Chương 230: Smile Cầu Cầu ăn mất thiên sứ. Tay phải của chiến sĩ linh hồn Ca Đức từ từ cho vào trong người Thánh tử Bruce, sau đó lôi ra thân ảnh trong suốt mảnh khảnh. Đó chính là Chiến thiên sứ Ngã Âu Lý Á. - ! Thấy linh hồn của mình lại có thể bị lôi ra từ trong cơ thể, Chiến thiên sứ Ngã Âu Lý Á thét thảm thiết. Vốn có ý nghĩ rằng dù thân thể có bị phá hoại như thế nào nhưng chỉ cần bảo vệ được linh hồn lại có thể trở lại thiên giới lần nữa, sau đó lại ở thiên giới tái tạo thân thể lần nữa, cuối cùng có thể sống lại! Nhưng giờ biết từ đâu lòi ra chiến sĩ linh hồn, đập tan hoàn toàn kế hoạch kim thiền thoát xác của ! - Đừng, đừng lôi linh hồn của ta ra! Đừng mà! Chiến thiên sứ Ngã Âu Lý Á gào thét điên cuồng, cố gắng giãy dụa đến cùng. Vừa gào thét vừa ngưng tụ toàn bộ lực lượng để chống lại cánh tay phải trong suốt của chiến sĩ linh hồn Ca Đức. - Hừ! Muốn giãy chết sao! Ca Đức hừ lạnh tiếng, tay phải bóp chặt. cỗ lực lượng màu đỏ như máu bùng lên người , sau đó cuồn cuộn truyền vào cánh tay phải của ! - ra cho ta! Ca Đức quát lớn tiếng. Dưới lực lượng màu đỏ như máu kia, linh hồn của Chiến thiên sứ Ngã Âu Lý Á cuối cùng cũng thể chống nổi, thoáng cái liền bị lôi ra khỏi thân thể Thánh tử Bruce! - Ô ~ ô ~ Sau khi linh hồn bị rút ra, thân thể Thánh tử Bruce phát ra vài tiếp ô ô từ trong cổ họng, rồi lập tức lại bị chín mươi lăm huyết kỵ sĩ đè nghiến xuống mặt đất..... Còn Ca Đức sau khi lôi được linh hồn Ngã Âu Lý Á thở phào nhõm. Tay trái cầm tinh hạch trong suốt mà Cao Lôi Hoa đưa cho , sau đó giơ cao lên, tay phải vẫn nắm chặt linh hồn của Chiến thiên sứ Ngã Âu Lý Á. - Lấy danh nghĩa của ta - chiến sĩ linh hồn Ca Đức, thi triển lực lượng do linh hồn chủ thần ban cho, phong ấn linh hồn! Trong miệng Ca Đức nhanh chóng vang lên loạt thượng cổ chú văn vô cùng trúc trắc. Cùng với chú văn của Ca Đức, tay phải phát ra luồng lực lượng linh hồn. Sau đó nắm chặt tay phải. Dưới tác dụng của lực lượng linh hồn, linh hồn của Chiến thiên sứ Ngã Âu Lý Á thu lại chỉ còn bằng cỡ ngón cái. - Phong ấn! Ca Đức hét lớn tiếng, đồng thời tay phải ấn linh hồn của Chiến thiên sứ Ngã Âu Lý Á hướng về phía tinh hạch trong suốt kia. Đinh! tiếng vang lên. Tay trái và tay phải Ca Đức hợp lại, đem linh hồn Chiến thiên sứ Ngã Âu Lý Á nhét vào trong tinh hạch. - Phong ấn linh hồn, cuối cùng, tạo kết giới phong ấn. Sau khi nhét linh hồn của thiên sứ vào trong tinh hạch, hai tay Ca Đức nhanh chóng điểm liên tiếp. cái ma pháp trận đầy thượng cổ chú văn lên tinh hạch trong suốt. Ngay sau đó viên tinh thạch liền phát ra bạch quang êm dịu. Bạch quang sau khi biến mất, Chiến thiên sứ Ngã Âu Lý Á hoàn toàn bị phong ấn trong tinh hạch này! - Hô! Hoàn thành mọi việc, Ca Đức thầm thở phào nhõm. Phong ấn linh hồn thiên sứ cường đại đối với đây cũng là lần đầu tiên. Mặc dù cả quá trình hữu kinh vô hiểm nhưng vẫn phải dùng hết lực lượng toàn thân. Cầm tinh hạch phong ấn linh hồn thiên sứ trong tay, Ca Đức chậm rãi tới trước mặt Cao Lôi Hoa, sau đó quỳ gối xuống : - Chủ nhân vĩ đại, đây là lễ vật đầu tiên mà người hầu trung thành nhất của người - Ca Đức dâng lên người, tinh hạch phong ấn linh hồn thiên sứ! Chiến sĩ linh hồn Ca Đức dâng tinh hạch đó bằng hai tay cho Cao Lôi Hoa. - Làm tốt lắm, huyết kỵ tướng. Cao Lôi Hoa nhận tinh hạch, sau đó đưa nó lên trước mắt, nheo mắt xem xét Chiến thiên sứ Ngã Âu Lý Á ở bên trong. Vừa nhìn thấy linh hồn thiên sứ bị phong ấn, Cao Lôi Hoa thể cảm thán rằng trời cao kỳ diệu. Theo truyền thuyết, thiên sứ ở thần giới có phân biệt giới tính. Bọn họ chẳng phân biệt nam nữ, bất kỳ thiên sứ nào cũng có thế sinh hài tử. Vì thế mới thiên sứ là loại sinh vật vừa là cha, vừa là mẹ. Mặc dù phân biệt giới tính nhưng vẻ ngoài của thiên sứ đều xinh đẹp phi thường. Ví dụ như Chiến thiên sứ Ngã Âu Lý Á trước mắt này, ngồi ôm đầu gối trong phong ấn, chìm vào hôn mê. Nhưng chỉ nhìn qua cái thấy Chiến thiên sứ Ngã Âu Lý Á rất mỹ lệ. Đây quả là tuyệt tác nghệ thuật. Cao Lôi Hoa sau khi nhận tinh hạch liền cười ha hả, sau đó tùy ý cất tinh hạch . - Làm tốt lắm, huyết kỵ tướng. Cao Lôi Hoa lại khen ngợi Ca Đức lần nữa. Sau đó đưa mắt nhìn thân thể Thánh tử, thấy vẫn bị chín mươi lăm huyết kỵ sĩ đè nghiến xuống đánh đập. - Được rồi, cần đánh nữa. Cao Lôi Hoa cười, với đám huyết kỵ sĩ. Chín mươi lăm huyết kỵ sĩ nghe thấy mệnh lệnh của Cao Lôi Hoa liền dừng lại, chia thành hai nhóm đứng thẳng quanh Cao Lôi Hoa, để lại mặt đất là Thánh tử Bruce bị đánh tới mức cả cha mẹ cũng thể nhận ra. - Đúng rồi, huyết kỵ tướng, ngươi tên là Ca Đức đúng ? Cao Lôi Hoa với Ca Đức. - Đúng vậy, thưa chủ nhân vĩ đại. Ca Đức tôn kính : - Thuộc hạ nhớ khi còn sống tên là Ca Đức. - Tốt! Ca Đức. Sau này chín mươi chín huyết kỵ sĩ do ngươi thống lĩnh . Cao Lôi Hoa : - Từ hôm nay ngươi trở thành ngươi lãnh đạo của nhóm chín mươi chín huyết kỵ sĩ. - Tuân mệnh! Thưa chủ nhân! Ca Đức thể dáng vẻ rất lạnh lùng : - Huyết kỵ tướng vốn là thủ lĩnh của huyết kỵ sĩ. Thuộc hạ nhất định có thể trợ giúp chủ nhân lãnh đạo các huynh đệ tốt. - Tốt, có lời này của ngươi là ta yên tâm rồi. Cao Lôi Hoa cười . Xong mọi chuyện liền nhìn về phía nữ nhi bảo bối Nguyệt Nhị. Lúc này hai huyết kỵ sĩ lúc đầu nhận lệnh Cao Lôi Hoa cứu Nguyệt Nhị đánh tơi bời đám thánh điện kỵ sĩ vây quanh. Thánh điện kỵ sĩ cũng được xem là cao thủ nhất đẳng trong nhân loại, nhưng đối với hai huyết kỵ sĩ này chẳng đáng xu! Cho nên giờ từ thân thể bọn thánh điện kỵ sĩ vang lên những tiếng bịch bịch, hự hự..... Đứng bên cạnh huyết kỵ sĩ, hai vị viện trưởng Học viện Ma Võ Thánh Peter tít mắt nhìn hai huyết kỵ sĩ uy mãnh này. Phía sau hai vị viện trưởng đại nhân, Nguyệt Nhị lại nhìn Cao Lôi Hoa. Nhìn vẻ mặt trấn định của Nguyệt Nhị, Cao Lôi Hoa khỏi thầm gật đầu. Tình hình vừa rồi Nguyệt Nhị ngờ lại có chút hoảng hốt. Cao Lôi Hoa khỏi tự hào vì nữ nhi của mình. - Nguyệt Nhị, vài ngày gặp mà can đảm hơn nhiều rồi. Vừa rồi thấy con lâm nguy mà sợ hãi, ta cảm thấy vui mừng vô cùng đó, hắc hắc. Cao Lôi Hoa cười hề hề, tới cạnh Nguyệt Nhị. Dù sao vừa rồi cũng quên béng Nguyệt Nhị ở chỗ này, cho nên bây giờ chỉ còn cách cười lấy lòng mà tới. - phải đâu. Nguyệt Nhị bất mãn với Cao Lôi Hoa. - Hôm nay con đem vũ khí bí mật theo, cho nên mới vừa rồi con mới có thể theo lời cha là "lâm nguy mà sợ hãi". xong Nguyệt Nhị từ phía sau lôi ra vật to cỡ nắm tay. Thứ này toàn thân màu vàng, cái bong bóng phập phồng lỗ mũi nó, nhìn ràng là ngủ rất say. Ánh mắt Cao Lôi Hoa lộ ra vẻ vui mừng. Vũ khí bí mật theo lời Nguyệt Nhị chính là Slime Hoàng Kim --- Cầu Cầu. - Hóa ra con Cầu Cầu à. Cao Lôi Hoa cười cười. Vài ngày gặp, tiểu tử này dường như béo lên rất nhiều. Cao Lôi Hoa đưa tay cẩn thận đón Cầu Cầu từ trong tay Nguyệt Nhị. Tiểu tử này có thể là đồng bọn đầu tiên của Cao Lôi Hoa ở thế giới này. Đối với nó, Cao Lôi Hoa có thứ tình cảm đặc thù. - Hống hống ~ hống! Cầu Cầu ngủ bị quấy rầy, bất mãn kêu mấy tiếng rồi lại cuộn thân thể quanh tay Cao Lôi Hoa mấy vòng, tiến vào trong ngực Cao Lôi Hoa ngủ tiếp. Nhưng ngay khi thân thể nó tới gần ngực Cao Lôi Hoa, đột nhiên đôi mắt sững lại. Sau đó nó hưng phấn nhìn trước ngực Cao Lôi Hoa, đôi mắt màu vàng phát ra thèm muốn mãnh liệt! - Hống hống! Cầu Cầu ngẩng đầu kêu mấy tiếng với Cao Lôi Hoa, đồng thời thân thể béo tròn của nó dụi dụi vào người Cao Lôi Hoa. - Làm sao vậy? Cầu Cầu? Nhớ ta sao? Cao Lôi Hoa nhìn Cầu Cầu cảm thán . ngờ mới gặp tiểu tử này vài ngày mà nó nhớ mình tới mức này. Xem vẻ vui mừng của nó, Cao Lôi Hoa cũng phải than tiếng. - Slime ~ slime ~ Cầu Cầu hưng phấn kêu lên. Cầu Cầu kêu lên, tiếng kêu đặc biệt này chứng tỏ nó hưng phấn tới cực điểm rồi! Phải biết rằng bình thường Cầu Cầu đều là dùng tiếng rống của cự long để biểu đạt ý tứ của mình. Vừa kêu, Cầu Cầu vừa dùng móng vuốt nho của mình cào cào vào ngực Cao Lôi Hoa. Dường như ở đó có thứ gì đó hấp dẫn nó! Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn Cầu Cầu. Theo ánh mắt của Cầu Cầu, Cao Lôi Hoa nhìn thấy tinh hạch phong ấn linh hồn thiên sứ kia! Ngoài viên tinh hạch ra Cao Lôi Hoa cũng thấy vật gì khác. - Ngươi muốn thứ này sao? Cao Lôi Hoa nhìn tiểu Cầu Cầu đáng , lấy ra tinh hạch có phong ấn linh hồn thiên sứ. - Hống hống! Cầu Cầu ngừng gật đầu, đồng thời vẻ hưng phấn trong mắt nó trước mắt Cao Lôi Hoa! - Ngươi muốn thứ này hả? Cao Lôi Hoa thử đưa tinh hạch cho Cầu Cầu. - Hống hống! Cầu Cầu hưng phấn gật đầu, sau đó trong ánh mắt ngạc nhiên của Cao Lôi Hoa, Cầu Cầu há cái miệng đáng của nó ra, hề do dự cắn lấy tinh hạch trong tay Cao Lôi Hoa. Ngay sau đó trong miệng nó vang lên thanh rộp rộp. Mơ hồ, Cao Lôi Hoa còn nghe thấy cả tiếng kêu kinh hoàng của linh hồn thiên sứ Ngã Âu Lý Á trong tinh hạch truyền ra......
Chương 231: Thỉnh cầu của viện trưởng Solomond. Rắc rắc! Rắc rắc rắc! Hoàng kim Slime miệng nhai khối tinh hạch, mắt lim dim, vẻ mặt lộ vẻ vô cùng hạnh phúc. Nó hạnh phúc nhưng Cao Lôi Hoa lại bị hành động của nó làm toát mồ hôi lạnh: - Má ơi, tiểu tử nhà ngươi sao bạ cái gì cũng ăn thế! Cao Lôi Hoa khẽ mắng. Cũng chẳng phải Cao Lôi Hoa tiếc gì cái ma tinh phong ấn linh hồn thiên sứ. Thứ này đối với cũng chỉ là vật để trang trí mà thôi. Cầu Cầu muốn ăn Cao Lôi Hoa cũng chẳng thèm nhíu mày cái. Chẳng qua trong tinh hạch này có phong ấn linh hồn thiên sứ đạt cấp tám đó! Dù là trong trạng thái bị phong ấn nhưng Cầu Cầu lấy thực lực cấp bảy ăn cái linh hồn cấp tám quả thực khiến Cao Lôi Hoa lo lắng. sợ Cầu Cầu xảy ra chuyện. - Ca Đức, Ca Đức, ngươi mau tới đây xem, tiểu tử này có việc gì ? Cao Lôi Hoa khẩn trương cầm Cầu Cầu đưa tới trước huyết kỵ tướng Ca Đức. - Chủ nhân vĩ đại, xin người hãy yên tâm. Hoàng kim Slime này chẳng việc gì đâu. Thuộc hạ có thể cảm thấy rất , hồn phách kia bị Slime này tiêu hóa. Huyết kỵ tướng Ca Đức cẩn thận quan sát thân thể Cầu Cầu rồi với Cao Lôi Hoa. - Phù! Nghe Ca Đức vậy, Cao Lôi Hoa mới thở phào nhõm. - Mẹ kiếp, tiểu tử nhà ngươi làm lão tử sợ chết khiếp. Cao Lôi Hoa định gõ cho tiểu tử này cái đau, nhưng vươn tay ra rồi lại sao nỡ xuống tay được. Thân thể tiểu tử này cũng chỉ lớn bằng nắm tay, làm sao nỡ ra tay đây? Cười khổ tiếng, Cao Lôi Hoa bất đắc dĩ nhét tiểu tử kia vào trong ngực. Cầu Cầu tựa hồ cũng biết Cao Lôi Hoa chẳng bao giờ xuống tay với mình nên lộ ra vẻ mặt tươi cười rất đắc chí. Sau đó thân thể nho của nó hạnh phúc chui vào trong ngực Cao Lôi Hoa, bắt đầu tiêu hóa lực lượng của hồn phách thiên sứ trong tinh hạch nọ. - Ba ba, Cầu Cầu sao chứ? Nguyệt Nhị nhìn thấy vẻ khẩn trương của Cao Lôi Hoa liền giọng hỏi. - sao đâu. Cao Lôi Hoa sau khi để Cầu Cầu vào trong ngực liền quay đầu nhìn lại đám thánh điện kỹ sĩ bị huyết kỵ sĩ đánh liên hồi, trong mắt lộ tia hàn quang. - Đem mấy tên đó ra ngoài giải quyết . Cao Lôi Hoa với mấy huyết kỵ sĩ: - Bọn chúng còn giá trị gì đời này nữa. - Vâng thưa chủ nhân. Đám huyết kỵ sĩ gật đầu, kéo mấy tên thánh điện kỵ sĩ ra bên ngoài. - Hai vị viện trưởng, lại quấy rầy vũ hội rồi, là xấu hổ. Sau khi xử lý xong mọi chuyện, Cao Lôi Hoa cười khổ với hai vị viện trưởng. vốn muốn quấy rầy vũ hội này nên mới quyết định đem thánh nữ Bích Lệ Ti bỏ chạy. Nhưng có kẻ lại muốn gây chuyện, cuối cùng khiến Cao Lôi Hoa trong lúc vội vã quên luôn Nguyệt Nhị còn ở vũ hội. Bất đắc dĩ, Cao Lôi Hoa thể làm gì khác hơn là lại quay lại vũ hội, sau đó làm nháo nhào lên. Đối với hai vị viện trưởng, Cao Lôi Hoa trong lòng cảm kích. Hai vị viện trưởng là những người đầu tiên giúp đỡ khi tới thế giới này. Lần trước phó viện trưởng Robinhood còn chủ động giúp nhận tội danh giết thân vương Peter Larsen. Bọn họ có ơn với Cao Lôi Hoa, tuyệt đối ghi tạc trong lòng. Trung Quốc có câu ngạn ngữ "mang ơn giọt nước, báo đáp cả dòng sông" cho nên khi quấy rầy vũ hội này Cao Lôi Hoa cũng cảm thấy rất xấu hổ. - Thôi, dù sao cũng phải chuyện gì to tát. Vũ hội chỉ cần tổ chức tốt là được, có chút chuyện lại có biện pháp bù đáp được, sao đâu. Viện trưởng Solomond vẻ thản nhiên. - Cám ơn. Cao Lôi Hoa giọng với Solomond. Mặc dù biết tại sao nhưng lúc này khi thấy Solomond, Cao Lôi Hoa phát thái độ Solomond đối với có rất nhiều cải thiện. Ít nhất trong mắt Solomond cũng ít hẳn vẻ mưu mô vốn có của lão hồ ly này, mặc dù Cao Lôi Hoa đối với vẻ mưu mô mang tính thiện ý này của lão cũng phản cảm. - Cao Lôi Hoa, ta muốn hỏi chút. Solomond nhìn gần trăm huyết kỵ sĩ phía sau Cao Lôi Hoa, : - Những người phía sau người là ai? Là thứ ngươi triệu hoán sao? Ta cảm nhận được ràng, thực lực bọn họ sợ rằng đủ sức phá hủy cả thủ đô Quang Minh đế quốc. Nhìn gần trăm huyết kỵ sĩ phía sau Cao Lôi Hoa, trong mắt Solomond lóe lên tia kinh ngạc. vừa mới nhìn những sinh vật hình người này, cảm nhận được ràng rằng thực lực của từng người bọn họ vượt quá sức tưởng tượng của . - À, ra cũng khó có thể giải thích ràng được. Như thế này , ngài có thể coi bọn họ là những vật sống dựa vào ta. Cao Lôi Hoa cũng biết giải thích sao cho , chỉ đành dùng từ ngữ "chuyên môn" của Vong Linh nữ thần để giải thích tồn tại của trăm huyết kỵ sĩ này. - Để thuộc hạ, thưa chủ nhận vĩ đại. Vấn đề này xin để cho thuộc hạ giải thích! Chiến sĩ linh hồn Ca Đức đứng bên cạnh Cao Lôi Hoa nhịn được, đứng dậy : - Thưa bằng hữu của chủ nhân tôn kính, chúng ta chính là những người hầu trung thành nhất của chủ nhân - Huyết kỵ sỹ! - Vật sống nhờ? Người hầu? Huyết kỵ sĩ? Solomond nhìn những huyết kỵ sĩ phía sau Cao Lôi Hoa, sau đó khẽ thở dài. Mới mấy tháng gặp, tiến bộ của Cao Lôi Hoa khiến lão phải sợ hãi than thầm. Lão còn nhớ , lúc mới gặp, Cao Lôi Hoa mới chỉ vừa mới tiến vào thánh cấp! (Khi đó Cao Lôi Hoa mới từ hoang đảo trở về, rất yếu, thực lực chưa khôi phục được toàn bộ). Sau đó thời gian, lão gặp lại Cao Lôi Hoa thấy dùng thần niệm quét qua cả Quang Minh đế đô. Cũng vì thế lão mới biết thực lực của Cao Lôi Hoa đạt tới mức độ rất cao. Giờ gặp Cao Lôi Hoa lần nữa, lão phát Cao Lôi Hoa đứng ở mức mà chỉ có thể ngước nhìn đầy ngưỡng mộ, ngay cả thủ hạ của Cao Lôi Hoa so với lão cũng mạnh hơn nhiều. Lão khỏi thầm thở dài, nghĩ sao năm tháng bỏ qua con người. Nếu như theo cách của Cao Lôi Hoa là Trường Giang sóng sau đè sóng trước, sóng trước chết bờ cát...... Suy nghĩ lâu, Solomond cũng biết rốt cục mình nghĩ bao lâu, cảm thấy cuộc đời đúng là đầy bất ngờ. Lắc lắc mạnh đầu, Solomond ngẩng đầu nhìn Cao Lôi Hoa kiên định. Lúc này đôi mắt già nua của toát lên vẻ kiên nghị: - Cao Lôi Hoa huynh đệ, ta muốn thỉnh cầu ngươi đấu với ta trận có được ? - Hả? Cái gì? Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn thánh ma đạo sư Solomond, biết vì sao đột nhiên lại đưa ra cầu này. - Đấu với ta trận , Cao Lôi Hoa huynh đệ. Coi như là đặt dấu ấn tuyệt vời cho nhân sinh của ta . Solomond nhìn chằm chằm vào Cao Lôi Hoa : - Ngươi hãy đấu trận với ta , Cao Lôi Hoa. - Được rồi. Nhìn ánh mắt kiên định của lão, Cao Lôi Hoa gật đầu. biết phải làm thế nào để cự tuyệt thỉnh cầu của Solomond nên đành đành phải đồng ý. - Chủ nhân, mọi chuyện xong hết rồi. Lúc này có ba tên huyết kỵ sĩ vào. Chỉ mấy người như vậy xử lý sạch đám thánh điện kỵ sĩ. - Xong rồi sao? Tốt lắm. Cao Lôi Hoa gật đầu, trong mắt lóe lên tia hàn ý. Đối với mấy kẻ dám có dũng khí tới gần Nguyệt Nhị, tử vong là kết cục duy nhất của bọn chúng. - Các ngươi trở về gian triệu hoán thôi. Cao Lôi Hoa với chín mươi bảy huyết kỵ sĩ: - Trừ Ca Đức ra các ngươi tiêu tán hết . - Vâng, thưa chủ nhân. Trừ Ca Đức, chín mươi bảy tên huyết kỵ sĩ khác lên tiếng, sau đó biến mất khỏi vũ hội. - Ca Đức. Cao Lôi Hoa gọi Ca Đức đứng bên cạnh. - Vâng thưa chủ nhân. Ca Đức đáp. - Ngươi gọi hai ngươi vừa mới bảo vệ thánh nữ về cho ta, đem cả thánh nữ Bích Lệ Ti về đây. Cao Lôi Hoa với Ca Đức, giờ còn phải đấu trận với Solomond, thế nên tất nhiên muốn đem thánh nữ Bích Lệ Ti trở lại. - Tuân lệnh! Ca Đức lên tiếng, đồng thời áo bào trắng bay phấp phới, sau đó thân hình vọt lên cao. - Viện trưởng Solomond, chỗ này tiện để chúng ta ra tay, chúng ta tới chỗ khác . Cao Lôi Hoa với Solomond. - Cám ơn! Solomond mỉm cười. - Đừng tới chuyện ơn huệ làm gì. Cao Lôi Hoa nhún vai. - Chúng ta tới Học viện Ma Võ Thánh Peter . Chẳng qua ta phải bàn giao việc ở nơi này chút . Solomond xong quay về phía đạo sư của học viện vẫy vẫy tay. - Có chuyện gì vậy viện trưởng đại nhân? Đạo sư kia chạy tới bên cạnh Solomond. - Vũ hội giờ giao cho ngươi phụ trách nhé. Solomond với vị đạo sư kia. - Cố gắng duy trì vũ hội, tiện thể tìm mục sư trị liệu cho Thánh tử chút . Solomond nhìn Thánh tử Bruce miệng phun máu tươi, mặt sưng húp như đầu heo, . - Vâng thưa viện trưởng đại nhân. Đạo sư lên tiếng, xoay người chạy . - Được rồi Cao Lôi Hoa huynh đệ. Solomond đứng lên. - Chúng ta tới Học viện Ma Võ Thánh Peter . Ở đó có vũ đài thích hợp cho chúng ta. - Được, tùy ý ngài vậy. Cao Lôi Hoa đáp. Nhưng trong lòng thầm cười khổ. là Lôi thần đó. Mà Solomond ma xui quỷ khiến lại là lôi hệ thánh cấp. - thôi, xe ngựa ở cửa sau. Phó viện trưởng Robinhood cười: - theo ta. - Chờ chút. Cao Lôi Hoa cười . - Phải đợi đám kỵ sĩ đem Thánh nữ Bích Lệ Ti về chứ. cười hắc hắc, chung quy quên được nha đầu kia. - Hừ! Vừa nghe Cao Lôi Hoa vậy, Nguyệt Nhị liền tỏ vẻ vui: - Ba ba người chỉ nhớ mỗi Bích Lệ Ti kia, vừa rồi còn quên cả con......
Chương 232: Con của Solomond. Có được nửa lực lượng của Cao Lôi Hoa, tốc độ của Huyết kỵ sĩ tăng lên nhanh chóng, chỉ trong vài phút Ca Đức và hai Huyết kỵ sĩ mang Thánh nữ Bích Lệ Ti về gặp Cao Lôi Hoa. - Chủ nhân, Ca Đức mang mục tiêu trở về. Huyết kỵ tướng Ca Đức báo cáo với Cao Lôi Hoa. - Ừ. Làm tốt lắm, Ca Đức. Cao Lôi Hoa khen Ca Đức rồi quay đầu với hai huyết kỵ sĩ: - Trước hết giải tán. - Vâng! Chủ nhân. Huyết kỵ sĩ đáp đầy tôn kính, sau đó cả hai từ từ biến mất trong khí. - Tốt lắm, Ca Đức. tại tình hình có chút thay đổi, trước tiên chúng ta Học viện Ma Võ Thánh Peter . Cao Lôi Hoa cười với Ca Đức và Thánh nữ Bích Lệ Ti. - Tất cả nghe theo chú Cao. Thánh nữ Bích Lệ Ti cúi đầu , nếu nàng xác định quan hệ của mình với Saga người đàn ông nhìn có vẻ hơn nàng mấy tuổi này là trưởng bối của nàng. - Ha ha. Cao Lôi Hoa cười ha hả, biết vì sao mà lúc nghe Bích Lệ Ti kêu chú, Cao Lôi Hoa liền cảm thấy mình như già rất nhiều. Được hướng dẫn của phó viện trưởng Robinhood, mấy người Cao Lôi Hoa sớm ngồi lên xe ngựa. Học viện Ma Võ Thánh Peter cũng xa hội trường cho lắm, chỉ trong chốc lát, mấy người Cao Lôi Hoa đến nơi. - theo ta, ở học viện chúng ta cũng có chỗ thi đấu cho siêu cấp cường giả. Lúc xuống ngựa, Solomond liền với Cao Lôi Hoa. - Tốt. Cao Lôi Hoa lên tiếng, rồi đưa mắt nhìn Solomond: - Viện trưởng, ta muốn biết vì sao ông lại muốn đánh với ta trận? - A, cũng có gì. Solomond cười khẽ: - Chỉ muốn tìm ngươi đánh trận thôi. Xuyên qua sân vận động học viện, lễ đường, rồi vườn hoa ở hậu viện. Cuối cùng Solomond cũng dừng lại. - Chính là ở chỗ này. Solomond mang mấy người Cao Lôi Hoa vào sân thi đấu đặc biệt dành riêng cho cường giả bàn luận, sân thi đấu này như sân Golf thu . - Vậy, chúng ta bắt đầu thôi. Cao Lôi Hoa khởi động sơ sơ, với Solomond. - Tốt! Tay phải Solomond duỗi ra, pháp trượng bé nhưng tinh xảo ra. Xem ra Solomond chuẩn bị rồi. Cao Lôi Hoa bất đắc dĩ lắc đầu, đứng thẳng đối mặt với Solomond. - Lôi nguyên tố, nghe theo lời thỉnh cầu của ta-- Cuồng Bạo Lôi Xà! Thấy Cao Lôi Hoa chuẩn bị xong, Solomond liền giơ gậy lên xuất ra ma pháp lão thành thục nhất—Cuồng bạo lôi xà, ma pháp đơn thể bậc cao. Lấy lôi nguyên tố tạo thành hình dáng những con rắn. Tuy chỉ là loại ma pháp đơn thể. Nhưng dưới sử dụng của Solomond, uy lực của nó gần đạt đến siêu cấp ma pháp! Nhưng đối mặt với ‘lôi xà’, Cao Lôi Hoa trốn tránh, đợi đến lúc lôi xà đến trước mặt, mới chậm rãi duỗi tay phải, đồng thời ngón tay trỏ nhàng điểm lên đầu lôi xà. Xịt! Ở bên, Solomond, Robinhood và Bích Lệ Ti tin vào mắt mình, vừa rồi lôi xà còn hung hổ uy phong bao nhiêu bây giờ tan biến trong nháy mắt. Hóa thành lôi nguyên tố tinh thuần nhất. Hai mắt Solomond trợn tròn. Lão cảm thấy vừa rồi ngón tay của Cao Lôi Hoa hề phát ra tia lực lượng nào! Chỉ có điều, có tia lực lượng nào nhưng ngón tay của Cao Lôi Hoa lại mang đến cảm giác kỳ lạ, dường như có loại mệnh lệnh gì đó, đúng vậy! Chính là quy tắc! loại quy luật mang tính mệnh lệnh đối với lôi nguyên tố! Solomond có thể cảm nhận Cao Lôi Hoa phải dùng sức lực xua tan lôi nguyên tố, mà ngón tay của mang theo loại quy tắc vận hành nào đó khiến lôi nguyên tố tản ra! ‘ làm sao làm được thế?’ Solomond tin nổi, nhìn bộ dạng Cao Lôi Hoa vừa rồi dường như là ra mệnh lệnh cho lôi nguyên tố. Nhưng ngoại trừ Lôi thần, thế giới này còn có người nào có khả năng đó chứ?! - Tiếp! tin nổi, Solomond lại hét lớn lên, đỉnh ma trượng tản ra lôi nguyên tố mãnh liệt! - Cuồng long tử điện! Solomond hét lớn. Theo tiếng gầm rú của lão, lôi nguyên tố bầu trời lại ngưng tụ, sau đó tạo thành con lôi long. Cùng với , con lôi long ở phía dưới nhanh chóng lao vào Cao Lôi Hoa! Hai con lôi long, dưới, phối hợp với nhau, hai mặt giáp công tiến tới Cao Lôi Hoa! - chỗ khác chơi. Đối mặt với hai con lôi long, Cao Lôi Hoa vẫn chút hoang mang. Lúc lôi long vừa lại gần, Cao Lôi Hoa khẽ kêu tiếng, sau đó, điều khiến Solomond kinh ngạc lại lần nữa xuất , hai con lôi long nhằm vào Cao Lôi Hoa trong nháy mắt lại y như lôi xà, biến thành lôi nguyên tố tinh thuần nhất. - Tiếp tục! Dường như từ bỏ ý định, Solomond hét lớn, đồng thời tay lão ngưng tụ lôi điện lâu rồi ném về phía Cao Lôi Hoa. - Đến ít hay nhiều cũng thế thôi. Đối mặt lôi cầu cường bạo, Cao Lôi Hoa cũng thản nhiên : - Tản ra. Bụp! lần nữa, đạo lôi quang mà viện trưởng đại nhân kính vừa ngưng tụ lại tan biến trước mặt Cao Lôi Hoa. Nhưng trong mắt viện trưởng lại như mỉm cười. Tiếp đó, bên trong lôi quang vừa bị tan biến ngờ lại xuất tia lôi quang hơi mảnh! Vừa rồi lôi điện bên ngoài bị tản , nhưng lôi nguyên tố ở trung tâm có tản . Cao Lôi Hoa hơi bất ngờ khi thấy đạo lôi quang này. Sau đó khỏi thầm than. Viện trưởng đại nhân đúng là dày dặn trận mạc. Trong lôi nguyên tố này đều được tinh thần lực của viện trưởng bám vào. Tuy phần lớn lôi quang bên ngoài bị tản nhanh chóng nhưng tinh thần lực của lão rất mạnh mẽ nên vẫn còn cố gắng duy trì được đạo lôi điện này. - Ha ha. Tuy nhiên, có hơn cũng vô dụng thôi. Cao Lôi Hoa khẽ cười, sau đó thấp giọng quát tiếng: - Lấy danh nghĩa của ta - Lôi thần, mệnh lệnh cho các ngươi, tản ra! Giọng của Cao Lôi Hoa rất , nên mấy người viện trưởng ai nghe được. Nhưng đối với lôi nguyên tố mà viện trưởng triệu ra đúng là mệnh lệnh tối cao! Vừa nghe được lệnh, lôi nguyên tố liền nổ tung! Dưới mệnh lệnh của Lôi thần Cao Lôi Hoa, lôi nguyên tố thoát khỏi khống chế của viện trưởng. Lập tức tan biến vào trong bầu trời. - Hộc! Solomond thở mạnh, lúc này sắc mặt lão tái nhợt, việc cưỡng chế lôi nguyên tố tiêu hao rất lớn lực lượng của lão. vậy, đến phút cuối lôi nguyên tố còn thoát ly, khiến lão bị ma pháp cắn trả. - Viện trưởng, lão chuẩn bị đột phá rồi đó. Cao Lôi Hoa thấy tình hình tại của Solomond. tại Solomond chuẩn bị tiến hành đột phá bậc bảy. - Ha ha. Solomond nhàng gật đầu, tuy nhiên vẫn lộ ra điểm bất đắc dĩ. Ai ai cũng biết, tại đại lục, bậc bảy tiến vào bậc tám đồng nghĩa với – Chết! - Cũng coi như là gặp dịp … Trong mắt Cao Lôi Hoa lên vẻ tươi cười: - Để ta giúp lão phen ! Có thể lĩnh ngộ được bao nhiêu phụ thuộc vào lão viện trưởng ngài thôi! xong, thân thể Cao Lôi Hoa nhàng bay lên. - Giúp ta đột phá? Solomond nghi hoặc nhìn Cao Lôi Hoa. - Bắt đầu rồi. Giọng của Cao Lôi Hoa đột nhiên hư ảo: - Hoan nghênh lão tiến vào gian của ta! Cao Lôi Hoa vừa , toàn bộ sân thi đấu liền bị màn hào quang màu vàng tím bao quanh. - Lấy danh nghĩa Lôi thần thi hành công lý chính nghĩa phán quyết! Lĩnh vực. Thanh Cao Lôi Hoa rất , nhưng lại vang dội trong thế giới màu vàng này: - Tài quyết! Xẹt xẹt! Toàn bộ hào quang màu vàng rung động kịch liệt! Sau đó toàn bộ nguyên tố trong gian chuyển hóa thành lôi quang màu vàng tím. Lĩnh vực của Lôi thần - Tài quyết!! Solomond kinh ngạc nhìn gian này, lôi điện, tất cả đều là lôi điện! Có loại thô to, có loại li ti. Có những tiếng hồ quang xẹt xẹt cũng có cả tiếng sấm rền vang. Nơi này, chính là thế giới của lôi điện! Ngoại trừ lôi điện, còn có cái gì khác. Solomond ngơ ngác nhìn thế giới tràn đầy lôi điện trước mặt, lão đột nhiên cảm thấy kính sợ và có cảm giác vô lực. Đứng trước vô số lôi quang, lực lượng của nhân loại là bé! - Hoan nghênh tiến vào thế giới lôi điện. Giọng của Cao Lôi Hoa vang bên tai Solomond. Cao Lôi Hoa mở lĩnh vực ra nhưng phát động ra đòn tấn công nào. Cả mấy tháng qua, trình độ khống chế lĩnh vực của Cao Lôi Hoa thăng tiến thêm bậc. - Có thể lĩnh ngộ được bao nhiêu phải phụ thuộc vào lão thôi. Cao Lôi Hoa thấp giọng với Solomond, sau đó thân ảnh từ từ biển mất vào trong lôi quang, để lại mình Solomond trong thế giới lôi quang này. Solomond cúi đầu, ngẫm nghĩ, lúc cười, lúc nhăn mặt. Dần dần, Solomond tiến nhập vào loại cảnh giới như nhập định, đứng ngơ ngác nhúc nhích. - tồi lắm. Cao Lôi Hoa hạ giọng, tay phải vuốt ve lôi điện bên trong lĩnh vực, sau đó lấy Cao Lôi Hoa làm trung tâm lĩnh vực Tài quyết dần dần co lại. - Phù! Cao Lôi Hoa thở ra hơi, mấy cái vụ triển khai lĩnh vực này thoải mái! Lúc lĩnh vực Lôi thần vừa tản ra, sân thi đấu chỉ còn lại mình Cao Lôi Hoa và đoàn người ngơ ngác phân vân nhìn viện trưởng Solomond. - Solomond. Phong chi Kiếm Thánh Robinhood nghi hoặc nhìn Solomond, thấy lão bất động liền muốn lại gần lay tỉnh. - Đừng! Cao Lôi Hoa nhanh chóng xuất bên Robinhood : - Giờ đừng đánh thức viện trưởng, ông ấy có đột phá hay phụ thuộc vào thời khắc này. - Solomond muốn đột phá? Robinhood liếc nhìn Solomond. Lão nhớ lúc xưa khi tiến vào thánh cấp cũng từng có quá trình đột phá như vậy, chỉ có điều trong nhất thời nghĩ đến bây giờ Solomond lại lâm vào quá trình này. - Ba, chú Robinhood, vừa rồi xảy ra chuyện gì vậy? Vì sao vừa nãy lại có ánh sáng màu vàng tím chói mắt thế? Lúc này, giọng êm tai từ đầu bên kia sân thi đấu truyền đến, sau đó vang lên những tiếng bước chân lại gần. - Ủa? Phong chi Kiếm Thánh Robinhood quay lại nhìn người tới: - A, ra là cháu . Robinhood thấy người tới liền cười phá lên, sau đó chỉ chỉ vào với Cao Lôi Hoa: - Người em à, đến đây, ta giới thiệu cho ngươi biết. Đây là con của Solomond. Các ngươi trẻ tuổi nên quen biết với nhau chút. Cao Lôi Hoa nhìn người vừa tới, đầu tiên sửng sốt, sau đó khóe miệng mỉm cười: - Ha ha, tháng thấy. có khỏe ..
Chương 233: Tuý thần thảo, say chết ngươi luôn. - Cao đại ca? vừa nhìn thấy Cao Lôi Hoa liền mỉm cười: - Đúng là ngờ lại được gặp sớm vậy. Dạo này sống thế nào? - A. Rất tốt. Cao Lôi Hoa nhún vai, vừa định gọi tên bé nhưng đột nhiên biết mình phải gọi tên nào đây: - Ha ha. Giờ phải gọi em tên gì nhỉ? Sophia hay là Tiểu Tam? - Tùy Cao đại ca. Sophia cười khẽ, tại phong cách cử chỉ của có sức hấp dẫn lời, đây là phong cách của người bề lâu ngày tạo thành. loại mị lực khiến ánh mắt mọi người đều tập trung lên . Cao Lôi Hoa gật đầu, nhìn cung cách cử chỉ của Sophia. Trước mắt đúng là nữ hoàng tương lai của đế quốc Băng Tuyết, Mã Luân Sophia. Về phần bé Tiểu Tam mà Cao Lôi Hoa từng biết còn nữa, bé đó bị thù hận, ghen ghét của vương quyền giết chết đại băng nguyên rồi. Bây giờ, bé đó là Mã Luân Sophia, phải là Tiểu Tam. - Chị Tiểu Tam? Ở bên, Nguyệt Nhị nhìn thấy Sophia hơi nghi ngờ, bởi vì Sophia và Tiểu Tam trong trí nhớ của Nguyệt Nhị quá khác nhau. Đôi khi chênh lệch về khí chất cũng làm thay đổi cả con người. - A, là em Nguyệt Nhị mà. Sophia mỉm cười lại gần Nguyệt Nhị, khẽ cười : - Hi hi. Mới có tháng gặp mà Nguyệt Nhị càng ngày càng xinh đẹp, biết có bao nhiêu chàng trai chết mê chết mệt vì em đây. - Hì hì. Nguyệt Nhị cười khẽ: - Chị Tiểu Tam mới đẹp cơ. Vừa rồi suýt nữa em nhận ra chị đó! - Ha ha. Tiểu Tam cười. - Sophia, cha em là viện trưởng Solomond à? Cao Lôi Hoa nhìn Solomond còn trầm mặc hỏi, vừa rồi nghe thấy Sophia gọi lão là ba. Nơi đây trừ Robinhood ra chỉ có thể là Solomond. - Vâng, đúng vậy. Cha em là Solomond. Sophia mỉm cười nhìn Solomond. Cao Lôi Hoa khỏi cảm thán nhìn thân hình già nua của Solomond, nữ hoàng đế quốc Băng Tuyết thấy qua, là người phụ nữ trung niên. Nhưng nhìn lão Solomond trước mặt …! Chẳng lẽ là trâu già gặm cỏ non? Cao Lôi Hoa nghĩ thầm. - Cao đại ca có phải thấy cha em rất già? Sophia chỉ hơi liếc nhìn Cao Lôi Hoa, là có thể đoán được tâm tư của : - Cha em đúng là già rồi. Sophia tiếp: - Tuy nhiên, cha em ra mới có năm mươi ba tuổi thôi. - ??? Cao Lôi Hoa nhìn Solomond đầy khó tin, sau đó cẩn thận đánh giá lại lão lần nữa. thể tin được cái lão tóc tai trắng xóa vậy mới có năm mươi mấy tuổi đầu: - Có phải viện trưởng từng xảy ra chuyện gì ? Cao Lôi Hoa hỏi, nhìn bộ dạng tại của Solomond khiến Cao Lôi Hoa nhớ tới lão bố vợ Hồ Thiên của Nguyệt Sư. Lão hồ ly già này cũng bởi vì xảy ra chuyện nên mới biến thành bộ dáng như vậy. - Cấm chú. Sophia : - Nhân loại thi triển cấm chú phải trả cái giá như vậy. Năm đó cha em vì mẹ em mà sử dụng cấm chú. Cho nên bây giờ ông mới như vậy. Mà năm đó, thực lực của cha còn chưa đạt tới thánh cấp. - A. Khó trách. Cao Lôi Hoa cảm thán. Solomond đúng là nam nhân vĩ đại, khác xa với Cao Lôi Hoa. Lúc xưa nghe Tiểu Tam kể về cha bé, Cao Lôi Hoa từng khen ông ta là người đàn ông cao thượng, chỉ là nghĩ tới người đàn ông cao thượng đó lại là lão viện trưởng cáo già này. (ND: Vì siêu giai đại công kê mà lừa đảo Cao Lôi Hoa) - Đúng rồi, Cao đại ca, tối nay có rảnh ? Đột nhiên Sophia ngẩng đầu lên nhìn Cao Lôi Hoa: - Tối nay, em có thể hẹn ra ngoài chút được ? Trong mắt Sophia lên vẻ chờ mong. - À. Cao Lôi Hoa sờ sờ mũi mình: - Có khả năng tối nay rảnh rồi. Cao Lôi Hoa ngượng ngùng , bởi vì mấy bữa tối nay đều dành thời gian tập khiêu vũ với Tĩnh Tâm. Cao Lôi Hoa muốn làm gì khác bây giờ, tại chỉ mong sao mình có thể vĩnh viễn ở cùng chỗ với Tĩnh Tâm mà thôi. - Vậy à. Sophia có vẻ thất vọng: - Thôi, quên . - Tuy nhiên, nếu có chuyện gì chiều nay rảnh. Cao Lôi Hoa mỉm cười với Sophia. - sao? Trong mắt Sophia lên tia hưng phấn: - Vậy chiều nay Cao đại ca với em lát nha? lâu lắm đâu. Chỉ lát thôi. Được ? - Ừ. Cao Lôi Hoa gật đầu. Sau đó quay lại hỏi Nguyệt Nhị và Bích Lệ Ti: - Hai đứa định thế nào? Đứng ở đây, hay là để ta kêu Ca Đức đưa hai đứa về nhà trước? - Đưa bọn cháu về nhà trước . Bích Lệ Ti vội vàng , nàng vừa nghe tin Saga bị bệnh lòng nóng như lửa đốt rồi. - Vậy cũng được, chúng ta cùng về . Nguyệt Nhị bất mãn thầm, vốn bé muốn làm pháo cơ. - À. Cao Lôi Hoa vỗ vỗ Nguyệt Nhị: - Nguyệt Nhị à. Giao cho con nhiệm vụ đây. Con về với Tĩnh Tâm, kêu mẹ con đừng để cho người khác đụng vào Saga. Đặc biệt là con, Bích Lệ ti. Phải cho biết dù thế nào nữa cũng được chạm vào Saga. Quan trọng nhất là tuyệt đối dùng quang minh trị liệu thuật. - Vâng! Cháu biết rồi! Cháu tuyệt đối dùng quang minh ma pháp với Saga. Bích Lệ Ti gật đầu. Trong lòng bé chỉ muốn nhanh chóng ở bên cạnh Saga lúc này thôi. - Được rồi, để ta gọi Huyết kỵ sĩ đưa hai đứa về. Lấy danh nghĩa của ta, Cao Lôi Hoa, chiêu gọi sinh vật cùng cộng sinh với ta (NB: Ra huyết đệ - đỡ phải dài dòng). Tay phải Cao Lôi Hoa giơ lên, sau đó, Huyết kỵ tướng Ca Đức mang theo mười tên Huyết kỵ sĩ khác xuất trước mặt Cao Lôi Hoa. - Chủ nhân vĩ đại, người có gì phân phó ạ? Huyết kỵ sĩ Ca Đức vừa xuất tôn kính với Cao Lôi Hoa. - Các ngươi đưa Nguyệt Nhị và Bích Lệ Ti về nhà rồi chia ra canh phòng cho ta. Nhớ cẩn thận, ta sợ cái đám có mắt tròng Quang Minh Thần Điện kia lại quên mất bài học mấy hôm trước. Cao Lôi Hoa với Huyết kỵ sĩ. - Tuân lệnh! Thưa chủ nhân! Cả đám cùng lên tiếng, sau đó bảo vệ Nguyệt Nhị và Bích Lệ Ti về… … - Phó viện trưởng à, ta xem lão viện trưởng có lẽ tỉnh dậy ngay đâu, chuyện chiếu cố đến lão giao cho ông vậy! Cao Lôi Hoa với Robinhood, sau đó để Robinhood tiếng liền mang Sophia biến mất. *******************. Tại khu phố hoang mà ít người biết ở Quang Minh đế đô. - tháng gặp, em thay đổi nhiều quá Sophia. Vẫn là chốn cũ, bờ cỏ bên cạnh dòng suối mát, Cao Lôi Hoa cùng với Tiểu Tam lặng lẽ ngồi cạnh nhau. - Cao đại ca gọi em là Tiểu Tam nữa sao? Sophia liếc nhìn Cao Lôi Hoa. - A. Cao Lôi Hoa cười : - Chỉ là cái tên thôi mà. Mà gì , em vốn là Sophia mà, phải ? - Vâng. Hì hì. Sophia gật đầu. - Giờ em càng ngày càng thích hợp trở thành nữ hoàng rồi. Cao Lôi Hoa nhìn Sophia . Sophia nghe hai chữ ‘nữ hoàng’ cả người liền run lên. Sau đó ngẩng đầu với Cao Lôi Hoa: - Cao đại ca, em giết Tuyết Y Nhi. Sophia thấp giọng : - Là tự tay em giết, dùng con dao băng. Tự tay em, đâm nàng… … Cao Lôi Hoa nhíu mày. Sau đó ngồi yên lặng lắng nghe Sophia , lời. Nhìn bộ dáng tại của nàng, chắc là chịu áp lực rất lớn, giờ bé cần người để phát tiết. Cái nàng cần phải là người an ủi mà cần người lắng nghe. - Em cũng biết làm sao lại xuống tay như thế. Hai mắt vô thần, Sophia tiếp: - Tóm lại là khi em tỉnh táo lại Tuyết Y Nhi chết tay em. Là nàng lúc ở đại băng nguyên bức em làm vậy, là nàng tự làm tự chịu sao? Sophia rất nhiều, cứ như vậy, từng phút từng phút, Cao Lôi Hoa ngồi bên cạnh bé, nghe bé tâm đến lúc hoàng hôn… … - Cảm ơn Cao đại ca. Sophia ngửa người ra sau, nằm dài bờ cỏ. - cần cảm ơn . cũng câu nào mà. Cao Lôi Hoa cười . - À, cảm ơn là vì lắng nghe em lâu vậy. Sophia : - Vốn nghĩ nhanh thôi, ai dè hết cả buổi chiều. - Ừ. Cao Lôi Hoa cười . - Đúng rồi, Cao đại ca, cũng đến bữa rồi! Có thể uống chút với em ? Xem như là ăn tối! Đột nhiên Sophia ngẩng đầu, chống tay nhìn thẳng Cao Lôi Hoa. - Uống rượu? Ha ha. Cao Lôi Hoa cười : - là thân thể tại của . Uống rượu cứ như uống nước. - Ừm, cũng đúng . Sophia gật đầu, tuy nhiên chỉ trong chốc lát cười thần bí: - Cao đại ca, em có thứ này tốt lắm. Thứ này thế nào nhỉ! Có thể là có nó rượu còn giống nước với nữa. Sophia cười thần bí, sau đó cẩn thận lấy túi cỏ xanh biếc từ trong người ra. Nếu phải vì Cao Lôi Hoa cũng muốn lấy thứ này ra. - Đây là gì vậy? Cao Lôi Hoa nhíu mày, thấy Sophia lấy túi cỏ ra, mùi rượu thơm nồng xộc thẳng lên mũi. - Túy thần cỏ ở Sâm lâm nữ thần, trong truyền thuyết khi cho cỏ này vào rượu rượu đó được gọi là Túy thần tửu! Uống rượu này vào đến thần cũng phải say. Sophia híp mắt lại nhìn Cao Lôi Hoa tiếp: - Cũng là trong truyền thuyết, Nữ thần rừng khi nấu rượu cho các thần cho cỏ này vào rượu. - Đến thần cũng say? Cao Lôi Hoa cười ha hả: - Hình như lâu lắm rồi chưa nếm thử cảm giác ‘say’ là gì. - Đó, hôm nay cho Cao đại ca nếm thử hương vị của say rượu. Sophia cười : - Túy thần thảo, say tiếp…
Chương 234: Trong nhà xảy ra chuyện gì rồi? Túy thần thảo, truyền thuyết rằng từ xa xưa nó do nữ thần rừng chuyên cai quản thực vật tạo ra. Nàng vốn khác với các vị thần bậc tám khác, nàng vốn là Tinh Linh thất cấp nhưng được đề bạt của Sáng Thế thần mà trở thành bậc tám thần cấp. Nghe trước khi nàng trở thành thần là con ma men. Mà khi nàng trở thành thần phát thân thể cấp tám quá ‘hài hòa’ đến nỗi loại bỏ hết độ cồn trong rượu, khiến cho rượu ngon vào miệng cứ như nước lã. Vì thế nữ thần rừng quyết cam chịu, đối với con ma men lâu năm, nửa tỉnh nửa say vĩnh viễn là chuyện mà nàng mong muốn nhất! Nếu có rượu đối với nàng là trừng phạt lớn nhất! Vì thế, vốn là nữ thần cai quản thực vật trong thiên hạ, nàng nghĩ ra được diệu kế. Nghe , trong suốt ngàn năm, rốt cuộc nàng tìm kiếm và nuôi cấy ra được thứ có thể làm thần say—Túy thần thảo! Chỉ cần trong rượu có thứ cỏ này thần cũng say túy lúy! Phần lớn túy thần thảo đều sinh trưởng ở nơi cực lạnh, cho nên đế quốc Băng Tuyết chính là địa phương tốt để nó sinh trưởng. Tuy nhân loại cần đến túy thần thảo để say vì rượu ngon trong nhân gian cũng có thể khiến bọn họ say nhũn cả ra rồi, nhưng nếu rượu có thêm túy thần thảo hương vị mê người hơn. Cho nên túy thần thảo lập tức trở thành mặt hàng đầu cơ kiếm lợi. Nhìn Sophia bỏ túy thần thảo vào vò rượu, Cao Lôi Hoa lắc đầu, chính cũng hiểu nỗi tại sao mình lại đáp ứng uống rượu với bé, nhưng đàng nào cũng đáp ứng rồi, đành uống vậy. Cuối cùng, Cao Lôi Hoa say. Nhiều năm rồi, mới được nếm lại tư vị say rượu. Hơn nữa là say bí tỉ. Say bất tỉnh nhân luôn. Mà ở bên cạnh Cao Lôi Hoa, cũng là người say, Tiểu Tam. tại mắt bé đỏ như mắt thỏ. - Người đâu, thu xếp cho ta và… và ấy , … gian phòng . Tiểu Tam vẫy tay kêu chủ quán, ý nàng là mỗi người gian phòng. Nhưng chủ quán lại hiểu nhầm. vẫy tay kêu tiểu nhị đến, sau đó thầm vài tiếng. Tiểu nhị gật gật đầu, sau đó nhanh chóng đem Cao Lôi Hoa và Tiểu Tam an bài vào ‘ gian phòng’. *****************. Cứ như thế, đêm trôi qua. Sáng sớm hôm sau. Cao Lôi Hoa mở mắt, cảm giác đầu đau như búa bổ sau cơn say rượu vẫn chưa hết. Túy thần thảo là danh bất hư truyền. Cao Lôi Hoa day day trán. ngờ mình lại say , hơn nữa còn say bí tỉ. Theo thói quen vươn tay hít thở. Rồi ngồi dậy. Ngay sau đó, mắt Cao Lôi Hoa trợn tròn. Bởi vì thấy được hình ảnh nên thấy. Ở phía bên phải, Tiểu Tam xinh đẹp vừa ngủ say vừa mút ngón tay. Lập tức, Cao Lôi Hoa nhìn quần áo mình theo bản năng! toong rồi! Cao Lôi Hoa cảm thấy đầu mình như sét đánh giữa trời quang! Bởi vì thấy quần áo mình cực kỳ, cực kỳ bừa bộn! Lúc này trong đầu Cao Lôi Hoa lên vô số trường hợp trong các bộ phim điện ảnh thường trình chiếu! Đầu tiên là hai người say, nam và nữ, cả hai say đến mơ hồ nên vào cùng gian phòng. Sau đó là chuyện cả hai cùng nhau tham khảo huyền bí của nhân sinh, sau đó công bố kết quả nghiên cứu xuyên đêm của mình cho cả thế giới biết. Tác phẩm: Đứa như thế nào mà có! ! là cầm thú như vậy chứ! Cao Lôi Hoa nhìn lại mình, quần áo lộn xộn có thể cho biết chuyện này vô cùng có khả năng xảy ra. Hoặc giả là cẩn thận cùng Tiểu Tam tham khảo triết lý vĩ đại nhất của nhân sinh … .. ….. - Ư? Cao đại ca, tỉnh rồi à? làm gì ở đây vậy? Lúc này Tiểu Tam cũng mơ màng tỉnh dậy, dụi dụi mắt nhìn Cao Lôi Hoa . - Tiểu,…Tiểu Tam. Cao Lôi Hoa nhìn quần áo lộn xộn người, sau đó quay đầu với Tiểu Tam: - Giữa chúng ta có xảy ra chuyện gì ? Cao Lôi Hoa lắp bắp . - Ủa? Chúng ta làm gì cơ? Tiểu Tam nghi hoặc nhìn Cao Lôi Hoa. Ánh mắt bé tràn đầy khó hiểu. - , ý là… hai chúng ta… sau khi say đó. có làm gì có lỗi với em ? Cao Lôi Hoa cũng biết sao cho tốt. Chỉ có thể bất đắc dĩ nhìn Tiểu Tam. - À, Cao đại ca, chẳng lẽ nghĩ giữa chúng ta xảy ra chuyện gì sao? Đôi mắt ranh mãnh của Tiểu Tam nhìn Cao Lôi Hoa, sau đó cười rộ lên: - Yên tâm Cao đại ca. Đêm qua em tỉnh hơn chút ít. Hơn nữa, xem, nhìn người em đó, có giống như xảy ra chuyện gì gì đó ? Quần áo em rất chỉnh tề, yên tâm , hai người say đến chết làm được gì cơ chứ? Tiểu Tam chỉ vào trang phục chỉnh tề như mới mặc vào của mình với Cao Lôi Hoa. - Hic~~ a, là suy nghĩ nhiều. Cao Lôi Hoa nhìn quần áo của Tiểu Tam còn chỉnh tề nhàng thở phào, dù sao tại trừ Tĩnh Tâm ra, muốn phụ trách thêm người phụ nữ nào nữa. Vả lại cảm giác của đối với Tiểu Tam cũng khá kỳ quái, giống như em , lại có phần giống bạn bè? Hoặc là thân thiết hơn chút? Nhưng dù sao với Tiểu Tam cũng có khả năng phát sinh ra chuyện gì được. - Cao đại ca à, ngày hôm qua ngại quá, để bồi em cả đêm. Phỏng chừng chị Tĩnh Tâm và mọi người ở nhà lo lắm. về trước , nếu chỉ sợ chị với mấy đứa lại kêu người tìm . Tiểu Tam uể oải với Cao Lôi Hoa. - Còn em? cùng với sao? Cao Lôi Hoa hỏi: - khó gặp mặt nhau, đến nhà chuyến . Lần trước tiếp đón chu đáo, lần này cho em thưởng thức tay nghề của ông này! - Cao đại ca, làm ơn , thấy em mới dậy chưa kịp trang điểm à? Chờ em trang điểm lại rồi đến nhà nha? Còn . Mau về trước . Còn là cho em thưởng thức tay nghề mà, về chuẩn bị à? Tiểu Tam ngồi giường cười . - Ừ, cũng đúng! Vậy được rồi. Cao Lôi Hoa gật đầu: - ở nhà chờ em đến, tý nữa cho em thưởng thức tuyệt kỹ nấu nướng của . Biết mình và Tiểu Tam phát sinh ra chuyện gì, Cao Lôi Hoa vẫy tay cười cười với Tiểu Tam: - rồi đó, em trang điểm sửa soạn nhanh lên rồi đến nhà đó. - Lại nữa! Em có phải là con nít đâu, em biết nhà của rồi, em đến. lo mà chờ em đó. Tay nghề của ở Vong Linh cốc em nếm rùi, lần này em rất mong chờ đó. Tiểu Tam ưỡn người cười . - Rồi! lời định. làm ngon chờ em đến. Cao Lôi Hoa chỉnh sơ lại quần áo mình, sau đó vuốt vuốt mái tóc lại, rồi kéo cửa phòng dọt ra ngoài. Tuy cùng Tiểu Tam phát sinh chuyện gì nhưng cũng ngủ với bé cả đêm! Cứ ra nhanh cho đỡ ngại. Chờ Cao Lôi Hoa ra, đột nhiên Tiểu Tam nằm giường thở dài. khẽ giơ tay phải lên, tay là sợi tóc bạc dài. lắc đầu, Tiểu Tam khó khăn đứng dậy. Thoáng sửa soạn lại, Tiểu Tam thẳng đến Học viện Ma Võ Thánh Peter mà tới nhà Cao Lôi Hoa. định đến nhà , mà muốn thẳng về đế quốc Băng Tuyết của mình. ‘Cao đại ca, nếu em gặp sớm tốt!’ Tiểu Tam cầm sợi tóc bạc cười khổ… … khỏi quán trọ, Cao Lôi Hoa đường hoàng thẳng tiến về nhà. Đồng thời cũng suy nghĩ xem nên giải thích với Tĩnh Tâm thế nào khi về nhà. Cao Lôi Hoa định dối với Tĩnh Tâm, nhưng phải giải thích sao cho ấy hiểu sai đây. - Ầm~ Ầm~! Mây đen cuồn cuộn cùng với hai tiếng nổ như sấm sét vang lên. Cao Lôi Hoa nghi hoặc ngẩng đầu lên, sau đó phát ra bầu trời Quang Minh đế quốc, từng đạo lôi quang đen sịt như rắn lượn lờ, gào rít trời. Cao Lôi Hoa híp mắt lại. ngờ lại là lôi quang màu đen, mà hắc lôi này cùng với Cao Lôi Hoa có quan hệ rất khó . Phải biết rằng Cao Lôi Hoa chính là Lôi thần, tất cả lôi điện đều có liên hệ đặc thù với . Nhưng hắc lôi này lại liên quan rất chi là ít. Cùng với đám lôi quang màu đen này, ở hướng rất quen thuộc với Cao Lôi Hoa bỗng xuất cột sáng mang theo lực lượng hắc ám dày đặc chiếu thẳng lên trời! Cao Lôi Hoa trợn tròn mắt. Đó là nhà Cao Lôi Hoa! - Trong nhà xảy ra chuyện sao? Cao Lôi Hoa nhíu mày. Chết tiệt, mình vừa khỏi nhà có đêm mà xảy ra chuyện gì thế? Sợ nhà mình gặp chuyện chẳng lành, Cao Lôi Hoa tăng tốc phóng về nhà! Trong chớp mắt, Cao Lôi Hoa lướt qua nửa đế đô, đứng trước cửa nhà mình. - Hà! Cao Lôi Hoa thở hơi, rồi chạy vào trong. Vừa vào trong cảnh tượng khiến phải phẫn nộ diễn ra! Trước của chính nhà mình, ngờ lại bị đống Thánh điện kỵ sĩ mặc áo giáp vây quanh! cũng biết, đám này là người của Quang Minh Thần Điện! - Mẹ nó! Quang Minh thần điện quên bài học lần trước sao? Hay là lần đó đủ? Cao Lôi Hoa cắn chặt răng, vậy đây ngại xử lý luôn Quang Minh Thần Điện đâu! Nếu người nhà mình bị tổn thương tí nào … cho đám Quang Minh Thần Điện uống trà đá với sếp Quang Minh thần của chúng luôn! Kỳ , lần này Cao Lôi Hoa cũng nghĩ sai rồi. Quang Minh Giáo hoàng quên cái ngày thảm sát lần trước ở thần điện. tại lão có nổi khổ được mà! Vốn Quang Minh đế quốc là nơi được chúc phúc của Quang Minh thần nhiều nhất, là nơi mà thần ban ơn, được gọi là địa phương Quang Minh thần phù hộ! Ở đây, tất cả tà ác đều phải tản nơi khác hết! Nhưng mà ngày hôm qua tại Quang Minh đế đô xuất cỗ năng lượng hắc ám! Mà quan trọng nhất là cỗ năng lượng này xuất tại chỗ mà Giáo hoàng cấm kỵ nhất-- Nhà của Cao Lôi Hoa!