CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA) - Truyền Thuyết Thánh Kỵ Sĩ (514c)

Thảo luận trong 'Sắc Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba)
      Chương 19: Vú em kiêu ngạo


      Mãi đến tối Cao Lôi Hoa mới nhớ được hết tên con của Tĩnh Tâm


      Hơn nữa, Cao Lôi Hoa còn phát ra rằng bọn chúng có rất nhiều điểm khác nhau thú vị.


      Ví dụ như đại công tử Saga có mái tóc đen cổ điển cùng với con ngươi cùng màu. Nhị công tử, Nguyệt Sư Na Na có chòm râu rất nam tính, về thằng bé Nguyệt Sư này, Cao Lôi Hoa cảm thấy rất hâm mộ, mới có mười hai tuổi bộ râu cực kì gợi cảm. (đến sau này Cao Lôi Hoa mới biết đó phải là râu). Còn thằng bé Rudolph đầu có đôi sừng giống như trong ác ma trong truyền thuyết. Còn đại tiểu thư Nguyệt Nhị kia có đôi tai dài nhọn giống như là tinh linh! Hơn nữa, “tân nhân” Kim Toa Nhi còn có cánh! Khặc Khặc! gia định lạ lùng.


      Trước bữa tối


      Tĩnh Tâm vẫn như cũ, im lặng như bức tượng. Nàng ôm tiểu hài tử Rudolph trong lòng. Tuy thế nàng vẫn thầm dùng “ngôn ngữ mắt” ra dấu cầu bọn trẻ chấp nhận thân phận của Cao Lôi Hoa.


      Tuy rằng ngoài mặt chúng có vẻ chấp nhận nhưng ngoại trừ nhị công tử có chòm râu “sexy”, hai đứa trẻ còn lại vẫn đối xử lạnh nhạt với Cao Lôi Hoa. Dường như cầu của Tĩnh Tâm bị chúng để ngoài tai.


      Sáng sớm hôm sau,


      Lạp Lạp Lạp


      “Hôm nay bầu trời quang đãng sáng sủa!”


      Cao Lôi Hoa thức dậy rất sớm, tự mình vào bếp chuẩn bị bữa sáng. Hồi trước, khi còn ở nhà của Vũ Hinh, Cao Lôi Hoa cùng Tiểu Lỵ Nhi đều dám ăn thức ăn của Vũ Hinh. Có lần bữa sáng của Vũ Hinh bị con heo ăn phải, nó lập tức phải nhập viện suốt tháng. Từ đó trở , bữa sáng đều được Cao Lôi Hoa chuẩn bị.


      Trong chốc lát, Cao Lôi Hoa làm xong năm phần ăn sáng cùng với hai phần sữa bột. Còn là sữa gì Cao Lôi Hoa cũng lắm, đó cũng chỉ là loại “sữa ăn liền”. Cuối cùng là món thịt nướng thích của tiểu tinh đáng , Slime.


      Sau khi làm xong, Cao Lôi Hoa cất bảy phần thức ăn vào trong nước ấm giữ cho nó nguội.


      “Mọi thứ đều chuẩn bị xong!” Cao Lôi Hoa khẽ nhìn cái đồng hồ ma pháp, vừa đúng sáu giờ sáng. Tháo tạp dề ra, liền biến thành quân nhân với khí thế mạnh mẽ. , phải quân nhân là bộ mặt khác của Cao Lôi Hoa.


      Đối với Cao Lôi Hoa, sáu giờ sáng mà còn ngủ là chuyện thể tha thứ. Nằm ườn giường làm cho con người trở nên ngu đần, ngoài ra còn làm cơ thể trở nên suy yếu. Nên cho dù ở đâu, Cao Lôi Hoa đều thức dậy trước sáu giờ. những thế những người sống chung với cũng đều phải “chịu khổ” theo. Sáu giờ sáng là lúc Cao Lôi Hoa điên cuồng nhât. Những kẻ đáng thương này sáu giờ sáng đều bị bắt thức dậy. Điều mà làm cho mọi người đau khổ nhất là việc Cao Lôi Hoa dậy sớm phải do muốn rèn luyện mà nó trở thành bản năng của . loại bản năng được trui rèn từ khi còn ở khu huấn luyện của tiểu binh mà thể ngày ngày hai có được.


      - Hoéttttttt!!


      Cao Lôi Hoa lấy cái còi “ác bá” của mình ra thổi.


      - Kéeeet!


      Cao Lôi Hoa mở cửa phòng của nhị công tử Nguyệt Sư ra hét lớn:


      - Rởi giường!


      - huh!


      Nguyệt Sư dụi dụi hai con mắt nhìn cái đồng hồ ma pháp ở đầu giường :


      - Mới có sáu giờ, cho ta ngủ thêm chút !


      Xoẹt!


      Nguyệt Sư cảm thấy chính giường của mình bị kéo ra!


      - Phịch!


      Nguyệt Sư rớt xuống dưới đất.


      - Rời giường!


      Tiếng của Cao Lôi Hoa như sấm rền bên tai Nguyệt Sư. Sau đó, Cao Lôi Hoa ra, mở cửa căn phòng tiếp theo. Ba thanh như cũ đồng dạng vang lên.


      - Xoẹt! Xoẹt! Phịch!


      Sau đó lại là tiếng sấm của Cao Lôi Hoa:


      - Rời giường!


      Trong vòng năm phút, ngoại trừ hai người bị đụng tới là tiểu hài tử Rudolph and bé Kim Toa Nhi, tất cả những người khác đều bị Cao Lôi Hoa cưỡng ép thức dậy.


      Ngay cả Tĩnh Tâm cũng có thoát, tuy chăn của nàng bị lật lên nhưng mà vẫn bị đánh thức.


      Cứ như thế, Tĩnh Tâm, đại tiểu thư Nguyệt Nhị, đại công tử Saga, nhị công tử Nguyệt Sư đều bị ép đứng trước mặt Cao Lôi Hoa.


      Người đầu tiên tỏ ra bất mãn là đại công tử Saga, vốn thích tên công tử bột này:


      - Ngươi muốn cái gì? Mới có sáu giờ sáng đánh thức tất cả chúng ta dậy rồi bắt ra đây để làm gì?


      Đại tiểu thư Nguyệt Nhị cũng hung hăng liếc xéo Cao Lôi Hoa. Ngay cả nhị công tử Nguyệt Sư cũng tỏ ra hơi bất mãn nhìn Cao Lôi Hoa.


      Chỉ có Tĩnh Tâm dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn .


      - Nghe đây!


      Cao Lôi Hoa hướng tới bốn người :


      - Kể từ ngày hôm nay, mọi người đều phải dậy lúc sáu giờ sáng. Ta muốn ngày nào cũng phải đánh thức mọi người.


      - Khoan! Ngươi đúng là ngu ngốc!


      Saga lạnh lùng phản bác rồi xoay người chạy lên lầu.


      - Hây!


      Cao Lôi Hoa hít sâu hơi:


      - Ta chỉ lần, ta nhắc lại lần thứ hai.


      mạnh mẽ thở ra, luồng khí mãnh liệt bắn về phía Saga.


      Khí thế bậc bảy của Cao Lôi Hoa đạt tới mức độ khủng bố. Bị khí thế của Cao Lôi Hoa trấn áp, Saga liền cảm thấy di chuyển khó khăn, ngay cả xoay người cũng dễ dàng gì, nhưng vẫn quật cường nhìn chằm chằm vào Cao Lôi Hoa.


      - Trở về lại vị trí cũ!


      Cao Lôi Hoa thản nhiên :


      - Nếu đây là ở trong quân đội cháu chết lần.


      Lúc này, Cao Lôi Hoa tạo ra cho chúng cảm giác sợ hãi: “Nếu mình ngoan ngoãn nghe lời, có thể xử lý mình ngay tại chỗ.”


      - Được rồi ngươi muốn làm gì!


      Cảm nhận được khí thế hùng mạnh của Cao Lôi Hoa, Saga bất mãn quay trở lại rồi thản nhiên hỏi.


      - Bây giờ là sáu giờ hai mươi, tất cả mọi người hãy chuẩn bị quần áo cho tốt. Từ hôm nay trở , mỗi buổi sáng chúng ta đều ra ngoài chạy bộ.


      Cao Lôi Hoa ra lệnh cho tất cả mọi người.


      - Chạy bộ?


      Nguyệt Nhị gần như điên cuồng gào lên:


      - Ngươi gọi là Cao Lôi Hoa à?


      - Cháu có thể gọi ta như vậy nhưng ta thích được gọi là vú em hơn.


      Cao Lôi Hoa thản nhiên trả lời (siêu cấp biến thái)


      - Tùy ý ngươi vậy!


      Nguyệt Nhi dùng cái giọng gần như rống hỏi:


      - Ngươi biết à? Ta là ma pháp sư! MA PHÁP SƯ! Ta cần phải chạy cái gì hết! Ta là ma pháp sư, chỉ cần minh tưởng cho tốt là được. Ngươi có hiểu ? Còn nữa, chẳng lẽ ngươi biết là đàn ông được tự tiện vào phòng của phụ nữ? (ta thích)


      - sai! Đây là vấn đề sao?


      Cao Lôi Hoa thản nhiên trả lời.


      - phải là vấn đề của ta mà là ý kiến của ta.


      Nguyệt Nhi bình tĩnh, kiểm chế kích động :


      - Ma pháp sư cần rèn luyện thân thể giống như võ sĩ!


      - Ý kiến bị bác bỏ


      Cao Lôi Hoa thoải mái phản đối.


      - Tất cả hãy chuẩn bị, năm phút sau thời gian rèn luyện bắt đầu.


      xong, Cao Lôi Hoa xoay cửa ra:


      - Ta chờ các ngươi trong vòng năm phút. Năm phút sau, tập hợp ở trước cửa. Còn nữa….


      Cao Lôi Hoa đột nhiên quay đầu hướng về Nguyệt Nhi :


      - Ngươi còn bé lắm, ta tạm thời chưa có hứng thú!


      - Mẹ!


      Nguyệt Nhi nhìn thấy bộ dáng của Cao Lôi Hoa, nàng thở hồng hộc đứng bên cạnh Tĩnh Tâm phàn nàn:


      - sao lại làm như thế? là cái gì của chúng ta, dựa vào cái gì mà ép buộc chúng ta. Chúng ta cần , hãy đuổi !


      Tĩnh Tâm vẫn im lặng gì, nàng nhìn theo bóng dáng của Cao Lôi Hoa ở xa xa, môi khẽ mấp máy rồi đột nhiên bật cười. Sau đó, nàng bắt đầu thay bộ đồ kiếm sĩ, còn mặc thêm trang phục thể thao.


      Tại sao tất cả phụ nữ đều sinh ra hài tử khá giống nhau? Ta xác định được cảm giác ban đầu của ta về Tĩnh tâm là đúng. He he, con người mà, mọi người chắc cũng nhận ra. Con của Tĩnh Tâm cùng chủng tộc? vậy là đủ hiểu.

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba)
      Chương 20: Cuộc sống là vận động


      - Mẹ!


      Đại công tử Saga nhìn Tĩnh Tâm với ánh mắt khó hiểu, nghĩ ra tại sao Tĩnh Tâm lại đồng ý với hành vi của vị công tử bột kia.


      Tĩnh Tâm ăn mặc chỉnh tề xong lạnh lùng nhìn ba người con. Sau đó nàng đưa ra ba ngón tay ý là còn ba phút nữa, liền quay mặt nhìn ra cửa buồn nhìn lại.


      Địa vị của Tĩnh Tâm trong lòng bọn trẻ là thể thay đổi, tuy rằng bọn chúng quá “ thích” việc này nhưng trong vòng ba phút chúng cũng ăn mặc chỉnh tề ra cửa, trong lòng vẫn vui.


      Cao Lôi Hoa lẳng lặng đứng ở cửa, dựa vào cánh cửa đưa ánh mắt hướng về phía mặt trời. cũng ngờ là chính mình vừa rồi hành động giống như là hồi còn ở tại nhà của Vũ Hinh. Thói quen bắt tất cả mọi người rời giường lại lập lại mà quên mất rằng ở dị giới. Hắc hắc, vừa thưởng thức ánh nắng mặt trời bên , Cao Lôi Hoa vừa nhớ về vị thiếu phụ xinh đẹp Vũ Hinh.


      Mỹ nữ kiếm sĩ Tĩnh Tâm bước ra trước cửa, nàng gì đứng lẳng lặng bên ngắm nhìn ánh nắng chiếu xuống mặt của Cao Lôi Hoa, hình ảnh của giống như người ấy, hùng mạnh nhưng mất tiêu sái tuấn tú dưới ánh nắng ban mai.


      Đến khi Cao Lôi Hoa phục hồi tinh thần thấy Tĩnh Tâm cùng bọn trẻ đứng trước mặt . Tĩnh Tâm nhàng cười với Cao Lôi Hoa.


      - Đến đông đủ rồi à?


      Cao Lôi Hoa nhàng cười lại:


      - Cuộc sống là vận động.


      Tiếp theo, Cao Lôi Hoa hét lớn:


      - Tốt lắm, bước đầu tiên của tập luyện là chạy bộ! Bất kể mọi người làm nghề gì, kiếm sĩ hay là pháp sư, chạy bộ đối với tu vi của mọi người đều tốt cả! Bây giờ bắt đầu từ đây chạy dọc con đường này đến đầu đường rồi lai chạy về.


      Cao Lôi Hoa tay chỉ vào cái bảng hiệu đường hét to.


      - Sặc.


      Nghe xong, sắc mặt của Nguyệt Nhị trở nên tái nhợt. Nàng là ma pháp sư a, làm gì có thể lực tốt như thế?


      Ngay cả Saga, sắc mặt cũng có chút vừa lòng.


      Nhưng mà lúc này Cao Lôi Hoa chạy dẫn đầu phía trước, còn quay đầu lại nhìn Saga khích:


      - Ngươi phải ta là công tử bột sao? Vậy đến đây dùng thực lực của mình chứng minh . Nếu ngươi thể kiên trì đến vậy ngươi ngay cả công tử bột cũng bằng!


      - Ta thua loại công tử bột như ngươi.


      Saga cắn răng cố gắng chạy theo sát Cao Lôi Hoa.


      Tĩnh Tâm trong mắt lên tia kì lạ, thể tin được là tên Cao Lôi Hoa này có thể khích tướng được Saga.


      Bên cạnh, Nguyệt Nhi cũng cắn chặt răng theo sau, nàng cũng muốn bị bại bởi thể loại “công tử bột vú em” này.


      - Mẹ, chúng ta cùng bắt kịp ba thôi!


      Nhị thiếu gia Nguyệt Sư nhàng cười lộ ra vẻ đôn hậu, trong mắt cậu bé lên tia vui thích.


      Tĩnh Tâm nhàng gật đầu rồi chạy theo sau!


      Sáng sớm mới hơn sáu giờ đường cái , mọi người đều rất kinh ngạc , ở đường gã “công tử bột” rất có khí phách nam nhân chạy bộ. Theo sau , nam nữ cắn răng, đầu xì khói, mắt hung hăng rượt theo . Sau nữa là mỹ nữ cũng là Đại Kiếm Sư Tĩnh Tâm cùng đứa con của nàng là Nguyệt Sư theo sát ba người đằng trước.




      . Chỉ lát, cả nhóm chạy hết cây số.


      Cao Lôi Hoa mặt mũi vẫn như bình thường, thở hơi đều đặn mỉm cười đứng ở đích. Ở bên cạnh là Saga thở phì phò , ánh mắt đắc ý liếc nhìn Cao Lôi Hoa, phía bên kia,Nguyệt Nhị thân là ma pháp sư muốn nôn mửa nhưng mà nàng chưa ăn sáng , nôn mãi cũng chỉ có chút mật xanh mật vàng thôi.


      Tĩnh Tâm cũng nhàng đứng bên, nàng là Đại Kiếm Sư , khoảng cách nhoi đó làm khó được nàng.


      Điều làm Cao Lôi Hoa vui nhất là vị công tử thứ hai với dáng vẻ “sexy” Nguyệt Sư ngờ cũng nhàng chạy xong cây số đầu tiên.


      - tồi, mọi người có tiềm lực tốt, đương nhiên là ngoại trừ Nguyệt Nhị


      Cao Lôi Hoa ngắm nhìn ánh mắt hóa điên của Nguyệt Nhị cười:


      - tại, xem bộ dáng của Nguyệt Nhị như vậy, chúng ta nghỉ năm phút rồi chạy về!


      Cao Lôi Hoa lộ ra ánh mắt “tiểu nhân” của mình.


      - Ha!


      Nghe được nghỉ ngơi, Saga đặt mông ngồi sang bên, Tĩnh Tâm cùng Nguyệt Sư cũng tìm chỗ ngồi xuống. Bên kia, Nguyệt Nhị muốn mửa cũng được. Buổi sáng bụng nàng còn trống rỗng, muốn mửa cũng chỉ ra được mật vàng.


      Cao Lôi Hoa cũng ngồi xuống để nghỉ ngơi vì hiểu được rằng nếu ngồi xuống, muốn đứng lên chạy về là việc khó khăn ! Hắc hắc!


      Năm phút trôi qua rất nhanh!


      Cao Lôi Hoa vỗ tay tiếng cười:


      - Tốt lắm, mọi người hết thời gian, chúng ta phải về ăn sáng thôi.


      - Này, sao mau thế. Bên kia Nguyệt Nhị vẫn còn chưa mửa xong mà!


      - Đương nhiên rồi, năm phút đồng hồ trôi qua rất nhanh mà !


      Cao Lôi Hoa mỉm cười rồi nhìn về phía Nguyệt Nhị, vị tiểu hùng, rồi lắc lắc đầu, xem ra kêu vị tiểu thư này chạy về còn khó hơn là heo biết bay.


      Cao Lôi Hoa tới bên cạnh Nguyệt Nhị, bất ngờ vác nàng lên lưng.


      - Ngươi, ngươi muốn làm gì?


      Nguyệt Nhị khẩn trương kêu lên.


      Cao Lôi Hoa hề để ý đến Nguyệt Nhị lưng, quay đầu lại nhìn Saga hỏi:


      - Thế nào cậu bé. tại ta cõng người chúng ta lại tiếp tục chạy! Tất cả mọi người, chạy về ăn sáng thôi.


      Hét lên xong, Cao Lôi Hoa lưng cõng Nguyệt Nhị như tên rời cung chạy thẳng về nhà.


      - Ặc, có gì mà cười!.


      Saga khổ sở đứng lên,nghỉ ngơi có lúc mà chân mình giống như đeo chì! Tuy nhiên nhìn thấy Cao Lôi Hoa chạy như gió, Saga hung hăng cắn chặt răng chạy theo!


      -Mẹ, con thấy thực là có thâm ý!.


      Nhị công tử Nguyệt Sư khẽ cười lắc lắc chân, cũng cảm thấy chân mình như đeo chì.


      - Chúng ta cũng chạy theo thôi!


      Tĩnh Tâm nhàng cười rồi cùng Nguyệt Sư chạy theo!




      - Tốt, tồi, từ hôm nay trở , tất cả chúng ta tập thành thói quen này, cứ cách mỗi tuần, đoạn đường tăng thêm cây số, hắc hắc.


      Nhìn thấy ba người thở hổn hển ra hơi, Cao Lôi Hoa đắc ý cười.


      Lần này, ngay cả Tĩnh Tâm cùng Nguyệt Sư giận ói ra máu. Sau khi nghỉ ngơi năm phút, cả Tĩnh Tâm và Nguyệt Sư toàn bộ hai chân đều như hóa đá, sau đó khi bắt đầu chạy lại là khó khăn. Vốn thực lực của Tĩnh Tâm, chạy vài cây số cũng mệt như thế, nhưng hôm nay, nàng quả là mệt!


      - Tốt lắm, mọi người nghỉ ngơi lát, điều hòa hô hấp lại.


      Cao Lôi Hoa cười cười :


      - Kỳ buổi sáng chạy bộ cần phải chạy nhanh như thế, chạy quá nhanh trái lại tốt. Sáng sớm chạy bộ phải chậm rãi thoải mái mới được.


      - Ngươi!


      Đại công tử Saga chỉ vào Cao Lôi Hoa cả nửa ngày ra được lời.


      Nghỉ ngơi lúc Cao Lôi Hoa mới lên lầu gọi hai tiểu hài tử cùng Sử Lai Mỗ dậy rồi bế xuống gác.


      - Mọi người đều có thể ăn sáng được rồi. Sau khi vận động mạnh nên ăn thức ăn nhiều dầu mỡ nên ta hấp ít cháo mọi người, nếm thử xem.


      Cao Lôi Hoa bưng những thứ chuẩn bị từ sáng sớm ra.


      Ba đứa đáng thương hai tay run rẩy bưng bát cháo lên ăn.


      Nhìn Cao Lôi Hoa, cả ba đứa đồng thời liếm liếm miệng, cái này là vì thức ăn đủ cộng thêm cháo mà Cao Lôi Hoa làm thực là rất ngon ! nhưng trong lòng bọn họ rất khâm phục tay nghề của Cao Lôi Hoa.


      - Còn muốn nữa sao?


      Cao Lôi Hoa nhìn mấy đứa , rồi sau đó chỉ về cái nồi :


      -Trong đó còn ít, ai muốn tự mình lấy nhé!

    3. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba)
      Chương 21: Bình sữa- Phát minh vượt thời đại


      Sau khi mọi chuyện xong, gần như là 7 giờ hơn.


      Con trai cả Saga và Nguyệt Sư cùng Nguyệt Nhị đều là học sinh của Học viện Ma Võ Thánh Peter, sau khi dùng cơm xong, ba đứa đáng thương kéo thân mình mệt mỏi về trường.




      Ở cửa, Cao Lôi Hoa lộ ra nụ cười tươi như mặt trời, bắt đầu vẫy tay về hướng ba đứa đáng thương.


      -Phù !




      Cao Hoa Lôi cười nhàng. Nhìn bọn ra xa, mới về phòng, sau đó cẩn thận đỡ Kim Toa Nhi từ trong lòng Tĩnh Tâm, tiếp theo dùng chiếc muỗng cho nó uống sữa.




      Nhìn thấy chiếc chén đựng sữa lớn này, Cao Lôi Hoa lập tức cảm thán! Đây quả là dị giới!


      Ngay cả cái bình sữa cũng có! Để trẻ con ăn như thế phiền toái !


      Nếu tại có cái bình sữa tốt, Cao Lôi Hoa nhàng suy nghĩ lại, sau đó ngẩng đầu nhìn Tĩnh Tâm phía đối diện.


      Lúc này Tĩnh Tâm ôm Rudolph, cẩn thận từng li từng tí cho nó uống sữa.


      Ánh mắt Cao Lôi Hoa nhìn chăm chú vào ngực Tĩnh Tâm, hai mắt chăm chăm hề chớp cái.


      Tĩnh Tâm dường như cũng cảm thấy ánh mắt của Cao Lôi Hoa, nàng ngẩng đầu nhìn thẳng ánh mắt của Cao Lôi Hoa, trong đôi mắt ngọc bích ấy đầy vẻ nghi hoặc.




      -Cái kia, Tĩnh Tâm.




      Cao Lôi Hoa chỉ về phía ngực Tĩnh Tâm :


      - có biết trẻ cần sữa mẹ như thế nào ? Phải biết rằng sữa mẹ là thứ trẻ sau khi sinh rất cần đó. Trong sữa mẹ có chứ ít kháng thể thiết yếu, có thể giúp trẻ tăng cường sức đề kháng rất lớn.




      Tĩnh Tâm đưa mắt nhìn xuống ngực mình, ngẩng đầu lên nhìn tiểu Lôi cười cười, sau đó chỉ chỉ vào ngực mình, nhàng lắc đầu.


      - có sữa sao?


      Cao Lôi Hoa hỏi.




      Tĩnh Tâm nhàng gật đầu, khóe miệng giật giật.


      - Sao lại như vậy ?




      Cao Lôi Hoa thể tin được :


      - Bầu vú to lớn, vểnh cao, mượt mà. Tướng như vậy quả là cực phẩm trong các loại vú, tuyệt đối là loại vú có sữa dồi dào dinh dưỡng!




      Thế nào lại có nhỉ? Chẳng lẽ là ăn uống đủ dinh dưỡng


      Nhìn bộ ngực hấp dẫn của Tĩnh Tâm, bệnh nghề nghiệp của Cao Lôi Hoa thốt ra, cũng chẳng cần biết những lời này giảng giải trước mặt nữ nhân có hiệu quả gì.




      Mặt Tĩnh Tâm hơi đỏ chút, lời Cao Lôi Hoa là gây chút tổn thương. Nếu là người khác như vậy, e rằng sớm bị TĨnh Tâm kiếm chém bay. Nhưng mà lúc Cao Lôi Hoa giảng giải tia tà niệm, điều này từ giọng của Cao Lôi Hoa có thể nghe ra được.




      - Tĩnh Tâm, buổi tối ta nấu nồi canh gà cho . Vú của như vậy mà có sữa tức là dinh dưỡng đủ! Phải bồi dưỡng tốt, đứa thể có sữa mẹ. Như vậy tốt đối với phát triển về sau của nó.




      Cao Lôi Hoa cực kỳ bình tĩnh với Tĩnh Tâm.




      Những lời này của Cao Lôi Hoa lại làm cho vẻ mặt lạnh như băng của Tĩnh Tâm biến thành hồng hồng như quả taó.


      Tuy nhiên xem ta tạm thời vẫn rất cần bình sữa.




      Cao Lôi Hoa vừa dùng thìa bón cho đứa trong ngực mình uống. vừa nhàng cảm khái.


      Nếu tại dị giới có bình sữa, vậy , vị vú em này, “ phát minh “ ra bình sữa- vậy phẩm vượt thời đại.


      Vừa bồng Kim Toa Nhi, trong đầu Cao Lôi Hoa cũng triển khai kế hoạch thiết kế bình sữa.




      Thế giới này xuất đồ gốm, cách khác là thân của bình sữa này thành vấn đề. Nếu làm được cũng có thể chọn gỗ làm thân bình.


      tại chủ yếu chính là núm vú cao su của bình sữa, cái này ở thế giới cơ bản đều là nguyên liệu nhân tạo thành, ở thế giới này thể tìm ra loại đồ vật này được. Tuy nhiên, núm vú cao su cầu nguyên liệu cũng sao, chỉ cần có thể mềm mại co dãn nên cơ bản cũng có nguyên liệu thay thế.




      Sau khi Tĩnh Tâm cho Rydolph ăn sáng xong, ngẩng đầu nhìn về phía Cao Lôi Hoa.


      Lúc này nàng phát trong lòng Cao Lôi Hoa, bé Kim Toa Nhi cũng ngủ, mà Cao Lôi Hoa vẫn mực bắt chước bà mẹ cho con ăn tiếp, dù bé Kim Toa Nhi ngủ say vẫn có thể tiếp tục uống sữa.


      Khóe miệng Tĩnh Tâm giật giật, nàng tới bên người Cao Lôi Hoa vỗ .


      - A?




      Cao Hoa Lôi phản ứng lại, nhìn Tĩnh Tâm đứng bên cạnh người .


      Đôi mắt Tĩnh Tâm như với , Cao Lôi Hoa thực dễ dàng hiểu ý tứ của Tĩnh Tâm “ suy nghĩ cái gì?”.


      - A, đúng rồi, Tĩnh Tâm.


      Cao Lôi Hoa ngẩng đầu lên :


      - Nơi này có loại nguyên liệu nào mềm mại, nhưng cũng có độ co giãn hay ? tóm lại là cắn lên tựa như cắn đầu vú đó?


      Tĩnh Tâm trừng mắt nhìn, co dãn? Còn muốn khi cắn giống như là cắn lên vú! Tuy nhiên nhìn bộ dạng rất chân thành của Cao Lôi Hoa, Tĩnh Tâm liền nhàng gõ trán suy nghĩ.


      Co dãn? Mềm mại? Cảm giác? Cái gì có thể hội tụ dạng này? Tĩnh Tâm nhìn trán nhíu nhíu mày cố gắng nghĩ.


      - Quên , thể nhớ ra đừng nghĩ nữa. cũng phải là cái gì quan trọng đâu.


      Cao Lôi Hoa nhìn thấy bộ dáng Tĩnh Tâm cau có mặt mày liền ,


      Đột nhiên, Tĩnh Tâm vỗ vỗ bàn tay thon ! Sau đó ý bảo Cao Lôi Hoa ôm đứa bé cùng nàng.


      Tĩnh Tâm ôm Rudolph lên sau đó ra ngoài cửa, Cao Lôi Hoa ôm Kim Toa Nhi theo sau Tĩnh Tâm, đến phòng binh khí của Tĩnh Tâm.


      Khóe miệng Cao Lôi Hoa giật giật, phòng binh khí, Tĩnh Tâm muốn mang đến nhìn cái gì?


      Chỉ chốc lát sau, Tĩnh Tâm liền chỉ lên chiếc hộp giá cao vẫy vẫy tay với Cao Lôi Hoa.


      - Cái này?


      Cao Lôi Hoa lấy từ hộp ra hỏi.


      Tĩnh Tâm khẽ gật đầu, ý bảo Cao Lôi Hoa mở ra nhìn xem.


      Cao Lôi Hoa mở hộp ra phát bên trong ngờ là cây trường tiên thô to như gậy, trường tiên dài ước chừng mười thước này là gân của loại động vật biết tên.


      Cao Lôi Hoa nhìn nhìn tên vật phẩm cạnh hòm: Gân của Ngưu long lục giai- thuộc họ Á long, co dãn tuyệt hảo, đao kiếm thể thương tổn, là nguyên liệu tốt nhất để làm tiên(roi).


      - Ha ha!


      Cao Lôi Hoa cầm đoạn gân rồng to này, cười hai tiếng! Đây quả thực là nguyên liệu làm núm vú cao su tốt nhất !


      Gân rồng to như cây côn này là nguyên liệu còn tốt hơn mấy lần so với cao su để làm núm ví ở địa cầu! Đúng là trời sinh ra nó để làm núm vú cao su! Chỉ cần sau khi tái xử lý, tạo ta hình dáng núm vú cao su, cuối củng đặt lên bình gốm, chính là cái bình sữa đơn giản rồi!


      Nhìn Cao Lôi Hoa vui vẻ, hài lòng, Tĩnh Tâm cũng nhàng mỉm cười.


      có nguyên liệu, Cao Lôi Hoa lại đặc chế ra vài cái bình sữa,sau đó liền ở lì trong phòng bắt đầu chế tạo bình sữa.




      Được xưng là đao kiếm thể thương tổn, nhưng gân ngưu long cũng khác gì đậu hũ trong tay Cao Lôi Hoa, kẻ có thể thoải mái đâm thủng da của siêu cấp ma thú. Cao Lôi Hoa cẩn thận điêu tạo ra vài cái giống núm vú cao su, sau đó đâm thủng lỗ ở đầu vú, cuối cùng lắp núm vú cao su vào bình gốm! Vài cái núm vù như vậy chiếm nguyên liệu nhiều lắm. Cái trường tiên (roi dài) dài hơn mười thước kia nhìn qua cũng có gì khác so với trước.




      bao lâu, cho “ ra lò” vài chiếc bình sữa đơn giản.




      Nhìn sáu cái bình sữa xếp thành hàng, Cao Lôi Hoa liền sinh ra cảm giác thỏa mãn mãnh liệt trước nay chưa hề có.




      Tuy vài cái bình này có chút khó coi nhưng cực kỳ có tác dụng!




      Cứ như vậy, sái bình sữa này được xưng là Bình sữa Cao tộc version1 ( Bình sữa do họ Cao đời thứ nhất). về sau, mỗi cái bình này đều có giá triệu kim tại dị giới, chúng xuất mang tới tiến bộ vượt thời đại cho nghiệp trông trẻ ở thế giới này. Hơn nữa, bình sữa này mang lại cho Cao Lôi Hoa vô số tài phú…

    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba)
      Chương 22: Quang Minh kỵ sĩ cấp sáu


      Sau giờ ngọ, ánh nắng tươi sáng.


      Cao Lôi Hoa lần đầu tiên làm bình sữa cũng thực là thành công, tuy rằng vài cái bình có hình dáng được tốt lắm, nhưng cũng rất hữu dụng.


      tại, Rudolpli cùng Kim Toa Nhi mỗi đứa bình thoải mái bú. Mà ngay cả hoàng kim Slime cũng ôm lấy cái bình sữa lớn ra sức bú.


      Nhìn Slime hoàng kim, Cao Lôi Hoa nhàng cười, cũng biết lúc ấy vì sao mà mang nó theo. Càng hiểu sao Slime cũng nguyện ý theo .


      Dưới ánh mặt trời.


      Cao Lôi Hoa nhàng ôm hai đứa bé cùng Slime, ngồi mặt cỏ, dựa vào cây to, thích cái cảm giác hạnh phúc bên những đứa trẻ này.


      Từ miệng Cao Lôi Hoa, nhàng nổi lên đoạn nhạc, rất , nhưng cũng rất dễ làm cho người ta say mê.


      - Hãy ngắm nhìn những ngôi sao băng nhảy múa bầu trời.


      Chúng là lộng lẫy.


      Lúc này trời đêm xinh đẹp.


      Tôi ôm bạn, đưa bạn tới những giấc mơ hạnh phúc...


      Khúc hát ngắn, cũng rất êm ái. Cao Lôi Hoa ngừng lại, lần nữa cất tiếng ca.


      Ánh mắt Cao Lôi Hoa lúc đó nhìn về phương xa.


      Có lẽ, tại thế giới xa xôi kia, có bé cũng đợi đến để nghe hát lên đoạn ca khúc bình thường nhưng êm tai này.


      Tĩnh Tâm im lặng ngồi bên cạnh Cao Lôi Hoa, làn gió thổi qua mái tóc dài của nàng. Tay của nàng nhàng vuốt mái tóc ra sau đầu.


      Cảnh tượng như vậy, làm cho Cao Lôi Hoa bất chợt nghĩ đến cảnh tương tự trong quá khứ ở địa cầu .


      Cũng giống thế này, đều ở dưới tàng cây, Vũ Hinh lẳng lặng ngồi thảm cỏ bên canh , nghe kể cho tiểu Lỵ Nhi bé bỏng những câu truyện thiếu nhi thơ mộng.


      biết vì sao, Cao Lôi Hoa đột nhiên nghĩ ra câu, lời thoại kinh điển: "Nguyện cho giây phút này trở thành vĩnh hằng."


      Thùng thùng!!


      Lúc này, loạt tiếng đập cửa nhàng phá tan im lặng trong nháy mắt.


      - Ồ? giữa trưa, bọn ở học viện, ai đến thế nhỉ ?


      Cao Lôi Hoa nghi hoặc tiếng.


      Tĩnh Tâm nhàng đứng lên, phủi phủi áo quần chuẩn bị ra mở cửa.


      - Tôi đến đây.


      Cao Lôi Hoa khẽ cười tiếng, nhàng đem hai đứa bé đặt vào lòng Tĩnh Tâm, sau đó về phía cửa.


      Mở cửa lớn ra, Cao Lôi Hoa nhìn ra ngoài cửa.


      Thấy gã đàn ông trững trạc mắt xanh ước chừng ba mươi tuổi đứng ở cửa. Nam tử nhìn Cao Lôi Hoa sửng sốt chút, sau đó lùi bước nhìn biển số nhà, sau đó lại tiến lên hỏi:


      - Xin hỏi, đây có phải là nhà của tiểu thư Tĩnh Tâm ?


      - Ồ, đúng nhà rồi.


      Cao Lôi Hoa nhàng gật gật đầu:


      - tìm Tĩnh Tâm à?


      - Vâng!


      Nam tử lên tiếng :


      - Xin hỏi, là thế nào với Tĩnh Tâm?


      - Tôi à ?


      Cao Lôi Hoa khẽ cười :


      - Tôi chỉ là người Tĩnh Tâm nhờ tới chăm sóc mấy đứa thôi.


      - À?


      Nam tử ràng nhàng thở ra, sau đó hướng về Cao Lôi Hoa thi lễ:


      - Thất lễ quá, xin tự giới thiệu. Tôi là quang minh kỵ sĩ cấp sáu Luke.


      - A, mời vào đây.


      Cao Lôi Hoa mỉm cười, nhưng cũng tên mình với Luke.


      Nhưng Luke để ý, nhàng cười bước vào sân.


      Trong sân , Tĩnh Tâm nhàng ôm hai đứa , đôi môi chu lên cái, dường như là hát, nhưng lại nghe thấy thanh nào.


      Kỳ , qua mấy ngày ở cùng, Cao Lôi Hoa cũng biết số chuyện.


      Tĩnh Tâm, có khả năng . Cao Lôi Hoa từ xa nhìn vị kiếm sĩ xinh đẹp này. Nàng rất mỹ lệ, tuy rằng tinh cách có điểm lạnh lùng, nhưng cái lạnh như băng đó cũng giảm bớt xinh đẹp của nàng, ngược lại làm cho nàng đạt đến cái đỉnh cao của cái đẹp. Làn gió thổi qua, mái tóc dài màu lam của nàng múa theo gió. Nàng, trông như tinh linh trong băng tuyết, lạnh như băng nhưng lại vô cùng xinh đẹp.


      Có lẽ, trời cao công bằng. Trời cao mang cho nàng xinh đẹp hơn đời, nhưng cũng lấy năng lực ngôn ngữ của nàng.


      - Tĩnh Tâm.


      Tên nam tử kia tới trước mặt nàng, nhàng kêu tiếng.


      Tĩnh Tâm ngẩng đầu lên, nụ cười mặt nhanh chóng thu lại. Sau đó nàng nhàng chỉ chỉ bên, ý bảo Luke có thể ngồi xuống.


      Luke nhàng ngồi xuống bên:


      - Tĩnh Tâm, ta, ta nghe mấy đứa của nàng nàng trở lại, ta liền tới đây ngay.


      Tĩnh Tâm có phản ứng gì, nàng nhàng đổi vị trí hai đứa .


      Luke thâm tình nhìn Tĩnh Tâm như trước:


      - Tĩnh Tâm, gần đây nàng có khỏe ...


      ***********************


      Nhìn Tĩnh Tâm cùng Luke mặt cỏ, Cao Lôi Hoa khẽ thở dài. Tĩnh Tâm đúng là Tĩnh Tâm, mấy ngày qua Cao Lôi Hoa lại có ý hay vô tình đem hình tượng của nàng cùng Vũ Hinh hợp lại. Cao Lôi Hoa biết mình có cảm giác gì đối với Tĩnh Tâm, quá thực tế, hai người mới biết nhau có hai ngày.


      Có lẽ, Cao Lôi Hoa cho rằng mình có lẽ là đem hình bóng Vũ Hinh gắn cho Tĩnh Tâm!


      Nhìn hai người mặt cỏ, Cao Lôi Hoa nhàng cười, về phía hai người.


      Bất kể thế nào, cũng tốt, thay thế cũng vậy! Cao Lôi Hoa tại chỉ biết là mình rất ấn tượng về Tĩnh Tâm! Bất kể là thế nào, có phải hay , cũng khác nhau mấy. Mà tên quang minh kỵ sĩ tuấn trước mắt này hiền nhiên rất có tình cảm đối với Tĩnh Tâm! khi vậy, Cao Lôi Hoa liền mặt dày chuẩn bị đem "tinh địch" bóp chết trong trứng nước!


      Chính là, dường như Cao Lôi Hoa nghĩ tới, mới chính là người tới sau, phải bóp chết chính là người khác bóp chết mới đúng.


      Trước ánh mắt ngơ ngác của Luke, Cao Lôi Hoa thoải mái ngồi xuống bên cạnh Tĩnh Tâm, lại ôm Kim Toa Nhi từ trong lòng Tĩnh Tâm ra, sau đó mỉm cười nhìn Luke.


      Luke bực bội nuốt ngụm nước miếng, vốn chính là người hướng nội.


      Mỗi lần tới gặp Tĩnh Tâm, cũng được mấy câu. Tuy nhiên cũng may Tĩnh Tâm , cũng có thể thốt lên vài câu, giống như lẩm bẩm "tự sướng" vậy.


      Nhưng khi Cao Lôi Hoa ngồi xuống bên cảm thấy những lời vất vả suy nghĩ muốn mấy câu lại thể thốt ra.


      - Ha ha, biết ngài Luke là làm ở đâu?


      Cao Lôi Hoa sau khi ngồi xuống liền bắt đầu tuôn ra công phu "đánh rắm" của , dù sao cũng kiên quyết thể để Tĩnh Tâm cùng nam nhân khác ở cùng chỗ mới chính là vương đạo!


      - A, Chúa ban phước lành, tôi tại là giáo sư của học viện Ma võ Thánh Peter.


      Luke nhàng cười, thản nhiên . Đồng thời Luke ngầm ý bảo Cao Lôi Hoa rời khỏi đây .


      - Ồ, vậy cha ngài là vị nào thế?


      Cao Lôi Hoa có ý rời , ngược lại còn hỏi thân thế của Luke.


      - A, cha ta là phó viện trưởng của học viện Ma võ thánh Peter, được phong là Kiếm Thánh, Robinhood.


      Tuy rằng khó chịu, nhưng Luke cũng đành phải trả lời vấn đề Cao Lôi Hoa hỏi.


      - À, ta nhớ ra rồi.


      Cao Lôi Hoa đột nhiên :


      - Ba đứa Saga hình như học tập ngay tại học viện Ma võ thánh Peter? biết ngài Luke có biết ba đứa ?


      - A, điều này là hiển nhiên. Bọn chúng là con Tĩnh Tâm, ta tất nhiên phải chú ý đến ba đứa.


      - phiền toái cho ngài Luke.


      Cao Lôi Hoa tà dị cười, biết lúc này nụ cười tà của lọt vào mắt Tĩnh Tâm.


      - Đây là việc ta phải làm mà.


      Trong lòng Luke cũng sinh ra ý nghĩ muốn chém cái tên cản trở mình trước mặt này, nếu phải quy tắc ky sĩ ước thúc , có thể thực tới "mằn thịt" Cao Lôi Hoa.


      Lúc này, Tĩnh Tâm ở bên cạnh bình tĩnh ngắm ánh mắt Cao Lôi Hoa, khóe miệng nàng mỉm cười. Từ lúc gặp nam nhân này hoang đảo, nàng luôn thấy thú vị như vậy, sau khi đến đây, hai ngày nay Tĩnh Tâm cười nhiều hơn cả mười mấy năm trước đây cộng lại.


      - Còn nữa! Luke tiên sinh, ngài là quang minh ky sĩ cấp sáu đúng ? Chiến sĩ phải xưng là Đại Kiếm Sư sao?


      Cao Lôi Hoa bắt đầu chém bão cùng Luke.


      - Luke tiên sinh, ngài ăn gì?


      - Ngài Luke...


      .....


      .....


      biết "bắn" bao lâu, phải là đến thiên hôn địa ám! Từ giữ trưa xả đến hoàng hôn. Kết cục là Luke phê như con tê tê đứng lên chào tạm biệt Tĩnh Tâm.


      - Ngài Luke cẩn thận nhé!


      Cao Lôi Hoa đứng ở cửa mỉm cười chào Luke rồi bắt tay vào làm việc, dường như cả thời gian buổi chiều liên tục đối với có chút ảnh hưởng gì, thanh ầm của vẫn trong trẻo như thường.


      thể , Luke là tình địch! Kế tiếp còn hai tình địch nữa. Hắc, Tĩnh Tâm xinh đẹp như vậy đương nhiên phải có rất nhiều người theo đuổi mới đúng!

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 23: Cao giai Đại công kê




      Sau khi tiễn Quang Minh kỵ sĩ về, Cao Lôi Hoa cười đắc ý! Cả buổi chiều, Luke phải giải đáp quá nhiều câu hỏi của Cao Lôi Hoa. Cao Lôi Hoa đến mức “mưa xuân” bay khắp nơi, đến khi miệng lưỡi “hạn hán” mới chịu dừng lại. Còn Quang Minh kỵ sĩ Luke hầu như chỉ trả lời các vấn đề của Cao Lôi Hoa theo bản năng, vậy mà cũng ngất ngây con gà tây.


      Sau buổi chiều, thu hoạch của Cao Lôi Hoa khá phong phú, biết thêm rất nhiều tri thức về thế giới này.


      Sau khi nhiệt tình vẫy tay tiễn Quang Minh kỵ sĩ Luke đáng thương, Cao Lôi Hoa vào nhà ngay.


      - Trời cũng nhá nhem tối rồi, chắc bọn cũng sắp về đây.


      Cao Lôi Hoa cười , lẳng lặng tựa vào cạnh cửa nhìn về phương xa.


      Quả bóng vàng - Slime hoàng kim (Cao Lôi Hoa đặt tên cho Slime) lại đứng vai của Cao Lôi Hoa, thằng này gần đây nhất chỉ có ngủ mà thôi. Hết ăn rồi lại ngủ. Thậm chí Cao Lôi Hoa còn hoài nghi nó có phải là con heo con chuyển thế nữa.


      Ở phía sau, Tĩnh Tâm nhàng ôm hai đứa ngủ lên lầu, sau đó liền bắt tay vào chẩn bị bữa tối.


      Cao Lôi Hoa dõi mắt nhìn về phương xa, dù thế nào nữa, mối quan hệ cùng với bọn phải ngày ngày hai là có thể thay đổi. Nhất là khi mấy đứa này lại thiếu vắng tình thương của người cha, điều đó khiến nội tâm của bọn sinh ra chống đối đối với nam nhân bên ngoài. Tuy nhiên Cao Lôi Hoa rất kiên nhẫn, tin thay đổi cái nhìn của bọn đối với . Cho dù là tháng hay năm nữa.


      Chập tối, tầm mắt của Cao Lôi Hoa dần dần thấy bóng dáng ba đứa từ từ.


      Nhìn thấy Cao Lôi Hoa đứng ở cửa chờ chúng về, ánh mắt của ba đứa đều lộ vẻ ngạc nhiên.


      Cao Lôi Hoa mỉm cười, gì, rồi dẫn bọn vào trong nhà hưởng thụ bữa tối phong phú. Dưới tình huống như vậy, im lặng so với việc lên tiếng cũng thay đổi được ai, cũng cần phải gì.


      Bóng đêm buông xuống.


      Tĩnh Tâm ôm Rudolph về ngủ, còn bé bán long nhân Kim Toa Nhi để lại cho Cao Lôi Hoa chăm sóc.


      Cao Lôi Hoa ôm Kim Toa Nhi, nhàng đặt lên giường.


      - Mẹ~ ba. Người hát cho con nghe được ?


      Kim Toa Nhi nằm ở giường, ánh mắt trong veo nhìn Cao Lôi Hoa.


      - Ồ? Ừ, được chứ.


      Cao Lôi Hoa cười , xoa cái trán của Kim Toa Nhi rồi hát lên:


      - Hãy ngắm nhìn những ngôi sao băng nhảy múa bầu trời.


      Chúng là lộng lẫy.


      Lúc này trời đêm xinh đẹp.


      Tôi ôm bạn, đưa bạn tới những giấc mơ hạnh phúc…


      Dưới lời ca dịu dàng, Kim Toa Nhi mang theo nụ cười chìm vào giấc mộng đẹp.


      Thấy đứa ngủ, Cao Lôi Hoa cười âu yếm, sau đó nhàng mở cửa phòng bước ra.


      - A?


      Cạnh cửa phòng, thấp thoáng bóng người mảnh khảnh vội vàng biến mất. Vừa rồi, nàng tựa như ngây ngốc đứng chờ ngoài cửa.


      - Ủa? Là ai vậy?


      Cao Lôi Hoa gãi gãi đầu, Tĩnh Tâm sao? Dường như đúng, dù gì Tĩnh Tâm cũng được.


      - A, mặc kệ vậy, ngủ .


      Cao Lôi Hoa dụi mắt, khẽ cười, bước về phía phòng mình.


      ************.


      Sáng sớm hôm sau.


      Cũng giống ngày hôm qua, Cao Lôi Hoa sau khi chuẩn bị tốt bữa ăn sáng, liền bắt đầu căn sáu giờ sáng kiên quyết đánh thức ba đứa và Tĩnh Tâm dậy.


      Sau đó lại bắt đầu cuộc tập luyện giống ngày hôm qua, chạy bộ cây số.


      Cuối cùng, đại tiểu thư Nguyệt Nhị đáng thương lại phải để cho Cao Lôi Hoa cõng về nhà.


      Ăn xong bữa sáng, Cao Lôi Hoa đứng ở cửa bắt đầu tiễn ba đứa với những đôi chân mềm nhũn lên đường:


      - đường tốt nhé!


      Bên cạnh Cao Lôi Hoa, Tĩnh Tâm đứng ôm đứa , nhìn , đột nhiên cảm thấy Cao Lôi Hoa lúc này so với mình càng giống mẹ đám hơn.


      Cao Lôi Hoa nhìn vào mắt Tĩnh Tâm, nhàng cười. Thẹo tự nhiên, ánh mắt Cao Lôi Hoa hạ dần xuống bộ ngực của Tĩnh Tâm.


      - Đúng rồi! Tĩnh Tâm, tôi là phải làm canh gà cho , ngờ lại quên mất!


      Cao Lôi Hoa vỗ vỗ đầu :


      - Đứa phải được chiếu cố trước tiên, ta làm gà rừng! Gà rừng so với gà nhà nhiều chất dinh dưỡng hơn, sau khi uống canh gà, ta cam đoan sữa của rất dồi dào.


      Khoé miệng Tĩnh Tâm giật giật, kỳ nàng rất muốn cho Cao Lôi Hoa, nhiều khi thực khiến người ta bất đắc dĩ. Hơn thế nữa chính là nàng thể bày tỏ ra được.


      *********.


      là làm luôn luôn là đặc điểm của Cao Lôi Hoa! Thoáng chuẩn bị xong, Cao Lôi Hoa thẳng về phía đông ngoài thành đế đô. Lúc vào Quang Minh đế quốc, ở thuyền, từ cao nhìn xuống, Cao Lôi Hoa liền thấy khu rừng rậm phía ngoài thành.


      Ở thế giới này, dường như rừng rậm chiếm đa phần. Nơi nơi đều có rừng rậm, hơn nữa có rừng rậm tức là đại biểu có ma thú. Tuy nhiên loại rừng rậm ở ngoại thành vừa , phải vào sâu mới có thể có ma thú.


      - biết thế giới này có gà nữa. Nếu có nên bắt đại con chim mang về ?


      Cao Lôi Hoa lẩm bẩm mình, sau đó vỗ vỗ “Quả bóng vàng” Slime vai, nó rất thích đứng ở vai Cao Lôi Hoa, thế nào cũng chịu xuống.


      - bay lên đó, bám chặt nhé, Bóng vàng!


      Cao Lôi Hoa nhàng căn dặn sau đó thân thể như lôi điện bắn về hướng ngoại thành. Tuy rằng trong cơ thể, dị năng khôi phục được nhiều, nhưng mà muốn di chuyển như tia chớp có thể!


      Dưới tốc độ gần như biến thái, Cao Lôi Hoa ra ngoại thành rất nhanh, rồi nhanh chóng chui vào trong rừng rậm.


      Sau khi tiến vào trong rừng, Cao Lôi Hoa bắt đầu tìm kiếm “gà” của thế giới này.


      Kỳ , Cao Lôi Hoa căn bản biết loài gà trong mắt người địa cầu thế giới này là có chút danh tiếng. Ở chỗ này, chúng nó chính là cao giai thượng vị ma thú - Lực Lượng Chi Điểu.


      Thực lực của nó còn mạnh hơn vài phần so với Đại kiếm sư của nhân loại. Nếu phải ‘Thánh cấp’ căn bản phải là đối thủ của nó!


      Hơn nữa nó miễn dịch tất cả ma pháp dưới thánh giai. Nhưng cái giá của việc miễn dịch ma pháp chính là nó chút ma pháp nào.


      Còn nữa, sỡ dĩ kêu “Lực Lượng Chi Điểu” là bởi vì tuy nó biết ma pháp, nhưng lực lượng của nó cũng tương đối có tiếng. Mặc dù chỉ cao hơn thước, nhưng nếu đơn thuần về lực lượng, năng lực của nó có thể xếp trong Top 10 ma thú!.


      Nó được mọi người gọi là ma thú tiếp cận gần nhất với “siêu giai’ ma thú!


      Còn có điều, cũng là điểm quan trọng nhất. Đó chính là nó có giá trị về kinh tế. Nó có “ma tinh”giống các ma thú khác. Ngoại trừ chất lượng thịt tốt hơn, nó đúng là tồi tệ! Cho nên đó cũng là nguyên nhân khiến nó nổi danh, làm cho mọi người muốn chọc nó. Ở dị giới, cho dù là kẻ vắt cổ chày ra nước cũng dám động tới sợi lông của con “gà” trâu bò này.


      ******************.


      Cao Lôi Hoa đúng là loại “số đỏ”.


      Vào rừng rậm chưa lâu, Cao Lôi Hoa liền phát ra mục tiêu! con giống như con gà trống cỡ bự tản bộ trong rừng.


      - Tốt, con gà bự!


      Thấy con gà cao hơn thước trước mắt, Cao Lôi Hoa nuốt ngụm nước miếng.


      - đúng lúc! Cực kỳ bự, bự như vậy hẳn là dinh dưỡng cũng là tốt lắm.


      Cao Lôi Hoa nhàng cười, ở trong lòng gà luôn là ma thú bỏ . Trước kia xem qua tiểu thuyết, hầu hết con gà hình dạng như này chỉ là trung giai mà thôi.


      - Vì sữa mẹ của Tĩnh Tâm!


      Cao Lôi Hoa liền giống như gã kỵ sĩ thầm quát tiếng, tiếp theo cả người liền như tia chớp màu vàng, nháy mắt xuất trước mặt “con gà” Lực Lượng Chi Điểu.


      Lôi điện trong tay hung hăng đập về con đại kê trước mắt này. “Xẹt xẹt” Tiếng lôi điện đầu tiên va chạm với con đại kê vang lên .


      “Bình!” tiếng, ngay sau đó Cao Lôi Hoa tung cú đấm lên thân con đại gà này!


      - Cluck, Cluck!


      Lực Lượng Chi Điểu ăn đau kêu to tiếng, trong nháy mắt lôi quang tay Cao Lôi Hoa khiến cho toàn thân của nó tê rần.


      Sau đó trận mưa nắm đấm giã thẳng xuống thân mình nó.


      Phải rằng, nó cũng rất buồn bực. thế nào nó cũng miễn dịch ma pháp dưới cấp thánh. Nhưng lôi điện của Cao Lôi Hoa hơn kém, vừa vặn thánh cấp bậc bảy.


      Cho nên, toàn bộ thân thể nó bị nắm đấm này của Cao Lôi Hoa thoải mái mà nện.


      - Game over!


      Cao Lôi Hoa cười khà khà, duỗi tay chuẩn bị nhắc con đại kê lên.


      Đúng lúc này, trong lòng Cao Lôi Hoa cảm nhận được luồng khí tức nguy hiểm. Theo phản xạ nhảy lùi về sau hai bước…

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :