CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA) - Truyền Thuyết Thánh Kỵ Sĩ (514c)

Thảo luận trong 'Sắc Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 202: Cuộc chiến tranh đoạt Thú Hoàng. (P2)






      Đội trưởng Lang kỵ binh đánh giá cẩn thận Nguyệt Sư chút, sau đó nhớ đến biểu vừa rồi của Nguyệt Sư. Đối với Thú nhân, tuổi tác phải là vấn đề! Cường giả mãi mãi nhận được kính trọng của bọn họ! Đội trưởng Lang kỵ binh vỗ bình bịch lên ngực của mình, lớn tiếng :


      - Được! Tôi tin vào ánh mắt của đại nhân Bố Lỗ Tư, cũng tin vào những gì mà chính tôi vừa rồi nhìn thấy! Vậy mời các vị theo chúng tôi chuyến. Tôi dẫn các vị trở về tộc, ở đó những người chiến sĩ thành niên tuyên thệ, vĩnh viễn theo bước chân của cậu!


      Bố Lỗ Tư vỗ lên vai của Nguyệt Sư:


      - trung thành của Lang tộc nổi tiếng trong Thú tộc. chỉ là Thú tộc, thậm chí cũng rất nổi tiếng đại lục. Cháu cứ theo , đội Lang kỵ binh trẻ tuổi này là những chiến sĩ trung thành nhất của cháu.


      Nguyệt Sư nghi hoặc nhìn Bố Lỗ Tư. Cậu hiểu tại sao Bố Lỗ Tư lại để những chiến sĩ Lang kỵ binh theo để làm gì?


      - Mời theo tôi đến đây!


      Đội trưởng Lang kỵ binh cười , sau đó cưỡi sói trước dẫn đường, dẫn ba người Nguyệt Sư chạy vào trong Lang Vực.


      Sau gần nửa tiếng đồng hồ, từ xa nhìn thấy nơi đóng quân ở phía trước sườn núi.


      - Là chỗ này!


      Đội trưởng Lang kỵ binh chỉ vào nơi đóng quân với ba người. Nơi đó chính là chỗ huấn luyện Lang kỵ binh của Lang tộc bọn họ, cũng là trọng địa quân của Lang tộc trong chiến tranh.


      - Đại đội trưởng đội 1 quay trở về.


      Người canh gác ở trong Lang Vực từ xa nhìn thấy đội Lang kỵ binh của mình quay trở về lập tức phát ra tiếng hoan hô. Từ những bộ áo giáp sáng bóng ở người của đội Lang kỵ binh có thể nhìn thấy thu hoạch của bọn họ cũng phải là !


      - Thú tộc luôn tồn tại cùng ta!


      Đội trưởng kỵ binh Lang nhân từ rất xa phất phất tay, sau đó hét lớn lên:


      - Ta mang đến 3 vị khách quý, các ngươi mau báo lại với tộc trưởng đại nhân.


      - ! Đại đội trưởng!


      Lang nhân ở trạm canh gác nhảy xuống, sau đó dặn dò người bạn ở bên cạnh mình chút, rồi lại nhanh chóng chạy về chỗ ở của tộc trưởng.


      Khi mấy người Nguyệt Sư vào trong, tộc trưởng Lang tộc dẫn theo đội dũng sĩ từ trong tộc ra nghênh đón.


      Tộc trưởng là tộc nhân của Bạch Lang tộc. Bạch Lang tộc là chủng loại hiếm thấy ở trong Lang tộc, cũng là loại mạnh mẽ nhất trong Lang tộc:


      - Đội trưởng đội 1, khách quý mà ngươi chính là ba vị này sao?


      - Đúng vậy, khách quý tôi đến chính là tiên sinh Bố Lỗ Tư và hai người bạn.


      Đội trưởng Lang kỵ binh 1 đáp rồi với tộc trưởng mục đích mà mang ba người Bố Lỗ Tư tới:


      - Tôi dẫn mấy vị này đến đây là muốn để cho đội Lang kỵ binh thanh niên của chúng ta theo bọn họ, cũng để cho những người còn trẻ nung luyện chút.


      - Đại nhân Bố Lỗ Tư sao?


      Tộc trưởng hướng ánh mắt về phía Bố Lỗ Tư ngồi lưng ngựa:


      - Bố Lỗ Tư, mời vào!


      - Khoan tộc trưởng.


      Bố Lỗ Tư ở lưng ngựa xấu hổ cười cười:


      - Chúng tôi phải lên đường gấp, cho nên nếu như có thể, ngài dẫn đội thanh niên tới đây .


      - Việc này, được rồi.


      Tộc trưởng gật đầu, dặn dò vài câu với lang nhân ở bên cạnh. Lang nhân kia gật đầu vài cái trước khi biến mất ở trước mặt đám người Nguyệt Sư.


      Tộc trương nhìn Bố Lỗ Tư, trong mắt dường như có chút khó xử. Dù sao đội thanh niên kia cũng là hy vọng của Lang tộc, thoáng cái để cho người khác mang , có chút luyến tiếc.


      - Yên tâm , tộc trưởng.


      Bố Lỗ Tư cũng nhìn ra khó xử của tộc trưởng:


      - Tôi cam đoan với ngài, đội Lang kỵ binh thanh niên này chấn hưng lại uy danh đệ nhất kỵ binh của Lang tộc ở đại lục. Bọn họ, khiến cho tất cả quân địch run sợ. Lấy danh nghĩa của Bố Lỗ Tư ta xin tuyên thệ với Thú thần.


      Bố Lỗ Tư đặt tay phải lên ngực mình. có lòng tin, tin tưởng huyết mạch của Thú Hoàng. Tộc Thú Hoàng là tộc được các vị thần chúc phúc. Bọn họ là niềm kiêu hãnh của Thú tộc! Đây là loại niềm tin kiên định, và sau vài ngày tiếp xúc có lòng tin với Nguyệt Sư.


      Sau khi tộc trưởng nghe được lời của Bố Lỗ Tư, trong mắt cũng lên chút an ủi:


      - Tất nhiên, nếu đại nhân Bố Lỗ Tư như vậy, tôi cũng có gì để . Hy vọng nhóm Lang con này theo bước chân của đại nhân Bố Lỗ Tư.


      - , bọn họ phải theo tôi.


      Bố Lỗ Tư cười lớn tiếng:


      - Mà là theo bước chân của .


      Bố Lỗ Tư chỉ vào Nguyệt Sư .


      - sao??


      Tộc trưởng nhìn Nguyệt Sư cũng chỉ có thể xem như là “Thiếu niên” này, có chút yên tâm. Thiếu niên này nhìn qua cũng chỉ tầm tầm như đội Lang kỵ binh thanh niên của mình thôi, như vậy có thể tin được ?


      - Yên tâm , tộc trưởng.


      Bố Lỗ Tư :


      - Tôi cam đoan với ngài. , mang đến huy hoàng cho Thú nhân.


      - Tôi cũng có thể bảo đảm.


      Đội trưởng Lang kỵ binh ở bên cạnh cũng vỗ vỗ ngực của mình.


      Nguyệt Sư nghi hoặc nhìn Bố Lỗ Tư, cậu bé cũng biết mình có thể làm được cái gì. Dựa vào điều gì mà Bố Lỗ Tư lại có lòng tin lớn như vậy đối với chứ? Chăng lẽ vì thân phận của mình sao?


      Nguyệt Sư nhớ đến khi còn ở trong nhà, Tra Lý tự xưng là người của Hoàng kim sư tộc có là vua của Thú nhân, trời sinh làm vua. Nguyệt Sư nhìn vào mắt của Bố Lỗ Tư, phải ngay cả Bố Lỗ Tư cũng cho rằng là vị vua trời sinh của Thú nhân đấy chứ.


      ***********


      Vong Linh cốc.


      Cao Lôi Hoa và Vong Linh Đại trưởng lão lén chạy từ trong tầng hầm ra ngoài. Sau đó cùng ra vẻ đứng chờ ở trong thần điện.


      lúc lâu sau, Tra Lý và Vong Linh Nữ Thần mới từ trong tầng hầm chậm rãi ra.


      Vong Linh Nữ Thần sau khi ra vẻ mặt tràn đầy xuân sắc. Nếu như Cao Lôi Hoa thấy được tình cảnh phát sinh ở bên trong tầng hầm, chắc chắn cho rằng Vong Linh Nữ Thần được ‘tưới tắm’ của Tra Lý.


      Ở phía sau Vong Linh Nữ Thần, Tra Lý chân thấp chân cao bước ra khỏi tầng hầm. Ở sau lưng có đeo cái cự phủ. Vừa vuốt ve Tra Lý vừa vô cùng xúc động.


      Bây giờ cây cự phủ này làm cho vừa vừa hận.


      - Phỉ Ti Nhĩ, sắc mặt khá tốt.


      Cao Lôi Hoa nhìn vẻ mặt đầy sắc hồng của Vong Linh Nữ Thần Phỉ Ti Nhĩ mà cười hì hì. Chẳng qua ý nghĩa của nụ cười này chỉ có Vong Linh Đại trưởng lão ở bên cạnh mới có thể hiểu được thôi.


      - Còn Tra Lý, ngươi làm sao vậy?


      Cao Lôi Hoa nhìn Tra Lý cười .


      - Khụ khụ, mấy vấn đề này chúng ta tạm thời nên đề cập tới.


      Tra Lý :


      - Ta tập trung hết Hoàng kim sư tộc ở đây rồi. Chúng ta có thể xuất phát bất kỳ lúc nào.


      - Được rồi, chính quan trọng hơn.


      Cao Lôi Hoa cũng ngưng cười, với Tra Lý:


      - Tra Lý, nhân số Hoàng kim sư tộc có bao nhiêu vậy?


      - À! Nếu tính cả phụ nữ và trẻ em có khoảng vài vạn người.


      Tra Lý đắc ý cười.


      - Đó mới là vấn đề.


      Cao Lôi Hoa nhíu mày :


      - Vong Linh cốc ở bên trong biên giới của Quang Minh đế quốc. Vấn đề của chúng ta là làm sao đưa vài vạn tộc nhân Hoàng kim sư tộc từ Quang Minh đế quốc đến lãnh thổ Thú Nhân đế quốc. Người của Quang Minh đế quốc cũng phải là ngu, cũng thể tùy tiện thả vài vạn người ra đâu.


      - Việc này ngươi cứ yên tâm!


      Tra Lý cười lớn tiếng:


      - Chúng ta dùng phương thức của thú nhân mà ra…

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 203: Đường do người mà thành.


      Trong phong ấn, Cao Lôi Hoa và Tra Lý cùng nhau đứng ở bên cạnh phong ấn, đằng sau bọn họ là mấy vạn chiến sĩ Hoàng kim sư tộc đứng chung chỗ.


      Nữ thần Vong Linh ôm Bảo Bảo đứng ở bên cạnh Tra Lý. Dường như nàng còn chưa cho Bảo Bảo, Tra Lý là cha của nó.


      - Ba ba nhanh chóng làm xong mọi chuyện để đến đón Bảo Bảo ra ngoài chơi nhé.


      Đôi mắt to trong veo như nước của Bảo Bảo nhìn Cao Lôi Hoa.


      - Ừm! Tất nhiên rồi.


      Cao Lôi Hoa mỉm cười với Bảo Bảo:


      - Khi nào xong chuyện, ba ba đến thăm Bảo Bảo dễ thương của ba.


      Tra Lý đứng đó mà thở dài bất đắc dĩ. Nữ thần Vong Linh dường như vẫn còn rất tức giận. Sau khi cho trận SM vẫn còn để cho Bảo Bảo gọi tiếng ba. Mỗi khi nghe thấy Bảo Bảo ngọt ngào gọi Cao Lôi Hoa là ba ba Tra Lý lại cảm thấy chua xót cõi lòng.


      - Được rồi, chúng ta bắt đầu thôi.


      Cao Lôi Hoa đến ranh giới phong ấn, đặt tay lên phong ấn rồi truyền Lôi thần lực vào. Lúc này, phong ấn dễ dàng bị Cao Lôi Hoa phá vỡ tạo thành lỗ thủng lớn.


      biến đổi to lớn dưới tầng hầm làm cho thực lực của Cao Lôi Hoa lại được đề cao lên ít. Bây giờ, tầng phong ấn này đối với Cao Lôi Hoa mà giống như qua cửa nhà mình vậy, muốn vào vào mà muốn ra ra.


      Khi ở chỗ phong ấn tạo thành lỗ thủng lớn, Hoàng kim sư tộc ở phía sau Tra Lý ngay lập tức kêu lên kích động. Thậm chí có người xúc động đến mức bật khóc thút thít! Nghìn năm rồi, sau nghìn năm, Hoàng kim sư tộc cuối cùng mới có thể thoát ra khỏi phong ấn! Đây là thời khắc lịch sử! Thời khắc này vĩnh viễn được ghi vào lịch sử của Sư tộc!


      - Tra Lý, đến đây!


      Khi Cao Lôi Hoa mở được phong ấn liền gọi Tra Lý tiếng. Tra Lý lập tức đến bên cạnh Cao Lôi Hoa, khởi động thần lực giúp Cao Lôi Hoa mở rộng lỗ hổng phong ấn này.


      Bây giờ người phải ra có thể hơn vài vạn, Cao Lôi Hoa muốn làm cũng phải chỉ đơn giản là phá vỡ phong ấn. Hơn nữa còn muốn giữ lại cái phong ấn này! Khi phong ấn mở rộng đủ lớn, Hoàng kim Thú tộc dưới chỉ đạo của tộc trưởng được chia thành từng đội từ trong phong ấn ra.


      Vài vạn người qua, nếu nhanh cũng phải nửa ngày. Tuy mở phong ấn đối với Cao Lôi Hoa mà chỉ là chuyện đơn giản. Nhưng cái phong ấn này cũng rất biến thái, năng lực tự phục hồi của nó rất mạnh. Cho nên Cao Lôi Hoa và Tra Lý chỉ có thể cắn răng dùng thần lực duy trì cái lỗ hổng này.


      Sau nửa ngày, Cao Lôi Hoa và Tra Lý đều thở phì phò, thần lực ngừng tiêu hao làm cho hai người có vẻ chịu nổi.


      - Tra Lý, định làm gì sau khi ra khỏi Quang Minh đế quốc chưa?


      Cao Lôi Hoa ngồi ở cỏ với Tra Lý. Sau khi ra khỏi phong ấn người của Hoàng kim sư tộc bắt đầu hạ trại ở Vong Linh cốc.


      - Đương nhiên là dùng phương pháp của Thú nhân chúng ta rồi!


      Tra Lý cầm lấy cây phủ ở lưng mình:


      - Tất cả mọi thứ ngăn cản trước mặt chúng ta đều bị chém bay hết! Bàn chân của chúng ta qua chỗ nào, đó chính là đường!


      - Việc này! Có thể được ?


      Cao Lôi Hoa khỏi méo miệng. Thầm nghĩ trong lòng, hổ là Thú nhân! Ý nghĩ là cuồng.


      - Cao huynh đệ!


      Tra Lý nở nụ cười:


      - Cậu và tôi đều là bậc tám, tạo con đường về đế quốc Thú nhân chẳng qua chỉ là chuyện ! Giống như cậu từng câu, thế nào ấy nhỉ, thế giới ban đầu vốn có đường, mà người nhiều rồi cũng trở thành đường. Dường như là như vậy phải ? Dù sao, đường là do người nhiều mà thành! Chúng ta muốn làm, chính là “” để tạo ra con đường!!


      **************


      Thành Trần Uy, là tòa thành lớn của Quang Minh đế quốc nằm con đường thẳng nối liền Vong Linh cốc và Thú Nhân đế quốc. Bên trong tòa thành này có ba vạn quân thường quy của Quang Minh đế quốc, và ba nghìn thánh điện kỵ sĩ của Quang Minh thần điện trú ở trong thành. Còn có gần trăm tên quang minh mục sư, có thể là lực lượng cũng khá đông!


      Ở phía xa, Tra Lý và Cao Lôi Hoa dẫn theo Hoàng kim sư tộc Sư ngắm nhìn tòa thành khổng lồ đều cảm thấy nếu đường vòng được, vòng phải xa hơn thêm ba ngày đường. Mặc dù Cao Lôi Hoa và Tra Lý còn có những dũng sĩ trưởng thành của Hoàng kim sư tộc có thể đơn giản mà bay qua bầu trời.


      Nhưng đằng sau chỉ có những dũng sĩ, còn có cả trẻ em và phụ nữ nữa! Hơn nữa tất cả mấy vạn người bay qua bầu trời của tòa thành cũng có thực tế. Mang theo trẻ em và người già, tổng thể tốc độ của Hoàng kim sư tộc cũng phải là nhanh.


      - Làm sao bây giờ?


      Cao Lôi Hoa mỉm cười nhìn Tra Lý.


      - Làm sao bây giờ? Hì hì! Đánh chết mẹ nó!


      Tra Lý giơ cây phủ lên:


      - Lần này, ta lên trước! Ta mở đường!


      - Được rồi.


      Cao Lôi Hoa nhún vai. Bọn họ giao hẹn cứ người mở đường, người ở phía sau bảo vệ phụ nữ và trẻ em của Hoàng kim sư tộc.


      - Phủ thần ơi phủ thần. Gần nghìn năm rồi. Chúng ta làm trận nào giống như thời oanh liệt nào!


      Tra Lý nắm chặt lấy Cuồng hóa thần phủ về phía thành Thần Uy.


      Vác chiến phủ to lớn vai, Tra Lý bước nhanh tiến về phía thành Thần Uy.


      - Đứng lại!


      Quân phòng thủ của thành Thần Uy quát lên với Tra Lý từ rất xa:


      - Bây giờ vào thời chiến tranh, hễ người nào có giấy nhập thành được vào thành. Đưa giấy thông hành của ngươi ra đây.


      - Giấy vào thành sao?


      Tra Lý ngẩng đầu lên nhìn tên lính mà nhe hàm răng sáng bóng của :


      - Giấy nhập thành vai ông này.


      Hai tên lính thủ vệ nhìn lên vai của Tra Lý thấy cây phủ lớn.


      - Hị hị!


      Tra Lý cười quái dị, tay phải vung mạnh phủ lên! Hai tên lính ở trước mặt ngay cả cơ hội phản ứng cũng có, bị cây phủ này chặt đứt thành hai đoạn.


      - A~~~!


      Hai tên lính hét lên tiếng thảm thiết, tiếng kêu đó thu hút chú ý của binh lính ở tường thành.


      - Là thú nhân! Là thú nhân! Nhanh, cung tiễn thủ, giết !


      tên quan tường thành khi nhìn thấy chùm râu của Tra Lý, ngay lập tức hiểu chùm lông đó phải là râu. Mà là bờm của Sư tộc.


      Vì thế, lập tức ra lệnh giết ngay! Cung tiễn thủ tường thành cũng kéo căng cung. Nhất thời, vô số tên bắn về phía Tra Lý.


      Tra Lý cười hì hì, tay phải múa vòng, mặt phủ lớn chắn ở trước người và che kín tất cả bộ vị.


      Keng keng keng! Tất cả tên bắn tới đều bị mặt phủ của Tra Lý cản lại.


      - Đến lượt ta.


      Tra Lý nâng phủ lên:


      - Sức mạnh của thần - Liệt địa nhất trảm!


      Ầm! Tra Lý chém thẳng xuống mặt đất.


      Rầm! tiếng. Khi phủ của Tra Lý bổ xuống mặt đất, cửa thành và tường thành trước mặt liền bị phủ đánh sụp xuống.


      - , điều này làm sao có thể được!


      Binh lính ở tường thành trợn ngược mắt nhìn! Tường thành của Quang Minh đế quốc đều được ma pháp Quang Minh phụ trợ! Cho dù là Kiếm Thánh cũng thể kiếm mà bổ toàn bộ tường thành ra được! Nhưng tên thú nhân trước mặt này lại chỉ cần phủ lại phá vỡ được cửa thành lẫn tường thành!


      - Ngăn lại! Ngăn lại!


      Lúc này, tướng quân thủ thành từ xa chạy lại, ở phía sau đội trọng kỵ binh hộc tốc chạy về phía Tra Lý.


      - Xung phong!


      Đội kỵ binh hét to, tuấn mã ở bên dưới cũng hí lên tiếng vọt tới chỗ Tra Lý.


      - Ha ha!


      Tra Lý cười lớn, đối với , kỵ binh loài người đến nhiều ít bao nhiêu cũng chỉ có chết!


      Tra Lý cũng lười dùng thần lực, trực tiếp cầm phủ xông về phía đội kỵ binh kia. Hễ là chỗ nào mà phủ của qua, cái thi thể nào được hoàn chỉnh! Phủ qua, chỉ để lại đất từng bộ phận riêng rẽ!


      - Nhanh. gọi Thánh Điện Kỵ Sĩ đến đây! Nhanh!


      Thấy tình hình trước mặt, tướng quân thủ thành liền trở nên nóng nảy.


      - Đoàn Thánh Điện Kỵ Sĩ với quân số ba nghìn đến!


      cần phải đợi tướng quân thủ thành gì, xảy ra chuyện lớn như thế này người của đoàn Thánh Điện Kỵ Sĩ làm sao mà tới được? Bọn họ chạy đến trường.


      - Hoàng kim thú nhân này quá mạnh!


      Tướng quân thủ thành chỉ vào Tra Lý rồi với những kỵ sĩ của đoàn Thánh Điện Kỵ Sĩ.


      - thế giới này, chỉ có Quang Minh thần là chúa tể! Tất cả tà ác trước mặt chúng ta đều bị tiêu diệt!


      Đội trưởng của đoàn Thánh Điện Kỵ Sĩ kéo mặt nạ bảo hộ xuống:


      - Quang Minh thần luôn ở bên với chúng ta, nhân nghĩa, dũng cảm, trung thành!


      Các kỵ sĩ rống lên khẩu hiệu, mỗi lần gào lên câu người bọn họ lại được tăng thêm tầng Thánh Quang phòng ngự. Có thể , đoàn Thánh Điện Kỵ Sĩ đích xác là kỵ binh hùng mạnh của nhân loại.


      Nhưng con kiến dù có trang bị như thế nào, làm sao có thể đấu được với Cự Long? Bất kể tăng thêm cái gì, ở trong mắt Tra Lý những trọng kỵ binh này chẳng có gì khác biệt so lúc đầu. Ngoại trừ bọn chúng có thể kéo Quang Minh thần xuống, như vậy mới có thể “giao lưu, học hỏi, cọ xát” với Tra Lý.


      Ở bên kia, những dũng sĩ của Hoàng kim sư tộc cũng nắm chặt “Lang Nha Bổng”! Máu huyết của họ sục sôi, chẳng qua bây giờ phải là chiến trường của bọn họ. Bọn họ phải nhẫn nại! Đợi đến khi trở về Thú Nhân đế quốc, là quê hương ở trong truyền thuyết, khi đó mới là thời khắc tắm máu chiến tranh của bọn họ.


      Việc Tra Lý muốn làm cũng phải là giết sạch quân địch, mà muốn tạo ra con đường! Cho nên Tra Lý cũng muốn lãng phí thời gian.


      Rất nhanh, ba nghìn Thánh Điện Kỵ Sĩ ở trước mặt ngã xuống trong vũng máu!


      - Đường dọn dẹp xong. Tiến lên thôi!


      Cao Lôi Hoa hét lớn tiếng, Ngay sau đó, mấy vạn người của Hoàng kim sư tộc ầm ầm chạy qua con đường mới được tạo ra trong thành Thần Uy.


      Sau khi đại quân qua, toàn bộ thành Thần Uy hoàn toàn yên tĩnh. Chỉ để lại con đường lớn được tạo ra giữa thành như muốn tố cáo tàn bạo của Tra Lý.


      Suốt tháng, quốc vương của Quang Minh đế quốc bất ngờ ngã bệnh. Bởi vì tin tức truyền đến trong tháng qua là đả kích kinh hoàng nhất đối với .


      bản đồ, từng thành thị ở con đường thẳng đều bị cái thế lực vô danh tấn công điên cuồng! Bởi vì muốn tiến công Thú Nhân đế quốc mà tất cả quân đội ở bên trong những thành thị này đều bị giảm bớt rất nhiều. Căn bản thể chống đỡ được tấn công đó.


      Chỉ vỏn vẹn trong tháng, Quang Minh đế quốc bị hủy nửa thành trì!


      Theo tin tức tình báo từ tiền tuyến truyền về, trong đám người đánh vào những tòa thành này có người đàn ông đầu bạc tuấn. Cái tên đàn ông này từng có lần dùng lôi quang đánh vỡ cửa thành của tòa thành.


      cần phải , đầu bạc cũng chỉ có gã Cao Lôi Hoa kia mà thôi.


      - Chúng ta, dường như trêu chọc những người nên đụng vào.


      Kiếm Thánh hộ quốc ngồi ở bên cạnh nhìn lên bản đồ mà cười khổ...

    3. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 204: Nguy cơ của quân đội Thú tộc.


      Thời gian trôi qua rất nhanh, vô tình đến bây giờ tháng trôi qua kể từ khi rời khỏi Vong Linh cốc. Cao Lôi Hoa và Tra Lý dẫn theo Hoàng kim sư tộc cũng hành quân được tháng. Mặc dù di chuyển con đường thẳng, nhưng vì trong tộc còn có người già và trẻ cho nên tốc độ cũng bị làm chậm ít.


      Phương xa, người chiến sĩ của Hoàng kim sư tộc vội vàng bay lại. Đây là thánh giai bậc bảy trong Hoàng kim sư tộc, nhưng mà bây giờ nhiệm vụ của thám tử. Dùng cường giả thánh giai để làm thám báo, cũng chỉ có Cao Lôi Hoa mới có thể làm vậy thôi.


      - Tình hình chiến đấu của Thú Nhân tộc thế nào?


      Cao Lôi Hoa hỏi tên thánh giai Hoàng kim sư tộc.


      - Tình hình bắt đầu xấu rồi!


      Tên chiến sĩ thánh giai kia vừa thở hổn hển vừa :


      - Đoàn quân pháp sư của nhân loại chạy đến lãnh thổ của Thú Nhân rồi. Đoán chừng cũng còn bao lâu nữa, tình hình của Thú tộc có chuyển biến xấu.


      - ngờ vẫn chậm chút.


      Cao Lôi Hoa nhíu mày:


      - Được rồi! Tra Lý phân phó xuống , chúng ta lập tức gấp rút lên đường.


      - Theo lời cậu, Cao huynh đệ!


      Tra Lý gật đầu, sau đó quay lại hô to:


      - Hống! Mọi người chuẩn bị, thời gian còn nhiều, bắt đầu gấp rút lên đường thôi!


      Các chiến sĩ của Hoàng kim sư tộc đều lục tục đứng dậy, chuẩn bị xuất phát.


      **************


      Bọn Cao Lôi Hoa chạy được tháng cuộc chiến của Thú Nhân tộc và nhân loại cũng được nửa tháng rồi.


      Nguyệt Sư ngẩng đầu lên nhìn những ánh nắng chói chang ở bầu trời, gió thổi qua lại mang theo mùi khó ngửi. Đây là chiến trường, ở chiến trường ngay cả gió cũng mang theo mùi máu.


      Bây giờ bầu khí tương đối áp lực, bởi vì trước mặt đám người Nguyệt Sư chính là hơn vạn quân đội liên hợp của loài người.


      Áo giáp và vũ khí sáng loáng. Còn nữa, nhân số của bọn họ cũng hơn gấp ba lần đám người Nguyệt Sư.


      - Phù!


      Nguyệt Sư thở ra hơi sâu, từ từ giơ đại kiếm lên. Thanh trường kiếm ban đầu của biết gãy ở lần chiến đấu thứ bao nhiêu rồi. chiến trường, cự kiếm thích hợp hơn so với trường kiêm.


      - Thú Thần luôn tồn tại bên ta! Giết!


      Nguyệt Sư chỉ kiếm lên trời, hét lớn tiếng, ánh mắt mang theo chiến ý nồng đậm. Sau đó dẫn đầu xung phong tiến về phía loài người ở phía trước.


      - Thú thần, vĩnh viễn tồn tại cùng chúng ta!


      Các chiến sĩ Thú tộc cũng rống lớn lên, theo phía sau Nguyệt Sư.


      - Giết!


      Trong quân đội của loài người ở đối diện cũng vang lên những tiếng reo hò rung trời, nhưng kỳ lạ là bọn họ lại lập tức xông lên. Mà đột nhiên tách ra hai bên, lộ ra đội quân ma pháp sư ở phía sau.


      ma trượng của những ma pháp sư lấp lánh ánh sáng của ma pháp nguyên tố, ma pháp của bọn họ được chuẩn bị hoàn thành rồi.


      Nguyệt Sư nhìn nhìn thấy ngực bọn chúng có tiêu chí đại biểu cho ma pháp sư hệ Lôi. Khóe miệng khỏi lộ ra nụ cười gian tà.


      - Hỡi Lôi thần, lấy danh nghĩa tôn kính của ngài, xin hãy ban xuống lôi quang vô tận tiêu diệt địch nhân của chúng ta ! Tật quang điện nhãn!


      Đội ma pháp sư kia sớm đọc xong những chú văn chuẩn bị, sau đó trước người đội ma pháp sư xuất vô số đạo lôi quang thẳng tắp cao tới vài trăm mét. loạt những lôi quang này phóng về phía các chiến sĩ Thú nhân tộc. Tình cảnh rất tráng lệ.


      - Ha ha!


      Nhìn những lôi quang này, Nguyệt Sư đột nhiên cười rộ lên. Sau đó người của tỏa ra từng chùm ánh sáng màu hoàng kim.


      Trong nửa tháng này, rèn luyện chiến trường làm cho Nguyệt Sư đột phá cảnh giới Bạch Ngân kiếm sĩ, đạt đến cấp Hoàng Kim kiếm sĩ!


      Khi đấu khí bùng lên, thân ảnh của Nguyệt Sư giống như quỷ dị nghênh đón loạt lôi quang kia!


      Trong ánh mắt kinh ngạc của liên quân nhân loại, thân ảnh của Nguyệt Sư thoắt thoắt , lúc phải lúc trái, dần dần tạo thành hàng ảo ảnh dài cả mấy trăm mét. Từ xa nhìn lại giống như Nguyệt Sư dài trăm mét ngăn cản Tật quang điện nhãn của đám ma pháp sư vậy!


      - Tên cuồng vọng, muốn lấy sức của người để đỡ tất cả Tật quang điện nhãn này sao?


      Những kỵ sĩ nhân loại khẽ cười. Theo bọn họ thấy, tên Hoàng Kim kiếm sĩ của Thú tộc này chết chắc rồi!


      Nhưng tưởng tượng tốt đẹp như vậy, nhưng thường rất tàn khốc!


      loạt Tật quang điện nhãn có khoảng vài trăm đạo tất cả đều bắn vào người Nguyệt Sư. Nhưng tình cảnh thú nhân này thịt nát xương tan như trong tưởng tượng lại phát sinh. Tật quang điện nhãn được gọi là ma pháp có lực sát thương trực tiếp mạnh nhất lại phát huy được uy lực vốn có của nó.


      Khi mấy trăm đạo Tật quang điện nhãn đánh ở người Nguyệt Sư, giống như trâu đất xuống biển, trở lại, chẳng có chút phản ứng nào.


      - thể như thế được! Điều này làm sao có thể chứ!


      Pháp sư và kỵ binh trong đội ngũ liên quân của con người kêu lên đầy khó tin.


      - Đoàn trưởng vạn tuế! Đoàn trưởng Nguyệt Sư vạn tuế! Thú thần cùng tồn tại với chúng ta!


      Nhìn thấy chiêu thức đó của Nguyệt Sư, các thú nhân ở phía sau gầm rú lên điên cuồng!


      - sảng khoái!


      Thân ảnh của Nguyệt Sư hợp lại làm , bóng người màu vàng xuất trước mặt nhân loại:


      - Bây giờ, đến lượt chúng ta! Hồ Mị Nhi, bắt đầu !


      - Được, Nguyệt Sư ca!


      giọng trong trẻo từ bên trong đại quân Thú tộc ở phía sau Nguyệt Sư vang lên:


      - Hỡi Thú thần, lấy danh nghĩa Hồ Mị Nhi, kẻ nô tài này hướng về ngài khẩn cầu, xin hãy làm cho các chiến sĩ của ngài nhận được lực lượng cường hóa ! Cuồng hóa quang hoàn!


      - Xoẹt!


      Bỗng chốc, từ trung tâm đại quân Thú tộc nơi Hồ Mị Nhi đứng bỗng xuất quầng sáng màu hồng! Quầng sáng càng ngày càng được mở rộng.


      Sau cùng đem tất cả chiến sĩ thú tộc bao lại ở bên trong quầng sáng này.


      - Hống! Cuồng hóa! Grào! Cuồng hóa! Grừ~~~


      Liên quân Thú tộc phát ra đủ loại tiếng gầm, sau đó tất cả bắp thịt của thú nhân giống như được bơm phồng lên vậy! Những đặc trưng của loài thú cũng lên ràng!


      - Thú thần, cùng ta tồn tại. Sức manh, dũng cảm!


      Tiếng rống của thú nhân vang lên khắp cả phương trời, dù trong trạng thái cuồng hóa nhưng vẫn bảo trì được tỉnh táo như cũ! Thú nhân nắm chặt lấy đủ loại vũ khí được thuật cuồng hóa gia trì thêm rồi bước về phía liên quân nhân loại còn sững sờ vì vô hiệu của ma pháp Lôi hệ... ....


      Chiến tranh thể trì hoãn được nữa rồi. Dưới trạng thái bình thường, lực chiến đấu của Thú tộc đối với nhân loại là 1:2. Mà dưới tình huống cường hóa tỉnh táo, lực chiến đấu của Thú nhân với nhân loại lại 1:8. chút người thế này, còn đủ cho Thú tộc giết!


      - Phù!


      Nguyệt Sư nhìn chiến trường sau trận đại chiến, khẽ thở phù ra hơi. Ngẩng đầu lên nhìn ba cái mặt trăng dị ở trời. Chiến đấu thẳng tuột từ giữa trưa đến tận đêm khuya.


      Keng! tiếng, tay Nguyệt Sư buông thõng xuống, cự kiếm cũng thể nắm được chặt mà rơi xuống đất.


      Thân phận bây giờ của Nguyệt Sư, là đoàn trưởng quân đoàn liên hợp Thú tộc thứ ba. Gọi là quân liên hợp cũng để dễ nghe chút mà thôi. ra ở bên trong quân đoàn này cũng chưa được trải qua huấn luyện, đều là thú nhân tán loạn của các tộc. Bọn họ là những thú nhân tự nguyện tham gia chiến tranh. Ở bên trong có Ngưu nhân, Dương nhân. Cũng có Hùng nhân, Tượng Nhân. Lực chiến đấu rất lộn xộn, sức mạnh cũng chênh lệch đồng đều.


      tháng trước, Nguyệt Sư cũng trở thành Thú Hoàng giống như suy nghĩ của Bố Lỗ Tư khi đến thành Sư tử.


      Cũng phải là thú nhân tin tưởng Nguyệt Sư, mà chẳng ai biết. Bởi vì khi Nguyệt Sư và Bố Lỗ Tư mang theo đội Lang kỵ binh chạy đến thành Sư tử Thú Hoàng mới được tuyển chọn ra rồi.


      Thú Hoàng đương nhiệm người chiến thắng các cuộc chiến là Hổ vương Spark, thể thừa nhận, dũng sĩ đích thực!


      Nửa tháng trước, liên quân nhân loại cuối cùng cũng tập trung nhân mã, khai chiến với Thú nhân đế quốc!


      Liên quân nhân loại đến đây gồm có “Quang Minh đế quốc” tín ngưỡng của Quang Minh thần, “Cuồng chiến sĩ đế quốc” tin ngưỡng của Chiến thần, và Thánh Lôi Liên Minh quốc có cái tín ngưỡng rất thú vị tin tưởng vào “Tài Quyết chi thần, Lôi thần.”


      Bởi vì tuyển chọn ra Thú Hoàng, cho nên Nguyệt Sư mới dứt khoát quyết định tham gia quân đội thú nhân. Lặng lẽ làm người tiểu binh mà lên. Vốn Bố Lỗ Tư muốn khuyên Nguyệt Sư, để cho lấy Thú Hoàng lệnh. Nhưng Nguyệt Sư lại muốn như vậy, nên Bố Lỗ Tư cũng biết gì cho tốt cả. Vì vậy Nguyệt Sư và đội thanh niên Lang tộc thề tận trung với mình cùng nhau tham gia quân đội thú nhân.


      - Nửa tháng rồi.


      Giọng của Nguyệt Sư hơi khàn khàn, sống chiến trường nửa tháng, làm cho chàng thanh niên tính tình trẻ con trở nên trưởng thành. Trong suốt thời gian đó, Nguyệt Sư dựa vào khả năng sợ lôi điện, võ kỹ siêu cường cùng với cái đầu bình tĩnh trở thành đoàn trưởng đoàn thứ ba.


      Còn đoàn trưởng đoàn ba trước đây, trong lần tấn công qua đời.


      Chẳng qua, bởi vì trong những nước tham gia chiến tranh này có Thánh Lôi Quang liên minh. Mà quốc gia này phần lớn đều là pháp sư Lôi hệ. Cho nên Nguyệt Sư chiến đấu cứ như cá gặp nước, nhờ đó trong khoảng thời gian nửa tháng nổi lên là hình tượng cường đại trong Thú tộc. Hơn nữa dưới ảnh hưởng của Bố Lỗ Tư, Nguyệt Sư được lên làm đoàn trưởng đoàn thứ ba.


      - Đúng vậy, nửa tháng rồi!


      Bố Lỗ Tư ở bên cạnh Nguyệt Sư khẽ thở ra tiếng.


      Phía sau Nguyệt Sư là đội kỵ binh thiếu niên của Lang tộc. Lang tộc rất coi trọng lời thề của mình, nên bọn họ hề có ý nuốt lời theo Nguyệt Sư. Cho dù lúc đầu Nguyệt Sư cũng chỉ là tên tiểu binh, bọn họ vẫn kiên định với lựa chọn mà theo sau lưng .


      chiến trường, chỉ làm cho Nguyệt Sư trưởng thành, cũng làm cho đội lang kỵ binh thanh niên chín chắn hơn. Áo giáp màu trắng người bọn họ do trải qua khói lửa chiến tranh biến thành màu tím đen rồi, đó là những vệt máu dính lên.


      Hổ vương Spark hung hãn và dũng mãnh, khi liên quân nhân loại vừa mới đến lãnh thổ thú nhân tự mình dẫn theo đội tinh đến đánh cho nhân loại trở tay kịp. Nhân loại cũng nghĩ đến dưới tình huống như vậy, Thú tộc lại dám xuất binh đến tấn công bọn họ cho nên mới tháo chạy ra xa.


      Sau đó trong nửa tháng chiến đấu, Hổ vương Spark dẫn theo chiến sĩ Thú tộc quyết chí tiến lên. Ở bên trong từ điển của Thú nhân bao giờ có chữ phòng thủ. Đối với thú nhân, chiến đấu chính là cách phòng thủ mạnh mẽ nhất.


      Nhưng mà đây chính là điểm Nguyệt Sư và Bố Lỗ Tư lo lắng nhất, tấn công dũng mãnh ngay từ đầu quả là có thể đạt được những thu hoạch thể tưởng tượng được. Nhưng Hổ vương Spark sau khi nếm được trái ngọt lần lại dẫn theo Thú tộc quyết chí tiến lên, tấn công mãnh liệt đối với nhân loại.


      - Cứ tiếp tục như vậy thích hợp. Hơn nữa đám ma pháp sư quân chi viện của nhân loại đến nơi rồi!


      Nguyệt Sư than thở, vài trận chiến trước đây cũng gặp phải đội quân ma pháp sư của nhân loại. Bởi vì ma pháp sư có thể chất rất kém, lên đường rất chậm, cho nên đến chiến trường thường chậm hơn chút.


      Trong vài trận chiến trước mặc dù cũng gặp phải ma pháp sư, nhưng chỉ lác đác vài người. Căn bản có khả năng giống như đội ma pháp sư hoàn chỉnh vào lúc này được.


      Bây giờ bọn Nguyệt Sư đều muốn gặp đội quân ma pháp sư của nhân loại, còn Thú Hoàng Hồ vương Spark kia ở tiền tuyến dẫn dắt quân đội chắc sớm gặp được ma pháp sư nhân loại rồi.

    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba)
      Chương 205: Chẳng chỗ nào thiếu những kẻ bại hoại. (P1)




      Nghĩ đến tình hình chiến đấu ở tiền tuyến, Nguyệt Sư quay lại hét lớn tiếng:


      - Người đâu.


      - Tiểu đoàn trưởng!


      gã chiến sĩ Ngưu tộc ở phía sau Nguyệt Sư lên tiếng, đứng thẳng người lên :


      - Có chuyện gì vậy? Tiểu đoàn trưởng?


      Thú tộc chỉ phục tùng những người mạnh mẽ, mà Nguyệt Sư mạnh mẽ như thế nào ở đoàn 3 như ban ngày. Hơn nữa theo Nguyệt Sư được nửa tháng, đội quân chính quy của binh đoàn 3 cũng rất vui sướng. mình mỗi người đều như là từ thời kì đồ đá tiến hóa đến thời kì đồ sắt. Bây giờ thành viên của binh đoàn 3 đều được trang bị đầy đủ, trong tay bọn họ là vũ khí mới toanh của nhân loại, thậm chí còn có người cầm vũ khí sáng loáng như gương.


      Vì Nguyệt Sư sợ Lôi điện của ma pháp sư nhân loại. Mà Hồ Mị Nhi người tình của Nguyệt Sư lại là tế tư cường hãn làm cho người ta trở nên sôi sục. Dưới phối hợp này, trong những cuộc chiến quy mô bọn họ chưa từng thất bại. Suốt nửa tháng, hình tượng của Nguyệt Sư cũng khắc sâu vào trong lòng tất cả mọi người trong binh đoàn.


      - Ta dặn tìm vài huynh đệ Ưng tộc nhanh tay lẹ mắt trong binh đoàn, bây giờ tìm được mấy người thích hợp rồi?


      Nguyệt Sư hỏi:


      - Tốt nhất là có năng lực nhìn trong bóng đêm.


      - Báo cáo, chuyện này lão Ngưu tôi biết, để tôi gọi lão Hồ Ly tới.


      Chiến sĩ Ngưu tộc bỏ miếng thịt ngựa nướng trong tay xuống. có biện pháp, ngựa của nhân loại hơn với đa số thú nhân. Nên trừ những con đặc biệt khỏe mạnh, những con khác chỉ có thể giết lấy thịt ăn, nếu cũng quá lãng phí.


      Thả miếng thịt ngựa xuống, chiến sĩ Ngưu tộc chạy vọt như điên.


      Lão Hồ Ly trong miệng lão Ngưu chính là lão già của Hồ Ly tộc theo quân đoàn. Lão là người phụ trách những việc vặt trong binh đoàn 3.


      lát sau.


      - Tiểu đoàn trưởng, ngài gọi tôi sao?


      Lão Hồ Ly theo phía sau lão Ngưu, từ phía sau doanh trại chạy tới.


      - Đúng! Lần trước bảo lão tìm vài huynh đệ Ưng tộc, có chọn được người thích hợp ?


      Nguyệt Sư hỏi.


      - Có, có mười nam tử trưởng thành của Ưng tộc, nhanh tay lẹ mắt, lại có năng lực nhìn trong bóng tối, rất thích hợp với ý muốn của đoàn trưởng.


      Lão Hồ Ly lên tiếng:


      - Để tôi gọi bọn qua đây.


      - Ừm! Làm phiền lão!


      Nguyệt Sư gật đầu, binh đoàn Ba là đội quân chính quy, Nguyệt Sư cũng có khả năng huấn luyện bọn họ trong khoảng thời gian ngắn được. Tuy Nguyệt Sư từng nghe Cao Lôi Hoa qua rất nhiều lần phương pháp huấn luyện đội quân có kỷ luật nghiêm minh. Nhưng bây giờ cũng có thời gian để huấn luyện. Chỉ có thể dựa vào những phương pháp đơn giản, bố trí vài tiểu đội, rồi lại sắp xếp vài người phụ trách quản lý.


      lâu sau, lão Hồ Ly dẫn mười người chiến sĩ Ưng tộc sau lưng có hai cánh đến.


      - Tốt lắm!


      Nguyệt Sư quan sát mười chiến sĩ Ưng tộc :


      - Giao cho các ngươi nhiệm vụ.


      Nguyệt Sư cũng những lời thừa thãi, chiến trường nhất định phải học được ngắn gọn:


      - Bay lên , tìm hiểu tình hình chiến đấu ở phía trước như thế nào. Chuyện này rất quan trọng với chúng ta. Còn nữa, phải còn sống trở về.


      - ! Đoàn trưởng!


      Mười chiến sĩ Ưng tộc đồng thanh lên tiếng, vỗ cánh bay thẳng lên bầu trời đêm.


      ***********


      Sau nửa canh giờ, mười chiến sĩ Ưng tộc đập cánh bay trở về, vừa bay vừa hét lên:


      - Tiểu đoàn trưởng, tốt lắm!


      - Có chuyện gì?


      Lòng Nguyệt Sư trầm xuống, cảm giác chẳng lành chợt nảy lên.


      - Báo Tiểu đoàn trưởng, Thú Hoàng chết trận, quân đội Thú Nhân tộc bắt đầu rút lui.


      Những Ưng nhân sau khi bay vòng trời, đến bên cạnh Nguyệt Sư, thở hổn hển :


      -Thú Hoàng…Thú Hoàng xông lên phía trước, bị ma pháp khổng lồ của ma pháp sư nhân loại đánh chết. Bây giờ ngay cả thi thể cũng còn. Các huynh đệ thú nhân ở phía trước bắt đầu rút lui về phía sau dưới chỉ huy của những người thủ lĩnh.


      - Quả nhiên là vậy!


      Nguyệt Sư khẽ thở ra hơi.


      - Tiểu đoàn trưởng, tôi còn phát nhánh quân khoảng chừng ba nghìn Hổ nhân rút lui về phía chúng ta. Bọn họ là quân đội của gia tộc Thú Hoàng.


      người thiếu niên Ưng tộc ở giữa .


      - Rút lui về phía chúng ta à! Được rồi, nếu như có thể được cố gắng sắp xếp cho bọn họ.


      Nguyệt Sư khẽ thở dài:


      - Lương thực của chúng ta còn đủ ?


      - Việc này tiểu đoàn trưởng cứ yên tâm!


      Lão Hồ Ly ở phía xông ra cười hì hì, khoe khang chìa ra mười ngón tay. mười ngón tay lại đeo mười cái nhẫn hết sức tinh xảo và lộng lẫy.


      Nguyệt Sư nhướng mày, những cái nhẫn có chút ma lực dao động. liền nhận ra đây đều là nhẫn gian.


      - Nhân loại đúng là giàu có.


      Lão Hồ Ly liếm liếm môi :


      - Đây là nhẫn gian mà sau khi chúng ta thắng lợi tìm được người nhân loại. Bên trong mỗi cái nhẫn đều có đủ thực vật cho vạn chiến sĩ Dã Trư tộc ăn trong tháng. Nhân loại chỉ có tiểu đội mà mang theo nhiều thực vật, giống như bọn họ xem chiến tranh là cuộc dạo chơi vậy.


      Chiến sĩ Dã Trư là chủng tộc ăn uống mạnh nhất trong Thú Nhân tộc. cách khác những thực vật nơi đây cũng đủ cho binh đoàn 3 của Nguyệt Sư cầm cự được hơn năm. Nguyệt Sư thầm nghĩ, sau đó hài lòng gật đầu.


      - Làm rất tốt, chú Cát Bố Đề.


      Nguyệt Sư quay sang cười với lão Hồ Ly, Cát Bố Đề là tên của lão.


      - Cảm ơn lời khen, tiểu đoàn trưởng.


      Lão Hồ Ly cười khà khà. Sau đó vén tay áo của mình lên, lộ ra sáu cái vòng tay gian:


      - Trong sáu cái này, còn có thực vật nhiều hơn mười gian giới chỉ nữa.


      - Nếu như vậy, sắp xếp những chiến sĩ rút về còn vấn đề gì rồi.


      Nguyệt Sư khẽ thở dài cái.


      - Tuyệt đối có vấn đề.


      Lão Hồ Ly cười khà khà.


      - Được rồi! Khi nào bọn họ chạy đến đây, lúc đó chú cứ thu xếp cho bọn họ.


      Nguyệt Sư với lão Hồ Ly.


      - Có lẽ sáng sớm ngày mai chạy đến!


      chiến sĩ Ưng nhân .


      - Tiểu đoàn trưởng cứ yên tâm! Tất cả mọi việc cứ giao cho tôi.


      Lão Hồ Ly khẽ lên tiếng.


      *********


      Sáng sớm hôm sau, Nguyệt Sư ôm Hồ Mị Nhi ngủ say lại bị những thanh ầm ĩ náo loạn đánh thức.


      - Chuyện gì mà ầm ĩ vậy?


      Nguyệt Sư dụi dụi mắt, nhìn về phía ồn ào bên ngoài. Sau đó nhìn thấy những người binh đoàn 3 của mình tranh cãi ầm ĩ với số người khác. Nhìn kỹ lại, cãi nhau với binh đoàn 3 chính là những binh sĩ của đội quân Hổ tộc rút lui mà ngày hôm qua những chiến sĩ Ưng tộc nhìn thấy. Bởi vì trán của bọn họ có chữ “Vương” rất ràng.


      Chẳng qua lúc này bọn họ phát sinh tranh chấp với những binh sĩ binh đoàn 3 của Nguyệt Sư.

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 205: Chẳng chỗ nào thiếu những kẻ bại hoại. (P2)




      - Chuyện gì xảy ra?


      Nguyệt Sư nhíu mày, nhấc hai cây kiếm còn to hơn người mình chạy thẳng đến chỗ tranh cãi ầm ĩ.


      - Tiểu đoàn trưởng! Đây là thú nhân từ tiền tuyến chạy về.


      Người đàn ông to lớn mạnh mẽ tranh chấp với Hổ nhân là lão Ngưu chiến sĩ của Ngưu tộc thủ hạ của Nguyệt Sư.


      - Ngươi chính là đoàn trưởng binh đoàn 3 sao?


      Hổ nhân thân hình cường tráng nhìn Nguyệt Sư từ xuống dưới. Trong mắt khỏi lên vẻ khinh thường. Đối với thú nhân, đứa trẻ con đối với bọn họ chẳng có gì đáng chú ý.


      - Đúng vậy!


      Nguyệt Sư lạnh lùng lên tiếng. Thấy giọng Hổ nhân tốt đẹp gì, tất nhiên Nguyệt Sư cũng chẳng thèm nể mặt nể mũi gì . Cha từng , người ta đối đãi với mình thế nào, mình cũng phải đối với người ta như vậy! cần dùng vẻ mặt nhiệt huyết để thuận theo vào cái mông lạnh của người khác. Cũng giống như vậy, mình như thế nào với người ta, người ta như vậy đối với mình:


      - Vì sao các ngươi lại tranh chấp với người của ta?


      - có gì cả, chúng ta chỉ cần các ngươi cung cấp cho chút thực vật, dù sao những chiến sĩ của chúng ta cũng quá đói rồi!


      Hổ nhân nhún vai .


      Nguyệt Sư chuyển mắt nhìn lão Ngưu:


      - Lão Ngưu, lão Hồ Ly đâu? Ngày hôm qua phải ta phải đưa cho bọn họ chút thực vật sao?


      - Đoàn trưởng, tôi ở đây!


      Lão Hồ Ly chen từ trong đám người ra.


      - Sao lấy thực vật cho bọn họ?


      Nguyệt Sư nghi hoặc nhìn lão Hồ Ly. Nguyệt Sư cũng hiểu tính tình của lão Hồ Ly, với tính cách của lão dù có đào sâu ba tấc cũng chẳng bỏ ra đồng nào, nhưng tuyệt đối phải loại người ky bo trong những chuyện lớn.


      - phải chúng ta cho.


      Lão Hồ Ly nhìn tên Hổ nhân cái:


      - Tôi cho bọn họ cái nhẫn gian rồi. Họ chỉ hơn ba nghìn người, cái nhẫn gian cũng đủ cho bọn họ no đủ để trở về!


      Nguyệt Sư nhíu mày:


      - Vậy sao còn phát sinh tranh chấp?


      - Tiểu đoàn trưởng! Là bọn họ muốn cướp toàn bộ nhẫn gian.


      Lão Hồ Ly có chút oan ức với Nguyệt Sư:


      - Tôi cho, bọn họ lại muốn cướp!


      - Phải vậy ?


      Nguyệt Sư quay đầu lại lạnh lùng nhìn ba nghìn Hổ nhân.


      - Chuyện này thế nào chứ?


      Hổ nhân cũng phủ nhận:


      - Nhiều thực vật như vậy ở trong tay đám tạp quân, cũng chỉ lãng phí mà thôi, bằng đưa cho Hổ nhân tinh nhuệ chúng ta.


      - biết xấu hổ!


      Giọng Nguyệt Sư trở nên lạnh lẽo:


      - Thực vật này là binh đoàn 3 chúng ta vất vả cực nhọc cướp được tay của nhân loại, cho các ngươi cái tốt lắm rồi. Các ngươi có thể rời .


      - Các ngươi cướp được từ tay của nhân loại sao? Ha ha! Ngươi chọc ta cười chết mất!


      Hổ nhân kia cười ha hả lên:


      - Dựa vào đội quân rác rưởi của các ngươi sao? Thôi được! Các ngươi đưa ra, ta cướp!


      xong, chiến sĩ Hổ nhân nhấc chân muốn về phía lão Hồ Ly.


      “Keng!” tiếng, khi Hổ nhân được bước, hai cây kiếm cực lớn xuất ngay trước mặt !


      Mồ hôi lạnh từ trán Hổ nhân chảy xuống. quay đầu lại nhìn Nguyệt Sư.


      Hai cây kiếm, là Nguyệt Sư rút ra.


      - Giỏi ngươi bước thêm bước nữa coi.


      Nguyệt Sư cười lạnh:


      - Mẹ nó, ngươi dám tiến lên bước, ta cho ngươi trở về trong vòng tay Thú thần.


      - Ngươi dám!


      Chiến sĩ Hổ nhân dừng chân lại, nhưng vẫn ra vẻ hùng, quay đầu lại nhìn Nguyệt Sư cách hung tợn.


      - Dám hay , ngươi cứ thử biết.


      Nguyệt Sư cười lạnh tiếng, nhìn chiến sĩ Hổ nhân:


      - Ngươi thử lên trước bước nữa coi.


      Sau khi Hổ nhân nghe thấy câu của Nguyệt Sư, vẻ mặt trở nên tái xanh. giơ chân lên nhưng lại dám hạ xuống. rất kinh ngạc khi nhìn thấy luồng sát ý nồng đậm trong mắt tên đoàn trưởng thiếu niên.


      Từ đôi mắt màu vàng của Nguyệt Sư cảm giác nếu dám bước về phía trước bước nữa, hai cây kiếm lớn kia chút do dự chém thẳng xuống đầu! dám bước thêm bước, người thanh niên này chắc chắn giết chết mình!


      - ai được sỉ nhục chiến sĩ của ta. Vì bọn họ là những dũng sĩ mạnh mẽ nhất. So với những tên khốn trốn chạy từ tiền tuyến trở về rồi diễu võ dương oai trước mặt tộc nhân của mình như các ngươi, khác xa.


      Cả người Nguyệt Sư tỏa ra luồng sát ý lạnh lẽo.


      Sau đó Nguyệt Sư cũng chẳng thèm nhìn tên Hổ nhân, mà chậm rãi về phía sau:


      - Lão Hồ Ly! Bây giờ đừng đến thực vật của cái nhẫn, mà sợi lông cũng cho bọn . Giữ thực vật của chúng ta lại để cấp cho chiến sĩ. Chúng ta đem mồ hôi xương máu của mình ném cho bọn rác rưởi biết tốt xấu này được.


      Nguyệt Sư với lão Hồ Ly, đối với bằng hữu của mình Nguyệt Sư tuyệt đối dùng lễ để đối đãi. Nhưng giống như nhóm Hổ nhân này còn muốn thực vật sao? chém chết bọn họ may mắn lắm rồi. theo bên cạnh Cao Lôi Hoa, được chân truyền tính bênh vực người mình Cao Lôi Hoa.


      - Thú thần cho chúng ta tình thương đồng loại, nhưng cũng đừng để nó làm chúng ta mềm yếu.


      Nguyệt Sư quét ánh mắt qua đám Hổ nhân:


      - Bây giờ, các ngươi cút . Cũng đừng hi vọng chúng ta viện trợ cho các ngươi, cho dù chỉ là chút!


      Nhìn Nguyệt Sư trước mặt, những người Hổ nhân cảm thấy thân thể nặng nề, cỗ áp lực khó hiểu dồn ép lên người bọn họ, làm cho bọn họ dám hít thở mạnh. Mắt bọn họ dán chặt bóng lưng Nguyệt Sư, từ người tên chàng trai bé này, bọn họ lại cảm nhận được cỗ khí phách. Tuy rất hoang đường, nhưng cỗ khí phách làm cho bọn họ cảm thấy hít thở có chút khó khăn.


      Nguyệt Sư cười lạnh nhìn đội Hổ nhân. có dòng máu Thú Hoàng, trời sinh là Thú Hoàng. cách khác là loại người trời sinh có khí phách vương giả. Bởi vì có tư cách vương giả.


      - Báo cáo! Tiểu đoàn trưởng!


      Lúc này, vài Ưng nhân được Nguyệt Sư phái quan sát tình hình quân địch bay đến:


      - Phát truy binh của nhân loại đuổi tới ở phía sau,!


      - Nhanh vậy sao!


      Nguyệt Sư nhíu mày:


      - Địch nhân có nhân số bao nhiêu? Binh chủng gì?


      - Rất nhiều! Đếm xuể!


      Mấy Ưng nhân vội :


      - Nhìn qua đều là kỵ binh, rất rồi loạn. nhìn bọn họ còn binh chủng nào khác .


      - Được rồi!


      Nguyệt Sư nhíu mày, sau đó quay đầu lại nhìn ba nghìn Hổ nhân, dùng giọng khàn khàn với bọn họ:


      - Bây giờ, ta cho các ngươi hai lựa chọn. , ta cho các ngươi thực vật, rồi mang theo nó mà tiếp tục làm những tên lính đào ngũ; Hai, các ngươi ở lại theo ta quyết chiến trận với nhân loại để bảo vệ đất đai của chúng ta... ....

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :