CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA) - Truyền Thuyết Thánh Kỵ Sĩ (514c)

Thảo luận trong 'Sắc Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 270: nắm chặt tay em, tay em lại biến mất.
      Nghe được điều nay Cao Lôi Hoa nhớ lại ở địa cầu, phương tây cũng có nhân vật là Satan. Trong truyền thuyết là thủ lĩnh của ma quỷ. Satan là thiên sứ thiên đường nhưng cũng lại là ngọn nguồn tội ác của thế gian. trở thành thiên sứ đầu tiên phạm tội trong vũ trụ. Sau khi phạm tội, dẫn theo phần ba thiên sứ biến chất trở thành ma quỷ.


      - Satan trong truyền thuyết là con trai thứ hai của Sáng Thế Thần và Sinh Mạng Nữ Thần. Mà cánh tay trái của bị chặt đứt.


      Nghe , năm xưa, Satan bất mãn chuyện Sáng Thế Thần đem hết mọi việc của thế gian đều giao cho đại ca , khiến cam lòng. Oán hận khiến bỏ thân phận con trai của thần, bỏ thần cách. Nhưng bằng cách nào đó, lại trở thành loại sinh vật mà quy tắc của Sáng Thể Thần dung thứ, đó chính là ma.


      Sau khi thành Ma, liên tục tranh đoạt với đại ca . Đại ca thất bại liên tiếp. Đúng lúc này, Sáng Thế Thần nổi giận, nghĩ con trai mình lại trở thành người thần ra thần, quỷ ra quỷ. Vậy nên Sáng Thế Thần tức giận ra tay, chặt hết các bộ phận của thân thể rồi phong ấn tại nhiều nơi khác nhau. Cánh tay trái này chính là bộ phận bị chém xuống đầu tiên và bị phong ấn bên trong Hải tộc chúng ta.


      đến đây, Nguyệt Đỉnh Thiên thở dài. Kỳ mấy lão già bọn họ tìm cánh tay trái của Satan bởi vì ngàn năm trước có thứ mang theo cỗ lực lượng tốt xuất , suýt chút nữa mang đến tai nạn diệt tộc cho hải tộc. Do đó lão cùng vài huynh đệ mới bắt đầu tìm cái thứ được gọi là “cánh tay trái của Satan”. Sau 500 năm tìm kiếm, mới tìm kiếm được vật này, rồi lại mất 200 năm phá giải phong ấn, rồi mới biết được, vật này tốt đẹp gì cả.


      Bọn họ muốn phong ấn vật đó lại nhưng cởi ra dễ buộc lại mới khó. Bọn họ thấy rằng lấy lực lượng của bọn họ thể phong ấn nổi vật này. Bất đắc dĩ, bọn họ phải đem tay trái của Satan phong ấn vào cơ thể Nguyệt Nại Nhã.


      Cao Lôi Hoa gật đầu, rồi hỏi Nguyệt Đỉnh Thiên ít chuyện liên quan về cánh tay trái của Satan. Khi hai người họ chuyện đột nhiên từ nơi cách đó xa có lực lượng hùng mạnh chợt truyền đến.


      Sắc mặt Nguyệt Đỉnh Thiên liền trở nên khó coi. Địa phương đó chính là nơi ở của Nguyệt Nại Nhã.


      chút nghĩ ngợi gì, Nguyệt Đỉnh Thiên nhanh chóng đứng dậy, dùng tốc độ nhanh nhất lao .


      Ngay khi Nguyệt Đỉnh Thiên vừa lao , nơi đó lại có tiếng hét thảm.


      Sau thanh đó, lại phát ra tiếng “bịch”. Dường như vật nào đó rơi xuống đất.


      Nguyệt Đỉnh Thiên cắn chặt răng. Thanh kia chính là của Nguyệt Nại Nhã. Hiển nhiên nàng gặp rắc rối.


      Lúc chập tối, Nguyệt Đỉnh Thiên che dấu khí tức của Nguyệt Nại Nhã . cho rằng Cao Lôi Hoa phát ra. Nhưng nghĩ trốn được bé kia lại cũng trốn qua Cao Lôi Hoa. Cuối cùng Nguyệt Nại Nhã thoát khỏi kiếp nạn.


      Vèo!


      Khi Nguyệt Đỉnh Thiên toàn lực chạy về phía trước. đạo lôi quang chợt xẹt qua. Đó là Cao Lôi Hoa. Nguyệt Đỉnh Thiên cả kinh. Tốc độ của còn nhanh hơn so với lão khi triển khai toàn lực.


      - nhanh!


      Nguyệt Đỉnh Thiên sửng sốt nhìn thân ảnh vừa rồi vẫn còn ở sau mình nhưng giờ vượt lên.


      Có lẽ trong các thần tốc độ của Cao Lôi Hoa là nhanh nhất.


      Nguyệt Đỉnh Thiên thầm nghĩ.


      chú ý tới thái độ kinh ngạc của Nguyệt Đỉnh Thiên. Cao Lôi Hoa vẫn lao nhanh về phía phát ra tiếng hét.


      - Chính là nơi này.


      Cao Lôi Hoa đứng mỏm đất. Chân phải nhàng dẫm. Nghe tiếng động phát ra, đây đích xác là hố đất trống.


      Cao Lôi Hoa mỉm cười, lão gia tử ngờ dấu người ở đây. Nơi này có phát khí tức nào. Dường như Nguyệt Đỉnh Thiên dùng phương pháp nào đó che dấu khí tức của Nguyệt Nại Nhã rồi đem nàng dấu dưới này.


      Ngay khi phát tiếng hét thảm thét ra ở dưới chân. Cao Lôi Hoa hít sâu hơi lôi thần lực biến dị tụ hết vào nắm tay phải.


      - Hây!


      Cao Lôi Hoa gầm lên tiếng như sấm! Ngay cả Nguyệt Đỉnh Thiên cũng bị chấn động.


      Rồi Cao Lôi Hoa phát ra quyền như hủy thiên diệt địa xuống mặt đất.


      - Đừng! Cao Lôi Hoa, cháu làm vậy làm bị thương Nguyệt Nại Nhã đó.


      Nguyệt Đỉnh Thiên ở phía sau hét to lên.


      Cao Lôi Hoa cười to, làm bị thương người ở dưới? buồn cười. Võ học Trung Quốc chú ý nhất chính là thu phát tự nhiên, cùng khống chế. Nếu Cao Lôi Hoa ngay điểm đấy mà cũng làm được, đập đầu vào bồn cầu mà chết .


      Tuy rằng Nguyệt Đỉnh Thiên với Cao Lôi Hoa, tính cách của Nguyệt Nại Nhã có thể do cánh tay của Satan tác động. Nhưng Cao Lôi Hoa vẫn rất ghét Nguyệt Nại Nhã như cũ. quyền vừa rồi cho dù Nguyệt Nại Nhã bị thương sao. Cao Lôi Hoa căn bản quan tâm. tới nơi này chính là để xử lý nàng.


      Oanh!


      Cao Lôi Hoa đấm xuống đất, để ý tới Nguyệt Đỉnh Thiên hét to đằng sau.


      Ầm Ầm!


      Nơi Cao Lôi Hoa vừa đấm xuống, xuất cái lỗ.


      Khi Cao Lôi Hoa đánh ra quyền này, Nguyệt Đỉnh Thiên rất đau lòng, nhưng khi nhìn thấy cái lỗ mà Cao Lôi Hoa vừa đánh ra, ông thở ra nhõm. Trái tim vốn chực nhảy ra ngoài liền trở lại vị trí vốn có.


      Cao Lôi Hoa đấm rất xảo diệu. quyền của vừa vặn tạo ra cái cửa động, nhưng quyền kình lại bị phân tán xuống dưới. Cho nên gây thương tổn đến người bên dưới.


      Quyền này của Cao Lôi Hoa dựa nguyên lý “chia ít nặng, chia nhiều ”. Việc dùng sức như vậy phải ai cũng làm được, ít nhất Nguyệt Đỉnh Thiên cũng tự nhận là làm được như Cao Lôi Hoa. Sau đó Cao Lôi Hoa và Nguyệt Đỉnh Thiên thổi bụi đất ở cửa động rồi nhìn vào bên trong.


      Lúc này, Nguyệt Nại Nhã và Hồi Thiên hôn mê, được tầng màn nước che chở. Màn nước này chính là Nguyệt Đỉnh Thiên lập ra để bảo vệ Nguyệt Nại Nhã. Nhưng lúc này, bóng đen mờ ảo đứng bên trong đó.


      Cánh tay phải của thân ảnh đó thoải mái tiến nhập vào trong bóng nước đó rồi sờ vào ngực của Nguyệt Nại Nhã.


      Nhìn thấy điều này, đồng tử Nguyệt Đỉnh Thiên co rút lại, bởi vì thân ảnh này ngờ có thể xuyên qua tầng nước để bảo vệ Nguyệt Nại Nhã. Tuy rằng tấm màn nước đó Nguyệt Đỉnh Thiên dùng để che chắn mấy bùn đất linh tin. Nhưng mà do Nguyệt Đỉnh Thiên làm ra sao có thể đơn giản như vậy. Cái tấm màn nước này ít nhất cũng là ma pháp cao cấp. Nhưng thân ảnh này lại coi như thấy cái tấm màn đó, thậm chí còn phá vỡ tầng bảo hộ, thân ảnh đó như hồn xuyên qua tầng bảo hộ đó.


      - Rống! Tên lớn mật, dám đả thương người của hải tộc.


      Nguyệt Đỉnh Thiên hét lớn tiếng rồi nhảy vào bên trong.


      Nhưng ngờ thân ảnh này tránh né, cứ ngơ ngác vuốt ve ngực Nguyệt Nại Nhã, bộ dáng rất xấu xa.


      - Gào!


      Nguyệt Đỉnh Thiên quát to tiếng. Nắm đấm do dự hướng về phía thân ảnh.


      Thân ảnh đó quay đầu lại nhìn Nguyệt Đỉnh Thiên cười quái dị, nhưng cũng tránh quyền này.


      Nguyệt Đỉnh Thiên sửng sốt, nhưng ngay sau đó lão hiểu được tại sao thân ảnh đó có né tránh. Bởi vì nắm đấm của lão ngờ lại xuyên qua thân ảnh đó. Thân ảnh đó dường như tồn tại.


      Oanh!


      Nắm đấm của Nguyệt Đỉnh Thiên xuyên qua thân ảnh đó đập vào mặt đất.


      - Trạng thái linh hồn?


      Cao Lôi Hoa nhìn thân ảnh này liền nhíu mày. Thân ảnh này cũng giống như linh hồn hoặc hồn. Chẳng trách khi đứng bên phát được có người lẻn vào bên cạnh Nguyệt Nại Nhã.


      - Khặc khặc.


      Thân ảnh kia nhìn thấy nắm đấm của Nguyệt Đỉnh Thiên có tác dụng, rồi rút tay khỏi tầng bảo vệ.


      Cao Lôi Hoa nhìn thấy thân ảnh đó cầm cánh tay trái đầy vẩy.Thậm chí, Cao Lôi Hoa còn thấy khi cánh tay đó được rút khỏi thân thể Nguyệt Nại Nhã còn có chút động đậy.


      Đối với trạng thái linh hồn, Nguyệt Đỉnh Thiên và Cao Lôi Hoa đều có biện pháp. Tuy rằng bọn họ sợ linh hồn công kích nhưng bọn họ lại thể công kích linh hồn!


      - Khặc khặc!


      Dường như linh hồn đó cũng biết Cao Lôi Hoa và Nguyệt Đỉnh Thiên thể làm gì nên cười sung sướng rồi mang theo cánh tay trái của Satan bay về phía xa.


      Nhìn thân ảnh kiêu ngạo kia, Cao Lôi Hoa rất khó chịu.


      Bà nội nó, chẳng lẽ cứ để như vậy sao?”


      Cao Lôi Hoa nở nụ cười, bởi vì nhớ tới vật mà Ca Đức vừa đưa cho – linh hồn trường tiên!


      Linh hồn trường tiên có thể đánh hết thảy mọi linh hồn.


      Nhìn linh hồn chập rãi bay , Cao Lôi Hoa chỉ nhấp nhô vài cái là đuổi theo thân ảnh đó.


      Thân ảnh kia dường như cũng cảm thấy có người đuổi theo sau, nên quay đầu lại nhìn Cao Lôi Hoa rồi mỉm cười. Linh hồn này mặc chiếc trường bào màu đen, cả người chỉ lộ ra mỗi miệng.


      Cao Lôi Hoa thấy được linh hồn đó cười cách khinh thường.


      - Ha ha!


      Cao Lôi Hoa cũng giận. cũng cười cách khinh miệt. Lúc này, khoảng cách đủ để dùng linh hồn trường tiên.


      Cao Lôi Hoa lấy linh hồn trường tiên từ bên trong nhẫn gian ra, rồi cầm tay.


      - Giờ xem ngươi chạy đường nào.


      Cao Lôi Hoa hét to tiếng rồi quất phát. Chiếc roi như thần long lao về phía linh hồn kia.


      - Cổ vũ ký – Quấn long tiên pháp.


      Cao Lôi Hoa vung roi lên, ngọn roi như biến thành kim long, nhưng phải là Long tộc của thế giới này mà là thần long của Trung Quốc, với sừng hươu, vẩy cá, móng ưng, thân rắn.


      - Rống.


      tiếng rồng ngâm bay về phía thân ảnh kia.


      Bóng đen kia tưởng rằng Cao Lôi Hoa thể làm gì được nên cũng để vào mắt. Nhưng khi thấy chiếc roi mà Cao Lôi Hoa cầm, lại có cảm giác bất an.


      muốn chạy trốn nhưng lại thể nhanh hơn tốc độ quất trường tiên của Cao Lôi Hoa.


      - Chát!


      Chiếc roi đánh lên đầu của linh hồn kia rồi cuốn lấy nó.


      - Xiết!


      Cao Lôi Hoa kéo mạnh lại, làm chiếc roi xiết lại.


      - A!!!!!


      Thân ảnh kia hét thảm tiếng. Cánh tay trái của Satan bị rơi xuống.


      - Khặc khặc!


      Cao Lôi Hoa cười kỳ quái. Tay phải giữ lấy roi, tay trái vươn tới cánh tay trái của Satan.


      Nhưng ngay khi Cao Lôi Hoa vừa chạm tới cánh tay đầy vảy đó, đột nhiên “thần ma chi cách” run lên. cỗ ma lực màu đen tràn lên!


      Ngay sau đó cánh tay đầy vảy phát ra ma khí rồi biến mất.


      Cao Lôi Hoa xoa mắt mình. Đúng vậy, biến mất rồi.


      Nhìn cảnh này, Cao Lôi Hoa nhớ tới lời ca, cụ thể như thế nào còn nhớ , chỉ hơi mang máng rằng:


      - Đêm đó/ nắm chặt tay em/ buông ra/ nhưng biết tay em tại sao/ lại biết mất…

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba)
      Chương 271: Cái gì mầu hồng vậy?
      Chuyện gì vậy?


      Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn tay trái của mình.


      Tại sao cánh tay kia lại biến mất?


      Rồi Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn bụng của mình. Chẳng trách cánh tay đó lại biến mất. Cao Lôi Hoa cảm giác được khi cánh tay đó biến mất, thần cách chợt phát ra ma khí, khi ma khí này phát ra cánh tay đó cũng biến mất.


      Chẳng lẽ cánh tay đó biến mất là có liên quan tới thần cách?


      Cao Lôi Hoa thầm nghĩ trong lòng.


      - !


      Linh hồn bị roi của Cao Lôi Hoa quấn lấy kinh ngạc nhìn cánh tay biến mất trong lòng bàn tay của Cao Lôi Hoa. cực kỳ hối hận, nếu biết Cao Lôi Hoa có thể làm vậy, lúc vừa lấy được sớm bỏ chạy rồi. Nhưng đáng tiếc đời này bán thuốc hối hận, nếu có mua viên.


      Phải biết rằng, để có được cánh tay trái của Satan, nấp gần Nguyệt Nại Nhã đằng đẵng mấy chục năm, đến hôm nay mới có thể thành công. Nhưng nay còn đâu,vật đó bị nam nhân đầu bạc này lấy mất.




      - Rống!


      Thân ảnh đó cam lòng rống lên tiếng rồi “u oán” nhìn Cao Lôi Hoa. Dưới ánh mắt của kinh ngạc của Cao Lôi Hoa, linh hồn dần dần tan ra, trong nháy mắt biến thành muôn vàn các điểm sáng, rồi từ từ thoát ra khỏi roi linh hồn, nhanh chóng bay .


      - Muốn chạy ư? được đâu!


      Loại chạy trốn này Cao Lôi Hoa cũng gặp qua đó chính là lần Cao Lôi Hoa để Hỏa Thần chạy thoát.


      Nhìn thấy chiêu thức này, Cao Lôi Hoa rất khó chịu! như con báo săn lao đến chụp lấy những điểm sáng kia.


      Nhưng điểm sáng đó quả rất nhanh, ngờ lại có thể so sánh với tốc độ của Cao Lôi Hoa. Mà thời gian tiếp xúc của Cao Lôi Hoa quá ít, chỉ có thể quơ được mảnh , để cho những điểm sáng kia bay mất.


      Nhìn những điểm sáng này bay mất, Cao Lôi Hoa rất khó chịu. Sau khi những điểm sáng đó bay xa, Cao Lôi Hoa liền mở tay nhìn điểm sáng mà vừa chộp lấy.


      - A? Đây là vật gì?


      Cao Lôi Hoa nhìn vào trong lòng bàn tay mình rồi tự hỏi. Trong lòng bàn tay xuất hạt màu đỏ. Nhưng Cao Lôi Hoa nhìn mãi vẫn biết được vật đó là vật gì, nhưng thấy vật này rất quen mắt, dường như nhìn thấy ở đâu đó.


      Sau hồi lâu tìm hiểu, Cao Lôi Hoa kìm nổi nhàng kẹp vật đó vào giữa hai ngón tay rồi nhàng sờ nó.


      - tồi, rất mềm.


      Cao Lôi Hoa gật đầu, vật này khi sờ rất sướng tay, còn hơi ấm nữa. Hơn nữa vật này còn tỏa ra mùi rất thơm, mùi này khiến hóc môn nam nhân tăng cao.


      - Thứ này quái lạ.


      Cao Lôi Hoa nhàng sờ sờ lại.


      ************************.


      Nhưng Cao Lôi Hoa lại ngờ được, khi vừa nhàng vào vật đỏ đó. người nào đó ở đằng xa cũng run rẩy theo.


      Thân ảnh đó chính là người vừa dùng bí thuật chạy trốn. Lúc này bỏ chiếc áo bào màu đen, có thể mơ hồ nhận ra được thân thể mảnh khảnh của .


      - Ư!


      Khi Cao Lôi Hoa nhàng véo vật nằm trong bàn tay mình. Thân ảnh kia cũng kiều rên rỉ tiếng, rồi dùng hai tay ấn vào giữa hai chân. mặt nàng đỏ bừng lên.


      - Tên đó đáng chém ngàn đao.


      Thân ảnh mảnh khảnh đó mắng to tiếng, nhưng khi Cao Lôi Hoa miết qua vật đó, nàng lại chịu nổi ngồi xuống, khép hai chân lại.


      - Tên đầu bạc chết tiệt kia, ta với ngươi đội trời chung!


      Thân ảnh đó mắng tiếng. Thanh của nàng có chút run rẩy, trong đó còn chứa cả nghẹn ngào… ….


      - Hắt xì, hắt xì!


      Cao Lôi Hoa hắt xì hai tiếng.


      - Chẳng lẽ có người nghĩ đến mình hay sao nhỉ?


      Cao Lôi Hoa nhàng day day mũi. Sau nửa ngày tìm hiểu, cũng chẳng biết vật này là vật gì, chỉ biết được đó là bộ phận cơ thể thân ảnh đó. Cao Lôi Hoa trầm ngâm nghĩ ngợi, rồi để hạt màu đỏ đó vào trong nhẫn gian.


      Nếu nghĩ ra được thôi. Nhưng nhìn thân ảnh kia chạy được, Cao Lôi Hoa rất chán nản. lại phải quay lại phía Nguyệt Đỉnh Thiên.


      Ở phía xa, Cao Lôi Hoa thấy được Nguyệt Đỉnh Thiên trị liệu cho Nguyệt Nại Nhã. Tuy mụ chỉ bị thân ảnh kia rút ra cánh tay trái của Satan, cũng tính là thương tổn lớn. Nhưng lúc đó lại khiến nguyên khí của mụ đại thương, xem ra mất trăm năm khôi phục được.


      - Như thế nào rồi? Có đuổi được ?


      Nguyệt Đỉnh Thiên nhìn Cao Lôi Hoa trở về liền ngẩng đầu hỏi.


      - được, tên kia dùng bí thuật chạy mất rồi.


      Cao Lôi Hoa nhún vai bất đắc dĩ , lúc này suy nghĩ xem có công phu nào để khắc chế cái phương pháp chạy trốn kia hay . Lần thứ hai bị thua bởi bí thuật này, về nhà phải tìm hiểu kỹ bí kỹ này.


      -Tên chết tiệt đó!


      Nguyệt Đỉnh Thiên nắm chặt tay, phẫn nộ . Hồi lâu sau, ngẩng đầu lên nhìn Cao Lôi Hoa :


      - Có tìm được cánh tay của Satan ?




      - !


      Cao Lôi Hoa thẳng thừng.


      - Bị tên đó mang rồi sao?


      Nguyệt Đỉnh Thiên lại hỏi.


      - .


      Cao Lôi Hoa đáp cụt lủn.


      - bị trộm, mà thể mang về?


      Nguyệt Đỉnh Thiên nghi hoặc hỏi:


      - Cuối cùng xảy ra chuyện gì?


      - Cánh tay của Satan biến mất.


      Cao Lôi Hoa bâng quơ với Nguyệt Đỉnh Thiên.


      - Cái gì? Biến mất?


      Nguyệt Đỉnh Thiên trừng mắt lên :


      - Lôi Hoa, ý của cháu là cánh tay trái đột nhiên biến mất ư? - Vâng, biến mất.


      Cao Lôi Hoa gật đầu rồi giải thích:


      - Khi cháu bắt được bóng đen đó, cánh tay đó rơi xuống, cháu liền thò tay đỡ. Nhưng kỳ lạ là cánh tay đó chợt biến mất trong lòng bàn tay cháu.


      Cao Lôi Hoa cũng chỉ những tình vừa xảy ra chứ giải thích tại sao thân thể lại phản ứng với cánh tay đó. Loại chuyện đó ra chỉ gây phiền phức cho , mà lại ghét phiền toái.


      - Đột nhiên biến mất trong tay của cháu?


      Nguyệt Đỉnh Thiên gãi đầu. Cánh tay của Satan bọn lão cũng từng cầm qua nhưng chưa từng biến mất cả.


      Sau hồi lâu suy nghĩ, lão cũng phải thở dài:


      - Quên , biến mất cứ biến mất , ông quay về tra ít tư liệu liên quan xem. Thứ này mà lưu lạc ra ngoài chỉ mang lại xui xẻo cho toàn đại lục.


      - Vâng!


      Cao Lôi Hoa cũng gì thêm, chỉ vâng tiếng.


      - Đúng rồi, Lôi Hoa.


      Nguyệt Đỉnh Thiên chợt ngẩng đầu nhìn Cao Lôi Hoa.


      - Vâng?


      Cao Lôi Hoa cười .


      - Cháu phải chiếu cố cho tốt cháu của ta nhé.


      Nguyệt Đỉnh Thiên vỗ vỗ vai Cao Lôi Hoa :


      - Tạm biệt cháu.


      - Vâng!


      Cao Lôi Hoa trả lời theo quán tính rồi nhìn Nguyệt Đỉnh Thiên ôm Nguyệt Nại Nhã và Hồi Thiên bay .


      - Ài.


      Cao Lôi Hoa nhàng lắc đầu. Dường như Nguyệt Đỉnh Thiên sợ sát hại Nguyệt Nại Nhã. Nhưng bây giờ còn chú ý đến việc đó nữa rồi.


      - Cho bà cơ hội, nếu còn chọc tới gia đình ta nữa đừng trách.


      Cao Lôi Hoa , rồi bay về nhà. tại vẫn còn số việc hỏi Mộng Ti. Tại sao bé lại muốn giết Nguyệt Nại Nhã, và tại sao lại biết được nơi nghỉ ngơi của họ.


      nhàng hạ xuống tầng hai rồi Cao Lôi Hoa nhàng cởi giầy ra. Giờ là nửa đêm, muốn phá hoại giấc ngủ của người nhà. Tuy rằng với thực lực tại, Cao Lôi Hoa có thể giầy mà phát ra tiếng động nào nhưng vẫn cứ tháo ra để cho . Rồi len lén về phòng mình trông như thằng trộm.


      Nhưng ngay khi vừa đứng trước cửa phòng mình đột nhiên, cửa phòng của Bích Lệ Ti bị người nhàng mở ra. Người đó có chiếc cánh màu đen, mặt thân ảnh đó còn nét cười dâm đãng.


      Ngay khi hắc ảnh đó quay đầu lại đúng lúc người đàn ông tóc bạc nhìn thấy.


      A!


      Cả hai người đều cứng lại.


      Saga trợn mắt ra nhìn Cao Lôi Hoa, mà Cao Lôi Hoa cũng tương tự.


      - A, ba, chào buổi tối.


      Saga gượng gạo .


      - Ừ!


      Cao Lôi Hoa gật gật đầu rồi nhìn vào trong phòng con trai vừa bước ra – phòng của Bích Lệ Ti.


      - Ba, ba đừng hiểu lầm. Con chỉ chuyện cùng nàng thôi.


      Saga vội vàng thanh minh. Biểu của lúc này đúng là có tật giật mình.


      - Hài.


      Cao Lôi Hoa thở dài tiếng:


      - Chuyện này mai rồi , ngủ trước .


      - Vâng.


      Saga đáp lời rồi nhàng bước về phòng mình. vừa vừa gãi đầu, biết tại sao Cao Lôi Hoa lại xuất ở nơi này hơn nữa lại mặc bộ đồ dạ hành nữa.


      Nhìn bóng của Saga, Cao Lôi Hoa xoa xoa cắm :


      - Tên tiểu gia hỏa này chẳng lẽ ‘thịt’ Bích Lệ Ti rồi. Chậc chậc thằng bé này đú gấp đôi mình rồi.


      Cái gì mà bằng gấp đôi chứ? Saga vừa mới tròn mười lăm tuổi, mà Cao Lôi Hoa ba mươi tuổi mới được ‘bóc tem’. Chẳng qua sau khi xuyên việt nhìn trẻ hơn đôi chút nên nhầm thành hơn hai mươi tuổi mà thôi.




      Nhưng có phải Saga còn quá ? Cao Lôi Hoa xoa xoa cằm nghĩ. Có phải mình trở thành hình tượng cho bọn trẻ nhìn vào. Cao Lôi Hoa lắc lắc đầu rồi vào phòng của mình.


      Nhưng sau khi vào phòng, Cao Lôi Hoa lập tức bị chấn động.


      Trong phòng , thân ảnh mảnh khảnh ngồi giường . Ánh sáng chiếu vào, như dải lụa bạc được phủ quanh thân nàng. Mái tóc màu lam xõa ra càng hấp dẫn Cao Lôi Hoa.


      Slime hoàng kim nằm vai nàng khẽ ngáy.


      Tiếng ngáy của Slime phá vỡ hình tượng xinh đẹp này mà ngược lại còn tăng lên vẻ đẹp đó.


      Tĩnh Tâm ngẩn ngơ nhìn ánh trăng, chẳng biết nàng suy nghĩ cái gì, mà miệng nàng vẫn còn cười. Tuy Cao Lôi Hoa ở với nàng mấy tháng trời nhưng thời gian ở bên cạnh nàng ra cũng nhiều.


      Nhưng chỉ vỏn vẹn trong mấy tháng này, Tĩnh Tâm nở nụ cười còn nhiều hơn hai mươi năm trước.


      Cao Lôi Hoa nhìn đến ngây ngốc. Thời gian dường như là ngừng trôi.


      tiến thêm bước nào nũa, mà cứ đứng đó nhìn Tĩnh Tâm.


      Quen biết Tĩnh Tâm cũng được mấy tháng nhưng Cao Lôi Hoa lại phát ra mình chưa khám phá được hoàn toàn vẻ đẹp của Tĩnh Tâm. Tĩnh Tâm là nữ nhân như vậy. Nàng có vô số mặt tốt đẹp, Cao Lôi Hoa phát ra được hai mặt, rồi lại phát thêm những nét đẹp ở nàng….

    3. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 272: Cuồng tín đồ.
      Đứng ở cửa Cao Lôi Hoa thậm chí còn dám động đậy bởi sợ làm mất mỹ cảnh này.


      Nếu có thể, nguyện ý đứng như vậy suốt đời.


      - Ba.


      Lúc này thanh trong trẻo từ sau Cao Lôi Hoa vang lên. Nghe được thanh này, Tĩnh Tâm cũng quay lại nhìn. Nàng nhìn thấy gã đầu bạc ngây ngốc nhìn mình, có lẽ được thời gian rồi.


      - Ha ha.


      Thấy Tĩnh Tâm quay đầu lại, Cao Lôi Hoa ngượng ngùng cười, gãi đầu rồi quay lại nhìn đằng sau.


      Sau Cao Lôi Hoa chính là Bảo Bảo, lúc này ôm chiếc gối ôm chăm chú nhìn Cao Lôi Hoa.


      - Sao vậy Bảo Bảo? Muộn thế này rồi sao vẫn chưa ngủ?


      Cao Lôi Hoa ngồi xuống cười với Bảo Bảo.


      - Con ngủ được, ba kể cho con chuyện cổ tích được ạ?


      Bảo Bảo nhìn Cao Lôi Hoa đầy chờ mong.


      - Được mà, vấn đề gì.


      Cao Lôi Hoa nhàng bế Bảo Bảo vào phòng rồi tiện tay đóng cửa lại.


      Tĩnh Tâm nhìn thấy Cao Lôi Hoa liền thở phào. Cao Lôi Hoa trở về nàng có thể an tâm hơn. Nàng đứng lên muốn bước ra khỏi phòng.


      Cao Lôi Hoa ôm Bảo Bảo đến cạnh Tĩnh Tâm rồi nhàng cầm bàn tay nàng, cho nàng bước ra khỏi phòng.


      Tĩnh Tâm bị Cao Lôi Hoa nắm tay liền dừng lại.


      Cao Lôi Hoa nhàng đặt Bảo Bảo ở giường rồi kéo Tĩnh Tâm xuống bên cạnh.


      - Ba ba, chuyện cổ tích…


      Bảo Bảo ôm chặt chiếc gối ôm rồi nhìn chằm chằm vào Cao Lôi Hoa.


      - A.


      Cao Lôi Hoa kéo Tĩnh Tâm tới cạnh mình rồi khẽ kể.


      - Ngày xửa ngày xưa… Ở quốc gia nọ có nàng công chúa xin đẹp…….


      Cao Lôi Hoa kể chuyện cổ tích với phương pháp gần như thôi miên.


      Phương pháp này của nhanh chóng khiến Bảo Bảo chìm vào giấc ngủ, miệng vẫn vương vẫn nụ cười.


      Sau khi Bảo Bảo ngủ, Tĩnh Tâm nhàng kéo chăn của Cao Lôi Hoa đắp lên người Bảo Bảo.


      - Tĩnh Tâm, nàng vẫn chờ ta trở lại sao?


      Đợi Bảo Bảo ngủ say, Cao Lôi Hoa kéo Tĩnh Tâm vào trong lồng ngực của mình.


      Tĩnh Tâm nhàng gật đầu.


      - Cám ơn nàng, Tĩnh Tâm.


      Cao Lôi Hoa ôm eo nàng rồi vào tai nàng.


      - Ưm!


      Tĩnh Tâm khẽ rên rỉ tiếng, bởi bàn tay thành của Cao Lôi Hoa giống như vận động viên leo núi tiến lên đôi ngọc nữ phong của nàng.


      Tĩnh Tâm cực lực áp chế thanh của mình. Mặt nàng giờ đây phiếm hồng. Phải biết rằng nàng chỉ cách Bảo Bảo nắm tay, ngờ lại có thể làm vậy khiến Tĩnh Tâm vừa thẹn vừa giận.


      - Tĩnh Tâm, cho ta lần chính thức được ?


      Cao Lôi Hoa ghì chặt Tĩnh Tâm thầm vào tai nàng.


      Vì sao lại là cho lần chính thức? Đó là bởi vì tuy rằng Cao Lôi Hoa và Tĩnh Tâm quan hệ mấy lần nhưng lúc đó Tĩnh Tâm toàn ở trong trạng thái nhân ngư. Cao Lôi Hoa và Tĩnh Tâm chưa từng thử qua ở trạng thái người.


      Mặc dù Cao Lôi Hoa rất thích làm ở dưới nước với Tĩnh Tâm, nhưng dù sao cũng là nhân loại. khao khát được quan hệ với Tĩnh Tâm như người bình thường. Hôm nay cuối cùng xem như có cơ hội. cũng biết được tại sao gan mình hôm nay lại lớn như vậy. Biết Bảo Bảo còn ở giường, mà trong lòng lại càng thấy hưng phấn.


      - Ưm.


      Tĩnh Tâm hô tiếng, nhưng nàng lại được. Nàng chỉ có thể cố gắng ra dấu cho Cao Lôi Hoa biết Bảo Bảo vẫn nằm giường.


      Nhưng Cao Lôi Hoa cho nàng thời gian. Hai tay Cao Lôi Hoa chia thành hai đường, tay vẫn vân vê bộ ngực của nàng, còn tay trườn về vùng tam giác bí của nàng.


      Tĩnh Tâm đỏ bừng cả mặt. Có trời mới biết được, tại sao hôm nay Cao Lôi Hoa lại lớn mật như vậy. Bảo Bảo ở ngay cạnh mà lại có thể làm chuyện này. Hơn nữa hôm nay, rất hưng phấn, Tĩnh Tâm cũng thể ngăn cản được.


      Kỳ điều này cũng thể trách Cao Lôi Hoa. Từ lúc nghiên cứu vật màu đỏ đó, mùi bốc lên khiến hóc môn nam tính của tăng cao. Bởi vậy lúc này cực kỳ động tình… ….


      - Hự!


      Cuối cùng Cao Lôi Hoa mất lý trí. Lý trí bảo rằng nên làm việc này ở giương vì Bảo Bảo vẫn nằm ở đây. Nhưng sau khi ôm lấy cổ Tĩnh Tâm dục tính của kìm lại được.


      Chậm rãi kéo tiết khổ của Tĩnh Tâm xuống. Cao Lôi Hoa cuối cùng cũng kìm nổi rung động.


      Thời khắc này cuối cùng đến!


      Cao Lôi Hoa dịu dàng ôm lấy Tĩnh Tâm, rồi nhàng hôn lên bờ môi mỏng đỏ của nàng. Và cuối cùng là đè người nàng.


      Chỉ có điều do thú tính lấn chiếm, nên Cao Lôi Hoa phát được có đôi mắt chăm chăm nhìn .


      Đó là Bảo Bảo. bé vừa mới tỉnh lại. khó khăn mới ngủ được nhưng buồn tiểu quá nên lại tỉnh giấc.


      Nhưng khi tỉnh lại, bé lại nhìn thấy ba đè lên mẹ. Tuy biết ba định làm gì, nhưng bé chỉ biết, bây giờ nên làm phiền cha mẹ.


      bé mở to mắt ra nhìn những cảnh phù hợp với lứa tuổi nhi đồng của mình…


      Trong truyền thuyết mọi người đều có giác quan thứ sáu. Chỉ là sắc bén hay tkhông mà thôi. chính xác giác quan của phụ nữ thường sắc bén hơn của nam nhân.


      Như bây giờ…. …


      Lúc nằm giường , Tĩnh Tâm đột nhiên có cảm giác bị ai nhìn chằm chằm, ngay lúc đó nàng nhìn về phía Bảo Bảo.


      - .


      Sau khi bị phát , Bảo Bảo vội vàng chui đầu vào chăn dám nhìn Tĩnh Tâm nữa.


      Tĩnh Tâm cũng xấu hổ kêu tiếng rồi đẩy Cao Lôi Hoa ra rồi nhanh chóng sửa sang lại quần áo.


      Cao Lôi Hoa bị Tĩnh Tâm đẩy ra khiến cho cơn hưng phấn như mặt trời chính ngọ liền bị dội gáo nước lạnh .


      Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn Tĩnh Tâm. biết tại sao vừa rồi Tĩnh Tâm còn trong cơn tình cảm mãnh liệt lại có thể đẩy mình ra, chẳng lẽ nàng bị lãnh cảm? Đây phải là lần đầu tiên bị từ chối… ….


      Cao Lôi Hoa nhớ đây là lần thứ ba.


      - Lại sao vậy Tĩnh Tâm?


      Cao Lôi Hoa cười khổ tiếng. Tiểu Lôi của vẫn ngẩng cao đầu hướng về Tĩnh Tâm đầy bất mãn.


      Tĩnh Tâm ngượng ngùng chỉ Bảo Bảo nằm giường.


      - Sao vậy?


      Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn Bảo Bảo. Ngay lập tức nghĩ đến việc, phải Bảo Bảo tỉnh đó chứ.


      Cao Lôi Hoa xấu hổ gãi đầu, mặc thêm quần áo, rồi nhàng tới cạnh Bảo Bảo.




      - Bảo Bảo, con tỉnh rồi à?


      Cao Lôi Hoa nhàng vỗ Bảo Bảo rồi tiếng.


      - Vâng.


      Bảo Bảo thò đầu ra .


      Cao Lôi Hoa muốn kéo chăn xuống để bế nàng lên.


      - .


      Bảo Bảo xấu hổ .


      - Sao vậy?


      Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn bé.


      - muốn đâu.


      Bảo Bảo rất ngượng. Vừa rồi do mắc tiểu mà nàng tỉnh dậy, sau đó rình coi lại bị phát , bé kinh hãi cuối cùng tè dầm.


      Cao Lôi Hoa muốn hỏi tại sao dòng nước ấm từ giường chảy xuống chân .


      - Ặc.


      Cao Lôi Hoa hô tiếng, nếu đoán nhầm đây là nước tiểu của Bảo Bảo.


      - Ba.


      Bảo Bảo ngượng ngùng hô tiếng.


      Lúc này, Tĩnh Tâm sửa lại xong quần áo rồi nàng tiến về phía Bảo Bảo, bỏ chăn ra rồi ôm bé lên.


      Bảo Bảo cũng bởi vì có tật giật mình nên câu gì khi bị Tĩnh Tâm ôm. Dưới ánh mắt kinh ngạc của Cao Lôi Hoa nàng ôm Bảo Bảo bước ra khỏi phòng để lại Cao Lôi Hoa đứng ngây như phỗng.


      - A, thần ơi! Tôi làm sai cái gì mà ngài lại đối xử với tôi như thế.


      Cao Lôi Hoa đau khổ nhưng lại quên rằng chính là thần… ….


      Ngày hôm sau.


      Cao Lôi Hoa khó chịu ngồi dậy, cả đêm qua cũng được ngủ ngon.


      Dậy sớm, theo thói quen xuống nhà mở cửa ra hít hơi sâu.


      - Xin hỏi, ngài là tiên sinh Cao Lôi Hoa đúng ?


      Lúc này đôi vợ chồng trung niên tiến đến trước mặt Cao Lôi Hoa .


      Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn đôi vợ chồng này.


      - Cuồng tín đồ?


      Cao Lôi Hoa nhìn chuỗi vòng cổ người bọn họ. Đây chính là sợi dây chuyền của những người cuồng tín vào Quang Minh thần…

    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 273: Con trai, có muốn làm giáo hoàng ?


      Cái gọi là cuồng tín đồ chính là bọn họ rất tin tưởng Quang Minh Thần, tuyệt đại đa số họ đều là tu khổ hạnh. Những cuồng tín đồ có thể vì thần của họ mà từ bỏ tính mạng của chính mình.


      Mà Quang Minh Thần Điện với những người này cũng rất chiều cố. Sau khi thông qua nghi thức tiếp nhận cuồng tín đồ, họ đưa cho những cuồng tín đồ “Vòng cổ cuồng nhiệt”. Chiếc vòng cổ đó chỉ là vật xác nhận thân phận họ, mà có thể bảo vệ họ. Sau khi chủ nhân qua đời những chiếc vòng cổ đó tự động quay về Quang Minh Thần Điện thông qua loại ma pháp trận truyền tống. Những người đeo vòng cổ này đều là những đối tượng trọng điểm được Quang Minh Thần Điện bảo vệ. Đồng thời chiếc vòng cổ cuồng nhiệt cũng khác gì trang bị ma pháp phòng hộ cho lắm.


      Những người nhìn vào những chiếc vòng cổ này có thể đoán ra chủ nhân của chúng là ai.


      - Cậu bé, ngày tốt lành. Cầu Quang Minh Thần phù hộ cho cậu.


      Đôi vợ chồng này nhìn thấy Cao Lôi Hoa liền chúc .


      - Hắc.


      Cao Lôi Hoa cười nghĩ thầm:


      - Quang Minh Thần chúc phúc mình? tại nếu nàng nguyền rủa mình là may mắn lắm rồi.


      - Xin hỏi, hai vị có việc gì ?


      Nhưng nhìn thấy cặp vợ chồng này chuyện rất lễ phép với , nên Cao Lôi Hoa cũng cười hỏi lại.


      - Quang Minh Thần tại thượng, chúng tôi đến tìm người tên là Cao Lôi Hoa.


      Đôi vợ chồng trung niên với .


      - Tìm Cao Lôi Hoa? A, chính là tôi, các vị tìm tôi có việc gì?


      Cao Lôi Hoa hỏi.


      - Ngài chính là Cao Lôi Hoa?


      Đôi vợ chồng đánh giá . Nhìn tới nhìn lui Cao Lôi Hoa cũng chỉ khoảng hai mươi tuổi. Bọn họ cũng thể nhìn ra được mới chừng này là bố của năm đứa con.


      Vì vậy, hai người ngượng ngùng với Cao Lôi Hoa:


      - Tiên sinh Cao Lôi Hoa, ngài bảo dưỡng tốt quá. có năm sáu người con mà nhìn vẫn trẻ như vậy.


      - Ặc.


      Miệng Cao Lôi Hoa méo , cái gì mà cha của năm, sáu đứa .


      - Xin chào, tiên sinh Cao Lôi Hoa. Chúng tôi xin tự giới thiệu.


      Người vợ đứng lên trước :


      - Tôi gọi là Lâm Ti Anna, mẹ của Quang Minh thánh nữ Bích Lệ Ti.


      Rồi nàng chỉ vào người đàn ông trung niên đứng bên cạnh :


      - Đây là chồng của tôi Ước Hàn Nam Phu, ba của Bích Lệ Ti.


      - Cha mẹ của Bích Lệ Ti?


      Cao Lôi Hoa nhìn kỹ lại đôi vợ chồng này, nghe vậy cũng cảm thấy hai người có đôi chút giống Bích Lệ Ti.


      - Đương nhiên, chúng tôi là cha mẹ của Bích Lệ Ti.


      Hai người kia đồng thanh .


      - Ha ha. Hóa ra là cha mẹ của Bích Lệ Ti, vậy mời vào nhà.


      Cao Lôi Hoa vội vàng mời hai người vào nhà. Dù sao trước mắt mình cũng là cha mẹ của con dâu, phải đối đãi cẩn thận.


      Vợ chồng nhà Lâm Ti An Na nghi hoặc nhìn nhau. Dường như Cao Lôi Hoa trước mặt này như Thánh tử Bruce . Hôm qua, Bruce trong khi chuyện với vợ chồng họ xấu Cao Lôi Hoa, là dị giáo đồ.


      Chẳng lẽ Thánh tử điện hạ sai?


      Vợ chồng họ nhìn nhau rồi bước vào nhà.


      - Ba, chào buổi sáng.


      Sau khi Cao Lôi Hoa dẫn cha mẹ Bích Lệ Ti vào trong nhà tiếng của Nguyệt Nhị vang lên. Kế tiếp nàng nhìn xuống dưới. Lúc này bé mới ngủ dậy chưa có tỉnh táo. Chẳng còn cách nào khác, từ khi Cao Lôi Hoa đến đây, theo kế hoạch của khiến bé phải dậy từ sáu giờ sáng.


      - Nguyệt Nhị, Bích Lệ Ti ngủ dậy chưa?


      Cao Lôi Hoa ngẩng đầu hỏi nàng.


      - Cao Lôi Hoa thúc thúc, người tìm cháu?


      Thanh của Bích Lệ Ti vang lên, rồi nàng cũng ngáp dài ngáp ngắn xuống tầng.


      - A, ba mẹ con đến rồi này Bích Lệ Ti.


      Cao Lôi Hoa chỉ vợ chồng Lâm Ti An Na mà .


      - Hả? Mẹ, ba?


      Bích Lệ Ti nghe thấy lời này liền ngẩng lên nhìn xung quanh Cao Lôi Hoa. Và nàng thấy ngay bố mẹ mình.


      - Ba, mẹ!


      Bích Lệ Ti hoàn toàn tỉnh táo, chạy xuống lầu:


      - Ba, mẹ, tại sao ba mẹ lại đến đây? Sao lại biết con ở nơi này.


      Vợ chồng Ước Hàn Nam Phu từ ái nhìn Bích Lệ Ti :


      - A, còn hỏi chúng ta tại sao đến sao? Chúng ta vừa mới từ Quang Minh Thần Điện lại đây. Chính Thánh Tử cho chúng ta biết.


      Ước Hàn Nam Phu vuốt đầu Bích Lệ Ti rồi :


      - năm gặp, con trưởng thành hơn nhiều rồi.


      - Vâng.


      Bích Lệ Ti chui vào trong lồng ngực của ba. Thân là thánh nữ, nàng chỉ có thể gặp ba mẹ mình năm lần. Vậy nên nàng rất quý trọng những lần gặp mặt đó.


      Cao Lôi Hoa mỉm cười nhìn gia đình Bích Lệ Ti đoàn tụ.


      - Tiên sinh Cao Lôi Hoa , cảm tạ ngài mấy ngày nay chăm sóc con của chúng tôi. Con tôi gây phiền toái cho ngài rồi.


      Lúc này, Lâm Ti An Na lên tiếng với Cao Lôi Hoa.


      - Đây là việc tôi nên làm.


      Cao Lôi Hoa , dù gì Bích Lệ Ti chính là con dâu của mình, nên mình phải chiếu cố nàng cẩn thận.


      Bởi vì Bích Lệ Ti nên mới đối đãi với họ như thế này. Cao Lôi Hoa cũng muốn ông bà thông gia có quan hệ gay gắt với mình như vụ hồ nữ lần trước, cho dù giải quyết ổn thỏa vụ đó rồi.


      Lâm Ti An Na tiếp:


      - Ha ha. Cám ơn tiên sinh Cao Lôi Hoa. Bích Lệ Ti ở đây quá lâu. Ngài chiếu cố con cho chúng tôi lâu thế, Quang Minh Thần chúc phúc cho ngài. Hôm nay chúng tôi muốn mang Bích Lệ Ti trở về.


      - Về?


      Cao Lôi Hoa nhíu mày hỏi:


      - Về đâu?


      - Quang Minh Thần Điện.


      Ước Hàn Nam Phu quay lại :


      - Bích Lệ Ti là Thánh nữ của Quang Minh Thần Điện. tại Thánh tử điện hạ làm giáo hoàng, đương nhiên Bích Lệ Ti cũng phải về theo.


      - Thánh tử làm giáo hoàng? Vậy có liên quan gì đến Bích Lệ Ti.


      Cao Lôi Hoa chợt nghĩ, hình như việc lại bắt đầu phiền toái rồi.


      - Tiên sinh Cao Lôi Hoa hình như phải là tín đồ của Quang Minh Thần?


      Sau khi nghe Cao Lôi Hoa hỏi, Ước Hàn Nam Phu liền hỏi.


      - Đúng, tôi phải là giáo đồ của Quang Minh Thần.


      Cao Lôi Hoa :


      - Tôi là tín đồ của Lôi Thần.


      Trong lòng thầm nghĩ “mình là tín đồ của mình chắc sao cả.”


      - A, tiên sinh hóa ra Cao Lôi Hoa là tín đồ của Lôi Thần.


      Ước Hàn Nam Phu giả bộ nhiệt tình :


      - Lôi Thần tốt! Tín đồ Lôi Thần cũng tốt.


      Sau khi Cao Lôi Hoa nghe thấy Ước Hàn Nam Phu khách sao . nghĩ, lôi thần tiền nhiệm biến mất nhiều năm, loại người như tên Ước Hàn Nam Phu sao có thể biết được tên của Lôi thần làm sao có thể Lôi Thần tốt?


      Cao Lôi Hoa cũng nghĩ được, Ước Hàn Nam Phu sợ mất mặt mũi nên chỉ có thể làm vậy. Cứ như vậy, khi bọn họ mang Bích Lệ Ti rời Cao Lôi Hoa cũng tiện ngăn trở.


      Cao Lôi Hoa ho tiếng rồi :


      - Cái đấy có quan hệ gì ?




      Mẫu thân của Bích Lệ Ti đứng bên cạnh :


      - Tiên sinh Cao Lôi Hoa phải là tín đồ Quang Minh Thần giáo nên cũng biết được truyền thống của Quang Minh Thần Điện. như thế này, tiên sinh Cao Lôi Hoa cũng biết Bích Lệ Ti nhà chúng tôi là Quang Minh Thánh Nữ. Theo truyền thống của Quang Minh Thần Điện, Thánh Nữ phải gả cho Thánh Tử. Ngày hôm qua chúng tôi gặp Thánh tử, ngài với chúng tôi ngày sắp lên làm giáo hoàng. Cho nên hôm qua, ngài bàn với chúng tôi việc thành hôn với Bích Lệ Ti.


      Rồi Ước Hàn Nam Phu tiếp:


      - Vậy nên, hôm nay chúng tôi đến để đón con chúng tôi .


      - Kết hôn? Ba, người muốn con kết hôn với Bruce?


      Bích Lệ Ti nhíu mày .


      - E là được rồi.


      Cao Lôi Hoa cũng lên tiếng. nghĩ “Sao tuyển con dâu lại khó thế nhỉ? Muốn con mình lấy người vợ ưng ý lại có người phá hoại.”


      - Mẹ, con gả cho Bruce đâu.


      Bích Lệ Ti , nhớ hồi nàng ở Quang Minh Thần Điện, Bruce suýt cường bạo nàng. Hình ảnh này in sâu trong đầu nàng, khiến Bích Lệ Ti cực kỳ chán ghét Bruce.


      - Trời, Quang Minh Thần tại thượng.


      Nghe câu của Bích Lệ Ti, đôi vợ chồng kia cầm chiếc vòng cổ lên rồi :


      - Bích Lệ Ti, con vừa cái gì? Quang Minh Thần tại thượng. Con là Quang Minh Thánh nữ, con biết mình vừa cái gì sao? Thân là Thánh Nữ, con và Thánh tử chính là đôi do Quang Minh Thần chỉ định. Đây là ý chỉ của Quang Minh Thần, chẳng lẽ con muốn cự tuyệt ý chỉ của người ư?


      Sắc mặt của Lâm Ti An Na cũng xám lại. Thân là cuồng tín đồ, vợ chồng nàng xem ý chỉ của Quang Minh Thần so với tính mạng mình còn trọng yếu hơn.


      Họ cũng rất tự hào vì con của họ là Thánh nữ. Nhưng hiểu tại sao, bây giờ bé lại làm trái lệnh của Quang Minh Thần. Điều này khiến nàng thể chấp nhận được:


      - Con , cho dù muốn con cũng phải gả. Quang Minh Thần ra lệnh cho con phải gả cho Thánh Tử. Đêm qua chính Quang Minh Thần phát ra ý chỉ này. Con phải làm điều đó.


      Bích Lệ Ti nghe được đó là ý chỉ của Quang Minh Thần liền lo lắng nhìn về Cao Lôi Hoa.


      - Tiên sinh Ước Hàn Nam Phu . Ngài vừa , Bích Lệ Ti cùng Thánh tử kết hôn chính là do ý chỉ của Quang Minh Thần?


      Cao Lôi Hoa nhìn Bích Lệ Ti rồi nhìn cha mẹ nàng hỏi.


      - Đúng vậy. Đây là ý chỉ của Quang Minh Thần.


      Cha mẹ Bích Lệ Ti thành kính :


      - Ngày hôm qua, Thánh tử mời chúng tôi rồi với chúng tôi rằng tối qua ngài thu được ý chỉ của Quang Minh Thần, đem Bích Lệ Ti gả cho ngài.


      Cha mẹ Bích Lệ Ti chính xác những câu mình nghe được cho Cao Lôi Hoa. Vợ chồng Ước Hàn Nam Phu hề nghi ngờ Bruce. Trong mắt họ, Bruce tuyệt đối dám lấy danh nghĩa của Quang Minh Thần mà bậy. Bọn họ rất tin tưởng việc này.


      Cao Lôi Hoa cười nghĩ thầm.


      “Cái gì là ý chỉ của Quang Minh Thần, tất cả chỉ là rắm thối. Phải biết rằng tối qua nàng ta vẫn làm khách trong phòng Ca Đức ý chỉ của Quang Minh Thần ở đâu ra chứ?”.


      Nhưng Cao Lôi Hoa cũng thêm câu nào. Đối với cuồng tín đồ mà , những gì Cao Lôi Hoa thể đáng tin bằng những điều người trong thần điện . Mắt Cao Lôi Hoa nhíu lại, bởi vì nghĩ đến việc:


      - Tiên sinh Ước Hàn Nam Phu , ý của ngài là, hôm qua Quang Minh Thần Bích Lệ Ti nhất thiết phải lấy Thánh Tử mới được?


      - Đúng vậy.


      Vợ chông Ước Hàn Nam Phu đồng thnh đáp với thái độ rất kiên quyết:


      - Ngoại trừ Quang Minh Thánh tử, Bích Lệ Ti gả cho người nào khác.


      - Tốt, tốt!


      Cao Lôi Hoa cười lên:


      - Được rồi, con trai, đứng trốn nữa, ra .


      Cao Lôi Hoa ngẩng đầu lên .


      - Vâng.


      Thanh của Saga nhàng vang lên. Bóng dáng cậu bé từ từ xuất , đôi cánh đen cũng biến mất.


      Saga lạnh lùng đứng bên cạnh Cao Lôi Hoa.


      - Con trai, muốn làm Giáo hoàng ?


      Cao Lôi Hoa đột nhiên hỏi Saga.


      - Vâng? Hả?


      Saga nghi hoặc nhìn Cao Lôi Hoa.


      - Người của Quang Minh Thần Điện phải rằng chỉ có Quang Minh Thánh Tử mới có thể lấy Quang Minh Thánh Nữ hay sao?


      Cao Lôi Hoa cuời :


      - Ba cho con làm Thánh Tử trước rồi làm Giáo hoàng sau.


      - Tiên sinh Cao Lôi Hoa , cần đùa ác như vậy.


      Vợ chồng Ước Hàn Nam Phu lớn tiếng . Đối với họ đùa với tên của Quang Minh Thần chính là xúc phạm họ. Họ cực kỳ chán ghét loại việc này, trong tình huống nghiêm trọng họ có thể dùng sinh mạng của mình để bảo vệ tôn nghiêm của Quang Minh Thần.


      - Thấy bộ dáng của tôi có giống đùa hay ?


      Cao Lôi Hoa với Ước Hàn Nam Phu:


      - Hai vị trở về với Thánh Tử Bruce biết, Bích Lệ Ti gả cho Quang Minh Thánh Tử chân chính…

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 274: Cho bọn họ ba lá gan cũng dám làm gì ta.


      Ước Hàn Nam Phu nghe Cao Lôi Hoa vậy liền khó xử nhìn về phía bà vợ rồi lại quay lại với Cao Lôi Hoa:


      - Tiên sinh Cao Lôi Hoa, ngài con của ngài là Thánh tử, nhưng Bích Lệ Ti vẫn phải với chúng tôi.


      - Bích Lệ Ti có phải tới Quang Minh Thần Điện cũng phiền tới hai người.


      Cao Lôi Hoa phất tay :


      - Bích Lệ Ti theo tôi đến Quang Minh Thần Điện, hai vị phải lo.


      - Tiên sinh Cao Lôi Hoa, tôi . Chúng tôi là cha mẹ của Bích Lệ Ti.


      Ước Hàn Nam Phu tiếp:


      - Nên chúng tôi mang Bích Lệ Ti .


      - Hơn nữa, tiên sinh Cao Lôi Hoa, ngài đừng khiến chúng tôi khó xử.


      Ngài phải biết rằng, Bích Lệ Ti là Thánh nữ của Quang Minh Thần Điện, nếu tiên sinh cho chúng tôi mang Bích Lệ Ti về. Vậy ngài trở thành địch nhân của Quang Minh Thần Điện. Tiên sinh Cao Lôi Hoa là người thông minh, ngài biết mình nên phải làm gì.


      - Ha, ta và Quang Minh Thần Điện là địch sao?


      Nghe lời đó, Cao Lôi Hoa rất khó chịu với ba mẹ của Cao Lôi Hoa.


      - Đúng rồi, Cao Lôi Hoa, ngài đừng tưởng chúng tôi chỉ đe dọa ngài. Nếu ngài để chúng tôi mang Bích Lệ Ti , ngài là kẻ địch của Quang Minh Thần Điện.


      Lâm Ti An Na cứ tưởng Cao Lôi Hoa dao động nên tiếp để thỏa hiệp.


      - Ha ha, là địch nhân của Quang Minh Thần Điện ư! Vậy ta đưa Bích Lệ Ti cho các ngươi nữa, xem các ngươi có thể làm gì? Quang Minh Thần Điện có thể làm gì ta?


      Cao Lôi Hoa cười lớn tiếng rồi vẫy tay trục khách:


      - Hai vị cứ rời nhé, thứ cho Cao mỗ thể tiễn.


      Dưới động tác của của Cao Lôi Hoa, vài tên huyết kỵ sĩ lập tức ra bao quanh ba mẹ của Bích Lệ Ti. Ý tứ này ràng, Cao Lôi Hoa lời nào chỉ dùng hành động để trục khách.


      - Tiên sinh Cao Lôi Hoa, đây chính là do ngài muốn đó.


      Lâm Ti An Na ngờ cách làm


      của mình lại phản tác dụng, nàng vội la lên:


      - Tiên sinh Cao Lôi Hoa, ngài chỉ là địch nhân của Quang Minh Thần Điện mà còn là địch nhân của Quang Minh Thần vạn năng! Khi Quang Minh Thần phẫn nộ, phải nhân loại bình thường như chúng ta có thể tiếp nhận.


      - Tiên sinh Cao Lôi Hoa, khi Quang Minh Thánh kỵ sĩ đến, ngài hối hận kịp nữa rồi.


      Ước Hàn Nam Phu cố gắng khuyên nhủ. Sau cuộc chuyện ở Quang Minh Thần Điện, biết rằng nếu Bích Lệ Ti vẫn chưa về Thánh Điện kỵ sĩ đến đây. Ít nhất là nghĩ vậy.


      Nhưng lại biết rằng lời nhắc nhở hảo tâm đó lại khiến Cao Lôi Hoa tức giận hơn:


      - Hừ, Quang Minh Thánh Điện kỵ sĩ ư? Dám đến nhà của ta ư?


      Cao Lôi Hoa đứng lên :


      - Tốt lắm, các người về bảo những tên ở Quang Minh Thần Điện rằng. Cao Lôi Hoa ta đưa Quang Minh Thánh Nữ ra đâu, ta xem bọn họ có dám đem Thánh Điện kỵ sĩ đến đây ? Ta cho bọn họ ba lá gan, bọn họ cũng dám đến nhà ta!


      cuồng vọng!


      Ba mẹ của Bích Lệ Ti nghe được những lời của Cao Lôi Hoa liền đồng thời lên những từ này. Kỳ , thể trách bọn họ. Dù sao bọn họ cũng phải ở đây, bọn họ biết rằng tình hình tại của Quang Minh đế đô. Phải biết rằng, tại tất cả Quang Minh hoàng thất và thành phần cao tầng của Giáo đình đều biết rằng ở đây có người đầu bạc tên là Cao Lôi Hoa là đại ca của Quang Minh thành.


      Trong lịch sử những người chọc vào Cao Lôi Hoa, đều có vết thương nào, nhưng tàn phế lại ít, hơn nữa có rất nhiều người bị chết dưới tay . Mà lại chịu trả thù nào, ít nhất bây giờ là như vậy.


      tại, người của Quang Minh Thần Điện đều biết có Cao Lôi Hoa ở đây, bọn họ chỉ có thể nén giận vào trong lòng. Nhớ huyết án trong Quang Minh Thần Điện hồi xưa, bọn họ cũng dám chọc vào Cao Lôi Hoa, thế có khác nào là muốn sớm được tới trong vòng tay của Quang Minh Thần. Tuy rằng được về trong vòng tay Quang Minh Thần là việc mà ngoài miệng họ vẫn là tốt đẹp nhất nhưng mỗi người đều biết: thiên đường tốt đẹp đấy, thế nhưng ai muốn lên thiên đường chứ….


      - Tốt, tốt! Ngươi cứ chờ đấy.


      Ba mẹ của Bích Lệ Ti nghe lời cuồng vọng của Cao Lôi Hoa liền nổi giận đùng đùng bước ra khỏi nhà Cao Lôi Hoa.


      - Cao Lôi Hoa thúc thúc.


      Nhìn ba mẹ mình rời xa, Bích Lệ Ti rất khó xử với Cao Lôi Hoa tiếng. bên là ba mẹ của mình, còn bên là ba của người . Nàng biết mình nên làm như thế nào. Nàng cảm thấy rất ủy khuất, nước mắt nhịn nổi rơi xuống.


      Saga ở bên cạnh dịu dàng nắm lấy tay Bích Lệ Ti, rồi nhìn về phía Cao Lôi Hoa. Saga muốn biết Cao Lôi Hoa xử lý việc này sao cho hoàn mỹ.


      - Ài, Bích Lệ Ti, con đừng khóc. Lúc nãy là do thúc thúc quá xúc động.


      Nhìn Bích Lệ Ti khóc, Cao Lôi Hoa rất luống cuống, vẻ uy phong vừa rồi biến mất sạch trơn.


      - Cao Lôi Hoa thúc thúc, ba mẹ cháu có thể để ý tới cháu nữa ?


      năm chỉ có thể gặp ba mẹ lần. Trong lòng Bích Lệ Ti vừa thống khổ lại ủy khuât. Nàng ngẩng đầu lên, đôi mắt ngấn nước nhìn Cao Lôi Hoa.


      - Yên tâm . Tin tưởng thúc, Bích Lệ Ti.


      Cao Lôi Hoa :


      - Việc này thúc xử lý hoàn hảo.


      Cao Lôi Hoa hứa với Bích Lệ Ti rồi lại với Saga:


      - Saga, cánh con đâu?


      - A, đây ạ.


      Saga làm động tác cái thế là đôi cánh màu đen ra đồng thời trong tay cậu xuất chiếc áo choàng màu đỏ:


      - Đây chỉ là ma pháp đạo cụ bình thường– áo choàng thân. Nhưng hiệu quả chỉ có thể để lừa người thường. Chỉ cần người có chút lực lượng vận công lực là có thể nhìn thấu được chiếc áo choàng này.


      Saga giải thích:


      - Sao ba? Cánh của con thành vấn đề nữa đúng ba?


      - Ha ha, vấn đề, vấn đề. Chỉ cần con còn có cánh có vấn đề gì. cho con biết lần này đôi cánh của con rất có tác dụng.


      Cao Lôi Hoa cười, chỉ là Quang Minh Thánh Tử mà thôi mà. Cao Lôi Hoa tạo ra Quang Minh Thánh Tử.


      - Hơ!


      Saga cũng hiểu điều này có tác dụng gì với .


      - Buổi trưa nay, ba giúp con giải quyết vấn đề này.


      Cao Lôi Hoa cười nhưng trước đó phải tìm người để trợ giúp.


      Cao Lôi Hoa cười về phía phòng của Ca Đức. Nơi đó có thủ lĩnh của Quang Minh Thần Điện đó chính là Quang Minh Thần.


      tại Quang Minh Thần nằm trong tay , có nàng nên mọi chuyện đều trở thành đơn giản.


      Kỳ khi ba mẹ của Bích Lệ Ti Thánh tử đề xuất hôn với Bích Lệ Ti. Cao Lôi Hoa muốn xử lý tên Bruce kia. Nhưng làm vậy rất phiền toái, chẳng bằng giả mạo làm Thánh Tử còn tốt hơn.


      Nhưng quan trọng hơn là, do đôi cánh đen kia nên Saga thể ra ngoài. tại kế hoạch của Cao Lôi Hoa có thể giải quyết vấn đề này, mà lại khiến cho Saga khó xử. Nhất tiễn hạ song điêu. Tại sao lại làm? Dùng phương pháp đơn giản nhất để giải quyết vấn đề mới là cá tính của Cao Lôi Hoa.


      Nhưng kế hoạch này vẫn cần Quang Minh Thần phải phối hợp. Giờchỉ phụ thuộc xem mình có thể thuyết phục được Quang Minh Thần hay ?


      Ngay khi chuẩn bị gõ của phòng Ca Đức.


      Cao Lôi Hoa còn chưa gõ cửa, Ca Đức trong phòng cảm ứng được Cao Lôi Hoa đến nên nhanh chóng chạy ra mở cửa:


      - Chủ nhân.


      Ca Đức gọi tiếng.


      - Ha ha, Ca Đức, Quang Minh Thần còn ở đây ?


      Cao Lôi Hoa hỏi.


      - Vâng, tất nhiên rồi. Nàng vẫn ở đây.


      Ca Đức đáp rồi quay lại nhìn linh hồn đứng giường – Quang Minh Thần. Trạng thái của nàng hôm nay tốt lắm. đúng ra là từ khi Ca Đức làm ra linh hồn trường tiên, nàng cũng dám động đậy.


      - Ha ha.


      Cao Lôi Hoa cười rồi đùa với Quang Minh Thần:


      - Xin chào Quang Minh Thần vĩ đại.


      Dù sao đây cũng là nhờ giúp đỡ nên Cao Lôi Hoa thể trở mặt.


      Nhưng khi Quang Minh Thần nhìn thấy bộ dáng của Cao Lôi Hoa. Nàng cũng là người thông minh nên nàng quay lại nhu nhược với Cao Lôi Hoa:


      - Ngươi lại đến nữa sao?


      - ???


      Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn Quang Minh Nữ Thần, chẳng lẽ nàng biết mình đến.


      - Lôi Thần.


      Ánh mắt trong veo của nàng nhìn về phía Cao Lôi Hoa rồi :


      - Chúng ta có thể thương lượng ?


      - Ách?


      Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn Quang Minh Nữ Thần, rồi thầm nghĩ: “Mình còn chưa gì với nàng, tại sao nàng lại biết mình đến đây để thương lượng?”


      Nhưng Cao Lôi Hoa vẫn khẽ gật đầu.


      - Lôi thần, tôi biết ngài đến đây là để đánh tôi.


      Quang Minh Nữ Thần với dáng vẻ đáng thương:


      - Chúng ta thương lượng được ? Ngài có thể đánh tôi nhưng cởi quần áo tôi ra được ?


      Toát mồ hôi.


      điều lúc đó chỉ đùa thôi. Cao Lôi Hoa làm sao có thể cởi quần áo nữ nhân ra mà đánh cơ chứ?


      Trong lòng Cao Lôi Hoa chỉ có Tĩnh Tâm, đối với nữ nhân trước mặt này có hứng thú.


      Tuy Cao Lôi Hoa coi câu đó chỉ là lời đùa, nhưng Quang Minh Thần lại nhớ rất câu của . Ngay cả khi ngủ, nàng cũng nằm mơ thấy mình bị Cao Lôi Hoa lột hết ra rồi dùng linh hồn trường tiên đánh mình cách dã man.


      - Khụ khụ.


      Cao Lôi Hoa ho :


      - Muốn ta cởi quần áo cũng phải được.


      Lúc này, Cao Lôi Hoa nghĩ có phải quá độc ác . Trước kia cũng có như thế này.


      - sao?


      ?" Quang Minh Nữ Thần khẩn trương nhìn Cao Lôi Hoa.


      - 100%, nhưng phải làm giúp tôi việc.


      Cao Lôi Hoa cười :


      - Hơn nữa sau khi hoàn thành việc này, tôi có thể giúp khôi phục lại lực lượng của mình ….


      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :