổ, quyền của Tiểu Đào Tử đánh lén nên ót người sói này. Nhưng quyền phá đá đó gây ra chút thương tích nào cho người sói.


      Ngược lại tay của Tiểu Đào Tử run lên cầm cập, có cảm giác mình đấm lên khối kim loại cứng rắn vô cùng.


      - Hú hú hú !~


      Người sói hú lên, quay người tát về phía Tiểu Đào Tử.


      Tốc độ người sói quá nhanh, tiểu Đào kịp phản ứng ăn tát này. Móng vuốt qua ngực tiểu Đào, bàn tay đầy máu xuyên qua ngực tiểu Đào !


      Mới vừa đối mặt. Bốn người Cao Lôi Hoa hi sinh người !


      Cao Lôi Hoa cười khổ, cấp ba, hai cấp bốn cộng thêm gã vừa tấn cấp năm lại đối phó với người sói trong trạng thái đỉnh điểm đêm trăng tròn. Chiến đấu như vậy chẳng khác nào lấy trứng chọi đá.


      Nhìn đồng đội bị đánh bại liên tục, lòng Cao Lôi Hoa nóng như lửa đốt.


      - Hú !


      Móng vuốt của người sói đâm sâu vào bụng mập mạp , mà bên cạnh là tiểu Vương, cũng ngã gục trong vũng máu.


      tại, duy nhất ngã xuống, chỉ có Cao Lôi Hoa.


      Ánh mắt đỏ như máu của người sói nhìn chằm chằm Cao Lôi Hoa. Cái miệng của lộ ra tia đắc ý cười. Đối với , người thanh niên 22, 23 tuổi này chết chắc rồi.


      Cao Lôi Hoa cắn chặt răng, đôi mắt đen nhìn chằm chằm người sói. bây giờ hận thực lực của mình sao quá yếu ớt, nếu có thể mạnh hơn, có thể mọi việc thế này.


      - A A A !~~


      Cao Lôi Hoa quát, lôi quang như những hạt nước mưa đánh về phía người sói. Nhưng lôi quang dày đặc này vẫn bị người sói né cách dễ dàng. Cho dù tránh được người sói cũng dùng móng vuốt bóp tan lôi quang đó.


      - Khặc khặc, bây giờ đến phiên ngươi. Dị năng giả lôi hệ cấp năm.


      Người sói giơ móng vuốt lên bước lại gần Cao Lôi Hoa.


      Nhìn đồng đội gục ngã trong vũng máu, lại nhìn thấy người sói xuyên qua lôi quang dày đặc lại gần. Lúc này, Cao Lôi Hoa xác định được đây là hay là giấc mơ nữa. Cũng biết tại mình là Lôi thần có sức mạnh kinh thiên hay chỉ là dị năng giả lôi hệ cấp năm yếu ớt.


      Mà bây giờ, , khao khát, khao khát đột phá, khao khát lực lượng.


      - Lực lượng, ta muốn lực lượng ! Ta muốn đánh bại hết mọi lực lượng !


      Đôi mắt đen của Cao Lôi Hoa đỏ bừng lên, lúc này quyết tâm khao khát lực lượng được gieo vào trong lòng Cao Lôi Hoa.


      - Khặc khặc. Muốn lực lượng ? Muốn đột phá ? Khặc khặc , lực lượng phải là có được ! Đột phá cũng phải đột phá là đột phá đâu !


      Người sói cười quái dị. Giơ móng vuốt bén nhọn chụp xuống đầu Cao Lôi Hoa.


      Móng vuốt của người sói lớn dần trong mắt Cao Lôi Hoa…


      Cả thế giới trong mắt Cao Lôi Hoa đều tối đen, trong mắt chỉ còn hình ảnh cái móng vuốt của người sói to dần. Cái móng vuốt này càng lúc càng lớn


      Đột nhiên, tia chớp màu vàng xẹt qua thế giới ảm đạm trong mắt Cao Lôi Hoa , cảm giác kì quái dâng lên trong lòng Cao Lôi Hoa ! Giống như người chết đuối vớ được phao, Cao Lôi Hoa cố gắng bắt lấy tấm pháo đó….


      Rốt cuộc, lĩnh ngộ được cái phao cứu sinh đó,…, đột phá !


      Nháy mắt, khí thế bá đạo từ người Cao Lôi Hoa tràn ra ! Cao Lôi Hoa đột phá !


      Mà người đột phá chỉ dị năng giả lôi hệ cấp năm trong trí nhớ. Mà đột phá còn có Lôi thần Cao Lôi Hoa……….


      Lúc móng vuốt của người sói chạm đến đầu Cao Lôi Hoa Cao Lôi Hoa đưa tay ra bóp cái !


      - Bụp !


      Có cái gì đó hinh như vỡ tan !


      gian ! Bị bóp nát là gian, là gian mà Cao Lôi Hoa và người sói kia chiến đấu. tại, gian này bị Cao Lôi Hoa bóp nát .


      Nhìn lão Cao trước mặt, người sói cảm thấy móng vuốt của mình chuẩn bị chạm vào người Cao Lôi Hoa ! Nhưng chút khoảng cách đó lại khiến cho người sói cảm thấy như cách xa vô cùng tận !


      - Quả thế . Đây là gian băng hoại trong pháp tắc gian.


      Cao Lôi Hoa thầm ! Đồng thời, vòng lôi quang dưới chân Cao Lôi Hoa hình thành, vòng sáng dần dần ràng. Đây là vòng sáng đại biểu cho lôi thần hiểu pháp tắc chung cực của lôi hệ!


      Cùng loại vòng sáng đó, ở dị giới có tên gọi. Cái tên chỉ có các vị thần biết được.


      Đó là khi thần tiến cấp, đạt tới bình chướng cuối cùng mà Sáng Thế thần đặt ra, trở thành thần vương, vòng sáng đó chính là vòng sáng thần vương ! loại giới hạn trong truyền thuyết.


      Chủ thần đột phá lên đạt đến cấp độ thần vương !


      Nếu nhân loại từ cấp sáu đột phá nên cấp bảy là bình chướng vô cùng khó khăn từ chủ thần lên thần vương cũng là bình chướng của thần như nhân loại !


      Đạt tới cảnh giới thần vương có thể năm giữ thứ liệt vào cấm kị của Sáng Thế thần, pháp tắc cấm kỵ --- pháp tắc gian !


      Đó là thứ mà được xưng chỉ có Sáng Thế thần nắm giữ. Nhằm duy trì vì tránh có người sở hữu pháp tắc gian, Sáng Thế thần lập ra tầng bình chướng, chỉ có người nào vượt qua được tầng bình chướng đó mới có thể nắm giữ pháp tắc cao nhất là gian !


      Đáng tiếc, từ xưa đến nay, từ thần tu luyện lên chủ thần có. Nhưng từ chủ thần đột phá lên thần vương chưa có ai ! Ít nhất là tại thần giới vãn chưa có người như vậy !


      Chỉ có chủ thần vượt qua được tầng bình chướng này mới có tư cách xưng là thần vương!


      Mà chênh lệch giữa thần vương mà chủ thần gian còn dùng số lượng để bù đắp nữa. Thần vương nắm giữ pháp tắc về gian có thể dựa vào gian hành hạ vài vị chủ thần đến chết sống lại ! Giống như “ gian phong tỏa” “ gian ngưng đọng” “ gian băng hoại”….


      - A !


      Lúc này, Cao Lôi Hoa nở nụ cười. Thần vương chi cảnh, đây là đỉnh cao của Kim Tự Tháp thực lực…..


      ********************************


      Thần giới, Sinh Mệnh nữ thần cũng Quang Minh thần Zeus nhìn chằm chằm vào cột sáng kia.


      Trong cột sáng đó, ánh mắt Cao Lôi Hoa chậm rãi mở …..

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 369: Để ta giúp ngươi lần (Phần 1)


      Sau khi Cao Lôi Hoa mở mắt ra phát mình vẫn còn đứng thông đạo Già La. Lúc này , những tia hồ quang màu trắng yếu ớt như những đứa trẻ vây xung quanh giống như là ba của chúng vậy. Những tia hồ quang này bập bềnh như nhảy múa !


      - Quả nhiên, tất cả những chuyện khi nãy chỉ là giấc mơ mà thôi !


      Cao Lôi Hoa than tiếng. ra những chuyện khi nãy chỉ là giấc mơ mà mĩnh trải qua. Mà dẫn dắt mình vào giấc mơ này có lẽ là những tia hồ quang màu trắng này. Cao Lôi Hoa nhìn những tia hồ quang màu trắng nhảy múa xung quanh mình.


      hiểu vì sao, mỗi khi nhìn thấy những tia hồ quang đó, Cao Lôi Hoa lại có cảm giác kỳ quái. Cao Lôi Hoa cảm giác được, vừa rồi, hình như những tia hồ quang màu trắng đó vừa giúp ?! Chẳng lẽ những tia hồ quang này cố ý đưa vào mộng cảnh rồi giúp thoát ra để tăng thực lực của lên sao ?


      Đúng như Cao Lôi Hoa đoán, ai ngờ rằng, là kiếp cao nhất trong các loại thiên kiếp – Tâm ma kiếp lại chủ động giúp đỡ người khác. Và nhất là chủ động làm tăng thực lực người độ kiếp, giúp người độ kiếp thoát khỏi tâm ma của mình.


      Thiên kiếp sao lại chủ động giúp người ta tăng cảnh giới cơ chứ ? Chẳng lẽ thiên kiếp cũng có trí tuệ sao ?


      Về vấn đề này, các chư thần cũng từng thảo luận bàn cãi rất nhiều, nhưng ai dám chắc thiên kiếp cũng có trí tuệ như mình cả.


      Trong thần giới cũng có thần đoán rằng thiên kiếp có trí tuệ của mình. Về điểm này chỉ có vị thần nào trải qua thiên kiếp mới có thể hiểu được, mỗi vị thần đều kể lại cảm giác lúc mình độ kiếp . Lúc đó, phải cứ dùng sức lực hùng hậu trống đỡ là được, mà lúc đó, họ có cảm giác như mình cùng cao thủ so chiêu thức với nhau, cứ như thiên kiếp có trí tuệ và muốn thử tài người vậy.


      Mà lần này, thông qua việc Cao Lôi Hoa trải qua cũng chứng minh thiên kiếp có trí tuệ của mình. Chỉ biết trình độ của thiên kiếp pháp triểu đến mức nào mà thôi. Nhưng chắc chắn là nó cũng có lối suy nghĩ riêng của mình.


      Về phần vì sao thâm ma kiếp lại giúp Cao Lôi Hoa có thể xem tâm ma kiếp là do băng lôi kiếp trong cơ thể Cao Lôi Hoa tiến hóa mà thành , cho nên có chút thân cận với Cao Lôi Hoa thôi. Dù sao băng lôi kiếp bị Cao Lôi Hoa nén thành pin trong người cũng đâu phải thời gian ngắn, lây nhiễm chút chân khí cũng lên….


      - Hả ?!


      Cao Lôi Hoa mở mắt, sau đó nhìn lên con đường phía trước mà nở nụ cười.


      Mà bên kia , Quang Minh thần Zeus cùng Sinh Mệnh mẫu thần nhìn Cao Lôi Hoa cười màn hình có cảm giác Cao Lôi Hoa mỉm cười chào cả hai.


      - A? phát hiên chúng ta ?


      Quang Minh thần Zeus nhìn thấy có vẻ như Cao Lôi Hoa chào hai người lên có phần kinh ngạc .


      - Có lẽ phát ra, cũng có thê là ngẫu nhiên mà thôi.


      bên, Sinh Mệnh nữ thần nghiêm trang , nhưng lời của nàng, tựa hồ có ý nghĩa gì cả, cũng như


      - Hà , tốt lắm.


      Cao Lôi Hoa , sau đó phất tay những tia hồ quang màu trắng vui vẻ nhảy múa quanh mình.


      - Ba, chúng ta ra ngoài ?


      Mộng Ti lắc lắc cánh tay của Cao Lôi Hoa, nhìn Cao Lôi Hoa .


      - Ừ.


      Cao Lôi Hoa gật đầu, bây giờ vẫn còn nhớ lại những hình ảnh trong giấc mơ của mình.


      Vừa nghĩ đến những cảnh trong giấc mơ, Cao Lôi Hoa vừa ôm Mộng Ti lẳng lặng thông đạo Già La.


      Ngừng lại chốc lát, đột nhiên Cao Lôi Hoa bay tới nữa.


      - gian, cắt.


      Cao Lôi Hoa thản nhiên ra ba chữ.


      Đúng lúc này, đột nhiên cái thông đạo màu đen bỗng nhiên xuất trước mặt Cao Lôi Hoa và tiểu Mộng Ti.Cái thông đạo màu đen này cứ như hố đen sâu thấy đáy.


      - Ha ha .


      Cao Lôi Hoa cười ha ha. Thẳng chân dạo bước thông đạo màu đen này…


      Cao Lôi Hoa vẫn biết, chỉ động tác này của khiến cho Quang Minh thần Zeus ngơ ngác kinh ngạc thôi.


      - Cái này, là làm như thế nào vây ?


      Quang Minh thần Zeus kinh ngạc nhìn Cao Lôi Hoa :


      - Nếu tốc độ đạt đến trình đô mà vị diện chịu được có thể mạnh mẽ phá vỡ gian. Lấy tốc độ của có thể làm được chuyện đó. Nhưng nhìn vây giờ, hình như, phải là lấy tốc độ phá hủy gian…


      - A.


      Sinh Mệnh nữ thần nhìn thấy cảnh này màn hình, nở nụ cười. Bà đứng dậy rồi ra ngoài :


      - Đươc rồi, Zeus à ! Thời gian cũng còn sớm, có lẽ mẹ phải về rồi.


      Sinh Mệnh nữ thần bước ra ngoài, khóe miệng nàng lộ ra nụ cười mỉm.Có lẽ, thực có người đột phá được bình chướng mà ông đạt ra rồi, Sáng Thế thần ạ.


      Tại thông đạo màu đen thấy đáy đó, Cao Lôi Hoa thả lỏng người, dùng tốc độ cực nhanh qua thông đạo.


      Tại thời điểm bên trong thông đạo này, Cao Lôi Hoa có loại cảm giác cực kỳ kỳ diệu ! Giống như bên trong gian này, có thể nắm giữ tất cả lực lượng gian. Cứ mỗi lần sử dụng lực lượng gian, cảm thấy thêm phần mới lạ.Có lẽ là lần đầu nắm giữ lực lượng pháp tắc gian nên như vậy chăng ?


      Xem ra, mình phải bố trí thời gian tập làm quen với lực lượng này mới được. Cao Lôi Hoa thầm nghĩ.


      *********************************


      gian thông đạo hổ là phương pháp giao thông tốc độ cao nhất . Chưa đầy buổi trà có thể đến hết thông đạo nảy rồi.


      Bước chân ra khỏi thông đạo, Cao Lôi Hoa đặt chân lên vùng đất đầy băng tuyết bay trắng xóa, khung cảnh lãng mạng. Chỉ có điều, vừa đặt chân xuống, hơn nửa chân bị lún sâu vào trong lớp tuyết trắng mặt đất.


      - Híc !!


      Bước chân ra khỏi thông đạo, lão Cao lập tức rên rỉ rồi. Hình như địa điểm truyền tống bị sai phải. Vốn mục tiêu là tại Quang Minh đế đô. biết đây là nơi nào nữa. Hic, hình như lão Cao có duyên với món truyền tống phải, ăn rồi lạc bến à !


      ra khỏi gian thông đạo, lớp áo giáp lập tức thu vào trong cơ thể , sau đó Cầu Cầu xuất bên cạnh Cao Lôi Hoa.


      Khôi phục lại bản thể , Cầu Cầu lại tiếp tục đến chỗ ngủ quý của mình, vai Cao Lôi Hoa.


      - Ha ha.


      Cao Lôi Hoa võ Cầu Cầu. Lần hợp thể này, tất cả phí tổn về năng lượng đều do Cao Lôi Hoa gánh vác, cho nên nhìn Cầu Cầu có phần khỏe mạnh hơn trước rất nhiều. Vỗ vỗ Cầu Cầu, Cao Lôi Hoa thở hơi. Hơi thở lập tức trở thành sương. Nơi đây, nhiệt độ thấp quá, cho nên vừa thở ra, hơi nước bên trong hơi thở hóa thành băng, tạo lên lớp sương trắng.


      - Híc, sao lạnh thế, biết đây là đâu vậy cà ?


      Khóe miệng Cao Lôi Hoa run rẩy, nhìn hơi nước kết thành băng tuyết rơi xuống. Lão Cao cảm thấy lạnh run người.


      - A, Slim, slim, me ~~~


      Thời tiết lanh giá cũng làm cho Cầu Cầu cảm thấy khó chịu, cậu nhóc rên rỉ sau đó chui vào lòng Cao Lôi Hoa, thèm đứng vai nữa. Cầu Cầu cũng ưa mấy chỗ lạnh giá, Cao Lôi Hoa chỉ thích những chỗ ấm áp như lồng ngực lão Cao thôi.


      - Ha ha.


      Cao Lôi Hoa cười cười, sau đó ngẩng lên nhìn xem xét xung quanh. Cả thế giới trắng tinh.


      - Ba ba, nơi đó, có thành phố kìa.


      Lúc này, Mộng Ti nằm trong vòng tay Cao Lôi Hoa phát ra cái gì, bé vui vẻ chỉ vào tòa thành cách đó xa với Cao Lôi Hoa.


      - Đâu ?


      Lập tức Cao Lôi Hoa quay đầu nhìn chỗ Mộng Ti chỉ. Chỉ thấy tận cuối chân trời, nơi đó có vẻ như có tòa thành phải.


      Nhìn thấy tòa thành, Cao Lôi Hoa :


      - May quá, cuối cùng cũng phải lò mò trong thời tiết này.


      Hơn nữa có thành phố có thể xác định được mình ở chỗ nào. Sau đó truyền tống về Quang Minh đế quốc là chuyện cơm bữa rồi.


      tay nhấc tiểu Mông Ti ngồi lên vai mình, Cao Lôi Hoa cười cười về phía tòa thành phố này. Mà phương thức của Cao Lôi Hoa cũng cực kì khoa trương, đồng chý chơi chò thuấn di !


      Do muốn làm quen với lực lượng gian mới lạ này, cho nên Cao Lôi Hoa tận dụng mọi lúc mọi nợi, tập tành chút.


      Mãi cho đến khi tới gần tòa thành, Cao Lôi Hoa mới dừng thuấn di từng khúc mà bộ đường.


      tới tòa thành này, Cao Lôi Hoa thả Mộng Ti, xuống, dắt tay bé cùng nhau dạo phố.


      đường , Cao Lôi Hoa cảm thấy có gì đó ổn. Mọi người trong thành hình như cứ sợ sợ gì đó, rất là vội vã, lại có phần lo lắng khuôn mặt.


      Đặc biệt là những vệ binh của tòa thành này, bộ dạng cứ như gặp đại địch…………

    3. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 369: Để ta giúp ngươi lần (P2)
      Nghi hoặc mang theo Mộng Ti vào tòa thành này. Dọc đường . Mộng Ti có vẻ tốt hơn rất nhiều. Kéo Cao Lôi Hoa dạo từ nơi này sang nơi khác.


      - Ba ba, con muốn cái này.


      Mộng Ti lôi kéo bàn tay to lớn của Cao Lôi Hoa, cuối cùng bé chỉ vào quán ve đường.


      Cao Lôi Hoa cũng nhìn về phía đó, nơi đó có loại quả trông như những cây kẹo hồ lô mà Cao Lôi Hoa từng thấy trong những bộ phim điện ảnh, cũng là những quả mứt tròn tròn được gắn xuyên qua cái que. Nhưng thay vì màu đỏ những quả mứt này lại có màu trắng như bông tuyết…


      - Ông chủ. Cho hai que !


      Cao Lôi Hoa dẫn tiểu Mông Ti vào quán cười với ông chủ.


      - Có ngay đây hai .


      Ông chủ quán nở nụ cười dân chuyên, rút ra hai que đưa cho Cao Lôi Hoa.


      Mộng Ti đứng cạnh Cao Lôi Hoa đưa bàn tay bé ra, cầm lấy viên bông tuyết cho ngay vào miệng mình.


      - hai, cảm ơn mua đồ, tổng cộng là bốn đồng lẻ.


      Ông chủ chìa tay, tỏ vẻ thu tiền Cao Lôi Hoa.


      - Tốt, bốn đống lẻ đúng .


      Cao Lôi Hoa rờ quanh người, sau đó đảo qua nhẫn gian lần. Cuối cùng, giọt mồ hôi lạnh theo từ thái dương Cao Lôi Hoa chảy xuống. Cho dù là đối mặt với kẻ thù mạnh nhất lão Cao cũng có khẩn trương như vây giờ.


      - Hic !!


      Mồ hôi lạnh chảy ngừng. Mà nguyên nhân cực kỳ đơn giản, bởi vì đồng chí Cao Lôi Hoa của chúng ta đột nhiên phát ra, người mình cắc cũng có.


      ra, để ý, nên tiền hết lúc nào cũng biết. Ngay cả đống lẻ cũng còn luôn. Mà bên trong nhẫn của Cao Lôi Hoa cũng có rất nhiều thứ đáng giá, nhưng những thứ này lại thể quy ra tiền để trả cho ông chủ quán được. Phải biết rằng thất phu vô tội, nhưng ngọc lại có tội. Cao Lôi Hoa chỉ cần tùy tiện lấy thứ bên trong nhẫn gian ra đều có thể làm người trong thiên hạ đánh nhau đến chết.


      - Làm sao vây ? hai ?


      Lúc này, ông chủ thấy Cao Lôi Hoa cứ sờ người mình liên tục liền hỏi.


      - A.


      Cao Lôi Hoa cười gượng.


      - Hình như hai mang theo tiền đúng ?


      Ông chủ nhìn thẳng vào mắt Cao Lôi Hoa cười cười.


      - Hì hì.


      Cao Lôi Hoa cười gượng tiếng, ngượng ngùng gật gật đầu. nghĩ tới Cao Lôi Hoa cũng có ngày đồng cắc ăn quỵt thế này.


      - Ha ha, chú em cần để ý.


      Ông chủ cười ha hả.


      - Hai que đường xuyến nhi này coi như ta mời hai ba con. Dù sao cũng bao nhiêu cả. Hơn nữa, có lẽ mấy ngày sau ta cũng chuyển quán rồi, có mấy đống lẻ để ý làm gì cơ chứ ! Ha ha.


      - Chuyển quán ? Sao vậy ?


      Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn chủ quán hỏi :


      - Ông chủ, có chuyện gì xảy ra sao ? Có cần ta giúp tay ?


      Cao Lôi Hoa cười ha ha :


      - Đừng xem thường ta nha, ta là pháp sư lôi hệ cấp sáu đó !


      - A, nhìn ra. Hóa ra cậu em là pháp sư lôi hệ cấp sau !


      Ông chủ cười lớn tiếng :


      - Nhưng mà câu em thể giúp ta được cái gì. Ta muốn chuyển phải do cá nhân ta. chỉ là ta, có lẽ toàn bộ người dân trong thành này lâu nữa cũng chuyển hết thôi.


      - Vì sao vậy ?


      Cao Lôi Hoa nghi hoặc hỏi, coi ông chủ này gặp chuyện gì, có thể lão Cao giúp tay, lão Cao muốn thiếu nợ ai hết….


      - Bởi gì, chiến tranh.


      Ông chủ quán cười khổ tiếng :


      - Chiến tranh , là công cụ giành quyền lực của những người tầng lớp cao, còn chúng ta, những người bá tính nghèo khổ lại càng thêm khổ thôi.


      - A, chiến tranh.


      Cao Lôi Hoa cười cười :


      - Mà nơi này là đâu vậy ông chủ ?


      - Ủa , cậu em biết nơi đây là ở đâu sao ? Nơi này là thành Băng Hùng của đế quốc Bng tuyết. Thành chúng ta rất nổi tiếng về da gấu đó!


      Ông chủ quán cười to .


      - Băng Tuyết, vương quốc.


      Con mắt Cao Lôi Hoa tối xầm lại. Băng Tuyết vương quốc, chiến tranh ?


      Lúc Cao Lôi Hoa và ông chủ quán trò chuyện cách chỗ đó xa, hai bóng người gầy bé cẩn thận đánh giá hình dáng Cao Lôi Hoa.


      Quan sát rất lâu, cuối cùng cả hai nhìn nhau gật đầu.


      Sau đó hai người tới chỗ Cao Lôi Hoa. cánh tay của cả hai đều có dấu hiệu hình tia chớp .


      - Tham kiến tổ trưởng.


      Hai bóng người tới cạnh Cao Lôi Hoa, đột nhiên trầm giọng tham kiến Cao Lôi Hoa.


      - Hả ?!


      Đầu tiên Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn hai người, cuối cùng Cao Lôi Hoa thấy được dấu hiệu cánh tay họ là hình tia chớp lập tức mỉm cười. thiếu chút nữa quên, chính là tổ trưởng của tổ chức sát thủ lôi mà lập ra. Cái tổ chức này nếu so sánh với những tổ chức như mafia, yakuza Trái Đất hơn gấp trăm vạn lần. Phải biết rằng những tổ chức mafia và yakuza chỉ hoạt động trong phạm vi đất nước mình là chính, sau đó vươn xúc tua ra thế giới, có điều trụ sở ở nước khác rất yếu. Còn tổ chức Lôi trụ sở có các nơi đại lục. Thậm chí nó là mafia của những nơi đó luôn !


      - Hà hà, hai người các ngươi đến đúng lúc quá !


      Cao Lôi Hoa cười hà hà, nhìn hai thành viên trong tổ chức :


      - người cả hai có mang theo tiền ?


      - Dạ ???


      Đầu tiên cả hai thành viên đều sửng sốt, sau đó gật gật đầu, hai người đều lấy túi tiền người mình ra.


      Cao Lôi Hoa cầm lấy túi tiền, khỏi cảm thán tiếng, làm sát thủ giàu có, cả hai người này nhìn vậy mà túi tiền toàn là kim tệ.


      Cầm lấy mấy miếng kim tệ đưa cho ông chủ, Cao Lôi Hoa :


      - Ông chủ, ta trả tiền hai xâu cho ông nè !


      - Tốt quá, hai !


      Ông chủ nở nụ cười tươi như bông hoa, sau đó hào phóng cầm bao đường xuyến nhi đưa cho lão Cao.


      Nhìn bao đầy những que đường mứt xuyến nhi đó, Mộng Ti đứng cạnh Cao Lôi Hoa nở nụ cười ngoác mồm …………


      ************************************


      Dưới dẫn đường của hai thành viên trong tổ chức, Cao Lôi Hoa vào phân bộ trong thành Băng Hùng.


      Cao Lôi Hoa vừa mới đến phân bộ người trung niên hớt ha hớt hải chạy đến ngay.


      - Tổ trưởng đến nơi đây, có gì phân phó sao ?


      Trung niên này chính là người phụ trách phân bộ Băng Hùng, nghe tin tức Cao Lôi Hoa đến đây, dùng tốc độ nhanh nhất dọt đến đây. Về phần uy danh của tổ trưởng tóc bạc mới này, với năng lực tình cáo của tổ chức, cũng biết ít. Thực lực của vị tổ trưởng mới nhận này, theo tình báo có lẽ vượt qua mức siêu thánh cấp rồi !


      kèm với thực lực kinh người của tổ trưởng là mạng lưới quan hệ của tổ trưởng. Tổ chức chưa đầy tháng phát triển đến mức này là nhờ người. Thậm chí bây giờ tổ chức có phân bộ trong Tinh linh tộc và Thú tộc, điều này trước nay chưa từng có.


      - À. Ta chỉ ngang qua đây thôi. Sau đó nghe nơi này hình như xảy ra chiến tranh phải ?


      Cao Lôi Hoa ngồi xuống ghế hỏi.


      - Đúng vậy, tổ trưởng.


      Phụ trách phân bộ cung kính đáp :


      - Băng Tuyết vương quốc gần đây xảy ra loạt chiến tranh.


      - Có quốc gia nào dám ra tay với Băng Tuyết đế quốc sao ?


      Trong mắt Cao Lôi Hoa ra tia hàn quang.


      - , phải tổ trưởng.


      Người phụ trách trả lời.


      - Là nội loạn, tổ trưởng.


      - Nội loạn .


      Cao Lôi Hoa nhíu mày , :


      - Ngươi kể lại chính xác xem nào.


      - Chuyện là như thế này…. Tóm lại, nguyên nhân chủ yếu là do tam công chúa sử dụng chính sách cưỡng chế….


      Người phụ trách tiếp :


      - Từ lần tam công chúa cùng tổ trưởng người ra khỏi đại băng nguyên dùng kế xử lý nhị công chúa Tuyết Y Nhi. Đồng thời đối phó Đại trưởng lão của Thần điện. Kết quả Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão vì mất con hợp sức tạo phản. Mấy ngày nay, thừa dịp tam công chúa khỏe nên mụ ta mới tạo phản. tại phản quân chiếm đoạt được bốn tòa chủ thành rồi.


      - Thân thể Tiểu Tam khỏe ?


      Cao Lôi Hoa hỏi.


      - Đúng vậy, cả mấy tháng nay thân thể tam công chúa hề tốt, hề ra mặt nữa. tại chủ trì đại lục đều là nữ hoàng điện hạ.


      Người phụ trách đáp.


      - Thôi, ta biết rồi. cho ta biết, phản quân giờ ở chỗ nào?


      Cao Lôi Hoa đứng dậy giọng :


      - Tiểu Tam, để ta giúp ngươi lần cuối .


      - Tổ trưởng, vị trí của phản quân cách Băng Hùng thành cỡ sáu trăm kilomet. Đó là thành Băng Long. Nếu mấy ngày sau thành Băng Long mà bị phá hủy người dân của thành Băng Hùng này cũng bắt đầu chạy nạn.


      - Ta, biết.


      Cao Lôi Hoa đứng lên :


      - Lần này công lao của ngươi ta nhớ kỹ. Nhớ , về sau tận lực thay ta chiếu cố tam công chúa.


      - Vâng , tổ trưởng.


      Người phụ trách thành Băng Hùng tiếp :


      - Tổ trưởng, ngài muốn đến chỗ của phản quân sao ? Nếu tổ trưởng ngài muốn , ta phái người dẫn đường cho ngài.


      - Kêu hai tên đó dẫn đường cũng được.


      Cao Lôi Hoa tùy ý chỉ chỉ hai người vừa dẫn Cao Lôi Hoa tới đây.


      - Tuân lệnh ! Tổ trưởng !


      Hai thành viên nhất thời kích động đáp….


      Đối với chiến tranh giữa hai nước với nhau lực lượng của người bé. Cho dù là cường giả cấp thánh nữa. Trước đại chiến quy mô lớn cũng chỉ có tác dụng cổ vũ khí thế binh lính lên thôi.


      Nhưng mà, cuộc đời mà, có cái gì là tuyệt đối đâu………………………..

    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 370: Bóng người ngưỡng mộ


      Tuyết đầu của phản quân – Thành Băng Long


      tại phụ trách thành Băng Long là thành chủ - Tuyết Phật Lan Đức Nhĩ thở hơi dài, dùng sức xoa xoa bàn tay lạnh cứng. Vị thành chủ này mới nhậm chức mấy ngày thôi, ma thân hình mập mạp của gầy vòng rồi.


      Mà phản quân cách thành Băng Long xa, có thể tùy thời tấn công lên thành bất cứ khi nào.


      - Chẳng lẽ, đem bức mấy mụ già đó là sai lầm sao ?Chẳng lẽ ta cùng công chúa sai lầm rồi sao ?


      Đức Nhĩ lẩm bẩm. Nhớ lại mấy tháng trước, khi còn là thành chủ thành Băng Cơ gặp được tam công chúa Sophia cùng nam nhân tóc bạc. Sau đó, tam công chúa và nam nhân tóc bạc đó hoàn thành nhiệm vụ mà tất cả mọi người trong đế quốc thể hoàn thành được nhiệm vụ này.


      Ngay khi tam công chúa và nam nhân tóc bạc đó từ đại băng nguyên trở về, lúc bọn họ ghé vào toàn thành Băng Cơ, chút do dự đầu quân cho tam công chúa Sophia tỏ vẻ nguyện trung thành. Nhớ lại lúc trước vì sao mình thuần phục công chúa Sophia ? Đến bây giờ Đức Nhĩ cũng vì sao lúc đó mình lại như thế. Là bởi vì lúc đó tam công chúa Sophia biểu khí chất hoàng gia quyết đoán ? Hay là ở bên cạnh tam công chúa, người nam nhân tóc bạc đó sao ?


      - Thành chủ đại nhân, đến giờ ăn rồi.


      Lão quản tới bên người Đức Nhĩ giọng . Đức Nhĩ ly khai thành Băng Cơ tới đế đô của Băng Tuyết đế quốc này, lão quản gia trung thành này vẫn mực thoe hầu hạ.


      Lão quản gia là trong những người hết lòng ủng hộ vị thành chủ này. Tuy rằng diện mạo của thành chủ đại nhân xấu xí , nhưng lão quản gia biết vị thành chủ mình tuyệt giống bộ dáng bên ngoài. Lão quản gia rất tin, vị thành chủ mập mạp này có bộ óc mà người khác thể tưởng tượng. Cho nên , lúc thành chủ theo tam công chúa. Lão cũng do dự theo thành chủ phục vụ tam công chúa.


      Thành chủ giúp tam công chúa cùng nhau quản lý mọi việc của đế đô, mà quản gia cũng chỉ có thể đem chút lực già của mình làm số chuyện lặt vặt. Trong khoảng thời gian tam công chúa bị bệnh, mọi chuyện trong đế đô đều do tay thành chủ xử lý đâu ra đấy. Trong đó công lao của lão quản gia thể kể đến.


      Sau đó, khi chiến tranh bùng phát, thành chủ được tam công chúa cử lên tiền tuyến, nơi nguy hiểm nhất, thành Băng Long để kháng phản quân. vị quản gia trung thành cũng theo thành chủ của mình. tới chiến trường căng thẳng và đầy nguy hiểm này- Thành Băng Long.


      - Ôi, phải phòng thủ, bảo vệ cho thành Băng Long, khó !


      Đức Nhĩ khẽ thở dài. đại lục có câu tục ngữ kêu : bột đố gột lên hồ ! Ý nghĩa của lời này cuối cùng cũng được nếm qua.


      Lại , đế quốc Băng Tuyết này quanh năm bị băng tuyết bao phủ, cho nên quốc gia nào lại tấn công chiếm đoạt mảnh đất khỉ ho còn gáy này. Mà bởi vì vậy cho nên chiến tranh cũng là hoạt đông xa xỉ với Băng Tuyết đế quốc, mọi trang bị vật phẩm chiến tranh đều thiếu thốn cách khó tin. Cho nên cung cách phòng ngự của các thành ở đế quốc đều vật mỏng manh !


      Lấy ví dụ như chính tòa thành Băng Long này. Cứ nhìn là biết, chỉ có vài tháp phòng thủ ở bên ngoài, còn lại là vài công trình bé như hầm… có gì đáng hết !


      Lấy năng lực phòng thủ tại của Băng Long thành này, cho dù Đức Nhĩ tay thông thiên cũng vô pháp dùng năm vạn binh lính và người dân già cả sức yếu cùng đối kháng với ba vạn lính đánh thuê và Đại trưởng lão và mười vạn quân đội của nhị trưởng lão !!


      Kỳ , Đức Nhĩ cũng hiểu, thành Băng Long này bị phá chỉ là chuyện sớm chiều. Chỉ có điều, cố gắng cầm cự được bao lâu hay bấy nhiêu, bởi vì nữ hoàng điện hạ cần thời gian chiêu tập binh mã. Chỉ cần vài ngày thôi, đến lúc đó, binh lực cả nước tập trung lại chỗ cũng là ngày tận thế của Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão.


      Nhưng vấn đề là m làm sao để phòng thủ được vài ngày đây ?


      Đức Nhĩ có thể nghĩ tới điểm này, thủ lĩnh cánh phản quân Đại trưởng lão cùng Nhị trưởng lão hiển nhiên cũng nghĩ đến điểm ấy. Cho nên mấy ngày gần đây các mụ đều làm ra những hoạt động rất lớn. Phản quân ngưng tụ tập, khí thế muốn đánh sập thành Băng Long bất cứ lúc nào.


      - Thành chủ, người lên ăn chút gì .


      Ở bên lão quản gia tiếp tục giọng .


      Đức Nhĩ khẽ thở dài tiếng :


      - được, tại, ăn vô.


      - Nhưng mà thành chủ, người hai ngày chưa ăn gì.


      Quản gia nhíu mày.


      - có việc gì, tại ta có tâm tình ăn uống.


      Đức Nhĩ lắc lắc đầu :


      - Đúng rồi, quản gia. Binh lính thủ thành chuẩn bị tốt hết chưa.


      - chuẩn bị xong rồi thành chủ. Đoàn chiến sĩ thứ sáu lên tường thành rồi.


      Quản gia giọng trả lời :


      - số pháp sư cũng tham gia và được sắp xếp vào vị trí hết rồi.


      - Cái này tốt.


      Đức Nhĩ cười cười. Đưa mắt nhìn lên tường thành, ở đó, binh lính phòng thủ thành kín mít, những binh lính của đế quốc Băng Tuyết oai hùng.


      Những bó tên và đá dùng thủ thành được vận chuyển lên ngừng, những khúc cây được lăn lên, kéo lên tường thành, tạo thành lớp phòng thủ. tháp cũng sắp xếp những cung thủ có tay kéo cừ nhất, thậm chí còn sắp xếp số ma pháp sư vào trong đó. Các chiến sĩ đều siết chặt vũ khí trong tay chờ đợi đợt tấn công của phản quân.


      Đức Nhĩ nhìn những chiến sĩ đứng tường thành. Với thế địch bây giờ, từng này binh lính có thể thù được bao lâu chứ ?


      - Ôi, trừ khi là có thần linh giúp đỡ phù hộ, nếu trận này cần đánh cũng biết kết quả !


      Đức Nhĩ nhìn lên băng nguyên mờ mịt, những bông tuyết bay trắng xóa bầu trời, giọng than thở.


      Nhờ thần giúp đỡ, thần phù hộ của Băng Tuyết đế quốc là Băng Tuyết nữ thần sao ? Nghĩ đến đây, trong đầu Đức Nhĩ đột nhiên nghĩ đến ý nghĩ xui xẻo : Nếu Băng Tuyết nữ thần giúp, có lẽ giúp mụ Đại trưởng lão của Băng Tuyết thần điện đúng hơn. Dù sao mụ ăn rồi cũng thờ phúng người ta mà. So với nữ hoàng điện hạ cùng tam công chúa mụ Đại trưởng lão có lẽ thân thiết với nữ thần hơn.


      *****************************


      Bên kia.


      - Bắt đầu , chuẩn bị thâu tóm lấy thành Băng Long !


      Sử dụng ma pháp để quan sát thành Băng Long từ xa, Đại trưởng lão cũng nhị trưởng lão nở nụ cười tự tin. Thành Băng Long này bước đệm cho các mụ. Hơn nữa, tòa thành này cũng có ý nghĩa rất lớn đối với cả hai.


      Có lẽ đối với nữ hoàng thành Băng Long có lẽ vùng đất vứt bỏ, nhưng đối với Đại trưởng lão và nhi trưởng lão mà , thành Băng Long này lại là cứ điểm quan trọng đánh thẳng vào hoàng cung Băng Tuyết !


      ai nghĩ đến, bên trong thành Băng Long này, được Đại trưởng lão làm ra truyền tống trận bí mật đến hoàng cung đế quốc ! Hơn nữa ma pháp truyền tống mang tính cưỡng chế đơn phương, cho dù bên hoàng cung đồng ý vẫn truyền tống qua được !


      Chỉ tiếc lúc trước cả hai làm phản có phần vội quá, có chiếm thành Băng Long trước. Lại tiếp tất cả đều do con bé tam công chúa kia. Nếu con bé có bức các mụ các mụ đâu có vội vàng tạo phản như vậy chứ. Nhưng sao, chỉ cần đoạt được thành Băng Long có thể nhanh chóng đến được truyền tống trận. Sau đó các mụ có thể trực tiếp chỉ huy quân đội tấn công vào đế đô ! Phải nhanh chóng nếu nữ hoàng điện hạ tập trung được binh lực ngày tàn của các mụ đến.


      Có thể là lấy tốc độ nhanh nhất, Đạt trưởng lão tập trung phản loạn vậy xung quanh tòa thành hơn vạn binh lính này !


      Lúc này, đứng tường thành nhìn xuống là vùng đất toàn binh lính phản quân , kéo dài kéo dài…


      - Bắt đầu rồi sao ?


      Nghe được động tĩnh từ phía phản quân, Đức Nhĩ hỏi.


      - Đúng vậy, thành chủ. bắt đầu.


      Quản gia ở bên đáp.


      Phản quân, tiếp cận. Đồng thời, cỗ ma lực cường đại từ trong trận doanh của phản quân ngưng tụ ! Cỗ mà lực này là con bài tẩy của Đại trưởng lão, do đội ngũ ma pháp sư được bí mật huấn luyện trong Băng Tuyết thần điện. Mặc dù kiện “Cấm chú của Băng Sương cự long” giáng bất hạnh xuống đại bộ phận các pháp sư của Băng Tuyết thần điện. Nhưng tảng băng trôi còn có bảy phần chìm, thần điện sao chỉ có đội ngũ pháp sư cơ chứ ?


      tại ma pháp sư bên phản quân chuẩn bị là ma pháp tấn công diện rộng “băng phong bạo”. Cái ma pháp này có thể phá hủy đại bộ phận các công trình tháp, hầm phòng thủ của thành Băng Long, tạo điều kiện cho bộ binh xông vào thành dễ dàng.


      - Phòng ngự! Ma pháp sư phòng ngự .


      Đức Nhĩ gầm lên, kêu gọi các ma pháp sư :


      - Các chiến sĩ bên thành đông nhanh chóng rời , lui qua bên, tránh ma pháp này !


      - Ma pháp băng hệ, băng phong bạo !


      Các ma pháp sư bên phản quân ngừng ngâm chú văn, đầu bọn họ lên ma pháp trận cỡ lớn. Ngay sau đó trận bão tuyết từ ma pháp trận nổi lên.


      Nhìn ma pháp mà cánh phản quân tạo lên, các ma pháp sư bên thành Băng Long đều cảm thấy vô lực. Thực lực kém quá xa, lấy thực lực của mấy mống pháp sư như bọn họ sao chống đỡ nổi ma pháp cao cấp quy mô lớn này !


      - Vì đế quốc hi sinh !


      Đức Nhĩ rống lên, cần lấy vũ khí trong tay, tới phía trước làm gương cho các chiến sĩ. tại, chỉ có thể làm vậy để khích lệ tinh thần chiến sĩ mà thôi…


      Ma pháp bên quân địch hình thành, những binh lính tường thành tận lực né tránh khỏi phạm vi che phủ của ma pháp, hạn chế thương vong.


      Nhìn quân thủ thành né tránh vất vả, Đại trưởng lão và nhị trưởng lão đắc ý nhìn ma pháp chuẩn bị đánh xuống. Cả hai đều muốn tận mắt nhìn thấy phòng thủ của thành bị phá hủy. Chỉ cần đánh hạ thành này , đế quốc Băng Tuyết là vật trong tay !


      Binh lính hai phương đều dán mắt nhìn vào ma pháp trận cao kia, ma pháp này là mấu chốt cho cuộc chiến này….


      Nhưng mà trong lúc băng phong bạo hình thành tiếng bụp vang lên !! Sau đó tiếng sấm vang lên trong đầu phản quân.


      Rồi. cột sét như hồng thủy trời đổ xuống, hơn cả ma pháp thành hình, giáng xuống đầu phản quân.


      Lôi quang chói mắt làm sao ! đạo lôi quang này mang theo khí thế cuồng bá ! Những người nhìn thấy lôi quang đều muốn cúi người xuống bái lạy.


      - Ca!


      Sau đó, trong ánh mắt chăm chú của mọi người, tia sét đó đánh thẳng vào trong băng phong bạo.


      Tiếp theo, băng phong bạo hoàn toàn bị đánh nát ! đạo lôi quang vừa mới sinh ra đánh nát ma pháp băng phong bạo khí thế hùng hổ!


      - , điều đó có khả năng ! Điều này sao có thể !


      Trong quân địch, Đại trưởng lão cùng nhị trưởng lão mở to mắt ra mà nhìn. Cả hai thể tin được chuyện này. Lôi quang này sao lại đến cách quỷ dị như thế chứ !


      Kinh ngạc chỉ bên phản quân mà ngay cả, những binh lính thành Băng Long đề kinh ngạc vạn phần.


      - Cái này, đây là chuyện gì vây ?


      Những người tòa thành Băng Long đề kinh ngạc, ai nghĩ đến, ma pháp phản quân mạnh như vậy lại bị đạo lôi quang đánh tan xác pháo.


      - Cái này, thể nào.


      Đức Nhĩ dám tin vào mắt mình, dụi dụi mắt nhìn tình cảnh trước mặt.


      Nơi này sao lại có thể xuất lôi điện mạnh như thế chứ, nếu là nơi khác cũng kinh ngạc cho lắm. Nhưng nơi này lại xuất lôi quang rất bình thường, bởi vì nơi này, là nơi mà đế quốc Băng Tuyết gọi là : Vùng đất có sấm sét ! Đế quốc Băng Tuyết vỗn cực kì hiếm sấm sét rồi, cho dù là tia lôi quang xẹt bầu trời rất hiếm thấy, huống hồ có thể đỡ được ma pháp cao cấp như vậy.


      Ánh mắt Đức Nhĩ lập tức nhìn lên trời, biết, nhất định có người giúp mình. Tuy rằng biết người đó ở đâu, nhưng Đức Nhĩ vẫn theo bản năng nhìn lên bâu trời tìm kiếm.


      Khi ánh mắt nhìn về phía trời cao kia, người tóc bạc xuất trong tầm mắt , người tóc bạc đứng bầu trời phản quân.


      Mà chỗ người tóc bạc này bay qua, màng lôi quang được ném xuống, phải dùng từ ném để hình dung ra điều đó.


      Toàn diệt ! Nơi nào lôi quang ngang qua, binh lính phản quân, ai có thể ngăn lôi quang phẫn nộ !!


      chiến trường, nhất thời tiếng đông, chỉ có tiếng lôi quang lách tách và tiếng sấm ồ ồ dứt.


      Nơi này, hoàn toàn trở thành sân nhà của người tóc bạc này. Cái này, giống như là tiết mục biểu diễn!


      Cái gì gọi là cường giả ? Cái gì là thực lực ? Trong mắt mọi người thành Băng Long, mọi người đểu nhìn lên bóng người tóc bạc đó. Đây, chính là vô địch trong truyền thuyết!


      Lấy sức người quét ngang toàn bộ chiến trường ! Lấy sức người tiêu diệt hơn mười vạn quân địch !


      Lúc này, còn có từ ngữ để miêu tả cảnh này, còn từ nào nữa!


      Đức Nhĩ nhìn chằm chằm lên bầu trời, bóng người tóc bạc đó. Có lẽ, biết người tóc bạc đó….


      Bóng người đó , là bóng người ngưỡng mộ từ phía sau …………..

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 371: Kết quả của ngu si (P1)


      Dẫn Cao Lôi Hoa đến thành Băng Long, hai thành viên của tổ chức sát thủ Lôi đứng từ xa nhìn cảnh tượng diễn ra. Cả hai đều thầm nghĩ : Tổ trưởng, so với tưởng tượng của bọn mạnh hơn rất nhiều.


      Ở dưới tòa thành Băng Long này biết thành cái địa ngục, địa ngục trần gian ! Đưa mắt nhìn xuống, toàn bộ đều là thi thể đen thui , khô quắc do lôi điện đánh trúng. Từng mùi thịt khét lẹt bay lên, làm bầu khí khiến cho người ta khó thở.


      Mặt băng cứng rắn được xưng là bao giờ tan biến lộ ra lớp bùn đất ở phía dưới.


      mặt đất, những người may mắn bị sét đánh trúng mà chết la thét khóc lóc… Cảnh tượng làm cho người xem cảm thấy rợn người, địa ngục , tuyệt đối là địa ngục…


      Phía sau phản quân, Đại trưởng lão và nhị trưởng lão nhìn thấy cảnh tượng trước mặt lặng nhìn bóng người tóc bạc kia. Cả hai tuyệt đối chưa từng nghĩ đến kết quả của việc tạo phản lại như thế này . bầu trời chỉ có bóng người, người lại phá hủy kết quả mà cả hai sử dụng trăm phương ngàn kế, nấp bao năm ! ai nghĩ đến trận chiến có quy mô lớn như vậy lại bị người phá vỡ, chỉ người ngăn chặn, ngay cả thủ thành Đức Nhĩ cũng có nghĩ đến.


      - Ha ha. Rốt cuộc tìm được rồi.


      trời, rốt cuộc Cao Lôi Hoa cũng nhìn thấy Đại trưởng lão và nhị trưởng lão. khẽ cười tiếng, sau đó phóng xuống phía dưới. Mục tiêu chính là thủ lĩnh của phản quân-Đại trưởng lão và nhị trưởng lão.


      Lúc Cao Lôi Hoa bay tới càng lúc càng gần, cuối cùng Đại trưởng lão Lị Tư Lâm nhận ra bóng người tóc bạc đó là Cao Lôi Hoa !


      - Là , ta nhận ra rồi ! Là tên đáng chết này !


      Đại trưởng lão Lị Tư Lâm chỉ vào Cao Lôi Hoa điên cuồng quát, là người kia, là cái tên chết tiệt mà suốt đời này mụ thể quên ! Là người khiến mụ chịu sỉ nhục nhất trong cuộc đời lúc ở bên trong thần điện Băng Tuyết. Lần trước cấp cho mình sỉ nhục lớn nhất rồi, lần này lại muốn làm gì đây ?


      - Xuống rồi, trời ạ, xuống đây rồi !


      Nhất thời cả mấy vạn phản quân sống sót sau trận mưa sét loạn lên như ong vỡ tổ.


      Bọn họ có thể loạn sao?! Vừa rồi Cao Lôi Hoa gây cho bọn họ kinh ngạc quá lớn, trời ơi, hơn mười vạn đồng đội, hơn mười vạn đồng đội đó, chỉ trong có mấy phút đồng hồ ngắn ngủi bị mình người tóc bạc này xử lý cách thoải mái ! Ai có cảm giác gì vào lúc này đây ? Ai ?


      Hơn mười vạn người đứng chỗ đen xì, đông đen hơn kiến, thế mà giờ tan hoang, thây đen lớp băng tuyết bị tan lộ bùn đất ! Chỉ vài phút thôi, chỉ vài phút thôi đó ! Ông trời ơi! Cho dù là giết mười vạn con kiến cũng tốn đống thời gian, huống chi là hơn mười vạn con người!


      Khủng bố, hoảng sợ, sợ hãi những cảm xúc điên loạn tràn ngập trong lòng những binh lính còn sống sót của phản quân. Lúc này Cao Lôi Hoa,bên trong cảm nhận của đám tàn binh này còn đáng sợ hơn cả tử thần.


      Nên lúc vừa nhìn thấy Cao Lôi Hoa bay xuống đây, tất cả đều tản ra, ai dám đứng yên chỗ đó!


      Đúng vậy, ai dám đứng ra ngăn cản người vừa giết chết hơn mười vạn người chứ? Ai vậy ? Chỉ có tên ngốc điếc sợ súng mới đứng ra mà thôi!


      Những người lính gan dạm dũng cảm đến mấy vừa chứng kiến cảnh tượng hơn mười vạn đống thịt than kia giờ cũng cảm thấy nhút nhát, hèn yếu liền …


      Bởi vì trong cảm nhận của bọn họ, cho dù là siêu nhân thánh cấp ma pháp sư trong truyền thuyết cũng thể nào khủng bố như vậy.


      Cho nên, lúc Cao Lôi Hoa từ trời rơi xuống, phản quân nhanh chóng né tránh như ôn dịch, kiểu như nhanh chân còn mạng, tạo nên khung cảnh hỗn loạn.


      Mà nguyên gốc đám binh lính thủ vệ Đại trưởng lão và nhị trưởng lão đứng cạnh hai người cũng nhanh chóng né ra, tạo lên khoảng trống cho Cao Lôi Hoa và hai mụ…


      Cao Lôi Hoa nhàng hạ xuống, mỉm cười nhìn Đại trưởng lão Lị Tư Lâm và nhị trưởng lão thân trước mặt mình.


      - Lại gặp nhau rồi. Mụ hẳn là Đại trưởng lão của thần điện Băng Tuyết phải nhỉ.


      Cao Lôi Hoa nheo mắt nhìn Đại trưởng lão Lị Tư Lâm.


      - Ngươi, ngươi, cái tên đáng chết này. Ngươi là ma quỷ !


      Đại trưởng lão Lị Tư Lâm chỉ chỉ vào Cao Lôi Hoa, có nằm mơ mụ cũng quên gã tóc bạc này, là gã cho mụ đả kích về tinh thần lẫn thể xác lớn nhất trong đời lúc thần điện Băng Tuyết :


      - Mau, mau giết cho ta ! Giết chết tên ma quỷ này !


      Đội quân vương bài của Lị Tư Lâm- đội ngũ pháp sư của thần điện Băng Tuyết nhanh chóng niệm chú ngữ, năng lượng băng nguyên lấy tốc độ cực nhanh ngưng tụ quanh bọn họ. Lúc này, ma pháp cực đại được hình thành trong tay bọn họ.


      Cao Lôi Hoa cười nhìn ma pháp thành hình này, đối với người thường mà các pháp sư này chính là những con người xuất chúng nhất. Tốc độ ngưng tụ ma pháp lực của bọn họ xác thực rất nhanh.


      Nhìn Cao Lôi Hoa có vẻ hề ngăn cản mình ngưng tụ ma pháp lực thi triển ma pháp. Cả đám siết chặt răng, cố gắng ngưng tụ hết ma lực vào trong ma pháp này, ý đồ hung ác thể ra, quyết đòn tiêu diệt người đàn ông tóc bạc đứng trước mặt mình.


      - Băng long gào rít !


      Tất cả pháp sư cùng nhau gầm lên, tay mọi người kết thành thủ ấn. Nháy mắt, ma pháp trận xuất trung , sau đó, con băng long được hình thành từ băng nguyên tố chui ra từ bên trong ma pháp trận mới hình thành đó.


      - Ngao~~


      Từ ma pháp trận ra, con băng long được hình thành từ băng nguyên tố tinh thuần nhất gào rống, lao về Cao Lôi Hoa.


      Cùng lúc , tất cả các ma pháp sư đều ngã lăn mặt băng, bởi vì tất cả dốc hết ma lực của mình vào bên trong ma pháp này nên bây giờ đều vô lực nằm xuống. Nhưng dù nằm xuống, ánh mắt tất cả đều nhìn về phía băng long, nơi hi vọng cuối cùng được gửi gắm, tuy hi vọng này lớn lao gì!


      Băng long gào rít này là trong những ma pháp băng hệ gần đạt tới cấp độ cấm chú. Cũng là trong các ma pháp băng hệ có tiếng, nếu luận về tính sát thương thôi ma pháp băng long gào rít này thậm chí còn mạng hơn so với cấm chú là khác.


      - Ha ha, có chút ý tứ nhỉ .


      Cao Lôi Hoa giơ ngón tay của Cao Lôi Hoa giống như vẽ lên hư .


      Sau đó , cỗ áp lực nên lời dâng lên trong lòng mọi người, đúng vậy, là cỗ cảm giác nên lời.


      - gian cắt.


      Cao Lôi Hoa thản nhiên .


      Lúc này hình như có bức màn chắn giữa con băng long bay tới và Cao Lôi Hoa, cho dù tốc độ của con băng long có nhanh đến đâu cũng giống như là đứng yên vậy.


      - Thử lại tiếp, để xem cái này thế nào.


      Cao Lôi Hoa cười ha ha, giống như đứa trẻ nhận được đồ chơi, Cao Lôi Hoa cũng muốn thử nghiệm chút cái pháp tắc gian mà mới lĩnh ngộ.


      - gian băng toái.


      Tay của Cao Lôi Hoa giơ lên trước băng long, sau đó nắm chặt lại !


      - Bụp !


      tiếng nổ vụn vang lên, trong ánh mắt đầy tuyệt vọng của các pháp sư, niềm hi vọng của họ, đầu băng long bị nổ tung theo cái nắm tay đơn giản của Cao Lôi Hoa!


      Cao Lôi Hoa lẩm nhẩm, vừa nắm giữ pháp tắc gian nên vẫn chưa sử dụng linh hoạt được. chiêu gian băng toái vốn đem gian chứa vật thể đánh nát tan mà gian bị tan nát đồng nghĩa với vật được chứa trong gian cũng tan xác pháo theo. Vừa rồi, ý tưởng của Cao Lôi Hoa là đem gian chứa cả con băng long này nổ tan, làm cho toàn bộ thân thể của băng long thành xác pháo theo. Đáng tiếc, chỉ có thể làm nổ tung gian bằng cái đầu của băng long.


      Cái chiêu gian băng toái nhìn có vẻ rất ghê gớm nhưng ra lúc đối đầu với những cao thủ nó chẳng có chút tác dụng gì. Có lẽ phải đợi đến khi Cao Lôi Hoa sử dụng thuần thục lực lượng gian chiêu này mới có thể phát huy được tác dụng của mình.


      - Quên , để sau này thành thục chút rồi tính.


      Cao Lôi Hoa cười ha ha. Ngay sau đó thân ảnh biến mất vào hư , ngay sau đó thân ảnh lại xuất bên người con băng long. Tay phải nhàng vỗ vào con băng long này.


      Lấy độ mạnh cường đại của thân thể Cao Lôi Hoa, lúc này cấm chú cũng thể gây tổn thương cho chứ đừng đến đầu băng long chưa đạt đến cấp độ cấm chú này.


      Lúc tay của Cao Lôi Hoa vỗ lên người con băng long vô số lôi quang xẹt lên người con băng long này. Sau đó tiếng nổ , người con băng long bị nổ tung, biến mất vào trong khí thành băng nguyên tố tinh thuần lần nữa.


      Vỗ vỗ tay, lần nữa Cao Lôi Hoa nhìn về phía Đại trưởng lão. Sau đó thấy nhị trưởng lão đứng cạnh Đại trưởng lão ngạc nhiên :


      - Woo, hóa ra làm phản chỉ có Đại trưởng lão mà còn có cả mụ nữa à ?


      - Ta có thể làm phản sao ? Tam công chúa Sophia giết chết con ta là Tuyết Y Nhi ! Nếu phải con ta bị giết, ta sao lại làm phản !


      Nhị trưởng lão điên cuồng quát. Con của mụ, Tuyết Y Nhi, bị tam công chúa Sophia giết chết. Hơn nữa bị chính tay Sophia dùng dao đâm chết, xẻo thịt khiến mụ tức giận điên cuồng :


      - Vì sao ta làm phản ư ? Tất cả đều do con Sophia đó bức ta! Nếu nó bức ta đến thế này, vì sao ta phải làm phản, vì sao ………..???

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :