CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA) - Truyền Thuyết Thánh Kỵ Sĩ (514c)

Thảo luận trong 'Sắc Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 296: GPRS thuỷ tinh.
      - Rống!


      thanh khác vang lên, giống hệt thanh lúc trước. đầu sư tử được huyễn hóa trung.


      Lại là chiêu song ca Sư Tử Hống!


      chiêu thức sát thương lớn lại xuất tại nơi sơn cốc bé này!


      làn sóng khí mà mắt thường có thể nhìn thấy xuất , lấy Cao Lôi Hoa và ảo ảnh làm trung tâm lan ra tám hướng với tốc độ cực nhanh!


      Nhìn thấy làn sóng này đuổi theo. Cửu U thở dài, lấy chiếc chuông trong tay ra.


      - Đinh! Đinh! Đinh!


      Tiếng chuông vang dồn dập. Nhưng vẫn chặn được tiếng Sư Tử Hống của Cao Lôi Hoa.


      Khí thế hùng mạnh đó đánh thẳng vào Cửu U. Làm Cửu U bay lên cao. Mắt Cửu U mờ dần rồi ngã xuống đất… ….


      Ngay từ lúc đầu, Cửu U biết rằng mình thua Cao Lôi Hoa. Mấy lần ra tay, toàn do nóng vội mà đánh, nên tự nhiên lực đạo mạnh. Nhưng quan trọng hơn là tại Cửu U hoàn toàn là chính mình. Có thứ của Cửu U nằm trong tay Cao Lôi Hoa, nên cho dù hai người có cấp bậc bằng nhau nhưng Cửu U vẫn chịu thiệt. Cửu U thở dài. Trận đánh này khiến Cửu U rất uất ức:


      - Hôm nay, phải lấy lại được vật đó bằng bất cứ giá nào…


      Khi ngã xuống, Cửu U vẫn còn cắn răng nghĩ… ….


      Dưới trợ giúp của Cửu U, Trùng Ma thành công bảo vệ được sinh mạng bé của mình. Đám phi trùng tụ lại thành cái đầu, tuy nhiên thế là đủ rồi. Chỉ cần cho thời gian, tái tạo lại được thân thể của mình.


      - Cửu U!


      cốc, Minh và Dạ nhìn thấy Cửu U ngã xuống liền hét lớn tiếng rồi lao về phía lão đại của mình.


      - cần! Mau rời , chạy càng xa càng tốt!


      Cửu U lấy hết sức hét lên tiếng.


      Minh và Dạ cắn chặt răng rồi nhấc đầu của Trùng Ma chạy . Bọn họ cũng biết tại sao Cửu U biết rằng mình phải là đối thủ của nam nhân kia nhưng vẫn cầm chân lại?


      Nhưng bọn họ cũng nghĩ nhiều nữa, trí tuệ của Cửu U phải thứ mà hai bọn họ hiểu được. Chắc rằng Cửu U có kế hoạch khác. Nghĩ như vậy, hai người nhanh chóng bỏ chạy.


      Nhưng có lẽ bọn họ nghĩ tới, Cửu U ở lại, chẳng qua muốn đòi vật trọng yếu trong tay Cao Lôi Hoa. Tuy Cửu U bị tầng sóng đó đánh rơi nhưng cũng chẳng thèm để ý.


      Bởi trong tay Cửu U còn tấm vương bài, đó chính là con Nguyệt Nhị của Cao Lôi Hoa. Chỉ cần nắm trong tay vương bài này, Cửu U có cơ hội đoạt lại vật đánh mất. Đến lúc đó, Cửu U còn sợ Cao Lôi Hoa nữa.


      Thân thể Cửu U rơi xuống đất.


      Ngay lập tức. Cửu U cảm thấy mũi kiếm lạnh băng chĩa vào yết hầu của mình.


      - Ta thua rồi.


      Cửu U thở dài.


      - Con của ta đâu.


      Cao Lôi Hoa dí mũi Tài Quyết vào yết hầu của Cửu U rồi lạnh lùng .


      - Bên trong di tích.


      Cửu U cười .


      - Ta rảnh để đùa với ngươi.


      Cao Lôi Hoa :


      - cho ta biết, con ta giờ ở đâu?


      Cao Lôi Hoa nhớ tới Cửu Thủ Caribe từng mình chỉ là tên lính quèn mà thôi. Mà người sai khiến nó chạy đến di tích chính là người đứng trước mặt .


      Ngay lúc chạy đến di tích. đám người cùng cũng gặp phải mai phục.


      Điều này càng chứng tỏ Cửu Thủ Caribe chỉ là tên lính quèn. Có lẽ con của thực bị mang tới đây, nhưng lại nghĩ rằng, có người để cứu con của mình.


      - Cao Lôi Hoa tiên sinh, vài ngày gặp mà ngài vẫn nóng tính như trước.


      Cửu U đột nhiên ngẩng đầu lên với Cao Lôi Hoa.


      - Là ngươi?!


      Nhìn khuôn mặt của Cửu U, Cao Lôi Hoa lại càng phẫn nộ. Khuôn mặt tuấn tú này từng nhìn qua. Đó là lần bác của Tĩnh Tâm đến nhà. Đây là khuôn mặt của thiếu niên tuấn cùng họ. Lần này vẫn thay đổi gì cả, vẫn bộ quần áo đó, vẫn cái quạt xếp đó.


      - Ngươi dẫn ta đến đây có phải là muốn trả thù cho Nguyệt Nại Nhã ?


      Trong mắt Cao Lôi Hoa lộ ra tia sát ý, xem ra tha cho Nguyệt Nại Nhã là lựa chọn sai lầm. Chỉ có người chết mới gây ra nguy hiểm gì.


      - , , phải đâu, Cao Lôi Hoa tiên sinh. Ngài cần suy nghĩ nhiều.


      Cửu U nhàng phủi bụi rồi đứng lên:


      - Tôi và Nguyệt Nại Nhã cũng có giao tình gì, nàng cũng chẳng có tư cách để khiến tôi báo thù cho nàng.


      - Ca!


      Ngay khi Cửu U đứng lên, bàn tay của Cao Lôi Hoa bóp lấy cổ Cửu U:


      - Việc này ta cần biết, ta chỉ muốn biết con ta đâu.


      Cao Lôi Hoa tăng lực đạo lên. ai hoài nghi nếu Cao Lôi Hoa có thể bóp nát chiếc cổ bé đó.


      - Muốn biết con của ngài ở đâu hãy buông tay ra.


      Cửu U đắc ý với Cao Lôi Hoa. Cửu U biết rằng, Cao Lôi Hoa rất coi trọng con của mình, bởi vậy mới có thể trấn tĩnh như thế này.


      - Ngươi cho rằng ta dám giết ngươi ư!


      Cao Lôi Hoa tăng thêm lực đạo, rất nhanh , cổ Cửu U xuất vết bầm tím.


      - Ngài giết tôi.


      Cửu U cười :


      - Nếu muốn biết con của ngài ở đâu hãy buông tay ra.


      Cao Lôi Hoa im lặng. trán từng đoạn gân xanh. Dường như Cao Lôi Hoa rất phẫn nộ.


      Cửu U đắc ý nhìn Cao Lôi Hoa. Thậm chí Cửu U tính ra lúc nào Cao Lôi Hoa thả ra.


      Ngay lúc Cửu U tràn đầy tự tin đột nhiên Cao Lôi Hoa cười lớn.


      - Buông ngươi ra? Ha ha ha!


      Cao Lôi Hoa những buông mà còn nắm chặt hơn:


      - Ngươi dám động đến con ta, tại sao ta phải thả ngươi


      - Bởi vì, con của ngài nằm trong tay tôi. Mà ngài lại biết bé ở đâu.


      Dường như Cửu U hơi khó , nhưng vẫn sợ hãi:


      - Hơn nữa, tôi từng tìm hiểu qua. Lấy tính cách của ngài, ngài rất trân trọng bé.


      - Điều tra cơ à!


      Cao Lôi Hoa nhíu mày :


      - Vậy ngươi có biết kết cục của những người động đến con của ta chưa?


      - A, cái này, tôi quan tấm. tại, điều tôi quan tâm chính là con ngài nằm trong tay tôi.


      Cửu U tự tin .


      - Ha ha. Đáp rất tốt.


      Nhưng các ngươi biết rằng trong tay ta vẫn có vũ khí bí mật.


      Tay phải Cao Lôi Hoa lấy từ trong nhẫn gian ra quả cầu thủy tinh rồi quơ quơ trước mặt Cửu U vài lần.


      Nhìn vào thủy tinh cầu này, Cửu U nhìn thấy đó, lóe ra điểm đỏ và vài điểm xanh.


      - Thứ này gọi là GPRS thủy tinh.


      Cao Lôi Hoa cười híp mắt. Cũng phải nhớ lại lần trước, Băng sương Cự long Furion đưa quả cầu này.


      Lần Cao Lôi Hoa và Furion bị Thiên kiếp đưa đến nơi phong ấn “Mộng Ti”. Furion đưa cho vật này. Đây chính là vật giúp Furion bao giờ lạc đường. Quả cầu này được thêm vào ‘ma pháp trận truy tung’, ’ma pháp trận định vị’ và ’ ma pháp trận cảm ứng’. Ba ma pháp trận này có thể khiến Furion thông qua thủy tinh cầu tìm được vị trí của mình lục địa. Mà Long tộc cũng có thể từ thủy tinh cầu tìm được vị trí của Furion.


      Lúc ấy, Cao Lôi Hoa chậm trễ đưa chia cho con của mình. Để bọn chúng mang theo mình.


      Nhưng thời gian trôi qua, Cao Lôi Hoa quên tồn tại của vật này. Chỉ khi Nguyệt Nhị bị mất tích, vì an nguy của bé nên mới nghĩ tới vật này.


      tại cũng chưa muộn! Có thứ này, có thể tìm được nơi Nguyệt Nhị bị bắt.


      Ánh mắt của Cửu U chợt mở to. Bọn họ tuy điều tra Cao Lôi Hoa. Nhưng lúc Cao Lôi Hoa ở Vong Linh cốc, Băng nguyên, Lôi thần điện, làm sao bọn họ biết được. Vậy nên tình ‘GPRS thủy tinh’ tự nhiên họ biết được.


      Nếu biết có thứ đó, Cửu U hủy diệt thủy tinh cầu người Nguyệt Nhị.


      - tại, cùng ta tìm con của ta nào.


      Cao Lôi Hoa cười lạnh, tay nhấc cổ Cửu U lên, rồi mở thủy tinh cầu ra. đó, điểm đỏ đại diện cho Cao Lôi Hoa. Ngay cạnh đó là điểm xanh, nhưng điểm xanh đó lại nằm trong di tích.


      ngoài dự đoán của Cao Lôi Hoa. Vị trí của Nguyệt Nhị ở trong di tích mà là ngược lại.


      - Xem ra, các ngươi cũng mang con ta xa.


      Cao Lôi Hoa vác eo Cửu U, tay vẫn bóp cổ, tay cầm thủy tinh rồi bước theo hướng của thủy tinh cầu chỉ.


      Dưới dẫn đường của GPRS, Cao Lôi Hoa xách Cửu U qua mảng sương mù rồi bước vào nơi tồi tàn. Xem ra nơi đây từng là tòa thần điện. Vẫn có thể thấy được phồn vinh từ đống đổ nát đó.


      Tới nơi này, điểm đỏ và điểm lam trùng vào nhau.


      - Ở trong này?


      Cao Lôi Hoa nhíu mày, rồi dò xét xung quanh, nhưng mãi vẫn tìm thấy thân ảnh của Nguyệt Nhị.


      - Con ta ở đâu?


      Cao Lôi Hoa bóp chặt cổ của Cửu U.


      - Ngài phải biết con ngài ở đâu rồi sao?


      Cửu U cười .


      -Đừng có khiêu khích nhẫn nại của ta, đồ mặt trắng.


      Cao Lôi Hoa tăng lực đạo.


      - Mặt trắng?!


      Giọng của Cửu U cao lên:


      - Tôi phải là mặt trắng!


      Bởi vì khuôn mặt trắng của mình nên càng ghét chứ “mặt trắng”.


      - Con ta ở đâu?


      Cao Lôi Hoa hỏi.


      - Phía, dưới.


      Đại trượng phu co được dãn được, dưới tình huống này, Cửu U đành phải trả lời Cao Lôi Hoa, cũng đồng thời nghĩ ‘nam nhân đáng ghét, ta và ngươi đội trời chung.’


      Nghe được lời của Cửu U, Cao Lôi Hoa vươn tay bóp lấy bả vai của .


      tia lôi thần lực tiến vào trong cơ thể của Cao Lôi Hoa nhanh chóng phong bế huyệt vị của .


      tình này giống vs chuyện của Quang Minh Thần. Sau khi Cao Lôi Hoa buông tay ra, Cửu U cảm thấy rất sung sướng, nhưng lại bất ngờ phát mình thể cử động được.


      - Ở bên dưới đúng ?


      Cao Lôi Hoa nắm chặt tay, hít sâu hơi. tại cũng chẳng muốn tìm cửa động.


      - Ầm!


      Cao Lôi Hoa đấm quyền xuống mặt đất tạo ra nhiều vết nứt rất sâu.


      Ầm ầm!


      cái hố sâu thăm thẳm được Cao Lôi Hoa tạo thành công.


      -Ực!


      Cửu U nuốt nước miếng, nhìn thấy Cao Lôi Hoa còn tưởng rằng mình gặp Thần thú.


      Cửa động bị phá ra. Nhưng ngay lúc này, Cao Lôi Hoa lại sửng sốt nhìn vào trong động… ….

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 297: Đổi trắng thay đen.
      Lúc này, Cao Lôi Hoa nhìn thấy việc khiến cực kỳ tức giận.


      Dưới đống hoang tàn này, có căn hầm. Bao quanh căn phòng này là ma pháp trận mà Cao Lôi Hoa chưa bao giờ gặp qua. Nhưng điều khiến phải kinh ngạc phải là chuyện đó.


      Trong ma pháp trận này chính là con của Cao Lôi Hoa – Nguyệt Nhị mê man nằm trong đó.


      Nhưng điều này cũng phải là điều khiến sững sờ.


      Mà điều khiến Cao Lôi Hoa sững sờ đó là có số tên đáng giận làm điều gì đó với con của .


      Lúc này, trong ma pháp trận, Nguyệt Nhị khỏa thân nằm trong trận pháp. Mà bên cạnh nàng có 7-8 nữ nhân khỏa thân khác vuốt ve khắp người Nguyệt Nhị.


      Dường như các nàng tiến hành nghi thức nào đó.


      - AAA! Đáng chết! Rời khỏi con của ta mau!


      Cao Lôi Hoa nhảy từ xuống. Đám người này khiến nổi giận. Sau khi tiếp đất, chạy đến, do dự tát vào mặt đám nữ nhân vô sỉ kia.


      - Ba ba ba ba!


      Những nữ nhân vây quanh Nguyệt Nhị đêu bị Cao Lôi Hoa tát bay ra ngoài, rồi ngã xuống đất. Miệng các nàng đều rỉ máu.


      Cao Lôi Hoa cũng phải loại người lúc nào cũng thương hoa tiếc ngọc. Mấy cái tát này khiến cho má đám nữ nhân kia sưng vù lên.


      - Cút!


      Cao Lôi Hoa nghiến răng , rồi nhanh chóng cởi y phục của mình ra bọc lấy Nguyệt Nhị.


      Sau khi làm xong mọi thứ, Cao Lôi Hoa vỗ vỗ đầu Nguyệt Nhị :


      - Nguyệt Nhị, Nguyệt Nhị.


      Nhưng gọi cả nửa ngày, mà Nguyệt Nhị cũng chẳng có phản ứng gì. Cao Lôi Hoa liền cảm thấy có điều gì đó thích hợp.


      Cao Lôi Hoa nhanh chóng truyền tia lôi thần lực vào cơ thể Nguyệt Nhị. Nhưng đợi cả nửa ngày mà Nguyệt Nhị vẫn như thế.


      - Mẹ nó!


      Cao Lôi Hoa tức giận mắng câu, rồi ôm Nguyệt Nhị nhảy lên .


      ôm Nguyệt Nhị tới trước mặt Cửu U.


      - Chuyện này là sao.


      Cao Lôi Hoa tức giận nhìn Cửu U, tay bóp chặt đầu của Cửu U. Cửu U biết rằng nếu mình trả lời sai câu nam nhân này cho mình chưởng vào giữa đầu ngay.


      - sao, ngài cứ yên tâm . Con ngài bị bất tỉnh là do chúng tôi chuẩn bị mà thôi.


      Thanh của Cửu U có chút mất tự nhiên, bởi từ người Cao Lôi Hoa truyền đến hơi thở khiến Cửu U khó chịu. tận lực khiến mình bình tĩnh:


      - Phòng ngừa sau khi ngài cứu được con của mình, rồi giết tôi để diệt khẩu. Nên tôi phải làm như vậy mà thôi.


      - Đồ chó chết. Ngươi làm gì con của ta.


      Cao Lôi Hoa gầm lên, khiến Cửu U choáng váng cả đầu óc.


      - Tôi rồi. Tôi có loại thuật làm người khác hôn mê mà chỉ có tôi mới giải được.


      Cửu U đắc ý nhìn Cao Lôi Hoa tức giận. Lòng chút sung sướng:


      - Chúng ta giao dịch, được ?




      - Ngươi có tư cách sao?


      tay Cao Lôi Hoa lóe ra tia lôi quang:


      - Đừng quên ngươi nằm trong tay ta.


      - Vậy thôi. Ngài có thể để con ngài hôn mê vĩnh viễn . Cứ giết chết tôi .


      Cửu U lộ ra bộ dáng “ lợn chết sợ nước sôi”.


      Cao Lôi Hoa cắn chặt răng:


      - , ngươi muốn thế nào.


      Cao Lôi Hoa đè nén giận dữ trong lòng, thở dài . tại rất muốn đập chết tên mặt trắng này .


      - A, Cao Lôi Hoa tiên sinh, tôi làm thế sao được, tôi nằm trong tay ngài mà .


      Cửu U đắc ý :


      - Tôi hao tốn hết mọi tâm tư của mình chẳng qua để đòi lại vật của tôi trong tay ngài mà thôi.


      - Vậy gì.


      Cao Lôi Hoa hung hăng nhìn Cửu U.


      - A, đó là vật bị Cao Lôi Hoa ngài lấy được.


      Cửu U nở nụ cười:


      - Chúng ta làm cuộc giao dịch được Cao Lôi Hoa tiên sinh.


      - .


      Cao Lôi Hoa cắn răng , đồng thời nghĩ “ mình lúc nào lại đoạt mất đồ vật của tên mặt trắng này”


      Cao Lôi Hoa lấy đồ của người khác ít, nhưng vẫn nhớ được lúc nào cầm đồ của tên mặt trắng này.


      - Ngài cởi bỏ cầm chế này, rồi đưa vật ngài cầm của tôi. Tôi giải bỏ cấm chế người con ngài.


      Cửu U cười .


      Cao Lôi Hoa cười lạnh tiếng, hề do dự giải khai huyệt đạo cho Cửu U. Nhưng ngay sau đó bóp lấy cổ . Đến lúc, Cửu U giải khai cầm chế của Nguyệt Nhị xong phải trả giá.


      - Bây giờ tôi cho ngài biết vật tôi cần là gì.


      Cửu U tiếp:


      - Cao Lôi Hoa tiên sinh, ngài còn nhớ, chúng ta từng tranh đoạt “tay trái của Satan” ở bở biển Quang Minh đế quốc chứ?


      - Tay trái của Satan?


      Cao Lôi Hoa nhíu mày :


      - Ngươi chính là bóng đen đó ?!


      - Đúng vậy.


      Cửu U khẽ cười


      - Vậy ngươi muốn tay trái của Satan? cần nữa, vật đó có trong tay ta.


      Cao Lôi Hoa bóp chặt hơn chút.


      - , , phải. Lúc đó tôi cũng ở đó, tôi cũng biết việc cánh tay của Satan biến mất. Đó phải là vật tôi cần.


      Rồi Cửu U ngượng ngùng tiếp:


      - biết ngài còn nhớ . Khi tôi chạy trốn, ngài nắm lấy quang điểm. Vật đó màu đỏ đỏ.


      - Đồ vật màu đỏ hồng?


      Cao Lôi Hoa lập tức nhớ tới hạt châu mà khiến người ta tăng dục vọng.


      - Là đây sao?


      Cao Lôi Hoa lầy hạt châu màu hồng từ trong nhẫn gian ra.


      Sau khi lôi ra vật này, Cao Lôi Hoa theo quán tính nhéo phát. Từ khi có vật này, nghiên cứu ít. muốn biết đây là vật gì.


      Vài ngày trước đó, Cao Lôi Hoa cũng tìm số hạt châu màu hồng khác. Nhưng những vật đó chỉ giống nhau về hình dạng mà thôi. Như “ hải giao” là sinh vật nhuyễn thể, được gọi là “ hộc châu”, có hình dáng cực kỳ giống vật Cao Lôi Hoa lấy được.


      Nhưng sau khi tìm hiểu , hạt châu đó phải là “hộc châu” . Bởi có hơi thở dị đó.


      - Là thứ này đúng ?


      Cao Lôi Hoa lấy ra vật đó rồi nhàng bóp cái. Nhưng Cao Lôi Hoa thấy được khi nhéo vật này, mặt Cửu U bỗng đỏ lên.


      - Đúng, chính là vật này.


      Cửu U khó khăn .


      Ngay khi Cửu U mở miệng, giọng quái dị của khiến Cao Lôi Hoa chú ý. thấy, khi mình chạm vào vật này sắc mặt Cửu U liền biến đổi. Cao Lôi Hoa cảm thấy vật trong tay mình đơn giản.


      - Cởi bỏ cầm chế người con ta ra. Ta trả ngươi vật này.


      Cao Lôi Hoa .


      - Được.


      Cửu U hưng phấn :


      - Ngài buông tay ra.


      Cao Lôi Hoa thả tay ra.


      Cửu U nhanh chóng chạy ra dựng con của Cao Lôi Hoa dậy, rồi lấy từ trong lòng ra viên thuốc:


      - Cao Lôi Hoa tiên sinh, con ngài chỉ cần uống thuốc này là có thể trở lại bình thường.


      - Ta làm sao biết được thuốc này có hiệu quả hay .


      Cao Lôi Hoa lạnh nhạt .


      - Hai ta giao dịch luôn tại đây, Cao Lôi Hoa tiên sinh có thể thử thuốc ngay tại đây.


      Cửu U híp mắt :


      - Thế nào, chúng ta có thể giao dịch ?


      Cao Lôi Hoa nắm chặt vật quái dị màu đỏ kia rồi gật đầu.


      - Chúng ta tại giao dịch.


      Cửu U với Cao Lôi Hoa:


      - Tôi đếm tới ba, chúng ta cùng nhau trao đổi.


      Cao Lôi Hoa gật đầu, nhưng khóe miệng lộ ra nụ cười hiểm. Thằng ngốc cũng biết được vật này chính là điểm yếu của Cửu U, vậy làm sao Cao Lôi Hoa có thể trả lại điểm yếu cho đối thủ cơ chứ.


      Phải biết rằng khả năng đổ thuật của Cao Lôi Hoa rất cao. Ngay khi Cửu U giao dịch, Cao Lôi Hoa ôm lấy Nguyệt Nhị và lấy ra viên hộc châu. Phải biết rằng hai đồ vật này có bề ngoài cực kỳ giống nhau.


      Rồi, Cao Lôi Hoa giả bộ đổi tay ôm Nguyệt Nhị. Trong lúc đó nhanh chóng hoán đổi hai vật.


      Cái mà Cao Lôi Hoa giao dịch chính là hộc châu. Còn hạt châu màu đỏ kia dấu dưới người Nguyệt Nhị.


      Để cho Cửu U hoài nghi, Cao Lôi Hoa giơ tay trái lên giả bộ bóp mấy cái vào hộc châu, tay phải cũng lén lút nhéo hạt châu màu đỏ bên dưới Nguyệt Nhị.


      Sắc mặt của Cửu U trở nên trắng bệch. cắn chặt răng kiên trì.


      - Cao Lôi Hoa tiên sinh, chúng ta giao dịch chứ.


      Cửu U cố gắng đè nén thanh của mình, vẫn biết rằng hạt châu mà cần bị Cao Lôi Hoa đổi… ….

    3. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 298: Cao Lôi Hoa tên khốn kiếp.
      Ngay sau đó, Cao Lôi Hoa đồng thời ném vật cần trao đổi cho người kia.


      Ba ba!


      Cửu U nhàng đón lấy hạt châu màu đỏ, mà Cao Lôi Hoa cũng thoải mái đón được viên thuốc mà Cửu U ném ra.


      - Vậy chúng ta chia tay từ đây.


      Khi chiếm được thuốc giải, dường như có tật giật mình, Cao Lôi Hoa ôm lấy Nguyệt Nhị chạy nhanh ra ngoài.


      Mãi đến khi chạy được khoảng, Cao Lôi Hoa đột nhiên lại nghĩ lại. “ Mẹ nó, mình chạy làm gì thế nhỉ? Chẳng phải mình muốn xử lý đám người Cửu U hay sao, tại sao lại giật mình mà chạy cơ chứ?




      - hồ đồ!


      Cao Lôi Hoa gõ gõ đầu của mình, rồi quay trở lại đống phế tích bằng tốc độ nhanh nhất.


      Nhưng khi chạy đến nơi còn người nào.


      Cửu U dường như cũng giống như Cao Lôi Hoa, trong lòng có ý đồ đen tối. nhanh chóng mang những nữ nhân khỏa thân chạy trốn vào trong truyền tống trận.


      - Mẹ, lại để chạy mất.


      Cao Lôi Hoa cắn chặt răng. Cuối cùng đành thở dài lôi ra viên thuốc mà Cửu U đánh đổi.


      Nhìn Cửu U chạy trốn, Cao Lôi Hoa càng hoài nghi viên thuốc này. cực kỳ yên tâm. Nhìn Nguyệt Nhị hôn mê, Cao Lôi Hoa gật đầu, rồi chia viên thuốc thành phần , đút vào mồm của Nguyệt Nhị. Sau thời gian xác định có việc gì, Cao Lôi Hoa mới đem toàn bộ viên thuốc đút vào mồm Nguyệt Nhị.


      Bây giờ cho dù thuốc này công hiệu ít nhất cũng làm nguy hại đến tính mạng của Nguyệt Nhị.


      Kỳ toàn bộ lo lắng của Cao Lôi Hoa đều là thừa. Sinh vật thế giới này cũng tà ác như Cao Lôi Hoa tưởng tượng. Tất cả đều là do Cao Lôi Hoa tự nghĩ vậy thôi.


      Dù sao, người ở thế giới này và người ở Địa Cầu cũng khác nhau. Người thế giới này thuần khiết hơn nhiều so với quê hương của Cao Lôi Hoa.


      Cửu U có lừa Cao Lôi Hoa chuyện gì cả. Viên thuốc này là hoàn toàn bình thường. Viên thuốc được tiêu hóa lâu, đôi mắt của Nguyệt Nhị cũng chậm rãi mở ra.


      Ngay khi tỉnh dậy, Nguyệt Nhị thấy nam nhân đầu bạc đứng trước mặt mình.


      - Ba!


      Nhìn thấy Cao Lôi Hoa, Nguyệt Nhị ủy khuất khóc òa lên. Dù sao Nguyệt Nhị cũng chỉ là bé hơn 10 tuối. Nàng chỉ có thể khóc to để giải phóng ủy khuất của mình.


      - có gì đâu, có gì đâu.


      Cao Lôi Hoa đau lòng ôm Nguyệt Nhị chặt mà an ủi. Cũng tự hứa với lòng để mấy đứa con của mình gặp nguy hiểm nữa, cho dù là Sáng Thế Thần nữa. Lúc này, Cửu U và đám nữ nhân kia ở trong gian phòng sang trọng


      Cửu U đắc ý mang hạt châu màu đỏ ( hộc châu) đặt vào nhẫn gian. tại có biện pháp dung nhập với vật này. Bởi muốn làm vậy, phải dùng Đào Mệnh Đại Pháp, tuy rằng đây là chiêu chạy trốn rất hữu dụng nhưng cần phải có 3 tháng để cooldown. Vậy nên, chỉ còn cách giữ tốt vật này và chờ đợi.


      Sau khi cất giữ hạt châu xong. Cửu U quay lại, nghiêm khắc nhìn đám nữ nhân trần trụi kia.


      - Có lấy được chìa khóa mở ra phong ấn chi môn của đại vương ?


      Cửu U hỏi.


      - May mắn làm nhục mệnh, thưa Cửu U điện hạ.


      Mấy nữ tử kia mở bàn tay ra, dâng lên chiếc chìa khóa màu vàng.:


      - Ngay khi người đàn ông đó đến, chúng tôi may mắn lấy được chiếc chìa khóa từ trong cơ thế của đứa bé đó.


      - Làm rất tốt!


      Cửu U cười híp mắt. Cao Lôi Hoa có lẽ nghĩ tới, bắt cóc con phải đơn giản là đòi lại vật kia. Nguyện vọng của chính là hồi sinh Satan.


      Nghĩ vậy,Cửu U lại đắc ý cười.


      Địa phương mà Cửu U dẫn Cao Lôi Hoa vào là địa phương phong ấn bộ phận của cơ thể Satan. Ý của Cửu U là dẫn bọn người Cao Lôi Hoa vào trước để mở hết tất cả các cơ quan, rồi lấy chìa khòa từ trong cơ thể Nguyệt Nhị và tiến vào di tích, lấy ra bộ phận thân thể của Satan. Nhưng lại nghĩ lới, Trùng ma lại khiêu chiến Cao Lôi Hoa quá đột ngột, nên ảnh hưởng tới kế hoạch của .


      “ Tên trùng ma ngu ngốc.”


      Cửu U cắn chặt răng, chửi bới. còn tưởng rằng mình dẫn Cao Lôi Hoa tới nơi này là để ra tay. Hành động này thiếu chút nữa phá bỏ kế hoạch của mình, lại còn khiến mình tí mất mạng.


      Nhưng may mắn, đám Tinh linh kia phá giải được kha kha cơ quan, mà quan trọng hơn lấy lại được bộ phận của thân thể mình. Vậy nên cuối cùng thu hoạch cũng tồi.


      Nhưng ngay khi còn đắc ý. Bỗng có cỗ cảm giác lời truyền tới. Mặt Cửu U trở nên đỏ hồng. Hai chân run rẩy, nhịn được ngồi xuống đất.


      Ngay khi ngã xuống, mặt Cửu U bỗng trắng bệch.


      “ Sao lại thế này, tại sao cảm giác đó lại tới nữa? Vật đó chẳng phải trong tay mình sao, vậy sao cảm giác đó lại đến. Lúc này.


      Cao Lôi Hoa lôi từ trong nhân gian bộ trang phục để Nguyệt Nhị thay. có quần áo cho bé nên đành phải đưa cho nàng bộ quần áo của để mặc tạm.


      Thừa lúc, Nguyệt Nhị thay quần áo, Cao Lôi Hoa ngồi tảng đá nghiên cứu hạt châu. Cửu U dùng cái giá khá cao để lấy lại vật này.


      - Nhìn thứ này cũng chẳng có gì khác thường cả, chẳng biết đây là vật gì nhỉ?


      Cao Lôi Hoa nhíu mày suy nghĩ. Nhưng cả nửa ngày vẫn nghĩ ra. Trong lúc buồn bực, để hạt châu vào giữa ngón trỏ và ngón cái, bấm mạnh cái. Hạt châu liền bị méo vào trong. Nhưng độ co dãn của hạt châu đó kém, rất nhanh trờ về hình dạng bình thường.


      - Hè hè, tuy biết đây là vật gì, nhưng chơi với vật này cũng tồi.


      Cao Lôi Hoa cười rộ lên.


      Nhưng Cao Lôi Hoa biết được, khi niết mạnh hạt châu đó.


      Ở phương xa, mặt Cửu U đỏ bừng, mắt chứa tầng hơi nước.


      - Chẳng lẽ?


      Cửu U dường như nhớ tới điều gì đó, nhanh chóng lấy hạt châu trong nhẫn gian ra. Cửu U cẩn thận đánh giá hạt châu màu đỏ này.


      - Đông!


      Cửu U lập tức ném hạt châu trong tay sang bên.


      Vẻ mặt rất phức tạp. Ủy khuất? cam lòng? Oán hận? Phẫn nộ? Còn cả xuân ý?


      - Cửu U điện hạ?


      Nhìn Cửu U ngã xuống mấy nữ tử kia bối rối kêu lên.


      - Tất cả ra, ta cần ở đây mình.


      Cửu U khó khăn với đám nữ nhân kia.


      - . Cửu U điện hạ.


      Đám nữ nhân kia tuy còn hoài nghi nhưng vẫn quay đầu rời .


      - Cao Lôi Hoa, tên khốn nạn. Ta và ngươi đội trời chung! Ngươi bị phanh thây. Tên khốn kiếp! có ngày! có ngày! Aaaaaa!


      Đợi đám nữ nhân kia ra ngoài, Cửu U giơ tay lên trần phẫn nộ thét. Nhưng đợi xong, cỗ cảm giác khác thường xuất . Cửu U rên tiếng, nhưng vẫn cố gắng nguyền rủa thêm tiếng.


      - Cao Lôi Hoa, ngươi, ngươi, quá đáng.


      Cửu U cuộn người lại, dựa vào tường, miệng vẫn thào chửi Cao Lôi Hoa. - Hắt xì! Hắt xì


      Cao Lôi Hoa ở nơi xa bỗng hắt xì tiếng.


      - Ba làm sao vậy?


      Sau khi thay xong quần áo, Nguyệt Nhị, nghi hoặc nhìn Cao Lôi Hoa.


      A, có việc gì, có thể mẹ Tĩnh Tâm nhắc khéo đến ba.


      Cao Lôi Hoa xoa xoa sống mũi rồi thui hồi hạt châu:


      - Được rồi, Nguyệt Nhị, chùng ta vào di tích xem .


      - Vâng.


      Nguyệt Nhị cười rồi gật đầu:


      - Ba, lần này ba được cho người khác bắt con đâu đó.


      - Ừ.


      Cao Lôi Hoa nở nụ cười:


      - Lần này, nhớ ngoan ngoãn đúng cạnh ba, chỉ cần người náo tới gần, ba chém hết.


      Sau khi cứu được Nguyệt Nhị trở về, Cao Lôi Hoa trở nên thoải mái. Đặc biệt trêu Cửu U là mặt trắng, càng làm tâm tình phiêu hơn.


      Kéo tay Nguyệt Nhị, hai người tiến về khu di tịch.


      Nhưng đúng lúc này, Cao Lôi Hoa đột nhiên nhíu mày.


      Tin tức từ kỵ sĩ tử vong.


      Huyết kỵ sĩ sống bằng máu tươi của Cao Lôi Hoa. Mỗi lần huyết chết, Cao Lôi Hoa đều cảm ứng được. Sau đó, dùng máu của mình để họ sống lại.


      - Nguyệt Nhị từ từ.


      Cao Lôi Hoa gọi Nguyệt Nhị lại. Rồi nhấc tay áo lên, rạch đường tay mình. dòng máu tươi trào ra.


      - Lấy danh nghĩa của ta,Cao Lôi Hoa, tái sinh huyết kỵ sĩ.


      Cao Lôi Hoa trầm quát tiếng.


      Bang!


      Sau tiếng nổ, huyết kỵ sĩ từ trong dòng máu tươi của Cao Lôi Hoa chậm rãi tái sinh.


      - Chủ nhân tốt rồi.


      Sau khi tái sinh, liền hét lớn với Cao Lôi Hoa… ….

    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 299: Ảo ảnh của lĩnh vực thần phạt.


      - Từ từ, bình tĩnh nào, chuyện gì xảy ra.


      Nhìn bộ dáng kích động của huyết kỵ sĩ, Cao Lôi Hoa khỏi nhíu mày. Trình độ của đám huyết kỵ sĩ, Cao Lôi Hoa tự nhiên biết, chin mươi chín huyết kỵ sĩ dưới tay đều có trình độ bậc tám, tuy rằng chưa có thần cách nhưng vẫn mạnh ngang ngửa các vị thần có thần cách.


      Vậy nên, đám huyết kỵ sĩ ở đại lục có thể tính là tồn tại vô địch.


      Quan trọng hơn, lần này đám huyết kỵ sĩ cùng Nguyệt Hoa Thiên phải chỉ là hai người mà những tám mươi chín người! Tám mươi chín người này khi cùng hành động cho dù người lĩnh ngộ thần cách cũng chỉ có đường chết! Như tên Hỏa Thần từng dẫm lên xe BB bị 89 người này đánh cho, phải chạy trối chết.


      - Chủ nhân, chúng tôi gặp chuyện chẳng lành rồi. Khi chúng tôi tiến vào cửa di tíchcửa của di tích, ngờ bên trong đó lại là trong lĩnh vực của vị thần.


      Huyết kỵ sĩ khẩn trương :


      - Chủ nhân, cầu ngài hãy nhanh cứu bọn họ.


      - Được, vừa vừa chuyện.


      Cao Lôi Hoa gật đầu rồi ôm Nguyệt Nhị lên. Dưới dẫn dắt của huyết kỵ sĩ, họ lao nhanh về phía di tích.


      Cao Lôi Hoa vốn nghĩ rằng di tích này tuy rằng là cấm địa của tinh linh tộc. Vậy Nguyệt Hoa Thiên theo nhóm Tinh linh tộc đó phải có gì nguy hiểm mới đúng. ngờ lại có chuyện này xảy ra.


      Tốc độ của Cao Lôi Hoa và huyết kỵ sĩ rất nhanh. Từ đống hoang tàn kia đến cửa di tích cũng chỉ mất chút thời gian.


      Tới cửa di tích , Cao Lôi Hoa tiến tới đập mạnh cánh cửa.


      - Làm sao để mở cánh cửa này.


      Tới trước cửa di tíchcửa, Cao Lôi Hoa quay đầu lại nhìn đám huyết kỵ sĩ. Ngay từ khi, đám Nguyệt Hoa Thiên tới đây, cánh cửa được mạo hiểm gia Lam Bạch mở.Nhưng Cao Lôi Hoa phải Lam Bạch nên có cách nào mở ra cánh của này.


      - Xin lỗi, chủ nhân. Tôi cũng biết.


      Huyết kỵ sĩ ngượng ngùng . Lúc đó cũng chỉ theo Lam Bạch tiến vào. cũng chẳng chú ý làm sao Lam Bạch mở ra được cánh cửa này.


      - biết thôi. Dùng biện pháp đơn giản nhất mà vào vậy.


      Tay trái Cao Lôi Hoa vẫn ôm Nguyệt Nhị, tay phải giơ lên. cỗ Lôi thần lực biến dị tụ tập nắm tay phải.


      - Phá!


      Cao Lôi Hoa hét lớn tiếng. Tay phải đấm mạnh vào cánh cửa.


      - Ầm!


      Cánh cửa rung động ngừng. chỉ có cửa di tíchcửa di tích mà cả tòa di tích này cũng vì nắm đấm của Cao Lôi Hoa mà rung động.


      Nhưng, dưới quyền hung mãnh của Cao Lôi Hoa, cửa di tích tia rạn nứt cũng cánh cửa.


      - Hả? Điều này sao có thể.


      Cao Lôi Hoa ngạc nhiên nhìn cánh cửa trước mặt.


      Trước quyền dũng mãnh của Cao Lôi Hoa, cánh cửa này ngờ lại tia rạn nứt. Vậy, cánh cửa này còn cứng rắn hơn cả phong ấn bên trong Vong linh cốc của Quang Minh tứ thần.


      Phải biết rằng, thực lực bây giờ của Cao Lôi Hoa cũng phải yếu như mấy tháng trước.


      Nhìn quyền tưởng tùy ý kia, nhưng lực phá hoại lại hề thua kém “ Phá Sơn quyền” lúc phá phong ấn tại Vong linh cốc.


      - Mẹ nó, ta tin cánh cửa này lại có thể cứng như thế! Huyết kỵ sĩ, ngươi ôm Nguyệt Nhị ra đằng sau.


      Cao Lôi Hoa lùi lại, bế Nguyệt Nhị đưa cho huyết kỵ sĩ.


      - , chủ nhân.


      Huyết kỵ sĩ lên tiếng rồi ôm Nguyệt Nhị lùi ra đằng sau.


      - Hô!


      Cao Lôi Hoa nắm chặt tay phải. Mắt chầm chậm nhắm lại. người tỏa ra hơi thở hùng hậu. Mái tóc của Cao Lôi Hoa cần gió cũng tự động bay lên


      Bỗng, Cao Lôi Hoa mở mắt. lao mạnh về phía cửa di tích.


      - Ầm!


      Nắm tay của Cao Lôi Hoa hung hăng nện vào cánh cửa.


      - Tuy vạn vật trong thiên hạ khó lường , nhưng chẳng lẽ quyền của ta vẫn phá hủy được!


      Cao Lôi Hoa khẽ quát tiếng:


      - Nhất quyền.


      - Ầm!


      Cửa di tích cuối cùng cũng ngăn trở được cú đấm của Cao Lôi Hoa. Chỗ Cao Lôi Hoa chạm tay vào bắt đầu sinh ra vết nứt.


      Vết nứt càng lan rộng.


      - Ba!


      Cánh cửa chắc chắn kia cuối cùng bị vỡ thành nhiều mảnh…


      Sau khi phá vỡ cửa di tích, Cao Lôi Hoa dẫn huyết kỵ sĩ và Nguyệt Nhị tiến vào trong di tích.


      Bởi trong di tích sâu trong hang núi. Nên đường vào giống như đường hầm dài thấy đáy.


      Ngay khi tiến vào đường hầm, huyết kỵ sĩ liền :


      - Chủ nhân, tiếp theo chúng ta nên làm gì?


      Bởi lúc trước, có đám tinh linh dẫn dắt nên huyết kỵ sĩ cũng biết đường.


      - sao đâu. Bọn họ để lại dấu vết cho ta mà. Chỉ cần theo dấu vết đó là có thể tới chỗ bọn họ.


      Nhìn thấy những dấu vết trong đường hầm, Cao Lôi Hoa liền nở nụ cười.


      Nhóm tinh linh này cũng ngốc tý nào, đường các nàng đều để lại ít ký hiệugiúp cho Cao Lôi Hoa có thể theo dấu dễ dàng.


      Nhưng đám huyết kỵ sĩ biết rằng tinh linh để lại ký hiệu cho Cao Lôi Hoa. Họ vẫn tưởng rằng, nhóm tinh linh phá các cạm bẫy cơ quan.


      Cao Lôi Hoa và Huyết kỵ sĩ thuận lợi theo những ký hiệu này. Thời gian chỉ khoảng nén hương.


      - Chủ nhân, chúng ta tới rồi! Phía trước kìa.


      Huyết kỵ sĩ vội vàng với Cao Lôi Hoa:


      - Lúc đó, chúng tôi ở này. Nhóm tinh linh kia mở cánh cửa cuối cùng. Nhưng khi tiến vào, chúng tôi tiến vào, chúng tôi bị mắc vào trong trận pháp kỳ lạ. Rồi thuộc hạ và những người khác nhận thấy mình tiến vào lĩnh vực của thần. Trốn cũng thoát, thuộc hạ chỉ có thể tự sát để trở về báo tin cho chủ nhân.




      - Khổ cho ngươi rồi.


      Nghe được huyết kỵ sĩ vì báo tin cho mình mà tự sát, Cao Lôi Hoa kích động vỗ vai huyết kỵ sĩ. Cao Lôi Hoa biết rằng mình là chủ nhân chân chính của đám huyết kỵ sĩ. Nhưng hồi xưa họ chỉ là đống máy móc chỉ biết giết người. Nhưng bây giờ như vậy nữa, bọn họ có trí óc và có cảm tình, thể đối với bọn họ như vậy được.


      - Các người đứng ở chỗ này, đứng đâu. Để ta vào xem trước.


      Cao Lôi Hoa quay đầu lại với huyết kỵ sĩ và Nguyệt Nhị.


      - Vâng, thưa ba ( chủ nhân).


      Huyết kỵ sĩ và Nguyệt Nhị đồng thời đáp.


      - A!


      Cao Lôi Hoa nhàng cười, rồi vận Lôi thần lực lên. Lôi quang bắt đầu bao phủ quanh người Cao Lôi Hoa.


      Lôi quang càng ngày càng nhiều tạo thành hộ tráo màu tím bao bọc Cao Lôi Hoa. Tuy rằng biết bên trong như thế nào, nhưng tầng bảo hộ này vẫn có thể cho chút thời gian chuẩn bị.


      - Các người đúng ở chỗ này. Đừng có vào trong!


      Cao Lôi Hoa dặnhai người tiếng, rồi bước vào bên trong.


      Sau khi bước vào trong cánh cửa, Cao Lôi Hoa cảm thấy tối sầm lại.


      Ngay sau đó Cao Lôi Hoa lại cảm giác ánh sáng xuất .


      mở mắt ra, và nhận ra mình ở trong gian toàn màu trắng. Nhưng ngay cạnh cánh cửa màu đen. Trong gian này chỉ có đúng cánh cửa duy nhất này. Nhìn qua tưởng rằng đây chính là cánh cửa để trở về.


      - Người nào vừa mời tới, biết rằng đây là cấm địa sao? Đây phải là nơi có thể tới, lập tức trở về nếu bị trừng phạt.


      thanh như sấm vang lên bên tai Cao Lôi Hoa.


      - Nếu như rời , vậy hãy chịu trừng phạt của thần linh .


      Cao Lôi Hoa đáp lời chỉ bình tĩnh nhìn bốn phía, cẩn thận đánh giá mọi thứ.


      - Nhân loại vô tri, đây phải là nơi ngươi được đến. Nếu như ngươi rời . Lấy danh nghĩa của ta, tất cả lôi điện trong thiên hạ, phá vỡ gian trói buộc tạo thành thần phạt chi trận, tặng cho những kẻ tiến vào đây thần phạt.


      - Lĩnh vực – thần phạt!


      Tiếng hống phát ra ngay cùng lúc với tiếng sấm.


      Nghe tên của lĩnh vực này, đồng tử của Cao Lôi Hoa co lại. Thần phạt lĩnh vực, đó là Lôi thần nhị trọng lĩnh vực. Cho dù là Cao Lôi Hoa cũng chưa nắm giữ được lĩnh vực này.


      - Chẳng lẽ đây là phong ấn của Lôi Thần?


      Cao Lôi Hoa gãi đầu nghĩ. Đối với lĩnh vực thần phạt sắp tới, Cao Lôi Hoa cũng chẳng để trong lòng, bởi chính là Lôi thần.


      - Thần phạt!


      Ngay khi thanh kia vừa hết. Bỗng Cao Lôi Hoa cảm thấy cảm giác kỳ quái. Những gian giống hệt nhau ngừng được mở ra. Lấy Cao Lôi Hoa làm trung tâm, và tiến hành phục chế.


      Rồi Cao Lôi Hoa cảm thấy mắt mình tối . Khi ánh sang ra, điều làm kinh ngạc đầu tiên chính là bên trong gian này ngờ lại xuất vô số Cao Lôi Hoa.


      Hơn nữa, Cao Lôi Hoa có thể khẳng định đây phải là người khác giả mạo. Mà đây chính là ảo ảnh!


      Những Cao Lôi Hoa trước mắt này, đều là . Sau khi Cao Lôi Hoa tiến vào “lĩnh vực thần phạt”, gian này bị linh vực chia thành vô số gian, mỗi gian đều ra Cao Lôi Hoa.


      - Kế tiếp, ra sao?


      Cao Lôi Hoa nhìn đám bản sao của mình với ánh mắt chờ mong….

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 300: Mọi thứ chỉ là ảo giác.


      - Hãy tự nhìn mình chịu dày vò đau khổ !


      Thanh đó lại vang lên như tiếng sấm.


      - người nhìn mình chịu đau khổ? Lời này nghĩa là sao?


      Cao Lôi Hoa nghi hoặc


      Ngay khi Cao Lôi Hoa suy nghĩ, vô số đạo lôi quang tử kim từ bốn phương tám hướng đánh về phía Cao Lôi Hoa và các ảo ảnh.


      Đối với đạo lôi điện hướng về phía , Cao Lôi Hoa cũng chẳng thèm để ý. Phải biết rằng, chính là Lôi thần. Lôi điện thể thương tổn Cao Lôi Hoa. Cho dù đối phương cũng là Lôi thần chăng nữa tia lôi điện tấn công vào người Cao Lôi Hoa, cũng chỉ khiến có cảm giác như muỗi đốt mà thôi.


      Nhưng lại khác xa với tương tượng.


      - A!


      Lôi điện căn bản thể khiến đau, nhưng lúc nàu Cao Lôi Hoa lại cảm giác thấy, điều này hợp với lẽ thường. Tất cả các thương tổn người của bản sao đều tụ tập vào người !


      cách khác, tất cả tổn thương của các ảo ảnh đều cộng dồn lên mình Cao Lôi Hoa!


      con muỗi tuy đốt đau, nhưng vạn con muỗi cắn cùng chỗ lại khác.


      - biến thái!


      Vẻ mặt của Cao Lôi Hoa trở nên thống khổ, nhưng trong đó lại chứa tia hưng phấn. Bởi vì lĩnh vực biến thái này ngày nào đó là của Cao Lôi Hoa.


      tại, tâm tình của Cao Lôi Hoa rất mâu thuẫn. mong cái lĩnh vực này mạnh như vậy, để phải chịu nhiều đau đớn giờ này. Nhưng mặt khác, lại muốn, lĩnh vực này mạnh hơn chút, bởi vì sau này, lĩnh vực thần phạt thần phạt cũng thuộc về .


      Giờ này, Cao Lôi Hoa hiểu tại sao, lĩnh vực này được gọi là “thần phạt”.


      “ Lĩnh vực thần phạt” chú trọng nhất chính là “phạt”.


      Đây mới là lĩnh vực chân chính dùng để trừng phạt. Tuy rằng Cao Lôi Hoa từ mỗi gian là khác nhau, nhưng đau đớn mà bọn họ cảm nhận được Cao Lôi Hoa cũng cảm nhận được. Đây cách tra tấn tàn khốc.


      - Thần phạt.


      Cao Lôi Hoa thào, nguyên lý hoạt động của lĩnh vực thần phạt thần phạt là gì? Điều gì khiến nó dồn nén nỗi đau của vô số người lên người.


      Lúc Cao Lôi Hoa còn suy nghĩ, lĩnh vực cũng chẳng đợi . đạo lôi quang màu tím hung hăng lao đến Cao Lôi Hoa.


      - Hừ! Xem ra, có thời gian suy nghĩ rồi.


      Dính phải lôi điện cũng phải là chuyện vui gi. Dù sao cũng phải AQ.


      Bởi vậy, Cao Lôi Hoa khẽ quát tiếng:


      - Lĩnh vực – Tài quyết!


      Lĩnh vực “ tài quyết” lấy thân thể của Cao Lôi Hoa làm mốc bắt đầu lan ra tám hướng.


      Cao Lôi Hoa muốn lấy lĩnh vực phá lĩnh vực. Cho dù lĩnh vực Tài Quyết bằng lĩnh vực thần phạt. Nhưng để phòng hộ chắc là thành vấn đề.


      Nhưng, ngay khi Cao Lôi Hoa thi triển lĩnh vực Tài Quyết. chuyện ngạc nhiên xảy ra. Lĩnh vực thần phạt đột nhiên biến mất.


      Ngay sau đó, gian màu trắng cũng nhanh chóng co lại. Lĩnh vực thần phạt như bức tranh bị xé nát.


      Ngay khi lĩnh vực thần phạt biến mất,Cao Lôi Hoa lại phát ra ngờ mình còn làm động tác mà lúc mình vừa tiến vào đây.


      - Đây là chuyện gì?


      Cao Lôi Hoa cả kinh hỏi.


      Dường như Cao Lôi Hoa nghĩ đến chuyện gì đó. dò xét thân thể mình. Quả nhiên, vết cháy quần áo do lôi quang đánh vào hề có.


      Vậy tất cả chỉ là ảo giác?


      - Mẹ!


      Cao Lôi Hoa mắng to tiếng. Chẳng trách, Cao Lôi Hoa cảm thấy hơi thở của Lôi thần, mà lại có “ lĩnh vực thần phạt” ở đây.


      Hóa ra mọi thứ đều là ảo giác.


      Dưới lĩnh vực Tài Quyết, ảo giác nhanh chóng biến mất.


      Khi ảo giác bị phá. rể Nguyệt Hoa Thiên, mạo hiểm giả Lam Bạch, nhóm tinh linh cùng 88 huyết kỵ sĩ đều ra. Tất cả đều quay ra nhìn Cao Lôi Hoa.


      Tuy rằng mọi người đều bị thương, nhưng dường như tinh thần đều tốt. Mặt cả bọn đầy những tia máu. Cho dù là ảo giác, khiến họ bị thương, nhưng cũng khiến tinh thần của họ chịu khổ ít!


      - Em rể! Em cuối cùng cũng đến!


      Thấy được Cao Lôi Hoa, Nguyệt Hoa Thiên khó nhọc được mấy câu rồi ngã xuống đất.


      Ngay khi Nguyệt Hoa Thiên vừa ngã xuống, đám người sau cũng ngã xuống theo.


      Ngay cả tiểu công chúa Lỵ Nhi cũng ngoại lệ.


      Tám mươi tám tên huyết kỵ sĩ dường như cũng quá sức. Khi thấy được Cao Lôi Hoa, tất cả đều hóa thành hồng quang nhập vào trong cơ thể Cao Lôi Hoa.


      Nhìn mọi người đều ngã xuống, Cao Lôi Hoa chỉ có thể lắc đầu cười khổ, rồi lên nhìn về phía trong


      Sau khi phá xong tầng ảo giác này, Cao Lôi Hoa liền thấy được cánh của mà thấy lúc nãy là tầng phong ấn! Tầng phong ấn này giống như bức tường thủy tinh dựng quanh thông đạo.


      Cao Lôi Hoa tiếng tới cạnh phong ấn thủy tinh, nghẹ nhàng duỗi tay ra chạm vào phong ấn. Nhưng khi chạm vào ngay lập tức bị bật ra.


      Cao Lôi Hoa nhíu mày. ràng tầng phong ấn này có cường độ mạnh hơn nhiều so với phong ấn trong Vong linh cốc.


      Nhìn phong ấn này lóe ra lôi quang. Vậy nên có thể thấy được. Phong ấn này được Lôi thần tiền nhiệm triển khai.


      Cao Lôi Hoa cũng dám mở ra phong ấn. Bởi đảo trung, chuyện với Lôi thần.


      Nếu nơi này có phong ấn của Lôi thần vậy nơi này có khả năng phong ấn bộ phận thân thể của Satan.


      “ Vậy nơi này nên mở ra.”


      Cao Lôi Hoa thầm nghĩ.


      Nghĩ vậy, Cao Lôi Hoa quay lại, bế tiểu công chúa Lỵ Nhi lên rồi ra ngoài với Nguyệt Nhị và huyết kỵ sĩ.


      - Ba ra rồi! tốt quá, ba sao.


      Nguyệt Nhị nhìn thấy Cao Lôi Hoa trở ra liền hưng phấn hô lên.




      - Ừ, ba sao. Mọi người bên trong cũng có chuyện gì.


      Cao Lôi Hoa cười với Nguyệt Nhị:


      - Nhị nhi, chúng mình chờ ở đây nhé, đợi bọn họ tỉnh dậy. Bọn họ có bị thương thể xác nhưng tổn thương tinh thần lại .


      - Vâng!


      Nguyệt Nhị gật đầu rồi cùng Cao Lôi Hoa ngồi trong góc tường.


      Huyết kỵ sĩ giúp Cao Lôi Hoa trông coi những người bị hôn mê.


      Nửa ngày sau, đám người cuối cùng cũng tỉnh lại.


      - Em rể, vừa rồi đó là lĩnh vực gì vậy.


      Nguyệt Hoa Thiên đừng lên, xoa cái đầu băng bó của mình:


      - Lĩnh vực này quá hùng mạnh.


      - Lĩnh vực này cũng chẳng có gì, công kích mọi người, tất cả chỉ là ảo giác mà thôi.


      Cao Lôi Hoa thản nhiên .


      - Ảo giác?


      Nguyệt Hoa Thiên suy nghĩ chút rồi nhìn quần áo của mình, gật gật đầu.


      - Hô, mẹ nó, chuyến này là thảm nhất. Tuy nhiên, tôi cũng muốn nhìn xem trong này rốt cuộc có cái gì.


      Lam Bạch vỗ vỗ đầu mình, thống khổ . hổ là mạo hiểm giả, chỉ muốn biết cái mình tìm là gì.




      - cần vào.


      Cao Lôi Hoa thản nhiên với Nguyệt Hoa Thiên và Lam Bạch:


      - Bên trong có phong ấn rất cường đại, căn bản vào được.


      - Cái gì?


      Nghe được lời của Cao Lôi Hoa, Nguyệt Hoa Thiên và Lam Bạch cười khổ:


      - Vậy việc chúng ta làm là vô dụng rồi.


      - Ừ!


      Cao Lôi Hoa gật đầu, dập nát giấc mộng của hai người này.


      - A, chú Cao, nếu chú tìm đồ vật trong di tích này nữa, vậy theo con về Tinh linh sâm lâm . Rồi con tiếp đãi chú?


      Lỵ Nhi trong lòng Cao Lôi Hoa đột nhiên ngẩng đầu lên :


      - Con mời mọi người Tinh linh Bách Hoa tửu.


      - Được.


      Cao Lôi Hoa còn chưa gì, Nguyệt Hoa Thiên và Lam Bạch ở sau .


      Mọi người đều bị tiểu Tinh linh mua chuộc, kéo về Tinh linh sâm lâm.


      Ngay khi đám người Cao Lôi Hoa rời di lâu, truyền tống trận chợt ra trước cổng di tích.


      Ngay sau đó, thanh niên mặc áo trắng cầm quạt xếp chậm rãi bước ra.


      Cửu U vừa mới bước ra khỏi ma pháp trận, liền bị ngạc nhiên bởi cảnh tượng ở đây.


      - thể nào!


      Nhìn cánh cổng bị cưỡng phá, Cửu U dám tin. Cánh cổng này, cho dù là Thần thú cũng phá được. Mà nam tử tóc bạc kia lại phá được.


      Điều này cần bao nhiêu lực lượng đây!


      Có lẽ Cửu U xem Cao Lôi Hoa.


      Nghĩ đến điều này, lạnh hết cả người.


      Kỳ Cửu U lo lắng thừa bởi vì biết, cánh cửa này sở dĩ bị Cao Lôi Hoa phá là do chiêu thức “ Nhất quyền”…

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :