Chương 265: Ước định mười lăm năm trước Nguyệt Nại Nhã tuy thoát kiếp, hơn nữa Cao Lôi Hoa cũng công khai đồng ý tha cho mụ. Nhưng hiểu vì sao khi mụ nhìn thấy Cao Lôi Hoa lại cảm thấy bất an. Đặc biệt là ánh mắt Cao Lôi Hoa nhìn mụ, ánh mắt đó giống như là nhìn người chết. Cao Lôi Hoa hừ lạnh với Nguyệt Nại Nhã, sau đó quay sang vỗ vỗ Nguyệt Nhị. - Ba, con sao. Nguyệt Nhị đem ma trượng bỏ vào trong nhẫn gian. Sau đó bé ngẩng đầu nhìn Nguyệt Nại Nhã cách khinh thường, vừa rồi dù Cao Lôi Hoa cản đòn của Nguyệt Nại Nhã, Nguyệt Nhị cũng để cho mụ chiếm được cái gì tốt. tại, Nguyệt Nhị là Hoàng kim pháp sư, đâu dễ chọc! Muốn động vào bé hả, hỏi qua ma trượng của bé chưa?! Nhìn thấy ma trượng tay Nguyệt Nhị, Cao Lôi Hoa nở nụ cười tán thưởng. hổ là con của , gặp nguy hiểm hề sợ hãi, bình tĩnh giải quyết. Tĩnh Tâm nghe thấy Cao Lôi Hoa cười liền quay đầu lại nhìn Cao Lôi Hoa và Nguyệt Nhị. Đôi mắt xanh lên vẻ dịu dàng. Về phần ông nội Tĩnh Tâm giữ Nguyệt Nại Nhã xấu hổ ngừng. Lão tại cũng được mà ở lại cũng xong. Đành đứng ở bên nhìn cả nhà Cao Lôi Hoa cười trừ. Tuy rằng lão ra mặt cứu con dâu nhưng hình như cháu ‘thân iu’ lại cố ý thấy mình. Nếu , dù tính tình Tĩnh Tâm vốn có “lạnh” nhưng cũng đến mức ném lão sang bên thế này. Ở bên cạnh, thiếu niên tuấn tú cùng Nguyệt Nại Nhã khẽ phất phơ quạt ngọc, dường như muốn né ông lão mới xuất này. Sau đó lựa lúc lão để ý liền lặng lẽ lùi ra bức tường sau lưng. - Cao Lôi Hoa, ta nghĩ, chúng ta có thể còn gặp nhau. Thiếu niên tuấn nhìn Cao Lôi Hoa cười, thấp giọng . Sau đó lén nhảy qua tường, thoát khỏi nhà Cao Lôi Hoa. *************. Lúc này, trong phòng Ca Đức. Đây là gian phòng mà Cao Lôi Hoa cấp cho Ca Đức. gì Ca Đức bây giờ cũng là Hỏa thần tân nhiệm, hơn nữa còn có trí tuệ. Cho nên Cao Lôi Hoa cũng đem triệu hồi vào gian triệu hoán. Để cho sinh hoạt như con người bình thường trong thế giới này. Lúc này, trong phòng, Ca Đức bận rộn lên xuống. Thỉnh thoảng cỗ lực lượng linh hồn mạnh mẽ xuất người . Dường như thí nghiệm cái gì đó. Bên cạnh Ca Đức, linh hồn Quang Minh Nữ Thần ôm gối ngồi nhìn Ca Đức vội vội vàng vàng. Nàng cũng có ý định chạy trốn, hoặc là nàng có cơ hội chạy trốn. Tuy nhìn căn phòng này rất bình thường nhưng Ca Đức vì đề phòng linh hồn Quang Minh Nữ Thần chạy trốn nên khắc mấy cái ma pháp trận linh hồn lên tường. Cái ma pháp trận này đối với Quang Minh Nữ Thần lúc mạnh nhất đương nhiên có tác dụng. Nhưng bây giờ nàng chỉ là linh hồn bình thường mà thôi. Lực lượng, thần cách bị Cao Lôi Hoa phong ấn trong cơ thể Bích Lệ Ti. Cho nên giờ nàng chỉ ngồi đầu giường ngơ ngác. Đồng thời, trong đầu Quang Minh Nữ Thần cũng ngừng nhớ lại tình hình lúc nàng và Cao Lôi Hoa chiến đấu. Quang Minh Nữ Thần tự nhận lúc mặc ‘Thần vương giáp’ mình cùng con quái vật Cao Lôi Hoa mạnh tương đương nhau. Nhưng chỉ cuối cùng của Cao Lôi Hoa rất thần kỳ. Trong đầu Quang Minh Nữ Thần ngừng nghĩ đến chiêu thức đó, cuối cùng chỉ là hình ảnh bộ mặt lãnh khốc của Cao Lôi Hoa… … Mãi về sau, Quang Minh Nữ Thần mới biết được bộ mặt đó của Cao Lôi Hoa phãi lãnh khốc. Mà do ngón tay của Cao Lôi Hoa khi chọc vào áo giáp người nàng thấy đau đớn. Khuôn mặt đó là biểu tình của cảm giác đau nhức. - Hic, ta suy nghĩ cái gì vậy trời! Quang Minh Nữ Thần lắc đầu, biết vì sao mỗi khi nhớ đến khoảnh khắc cuối cùng của trận đấu. Trong đầu của nàng lại ra hình ảnh điên cuồng của nam nhân kia. Thân thể bị vảy đen che kín, ánh mắt đỏ quỷ dị cùng với mái tóc trắng phiêu bồng theo gió. - Ngươi nghĩ gì vậy? Ca Đức nghe Quang Minh Nữ Thần tự nhiên thốt lên liền ngẩng đầu nhìn Quang Minh Nữ Thần. - Ta nghĩ về chủ nhân của ngươi, đúng là loại tồn tại kỳ diệu. Quang Minh Nữ Thần cũng sợ Ca Đức liền . - Ừ, đúng vậy! Chủ nhân rất vĩ đại! Người rất hấp dẫn. Có lực hấp dẫn trí mạng đó! đến Cao Lôi Hoa, Ca Đức lộ vẻ kích động. nghi ngờ, cái đó là do thân phận giữa Cao Lôi Hoa với Huyết kỵ sĩ. Đối với Huyết kỵ sĩ người vĩ đại nhất chính là chủ nhân, người cho họ sinh mạng thứ hai. - Đúng rồi, Ca Đức. Ngươi có biết lần đánh nhau trước, chủ nhân của ngươi dùng kỹ năng gì đánh bại ta ? Trong đầu Quang Minh Nữ Thần chỉ còn lại hình ảnh chỉ cuối cùng thần bí của Cao Lôi Hoa. Chỉ ngón tay nhàng phong bế hành động của nàng. - Ta cũng biết. Ca Đức lẩm nhẩm rồi bắt tay vào cái sản phẩm bỏ dở : - Chỉ có điều ta nghe đó là võ công từ quê hương chủ nhân. - Như vậy à. Quang Minh Nữ Thần hơi thất vọng, sau đó nhàm chán nhìn vào sợi dây thừng tay Ca Đức nghi hoặc hỏi: - Ủa, Ca Đức, ngươi làm gì đó? - Ta, ta làm cái này. Ca Đức thuận miệng , tại được chủ nhân phân công cho việc chế tạo ra ‘linh hồn trường tiên’ (sợi roi linh hồn): - Chỉ có điều hiểu vì sao lại luôn thành công. Đây là vũ khí công kích linh hồn, nhưng vẫn thể duy trì trạng thái linh hồn. - Duy trì trạng thái linh hồn? Quang Minh Nữ Thần gật đầu : - Ta nhớ hồi xưa khi Sáng Thế Phụ Thần cũng làm ra mấy vũ khí, có cái nào phải là vũ khí công kích linh hồn. Nhưng vũ khí đó vẫn còn trạng thái vật chất. Có lẽ vũ khí linh hồn và thân thể con người giống nhau đều cần đến thể xác làm vật dẫn? Quang Minh Nữ Thần đưa ra ý tưởng của mình. - Đúng rồi! Sao ta nghĩ ra nhỉ! Ca Đức cười dài, sau đó vỗ vỗ đầu mình. Lại tiếp, loại linh hồn trường tiên này Ca Đức cũng từng nghe Linh Hồn chủ thần ngẫu nhiên đến. Nhưng cũng chỉ là lý luận thôi, tại Ca Đức phát ra lý luận dù có hoàn mỹ nhưng chân chính bắt tay vào làm lại hề đơn giản chút nào. Cái trường tiên này ngốn hết cả ngày của Ca Đức. - Đúng rồi. Này, cho ta hỏi chút. Ngươi làm vũ khí gì vậy? Làm xong để làm gì? Quang Minh Nữ Thần nhìn sợi dây thừng tay Ca Đức, sau đó đột nhiên nàng nghĩ tới việc liền lạnh run cả người. - À, ta làm linh hồn trường tiên. Ừ, về phần tác dụng à? Hình như chủ nhân có qua là muốn dùng nó quất ngươi mấy roi. Ca Đức lôi roi trong tay ra . - Gì? Quất ta? Quang Minh Nữ Thần há to miệng, tại nàng chỉ muốn vả vào miệng mình cái. Cái này phải là gậy ông đạp lưng ông sao! Bày cho Ca Đức làm ra linh hồn trường tiên để dùng nó đánh mình. Quang Minh Nữ Thần cảm thấy khóe miệng mình giật giật. Biết hai chữ ‘hối hận’ ghi thế nào ? tại trong lòng Quang Minh Nữ Thần tràn đầy hai chữ này… … ****************. Tại nơi cách rất xa Quang Minh đế quốc, nơi có rừng rậm mênh mông. Khu rừng rậm xinh đẹp này là trong bảy đại cấm địa của nhân loại—Tinh Linh sâm lâm. Tinh Linh là sinh vật xinh đẹp. Các nàng là sinh vật hoàn mỹ do Sáng Thế Thần tạo ra, xinh đẹp của các nàng đại biểu cho tự nhiên. Các nàng hoàn bình. Quý trọng các loài sinh vật khác. Về căn bản các nàng sát sinh, các nàng chỉ ăn chay, có thể các nàng là ‘ni ’ của thế giới này. Tuy Tinh Linh tộc là chủng tộc quý thiên nhiên và hòa bình. Nhưng quốc gia nào dám xem thường chủng tộc nhìn có vẻ yếu ớt nhất này. Phải biết rằng Tinh Linh sâm lâm còn có cái tên là – Huyết Dạ sâm lâm cũng phải chơi! từng có quốc gia siêu cường là ‘Ba Bố Luân đế quốc’ để ý đến mảnh đất xinh đẹp Tinh Linh sâm lâm này. Quốc vương của đế quốc đó phái ra đội quân ước chừng hơn mười vạn tiến công vào chỗ ở của những Tinh linh tay tấc sắt trong Tinh Linh rừng rậm. Ông ta muốn điền thêm Tinh Linh sâm lâm vào trong bản đồ lãnh thổ của mình. Nhưng hy vọng bao giờ cũng đẹp đẽ. Còn lại chuyên phá hoại hy vọng! Lúc mười vạn đội quân Ba Bố Luân tiến vào lãnh thổ của Tinh Linh tộc bọn họ phát ra mình phải đối mặt với những Tinh Linh hiền lành mà là những ma pháp sư dũng mãnh vô tình nhất! Tinh Linh tộc hòa bình và sinh mạng nhưng chỉ mang tính tương đối thôi! Với sinh mạng người khác họ càng quý trọng sinh mạng mình hơn, bọn họ ngốc đến nỗi sinh mạng kẻ thù mà tự sát. Cho nên đối với kẻ thù, Tinh Linh tộc chỉ có chữ ‘giết’! Chỉ đúng đêm! Đúng vậy, chỉ đúng đêm! Mười vạn binh lính của Ba Bố Luân đế quốc bị sáu trăm vị Tinh Linh chia làm sáu tổ sử dụng sáu cái cấm chú cho thành tro bụi! Nghe , vào đêm đó, huyết quang bao phủ cả khu rừng Tinh Linh. Cho nên, từ đó về sau, rừng rậm Tinh Linh còn có cái tên khác là Huyết Dạ sâm lâm. Cái tên này nhằm nhắc nhở nhân loại nhớ đến cái đêm mà máu chảy đầy rừng đó! Mà siêu cường quốc Ba Bố Luân sau khi mất mười vạn quân lâu sau cũng bị loại khỏi vũ đài cường quốc. Mười ba tháng mười, đây là ngày rất bình thường. Nhưng đối với toàn bộ Tinh Linh tộc lại là ngày nặng nề. Trưởng lão vĩ đại nhất Tinh Linh tộc, trong ba vị hiền giả đại lục—Tinh Linh hiền giả ‘Violet’ rời xa Tinh Linh tộc, mỉm cười về với vòng tay của Tinh Linh thần. Tinh Linh hiền giả, đại lục được xưng là người có khả năng tiếp cận gần nhất với Vận Mệnh nữ thần. Hoặc , phải gọi các nàng với cái tên quen thuộc là nhà tiên tri. Tinh Linh hiền giả Violet chỉ là nhà tiên tri trong tộc Tinh Linh. Hơn nữa còn là đại trưởng lão và Giáo Hoàng của Tinh Linh Thần Điện. Bà là trái tim của Tinh Linh tộc. ra của bà là mất mát to lớn trong tộc, là đại biểu cho Tinh Linh tộc mất trụ cột vững chắc. Trong sâu thẳm của Tinh Linh sâm lâm, trung tâm của tộc Tinh Linh ‘Nguyệt Chi Thành’. Nguyệt Chi thành là tòa thành thị kế thừa phong cách của tộc Tinh Linh, đồng thời cũng là tòa thành có bức tường phòng thủ đơn giản nhất, chỉ có bốn cây lớn tại bốn phía đếm được năm tuổi. Đó là vũ khí phòng thủ của Tinh Linh tộc—chiến tranh chi thụ. Có chiến tranh chi thụ, Tinh Linh tộc cần phải làm thêm tường thành để phòng thủ làm gì. Trung tâm Nguyệt chi thành, bên trong hoàng cung Tinh Linh tộc. Tinh Linh nữ hoàng Kate Bran ngơ ngác ngôi báu, trong đầu nàng chỉ còn lời tiên tri cuối cùng của hiền giả trước khi qua đời. Đó là lúc hiền giả biết mình còn sống được bao lâu nên kêu nàng đến trước giường. cho nàng lời tiên tri cuối cùng. - Lúc ánh trăng che hào quang mặt trời. Bên dưới Thánh sơn…, bất tử và bất diệt, đội quân bội ước, đội quân bị nguyền rủa khi bỏ rơi đồng đội của mình chiến trường. Tại bình nguyên Bi Ai, những chiến sĩ cam lòng bị chiến hữu phản bội. Cùng với đội quân mang trong mình nguyền rủa vạn năm trước, còn nữa, Tinh Linh tộc, diệt quốc… … Tinh Linh tộc diệt quốc? Tinh Linh nữ hoàng Kate Bran lập tức nắm chặt tay hiền giả: - Hiền giả, ta phải làm gì đây? Ta phải làm gì? - Ước định, ước định mười lăm năm về trước. Ngươi lập cái ước định. Ta thấy, hình ảnh người đàn ông. người đàn ông thuộc thế giới này, bên cạnh là có mái tóc dài màu lam… có đuôi, ước định đó là giữa ngươi với nàng… … Hiền giả chậm rãi nhắm đôi mắt lại. Trước khi chết, bà thấy hai cái tương lai, Tinh Linh tộc bị diệt quốc và Tinh Linh tộc phục hưng. Nhưng nàng thể nhìn thấy hai cái tương lai bất đồng này được nữa rồi… Là diệt quốc rồi phục hưng hay phục hưng rồi diệt quốc? Thông thường lời tiên tri lúc cuối đời thường là lời tiên tri đúng nhất. Tinh Linh nữ hoàng Kate Bran vì chuyện này mà phiền não. Nàng tìm đọc toàn bộ bản đồ đại lục cũng tìm thấy ‘bình nguyên bi ai’ hiền giả . vạn năm dài cũng dài, ngắn cũng ngắn, tuy rằng tuổi thọ của Tinh Linh tộc rất dài, nhưng chuyện vạn năm trước cũng có chút gì trong ấn tượng của người già nhất tộc. Ước định mười lăm năm trước? nữ nhân có mái tóc lam dài, nhưng sao có đuôi, lời tiên tri ràng. Còn có nam nhân, mà thuộc thế giới này? Là ước định gì mà có quan hệ đến tương lai của Tinh Linh tộc? Tinh Linh nữ hoàng cau mày đau khổ, nhưng dù thế nào nàng cũng nhớ chút gì về ước định mười lăm năm trước…
Chương 266: Tinh linh sâm lâm và dòng suối sinh mạng. Màn đêm buông xuống, thời gian giống như những hạt cát nắm tay ngươi, dù ngươi cố gắng níu giữ nó vẫn theo kẽ tay ngươi rớt dần, ngươi thể ngăn cản nó. Trong nháy mắt, ngày trôi qua. Ông nội của Tĩnh Tâm mang Nguyệt Nại Nhã . Cao Lôi Hoa cũng ngăn cản, chỉ có điều lúc lão rời . ai thấy khóe miệng Cao Lôi Hoa nở nụ cười tà dị. Dưới ánh trăng, ban công nhà Tĩnh Tâm, trong tay Cao Lôi Hoa là bộ sách y học của đại lục, Cao Lôi Hoa cẩn thận đọc từng trang sách. tại hết phiền phức rồi nên Cao Lôi Hoa bắt tay vào công cuộc khôi phục giọng của Tĩnh Tâm. Ngôn ngữ của người câm cũng thể thay thế miệng được. Nếu còn biện pháp Cao Lôi Hoa vẫn muốn Tĩnh Tâm mở miệng chuyện hơn. Cao Lôi Hoa rất nhớ giọng thánh thót của Tĩnh Tâm. tại Cao Lôi Hoa nghiên cứu sách y học về nguyền rủa và thanh quản. có biện pháp, Cao Lôi Hoa cũng nghĩ đến việc áp dụng phương pháp trị liệu Trái Đất cho Tĩnh Tâm, nhưng khổ nỗi mặc dù Cao Lôi Hoa cũng biết chút y thuật nhưng mà chỉ biết mấy cái loại cảm mạo đơn giản hay là xử lý vết thương lúc đánh nhau thôi. Những điều này là những kiến thức bắt buộc dành cho thành viên trong tổ 13. Nhưng Cao Lôi Hoa phải là thầy thuốc, đối với mấy loại bệnh này Cao Lôi Hoa khiếu thông. Cho nên Cao Lôi Hoa chỉ có thể biết lui mà tiến, tìm kiếm biện pháp thế giới này vậy. Chiếu theo sách đại lục Tĩnh Tâm được là do bị nguyền rủa. Nhưng mấy loại trú chớ huyền bí này Cao Lôi Hoa cũng chẳng hiểu mô tê. từng đưa Lôi thần lực vào cơ thể Tĩnh Tâm xem chút, nhưng phát cơ thể của Tĩnh Tâm rất bình thường, khác gì người khỏe mạnh. Loại nguyền rủa này đúng là huyền bí quá mà. Cả đêm đọc sách, Cao Lôi Hoa đối với nguyền rủa cũng có số cách giải quyết. Thế giới này có nhiều trở chú, mà giải quyết trở chú cũng có mấy cách. Trong mấy quyển sách đều nhắc đến thứ đó là – Lĩnh vực tịnh hóa của Quang Minh thần, theo sách lĩnh vực thứ nhất tịnh hóa của Quang Minh thần có thể đem nguyền rủa trở thành năng lượng nguyên thủy nhất. Vì nguyên nhân đó cho nên trung Quang Minh Thần Điện cũng có rất nhiều cách giải quyết nguyền rủa. Quang Minh thần? Nhắc đến Quang Minh thần, Cao Lôi Hoa chợt nhớ việc. Dường như linh hồn Quang Minh Nữ Thần còn làm khách trong nhà . - Hà. Cao Lôi Hoa thở dài. Có nên tìm linh hồn Quang Minh Nữ Thần . Cao Lôi Hoa thầm nghĩ. Ánh trăng chiếu rọi lên người Cao Lôi Hoa, gió thổi mái tóc dài phất phới bay trong đem tối. lắc đầu, Cao Lôi Hoa khép sách lại. Lúc này, chiếc áo khoác choàng lên người Cao Lôi Hoa. đôi bàn tay mềm mại bé khẽ đặt lên thái dương Cao Lôi Hoa, xoa bóp. - Tĩnh Tâm à? Cao Lôi Hoa quay đầu, quả nhiên là Tĩnh Tâm ở phía sau mỉm cười. - nghĩ gì đó? Tĩnh Tâm dùng tay ra dấu, ý muốn hỏi Cao Lôi Hoa. - À. Cao Lôi Hoa nhàng nắm lấy bàn tay bé của Tĩnh Tâm: - có gì, có chuyện gì đâu, chỉ là xem ít sách thôi. Cao Lôi Hoa cười . Nếu chưa tìm ra được phương pháp khôi phục được giọng của Tĩnh Tâm Cao Lôi Hoa cũng cho nàng biết trước. Phải biết rằng, hy vọng càng nhiều thất vọng càng nhiều. Tuy Cao Lôi Hoa , nhưng Tĩnh Tâm là người phụ nữ thế nào, ánh mắt của nàng khẽ liếc qua mặt của quyển sách Cao Lôi Hoa đọc. Đây là quyển sách giới thiệu số thuật nguyền rủa, là do gã quang minh pháp sư nổi tiếng viết ra. Tĩnh Tâm biết Cao Lôi Hoa tự nhiên lại xem sách này. Thông minh như Tĩnh Tâm, nàng nhanh chóng nghĩ đến nguyền rủa người mình. Trớ chú Hải dương. Cao Lôi Hoa xem sách này là vì mình. Trong lòng Tĩnh Tâm thầm cảm động. Nhưng nếu Cao Lôi Hoa tạm thời muốn nàng cũng làm bộ mình biết, khẽ gật đầu rồi tùy ý để Cao Lôi Hoa nắm tay mình. - Bọn trẻ ngủ hết rồi à? Cao Lôi Hoa thấp giọng hỏi. Tĩnh Tâm khẽ gật đầu, Rudolph, bé Kim Toa Nhi, Bảo Bảo với mấy đứa đều vừa ngủ hết rồi. - Vậy nàng cũng nên ngủ sớm . Cao Lôi Hoa vỗ tay Tĩnh Tâm: - Chuyện hai ngày trước ở Quang Minh Thần Điện làm nàng sợ rồi. Đều do ta vội quá, tính trước được. Tĩnh Tâm lắc đầu, chuyện đó trách Cao Lôi Hoa được. Là do nàng cả tin nên ngờ người luôn đối xử với mọi người xung quanh tốt như Ngô Thiên lại như thế. Tuy nàng biết Ngô Thiên là người lắm mưu nhiều kế nhưng nàng nghĩ hành động điên cuồng như vậy. Tuy nhiên kẻ hại người cuối cùng bản thân cũng bị hại thôi. Ngô Thiên bị báo ứng. Ba vị thần Quang Minh thể bảo vệ mạng sống của , bị Cao Lôi Hoa giết chết trước mặt ba vị thần Quang Minh. tại, linh hồn của còn trong nhẫn gian của Cao Lôi Hoa. Cao Lôi Hoa chuẩn bị nhờ Ca Đức quan tâm chăm sóc ‘đặc biệt’ linh hồn của Ngô Thiên, muốn linh hồn Ngô Thiên có ngủ cũng yên! - Vậy được rồi. Thiếp ngủ. Tĩnh Tâm lấy tay ra hiệu chỉ chỉ Cao Lôi Hoa. Sau đó đặt hai bàn tay lên nhau rồi làm tư thế ngủ. - Ừ. Cao Lôi Hoa lên tiếng: - Nàng ngủ sớm . Tĩnh Tâm cười cười, sau đó xoay người chậm rãi khỏi phòng Cao Lôi Hoa. Chỉ là lúc bước ra khỏi cửa, Tĩnh Tâm quay đầu trừng mắt nhìn tên ngốc trong phòng. Nàng ám chỉ ràng như vậy rồi mà tên ngốc này chẳng biết đường gì cả. - Hà! Chờ Tĩnh Tâm xong, Cao Lôi Hoa liền đứng dậy, sau đó đến phòng Ca Đức. Bởi vì chuyện của Tĩnh Tâm, Cao Lôi Hoa rốt cuộc cũng nhớ đến linh hồn Quang Minh Nữ Thần. Tuy tại lực lượng và thần cách của nàng bị phong ấn trong cơ thể Bích Lệ Ti, nhưng nếu lĩnh vực của Quang Minh Nữ Thần có thể giải trừ nguyền rủa Cao Lôi Hoa cho nàng khôi phục lực lượng ngay. Cốc cốc! tới phòng Ca Đức, Cao Lôi Hoa gõ cửa phòng. - Là ai? Trong phòng trong, Quang Minh Nữ Thần nghi hoặc ngẩng đầu nhìn ra cửa. Bây giờ là ban đêm, còn ai tới làm phiền Ca Đức? - Chủ nhân! Là chủ nhân đến. Ca Đức và Cao Lôi Hoa có mối quan hệ chủ tớ. Nên khi Cao Lôi Hoa vừa đến cảm nhận được ngay. Đồng thời Ca Đức và Quang Minh Nữ Thần khẩn trương lên. Cả hai khẩn trương nhìn về phía cửa phòng. Tuy nhiên đừng có hiểu lầm. Hai người Ca Đức và Quang Minh Nữ Thần khẩn trương phải vì phát sinh cái gì bên trong đâu. Ca Đức khẩn trương là vì cảm thấy hổ thẹn với chủ nhân mình, chủ nhân giao cho nhiệm vụ chế tạo linh hồn trường tiên mà tại vẫn chưa hoàn thành xong. Vừa nghĩ đến việc mình phụ kỳ vọng của chủ nhân, Ca Đức liền khẩn trương lên. Mà nguyên nhân Quang Minh Nữ Thần khẩn trương rất đơn giản, nàng nghĩ Cao Lôi Hoa đến đây là muốn lột quần áo nàng quất nàng mấy cái. Cho nên, nghe giọng của Cao Lôi Hoa, cả người nàng khẩn trương lên. - Ca Đức, làm gì vậy? Mở cửa mau! Cao Lôi Hoa gõ gõ cửa. - Đến đây, đến đây chủ nhân. Ca Đức cười khổ. Sau đó ra mở cửa phòng. - Sao vậy? Làm gì mà lâu mở cửa thế? Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn Ca Đức: - Có phải xảy ra chuyện gì ? - Dạ, , có gì. Ca Đức ngượng ngùng với Cao Lôi Hoa: - Chỉ có điều.. chủ.. chủ nhân, thuộc hạ… thuộc hạ khiến người thất vọng rồi. - Ngươi khiến ta thất vọng? Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn Ca Đức, Ca Đức khiến thất vọng? Cao Lôi Hoa liền hỏi: - Ngươi sao vậy? Sao lại khiến ta thất vọng? - Thưa chủ nhân. Thuộc hạ chưa làm xong ‘linh hồn trường tiên’. Tuy nhiên thưa chủ nhân, thuộc hạ rất , chỉ cần cho thuộc hạ thêm ít thời gian, thuộc hạ làm ra! Ca Đức khẩn trương với Cao Lôi Hoa. - Ha ha, ta biết ngươi gì rồi. Linh hồn trường tiên ngươi cứ từ từ mà làm. Ta đến đây là có việc khác. Cao Lôi Hoa cưới với Ca Đức: - Cái linh hồn Quang Minh Nữ Thần kia ngươi để đâu. - Đương nhiên còn ở đây rồi thưa chủ nhân. Thấy Cao Lôi Hoa phải vì vụ trường tiên mà đến nên Ca Đức lập tức thở dài, sau đó chỉ vào phòng trong : - Thuộc hạ có bày ra mấy cái ma pháp trận linh hồn ở trong phòng, tuy đơn giản nhưng đối với Quang Minh Nữ Thần mất thần lực mà tại nàng thể trốn được. xong, Ca Đức chỉ chỉ vào Quang Minh Nữ Thần ngồi giường trong gian phòng khắc đầy ma pháp trận đồ. - Ha ha, ta ở bên trong hả. Cao Lôi Hoa cười ha hả, sau đó vỗ vỗ mặt mình, cố gắng nở nụ cười chân thành nhất tới Quang Minh Nữ Thần. Mà lúc này biết nụ cười mà cho là chân thành nhất rơi vào mắt Quang Minh Nữ Thần lại là nụ cười dâm đãng nhất. - Ngươi. Ngươi cần lại đây. Quang Minh Nữ Thần nhìn thấy vẻ mặt ra ‘nụ cười dâm đãng’ lại gần mình liền nhanh chóng sử dụng đôi cánh chim che kín thân mình. Nhìn chằm chằm vào Cao Lôi Hoa lại gần mình. - Này, Quang Minh Nữ Thần. Cao Lôi Hoa cố gắng nở nụ cười chân thành: - Ta tìm … … - Ngươi cần lại đây. Ngươi mà lại là ta kêu lên đó! Quang Minh Nữ Thần giờ còn tia phong phạm của vị thần. tại nàng nghĩ cuộc sống của mình giống như thiếu nữ rơi vào thay người xấu. Quang Minh Nữ Thần là đáng thương, tại Cao Lôi Hoa giống như là kẻ xấu tiến tới gần. - Này, sao vậy? Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn Quang Minh Nữ Thần, đúng là mình có muốn hỏi nàng mấy vấn đề, nhưng điệu bộ này là có ý gì? - Lại đây, ta có chuyện muốn hỏi ngươi. Cao Lôi Hoa lại gần Quang Minh Nữ Thần. - A~~ dâm tặc! tiếng hét chói tai. Mồ hôi lạnh lập tức tuôn ra như suối, nghe Quang Minh Nữ Thần hét lên, Cao Lôi Hoa liền theo phản xạ vung tay lên định bịt mồm bà ăn dưa bở này. Chỉ có điều Cao Lôi Hoa ngờ là trạng thái tại của Quang Minh Nữ Thần là linh hồn. Linh hồn đâu có tính chất va chạm của thân thể. Tay của Cao Lôi Hoa lập tức xuyên qua người Quang Minh Nữ Thần, sau đó cả người ngã lên giường. - Đừng hét nữa, con mụ này. Ta đối với có hứng. Nghe Quang Minh Nữ Thần hét hoài, Cao Lôi Hoa sốt ruột : - Ta là có chuyện muốn hỏi . - Có chuyện gì ngươi tránh sang bên rồi hỏi. Quang Minh Nữ Thần lùi ra sau với Cao Lôi Hoa. - Lĩnh vực tịnh hóa của ngươi có thể tinh lọc được nguyền rủa ? Cao Lôi Hoa lùi lại với Quang Minh Nữ Thần. - Cái này phải xem là loại nguyền rủa nào. Người ở dưới mái hiên thể cúi đầu, Quang Minh Nữ Thần tuy muốn trả lời nhưng còn cách khác. - Là trớ chú Hải dương. Cao Lôi Hoa . - Trớ chú Hải dương? Là nữ nhân tóc lam kia sao? Đó là người ngươi à? Quang Minh Nữ Thần nhìn Cao Lôi Hoa . - Ừ. Cao Lôi Hoa nhìn chằm vào Quang Minh Nữ Thần: - Có thể tịnh hóa ? - Rất đáng tiếc, lĩnh vực tịnh hóa của ta giải quyết được trớ chú của Hải dương. Loại trớ chú này nếu biết ai hạ thể nào giải. Quang Minh Nữ Thần lắc đầu : - Cái này phụ thuộc vào lực lượng. - Như vậy sao. - Tuy nhiên… Quang Minh Nữ Thần nhìn Cao Lôi Hoa cười : - Tuy nhiên ta biết thứ đối với nguyền rủa rất hiệu quả. - Vật gì? Cao Lôi Hoa nhìn Quang Minh Nữ Thần hỏi. - Ta cho ngươi ta có ưu đãi gì? Đôi mắt mị hoặc nhìn Cao Lôi Hoa. - Ưu đãi? Ha ha. Trong mắt Cao Lôi Hoa lộ ra tia nguy hiểm: - Đừng quên, ngươi là tù binh của ta. - Tù binh cũng có quyền gì. Quang Minh Nữ Thần bất mãn . - Vút! Vút! Lúc này, ở bên cạnh, đột nhiên Ca Đức cười lớn, nắm sợi roi đặc thù vụt mấy phát với Cao Lôi Hoa: - Chủ nhân, chủ nhân! Ca Đức phụ ủy thác của người. Linh hồn trường tiên, thuộc hạ hoàn thành! - Tốt. Cao Lôi Hoa nhận roi từ tay Ca Đức, Ca Đức hoàn thành rất đúng lúc! Cao Lôi Hoa cười tà với Quang Minh Nữ Thần: - Ăn roi hay , cho lựa chọn. - , đừng đánh ta! Đừng lột quần áo ta. Quang Minh Nữ Thần ôm chặt thân thể, kêu lên: - Ta , ta ! Trong Tinh Linh sâm lâm có dòng suối sinh mạng, nghe có thể chữa trị hết tất cả trạng thái tốt trong thiên hạ. - Tinh Linh sâm lâm à? Được rồi, cảm ơn. Cao Lôi Hoa đứng dậy, ra ngoài. Khóe miệng Quang Minh Nữ Thần nở nụ cười. - Ngày mai, Ca Đức ngươi mang theo Quang Minh Nữ Thần theo ta. Đột nhiên Cao Lôi Hoa quay đầu với Ca Đức. Ặc! Nụ cười mặt Quang Minh Nữ Thần cứng đờ…
Chương 267: Bóng đen bay trời. - Đến tộc Tinh Linh! Huyết kỵ tướng Ca Đức thẳng lưng tuân lệnh Cao Lôi Hoa. Mặt Quang Minh Nữ Thần méo xệch, , trong Tinh Linh sâm lâm có người mà nàng muốn chút gặp chút nào, thậm chí cũng dám nhìn luôn. Có thể , đó là người mà tất cả các vị thần đều muốn nhìn thấy. Cao Lôi Hoa cười tà dị bước ra khỏi phòng Ca Đức. Vừa rồi nụ cười gian xảo của Quang Minh Nữ Thần thoát khỏi ánh mắt của Cao Lôi Hoa. Muốn chơi ông hả, ông dẫn mày theo cùng chơi nha! Cao Lôi Hoa cười ha hả. Lúc này, tại nơi khác, ở Quang Minh Thần Điện. Hai ngày vừa qua, Quang Minh Thần Điện liên tiếp mặc niệm cho hai vị Giáo hoàng qua đời. Trong đêm, thính phòng Giáo hoàng của Quang Minh Thần Điện thành đống gạch vụn, vương bài của Quang Minh Thần Điện là đoàn Thánh kỵ sĩ chết và bị thương trầm trọng. Bây giờ, ba vị giáo chủ Quang Minh Thần Điện (Vốn có bốn nhưng vị Ngô Thiên uống trà) cùng với vài vị trưởng lão trong Quang Minh Thần Điện may mắn sống sót qua cuộc huyết tẩy của Cao Lôi Hoa đều tụ lại chỗ. Nước thể ngày vua, nhà thể ngày có chủ. Cũng tương tự, Quang Minh Thần Điện ngày thể có Giáo Hoàng. tại, đứng trước mặt họ là con của Giáo hoàng tiền nhiệm, quang minh Thánh tử Bố Lỗ Tư. Ở lần vũ hội trước, Thánh tử Bố Lỗ Tư bị bọn Huyết kỵ sĩ của Cao Lôi Hoa đánh cho bất tỉnh nhân . Khi tỉnh lại liền trở về Quang Minh Thần Điện phát cảnh còn mà người mất. Cha của , Quang Minh Giáo hoàng qua đời mấy ngày trước, Giáo hoàng kế vị thứ hai Ngô Thiên cũng nhanh chóng theo cùng để đánh cờ với cha . giờ Quang Minh Thần Điện như rắn mất đầu. Lúc Thánh tử Bố Lỗ Tư trở lại Quang Minh Thần Điện, mấy lão già may mắn sống sót kêu lại. Sau đó đám cáo già này bắt đầu thương lượng vị trí Giáo hoàng với Bố Lỗ Tư, thông qua bàn bạc, đám cáo già này quyết định Thánh tử Bố Lỗ Tư kế vị ngôi vị Giáo Hoàng. Cũng phải mấy con cáo già này muốn làm Giáo Hoàng. Quang Minh thần tại thượng, cái đám cáo già này ai mà muốn địa vị Giáo hoàng đến chết được cơ chứ. Chỉ có điều trong lúc bàn bạc đấu đá lẫn nhau, ai phục ai trở thành Giáo hoàng hết. Cho nên, cuối cùng bọn họ mới đưa đến quyết định đẩy con rối lên. - Nhưng. Thánh tử Bố Lỗ Tư tất nhiên biết tính toán của mấy con cáo già này, cười khổ : - tại sao ta có thể làm Giáo hoàng chứ? Thứ nhất, ta có đủ tiếng tăm, thứ hai ta cũng ít được nhân dân ủng hộ. Mà cấp bậc ma pháp quang minh của ta cũng rất thấp. - Việc này Thánh tử điện hạ yên tâm! Chỉ cần còn chúng ta tuyệt đối sao hết. Có chúng ta, Giáo hoàng cần phải làm gì nhiều! Mấy lão già kia đồng thanh trả lời Thánh tử Bố Lỗ Tư. Buộc phải trở thành Giáo hoàng, Bố Lỗ Tư chậm rãi bước về phía thính phòng hoang tàn của Giáo Hoàng. Vừa , vừa thầm đánh giá mấy lão già này. Tuy là tên phá gia chi tử, nhưng dù sao cũng là con của Giáo Hoàng, mưu quỷ kế cho đến mưu đồ chính trị cũng từng nghe qua. Cho nên tâm tư của mấy lão cáo già này cũng hiểu, mấy lão chẳng qua là muốn tìm con rối thôi. Mà đúng là con rối lý tưởng cho mấy lão. Bố Lỗ Tư biết mình còn rất trẻ. Hơn nữa cũng có tu vi Thánh cấp ma pháp sư quang minh giống cha mình. Lại còn là công tử ăn chơi lêu lổng, ở trong đế quốc căn bản là đủ tiếng tăm, chỉ có tiếng xấu mà thôi. Cho nên việc mấy trưởng lão miễn cưỡng ép lên làm Giáo hoàng cũng có thể phế bỏ rất dễ. Chỉ cần mấy lão này nguyện ý, cái ngôi vị Giáo hoàng của ra bất cứ lúc nào. ‘Ta phải làm gì bây giờ?’ Lần đầu tiên trong đời Bố Lỗ Tư tự động não. Dần dần, Bố Lỗ Tư cũng bước chân lên đống tan hoang của thính phòng Giáo Hoàng. Ánh trăng bàng bạc như tấm lụa mỏng bay đại lục. Dưới ánh trăng, mình Bố Lỗ Tư ngồi đống hoang tàn thính phòng Giáo Hoàng, ngơ ngác nhìn tượng thần Quang Minh bị hư hại trong đại sảnh Quang Minh Thần Điện. Ở đó, cũng là nơi cha của mất. Về phần cha mất thế nào. ai biết. Mọi tin tức đều bị tay Giáo hoàng tiền nhiệm phong tỏa. Chỉ biết đó là nơi mà Giáo hoàng trước, cha của Bố Lỗ Tư chết. - Cha, bây giờ con phải làm sao? Bố Lỗ Tư ngơ ngác lẩm bẩm. Bây giờ, quan trọng nhất là phải nghĩ ra được biện pháp ngồi vững vị trí Giáo hoàng. Mà muốn ngồi vững vị trí đó có hai khả năng. là thực lực của phải đạt Thánh cấp trở lên! Mà điều đó hiển nhiên là có khả năng. Hai là uy tín và danh vọng, uy tín và danh vọng ở trong đế quốc. Chỉ cần có đủ uy tín và danh vọng, địa vị Giáo hoàng của vững chắc. Chỉ có điều phải làm sao để tăng uy tín và danh vọng của mình? Chẳng lẽ sau khi trở thành Giáo hoàng rồi mới tìm biện pháp tăng uy tín và danh vọng sao? Nhưng mấy lão cáo già kia cũng đâu có khờ? Cho dù lên làm Giáo hoàng, mấy lão đó khống chế hành vi của , cho thể mình để nâng cao uy tín và danh vọng. ‘Cha, con phải làm gì bây giờ? Làm sao để trong thời gian ngắn nhất có đủ uy tín và danh vọng đây? Lấy được lòng tin của nhân dân Quang Minh đế quốc đây?’ ‘Danh vọng’ là thứ làm Bố Lỗ Tư đau đầu nhất. Nếu đến danh vọng vang dội trong Quang Minh Thần Điện cũng có ba người. là cha Quang Minh Giáo hoàng, hai là Giáo hoàng tiền nhiệm vừa mất, lúc xưa là Quang Minh giáo chủ Ngô Thiên. Còn người cuối cùng chính là , Thánh nữ, Bích Lệ Ti. Bố Lỗ Tư chợt nhớ đến Bích Lệ Ti, danh nghĩa là vị hôn thê của mình—Quang Minh Thánh nữ Bích Lệ Ti! Trong thâm tâm người dân Quang Minh đế quốc đó là nữ thần. Là sứ giả của Quang Minh thần! Tiếng tăm của Bích Lệ Ti trong đế quốc rất lớn, so với cha có khi còn cao hơn! Thánh nữ Bích Lệ Ti đúng như người Quang Minh đê quốc chính là hóa thân của Quang Minh thần, là người phát ngôn, đại biểu cho Quang Minh thần! Nàng hay lại trong nhân gian chữa bệnh cho người dân, chúc phúc cho mọi người. Vừa nghĩ đến Bích Lệ Ti, mắt Bố Lỗ Tư sáng ngời! Đúng rồi, sao ta nghĩ ra chứ. Bố Lỗ Tư vỗ vỗ đầu mình. Nếu tìm được Bích Lệ Ti, sau đó cưới Bích Lệ Ti. Dựa vào danh vọng của Bích Lệ Ti, mình có thể ngồi vững chãi ngôi vị Giáo hoàng này rồi? Chỉ cần có Bích Lệ Ti, mấy lão cáo già kia làm sao có thể kéo mình rớt đài đây! Tuy nhiên vấn đề nhức nhối lại nảy sinh trong đầu Bố Lỗ Tư. Tuy ý tưởng và Bích Lệ Ti kết hôn là sai. Nhưng, Bích Lệ Ti ở đâu? Từ lúc trở về Quang Minh Thần Điện, Bố Lỗ Tư cũng hề nhìn thấy bóng dáng Bích Lệ Ti! Ta làm sao để tìm Bích Lệ Ti đây? Bố Lỗ Tư xoa xoa thái dương. Sau đó cố nhớ lại những hồi ức về Bích Lệ Ti. Trong mơ hồ, nhớ lúc ở Học viện Ma Võ Thánh Peter, học sinh của học viện mang Bích Lệ Ti . Ký ức dần dần ràng hơn. Nếu mình nhớ nhầm gã học sinh đó tên là Saga. Mà quan trọng nhất là cha của Saga hình như là tên rất trâu bò. Cha mình nhiều lần nhắc nhở là được động chạm gì đến cha của Saga. Đối với lời cha mình, Bố Lỗ Tư bao giờ nghi ngờ. Lấy tính cẩn thận của cha , nếu cha bảo được động chạm gì đến gã đó Bố Lỗ Tư cũng đến nỗi bại não đến gây chuyện. Nhưng nếu ta gây chuyện với gã đó phải buông tha Bích Lệ Ti sao? Trong lòng Bố lỗ Tư ngứa ngáy, vất vả mới nghĩ ra được biện pháp, nhưng lại xài được, đây đúng là việc làm con người ta khó chịu nhất. - Cha ơi, người ở trời có linh thiêng, xin hãy cho con biết con phải làm sao đây. Bố Lỗ Tư nhìn lên tượng Quang Minh thần cầu nguyện. - Thánh tử điện hạ. Thánh tử điện hạ, ngài còn ở trong sao? Đúng lúc này, bên ngoài thính phòng vang lên tiếng của vị mục sư. Tuy thính phòng thành đống hoang tàn. Nhưng trừ Giáo hoàng và mấy vị trưởng lão ra ai dám bước chân vào. Đây là quy tắc của Quang Minh Thần Điện. - Ở đây, có việc gì sao? Bố Lỗ Tư đứng dậy, phủi phủi bụi nhìn ra cửa hỏi. - Thánh tử điện hạ, cha mẹ của Thánh nữ Bích Lệ Ti theo thông lệ hằng năm đến thăm Thánh nữ. Nhưng bọn họ chờ cả ngày hôm nay mà vẫn chưa tìm được Thánh nữ. Cho nên hai người bọn họ muốn tìm người hỏi thăm tin tức của Thánh nữ. Xin hỏi, ngài có muốn gặp họ ? Mục sư đứng ở cửa hỏi, về lý thuyết Thánh nữ là vị hôn thê của Thánh tử nên vị mục sư này cũng xin chỉ thị của mấy vị trưởng lão mà trực tiếp xin chỉ thị từ Bố Lỗ Tư luôn. - Ngươi sao? Cha mẹ Bích Lệ Ti? Bố Lỗ Tư ngẩng đầu lên, Quang Minh thần tại thượng! Bố Lỗ Tư cảm thấy tinh thần mình chấn động mạnh! có nghe sai, ngờ là cha mẹ của Bích Lệ Ti đến đây! Quang Minh thần tại thượng, là người nghe được lời cầu nguyện của con sao? Bố Lỗ Tư trong lòng vui vẻ thầm nghĩ. - Tất nhiên là cha mẹ của Thánh nữ điện hạ. Vị mục sư biết vì sao Thánh tử điện hạ đột nhiên hưng phấn nhưng cũng gật đầu trả lời. - Tốt. Mau mau dẫn ta gặp hai vị lão nhân gia nào! Bố Lỗ Tư vui vẻ đứng dậy, chẳng lẽ là linh hồn của cha linh thiêng giúp mình sao? Bố Lỗ Tư trong lòng thầm nghĩ. Lúc này, kế hoạch hoàn mỹ được hình thành trong đầu Bố Lỗ Tư. Sửa sang lại nhan sắc, trang phục, Bố Lỗ Tư lấy tốc độ nhanh nhất chạy đến phòng đợi. Lúc này cảm thấy phê tả nỗi. Tất nhiên, trong trí nhớ của vẫn còn nhớ đến người cha hùng mạnh của Saga. Nhưng dù cha của Saga có mạnh đến thế nào khi cha mẹ của Bích Lệ Ti đến gọi Bích Lệ Ti về, chẳng lẽ gã đó dùng vũ lực uy hiếp cha mẹ Bích Lệ Ti à? Bố Lỗ Tư đắc ý cười, càng lúc càng cảm thấy kế hoạch này là hoàn mỹ tìm ra khe hỡ, giống như là thiên y ô phùng (lưới trời tuy thưa mà khó lọt)! Kế hoạch này nhất định thành công! Bố Lỗ Tư thầm . Chỉ có điều, thông thường lúc con người ta cảm thấy kế hoạch của mình hề có khe hỡ, khi hành động thường bị thất bại nặng nề! Phải biết rằng mưu tại nhân mà thành tại thiên. Nếu ông trời muốn giúp đỡ ngươi dù kế hoạch của ngươi có hoàn mỹ như thế nào cũng trở thành công cốc! Trong lòng đầy kích động, Bố Lỗ Tư vào bên trong phòng. cũng từng gặp mặt qua cha mẹ của Bích Lệ Ti mấy lần. Cha mẹ của Bích Lệ Ti là giáo đồ có cuồng tín của Quang Minh. Cha của Bích Lệ Ti là phú ông ở nông thôn. Mẹ nàng là người phụ nữ kinh doanh buôn bán. Bởi vì Bích Lệ Ti làm Thánh nữ cho nên địa vị của cha mẹ tiến triển rất nhanh. tại ngay cả đại quý tộc trong Hoàng thành gặp hai người cũng phải hành lễ, tỏ vẻ tôn kính Bích Lệ Ti, người phát ngôn của Quang Minh thần trong nhân gian. Vốn là quý tộc bé ở nông thôn, người cha của Bích Lệ Ti cũng có khí chất gì đáng . Cho nên tuy Bố Lỗ Tư có gặp qua cha mẹ của Bích Lệ Ti nhưng cũng có để ý quá. Đối với công tử phá gia chi tử như Bố Lỗ Tư trước đây loại tiểu quý tộc như cha mẹ Bích Lệ Ti thèm để vào mắt. Nhưng giờ như xưa, lúc này cha mẹ của Bích Lệ Ti chính là mấu chốt quan trọng cho việc Bố Lỗ Tư ngồi vào địa vị Giáo Hoàng. mỉm cười bước vào trong phòng. Trong phòng Bố Lỗ Tư, đôi nam nữ trung niên ngồi. Kỳ Bố Lỗ Tư vẫn hay tự hỏi tại sao cặp vợ chồng tầm thường như vậy sao lại sinh ra con xinh đẹp tuyệt trần như Bích Lệ Ti chứ. - Bác trai, bác ! Vừa bước vào phòng, Bố Lỗ Tư liền tỏ vẻ tôn kinh, chào hai người trong phòng. Thời thế làm thay đổi con người, vị công tử chơi bời hoa lá Bố Lỗ Tư dưới áp bức ngờ cũng biết cách thu phục nhân tâm. Nếu lúc trước, Bố Lỗ Tư nhìn thấy cha mẹ Bích Lệ Ti mà lộ vẻ mặt chán ghét là tốt lắm rồi. Bây giờ, lại có thể thân thiết gọi hai tiếng bác trái, bác là đủ hiểu. Cha mẹ Bích Lệ Ti nghe Bố Lỗ Tư chào kích động hẳn lên. - Thánh tử điện hạ tiếng bác trai này tôi sợ nhận nổi. Cha Bích Lệ Ti, vị trung niên lập tức hoảng sợ với Bố Lỗ Tư. - Sao dám chứ. Tuyệt đối là được. Bố Lỗ Tư tỏ vẻ thần côn : - Con và Bích Lệ Ti dưới chúc phúc của Quang Minh thần có hôn ước, đây là hôn ước do chính thần chúc phúc. Con quyết định rồi, ngày mốt thành hôn với Bích Lệ Ti. Cùng lúc con đăng quang ngôi vị Giáo Hoàng, con quyết định làm cái song hỷ lâm môn. (Hai việc tốt cùng lúc). - tốt quá, tất cả nghe theo lời Thánh tử điện hạ. Cha của Bích Lệ Ti xoa xoa tay cười ha hả. Dù sao cha của Thánh nữ tuy cũng có tiếng tăm rất lớn nhưng so với việc làm cha vợ của Giáo hoàng tiếng tăm vang dội thế nào đây? - Thưa hai bác, Bích Lệ Ti làm khách ở nhà. Mà con mấy ngày nay bận quá, con nghĩ phải nhờ bác trai bác kêu Bích Lệ Ti về, sau đó mới tính đến việc kết hôn của hai con? Rốt cuộc Bố Lỗ Tư cũng ra ý định của mình. Nhưng vốn là tiểu quý tộc ở nông thôn, cha của Bích Lệ Ti có nghĩ sâu xa gì. Vừa nghe Thánh tử điện hạ muốn nhờ mình kêu Bích Lệ Ti về, ông liền đáp ứng ngay. Bố Lỗ Tư lộ ra ý cười. Tất nhiên, chỉ cần có Bích Lệ Ti trong tay tiếng tăm, danh vọng của lên cao như mặt trời ban trưa, đến lúc đó, mấy lão cáo già kia dám làm gì ? chỉ thế, ta còn muốn kéo mấy lão xuống đài luôn. Bố Lỗ Tư đắc ý nghĩ. Lúc này, trong nhà Cao Lôi Hoa. bóng đen từ nhà bay lên trời, lượn vòng vài cái rồi biến mất trong màn đêm. Duy nhất chỉ có thể thấy là đôi mắt của bóng đen kia có vẻ còn u tối hơn cả màn đêm nữa…
Chương 268: Mộng Ti ra tay. Trong đêm đen, bóng đen từ trong nhà Cao Lôi Hoa bay lên trời. Bóng đen này khoác cái áo choàng ma pháp rộng thùng thình nhằm che kín thân hình. Sau khi bay lên cao, bóng đen bỗng dừng lại giữa trung, rồi nàng nhìn xung quanh, sau khi xác định được phương hướng liền nhanh chóng bay . Mục tiêu của nàng - Hải dương. Tốc độ của bóng đen cực nhanh, mặc dù trời đen thui như mực nhưng cũng ảnh hưởng đến thị lực của người này. Trong đêm đen, đôi mắt đen của người này như ngôi sao sáng lóe lên. Đây chính là đôi mắt như chim ưng có thể giúp cho bóng đen đó có thể bay trong đêm tối mà cần lo lắng “ cố giao thông” trung. - Mục tiêu, xác định. Dường như cảm giác được gì, bóng đen ra mấy câu như máy móc, sau đó gia tăng tốc độ, lao bắn như viên đạn về phía biển. Nơi đó là cố hương của Tĩnh Tâm. Đồng thời cũng là nơi ở của ông nội Nguyệt Đỉnh Thiên và bác cả Nguyệt Nại Nhã đường trở về. Sau khi bóng đen thứ nhất bay , ước chừng nửa giờ sau, người nữa từ trong nhà Cao Lôi Hoa phóng lên. So với bóng đen thứ nhất người thứ hai này cao hơn chút, cả người đều mang võ trang hạng nặng, vây kín toàn thân, chỉ lộ ra đôi mắt màu đen. Liếc mắt là biết ngay cao thủ chuyên nghiệp rồi, cái bóng thứ nhất chỉ là loại nghiệp dư. Hà, lâu hoạt động như vậy. Người thứ hai này khẽ thở dài, lúc cúi đầu cẩn thận để lộ ra sợi tóc bạc tiết lộ thân phận của . Người thứ hai này chính là Cao Lôi Hoa, nửa đêm nửa hôm Cao Lôi Hoa thức dậy ra đây làm gì? Giống như bóng đen thứ nhất, mục tiêu của Cao Lôi Hoa cũng là Nguyệt Nại Nhã ở đại dương. Ấn tượng Nguyệt Nại Nhã đem cho Cao Lôi Hoa phản cảm tột cùng. Lần đầu mới thấy có mụ đàn bà đáng ghét như vậy. Khiến cho Cao Lôi Hoa phẫn nộ hơn nữa là mụ đàn bà độc ác này lại ra tay với con mình! Con mụ phù thủy này vượt mức giới hạn cho phép của Cao Lôi Hoa. Con và Tĩnh Tâm là vảy ngược duy nhất của Cao Lôi Hoa ở dị giới này. Vảy ngược bị động vào, dù ngươi có là con ông trời nữa Cao Lôi Hoa ta cũng mần thịt rồi tính. Cho nên, Cao Lôi Hoa cũng mặc kệ thân phận của mụ ta, tóm lại giờ chỉ muốn mụ được nhìn thấy mặt trời vào sáng mai thôi. Chỉ có điều bên cạnh Nguyệt Nại Nhã là Nguyệt Đỉnh Thiên ông nội của Tĩnh Tâm. Cho nên Cao Lôi Hoa mới lựa chọn ám sát, thân là thành viên tinh trong tổ 13, ám sát là môn học bắt buộc. Tuy lâu rồi Cao Lôi Hoa có ám sát người nào, nhưng khi cần Cao Lôi Hoa tuyệt đối là sát thủ hàng đầu. dựa vào bóng đêm yểm trợ, nhanh chóng lẻn vào đêm tối. Hôm nay trời rất tối. Dường như ông trời cũng giúp Cao Lôi Hoa. Lúc Cao Lôi Hoa xuất phát, ánh trăng bị mây đen che kín. Đêm trăng, gió to, giết người khoái! Lúc Cao Lôi Hoa vừa biến mất ban công nhà Tĩnh Tâm cũng mở ra. Sau đó Tĩnh Tâm xinh đẹp bước ra, đứng cạnh ban công. Đứng ban công, Tĩnh Tâm lặng lẽ nhìn Cao Lôi Hoa biến mất nơi chân trời. - Mẹ. Đột nhiên, giọng của Nguyệt Nhị vang lên từ sau lưng Tĩnh Tâm. Tĩnh Tâm quay đầu nhìn lại thấy Nguyệt Nhị cũng giống nàng lên ban công, Tĩnh Tâm mỉm cười với Nguyệt Nhị. Tối nay, Nguyệt Nhị và Tĩnh Tâm đều chú ý đến nhất cử nhất động của Cao Lôi Hoa. Cho nên lúc Cao Lôi Hoa lẳng lặng rời giường cả hai cũng nhanh chóng tỉnh giấc. - Mẹ. Tối nay ba ra ngoài có phải muốn giết người ? Nguyệt Nhị hạ giọng . - …… Tĩnh Tâm cười khổ, mỗi lần Cao Lôi Hoa vụng trộm ra khỏi nhà ban đêm đều làm mấy chuyện loại này. Chỉ có điều lần nay Nguyệt Nại Nhã có che chở của ông nội, Tĩnh Tâm suy nghĩ. Nếu Cao Lôi Hoa giết dì trước mặt ông nội chỉ sợ về sau quan hệ giữa Cao Lôi Hoa và các trưởng bối trong nhà mình rất căng thẳng. Về phần bà bác cả này, Tĩnh Tâm cũng thèm để ý. Tính tình cảu Tĩnh Tâm vốn có phần lãnh đạm, hơn nữa giao tình giữa Nguyệt Nại Nhã và Tĩnh Tâm sao có thể so sánh được với con Nguyệt Nhị cơ chứ. Đối với người định giết con mình, lúc ấy Tĩnh Tâm có ý muốn giết chết Nguyệt Nại Nhã rồi. - Bà ta chết là tốt. Nguyệt Nhị bĩu môi, Nguyệt Nhị cũng chịu nổi bà ta. Tĩnh Tâm bất đắc dĩ cười trừ, vẫn biết bà bác cả nổi tiếng ngu ngốc nhưng lần này bà ấy đụng vào thép hiệu rồi. Lấy tính cách Cao Lôi Hoa, muốn Nguyệt Nại Nhã chết khó. *************************. Bên kia, Nguyệt Đỉnh Thiên và mẹ con Nguyệt Nại Nhã tìm chỗ chuẩn bị ngồi xuống nghỉ ngơi. Bởi vì mang theo hai mẹ con Nguyệt Nại Nhã và Hồi Thiên bị thương nên tốc độ đường của Nguyệt Đỉnh Thiên có phần chậm chạp. Tốc độ của họ so với người bình thường nhanh hơn bao nhiêu. Màn đêm buông xuống, ba người kiếm chỗ cắm trại tạm thời nghỉ ngơi qua đêm. Nguyệt Nại Nhã và Hồi Thiên bị thương nên vào trong lều ngủ. Chỉ còn Nguyệt Đỉnh Thiên ngồi cạnh đống lửa nghĩ về chuyện phát sinh hồi sáng. Lão là chờ hai lão già kia rồi mới đến nhà Tĩnh Tâm xem thử xem cháu rể của mình có đúng như hai lão già kia khen lên khen xuống . vừa vặn lúc Cao Lôi Hoa định giết chết Nguyệt Nại Nhã. Tại thời khắc kia, Nguyệt Đỉnh Thiên cảm thấy người Cao Lôi Hoa có cỗ lực lượng an lành, cỗ lực lượng này khiến cho Nguyệt Đỉnh Thiên cảm thấy cực kỳ bất an. Bởi vì cỗ lực lượng này làm Nguyệt Đỉnh Thiên nhớ đến người nhiều năm về trước. Người mang lại cho Hải tộc trường đại nạn. Hồi đó cách đây ngàn năm, năm đó người nọ đột nhiên xuất tại đáy biển, sau đó phải tìm trong Hải tộc đồ vật có tên là ‘Tay trái của Satan’. Trong quá trình tìm kiếm, người nọ và Hải hoàng tộc xảy ra mâu thuẫn. Cuối cùng hai bên động thủ. Ngày đó, người nọ lấy sức mình chống lại toàn bộ cao thủ củaHải tộc. Cuối cùng, lưu lại đống thi thể của tộc Hải hoàng, người nọ bị trọng thương vẫn nghênh ngang rời . Lúc ấy, Nguyệt Đỉnh Thiên chỉ là cậu bé. Tuy còn nhưng Nguyệt Đỉnh Thiên vẫn còn nhớ cỗ lực lượng xấu xa người nọ. Mà hồi sáng, lực lượng Cao Lôi Hoa cực giống với lực lượng của người nọ trong trí nhớ của lão. Giống nhau ở xấu xa, giống nhau ở hắc ám. Trong lúc Nguyệt Đỉnh Thiên nghĩ về chuyện ban ngày đột nhiên đống lửa trước mặt tắt ngúm. - Có sát khí! Nguyệt Đỉnh Thiên khẽ quát, ngẩng đầu nhìn lên trời. Nơi phát ra nguồn sát khí. Nguyệt Đỉnh Thiên vừa nhìn lên trời bóng đen lao từ xuống thẳng đến Nguyệt Đỉnh Thiên. Người chưa tới, sát khí tới. Người đến có ý tốt! Nguyệt Đỉnh Thiên nhanh chóng chú ý vào bóng người lao xuống, đồng thời tay cũng ngưng tụ thần lực băng hệ. Chuẩn bị đòn lấy mạng người lao tới. Bóng đen từ trung nhàng dừng lại, đứng trước người Nguyệt Đỉnh Thiên. Đôi mắt đen nháy nhìn chằm chằm vào căn lều sau lưng Nguyệt Hoa Thiên. Bởi vì bên trong lều chính là bà bác cả Nguyệt Nại Nhã của Tĩnh Tâm và đứa con của mụ Hồi Thiên. - Là ai? Nguyệt Hoa Thiên cảnh giác nhìn bóng đen, tuy dáng người bé nhưng Nguyệt Đỉnh Thiên dám lơ là, bởi vì từ người bóng đen tỏa ra cỗ sát khí đáng sợ. Sát khí như vậy phải cao thủ bình thường có thể có. Cỗ sát khí này giống như từ địa ngục phát ra, đập vào mặt làm người ta cảm thấy mùi máu tanh tưởi. Bóng đen khoác chiếc áo choàng ma pháp sư, cả người được che kín bên trong. Chậm rãi, bóng đen thoáng ngẩng mặt lên. Đôi mắt đen nháy như thanh kiếm sắc bén nhìn thẳng về phía Nguyệt Đỉnh Thiên. Sau đó bóng đen mở miệng thào: - Ý nghĩ của chủ nhân cũng là ý của ta. Chủ nhân muốn giết người tức là muốn ta giết người. - Ngươi là ai? Trả lời mau! Nguyệt Đỉnh Thiên tức giận quát lớn, đồng thời giơ tay phải lên nhanh chóng ngưng tụ năng lượng hóa thành thanh trường kiếm Băng Lam, đây là thanh kiếm tạo ra bằng thủy nguyên tố tinh khiết nhất. Có thể chém sắt như chém bùn! Đinh~ đinh~ loạt thanh dễ nghe từ ‘chân linh’ (chuông đeo chân - 1 dạng đồ trang sức) chân phát ra lúc di chuyển. Rất trong trẻo, rất êm tai. - Sát lục chi vũ (Điệu múa giết chóc), sơ vũ, tấc sát. Từ trong miệng bóng đen vang lên giọng dễ nghe. - Ngươi là ai? Trả lời ta! Nguyệt Đỉnh Thiên vẫn hét lớn, đồng thời vung trường kiếm quét về bóng đen phía trước. Sát lục chi vũ chính là điệu múa của Mộng Ti. Người tới chính là con của Cao Lôi Hoa, Mộng Ti. Mộng Ti khẽ bước chân theo bộ pháp huyền ảo. Mỗi bước chân đều phát ra tiếng chuông ngân nga. Theo tiếng chuông linh đó, thân hình của đứa bắt đầu dài ra, lớn ra. Và giống như lần trước. Trong mơ hồ, dường như thân hình của Mộng Ti trưởng thành. Sơ vũ - Thốn sát là vũ bộ thứ nhất của Mộng Ti. Lúc ở cửa thành từng dùng qua, khi đó sau khi hoàn thành vũ bộ này, tên lính nào còn sống sót, tất cả đều thành mảnh vụn vượt quá tấc, đó chính là tấc sát. (Giết chết mà mảnh vụn lớn hơn tấc). Theo vũ bộ, con dao găm đen xuất trong tay Mộng Ti. Nguyệt Đỉnh Thiên sửng sốt. Lão bị bộ vũ kỹ xinh đẹp này chấn động rồi, lần đầu tiên trong đời lão được chứng kiến vũ kỹ đẹp mà lại trí mạng như vậy. Nguyệt Đỉnh Thiên nhận thấy sát khí trong bước nhảy xinh đẹp này liền lập tức tỉnh táo lùi lại. Khó khăn né dao trong tay Mộng Ti. - Tý nữa lật thuyền trong mương rồi. Nguyệt Hoa Thiên thầm . Lão đường đường là Hải Hoàng tiền nhiệm mà chết như vậy đúng là cười rụng răng quá! Nguyệt Đỉnh Thiên vừa né xong, Mộng Ti khẽ cười. Nàng vốn cần để ý đến Nguyệt Đỉnh Thiên nên lão né ra mới là ý định của nàng. Bởi vì phía sau lão chính là hai mẹ con nhà Nguyệt Nại Nhã. - Thứ vũ, phá sát! Giọng của Mộng Ti lúc trưởng thành rất mị, đôi chân của nàng biến đổi ngừng. Phá sát, chủ yếu lấy ‘phá’ làm thủ đoạn công kích. Bên trong lều, Nguyệt Nại Nhã bị tiếng ồn làm tỉnh giấc, mụ chậm rãi mở mắt ra và nhìn thấy hình ảnh cuối cùng của cuộc đời mình. thanh dao găm màu đen đâm xuống nhưng mà mụ còn chút sức lực phản kháng…
Chương 269: Phong ấn ta trái satan Sau khi thực Tử Vong Chi Vũ, Mộng Ti biến thành người lớn. Chiếc áo bào vốn thùng thình nay vừa người hơn. Vũ điệu của nàng lại càng đẹp hơn. Thực lực của Mộng Ti vẫn là dấu hỏi. Nàng mạnh mẽ như thế nào đến ngay cả Cao Lôi Hoa cũng biết. chỉ biết rằng cứu được nàng từ trong phong ấn của Lôi thần. Người bị Lôi thần tự tay phong ấn thể đơn giản được. Lúc này Mộng Ti liền thi triển Sát Lục Chi Vũ, ngay cả Nguyệt Đỉnh Thiên ngờ lại kịp phản ứng, nàng liền lách mình qua , lao đến chiếc lều. Mộng Ti cầm chiếc dao găm rạch cửa lều ra. Trong căn lều Nguyệt Nại Nhã nghe thấy tiếng xé rách, mụ liền mở bừng mắt. Khi mụ quay lại, Nguyệt Nại Nhã chợt thấy con dao màu đen lao đến người mình. Trong màn đêm, con dao này lại lóe lên tia sáng màu đen. Tia sáng màu đen này ngờ có thể thấy được trong màn đêm. - ! Nguyệt Nại Nhã cam lòng hét to tiếng, mụ rất muốn tránh ra, nhưng thể. Người đâm con dao này phát huy mọi thứ cần thiết của người sát thủ - nhanh, chuẩn, độc, con dao nhằm thẳng đến yết hầu của Nguyệt Nại Nhã. Ở ngoài lều, Nguyệt Đỉnh Thiên, cũng kịp đến cứu nàng chỉ có thể trơ mắt nhìn chiếc dao găm xuyên qua yết hầu Nguyệt Nại Nhã. - Mục tiêu chết. Mộng Ti cẩn thận đánh giá thi thể của của Nguyệt Nại Nhã. Sau khi xác định nữ nhân này chết, Mộng Ti đứng lên để ý tới Nguyệt Đỉnh Thiên ngơ ngác nhìn nàng, cứ thế bay . Trong lúc bay, nàng từ từ biến thành hình dạng trẻ con. Nhưng kỳ quái chính là, Nguyệt Đỉnh Thiên cũng đuổi theo, chỉ lặng lẽ nhìn Mộng Ti xa. Nhìn thấy thi thế của Nguyệt Nại Nhã, chỉ có thể thở dài. chỉ có Nguyệt Đỉnh Thiên nhìn Mộng Ti bay , Cao Lôi Hoa cũng quan sát bé. Lúc này, Cao Lôi Hoa lơ lửng , nhìn thấy hết mọi việc vừa xảy ra. Ngay khi Mộng Ti bay lên, vội vàng thu liễm hết dao động năng lượng người. Lúc Mộng Ti chém Nguyệt Nại Nhã, nhìn thấy hết thẩy. Thân là Chiến – Lôi thần hợp bích. Tuy rằng, Mộng Ti trước nửa giờ, nhưng nàng lại chậm hơn Cao Lôi Hoa ít. Khi Mộng Ti vừa tới, thân ảnh của Cao Lôi Hoa cũng mới xuất , quan sát hết những tình vừa xảy ra từ đầu tới cuối. cần phải nhìn kỹ người này, chỉ từ bước nhảy, biết được, người này chính là con – Mộng Ti. Chỉ là tại sao Mộng Ti lại đến đây? Tại sao bé lại giết người? Chẳng lẽ Nguyệt Nại Nhã và Mộng Ti có mâu thuẫn? Cao Lôi Hoa cũng thể hiểu . Lúc này Cao Lôi Hoa còn biết, bởi vì động sát khí với Nguyệt Nại Nhã, Mộng Ti cảm thụ được sát ý của , liền biến thành nhiệm vụ cho mình. Nhìn thi thể kia, Cao Lôi Hoa cười mỉm. Nguyệt Đỉnh Thiên nhìn thân ảnh của Mộng Ti bay xa dần. ngờ, bé đó lại có sức mạnh hùng hậu như vậy, kể cả khi triển khai lĩnh vực cũng biết có thể thắng được hay . Nguyệt Đỉnh Thiên quay đầu lại nhìn thi thể của Nguyệt Nại Nhã, cười khổ rồi nhàng vung tay phải lên. Ba! Thân thể của Nguyệt Nại Nhã bên trong túp lều vỡ nát ra thành vũng nước. Chẳng trách tại sao Nguyệt Đỉnh Thiên lại phẫn nộ cũng truy tích rồi để mặc Mộng Ti rời . Hóa ra người trong trường bồng này phải là Nguyệt Nại Nhã chân mà là do thủy nguyên tố tạo thành mà thôi. Đây chính là tuyệt kỹ của Nguyệt Đỉnh Thiên – Chân thủy phân thân. Nguyệt Đỉnh Thiên chính là lợi dụng thủy nguyên tố để tạo thành Nguyệt Nại Nhã. - Tốt lắm, cháu rể của ta, cháu có thể xuống rồi đó. Đứng đó, cũng có ý nghĩa gì đâu. Nguyệt Đỉnh Thiên ngẩng đầu lên hướng về phía Cao Lôi Hoa . Kỳ Nguyệt Đỉnh Thiên phải làm thuật này chính là vì Cao Lôi Hoa. Là người mà Tĩnh Tâm , mấy lão già ở Hải tộc tiến hành điều tra tính cách và hành vi của Cao Lôi Hoa. Tuy rằng điều đó là quá đáng, nhưng vì thân phận của Tĩnh Tâm, họ bắt buộc phải làm như vậy Khi điều tra Cao Lôi Hoa, bọn họ vui mừng phát ra tính cách của Cao Lôi Hoa rất hợp với các lão. vì gia đình tiêu diệt hết mọi nguy hiểm, mà cách làm của cũng khiến mấy lão rất hả hê. Nhưng hôm nay may mắn, chuyện này lại rơi vào đầu bọn họ. Đứa con ngu ngốc kia lại dây vào . Mấy lão lập tức cả kinh. Theo tính cách của Cao Lôi Hoa, muốn tha thứ là điều rất khó khăn. Dựa theo lời nhị gia gia của Tĩnh Tâm, Cao Lôi Hoa là người có thù tất báo, và có thể sử dụng mọi loại thủ đoạn. Tuy nhiên điều này cũng là nguyên nhân khiến mấy lão rất vừa lòng với . Nguyệt Đỉnh Thiên cũng đoán được buổi tối nay Cao Lôi Hoa hành động nên ông dùng thủy nguyên tố biến thành Nguyệt Nại Nhã. cách khác, những thủy phân thân này là vì Cao Lôi Hoa mà chuẩn bị. Chỉ có điều ngờ lại bị người khác “tranh hàng” mất. - Lão gia tử quả nhiên lợi hại. Nhanh như vậy phát được thân ảnh của cháu. Thân ảnh của Cao Lôi Hoa từ từ hạ xuống. Nguyệt Đỉnh Thiên nhìn bộ quần áo của Cao Lôi Hoa liền thở dài. Quả nhiên như dự đoán, nhìn bộ quần áo này thể rằng Cao Lôi Hoa chạy đến đây để chuyện được. Mà chắc là để xử lý đứa con ngu ngốc của mình mà. - Tình hình lúc nãy, cháu nhìn thấy rồi. Nguyệt Đỉnh Thiên cười khổ. Kỳ cũng lợi hại như vậy. Nếu phải vừa rồi Cao Lôi Hoa né tránh bé kia lão nhìn thấy. - Thấy rồi. Cao Lôi Hoa nhìn vũng nước kia : - Cháu cũng thấy được chiêu thức của lão già tử, ngài biết tối nay cháu đến à? - A. Nguyệt Đỉnh Thiên lắc đầu : - Cũng nắm chắc. Nhưng nhìn cách hành của cháu, lão khẳng định cháu đến. Cao Lôi Hoa nhún vai, cũng biết ý tứ của Nguyệt Đỉnh Thiên: - Lão gia tử, ngài đừng trách cháu độc ác. tình hôm nay, ông cũng thấy rồi. Nếu nữ nhân kia ra tay với con cháu, cháu cũng để tâm đến việc này, dù sao ta cũng là người nhà của Tĩnh Tâm. Nếu quá đáng quá, cháu cũng làm như vậy. - Lão biết, lão biết. Nguyệt Đỉnh Thiên cười khổ : - Nhưng chung quy cũng tại ba lão già chúng ta sai lầm. - Việc đó liên quan gì đến các ngài? Cao Lôi Hoa kéo chiếc khăn đen trùm đầu xuống, lộ ra mái tóc bạc: - Nhưng con của ngài sai lầm, việc của cháu và mụ liên quan đến các người. - , , việc là như thế này. Nguyệt Đỉnh Thiên thở dài : - Cao Lôi Hoa, cháu có thấy rằng, Nguyệt Nại Nhã hơi thiếu sáng suốt ? Cao Lôi Hoa cười mỉm, từ chối cho ý kiến, thầm nghĩ: “ những thiếu sáng suốt mà còn ngốc nữa. Dường như còn ấu trĩ. Mọi chuyện biết dùng đầu óc suy nghĩ, dường như đầu chỉ để trang trí cổ vậy”. - Cháu có thể cảm thấy rất kỳ quái, tại sao nàng phạm nhiều sai lầm như vậy mà ông và Poseidon vẫn muốn bảo vệ nàng? Nguyệt Đỉnh Thiên . Cao Lôi Hoa gật đầu. Dường như từng nghe Tĩnh Tâm qua Nguyệt Nại Nhã gây ra vô số điều phiền toái tại hải tộc nhưng ông ngoại và ba nàng đều tình nguyện bảo vệ nàng. - tiếp, chúng ta sai lầm. Nguyệt Đỉnh Thiên cười khổ: - Đều do chúng ta nên phong ấn vật đó vào cơ thể nàng năm xưa. - Đồ vật gì? Phong ấn? Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn Nguyệt Đỉnh Thiên. - Đó là kiện 300 năm trước. Nguyệt Đỉnh Thiên hít hơi sâu rồi : - Năm đó, vài người chúng ta ở dưới đáy biển tìm được vật mang đến vận đen, những thế, chúng ta còn phá vỡ phong ấn đó ra. Nhưng điều quan trọng hơn, chúng ta thể phá hủy được vật đó. Vậy nên chúng ta chỉ có thể dùng đến biện pháp tồi tệ nhất -- thuật nhân thể phong ấn. Nguyệt Đỉnh Thiên cười khổ: - Sau khi ông phong ấn đồ vật này vào người của Nguyệt Nại Nhã, cũng biết do vật này ảnh hưởng hay sao, đầu óc nàng càng ngày càng tốt. - Vậy các ông phong ấn vật gì vậy? Cao Lôi Hoa với Nguyệt Đỉnh Thiên. - Ba trăm năm trước, chúng ta tìm ra được vật này, nhưng chúng ta lại thể ngờ vật này lại là vật tà ác. Nguyệt Đỉnh Thiên tiếp: - Đồ vật đó là “Tay trái của Satan”…