CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA) - Truyền Thuyết Thánh Kỵ Sĩ (514c)

Thảo luận trong 'Sắc Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 191: Ta là Lôi thần!






      Trong hoàng cung của Quang Minh đế quốc, tân thái tử Ivan trốn trong phòng mình dám bước bước ra ngoài. sợ gã nam tử ma quỷ đầu bạc kia.


      Bởi vì thời gian gần đây biết cái thằng chết tiệt nào truyền ra tin tức trước khi chết đại ca mang theo hồ nữ. Để rồi sau đó hoàng đế Quang Minh đế quốc tra được, trước lúc chết, đại ca và Cao Lôi Hoa tranh chấp hồ nữ ở hội đấu giá đế đô.


      Các đầu mối đều chỉ đến Cao Lôi Hoa. Từ cái chết lần trước của thân vương Peter Larsen, giới cao tầng của Quang Minh đế quốc hoài nghi Cao Lôi Hoa rồi. Tuy rằng việc kia cuối cùng được Kiếm Thánh Robinhood đứng ra thừa nhận toàn bộ trách nhiệm. Nhưng bọn họ vẫn giữ thái độ hoài nghi đối với cái chết của Peter Larsen.


      Lúc ấy, có rất nhiều ánh mắt để ý Cao Lôi Hoa. Giới cao tầng Quang Minh đế quốc cũng phải đồ ngốc, chỉ có điều, Cao Lôi Hoa và Học viện Ma Võ Thánh Peter có quan hệ bình thường. Hơn nữa, trong chuyện đó thân vương Peter Larsen cũng là sai trước.


      Đây là thế giới kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu, nên cái chết của thân vương Peter Larsen cũng có biện pháp nào khác.


      Nhưng chuyện lần này lại quan hệ đến Cao Lôi Hoa, khiến những người trong hoàng gia Quang Minh đế quốc thể ngồi yên. Bởi người chết lần này chính là thái tử Quang Minh đế quốc, người thừa kế Quang Minh đế quốc! Thù mới cộng thêm hận cũ, cuối cùng dẫn tới việc Quang Minh đế quốc thầm tiến hành kế hoạch đối phó với Cao Lôi Hoa.


      Đồng thời, sau khi biết kiện ở hoàng cung là do hồ nữ kia làm, Quang Minh đế quốc lập tức liên hợp với các quốc gia nhân loại xung quanh chuẩn bị phát động cuộc ‘Thánh chiến’ lần thứ 32 với tộc Thú nhân.


      Đây chỉ lấy danh nghĩa đối kháng với đế quốc thú nhân thôi, còn thực chất là điều đến số cao thủ gây bất lợi cho Cao Lôi Hoa.


      Xét thấy thực lực Cao Lôi Hoa biểu diễn ở hội đấu giá, Quang Minh đế quốc thậm chí phải mời Kiếm Thánh hộ quốc ra. ý tứ muốn đối phó với Cao Lôi Hoa phơi bày rất ràng.


      Thế nhưng, thái tử Ivan sau khi biết tin này lại khiếp sợ ở lỳ trong phòng, dám bước ra ngoài nửa bước. cường đại của Cao Lôi Hoa thái tử Ivan cảm nhận được sâu sắc rồi.


      sở dĩ sợ hãi bởi vì nhớ tới lời của Cao Lôi Hoa. Lúc hoàng cung bốc cháy, những lời Cao Lôi Hoa từng vẫn in sâu trong tâm trí . Cao Lôi Hoa muốn giải quyết vấn đề này, đừng để việc này liên hệ đến Cao Lôi Hoa. Nhưng tại, mấy tên ngu ngốc kia ra chuyện này, để chuyện kia lại liên quan đến Cao Lôi Hoa.


      Bây giờ, Ivan chỉ có thể chờ Cao Lôi Hoa đến đây.


      - Ôi, thái tử Ivan, ‘how are you’?


      Ivan nghĩ tới Cao Lôi Hoa, ngờ giọng của Cao Lôi Hoa lại đột nhiên vang lên bên cạnh.


      Ivan giật cả nẩy quay đầu lại. Rồi nhìn thấy Cao Lôi Hoa với mái tóc bạc ngồi ghế lạnh lùng nhìn .


      - Cho ta lời giải thích chứ, vương tử Ivan.


      Tay phải Cao Lôi Hoa rung lên, tia lôi điện màu tím ra đầu ngón tay của Cao Lôi Hoa.


      Khi lôi quang xuất tay Cao Lôi Hoa, thái tử Ivan cảm thấy nguồn lôi điện trong cơ thể mình bắt đầu hoạt động! trán mồ hôi lạnh ngừng túa ra.


      - Cao tiên sinh, tôi làm hết sức rồi.


      Ivan cố chịu đau :


      - Chỉ có điều ngờ, bộ hạ cũ của đại ca tôi lại điều tra được cái chết của đại ca tôi. Lại còn cả việc đại ca tôi trước khi chết mua được hồ nữ ở hội đấu giá. Cho nên mới đem tất cả tình đổ lên người ngài.


      - Ồ?


      Cao Lôi Hoa thu hồi lôi quang tay:


      - ra là thế.


      Cao Lôi Hoa đứng lên nhìn vương tử Ivan. cũng từng hoài nghi có phải Ivan giở trò quỷ hay . Chẳng qua nhìn tình hình giờ chắc là phải rồi:


      - Quên , ngươi ngươi cố gắng. Ta tin ngươi lần. Nhưng hôm nay, ta nghe , Quang Minh đế quốc các ngươi muốn phái người đối phó ta đúng ?


      - Đúng vậy. xin lỗi Cao tiên sinh, tôi cố hết sức, nhưng tôi vừa mới làm thái tử, tôi thể quản được nhiều tình như vậy. Những bộ hạ cũ của đại ca tôi nghe lời tôi.


      Ivan chán nản đáp.


      - Bỏ .


      Cao Lôi Hoa phất phất tay:


      - Ta nghe , Quang Minh đế quốc các ngươi tổ chức đội cao thủ định xử lý ta, đúng ?


      - Đích xác có việc này.


      Nếu Cao Lôi Hoa đẫ biết việc này, Ivan cũng đành phải gật đầu.


      - Ngươi có biết nhóm cao thủ này ở đâu ?


      Cao Lôi Hoa nhìn Ivan chằm chằm. Đôi mắt đen của Cao Lôi Hoa lóe ra tia sát khí. Hắc hắc, tuy rằng thể làm quá nhiều chuyện cho đứa con của mình. Nhưng nếu trước khi thú nhân cùng Quang Minh đế quốc khai chiến, đám cao thủ chết đúng là chuyện tốt mà.


      - Tôi biết địa điểm cụ thể, chỉ biết rằng giờ họ ở chỗ của cha tôi.


      Ivan vương tử cố gắng đem những gì mình biêt cho Cao Lôi Hoa.


      - Được rồi, có tin tức này là đủ.


      Cao Lôi Hoa đứng lên:


      - Ngươi nhớ cho kỹ, tại ngươi là thái tử của Quang Minh đế quốc. Vậy hãy nhanh chóng nắm lấy toàn bộ thực quyền Quang Minh đế quốc . Khi ta và người nhà ta sống ở Quang Minh đế quốc, ta hy vọng người thân của ta gặp nguy hiểm. Nếu hậu quả thế nào, ngươi tự biết!


      - Tôi hiểu!


      Thái tử Ivan gật đầu lia lịa.


      - Hy vọng đây là lần cuối cùng.


      Lời của Cao Lôi Hoa vẫn còn vang khắp gian phòng, chỉ có điều biến mất trước mặt Ivan.


      Trong căn phòng.


      Cao Lôi Hoa vừa khỏi, hai chân thái tử Ivan mềm nhũn, ngồi phịch xuống đất. Khí thế Cao Lôi Hoa phát ra trong lúc vô ý khiến thái tử Ivan cảm thấy áp lực.


      Sau khi ra khỏi phòng của Ivan, Cao Lôi Hoa lại tìm hiểu nơi cụ thể của hoàng đế trong hoàng cung.


      Phàm là hoàng đế, nơi ở của chính là nơi lớn nhất, nơi phồn hoa nhất. Nghĩ vậy, Cao Lôi Hoa liền lôi Cầu Cầu trong ngực ra.


      - Chuẩn bị tốt chưa, tiểu tử kia.


      Cao Lôi Hoa cười :


      - Cố lên, nếu làm tốt, ta tìm cho ngươi Slime xinh đẹp làm lão bà.


      - Slime~~


      Cầu Cầu lập tức kích động kêu vài tiếng, có điều Cao Lôi Hoa nghe hiểu.


      - Chuyển sang hình dạng cự long Cầu Cầu.


      Cao Lôi Hoa ném Cầu Cầu lên trời.




      - Rống!


      Cầu Cầu phát ra tiếng long ngâm. Sau đó thân hình nó từ từ biến thành khối chất lỏng màu hoàng kim. Ánh sáng kim sắc bao quanh cơ thể Cầu Cầu.


      - Rống!


      Cầu Cầu lại phát ra tiếng long ngâm trầm thấp. Tiếng long ngâm này trong nháy mắt truyền toàn bộ Quang Minh đế đô, khiến toàn bộ trâu, ngựa, ma thú đều bị hù dọa, chân mềm nhũn.


      Nhìn cự long màu bạc cao, những cận vệ hoàng cung đều run lên rồi rên rỉ tuyệt vọng! Trong hoàng cung thời gian này chả được yên ổn gì cả, mấy ngày trước xuất con hỏa hồ ly khổng lồ, thiêu rụi nửa hoàng cung.


      ngờ, mới qua vài ngày, lại xuất cự long còn mạnh hơn hỏa hồ ly còn! Hơn nữa, cự long này khí thế hung hãn, vừa thấy đủ biết là điềm chẳng lành rồi!


      biết vài ngày nữa, Hỏa phượng hoàng có xuất ? Nhóm thị vệ cười khổ nghĩ.


      Cự long bung đôi cánh bay xung quanh hoàng cung. Khi cự long cúi xuống làm ra thân ảnh bé trong mắt các thị vệ hoàng cung.


      người cự long là nam tử đầu bạc, trong tay nam tử này có thanh trượng lôi quang dài.


      - Long kỵ sĩ?!


      Tất cả binh lính trong cung hô to kinh ngạc! Long kỵ sĩ là giấc mơ của mọi chiến sĩ. Đây là chiến sĩ vinh quang nhất!


      - Long kỵ sĩ điện hạ tôn kính, nơi đây là phận của Quang Minh đế quốc, mời ngài rời . Nếu , hành vi của ngài khiến hai quốc gia xảy ra chiến tranh!


      Lúc này từ bên trong hoàng cung Quang Minh đế quốc, đám nhân mã lục tục ra, ma pháp sư ở trong đó được chỉ thị dùng ma pháp khuếch đại thanh, với long kỵ sí cao.


      Cao Lôi Hoa đứng ở thân cự long nhìn xuống dưới, đám người này, vừa nhìn qua thấy kẻ nào yếu. Nhưng đó chỉ là xét theo tiêu chuẩn của nhân loại mà thôi. Ở trong mắt Cao Lôi Hoa, đám người này đáng là gì.


      - Ta cần phải …. Rời .


      Giọng của Cao Lôi Hoa như sấm truyền vào tai mọi người.


      - Vị đại nhân long kỵ sĩ kia, ngài tới bổn quốc có việc gì sao?


      Trong đám cao thủ này, có lão già chầm chậm ra. Sau lưng lão có thanh kiếm màu đồng cổ nhìn có vẻ lâu năm.


      - Hộ quốc Kiếm Thánh đại nhân.


      Những cao thủ bên cạnh nhìn thấy lão đều hành lễ.


      Lão già này chính là Kiếm Thánh hộ quốc của Quang Minh đế quốc –Kiếm thánh Quang Minh hệ Thi Tác Nhĩ.


      - Ta đến, chính là để mọi người nhớ đến tên ta.


      Cao Lôi Hoa đồng thời tỏa ra uy áp Lôi thần, đè xuống bên dưới.


      Bên dưới, mọi người lập tức cảm giác thấy cơ thể nặng nề. Còn đối với đám cao thủ uy áp này khiến nhóm người có cảm giác vô lực.


      - Yahhhh!


      Từ người Kiếm Thánh Quang Minh hệ bạo phát kiếm quang màu trắng. Nhưng khi triển khai đấu khí lại cảm thấy uy áp càng trầm trọng hơn, khiến thở nổi. Uy áp này khiến nghĩ tới uy áp của Quang Minh thần thi triển trong thần điện.


      - Nhớ kỹ tên ta. Ta gọi là – Cao Lôi Hoa!


      Cao Lôi Hoa khẽ quát tiếng, vô số lôi điện đột nhiên sinh ra! Sau đó lôi quang rơi xuống dưới như mưa.


      - Ma pháp sư lôi hệ, mau ngăn cản lôi quang!


      mặt, các chiến sĩ vận đấu khí, sau đó quát các ma pháp sư lôi hệ.


      Có thể đối kháng với ma pháp lôi hệ hiệu quả nhất là ma pháp thực vật của Tinh Linh tộc. Nhưng ở đây có ma pháp thực vật của Tinh Linh tộc, cho nên cũng chỉ có thể dùng ma pháp lôi hệ để cản lôi hệ ma pháp mà thôi.


      - Lôi thần vĩ đại! Người hầu trung thành của người cầu người, xin người hãy thi triển thần lực vĩ đại! Trợ giúp người hầu của ngài! Lôi quang cầu!


      Những pháp sư lôi hệ ở dưới phản ứng rất nhanh, bọn họ nhanh chóng niệm ma pháp lôi quang cầu. Để đối phó với lôi quang từ trời rơi xuống, dùng lôi quang cầu từ dưới phóng lên là lựa chọn tốt nhất!


      Nhưng bọn họ đến chết cũng biết rằng, nam tử tóc bạc ở đầu bọn họ chính là người nắm giữ thần cách của Lôi thần – Lôi thần Cao Lôi Hoa! Chủ thần lôi hệ vừa mới thăng chức!


      ma pháp sư chỉ có thể sử dụng sức mạnh từ Lôi thần ban thưởng lại để đối phó Lôi thần sao? Dùng ma pháp lôi hệ để đối phó Cao Lôi Hoa là chuyện hết sức sai lầm… … …

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba)
      Chương 192: Ở bên cạnh chàng cho đến khi chàng trở thành thú hoàng.






      Nhìn mấy pháp sư lôi hệ phía dưới, Cao Lôi Hoa đột nhiên có cảm giác rất kỳ quái từ tâm sinh ra! Cảm giác này mang theo tia phẫn nộ, khinh miệt. Tiếp đó, tinh thần Cao Lôi Hoa tiến nhập trạng thái kỳ lạ. cảm giác có thể nắm giữ mọi loại lôi điện sinh ra trong thiên hạ.


      Cao Lôi Hoa từ từ nhắm mắt lại.


      Im lặng trong lát, Cao Lôi Hoa mở bừng hai mắt, đôi mắt màu vàng tím, đôi mắt của thần!


      - Lấy danh nghĩa của ta, Lôi thần Cao Lôi Hoa!


      Cao Lôi Hoa lạnh lùng nhìn mấy tên pháp sư lôi hệ đối kháng với . Cao Lôi Hoa biết cảm giác phẫn nộ vừa rồi đến từ đâu! Đó là từ thần cách của Cao Lôi Hoa! Thần cách của Lôi thần truyền đạt phẫn nộ tới Cao Lôi Hoa!


      Dùng ma pháp lôi hệ để đối phó với Lôi thần, đây là sỉ nhục lớn nhất! Mà Cao Lôi Hoa chính là Lôi thần!




      - Sỉ nhục thần linh, chỉ có diệt vong! Lôi điện chính là ta!


      Cao Lôi Hoa bóp chặt tay phải. Dùng lôi điện tấn công Lôi thần, đây là chuyện buồn cười nhất thiên hạ! Lôi quang tuôn ra đầy trời, biểu phẫn nộ của Lôi thần!


      Bùm, bùm, bùm! loạt tiếng nổ vang lên. Sáu tên ma pháp sư lôi hệ vừa mới thi triển lôi quang cầu dường như thấy được chuyện khủng khiếp nhất trong cuộc đời, hai mắt trợn tròn kinh hãi. Sau đó, lôi quang cầu nổ liên tiếp từ hai tay bọn họ hướng ngược lại


      Pháp sư lôi hệ tấn công Lôi thần, giống như nhổ nước bọt lên trời, cuối cùng nước bọt lại rơi trúng vào mặt!


      - Chúng ta, cũng dám công kích thần của chúng ta.


      Khóe miệng mấy tên ma pháp sư lôi hệ rỉ máu, đổ ầm ngã xuống. Trước khi chết, mấy tên ma pháp sư câu mà ai hiểu cả.


      Vừa rồi, những người khác nhìn thấy, chỉ có những tên ma pháp sư lôi hệ nhìn thấy. Đó chính là thần thể của Cao Lôi Hoa!


      người khổng lồ tay cầm kiếm, tay cầm trượng, được lôi quang bao bố toàn thân.


      Tay trái nắm trượng Thần phạt, tay phải cầm kiếm Tài quyêt! Đây là thần của những ma pháp sư lôi hệ - Lôi thần. Mấy tên ma pháp sư lôi hệ cười khổ rồi lần lượt ngã xuống đất. Tấn công chủ thần hệ của mình, là chuyện rất buồn cười.


      việc phát sinh quá đột ngột. Mất ngăn chặn của ma pháp sư lôi hệ, vô số lôi quang hề lưu tình dội thẳng xuống nhóm cao thủ kia. Đám người hề lo lắng, hề chuẩn bị nên hoàn toàn có lực lượng phản kháng.


      Người theo người nối chân nhau biến mất khỏi thế giới này!


      Cơn mưa lôi quang qua , đám cao thủ vừa rồi còn đứng đó biến mất, chỉ để lại mặt đất cái hố to, sâu thấy đáy.


      Còn người sống sót duy nhất đó là lão Kiếm Thánh hộ quốc. Từ lúc mấy tên pháp sư kia nổ tan xác, với kinh nghiệm phong phú của mình, lão liền triển khai đấu khí chạy ra xa. Cuối cùng may mắn thoát được kiếp.


      Cao Lôi Hoa lạnh lùng liếc nhìn tên Kiếm Thánh trong góc hoàng cung. Sau đó bảo Cầu Cầu vỗ cánh bay .


      - Cao Lôi Hoa. chính là Cao Lôi Hoa.


      Lão Kiếm Thánh nằm mặt đất thều thào lẩm bẩm. Đùi phải của cháy đen. Cho dù trốn như thế nào, nhưng có thể nhanh hơn lôi quang sao? chân bị đạo lôi quang đánh trúng. Cái chân này chắc chắn bị phế rồi.


      - Trời ơi, ngờ chúng ta lại muốn đối phó với người như vậy. Chúng ta ngu ngốc.


      Kiếm thánh kia thẫn thờ, thào :


      - Chúng ta ngu ngốc. Dám động thủ với người như vậy. Chúng ta đần độn.


      *******************.


      Lúc này, ở bên kia, hồ nữ Hồ Mị Nhi từ từ cởi áo choàng của mình xuống, trùm lên người Nguyệt Sư. Vừa rồi Nguyệt Sư biến thân khiến quần áo người bị rách hết.


      - Chàng trai , lần này chúng ta huề nhau.


      Hồ Mị Nhi cúi đầu xuống hôn phớt cái lên mặt Nguyệt Sư. Lần trước, nhìn thấy hết thân thể mình, lần này mình lại nhìn thấy hết thân thể .


      - Chàng thanh niên này tồi. Ta quả nhìn nhầm người.


      Hồ Mị Nhi mỉm cười, đung đưa chín cái đuôi sau lưng. Lúc này, nàng biến thành Cửu Vĩ Hồ.


      Từ lúc, nàng đem áo choàng trùm cho Nguyệt Sư, đến khi chín cái đuôi ra, tất cả đều đập vào mắt mười tên lính đánh thuê.


      - Có chín cái đuôi?


      Mười tên lính đánh thuê kinh ngạc nhìn chín cái đuôi sau lưng hồ nữ.


      - Cáp cáp! Chín cái đuôi. Chẳng lẽ lại biến dị? Dạng như này có thể bán được giá cao đó!


      tên kiếm sĩ còn chưa cảm nhận được tình trạng, liếm liếm môi nhìn hồ nữ xinh đẹp trước mặt.


      Hồ nữ biến dị đối với giá trị càng nhiều.


      - Ôi, ngờ các ngươi dám quay lại nha!!


      Hồ Mị Nhin quay đầu lại cười như chuông ngân với mười tên lính đánh thuê, tiếng cười tràn đầy mị hoặc hấp dẫn.


      Nghe tiếng cười này, mười tên lính đánh thuê nuốt nước miếng ừng ực! quyến rũ của hồ nữ đúng là phải người thường có thể chịu đựng được. Chỉ đơn giản cười cái mà thiếu chút câu mất hồn bọn chúng.


      - Mỹ nhân, ngoan ngoãn theo chúng ta .


      tên chiến sĩ cầm búa từ trong đám lính đánh thuê ra. Vuốt cằm, cười dâm ô với hồ nữ.


      - A, ngươi muốn ta theo ngươi ư?


      Cửu vĩ hồ xoa xoa khuôn mặt trắng mịn của mình:


      - Nhưng mà, ta thích diện mạo của ngươi. Ngươi xem, làm sao bây giờ ?


      - Có nghe hay , dâm nữ này ghét mặt của ngươi đấy!


      Ở bên cạnh chiến sĩ cầm rìu, tên lính đánh thuê cầm đao khác cười lớn rồi đẩy tên cầm rìu sang bên, tới trước mặt Hồ Mị Nhi:


      - Đến đây nào, mỹ nhân, theo ta thôi!


      - Dâm nữ?


      Ánh mắt của Cửu Vĩ Hồ đột nhiên trở nên lạnh lùng. Nàng ghét nhất bị gọi thế này. Từ bé đến lớn, nàng rất ghét kiểu xưng hô kiểu này:


      - ai có thể gọi ta như vậy.


      Giọng của Cửu Vĩ Hồ còn vang bên tai những tên lính đánh thuê bóng người đỏ rực lao đến tên lính đánh thuê cầm trường đao tạo thành tàn ảnh màu đỏ.


      Hai tay Hồ Mị Nhi hóa thành trảo, sau đó cắm thẳng vào ngực tên lính đánh thuê cầm trường đao kia.


      - Á?!


      Tên lính đánh thuê dám tin nhìn hồ nữ vọt đến trước mặt trong nháy mắt. Sau đó cúi xuống nhìn lại ngực của mình. Ở đó, có cánh tay trắng mịn xuyên vào ngực . Thậm chí có thể cảm giác bàn tay mảnh khảnh kia nắm giữ trái tim mình!


      - trái tim bẩn thỉu.


      Hồ Mị Nhi thản nhiên :


      - Trái tim bẩn thế này rồi cần cũng sao, đúng ?


      - , ! Ngươi thể làm vậy!


      Tên lính đánh thuê cầm trường đao kinh hoảng kêu lớn, bởi vì có thể cảm thấy, bàn tay nắm trái tim dần dần bóp chặt lại!


      Bụp tiếng. Tên lính đánh thuê kia cảm thấy trái tim yếu ớt của mình bị hồ nữ này bóp nát!


      Hồ Mị Nhi kéo bàn tay ra khỏi ngực tên lính đánh thuê. Chầm chậm lau máu tay đồng thời, hai mắt tên lính đánh thuê trước mặt biến thành trắng dã, cả người đổ về phía sau.


      Nhìn lên ngực tên lính tên lính đánh thuê vừa ngã xuống, có thể thấy rất ràng cái lỗ to bằng nắm tay. Dường như còn có thể thấy trái tim bị bóp nát trong đó.


      - Mẹ ngươi, đồ kỹ nữ này!


      Tên chiến sĩ cầm rìu điên cuồng hét lên, vung rìu chém xuống Hồ Mị Nhi!


      - Kỹ nữ?!


      Khóe miệng Hồ Mị Nhi cười lạnh.


      - Hỏa!


      Hồ Mị Nhi kiều quát lên tiếng. Hai tay vung lên, hai ngọn roi do hỏa nguyên tố hình thành xuất trong tay Hồ Mị Nhi!


      Hồ Mị Nhi quất hai ngọn roi lửa về phía tên chiến sĩ cầm rìu!


      - Cuồng phủ, mau lui lại!


      Tên lính đánh thuê cầm trọng kiếm nhìn hai ngọn roi lửa kia, trong lòng cảm thấy ổn.


      Nhưng muộn! Hai ngọn roi trong tay Hồ Mị Nhi quất trúng tên chiến sĩ cầm rìu.


      Trong nháy mắt, tên chiến sĩ cầm rìu giống như ngọn cây khô bị đốt cháy. Chỉ trong lát, từ chiến sĩ mạnh mẽ giờ này bị thiêu thành tro tàn!


      Chín tên lính đánh thuê còn lại trợn trừng mắt nhìn hồ nữ trước mặt. Lúc này chúng cảm thấy mình giống như bầy sói tìm thấy con cừu ngon lành, nhưng chuẩn bị ăn thịt, đột nhiên lại phát đây là con cự long đội lốt cừu!


      được ăn, mà lại bị cự long đánh chết mấy đồng bạn… ….


      - Tất cả cùng lên hay là lùi lại?


      Lúc này, tên đạo tặc đứng sau mọi người khẽ . Lực lượng của hồ nữ này vượt qua tưởng tượng của bọn chúng.


      - Mẹ nó, tất cả đều tại ngươi.


      Tên chiến sĩ cầm trọng kiếm gầm lên với tên đạo tặc:


      - Nếu phải tại ngươi, chúng ta trở lại, rồi lại gặp phải loại chuyện này!


      Tên đạo tặc trầm mặc lát, rồi ngẩng đầu lên dứt khoát:


      - Được! khi như vậy, ta tiến lên!


      xong. chậm rãi tiến nhập trạng thái tiềm hành.


      - Từ từ, ngươi muốn làm gì?


      Tên chiến sĩ cầm trọng kiếm khẩn trương . Chỉ có điều giờ nhìn thấy bóng dáng của tên đạo tặc ở đâu cả!


      Tên đạo tặc trong trạng thái tiềm hành từ từ tới gần Hồ Mị Nhi!


      Mười thước, tám thước! Càng ngày càng đến gần hơn.


      mặt tên đạo tặc lộ ra nụ cười đắc ý. Chỉ cần trạng thái của mình bị nhìn thấy, đối với hồ nữ gầy yếu này, đao là có thể giải quyết!


      Nhưng đáng tiếc, nhìn thấy ánh mắt hồ nữ kia lóe lên tia giảo hoạt!


      Hồ Mị Nhi cố ý nhìn về phía mấy tên lính đánh thuê ở phía xa, nhưng khóe mắt nàng vẫn ngừng liếc nhìn tên đạo tặc tiếp cận nàng!


      Tên đạo tặc phát ánh mắt của Hồ Mị Nhi, vì dám nhìn tới đôi mắt màu đỏ kia.


      Rốt cục tiến đến phạm vi công kích! mỉm cười rồi tung mình lên, tay cầm dao găm nhằm hồ nữ đâm tới!


      Nhưng, khi cảm thấy thời điểm tốt nhất để động thủ cây roi lửa cuốn lấy . Sau đó, nhanh chóng cảm nhận được cơ thể mình bị thiêu đốt, giống tên chiến sĩ cầm rìu xấu số kia.


      - biết rằng ánh mắt của cửu vĩ hồ có thể phá giải hết tất cả ảo thuật và thân thuật sao?


      Thanh mị của Hồ Mị Nhi vang bên tai tên đạo tặc. Chẳng qua, còn bất cứ cơ hội nào để suy nghĩ rồi.


      Đinh. Chiếc dao găm rơi xuống đất còn tên đạo tặc bị ngọn lửa của hồ nữ đốt cháy thành tro bụi tan trong khí rồi.


      - Chạy !


      Tên chiến sĩ cầm trọng kiếm quát to tiếng. Những tên lính đánh thuê khác bắt đầu chạy trối chết lần hai.


      Có điều, bọn họ có thể chạy được lần, nhưng có thể chạy được lần thứ hai sao?


      Hồ Mị Nhi cười lạnh tiếng, tay phải phất mạnh chiếc roi lửa, cuốn lấy những tên lính đánh thuê còn lại!


      Nàng có dự định để những tên này còn sống, để rồi sau đó lại nhận những rắc rồi từ chúng lần nữa.


      Khi ngọn roi lửa quất vào mấy tên lính đánh thuê còn lại cũng là lúc trong khí xuất mấy ngọn đuốc người… …


      Hồ Mị Nhi cười khẽ tiếng, giải quyết xong mọi việc, nàng lại trở về bên cạnh Nguyệt Sư.


      - Thái Thản sư tử, thú hoàng tái thế. Chàng trai trẻ, cuộc gặp gỡ giữa chúng giấc mộng. Nhưng ta ở bên cạnh cố gắng hết sức để giúp chàng. Trợ giúp chàng, đến khi chàng trở thành thú hoàng chân chính.


      - ngày nào đó…


      Hồ Mị Nhi ôm lấy Nguyệt Sư, giọng của nàng run run kèm theo chút bất đắc dĩ.


      Chỉ có thể giúp chàng trai này cho tới ngày trở thành thú hoàng, ngày náo đó, chỉ có thể, như vậy… …


      Dường như nghe được tiếng của Hồ Mị Nhi, Nguyệt Sư trong hôn mê mấp máy môi như muốn gì đó, nhưng lại ra.


      Hồ Mị Nhi khẽ cười, ôm chặt chàng trai này rồi nhàng tựa vào người .


      lúc Hồ Mị Nhi cũng thiếp , bởi đây phải bản thể của nàng, thể khống chế thân thể này trong thời gian dài. Sau khi nàng ngủ say, chín cái đuôi sau lưng co rút lại, chỉ còn cái ngoài cơ thể.


      Nằm gần đó, đoàn trưởng đại nhân xem xong trận chiến đấu vừa rồi lệ rơi đầy mặt! xúc động, Thú tộc có hy vọng phục hưng rồi!


      Hung phấn qua , đoàn trưởng đại nhân cuối cùng thiếp vì mệt mỏi. Bởi vì có năng lực kháng độc nên sinh mệnh bị nguy hiểm nhưng vẫn khiến cho mệt mỏi. Đặc biệt là trúng độc xong còn cố cuồng hóa. Vừa rồi xem xong trận đấu, cũng yên tâm mà ngủ.


      *************.


      Nguyệt Sư từ từ mở mắt, bị những tiếng ồn xung quanh đánh thức. Sau khi mở mắt ra rất sửng sốt.


      Chỉ thấy xung quanh có mấy tên lính đánh thuê bảo vệ cho thương đội tay cầm trường kiếm vây quanh và Hồ Mị Nhi.


      - Sao lại thế này? Các ngươi có ý gì?


      Nguyệt Sư nhíu mày, theo quán tính cầm thanh trường kiếm của mình.


      - . Có phải ngươi giết đồng bạn của chúng ta đúng


      ?


      tên lính đánh thuê hung tợn nhìn chằm chằm Nguyệt Sư. Sau khi bọn họ tỉnh lại, liền phát đồng bạn của mình thiếu mười hai người. Mà trong đó tên cung thủ ngờ bị vật nặng ép thành bánh thịt.




      Nơi này có người ngoài, hơn nữa vừa rồi có người bỏ thuốc vào thức ăn, lúc đó vừa vặn là Nguyệt Sư và hồ nữ lại ăn thức ăn riêng.


      Lập tức, mọi ánh mắt của họ đều tập trung về phía Nguyệt Sư và Hồ Mị Nhi.


      Dưới tình huống này, người đầu tiên bọn họ hoài nghi chính là Nguyệt Sư.


      - ! Có phải ngươi giết đồng bạn của chúng ta đúng ?


      tên cao to điên cuồng hét:


      - Nếu đừng trách cái rìu của ta vô tình!




      Trong lúc nhất thời, Nguyệt Sư cũng biết giải thích thế nào cho tốt. Chỉ có thể cười khổ nhìn nhóm lính đánh thuê này…

    3. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba)
      Chương 193: Nước mắt nữ thần Sinh Mệnh.






      Cuối cùng chuyện gì đến cũng đến, đám lính đánh thuê rút đao kiếm ra, tạo thành vòng tròn vây quanh Nguyệt Sư.


      Trong mắt Nguyệt Sư lên vẻ lạnh lùng, tay phải nắm chặt trường kiếm. trong đầu Nguyệt Sư bình tĩnh phân tích tình hình, bây giờ cho dù cậu có giải thích kiểu gì chăng nữa mấy người lính đánh thuê này cũng tin cậu. Rồi mình cũng bị giết. Nguyệt Sư thể làm cái loại người ngoan ngoãn chờ người ta chém giết, nếu giải thích được đánh chiến trận. sợ gì ai!


      - Dừng tay! Các người làm cái gì đó!


      lúc Nguyệt Sư và đám lính đánh thuê sắp sửa quay cảnh ‘chuyện tình súng đạn’, giọng của đoàn trưởng Lai Nhân Bố Lỗ Tư vang lên.


      Nguyệt Sư đột nhiên cảm thấy giọng của Bố Lỗ Tư lúc này êm tai, quả so với bà ngoại Tĩnh còn dễ nghe hơn!


      - Đoàn trưởng, chính thằng nhóc này hạ thuốc mê và còn giết chết mười hai vị huynh đệ của chúng ta!


      gã chiến sĩ cầm búa nhìn thấy đoàn trưởng liền chỉ vào Nguyệt Sư .


      - Ngươi đến mười hai thằng nên thân kia à? Ừ, bọn chúng đích là bị vị tiểu huynh đệ này ‘mần thịt’ đó.


      Đoàn trưởng gật đầu cười ha hả.




      - Mẹ nó! Ngươi còn gì để nữa ? Các huynh đệ, giết thằng nhóc báo thù cho huynh đệ mình!


      Cả đám điên cuồng thét lên rồi giơ cao vũ khí tỏ ý liều mạng.


      - Tất cả dừng tay, nghe ta hết .


      Lai Nhân Bố Lỗ Tư hét lớn.


      - Đoàn trưởng, còn gì nữa?


      Tất cả quay đầu lại nhìn đoàn trưởng của mình, cả đám đều biết vì sao đoàn trưởng lại ngăn cản mình báo thù cho các huynh đệ?


      Bố Lỗ Tư bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó giải thích cho đám lính kích động này tất cả những chuyện mà mình thấy. Kể từ lúc mười hai tên tham lam đem lòng xấu xa, rồi sơ qua lúc Nguyệt Sư chiến đấu với bọn chúng. Chẳng qua, về phương diện chiến đấu ông cũng kể lướt qua. Ông che dấu năng lực của hồ nữ và Nguyệt Sư. Tuy tất cả ở đây đều là huynh đệ của ông. Nhưng đây là việc đại liên quan đến sinh tồn của Thú tộc cẩn thận được.


      - Đoàn trưởng, chuyện này… khó tin quá!


      vài tay lính nhíu mày, bọn quả thể tin được những người huynh đệ bên cạnh mình lâu như vậy lại là người như thế.


      - Các ngươi tin lời ta sao?


      Bố Lỗ Tư nhướng mày.


      - ! Điều này sao có thể!


      Mấy người lính cuống quýt , tính tình của đoàn trưởng có huynh đệ nào biết:


      - Chỉ có điều khi biết mình có những người huynh đệ như vậy mới buồn làm sao. ngờ bọn họ lại thế… làm con người ta ớn lạnh tâm can.


      - Được rồi.


      Nguyệt Sư ôm chặt Hồ Mị Nhi trong lòng với họ:


      - Nếu biết là hiểu lầm mấy làm ơn đừng chỉa vũ khí vào người ta nữa.


      Cả đám cười ngượng rồi thu vũ khí lại. Sau đó trịnh trọng xin lỗi Nguyệt Sư.


      - Nhóc à, vừa rồi sợ ?


      Bố Lỗ Tư tới bên Nguyệt Sư cười .


      - Hì hì.


      Nguyệt Sư cười ha hả, sợ à? Buồn cười , Nguyệt Sư từ đến giờ sợ cái quái gì?!


      Sau khi cười xong. Nguyệt Sư định đứng thẳng dậy. Nhưng lập tức cảm thấy người mình lành lạnh. Cúi đầu nhìn cậu mới phát ra người mình ngoại trừ chiếc áo khoác còn mảnh vải che thân. Khó trách khi gió thổi qua lại cảm thấy dưới háng man mát.


      Nguyệt Sư cười ngượng:


      - Đoàn trưởng à, có thể cho cháu bộ quần áo ?


      - Ha ha, ta cũng có bộ nào hợp với nhóc cả. Nhóc dùng tạm này.


      Bố Lỗ Tư lấy bộ quần áo võ sĩ từ nhẫn gian, chẳng qua đây chỉ là bộ quần áo làm bằng vải thô.


      Nguyệt Sư cầm lấy bộ quần áo, rồi mặc lên người:


      - Đoàn trưởng, khi nào chúng ta có thể đến được đế quốc Thú nhân?


      - Nhanh thôi!


      Vị đoàn trưởng cười híp mắt:


      - Mạo muội hỏi câu, biết nhóc đến đế quốc Thú nhân để làm gì?


      - Đoàn trưởng chắc biết chuyện số quốc gia loài người muốn phát binh với đế quốc Thú nhân.


      Sau khi mang quần áo xong, cúi xuống cầm trường kiếm dưới đất dắt vào hông, Nguyệt Sư :


      - Cháu vì nghe được tin tức này nên đến đế quốc Thú nhân. Kỳ , cháu cũng biết mình đến đế quốc Thú nhân có thể làm được gì nữa, nhưng, cháu muốn cống hiến phần sức lực của mình vì Thú tộc.


      - Nhóc à, cách nghĩ của nhóc rất tốt!


      Đoàn trưởng Lai Nhân Bố Lỗ Tư cười lớn tiếng:


      - Chỉ cần nhóc trở về. đối với tộc Thú nhân chính là trợ giúp lớn nhất! Nhóc. Thú tộc có chấn hưng được hay chính là nhờ nhóc đó! Chỉ cần thú hoàng lệnh xuất ra, tất cả thú nhân đại lúc trở về, lúc đó, nhân loại mới là phải sợ thú nhân chúng ta!


      Trong mắt Bố Lỗ Tư lên vẻ cuồng nhiệt, trong tộc Thú nhân lưu truyền câu: Thú hoàng lệnh xuất, vạn thú trở về! Chỉ có điều, thú hoàng lệnh chỉ có thể do bộ tộc thú hoàng có huyết thống thuần khiết nhất nắm giữ. Nếu, vị thiếu niên trước mắt này chính là người của bộ tộc thú hoàng việc phục hưng của Thú tộc có hy vọng rồi!


      *********.


      Trong hoàng cung của đế quốc Quang Minh.


      Quốc vương tại là Bubb Rend XV sắc mặt u ngồi chính giữa trong Thiên điện. Chính điện bị lôi quang của Cao Lôi Hoa biến thành đống gạch vụn vài giờ trước.


      - Bệ hạ! Hạ thần cho rằng, lần này nhất định phải dạy bảo Cao Lôi Hoa chút! Dám đến đây đối đầu với chúng ta sao!


      gã võ quan đứng lên với Bubb Rend XV:


      - Chúng ta cho bài học thích đáng, cho biết lợi hại của đế đô Quang Minh chúng ta!


      - Cho bài học?!


      Bubb Rend XV cười lạnh lùng nhìn gã võ quan:


      - Con mẹ nó, tìm ai dạy bảo đây? Ngươi hả? Mấy tinh của quốc gia ta mà còn bị bóp chết như con kiến, con mẹ nhà người còn dám với ta là dạy bảo hả?!


      Bubb Rend XV càng càng kích động, cuối cùng văng tục luôn, hầu như là hét toáng lên!


      - Quốc vương của thần, thứ cho thần ngu muội, xin người hạ lệnh để chúng thần biết phải nên đối xử với Cao Lôi Hoa như thế nào?


      lão già quan văn bất đắc dĩ đứng dậy hỏi.


      - Sau này, đừng ai đứng trước mặt ta mà nhắc đến cái tên Cao Lôi Hoa này nữa.


      Bubb Rend XV phất tay, trong nháy mắt, dường như già nua rất nhiều:


      - Về sau, ai được động đến . Trừ khi các người nắm chắc xử lý được , hoặc chắc chắn được tế ngươi xong mà mang họa vạ lây cho đế quốc làm.


      Lời Bubb Rend XV làm lòng người chán nản. Nhưng phải chịu thôi, bởi vì những điều Bubb Rend XV đều là .


      Bubb Rend XV thở dài, nhìn Quang Minh thần điện cách hoàng cung xa. Ngay từ đầu xin trợ giúp của Quang Minh thần điện, nhưng thần điện nghe thấy ba chữ Cao Lôi Hoa trốn như sợ dịch tả. Nhất là khi nghe thấy đối phó với Cao Lôi Hoa bóng người cũng thấy.


      Làm vua nước, có ai mà mong muốn trong quốc gia mình có lực lượng thể nắm giữ, nhưng mà, Bubb Rend XV cũng chẳng còn cách nào khác đành chấp nhận đau lòng. cường đại của Cao Lôi Hoa vượt qua lý giải của con người. Sức mạnh của Cao Lôi Hoa phải là thứ mà bọn có thể đụng đến.


      Sau khi phá tan hoang hoàng cung của đế quốc Quang Minh. Tâm tình của Cao Lôi Hoa cũng thoải mái lên nhiều. Xem ra, con người chung quy cũng phải phát tiết chút, nhìn hoàng cung thành bãi phế tích, Cao Lôi Hoa thầm nghĩ.


      Về tới nhà, Cao Lôi Hoa đến bên cạnh Tra Lý :


      - Đứng dậy Tra Lý. Chúng ta chuẩn bị đuổi theo Nguyệt Sư. Đại trưởng lão ra lệnh cho thủ lĩnh tổ chức Sauron, bất cứ lúc nào tổ chức Sauron cũng truyền tin tức tới cho chúng ta. Dựa vào hệ thống tình báo của nó, ta nghĩ tìm được Nguyệt Sư nhanh thôi.


      - , người em Cao Lôi Hoa à, ta thay đổi chủ ý rồi.


      Tra Lý đứng cạnh cửa nhìn lên trời :


      - Ta nghĩ, tại chúng ta nên Vong Linh cốc trước tiên!


      - Vong Linh cốc? Ha ha, chẳng lẽ ngươi nhớ…?


      Cao Lôi Hoa lập tức biết ngay ý tưởng của Tra Lý! Trong Vong Linh cốc có gì? Nơi đó có chủng tộc mạnh nhất của Thú tộc—Hoàng kim sư tộc! Lúc này Tra Lý muốn đến Vong Linh cốc chắc chắn là liên quan đến Hoàng kim sư tộc rồi!


      - Ừ, đúng vậy, Cao huynh đệ.


      Tra Lý gật đầu:


      - Ta muốn tới Vong Linh cốc dẫn bọn họ ra luôn. Hoàng kim sư tộc sinh sống ở đó gần ngàn năm, bây giờ cũng là lúc bọn họ trở về rồi. Nếu có thể


      Tra Lý ngừng chút, nhìn về phương hướng Vong Linh cốc:


      - Có thể mang được nàng ra nữa quá tốt rồi!


      Ánh mắt Tra Lý lên vẻ tiếc nuối, thương nhớ. Bởi nhớ đến mỹ nhân thuộc về bị bệnh trong Vong Linh cốc. Chính là Vong Linh Nữ Thần người khiến tiếc nuối.


      - Được rồi. Chúng ta vong Linh cốc trước!


      Cao Lôi Hoa cười to tiếng, hùng mạnh của Hoàng kim sư tộc Cao Lôi Hoa từng gặp qua. Tộc đó có những chiến sĩ hùng mạnh, đồng thời còn có những ma pháp sư cường đại! Tay cầm cành đại thụ ‘lang nha bổng’ làm thành gậy, lúc dùng làm bổng để đánh địch, lúc dùng để thi triển ra ma pháp cường đại! Toàn tộc bọn họ đều là chiến sĩ ma vũ song tu! Cho dù bọn họ là đội quân mạnh nhất đại lục cũng ngoa.


      - Việc này nên chậm trễ, chúng ta lập túc xuất phát thôi.


      Cao Lôi Hoa cười ha hả:


      - Về việc phá vỡ phong ấn giao cho ta !


      - Cao huynh đệ, cậu với Tra Lý muốn Vong Linh cốc mà với ta tiếng, quên ta với công chúa rồi hả?


      Ở bên trong, Vong Linh Đại trưởng lão biết từ đâu cười ha hả xông ra nhìn Cao Lôi Hoa. Ở sau Vong Linh Đại trưởng lão, Bảo Bảo chớp chớp đôi mắt:


      - Ba ba, con nhớ mẹ.


      Ở bên Cao Lôi Hoa, Tra Lý nghe hai chữ ‘ba ba’ cả người run lên. Trong mắt lên cảm thán, tiếc nuối, chua xót. tiếng ‘ba ba’ này của Bảo Bảo kêu lên về phía , nhưng phải gọi .


      - Việc này. Được rồi, nhưng các ngươi cả ai ở nhà bảo vệ đây.


      Cao Lôi Hoa có phần bất an , phải biết rằng mẹ vợ với bố vợ cũng thể nán lại nhà lâu được. Việc bảo vệ cả nhà, Cao Lôi Hoa yên tâm cho lắm.


      - Yên tâm , Cao Lôi Hoa huynh đệ.


      Vong Linh Đại trưởng lão cười ha hả:


      - Nhiều nhất cậu thả Kiếm Thần ‘Tiểu Hắc’ ra, để ở đây được sao.


      Tiểu Hắc, chính là Kiếm Thần lôi hệ-- La Đế. Chẳng qua bây giờ được ban thưởng cho cái tên vĩ đại ‘Tiểu Hắc’.


      - Ha ha, thiếu nữa ta quên mất mất tiêu!


      Cao Lôi Hoa cười lớn. Nếu Vong Linh Đại trưởng lão nhắc cũng quên luôn vị ‘Kiếm Thần’ trong tay. Có gã, an toàn cả nhà khỏi lo.


      - Cầu Cầu, lại làm phiền ngươi rồi!


      Cao Lôi Hoa đem Cầu Cầu vai xuống.


      - Si~ Si~ Slime.


      Cầu Cầu thò móng vuốt ra cào cào ba cái.


      - Được rồi, ba cái chân trâu ba cái.


      Cao Lôi Hoa vỗ vỗ Cầu Cầu:


      - Mục tiêu, Vong Linh cốc.


      - Hị hị!


      Trong miệng Cầu Cầu phát ra tiếng cười nghe éo éo.


      - Lôi Hoa.


      Lúc này, Tĩnh Tâm từ trong phòng bước ra. Bây giờ Cao Lôi Hoa còn phiền não vì phân biệt Tĩnh Tâm với mẹ vợ Tĩnh . Từ lần đầu tiên thân mật với Tĩnh Tâm giữa hai người mối liên hệ rất thần kỳ. Cho nên khi Tĩnh Tâm vừa ra Cao Lôi Hoa lập tức nhận ra nàng liền.


      tới bên cạnh Cao Lôi Hoa, tuy khôi phục được khả năng chuyện nhưng Tĩnh Tâm vẫn thích . Nàng tháo dây chuyền cổ xuống. dây chuyền là quả thủy tinh màu lam, giống như giọt nước mắt bằng thủy tinh.


      Tĩnh Tâm khẽ nhón chân, đeo dây chuyền vào cổ Cao Lôi Hoa.


      - Đây là!


      Vong Linh Đại trưởng lão kinh ngạc kêu tiếng, sợi dây chuyền này tỏa ra cỗ lực lượng làm Vong Linh Đại trưởng lão rất khó chịu. Có thể làm Vong Linh Đại trưởng lão khó chịu như vậy chỉ có thể là lực lượng tương phản với lão - Lực lượng sinh mệnh!


      - Giọt nước mắt của nữ thần Sinh Mệnh!


      Tra Lý nhìn sợi dây chuyền .


      - Nước mắt nữ thần Sinh Mệnh?


      Cao Lôi Hoa nhìn sợi dây chuyền:


      - Cái này có ích lợi gì?


      - Cao huynh đệ, ngươi may mắn. Có nó, ngươi chẳng khác nào có hai sinh mệnh.


      Tra Lý cảm thán :


      - Đây là trong năm giọt nước mắt trong suốt cuộc đời nữ thần Sinh Mệnh. Nữ thần Sinh Mệnh là vợ của Sáng Thế Phụ Thần. Chính tay nàng sáng tạo ra sinh mệnh của thế giới này. Truyền thuyết rằng cả đời nàng chỉ chảy ra năm giọt nước mắt, mỗi giọt nước mắt của nàng đối với thần tộc đều là bảo bối khó cầu. Thần tộc, vốn có sinh mệnh vĩnh hằng, chỉ cần xảy ra chuyện gì thần chính là bất tử. Nhưng thần cũng có nghĩa là chết, bởi vì trong thần tộc có thể bị vị thần mạnh hơn tiêu diệt. Nhưng chỉ cần có được giọt nước mắt của nữ thần Sinh Mệnh cho dù ngươi chết chỉ cần giọt nước mắt này ngươi có sinh mệnh thứ hai. Năm giọt nước mắt của nữ thần Sinh Mệnh bị dùng mất ba giọt, giọt trong tay Hải Hoàng, giọt khác ở đâu. tay ngươi là giọt của Hải Hoàng, ngờ ông ấy lại đem thứ này cho con mình..


      Thần Thoại

    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 194: Hoạt tử nhân. (P1)




      lưng Cầu Cầu, mấy người Cao Lôi Hoa bay thẳng từ ngoài Vong Linh cốc tới bên phong ấn.


      Cao Lôi Hoa, Tra Lý cùng Đại trưởng lão và Bảo Bảo, bốn người lần nữa tiến vào địa phương quen thuộc này.


      Nhìn tầng phong ấn màu vàng trước mặt, trong đầu Cao Lôi Hoa bất giác lại lên khuôn mặt của Tiểu Tam, trong lần đầu gặp gỡ nàng cười rực rỡ giống tiểu muội nhà hàng xóm. Nhưng rồi khuôn mặt đó từ từ biến mất, được thay bằng khuôn mặt lạnh lùng của tam công chúa Sophia - người thừa kế nữ hoàng.


      Đối với tam công chúa giống như muội muội này, trong lòng Cao Lôi Hoa cảm thấy áy náy, nàng biến thành bộ dạng như vậy có liên quan rất lớn đến .


      - Suy nghĩ gì vậy Cao Lôi Hoa?


      Vong Linh Đại trưởng lão nhìn thấy Cao Lôi Hoa thất thần, dường như trầm tư, nên hỏi tiếng.




      - A, có, tự nhiên nhớ tới cố nhân thôi.


      Cao Lôi Hoa thuận miệng .


      - Là nương gọi là Tiểu Tam đúng .


      Đại trưởng lão :


      - Chuyện của nàng, ta cũng biết được chút.


      - Lão biết?


      Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn Đại trưởng lão:


      - Làm sao lão biết?




      - Ha ha, Cao Lôi Hoa, cậu quên rằng thủ lĩnh tổ chức tình báo là Sauron nằm trong tay ta à.


      Đại trưởng lão giơ giơ ngón tay đeo nhẫn gian chứa sát lục giả, cười :


      - Nghe nương Tiểu Tam kia là tam công chúa đế quốc Băng Tuyết đúng ?


      - Ừm.


      Cao Lôi Hoa gật đầu:


      - Đúng vậy, nghĩ tới, tùy tiện cứu người, ngờ người đó lại là công chúa.


      - Cao Lôi Hoa, nhìn dáng vẻ của cậu, hình như cậu rất chán ghét những tranh chấp trong hoàng gia đúng ?


      Đại trưởng lão .


      - Đúng, ta thích những chuyện tranh quyền đoạt lợi trong hoàng gia, ở đó nhân tính được thể cách thối nát.


      Cao Lôi Hoa thở dài.


      - Cho nên cậu muốn Tiểu Tam trở thành người thừa kế nữ hoàng?


      Đại trưởng lão tủm tỉm cười.


      - Có lẽ vậy, thôi quên , tất cả đều trôi qua, nhiều cũng thay đổi được.


      Cao Lôi Hoa lắc đầu rồi nhìn về Tra Lý. định hỏi bao giờ tiến vào phong ấn nhưng lại thấy cũng bần thần suy nghĩ.


      - Hắc hắc, Tra Lý, nghĩ ngợi gì vậy?


      Cao Lôi Hoa vỗ vai .


      - Ồ, có gì.


      Tra Lý cười cười:


      - Phải tiến vào thôi, nhiệm vụ mở phong ấn phải nhờ vào cậu rồi.


      - thành vấn đề, hai người hãy mang Cầu Cầu và Bảo Bảo lùi lại sau.


      Cao Lôi Hoa với Tra Lý và Đại trưởng lão.


      Hai người họ gật đầu, người ôm lấy Bảo Bảo, người kia ôm Slime hoàng kim lùi xa ra phía sau.


      - Phù!


      Cao Lôi Hoa hít hơi sâu, rồi đứng tấn, tay phải nắm lại thành quyền, chỉ còn ngón giữa hơi lồi lên , từ từ đưa xuống ngang thắt lung.


      - Phá! Sơn! !


      Cao Lôi Hoa hét to tiếng, tay phải đấm mạnh về phía phong ấn.


      Mấy tháng trước, lúc còn ở thánh cấp, bởi vì đủ lực lượng nên Cao Lôi Hoa thể sử dụng Phá Sơn để phá vỡ tầng phong ấn này.


      Nhưng tại khác, Cao Lôi Hoa tiến đến thần giai. Vậy cùng chiêu thức, có thể thành công sao?


      Lôi quang màu vàng tím tập trung tay phải của Cao Lôi Hoa. Khi ngón giữa chạm vào tầng phong ấn, quyền kình tống thẳng lôi thần lực vào trong màn phong ấn. Đối với loại phong ấn khủng này, phá hoại từ bên trong là phương án tốt nhất.


      Giống như lần trước, khi Cao Lôi Hoa chạm vào phong ấn, tầng phong ấn liền gợn lăn tăn như sóng nước, lấy nắm tay Cao Lôi Hoa làm trung tâm, vòng tròn khuếch tán ra xung quanh.


      Lần này so với lần trước quả bất đồng bởi thần lực mạnh hơn dị năng nhiều lắm!


      Lần trước cái vòng sóng gợn kia chỉ khuếch tán được vòng rồi biến mất. Còn lần này, vòng sóng gợn đó càng khuếch tán càng lớn!


      Tiếp đó nơi Cao Lôi Hoa chạm vào tầng phong ấn xuất lỗ thủng cao chừng gấp đôi người. Tầng phong ấn mà được xưng là thể phá vỡ trong hai tháng nay bị phá vỡ hai lần.


      - Cao Lôi Hoa, loại quyền kỹ này của cậu là tinh diệu.


      Tra Lý đứng bên cạnh nhìn cái lỗ thủng phong ấn cảm thán . Nếu ngàn năm trước, nắm giữ quyền kỹ này. Phỏng chừng cũng cần phải cùng Vong Linh tộc ở lại trong phong ấn lâu thế này.


      Nếu ngàn năm trước, xem qua được quyền kỹ này giờ và Vong Linh nữ thần cũng thành bộ dạng này.


      - Hắc hắc, đừng có được tiện nghi mà vỗ mông ngựa thế. Chiêu này cũng quá khó học, ta nghĩ ngươi nhìn vài lần chắc là bắt chước cũng sai biệt lắm. thôi, thôi.


      Cao Lôi Hoa cười ha hả, tiếp Cầu Cầu từ tay Tra Lý, sau đó tiến vào trong phong ấn


      - Ba ba, vào ! Chúng ta vào trong gặp mụ mụ, con muốn gặp mụ mụ! Con muốn gặp mụ mụ!


      Sau khi tiến vào phong ấn, Bảo Bảo hưng phấn kêu lên, bàn tay ngừng lắc đầu Cao Lôi Hoa.


      - A, được rồi, trước hết xem Sư tộc, rồi đến chỗ của mụ mụ của con.


      Cao Lôi Hoa vỗ vỗ khuôn mặt của Bảo Bảo.


      Ở bên kia, khi phong ấn bị phá ra, trong thần điện bị hắc ám bao phủ quanh năm, mỹ nữ mặt tái nhợt từ từ mở mắt. Vẻ mặt của nàng lộ ra khó tin, nàng cảm giác được phong ấn vĩnh cửu kia ngờ lại bị người phá.


      - Cao Lôi Hoa.


      Sau khi tiến vào trong phong ấn, Tra ý đột nhiên dừng lại với Cao Lôi Hoa.


      - Sao vậy, Tra Lý?


      Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn .


      - Ta nghĩ, hay là để mình ta về lãnh địa của hoàng kim sư tộc.


      Tra Lý đột nhiên .


      - mình ngươi ? Vậy chúng ta làm gì?


      Cao Lôi Hoa nghi hoặc hỏi.


      - Cậu mang theo Bảo Bảo vào Vong Linh thần điện .


      Tra Lý đầy vẻ bất đắc dĩ:


      - Bảo Bảo muốn trở về thăm mẹ, ngươi nên mang nó thôi.


      - A, đúng rồi! Ba ba, nghe lời Tra Lý thúc thúc , mang con thăm mụ mụ.


      Bảo Bảo kéo kéo bàn tay của Cao Lôi Hoa.


      “Thúc thúc?”


      Tra Lý nghe vậy khỏi cười miễn cưỡng, quan hệ giữa mình với Vong Linh nữ thần quá phức tạp. Có lẽ đây là hình phạt mà ông trời dành cho ‘tình điên cuồng’ của mình với Vong Linh nữ thần. Con đứng trước mặt mình gọi là ba ba mà lại gọi là thúc thúc. Hai chữ này như ngọn núi đè nặng trong lòng Tra Lý.


      Cao Lôi Hoa nhìn Tra Lý cười ha hả:


      - Cũng tốt, chúng ta chia ra hành động vậy. Hẹn gặp lại ở nơi này. Lúc đó ta phá cái lỗ to hơn để cho cả bộ tộc hoàng kim sư tử đều được ra ngoài.


      - Vậy, chúng ta chia tay ở đây.


      Tra Lý hét to tiếng rồi xoay người chạy mạch về phía hoàng kim sư tộc quay đầu lại.


      - Hắc hắc!


      Nhìn bóng dáng của Tra Lý, Cao Lôi Hoa bật cười.


      - Khặc khặc!


      Vong Linh Đại trưởng lão cũng cười quái dị.


      - Ủa?


      Cao Lôi Hoa nghe tiếng cười hiểm của Vong Linh Đại trưởng lão liền quay sang nhìn, thế là bắt gặp cái bộ dạng “ có ý tốt” của .




      - Đại trưởng lão, lão làm sao vậy?


      Cao Lôi Hoa kỳ quái nhìn Vong Linh Đại trưởng lão


      - Hắc hắc, Cao Lôi Hoa. Cậu hẳn cũng đoán được thân phận của Tra Lý rồi chứ.


      Đại trưởng lão cười ha hả.


      - Ừ!? Ha ha!


      Cao Lôi Hoa đột nhiên nghĩ. Thế nào mình lại nghĩ tới. Thân là Vong Linh Đại trưởng lão, đại tướng đứng đầu dưới tay Vong Linh Nữ Thần, có lẽ nào lại chưa gặp Thú Thần Tra Lý cơ chứ?


      Hóa ra lão lặng lẽ đứng yên nhìn quan hệ giữa Thú Thần và Bảo Bảo.


      - Xem như thay nữ thần điện hạ trả lại chút thù.


      Vong Linh Đại trưởng lão nhìn Cao Lôi Hoa rồi nhìn tiểu công chúa. Con của mình gọi người khác là ba ba còn gọi mình là thúc thúc ngay trước mặt mình, cảm giác của lúc này là khó hình dung.


      “Ai bảo lúc đó ngươi cưỡng ép nữ thần điện hạ”.


      Vong Linh Đại trưởng lão cười hiểm.

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 194: Hoạt tử nhân. (P2)




      - Được rồi, cũng còn sớm nữa. Chúng ta tới Vong Linh thần điện thôi.


      Cao Lôi Hoa cười :


      - Lần trước ở trong này, ta vẫn chưa qua Vong Linh thần điện.


      - Ân, thôi, tôi dẫn cậu gặp nữ thần.


      Vong Linh Đại trưởng lão hưng phấn :


      - Cao Lôi Hoa, tôi cho cậu biết, nữ thần của chúng tôi rất xinh đẹp!




      - Này, lão với ta nữ thần có xinh đẹp hay để làm gì?


      Cao Lôi Hoa nhíu mày .


      - Cậu phải là ba ba của công chúa điện hạ sao, nên phải có quan hệ với nữ thần chứ.


      Đại trưởng lão cười .


      - Được rồi Đại trưởng lão, loại chuyện này đừa được.


      Cao Lôi Hoa lần này tiến vào Vong Linh cốc chính là để giải quyết quan hệ giữa Tra Lý và Vong Linh Nữ Thần.


      - Ba ba, mụ mụ của con rất đẹp, kém mụ mụ Tĩnh Tâm đâu!


      Bảo Bảo bỗng dung ngẩng đầu lên :


      - Ba ba, ba cưới mụ mụ con được ? Giống như lấy Tĩnh Tâm mụ mụ đó.


      - Ặc!


      Cao Lôi Hoa đần thối mặt.


      - Khặc khặc!


      Vong Linh Đại trưởng lão cười sặc.


      - Nơi đây cách Vong Linh thần điện khá xa, bằng cưỡi cốt long “Cát Mỗ” của ta .


      Vong Linh Đại trưởng lão phất tay cái, tay lão liền xuất thanh cốt trượng màu đen.


      - Lấy danh nghĩa của ta, bối nạp lôi tư cát mỗ, triệu hồi đồng đội của ta – xuất , Cát Mỗ, cốt long triệu hồi!


      Cốt trượng của Vong Linh Đại trưởng lão lại vẽ ma pháp trận phức tạp trung.


      - Rống!


      Cánh cửa Vong Linh gian màu đen xuất , cốt long Cát Mỗ vô cùng uy phong chui ra.




      - Lên .


      Vong Linh Đại trưởng lão rồi dẫn đầu nhảy lên lưng cốt long.


      - Ngồi người cốt long khó chịu.


      Cao Lôi Hoa ôm Bảo Bảo nhảy theo, sau khi ngồi xuống :


      - Lưng của Cầu Cầu nhà ta mềm mại hơn nhiều, ngồi cái đống xương cứng rắn này đau hết cả mông.


      Vong Linh Đại trưởng lão cau mày:


      - Muốn ngồi ngồi, muốn bộ .


      - Hắc hắc.


      Cao Lôi Hoa cười ha ha, ôm Bảo Bảo đặt lên đùi .


      Vong Linh cốt long bay lượn lúc tiến tới nơi hắc vụ bao phủ quanh năm.


      - Chính là nơi này.


      Vong Linh trưởng lão với Cao Lôi Hoa.


      - Nơi này?


      Cao Lôi Hoa nhìn địa phương bị bao phủ bởi hắc vụ, trong khí tràn đầy Vong Linh khí tức:


      - Tầng hắc vụ này dường như là do thần lực hình thành?!


      - Đúng rồi.


      Vong Linh Đại trưởng lão cảm thán :


      - Phong ấn này là nhằm vào Vong Linh tộc chúng tôi, có hắc vụ này, nếu chúng ta bị ánh sáng của phong ấn này chiếu vào tạo ra thương tổn rất lớn. Vì vậy, để bảo vệ bộ tộc Vong Linh, Vong Linh Nữ Thần triển khai thần lực tạo ra hắc vụ để che phủ tòa thần điện này, giúp bộ tộc Vong Linh có khả năng sống sót trong phong ấn này. Nhưng để duy trì tầng hắc vụ này cần rất nhiều lực lượng, nên Vong Linh Nữ Thần thường lâm vào trạng thái ngủ say.


      - Bởi vậy, lần trước cứu công chúa, nữ thần mới xuất ?


      Cao Lôi Hoa hỏi.


      - Chính xác.


      Vong Linh Đại trưởng lão :


      - Phong ấn chết tiệt này làm hại bộ tộc Vong Linh chúng tôi.


      - Vậy bằng, lần này các ngươi ra cùng hoàng kim sư tộc .


      Cao Lôi Hoa với Vong Linh Đại trưởng lão:


      - Dù sao cũng là ra ngoài, bằng chung cho vui.




      - Cao Lôi Hoa huynh đệ.


      Vong Linh Đại trưởng lão thở dài:


      - Hảo ý của cậu, tôi hiểu, nhưng cậu cũng biết rằng, cuộc thần ma đại chiến lần trước, chúng ta thua, Vong Linh tộc bây giờ ra ngoài chỉ như chuột chạy qua đường, người nào cũng muốn đánh. Vậy cậu bảo chúng tôi ra ngoài làm gì?


      Cao Lôi Hoa gật gật đầu, cũng ý thức được chuyện này. Muốn ra ngoài Vong Linh tộc phải có thực lực hùng mạnh để ai dám động đến bọn họ. Nếu chỉ có thể tìm địa phương khác núp.


      đại lục, tuy rằng có rất nhiều chỗ có thể trốn được, nhưng khó có thể tìm được nơi nào cho cả Vong Linh tộc núp mà bị người ta phát .


      “Liệu có chỗ nào ?” Câu hỏi này cứ luẩn quẩn trong đầu Cao Lôi Hoa. Linh quang chợt lóe, dường như có ý tưởng gì đó, nhưng lại nghĩ ra. Ở trời? Cao Lôi Hoa vỗ vỗ đầu mình, vừa nghĩ đến trời. Sống trời? Cao Lôi Hoa nghi hoặc nghĩ.


      Cốt long lao xuyên qua màn hắc vụ, hạ thẳng xuống dưới.


      - Đại trưởng lão và công chúa điện hạn trở lại.


      Tên hộ vệ Vong Linh thần điện nhìn thấy Đại trưởng lão trở về liền hét to lên.


      Đồng thời, từ trong thần điện, vị nữ tử áo trắng bị tầng hắc vụ bao phủ chậm chậm bước ra cửa thần điện.


      - Mụ mụ!


      Nhìn thấy nữ tử áo trắng, Bảo Bảo trong lồng ngực của Cao Lôi Hoa hưng phấn hét to tiếng rồi nhảy ra khỏi lòng chạy về phía nữ tử áo trắng.


      Cao Lôi Hoa cũng nhìn về phía nữ tử kia.


      Theo lời Đại trưởng lão, Vong Linh Nữ thần rất xinh đẹp, Bảo Bảo dường như cũng thừa hưởng xinh đẹp đó từ mẫu thân.


      Sắc mặt hơi tái nhợt, khiến cho nàng có vẻ đẹp mỏng manh. Có lẽ bởi vì thiếu ánh sáng mặt trời nên da nàng trắng hồng mà trắng bạch tì vết, khiến nàng trông càng mềm yếu hơn. Vong Linh Nữ Thần khiến cho người ta có cảm giác rung động lòng người, mong manh dễ vỡ, làm cho người khác có cảm giác thương tiếc.


      - Mẹ nó.


      Nhìn Vong Linh Nữ Thần, Cao Lôi Hoa khẽ mắng tiếng:


      - Nữ nhân trông ‘yếu’ như vậy làm sao năm xưa Tra Lý có thể nhẫn tâm xuống tay.


      Vong Linh Nữ Thần như búp bê bằng thủy tinh, Cao Lôi Hoa thấy, nếu là nam nhân chỉ e luôn muốn che chở cho nàng, nỡ làm tổn thương nàng.


      - Bảo Bảo


      Vong Linh Nữ Thần dịu dàng ôm lấy con , nhàng cạ khuôn mặt của mình vào khuôn mặt của nhắn của con.


      - Đại trưởng lão, vất vả cho ngươi rồi.


      Vong Linh Nữ Thần ôm lấy Bảo Bảo rồi với Đại trưởng lão.


      - Làm việc vì nữ thần điện hạ, thần luôn do dự.


      Vong Linh Đại trưởng lão tôn kính trả lời với Vong Linh Nữ Thần.


      - Mụ mụ, đó là ba ba.


      Bảo Bảo trong lòng Vong Linh nữ Thần quay đầu chỉ vào Cao Lôi Hoa:


      - Ba ba gọi là Cao Lôi Hoa.


      Mặt Vong Linh Nữ Thần hơi ửng đỏ lên. Bảo Bảo vẫn là trẻ con, lời của bé khiến người khác hao tổn rất nhiều tâm trí.


      Cao Lôi Hoa cũng tránh được xấu hổ, gãi gãi đầu:


      - Xin chào, tôi là Cao Lôi Hoa.


      Cao Lôi Hoa chìa tay phải về phía Vong Linh Nữ Thần.


      - ???


      Vong Linh Nữ Thần nghi hoặc nhìn Cao Lôi Hoa giơ tay phải ra biết để làm gì?




      - Nữ thần điện hạ, đây là cách chào của quê hương Cao tiên sinh. Cái này gọi là bắt tay!


      Vong Linh Đại trưởng lão vội vàng giải thích cho Vong Linh Nữ Thần


      - À.


      Vong Linh Nữ Thần gật đầu, rồi chìa tay trái của mình về phía Cao Lôi Hoa.


      Cao Lôi Hoa cười méo xệch. Tuy rằng Vong Linh Nữ Thần ôm Bảo Bảo nhưng dùng tay trái để bắt tay … …


      - Tiên sinh Cao Lôi Hoa, ngài hình như là nhân loại.


      Vong Linh Nữ Thần cẩn thận nhìn Cao Lôi Hoa rồi .


      - Ân. Có thể coi là nhân loại.


      Cao Lôi Hoa cười khổ tiếng, giờ mình chỉ có thể xem như là nhân loại thôi, bởi bây giờ mình thành thần rồi mà.


      - Ân, Tiên sinh Cao Lôi Hoa rất đúng.


      Vong Linh Nữ Thân cười:


      - Tiên sinh Cao Lôi Hoa tuy rằng chết qua lần, nhưng lại vẫn còn sống. Tiên sinh kỳ diệu.


      - chết lần


      Nghe Vong Linh Nữ Thần , Cao Lôi Hoa run lên, chết lần! Chẳng lẽ nguyên nhân chính là nhiệm vụ cuối cùng ở địa cầu sao?


      Mình chết lần, sao bây giờ vẫn còn sống?


      Đây là ý tứ gì?


      Cao Lôi Hoa chợt nghĩ đến, mình chính là hoạt tử nhân (xác chết sống lại)…

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :