Chương 215: Là người bình thường em muôn đâu! - Ba à, chúng ta lần này chơi lớn luôn. Nguyệt Sư cười ha hả với Cao Lôi Hoa: - Mình về kéo luôn quân đoàn 3 đến đây luôn được ? Tiện thể kéo theo vạn nhân mã Hoàng Kim Sư tộc nữa! Dựa vào từng đó, con tin thịt được cái tên muốn cướp ‘bà xã’ của con. - Hic. Cao Lôi Hoa khỏi thầm than, xem ra Nguyệt Sư đúng là chân truyền của mình: - Ha ha, Nguyệt Sư. Tạm thời cần ra quân ồ ạt như thế, trước hết mình cứ coi xem gia tộc Fox ra sao rồi sau đó tính đến việc điều động binh mã. - Vâng, ba rất có lý. Được rồi, trước hết xem gia tộc Fox . Biết Cao Lôi Hoa có phớt lờ vợ của mình nên tâm tình Nguyệt Sư thoải mái hẳn. Giờ Cao Lôi Hoa gì cậu đều đáp ứng hết. Vừa vừa ngắm khu phố Hồ tộc, chán chường Cao Lôi Hoa mới phát ra vấn đề. - Ôi, Nguyệt Sư này, con có biết gia tộc Fox ở đâu ? Cao Lôi Hoa lặng lẽ lau mồ hôi hỏi. - Ủa, ba, chẳng lẽ ba cũng biết gia tộc Fox ở đâu à? Nguyệt Sư hỏi Cao Lôi Hoa: - Con thấy ba rất tiêu sái bước ra khỏi nhà Hồ Mị Nhi mà hề hỏi địa chỉ gia tộc Fox, cho nên cứ nghĩ ba biết rồi chứ! - Cái này, là sơ suất . Con cũng biết luôn à? Cao Lôi Hoa ho hỏi. - biết! Nguyệt Sư trả lời dứt khoát. - Quên . Cao Lôi Hoa : - Tuy nhiên, theo ba nghĩ, gia tộc Fox là tộc trưởng của Hồ tộc vậy cứ kiếm đại người trong Hồ tộc hỏi là biết thôi. - Vẫn là ba sáng suốt. Trong lòng vui nên Nguyệt Sư cũng tiếc mấy câu phỉnh. Chỉ cần ba giải quyết được chuyện của mình và Hồ Mị Nhi có nịnh thêm dăm ba câu nữa cũng chẳng sao. - Được rồi, Nguyệt Sư. Giờ con kiếm đại ai đó hỏi . Cao Lôi Hoa cười ha hả với Nguyệt Sư. - Chuyện muỗi! Nguyệt Sư xuống ngựa lại rồi hỏi bé Hồ nữ đứng trước cửa nhà: - Tiểu muội muội à, cho hỏi chút nhé, muội có biết gia tộc Fox tộc trưởng của Hồ tộc ở đâu ? - ??? bé Hồ nữ xinh xắn nghe Nguyệt Sư hỏi xong lập tức dùng ánh mắt ngờ vực nhìn Nguyệt Sư. - Tiểu muội muội à, cho hỏi nhà của tộc trưởng Fox của Hồ tộc ở đâu vậy? Sợ bé Hồ nữ nghe nên Nguyệt Sư hỏi lại. bé này giờ mới hiểu mấy người Nguyệt Sư biết nhà của gia tộc Fox ở đâu. Khóe miệng bé nở nụ cười gian xảo. Ở trong đế quốc Thú nhân có lưu truyền câu : Người Hồ tộc cười, đại biểu cho việc họ chuẩn bị ‘mần thịt’ ngươi rồi. Tất nhiên phải dùng gươm đao ở đây mà là muốn buôn bán nhà ngươi chút thôi…. - Vị ca ca này tuấn! bé Hồ nữ cười ngọt như mía đường với Nguyệt Sư: - muốn hỏi đường à? - Đúng, đúng rồi. Nguyệt Sư gật gật đầu cười . Cái này chính là độc chiêu thiên xuyên vạn xuyên, mã thí bất xuyên (ngàn cách vạn cách hiệu quả, chỉ có cách nịnh hót – vỗ mông ngựa – là dùng được thôi)! câu khen ngợi đẹp trai của bé Hồ nữ khiến Nguyệt Sư sướng rơn trong lòng. Phải biết rằng từ lúc cậu và Cao Lôi Hoa cùng nhau tới giờ, chưa có ai khen cậu đẹp trai. - Vâng, ca ca đẹp trai, việc đó, mẹ em có là hễ có người hỏi đường mà mình chỉ đường cho họ được cho tiền để mua kẹo ăn đúng ạ? bé hồ nữ nháy nháy mắt nhìn Nguyệt Sư . - Việc này, đương nhiên! Đuơng nhiên rồi! Hỏi được đường cho em ít tiền mua kẹo ăn. Nguyệt Sư sờ sờ túi rồi miễn cưỡng đổ ra được kim tệ: - Cho em nè! Nguyệt Sư hào phóng đưa cho bé kim tệ. Tuy nhiên trong mắt ngừng tiếc nuối, đó là đồng kim tệ duy nhất trong túi cậu, kim tệ với nhà bình thường là phí sinh hoạt của cả tháng trời! Trong lòng Nguyệt Sư đau nhói. - Thank’s đại ca ca! bé hồ nữ nhận lấy kim tệ, đưa lên miệng khẽ cắn nhát. Xác nhận kim tệ này là , bé cười hớn hở với Nguyệt Sư: - Đại ca ca, em thầm với nè! Nhà mà muốn tìm đó, rất là thần bí, nếu là người bình thường em cho đâu…! bé chỉ chỉ cánh cổng phía sau lưng mình. Bên cánh cổng có tấm biển to dùng hai loại văn tự của Thú tộc và nhân loại ghi tấm biển to (Đệ nhất thương gia Thú tộc—Gia tộc Fox)! - Hic! Nguyệt Sư nhìn tấm biển bé chỉ mà đơ ra, cậu cảm thấy mình bị đả kích trầm trọng! - Hoan nghênh đến nhà của em, em gọi là Hồ Tiên. bé nheo mắt nhìn Nguyệt Sư cười : - Lấy kim tệ là có lãi nên em dẫn mọi người vào nhà tham quan miễn phí. Thế nào, đại ca ca đẹp trai! - Tốt, tốt lắm. Nguyệt Sư đau lòng . - Mời mọi người vào! bé cầm lấy kim tệ rồi hứng khởi vào trong. Nhìn bóng lưng bé Hồ Tiên, mặt Nguyệt Sư méo xệch: - Ba à, giờ ta phải làm sao? Tiến vào trong, Nguyệt Sư cười khổ. - vào rồi sau. Cao Lôi Hoa hạ giọng , sau đó nhanh chóng đầu. theo sau bé hồ nữ qua cánh cổng gia tộc Fox. Tiếp đó, bé dẫn mọi người vào trong phòng khách. Cao Lôi Hoa vừa bước vào trong phòng nhìn thấy nam tử tóc vàng ngồi. Bóng dáng người này có vẻ quen quen, hình như gặp ở đâu. Lại gần, Cao Lôi Hoa nghe được giọng rất cuốn hút của nam tử tóc vàng. Chỉ thấy nam tử đó nâng chén trà làm ngụm rồi nhàng : - Tộc trưởng Fox này, cầu của ngài làm ta khó xử quá! Như ngài , nếu dựa vào mình ta việc mở rộng kinh doanh bình sữa gặp nhiều khó khăn trong Thú tộc. Nhưng cũng phải là làm được! Mà bình sữa này Thú tộc rất cần! Chỉ cần ta bỏ chút công phu việc mở rộng sản xuất hay phát triển ở đây có gì khó khăn?! Còn nữa, việc ngài muốn cổ phần bên trong, ta cho ngài, bình sữa này cũng phải là phát minh của ta, cho nên cổ phần của ta cũng chỉ có 50%, việc ngài muốn có cổ phần bên trong là có khả năng. Nhiều nhất ta chỉ có thể cho ngài mấy phần trăm lợi nhuận trong đế quốc Thú nhân mà thôi! Quan trọng nhất là… mặc dù hơi khó nhé nhưng với ngài. Ta hy vọng tất cả mọi người đại lục ai cũng đều được dùng bình sữa, còn Thú tộc … có cũng chẳng sao, đối với ta cũng chẳng tổn thất gì. Kiếm tiền với ta mà kiếm trong nhân loại cũng đủ rồi! Cho nên ta mới cho ngài biết, tộc trưởng ngài là người thông minh, ngài phải suy xét kĩ lưỡng vị trí của ngài . trắng ra, là ngài cần ta chứ ta đâu cần ngài. Do đó, ngài có tư cách ra điều kiện gì với ta hết. Ngồi đối diện với nam tử tóc vàng là vị nam tử Hồ tộc. cúi đầu trầm mặc lâu rồi khẽ thở dài! Lời của nam tử tóc vàng hề có chút khách khí nhưng có vốn để như vậy! Đúng như lời gã , cái bình sữa thần kỳ đó nếu có thể phát triển ở trong Thú tộc giúp tỷ lệ trẻ con Thú tộc sống sót tăng lên 30%! Trong Thú tộc, có nhiều chủng tộc nên trẻ em có rất nhiều mà bà vú ít. Trẻ em Thú tộc thiếu sữa là chuyện phổ biến ở đây. Nhưng nếu có bình sữa thần kỳ việc trẻ em Thú tộc sống sót cần phải . Ai ai cũng , trong kinh doanh Fox có thể vắt kiệt nước đối phương ra, nhưng tại dễ rồi. Cao Lôi Hoa nghe hai người mỉm cười. tại biết gã tóc vàng đó là ai. Đó chính là ông quý của Tĩnh Tâm - Nguyệt Hoa Thiên! Khó trách, nhìn quen mắt ghê! - Ba à, lại có người tìm ba đó! bé Hồ Tiên chạy vào trong phòng khách đứng bên gã Hồ tộc . - Ồ, lại có khách đến à? Tộc trưởng gia tộc Fox ngẩng đầu nhìn ra ngoài phòng khách, khi ông thấy mấy người Cao Lôi Hoa nghi hoặc : - Ủa? Hồ Tiên, ba hình như đâu có quen mấy người này? Tộc trưởng gia tộc Fox hỏi con rượu. Hồ Tiên thè lưỡi, đưa kim tệ ra: - Nhận tiền người ta phải giúp người giải quyết khó khăn ~~ - Biết ngay là con mà…. Tộc trưởng gia tộc Fox lắc lắc đầu. - Ông , lâu ngày gặp, khỏe chứ? Cao Lôi Hoa cũng khách khí, phóng thẳng vào phòng khách, với nam tử tóc vàng. - Ủa? Chim đâu hót mà quen rứa. Nguyệt Hoa Thiên quay lại nhìn Cao Lôi Hoa, sau đó kêu tiếng lớn: - Ồ, hóa ra là cậu em rể đẹp trai, tài giỏi của ta đại giá quang lâm! Chậc chậc, vài ngày gặp, chú em đẹp trai lên đó! Nguyệt Hoa Thiên cười ha hả. - Vẫn sánh kịp lão ca hì hì! Cao Lôi Hoa cười ha hả, sau đó cũng khách sáo, kiếm cái ghế ngồi xuống. - Xin lỗi, vị này là? Tộc trưởng Fox nghi hoặc hỏi Nguyệt Hoa Thiên. - Là em rể ta, Cao Lôi Hoa. Nguyệt Hoa Thiên chỉ chỉ vào Cao Lôi Hoa : - Chính là nhà phát minh ra bình sữa mà ta đó. - Ồ? Vị này chính là người phát minh ra bình sữa sao? Ánh mắt của vị tộc trưởng Fox lập tức sáng ngời! - Trước tiên đến chuyện bình sữa. Cao Lôi Hoa xua tay : - Ta tới đây chỉ vì chuyện! tại ta cũng muốn nhiều lời, nghe con của ngươi chuẩn vị lấy vợ, có phải có chuyện như vậy ?…
Chương 216: "Con cua" bát giai trong truyền thuyết! “Con ta cùng con dâu của ngài?” Tộc trưởng Fox nghi hoặc nhìn Cao Lôi Hoa, trong nhất thời cũng biết mô tê gì nên liền hỏi lại: - biết con dâu của tiên sinh Cao Lôi Hoa là ai vậy? Cao Lôi Hoa kéo cái ghế ngồi xuống : - Con dâu ta chính là con của Hồ Thiên, Hồ Mị Nhi. Cao Lôi Hoa bắt chéo chân với tộc trưởng Fox. - Hồ Mị Nhi? Tộc trưởng Fox nhíu mày: - Theo như ta biết Hồ Mị Nhi là con dâu nhà chúng ta mới đúng. Cách đây lâu gia tộc nhà ta với nhà Hồ Thiên đính ước với nhau. biết từ lúc nào mà Hồ Mị Nhi lại là con dâu của ngươi? - Rất xin lỗi, ta đến phải để đàm luận xem Hồ Mị Nhi là con dâu nhà nào hay trở thành vợ người ta khi nào. Cao Lôi Hoa cười lạnh: - Ta chỉ muốn biết xem con của ngươi có phải là muốn kết hôn với Hồ Mị Nhi ? - Đúng vậy! Hôn của con ta với Hồ Mị Nhi đối với gia tộc Fox chúng ta rất quan trọng, nhất định phải cưới Hồ Mị Nhi về. Fox , giá trị của Hồ Mị Nhi cũng biết, Hồ Mị Nhi chính là Thánh nữ Hồ tộc vạn năm truyền thừa lại! Có được nàng chính là nắm giữ được tất cả tế tự của Thú tộc! Cho nên, dù trả giá gì chăng nữa Thánh nữ phải thuộc về gia tộc Fox. - Hủy hôn lão hồ ly! Cao Lôi Hoa híp mắt với tộc trưởng Fox. - thể được! Nghe Cao Lôi Hoa xong, tộc trưởng Fox bác bỏ ý kiến của Cao Lôi Hoa, : - Hôn này, dù gì cũng hủy bỏ! - Ngại quá, có bỏ hay , ngươi cũng có quyền lựa chọn. Cao Lôi Hoa hơi nhô mình lên trước . - Ngươi dựa vào cái gì mà đòi ta hủy bỏ hôn này! Ngươi đại biểu cho ai bắt ta hủy bỏ?! Tộc trưởng Fox trợn trừng hai mắt nhìn Cao Lôi Hoa: - Bằng vào việc phát minh bình sữa này hả, xin lỗi chú em! còn tưởng Cao Lôi Hoa dựa vào quyền khống chế bình sữa nên vậy. - Từ trước tới giờ ta có nghĩ đến cái thứ đó. Cao Lôi Hoa nở nụ cười tà dị: - Ta dựa vào chính mình. - Mở to mắt cáo nhìn cho ! Cao Lôi Hoa đứng lên rồi từ sau lưng dần dần ra bốn chiếc cánh trắng nõn mang theo lôi quang. Bốn cái cánh rất lớn, sau khi mở ra hoàn toàn gần như che kín cả gian phòng khách. Sau khi triển khai đôi cánh thần ra, cỗ thần uy từ người Cao Lôi Hoa cũng tản ra. Thần uy đè ép tất cả mọi người trong phòng khách. Ngay cả Nguyệt Hoa Thiên ngồi bên cạnh cũng cảm thấy cỗ uy áp này. Thần uy vừa triển khai, liền nhanh chóng phát tán ra các hướng xung quanh. Rất nhanh, toàn bộ khu vực Hồ tộc bị thần uy của Cao Lôi Hoa bao trùm. Tất cả các cường giả của Hồ tộc dù cao giai hay thấp đều cảm thấy linh hồn run rẩy! Tất cả đều quay đầu nhìn về phía nơi xuất phát của uy áp - Nhà của tộc trưởng Fox. Trong nhất thời, từ gia cầm, dã thú đến ma thú trong Hồ tộc đều rên lên bất an. Nhưng chúng cũng chỉ dám rên rỉ thôi, bởi chúng có lá gan để gầm rú. Hết thảy đều quỳ rạp mặt đất dám nhúc nhích. Chờ cơn phẫn nộ của Thần qua. - Bậc tám?! Thần?! Tộc trưởng Fox nhanh chóng nhận ra sau lưng của Cao Lôi Hoa là cái gì! Đó là thứ mà trong truyền thuyết chỉ có Thần nắm giữ ‘Thần dực – đôi cánh của thần’! Dưới uy áp nặng nề, tộc trưởng Fox ngay cả hít thở cũng thông. - Ánh mắt cũng tồi nhỉ. Đúng vậy! Bậc tám Lôi thần, Cao Lôi Hoa. Trong tay Cao Lôi Hoa lóe lên quả lôi quang màu vàng tím: - Hủy diệt hay thỏa hiệp. Ngươi tính đường nào? Nhìn quả cầu trong tay Cao Lôi Hoa khá , nhưng ai dám hoài nghi uy lực của nó! - Ngài... là muốn dùng võ lực để cưỡng ép tôi sao? Fox cắn răng, cố hết sức khí lực toàn thân mới rống lên được câu như vậy. - Ngươi có thể nghĩ vậy. Bởi vì ta vốn tới đây để ép buộc mà. Cho hai lựa chọn, muốn ta hủy diệt cả gia tộc Fox này hay là thỏa hiệp đây. Cao Lôi Hoa ngang tàng . - Tôi….… Tộc trưởng Fox ngăn được rung động trong lòng, cả người nhũn ra, quỳ trước mặt Cao Lôi Hoa. - Tốt lắm. Ngày mai, ngươi hãy ra việc hủy bỏ hôn với lão già Hồ Thiên kia . Cao Lôi Hoa chậm rãi thu hồi khí thế. Sau khi Cao Lôi Hoa thu hồi khí thế, tộc trưởng Fox yếu ớt vẫn nằm mặt đất. dĩ nhiên ngu ngốc đến mức chọc vị ‘thần’, sau khi Cao Lôi Hoa thu hồi khí tức liền thở phào. biết, chỉ cần mình sai từ nào gia tộc Fox bị xóa tên khỏi đại lục. Tuy rằng là bị bắt buộc, nhưng vị tộc trưởng này cũng dám có ý nghĩ phản kháng hay trả thù. chỉ là con người bình thường, lấy tư cách đâu mà đấu với thần cơ chứ? Làm châu chấu đá xe để được gì? - Ta hy vọng trước ngày mai nghe được tin ngươi hủy bỏ hôn ước với lão Hồ Thiên kia. Cao Lôi Hoa đứng lên rồi chuẩn bị bước ra khỏi cửa. - Khoan, em rể dấu, chú chờ tý. Lúc Cao Lôi Hoa đứng dậy, Nguyệt Hoa Thiên liền gọi lại. - ??? Cao Lôi Hoa quay đầu nhìn Nguyệt Hoa Thiên: - có việc gì sao? - Ha ha, cái này là cho chú đó. Nguyệt Hoa Thiên lấy tấm thủy tinh tạp màu tím ra. - Đây là cái gì? Cao Lôi Hoa nhận lấy. Sau khi đùa nghịch chốc có thể nhìn ra cái thủy tinh tạp màu tím này được chế tạo khá tinh mỹ, hơn nữa bên trong còn chứa tầng ma lực tinh diệu. - tấm thủy tinh tạp tử sắc hạng VIP hàng limited, đại lục chỉ có 8 cái. Nguyệt Hoa Thiên đắc ý : - Bên trong nó có nửa lợi nhuận của việc kinh doanh bình sữa mà chúng ta thỏa thuận.Về sau, cứ tới tháng chuyển khoản vào tạp này cho chú. - Ừ. Em biết rồi. Cao Lôi Hoa nghịch nghịch tấm tạp chút rồi khẽ cười rồi tiện tay ném nó vào trong nhẫn gian: - Đúng rồi, Nguyệt nè. Đột nhiên Cao Lôi Hoa quay đầu lại cười : - Rảnh đến nhà em chuyến, em có món này cho xem. Cao Lôi Hoa nhớ cái xe đẩy trẻ con muốn tạo ra từ lâu nhưng chưa có thể làm ra. Mấy thứ này biết làm cho Nguyệt Hoa Thiên hứng thú thế nào đây. - Có thể, đợi đàm phán xong việc kinh doanh ở đây đến. Nghe hai đứa cũng định ngày kết hôn rồi phải ? Nguyệt Hoa Thiên cười ha hả. Cao Lôi Hoa mỉm cười gật đầu, phải lại, mình và Nguyệt Tĩnh Tâm có thể nhanh chóng đến với nhau thể bỏ qua hiểu lầm tuyệt vời của ông Nguyệt Hoa Thiên này. - Ba à, giờ mình làm gì? Ra khỏi nhà Fox, Nguyệt Sư hỏi Cao Lôi Hoa. - Tìm đại cái nhà trọ để nghỉ chân . Cao Lôi Hoa : - Sau đó, ba có thứ này cho con. - Cái gì vậy? Nguyệt Sư tò mò hỏi. - ít tri thức về phương diện vũ kỹ của ba, cùng với số kiến thức hệ thống binh pháp và cách cai quản quốc gia. Cao Lôi Hoa sải bước với Nguyệt Sư. - Cái đó, ba à, thương lượng lại . Con chỉ học mình vũ kỹ được ? Nguyệt Sư nghe mấy cái sau liền cảm thấy ổn. - Nguyệt Sư. Đột nhiên Cao Lôi Hoa khí khái lẫm liệt : - Con nên cư xử như là đứa nữa, trở thành Thú hoàng của Thú tộc là chuyện thể thay đổi rồi, con cần phải học mấy thứ này để sau này dùng. Ba thể ở bên con cả đời được. Mà con cũng có khả năng theo ba cả đời. - Dạ, con hiểu ạ. Nghe Cao Lôi Hoa , Nguyệt Sư nghiêm chỉnh gật đầu. Hồ tộc là chủng tộc rất giỏi kinh doanh. Ở trong khu vực hồ tộc, tuy rằng để các chủng tộc khác tùy ý tiến vào nhưng vẫn có sắp đặt số quán trọ cho các chủng tộc khác sử dụng. Tùy tiện kiếm nhà trọ xong, Cao Lôi Hoa mang theo Nguyệt Sư và vài vị lang kị binh tiến vào bên trong quán. Bởi vì có nhiều thời gian nên sau khi tìm được chỗ an tĩnh Cao Lôi Hoa bắt đầu truyền thụ cho Nguyệt Sư số tinh hoa văn hóa trong lịch sử của Trung Quốc, từ vũ kỹ đến binh pháp và phương diện trị quốc. Mấy thứ này Cao Lôi Hoa định vài năm nữa dạy cho Nguyệt Sư, có điều người tính bằng trời tính. cũng ngờ là Nguyệt Sư lại chạy đến đế quốc Thú nhân sớm vậy. Thời gian cứ từ từ trôi….… biết học được mấy canh giờ, hai mắt của Nguyệt Sư sưng đỏ lên, cố gắng tập trung tinh thần lắng nghe tri thức mà Cao Lôi Hoa truyền thụ. Tuy nhiên, trong buổi chiều mà ghi nhớ đống tri thức Cao Lôi Hoa truyền thụ có vẻ quá khó khăn. - Nếu có mấy cái loại ấn ký truyền thừa như Long tộc, Thiên sứ hay Ác ma hay quá. Nguyệt Sư day day đôi mắt sưng đỏ của mình, thống khổ kêu. - Ấn ký truyền thừa? Nghe Nguyệt Sư , Cao Lôi Hoa nhướng mày lên. nhớ lại lúc mình đảo hoang, Furion từng nhắc đến ấn ký truyền thừa. Theo như lời vị long đạo tặc này tộc Thiên sứ, Ác ma và Long tộc mạnh là vì bọn họ nắm giữ ‘ấn ký truyền thừa’ cái này có thể giúp họ tiếp thu tri thức về ma pháp, vũ kỹ. Chỉ có điều, ấn ký truyền thừa là cái gì vậy? Trí nhớ thông qua phương pháp gì để truyền cho đời sau chứ? Làm sao để lưu giữ trí nhớ? Cao Lôi Hoa lâm vào trầm tư. Sau đó, Cao Lôi Hoa chợt nhớ ra thứ - cái này là cũng có chức năng lưu giữ trí nhớ mà Furion đưa cho , miếng ‘ký ức thủy tinh’ (USB dị giới). Tri thức, dựa vào phương pháp gì để lưu giữ vào trong miếng ký ức thủy tinh? Cái ký ức thủy tinh này cũng phải như máy tính ở Trái Đất, phải dùng số liệu để mà ghi nhớ. Nghĩ đên đó, Cao Lôi Hoa liền lấy tấm ký ức thủy tinh ra từ nhẫn gian. - Ba, đây là cái gì vậy? Nguyệt Sư tò mò hỏi. Nhìn miếng thủy tinh này cũng xấu. Nếu tặng cho Hồ Mị Nhi ….… - Chờ ba tý, đừng làm ồn. Cao Lôi Hoa dặn dò Nguyệt Sư, sau đó nhắm mắt lại dùng thần lực cảm nhận năng lượng bên trong miếng ký ức thủy tinh. - Quả nhiên là vậy! Trong chốc lát, Cao Lôi Hoa mở bừng mắt cười ha hả! - Chuyện gì mà quả nhiên vậy ba? Nguyệt Sư tò mò hỏi Cao Lôi Hoa. - Nguyệt Sư, con lại đây. Khóe miệng Cao Lôi Hoa lộ ra nụ cười, vẫy Nguyệt Sư lại. - Vâng. Nguyệt Sư nghe lời lại gần. Nhưng ngay sau đó, Cao Lôi Hoa lại ra tay như chớp giật. Nhanh chóng ấn vào trán Nguyệt Sư. Tiếp đó, cỗ lôi thần lực bằng phương thức kỳ dị tràn vào trong óc Nguyệt Sư. - Ba~~ Nguyệt Sư kêu rên thống khổ, ngay sau đó đồng tử ảm đạm, cả người ngã xuống…
Chương 217: Cuộc sống mà Cao Lôi Hoa thích nhất. - Quả nhiên. Nhìn Nguyệt Sư ngất , Cao Lôi Hoa cười ha hả, đúng như dự liệu, cái gọi là ký ức thủy tinh ra cũng có gì khác với thủy tinh bình thường. Chỉ có điều ký ức thủy tinh là do người ta dùng ma pháp đặc thù đem phần trí nhớ phức tạp lưu lại giống như máy vi tính lưu trữ số liệu, tin tức.. Mà cái gọi là ấn ký truyền thừa có lẽ cũng là phương pháp truyền đạt trí nhớ đặc thù bằng ma lực truyền lại cho đời sau. Cao Lôi Hoa tuy biết phương pháp sử dụng ấn ký truyền thừa nhưng với người nắm giữ thần lực như Cao Lôi Hoa việc dùng thần lực đem trí nhớ vào đầu người khác là có thể làm được. Tuy nhiên loại cưỡng chế khắc ghi trí nhớ vào đầu người khác phải là cách Cao Lôi Hoa ưa thích. Bởi vì phương pháp khống chế thần lực của Cao Lôi Hoa là phương pháp vận hành chân khí của võ thuật cổ truyền Trung Quốc. có thể cho thần lực tiến vào đại não của con người mà làm não họ bị tổn thương. Mà đối với những vị thần khác việc làm đó chỉ để lại kết quả--- Não nhận nhiều thần lực mà ô lê hốp, bắn tung tóe! - Ui da, ba là ác, ba làm gì với đứa con yếu ớt của mình vậy? Rất lâu, Nguyệt Sư mơ mơ màng màng đứng dậy. Sau khi lắc lắc đầu thấy đầu mình bị hư hỏng gì, cậu với Cao Lôi Hoa đầy vẻ bất mãn. - À? Tỉnh rồi à. Cao Lôi Hoa thoải mái làm ngụm trà, ung dung với Nguyệt Sư: - Nghe câu hỏi đây, điểm thứ nhất của binh pháp Tôn Tử là gì? - Làm sao con biết được. Nguyệt Sư thuận miệng đáp, nhưng ngay sau đó trong đầu cậu lại nhảy ra chuỗi kí tự mà cậu chưa bao giờ biết: - Điều quan trọng nhất, Tôn Tử viết: binh giả, quốc chi đại . Sinh tử, tồn vong chi đạo, tất sát dã. Cố kinh lấy ngũ , giáo chi lấy kế, mà tác tình này: nhất viết ngôn, nhị viết thiên, tam viết địa, tứ viết tương, ngũ viết pháp. Ngôn giả, khiến dân vu thượng, đồng ý, bất dữ… … (Tôn tử : Chiến tranh là đại của quốc gia, quan hệ tới việc sống chết của nhân dân, mất còn của nhà nước, thể khảo sát nghiên cứu cho kỹ. Cho nên, phải dựa vào năm mặt sau đây mà phân tích, nghiên cứu, so sánh các điều kiện tốt xấu giữa hai bên đối địch, để tìm hiểu tình thế thắng bại trong chiến tranh: là Đạo, hai là Thiên, ba là Địa, bốn là Tướng, năm là Pháp. Đạo là chỉ việc chính trị, đạo nghĩa, phải làm cho nguyện vọng của dân chúng và vua nhất trí với nhau, đồng tâm đồng đức. Có như vậy, trong chiến tranh mới có thể bảo nhân dân vì vua mà chết, vì vua mà sống, sợ hiểm nguy.) Nguyệt Sư tin nổi, vỗ vỗ đầu mình! Mấy cái từ lạ lẫm này Nguyệt Sư khẳng định chắc cú là mình chưa từng nghe qua! Nhưng mấy cái này lại xuất trong đầu mình cách kỳ diệu, vậy mình lại còn hiểu rất ràng nữa chứ! - Ba, ba à~! Nguyệt Sư nuốt nước miếng, ngẩng đầu nhìn Cao Lôi Hoa như nhìn trân châu bảo ngọc. Giờ cậu biết tất cả những điều này chắc chắn là nhờ chưởng vừa rồi của Cao Lôi Hoa! Tuy hơi đau chút, nhưng đáng giá! - Thế nào, khá hơn rồi chứ! Cao Lôi Hoa đắc ý ưỡn lưng : - Nghe con học tập mệt nhọc, phiền phức. Ta tìm phương pháp nhàng cho con học. - Wow! Ba à, ba thực rất là cool! Nguyệt Sư luồn ra sau lưng Cao Lôi Hoa rồi đấm lưng cách từ từ: - Ba à! như vậy, ba lợi hại như thế hẳn là ba có khả năng đem trí thức của ba vào trong đầu của con rồi! Đây, ba con mình cùng nhau bàn bạc nha, ba đem hết tri thức của ba vào trong đầu con ! Ba thấy thế nào, ý kiến hay phải ? - Cái thằng được voi đòi Hai Bà Trưng. Cao Lôi Hoa cười ha hả: - Con khẳng định là muốn tất cả tri thức của ta ? Nguyệt Sư ra sức gật đầu: - Ba, càng nhiều tri thức càng tốt mà! Hay nhất là trong đầu ba có gì cứ chuyển qua cho con hết luôn! - Con chắc chắn chứ? Cao Lôi Hoa cười gian: - Ha ha. Vì con là con ta. Nên ta nhắc con chút, con nghĩ xem người mà có hai kiểu suy nghĩ như thế nào nhỉ? - người mà có hai kiểu suy nghĩ? A, có hai kiểu suy nghĩ phải là biến thành như Hồ Mị Nhi rồi sao? Nguyệt Sư hỏi. - sai. Cũng khác gì lắm. Cao Lôi Hoa cười ha hả: - Nếu ta mà đem hết tri thức cho con con có hai kết cục. là con trở thành Hồ Mị Nhi thứ hai, sau đó để hai vợ chồng son cùng chỗ, ha ha, tuyệt phối! Hai là, con chịu nổi đống tri thức và biến thành kẻ ngớ ngẩn. Thế nào? Còn muốn tri thức của ta nữa ? - , , muốn nữa! Nguyệt Sư lắc đầu lia lịa. Cho dù biến thành đần độn nhưng mà thành người có hai nhân cách chẳng phải đại biểu rằng mình phải chia xẻ Hồ Mị Nhi với người kia sao? Việc này được, tuyệt đối được! - Nguyệt Sư. Cao Lôi Hoa nhàng nâng chén trà lên làm ngụm, sau đó gọi Nguyệt Sư. - Vâng, sao vậy ba? Nguyệt Sư nhìn về phía Cao Lôi Hoa. - Ngày mai, ba phải về rồi. Cao Lôi Hoa xoay xoay chén trà trong tay. - Mai. về? Nguyệt Sư cúi đầu: - Ba à, ba giúp con thu phục Thú tộc sao? - A. Cao Lôi Hoa khẽ lắc đầu: - Con đường của mình phải dựa vào bản thân mình . Dựa vào ta, con thể trở thành người tài được. Hơn nữa, con cũng biết điều cuộc sống mà ba hy vọng nhất là mẹ con các con được bình an, sống yên bình giống như gia đình bình thường. Cao Lôi Hoa cười đầy hòa ái, lúc ở Trái Đất, Cao Lôi Hoa từng mong ước như vậy. Bằng buông tha chức vị mà Tổ 13 hứa cho để rồi lựa chọn sống cuộc sống yên ổn với Vũ Hinh. - Vả lại, bây giờ ở bên con cũng thiếu người. Theo như con còn có lão hồ ly trung đoàn đệ tam kia với cái người giúp đỡ con từ đầu Bố Lỗ Tư, chỉ cần có thể sử dụng tốt mấy người bọn họ đều có thể trở thành trợ thủ đắc lực cho con. Hơn nữa, mấy ngày nữa chú Tra Lý ở cùng với con. Cao Lôi Hoa làm ngụm trà, chậm rãi . - Chú Tra Lý ở lại sao? Nguyệt Sư há miệng tròn vo. - Ừ, nếu con quản lý Thú tộc có vấn đề gì cứ kéo ra. Cao Lôi Hoa cười vô lương: - Con có lẽ đoán ra được chút thân phận của rồi nhỉ. - lắm. Chỉ biết là địa vị của chú ấy ở trong tộc hề thấp. Ba à, Chú Tra Lý có phải là tộc trưởng của bộ tộc Hoàng Kim Sư Tử ? Nguyệt Sư hỏi. - Ha ha, tộc trưởng? Nguyệt Sư, con quá coi thường chú ấy rồi. Cao Lôi Hoa lắc đầu : - Chú ấy là thần của Thú tộc các con—Lực Lượng Chi Thần, Thú Thần! - Ặc! Miệng Nguyệt Sư như chữ O, cái này giống như việc vào ngày có người cho bạn biết người vẫn sống bên cạnh bạn, quan hệ thân thiết với bạn lại là ông trùm cỡ bự kinh ngạc thế nào đây! - Cố gắng làm cho tốt. Cao Lôi Hoa vỗ vỗ bả vai Nguyệt Sư: - Có Tra Lý chống phía sau cho con, dù trời sập có cũng đỡ được! Cứ thẳng tay mà làm, sau đó, chờ con ổn định lại Thú tộc rồi, ba đưa mẹ và các chị em của con tới đây giúp đỡ lễ cưới của con luôn. - Vâng! Nguyệt Sư gật đầu cái rụp: - Ba à, con ổn định lại Thú tộc trước lễ cưới của người! Nguyệt Sư cười ha hả: - Đến lúc đó, con muốn làm phù rể đó. - Ha ha. Cao Lôi Hoa cười cười vỗ bả vai Nguyệt Sư. *************************. Ở bên kia. Trong nhà Hồ Mị Nhi. Hồ Mị Nhi trong trạng thái cửu vĩ ngồi trong phòng mình mỉm cười nhìn lên trời, ngồi kế bên là mẹ nàng, Hồ Kiều Kiều. - Mị nhi, con thích cậu bé Nguyệt Sư đó sao? Hồ Kiều Kiều hỏi có phần dám tin. Cái tên Nguyệt Sư đó chỉ là cậu bé con. Nếu Hồ Mị Nhi ở trạng thái bình thường mà thích còn giải thích được, bởi vì nó cũng là đứa . Nhưng Hồ Mị Nhi ở trạng thái cửu vĩ cũng thích người ít tuổi như Nguyệt Sư bà cũng hơi kinh ngạc. Dù sao cách suy nghĩ của Hồ Mị Nhi ở trạng thái cửu vĩ hoàn toàn là khác! Hay con bé này chạy theo mốt tuyển phi công trẻ? - Vâng, đúng vậy. Con bắt đầu thích từ khi nào nhỉ? Cửu vĩ Hồ Mị Nhi lộ ra nụ cười duyên, rồi nàng hồi tưởng lại những hình ảnh về Nguyệt Sư. Tình cảm của nàng đối với Nguyệt Sư rất là kỳ lạ, lần đầu gặp mặt là lúc tiến hành hủy diệt hoàng cung của đế quốc Quang Minh, khi đó Nguyệt Sư và Cao Lôi Hoa vội vội vàng vàng vào bên trong hoàng cung hình như là tìm nàng. Trong lần ấy, Hồ Mị Nhi biết rằng mình thích Nguyệt Sư tại giây phút đó rồi. Mà bản thân mình biết về Nguyệt Sư, dường như là trong vụ đoàn lính đánh thuê, mới biết Nguyệt Sư chính là huyết mạch Thú Hoàng. Tuy nhiên mà bởi vì nhân cách khác ảnh hưởng đến cảm giác của mình hay là do huyết mạch Thú Hoàng của Nguyệt Sư? Hồ Mị Nhi cũng biết nữa. Chuyện tình cảm quá mức phức tạp, Hồ Mị Nhi chỉ biết mình thích Nguyệt Sư. Còn vì sao thích, cũng quan tâm. khi thích đừng hỏi tại sao! - Ta nghĩ, cái tên nhân loại Cao Lôi Hoa kia với thằng nhóc Nguyệt Sư đó giơ tay đầu hàng rồi. Ngồi bên, Hồ Thiên buông quyển “Tế tự đại truyện” xuống, ngẩng đầu : - Hồ Mị Nhi, con cũng nên quá hy vọng vào việc đến đây nữa! - , đâu. Hồ Mị Nhi cười đầy ý: - Cha à, cha đừng quá coi thường ba của con. Ba con, phải loại người cam chịu đâu. Con nghĩ, chỉ sợ gia tộc Fox lần này gặp phiền phức rồi. - Hừ! Mị nhi, con muốn cùng chết chung với thằng nhóc Nguyệt Sư kia rồi hả. Hồ Thiên lạnh nhạt : - Gia tộc Fox là gia tộc mạnh nhất trong tộc chúng ta, chỉ bằng vào cái gã Cao Lôi Hoa kia mà đòi châu chấu đá xe à… … Hồ Thiên chưa kịp hết luồng uy áp mạnh mẽ phủ xuống khiến cho người lão tự chủ được mà run rẩy. , chỉ có vậy! Hồ Thiên kinh ngạc phát , cỗ uy áp này bao phủ cả Hồ vực! - Trời ơi! Cái này, cái này… dứt khoát là thần uy! Chẳng lẽ Hồ tộc chúng ta chọc giận thần linh sao? Hồ Thiên run lẩy bẩy, cố gắng thốt ra câu. - Hì hì, là khí tức của ông ấy, là khí tức của ba mà. Trong uy áp, Hồ Mị Nhi hề cảm thấy khó chịu, cảm nhận được hơi thở này, nàng mỉm cười với Hồ Thiên: - Cha à, lần này chỉ sợ người thất vọng rồi, gia tộc Fox e là tong rồi…
Chương 218: Ta đến là để hủy hôn ước. Uy áp phủ khắp Hồ vực, tới nhanh mà cũng nhanh, chỉ trong nháy mắt luồng thần uy lại biến mất giống như chưa từng xảy ra. - Đây… đây là thần uy sao? Là thần uy của vị thần nào? Hồ Thiên run rẩy bò mặt đất. - Làm sao tôi biết được. Hồ Kiều Kiều lắc đầu cười khổ, cả ngàn năm qua ở cái thế giới này thần xuất , nàng chẳng thần uy là cái mô tê gì làm sao biết được uy áp này là của vị thần nào. - Thú thần tại thượng, cầu xin người bảo hộ cho con dân người bị tai họa. Hồ Thiên nhổm dậy rồi từ từ quỳ xuống nhắm mắt cầu nguyện Thú thần. Từ cỗ uy áp vừa rồi, tất cả mọi người đều cảm giác được cơn giận dữ. Thần mà phẫn nộ chắc có lẽ là bị hủy diệt thôi. Hồ Thiên biết làm sao, đành cầu nguyện Thú thần. Cứ ngồi ngơ ngác trong phòng lâu, nhưng tai họa hủy diệt mà lão tưởng tưởng vẫn thấy. - Thú thần tại thượng! Hồ Thiên kích động hô to lên, xem ra đúng là Thú thần phù hộ cho Hồ vực, Hồ Thiên nghĩ thầm. Lão biết rằng cỗ thần uy này là do gã tóc bạc mà lão khinh thường phát ra. Thần uy qua , toàn bộ Hồ tộc đều lâm vào cảnh hỗn loạn. Gia súc chạy loạn, ma thú cuồng hóa công kích… làm mấy người Hồ tộc vội tới sứt đầu mẻ trán. Hồ Thiên lại thở dài, hai tay run rẩy nâng chén trà lên. Thần uy qua nửa ngày trời nhưng tay lão vẫn còn run lẩy bẩy. - Tùng tùng tùng! Lúc này, có người đập cửa nhà Hồ Thiên. - Ai đó? Hồ Thiên cố gắng kìm hãm con tim nhảy loạn lên, sau đó lớn tiếng hỏi. - Hồ Thiên lão ca. Là ta, Fox Lâm Hứa. Giọng của tộc trưởng gia tộc Fox vang lên ngoài cửa. Vừa nghe được tiếng của tộc trưởng Fox, Hồ Thiên liền vui hẳn lên. Lão đắc ý nhìn con cưng Hồ Mị Nhi : - Mị nhi, lần này chỉ sợ người thất vọng phải là ta rồi. Mà là con! Tộc trưởng Fox đến. Lần này đến nhất định là để cầu hôn. Chuẩn bị cho tốt . Đừng có nghĩ tới cái gã nhân loại tóc bạc với thằng con chẳng biết từ đâu tới kia! Hồ Thiên cười lớn, đồng thời cao giọng đáp: - Là tộc trưởng Fox sao, được rồi, chờ chút, ta ra mở cửa ngay. Trong cơn hưng phấn Hồ Thiên cũng quên luôn nỗi hoảng sợ do cỗ thần uy gây ra. Liền chạy vội ra mở cửa. Hồ Mị Nhi híp mắt nhìn ra cửa, nàng cũng đoán được lúc này tộc trưởng gia tộc Fox đến nhà mình làm gì? Ngoài cửa, Hồ Thiên tháo chốt ra, sau đó cười dài với tộc trưởng Fox: - Ha ha, quả nhiên là lão đệ Fox! Mau, mau vào , đừng khách khí! Là người nhà cả mà, đừng khách khí! - Được rồi. Tộc trưởng Fox cười khổ. Thầm nghĩ: ‘Người nhà à? Chỉ sợ lúc nữa phải rồi’. Phía sau tộc trưởng Fox là thanh niên Hồ tộc tuấn, chàng thanh niên này chính là con của tộc trưởng Fox, Fox Lâm Quang. Vừa vào nhà, tộc trưởng Fox và đứa con liền thấy được ‘Thánh nữ’ Hồ Mị Nhi trong trạng thái cửu vĩ. Trạng thái cửu vĩ tràn đầy mê hoặc, ánh mắt đầy quyến rũ đánh về phía Lâm Quang đứng sau tộc trưởng Fox Lâm Hứa và, sau đó khẽ ngáp. Đối với hai cha con nhà này, nàng cũng chả thèm kính trọng gì hết, nhàm chán, nàng thèm để ý hai cha con bọn họ, xoay người về phòng. - Tộc trưởng Fox đến là để cầu hôn sao? Hồ Thiên hơi đắc ý nhìn bóng lưng Hồ Mị Nhi, cố ý lớn tiếng bóng gió. - , phải, Hồ Thiên tế tự đừng hiểu lầm. Vừa nghe được hai chữ ‘hôn lễ’, tộc trưởng Fox liều mạng xua tay: - Cái này. Chúng ta vào rồi chuyện . - Tộc trưởng Fox, có chuyện gì xảy ra à? Hồ Thiên nhìn sắc mặt khó coi của Fox, cảm thấy bất an liền hỏi. - Cái này… Hồ Thiên tế tự, chúng ta… cái này. Tộc trưởng Fox nghẹn đỏ mặt, trước sau nổi. - Tộc trưởng Fox, có chuyện gì ông cứ ra ! Hồ Thiên là người nóng tính, nhìn bộ dạng của tộc trưởng Fox như vậy, lão nóng nảy. - Cái này… Hồ Thiên tế tự à. Hôn ước giữa hai nhà chúng ta hủy bỏ . Tộc trưởng Fox cắn chặt răng. Thà bẽ mặt ra còn hơn là còn cái mạng già nữa. - Ông, ông cói cái gì?! Nghe tộc trưởng Fox , khuôn mặt tươi cười của Hồ Thiên lập tức cứng đơ lại, lão trừng mắt nhìn chằm chằm vào tộc trưởng Fox. : - Tộc trưởng Fox ưng ý Hồ Mị Nhi nhà ta sao? - , đương nhiên là phải rồi. Tôi làm sao thích Hồ Mị Nhi chứ. Fox vội . Chuyện hài, Thánh nữ mà tốt ai tốt hơn? Cho dù Thánh nữ tốt lão cũng nguyện ý cưới về nhà! Chỉ có điều, tại cả nhà mình đều có tư cách lấy Thánh nữ nữa. Trừ phi cần toàn bộ gia tộc Fox, nếu lão cũng có khả năng cưới Hồ Mị Nhi cho con trai mình. - Vậy vì cái gì mà ngươi cho rằng con Hồ Thiên ta xứng với người nhà Fox ngươi?! Hồ Thiên nổi giận đùng đùng nhìn chằm chằm Fox. - , tuyệt đối phải việc này! Fox lau mồ hôi lạnh, trong tộc, Hồ Thiên là thủ lĩnh tế tự, hơn nữa lại là ứng cử viên cho chức Giáo hoàng của đế quốc. Hai nhà có thể là môn đăng hộ đối. Chẳng qua, chính vì như vậy mới khó tới chuyện hủy hôn của Hồ Mị Nhi với con trai mình. - Vậy ngươi cho ta cái công đạo coi! Hồ Thiên ngồi xuống, ngửa chén trà lên tu liền hơi. Tộc trưởng Fox méo mặt : - Hồ Thiên, tôi và ông là bạn tốt hơn mười năm, ông cũng biết cách đối nhân xử thế của tôi. Tôi tuyệt đối khinh thường con nhà ông. Chỉ có điều, hôn này phải hủy bỏ thôi. còn cách nào khác. - Tốt! Tốt! Hay cho câu còn cách nào khác! Hồ Thiên cắn chặt răng: - Ngươi mực muốn hủy hôn liền hủy hôn! Ta còn biết làm gì khác? Chẳng lẽ ta bắt con ngươi lấy con ta! Xin thứ cho nhà có việc tiện tiếp khách! tiễn. Hồ Thiên đứng lên, nổi giận đùng đùng vào trong nhà. - Chị à. Tộc trưởng Fox cười khổ với Hồ Kiều Kiều uống trà đối diện. - Có người uy hiếp tộc trưởng sao? Hồ Kiều Kiều ngồi bên cười khẽ hỏi. - Ôi. Tộc trưởng Fox gật gật đầu. - Là gã nhân loại tóc bạc phải ? Hồ Kiều Kiều tiếp tục hỏi. - Chị cũng biết gã? Tộc trưởng Fox ngẩng đầu lên nhìn Hồ Kiều Kiều. - Sáng sớm nay gã đến nhà ta cầu hôn. Hồ Kiều Kiều khẽ nâng chén trà uống ngụm: - Chỉ có điều nghĩ tới là gã tìm ngươi, càng ngờ ngươi lại bị gã uy hiếp đến nhà ta từ hôn. Giọng của Hồ Kiều Kiều lạnh dần: - Tuy nhiên, ta cũng muốn biết, tên nhân loại như có bản lãnh gì mà có thể uy hiếp đến ngươi? Hay gã có ưu đãi gì mà ngươi đến từ hôn? - Ưu đãi? Chị à, tôi sao có thể lại vì chút lợi ích mà từ hôn chứ. Tộc trưởng Fox : - Tôi phải loại người như vậy! - Ngươi là thương nhân, hưon nữa lại là thương nhân rất thành công. Hồ Kiều Kiều : - Chỉ cần có đủ lợi lộc, ta cho rằng ngươi duy trì được tín niệm của mình. chỉ ngươi mà cả Hồ tộc này ai mà thế? - Chị nghĩ vậy cũng được. Fox thở dài: - Dù sao kết cục cũng vậy rồi. Hôn này, tôi cũng có cách giải quyết khác. Fox thở dài: - Tôi đúng là bất đắc dĩ, mong chị và Thiên ca hiểu cho nỗi khổ cho tôi. Chị, tôi xin cáo từ. Fox cười khổ tiếng, sau đó dẫn đứa con về. - còn cách nào khác? Khó xử? Chẳng lẽ người đó có năng lực làm cả gia tộc Fox cúi đầu sao? Lúc Fox xoay người, Hồ Kiều Kiều cũng tin lời Fox ba phần. Dù sao Fox là gia tộc hạng nhất Hồ tộc, bọn họ thể đem danh dự mình ra đùa giỡn được. *******************. Bên kia, Hổ tộc trong thành Mãnh Hổ. - Giáo hoàng điện hạ. Vị thống lĩnh Hổ tộc Hổ Hổ Lâm Khắc quỳ gối trước mặt Giáo hoàng của Thú thần thần điện: - Hổ Cương điện hạ, Hổ Cương điện hạ …! - Chuyện con ta, ta biết. Giáo hoàng Thú tộc khẽ thở dài: - Giáo hoàng lệnh phải tới vạn bất đắc dĩ được đưa ra. Vậy mà lại tự dưng mang Giáo hoàng lệnh rêu rao, ôi! Giáo hoàng khẽ thở dài. - Giáo hoàng. Trong mắt Hổ Lâm Khắc lên tia hận ý: - Tuy Hổ Cương điện hạ ăn cắp Giáo hoàng lệnh là tội lớn, nhưng cũng phải là tội chết! Vậy mà cái tên ở quân đoàn 3 đó khinh người quá đáng. Bọn chúng coi thường Giáo hoàng lệnh hơn nữa còn giết Hổ Cương điện hạ. Tội này thể tha được! Hổ Lâm Khắc càng càng kích động: - Giáo hoàng điện hạ. Thỉnh ngài cho phép thần dẫn người tiêu diệt bọn chúng! diệt bọn họ còn đâu là oai nghiêm của vương tộc Hổ tộc chúng ta! tại người của thần tiến đến gần chỗ bọn chúng. Bây giờ, bọn chúng trong Hồ vực! Chỉ cần Giáo hoàng hạ lệnh, thần liền hóa kiếp bọn chúng ngay! Đem đầu bọn chúng dâng cho ngài! Giáo hoàng cúi đầu trầm tư, sau đó ngẩng đầu lên : - Được rồi, nhưng ngươi phải lưu ý, đừng để lại dấu vết gì. - Vâng! Hổ Lâm Khắc đáp cương quyết rồi đứng dậy ra khỏi điện. Đợi sau khi Hổ Lâm Khắc ra, phía sau Giáo hoàng đột nhiên xuất bóng người. - Giáo hoàng Hổ Mãnh có cần ta giúp tay ? Người nọ cười hiểm, người phát ra cỗ lực lượng làm người ta cảm thấy bất an. - A, ngươi đến rồi giúp Lâm Khắc chút . Giáo hoàng chậm rãi ngẩng đầu lên. Lúc này, hai mắt của lão ngờ lại đỏ như máu: - Hồ vực của Hồ tộc vừa xuất cỗ uy áp cường đại, ta nghĩ ngươi nên đến đó mọi an toàn chút. - Oke, dù sao Hổ tộc đối với chúng ta mà vẫn có ích mà. Người nọ cười lạnh, thân ảnh dần dần chìm vào trong bóng tối...
Chương 219: Cha, chuyện này để ta tự mình tới giải quyết Sau khi có được mệnh lệnh của Giáo Hoàng, Hổ Lâm Khắc nắm chặt quyền đầu lớn bước hướng chính mình chính mình thống trị trong quân doanh đến. Lúc này đây, nhất định phải làm cho đám thấp kém thú nhân kia biết, hổ tộc mới là thú tộc vương giả! Sau khi tới quân doanh, Hổ Lâm Khắc từ trong quân đội chính mình chọn lựa ra trăm quân tinh nhuệ nhất trăm hổ nhân chiến sĩ. Chuẩn bị xong, trăm hổ nhân tinh nhuệ chiến sĩ mang vũ khí lợi hại đằng đằng sát khí theo Hổ Lâm Khắc phía sau chuẩn bị xuất phát. “Hổ Lâm Khắc đại nhân.” Tại thời điểm Hổ Lâm Khắc chuẩn bị đứng dậy xuất phát , tình báo viên thuộc hạ của từ đàng xa chạy lại đây đối với kêu. “Làm sao vậy? Có tin tức gì muốn báo sao?” Hổ Lâm Khắc quay đầu hỏi. “Đúng vậy, Hổ Lâm Khắc đại nhân. Lần này có tin tức về hồ nữ hiến tế từng tại đệ tam đoàn xuất ”. Nhân viên tình báo trả lời, sau đó lộ ra bộ dáng làm khó, :“Hổ Lâm Khắc đại nhân, hồ nữ chúng ta tại uy hiếp làm khó được nàng. Theo chúng ta tìm hiểu, hồ nữ kia là nữ nhi của hồ tộc hiến tế trưởng Hồ Thiên. Nếu bình thường những nữ nhân thú tộc khác , nhưng hồ tộc rất giống là thú tộc bảo hộ chúng ta, hơn nữa thân phận của Hồ Thiên đặc thù. Cho nên đối với nữ nhi của chúng ta phải làm sao bây giờ?” “ nghĩ tới dĩ nhiên là nữ nhi của Hồ Thiên.” Khi biết được là nữ nhi của hồ thiên, Hổ Lâm Khắc nhíu mày, :“Quên . Hồ thiên thân phận đặc thù, là thú tộc hiến tế trong đầu lĩnh nhân vật chúng ta tại nên cùng với kết thù. Bất quá vì để ngừa vạn nhất, ngày mai phái vài người canh giữ ở cửa cho ra ngoài lúc chúng ta giết đầu bạc nhân loại cùng với sư tộc tiểu đội trưởng là được. Đừng làm quá mức tốt.” “, Hổ Lâm Khắc đại nhân.” Nhân viên tình báo kia lên tiếng, xoay người về phía sau thối lui. Đêm, Cao Lôi Hoa tiếp tục hướng Nguyệt Sư giảng giải vài vấn đề này nọ, tuy rằng truyền thừa cho Nguyệt Sư trí nhớ, nhưng dù sao trí nhớ là cứng nhắc truyền qua, rất nhiều vấn đề này nọ Nguyệt Sư nhất thời vẫn thể lý giải. “Chít chít ~ chít chít ~”, lúc này, tại Cao Lôi Hoa nơi phòng cửa sổ truyền đến trận dồn dập tiếng chim hót. Theo trận tiếng chim hót, con phong hệ ma thú ‘Chít chít điểu’ từ cửa sổ bay vào phòng Cao Lôi Hoa. Chít chít điểu, loại loài chim phong hệ phi hành tốc độ khá. Hơn nữa chúng nó có được năng lực so với bồ câu cường đại hơn ở chỗ biết đường . Cho nên chúng nó được dùng để truyền tống khẩn cấp tình báo hoặc là vài mật báo. Cao Lôi Hoa duỗi tay, chít chít điểu liền nhu thuận đứng ở trong lòng bàn tay Cao Lôi Hoa. Hiển nhiên, đây là con truyền tống cấp báo thư điểu trải qua huấn luyện. Từ đùi điểu gỡ xuống tờ giấy, Cao Lôi Hoa lần nữa đem chít chít điểu thả ra ngoài. Mở ra tờ giấy, Cao Lôi Hoa khóe miệng lộ ra nụ cười. Đây là tin tức ‘Lôi’ tổ chức truyền cho Cao Lôi Hoa.‘Lôi’ tổ chức chính là tổ chức sát thủ bị Cao Lôi Hoa thu phục. Chính là cuối cùng bị Cao Lôi Hoa bắt buộc sửa lại tên. Đây là phong mật thư từ ‘Lôi’ tổ chức truyền đến, thư hổ tộc Giáo hoàng rốt cục nhịn được muốn giết con trai , tại hơn trăm đầu hổ tộc tinh do hổ tộc thống lĩnh ‘Hổ Lâm Khắc’ suất lĩnh hướng hồ vực tới rồi. Nếu có gì bất ngờ xảy ra sáng sớm ngày mai bọn họ liền có thể chạy tới hồ vực. “Có ý tứ.” Cao Lôi Hoa buông tờ giấy trong tay xuống phá lên cười. “Cha, cái gì vậy?” Nguyệt Sư nghi hoặc hỏi tiếng. Từ trong tay Cao Lôi Hoa tiếp nhận tờ giấy kia. “Là mấy tên hổ nhân.” Cao Lôi Hoa nâng chung trà lên nhanh chậm nhấp ngụm:“Ngày mai, bọn họ có lẽ có thể tới rồi.” “Cha, chuyện này chuẩn bị làm sao bây giờ?” Nguyệt Sư cười . “ trăm đầu hổ nhân mà thôi, tùy tay liền có thể giải quyết.” Cao Lôi Hoa cười . “Cha, để cho con.Chính con giải quyết việc này,thế nào?” Nguyệt Sư đột nhiên nở nụ cười:“Cha cũng qua, con vĩnh viễn dựa vào cha thay con giải quyết tình, con vĩnh viễn là hài tử lớn lên được mà.” “ mình con giải quyết?” Cao Lôi Hoa ngẩng đầu nhìn Nguyệt Sư. “Yên tâm , phụ thân, con phải chỉ có người.” Trong mắt Nguyệt Sư lên tia hàn quang:“Tuy rằng đều là thú tộc nhân. Nhưng việc làm của hổ tộc làm ta ớn lạnh. Thú hoàng ấn ký để ta đối thú tộc có ý thức trách nhiệm thủ hộ, nhưng là cũng ban thưởng cho ta loại tôn nghiêmcủa vương giả.” Nguyệt Sư đứng ở cửa sổ, tay phải trong móc ra ma pháp quyển trục. Vạch tìm tòi ma pháp quyển trục, Nguyệt Sư đem ma pháp quyển trục ném về phía bầu trời. Nháy mắt, bầu trời hồ tộc thoáng đóa pháo hoa ma pháp xinh đẹp. Thú hoàng có trách nhiệm thủ hộ thú tộc. Đồng thời cũng trách nhiệm loại bỏ hành vi ác liệt của thú tộc. trung, trong nháy mắt pháo hoa bạo mở, tuần tra ưng tộc chiến sĩ được Nguyệt Sư phái tới ở trung nắm bắt hình thái của pháo hoa. Sau khi nhìn thấy pháo hoa ưng tộc chiến sĩ xoay người hướng đệ tam đoàn địa điểm phương xa bay . Này vài cái bay lượn ưng nhân trung là theo mệnh lệnh của Nguyệt Sư tại hồ vực thay phiên chú ý Nguyệt Sư mệnh lệnh. Mà pháo hoa của Nguyệt Sư này đại biểu cho Nguyệt Sư kêu gọi bọn đệ tam đoàn, mang vạn người hoàng kim sư tử tộc đến nơi này! đuờng từ Mãnh hổ thành hồ tộc, tiểu đội hơn trăm người phóng ngựa chạy như điên. “Thống lĩnh đại nhân, hồ vực ngay trước mắt . Phỏng chừng sáng sớm ngày mai chúng ta có thể tới ?” gã hổ tộc chiến sĩ đối với Hổ Lâm Khắc . “Hảo! tốt quá!” Hổ Lâm Khắc khóe miệng lộ ra tia mỉm cười, tưởng tượng thấy bộ dáng chính mình chém xuống đầu sư tộc tiểu thí hài . Hưng phấn qua , quay đầu với phía sau chừng trăm hổ nhân quát:“Nghe ta binh chia làm hai đường, đội chuẩn bị tốt bảo vệ nhà của Hồ Thiên, đội khác chuẩn bị theo ta giết mấy tên gia hỏa giết Hổ Cương điện hạ!” “Giáo hoàng điện hạ qua. Ai giết hài tử đội trưởng quân đoàn 3, liền có thể được Giáo hoàng coi trọng. Đến lúc đó thăng quan tiến chức phải là mộng!” Hổ lâm cười hắc hắc, giơ lên hai thanh đại kiếm chói lọi trong tay. “!” bên hơn trăm hổ nhân phân ra hai mươi người chạy về phía nhà Hồ Thiên. Mặt khác tám mươi người tiếp tục hướng địa phương Cao Lôi Hoa cùng với Nguyệt Sư chạy tới. Sáng sớm, Cao Lôi Hoa duỗi lưng cái bước về phía cửa sổ. Sau đó liền chứng kiến Nguyệt Sư toàn thân võ trang đứng ở cửa sổ nhìn phương xa. “Buổi sáng .” Cao Lôi Hoa tới cửa sổ hướng ra phía ngoài nhìn lại, liếc mắt cái Cao Lôi Hoa liền nhìn vào xa xa tám mươi người ở hướng hồ vực chạy tới: “Hắc hắc, con trai, xem ra bọn họ đến đây. Ngươi chuẩn bị tốt chưa?” “Đương nhiên.” Hai tay Nguyệt Sư rút ra cự kiếm của mình, ánh mắt của gắt gao nhìn chằm chằm thống lĩnh hổ nhân Hổ Lâm Khắc. “Xuất phát thôi” Cao Lôi Hoa cũng nhiều, từ trong gian giới chỉ tùy tay lấy ra thanh trường kiếm. Đối phó tên gia hỏa như vậy căn bản cần phải Tài Quyết Chi Nhận. Bọn Hổ Lâm Khắc sau khi tiến nhập hồ vực liền binh chia làm hai đường, hai mươi qua đầu hổ nhân chiến sĩ quay đầu ngựa lại hướng nhà Hồ Thiên chạy , tám mươi đầu khác hướng thẳng điạ phương Cao Lôi Hoa cùng với Nguyệt Sư chạy tới. Tại thời điểm bọn chúng phóng ngựa chạy như điên, đột nhiên đường xuất cao thấp lưỡng đạo thân áo trắng bóng người. “Tránh ra! Đừng cản đường!” gã hổ tộc chiến sĩ hướng về phía nhân ảnh này ảnh hét to tiếng, tại ngày mới vừa sáng, bọn họ thấy dáng người. Bất quá phóng ngựa chạy như điên nên cũng chuẩn bị dừng lại, vung roi ngựa trong tay ý muốn đem người kia đuổi ra chỗ khác. Nhưng mà, roi của vừa mới vung ra, nghênh đón lại là thanh lôi quang trường kiếm lóe sáng! Xoát! tiếng, thanh trường kiếm phá mà đến, trường kiếm trung nổi lên kiếm hoa xinh đẹp. kiếm liền xuất làm gia hỏa cả người lẫn ngựa chỉnh tề trảm thành hai nửa tả hữu! Bị cắt thành hai nửa hổ nhân bởi vì quán tính vẫn vọt tới phía sau Cao Lôi Hoa xa mới cam lòng ngã xuống...... Kiếm hoa qua , nhân ảnh kia nhàng cười. Gió thổi bay, tóc là đầu bạc theo gió tung bay. “Là ngươi!” Hổ Lâm Khắc gìm cương ngựa, mở to hai mắt nhìn nhìn Cao Lôi Hoa. nhận thức Cao Lôi Hoa, cùng với Cao Lôi Hoa bên cạnh người kia là sư tộc tiểu đội trưởng. “Giết! Giết hai người bọn , hai người này chính là mục tiêu!” Hổ Lâm Khắc nhìn đến Cao Lôi Hoa cùng với Nguyệt Sư sau, nhất thời hổ nhân chiến sĩ phía sau điên cuồng rống lên. Đồng thời, chính đầu hướng Cao Lôi Hoa cùng với Nguyệt Sư phát động xung phong. “Cổ vũ kỹ -- tốc kiếm.” Cao Lôi Hoa trong miệng nhàng quát, tiếp theo thân ảnh Cao Lôi Hoa liên tục lóe ra. Trường kiếm trong tay bám từng đạo Tử Quang xẹt qua tám mươi qua thân thể hổ nhân chiến sĩ. Từ khi trong cơ thể tồn tại ma cách của Chiến Thần, tốc độ Cao Lôi Hoa tại chỉ sợ là ai có thể theo kịp! Lôi điện vốn chính là loại thần lực tốc độ cực nhanh, hơn nữa khinh công của Cao Lôi Hoa, ngay lúc đó lại tăng thêm tốc độ ma cách, tốc độ của Cao Lôi Hoa có thể là đạt tới đỉnh phong! Kéo theo đường tàn ảnh, thân ảnh Cao Lôi Hoa xuyên qua tám mươi hổ nhân chiến sĩ, trong tay trường kiếm đồng thời xẹt qua thân thể. trong nháy mắt thời gian, thân ảnh Cao Lôi Hoa từ tám mươi đầu hổ nhân phía trước lên, xuất phía sau. Trường kiếm run rẩy, Cao Lôi Hoa nhàng súy vết máu trường kiếm. Xôn xao! lần. Ngay sau đó, tám mươi qua đầu hổ nhân chiến sĩ liền vũ khí cũng chưa kịp động, toàn bộ biến thành đống máu loãng. Chỉ có Hổ Lâm Khắc đứng ở phía trước hổ nhân chiến sĩ trừng mắt ánh mắt ngơ ngác đứng ở tại chỗ. Con ngươi của mở to, ngơ ngác đứng ở tại chỗ vẫn nhúc nhích. Cố gắng há miệng thở dốc, nhưng lại phát chính mình ra câu. Hổ tộc dẫn theo toàn tinh , ngờ ngăn được người khác kiếm............