CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA) - Truyền Thuyết Thánh Kỵ Sĩ (514c)

Thảo luận trong 'Sắc Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 351: Thần giới cũng có cướp đường
      ra khỏi phòng Sinh Mệnh nữ thần, Quang Minh thần Zeus nhìn Gia Phượng đứng ở ngoài. Thấy ánh mắt đầy vẻ ngoan độc của Gia Phượng, Quang Minh thần Zeus khẽ thở dài, gọi:


      - Gia Phượng.


      - Vâng, vua của ta, ta ở đây, người có gì căn dặn sao?


      Nghe Quang Minh thần Zeus gọi tên mình, lập tức Gia Phượng quay đầu cung kính.


      - Vẫn còn cảm thấy vui vì được Mẫu thần chúc phúc sao?


      Quang Minh thần Zeus hỏi.


      - Vua của ta, ta chỉ cảm thấy, chúc phúc vốn là của ta, mà cái tên gọi là Cao Lôi Hoa đó, đoạt lấy thứ vốn thuộc về ta.


      Gia Phượng cắn chặt răng .


      - Gia Phượng này!!


      Giọng điệu của Zeus đột nhiên lạnh lùng hơn:


      - Ngươi phải giữ vững bản tâm của mình. Nếu ngươi vẫn khống chế được tâm tình của mình cách chính xác ngươi vĩnh viễn cũng lĩnh ngộ được ‘phong pháp tắc’. Hơn nữa, thiên hạ này có thứ nào thuộc về riêng người! Nếu lời chúc phúc đó dành cho ngươi, ta hy vọng ngươi vì cái vụ chúc phúc này làm ra việc ngốc nghếch đâu.


      - Vâng, Gia Phượng xin ghi nhớ lời giáo huấn của người.


      Gia Phượng ra vẻ như con cừu nghe lời người du mục:


      - Ta tuyệt đối vì chúc phúc mà gây chuyện đâu.


      Chỉ tiếc, đó chỉ là những lời ngoài miệng của đồng chí Gia Phượng chúng ta, trong mắt thù hằn vẫn chưa tiêu tán tý nào.


      - Hà, chỉ là nhắc ngươi chú ý chút thôi. Ta hy vọng ngươi vì việc bỏ lỡ độ kiếp Phong Thần vài ngày mà làm việc dại dột mất tư cách trở thành Phong Thần.


      Quang Minh thần Zeus lời đầy thấm thía, ý. Đối với cái tâm tiểu nhân của Gia Phượng, Quang Minh thần Zeus cũng có chút bất đắc dĩ. Chỉ vì, tư chất tiềm lực lẫn trí tuệ của Gia Phượng trong đống thần phó phong hệ là cao nhất, cho nên việc kế thừa ngôi vị Phong Thần này, Quang Minh thần Zeus chút do dự lựa chọn kế thừa.


      Chỉ có điều, Gia Phượng này quá hẹp hòi, ích kỷ, đây cũng là khuyết điểm lớn nhất của .


      Mà cũng vì vậy cho nên Gia Phượng lĩnh ngộ pháp tắc phong hệ rất chậm. Nếu lấy tư chất của , chỉ cần bỏ qua cái tính tình tiểu nhân đó, sớm lĩnh ngộ thần cách Phong Thần mới để trở thành Phong Thần rồi, cần gì phải làm người kế thừa. Đáng tiếc, có khí chất của người rộng rãi, đại lượng sao có thể trở thành vị thần cường đại đây?! Đối với , Quang Minh thần Zeus chỉ có thể lắc đầu, tiếc thay cho thiên phú của .


      - Vâng, vua của ta. Ta nhất định nghe theo lời dặn của người.


      Gia Phượng tôn kính .


      - Quên , ta cũng nhiều lời. Gia Phượng, kế tiếp ngươi trở về chuẩn bị chút .


      Quang Minh thần Zeus buông tiếng thở dài, :


      - Ba ngày sau, ta cho người thời gian chuẩn bị mọi thứ cho tốt. Sau đó mình ngươi vào trong ‘Phong cảnh’ lĩnh ngộ pháp tắc phong hệ. Ngươi cố gắng lĩnh ngộ , nhưng phải nhớ kỹ, thời gian của ngươi chỉ có mười tháng.


      - Vâng, vua của ta.


      Gia Phượng vâng tiếng mạnh, chuyện thành thần, quan hệ đến cả đời . Cho nên thể chậm trễ.


      - Vậy ngươi về chuẩn bị chút .


      Quang Minh thần Zeus phất phất tay.


      - Vâng. Vua của ta!


      Gia Phượng hành lễ cáo lui, sau đó lui ra ngoài, về điện Phong Thần, tại thân phận của vẫn là tay thần phó của điện Phong Thần. Trước khi trở thành Phong Thần, vô luận tư chất của có cao cỡ nào, vẫn là thần phó mà thôi.


      tới trước thần điện to lớn của Phong Thần, Gia Phượng ngồi trước nhìn toàn thần điện này.


      - lâu nữa đâu.


      Gia Phượng siết chặt tay nhìn Phong Thần điện:


      - Ta, Gia Phượng trở thành chủ nhân của Phong Thần điện!


      - Nhưng mà trước hết...


      Ánh mắt Gia Phượng lóe lên vẻ điên cuồng độc ác:


      - Thù hôm nay ta phải thanh toán cho đầy đủ cái !


      Nhưng mà trước khi tiến vào trong ‘Phong cảnh’ việc này cũng tốt cho lắm, nếu làm tốt, có khả năng mình bị hủy bỏ tư cách thành thần mất. Nghĩ đến tương lai vàng son của mình. Gia Phượng có phần do dự đứng lên.


      - Oh yeah!


      Đột nhiên, mắt Gia Phượng sáng ngời. Sau đó nhanh chóng vào bên trong thần điện. Chỉ cần làm quá lên, có lẽ sao đâu, vừa vừa nghĩ... .... .....


      Bên kia, tại căn phòng của Sinh Mệnh nữ thần.


      Lão Cao cười híp mắt. Nhưng trong khóe mắt chứa nguy hiểm.


      - lại đây với ta!


      Cao Lôi Hoa cười hiểm ngừng, bấy giờ ngồi xổm trong góc phòng:


      - Thành trả lời câu hỏi của ta.


      - cần.


      Lúc Cao Lôi Hoa ngồi trước người, Quang Minh nữ thần ngọc ngà ngồi cuốn lại trong góc run sợ :


      - Ta khuất phục dâm uy của ngươi.


      Nếu phải biết tính cách làm người của lão Cao, tình cảnh này rất dễ làm cho người ta liên tưởng đến… …


      - Thực ?


      Cao Lôi Hoa ý cười càng đậm.


      - , đánh chết ta cũng .


      Quang Minh nữ thần kiên cường .


      - Ờ, thôi.


      Cao Lôi Hoa ngồi xuống :


      - Ta chỉ hỏi với Zeus có quan hệ gì thôi, đây cũng phải vấn đề riêng tư gì phải ? Mà sao làm ra vẻ thà chết thế, có gì sao?


      - , ta muốn . Ta .


      Quang Minh nữ thần lui vào trong góc, dùng ánh mắt nhìn lão Cao có vẻ rất ngu ngốc.


      - Tốt lắm tốt lắm, Lôi Hoa. Đừng làm loạn nữa, có gì đâu. Con bé , bà với cháu cũng vậy thôi.


      Ở bên, Sinh Mệnh nữ thần đưa tay ra xoa đầu Cao Lôi Hoa, xem ra nàng áo tím này rất thích động tác này.


      - Con bé là con thứ tư của Zeus.


      Sinh Mệnh mẫu thần :


      - Mấy ngàn năm trước, con bé kế thừa thần cách Quang Minh, sau đó chạy rong. Tính ra cũng mấy ngàn năm rồi có về nhà.


      - Mấy ngàn năm về nhà?!


      Cao Lôi Hoa nhìn Quang Minh nữ thần:


      - Mấy ngàn năm về nhà. Vậy, vậy có nhớ nhà sao?


      - , ta muốn về.


      Quang Minh nữ thần ngẩng đầu, nhìn thẳng Cao Lôi Hoa. :


      - Ta muốn đại lục. Ở đại lục ta còn có chuyện rất quan trọng phải làm.


      - Ha ha.


      Cao Lôi Hoa nở nụ cười tiếng. :


      - thế giới loài người cũng vội, việc bây giờ là phải về nhà thăm cha mẹ mình !


      - Là con mà mấy ngàn năm về thăm cha mẹ, đó là bất hiếu.


      Giọng Cao Lôi Hoa trầm lại:


      - Cho dù ở đại lục còn có chuyện quan trọng, nhưng chẳng lẽ có mấy ngày thăm cha mẹ mình sao?


      Tốt rồi, cũng biết vì cái gì, Quang Minh nữ thần cũng hiểu sao lại mơ mơ màng màng nghe theo lời Cao Lôi Hoa nữa chứ...


      Chuẩn bị cùng Cao Lôi Hoa trở về. Cao Lôi Hoa cùng Quang Minh nữ thần ra khỏi căn phòng của Sinh Mệnh nữ thần.


      - Cháu à, bảo trọng nhé. Còn nữa, nếu có khả năng, cháu phải nhanh chóng rời khỏi thần giới này .


      Lúc gần , Sinh Mệnh mẫu thần dặn dò Cao Lôi Hoa. Tuy ma khí người Cao Lôi Hoa bị Sinh Mệnh nữ thần dùng lời chúc phúc nén xuống. Nhưng mà người tính sao bằng trời tính, cứ cẩn thận vẫn hơn hết. Sinh Mệnh nữ thần sợ đêm dài lắm mộng.


      - Vâng!


      Cao Lôi Hoa gật đầu, :


      - Ta còn có đồ đệ và đứa thần giới này, đợi tìm được chúng, ta quay về đại lục ngay.


      - Cố nhanh .


      Trong mắt Sinh Mệnh nữ thần có chút ý tứ :


      - biết vì cái gì, cuối cùng bà có loại dự cảm tốt. Bà cảm thấy nếu cháu nhanh về đại lcuj bị cuốn vào vòng xoáy phân tranh rất lớn. Mà vòng xoáy đó chính là khảo nghiệm lớn nhất cuộc đời cháu!


      - Cám ơn.


      Cao Lôi Hoa gật đầu, đồng thời ghi nhớ những gì Sinh Mệnh nữ thần . Hừ, bà cháu?!


      khỏi căn phòng đỉnh núi. Cao Lôi Hoa mang theo nàng ngọc ngà Quang Minh nữ thần trung tâm thần giới.


      đường, Cao Lôi Hoa nghĩ lại những lời mà Sinh Mệnh nữ thần . Xem ra nên tìm Huyết Sắc Minh vương và Mộng Ti nhanh chút.


      Chỉ là thần giới quá rộng lớn, vượt qua sức tưởng tượng của mọi người. Cứ tìm hai người cách mờ mịt thế này chẳng khác gì mò kim đáy bể. Cho nên tại Cao Lôi Hoa chỉ còn lựa chọn. Nhờ vị vua của chúng thần, cha đẻ của nàng xinh đẹp Quang Minh nữ thần này-- Quang Minh thần Zeus, tìm hai người. Quang Minh thần Zeus là chủ nhân của thần giới, tìm hai người hẳn phải việc khó khăn gì. Đến lúc tìm được hai người nhanh chóng về trần gian.


      Lúc Cao Lôi Hoa mang Quang Minh nữ thần rời ra khỏi cấm địa đột nhiên tia cảm giác nguy hiểm nảy lên trong lòng Cao Lôi Hoa. chút do dự, Cao Lôi Hoa xoay người trăm tám mươi độ ra đằng sau. Đưa tay ra đòn!


      - Bộp!!


      cánh tay máy đánh lên tay Cao Lôi Hoa.


      Lực chấn từ cánh tay máy làm cánh tay Cao Lôi Hoa tê rần.


      Giương mắt nhìn lên, Cao Lôi Hoa liền phát thứ công kích mình chính là bảy tên người máy thủ hộ của thần giới vẫn đuổi theo mình lúc trước!


      - Sao lại thế này, chẳng lẽ lúc ba có mang mấy tên người máy thủ hộ này sao?


      Quang Minh nữ thần nghi hoặc .


      - Muốn thử ông sao?


      Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn bảy người máy này. Cao Lôi Hoa biết, vua của chúng thần Quang Minh thần Zeus tuyệt đối phải là thằng đầu đất, bảy người máy này từng đuổi theo lão Cao vào cấm địa. Mà vụ vào cấm địa cũng giải thích ràng rồi. Cho nên…


      Cho nên Cao Lôi Hoa nghĩ khả năng duy nhất, đó là lão siêu cấp Quang Minh thần Zeus này muốn thử mình?


      Về phần vì sao thử mình, Cao Lôi Hoa có thể giải thích. Có lẽ do bà Quang Minh nữ thần này gây họa chứ sao, điệu bộ ám muội với mình, làm cho ông cha tức mới lạ.


      Cho nên bố vợ thử con rể chuyện đó đây quá.


      - Tuy thích mấy vụ này, nhưng bị coi là con nít tốt tý nào!


      Cao Lôi Hoa chậm rãi nắm chặt tay. Cùng lắm hủy luôn mấy cái người máy này!


      Lúc này, ở đỉnh núi cách đó xa.


      Gia Phượng cùng với mấy thần phó trong Phong Thần điện thần đứng nhìn xuống.


      - Gia Phượng, chúng ta tự ý ra lệnh cho người máy thủ hộ thần giới đối phó với gã tóc bạc này, sao chứ?


      gã đồng bọn đứng cạnh Gia Phượng hỏi.


      - Yên tâm , tất cả đều thuộc về trách nhiệm của ta được chưa!


      Gia Phượng đắc ý nở nụ cười, chỉ là ra vài cái mệnh lệnh cho đám người máy thôi, có quái gì đâu mà lo cơ chứ!


      - Gia Phượng. Ngươi có chắc bảy tên người máy ‘mần thịt’ được gã tóc bạc ở dưới ?


      đồng bọn ở bên hỏi. Bởi vì nhìn thấy ràng quá trình chiến đấu ở dưới, tại Cao Lôi Hoa có vẻ chiếm thượng phong so với bảy tên người máy.


      - Yên tâm . Trước khi đến đây ta có nhận được tin tức, gã này bị bảy người máy thủ hộ của chúng ta đuổi như chó nhà có tang thần giới, sau đó hiểu chó ngáp phải ruồi thế nào lại chạy đến cấm địa! Cho nên bảy người máy có thể xử đẹp gã!


      Gia Phượng đưa mắt nhìn trận chiến giữa Cao Lôi Hoa và bảy người máy đánh giá......


      - Thời gian cũng vừa, các huynh đệ! Các đại gia cùng lên nào! Gia Phượng ta chỉ tiếc là phải tham dự kế thừa nên tiện tham gia, đành dựa vào các huynh đệ, các đại gia vậy! Cứ như ước định mà làm, xuống vây đánh gã, lột quần áo gã, để gã trần như nhộng dạo chơi thần giới !


      - Ôi, phụ thần vĩ đại cao, ta sao tà ác vậy cơ chứ!


      Gia Phượng . Đương nhiên, ‘tà ác’ đối với đám người ‘thuần khiết’ ‘trong trắng’ thần giới đối với đám thần phó này mà chính là lột sạch quần áo của người khác! Đối với mấy tên sống thần giới từ , đây là việc cực kỳ, cực kỳ tà ác!


      - thành vấn đề!


      Mấy tên thần phó hét lên, ngay sau đó, đội quân thuần khiết tập làm tà ác gồm hai mươi người lao xuống sườn núi. Đối đối bọn họ, chuyện Gia Phượng thành Phong Thần tân nhiệm là chuyện ván đóng thuyền. Bây giờ tranh thủ lấy lòng đợi đến khi nào? Chuyện này liên quan đến tiền đồ sáng lạn của mình sau này à nha!


      Hai mươi vị thần phó này nam có, nữ có, cao có, lùn có, gầy có, mà béo tốt cũng có. Tóm lại là đủ loại.


      - Cướp đường đây!


      Từ xa chạy tới, hai mươi vị thần phó hung hồn quát lên:


      - Để quần áo hành lý lại! Giao quần áo ra, chết. Nếu giao, đừng trách chúng ta khách khí!


      - Cướp bóc?


      Cao Lôi Hoa sửng sốt. Nghi hoặc nhìn hai mươi vị hô hào chạy đến.


      Ngay sau đó. Đột nhiên Cao Lôi Hoa nở nụ cười. Chỉ thấy tay phải vung lên, khúc nhạc triệu hồi huyết kỵ sĩ lại bắt đầu ngân lên.


      Cướp đường à, buồn cưỡi vãi…

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 352: Muốn lấy đồ người ta ta lột hết người ngươi!


      ‘Cướp quần áo? Hai mươi tên kỵ sĩ hung bạo lao xuống đây mà chỉ cướp quần áo sao? Đầu mấy tên này nhồi đất à?’


      Điều đầu tiên Cao Lôi Hoa nghĩ đến là hai mươi người này có phải bị tâm thần ? Chuyện hoang đường Cao Lôi Hoa cũng thấy ít nhưng đến mức hai mươi người xông tới cướp quần áo người Cao Lôi Hoa chịu nổi. Trừ khi có người đứng sau cố ý chứ ai đời vì bộ quần áo mà điều động nhân mã như vậy?!


      Nghĩ có người đứng sau nên Cao Lôi Hoa thử đảo mắt nhìn quanh xem có ai núp . Rất nhanh, Cao Lôi Hoa liền cảm ứng được đạo hơi thở núp đỉnh núi xa. Nếu để ý, có lẽ thể nhận biết được cỗ hơi thở như này.


      Cũng may, dù sao thế giới này cũng có người có khả năng nấp hơi thở tốt như Cao Lôi Hoa. Dựa vào năng lực cảm ứng của mình, Cao Lôi Hoa có thể khẳng định người đứng núi là Gia Phượng, người được đề cử làm Phong Thần vừa gặp lâu trước đó!


      - Quả nhiên là thằng nhóc này.


      Cao Lôi Hoa hiểm cười tiếng, sau đó quay người với Quang Minh nữ thần:


      - thể , thần giới của mỹ nữ Quang Minh chúng ta loạn nhỉ. Ban ngày ban mặt, ngờ có người hành nghề đạo tặc cướp đường.


      - Hừ!


      Nghe lão Cao châm chọc, khuôn mặt nhắn của Quang Minh nữ thần có chút méo mó, nàng nghiến răng ken két. Đáng chết, nếu nàng mà biết ai dám cướp bóc nàng, người đó nhất định phải chết!!


      - Chẳng qua. Giờ ai cướp ai, vẫn chưa biết à nha.


      Cao Lôi Hoa cười hè hè, đồng thời xoay tròn, mạnh mẽ chụp người máy thủ hộ. Bảy người máy này chắc chắn.


      - Giờ, cho các ngươi biết. Ai là sói, ai là cừu!


      xong, tay phải Cao Lôi Hoa vung lên, chín mươi chín đạo huyết quang phóng lên cao, sau đó toàn bộ chín mươi chín Huyết kỵ sĩ được Cao Lôi Hoa triệu hồi xuất .


      Bên kia. Núp đỉnh núi, Gia Phượng thấy huyết quang phóng lên cảm thấy lo âu trong lòng rồi. Bởi vì hy vọng của gã, bảy cỗ người máy thủ hộ ê càng nằm dưới đất. Rất nhiều tia lửa xẹt thân hình bảy người máy, thực hiển nhiên cả bảy người máy tạm mất năng lực hoạt động.


      Hơn nữa đột nhiên gần trăm huyết ảnh xuất bên người gã tóc bạc này, làm cho Gia Phượng cảm thấy bất an.


      - Các ngươi phải muốn cướp ta sao?


      Cao Lôi Hoa hiểm cười tiếng, :


      - Ngươi dám lấy áo ta, ta liền xin lại cái quần xì (quần chíp) của người! Muốn lấy đồ ông à, ông lột trần truồng các con nhé!


      - Gừ!


      Cùng với Cao Lôi Hoa tâm ý tương thông nên khi bọn Huyết kỵ sĩ vừa ra cùng nhau hò hét, toát lên bá khí vương giả của mình!


      - Ầm!


      Gần trăm người dẫm chân.


      - Người phía trước, dừng lại cho ông! Nghe cho kỹ đây. Núi này do ta mở. Rừng này do ta trồng! Nếu muốn qua đường này, để lại lộ phí. Bây giờ, cướp đây, cầu mọi người để lại quần áo cho bọn ta!!


      Bọn Huyết kỵ sĩ mở miệng . Chỉ có điều nghe xong câu này, đồng chí lương thiện Quang Minh nữ thần nhức óc mà lăn quay đơ.


      - A, ha ha, ha... ha!


      Quang Minh nữ thần cười nổi, nàng quay đầu nhìn Cao Lôi Hoa, Cái tên này sao lại ác thế cơ chứ!


      Lúc này. Hai mươi vị thần phó của Phong thần điện tràn đầy khí thế giờ có chút sững sờ. Hai mươi người dừng lại thành cụm, nhìn chín mươi chín Huyết kỵ sĩ đột ngột xuất . Dựa vào thực lực cấp tám thí thần giả của mình, bọn họ cũng cảm thấy thực lực của các Huyết kỵ sĩ này.


      Gần trăm tên Huyết kỵ sĩ này ngờ mỗi tên đều có thực lực ngang ngửa với bọn họ. Quan trọng nhất là, người những Huyết kỵ sĩ này tỏa ra thứ mà bọn họ có. Sát khí! Huyết kỵ sĩ phải bình hoa trong nhà, phải chăn chiếu gối êm, như bọn họ, có thực lực cấp tám, nhưng có năng lực chiến đấu tương thích.


      Những Huyết kỵ sĩ trọng sinh này trước khi chết đều là những chiến sĩ cường hãn nhất, sát khí người bọn họ làm cho hai mươi vị thần phó có chút phát run. Dù sao thần giới hòa bình lâu rồi. Từ lần con thứ của Sáng Thế thần, Satan làm phản thiên giới được yên bình trong thời gian rất lâu. Cho nên khi gần trăm Huyết kỵ sĩ xuất , hai mươi vị thần phó chúng ta bị sát khí dọa cho đơ người.


      Nhóm thần phó dám động thủ. Cũng có nghĩa đám Huyết kỵ sĩ động thủ!


      - Gừ~~


      Đám Huyết kỵ sĩ phát ra tiếng gầm gừ, như bầy sói huynh ác xông vào đàn cừu non. Mục tiêu của đám Huyết kỵ sĩ này là: Những chiếc quần xì của hai mươi vị thần phó!


      Trang phục của thần giới có vẻ kỳ lạ. Trang phục của bọn họ đơn giản là thuần sắc, chỉ màu dù nam hay nữ, hơn nữa, tất cả đều chỉ mang cái quần chíp sau lớp áo choàng đơn sắc đỏ đen gì đó.


      Bầy sói xông vào đàn cừu, có vẻ như chú cừu đều được năm sói chăm sóc. Cả năm đè lên người chú cừu, sau đó lột lông chú, tìm cái quần chíp......


      - Báo cáo chủ nhân, trong mục tiêu phát có thành viên nữ, xin chri thị là có lột luôn ạ?


      Huyết kỵ sĩ sau khi lột áo choàng thần phó, phát ra là con liền quay đầu hỏi Cao Lôi Hoa. Từ lần trong rừng rậm Tinh Linh, sau khi nhìn thấy đám Huyết Tinh Linh những Huyết kỵ sĩ này có dấu hiệu khôi phục trí nhớ, tuy rằng khôi phục được bao nhiêu, nhưng chỉ số IQ cũng tăng lên đáng kể. Dù có tiến hóa như Hỏa Thần Ca Đức nhưng so với trước kia chỉ biết chém giết đỡ hơn nhiều.


      - Lột!


      Cao Lôi Hoa thuận miệng , lúc này Cao Lôi Hoa ngồi xổm bên cạnh người máy thủ hộ để nghiên cứu cấu tạo của nó. Nghe Huyết kỵ sĩ hỏi, Cao Lôi Hoa chút suy nghĩ liền thuận miệng . Thậm chí, Cao Lôi Hoa còn nghe Huyết kỵ sĩ này gì.


      - Vâng, thưa chủ nhân!


      Huyết kỵ sĩ cao to này lớn tiếng chấp hành, sau đó chút lưu tình thò tay vào trong áo choàng của con cừu xấu số.


      Chỉ nghe tiếng xoạt, cái quần chíp màu trắng bị đồng chí Huyết kỵ sĩ này kéo ra khỏi người vị nữ thần phó xấu số này.


      - , a~~


      Xanh tái mặt, con cừu phát tiếng kêu la chói tai.


      nghiên cứu người máy, Cao Lôi Hoa bị tiếng thét chói tai này làm giật mình.


      - Sao lại thế này?


      Cao Lôi Hoa ngoáy ngoáy lỗ tai, chết tiệt, tiếng thét này chói tai.


      - Báo cáo chủ nhân, dựa theo phân phó của ngài, ta lột quần của nàng. Sau đó nàng hét chói tai như vậy đó.


      Huyết kỵ sĩ cao to đó báo cáo chi tiết tình huống cho Cao Lôi Hoa.


      - Ặc?!


      Nghe Huyết kỵ sĩ . Cao Lôi Hoa vội vàng quay đầu nhìn lại, sau đó miệng lão Cao như chữ O.


      Trước mắt là hình ảnh con sói bế con cừu, và tay con sói là quần chíp của con cừu đó. cần cũng biết, chuyện gì xảy ra.


      - Ngươi… lột?


      Cao Lôi Hoa cười hắc hắc, hỏi.


      - Dựa theo mệnh lệnh của chủ nhân, ta lột.


      Huyết kỵ sĩ nghiêm túc trả lời.


      - Tốt lắm, rất pro.


      Đột nhiên Cao Lôi Hoa cười hì hì:


      - Báo mã số của người, chiến sĩ dũng của ta!


      - Thưa chủ nhân, Lôi 008!


      Chiến sĩ Lôi 008 lớn tiếng báo mã số của mình.


      - Tốt lắm, chiến sĩ dũng Lôi 008 của ta. trong tay ngươi, ngươi giải quyết cho tốt nhé.


      Cao Lôi Hoa cười :


      - Ngươi làm gì cũng được, miễn là nàng đừng hét nữa.


      - Vâng, thưa chủ nhân! Cam đoan hoàn thành nhiệm vụ.


      xong, Lôi 008 hung tợn nhìn con cừu trong tay mình.


      - Gừ... Con bé này. Ta cảnh cáo . Ngậm cái miệng lại, nếu ta biết mình làm gì đâu!


      Lôi 008 hét lớn trước mặt .


      Tựa hồ bị Huyết kỵ sĩ dọa. Nữ thần phó lập tức ngậm miệng, đồng thời như nàng cừu e lệ.


      - AAA, buông nàng ra, lũ ác ma!


      Lúc quần chíp của vị nữ thần phó đó bị lột. Đột nhiên, thần phó tuấn của Phong Thần điện cũng bị đè xuống hét lên, lĩnh vực nháy mắt bùng phát!


      biết lấy sức lực ở đâu ra. điên cuồng đẩy năm chú sói huyết kỵ sĩ, sau đó nhanh chóng phóng về phía Lôi 008.


      - Buông nàng ra, tên đáng chết. Nếu các ngươi hối hận!


      Lôi 008 khinh miệt nhìn gã vọt tới.


      - Chủ nhân, nguy hiểm cấp bốn, xin đánh chết tại chỗ!


      Huyết kỵ sĩ Lôi 008 khô khốc với Cao Lôi Hoa.


      - Tha cho mạng, nhưng cho phép đánh trọng thương.


      Cao Lôi Hoa cũng quay đầu lại. Giờ tập trung nghiên cứu người máy thủ hộ , bàn tay lâu lâu lại sờ soạng lên người máy, sau đó lấy ra vài cái linh kiện......


      - Buông nàng ra, buông nàng ra!


      Vị nam tử tuấn đó bi phẫn gầm rú tiếng, nhảy lên cao, phóng về phía Huyết kỵ sĩ Lôi 008.


      - hiểu thưa chủ nhân.


      Lôi 008 gật đầu. Sau đó vươn tay phải cầm quần chíp đánh vào vị hùng cứu mỹ nhân.


      - Phật! Phụt~~~ Bịch!


      Ba tiếng động liên tiếp vang lên.


      Phật, là tiếng quần chip quất vào mặt đồng chí hùng của chúng ta. Phụt là ngụm máu mà hùng chúng ta phun ra. Còn từ bịch là lúc thân hình vị hùng của chúng ta rơi xuống đất.


      - Dừng tay, các ngươi làm cái gì vậy, trời ạ. Các ngươi thế này còn thể thống gì nữa! Các ngươi......


      Xa xa, giọng bén nhọn của vang lên.


      Giống như cảnh sát trong những bộ phim điện ảnh mà lão Cao từng xem. Nhân viên duy trì chính nghĩa của thần giới đến.


      - chủ, cứu em!


      Vừa nghe giọng đó, con cừu tay Lôi 008 giống như nhìn thấy người chăn cừu, nàng lớn tiếng khóc.


      - Thúy nhi?!


      Chủ nhân giọng cao vút đó nghe thấy tiếng kêu nhìn nữ thần phó tay Lôi 008, sau đó giật mình lao nhanh đến.


      Mà đứng bên cạnh nhìn Cao Lôi Hoa tháo linh kiện người máy, Quang Minh nữ thần vừa nghe được giọng cao vút trời mây đó quay đầu lại nhìn. Sau đó khuôn mặt lộ vẻ chán ghét ra mặt...

    3. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 353: Ma khiếu thần giới (Thượng)


      - biết mụ ta?


      Ở bên, Cao Lôi Hoa vừa nghiên cứu kết cấu của người máy thủ hộ vừa hỏi Quang Minh nữ thần. Đối với Quang Minh nữ thần bây giờ, lão Cao cũng biết mình nên làm gì nàng nữa. Tóm lại, bây giờ lão chỉ muốn nhanh chóng tách Cầu Cầu với Quang Minh nữ thần ra, sau đó đường ai nấy , nước sông phạm nước giếng.


      - Biết, con mụ hèn mọn!


      Quang Minh nữ thần nghiến răng. Cũng vì mụ ta mà nàng mới bỏ nhà cả mấy ngàn năm về. Hơn nữa lúc ấy trốn nhà trước nàng còn có hai người nữa, thậm chí, người dùng phương thức sa đọa để kháng nghị cha mình.


      - Mụ là ai?


      Cao Lôi Hoa vươn vai đứng dậy. Khối người máy này bị Cao Lôi Hoa tháo ra hoàn toàn. Có phần giống với người máy Trái Đất, nhưng nó có phần rất đặc biệt. ràng nhất là cấu tạo của chúng nó cực kỳ đơn giản, khác xa với cấu tạo phức tạp của người máy Trái Đất. Chỉ tiếc bởi vì thời gian cho phép nên Cao Lôi Hoa cũng chỉ có thể tận lực ghi nhớ cấu tạo sơ bộ của người máy.


      - Người này là vợ hai của cha ta, tên là Dạ Tử.


      Quang Minh nữ thần nghiến chặt răng , nhìn nàng cứ như muốn ăn tươi nuốt sống mụ ta.


      - Ồ. Ra là vợ bé của lão Zeus, quan hệ giữa dì ghẻ con chồng đây mà.


      Cao Lôi Hoa gật đầu, vô luận là người ở thế giới nào, người mẹ kế vẫn luôn khiến cho những người thân trong gia đình chấp nhận. biết vì sao, cứ nhắc đến mẹ kế trong mắt mấy đứa , đứa nào cũng hình dung ra cảnh dì ghẻ với con chồng hết!


      Nhưng Cao Lôi Hoa hề có tư tưởng này. Kỳ phần lớn những người mẹ kế giống như mọi người nghĩ là độc ác đâu. Chỉ có ít cá nhân cá biệt là như vậy thôi. Đáng tiếc, mọi người toàn nhìn vào số ít mà phán cho số đông, là con sâu làm rầu nồi canh mà.


      Cao Lôi Hoa đứng cạnh Quang Minh nữ thần, chờ đón chủ nhân giọng ‘vàng khuyên’ ấy.


      Rất nhanh, bà vợ bé của vị vua chúng thần Zeus xuất . Phía sau còn có đội quân mang giáp vàng.


      Nhìn người đàn bà trước mặt, Cao Lôi Hoa liền cảm thấy kính phục vị vua chúng thần Zeus này.


      Mày liễu eo . Mí mắt như tơ, khuôn mặt gợi cảm. Là người phụ nữ hiếm có, theo như lão Cao đánh giá đây là hồ ly tinh chuyển thế, người này thể dùng từ ‘mị’ để đánh giá được…!


      - Bọn người các ngươi còn dừng tay lại cho ta! Mau thả người tay ra!


      Dạ Tử lại gần rồi ra lệnh cho các Huyết kỵ sĩ. Lúc này giọng của mụ còn cao vót lên nữa, ngược lại có chút kiều mỵ, chút nỉ non nữa chứ.


      Lão Cao nghe giọng có phần nỉ non tay run lên cầm cập. Da gà nổi lên. ***! Giọng nỉ non như vậy, đây là lần đầu tiên nghe thấy!


      Nghe tiếng kêu ra lệnh, gần trăm vị Huyết kỵ sĩ quay đầu nhìn mụ, hàng trăm đôi mắt lạnh lùng nhìn. Nhưng cũng có Huyết kỵ sĩ nào nghe lệnh mụ hết. Đối với các Huyết kỵ sĩ Cao Lôi Hoa mới là chúa tể của họ, có mệnh lệnh của Cao Lôi Hoa. cho dù là ai chăng nữa cũng thể ra lệnh cho họ, kể cả Sáng Thế thần.


      Nhìn thấy đám Huyết kỵ sĩ nghe lệnh mình, Dạ Tử cảm thấy tức điên lên. Từ khi nàng trở thành vợ hai của Zeus nào có ai dám cãi lệnh của mình? Huyết kỵ sĩ nghe lệnh làm cho Dạ Tử cảm thấy tự tôn của mình bị làm nhục.


      - Ta ra lệnh cho ngươi buông Thúy nhi nha, tai ngươi điếc sao? có nghe sao?


      Dạ Tử chỉ vào huyết kỵ sĩ Lôi 008 kêu lên.


      Lôi 008 quay đầu, xác định con mụ kia chuyện với mình, Lôi 008 lãnh đạm nhìn Dạ Tử, câu cực kỳ lạnh lùng khô khan:


      - Ra lệnh cho ta? nghĩ là ai thế?


      - Làm càn! Ta là vợ của chủ nhân thần giới. Ngươi xem ta là ai đây?!


      Dạ Tử phẫn nộ với Lôi 008:


      - Ta mặc kệ ngươi là người nào, dám ở thần giới động hầu nữ của ta, ngươi xem?! Ngươi nghĩ thần giới là chỗ nào vậy! Bây giờ, ta dựa theo quy tắc thần giới, hơn nữa lấy thân phận nữ chủ nhân của thần giới này. Ban thưởng cho ngươi tử hình!


      Khi chuyện, Dạ Tử vung tay lên, mấy võ sĩ giáp vàng phía sau này bước lên, từng bước ép chặt, vây Lôi 008 lại...


      - Ồ, nữ chủ nhân thần giới. Mạnh miệng ghê ta.


      Quang Minh nữ thần ra từ sau lưng Cao Lôi Hoa, khóe miệng lộ ra ý khinh miệt, tươi cười :


      - Hay cho từ nữ chủ nhân thần giới. Hay cho cái quy tắc của thần giới. Thế mà ta biết, Dạ Tử bà từ khi nào thành nữ chủ nhân thần giới vậy ta?!


      Nàng ghét nhất là con mụ trước mặt này luôn ra vẻ mình là chủ nhân thần giới, điều này làm cho nàng cảm thấy ghê tởm, nàng tình hiểu có phải ông bố già của mình bị lẩm cẩm rồi hay mà rước con mụ này về thế biết.


      - Là ? về khi nào?


      Dạ Tử nhìn Quang Minh nữ thần cả kinh, mụ còn biết vị công chúa thần giới trở về thần giới khi nào. Hơn nữa xem ra, hầu nữ của mình đắc tội với nàng công chúa khó chơi này rồi.


      - Ta về khi nào cần mụ quản. Mụ cũng có tư cách quản.


      Quang Minh nữ thần hừ lạnh tiếng:


      - Dạ Tử, vừa rồi ta nghe chính miệng mụ về quy tắc thần giới, thuộc như cháo nhỉ…


      tới đây, trong mắt Quang Minh nữ thần tràn ngập vẻ trêu tức:


      - Như vậy ta hỏi mụ nhé, ở tại thần giới tập kích bản công chúa ta. xử lý thế nào?


      - Xử tử đương trường.


      Dạ Tử thốt ra, xem ra mụ đối với quy tắc thần giới rất là quen thuộc.


      - Tốt lắm!


      Quang Minh nữ thần vỗ tay, :


      - Như vậy, nữ chủ nhân thần giới này. Giờ ta liền cho mụ biết nhé, con hầu này của mụ mới hai phút trước triển khai tập kích ta, mụ xem nên xử lý thế nào đây!


      hay rồi, việc đầu tiên là Dạ Tử trừng mắt nhìn hầu nữ của mình. Mụ biết bây giờ công chúa khó chơi này nắm phần thắng, nhưng đến nổi xoay chuyển tình thế được. Nghĩ vậy, tròng mắt mụ đảo lại.


      - Ha ha ha~~ ba công thoát tử.


      Dạ Tử cười quyến rũ. Lời của mụ rất có trình, chỉ mấy từ ‘người hầu của ta’ có thể lấy công chuộc tội cho hầu nữ của mình.


      bên, Lão Cao khỏi nhíu mày nhìn Dạ Tử, xem ra con mụ này khoái chơi chữ nhỉ, mà cái vụ này lão Cao chúa ghét. Tính ra, Lão Cao thích giải quyết trực tiếp luôn....


      - Ồ, bà chủ nhân thần giới ơi, bà đừng có xài mấy cái tâm kế đó với tôi chứ.


      Quang Minh nữ thần tiếp:


      - có nếu hay sao hết ở đây. Vừa rồi hầu nữ của mụ tập kích ta là .


      - Tam công chúa, lời này của đúng rồi. Người hầu của ta tập kích lúc nào ta thấy, mà ta chỉ nhìn thấy vẫn bình yên vô , mị ở đây thôi…


      - Hơn nữa. người hầu của ta tập kích , ai tin? nhìn xem, bên hơn trăm người, mà bên người hầu của ta đếm đếm lại có hai mươi người. Ta nghĩ hai mươi người lại ngu ngốc tập kích trăm người đâu?


      - cần gọi nhũ danh của ta.


      Quang Minh nữ thần trầm mặt :


      - Mụ xứng gọi nhũ danh của ta.


      - Ồ. Giờ cũng phải là chuyện bàn xem ta có xứng gọi nhũ danh của hay ?


      Dạ Tử nheo mắt :


      - Ta tới đây là vì nghe thấy tiếng cầu cứu của thần phó của ta. Sau đó là muốn điều tra xem rốt cuộc thần phó của ta là bị gì thôi. Ta nghĩ, tình hình trước mắt phơi bày ra rồi, công chúa cũng nên cấp cho ta chút công đạo chứ nhỉ?


      - Mụ vẫn thay đổi, vẫn là già mồm, cưỡng từ đoạt lý.


      Quang Minh nữ thần hừ lạnh tiếng:


      - Mụ khiến ta cảm thấy ghê tởm.


      Dạ Tử làm như có nghe Quang Minh nữ thần châm chọc, cười :


      - Ta nghĩ, giờ phải cho ta cái công đạo , cho ta cái lý do vì sao ức hiếp hầu nữ yếu ớt của ta !


      - …. Cao Lôi Hoa, giờ ngươi biết vì sao ta chúa ghét nàng rồi chứ.


      Quang Minh nữ thần bĩu môi:


      - Con mụ này là chúa già mồm, ta ghét nhất mụ ta ở điểm này.


      Giọng của Quang Minh nữ thần hề , cố ý cho Dạ Tử nghe được.


      Dạ Tử vẫn như trước, hề ngại ngùng, chỉ nhìn chằm chằm vào Quang Minh nữ thần xin đáp án.


      - Ừ. Coi như thưởng thức.


      Cao Lôi Hoa lắc đầu, cười ha ha:


      - Tốt lắm. Bản lĩnh già mồm của mụ ta coi như lĩnh giáo rồi. Giờ nhận người hầu của mình về .


      Cao Lôi Hoa chỉ tay.


      Lôi 008 gật đầu, sau đó ném con cừu trong tay cho Dạ Tử.


      - A~~


      Con cừu của chúng ta có chuyến du hành phiêu lưu.Trong lúc bay lượn, làn gió thổi qua, trường bào phất phới, khẽ lộ ra ít hình ảnh trẻ em nên xem......


      - Ngươi!


      Nhìn hầu nữ của mình bị ném như vậy, Dạ Tử phẫn nộ kêu tiếng. Vài vị hoàng kim võ sĩ của chúng ta rất hona hỉ chạy tới đón lấy vị thần phó phất phới show hàng này.


      - Chủ nhân. Cầu người cứu .


      Vị nữ thần phó này được mấy chiến sĩ đỡ vẫn quên chàng hùng của mình, chỉ chỉ về phía vị thần phó tuấn nằm dưới đất.


      Nàng vốn tới Phong Thần điện là để hẹn hò với chàng này. Nhưng vừa vặn gặp phải vụ này, vì thế nàng cùng vị thần phó này cùng nhau đột kích đánh Cao Lôi Hoa. Nhưng ngờ, ngờ, ngờ… cơm ra cơm, cháo ra cháo… ôi, ngờ!


      Dạ Tử liếc mắt nhìn vị thần phó cái, hừ lạnh tiếng. Sau đó, Dạ Tử nhìn về phía Cao Lôi Hoa:


      - Tên đầu bạc này, ngươi tưởng thế là ok sao?


      Dạ Tử phẫn nộ , vị hầu nữ này là trong những hầu nữ mà mụ thương nhất, thế mà lại bị gã lột quần chíp trước mặt bàn dân thiên hạ, kiểu đó khác nào lột quần chíp của mụ… ý nhầm, tát cái bạt tai vào mặt mụ?


      - Thế muốn gì nữa nào?


      Cao Lôi Hoa quay đầu, nở nụ cười vô hại. Hoặc là mọi người có thể nghĩ đó là nụ cười khinh miệt .


      Thấy nụ cười vô hại của Cao Lôi Hoa, Dạ Tử khỏi giảm sút khí thế!


      - Ngươi cho là việc đơn giản như vậy sao?


      Dạ Tử ra vẻ khí thế kinh thiên:


      - Cái thằng cao to bên đó của ngươi làm nhục hầu nữ của ta, như vậy , để thằng đó chịu chưởng của ta, nếu được cho qua chuyện này, ok?


      - Đỡ chưỡng thôi sao?


      Vẻ tươi cười mặt Cao Lôi Hoa biến mất nhanh chóng. Sau đó lạnh như tuyết đông, lão Cao đầy hàn :


      - Đồ **!


      - A?


      nghĩ Cao Lôi Hoa đột nhiên chơi chữ văn minh, Dạ Tử sửng sốt.


      - Ngươi, ngươi dám ta như vậy!!


      Dạ Tử chỉ chỉ vào mặt Cao Lôi Hoa, mụ định tạo dáng ra oai với Cao Lôi Hoa. Đột nhiên, mụ nhìn thấy con mắt màu đen của Cao Lôi Hoa. Ngay sau đó, cả người mụ lạnh run! Đáng chết, chỉ ánh mắt, chỉ ánh mắt, lại khiến cho mụ có cảm giác như rơi vào hầm băng. Cho dù là đối mặt với vua chúng thần Zeus cũng sợ đến thế.


      - Hừ!


      Cao Lôi Hoa hừ lạnh tiếng, sau đó quay đầu nhìn đỉnh núi cách đây xa. Ở nơi đó, chính là người được đề cử làm Phong Thần, Gia Phượng núp.


      - Hô, hà hà!


      Lúc Cao Lôi Hoa rời mắt khỏi Dạ Tử, Dạ Tử cảm thấy như được sống lại. Thở phì phò.


      Cả người mụ giống như ở trong nước mà ra, mồ hôi lạnh ướt đẫm. Thân sống ở thần giới, đây là lần đầu tiên mụ cảm thấy địa ngục. Đúng vậy, địa ngục chính là khi bị gã tóc bạc này nhìn.


      Cho nên, lúc Cao Lôi Hoa rời mắt khỏi mình, nàng hai lời, kéo hầu nữ với đám tùy tùng rút lui với tốc độ siêu nhiên. Tạm thời, mụ dám đối mặt với Cao Lôi Hoa.


      - Đáng chết. Xem thường tên này rồi.


      Bên kia, đỉnh núi, Gia Phượng lén lút vụng trộm rút lui xuống núi. Lưu lại núi cao sợ gì có củi đốt. Về phần đám thần phó Phong Thần điện, kệ xác chúng….


      - Ê, Cao Lôi Hoa, ngươi suy nghĩ cái gì thế?


      Quang Minh nữ thần nhìn Cao Lôi Hoa ngắm đỉnh núi ngẩn người hỏi.


      - À, ta suy nghĩ, ta có nên giúp tên nào đó độ kiếp hay đây.


      Khóe miệng Cao Lôi Hoa lộ ra vẻ xấu xa, nghe người nào đó sắp độ kiếp, Cao Lôi Hoa rất muốn giúp tay.


      Ngay lúc Cao Lôi Hoa còn suy tư với niềm vui giúp người, đột nhiên cỗ khí tức hắc ám mãnh liệt tràn ngập trong phạm vi gần trăm dặm.


      - Huýt~~~


      tiếng ma khiếu kinh thiên động địa phóng lên cao. Ma khiếu! Cao Lôi Hoa cả kinh, trong thần giới sao lại xuất ma khiếu? Từ khi nào đám ma này lại trâu bò tới mức đơn thương độc mã xông lên thần giới dạo chơi?... .... .....


      Ma Khiếu: Tiếng huýt sáo của ma.

    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 354: Ma khiếu thần giới (Hạ)


      Lại , khi Quang Minh nữ thần nghe Cao Lôi Hoa muốn thay người khác độ thiên kiếp cảm thấy nghi ngờ, từ khi nào Cao Lôi Hoa lại tốt như thế chứ?


      - Ngươi thực muốn thay cái tên được đề cử làm Phong Thần kia độ kiếp sao?


      Quang Minh nữ thần mang theo bộ mặt nghi hoặc hỏi.


      - Hè hè, tất nhiên là rồi, còn hơn tiền nữa. Dù sao ta mới lên thần giới lấy mất chúc phúc của người ta, điều này làm cho ta cảm thấy rất áy náy. Vừa lúc, ta có số kinh nghiệm độ kiếp, giúp chút tốt chứ sao!


      Cao Lôi Hoa tới đây cười hè hè, khổ nổi nụ cười này nhìn bao nhiêu thiện ý ra bấy nhiêu thiện ý, mà nhìn bao nhiêu tà ý lại ra bấy nhiêu tà ý!


      - Ồ, như vậy là muốn giúp người ta rồi!


      QuangMinh nữ thần gật đầu, :


      - Vậy theo ta đến gặp ông cha già, để ổng sắp xếp cho ngươi độ kiếp.


      - Hè hè, vậy phiền cho quá.


      Cao Lôi Hoa ý cười xấu xa càng lúc càng đậm. Lại tiếp, trong cơ thể còn có đến năm cục pin, pin gì mọi người tự hiểu. Nếu đến hôm gã Gia Phượng kí độ kiếp thành Phong Thần, Cao Lôi Hoa có để ý, ý nhầm, lỡ sơ ý đánh rớt hai cục pin cho thiên kiếp, hic, sao tà ác như vậy chứ, phải là lỡ, lại lỡ rồi......


      lúc lão Cao còn tự sướng, tìm cách ban phát chút ‘kinh hỉ’ cho người được đề cử làm Phong Thần tiếng huýt sáo cao vút làm lão Cao tan giấc mộng.


      Ma khiếu chói tai bén nhọn, vang vọng thần giới. Cùng với tiếng ma khiếu này, cỗ khí tức hắc ám mạnh mẽ điên cuồng đập vào mặt mà đến.


      - Sao lại thế này?


      Cao Lôi Hoa kêu lên. Bởi vì tiếng ma khiếu này làm cho Cao Lôi Hoa cảm thấy có loại cảm giác kỳ quái. Hơn nữa, ở trong thần giới thế mà lại có ma khiếu, kỳ quái mới lạ.


      Phải biết rằng đây là thần giới, là chốn chư thần sinh hoạt, định cư sinh sống đó. Mặc dù còn oai phong lẫm liệt, mạnh mẽ như xưa nhưng hang hùm nào thiếu cọp beo. Vậy mà có tên ma ngu ngốc, đơn thương độc mã chạy lên này huýt sáo tỏ tình ra oai. Trước đừng đến cao thủ đời trong thần giới, mà chỉ cần mỗi vị thần phun ngụm nước bọt là vị ma này bơi lội tung tăng rồi.


      Bên kia, dưới ảnh hưởng của ma khiếu kinh thiên động địa đó, động tác lột chíp của các Huyết kỵ sĩ thực tối đa đều dừng lại, tất cả đều nhìn về phía ma khiếu vang lên.


      - Là có ma trốn ra sao?


      vị thần phó bị cưỡi thầm. Tiếng thầm của gã tuy nhưng lấy thính lực hơn thỏ của lão Cao vẫn nghe thấy ràng.


      - Lại có ma trốn ra?? Như vậy là sao?


      Cao Lôi Hoa vẫy tay kêu Huyết kỵ sĩ đó dừng tay lại. Huyết kỵ sĩ gật đầu, sau đó đứng dậy, đưa cái quần chíp vừa giật được cho vị thần phó, vị này tuấn mang lại sau đó để cho vị Huyết kỵ sĩ xách tới gặp Cao Lôi Hoa như chú gà chuẩn bị vào nồi.


      - Vừa rồi ngươi , lại có ma trốn ra, là có ý gì thế?


      Cao Lôi Hoa vươn tay, vỗ vai vị thần phó này:


      - Đem mọi chuyện ngươi biết kể lại cho ta. Hy vọng ngươi biết hợp tác.


      - Ta biết cũng nhiều.


      Vị thần phó này cũng rất thức thời, kể hết những gì biết cho Cao Lôi Hoa:


      - Ta chỉ là tiểu thần phó trong Phong Thần điện, cho nên ta cũng biết nhiều cho lắm. Ta chỉ biết ở thần giới có số cấm địa, các cấm địa đều là nơi thần tộc bình thường đều thể bước vào. Mà trong số cấm địa có nơi gọi là cấm địa ‘ma ngục’.


      - Ha ha, Cao Lôi Hoa. Cái này ta biết!


      bên Quang Minh nữ thần đắc ý cười, nàng tới bên người lão Cao cười :


      - Thế nào, muốn ta cho ngươi biết ?


      Lão Cao chút thương hoa tiếc ngọc cốc cho nàng này cái:


      - Muốn , cứ bày trò.


      - Hừm, chút ý tứ cũng có.


      Quang Minh nữ thần xoa xoa cái đầu bị cốc:


      - Nghe , ‘ma ngục’ là nơi giam giữ những vị thần mê muội.


      - Lâu ơi là lâu, nghe là trước khi ta được sinh ra luôn. Sau khi chú ta bị thua, đám thủ hạ của ông ấy đều thành ma, bỏ trốn khỏi thần giới hoặc chết trận. Nhưng số trong đó bị ông lão nhà ta bắt được. Bắt được đám ma đó nhưng ông lão nổi cơn lương thiện, ổng giết họ mà giam giữ họ, nơi được giam giữ gọi là ‘ma ngục’, sau lại ổng cấm mọi người bước chân vào nơi này nên gọi là cấm địa.


      - Như vậy có nghĩa ma khiếu này là từ ‘ma ngục’ truyền đến?


      Cao Lôi Hoa nhìn phía ma khiếu vang chỗ. biết vì sao cảm nhận thấy cỗ cam tâm lẫn bất đắc dĩ bên trong ma khiếu. ***, gần đây mình bị cái gì thế biết? Lão Cao vò đầu. Bị sao vậy trời? Từ tiếng kêu mà có thể nghe được ý bên trong, nỗi lòng bên trong sao?


      - Ừ, xem ra ma khiếu vừa rồi là từ ‘ma ngục’ phát ra.


      Quang Minh nữ thần cười hì hì:


      - Xem ra cái ma ngục này cũng thế thôi, hồi xưa cứ là bước chân vào đó chỉ có chết, vậy mà bây giờ...


      - Ha ha. Lời của công chúa điện hạ cơ bản là chính xác, nhưng còn thiếu chút.


      Vị thần phó này cười ha hả, tiểu tử này thông minh, vừa rồi nghe Quang Minh nữ thần chuyện cũng đoán được thân phận của nàng:


      - Tiếng ma khiếu này là do ma trong ‘ma ngục’ huýt. Nhưng mà có phải huýt sáo trong ‘ma ngục’ hay chưa chắc. Có thể là trong ‘ma nguc’ cũng có thể là nơi nào đó trong thần giới cũng nên.


      - Ý là có ma trốn khỏi ma ngục rồi điên cuồng làm bài ca hy vọng?


      Cao Lôi Hoa hỏi, vừa rồi nghe thần phó cái gì nhủ: Lại có ma trốn ra. Xem ra hẳn là có ma trốn thoát khỏi ma ngục. Hơn nữa đây phải là trường hợp đầu tiên. Chỉ là trốn rồi sao còn huýt sáo ầm ĩ làm gì thế biết? Chẳng lẽ muốn cho thần giới biết: Lão tử trốn rồi. Các ngươi mau bắt lão tử trở về! Lão tử thèm cơm ngục, ở ngoài có ăn hay sao?


      - Vâng, vĩ đại thần. Ngài đoán đúng. Gần đây hiểu vì sao. Luôn có ma từ trong ma ngục trốn ra, nhưng rất nhanh bị tóm.


      Thần phó gật đầu, sau đó với Cao Lôi Hoa:


      - Thần tôn kính, tôi tớ ti tiện biết phép tắc, biết người là vị thần nào?


      Làm nụ cười xu nịnh, gã thần phó này dẻo miệng hỏi Cao Lôi Hoa.


      - A, cái này có thể cho ngươi.


      Cao Lôi Hoa khẽ cười tiếng:


      - Tân nhậm lôi thần, Cao Lôi Hoa.


      - ....


      - Lôi thần vĩ đại.


      Vị thần phó này xem ra cũng có ác cảm gì với người chủ mưu lột chíp mình, lập tức bồi thêm chút đường:


      - biết vĩ đại người có thể nhận tôi làm tùy tùng ?


      Về phần vì sao xin nhận làm tùy tùng. thừa, thấy bên lão Cao thực lực hùng hậu như thế nào sao? Có biết chữ tương lai ghi thế nào ?


      - Tùy tùng?


      Lão Cao nhìn cái tên thực dụng này :


      - thể phủ nhận. Cái miệng ngươi cũng dẻo lắm. Nhưng trừ điểm này ra, ngươi có thể làm gì nữa ? Nếu có gì khác, ta nghĩ ta muốn thu gã người hầu chỉ biết nịnh hót.


      - Bản lĩnh?


      Nghe Cao Lôi Hoa hỏi. Thần phó cúi đầu. suy nghĩ lâu, muốn tìm ra năng lực mà bản thân mình đắc ý nhất, chỉ tiếc ngoại trừ là thí thần giả có thần cách cũng hơn người thường cái gì hết.


      - xin lỗi, nếu ngươi chỉ có bản lĩnh dẻo miệng. Ta muốn trói buộc tương lai miệng dẻo của ngươi. Ngươi, thả xuống đất cho .


      Cao Lôi Hoa ra lệnh cho Huyết kỵ sĩ xách vị thần phó này:


      - Vâng, thưa chủ nhân.


      Huyết kỵ sĩ buông lỏng tay, đặt vị thần phó này xuống đất.


      Bị Huyết kỵ sĩ buông lỏng ra. Vị thần phó này vẫn có động tác gì, chỉ ngơ ngác đứng ở bên. Lúc này, mặt còn nụ cười a dua nữa.


      Tay siết chặt, biết mình thể sống cuộc sống tầm thường như trước kia nữa! Vị lôi thần trẻ tuổi trước mặt này rất cường đại, biết,đây là con đường duy nhất mà mình có thể . muốn để cho người ta dẫm đạp lên mình, cam lòng làm thần phó sống im lặng cả đời này. cần cái cơ hội, tương lai khác. Nhưng mà, thân có sở trường như , làm sao cho lão Cao nhận đây?


      Đột nhiên, khóe mắt nhìn thấy Cao Lôi Hoa cầm mấy bộ phận của người máy thủ hộ lên ngắm nghía. Khi nhìn thấy những bộ phận này, ánh mắt sáng ngời!


      Đúng vậy. Sao lại có thể quên thân bản lĩnh này cơ chứ.


      - Vĩ đại lôi thần.


      hưng phấn nhìn Cao Lôi Hoa, :


      - Thần phó Phong hệ, Ái Nhân Thản xin vì người mà cống hiến lên nghề mà ta tinh nhất.


      - Nghề tinh nhất ? nghe chút .


      Cao Lôi Hoa có chút hứng thú cẩn thận đánh giá thần phó này, đây là lần đầu Cao Lôi Hoa chân chính đánh giá vị thần phó này. Người này có mái tóc dài, mặt tái nhợt, đôi mắt có màu rám nắng, nhưng lúc này ánh lên kiên định.


      - Vĩ đại. Hình như người có hứng thú với kết cấu của người máy thủ hộ phải ?


      Ái Nhân Thản ra ngành nghề mình tinh thuần nhất.


      - Ừ. Ta có chút hứng thú với nó.


      Cao Lôi Hoa đoán được kỹ năng của gã. Nếu Cao Lôi Hoa đoán sai, nghề mà người trước mắt này tinh nhất là nghiên cứu về cấu tạo của người máy thủ hộ, hay chính xác với ngôn ngữ Trái Đất là dân kỹ thuật, kiến trúc sư.... Cao Lôi Hoa cảm thấy mình có hứng thú với người này rồi.


      Đúng như Cao Lôi Hoa sở liệu. Ái Nhân Thản kể lể:


      - Ta ở thần giới này nhàn rỗi đến chán nản. Vì thế bắt đầu nghiên cứu mấy con khôi lỗi mà Sáng Thế phụ thần lưu lại. chỉ đối với người máy thủ hộ. Ta còn nghiên cứu thêm chút về người máy chiến sĩ tấn công và người máy thiên sứ trị liệu!


      Nhặt được kho vàng rồi! Đây là điều Cao Lôi Hoa nghĩ. Trước mắt cái tên chớp mắt này có lẽ cấp cho Cao Lôi Hoa đội quân người máy. Tuy biết vì sao mình phải vội vàng tổ chức kiến tạo thế lực, nhưng Cao Lôi Hoa luôn luôn có loại dự cảm. Mình nên sớm tạo ra thế lực. Sớm hay muộn cũng dùng tới.


      - Tốt!


      Cao Lôi Hoa rút Tài Quyết ra. Tạo hình dáng như trong mấy bộ phim khi người tướng ban thưởng chức vụ kỹ sĩ, lấy Tài Quyết đặt ngang bả vai của vị thần phó này :


      - Lấy danh nghĩa Lôi thần, ta Cao Lôi Hoa, ban thưởng cho ngươi quyền được làm người hầu của ta.


      - Ta muốn con đường bác ái, bác ái chính là mục tiêu theo đuổi của ta!


      Ái Nhân Thản hưng phấn ra mặt.


      - Huýt~~


      Đúng lúc này. tiếng huýt sáo lại vang lên. Lần này cách Cao Lôi Hoa xa. Có vẻ con đường vượt ngục của vị Michael Scofied này ngang qua đám người Cao Lôi Hoa.


      Cách đám người Cao Lôi Hoa xa. đạo bóng đen như chớp giật chạy đến phía Cao Lôi Hoa. tay còn ôm .


      Phía sau truy binh đông như kiến, khẳng định vị Michael Scofied này muốn thả bé ra rồi.


      - Hà hà!


      Xích Mãnh thở phì phò. Mấy con khôi lỗi thần giới đáng chết này, đuổi theo cả ngày trời mà tha cho sao!


      Xích Mãnh, trong các ma vương của Satan


      Tại thời điểm thần ma tranh đoạt chính quyền. cường hãn đến nổi chúng thần khiếp sợ. từng thân mình chém chết ba vị chủ thần!


      Lại , năm đó, ma vương hắc ám Satan cùng ông Quang Minh Zeus tranh đoạt quyền khống chế thiên địa. Lúc ấy ma vương hắc ám đọa lạc thành ma nên có được thực lực cường đại chiến thắng rất nhiều trận chiến!


      Thậm chí đội quân của Satan đánh vào thần giới, náo loạn thần giới đến long trời lỡ đất. Chỉ tiếc, Phụ thần Sáng Thế thần lại đứng về phía Quang Minh Zeus.


      Satan bị phụ thần đánh bại rồi phong ấn.


      Mà nhóm quân tinh của ma giới bởi vì mất ma vương lãnh đạo, bị bại trận trong chốc lát. Người chết vô số, bị chết do dẫm đạp cũng có, mà chém rơi đầu cũng đầy. Chạy thoát khỏi chiến trường thần giới cũng chỉ có ba người.


      Lúc ấy, thân là trong bảy mãnh tướng của Satan, Xích Mãnh vừa lúc bị ngất do trọng thương nên được dưỡng thương trong cái sơn cốc bí mật, may mắn tránh thoát kiếp nạn này.


      Lúc Xích Mãnh bừng tỉnh lại. Phát tất cả đều thay đổi. Huynh đệ cùng đánh vào thần giới đều thấy ở đâu, mình lẻ loi nên cũng dám làm gì.


      Cứ như vậy, cứ ngẩn ngơ chờ đợi lẻ loi ở thần giới.


      Xích Mãnh tuy rằng dũng mãnh phi thường, nhưng cũng phải kẻ ngu. lúc nào cũng muốn tìm cách rời khỏi thần giới này. Thần giới đối với người đơn độc như rất là nguy hiểm.


      Vốn, Xích Mãnh nghĩ mình sống ở thần giới này mình mãi mãi...


      Mãi cho đến hôm nay, trong lúc ngoài ý muốn, cảm nhận được cỗ khí tức quen thuộc, cực kì quen thuộc, khí tức của Cửu quân sư...

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 355: Lấy bạo lực trị bạo lực (thượng).


      Đối với thất ma tướng Xích Mãnh , Cửu quân sư cũng là người kính phục nhất .


      Thậm chí ngoa , nếu có Cửu Quân sư bên ma tổn thất gấp đôi trong cuộc chiến thần ma này .


      Nhưng đó vẫn chưa phải là điều mà Xích Mãnh kính phục Cửu quân sư nhất . Mà nguyên nhân Xích Mãnh kính phục Cửu quân sư là vì Cửu quân sư có ơn cứu mạng , nàng lấy danh nghĩa mình thu phục , nếu Xích Mãnh sớm lời goodbye thế giới này rồi.


      Vì thế lúc Cửu quân sư đầu quân cho Satan, đồng chí Xích Mãnh do dự đầu quân theo. Hơn nữa trải qua cố gắng những nghỉ, cuối cùng Xích Mãnh cũng trở thành trong thất ma tướng cường đại nhất.


      Về sau đó, nhiều nguyên nhân xảy ra , Thần giới này .


      Vốn, nghĩ suốt cuộc đời này còn có thể nhìn thấy Cửu quân sư nữa . Nhưng ý trời khôn lường, sáng nay , đột nhiên Xích Mãnh cảm thấy trong thần giới truyền tới từng đợt dao động, sau đó hơi thở của quân sư như mặt trời trong đêm đem, xuất trong phạm vi cảm ứng của Xích Mãnh .


      Cảm ứng được hơi thở của ân nhân , Xích Mãnh hề nghĩ ngợi, đứng dậy, bằng tốc độ nhanh nhất đuổi tới chỗ phát sinh khí tức của Cửu quân sư .


      Giờ phút này, thậm chí thèm che giấu ma khí người nữa. Trong đầu chỉ có ý niệm – Đến bên người Cửu quân sư ! Tất cả mọi chuyện bây giờ còn quan trọng nữa .


      Nhưng mà lúc Xích Mãnh chạy tới nơi hề thấy Cửu quân sư đâu,chỉ phát khí tức của Cửu quân sư người bé!


      - phải Cửu quân sư sao ?


      Nhất thời Xích Mãnh có phần thất vọng, nhưng ngay sau đó nghĩ bé này có khí tức Cửu quân sư, tuyệt đối là có quan hệ rất lớn với Cửu quân sư ! Nghĩ đến đây , ôm lấy bé , khí tức của mình , tìm biện pháp trở về chỗ ở vạn năm nay .


      Đáng tiếc lúc khí tức của mình quá muộn ! Thần giới, người máy chiến sĩ mũi thính hơn mũi chó phát ra ma khí người Xích Mãnh .


      Mà cảm nhận ma khí người Xích Mãnh chỉ có người máy chiến sĩ mà còn có số vị thần cường đại thế giới này.


      Thần giới xuất ma khí chả khác nào tát cái bạt tai mấy vị thần này. nhịn được, mấy vị cường giả này mang theo cấp dưới tiến hàng đuổi giết con ma ngông cuồng này .


      Bị những vị thần cường đại với người máy chiến sĩ đuổi giết, bất đắc dĩ Xích Mãnh phải ôm bé vào lòng bỏ chạy trối chết. Trong quá trình chạy trốn này , người thông minh như Xích Mãnh nhanh chóng chọn chỗ có ít khí tức của thần nhất mà dọt . Tất nhiên, thần giới mênh mông bao la này, chỗ có ít khí tức của thần nhất cũng chỉ có – Cấm Địa !


      Mà cấm địa gần nhất tại là chỗ đám người Cao Lôi Hoa vừa rời khỏi – chỗ của Sinh Mệnh nữ thần . Vì thế ôm bé , Xích Mãnh chạy tới chỗ của đám người Cao Lôi Hoa.


      đường đào tẩu , Xích Mãnh còn giao thủ với người máy và bạn mình vài lần.


      Đại chiến mấy trăm hiệp, chém chết mấy tên yếu mà ra gió . Xích Mãnh dùng kĩ “ma khiếu” đẩy lui đám người chiến sĩ sau đó tiếp tục chạy trối chết. Mãnh hổ đấu với bầy lang . Hạng Vũ so với Hàn Tín . Tuy Xích Mãnh mạnh như Hạng Vũ nhưng dám chơi biển người với Hàn Tín.


      ************************************


      - được sao ?


      Xích Mãnh ôm bé chạy như điên . Đồng thời khóe miệng ra tia cười khổ. Thực ràng, thể lực bắt đầu giảm sút, vừa rồi đại chiến, tuy chém chết vài vị thần nhưng cũng bị thương. Trong lúc chiến đấu, sơ ý dính phải đao của người máy chiến sĩ, tuy bị chẻ đôi cái đầu ra nhưng mà cũng choáng váng đầu óc , trăng sao phấp phới quay tròn.


      Quan trọng nhất là Xích Mãnh ngừng chạy trối chết, đội ngũ truy đuổi lại gia tăng thêm nhân lực. Mà số lượng người máy chiến sĩ ngày càng nhiều hơn , vừa chạy , Xích Mãnh cười khổ thôi :


      - Quân sư , có lẽ lần này chúng ta thực vĩnh biệt.


      Xích Mãnh than , cứ chạy trốn mãi cũng phải là biện pháp, sớm muộn cũng bị bắt. Nếu sức cùng lực kiệt bị bắt , chi bằng thống khoái liều mạng chém giết .


      Xích Mãnh hạ quyết định, quay người, ánh mắt đỏ au nhìn đội ngũ truy đuổi phía sau.


      Số lượng đuổi giết rất là nhiều . Tuy nhiên đại bộ phận là đường gia nhập vào, hầu hết là lĩnh vực tầng , số ít là lĩnh vực tầng hai .


      Trong đám đuổi giết này , có đại cao thủ cấp chủ thần !


      Nhìn thấy cường giả cấp chủ thần đằng sau , Xích Mãnh cười khổ . Chủ thần, giống như hồi trước quý như vàng bạc . Thời gian lâu như vậy, chủ thần còn thưa thớt như xưa . Thời gian, có thể thay đổi rất nhiều thứ . Nhiều năm trước , Xích Mãnh nhớ cái thời đại của mình , toàn bộ thần giới cũng chỉ có vài chủ thần. Mà giờ chỉ vì đuổi giết , thế nhưng lại có chủ thần xuất !


      - Mẹ !


      Xích Mãnh khẽ gắt :


      - Từ khi nào mà chủ thần rảnh rỗi thế biết ?


      Vốn luận thực lực mà , Xích Mãnh là chủ thần loại Vip , nhưng dù mạnh như thế nào nhưng đối mặt với đám đông truy đuổi với mấy tên người máy có tấm thân bất tử này cũng hữu tâm vô lực.


      - Đến đây ! Lên !


      Xích Mãnh nắm chặt tay , quát đám động truy đuổi.


      Lúc Xích Mãnh dừng chân lại hai bóng người trong đám đông liền xông lên.


      Ra tay chính là vị chủ thần kia cùng với vị thần có lĩnh vực tầng hai liên thủ . người cầm trường thương, còn người kia cầm kiếm ! ngắn dài , hai người phối hợp vô cùng ăn ý , trước sau đâm tới .


      - Hà !


      Xích Mãnh hít hơi sâu , sau đó ngẩng đầu, ánh mắt tràn ngập điên cuồng, lại tiếp , từ xưa đến giờ , Xích Mãnh sợ ai ???


      - Ma, hóa !


      Xích Mãnh gầm lên tiếng, nhanh chóng , ma văn màu đen nhanh chóng che kín thân thể Xích Mãnh. Lúc ma văn tràn ngập cơ thể , cơ bắp nổi lên cuồn cuộn gần như gấp đôi ! Cuối cùng, đầu Xích Mãnh xuất cái mũ giáp khô lâu.


      Ma hóa xong, từ tốc độ cho đến lực lượng, phòng ngự , tất cả đều cao hơn cấp ! Ma khí hủy thiên diệt địa lan tỏa khắp nơi đè nén đám truy binh . số vị thần thực lực kém cỏi lập tức bị ngã lăn quay, nhưng có ai cười họ !


      Bởi vì hủy diệt, tuyệt vọng, điềm xấu ! Cỗ khí tức này chính là lợi khí lợi hại !


      Vị chủ thần công kích Xích Mãnh lập tức nhíu mày . Sau đó đưa mắt nhìn đồng đội của mình , cả hai gật đầu hiểu ý xông tới tiếp .


      - Thần kĩ , thương kích !


      Tay cầm trường thương , đuổi giết Xích Mãnh, vị chủ thần hét lớn tiếng. Thần thương trong tay như con rắn độc đâm về phía Xích Mãnh! tấc dài tấc mạnh , trường thương mang theo lực lượng làm Xích Mãnh thể xem thưởng .


      Mà bên kia, vị thần đồng đội cầm kiếm nheo mắt nhìn bé mà Xích Mãnh ôm !


      Lúc này có đứa ngốc cũng biết quan tâm của Xích Mãnh với bé này. Cho dù là chiến đấu sống hai chết như bây giờ , thế mà Xích Mãnh cũng chịu buông bé ra . Cho nên vị thần cầm kiếm này chút khách sáo , chút do dự tấn công bé thay vì Xích Mãnh .


      - Xem thương !


      Chủ thần hét lớn tiếng , trường thương đâm vào mặt Xích Mãnh .


      - Gừ !


      Xích Mãnh bạo rống tiếng . Tay phải đánh về phía trường thương.


      - Choang !


      Tay Xích Mãnh và trường thương chạm vào nhau . Vừa tiếp xúc , Xích Mãnh cảm thấy ổn liền ! Bởi vì vừa mới chạm vào , Xích Mãnh cảm thấy trường thương mang theo bao nhiêu lực lượng, đòn vỗ này của Xích Mãnh dễ dàng đẩy trường thương ra ! Có mưu ! Xích Mãnh thầm nghĩ , cho rằng lực lượng của vị chủ thần mà lại như con mèo bệnh được .


      Nhưng Xích Mãnh làm gì có thời gian suy nghĩ. Bởi vì thanh kiếm tay vị thần kia tỉ bỉ đâm vào cố bé tay Xích Mãnh.


      - Con bà nhà mày ! Ti bỉ !


      Xích Mãnh mắng to tiếng, chút do dự vươn tay phải ra,đón lấy thanh trường kiếm .


      - Người bị lừa !


      Vị thần cầm kiếm đắc ý nở nụ cười , kiếm trong tay đột nhiên xoay tròn , mũi kiếm khoét vào lòng bàn tay Xích Mãnh. Dòng máu đen từ trong tay Xích Mãnh bắn ra .


      Nhưng cho dù là vậy , Xích Mãnh vẫn hề nhíu mày. cười lạnh, tay vẫn nắm trường kiếm dùng lực .


      - Rắc !


      Trường kiếm bị Xích Mãnh bóp nát .


      - Hừ ! Dựa vào cái đồ phế thiết này mà đòi làm gì ta !


      Xích Mãnh cười lạnh, bóp nát trường kiếm . Tay phải mang theo máu tươi thuận thế đấm vào nồng ngực của vị thần cầm kiếm ! Ma khí từ tay nhanh chóng truyền vào trong lồng ngực của đồng chý ti bỉ .


      Đồng chý ti bỉ dính phải đòn nặng, liền phun ngụm máu bay ra xa. Nhưng dù bị đánh bay ra xa, ánh mắt của vẫn có vẻ trêu tức Xích Mãnh.


      Mà chỉ trong chớp mắt , thương thứ hai của vị chủ thần nhanh chóng đâm tới !


      Thực ti bỉ , trường thương nhanh chóng học theo trường kiếm, mục tiêu là bé trong lòng Xích Mãnh, chứ phải là thất ma tướng của chúng ta ……….


      ******************************


      - Ôi~~~~


      Tiểu Mộng Ti bắt đầu tỉnh dậy, bé cảm thấy trong cơn chấn động kịch liệt truyền đến mình . Những cơn chấn động này làm sao ngon giấc được.


      Chớp chớp đôi mắt to , lại nghĩ đến cảnh tượng lúc bất tỉnh , cách khác chính mình bị chủ nhân truyền tống đến đây.


      lúc Tiểu Mộng Ti quay đầu đánh giá mọi thứ xung quanh vào lúc bé nhìn thấy đầu thương, mũi thương lóe sáng mang theo lực lượng cường đại chĩa vào bé. Hơn nữa mũi thương còn cách đầu xa!


      Đôi mắt Tiểu Mộng Ti muốn nhắm lại vì sợ hãi !


      Mắt thấy mũi thương chuẩn bị đâm vào Tiểu Mộng Ti, đúng lúc khẩn cấp đó , đột nhiên bàn tay to lớn tráng kiện chắn trước mắt Tiểu Mộng Ti !


      Lại thanh vang lên , mũi thương đâm vào cánh tay tráng kiện đó . Thế đâm hề giảm sút cho lắm, xuyên thấu qua bàn tay. May thay vừa đến chóp mũi của Tiểu Mộng Ti bị chặn dừng lại. Thậm chí Tiểu Mộng Ti có thể cảm nhận được hàn quan mũi thương và mùi máu của Xích Mãnh ma hóa .


      Ngẩng đầu nên , Tiểu Mộng Ti liền thấy nam nhân đầu đội mũ giáp khô lâu ôm mình, mà cánh tay đỡ trường thường chính là của .


      - Ngươi tỉnh ?


      Nam nhân này nhìn Tiểu Mộng Ti, đôi môi cố nặn ra nụ cười còn khó coi hơn khóc .


      ******************************


      Thấy bé trong lòng tỉnh lại, Xích Mãnh cười khổ thôi, bởi vì bé tỉnh dậy đúng lúc chút nào, nên chứng kiến những cảnh máu me như thế này !


      Lúc này nằm trong lòng Xích Mãnh, Tiểu Mộng Ti đưa mắt nhìn xung quanh :


      - Những người này , là muốn giết ta sao ?


      Đột nhiên Tiểu Mộng Ti mở miệng hỏi :


      - Xem như vậy .


      Thuận chân né thương nữa của vị chủ thẩn kia , Xích Mãnh thuận miệng đáp . Cũng thể trách Xích Mãnh, bây giờ là lúc nào mà còn phân tâm cơ chứ . , khi bé tỉnh lại, chiến ý của Xích Mãnh giảm hẳn .


      Mà vị chủ thẩn có vé khoái coi Tom&Jerry; nên cũng có ngay lập tức mần thịt chú chuột đáng Xích Mãnh. Ngược lại còn ngăn cản mấy người máy chiến sĩ xông lên tấn công Xích Mãnh.


      - Kẻ nào muốn giết ta , giết !


      Đột nhiên hai mắt Tiểu Mộng Ti đỏ au lên , bé nhảy ra bắn khỏi lòng Xích Mãnh. Trong lúc bắn lên cao, thân hình của Tiểu Mộng Ti bắt đầu dài ra, to lên …


      Nhất thời, hốc mắt Xích Mãnh ươn ướt nước mắt ! Cửu quân sư , ta lại nhìn thấy rồi ! Đôi mắt hổ của Xích Mãnh rưng rưng, nằm mơ cũng nghĩ tới, bé nằm trong lòng mình lại là người mình tìm kiếm – Cửu quân sư !


      Tiếng lục lạc thanh thúy . Những chiếc chuông đôi chân trắng nõn của tiểu Mộng Ti ngân lên giai điệu giết người của mình .


      - Đinh ~ Đinh ~


      Tiếng chuông trong trẻo này so với ma khiếu còn truyền xa hơn nữa . Thậm chí nó còn truyền đến tai Cao Lôi Hoa cách ràng trong trẻo …


      - Tiếng chuông này … ha ha, là Mộng Ti? Ha ha .


      Cao Lôi Hoa nở nụ cười :


      - Cứ nghĩ tìm con bé Mộng Ti này mất thời gian lắm chứ , ai dè nhanh như vậy tìm được rồi …

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :