CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA) - Truyền Thuyết Thánh Kỵ Sĩ (514c)

Thảo luận trong 'Sắc Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba)
      Chương 181: Sauron bất đắc dĩ xin giúp đỡ.


      Từ khi bắt đầu đến ống ở nhà Tĩnh Tâm tới giờ, Cao Lôi hoa vẫn chưa tặng cho Tĩnh Tâm mộn món trang sức nào. Tuy rằng cảm thấy đôi hoa tai mình chọn khá được nhưng cũng biết có phù hợp với Tình Tâm hay .


      Dịu dàng đeo đôi hoa tai "Nước mắt của biển" cho Tĩnh Tâm xong, Cao Lôi Hoa thở phào hài lòng, đôi hoa tai "Nước mắt của biển này vô cùng thích hợp với Tĩnh Tâm, dường như nó được đặc biệt làm ra để dành riêng cho nàng vậy.


      Tĩnh Tâm trước giờ có trang điểm, giờ sau khi đeo đôi khuyên tai này lại càng xinh đẹp động lòng người.


      Mẹ vợ đại nhân Tĩnh ở bên cạnh khẽ huých người Hải Hoàng, ý bảo ông nhìn Cao Lôi Hoa mà học tập. nam nhân ở thế giới này so với Cao Lôi Hoa kém quá nhiều. Mua đồ trang sức cho nữ nhân của mình ở thế giới này lại là điều cực kì hiếm thấy, bởi vì bình thường nam nhân cũng vào trong của hàng trang sức. Như trước đây từng , tại thế giới này vũ lực là tối thượng, nam nhân vào cưa hàng trang sức cũng xấu hổ giống như là nam nhân tiến vào trong cửa hàng nội y của phụ nữ vậy.


      - Được rồi!


      Cao Lôi hoa buông Tĩnh Tâm ra, sau đó khẽ hỏi:


      - Thế nào?


      Tĩnh Tâm mở mắt, rồi tay phải sờ lên vành tai của mình.


      Cao Lôi Hoa nhanh chóng lấy ra tấm gương giơ ra trước mặt Tĩnh Tâm.


      Nhìn bản thân mình trong gương. Tĩnh Tâm lộ ra nụ cười xinh đjep. Trong lòng nữ nhân đều thích cái đẹp, Tĩnh Tâm cũng ngoại lệ.


      Tiếp đó ngay trước mặt Hải Hoàng và mẹ mình Tĩnh Tâm hạnh phúc ôm lấy Cao Lôi Hoa, trao cho nụ hôn lãng mạn kiểu Pháp. Đây chính là Tĩnh Tâm, mặc dù có vẻ lạnh lùng, nhưng nếu muốn làm làm liền, thích dùng hành động để biểu đạt ý tứ của mình. Thích hôn là hôn ngay. câu nệ gì cả.


      Tĩnh nhìn con của mình có phần hâm mộ. Sau đó huých Hải Hoàng đầy khó chịu, ý tứ rất ràng. kế tiếp Hẩi Hoàng ắt phải hao tổn tâm tư và thời gian để chọn đồ trang sức để tặng người vợ luôn xinh đẹp, tươi trẻ của mình rồi...


      - A , ba ba, đây là ai vậy?


      bé Kim Toa Nhi ở cùng với mẹ vợ Tĩnh sau khi nhìn thấy Cao Lôi hoa ôm Mộng Ti vào nghi hoặc hỏi, Mộng Ti và Kim Toa Nhi giống nhau như đúc, Kim Toa Nhi bò tới bên cạnh rồi sờ vào mặt Mộng Ti.


      Nghe thấy lời Kim Toa Nhi, Cao Lôi Hoa đành tiếc nuối buông tha đôi môi đỏ mọng của Tĩnh Tâm, nhìn về phía Kim Toa Nhi và Mộng Ti.


      Tĩnh Tâm cũng quay đầu nhìn lại, sau đó nàng lập tức nhìn thấy bé giống y hệt Kim Toa Nhi.


      - Ha ha, bé này tên là Mộng Ti.


      Cao Lôi hoa buông Tĩnh Tâm ra, sau đó từ từ kể lại rành mạch những tình phát sinh đại băng nguyên cùng với lai lịch của Mộng Ti.


      Hải Hoàng cau mày nhìn bé mà Cao Lôi hoa mới nhận này. Đặc biệt là lúc nghe Mộng Ti bị Lôi thần phong ấn, lão có chút nghi hoặc nhìn Mộng Ti. Chỉ là lão cố lục lọi trong ký ức vẫn có tư liệu gì về này. Hải Hoàng dù sao cũng là đế vương biển cả, chuyện đất liền cũng biết nhiều lắm.


      Lúc này, Kim Toa Nhi cùng Mộng Ti nhìn nhau, khi thấy người giống mình như đúc, hai bé đều cảm thấy thích thú.


      - em bé. Ba ba em goi là Mộng Ti hả!


      Kim Toa Nhi bò tới trước Mộng Ti hỏi.


      Mộng Ti nhàng gật đầu.


      - Ha ha!


      Kim Toa Nhi cười :


      - Mộng Ti, về sau ngươi gọi ta là chị nhé, từ nay ở trong nhà này, chị che chở em.


      ***


      Cao Lôi Hoa khẽ cười, trong nhà có việc gì là tin tức tốt đối với Cao Lôi hoa.


      Thùng thùng. Đúng lúc này, có người gõ cửa.


      - Lại là người của Quang Minh thần điện đến đưa tiền hôm nay đây.


      Hải Hoàng bất đắc dĩ vỗ tay cái, cửa chính tự động mở ra.


      Chỉ có điều lần này là ngoài dự kiến của Hải Hoàng. Người đến là hắc y nhân gầy còm.


      - Ha ha! Có phải đến tìm ta ?


      Hải Hoàng hứng phấn đứng lên, thân là Hải Hoàng lại làm ra những chuyện thất lễ như vậy khó coi. Chẳng qua mấy ngày này lão giống như là bảo mẫu thủ hộ cho nhà Cao Lôi Hoa vậy, cho dù là thánh nhân cũng cảm thấy nhạt nhẽo.


      - , phải. Tôi đến tìm tiên sinh Cao Lôi Hoa.


      Hăc y nhân kia thấy bộ dạng hùng hổ của Hải Hoàng vội vàng xua tay .


      - Ủa, phải là Sauron sao?


      Cao Lôi Hoa nhìn hắc y nhân kia cười ha hả, đứng ở cửa chính là hắc y nhân Sauron luôn luôn đứng sau lưng thái tư.


      - Ha ha, tiên sinh Cao Lôi Hoa, ngài ở nhà là tốt quá.


      Sauron lau mồ hôi, nam tử cao như cái cột điện vừa rồi tạo cho áp lực rất lớn. nheo mắt nhìn Cao Lôi Hoa. Vật họp theo loài, bằng hữu của Cao Lôi Hoa có người nào dễ gặm cả.


      - Có chuyện gì sao?


      Cao Lôi hoa híp mắt nhìn Sauron, nhỡ người này từng đem chuỗi cửa hàng "Tuyết Sa" tặng cho mình, nhưng mấy ngày này mình lại có ở nhà.


      - Tiên sinh Cao Lôi Hoa, tôi đến để thực lời hứa của mình.


      Sauron tới trước mặt Cao Lôi Hoa chìm tấm ma pháp khế ước thư ra:


      - Trong này là khế ước của chuỗi cửa hàng trang phục "Tuyết Sa" nổi danh đại lục. tại, tôi chân chính giao "Tuyết Sa" cho Cao Lôi Hoa huynh đệ, ngày mai tôi mang người phụ trách chính của Tuyết Sa tới đây gặp tiên sinh Cao Lôi Hoa chút. Từ ngày mai, người làm của Tuýet Sa chính thức là thủ hạ cho tiên sinh Cao Lôi Hoa, Tuyết Sa chính thức thuộc về Cao Lôi Hoa tiên sinh, hắc hắc...


      Cao Lôi Hoa cười ha hả , chút do dự nhân lấy ma pháp khế ước này, đưa về phía sau cho Đại trưởng lão, sau đó Cao Lôi Hoa quay đầu nhìn Sauron:


      - , theo điều kiện lúc trước. Ngươi giao Tuyết Sa cho ta, ta giết sạch đám người dị nghị ngươi. Lần này, muốn khử người nào?


      - Tôi muốn tiên sinh Cao Lôi Hoa xử lý toàn bộ sáu người này giúp tôi.


      Sauron lấy ra sáu ma pháp ảnh của sáu người đưa cho Cao Lôi Hoa:


      - Mọi việc xin phiền tiên sinh vậy.


      - Được rồi, cho ta biết bọn họ ở nơi nào?


      Cao Lôi Hoa nhận lấy ma pháp ảnh nhìn thoáng qua:


      - Buổi tối ta giúp ngươi xử lý mấy người này, chẳng qua, nếu lần mà xử lý sáu người này. Ta sợ ai cũng nghĩ là ngươi xử lý sáu người bọ họ.


      - Cái này, cũng còn cách nào.


      Sauron cười khổ:


      - Chúng ta chỉ còn cách làm vậy, cho dù người khác có biết cũng còn hơn là để cho bọn chúng sống sót. Nếu sáu tên này còn sống tôi thể thống nhất tổ chức được.


      - Chuyện này ta giải quyết cho.


      Trong mắt Đại trưởng lão lấp lánh cuồng nhiệt! Vừa lúc cần nhóm người để thí nghiệm năng lực mới của mình:


      - Ta có thể khiến sáu cái tên kia hoàn toàn nghe theo mệnh lệnh của người từ ngày mai!


      Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn Vong Linh đại trưởng lão. Chẳng lẽ Vong Linh đại trưởng lão muốn biến sáu người kia thành sát lục giả?


      Vong Linh đại trưởng lão khẽ thầm bên tai Cao Lôi Hoa, sau đó Cao Lôi Hoa và Vong Linh đại trưởng lão đều cùng cười hiểm.


      - buổi tối, ngươi có cách nào làm cho bọn chúng tụ tập cùng nhau ?


      Cao Lôi Hoa nhìn Sauron :


      - Chỉ cần ngươi có thể làm cho sáu người bọn chúng ở cùng chỗ, ta có thể cho sáu người tuyệt đối trung tâm, hơn nữa vĩnh viễn làm thủ hạ phản bội ngươi.


      - Tiên sinh Cao Lôi Hoa, ngài phải giỡn chứ?


      Sauron thể tin được nhìn Cao Lôi Hoa, vĩnh viên phản bội! Cái này có thể sao?


      - Người cần quản bọn ta có thể làm được hay .


      Cao Lôi Hoa cười lạnh:


      - Người chỉ cần thu hút bọn chúng tới chỗ là được. Cho dù ta thể làm bọn chúng nghe lời ngươi. Ta cũng có thể giết bọn chúng.


      Sauron nghe thấy có lý, nên gật đầu:


      - Được rồi, tiên sinh Cao Lôi Hoa, tối nay tôi tìm cách dụ sáu người bọn chúng.


      - Được rồi, ngươi có thể trở về chuẩn bị . Tám giờ tối, ta ở trong khoảng rừng rậm kia chờ ngươi.


      Cao Lôi Hoa .


      - Được rồi, tiên sinh Cao Lôi Hoa, chuyện này, tôi đồng ý.


      chính là vì bất đắc dĩ mới phải mượn nam nhân này thống nhất tổ chức.


      Tám giờ tối.


      Sauron quả nhiên giữ lời, biết dùng biện pháp gì ngờ có thể khiến sáu người chống đối lại theo vào trong rừng rậm.


      Cao Lôi Hoa và Vong Linh đại trưởng lão lơ lửng trung lạnh lùng nhìn xuống dưới.


      - Đám người này có thể chế tạo sát lục giả bậc hai.


      Vong Linh đại trưởng lão thấy đám người mà Sauron mang tới liền cười ha hả.


      Mà dùng để nắm giữ đám sát lục giả bậc hai này, còn cần con sát lục giả bậc ...


      - A, Cao huynh đệ, cậu trở về rồi.


      Lúc này Đại trưởng lão và Tra Lý vừa mới làm xong nghiệm xuống dưới lầu. Sau đó lập tức nhìn thấy Cao Lôi Hoa cùng hai Kim Toa Nhi đen trắng:


      - ủa? Cao huynh đệ, cậu từ nơi nào lại mang về tiểu Kim Oa Nhi vậy?


      Cao Lôi Hoa cười ha hả. Đành phải đem những chuyện phát sinh đại lục băng nguyên giản lược lại lần.


      Tra lý cũng nghi hoặc nhin Mộng Ti. Trong đầu cũng có thông tin về bé này. Chắc là bé này bị phong ấn trong khoảng thời gian còn bị Quang Minh thần phong ấn ở Vong Linh cốc.


      Khi đó loài người, thú tộc, Tinh linh tộc đồng loạt phản kháng Ma tộc, lúc ấy người Tinh Linh thần lại được dùng làm trận nhãn của ma pháp phong ấn.


      - À, Đại trưởng lão, Bảo bảo đâu?


      Cao Lôi hoa nghi hoặc nhìn Đại trưởng lão, phải biết rằng Vong Linh đại trưởng lão luôn luôn tấc cũng rời Bảo Bảo, hôm nay sao lại như vậy? Vậy mà lại thấy được bóng dáng của Bảo Bảo.


      - Ồ, cậu cháu của ta à.


      Mẹ vợ Tĩnh đứng cạnh đột nhiên trả lời:


      - Buổi trưa ta để Tĩnh Tâm cho cháu bú sữa, giờ nó còn ngủ.


      - Ra vậy.


      Cao Lôi hoa gật đầu:


      - Trong mấy ngày ta vắng nhà có chuyện gì xảy ra ?


      - Mọi việc đều tốt cả.


      Nhạc phụ đại nhân Hải Hoàng vui :


      - Ngươi ra ngoài, còn sợ có người tìm đến. Ta ở đây lâu như vậy, đừng là có chuyện. Đến cả bóng người cũng thấy. chỉ có người của Quang Minh thần điện mỗi ngày đều mang tiền đến.


      - Hì, có chuyện gì là tốt nhất, phải sao?

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 182: Ngươi cũng phải biến thành con rối.
      - Sauron, , tối như thế này ngươi gọi sáu người chúng ta đến có chuyện gì? Sáu người ở sau Sauron khó chịu hỏi. lúc này sáu người bọn họ cũng thất rất quái lạ, muộn như thế này Sauron còn phái ngươi kêu bọn họ đến đây? biết nơi này có bẫy hay mai phục gì . Sáu người bọn họ đối nghịch với Sauron, cho nên bất cứ lúc nào cũng phải phòng bị nhất cử nhất động của đối phương.

      Khi Sauron gọi bọ tới đây, bọn họ đều phái người cẩn thận dò xét địa phương này rồi. Kết quả lại kinh ngạc phát nơi này hề đặt bẫy, cũng có mai phục. Chỉ có mình Sauron ở chỗ này chờ bọn họ.

      Nhìn Sauron ở phía trước, sau người đều cảm thấy nghi hoặc. Nếu phải phái người kiểm tra chỗ này, bọn họ đều nghĩ Sauron định gây bất lợi cho mình.

      Chẳng qua cho dù lúc này Sauron muốn gây bất lợi sáu người bọn họ cũng sợ. Thực lực Sauron tuy rằng mạnh hơn so với từng người bọn họ, nhưng sáu người bọn họ liên thủ Sauron căn bản phải là đối thủ. Quan trọng nhất là sáu người bọn họ an bài người của mình ở xunh quanh đây, cho nên bọn họ hề sợ hãi.

      - Tối nay gọi sáu vị tới đây là muốn bàn chuyện rất quan trọng.
      Sauron cười ha hả .

      - Ta lập tức thẳng vào vấn đề nhé, ta muốn sáu vị nguyện trung thành với ta.
      - Ha ha ha .
      Sáu gã kia nghe được những lời này, toàn bộ đều cười cách điên cuồng. Người cười lớn nhất hài hước nhìn Sauron:
      - Sauron, có phải ngươi muốn làm tổ trưởng đến điên rồi ? Bảo sáu người chúng ta nguyện ý trung thành với ngươi ? Ha ha ! Tức cười ! Đây là điều tức cười nhất ta từng nghe qua!

      Sauron híp mắt nhìn sáu người phía trước:

      - Các ngươi khẳng định cần suy nghĩ lại sao ?
      - Sauron, người như ngươi, có tư cách làm lãnh đạo. Cho dù ngươi là trưởng lão duy nhất còn lại nữa.
      Sáu người kia lạnh lùng nhìn Sauron:

      - ngờ ngươi muốn bọn ta trung thành với ngươi, quả thực là nực cười!
      - Nếu tất cả các ngươi đều nghĩ thế, cũng sao.

      Sauron lùi về phía sau bước. Bởi vì nhìn thấy đạo lôi quang màu vàng tím từ trời lao xuống.

      ***

      Giữa trung.

      Vong Linh đại trưởng lão cười hiểm với Cao Lôi Hoa:

      - Cao huynh đệ, khi ra tay nhớ làm miệng vết thương chút, vết thương quá lớn đối với thí nghiệm của ta được tốt lắm. Nếu thí nghiệm này của ta thành công. Hắc hắc ! Tuyệt đối là có lợi !


      - Ta biết rồi.

      Cao Lôi hoa cươi ha hả. Đồng thời thân hình biến thành đạo lôi quang lao xuống sáu người bên dưới.
      - A !
      Lôi quang màu vàng tím lóe lên cái rồi tắt lịm. Trong sáu người cười, có kẻ gần Cao Lôi Hoa nhất đột nhiên ngã xuống đất. Ở yết hầu của bị thanh trường kiếm xuyên qua.

      - Ai ?

      Năm người còn lại quát to, đều đồng thời cho tay vào trong người lục lọi, chuẩn bị bắn pháo hiệu cho thủ hạ mai phục ở lân cận đến đây.
      Xẹt ! Năm người còn kịp bắn tín hiệu, đạo lôi quang màu vàng tím chợt lóe qua trước người bọn họ. Tiếp đó, cổ bọn họ đều xuất đường tơ hồng.

      Đúng là Cao Lôi Hoa, tốc độ của Cao Lôi Hoa rất nhanh, xuất kiếm, thu kiếm, ai ở đây có thể thấy được động tác của . Chỉ có thể nhìn thấy tia lôi quang màu vàng tím.

      Năm tiếng bịch vang lên, năm người đều ngã xuống mà tay vẫn cho vào trong người kịp lấy pháo hiệu ra.
      - Tiên sinh Cao Lôi Hoa, đây chính là thủ hạ trung thành mà ngài sao ?

      Sauron thấy sáu người đều nằm chết dưới đất, thất vọng , vốn tưởng Cao Lôi Hoa muốn làm gì đó khiến sáu người nà đều có thể quy thuận mình.

      Chỉ là có nghĩ tới Cao Lôi Hoa chỉ đơn giản giết chết bọn họ. Bọn họ chết còn gì trung thành với nữa ?
      Bản thân Sauron muốn giết sáu người này cũng rất đơn giản. Dưới tay có đủ cao thủ. Nhưng những thủ hạ trong tay đều là sát thủ của tổ chức. Kêu người của tổ chức giết chết người trong tổ chức, mặc dù là phe đối lập, nhưng vẫn khiến uy tín của trong tổ chức suy giảm.

      - hắc hắc !
      Vong Linh đại trưởng lão cũng từ từ từ hạ xuống:
      - Tiểu tử kia, biết khôi lỗi ma pháp ?

      Vong Linh đại trưởng lão tới bên cạnh thi thể sáu người kia tán thưởng :

      - Cao huynh đệ làm tốt quá, miệng vết thương lớn, đóng băng bọn họ thôi. Mang về thành đêm nay làm sát lục cấp 2.
      - Các ngươi muốn làm gì thi thể này ? Khôi lỗi ma pháp ?

      Sauron nhìn Cao Lôi Hoa cùng Vong Linh đại trưởng lão:

      - Chẳng lẽ các ngươi muốn dùng thi thể bọn họ làm con rối sao ?

      - Ừ, sai. chỉ có con rối mới có thể phục vụ cho ta, ngươi có đúng ?
      Cao Lôi Hoa khẽ cười tới bên người Sauron.

      - Ừm, tiên sinh có lý. Con rối có thể vĩnh viễn nắm trong tay mình.

      Sauron cười phụ họ. Ngay lúc này đột nhiên đồng từ Sauron co rút lại. Sau đó cúi nhìn xuống bụng của mình.
      Ở đó, chỉ thấy thanh trường kiếm đâm xuyên từ lưng ra phía trước bụng . Thanh trường kiếm xinh đẹp rất dễ nhận ra, thân kiếm, thấp thoáng có thể nhìn thấy lôi quang màu vàng tím. điều đó đủ để chứng minh thân phận chủ nhân của thanh trường kiếm.
      - Ngươi !

      Sauron khó tin ngoái đầu nhìn về phía sau. Đó là vị trí của Cao Lôi Hoa. Chuôi thanh trường kiếm nằm nắm trong tay Cao Lôi Hoa. Lúc này, Cao Lôi Hoa lạnh lùng nhìn .

    3. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 183: Truyện cổ tích nàng tiên cá.


      - Đại trưởng lão, chừng nào lão có thể hoàn thành mấy con rối này?


      Cao Lôi Hoa hỏi.


      Đại trưởng lão sờ chỉếc nhẫn gian tay mình :


      - Nếu thay đổi nội trong hai ngày ta có thể hoàn thành.


      Vậy lão hãy cố gắng nhanh lên . ta có dự cảm là chúng ta cần đến mạng lưới tình báo của tổ chức này nhanh đấy.


      : Cao Lôi Hoa rút trường kiếm lên vẩy hết máu thân kiếm.


      - Như vậy . Theo kế hoạch, bảy con rối này cũng tốn chút thời gian, nhưng nếu ta đẩy nhanh tốc độ đến tối ngày mai là có thể làm xong. Vong Linh Đại trưởng lão thu hồi khối băng xong, sau đó hỏi:


      - Cao huynh đệ, tôi thấy tình hình giờ hình như có chuyện gi dùng thông tin tình báo cơ mà?


      - Ta cũng ràng lắm. Chỉ có điều là luôn luôn có loại cảm giác này. Cao Lôi Hoa gãi gãi trán, hôm ngy. sau khi vào thành, Cao Lôi Hoa liền có cảm


      thấy phải bắt đầu chú ý tới tin tức tình báo:


      - Vậy cứ thế nhé, phiền Đại trưởng lão vất vả chút, nhanh chóng hoàn thành bảy con rối này.


      - Được, tôi biết rồi.


      Vong Linh Đại trưởng lão lên tiêng:


      - Cùng lắm đêm nay tôi sê cố gắng làm nhanh hơn.


      - ừm. vất vả cho Đại trường lão rồi.


      Cao Lôi Hoa ngẩng đầu nhìn ánh trăng trời:


      - Cũng nên trở về thôi, Tĩnh Tâm có thể đợi chúng ta.


      - thôi, còn lưu lại dấu vết nào cả.


      Vong Linh Đại trưởng lão thu hồi mấy bộ xương khô thu dọn chiến trường rồi .


      Làm xong hết mọi việc, Cao Lôi Hoa và Vong Linh Đại trưởng lão bay về hướng tới nhà Tĩnh Tâm.


      ở trong bóng đêm, có nhiều người có thê nhìn thấy thân ảnh của Cao Lôi Hoa và Đại trưởng lão. Hai người nhàng hạ xuống đại viện nhà Tĩnh Tâm.


      - ủa? Có phải có người khóc đúng ?


      Trước khi đây cửa vào nhà, Cao Lôi Hoa chợt nghe được tiếng khóc của đứa trẻ.


      - Hình như là của bé bán long nhân kia.


      Đại trưởng lão nhất thời nhớ được tên bọn , nhưng vần nhớ được đặc điểm của chúng.


      - Để ta xem.


      Cao Lôi Hoa lên tiếng, rồi tiến vào trong. Đứng trước cửa phòngTĩnh Tâm :


      - Làm sao vậy? Tĩnh Tâm?




      Sau khi vào phòng, Cao Lôi Hoa liếc mắt thấy Kim Toa Nhi khóc. Ngay cả Rudolph và Mộng Ti vốn chơi thân với Kim Toa Nhi cũng khóc theo.


      Nhất thời, tiếng trẻ con khóc huyên náo cả phòng.


      Cả Tĩnh Tâm lẫn mẹ vợ Tĩnh Am lúc này vội đến phát điên rồi, cũng biết phải an ủi ba đứa này như thế nào. Càng lúc ba đứa nhò càng khóc dữ dội hơn, có chiều hướng tam ca hợp tấu.


      - Ba ba, may quá ba trở lại rồi. Ba nhìn xem. em ấy khóc liên tục.


      -


      Nguyệt Nhị là người đầu tiên nhìn thấy Cao Lôi Hoa vào cửa liền vội vàng .


      - Ngoan nào. sao Kim Toa Nhi lại khóc thế? Cao Lôi Hoa bước tới bế Kim Toa Nhi lên:


      - Làm sao vậy Kim Toa Nhi? Ai bát nạt con vậy? Sao khóc dữ thê? Cao Lôi Hoa búng búng mũi Kim Toa Nhi cười .


      - Đừng?


      -


      Nghe thấy giọng của Cao Lôi Hoa, Kim Toa Nhi dụi dụi mắt, sau khi mở mắt ra nhìn thấy Cao Lôi Hoa rồi lại khóc lớn hơn.


      - Ôi, Nguyệt Nhị, sao Kim Toa Nhi lại khóc như vậy? Cao Lôi Hoa hỏi.


      - Hình như vì muốn ba đó. Nguyệt Nhị :


      - Em ấy sau khi tinh lại thấy ba ba đâu thế là khóc.


      - Hì hì!


      Cao Lôi Hoa ngượng ngùng cười, mấy ngày nay mình ở nhà. Vừa mới trở về lại chạy ra ngoài:


      - Ngoan. Kim Toa Nhi, ba ba kể cho con chuyện cổ tích. Đừng khóc nữa. Cao Lôi Hoa bế Kim Toa Nhi lên cao cho chơi trò phi thuyền.


      Nghe thấy Cao Lôi Hoa vậy, Kim Toa Nhi dần dần ngừng khóc:


      - Ba, mụ mụ, chuyện cổ tích, con muốn nghe


      Cao Lôi Hoa cười hề hề:


      - Con nín ba kể chuyện cổ tích.


      -Vâng!


      Kim Toa Nhi nhàng sật đầu sau đó mĩm cười.


      Kim Toa Nhi vừa ngững khóc, Rudolph và Mộng Ti ở bên cạnh cũng dụi dụi mắt rồi cũng nín theo.


      - Hô- cuối cùng cũng chịu dừng lại.


      -


      Mẹ vợ Tĩnh thở phào nhõm, tiếng khóc của ba đứa trẻ này có sức sát thương quá lớn, cũng kém năng lực công kích thanh của bộ tộc nàng.


      Tĩnh Tâm tới cạnh mĩm cười bất đắc dĩ với Cao Lôi Hoa.


      - Tĩnh Tâm, thôi. Bế mấy đứa lên. chúng ta ra phòng khách . Cao Lôi Hoa với Tĩnh Tâm rồi bế Mộng Ti lên. Tĩnh Tâm bế Rudolph theo Cao Lôi Hoa ra phòng khách.


      ******************


      Dưới ánh trăng; Cao Lôi Hoa bế Kim Toa Nhi và Mộng Ti còn Tĩnh Tâm ôm Rudolph ngồi cạnh đó.


      Ở phía bên kia của Cao Lôi Hoa là mấy người Nguyệt Nhị và Quang Minh


      Thánh nữ Bích Lê Ti. tại cả gia đình Cao Lôi Hoa ngồi tụm lại vừa vặn


      thành vòng tròn.


      - Ngẩng đầu nhìn ba mặt trăng đặc biệt của dị giới, Cao Lôi Hoa mĩm cười, tình :■ cảnh này khiến hoài niệm.


      - Kể chuyện gì đây nhỉ?


      Cao Lôi Hoa ôm hai bé giống nhau y như đúc, rồi cố gắng lục lọi trong đầu những truyện cổ tích từng kể cho con Lỵ Nhi đáng yếu.


      - Rồi, kể chuyện cổ tích nàng tiên cá nhé.


      Cao Lôi Hoa :


      - Đây là truyện cồ tích rất nồi tiếng ở quê hương ta.


      - Nàng tiên cá? Ba ba, ngươi nó chính là về mỹ nhân ngư của hải tộc sao? Bảo Bảo được mẹ vợ Tĩnh bế ngẩng đầu lên hỏi.


      - Hải tộc?


      -


      Cao Lôi Hoa vỗ vỗ đầu mình, quên mất, ở địa cầu nàng tiên cá chỉ có trong truyền thuyết, nhưng đây khôngphài địa cầu, ở đây có mỹ nhân ngư mà.


      Có thể, gần giống mỹ nhân ngư của hải tộc. Chẳng qua ta cũng chưa nhìn qua mỹ nhân ngư của hải tộc. Ha ha.


      -


      Cao Lôi Hoa cười :


      - Ta chỉ biết rằng, nàng tiên cá trong truyện tích của ta có thân giống nhân loại còn bên dưới có đuôi cá.


      Lúc này, nghe được lời của Cao Lôi Hoa, cả Tĩnh Tâm và Tĩnh đều khẽ run lên, ngẩng đầu nghi hoặc nhìn về phía Cao Lôi Hoa.


      - ĐÓ là truyện tích rất đẹp.


      -


      Cao Lôi Hoa ngẩng đầu nhìn ánh trăng cao:


      - Truyền thuyết kể rằng. ở nơi sâu, rất sâu dưới đáy biển, có tòa thành rất hoành tráng; hùng vĩ. Tòa thành đó là nhà của vua Biển cả. Trong tòa thành có sáu nàng công chúa, các nàng đều rất xinh đẹp. Nhất là công chúa út, với mái tóc dài màu xanh của biển. làn da mịn như cánh hồng, có đôi mắt xanh thẳm như nước biển, khiến nàng còn quyến rũ hơn hẳn năm người chị. Nhưng nàng cũng giống các chị, có chân, chỉ có cái đuôi như đuôi cá.


      Nàng thích nhất nghe các chị của mình về những điều mới lạ mặt biển.


      Bởi vậy. tiểu công chúa thường nghĩ, ngày mình có thể lên mặt biển


      nhìn xem. Đến ngày, nàng lén bơi lên mặt biển nhìn xem thế giới mặt


      biển truyền thuyết trong miệng của các tỷ tỷ khác với đáy biển như thế nào


      Cao Lôi Hoa vẫn ôm hai đứa kể đều đều. Chỉ có điều Cao Lôi Hoa nhìn thấy cơ thể Tĩnh Tâm hơi run rẩy.


      Sau khi Cao Lôi Hoa kể đến chuyện tình nàng công chúa và hoàng tử, rồi việc công chúa mất khả năng chuyện sau khi lên bở, Tĩnh Tâm kim được run rầy mạnh hơn.


      Ở trong lòng Tĩnh Tâm. Rudolph nghĩ hoặc nhìn mẹ, nó bây giờ còn chưa thể chuyện, nó chỉ thấy từ đôi mắt màu lam của mẹ, dòng chất lỏng chảy xuống.


      Tách- tách- Tiếng động vang lên sau lưng Cao Lôi Hoa làm gián đoạn câu chuyện của , Cao Lôi Hoa nghĩ hoặc quay đầu về phía sau nhìn, đó là nơi Tĩnh Tâm ngồi.


      Liền đó Cao Lôi Hoa phát bờ vai Tĩnh Tâm rung rung, Cũng với đó là những tiếng nấc nghẹn ngào. Tĩnh Tâm khóc?! Cao Lôi Hoa cả kinh. Đây là lần - đầu tiên Cao Lôi Hoa thấy Tĩnh Tâm khóc khi tới thế giới này.


      - Tĩnh Tâm, nàng làm sao vậy?


      -


      Cao Lôi Hoa sốt ruột , tuy rằng truyện cổ tích mình kể cũng hơi bi kịch, ' nhưng cũng đến nỗi khiến Tĩnh Tâm kích động thành thế này chứ?


      Tách!


      Lại tiêng nữa cất lên. Lúc này đây, Cao Lôi Hoa thây ràng cái gì gây ra tiếng động!


      Là nước mắt của Tĩnh Tâm. giọt lệ từ đôi mắt màu xanh lam của Tĩnh Tâm lăn qua khuôn mặt của nàng rối rơi xuống đất. Nhưng khi giọt nước mắt chạm đất lại biến thành ngọc trai sáng bóng!


      Từng giọt nước mắt ngững từ tuôn rơi, rồi cũng biến thành nhưng viên ngọc trai.


      - Tĩnh Tâm?! Nàng sao vậy? Cao Lôi Hoa sốt ruột hôi.


      -Mẹ?


      Mấy đứa trẻ cũngkhó hiếu nhìn Tĩnh Tâm.


      Tĩnh Tâm dụi dụi mắt rồi đột nhiên buông Rudolph ra, chạy ra khỏi phòng khách.


      - Tĩnh Tâm!


      -


      Cao Lôi Hoa hét to tiếng, biết Tĩnh Tâm làm sao? Tự nhiên lại thành ra như vậy?


      - Ba, mẹ khóc kìa, ba an ủi mẹ


      Kim Toa Nhìn ở bên cạnh chọc chọc Cao Lôi Hoa rồi .


      Xin lỗi, bảo bối, hôm nay kể truyện cổ tích đến đây thôi. Lần sau, kể cho các con câu chuyện vui hơn.


      -


      Cao Lôi Hoa trao đứa cho Nguyệt Nhi. đứa kia cho Bích Lệ Ti. Sau đó, Cao Lôi Hoa nhanh chóng chạy theo Tĩnh Tâm, biết tại sao Tĩnh Tâm lại khóc? Lúc này, Tĩnh Tâm giống bình thường ở trong mắt Cao Lôi Hoa, Tĩnh Tâm yếu đuối như vậy? ít nhất, từ trước tới giờ Cao Lôi Hoa thấy Tĩnh Tâm khóc lần nào.


      Cao Lôi Hoa nhanh chân đuổi theo Tĩnh Tâm. Tĩnh Tâm chạy ra khỏi nhà. Cao Lôi Hoa bất đắc dĩ đuổi theo, nhưng tới gần quá, chỉ đứng khá xa sau Tĩnh Tâm.


      Ở trong nhà, mẹ vợ Tĩnh ngồi nhìn cành Cao Lôi Hoa xa: "Truyện cổ tích sao mà trùng hợp vậy? Vì sao lại đúng lúc như thế?"


      Cao Lôi Hoa chạy theo Tĩnh Tâm tới bến cảng biển.


      Ở trước mắt , lúc này, Tĩnh Tâm đứng im nhúc nhích. Gió biển thổi tung mái tóc dài màu lam của nàng.


      - Đẹp quá.


      -


      Cao Lôi Hoa nhịn được buột miệng khen

    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 184: Lão bà của ta là mỹ nhân ngư.


      Dường như cảm thấy Cao Lôi Hoa đến, Tĩnh Tâm quay đầu lại nhìn sau đó lại hướng ánh mắt về phía mặt biển xa xôi.


      - Tĩnh Tâm, nàng làm sao vậy? Có phải có chuyện gì ?


      Cao Lôi Hoa nhàng lại gần Tĩnh Tâm.


      Lúc này, Tĩnh Tâm ngừng khóc, mình nàng đứng bến cảng nhìn về đại dương bao la, rồi nhàng thở dài hơi. Dưới ánh trăng, bóng dáng của Tĩnh Tâm trông có vẻ rất đơn.


      Cao Lôi Hoa về phía Tĩnh Tâm. Đột nhiên cẩn thận trượt chân thiếu chút nữa bị ngã. Cao Lôi Hoa nhìn xuống, phát ra dưới chân mình có vài viên ngọc trai rất đẹp.


      Đợi chút! Nhìn những viên ngọc trai này, Cao Lôi Hoa đột nhiên nghĩ đến việc. Trong truyền thuyết, những giọt nước mắt thương tâm của mỹ nhân ngư khi rơi xuống mặt đất hóa thành viên ngọc trai. Sau đó, lại nghĩ đến bố vợ của mình – Nguyệt Chấn Thiên Poseidon, danh hiệu của bố vợ mình là Hải hoàng Nguyệt Chấn Thiên Poseidon!


      Tĩnh Tâm phải là mỹ nhân ngư đó chứ?! Cao Lôi Hoa thầm nghĩ. cúi xuống nhặt vài viên ngọc trai lên. Đây chính là nước mắt của Tĩnh Tâm, Cao Lôi Hoa cẩn thận đem viên ngọc trai này vào nhẫn gian, sau đó tới cạnh Tĩnh Tâm.


      - Tĩnh Tâm.


      Cao Lôi Hoa nhàng cầm bàn tay nàng, sau đó kéo người Tĩnh Tâm lại:


      - Vừa rồi nàng làm sao vậy?


      Đôi mắt xanh nước biển của Tĩnh Tâm mở to nhìn Cao Lôi Hoa lâu. Bỗng chợt, trong mắt nàng ra vẻ kiên quyết, dường như nàng hạ quyết định gì đó.


      Sau đó, Tĩnh Tâm đột nhiên rụt tay ra khỏi tay của Cao Lôi Hoa, rồi nhảy xuống biển.


      - Tĩnh Tâm!


      Cao Lôi Hoa quát to tiếng, hề nghĩ ngợi, nhảy ngay xuống biển theo sau Tĩnh Tâm.


      Trong khi rơi xuống, Tĩnh Tâm nhìn thấy Cao Lôi Hoa cũng nhảy ngay sau nàng, trong lòng nàng xuất niềm vui sướng.


      - Bùm bùm!


      Cả Tĩnh Tâm và Cao Lôi Hoa cùng rơi xuống nước.


      - Tĩnh Tâm, nàng ở đâu?


      Vừa rơi xuống nước, Cao Lôi Hoa vội vã tìm kiếm bóng dáng Tĩnh Tâm xung quanh. Nhưng tìm như thế nào cũng thấy nàng. Tĩnh Tâm cứ như đột nhiên biến mất còn dấu vết.


      Cao Lôi Hoa vội nhắm mắt lại, sau đó nhanh chóng triển khai thần niệm! Tình hình xung quanh Cao Lôi Hoa ra trong đầu của . Nhưng, cho dù triển khai thần niệm, Cao Lôi Hoa vẫn tìm được Tĩnh Tâm như trước. Tĩnh Tâm như biến mất khỏi thế giới này.


      - Tĩnh Tâm! Nàng đừng làm ta sợ, nàng mau ra đây ! Nàng ở nơi nào?


      Cao Lôi Hoa mở mắt, gào to trong nước.


      - Cao… Lôi… Hoa. Thiếp… thiếp.


      Lúc Cao Lôi Hoa lo lắng tìm kiếm Tĩnh Tâm. giọng dịu dàng, rất êm tai truyền đến từ phía sau Cao Lôi Hoa. Giọng đứt quãng giống như là vì chủ nhân của giọng này có thói quen chuyện, cho nên giọng có phần cứng nhắc, liền mạch. Nhưng cho dù như thế, nó vẫn làm mất rung động trong giọng đó.


      Cao Lôi Hoa nghe thấy giọng đó khỏi run người lên! cảm giác thể lên lời tự nhiên xuất . Giọng này hơi mất tự nhiên, hơi cứng nhắc, nhưng cho dù như thế cũng khiến người ta có cảm giác say mê. Tựa như giọng này mang theo ma lực vậy.


      - Cao, Lôi, Hoa.


      Giọng kia càng lúc càng thuận hơn.


      Ngay sau đó, đôi tay trắng nõn từ đằng sau lưng Cao Lôi Hoa ôm lấy .


      - Là nàng sao? Tĩnh Tâm?


      Cao Lôi Hoa kích động nắm chặt đôi tay của nàng, cảm tạ ông trời chết tiệt, nghe được Tĩnh Tâm truyện!


      - Ưm. Thiếp. Tĩnh Tâm .


      Giọng Tĩnh Tâm rất khẽ.


      Cao Lôi Hoa nắm chặt lấy bàn tay bé của Tĩnh Tâm. Quả nhiên, Tĩnh Tâm có thể , ngay từ đầu cho rằng Tĩnh Tâm có thể . Và , Tĩnh Tâm có thể .


      Nhưng biết vì sao khi biết Tĩnh Tâm có thể , Cao Lôi Hoa có xúc động mãnh liệt như trong lần gặp mẹ vợ.


      Lần này, Cao Lôi Hoa chỉ nắm chặt lấy tay của Tĩnh Tâm, hưởng thụ thời khắc này. tại vui vẻ đến nỗi thốt thành lời.


      Giọng của Tĩnh Tâm so với mẹ vợ còn hay hơn chút. Cao Lôi Hoa trong lòng thầm nghĩ. tại, bộ dáng của giống thằng ngốc, ngơ ngác đứng giũa dòng nước nhúc nhích.


      - Tĩnh Tâm, nàng có thể sao?


      Cao Lôi Hoa cầm tay của Tĩnh Tâm, định kéo nàng ra trước mặt mình.


      - Từ từ, Cao… Lôi… Hoa.


      Giọng của Tĩnh Tâm truyền tới:


      - Chàng chuẩn bị tâm lý tốt chưa?


      - Thế là sao?


      Cao Lôi Hoa nghi hoặc hỏi, chẳng lẽ muốn nhìn Tĩnh Tâm còn phải chuẩn bị tâm lý tốt ư?


      - Thiếp, muốn chàng chuẩn bị tâm lý tốt.


      Tĩnh Tâm vẫn dán sát sau lưng Cao Lôi Hoa :


      - Chuẩn bị tốt chưa?


      - Rồi.


      Cao Lôi Hoa đáp, thầm nghĩ Tĩnh Tâm hôm nay hình như giống với bình thường.


      Tĩnh Tâm buông Cao Lôi Hoa ra. Sau đó, Cao Lôi Hoa kéo Tĩnh Tâm ra trước mặt mình.


      - Lôi… Hoa.


      Sau khi Tĩnh Tâm được kéo ra đằng trước, khẽ gọi tiếng.


      Cao Lôi Hoa nhìn người con kỳ diệu trước mắt, mái tóc màu lam dài của Tĩnh Tâm xõa ra. Nhưng kỳ quái là, mặc dù ở trong nước, nhưng tóc của Tĩnh Tâm vẫn có ướt. Có cảm giác rằng, nước biển thể làm ướt mái tóc của Tĩnh Tâm.


      Nhìn xuống chút nữa, Cao Lôi Hoa trợn tròn mắt lại.


      Trong nước biển, đôi chân thon dài của Tĩnh Tâm thấy đâu mà thay vào đó là chiếc đuôi cá. Đuôi cá màu lam nhàng đung đưa trong nước.


      - Thiếp là, nhân ngư.


      Đôi mắt xanh của Tĩnh Tâm nhìn chằm chằm Cao Lôi Hoa. Tĩnh Tâm khẩn trương :


      - Chàng còn có thể thích thiếp ?


      Cao Lôi Hoa vẫn trả lới, đứng yên nhìn Tĩnh Tâm. Trong đầu lúc này biến thành trống rỗng, đúng vậy, là lỗ trống hạnh phúc!


      Nhìn Cao Lôi Hoa lúc lâu trả lời, ánh mắt Tĩnh Tâm trở nên buồn bã. Nàng nhàng thở dài hơi, sau đó buông hai tay của Cao Lôi Hoa ra, rồi quay ra sau.


      - Tĩnh Tâm!


      Cao Lôi Hoa túm lấy Tĩnh Tâm muốn quay . Sau đó ôm chặt lấy cơ thể nàng.


      may, thiếu chút nữa khiến Tĩnh Tâm mất. Cao Lôi Hoa khỏi cảm thấy mình may mắn. Cao Lôi Hoa kéo lấy tay của Tĩnh Tâm sau đó ghì chặt nàng vào lòng.


      hay , cần phải ra thành lời.


      Cao Lôi Hoa nâng khuôn mặt của Tĩnh Tâm lên, rồi đặt nụ hôn lên đôi môi đỏ tươi của nàng. chỉ có thể dùng hành động để chứng minh!


      biết có phải tại vì ở trong nước hay , môi của Tĩnh Tâm rất lạnh. Nhưng loại cảm giác lạnh lẽo này lại khiến Cao Lôi Hoa cảm thấy rất thoải mái. Cảm giác rất phiêu bồng!


      Sau khi bị Cao Lôi Hoa “cưỡng” hôn, đôi mắt Tĩnh Tâm mở to, rồi lại chậm rãi nhắm lại. Cuối cùng, hai tay Tĩnh Tâm cũng ôm lấy Cao Lôi Hoa, chủ động luồn lưỡi vào trong miệng Cao Lôi Hoa.


      Nàng Cao Lôi Hoa cả đời. Bây giờ và mãi mãi về sau chỉ có mình chàng mà thôi.


      - Ta nàng, Tĩnh Tâm.


      Hôn xong, Cao Lôi Hoa ôm chặt Tĩnh Tâm vào lòng, tưởng như có thể đem Tĩnh Tâm dung nhập vào cơ thể để nàng thể xa được mình:


      - Ta thề với lương tâm, ta vĩnh viễn Nguyệt Tĩnh Tâm.


      Lời thề rất đơn giản, nhưng tại lúc này lại rất chân , động lòng người. Ít nhất, Tĩnh Tâm cảm động.


      Nàng rúc đầu vào lòng Cao Lôi Hoa và khóc hạnh phúc. Tĩnh Tâm bị Cao Lôi Hoa ôm đến đau đớn nhưng nàng lại hề kêu than tiếng nào.


      - Tĩnh Tâm, vừa rồi nàng bỏ , là tin vào ta.


      Cao Lôi Hoa siết chặt Tĩnh Tâm:


      - Nàng phải tin tưởng ta, bất kể nàng là có dáng vẻ gì, chỉ cần nàng là Tĩnh Tâm là được. Hăc hắc, , làm thế nào bồi thường được thương tâm của ta… …


      - Ưm!


      Cao Lôi Hoa chưa xong, đôi môi đỏ mọng của Tĩnh Tâm bịt kín miệng Cao Lôi Hoa.


      Sau đó, Tĩnh Tâm nhìn thẳng vào hai mắt của Cao Lôi Hoa:


      - Thiếp biết rồi, Lôi Hoa.


      - Tĩnh Tâm, vừa rồi vì sao nàng đột nhiên chạy trốn?


      Cao Lôi Hoa ôm Tĩnh Tâm bất mãn hỏi.


      - Lôi Hoa.


      Tĩnh Tâm ngẩng đầu lên :


      - Truyện cổ tích vừa rồi chàng kể đó, có nhớ ?


      - Ừm.


      Cao Lôi Hoa nhìn Tĩnh Tâm, dường như đoán được. Trong lòng lại nghĩ, trùng hợp như vậy chứ. Cũng giống như nàng tiên cá, cũng mất giọng . Đây là nữ diễn viên chính trong truyện cổ tích đó nha. Như vậy cũng rùa quá !


      Cao Lôi Hoa lắc lắc đầu, Tĩnh Tâm phải là nhân vật chính của chuyện cổ tích. Ít nhất, khi xuống nước Tĩnh Tâm còn có thể chuyện, mà trong truyện cổ tích kia, khi nàng tiên cá xuống biển cũng là lúc sinh mệnh mất vĩnh viễn.


      - Những gì ta trải qua và nàng tiên cá trong câu chuyện của chàng rất giống nhau.


      Tĩnh Tâm ở trong lòng của Cao Lôi Hoa :


      - Nhưng phải hoàn toàn giống nhau. Lôi Hoa, chàng có biết Hải hoàng là cha thiếp ?


      - Có.


      Cao Lôi Hoa ôm Tĩnh Tâm, hai người vừa vừa bơi, cuối cùng bơi đến bãi đá ngầm. Cao Lôi Hoa ôm Tĩnh Tâm ngồi lên đấy.


      - Thiếp, thể, rời khỏi nước.


      Tĩnh Tâm ngồi hòn đá, nửa cái đuôi vẫn chìm trong nước:


      - Sau khi rời khỏi nước, thiếp thể chuyện.


      - Như vậy cũng được.


      Cao Lôi Hoa nắm lấy tay của Tĩnh Tâm:


      - Nhưng mà…


      - Ừm, khi thiếp trưởng thành liền lén ly khai mặt biển. Tuy rằng thiếp có thể sống mặt đất, nhưng cái giá phải trả rất lớn.


      Tĩnh Tâm nhìn mặt trăng cao, nhàng :


      - Lôi Hoa, thiếp muốn kể mọi chuyện của thiếp cho chàng.


      - Được, ta lắng nghe.


      Cao Lôi Hoa nắm chặt tay Tĩnh Tâm.


      Tĩnh Tâm cười với Cao Lôi Hoa, rồi bắt đầu kể chuyện cũ của mình.. . . . . .

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 185: Lần đầu đặc biệt giữa mỹ nhân ngư và Cao Lôi Hoa.


      - Tĩnh Tâm dựa vào lòng Cao Lôi Hoa khẽ :


      - Em là con út trong gia đình. em còn có năm người chị và trai.


      " Đáy biển là nơi cấm địa mà loài người thể đặt chân đến. Bởi vì nơi đó khí, thế giới khí phải là nơi mà loài người có thể sinh sống được. Nơi này là thiên hạ của hải tộc.


      Diện tích đáy biển ước chừng gấp 7 lần đại lục. Tại đáy biển mênh mông cũng


      có nhưng sinh vật trí tuệ. Chính những sinh vật này là "đại ca" dưới đáy biên.


      Bọn họ được nhân loại mặt đát gọi là "hải tộc".


      Cũng giống như đất liền, hải tộc cũng chia làm rất nhiều chủng tộc, có tộc Mỹ nhân ngư*, tộc Hải long, tộc Bạng nhân (con trai) cùng với bộ tộc Kình nhân (cá voi), ngoài ra còn có rất nhiều mà thể kể hết được. Bọn họ là những người con của biển cả, có nhiệm vụ cai quản và mở mang đáy biển.


      Trong hải tộc, bộ tộc Mỹ nhân ngư là vương giả cường đại nhát. Địa vị của bộ tộc Mỹ nhân ngư dưới biển giống như nhân loại đất liền. Tuy rằng thân thể bộ tộc Mỹ nhân ngư phải là mạnh nhất, vì nếu luận theo thân thể bộ tộc Mỹ nhân ngư thể so sánh với bộ tộc Hải long về tố chất.


      Nhưng bộ tộc Mỹ nhân ngư và loài người đều giống nhau là đều có trí tuệ thông minh. Hon nữa do dân số đông đão nên bọn họ chỉếm được địa vị bá chủ nơi đáy biển.


      TỘC nhân bộ tộc Mỹ nhân ngư chỉ cỏ thê trưởng thành sau mười tám tuổi, lúc đó mới được nhận chúc phúc của biển cả, có khả năng sinh sống tạm thời đất liền. Nếu dám bước lên đất liền trước khi trưởng thành, chịu những lởi nguyền rủa của biển - mất tiếng khi ở mặt đất.


      Tĩnh Tâm thân là công chúa của biển cả, lại là con út của Hải Hoàng, nàng luôn vô lo vô nghĩ. Chỉ có điều, vào năm Tĩnh Tâm mười năm tuổi, nàng gặp phải việc.


      Tĩnh Tâm hon nhiều so với các người chị của mình, giống như nàng tiên cá trong truyện cố tích của Cao Lôi Hoa. Tĩnh Tâm có 5 người chị nhưng có may mắn nàng tiên cá. Năm người chị của nàng chỉ biết tranh đoạt quyền thống trị đáy biển. Lúc đó chỉ có đấu tranh tàn khốc lẫn nhau chứ chưa gi đến tình thương.


      Hoàn cảnh như vậy tạo nên con người Tĩnh Tâm với tính cách lành đạm. ít chuyện. Mặc dù người mẹ Tĩnh rất yếu thương nàng, nhưng tình thương đó lại càng khiến cho năm người chị sinh lòng đố kỵ, ghen ghét với Tĩnh Tâm.


      Năm ấy. Tĩnh Tâm mới mười năm tuổi. mặt biển có con thuyền chạy qua.


      Mặt biển chính là gian của hải tộc. Nếu được đồng ý đến hải tộc, tất cả nhân loại, thuyền bè đều được được mặt biển.


      Thế nhưng thế giới vẫn có những người ôm lấy tư tưởng may mắn đó.


      Con thuyền kia chính là loại ôm vào may mắn, thuyền trở đầy xa xỉ phẩm của quý tộc nhân loại.


      Rất may, con thuyền này bị đội tuần tra của hải tộc phát ra.


      Bị phát ra két cục cần phải , con thuyền bị hải tộc phá hủy hoàn toàn.


      Khi đó, Nguyệt Hoa Thiên lén lút dẫn Tĩnh Tâm bé tới vùng lân cận nhìn cuộc chiến mặt biển.


      Dưới sức tấn công kịch liệt của hải tộc, chưa đầy lát sau. toàn bộ con thuyền dần chìm xuống.


      Đám người hải tộc cười thống khoái. Đồ xa xỉ phẩm con thuyền là thứ đồ tốt hiếm có đối với người hải tộc. Phá hủy con thuyền có thê thu được 30% vật phẩm, đó là quy định của hải tộc. Cho nên đội dùng sĩ hải tộc sau khi hạ con thuyền tỏ ra rất vui vẻ.


      Loài người vĩnh viền là chủng tộc biết cách hường thụ nhất. Trí tuệ của hải tộc mặc dù thua kém loài người, chỉ tiếc bởi vì hạn chế của nơi sinh sống nên hải tộc thể thoải mái được hưởng thụ những vật phẩm xa xỉ như nhân loại được.


      Lúc này, ở đáy biển, Tĩnh Tâm xem cuộc chỉến thấy người đàn ông rơi khỏi chiếc thuyền.


      Từ xa, Tĩnh Tâm nhìn thấy mái tóc của người đàn ông đó khác hẳn với những người khác thuyền - mái tóc dài màu đen. Hình ảnh mái tóc lạ lẫm, đừng là đại lục, cho dù toàn bộ hài tộc cũng cực kỳ hiếm thấy.


      Cho nên, Tĩnh Tâm với tò mò của đứa liền bơi về phía người đàn ông kia. biết vì lý do gì mà nàng cảm thấy rất thích thú mái tóc dài màu đen đó. Tựa như có loại cảm ứng kỳ diệu khiến nàng cảm thấy mái tóc màu đen rất dễ chịu. Vì vậy. Tĩnh Tâm lén bơi đến, khi đội tuần tra còn chưa phát , nàng liền kéo người đãn ông đó lên hòn đảo ở gần đấy.


      Trong cơn hưng phấn, đội tuần tra hải tộc nhìn thấy việc làm của Tĩnh Tâm. Chỉ có Nguyệt Hoa Thiên là nhìn song cũng ra chuyện này. Chỉ lén lút theo thầm bào vệ em Tĩnh Tâm của mình.


      Ban đầu, Tĩnh Tâm đưa người đãn ông lên đảo rồi trở về.


      Vài ngày sau, Tĩnh Tâm cảm thấy hết sức buồn chán bèn bơi lên mặt biển, lén lút nhìn người đàn ông tóc đen kia. cách khác ngắm nhìn vẻ mặt người đó. Bởi nếu chưa trường thành thê rời khói mặt nước, cho nên Tĩnh Tâm chưa từng lên bờ chỉ bơi ở phía dưới nhìn trộm.


      Cho đến ngày, người đàn ông tóc đen đột nhiên phát ra Tĩnh Tâm.


      đảo nhàm chán nên sau khi nhìn thấy Tĩnh Tâm vô cùng hưng phấn. Vì thế liền vui vẻ hàn huyên với Tĩnh Tâm.


      Người đãn ông cho Tĩnh Tâm biết họ Vân. dòng họ rất kỳ quặc.


      Những ngày tiếp theo, người đàn ông đó còn dạy cho Tĩnh Tâm loại ngôn ngừ mà trước giờ nàng chưa tững nghe qua. Mãi cho đến sau này, Tĩnh Tâm mới biết được ngôn ngừ kia tên là "Long ngữ".


      Tĩnh Tâm và người đãn ông chuyện phiếm vốn phải chuyện hệ trọng. Tĩnh Tâm cũng chỉ là cảm thấy tò mò màu tóc của người đãn ông đó mà thôi. Nhưng may, mối quan hệ giữa hai người lại bị mấy người chị của Tĩnh Tâm phát ra.


      Bởi vì ghen tị Tĩnh Tâm được ba mẹ thương yếu. mấy người chị bắt được cơ hội này thêm mắm thêm muối vào mối quan hệ của Tĩnh Tâm và người đãn ông : đem kể với Hải Hoàng.


      Hải hoàng sau khi nghe được chuyện này, liền gọi thủ hạ thân tín của mình theo dõi Tĩnh Tâm. Để xem Tĩnh Tâm có giống như lời của mấy người chị hay .


      Tay thân tín đó dám tiếp cận gần, cho nên chỉ có thể quan sát mọi việc ở xa. Sau đó, thấy được tiểu công chúa Tĩnh Tâm lén lút bơi tới hòn đảo hoang sần đó chuyện với người đàn ông nhân loại.


      Thế rồi. tay thân tín này khai báo lại mọi chuyện cho Hải Hoàng.


      Hải Hoàng giận dữ:


      - Cái gì!


      -


      Con của mình có quan hệ mờ ám với nhân loại. Đối với hải tộc mà đây là tội thể tha thứ. Bởi vì lúc ấy quan hệ giữa hải tộc và loài người rất căng thẳng. Loài người rất tham lam. nhiều lần bắt thiếu nữ hải tộc đem lên lục địa, bởi vi thiếu nữ hải tộc lớn lên rất xinh đẹp. Cho nên đê trả thù, hải tộc cho bất cứ con thuyền của loài người chạy biển. Đối với hải tộc, nhân loại mà tới người giết người, tới hai người giết hai người. Vì thế lúc ấy Hải Hoàng hạ lệnh truy sát người đãn ông kia.


      Nguyệt Hoa Thiên núp ở gần đó nghe được tin. vội vàng chạy tới chỗ Tĩnh Tâm.


      Sau khi gập nhau, Nguyệt Hoa Thiên lập tức kể lại tình cho Tĩnh Tâm.


      - Em , phải làm sao bây giờ? Nguyệt Hoa Thiên ở bên cạnh vội la lên.


      - Vân đại ca.


      Tĩnh Tâm ngâng đầu lên nhìn về phía người đãn ông tóc đen:


      - xem bây giờ phải làm sao?


      - Làm gì bây giở ư? Nguôi đãn ông tóc đen nhìn lên trung:


      - Thế giới này thực thế giới rất kỳ diệu.


      biết vì lý do gì mà người đãn ông tóc đen lại cảm thán thốt lên.


      Tĩnh Tâm, thời gian còn kịp nữa rồi. Em dẫn chạy tới chỗ loài người .


      -


      Nguyệt Hoa Thiên với Tĩnh Tâm.


      - Được rồi.


      -


      Tĩnh Tâm hoàn toàn đồng ý. Sau đó, Tĩnh Tâm và Nguyệt Hoa Thiên cùng nhau kéo người đãn ông bơi về phía thế giới nhân loại.


      Được trợ giúp của Tĩnh Tâm và Nguyệt Hoa Thiên, người đãn ông kia cuối cùng cũng trốn thoát. Sau khi bước chân lên đại lục. phía sau Tĩnh Tâm liên vang lên tiếng truy sát của hải tộc.


      Dưới thúc giục của Tĩnh Tâm và Nguyệt Hoa Thiên, người đãn ông bất đắc dĩ chạy thục mạng về phía thành phố của loài người. Ngay cả cơ hội với Tĩnh Tâm câu cũng có. Còn Tĩnh Tâm và Nguyệt Hoa Thiên cũng bị binh lính hải tộc bắt mang về thành phố hải tộc.


      Sau khi biết tên đãn ông kia trốn thoát. Hải hoàng cũng gì thêm. còn có thể cái gì?


      Ở bên dưới là Tĩnh Tâm và Nguyệt Hoa Thiên, là đứa con quý,


      là đứa con trai duy nhất. Cuôi cùng Hải hoàng cũng chỉ có thể căm tức giam tượng trưng Tĩnh Tâm và Nguyệt Hoa Thiên thời gian.


      ************




      Cao Lôi Hoa ôm Tĩnh Tâm hỏi:


      Vậy. Tĩnh Tâm. về sau em nghĩ như thế nào lại đến thế giới nhân loại.


      Bởi vì em chịu được tính cách của các chị, nên sau đó em trốn khỏi hoàng cung và chạy tới thế giới loài người.


      -


      Tĩnh Tâm bất đắc dĩ :


      - Chỉ có điều, sau khi lên đại lục em được nữa.


      - Tĩnh Tâm, em đến thế giới loài người là vì cái người họ Vân kia sao? Cao Lôi Hoa cảm thấy băn khoăn liền hỏi.


      - A.


      Tĩnh Tâm lắc lắc đầu:


      - Em cũng biết lúc ẩy vì sao mình muốn lên lục địa. Song, khi đất liền rồi em tìm .


      -


      đến đây, giọng Tĩnh Tâm bồng trầm xuống.


      Cao Lôi Hoa nhàng ôm chặt Tĩnh Tâm. Xem ra ngay mối thương tâm từ lâu này của Tĩnh Tâm là phát sinh sau khi lên bở tìm người đãn ông tóc đen kia.


      - Em có tìm được, ? Cao Lôi Hoa khẽ .


      - Có. em tìm được rồi.


      Tay Tĩnh Tâm mon trớn mái tóc bạc của Cao Lôi Hoa:


      - Lôi Hoa. Tóc của trước kia cũng là màu đen mà.


      -


      Cao Lôi Hoa khẽ đáp.


      - giờ, em rất thích màu tóc trắng như này.


      Tĩnh Tâm :


      - Năm ấy, em tìm được ngọn đồi . trong ngôi mộ ở bé... Tĩnh Tâm ngừng lại:


      - Còn có cả lời di ngôn của , , em tìm được người có mái tóc đen giống như .


      - Cao Lôi Hoa, em nghĩ ràng em cần cảm tạ Vân đại ca. Bởi vì khi khiến em có cơ hội tới lục địa và được gặp .




      Tĩnh Tâm ôm lấy Cao Lôi Hoa, kiss cái:


      - Lôi Hoa, em , thực rất .


      Cảm xúc mành liệt khiến hai tay Cao Lôi Hoa lần sờ về phía cơ thể Tĩnh Tâm, nhàng cởi quần áo của Tĩnh Tâm. Sau đó bàn tay Cao Lôi Hoa tiến quân thần tốc. xộc thẳng "hai họng pháo" của Tĩnh Tâm.


      - Cao Lôi Hoa.


      Tĩnh Tâm ôm chặt Cao Lôi Hoa, thủ thi ở bên tai:


      - Lần đầu tiên của tộc nhân ngư chỉ có thể ở trong trạng thái nhân ngư mới có thể hoàn thành.


      -ừ?


      Cao Lôi Hoa nhìn xuống nửa dưới của Tĩnh Tâm. Cái đuôi màu lam xinh đẹp cứ nhàng đong đưa. Ý tứ trong câu của Tĩnh Tâm rất ràng. Lần đầu tiên của nàng giao cho Cao Lôi Hoa.


      Hai mắt Cao Lôi Hoa cứ nhìn chằm chằm vào cái đuôi màu lam của Tĩnh Tâm. thể phủ nhận cái đuôi Tĩnh Tâm rất đẹp, cũng rất gợi cảm. Thế nhưng... cái đuôi khiến Lôi Hoa biết hành động thế nào?


      - Hì hi.


      Tĩnh Tâm dường như hiên ý Cao Lôi Hoa. Nàng ôm lấy Cao Lôi Hoa khẽ :


      - Lôi Hoa, mọi việc cứ giao cho em được ? Lôi Hoa. em cho lần đầu tiên mà vĩnh viễn thể quên. Lần đầu tiên hoàn toàn khác biệt với phụ nữ nhân loại.


      xong. cái đuôi của Tĩnh Tâm quấn lên phần eo Cao Lôi Hoa.Môi của Tĩnh Tâm dính chặt lên môi Cao Lôi Hoa.Tĩnh Tâm từ từ cởi quần áo của Cao Lôi Hoa.


      Cơ thể Tĩnh Tâm siết chặt lấy thân thể Cao Lôi Hoa.


      - Lôi Hoa, lúc này em giao cả cho đấy. biển lớn. Lần đầu tiên. Em chỉ , người. Duy nhất. lần...


      Tĩnh Tâm ôm chặt Cao Lôi Hoa năng lộn xộn.


      Tiếp theo, Cao Lôi Hoa cảm thấy quần áo của mình lần lượt bị cởi xuống. Tiểu huynh đệ của Cao Lôi Hoa bị cái đuôi của Tĩnh Tâm quấn quanh. Sau đó Cao Lôi Hoa cảm thấy như tiến vào nơi rát lạnh lẽo rồi lại rất ấm áp...


      Rồi , thứ chất lỏig màu lam từ chỗ cái đuôi Tĩnh Tâm quấn lên người Cao Lôi Hoa chảy ra. Máu của Tĩnh Tâm trong trạng thái mỹ nhân ngư là màu lam.


      - Lôi.


      Trong ánh mắt của Tĩnh Tâm tràn đầy vũ mị, hai mắt của nàng nhìn chằm chằm Cao Lôi Hoa, giọng đầy sức quyến rũ.


      - Aaaaaah!


      Cao Lôi Hoa lập tức run lên đầy hưng phấn. Rốt cục, sau bao năm làm xử nam, Lôi thần tân nhiệm Cao Lôi Hoa hoàn thành lần đầu tiên với người vợ thân của - giao phối

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :