CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA) - Truyền Thuyết Thánh Kỵ Sĩ (514c)

Thảo luận trong 'Sắc Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 143: Năng lực đặc biệt của Vong Linh đại trưởng lão.
      - Cậu sao chứ Cao Lôi Hoa?
      Vong Linh Đại trưởng lão thấy hai người Cao Lôi Hoa ra khỏi lĩnh vực liền gọi to tiếng, sau đó vung tay lên để cho vong linh kỵ sĩ và cốt long xử lý nốt hai mươi người còn lại của tổ chức kia, còn lão vội vàng chạy tới cạnh Cao Lôi Hoa.
      - Hề hề, có chuyện gì, chỉ là dùng sức quá độ mà thôi.
      Cao Lôi Hoa cười ha hả, cố gắng chống dậy. Nhìn vẻ mặt của Vong linh Đại trưởng lão giờ khó có thể tưởng tượng được lão là vong linh pháp sư. Nếu phải sắc mặt lão trắng bệch, nhìn lão chẳng khác gì cụ già hiền lành.
      - có việc gì là tốt rồi.
      Vong Linh Đại trưởng lão nhàng thở phào:
      - Đúng rồi, vừa rồi trong đó rốt cục là xảy ra chuyện gì? mở ra lĩnh vực, cậu cũng phá hủy lĩnh vực của , sao hai người lại đồng loạt rơi xuống thế?
      Vong Linh Đại trưởng lão nghi hoặc hỏi.
      - Hơn nữa La Đế nhìn có vẻ còn thảm hại hơn cậu nhiều.
      - Hắc hắc! Đúng là tôi phá vỡ lĩnh vực của ! Cũng cần phải phá vỡ lĩnh vực của .
      Cao Lôi Hoa hơi hưng phấn với Đại trưởng lão:
      - Bởi vì tôi lấy được thần cách của .
      - Cái gì?!
      Vong linh đại trưởng lão mở to hai mắt:
      - Cậu lại lần nữa xem, cậu vừa cái gì?
      - À, tôi nắm được thần cách!
      Cao Lôi Hoa mỉm cười với Vong Linh Đại trưởng lão:
      - Cho nên tôi cũng nắm giữ được lĩnh vực, tôi mở ra lĩnh vực bên trong lĩnh vực của , ‘thịt’ luôn lĩnh vực của !
      - Cái gì, Cao Lôi Hoa huynh đệ, cậu nắm giữ lĩnh vực?!
      Tiếng của Vong Linh Đại trưởng lão cao hẳn lên, lão nắm lấy áo Cao Lôi Hoa:
      - Như vậy giờ cậu thành thần?! phải là thí thần giả như khi mới bước vào cấp tám, mà là thần chân chính ư?!
      - Khụ khu! Đại trưởng lão, buông tay ra, khụ khụ, lão nắm chặt như vậy, tôi hít thở được!
      Cao Lôi Hoa ho mạnh hai tiếng, khó khăn với Đại trưởng lão.
      - Hề hề, ngại quá, là do tôi kích động quá mà.
      Vong Linh Đại trưởng lão vội vàng thả lỏng áo Cao Lôi Hoa, sau đó mới với vẻ khó tin:
      - Cậu nắm giữ thần cách?
      - Khụ khụ, tôi có được thần cách, trở thành thần chân chính. Hơn nữa tôi có được lĩnh vực cũng là nhờ phúc tên này!
      Cao Lôi Hoa yếu ớt nhấc tay chỉ về La Đế chưa sống chết nằm ở phía xa:
      - Là tên đó dựa vào ‘Tài quyết chi nhận’ mở ra lĩnh vực của Lôi thần, nhờ đó tôi mới lĩnh ngộ được thần cách lôi hệ!
      - Cao Lôi Hoa huynh đệ, xem như cậu nhân họa đắc phúc!
      Vong Linh Đại trưởng lão cười :
      - Vậy giờ cậu có thể coi là Lôi thần rồi!
      - Có thể coi là vậy.
      Sao để dành tới khi lão tiến lên bậc tám mà dùng?
      - được, ‘Sát lục giả’ này là để cảm ơn Cao Lôi Hoa huynh đệ cứu tiểu công chúa.
      Vong Linh Đại trưởng lão cười sảng khoái.
      - Đúng rồi, Cao Lôi Hoa huynh đệ, tôi bỗng phát ra vấn đề rất nghiêm trọng.
      Vong Linh Đại trưởng lão quay đầu lại với Cao Lôi Hoa:
      - Cậu có biết pháp thuật băng hệ ?
      - Ma pháp băng hệ à?
      Cao Lôi Hoa nhíu mày, nhàng đưa tay ra, tia lôi quang thoáng trong tay:
      - Tôi là lôi hệ mà.
      - Tôi biết cậu lôi hệ rồi.
      Vong Linh Đại trưởng lão :
      - Ý của tôi là cậu ngoại trừ là thần cấp lôi hệ, các ma pháp hệ khác biết chút gì à?!
      - Tôi biết tiểu hỏa cầu và thủy đạn.
      Cao Lôi Hoa thằng với Vong Linh Đại trưởng lão:
      - Đừng với tôi rằng vong linh pháp sư như lão chẳng lẽ cũng biết cả thuật đóng băng sao?
      - Cậu lại trêu tôi rồi
      Vong Linh Đại trưởng lão nhếch mép:
      - Cậu biết là vong linh ma pháp và các nguyên tố khác thể đồng thời học sao? Nếu học nổ tan xác đó.
      - Hóa ra là vậy.
      Cao Lôi Hoa nhìn Vong Linh Đại trưởng lão :
      - Mà lão cần thuật đóng băng làm gì?
      - để đóng băng người này.
      Vong Linh Đại trưởng lão chỉ La Đế nằm bên cạnh:
      - Nếu muốn đưa trở về, lại phải giữ cho tia sinh cơ, vậy chỉ có thể đóng băng . ngờ cậu lại biết thuật đóng băng. Ài, chẳng lẽ tôi lại phải bỏ qua tài liệu hoàn mỹ thế này sao?
      - Đại trưởng lão, lão biết thuật đóng băng, vậy trước kia lão chế tạo ‘Sát lục giả’ cho Vong Linh Nữ Thần thế nào?
      Cao Lôi Hoa hỏi.
      - Trước kia tôi đều dùng quyển trục ma pháp.
      Đại trưởng lão bĩu môi, sau đó nhìn La Đế lẩm bẩm:
      - Chẳng lẽ phải bỏ qua sao?
      - Được rồi! Đại trưởng lão, tôi nhớ tới thứ.
      Cao Lôi Hoa đột nhiên nhớ tới vật. Nhớ lúc ở hoang đảo, Băng Sương Cự Long giao cho miếng long tinh “long ngữ thủy tinh”. Vốn là Băng Sương Cự Long Furion đưa cho Cao Lôi Hoa để chuyển cho nữ nhi Kim Toa Nhi học tập long ngữ khi cần. giờ vẫn để bên trong nhẫn gian.
      Mò mẫm trong nhẫn gian trong chốc lát, Cao Lôi Hoa lôi ra tấm thủy tinh ma pháp long ngữ kia.
      - Đây là cái gì?
      Vong Linh Đại trưởng lão nghi hoặc nhìn tấm thủy tinh trong tay Cao Lôi Hoa.
      - À, đây là sách giáo khoa của con tôi sau này.
      Cao Lôi Hoa cười hà hà với Vong Linh Đại trưởng lão. giờ Kim Toa Nhi cũng lớn rồi, vài ngày nữa có thể dạy nó ma pháp long ngữ.
      - Sách, sách giáo khoa?!
      Vong Linh Đại trưởng lão nghi hoặc :
      - Sách này là sao? Có tác dụng gì?
      - Hắc hắc, cái này có thể dạy tôi thuật đóng băng đó! Lão chờ đó.
      Cao Lôi Hoa theo phương pháp của Băng Sương Cự Long Furion , đưa thần niệm vào bên trong khối thủy tinh long ngữ ma pháp, sau đó tra cứu tư liệu bên trong.
      - Có rồi!
      Cao Lôi Hoa cười với Vong Linh Đại trưởng lão:
      - Tìm được thuật đóng băng rồi.
      - Là ký ức ma pháp thủy tinh sao?
      Vong Linh Đại trưởng lão cuối cùng cũng nhận ra vật trong tay Cao Lôi Hoa là vật gì.
      - Đúng vậy.
      Cao Lôi Hoa trả lời, rồi nâng tay phải lên, nhắm vào La Đế nằm cách đó xa. Tuy rằng giờ thân thể rất yếu nhưng sử dụng ma pháp có vấn đề gì. Cao Lôi Hoa cười ha hả, sau đó bắt đầu niệm chú văn ma pháp:
      - Lấy danh nghĩa của ta, Cao Lôi Hoa, đóng băng , thuật đóng băng!
      Vong Linh Đại trưởng lão sửng sốt. Cao Lôi Hoa niệm phải chú ngữ của đại lục! Chỉ là lão nhất thời nhớ ra Cao Lôi Hoa dùng ngôn ngữ gì.
      Theo chú văn của Cao Lôi Hoa, dưới tác dụng của lực lượng tinh thần thần cấp, lượng băng nguyên tố nhanh chóng ngưng tụ tay phải . Trong chớp mắt băng nguyên tố ngưng tụ tay nhiều tới mắt thường cũng nhìn được.
      Khi chú văn của Cao Lôi Hoa kết thúc, băng nguyên tố tay phải nhanh chóng bay tới người La Đế. Đinh! tiếng vang lên, thân thể La Đế liền bị tầng băng phủ kín.
      - Đây là long ngữ!
      Vong Linh Đại trưởng lão cuối cùng cũng nhớ ra ngôn ngữ Cao Lôi Hoa niệm là thứ ngôn ngữ gì:
      - Cao Lôi Hoa huynh đệ, cậu là long tộc sao?!
      - phải.
      Cao Lôi Hoa trả lời rất ràng.
      - thể nào. Ngoài long tộc ra ai có thể dùng long ngữ ma pháp tới trình độ này! khó khăn của long ngữ ma pháp loài người sao có thể tưởng tượng được!
      Vong Linh Đại trưởng lão bất ngờ tiếp:
      - Nếu cậu phải là long tộc, vậy cậu là bán long nhân à?!
      - Chuyện này, quên , lão sao là vậy .
      Cao Lôi Hoa lên tiếng yếu ớt. giờ cũng có hơi sức mà tranh cãi với Vong Linh Đại trưởng lão xem cuối cùng mình thuộc chủng tộc nào.
      Vong Linh Đại trưởng lão cẩn thận quan sát Cao Lôi Hoa, cuối cùng vẫn lắc đầu. người Cao Lôi Hoa có những dấu hiệu đặc thù của long tộc.
      - Bỏ . Tôi cũng chỉ lạ là vì sao cậu lại có thể thi triển long ngữ chính gốc tới vậy thôi.
      Vong Linh Đại trưởng lão cười ha hả, đồng thời vung tay lên thu La Đế bị đóng băng vào trong nhẫn gian. Có thân thể La Đế, vậy lão có thể chế tạo ra ‘Sát lục giả’ thần cấp rồi!
      - Tốt rồi, Cao Lôi Hoa huynh đệ, cậu tới xem cái thanh ‘Tài quyết chi nhận’ này .
      Vong Linh Đại trưởng lão với Cao Lôi Hoa:
      - chừng cậu có thể sử dụng nó đấy. Tôi thấy hình như cậu còn chưa có vũ khí thuận tay.
      - Tốt thôi.
      Cao Lôi Hoa đứng dậy. Phương pháp vận hành chân khí và Lôi thần lực cách thần kỳ là điểm mạnh nhất của Cao Lôi Hoa. Chính vì thế mà chỉ trong chốc lát Cao Lôi Hoa khôi phục được chút sức lực.
      tới cạnh ‘Tài quyết chi nhận’, Cao Lôi Hoa thò tay ra nắm lấy nó.
      Cỗ lôi điện vừa khiến Vong Linh Đại trưởng lão giật nảy người cũng xuất .
      - Ha ha, dường như nó cự tuyệt tôi.
      Cao Lôi Hoa nhàng nâng ‘Tài quyết chi nhận’ lên khỏi mặt đất.
      Ngay khi nâng ‘Tài quyết chi nhận’ lên, trong nháy mắt luồng sức mạnh tương tự Lôi thần lực từ ‘Tài quyết chi nhận’ truyền tới Cao Lôi Hoa.
      - sảng khoái!
      Cao Lôi Hoa rên rỉ đầy thoải mái. Nguồn lôi điện này khi truyền vào cơ thể Cao Lôi Hoa nhanh chóng dung hợp với thần lực của . Vốn Lôi thần lực hết sạch giờ nhanh chóng được bổ sung. Loại cảm giác này khiến Cao Lôi Hoa thể diễn tả bằng lời! hổ là vũ khí do Sáng Thế thần tự tay tạo ra, nguồn năng lượng tinh khiết này đem đến cho Cao Lôi Hoa ít ích lợi.
      - AAAA!
      Cao Lôi Hoa há miệng gầm lên tiếng sung sướng. Lôi quang từ cơ thể bắn ra bốn phía, khác gì Địa Ngục Lôi Quang ngày trước. Lôi điện tỏa ra thành từng vòng tròn, trong lôi quang màu vàng tím, Cao Lôi Hoa giơ ‘Tài quyết chi nhận’ lên cao, thần uy tỏa ra bốn phía.
      Sau tiếng hét dài của Cao Lôi Hoa, tất cả mọi người đều cảm nhận được cỗ uy áp cường đại. Đặc biệt là hai mươi người còn lại trong tổ chức hoảng sợ nhìn Cao Lôi Hoa. Lúc này những kẻ này nhìn thấy Cao Lôi Hoa trong lôi quang đều có chung ý nghĩ, tại sao chúng ta lại có ý muốn đối địch với nam nhân này, sao lúc đó chúng ta lại ngu ngốc như vậy chứ!
      Nhất là người hai lần ám sát Cao Lôi Hoa - Diệp Đỗng, nàng giờ ngơ ngác nhìn hình ảnh Cao Lôi Hoa trong lôi quang. cường đại của nam nhân này vượt qua tưởng tượng của nàng.
      - Vì sao, vì sao lại cường đại như vậy, ‘please tell me why’?
      Diệp Đỗng ôm đầu thào.
      - Hống!
      Cao Lôi Hoa giơ cao ‘Tài quyết chi nhận’, lại hú dài tiếng. Sau đó cột lôi quang bắn thẳng lên tận chín tầng mây, tiếng hú theo gió bay , thậm chí truyền tới tận Quang Minh đế đô của phương xa.
      Mọi người trong Quang Minh đế đô đều nhìn về phía luồng lôi quang ở khu rừng ma kia. Đạo lôi quang vàng tím kia cùng với tiếng hú tràn ngập khí phách mang theo uy áp khiến cho người ta kìm nổi ý nghĩ muốn quỳ xuống bái lạy.
      - A!
      Diệp Đỗng sau khi nghe thấy tiếng hú của Cao Lôi Hoa, ôm lấy đầu mình, run lẩy bẩy, kêu to:
      - Đừng, đừng giết tôi, đừng giết tôi!
      Diệp Diễm ở bên cạnh đó ôm chặt lấy thân thể muội muội mình mà khẽ thở dài. Giờ còn trách được ai nữa chứ?
      Diệp Đỗng ở trong lồng ngực Diệp Diễm bỗng trợn trừng hai mắt, dần dần hai mắt nàng mất thần thái, trở nên vô thần.
      Nàng bị tiếng hú thứ hai của Cao Lôi Hoa dọa khiến biến thành ngớ ngẩn…..
      - Hô!
      Sau khi hét lớn hai tiếng, Cao Lôi Hoa cảm thấy toàn thân dễ chịu. giờ cho dù có hai, ba tên cấp tám đến, Cao Lôi Hoa cũng chẳng coi ra gì.
      Thoải mái thở ra hơi, Cao Lôi Hoa từ từ mở mắt:
      - Hả?
      Sau đó nghi hoặc kêu lên.
      Khiến Cao Lôi Hoa kinh ngạc kêu lên chính là Vong Linh Đại trưởng lão đứng trước mặt , giờ lão giống như là bị sét đánh, mái tóc dựng đứng cả lên. Đây chính là kiểu tóc mốt nhất thế kỷ 21 mà. Xuống dưới tí là khuôn mặt vốn trắng bệch đến bệnh hoạn của lão giờ biến thành màu đen khỏe mạnh. giờ nhìn qua Vong Linh Đại trưởng lão, chà, trông trẻ ra rất nhiều!
      - Oa ha ha ha! Đại trưởng lão, lão, lão bị làm sao vậy?
      Cao Lôi Hoa chỉ Vong Linh Đại trưởng lão cười ha hả.
      - Phì!
      Vong Linh Đại trưởng lão há to miệng, phun ra ngụm khói đặc, cả người đổ về phía sau….

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 144: Là ai báo tin.
      Diệp Diễm đột nhiên cảm thấy Diệp Đỗng ngừng giãy dụa, nên nghi hoặc cúi đầu xuống nhìn, phát ra hai mắt Diệp Diễm vô thần, trông như si dại.
      - Diệp Đỗng, Diệp Đỗng!
      Diệp Diễm lo lắng vừa gọi vừa vỗ vỗ lên má Diệp Đỗng. Chỉ có điều giờ Diệp Đỗng có phản ứng gì, mặc cho Diệp Diễm lay người.
      Lúc này Cao Lôi Hoa kiểm tra tình trạng thân thể Vong Linh Đại trưởng lão:
      - Phù, sao.
      Cao Lôi Hoa nhàng thở ra. Vong Linh Đại trưởng lão giờ tuy nhìn có hơi “đẹp giai” nhưng cũng bị thương nặng lắm. Lớp da chỉ bị cháy xém chút, còn có vấn đề gì khác.
      Tiếng gọi của Diệp Diễm truyền tới tai Cao Lôi Hoa. nhíu mày, đặt Vong Linh Đại trưởng lão xuống, xoay người về phía Diệp Diễm.
      Những thành viên của tổ chức bên cạnh Diệp Diễm thấy Cao Lôi Hoa về hướng bọn họ vô cùng hoảng hốt dạt sang bên. Cả hai mươi người này chẳng ai dám tới gần Cao Lôi Hoa.
      Cao Lôi Hoa hừ lạnh tiếng khinh miệt nhìn mấy tên bị dọa tới vỡ mật này, rồi tới bên cạnh Diệp Diễm.
      - Diệp Diễm, có chuyện gì thế?
      Cao Lôi Hoa khẽ hỏi Diệp Diễm. Tuy rằng rất ghét Diệp Đỗng – em của nàng, nhưng đối với Diệp Diễm, Cao Lôi Hoa lại tức giận nổi. Chẳng vì điều gì khác, chỉ vì khí chất người Diệp Diễm, rất giống với trước đây.
      - Tôi biết, Diệp Đỗng đột nhiên biến thành thế này.
      Diệp Diễm nhìn Diệp Đỗng trong lòng mình khẽ đáp.
      Cao Lôi Hoa thò tay đặt lên trán Diệp Đỗng, quan sát sơ lược chút rồi :
      - Là do sợ hãi quá đây mà, có vẻ biến thành ngớ ngẩn rồi.
      - Ngớ ngẩn rồi.
      Diệp Diệp cười khổ:
      - Đây là tự nó biến bản thân thành thế này.
      - Có lẽ ta biến thành thế này đối với cũng phải là chuyện tốt.
      Cao Lôi Hoa giọng . Chỉ khi Diệp Đỗng biến thành thế này, Diệp Diễm mới phải tiếp tục làm sát thủ với ả.
      - Có lẽ đúng.
      Diệp Diễm than.
      - Đúng rồi, Diệp Diễm, có chuyện tôi muốn hỏi .
      Cao Lôi Hoa rút trong ngực ra lá thư. Đây là lá thư do thị nữ của Bích Lệ Ti chuyển cho . Cũng nhờ lá thư này mà Cao Lôi Hoa mới tới khu rừng ma này.
      - Lá thư này có phải viết ?
      - Thư gì? Tôi có viết thư gì đâu.
      Diệp Diễm nghi hoặc nhận lá thư trong tay Cao Lôi Hoa, nhìn qua cái rồi :
      - Đây phải do tôi viết.
      Diệp Diễm lắc đầu.
      phải là sao? Chẳng lẽ lại là Diệp Đỗng?
      Cao Lôi Hoa nhíu nhíu mày.
      - Diệp Đỗng? Vì sao lại nghĩ là Diệp Đỗng?
      Diệp Diễm nghi hoặc :
      - Nét chữ trong thư này phải của Diệp Đỗng. Hơn nữa nó cũng bao giờ lại tốt bụng nhắc nhở việc này. Nó luôn hận ngài, sao có thể nhắc nhở ngài được?
      - Đúng thế nhưng.
      Cao Lôi Hoa nhíu mày:
      - Người chuyển bức thư này cho tôi là người tóc ngắn màu vàng. Người như vậy trừ hai chị em tôi quen ai nữa cả.
      Cao Lôi Hoa .
      - Vậy phong thư này phải người đó trực tiếp giao cho sao?
      Diệp Diễm hỏi.
      - phải, là nhờ đứa bé giao cho tôi.
      Cao Lôi Hoa lên tiếng.
      - Vậy lá thư này đến tay hôm nào?
      Diệp Diễm hỏi:
      - Khoảng sau bữa trưa hôm nay.
      Cao Lôi Hoa .
      - Như vậy thể do hai chị em tôi được.
      Diệp Diễm lắc đầu :
      - Thành viên trong tổ chức chúng tôi tập trung ở đây từ sáng nay. Từ sáng tới giờ ai rời khỏi đây, Diệp Đỗng cũng vậy. Nó và tôi đều ở chỗ này.
      - chắc chắn rằng ấy rời lúc nào chứ?
      Cao Lôi Hoa cảm thấy việc bắt đầu đơn giản.
      - Đúng vậy.
      Diệp Diễm khẳng định.
      - Chuyện này tôi có thể chắc chắn trăm phần trăm!
      Thực ra ngay từ đầu Diệp Diễm muốn viết thư nhắc nhở Cao Lôi Hoa, nhưng lại tìm ra được thời gian rảnh. Chẳng ngờ lại có người sớm báo tin cho . Hơn nữa xem nội dung bức thư người này dường như hiểu rất tổ chức của mình.
      - Vậy là ai nhỉ?
      Cao Lôi Hoa xoa xoa trán:
      - Người này cải trang thành hình dáng các người, sau đó để đứa bé đem thư tới cho tôi. cách khác ta biết khi đứa bé kia miêu tả hình dạng ta, tôi chú ý tới nội dung bức thư này. Như vậy ấy gửi bức thư này là có mục đích gì?
      Cao Lôi Hoa bắt đầu thấy nhức đầu.
      - Dù thế nào tôi nghĩ ấy cũng có ác ý với đâu.
      Diệp Diễm xem xong lá thư :
      - Từ lá thư này có thể thấy ấy dường như rất quan tâm tới , hoặc tới những đứa con của . Cho nên mới báo tin như vậy.
      - Quan tâm tới tôi sao?
      Cao Lôi Hoa cười ha hả:
      - Chắc là phải rồi. Tôi mới vào Quang Minh đế đô được khoảng hai tháng, hơn nữa tôi hoàn toàn chưa kết bạn với ai. Kẻ thù còn có vài ngươi, hắc hắc! Nhưng mà có thể là quan tâm tới bọn trẻ.
      Trong mắt Cao Lôi Hoa lên vui vẻ. Nếu phải quan tâm tới mình vậy là quan tâm tới mấy đứa con mình. Mà người quan tâm đến mấy đứa chỉ có nguyên nhân, người đó là thân nhân của bọn , hoặc là người có quan hệ trực tiếp với chúng!
      - đoán được là ai rồi sao?
      Diệp Diễm trả lại phong thư cho Cao Lôi Hoa, khẽ hỏi.
      Cao Lôi Hoa lắc lắc đầu:
      - Tạm thời chưa đoán ra được. Nhưng theo như lời , chắc hẳn người này phải là kẻ thù của tôi. Hắc hắc.
      - Đúng vậy.
      Diệp Diễm cúi đầu trầm mặc trong chốc lát, sau đó nàng cố lấy hết dũng khí kêu:
      - Tiên sinh Cao Lôi Hoa, tuy rằng rất vô lễ nhưng tôi vẫn muốn nhờ ngài việc.
      - tôi nghe xem.
      Cao Lôi Hoa thở dài hơi. Chẳng cần cũng biết, Diệp Diễm hẳn là muốn cầu xin cho Diệp Đỗng.
      - Tôi muốn xin ngài hãy tha cho em của tôi!
      Diệp Diễm quỳ trước mắt Cao Lôi Hoa :
      - Bây giờ nó trở thành thế này, cũng thể gây hại tới ngài nữa, vậy nên tôi cầu xin ngài hãy tha mạng cho nó, cho nó con đường sống có được ?
      - Biết là vậy mà.
      Cao Lôi Hoa cười khổ, rồi khẽ nâng Diệp Diễm dậy:
      - Đạo sư Diệp Diễm, tôi có thể gọi như vậy ?
      Thân hình Diệp Diễm khẽ run rẩy, sau đó gật đầu.
      - Tuy rằng tôi rất thích em Diệp Đỗng của .
      Cao Lôi Hoa khẽ thở dài tiếng:
      - Chẳng qua giờ ấy trở thành như thế này tôi cũng có tha hay cũng thế. Coi như là tôi nể mặt , báo đáp ân tình mấy năm rồi chiếu cố Nguyệt Nhị.
      Cao Lôi Hoa nhìn đôi mắt si ngốc của Diệp Đỗng .
      - Tôi, tôi biết nên cảm tạ thế nào cho phải.
      Diệp Diễm thấp giọng .
      - cần phải cảm tạ đâu.
      Cao Lôi Hoa đứng lên:
      - Đúng rồi, Diệp Diễm, tôi nhớ là Diệp Đỗng đối với cũng đâu có tốt. Phải là trước kia ta đối với hề khách khí, thậm chí còn làm nhục . Vậy mà vẫn muốn bảo vệ ta ư?
      - Nó là người thân duy nhất tôi còn đời này.
      Diệp Diễm nhìn Diệp Đỗng cười khổ:
      - Diệp Đỗng tranh cường háo thắng, chỉ có điều số tôi may mắn hơn nó, rất nhiều chuyện nó vẫn muốn so đo với tôi. Cũng vì thế mà làm cho nó mang tính cách như vậy.
      Cao Lôi Hoa ưỡn ưỡn lưng:
      - Diệp Diễm, người con thiện lương.
      - Thiện lương?
      Ánh mắt Diệp Diễm thoáng đơn:
      - tay tôi dính đầy máu tanh, vậy mà còn gọi là thiện lương sao?
      - Ha ha. Thiện lượng và ác độc là do chính lương tâm quyết định.
      Cao Lôi Hoa tiếp:
      - Đạo sư Diệp Diễm, tôi thấy cũng còn sớm nữa, mang em rời khỏi đây trước .
      - Tiên sinh Cao Lôi Hoa.
      Diệp Diễm ngẩng đầu :
      - Cám ơn . So ra mới đúng là người thiện lương.
      - Hắc hắc, thiện lương.
      Lời của Diệp Diễm khiến Cao Lôi Hoa khỏi đỏ mặt. Chẳng qua cũng có thế Cao Lôi Hoa là người thiện lương, chỉ có điều thiện lương đó chỉ dành cho thân nhân của chứ phải cho địch nhân của mình. Đối với địch nhân rất lạnh lùng, vô tình.
      Diệp Diễm liếc qua hai mươi thành viên còn lại của tổ chức. Sau đó mang Diệp Đỗng rời khỏi khu rừng ma. ra nàng cũng biết Cao Lôi Hoa định làm gì kế tiếp. Đối với hai mươi người kia, Cao Lôi Hoa muốn xử lý thế nào nàng cũng hiểu. Chỉ có điều nàng cũng có cầu xin cho chúng. Bộ mặt của bọn người đó nàng cũng hiểu lắm rồi.
      - Cao Lôi Hoa huynh đệ.
      Đợi khi Diệp Diễm xa, Vong Linh Đại trưởng lão cũng lết dậy.
      - Những người còn lại xử lý thế nào?
      Đại trưởng lão chỉ về phía hai mươi tên còn sống .
      - Chờ Diệp Diễm xa .
      Cao Lôi Hoa thể động tác chém xuống. thiện lương của Cao Lôi Hoa phải để dành cho những kể định hại con mình. Đối với địch nhân lại càng tàn nhẫn.
      - Hắc hắc!
      Vong Linh Đại trưởng lão cười:
      - Ta còn tưởng Cao đại thiện nhân của chúng ta chuẩn bị làm việc thiện, thả hết đám người này chứ.
      - Đại trưởng lão, từ khi nào lão học được cách trêu chọc tôi thế.
      Cao Lôi Hoa cười ha hả:
      - thiện lương của ta chỉ đối với thân nhân mà thôi. Đối với địch nhân của ta, chúng chỉ có thể đón nhận phẫn nộ vào báo thù.
      - Khặc khặc, ta rất thích phong cách hành của Cao Lôi Hoa huynh đệ.
      Vong Linh Đại trưởng lão cười sướng.
      - Chờ hai bé kia xa rồi giải quyết đám này. Nhưng Cao Lôi Hoa huynh đệ này, cậu xác định bé Diệp Đỗng kia điên chứ?
      - Tôi xem qua chút rồi. ấy bị kích thích quá độ.
      Cao Lôi Hoa thản nhiên cười .
      - Chẳng qua có điên hay tôi dám chắc.
      - Vậy mà cậu lại yên tâm để ta rời sao?
      Vong Linh Đại trưởng lão nghi hoặc . Điều này chẳng giống Cao Lôi Hoa bình thường chút nào.
      - Hắc hắc, Đại trưởng lão đừng quên tôi làm sao tìm được nơi này.
      Cao Lôi Hoa cười :
      - Tôi giấu lôi thần lực vào trong cơ thể ta, chỉ cần tôi muốn ta chả còn làm gì được!
      - Khặc khặc, tôi bảo mà, cậu sao có thể yên tâm thả bé đó được.
      Vong Linh Đại trưởng lão cười hiểm:
      - Được rồi, hai nhóc kia xa. Chuyện tiếp theo để tôi xử lý .
      - Xử lý tốt chút, đừng gây ra thanh quá lớn.
      Cao Lôi Hoa cười .
      - Cái gì? Cao Lôi Hoa huynh đệ vừa bảo tôi được phát ra thanh sao? Trời ạ, cậu đúng là coi thường nghiêm trọng vong linh ma pháp sư rồi.
      Vong Linh Đại trưởng lão lập tức bày ra cái bộ mặt đau khổ, phản đối:
      - Vong linh pháp sư chúng ta thích nhất là hưởng thụ tiếng kêu tuyệt vời của con mồi trước khi chết. Nếu có tiếng thét thảm thiết…..

      Buổi tối nay tăng phần cơm lên gấp đôi.
      Cao Lôi Hoa ngắt lời Vong Linh Đại trưởng lão.
      - Xong luôn, Cao Lôi Hoa huynh đệ.
      Vong Linh Đại trưởng lão cười đen tối. Cũng khó cho , tại nơi đầy xác chết này lại phải chuyện về bữa tối ngon lành.
      Đợi hai nàng xa rồi, Vong Linh Đại trưởng lão liền bố trí kết giới cách .
      Trong mắt những thành viên còn lại của tổ chức lên vẻ hoảng sợ. Vong Linh Đại trưởng lão phất cốt trượng.
      Sắc hồng trong đôi mắt của đám vong linh kỵ sĩ trở nên rực rỡ, giơ trường thương lên, cười tàn nhẫn.
      Trong phút chốc, bên trong kết giới vang lên tiếng kêu dứt. Trường thương của bọn kỵ sĩ hết đâm rồi lại rút ra! Tiếng rên rỉ phát ra từ miệng những kẻ này đối với Vong Linh Đại trưởng lão là thứ nhạc tuyệt vời!
      - Xong rồi, chúng ta thôi.
      Vong Linh Đại trưởng lão cười ha hả, với Cao Lôi Hoa.
      - thôi.
      Cao Lôi Hoa nhìn đống thi thể mặt đất, cười khẽ tiếng.
      Ngay khi Cao Lôi Hoa và Vong Linh Đại trưởng lão chuẩn bị rời khỏi cánh rừng, bóng đen từ xa phóng tới hướng đó.
      Khi tới nơi, đập vào mắt là cảnh tượng giống như tu la địa ngục.
      ngơ ngắc nhìn cảnh tượng trước mắt, sau đó nhìn nam tử đầu bạch kim và lão già trầm mặc hắc bào – Cao Lôi Hoa và Vong Linh Đại trưởng lão.
      - Ủa?
      Cao Lôi Hoa nhìn hắc y nhân cười lạnh lùng:
      - muốn tìm ngươi, ngờ ngươi lại tự vác xác tới….

    3. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 145: Thỉnh cầu của Nguyệt Sư.
      - Là ngươi?
      Cao Lôi Hoa cười lạnh lùng nhìn người mới tới, kẻ này ai khác chính là hắc y nhân bên cạnh thái tử Ifa – Sauron!
      Sau khi tới trường, Sauron ngơ ngác nhìn cảnh tượng như dưới địa ngục:
      - Rốt cuộc chậm bước rồi. Hợp tác với thái tử Ifa chính là sai lầm lớn nhất. Đáng lẽ chuyện này xảy ra, lẽ ra tổ trưởng nên nghe theo lời của ta xảy ra chuyện như này.
      - Cảm thán đủ chưa tiên sinh Sauron?
      Thân hình Cao Lôi Hoa chớp mắt ra sau lưng Sauron, ‘Tài quyết chi nhận’ lạnh lẽo đặt ngay cổ .
      - Muộn rồi, mọi chuyện quá muộn rồi.
      Sauron vẫn cứ lẩm bẩm mình, thèm đếm xỉa gì tới thanh ‘Tài quyết chi nhận’.
      - Giờ mới hối hận cũng chậm rồi, ta trước với các người rồi, ta rất ghét phiền toái, càng ghét kẻ nào gây phiền toái cho ta. đáng tiếc, các ngươi lại gây quá nhiều phiền phức cho ta.
      Cao Lôi Hoa cười gằn rồi giơ ‘Tài quyết chi nhận’ lên chuẩn bị chém Sauron.
      - Chúng ta có thể hợp tác với nhau tiên sinh Cao Lôi Hoa?
      Sauron dường như để ý tới thanh trường kiếm chém tới, khẽ với Cao Lôi Hoa.
      Cao Lôi Hoa cười khỉnh, thế chém cũng giảm chút nào.
      Sauron nhắm hai mắt lại, nhưng hề tỏ ra sợ hãi chút nào.
      Ngay khi trường kiếm của Cao Lôi Hoa cách cổ ngón tay ngừng lại. Trường kiếm đặt cổ Sauron chỉ để lại vết ngấn .
      - Ngươi sợ ta chém mất đầu của ngươi sao?
      Cao Lôi Hoa khẽ cười rồi thu ‘Tài quyết chi nhận’ về.
      - Nếu như tiên sinh Cao Lôi Hoa thể khống chế được dù tôi và tiên sinh giao dịch cũng chẳng cần thiết nữa.
      Sauron thản nhiên .
      - Ha ha!
      Cao Lôi Hoa cười lớn:
      - , ngươi muốn giao dịch với ta về cái gì? Đối với kẻ uy hiếp tới người nhà của ta ta cũng muốn lưu tính mạng kẻ đó lại.
      - Tình báo.
      Sauron ngẩng đầu lên nhìn thẳng Cao Lôi Hoa:
      - Tổ chức của chúng tôi chỉ là tổ chức sát thủ, mà còn là tổ chức tình báo. Tình báo của chúng tôi có khắp nơi đại lục. Tiên sinh Cao Lôi Hoa, tôi nghĩ mạng lưới tình báo của tổ chức chúng tôi là thứ ngài cần!
      - Tình báo?
      Cao Lôi Hoa day day trán mình rồi trầm tư hồi. lúc sau, Cao Lôi Hoa ngẩng đầu lên :
      - Ngươi định lấy cái gì để giao dịch với ta? Hay cách khác, ta phải làm gì mới có thể có được tin tức từ tổ chức của ngươi?
      - Giúp tôi ngồi lên vị trí tổ trưởng.
      Ánh mắt Sauron thể kiên định.
      - Ha ha! Ha ha ha!

      Cao Lôi Hoa cười phá lên:
      - Ta trợ giúp ngươi ngồi lên cái ghế tổ trưởng, sau đó ngươi cung cấp tin tức cho ta ư? Loại chuyện như này ngươi cho rằng có khả năng sao? Giao dịch là cái gì, là hai bên cùng có lợi. Cái giao dịch mà ngươi , ta hoàn toàn thấy lợi ích gì khiến ta vừa lòng. Giúp ngươi leo lên ghế tổ trưởng mà cái ta được chỉ là tin tức tình báo của ngươi.
      - Còn nữa.
      Cao Lôi Hoa gằn giọng:
      - Ta muốn tiếp nhận tổ chức từng muốn hạ thủ với người nhà của ta!
      - Tiên sinh Cao Lôi Hoa, ngài là người thông minh. Nếu như có ai đứng ra lãnh đạo tốt cái tổ chức này. Vậy những thành viên còn lại mới là phiến toái lớn nhất của ngài. Mà nếu có người đứng ra lãnh đạo những chuyện này thể phát sinh.
      Sauron nhìn thẳng Cao Lôi Hoa từ tốn :
      - Tiên sinh Cao Lôi Hoa, ngài đích thực là cường đại. Thế nhưng những thành viên còn lại của tổ chức có thể nhanh chóng đem đến cho ngài ít phiền toái.
      Sauron tiếp:
      - Mặt khác, ngoài tình báo ra, tổ chức chúng tôi còn kinh doanh trang phục ‘Tuyết sa’ nổi danh toàn đại lục. Chỉ cần tiên sinh Cao Lôi Hoa có thể giúp tôi, tôi có thể đem toàn bộ ‘Tuyết sa’ giao cho ngài!
      - Tuyết sa?
      Cao Lôi Hoa khẽ cười:
      - Giải thích ràng hơn chút xem.
      - Tuyết sa mà tổ chức chúng tôi kinh doanh là trang phục đệ nhất đại lục, người mở đầu ‘Tuyết sa’ là tổ trưởng đầu tiên của tổ chức chúng tôi, lúc ấy nó chính là nguồn vốn trọng yếu để xây dựng tổ chức. Có điều, giờ ‘Tuyết sa’ trở thành vật phẩm nổi tiếng đại lục, hàng năm số lượng tiêu thụ cũng rất hạn chế. Vật lấy hiếm làm quý, điều này khiến cho ‘Tuyết sa’ trở thành vật mà cho dù có tiền cũng chưa chắc có thể mua được.
      Sauron kiên nhẫn giải thích cho Cao Lôi Hoa:
      - Đối với tiểu thư Tĩnh Tâm – bạn của tiên sinh Cao Lôi Hoa ‘Tuyết sa’ chắc chắn là lễ vật tồi đâu.
      Cao Lôi Hoa suy tư hồi, lời của Sauron rất hấp dẫn, nhất là câu cuối cùng. thế giới này có nữ nhân nào thích quần áo đẹp.
      - Được rồi, thống nhất giao dịch.
      Cao Lôi Hoa nhấc ‘Tài quyết chi nhận’ lên:
      - Nhưng mà giờ những tên được gọi là tinh của tổ chức ngươi đều bị ta xử rồi, ngươi tiếp nhận tổ chức xảy ra vấn đề gì chứ.
      - Điều này ngài yên tâm.
      Nghe được Cao Lôi Hoa đáp ứng, Sauron cả người:
      - ra chết sạch cũng tốt, như vậy tôi càng thuận lợi sắp xếp lại tổ chức.
      Cao Lôi Hoa với Sauron:
      - Vậy ngươi làm , nếu đụng tới người nào cần giải quyết cứ gọi ta giúp đỡ. Mà ngươi nhớ sớm đem chuyển giao quyền sở hữu trang phục nổi tiếng gì đó cho ta nhé.
      - Tôi thu xếp chuyện này tốt.
      Sauron cung kính đáp.
      - Còn việc nữa.
      Cao Lôi Hoa quay lại :
      - Sauron, ngươi là người thông minh, cho nên ta cũng vòng vèo làm gì. Ta hy vọng ngươi cố gắng đừng sinh ra ý đồ bất lợi với ta. Đương nhiên, ngươi có thể coi đây là lời cảnh cáo của ta.
      - Tôi hiểu.
      Sauron khẽ đáp.
      - Cuối cùng, ngươi cũng đừng nhúng tay vào chuyện của thái tử Ifa nữa.
      Cao Lôi Hoa bình thản :
      - Bởi vì mấy ngày tới còn sống nữa.
      - Tất nhiên, tôi biết phải làm như thế nào mà.
      Sauron đáp như thủ hạ.
      Mặt trời rồi cũng phải lặn, hoàng hôn dần buông xuống.
      - Cậu làm sao thế, Cao Lôi Hoa huynh đệ. Sao cậu lại bỏ qua người này?
      Vong Linh Đại trưởng lão hỏi Cao Lôi Hoa.
      - Tôi cũng biết vì sao.
      Cao Lôi Hoa mỉm cười:
      - Trực giác mách bảo tôi rằng, trong tương lai tình báo rất có ích cho tôi.
      - Vậy cậu có chắc chắn là đưa tình báo chính xác cho cậu ?
      Đại trưởng lão hỏi tiếp.
      Đây cũng là chỗ mà tôi khó xử.
      Cao Lôi Hoa cười gượng, bây giờ rất hy vọng mình là cái loại diễn viên trong tiểu thuyết yy nào đó. Chỉ cần đánh phát rắm thôi mà người khác cũng lập tức quỳ phục dưới chân . Khóc lóc, cầu xin bán mạng cho .
      - Hắc hắc, tôi có kế này, Cao Lôi Hoa huynh đệ.
      Vong Linh Đại trưởng lão cười gian:
      - Nếu muốn vĩnh viễn theo chân cậu, vong linh ma pháp của bọn ta tuyệt đối là lựa chọn hoàn hảo.
      - Ma pháp gì? Chẳng lẽ còn có cả ma pháp khiến trung thành với tôi sao?
      Cao Lôi Hoa hỏi.
      - Nào có loại ma pháp như vậy.
      Vong Linh Đại trưởng lão cười méo xệch:
      - Còn nhớ năng lực đặc biệt mà tôi vừa với cậu – chế tạo ‘Sát lục giả’ ?
      - Ừm.
      Cao Lôi Hoa gật gật đầu, miệng cười khinh khỉnh:
      - Ý của lão là?
      - Đúng, chính là như vậy.
      Vong Linh Đại trưởng lão cười ha hả :
      - ‘Sát lục giả’ có thể bảo lưu tất cả trí nhớ và vũ kỹ của người đó khi còn sống, chúng ta chỉ cần làm như vậy tuyệt đối thể có sai sót gì cả!
      - hổ là Vong Linh Đại trưởng lão!
      Cao Lôi Hoa vỗ bồm bộp vai Đại trưởng lão. Kế này rất khả thi!
      - thôi, về nhà nào.
      Cao Lôi Hoa mỉm cười nhìn Sauron xa. thế giới này, trung thành nhất phải là chó, mà là vong linh. phải sao?
      Sau khi Vong Linh Đại trưởng lão thu hồi vong linh kỵ sĩ quân đoàn và cốt long cũng hoàng hôn, lão cùng Cao Lôi Hoa vừa vừa huýt sao như trúng đề. Tâm tình Cao Lôi Hoa vui sướng bởi vì lĩnh ngộ được lĩnh vực. Còn Vong Linh Đại trưởng lão là do chiếm được thân thể cường giả thần cấp nên rất hài lòng.
      Về tới nhà cũng là lúc mặt trời xuống núi.
      Khẽ đẩy cửa ra, Cao Lôi Hoa và Vong Linh Đại trưởng lão tiến vào trong sân.
      - Hey, Cao đại ca về rồi. Tôi lấy được vé vào cửa hội đấu giá tối nay nè!
      Tiểu Tam vừa thấy Cao Lôi Hoa về liền lao vọt từ trong phòng ra:
      - Hơn nữa là lô ghế cạnh nhau, tôi phải mất khá nhiều công sức mới có được đó! Hắc hắc, cũng đỡ mất công mua vé lẻ tẻ.
      - Ha ha, Tiểu Tam làm tốt lắm!
      Thấy Tiểu Tam khoe công, Cao Lôi Hoa theo thói quen vỗ vỗ đầu Tiểu Tam. Có Lôi thần chứng giám, Cao Lôi Hoa thực là vỗ theo thói quen, thực có ý tứ gì khác! (Nhưng mà Cao Lôi Hoa chính là Lôi thần).
      Khuôn mặt Tiểu Tam lập tức ửng hồng, tuy rằng giờ Tiểu Tam cải trang nam nhân. Nhưng dù sao nàng cũng là con mà!
      Cao Lôi Hoa cũng lập tức phát động tác của mình có chút mập mờ, cho nên liền sang chuyện khác:
      - Đúng rồi, bọn còn chưa quay về sao Tiểu Tam?
      - Ừm, chưa về.
      Tiểu Tam cúi đầu lí nhí đáp.
      - À, thế à. Thôi, ta tắm rửa trước , rồi chuẩn bị bữa tối chờ mọi người trở về. Cơm nước xong xuôi chúng ta cùng tới hội đấu giá.
      Cao Lôi Hoa gãi gãi đầu, định mượn cớ tắm rửa để lẩn .
      - Ba!
      Đúng lúc này, từ ngoài cửa vang lên giọng của Nguyệt Sư:
      - Ba, ba mau chuẩn bị . Tối nay ba giúp con đấu giá vật này nhé, xin ba đó…

    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 146: Hồ nữ hội đấu giá.
      - Ba.
      Nguyệt Sư từ ngoài cửa chạy như điên vào thẳng trong nhà. Bởi vì chạy quá nhanh nên Nguyệt Sư phanh kịp, lao cả người vào Cao Lôi Hoa.
      - Nguyệt Sư, làm sao vậy? Có chuyện gì mà như ma đuổi vậy?
      Cao Lôi Hoa nghe gọi xoay người lại, tay phải đỡ lấy Nguyệt Sư, khi thấy vẻ mặt lo lắng của nó, Cao Lôi Hoa rất nghi hoặc. Tuy Nguyệt Sư là Thú nhân tộc, nhưng tính cách Nguyệt Sư khác hẳn tính tình nóng nảy của thú nhân trong truyền thuyết. Trong mấy đứa trẻ Nguyệt Sư là đứa chín chắn nhất, Cao Lôi Hoa rất ít khi thấy Nguyệt Sư cấp bách như thế này.
      - Ba, nhanh lên, ba mau chuẩn bị tiền !
      Nguyệt Sư lo lắng :
      - Trong hội đấu giá tối nay, ba giúp con đấu giá thứ nhé!
      - Là cái gì mà có thể khiến cho con vội đến như vậy?
      Cao Lôi Hoa vỗ vỗ Nguyệt Sư cười :
      - phải vũ khí nổi tiếng nào đó chứ!
      - , phải. Là hồ nữ.
      Mặt Nguyệt Sư hơi u ám:
      - Là hồ nữ trong Thú nhân tộc chúng con.
      - Hả?
      Cao Lôi Hoa nhìn Nguyệt Sư từ xuống dưới:
      - Vậy sao? hồ nữ có thể khiến con khẩn trương như vậy ư?
      “Chẳng lẽ thằng nhóc này đến kỳ động dục rồi sao?” Cao Lôi Hoa nảy ra ý nghĩ đen tối.
      Nguyệt Sư lo lắng :
      - , hiểu vì sao lúc nhìn thấy hồ nữ đó trong danh sách bán đấu giá cửa con rất lo lắng.
      Lúc này, Saga và Nguyệt Nhị cùng ‘vệ sĩ’ Tra Lý tới học viện cũng từ ngoài cửa vào.
      Sắc mặt Tra Lý trầm. nắm chặt tay, răng nghiến vào nhau ken két.
      - Làm sao thế? Tra Lý?
      Cao Lôi Hoa nghi hoặc hỏi, vì sao Nguyệt Sư cùng với Tra Lý đều có chung bộ dạng lo lắng như thế này?
      - Cao Lôi Hoa huynh đệ! Tối nay nhất định phải đem đấu giá được tộc nhân của ta mang về. Xem như Tra Lý này cầu xin !
      Tra Lý hướng Cao Lôi Hoa :
      - Nếu ngươi giúp ta mua được tiểu nha đầu hồ tộc này, lão tử và Nguyệt Sư chỉ còn cách cướp con bé đó về thôi.
      - Có gì từ từ , chỉ là mua hồ tộc. thành vấn đề.
      Cao Lôi Hoa vội vàng an ủi Tra Lý, tuy rằng người nhiều tiền mặt, nhưng trước đó vài ngày lăn lộn khá lâu ở trong khu rừng ma thú, nên ma tinh thu được cũng ít.
      - Mẹ nó, ngờ, chỉ mới mấy ngàn năm. Tộc nhân của Thú nhân tộc chúng ta đến nông nỗi bị đem bán đấu giá!
      Tay Tra Lý run lên:
      - Mẹ nó, đều tại ta, đều là do ta hại! Nếu phải do ta, giờ Thú tộc tuyệt đối rơi vào tình cảnh như thế này!
      - Bĩnh tĩnh. Ngươi đừng vội kích động.
      Cao Lôi Hoa vỗ vỗ Tra Lý:
      - chậm thôi, từ từ đến lúc, đừng nóng vội!
      - Ba, tối nay nhất định ba phải đưa được hồ nữ này về.
      Nguyệt Sư ở bên cạnh dứt khoát.
      - Yên tâm .
      Cao Lôi Hoa nhíu mày, biểu hôm nay của Nguyệt Sư và Tra Lý rất khác thường:
      - Yên tâm , cho dù tại buổi đấu giá chúng ta thể mang hồ nữ này về. ba cũng cướp nàng về!
      - Tốt! Có câu này của ba con an tâm rồi!
      Nguyệt Sư kích động :
      - Dù bất kể như thế nào, cũng nhất định phải mang nàng về.
      - Được rồi, Nguyệt Sư, con đừng quá kích động. Vào trong nghỉ ngơi trước .
      Cao Lôi Hoa vỗ về Nguyệt Sư. Sau đó kéo Tra Lý vào góc.
      - Tra Lý, hôm nay ngươi và Nguyệt Sư dường như rất khác thường.
      Tay của Cao Lôi Hoa đặt lên người Tra Lý, truyền lôi thần lực vào trong cơ thể để giúp tĩnh tâm lại.
      - Hình như cảnh giới của Cao Lôi Hoa huynh đệ lại tiến triển ít.
      Sau khi tỉnh táo, Tra Lý nhìn Cao Lôi Hoa khẽ cười.
      - Ừm, nhân họa đắc phúc.
      Cao Lôi Hoa gật đầu :
      - Vì sao ngươi và Nguyệt Sư vì chuyện tối nay mà khẩn trương đến như vậy?
      - À à.
      Tra Lý cười khổ:
      - Cao Lôi Hoa huynh đệ, người bị bán là tộc nhân của ta, ta có thể kích động sao!
      - Nguyệt Sư sao? Vì sao nó cũng kích động như vậy?
      Cao Lôi Hoa nhíu mày, Tra Lý kích động vì Tra Lý cũng là thú nhân. Nhưng Nguyệt Sư khác. Tuy rằng Nguyệt Sư cũng là thú nhân, nhưng dù sao nó cũng do Tĩnh Tâm nuôi lớn. thể vì hồ nữ mà kích động thành ra như vậy.
      - Cũng thể trách nó được.
      Tra Lý ngoái nhìn Nguyệt Sư trong phòng rồi khẽ :
      - Có nhớ ta từng với , Nguyệt Sư thuộc Thái Thản sư tộc - chủng tộc hùng mạnh nhất trong Thú nhân tộc ?
      - Việc này ta còn nhớ .
      Cao Lôi Hoa hỏi:
      - Việc này có quan hệ gì?
      - A, lần trước ta quên cho ngươi việc.
      Tra Lý :
      - Thái Thản sư tộc, chỉ là người thủ hộ của Thú nhân tộc mà còn là vương giả duy nhất của Thú nhân tộc! Bạch sư tộc đều là con mấy đời. Là bởi vì vương giả Thú nhân tộc cần nhiều, người là đủ rồi! Thân là vương giả kiêm người thủ hộ Thú nhân tộc, trời sinh bọn họ có sức mạnh, đồng thời sâu trong tâm linh bọn họ luôn có ý niệm thủ hộ thú tộc. Đó như là mục đích mà bọn họ được sinh ra. Chính bởi vì thế, đời đời Thái thản sư tộc mới có thể tận tâm tận lực che chở cho Thú nhân tộc.
      - Vương giả Thú nhân tộc?
      Cao Lôi Hoa nhìn Nguyệt Sư:
      - Ý của ngươi là, Nguyệt Sư của ta, về sau chính là vương giả của Thú nhân tộc?
      - Giờ khó mà được.
      Tra Lý thở dài:
      - Ta và Hoàng kim sư tộc bị phong ấn hơn ngàn năm! Thế giới bên ngoài biến đổi thành như nào cũng biết. Tin tức của Thú nhân tộc ở Quang Minh đế đô cũng rất ít. Thậm chí ta còn biết bây giờ chủng tộc nào làm vua của Thú nhân tộc.
      Tra Lý đầy bất đắc dĩ.
      - Cao Lôi Hoa huynh đệ!
      Tra Lý đột nhiên ngẩng đầu nhìn Cao Lôi Hoa:
      - Nếu có thể, tôi muốn giúp Nguyệt Sư lần nữa trở thành vua của Thú nhân tộc, có phản đối ?
      - Giúp nó trở thành vua sao?
      Cao Lôi Hoa thầm than , , thâm tâm Cao Lôi Hoa chút hứng thú với việc làm vua. Tranh đấu trong Vương quyền luôn hắc ám:
      - Vấn đề này cần hỏi ta. Hỏi Nguyệt Sư , nhưng mà nên chờ nó lớn thêm chút nữa.
      Cao Lôi Hoa thở dài:
      - Ta ép bọn làm cái gì, chủ yếu là do muốn làm cái gì thôi.
      - Tôi hiểu.
      Tra Lý gật đầu.
      - Giờ ta chuẩn bị chút ma tinh và tiền mới thu được đây.
      Cao Lôi Hoa đứng lên, vua sao? Chờ quyết định của Nguyệt Sư . Nếu nó muốn trở thành thủ hộ Thú nhân tộc, trở thành vua của Thú nhân tộc, Cao Lôi Hoa đứng sau tuyệt đối ủng hộ. Vì muốn các con của mình giẫm vào cuộc tranh đấu vương quyền đầy đen tối.
      Sau khi ăn tối, Nguyệt Sư và Tra Lý sốt ruột, lôi kéo cả nhà đến phòng đấu giá.
      Lúc này phòng đấu giá rất náo nhiệt, theo như lời bọn Nguyệt Nhị , trong hội đấu giá này rất nhiều phụ huynh dẫn theo con cái. Trong đó có ít bạn học mấy đứa Nguyệt Nhị.
      Saga cùng với Nguyệt Nhị, Nguyệt Sư đều là lần đầu tiên tới hội đấu giá này, cho nên vô cùng kích động.
      Được Tiểu Tam dẫn đường, Cao Lôi Hoa cùng người nhà từ từ đến hội đấu giá.
      - Mời mọi người xuất vé vào cửa, cảm ơn hợp tác.
      Thị nữ giữ cửa líu lo với đám người Cao Lôi Hoa.
      - Đây là vé vào cửa của phòng ghế 125.
      Tiểu Tam xuất ra vé vào.
      - Cảm ơn, mời vào. Hi vọng các vị có buổi tối vui vẻ, cũng có thể có được những gì mình thích.
      Thị nữ nhanh nhẹn .
      - Thank you.
      Tiểu Tam khẽ đáp, dẫn mọi người từ từ vào trong phòng đấu giá.
      - Tĩnh Tâm? Tĩnh Tâm, quả là nàng!
      Khi mọi người vào trong phòng đấu giá, giọng Cao Lôi Hoa rất chán ghét vang lên. Ngoái nhìn lại, quả nhiên là , thái tử Ifa.
      Thái tử Ifa bước nhanh đến, nhìn dáng vẻ của hình như là chưa biết tổ chức mà dựa vào bị Cao Lôi Hoa tiêu diệt.
      bước tới trước mặt Tĩnh Tâm liền định thò tay ra nắm lấy bàn tay của Tĩnh Tâm.
      Khi tay của Ifa sắp chạm vào tay Tĩnh Tâm Cao Lôi Hoa nắm lấy cổ tay :
      - Cút!
      Cao Lôi Hoa nhìn thái tử Ifa, lạnh lùng quát!
      - Tên tiện dân này! Ngươi có ý gì?
      Ifa phẫn nộ cắn chặt răng.
      - Ta muốn lại lần nữa, cút!
      Ánh mắt Cao Lôi Hoa thoáng sát khí! Lôi quang màu vàng tím trong đôi mắt chợt lóe lên.
      - Cao Lôi Hoa, ta cho ngươi hay! Nơi này là địa bàn của Quang Minh đế quốc!
      Ifa cố chịu đựng đau đớn từ cổ tay, ra vẻ trấn định quát lại Cao Lôi Hoa.
      Lúc này, Tĩnh Tâm tới phía sau Cao Lôi Hoa, khẽ vỗ vỗ rồi mỉm cười với , sau đó lắc lắc đầu.
      - Hừ!
      Cao Lôi Hoa buông lỏng tay Ifa ra. Rồi thò vào ngực lấy ra chiếc khăn tay, lau chùi cẩn thận bàn tay của mình. Sau đó, ném cái khăn về cái bản mặt chán ghét Ifa.
      Mặt Ifa lập tức đỏ bừng giống như ăn ớt cay, rồi từ hồng chuyển sang tái xanh.
      Hành động của Cao Lôi Hoa chính là sỉ nhục cách trắng trợn trước mặt mọi người.
      - Hừ!
      Cao Lôi Hoa hừ lạnh lùng, khinh miệt nhìn Ifa, sau đó dẫn mấy đứa bước vào trong phòng đấu giá.
      - Được, được lắm, ngươi nhớ kỹ cho ta, Cao Lôi Hoa!
      Thái tử đứng ở cửa giận run người, món nợ này nhớ kỹ, chỉ cần đám tinh của tổ chức bắt được những đứa con của Cao Lôi Hoa, nhất định khiến Cao Lôi Hoa biết cái gì là thống khổ! Thái tử bóp chặt tay, rồi cũng bước vào phòng đấu giá. Chỉ có điều nếu biết tổ chức đứng sau bị Cao Lôi Hoa tiêu diệt, biết vẻ mặt như thế nào …..

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 147: Tiền chẳng là thứ gì cả.
      Sau khi vào phòng đấu giá, Nguyệt Nhị rốt cuộc cũng kìm được mà bật cười vui vẻ, nàng ôm lấy cánh tay Cao Lôi Hoa cười :
      - Ôi ba! Vừa rồi ba trông tuyệt! Nhìn bộ dạng của tên kia buồn cười.
      Saga ở bên cạnh phối hợp :
      - Đúng rồi, đặc biệt là màn ném khăn tay lúc cuối. Con thấy sắc mặt của thái tử Ifa xanh lét ra.
      - Hắc hắc, có đôi khi mắng chửi lại thú vị bằng việc hành động có hiệu quả. Cái này được gọi là động khẩu bằng động thủ.
      Cao Lôi Hoa cười, sau đó nhàng bế lấy Rudolph nằm trong lòng Tĩnh Tâm.
      Gần đây quan hệ giữa Kim Toa Nhi với Bích Lệ Ti khá tốt, vì thế Kim Toa Nhi đều do Bích Lệ Ti bế. Còn Bảo Bảo do Vong Linh Đại trưởng lão bế. giờ Bảo Bảo cũng sắp tỉnh lại, đứa này mà tỉnh lại chỉ e cái nhà này lại thêm náo nhiệt vài phần.
      Xem ra, vài ngày tới phải bắt đầu làm xe nôi thôi. Cao Lôi Hoa khẽ thở dài tiếng, mấy ngày nay bận quá, lại có cả thời gian để làm chiếc xe nôi nữa. Đôi khi nhìn thấy Tĩnh Tâm phải hai tay hai đứa trẻ, khiến Cao Lôi Hoa cứ xót xa cõi lòng.
      - Đến rồi, chính là chỗ này, phòng ghế số 124.
      Tiểu Tam dẫn mọi người tới phòng ghế đặt sẵn.
      Phòng ghế VIP khác hẳn so với ghế ở dưới, bên trong phòng khá lộng lẫy, hơn nữa phòng này còn có cái cửa sổ lớn ở tường quay về phía phòng đấu giá, giúp khách nhân thuận tiện quan sát tình hình phòng đấu giá. Hơn nữa bên cạnh cửa sổ còn trang bị ma pháp trận khuếch đại thanh (~micro), giúp cho khách quý có thể dễ dàng truyền giá đấu. Cạnh cửa còn có chiếc bàn tròn khá đầy đủ, thậm chí còn có người phục vụ sẵn sàng đưa lên trà nước và hoa quả khi cần. Cao Lôi Hoa thầm cảm thán, chẳng qua phòng ghế này thoải mái như vậy, cái giá phải trả cũng phải là . Chỉ gian phòng này Tiểu Tam tiêu sạch ngàn kim tệ mà Cao Lôi Hoa đưa cho.
      Đến bên cửa sổ nhìn xuống, bên dưới lố nhố toàn là đầu người. Bởi vì Saga và Nguyệt Nhị chưa từng tham gia hội đấu giá nên hưng phấn phải !
      Chỉ có Nguyệt Sư vẫn căng thẳng nhìn chằm chằm xuống sàn đấu giá.
      - lo lắng cho bé hồ tộc kia sao?
      Cao Lôi Hoa tới cạnh Nguyệt Sư hỏi .
      - Dạ.
      Nguyệt Sư khẽ gật đầu:
      - Ba, con cũng biết bản thân xảy ra chuyện gì nữa. Cứ nhìn thấy thú tộc như nàng ở trong này chịu khổ, là con có cảm giác chua chát. Thậm chí con còn có ý nghĩ muốn đánh chết kẻ bắt nàng tới đây.
      Cao Lôi Hoa nhàng an ủi Nguyệt Sư, cũng kể chuyện Tra Lý với cho Nguyệt Sư hay. Bây giờ đối với Nguyệt Sư, trở thành vua của Thú nhân tộc vẫn còn quá sớm.
      - Yên tâm , tối nay chúng ta cố gắng chút, nhất định có thể đem hồ nữ từ cuộc bán đấu giá này về.
      - Dạ.
      Nguyệt Sư khẽ gật đầu.
      Thời gian chầm chậm trôi, sau khoảng tiếng. Rốt cuộc buổi bán đấu giá cũng bắt đầu.
      Trước ánh mắt mong đợi của người, người trung niên ước chừng dưới năm mươi tuổi chậm rãi lên sàn đấu giá. Sau đó kéo kéo thiết bị khuếch đại thanh lại gần hơn:
      - Khụ khụ! Kính chúc các vị tiên sinh, các quý ông quý bà, các bằng hữu đến từ khắp nơi đất nước buổi tối an lành! Hoan nghênh các vị tới hội đấu giá Thần Ký tối nay. Tôi là chủ trì cuộc đấu giá Lâm Cát, bây giờ tôi tuyên bố, hội bán đấu giá buổi tối chính thức bắt đầu!
      Đều đợi chờ hồi lâu nên mọi người đều vỗ tay hoan nghênh kịch liệt với lời phát biểu của Lâm Cát.
      - Đầu tiên, vật đấu giá thứ nhất là trang bị thủy hệ ma pháp “Thủy liệu pháp nhẫn”! Cái “Thủy liệu pháp nhẫn” này có khắc ba ma pháp. Đó là thủy hệ biến dị hệ băng đôi, thủy hiệu trị liệu hệ trì dũ thuật, cùng với thủy hệ phòng ngự hệ băng thuẫn. Tuy rằng chỉ đều là ma pháp trung cấp, nhưng bởi vì nó tập trung công kích, phòng ngự cùng với trị liệu làm thể, tin rằng đối với chiến sĩ có tác dụng rất tốt, chỉ cần đưa vào trong nhẫn gian này chút ma lực hoặc đấu khí là có thể kích hoạt ba ma pháp có trong nó. Được rồi, bây giờ bắt đầu đấu giá, giá khởi điểm là 100 kim tệ, mỗi lần tăng giá được thấp hơn 10 kim tệ!
      Người chủ trì đấu giá chỉ vào chiếc nhẫn gian cực lực giới thiệu.
      - 150 kim tệ!
      - 200 kim tệ!
      - 400 kim tệ!
      Các thứ đấu giá trong hội đấu giá Thần Ký quả nhiên đều rất thực dụng. Như cái nhẫn gian này là đạo cụ ma pháp tuyệt vời dành học sinh. Cho nên trong lúc phút chốc người tranh đoạt cũng ít. Cuối dùng dưới tích cực ‘bơm’ của lão chủ trì đấu giá, chiếc nhẫn gian được phụ huynh học sinh mua với giá năm trăm kim tệ.
      Cứ từng vật phẩm đấu giá trôi qua, tâm tình của Nguyệt Sư cũng càng lúc càng khẩn trương hơn! Bởi vì vừa rồi thanh kiếm ma pháp cao cấp ngờ được bán với giá năm vạn kim tệ, mà cả gia đình Cao Lôi Hoa chỉ mang theo có hơn mười vạn kim tệ mà thôi.
      Sau khi viên ma hạch thằn lằn lửa bậc sáu được bán. Hội bán đấu giá rốt cục cũng đưa thiếu nữ hồ tộc kia lên sàn.
      - Thưa các quý ông quý bà. Vật phẩm bán đấu giá tiếp theo rất đặc biệt.
      Lão chủ trì đấu giá chỉ vào hồ nữ :
      - Đây là thiếu nữ hồ tộc thuộc Thú nhân tộc. Mọi người đều biết, thiếu nữ hồ tộc là những nữ tử xinh đẹp nhất trong Thú nhân tộc, nhất là các xử nữ hồ tộc còn có tác dụng tiêu trừ hết thảy tình trạng có hại! Rất may mắn, thiếu nữ hồ tộc này của chúng tôi là xử nữ hàng giá . Bây giờ, giá khởi điểm là năm ngàn kim tệ, mỗi lần lên giá được ít hơn ngàn!
      Chủ trì đấu giá vào trong ma pháp khuếch đại thanh.
      Xôn xao! Dưới phòng đấu giá tức sinh ra hỗn loạn, thiếu nữ hồ tộc lớn lên chỉ xinh đẹp động lòng người, cái trọng yếu chính là theo truyền thuyết những xử nữ như nàng còn có thể tiêu trừ tất cả bệnh tật! Mà ở đế quốc thú nhân, hồ nữ được bảo vệ nghiêm ngặt. Cho nên thiếu nữ hồ tộc dễ dàng nhìn thấy ở thế giới của nhân loại.
      - Tin rằng tất cả mọi người đều biết tác dụng của nàng, nên giá khởi điểm: năm nghìn kim tệ. Mỗi lần tăng giá được thấp hơn ngàn kim tệ!
      Lão chủ trì đấu giá vừa đập cây búa xuống, ở phía dưới liền nhao nhao báo giá.
      - Tám ngàn kim tệ!
      - Chín ngàn kim tệ!
      - vạn trăm ngàn!
      - vạn bốn trăm ngàn!
      - Hai vạn kim tệ!
      thương nhân mập mạp hét to, giơ cao bảng số của mình lên. Tỏ vẻ nhất định phải chiến thắng.
      - Ba.
      Nguyệt Sư khẩn trương nhìn Cao Lôi Hoa.
      Cao Lôi Hoa gật gật đầu, chưa từng tham gia loại hình đấu giá này, nhưng với kinh nghiệm sống ở địa cầu cũng từng nghe qua ít kỹ xảo bán đấu giá.
      Bây giờ đến lúc, Cao Lôi Hoa nhủ thầm trong lòng. Sau đó giơ bảng số của mình rồi vào thiết bị khuếch đại thanh:
      - Mười vạn kim tệ.
      Im phăng phắc! Trong nháy mắt mọi người đều im lặng, tất cả ánh mắt đều đổ dồn tới chỗ của Cao Lôi Hoa. Mười vạn kim tệ, nhảy trực tiếp từ hai vạn kim tệ lên thành mười vạn kim tệ. Lập tức, mọi người ở đây đều ngừng ra giá. Ngay cả lão chủ trì đấu giá cũng sững sờ.
      - Này! Lão kia còn ngây ngốc cái gì nữa!
      Cao Lôi Hoa tức giận quát lão chủ trì đấu giá, cái tên chết tiệt này, cố tình lâu la nhỡ có người trả giá cao hơn Cao Lôi Hoa càng khó xử lý. Dù sao người Cao Lôi Hoa tổng cộng cũng chỉ có mười lăm vạn ba nghìn kim tệ mà thôi.
      Bị Cao Lôi Hoa quát như vậy. Tên chủ trì đấu giá lập tức phản ứng.
      - Mười vạn kim tệ lần !
      Tên chủ trì đấu giá đập mạnh cây búa xuống.
      - Mười vạn kim tệ lần hai!
      - Mười vạn kim tệ lần ba!
      Tên chủ trì đấu giá kích động muốn hạ cái búa trong tay xuông.
      - Mười vạn ngàn kim tệ!
      Ngay khi cây búa sắp hạ xuống, cách phòng ghế của Cao Lôi Hoa xa vang lên giọng .
      Cao Lôi Hoa tức đến nỗi nghiến răng ken két, giờ thực muốn tát chết cái lão chủ trì đấu giá này! Nếu vừa rồi ngẩn ngơ, mình sớm đấu giá được hồ nữ này! Cái loại tố chất rác rưởi như này hiểu vì sao lại lên làm chủ trì hội đấu giá cơ chứ?
      - Ba, đó là thái tử Ifa.
      Nguyệt Nhị thân là tinh linh, thị lực của nàng hơn người thường vài lần. Nàng dễ dàng nhìn thấy thân phận của người tranh với Cao Lôi Hoa.
      - Mười lăm vạn kim tệ.
      Sau khi Cao Lôi Hoa nghe Nguyệt Nhị , khẽ nhíu mày rồi lại nâng giá lên mười năm vạn. Đây cũng là cực hạn của Cao Lôi Hoa! Cao Lôi Hoa thể can thiệp vào quá trình đấu giá, cho nên cũng chỉ có thể xuất ra kỳ chiêu!
      - Muời lăm vạn ngàn kim tệ.
      Thái tử Ifa miễn cưỡng lên tiếng, ràng là cố tình gây khó dễ!
      - Ba, bây giờ chúng ta phải làm sao?
      Nguyệt Sư nông nóng, tiền mang theo đủ, mà thái tử Ifa này chắc chắn dễ dàng buông tha cho bọn họ.
      - Gấp cái gì!
      Cao Lôi Hoa quát lên:
      - Sợ cái gì, mẹ nó, cho dù là thiếu nữ hồ tộc này bị mua được, cùng lắm lão tử dẫn các ngươi cướp lại!
      Tâm tình vô cùng khó chịu nên Cao Lôi Hoa chuyện khá thô tục:
      - Với lại. Chúng ta còn chưa xuất hết tiền vốn.
      Cao Lôi Hoa lấy ra túi ma tinh từ trong nhẫn gian, sau đó vào ma pháp khuếch đại thanh:
      - Chờ chút, ta cần người của phòng đấu giá giám định giá trị cụ thể của chỗ ma tinh này.
      - Ha ha, Cao Lôi Hoa huynh đệ. Nếu có tiền, cũng cần phải bán ma tinh làm gì. Có cần ta trợ giúp ngươi ngàn kim tệ ?
      Tiếng cười của thái tử Ifa truyền ra làm cho mọi người mắc ói.
      - Hừ!
      Cao Lôi Hoa hừ lạnh lùng tiếng lập tức áp chế được tiếng cười của thái tử Ifa. Đồng thời luồng uy thế hướng về phòng ghế của thái tử Ifa. Thái tử Ifa ngồi ghế đột nhiên run rẩy toàn thân, tiếng cười đột ngột tắc nghẹn. Trong phút chốc vừa rồi, thái tử Ifa ngờ lại có cảm giác mình sắp chết! Quần áo của ướt đẫm mồ hôi…
      bục, sau khi nghe được Cao Lôi Hoa . Lão chủ trì cuộc đấu giá gật gật đầu :
      - Đây là chuyện hợp pháp nằm trong quy định của phòng đấu giá. Ở phòng đấu giá chúng tôi, ma tinh có thể sử dụng để thay thế cho kim tệ. Vậy chúng tôi giám định giá trị của ma tinh giúp cho vị tiên sinh này.
      Hiệu suất của phòng đấu giá tồi, chỉ trong chốc lát gã chuyên giám định tới phòng của Cao Lôi Hoa.
      - Xin hỏi có phải các vị muốn giám định ma tinh ? Ma tinh cần giám định ở đâu?
      Chuyên viên giám định lễ phép hỏi.
      - Ở đây.
      Cao Lôi Hoa đổ từ trong gian giới chỉ ra đống ma tinh mà cho là phế phẩm, sở dĩ là phế phẩm, là bởi vì mấy thứ này Slime hoàng kim đều thèm liếc mắt cái. Cho nên bị Cao Lôi Hoa xếp vào loại ma tinh bỏ .
      Nhưng khi chuyên viên giám định của phòng đấu giá nhìn thấy lập tức há hốc mồm! Đây đều là ma tinh trung & cao giai! A! Quang Minh thần cao. hiểu mình nhìn thấy cái gì, trước mặt đống ma tinh ước chừng lên tới vài trăm khối!
      - Ngươi tới giám định xem, chỗ này có thể tính thành bao nhiêu tiền !
      Cao Lôi Hoa ngồi vắt chân ghế nhâm nhi chén trà. Tuy rằng là coi đồ bỏ , nhưng đối với giá trị của ma tinh Cao Lôi Hoa cũng biết ít nhiều.
      Chuyên viên giám định lại gần đống ma tinh trước mặt, xòe bàn tay phải ra, niệm ra chú văn. Tiếp theo từ người bắn ra luồng ánh sáng mầu lam nhạt, chiếu vào trong đống ma tinh này.
      Mấy phút sau, chuyên viên giám định ngẩng đầu lên :
      - Vị công tử này, ngài có 365 khối ma tinh, trong đó có 60 khối trung giai, 305 khối cao giai, tổng cộng ước chừng là 60 vạn kim tệ.
      Vậy được rồi, ta bán toàn bộ được chứ.
      Cao Lôi Hoa gật gật đầu.
      - Hoàn toàn có thể.
      Chuyên viên giám định hưng phấn gật đầu, thu đống ma tinh mặt đất vào trong nhẫn gian của mình, sau đó đưa cho Cao Lôi Hoa túi ma tinh chứa sáu mươi vạn kim tệ.
      - Tốt lắm, bây giờ tiếp tục bán đấu giá.
      Tay phải Cao Lôi Hoa tiếp lấy túi ma tinh:
      - Lần này ta ra giá bảy mươi vạn kim tệ!
      Cao Lôi Hoa lạnh lụng vào trong ma pháp khuếch . Cao Lôi Hoa vừa xong, chỉ có đám người trong phòng đấu giá bên dưới, ngay cả người nhà của Cao Lôi Hoa cũng sửng sốt!
      Cao Lôi Hoa cười ha hả, tiền tính làm cái gì? Tiền là chẳng là thứ gì cả, có thể kiếm lại được! Bảy mươi vạn, tới mau, cũng mau!
      Thái tử Ifa ở bên kia cũng tiếp tục phát ra tiếng gì. Bảy mươi vạn, cho dù là thái tử của Quang Minh đế quốc cũng thể lập tức xuất ra nhiều tiền như vậy!
      Cao Lôi Hoa mỉa mai với thái tử Ifa:
      - Làm sao vậy, thái tử Ifa, lần này gọi ra giá nữa sao? Hay là ngươi thiếu tiền, có cần ta trợ giúp ngươi vài ngàn kim tệ ?
      Ở trong phòng, thái tử Ifa bóp chặt tay vịn ghế. Sau đó ngoắc tay với thị vệ bên cạnh vài câu. Tên thị vệ khẽ gật đầu rồi bước ra khỏi phòng.
      - Cao Lôi Hoa, chúng ta cứ chờ xem!
      Thái tử Ifa ngạo mạn :
      - Nơi này là đế đô, lẽ lại có thứ ta chiếm được!
      Đôi mắt thái tử Ifa như tóe lửa nhìn hồ nữ sàn đấu giá, cũng nghĩ tới Cao Lôi Hoa lại dùng bảy mươi vạn kim tệ để mua hồ nữ này……..

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :