CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA) - Truyền Thuyết Thánh Kỵ Sĩ (514c)

Thảo luận trong 'Sắc Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 326: Lão Cao nhận đồ đệ
      Tử Lôi Cửu Kích – Xuân Lôi Bạo Kích!


      đường kiếm như sấm sét hướng về phía Huyết Sắc Minh Vương.


      - Tinh diệu!


      Nhìn kiếm của Cao Lôi Hoa, Huyết Sắc Minh Vương liền phá lên cười, rồi nâng đao lên đỡ lấy kiếm của Cao Lôi Hoa.


      Khi Cao Lôi Hoa chém kiếm này, vẻ mặt khinh thị của cũng thu liễm lại. Nếu còn khinh Cao Lôi Hoa, còn là Huyết Sắc Minh Vương của ngày nay.Ngay cả nhãn lực nhìn người còn sống đên lúc này đúng là kỳ tích.


      chiêu của Cao Lôi Hoa tinh diệu hơn những chiêu thức mà biết. Có lẽ trong ngàn vạn năm qua, đây là chiêu thức tinh diệu nhất..


      Võ học tại dị giới chỉ chú trọng vào sức mạnh chứ chú trọng vào kỹ năng.


      Mà thần nhân đều có lĩnh vực của mình. Lĩnh vực thường đại biểu cho vị thần hùng mạnh. Nên bọn họ càng chú trọng lĩnh vực mà bỏ qua vũ kỹ.


      Khi Cao Lôi Hoa bay qua thế giới này, là người sở hữu những vũ kỹ độc nhất tại đây! Trung quốc cổ vũ kỹ!Là mồ hôi và kết tinh của bao nhiêu vị tiền bối.


      - đao mà cũng nghĩ rằng có thể đỡ được chiêu của ta! Ngươi quá coi thường ta rồi!


      Lúc này, Cao Lôi Hoa điên cuồng cười, ánh mắt lộ ra tia nguy hiểm. Lúc này nhớ lại quá khứ của mình. Khi chỉ là dị năng nhân bậc ba bé và phải đối mặt với tên bậc năm


      Cái cảm giác yếu đánh mạnh này khiến Cao Lôi Hoa có cảm giác hưng phân


      Nhưng làm sao để mình mạnh lên. Chỉ có khiêu chiến người mạnh hơn mình mới khiến mình mạnh hơn được.


      Chiến đấu với người yếu hơn làm mình mạnh hơn được.


      Hớn nữa đối với Cao Lôi Hoa mà , thần có nghĩa là hùng mạnh. Từng có rất nhiều người mạnh hơn nhưng giwof vẫn chỉ có Cao Lôi Hoa còn sống.


      - Ngươi phải , ta có tốc độ mà có sức mạnh hay sao?


      Cao Lôi Hoa đứng ở giữa trung quát với Huyết Sắc Minh Vương


      - Tử Lôi Cửu Kích – Xuân Lôi bạo kích , thiên toàn lôi chuyển, trầm lôi địa ngục, đông lôi phích lịch, cuồng lôi chấn cửu liêu, kinh lôi bạo ngũ nhạc, nộ lôi tê thiên liệt địa, thiên đả lôi phách đồ chân long, thần lôi ma chấn kinh thiên


      - Khiển!


      chiêu, lại chiêu. Lôi thần lực cứ điên cuồng vận chuyển. Loại vận hành này chỉ có thể là bùng nổ.


      Huyết Sắc Minh Vương nhìn Cao Lôi Hoa thi triển chin chiêu thức này, đồng tử mở lớn ra. Minh Vương thấy rằng khi Cao Lôi Hoa thi triển chin chiêu thức này của . Vốn rằng thần lực của bằng mình, nhưng giờ hơn nhiều lần. Chỉ trong nháy mắt, thần lực của Cao Lôi Hoa gần bằng .


      - Dường như mình khinh quá.


      Mặt của Huyết Sắc Minh Vương càng ngưng trọng, nhìn chằm chằm vào Cao Lôi Hoa, bỏ qua hành động nào của .


      - đủ, vẫn còn chưa đủ.


      Cao Lôi Hoa ở giữa trung, nghiến răng. Còn chưa đủ, phải thêm lực lượng nữa để sử dụng chiêu này.


      Làm sao để mạnh hơn?


      Ma hóa!!


      Ánh mắt đen của Cao Lôi Hoa lên tia điên cuồng! Dù sao nơi này cũng chẳng có Tĩnh Tâm và mấy đứa bé, có thể khiến Cao Lôi Hoa cố kỵ. Có mặt của người thân, Cao Lôi Hoa muốn bày ra bộ mặt ma hóa của mình. Nhưng tại cần cố kỵ.


      Nghĩ vậy, Cao Lôi Hoa hét tiếng.


      Hắc ám năng lượng từ người tràn ra.


      -Mẹ, vẫn chưa dừng lại sao.


      Thấy Cao Lôi Hoa vẫn còn tích trữ năng lượng, và lại là loại hắc am năng lượng. Loại năng lượng cho dù là hắc ám thần lực cũng bằng! Năng lượng này còn hỗn loại và đen tối hơn cả hắc ám thần lực.


      Nhưng ngay sau cỗ lực lượng đó là cỗ lực lượng thần thánh. Đây là lôi thần lực tối tinh khiết. Cứ như vậy hắc ám lực lượng cùng quang minh lực lượng bao quanh thân thể của Cao Lôi Hoa. Tạo thành cơn lốc năng lượng ngừng xoay chuyển xung quanh Cao Lôi Hoa.


      lâu, sau khi hắc ám lực lượng tan , Cao Lôi Hoa biến mất, chỉ còn con quái vật màu đen.


      Nó có những cái vảy giống như lân giáp. Ngay cả bộ mặt ucngx bị cai vảy che . Dưới đó là đôi đồng tử màu đỏ cùng mái tóc bạc. Mà mắt trái của có màu đỏ, còn bên mắt còn lại là màu vàng.Nhưng đặc biệt hơn là con quái vật tràn đày năng lượng tà ác lại có hai đôi cánh màu vàng của thần.


      Đây là trạng thái ma hóa của Cao Lôi Hoa.


      Nhìn quái vật trung, Minh Vương rất ngạc nhiên. dọc ngang rất nhiều nhưng chưa từng gặp quái vật như thế này. Thần thánh, tà ác hai loại lực lượng ngờ lại cùng cơ thể. Cái tên Cao Lôi Hoa mang cho rất nhiều điều kinh ngạc.


      Khi Minh Vương còn kinh ngạc về trạng thái ma hóa của Cao Lôi Hoa Cao Lôi Hoa lại ra chiêu mạnh nhất của mình.


      - Xong, lên!


      Cao Lôi Hoa hét to tiếng:


      - Tử Lôi Cửu kích! tiếng động vang lên, Cao Lôi Hoa chém về phía Minh Vương.Mười tám chiêu chỉ hóa thành chiêu chém này.


      Nhưng chiêu này lại gây ra cảm giác với Huyết Sắc Minh vương. chỉ có thể giơ đao lên đỡ. Đến rất tốt!


      Bị Cao Lôi Hoa bức vào tuyệt cảnh, Huyết Sắc Minh vương lại càng điên cuồng! tay cầm đao thường , tay cầm đao gãy. Rồi chém từ xuống. Tuy cùng động tác nhưng cảm giác lại rất khác biệt. Cuối cùng điên rồi.


      Minh Vương khi điên cuồng mới được gọi là “Huyết Sắc Minh Vương”.


      Trong nháy mắt, Minh vương thi triển hơn mười đao.


      Đương, đương…


      Tiếng đao kiếm vang lên. Chiêu cuối cùng, chiêu mười tám, được thi triển.


      Đao ngưng tụ. Thức thứ mười tám, đao mạnh hơn đao, đao nặng hơn đao.


      Khi hai thanh vũ khí chạm nhau, khi hai tên biến thái đấu với nhau, khi sản sinh thần uy. Nhóm người độc nhãn cự nhân ngừng rút lui.


      Lúc này thân hình của Huyết Sắc Minh Vương có chút đình trệ. Chân của chìm xuống đất.


      Băng!


      Cuối cùng mười tám chiêu được thi triển người Huyết Sắc Minh Vương.


      Tiếng động đó chính là khi Tài Quyết Chi Nhần làm vỡ mảnh đao của Huyết Sắc Minh Vương.


      Tử Lôi Cửu Kích. giờ nửa người của Minh Vương chìm trong cát vàng.


      giơ cây đao của mình lên rồi xem vết nứt của nó.


      lâu sau, bỗng Minh VƯởng cười điên cuồng.


      - Ha Ha HA! Ngươi là người thứ mười làm vở đao của ta! Ngay của tên Lôi Thần kia cũng làm được đâu.


      Huyết Sắc Minh Vương cười :


      -Ta sai rồi, ta khinh thường nươi. Ngươi quả là con mẹ nó “cường” (mạnh).


      - Phù phù!!!


      Cao Lôi Hoa thở hổn hển nhìn Huyết Sắc Minh Vương sau khi đỡ “ tử lôi cửu kích” của mình.


      - Nhưng ngươi vẫn chưa đủ mạnh.


      Huyết Sắc Minh vương cười to, cánh tay cầm phá đao chậm rãi giơ lên.


      - Ha ha!


      Cao Lôi Hoa cũng cười. Đừng còn chút lực lượng giờ này, đứng đối với cũng là chuyện khó khăn.


      Nhưng, rồi Cao Lôi Hoa cũng lộ ra ý cười. Đây là lần đầu tiên thế giới này, sử dụng cạn thần lực của mình.


      Thậm chí, ngay cả bảo trì trạng thái ma hóa cũng được.


      Nhưng cho dù có lực lượng Cao Lôi Hoa vẫn tự tin cười. Cao Lôi Hoa chưa từng bình tĩnh như hôm nay. Tuy còn sức lực nhưng vẫn cực kỳ sung sướng.


      Bình tĩnh lại, Cao Lôi Hoa dường như thay đổi. Dường như cơ thể cũng phần nào dung nhập vào thiên địa.


      - Còn muốn tái chiến sao?


      Cao Lôi Hoa thấy Minh Vương giơ tay lên liền :


      - Từ Từ!


      Mắt của sáng lên:


      - Tạm đánh.


      -?


      Tay cầm Tài Quyết của Cao Lôi Hoa cũng hơi chút run rẩy.


      - Chuyện này, có thể thương lượng được ?


      Minh Vương rất lo lắng nhưng cũng quyết tâm hỏi Cao Lôi Hoa:


      - Chiêu “khủng” đó có thể truyền ra ngoài ? Ý ta là ngươi có thể truyền chiêu đó cho ta.


      Nghe được câu của Minh Vương, Minh Long ngã xuống đất. thầm nghĩ có phải do ngủ lâu quá, nên đầu óc có chút choáng váng? Trong trí nhớ của Minh Long, Minh Vương giống thể này…

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 327: Mang đồ đệ và tín đồ về đại lục.


      - Cái gì?


      Cao Lôi Hoa nhìn Minh vương:


      - Ngươi , ngươi muốn học Tử Lôi Cửu Kích của ta?


      - Đúng.


      Minh vương gắt gao nhìn Cao Lôi Hoa:


      - chiêu này của ngươi có truyền cho người ngoài ?


      Minh vương khẩn trương nhìn Cao Lôi Hoa. phải thay đổi, phải mạnh hơn. Trình độ của bây giờ vẫn chưa đủ đô!


      Cao Lôi Hoa lắc lắc đầu:


      - Võ học của ta truyền ra ngoài, hơn nữa cho dù có truyền ra, ta cũng truyền cho người cùng quan hệ gì với mình.


      - truyền cho người quen? Như vậy có nghĩa có quan hệ truyền, còn có quan hệ truyền?


      Minh vương vừa nghe thấy hấp dẫn, lập tức hỏi.


      - Ngươi thực muốn học?


      Cao Lôi Hoa hỏi lại câu.


      - Đúng!


      Minh vương điên cuồng gật đầu, vừa rồi đao kia của Cao Lôi Hoa làm Minh vương rất kinh ngạc. Cả đời Minh vương giết chóc mà sống, ở trong giết chóc ngừng tăng cảnh giới của mình. Nhưng cũng giống Cao Lôi Hoa, tìm thấy đối thủ thích hợp, cho nên võ công Minh vương đề cao được bao nhiêu. Mà vẫn thể đề cao được, nghĩ đến đây, trong mắt Minh vương lên tia hận ý, vĩnh viễn thể vượt qua , cái tên tự cao tự đại kia.


      - Ý của ngươi là muốn theo tập tục của nơi ta, bái ta làm sư phụ?


      Cao Lôi Hoa chỉ hỏi xem sao thôi. Dù sao thực lực của Minh vương tuyệt đối yếu hơn Cao Lôi Hoa bao nhiêu, đòn vừa rồi cũng làm Cao Lôi Hoa thoát lực. Mà Minh vương thoáng nhìn vẫn còn cường tráng lắm.


      - Bái sư? Là gì? Mà kệ, bái bái. Sợ quái gì!


      Minh vương hiểu hai từ bái sư là gì, bởi vì hầu hết quãng đời của Minh vương đều sống giữa chúng thần. Mà thần làm gì tồn tại quan hệ thầy trò trong đó.


      - Được rồi, Cao Lôi Hoa, ta bái ngươi làm thầy. Thế nào? Ngươi có thể dạy ta chứ?


      Minh vương gấp thể chờ, với Cao Lôi Hoa.


      - Cái kia, ngươi xác định muốn bái ta làm thầy?


      Cao Lôi Hoa lại với Minh vương:


      - Ta nhắc ngươi trước, nhập môn chúng ta, có rất nhiều môn quy. Chiếu theo tập tục chúng ta, bái sư phải kiện đơn giản, chuyện này rất nghiêm túc đó.


      - Chỉ cần ngươi dạy ta chiêu vừa rồi, cầu gì cũng chấp tuốt.


      Minh vương vội vàng , bây giờ trừ bỏ bộ quần áo rách nát này cùng với cây đao trong tay chỉ là thằng cùng khố. cũng sợ cầu gì hết.


      - Nếu vậy, được rồi.


      Cao Lôi Hoa gật gật đầu. Dù sao Cao Lôi Hoa cũng là người đại, cho nên cũng chú ý mấy cái nghi thức nhập môn:


      - Vậy, từ nay về sau, ngươi kêu ta là sư phụ .


      Cao Lôi Hoa cười khà khà .


      - Sư phụ? Cái đó thành vấn đề.


      Minh vương dùng sức gật đầu.


      - Ngươi xác định?


      Cao Lôi Hoa lại hỏi.


      - Chắc cú trăm phần trăm!


      Minh vương hung hăng đáp.


      - Trước với ngươi, ngày làm thầy, cả đời làm thầy đó.


      Cao Lôi Hoa hảo tâm nhắc nhở. Vốn Cao Lôi Hoa muốn ngày làm thầy, cả đời làm cha’. Nhưng nghĩ đến gã Minh vương này biết bao nhiêu tuổi, nên Cao Lôi Hoa sửa lại.


      - thành vấn đề. thành vấn đề.


      Minh vương miệng đáp liền.


      Cứ như vậy Cao Lôi Hoa thu được thêm đồ đệ cực mạnh so với tên ở dưới đại lục. Còn nhớ tên đồ đệ ở Băng Tuyết đế quốc , Cao Lôi Hoa thu đệ tử theo danh nghĩa, cho nên Minh vương là nhị đồ đệ............


      Ngay lúc Cao Lôi Hoa cùng Minh vương bàn xong vụ thầy trò tại chỗ xa trong sa mạc. Ma vương Lucifer cùng chúng ma nấp quan sát đám người Cao Lôi Hoa.


      Nhìn Cao Lôi Hoa cùng Minh vương chiến đấu.


      - Mẹ, cái này mà là người bình thường à?


      Nhìn Cao Lôi Hoa bộc phát ra thực lực. Lucifer rất muốn bóp chết cái tên ác ma báo tin.


      Cùng thượng cổ Tà Thần Huyết Sắc Minh vương đánh giết mà là người bình thường sao? Cười sái hàm mất.


      - Lucifer, giờ chúng ta phải làm gì?


      thấy bóng người bên Lucifer chỉ có vài giọng trầm xuất .


      - Hừm!


      Tuy Cao Lôi Hoa phải là người thường làm rối loạn kế hoạch của Lucifer, nhưng chung tâm trạng Lucifer vẫn rất tốt. khẽ mỉm cười:


      - Phân phó xuống, đình chỉ mọi hành động với bộ tộc độc nhãn cự nhân. Cứ để cho cái tên người ‘bình thường’ này mang bộ tộc độc nhãn cự nhân khỏi mặt trăng .


      Tuy rằng cách xa, nhưng nội dung Cao Lôi Hoa và Minh vương chuyện Lucifer vẫn có thể thông qua mạng lưới kết giới dày đặc mặt trăng này nghe được.


      - thú vị.


      Lucifer cười hè hè :


      - Đường đường là thượng cổ Tà Thần nhưng lại làm đồ đệ người khác. Ha ha, chuyện buồn cười . Đáng tiếc, vì an toàn của tử nguyệt, chuyện vui này chỉ mình ta hưởng thụ, đáng tiếc.


      - Cao Lôi Hoa, hy vọng ngươi sớm Minh vương đến đại lục .


      Lucifer :


      - Cứ như vậy, ta cũng có thể rảnh đại lục chơi rồi.


      Chỉ là Lucifer còn biết, ở nơi đại lục, trong nhà Cao Lôi Hoa. Có đứa bé có đuôi dài của ác ma. Mà tên của bé chính là Rudolph. Dùng mông cũng có thể đoán ra, hai người có thể có liên hệ. (Bật mí trước: Hai người phải quan hệ cha con)


      Bên kia, đợi cho Cao Lôi Hoa mang theo Minh vương cùng bộ tộc độc nhãn cự nhân trở về bộ lạc của độc nhãn cự nhân xa. Minh long từ trong trạng thái hóa đá ra ngỡ ngàng nhìn.


      Sau khi tỉnh lại việc đầu tiên Minh long làm là...... Đâm đầu vào thần điện phát!


      - Cốp!


      - Á, hình như đau mà.


      Minh long lắc đầu:


      - Mẹ kiếp, phải nằm mơ, cái tên Minh vương kia thực làm đồ đệ người khác, cùng người ta bỏ chạy?


      - , nhất định là nằm mơ. Nhất định là mơ ngủ rồi, cho nên cơn đau này cũng là cảm giác trong mơ mà thôi. Đúng, là nằm mơ. Cái tên Minh vương kia sao lại giết người, mà còn bái người ta làm sư phụ? Giấc mộng hoang đường.


      Minh long xoa đầu, mặt ra vẻ nằm mơ , chậm rãi chìm vào cát vàng.


      - Có lẽ sau khi ta tỉnh lại, mọi thứ lại về chỗ cũ của nó. Đúng vậy, mấy vạn năm có mơ. Như thế nào lại đột nhiên mơ giấc mơ hoang đường thế biết?!


      Vừa chìm xuống, Minh long vừa lầu bầu.


      Đoàn người Cao Lôi Hoa thoải mái xuyên qua biển khô lâu. Có Huyết Sắc Minh vương ở bên, khô lâu trong biển khô lâu cái dám xuất . Hơn nữa có dưới phân phó của ma vương Lucifer, đám người Cao Lôi Hoa đường rất khỏe.


      Thậm chí, đường xuất tên ác ma nào. số ác ma còn trước dọn đường nữa là......


      Bộ tộc độc nhãn cự nhân.


      Nhìn thấy nhà của đám độc nhãn cự nhân này Cao Lôi Hoa cảm thấy khiếp vía. thể câu khâm phục, đám độc nhãn cự nhân này rất có khiếu thẩm mỹ, ngôi nhà Cao Lôi Hoa nhìn thấy to lớn ngang ngửa thần điện trong biển khô lâu. Hơn nữa so với thần điện đó, đám này còn xây thêm tòa thần điện siêu khủng.


      Dẫn Cao Lôi Hoa về nhà, A Nặc đưa tay giới thiệu.


      - Thần của ta, đây là nhà của ta.


      A Nặc xong. Liền kêu mọi người ai về nhà nấy. Sau đó mang Cao Lôi Hoa vào trong nhà tộc trưởng , rồi giới thiệu người nhà cho Cao Lôi Hoa.


      - Thần của ta, đây là con của ta.


      A Nặc chỉ cự nhân cao 6 mét với Cao Lôi Hoa:


      - Tiểu gia hỏa này là khi chúng ta tới tử nguyệt rồi sinh.


      - Sao? phải các ngươi mình truy kích lên tử nguyệt sao? Sao mang phụ nữ đến đây?


      Cao Lôi Hoa nghi hoặc .


      - Hả? Ha ha. Người của bộ tộc A Nặc. Tất cả đều là binh lính! Đối với chúng ta mà , phân biệt nam nữ. Đều là chiến sĩ!


      - À.


      Cao Lôi Hoa gật gật đầu.


      - Đến đây, Thang Mỗ. Đây là thần của tộc chúng ta-- điện hạ Lôi thần vĩ đại!


      A Nặc vẫy vẫy tay với con mình.


      Nhưng mà hình như Thang Mỗ bị thần uy của Cao Lôi Hoa làm cho sợ hãi, dám ra, núp núp sau lưng A Nặc.


      - A, thần à. Xem ra Thang Mỗ sợ thần uy của người.


      A Nặc xấu hổ với Cao Lôi Hoa.


      - Nhóc, chúng ta biết nhau?


      Vừa nhìn thấy thằng nhóc màu đen cao sáu thước kia, đột nhiên Cao Lôi Hoa lộ ra nụ cười bí hiểm.


      - Ồ~~


      A Nặc ngạc nhiên ồ lên.


      - có sao? Ngươi biết ta sao? nhớ ở đâu à?


      Cao Lôi Hoa cười khà khà :


      - Ta nhớ lúc ta vừa mới đến đây gặp phải đạo hắc lôi phải?


      - Ôi~ thần, người đừng trừng phạt ta được ? Ta , lúc đó… lúc đó… ta tưởng là con chim trắng bay trời. Cho nên muốn bắn rơi…!


      Thấy Cao Lôi Hoa nhận ra mình, thằng nhóc liền khóc ầm lên, những giọt nước mắt to như cái bát rơi xuống đất.


      - Hic. Ta, ghét người chim!


      Đó là lời cảm thán của Cao Lôi Hoa sau khi nghe nguyên nhân thằng nhóc bắn mình!


      A Nặc chuẩn bị công cuộc chuyển nhà cũng rất tốt!


      Làm cho Cao Lôi Hoa kinh ngạc là đám độc nhãn cự nhân giống như những con ốc sên. Cả đám này, mỗi người đều vác nhà lưng khiêng


      Như vậy cũng tốt, Cao Lôi Hoa cười cười. Trở về đại lục, việc đầu tiên là đem đám độc nhãn cự nhân này lên đảo trung.


      Cự nhân tuy rằng khổng lồ. Nhưng số lượng nhiều lắm. cái đảo trung có thể chứa vạn độc nhãn cự nhân là vấn đề.


      Cứ như vậy, Cao Lôi Hoa mang đồ đệ thượng cổ Tà Thần Minh vương cùng với ba cái bộ lạc hơn vạn tín đồ xuất phát về đại lục...

    3. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 328: Ai đụng đến đảo trung của ta.
      Hết ba ngày, tộc cự nhân chuẩn bị xong.


      Sau khi tộc cự nhân chuẩn bị tốt rồi, Cao Lôi Hoa mang tất cả hướng đến thần điện trong biển khô lâu.


      Giờ Cao Lôi Hoa chỉ muốn nhanh chóng về đại lục! Tuy đám độc nhãn cự nhân này chỉ dùng ba ngày chuẩn bị xong nhưng Cao Lôi Hoa vẫn cảm thấy tốc độ bọn họ quá chậm.


      Đến thần điện, Cao Lôi Hoa lộ vẻ tươi cười.


      Trước cửa thần điện, Minh long ngơ ngác. Vừa ngủ dậy, Minh long liền thấy đoàn người Cao Lôi Hoa. Nhưng nhìn thấy Minh vương theo sau Cao Lôi Hoa, Minh long ngây ra.


      - Hi!


      Thấy Minh long, xuất phát từ phép lịch , Cao Lôi Hoa chào Minh long cái. Sau đó đoàn người dưới ánh mắt thể tin được của Minh long bước vào thần điện.


      Ở phía sau Cao Lôi Hoa, hơn vạn cự nhân vào thần điện, mà phòng ốc nhà cửa của đám cự nhân sao? Yên tâm, đám cự nhân này thu hết đống nhà cửa này vào cái vòng gian đặc thù của mình, đây cũng là vật dụng sinh hoạt chuyên dùng để chuyển nhà của đám cự nhân này.


      - Sư phụ, truyền tống trận đại lục ở trong thần điện.


      Vào thần điện, Minh vương chỉ vào cái truyền tống trận với Cao Lôi Hoa.


      Giọng Minh vương lớn nhưng lấy trình độ chủ thần của Minh long nghe rất !


      Choáng! Nghe Minh vương , Minh long ngẩn người chịu nổi đả kích ngất .


      Trước khi ngất còn thào:


      - có khả năng. có khả năng. Nhất định là ta nằm mơ, nằm mơ. Minh vương thế mà nhận tên hậu bối làm sư phụ, đây là nằm mơ, nằm mơ......


      - Hà!


      Đứng truyền tống trận, Cao Lôi Hoa hít sâu hơi lấy bình tĩnh. Ở tử nguyệt mấy ngày rồi, biết mọi người đại lục thế nào.


      Đứng cạnh Cao Lôi Hoa là hơn vạn cự nhân. Đúng vậy, tất cả cự nhân đều đứng trong truyền tống trận này.


      Thần điện tuy lớn, nhưng trong thần điện lại có gian khác. Cái dị gian này do có người sử dụng thần lực mở rộng ra, có thể chứa được hơn vạn cự nhân.


      - Sư phụ. Lúc truyền tống phải cẩn thận.


      bên Minh vương với Cao Lôi Hoa:


      - Bởi vì gian cùng thời gian ở đây cùng bị nhập lại. Nếu cẩn thận có thể đến đại lục là vạn năm sau đó!


      - Được rồi. Ta biết.


      Cao Lôi Hoa gật gật đầu, sau đó cẩn thận đưa tay đặt lên mắt truyền tống trận.


      Tử lôi từ tay tràn ra. Thần lực và ma lực ngang cấp nhau. Vốn truyền tống trận này dùng ma lực nhưng cũng có thể sử dụng thần lực vận hành dễ dàng.


      Lúc Cao Lôi Hoa truyền thần lực vào trận nhãn, cả trận lóe lên kim quang.


      - Xin mời ngài chọn nơi đến!


      Lúc này, giọng máy móc vang lên.


      - Ê, im lặng.


      Cao Lôi Hoa quay đầu mắng đám cự nhân đằng sau. Nghe được Cao Lôi Hoa cả đám ngoan ngoãn im lặng.


      - Đại lục.


      Khi tất cả im lặng, Cao Lôi Hoa xoay người, lần nữa đặt tay phải lên mắt trận .


      - Điểm truyền tống, đại lục. Xin xác điểm địa điểm cụ thể đại lục.


      Giọng đó lại vang lên, sau đó quang cầu bản đồ đại lục xuất .


      - Ha ha, tiên tiến!


      Thấy ma pháp công nghệ cao này, Cao Lôi Hoa khỏi ngợi khen. Sau đó, Cao Lôi Hoa vươn tay phải ấn lên vị trí rừng rậm Tinh Linh bản đồ. Hòn đảo trung Cao Lôi Hoa còn để cạnh khu đầm lầy ác ma. Thứ này Cao Lôi Hoa định dành cho lễ cưới, nhưng xem ra phải để cho đám cự nhân này .


      Ngay khi Cao Lôi Hoa đưa tay định chỉ vào vị trí chọn


      Đột nhiên tiếng bốp vang lên! Giật mình, tay Cao Lôi Hoa trượt xuống chút!


      Mà ngay sau khi tay Cao Lôi Hoa vừa chỉ xuống truyền tống trận phát ra kim quang.


      - Mục tiêu được xác nhận, bắt đầu chuẩn bị truyền tống 10… 9… 8….. …. 4… 3…


      - AAA, mẹ nó, vừa rồi là ai phát ra thanh!


      Cao Lôi Hoa phẫn nộ quay đầu, căm tức nhìn về nơi phát ra thanh. Nơi đó là cự nhân rụt rè sợ sệt, mà tất cả cự nhân đứng cạnh đều căm tức nhìn .


      - Cái đó, thần... thần! Vừa rồi, có muỗi chích.


      Độc nhãn cự nhân cẩn thận vươn tay mình, trong lòng bàn tay có con muỗi!


      - 1… 0! Bắt đầu truyền tống.


      Chưa kịp hết thời gian đếm ngược, truyền tống lóe lên.


      - Truyền tống thành công, hoan nghênh sử dụng ma pháp trận truyền tống thần cấp, hoan nghênh lần sau tiếp tục sử dụng......


      Đó là câu cuối cùng mà Cao Lôi Hoa nghe được.


      Sau khi vừa truyền tống Cao Lôi Hoa cảm thấy trước mắt tối sầm lại, sau đó thấy mình xuất đại lục rồi.


      Vừa ra, Cao Lôi Hoa liền nhìn xung quanh coi mình bị truyền tống đến đâu.


      cao nhìn xung qunah, Cao Lôi Hoa thấy rừng rậm xung quanh, liền cảm thấy nhõm, có lẽ vẫn nằm trong rừng rậm Tinh Linh.


      - Hoàn hảo. Truyền tống đúng nơi.


      Cao Lôi Hoa thở dài hơi nhõm.


      - Mọi người truyền tống đến hết chưa?


      Xác định đúng nơi đến, Cao Lôi Hoa quay đầu nhìn lại.


      Phía sau rừng đen kịt bởi cự nhân và Minh vương đứng.


      - Để cho ta thưa thần.


      A Nặc quay đầu nhìn đám tộc nhân. Sau đó :


      - Thần của ta, đến đủ!


      - Ừ, đủ là tốt rồi!


      Sau đó Cao Lôi Hoa quay đầu nhìn mảnh rừng rậm Tinh Linh này.


      - Thần, chúng ta vào sao?


      A Nặc thấy rừng liền hỏi.


      - , cần.


      Cao Lôi Hoa nhàng lắc lắc đầu. Lúc này Nguyệt Nhị cùng Tinh Linh thần khổ tu, mình cũng muốn quấy rầy bé.


      - Chúng ta, thôi.


      Cao Lôi Hoa quay người, về phía trước.


      - Thần của ta, giờ chúng ta đâu?


      Độc nhãn cự nhân hỏi.


      - trong mười đại hiểm địa. Đầm lầy ác ma.


      Cao Lôi Hoa cười :


      - Nhà của các ngươi tương lai là ở chỗ này.


      - A?


      Vừa nghe đến đầm lầy ác ma, đám độc nhãn cự nhân nhất thời cả kinh. Chẳng lẽ thần muốn cho bọn họ ở cái địa phương khủng bố đó? Đó là trong mười hiểm địa đó!


      Mười đại hiểm địa, mỗi nơi mỗi vẻ, có nơi có bộ tộc rất nguy hiểm, có nơi cơ quan đầy rẫy, có nơi địa hình hiểm trở… Nhưng tóm lại, là mười đại hiểm địa, hễ bước chân vào mười phần chin phần chết.


      Đầm lầy ác ma là cái hiểm địa đặc biệt, nó có chủng tộc nguy hiểm, cũng có cơ quan nguy hiểm gì. Nó là tự nhiên mà thành, tuy có chủng tộc nguy hiểm nhưng có ma thú cường đại, có cơ quan bẫy nhưng đầy cạm bẫy bởi thiên nhiên.


      Lần trước, bởi vì đến rừng rậm Tinh Linh nên Cao Lôi Hoa đem hòn đảo trung vào trong đầm lầy ác ma.


      Dựa vào trí nhớ, Cao Lôi Hoa dẫn đoàn người vào trong đầm lầy.


      Xa xa, đám cự nhân thấy được hòn đảo nổi trôi trung.


      - Trời, thần, đó là cái gì!


      A Nặc vừa thấy liền sợ hãi kêu.


      - Nơi đó, là nhà của các ngươi.


      Cao Lôi Hoa cười khà khà :


      - Trước tiên các ngươi cứ chờ ở đây , ta cùng Minh vương trước, các ngươi ở trong này chuẩn bị chút, đợi lúc nữa đem phòng ốc lên đảo sống.


      - A? Đó là nhà của chúng ta!


      Trong cơn kích động, tù trưởng kêu vang:


      - Thần, đây là thần vì chúng ta mà chuẩn bị sao?


      Cao Lôi Hoa cười ha ha, sau đó, cùng thân rách nát Minh vương bay lên đảo trung.


      Lúc Cao Lôi Hoa và Minh vương vừa lên đảo trung gặp phải đội quân lính mang trọng giáp!


      - Đứng lại! Phía trước là lãnh địa tư nhân, mau lui ra.


      tên vệ binh quát Cao Lôi Hoa và Minh vương.


      - Hử?


      Cao Lôi Hoa nhìn đội vệ binh này, từ người đám lính có thể cảm ứng thủy nguyên tố tồn tại. Đám này ma vũ song tu sao?


      - Lãnh địa tư nhân? Ta như thế nào biết đầm lầy ác ma này trở thành lãnh địa của ai bao giờ vậy?


      Cao Lôi Hoa cười lạnh tiếng:


      - Tránh ra.


      - Hòn đảo bay trung chính là của hoàng tử Nguyệt Tích!


      Mấy tay vệ binh cầm vũ khí chĩa vào Cao Lôi Hoa và Minh vương:


      - Các ngươi có phải mạo hiểm giả muốn nhúng chàm vào đảo trung này sao?


      - Hòn đảo trung của các ngươi?...

    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 329: Nguy cơ của lão Cao.
      - Mẹ nó, đây là đồ của lão tử.


      Vật của mình khồng ngờ bị chiếm mất, Cao Lôi Hoa rất tức giận. gầm tiếng rồi chế trụ hai tên vệ binh, và đập đầu chúng vào nhau.


      Hai chiếc mũ sắt va vào nhau. Kình lực khiến hai tên hộ vệ lăn ra bất tỉnh.


      Cao Lôi Hoa đem hai tên thị vệ ném ra bên.


      - Đáng giận, dám ra tay với chúng ta, những tên mạo hiểm giả đáng ghét.


      Nhóm vệ binh còn lại tức giận . Cao Lôi Hoa ngờ đột nhiên ra tay tập kích đồng bọn của họ.


      - Băng đấu khí!


      Mười tên vệ binh còn lại cùng hét lớn lên. Chỉ có hải tộc mới có thể tu luyện hải tộc đấu khí, người bình thường chỉ có thể tu luyện thủy hệ đấu khí mà thôi. Khi sử dụng băng đấu khí, nghĩa là người của hải tộc tức giận.


      - Hải tộc?


      Cao Lôi Hoa nhíu mày nhìn mấy tên vệ binh này, tại sao hải tộc lại có ở mặt đất.


      - Gào, tên mạo hiểm giả đáng ghét!


      Mười mấy tên vệ binh bùng lên băng hệ đấu khí, rồi lao đến Cao Lôi Hoa.


      -[Long ngữ] Lấy danh nghĩa của ta, Cao Lôi Hoa. Đóng băng thuật.


      Cao Lôi Hoa khẽ quát tiếng. Theo chú văn, luồng sức mạnh hùng hậu tràn ra làm mấy tên vệ binh sợ hãi. Băng hệ nguyên tố từ từ ngưng tụ tay của Cao Lôi Hoa.


      Rồi Cao Lôi Hoa vung tay ra. Chỉ là đóng băng thuật đơn giản khiến mười tên vệ sĩ bị đóng băng.


      Đó chỉ là đám tiểu lâu la chẳng đáng để Cao Lôi Hoa ra tay.


      - thôi, tới đảo trung.


      Cao Lôi Hoa cười lạnh:


      - Tôi muốn nhìn xem ai dám chiếm đảo trung.


      - Kiệt kiệt!


      Minh Vương liếm mép:


      - Sư phụ, đến lúc đó con có thể ra tay .


      - Xem tình huống thế nào .


      Thân ảnh Cao Lôi Hoa tiến đến đảo trung.


      - Con muốn giết người.


      Minh Vương hét lớn tiếng rồi đuổi theo Cao Lôi Hoa.


      Phía đảo trung.


      mỹ nhân ngư xinh đẹp đánh giá đảo trung. đầu nàng đội vương miện công chúa. Nàng chính là tỷ tỷ của Tĩnh Tâm – Nguyệt Tích công chúa. Nàng xuất sau khi Nguyệt Hoa Thiên cùng Cao Lôi Hoa đấu với huyết tinh linh.


      Sau khi đám huyết tinh linh bắt Nguyệt Nhị , Nguyệt Tích cùng chồng và đám lâu la ra mặt biển. - Nguyệt Tích, em rằng tên đầu bạc kia thực chết rồi sao?


      Tên tóc vàng đứng cạnh Nguyệt Tích .


      - ngay cả hôn lễ cũng tới, vậy xem còn sống hay ?


      Nguyệt Tích công chúa kiều cười:


      - Xem ra, Thiên kiếp trong Vong Linh cốc giết chết . Thiên kiếp phải dễ dàng chống đỡ như vậy.


      - Nếu còn sống đến hôn lễ của Tĩnh Tâm.


      Tên tóc vàng :


      - Ba tháng qua, có lẽ chết. Nhưng chết cũng tốt, đỡ đối thủ tranh chấp chức hải hoàng.


      Còn chưa hết câu, nam tử tóc vàng bỗng ngây ra. Dường như có gì đó thích hợp.


      - Làm sao thế, Ba Bỉ Tư An Đặc.


      Thấy thanh của nam tử tóc vàng đột nhiên dừng lại. Công chúa Nguyệt Tích quay đầu lại nhìn .


      Nhưng khi Nguyệt Tích quay đầu lại, nàng cũng rất sửng sốt.


      Nàng thấy bên cạnh chồng mình là nam tử đầu bạc biết từ đâu xuất .


      đời chỉ có người đàn ông đầu bạc. Nam nhân đó, còn chưa chết hay sao?


      Đầu Nguyệt Tích trở nên hỗn loạn.


      Cao Lôi Hoa ra tay chế trụ nam tử tóc vàng.


      Vừa rồi khi, Cao Lôi Hoa tiến đến đảo trung, nghe được câu của tên tóc vàng kia.


      Mình đến hôn lễ của Tĩnh Tâm? Đây là ý tứ gì? Chẳng phải hôn lễ giữa và Tĩnh Tâm ba tháng sau mới tổ chức mà? Cao Lôi Hoa nghi hoặc nghĩ.


      - Ngươi, ngươi, ngươi chết?


      Nam nhân tóc vàng khó khăn ra câu.


      - Có ngươi chết ý.


      Cao Lôi Hoa mắng câu rồi hỏi:


      - Ta hỏi câu nào ngươi phải thành trả lời câu đấy. Biết chưa?


      - Tên khốn kiếp, buông ra.


      Công chúa Nguyệt Tích hét lên với Cao Lôi Hoa:


      - Buông ra!


      - Câm!


      Cao Lôi Hoa chuyển mắt qua, lạnh lùng nhìn công chúa Nguyệt Tích. Con ngươi tràn đầy sát khí khiến nàng cảm tưởng mình như lọt vào hầm băng.


      Cái liếc mắt này làm cho Nguyệt Tích thêm được câu nào.


      - Được, được rồi. hỏi tôi đáp.


      Ba Bỉ Tư An Đặc run rẩy . tại, Cao Lôi Hoa trông giống hỗn thế ma vương, nhìn vào ánh mắt khiến cho Ba Bỉ Tư An Đặc run mình.


      - Ta hỏi ngươi, ngươi vừa hôn lễ của Tĩnh Tâm cử hành, vậy là sao?


      Cao Lôi Hoa hỏi.


      - Hôn lễ của cậu và Tĩnh Tâm còn là sau năm mới ba ngày nữa, hôn lễ bị thay đổi.


      - Sao lại thế, ta mới có ba ngày thôi mà.


      Cao Lôi Hoa quát.


      - Tôi cũng biết chuyện gì xảy ra với .


      Ba Bỉ Tư An Đặc :


      - Tôi chỉ biết từ lần thiên kiếp kia qua ba tháng, gần bốn tháng rồi. Hôn lễ của và Tĩnh Tâm trôi qua rồi.


      - Tại sao lại vậy


      Cao Lôi Hoa cắn chặt răng, từ lúc đến tử nguyệt tính tới giờ cũng chỉ có ba ngày:


      - Ngươi đùa với ta à? Có tin ta bóp nát đầu ngươi!


      - Tôi!


      Nam tử tóc vàng cười khổ thôi.


      - Sư phụ!


      Minh vương ở bên cạnh đột nhiên :


      - Có lẽ trải qua ba tháng thời gian.


      - Vậy là ý gì?!


      Cao Lôi Hoa hỏi:


      - Sao lại thế được. Chẳng lẽ ở tử nguyệt ngày bằng ở đây tháng.


      -Đương nhiên là rồi.


      Minh Vương cười :


      - Nhớ rằng khi truyền tống trận, người bị tiếng động làm bất ngờ nên ấn nhầm lúc để truyền tống ?


      - Có liên quan ?


      Cao Lôi Hoa :


      - Chẳng lẽ gian và thời gian đều có vấn đề?


      Cao Lôi Hoa đột nhiên nghĩ tới lời của Minh Vương. Nếu cẩn thận có thể truyền tống đến thế giới sau vạn năm.


      - Chính xác. Có lẽ, chúng ta bị truyền tống tới ba tháng sau.


      Minh Vương .


      - Đáng chết.


      Cao Lôi Hoa ném nam nhân tóc vàng xuống rồi hét lên.


      Tại vì truyền tống mà ngày kết hôn với Tĩnh Tâm trôi qua. Cao Lôi Hoa gãi đầu. cũng biết giải thích với Tĩnh Tâm như thế nào. Xem ra phải về nhà giải thích với nàng phen. Với tính tình của Tĩnh Tâm, chắc cũng trách .


      - Đúng rồi. Tại sao các ngươi ở đảo trung!


      Cao Lôi Hoa nhìn công chúa Nguyệt Tích ở bên cạnh.


      - Khanh khách! ngờ ngươi còn có thời gian ở đây mà chuyện với chúng ta, sao về tìm Tĩnh Tâm của ngươi .


      Nguyệt Tích đột nhiên nở nụ cười:


      - cho ngươi biết, ba tháng qua cũng đủ để cho nhiều chuyện xảy ả.


      - có ý gì.


      Cao Lôi Hoa nhìn chằm chằm Nguyệt Tích công chúa.


      - Ha Ha. Ta .


      Nguyệt Tích công chúa kiêu cười:


      - Nếu ngươi có thể đem tặng ta đảo trung, ta còn có thể… ….


      - Ọe!


      Câu của nàng bị ngắt quang bởi tiếng nôn khan.


      Cao Lôi Hoa nắm chặt tay, đấm vào bụng Nguyệt Tích.


      - Nữ nhân, đừng khiêu chiến nhẫn nại của ta.


      Mắt của Cao Lôi Hoa lộ ra tia nguy hiểm. tình liên quan đến Tĩnh Tâm, Cao Lôi Hoa thể nào bình tĩnh mà đàm phán được.


      - Ngươi dám đánh ta?


      Nguyệt Tích hung hăng nhìn Cao Lôi Hoa :


      - tại, đừng hòng ta cho ngươi điều gì.


      - Ta nghĩ cho dù chết, người biết chuyện tình của Tĩnh Tâm cũng phải chỉ có mình , như tên tóc vàng kia kìa, chắc biết ít đâu.


      Cao Lôi Hoa băng lãnh :


      - Giết , bắt chuyện gì xảy ra. Chuyện này chẳng khác nhau là mấy!


      - Được, tôi .


      Nguyệt Tích cắn chặt răng:


      - cho cậu biết, cậu nên có mặt ở hải tộc trước buổi chiều, nếu Tĩnh Tâm còn là của cậu nữa! Bởi vì, lần hôn lễ đầu tiên cậu có mặt. Hải tộc vì thể diện chuẩn bị hôn lễ thứ hai.


      - Kết hôn? Tĩnh Tâm cũng đồng ý?


      Cao Lôi Hoa rất căng thẳng.


      - .


      Nguyệt Tích cười:


      - Nhưng cho dù, Tĩnh Tâm đồng ý, hôn lễ vẫn được tiến hành.


      - Mẹ nó, ta – Cao Lôi Hoa còn sống, đứng ai dám động vào Tĩnh Tâm.


      Cao Lôi Hoa quta lớn tiếng:


      - Dẫn đường, đưa ta đến hải tộc!


      - Dựa vào cái gì, mà phải dẫn…. ….


      - Tôi lại lần nữa đừng khiêu chiến nhẫn nại của tôi.


      Cao Lôi Hoa hét lớn tiếng.


      - Được rồi, tôi dẫn các người .


      Nguyệt Tích cắn chặt răng, hôm nay nàng chẳng còn gì để mất rồi. Điều hối hận duy nhất của nàng là nên lấy Tĩnh Tâm ra dọa Cao Lôi Hoa…

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 330: Đám cưới này ta mới là chú rể.
      Ở dị giới, diện tích của đại dương lớn gấp nhiều so với diện tích đất liền.


      Bởi vậy, đại dương bao la chính là cấm địa của toàn bộ sinh vật lục đia. Bởi đại dương là thiên hạ của hải tộc, đồng ý của họ,tất cả mọi con thuyền qua đó đều bị tần công. Tuy rằng như thế, nhưng vẫn có rất nhiề con thuyền vụng trộm qua, bởi vì lợi nhuận quá lớn. Nhiều thương nhân vẫn bước con đường đầy nguy cơ này.


      Đối với thương nhân mà , nguy hiểm cùng lợi nhuận cùng tồn tại.


      Hải dương quá to lớn, cơ hội bị hải tộc phát cũng lớn. Nếu bị phát kết cục rất thảm, nhưng chỉ cần thành công, lợi nhuận có thể khiến họ cả đời ấm no. Dù sao lợi nhuận của việc biển cũng phải bàn cãi.


      đại dương rộng lớn này, cũng có ít nhiều con thuyền vụng trộm. Duy chỉ có chỗ thuyền bè được qua.


      Đó được gọi là hải dương “Lan Tư Đặc Cách Nhĩ”. Hay có thể gọi là “ nơi cư ngụ của Hải Hoàng”.


      Đúng như tên gọi, phiến đại dương rộng lớn này là nơi ở của hoàng gia Hải tộc.


      Trong đại dương “Lan Tư Đặc Cách Nhĩ” , dưới đáy biển Haiti.


      giờ, chúa tể của hải dương – Hải Hoàng Nguyệt Hoa Thiên u sầu ngồi ngai vàng. Bên cạnh chính là người vợ Tĩnh của , cũng với vẻ mặt ưu thương. Hôm nay nụ cười xinh đẹp mặt nàng biến mất.


      Bởi vì, hôm nay là ngày con quý của họ phải kết hôn.


      Vốn rằng Poseidon và Tinh thấy Tĩnh Tâm kết hôn là chuyện tốt. Họ còn tính bao giờ nàng cưới.


      Nhưng tại họ lại phát sầu vì đám cưới của Tĩnh Tâm. Bởi vì chú rể phải là Cao Lôi Hoa. Mà là nam nhân ngay cả Nguyệt Chấn Thiên cũng biết mặt.


      Đối với Nguyệt Chấn Thiên và Tĩnh , Cao Lôi Hoa chính là thằng con rể tuyệt vời.


      Từ thực lực, năng lực, đến cả tình cảm với Tĩnh Tâm. đại lục, tìm ra được người như thể.


      Chỉ tiếc, hùng khí đoản. Mấy tháng trước, trong Vong Linh cốc, Thiên kiếp cướp sinh mệnh của Cao Lôi Hoa.Tin tức này chính là do Thú Thần truyền tới.


      Vốn Hải Hoàng tin, nhưng Cao Lôi Hoa biến mất đại lục mấy tháng rồi.


      Đến ngày hôn lễ của Cao Lôi Hoa và Tĩnh Tâm. Tĩnh Tâm vẫn ngồi ở đáy biển bình tĩnh chờ đợi Cao Lôi Hoa. Ngay cả ngày hôn lễ của mình, Cao Lôi Hoa cũng tới. Hải Hoàng mất hết hy vọng. chỉ Hải Hoàng mà tất cả mọi người đều nghĩ Cao Lôi Hoa chết.


      Đêm đó, Nguyệt Chấn Thiên vì con của mình mà rơi lệ.


      Cho dù Cao Lôi Hoa chết, Tĩnh Tâm vẫn cón thể lựa chọn chồng cho mình. Lựa chọn chồng mới hoặc lựa chọn ai cả. Nhưng trong hải tộc rất ít việc tái hôn hoặc tái giá.


      Theo Nguyệt Chấn Thiên, lấy độ thương của Tĩnh Tâm đối với Cao Lôi Hoa, có lẽ nàng kết hôn.




      Và với lòng thương của mình, Hải Hoáng chắc chắn theo ý của Tĩnh Tâm.


      Nhưng người tiếc bằng trời tính. Có chuyện bất khả kháng xảy ra.


      Chuyện hôn lễ của Cao Lôi Hoa bị hoãn lại là đề tài trong hải tộc. Điều này khiến “Tắc Á” để ý.


      “Tắc Á” là hoàng hậu của Hải Hoàng đầu tiên, là Băng Tuyết Nữ Thần. Nàng chẳng có ưu cũng có nhược điểm. Nhưng chỉ có điểm tốt đó là vô cùng coi trọng mặt mũi của mình.


      “Tắc A” nghe được chuyện này, nàng nghĩ rằng chuyện này làm mất mặt Hải tộc. hôn lễ mà có chú rể còn thể thống gì? Bởi vậy Băng Tuyết Nữ Thần lấy danh nghĩa là người vợ của Hải Hoàng đầu tiên nhúng tay vào hôn của Tĩnh Tâm.


      Hơn nữa, điều này lại giống trò đùa. Tắc Á còn tìm vị thần trẻ tuổi đầy tài năng – Thái Dương Thần Apollo! Chữ “trẻ tuổi” được Tắc Á nhấn mạnh.


      Thần mặt trời Apollo chính là người tại Quang Minh Thần Điện có thể thoát hiểm.


      Khi Băng Tuyết Nữ Thần “Tắc Á” nàng muốn gả Tĩnh Tâm cho . do dự liền nhận lời.


      Tin Cao Lôi Hoa chết, biết. Bởi vì và Cao Lôi Hoa là kẻ thù, nên hành động gì của Cao Lôi Hoa, đều biết.


      Giờ đây, Apollo muốn trả thù Cao Lôi Hoa là điều thể.


      - Cao Lôi Hoa, tuy rằng ngươi chết, nhưng ta muốn cho nữ nhân của ngươi phải thống khổ lớn nhất.


      Thái Dương Thần độc ác nghĩ.


      Khi Apollo đồng ý hôn này, Băng Tuyết Nữ Thần “Tắc Á” còn tưởng rằng mình vớt vát được mặt mũi cho Hải tộc.


      Bởi vậy, khi về hải tộc. Nàng đem định ngày cưới giữa Tĩnh Tâm và Thái Dương Thần.


      Theo lời của Băng Tuyết Nữ Thần, giờ ngọ ngày hôm nay chính là ngày Apollo cùng Tĩnh Tâm tiến hành hôn lễ.


      Nguyệt Chấn Thiên rất đau đầu vì chuyên này. bên là người con mà mình thương nhất, còn bên là lão tổ tông của hải hoàng bộ tộc.


      - Ba, người có biết con nghĩ gì ?


      Lúc này Tĩnh Tâm lặng yên ngồi cạnh Nguyệt Chấn Thiên:


      - Ngoài ấy ra, con, Tĩnh Tâm, cưới người nào cả.


      - Ba biết, nhưng đây là ý kiên của lão tổ tông.


      Nguyệt Chấn Thiên cười khổ thôi, thân là người vợ của Hải Hoàng đầu tiên, danh vọng của Tắc Á rất cao. Cho dù tại Hải Hoàng cũng có tiếng bằng nàng.


      Nhưng vẫn ràng rằng chuyện này lão tổ tông làm có hơi quá.


      Cảm tình là loại phải mà hôn ước có thể thay đổi.


      - Ba, người xem kìa.


      Tĩnh Tâm thản nhiên , tinh cách nàng là như vậy. Tưởng như chuyện hôn lễ lần này hề liên quan tới nàng. Nhưng rồi nàng lại lộ vẻ quyết tâm:


      - Khi hôn lễ này kết tích, con gặp ấy.


      - Tĩnh Tâm, con. Ài!!


      Nguyệt Chấn Thiên biết rằng Tĩnh Tâm muốn gặp Cao Lôi Hoa nghĩa là gì. Ý tứ quá ràng, khi hôn lễ kết thúc cũng là lúc nàng kết thúc sinh mạng của mình.


      - Con !


      Tĩnh ôm lấy cổ của con . tại nàng cũng chẳng biết gì với Tĩnh Tâm.


      - .


      thanh từ bên ngoài vang lên. - Tiểu nha đầu, ta cũng muốn biết người đàn ông của ngươi như thế nào.


      thân ảnh xinh đẹp bước hào hải hoàng điện:


      - người đàn ông chết, cần gì phải lưu luyến.


      Đây chính là người vợ của Hải Hoàng đầu tiên “Tắc Á”.


      - Vậy tại sao người lập gia đình?


      Tĩnh Tâm quay lại hỏi:


      - Tổ tiên chết còn lâu hơn Lôi. người đàn ông cũng để người lưu luyến sao?


      Tĩnh Tâm hỏi lại cách mỉa mai:


      - Hay là lúc đó, hai người có cái gì gọi là tình ?!


      - Rất tốt, tiểu nha đầu.


      Dường như bị đụng chạm, Tắc Á cười lạnh:


      - Tiểu nha đầu, ta chuyện với về mấy thứ này nữa. Đừng những chuyện tục tĩu trước mặt của ta. Hôn lễ này liên quan tới bộ mặt của Hải tộc. tại, phải muốn cái gì cũng được. Bây giờ, cho dù đồng ý hay cũng còn quan trọng nữa rồi.


      Tắc Á với Tĩnh Tâm.


      - Con vẫn câu kia.


      Tĩnh Tâm bình tĩnh :


      - Ngày hôn lễ hôm nay, con tới gặp Lôi.


      - Hừ, rất giỏi.


      Tắc Á ngờ Tĩnh Tâm lại dám công khai chống đối nàng:


      - Sau hôn lễ muốn chết ư? Ta cho chết dễ dàng vậy đâu!


      Tắc Á cười lạnh tiếng:


      - Đến lúc đó, ta có muôn ngàn cách khiến chết cũng được.


      - Con vẫn câu kia.


      Tĩnh Tâm quay đầu lại nhìn Hải mẫu:


      - Sau hôn lễ, con gặp Lôi.


      Nhìn con của mình công khai chống đối. Nguyệt Chấn Thiên nghĩ, tại nên làm gì bây giờ? Ra tay với tổ tiên? Đây là chuyện thể? Mà khuyên Tĩnh Tâm thỏa hiệp? Việc này cũng có khả năng.


      - Ta cho biết, Tĩnh Tâm. Nếu tự sát, làm hải tộc mất mặt. Ta xóa tên khỏi gia phả. Sau này, còn là thành viên của hải tộc nữa.


      Thấy thái độ của Tĩnh Tâm cứng rắng như thế. Tắc Á liền dùng chiêu vừa đấm vừa xoa. Dùng ý tứ đuổi nàng ra khỏi gia tộc. Bởi vì đối với người của thế giới này mà , quan trọng nhất là tộc và tông. Nó còn trọng yếu hơn cả tính mạng mình.


      Nhiều lúc, bọn họ muốn chết nhưng cũng muốn mình bị trục xuất khỏi gia tộc


      - sao.


      Tĩnh Tâm thản nhiên :


      - Từ nhiều năm trước, tôi coi mình là thành viên của hải tộc nữa rồi.


      Cảm giác bình thản của Tĩnh Tâm làm Tắc Á cảm thấy căm tức:


      - Tĩnh Tâm, ta hỏi lần nữa, có lấy chồng hay ?!!


      - Hỏi nhiều như vậy có gì khác nhau đâu.


      Tĩnh Tâm lại .


      - Tốt! Tốt! Tốt!


      Tắc Á ác độc :


      - Ta cho biết, bất kể có nguyện ý hay . Hôn lễ chiều nay vẫn được tổ chức! Muốn tự sát ư! được đâu! Ta có vô số cách khiến phải tham dự hôn lễ này.


      Tắc Á ngoan độc :


      - Hôn lễ vẫn được tổ chức cho dù có chết.


      - Tùy bà thôi.


      Tĩnh Tâm thản nhiên . Nhưng Nguyệt Chấn Thiên vẫn thấy khóe mắt Tĩnh Tâm còn vương nước mắt.


      - Hừ!


      Tắc Á tức giân rồi xoay người rời .


      - Con , sao phải vậy chứ.


      Nguyệt Chấn Thiên thở dài.


      - Ba, nếu ấy ở đây tốt biết mấy.


      Sau khi lão tôt tông rời , Tĩnh Tâm khẽ nấc lên:


      - Nếu ấy ở bên cạnh con con làm sao phải chịu ủy khuất như thế này.


      - Được rồi.


      Nguyệt Chấn Thiên cũng biết tình của Cao Lôi Hoa.


      Trong trí nhớ của , nam nhân đầu bạc kia là người vô cùng thương gia đình. Nếu Cao Lôi Hoa ở đây làm sao con mình lại ủy khuất như thế này.


      Nếu ở đây, có lẽ lão tổ tông cũng dùng những từ ngữ cay nghiệt như vậy.


      Nhưng hùng chết sớm. Hải Hoàng thở dài.


      Ở bên cạnh Hải Hoàng, Tĩnh Tâm nhàng vỗ chiếc nhẫn tay của mình. chiếc nhẫn màu đen, chứa đựng tên “Sát lục giả” bậc tám – Tiểu Hắc.


      Trong nhà bọn họ, có mười tên huyết kỵ sĩ bảo hộ chắc có vấn đề gì xảy ra.


      Tĩnh Tâm thầm tính toán. Ngày đó, Tĩnh Tâm bị mời xuống đáy biển, ai cho nàng biết tới đây để tổ chức hôn lễ. Nên nàng cũng chẳng nghĩ ngợi gì. Nhưng nàng nghĩ tới, khi vừa tới đáy biển, nàng bị người tổ tiên của mình bày ra cái hôn lễ. Mà chú rể lại là trong Quang Minh Tam Thần – Thái Dương Thần.


      Cho dù mình , Nguyệt Sư, Nguyệt Nhị, Saga cũng đều trưởng thành. Hơn nữa có huyết kỵ sĩ bảo vệ, chắc cũng có vấn đề gì.


      còn gì vướng bận cả, Tĩnh Tâm nhàng lau chiếc nhẫn rồi truyền tinh thần lực vào chiếc nhẫn.


      Khi hôn lễ bắt đầu, lúc đó Tĩnh Tâm tự chấm dứt sinh mệnh của mình… … …


      *************.


      Bên kia, Cao Lôi Hoa mang Nguyệt Tích điên cuồng chạy về phía đáy biển. Đột nhiên, có vài đạo huyết quang lao tới trong cơ thể Cao Lôi Hoa.


      Đồng tử của Cao Lôi Hoa co lại, mười đạo huyết quang đó là mười tên huyết kỵ sĩ bảo hộ Tĩnh Tâm cũng mấy đứa .


      - Nhanh lên, nhanh lên nào!


      Cao Lôi Hoa điên cuồng kêu tiếng. Tĩnh Tâm chắc chắn xảy ra chuyện. Cao Lôi Hoa thậm chí thèm triệu tập đám huyết kỵ sĩ để hỏi xem có chuyện gì. chỉ biết hiên giờ cần đuổi theo Tĩnh Tâm.


      Nguyệt Tích bị Cao Lôi Hoa cầm tay. Lần này, mang tộc nhân của độc nhãn cự nhân bởi tốc độ của họ quá chậm, nên bọn họ bị bỏ lại đảo trung.


      Lần này theo Cao Lôi Hoa chỉ có đệ tử của , Huyết Sắc Minh Vương.


      - Chậm quá, chậm quá!


      Cao Lôi Hoa đối với tốc độ của mình vẫn vừa lòng, liền :


      - Lĩnh vực tốc độ!


      Cao Lôi Hoa hét lớn tiếng, lĩnh vực điên cuồng tràn ra.


      Cao Lôi Hoa hề che dấu thần lực của mình. Thời điểm này Cao Lôi Hoa cũng chẳng cố kỵ nhiều như thế?


      'Nhanh lên, nhanh nữa lên!'. Đây là suy nghĩ duy nhất của Cao Lôi Hoa.


      Thần lực của Cao Lôi Hoa dao động rất mạnh. Trong Vong Linh cốc, Thần Thú cũng cảm nhận được luồng lực lượng đó. luồng khí tức vừa quen thuộc lại xa lạ. Đây chính là thần lực dao động của Cao Lôi Hoa.


      Thần Thú lập tức đúng lên, ngẩng đầu lên trời, hưng phấn gào:


      - Bà xã, là lão Cao, lão tử bảo dễ dàng chết như vậy mà.


      Áy náy vì việc Cao Lôi Hoa mấy tháng, trải qua mấy tháng tra tấn. Thấy Cao Lôi Hoa chết, điều này làm Thần Thú hưng phấn đến phát điên.


      - Tra Lý.


      Bên cạnh, Vong Linh Nữ Thần nhàng với Tra Lý tiếng. Tu vi của nàng còn kém Thần Thú nên còn phát được thần lực dao động của Cao Lôi Hoa.


      - Phi Ti Hi Nhĩ, tốt quá, cảm giác được thần lực của . Lão Cao, chết!


      Thần Thú hưng phấn với Vong Linh Nữ Thần.


      Đồng thời ôm lấy Vong Linh Nữ Thần rồi xoay nàng vòng.


      - Tra Lý, buông ra. Chóng mặt quá.


      Bị Thần Thú làm như vậy, Vong Linh Nữ Thần bất đắc dĩ tiếng.


      - Tra Lý, có thể xem xem Cao Lôi Hoa muốn tới nơi nào ?


      Vong Linh Nữ Thần .


      - Để xem.


      Thần Thú nhắm mắt lại. lúc sau, :


      - Là phía đại dương.


      - Quả nhiên như vậy.


      Vong Linh Nữ Thần suy nghĩ lát rồi đột nhiên cười :


      - Tra Lý, chúng ta cũng .


      - Chúng ta gặp Cao Lôi Hoa trước. Nếu muốn xuống đáy biển, Cao Lôi Hoa có lẽ phải dùng tới vật này.


      Vong Linh Nữ Thần thần bí .


      - Ách, tất cả đều nghe lời nàng.


      Thần Thú gãi dầu. Nếu về chỉ số IQ, bằng lão bà xinh đẹp của mình.


      ***********.


      Dưới đáy biển, Nguyệt Tích dừng lại chỉ vào cung điện to lớn trước mặt :


      - Đó chính là hoàng cung của hải tộc.


      Sau khi tới đáy biển, Cao Lôi Hoa cũng trở nên bình tĩnh.


      - Chú rể lần này là ai?


      Cao Lôi Hoa lạnh lùng hỏi.


      - vị thần xuất sắc – Thái Dương Thần Apollo.


      Nguyệt Tích lên tiếng.


      - Được lắm, Apollo.


      Cao Lôi Hoa thầm nghĩ!


      “ Được lắm, tên thái dương thần, ta tới tìm ngươi thôi, ngươi lại tới trước mặt. Đúng lúc, hận cũ thù mới, thanh toán luôn thể.''


      Cao Lôi Hoa nắm chặt tay.


      - Cũng có những người muốn đến dự hôn lễ, cũng có người đến để bắt Tĩnh Tâm rao ra đảo trung.


      - Được rồi, kể chuyện chính .


      Cao Lôi Hoa hung ác :


      - Đám cưới sao? đúng lúc.


      Cao Lôi Hoa lẩm bẩm:


      - Bỏ lỡ đám cưới lần rồi, ta bỏ qua lần hai đâu. là cảm ơn Thái Dương Thần thay mình cùng Tĩnh Tâm chuẩn bị hôn lễ. Lần hôn lễ này, ta mới là diễn viên.


      - Đại biểu cho lòng cảm ơn của tôi, tôi giết .


      Cao Lôi Hoa cười lạnh môt tiếng, rồi cùng Minh Vương biến mất.


      Thần đều che giấu được hào quang của mình.


      Bởi vì rất ít vị thần có thể che dấu được hơi thở của mình.


      Vậy nên, cho dù tòa thành này rất lớn như vậy, nhưng lần ra Thái Dương cũng chỉ là chuyện đơn giản.


      Lúc này trong căn phòng trong hoàng cung.


      Thái Dương Thần Apollo nhấm nháp hồng tửu. Tuy Cao Lôi Hoa chết, nhưng Apollo vẫn muốn cắm sừng .


      - Tam đệ, đại ca, đệ báo thù cho hai người.


      Thái Dương Thần nắm chặt chém rượu .


      - Uy, sư phụ, chúng ta giải quyết như thế nào?


      thanh vang lên đằng sau Thái Dương Thần.


      Thái Dương Thần cả kinh. Tuy rằng để ý chuyện trong phòng ,nhưng là vị thần lĩnh ngộ được lĩnh vực tầng , mà lại có người tới sau lưng tới mà phát ra.


      thanh phá đao, kề vào cổ . thấy được tiếng gọi của tử thần.


      Chuôi đao màu đỏ, cả lưỡi đao cũng màu đỏ. Nhưng đây phải là màu đỏ bình thường mà là màu đỏ của máu.


      Nhìn chủ nhân của thanh đao này.


      Đó là nam tử rách nát. Nhưng khi nhìn đằng sau , Thái Dương Thần choáng váng như bị sét đánh giữa ban ngày.


      Thực tế, cho dù sét đánh giữa ban ngày cũng có gây phiền toái nhiều lắm cho Apollo.


      ngạc nhiên bởi vì thấy nam tử đầu bạc.


      - Apollo. Cám ơn ngươi.


      Ngoài dự kiến của Apollo, tên ác ma ngờ lại tới trước mặt cảm ơn.


      - Để cảm ơn ngươi, ta chuẩn bị.


      Cao Lôi Hoa dừng lại chút, rồi mỉm cười nhìn Thái Dương Thần…

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :