CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA) - Truyền Thuyết Thánh Kỵ Sĩ (514c)

Thảo luận trong 'Sắc Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 10: Mỹ nữ cứu hùng


      Cao Lôi Hoa sảng khoái ngủ, bỗng nhiên nghe thấy tiểu tử kia kêu dồn dập.


      “Hả?” Cao Lôi Hoa he hé mắt nhìn về phía tiểu tử kia:


      - Nhóc con làm sao vậy?


      “Sli~m~e~~” Tiểu tử kia dùng cơ thể bé của mình đẩy đẩy Cao Lôi Hoa.


      - Làm sao vậy?


      Cao Lôi Hoa vỗ vỗ cái đầu vẫn còn hơi choáng hỏi.


      “Slime~” Tiểu tử kia dùng cánh tay bé chỉ chỉ về phía trước.


      Cao Lôi Hoa trợn tròn mắt nhìn phía trước. Ack! Cao Lôi Hoa sững sờ, cả người giống như bị sét đánh!


      Theo hướng chỉ của tiểu tử chính là con sói cực lớn! Con sói này to như con trâu, hơn nữa lại có đôi cánh to!


      “Sói bay?” trong đầu Cao Lôi Hoa ra hai chữ.


      Con ma thú trước mắt cũng là loại ma thú khá nổi danh, tên nó là Phong Lang!


      Phong Lang, là phong hệ ma lang. Ma thú trung giai bậc thấp! Tuy rằng giai cấp cao nhưng nó cũng là loại có tiếng tăm trong ma thú. Bởi vì tốc độ phi hành của nó có thể so với cự long, là trong những ma thú bay nhanh nhất nay. Đồng thời cũng là trong tọa kỵ (thú cưỡi) lý tưởng của con người.


      - Sặc, vừa mới đánh con chó, lại tới con sói!


      Cao Lôi Hoa nắm thanh trường đao xương sườn định bò dậy, nhưng vừa đứng lên lại ngồi bệt xuống đất.


      bị cảm, tình trạng giờ còn kém hơn so với lúc ứng phó với chó ba đầu, lần này ngay cả đứng lên cũng nổi!


      - Đáng chết ! Sao lại như thế này!


      Cao Lôi Hoa hung hăng chửi tiếng, ông trời đùa sao! Tự nhiên liên tiếp mang phiền toái tới cho , mà tình trạng thân thể lại càng ngày càng kém!


      “Ngao~~” Phong Lang rống lớn tiếng, tao nhã bước về phía Cao Lôi Hoa. Nó chẳng qua nhằm vào con tam đầu khuyển nằm chết phía sau Cao Lôi Hoa! Thân thể của siêu giai ma thú chính là thuốc bổ đối với ma thú khác. Tuy từ lỗ đầu của con tam đầu khuyển có thể thấy rằng còn ma tinh, nhưng cho dù là có ma tinh thân thể của tam đầu khuyển cũng thuốc bổ hiếm có. Hơn nữa sinh vật bên cạnh tam đầu khuyển cũng được tính là thức ăn ngon.


      Hai mắt tiểu tử kia nhìn chằm chằm vào Phong Lang, chẳng qua tình trạng tiểu tử kia bây giờ cũng tốt hơn Cao Lôi Hoa là mấy. Cho nên chỉ có thể dùng ánh mắt nhìn chòng chọc Phong Lang.


      Phong Lang gặp ánh mắt của tiểu tử kia lập tức có cảm giác rợn “lông” gáy! Đặc biệt người tiểu tử kia lờ mờ phát ra khí tức của thượng vị ma thú khiến Phong Lang có chút sợ hãi!


      “Gàooo~~” Phong Lang do sợ mà giận gầm lớn tiếng, há rộng miệng, cỗ hào quang màu xanh ngưng tụ trong miệng Phong Lang!


      Cao Lôi Hoa vừa thấy động tác này của Phong Lang lập tức liền nghĩ tới bộ dáng cái đầu màu xanh bên trái của con tam đầu khuyển khi phát ra phong nhận (đao gió).


      hổ cùng là loài chó! Ngay cả chiêu số cũng đều giống nhau! ràng Phong Lang bây giờ muốn bắn ra phong nhận.


      Quả nhiên, như Cao Lôi Hoa sở liệu, mắt thường có thể nhìn thấy quả cầu gió được bắn ra từ trong miệng Phong Lang, hình thành đạo phong nhận chém về phía Cao Lôi Hoa cùng tiểu tử kia.


      Trong mắt tiểu gia hỏa cùng Cao Lôi Hoa đều lộ ra ánh mắt tuyệt vọng, Cao Lôi Hoa còn chút khí lực, mà tiểu tử kia vừa trải qua nghi thức “tiến hóa” cũng suy yếu vô lực


      “Lần này chỉ sợ có ai đến cứu ta rồi.” Cao Lôi Hoa nghĩ thầm, trơ mắt nhìn phong nhận càng lúc càng chém gần về phía hắ …


      Lúc này Cao Lôi Hoa lại lần nữa cảm thấy tử vong như cận kề với mình. Gần tới mức như với tay là có thể chạm vào.


      Nhưng mà đúng lúc này.


      Đinh ~ tiếng, trước đạo phong nhận đột nhiên xuất thân ảnh! Trường kiếm trong tay thân ảnh dễ dàng chặn đứng và đánh tan đạo phong nhận chém về hướng tiểu Lôi (tiểu tử + Lôi hoa)!


      “A.” Thấy có viện binh, Cao Lôi Hoa nhàng cười, thả lỏng cơ thể, rốt cuộc suy yếu chịu nổi, ngồi bịch xuống đất.


      Cảm cúm làm hán tử tráng kiện như vậy cũng suy yếu đến nhường này!


      “Slime~ slime~” Tiểu tử kia khần trương tới bên người Cao Lôi Hoa, dùng đầu lưỡi liếm mặt .


      Thân ảnh cứu Cao Lôi Hoa nhàng nhíu mày, sau đó nhanh chóng xuất kiếm, đạo hào quang kim sắc từ thân kiếm của nàng chém ra.


      Phong Lang trước mặt thân ảnh cũng kịp phản kháng, dễ dàng bị đạo kim sắc kiếm khí chém thành hai đoạn!


      Phong Lang chẳng qua là ma thú trung giai cấp thấp, tương đương với thực lực nhân loại bậc ba. Mà kim sắc kiếm khí của nhân ảnh trước mặt chứng tỏ thực lực của nàng - cường giả bậc sáu - đại kiếm sư! Thực lực chênh lệch quá lớn, Phong Lang căn bản là vô lực phản kháng.


      Thân ảnh đút kiếm vào bao, sau đó xoay mặt về hướng Cao Lôi Hoa.


      Dưới ánh mặt trời, hình dáng của nàng ra trước mắt Cao Lôi Hoa!


      Tóc dài màu lam, cùng với đôi mắt màu ngọc bích khắc sâu vào lòng Cao Lôi Hoa.


      Sau khi vừa thấy nàng, Cao Lôi Hoa lại xác định được bản thân ở thế giới của mình nữa. Bởi vì trong thế giới của mình làm gì có người tóc màu lam.


      xinh đẹp của nàng làm Cao Lôi Hoa kìm được run lên, nhưng mà lập tức từ trong kinh ngạc thanh tỉnh trở lại.


      thể phủ nhận là nàng thực hấp dẫn Cao Lôi Hoa. Nàng rất đẹp, có thể là người xinh đẹp nhất mà Cao Lôi Hoa từng thấy.


      Nhưng đây cũng phải là nguyên nhân chủ yếu hấp dẫn Cao Lôi Hoa.


      Chủ yếu là khí chất của nàng, khí chất lạnh lùng giống hệt Vũ Hinh. Hơn nữa nàng dường như so với Vũ Hinh còn lạnh lùng hơn vài phần.


      Chính khí chất này, làm Cao Lôi Hoa rất thích. Có lẽ, Cao Lôi Hoa đúng là có xu hướng biến thái, nếu tại sao lại thích loại nữ nhân làm người ta phát run chứ?


      Mỹ nữ kiếm sĩ nhìn về phía Cao Lôi Hoa, lập tức nàng liền thấy được cái xác ton lớn của tử vong tam đầu khuyển phía sau Cao Lôi Hoa. Trong con mắt màu ngọc bích của nàng lộ ra tia kinh ngạc.


      Cao Lôi Hoa biết có nghĩa là mỹ nữ trước mắt cũng biết xem hàng nha!


      Nàng liếc mắt cái liền có thể nhìn ra cái xác này đúng là của siêu giai ma thú tử vong tam đầu khuyển tiếng tăm lừng lẫy! Sánh ngang với nhân loại thánh cấp. Hơn nữa, cho dù là cường giả thánh cấp cũng dám mình đấu với ma thú cường đại này! Nếu ít hơn ba cường giả thánh cấp thể chiến đấu với tử vong tam đầu khuyển!


      Nhưng xác tử vong tam đầu khuyển ràng nằm ở đây, xem ra chết chưa được bao lâu. như vậy, chẳng lẽ nam nhân trước mắt này giết chết tử vong tam đầu khuyển?


      Mỹ nữ kiếm sĩ khỏi nhìn Cao Lôi Hoa vài lần.


      Cao Lôi Hoa ngượng ngùng khép chân lại, phải biết rằng tại cả người dưới chỉ có mảnh vải rách nơi đũng quần thôi, mà mỹ nữ trước mắt lại nhìn nhìn như vậy, cho dù da mặt dày đến đâu cũng khỏi đỏ lên.


      Mỹ nữ kiếm sĩ nhìn , sau đó chỉ chỉ xác tử vong tam đầu khuyển phía sau Cao Lôi Hoa.


      - Sao? Có ý tứ gì?


      Cao Lôi Hoa nghi hoặc hỏi.


      Mỹ nữ kiếm sĩ nhàng lắc đầu, cũng lời nào.


      Thấy nàng gì, Cao Lôi Hoa có chút khẩn trương.


      - Nàng có hiểu lời ta ?


      Cao Lôi Hoa khẩn trương hỏi, bây giờ rất muốn biết bản thân tới thế giới khác biết có bất đồng ngôn ngữ hay .


      Mỹ nữ kiếm sĩ gật gật đầu, ý bảo bản thân có thể hiểu Cao Lôi Hoa .


      - Vậy vừa rồi nàng muốn hỏi con chó to này là ta giết có phải ?


      Cao Lôi Hoa thử bắt chuyện với mỹ nữ.


      Mỹ nữ kiếm sĩ nhàng gật gật đầu, mỉm cười với Cao Lôi Hoa…
      linhdiep17 thích bài này.

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 11: Nghi là tình địch


      - Ừm, con chó này chính là do ta giết.


      Cao Lôi Hoa cười khẽ xác nhận, sau đó khi chuẩn bị đứng lên đột nhiên cơn choáng váng ập đến.


      Cao Lôi Hoa lại yếu ớt ngồi bệt xuống đất. Cao Lôi Hoa cười cười xin lỗi mỹ nữ kiếm sĩ, xem ra lần cảm cúm này rồi.


      Mỹ nữ kiếm sĩ nghi hoặc nhìn bộ dáng hư nhược của Cao Lôi Hoa.


      Sau đó nàng đột nhiên lắc mình tới trước mặt Cao Lôi Hoa.


      “Gì vậy?” Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn mỹ nữ.


      Bàn tay thon dài mềm mại của mỹ nữ kiếm sĩ nhàng hướng về phía trán Cao Lôi Hoa.


      Trong mắt Cao Lôi Hoa chợt lóe tinh quang song lập tức bình thường lại. Để bàn tay mềm của kiếm sĩ mỹ nữ áp lên trán .


      Ánh mắt của mỹ nữ kiếm sĩ lộ ra vẻ tán thưởng, saukhi sờ xong kinh ngạc nhìn chăm chú.


      - A, ta bị cảm.


      Cao Lôi Hoa cười , vị mỹ nữ kiếm sĩ trước mặt này hình như thích chuyện, đến lâu như vậy mà nàng chưa thốt ra tiếng.


      Mỹ nữ kiếm sĩ nhàng gật đầu, ý bảo nàng hiểu được. Sau đó bàn tay mềm của nàng lại đặt lên trán Cao Lôi Hoa. Tiếp theo nàng mở miệng như đọc cái gì, nhưng kỳ quái là phát ra chút thanh! Đúng là bộ dáng mặc niệm.


      Trong ánh mắt kinh ngạc của Cao Lôi Hoa, từ bàn tay của mỹ nữ kiếm sĩ phát ra cỗ hào quang êm dịu! Cỗ hào quang này từ trán tiến nhập vào cơ thể của Cao Lôi Hoa, ngay lập tức cảm thấy ấm áp lan tỏa toàn thân! Ngay sau đó liền cảm thấy thân thể cảm cúm của mình khá hơn! Đây là loại cảm giác rất kỳ quái, trong nháy mắt cơn đau đầu do sốt thoáng cái đỡ hơn hẳn.


      - Trời, đây là kỹ năng gì vậy? Ma pháp?


      Cao Lôi Hoa có chút kinh ngạc, nghĩ tới chính là ma pháp. Nếu bản thân học được chiêu ma pháp trị liệu này, hắc hắc! phải vô đối sao.


      Cao Lôi Hoa thử lắc đầu, phát cảm cúm khỏi rồi.


      - Cám ơn!


      Cao Lôi Hoa chân thành cảm tạ mỹ nữ kiếm sĩ.


      Mỹ nữ kiếm sĩ nhàng cười, cũng gì thêm.


      Cao Lôi Hoa lại bị nàng hấp dẫn lần nữa. Quả tính cách của nàng cùng Vũ Hinh rất giống nhau! Hai người khi làm việc gì cũng bao giờ giải thích với người khác, chỉ dùng hành động chứng tỏ chuyện các nàng muốn làm.


      Giống như vừa rồi, mỹ nữ kiếm sĩ đột ngột tới trước mặt Cao Lôi Hoa, giơ tay sờ trán . Nếu phải Cao Lôi Hoa cảm thấy nàng có sát khí, e là sớm cho rằng nàng muốn gây bất lợi cho bản thân mình rồi.


      - Cám ơn giúp đỡ ta, ta mời ăn cơm


      Cao Lôi Hoa sảng khoái .


      Mỹ nữ kiếm sĩ nghi hoặc nhìn Cao Lôi Hoa, sau đó gật nhè .


      Cao Lôi Hoa cười cười, chuẩn bị đứng lên, đột nhiên nghĩ tới kiện, lại xấu hổ ngồi xuống. Bởi vì nghĩ đến việc, tiểu JJ phía dưới mặc dù có tấm vải che, nhưng tiểu PP phía sau có gì che chắn. Ngày hôm qua có thân mìnhthì cũng cần để ý, nhưng giờ lại có vị mỹ nữ trước mắt đây!


      Đôi mắt đẹp của kiếm sĩ mỹ nữ chợt lóe lên, sau đó nhíu nhíu miệng, mở bao quấn phía sau lấy cái áo choàng ném cho Cao Lôi Hoa.


      - Ách, cám ơn!


      Cao Lôi Hoa cười nhận lấy cái áo choàng này, lúc này càng ngày càng thấy mỹ nữ trước mắt rất giống Vũ Hinh! Hai người đều “thấu hiểu lòng người” như thế. Chỉ cần động tác của bản thân, đối phương liền có thể hiểu ngay muốn cái gì.


      Sau khi tiếp nhận cái áo choàng màu xanh lam, mùi hương thoang thoảng tỏa ra. Cao Lôi Hoa liền đem nó quấn quanh bụng, nhưng ra vẫn tránh khỏi cảnh xuân tiết lộ ra ngoài.


      Xác định bản thân bị tiết lộ xuân quang, Cao Lôi Hoa liền đứng lên. Sau đó quay đầu nhìn đống lửa đốt hôm qua, cũng may bên đống lửa vẫn cháy, tiết kiệm cho Cao Lôi Hoa ít khí lực.


      - Ta chuẩn bị đồ ăn chút, có thể chờ lát ?


      Cao Lôi Hoa xoay người hỏi.


      Mỹ nữ kiếm sĩ yên lặng gật đầu.


      Bưng theo vỏ dừa đựng đầy trứng chim Cao Lôi Hoa vui vẻ trở về, sau đó chọn vài quả ném vào đống lửa. Sau khi sắp xếp, chuẩn bị xong xuôi, Cao Lôi Hoa đem tiểu gia hỏa trong ngực thả sang bên.


      Vỗ vỗ đầu tiểu tử kia, Cao Lôi Hoa đứng lên bắt đầu hoạt động chân tay. Hào quang của mỹ nữ kiếm sĩ đích xác thần kỳ, chỉ trị cảm cúm cho Cao Lôi Hoa mà còn làm thể lực Cao Lôi Hoa khôi phục ít. Chỉ tiếc là tinh thần lực của vẫn chưa khôi phục, dị năng chắc vẫn phải tháng sau mới sử dụng được.


      Cảm thấy các kỹ năng của cơ thể gần đạt tiêu chuẩn, Cao Lôi Hoa liền chui vào rừng rậm.


      quen việc dễ làm, theo đường ngày hôm qua chạy vòng, hái ít trái cây cùng ít nấm. Cái này đều do hôm qua khi nhặt trứng chim nhìn thấy.


      Có ít trái cây cùng nấm làm gia vị cho mùi vị thịt cũng tệ.


      Mang theo trái cây và nấm trở về, Cao Lôi Hoa lại bắt đầu bận rộn.


      Trước ánh mắt kinh ngạc của mỹ nữ kiếm sĩ, Cao Lôi Hoa dùng con dao găm – thứ duy nhất mang từ thế giới mình – rạch da đùi của tử vong tam đầu khuyển.


      Mỹ nữ kiếm sĩ có phần kinh ngạc! Nàng hiểu da tử vong tam đầu khuyển thua gì long lân, thế mà chỉ trong chớp mắt bị tiểu đao trong tay thoải mái rạch ra.


      Chỉ là Cao Lôi Hoa biết điều này, sau khi rạch đùi tử vong tam đầu khuyển, chọn chỗ chắc nịch nhất đùi xẻo miếng lớn! Sau đó mang theo khối thịt chạy ra bờ biển.


      Tuy tay nghề Cao Lôi Hoa khá tốt, nhưng dù sao trong tay có gia vị. Cho nên cũng chỉ đành chấp nhận dùng được cái gì đều đem ra sử dụng! Sau khi rửa miếng thịt qua nước biển, Cao Lôi Hoa đem thịt cắt thành khối vuông vắn, lại khía khối thịt khe hẹp, cuối cùng nhét trái cây và nấm vào bên trong.


      Mỹ nữ kiếm sĩ cùng tiểu tử kia cũng biết Cao Lôi Hoa làm những gì, đành đứng nhìn Cao Lôi Hoa bận bận rộn rộn.


      Cuối cùng, Cao Lôi Hoa chạy về, dùng nhánh cây xuyên qua khối thịt.


      Trở lại bên đống lửa lấy ra mấy quả trứng chim, sau khi xử lý trứng chim lại đem nhét vào trong thịt nướng.


      Dù sao trong tay cũng có cái gì thích hợp để dùng, cái gì có thể sử dụng Cao Lôi Hoa đều mang ra dùng.


      Cuối cùng, Cao Lôi Hoa đem khối thịt đặt lửa chậm rãi nướng, vừa nướng vừa tưới nước dừa, tránh cho thịt nướng bị cháy thành than.


      Mỹ nữ kiếm sĩ và tiểu tử kia nhàm chán nhìn Cao Lôi Hoa bận lên bận xuống, nhưng cũng giúp được cái gì. Bởi vì căn bản biết muốn làm cái gì.


      Thấy Cao Lôi Hoa vội vã hồi lâu, mỹ nữ kiếm sĩ cùng tiểu tử kia đều có chút buồn ngủ.


      Cũng biết trải qua bao lâu, từng đợt mùi thơm đặc biệt bay vào mũi nó và mũi nàng.


      Mỹ nữ kiếm sĩ mở mắt nhìn Cao Lôi Hoa đắc ý cầm rất nhiều xiên thịt nướng cùng mấy quả dừa về phía nàng.


      - Đến đây, nếm thử ! Hương vị cũng tồi đâu.


      Cao Lôi Hoa trút thịt nướng trong tay vào vỏ dừa.


      Mỹ nữ kiếm sĩ nhìn chuỗi thịt xiên này, rất khó tưởng tượng được cái này tỏa ra mùi thơm như vậy nhưng nhìn qua lại đẹp mắt chút nào.


      Nhưng bàn tay mềm mại của mỹ nữ kiếm sĩ vẫn cầm chuỗi, sau đó học theo bộ dáng của Cao Lôi Hoa nhàng cắn miếng.


      Ngay lập tức nàng lộ ra vẻ tươi cười mỹ lệ. Tuy gì, nhưng dáng vẻ tươi cười xinh đẹp chứng tỏ tán thưởng tay nghề của Cao Lôi Hoa!


      Cao Lôi Hoa cũng cười vui vẻ, sau đó cầm lấy xiên nhàng thổi thổi, lại đưa cho tiểu gia hỏa giương đôi mắt trông mong kia.


      Tiểu tử kia vui vẻ nhận lấy xiên thịt, há cái miệng cắn.


      “A.” Cao Lôi Hoa lộ ra nụ cười hiền hòa, tình cảnh này làm khỏi nhớ tới khi nướng thịt cho mẹ con Vũ Hinh, cũng giống như lúc này. Vũ Hinh ngồi kia lẳng lặng ăn, tiểu Lôi luôn giống như vừa rồi, sau khi cầm xiên thịt thổi thổi cho đỡ nóng rồi mới đưa cho tiểu Lỵ Nhi.


      Bất giác trong lòng Cao Lôi Hoa có cảm giác ấm áp.


      - Tĩnh Tâm ~ Tĩnh Tâm ~~ hóa ra muội ở chỗ này à!Làm ta tìm mệt quá!


      Lúc này, giọng rất nam nhân từ bãi biển truyền đến.


      Mỹ nữ kiếm sĩ nghe được thanh này liềm nhíu nhíu mày chán ghét.


      Đôi mày chau lại của nàng làm Cao Lôi Hoa để ý, quay đầu về hướng thanh phát ra.


      Từ hướng thanh nhìn lại, ở chỗ đó, gã nam tử tóc vàng lên bờ, Cao Lôi Hoa nhìn thấy thuyền, chẳng lẽ bơi tới? Cao Lôi Hoa nghĩ thầm.


      Chẳng qua vừa thấy nam nhân này có thuyền, Cao Lôi Hoa mới sực nhớ thời điểm mỹ nữ kiếm sĩ đến cũng thấy con thuyền nào.


      Mặc dù có nghi hoặc, nhưng Cao Lôi Hoa cũng định hỏi, bởi vì nếu đối phương muốn cho , cũng muốn hỏi. Trước kia cùng Vũ Hinh cũng như thế này, Vũ Hinh , cũng hỏi.


      Thấy gã tóc vàng bảnh bao hướng tới chỗ mình, Cao Lôi Hoa nhíu mày, tay phải của muốn cầm lấy hai thanh trường đao xương sườn bên cạnh, bởi vì giác quan thứ sáu của đàn ông cho , nam nhân trước mắt phải là thứ tốt, là tình địch của
      linhdiep17 thích bài này.

    3. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 12: đảo có hang rồng


      Gã tóc vàng bảnh bao sau khi chạy đến nơi, rất tự nhiên ngồi xuống mặt đất, sau đó mười phần tự nhiên lấy xiên thịt trong vỏ dừa hung hăng ngoạm miếng. Sau khi làm xong loạt hành động này, mới chịu quay về phía Cao Lôi Hoa hỏi:


      - Haaà, vị tiên sinh này, ngươi tên là gì vậy?


      - Cao Lôi Hoa, còn ngươi?


      Cao Lôi Hoa thuận miệng đáp, lúc này toàn thân khẩn trương, tùy thời chuẩn bị ra oai phủ đầu “tình địch” này.


      - Ha ha, ta tên là Nguyệt Hoa Thiên.


      Gã tóc vàng bảnh bao bắt đầu giới thiệu:


      - Lôi Hoa, tại sao ngươi ở chỗ này? Nơi đây là hoang đảo mà.


      - Ừ, sau khi gặp nạn ta dạt đến đây.


      Cao Lôi Hoa nhíu mày lên tiếng.


      - À, ra là thế.


      Nguyệt Hoa Thiên cười cười, sau đó quay mặt về hướng Tĩnh Tâm.


      - Này~~ Tĩnh Tâm à, tại sao muội luôn có bộ dáng như vậy. Nhìn thấy ta đến liền làm mặt lạnh, nhiều lần như vậy là tốt đâu nhé! Nào, cười cái !


      Nguyệt Hoa Thiên khoanh chân ngồi, trước mặt Cao Lôi Hoa “đùa giỡn” Nguyệt Tĩnh Tâm.


      Nguyệt Tĩnh Tâm lạnh lùng ngẩng đầu lên, tay trái của nàng vẫn còn cầm xiên thịt nướng, nhưng đồng thời tay phải nàng chụp lấy thanh trường kiếm.


      -Ách~ Tĩnh Tâm à, như vậy tốt cho lắm! Chẳng qua chỉ là muốn muội cười cái thôi mà, cần gì phải muốn động đao động kiếm chứ!


      Nguyệt Hoa Thiên vừa gặm xiên thịt lại vừa biết sống chết “đùa giỡn” Nguyệt Tĩnh Tâm.


      Xoẹt tiếng, trường kiếm trong tay Nguyệt Tĩnh Tâm xuất vỏ chém về phía Nguyệt Hoa Thiên.


      - Cha cha, đánh rồi!


      Nguyệt Hoa Thiên ngửa ra sau cái, suýt soát tránh được kiếm của Nguyệt Tĩnh Tâm.


      Nhưng ngay sau đó, kiếm của Nguyệt Tĩnh Tâm lại đột ngột chém thắng xuống! Nguyệt Hoa Thiên toát mồ hôi lạnh, thân thể kì dị dịch về phía trái bước suýt soát tránh được trường kiếm của Nguyệt Tĩnh Tâm:


      - Nha đầu, ngươi muốn giết ta à!


      Nguyệt Hoa Thiên lau lau mồ hôi lạnh.


      Nguyệt Tĩnh Tâm nhíu mày thu hồi trường kiếm.


      - Ách~ Tĩnh Tâm, muội vẫn cứ cái bộ dáng cũ à.


      Nguyệt Hoa Thiên nhét miếng thịt trong tay vào miệng


      - Ngon ! Trông khó coi như vậy mà ăn ngon quá! thể tưởng tượng được.


      Sau khi ăn xong xiên thịt trong tay, Nguyệt Hoa Thiên khỏi cảm thán tiếng.


      - Quá khen!


      Cao Lôi Hoa thản nhiên đáp.


      Nguyệt Tĩnh Tâm sau khi thu kiếm vào bao lại ngồi xuống, hề để ý đến Nguyệt Hoa Thiên, lẳng lặng cầm xiên thịt lên ăn.


      Cao Lôi Hoa ngồi bên cạnh, cũng “phủ đầu ra oai” với Nguyệt Thiên Hoa. Bởi vì theo tình hình vừa rồi, hình như quan hệ giữa Nguyệt Thiên Hoa và Nguyệt Tĩnh Tâm giống quan hệ nam nữ.


      - A, đúng rồi. Cao Lôi Hoa à.


      Nguyệt Hoa Thiên lại chạy đến bên Cao Lôi Hoa:


      - Ngươi gặp Tĩnh Tâm nhà ta như thế nào? Người khác biết, nhưng ta biết Tĩnh Tâm nhà ta thực là lạnh như băng, muộ ấy nổi tiếng là băng sơn đấy, tuy nàng lớn lên rất xinh đẹp nhưng nam nhân sau khi thấy nàng chút dục vọng cũng nổi lên được…


      Xoẹt! Còn chưa xong, trường kiếm của Nguyệt Tĩnh Tâm bổ tới, lần này trường kiếm còn mơ hồ có chút hào quang màu vàng!


      - Ách~ Tĩnh Tâm nổi giận rồi!


      Nguyệt Hoa Thiên nhảy sang bên tránh thoát kiếm này của Tĩnh Tâm.


      Cao Lôi Hoa cười cười, thản nhiên đáp lại:


      - À, ta cũng vừa mới gặp Tĩnh Tâm thôi. Vừa rồi nàng cứu ta mạng rồi ta mời nàng ăn chút. Chỉ thế thôi.


      - Như vậy à.


      Nguyệt Thiên Hoa vừa né tránh kiếm của Tĩnh Tâm vừa trò chuyện với Cao Lôi Hoa:


      - Quên , vốn tưởng rằng ngươi và Tĩnh Tâm có triển vọng. bàn chủ đề này nữa, đúng rồi, tiếp theo ngươi định làm gì vậy Lôi Hoa? Nếu trôi dạt đến đây định khi nào trở về?


      -A


      Cao Lôi Hoa cười miễn cưỡng:


      - Ta bây giờ ngay cả bản thân mình ở chỗ nào cũng biết, nếu có thể hết thảy phải chờ ta sau khi thoát khỏi hoang đảo này rồi sau.


      Lúc này tựa hồ biết nguyên nhân vì sao mỹ nữ kiếm sĩ vừa nghe thấy thanh của Nguyệt Hoa Thiên lại tỏ vẻ chán ghét, tên kia là người lải nhải, mà Tĩnh Tâm hẳn là giống Vũ Hinh, đều là loại nữ nhân thích chuyện, tính cách bất đồng dẫn tới khó chịu giữa Tĩnh Tâm với Nguyệt Hoa Thiên.


      - Như thế à.


      Nguyệt Hoa Thiên trốn trái nhảy phải tránh trường kiếm của Tĩnh Tâm, sau đó trả lời:


      - Lôi Hoa, ngươi muốn cùng chúng ta ?


      - Ừ, đâu?


      Cao Lôi Hoa hỏi.


      - A~~đau~ đau~


      Nguyệt Hoa Thiên đột nhiên kêu thảm, cùng Cao Lôi Hoa vui vẻ tán gẫu bị trường kiếm của Nguyệt Tĩnh Tâm vạch nhát kêu rống lên.


      Tĩnh Tâm lạnh lùng cười, thu kiếm vào vỏ. Sau đó tiếp tục hoàn thành đại nghiệp thịt nướng của nàng.


      - Hic~~ Tĩnh Tâm, ta chảy máu rồi, giúp ta cầm máu !


      Nguyệt Hoa Thiên mặt khổ cầu xin.


      Tĩnh Tâm quay mặt sang hướng khác, tiếp tục ăn thịt nướng của nàng.


      - Ài, quên .


      Nguyệt Thiên Hoa buồn bực kêu tiếng, sau đó tới bên cạnh Cao Lôi Hoa cầm lấy xiên thịt nướng :


      - Ta cùng với Tĩnh Tâm đến đây để tìm cái hang rồng.


      - Hang rồng?


      Cao Lôi Hoa lập tức lên tinh thần! xem rất nhiều tiểu thuyết trong đó hang rồng thường thường đại biểu cho mấy thứ đồ vật như long tộc MM (các tiểu long nữ xinh đẹp), tài phú, thần khí!


      - Ừ, đúng vậy. Ta cùng Tĩnh Tâm đên đây chính là vì hang rồng.


      Hoa Nguyệt Thiên sau khi cắn miếng thịt liền tiếp:


      - Đến hang rồng để mang về đứa bé.


      - Đứa bé?


      - Ừ, là sơ sinh.


      Nguyệt Hoa Thiên :


      - Sau khi đem đứa bé này , ta và Tĩnh Tâm rời đảo, nếu ngại, ngươi có thể cùng chúng ta.


      - Ừ! Vậy tốt quá! Ta lo biết trở về như thế nào.


      Cao Lôi Hoa trả lời, tuy biết Nguyệt Hoa Thiên cùng Tĩnh Tâm đến đây như thế nào, nhưng nếu bọn họ như vậy chắc họ có cách mang theo rời đảo.


      - Tốt lắm, sau khi ăn xong, sửa sang chút rồi chuẩn bị thôi!


      Nguyệt Hoa Thiên .


      - Được rồi.


      Cao Lôi Hoa đáp, sau đó liền bắt đầu đứng lên thu thập. Kỳ Cao Lôi Hoa cũng có gì thu thập, gia sản toàn thân chỉ có hai thanh trường đao xương sườn, con dao găm siêu sắc và vài quả dừa.


      Mà tiểu tử bên cạnh cũng chuẩn bị xong rồi, trong tay nó cầm viên thuỷ tinh màu xanh. So với ngày hôm qua viên thủy tinh này hơn rất nhiều.


      cần cũng biết, đây là viên lấy ra từ đầu Phong Lang. Tốc độ của tiểu tử kia đúng là nhanh .


      Lúc này, Nguyệt Hoa Thiên bên cạnh đến. Sau đó đưa mắt nhìn xác tử vong tam đầu khuyển:


      - Ủa? Tử vong tam đầu khuyển?


      Nguyệt Hoa Thiên buông tiếng thở dài:


      - Lôi Hoa, con tử vong tam đầu khuyển này là do ngươi giết chết?


      - Ừ.


      Cao Lôi Hoa lên tiếng.


      - Trời, nghĩ tới đúng là “chân nhân bất lộ tướng”!


      Nguyệt Hoa Thiên thán phục :


      - Sao vậy, bỏ cái xác tử vong tam đầu khuyển này à? Siêu giai ma thú tử vong tam đầu khuyển toàn thân đều quý giá mà!


      - Quý giá?


      Cao Lôi Hoa nhìn cái xác chó:


      - To như vậy ta lấy thế nào?


      - Ha ha! Đến đây, cho ngươi!


      Nguyệt Hoa Thiên tháo chiếc nhẫn (giới chỉ) tay đưa cho Cao Lôi Hoa :


      - Ngươi vừa rồi cho ta ăn chính là tử vong tam đầu khuyển này hả? Loại siêu giai ma thú này toàn thân đều giá trị, miếng thịt của nó cũng quý nha! Để báo đáp, cho ngươi cái nhẫn gian này.


      - …nhẫn gian!


      Cao Lôi Hoa kinh ngạc nhận cái nhẫn! nghĩ tới đây là nhẫn gian trong truyền thuyết! Đây là trang bị cần thiết của mỗi nhân vật trong tiểu thuyết - nhẫn gian…

    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 13: Cự long và long uy


      Nguyệt Hoa Thiên đưa cho Cao Lôi Hoa chiếc nhẫn gian trong tay, khoé miệng tủm tỉm cười.


      đương nhiên vô duyên vô cớ đem loại vật phẩm hiếm có như nhẫn gian giao cho người quen biết chưa lâu. Ngay từ đầu đến bây giờ, đều thầm quan sát Cao Lôi Hoa, nam nhân có khả năng mời muội muội băng sơn của cùng nhau ăn cơm cũng đáng để chú ý.


      Cuối cùng, khi biết Cao Lôi Hoa xử lý con tử vong tam đầu khuyển, sinh ra quyết định lôi kéo Cao Lôi Hoa.


      Tử vong tam đầu khuyển là loại ma thú gì? Đó là siêu giai ma thú! Huống chi tử vong tam đầu khuyển trong giới bậc cai cũng có “số má”!


      Cao Lôi Hoa mình tiêu diệt con ma thú cường đại chứng tỏ thực lực của ở cấp thánh đỉnh phong.


      Cấp thánh đó, toàn bộ cường giả cấp thánh thế giới này chỉ có thể đếm đầu ngón tay mà thôi!


      Thân là vương tử, cần phải tập hợp được mạng lưới với mọi loại cao thủ, cho dù thể lôi kéo cũng tuyệt đối làm cao thủ trở thành địch nhân! Nếu có thể lôi kéo Cao Lôi Hoa, cái nhẫn gian tính làm cái gì! Cho dù thể lôi kéo Cao Lôi Hoa nhân tình của phần lễ vật vẫn còn nguyên.


      - Này, cái nhẫn gian dùng như thế nào?


      Cao Lôi Hoa nhận nhẫn gian đùa nghịch hồi lâu, cuối cùng đành mặt dày nghi hoặc hỏi.


      - À, trong chu vi mười thước của nhẫn gian, chỉ cần ngươi nghĩ chút liền có thể cho vào. Chiếc nhẫn gian này rất tốt, bên trong rộng ba mươi mét vuông.


      Nguyệt Hoa Thiên tỉ mỉ giải thích cho Cao Lôi Hoa.


      - Thế à


      Cao Lôi Hoa hưng phấn kêu, nhẫn gian nhá! Bảo bối “siêu khủng”.


      Cao Lôi Hoa tới cạnh xác tử vong tam đầu khuyển, suy nghĩ chút. Vèo cái, toàn bộ thân thể tử vong tam đầu khuyển bị thu vào nhẫn gian . Tuy Cao Lôi Hoa biết thân thể tử vong tam đầu khuyển có ích lợi gì, nhưng mang cái danh siêu giai ma thú đầu hẳn là phải đơn giản!


      ****************************


      Rốt cục sau khi hết thảy đều chuẩn bị xong xuôi, dưới dẫn dắt của Tĩnh Tâm, Nguyệt Hoa Thiên cùng Cao Lôi Hoa bắt đầu đến cái nơi gọi là “hang rồng”.


      Dọc đường , Nguyệt Hoa Thiên cũng với Cao Lôi Hoa câu.


      Đồng thời Cao Lôi Hoa cũng mơ hồ đoán được chút. Lần này đến đảo hoang, Nguyệt Hoa Thiên cùng Tĩnh Tâm vì phải mang về . Mà đứa bé này hình như là con của bằng hữu Tĩnh Tâm, là bằng hữu của Tĩnh Tâm nhờ cự long mang đứa này giao cho Tĩnh Tâm.


      Mà bằng hữu Tĩnh Tâm là ai, làm cái gì, ngay cả Nguyệt Hoa Thiên cũng biết. Tóm lại, quan hệ phức tạp ngay cả Nguyệt Hoa Thiên cũng ràng lắm.


      Mà Nguyệt Hoa Thiên sở dĩ đến bởi vì biết chút long ngữ, cho nên tới để chuyện với cự long. Đơn giản là làm phiên dịch.


      lúc lâu, Nguyệt Tĩnh Tâm trước đột ngột dừng lại.


      - Làm sao vậy?


      Cao Lôi Hoa nghi hoặc hỏi.


      - Tới lãnh địa cự long rồi.


      Nguyệt Hoa Thiên bên cạnh giải thích:


      - có thể cảm giác được long uy.


      - Long uy?


      Cao Lôi Hoa quay quay người, cố cảm giác thử:


      - Chẳng có gì, chút cảm giác cũng có.


      - thể nào, chút cảm giác cũng có sao?


      Tĩnh Tâm cùng Nguyệt Hoa Thiên đồng thời quay đầu nhìn Cao Lôi Hoa chằm chằm.


      Cao Lôi Hoa cau mày cẩn thận cảm thụ, nhưng vẫn chưa cảm ứng được.


      “Chẳng lẽ cường giả thánh cấp chịu long uy áp chế sao?” Nguyệt Hoa Thiên thầm nghĩ, đồng thời ánh mắt nhìn về Cao Lôi Hoa mang theo vẻ tôn kính.


      Sau khi cảm thấy long uy, Tĩnh Tâm cùng Nguyệt Hoa Thiên dám tiếp. Ngược lại đứng tại chỗ bắt đầu chờ đợi.


      - Làm sao vậy? Sao tiếp tục nữa?


      Cao Lôi Hoa nghi hoặc hỏi.


      - Nơi tồn tại long uy của cự long cũng chỉ có thể dừng lại. Nếu bị cự long coi là kẻ xâm lược.


      Nguyệt Hoa Thiên bên cạnh cẩn thận giải thích hết thảy cho Cao Lôi Hoa.


      - Ồ như vậy à.


      Cao Lôi Hoa khó chịu gật gật đầu:


      - Chúng ta làm gì bây giờ? Cứ ở đây đợi cự long sao?


      - Ừ, đúng vậy


      Nguyệt Hoa Thiên :


      - Chỉ cần có người tiến nhập vào nơi có long uy của cự long, cự long ra gặp.


      - À , ra là vậy.


      Cao Lôi Hoa đáp lại, đồng thời nghĩ trong bụng: “Con rồng này đúng là *** rắm thối!”


      Thời gian trôi qua từng giây…


      Ngay lúc Cao Lôi Hoa nhàm chán đem tổ tông cự long trăm đời ra nguyền rủa, rốt cục tiếng long ngâm cực lớn từ phía trước truyền đến.


      - Gràooo~~.


      Tiếng long ngâm kinh thiên động địa, tiếp theo là thân ảnh cực lớn từ phía trước bay tới.


      Thân ảnh to lớn rợp trời, bay thấp chút nhìn giống như hình dáng chiếc máy bay khổng lồ hạ xuống.


      Hình dáng to lớn thậm chí che cả ánh mặt trời, bóng dâm lan tỏa cả chỗ ba người Cao Lôi Hoa đứng.


      Cao Lôi Hoa ngẩng đầu lên, muốn nhìn xem cự long trung rốt cục có bộ dáng như thế nào.


      Quả nhiên, cái gọi là cự long chính là loại rồng của phương Tây. cơ bản chẳng khác nào con thằn lằn khổng lồ có cánh dài biết bay. Chẳng qua con lằn thằn lớn bay giờ trông rất khủng bố.


      Cự long toàn thân màu lam, sương mù dập dờn quay xung quanh nó. Chiều cao của cự long ước chừng cao đến ba mươi thước, miệng rộng như cái hang, thanh phát ra từ trong miệng nó giống như tiếng sấm sét.


      Đồng thời luồng áp lực phát ra theo xuất của nó.


      - Nhân loại! Tới đây có việc gì ?


      thanh như sấm nổ vang rền , thanh đinh tai nhức óc như bộ loa thùng vặn hết công suất.


      Cao Lôi Hoa vừa nghe lời này hơi sửng sốt. Đây gọi là long ngữ sao? Sao có thể nghe hiểu được!


      - Đại nhân Băng Sương Cự Long tôn kính.


      Nguyệt Hoa Thiên bên cạnh bắt đầu dùng “long ngữ” bất tiêu chuẩn ( theo 1 tiêu chuẩn nào) với cự long trung.


      Sở dĩ long ngữ “bất tiêu chuẩn” bởi vì Cao Lôi Hoa chắc chắn biết cái gọi là long ngữ này là cái gì!


      Thứ gọi là long ngữ chính tông là ngôn ngữ quê hương của Cao Lôi Hoa – Ôn Châu thổ ngữ (tiếng địa phương Ôn Châu).


      Thứ ngôn ngữ mà Cao Lôi Hoa gần nửa đời người, ai ngờ lại là long ngữ trong thế giới này. Quả có chút tức cười.


      - Chúng ta đến đây để đón đứa bé mà có người gửi gắm ở chỗ ngài.


      Nguyệt Hoa Thiên trả lời băng sương cự long bằng ngữ khí tôn kính.


      - Gràooo~~


      Cự long trung rít gào:


      - Vậy các người chính là người Tuyết Toa dặn thay nàng chiếu cố đứa ? Gràooo~~


      - Mẹ khỉ, ầm ĩ quá!


      Cao Lôi Hoa thầm hai tiếng. Đồng thời thầm nghĩ có phải cổ họng của bộ tộc cự long tốt hay , nếu làm gì mà phải luôn kêu gào khắp nơi! Người ta hay chó cắn là chó sủa, ví dụ như tử vong tam đầu cẩu mình tiêu diệt, trừ lúc vừa xuất mới kêu rống lên tiếng để tỏ thân phận, còn lại cơ bản kêu tiếng.


      Cao Lôi Hoa rất khó chịu với cự long trung, trong những nguyên nhân là rất thích người khác ở trước mặt kiêu ngạo. Càng thích ngẩng đầu lên chuyện với người khác, bất kể đối phương là ai! Đây là loại tôn nghiêm của cường giả mà sao giải thích được.


      Thân thể to lớn của cự long xoay vòng trong trung, thanh như sấm nổ lại vang lên:


      - Đứa có thể giao cho các ngươi! Gràooo! Nhưng các ngươi phải có thực lực tương xứng! Gràooo! Nếu có thực lực bảo hộ đứa , ta đem hậu duệ của long tộc giao cho các ngươi! Cho dù chỉ là long nhân hỗn huyết (con lai giữa rồng và người).


      Cự long tạm dừng rồi tiếp:


      - Cho nên ta muốn khảo nghiệm thực lực của các ngươi phen …

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 13: Cự long và long uy


      Nguyệt Hoa Thiên đưa cho Cao Lôi Hoa chiếc nhẫn gian trong tay, khoé miệng tủm tỉm cười.


      đương nhiên vô duyên vô cớ đem loại vật phẩm hiếm có như nhẫn gian giao cho người quen biết chưa lâu. Ngay từ đầu đến bây giờ, đều thầm quan sát Cao Lôi Hoa, nam nhân có khả năng mời muội muội băng sơn của cùng nhau ăn cơm cũng đáng để chú ý.


      Cuối cùng, khi biết Cao Lôi Hoa xử lý con tử vong tam đầu khuyển, sinh ra quyết định lôi kéo Cao Lôi Hoa.


      Tử vong tam đầu khuyển là loại ma thú gì? Đó là siêu giai ma thú! Huống chi tử vong tam đầu khuyển trong giới bậc cai cũng có “số má”!


      Cao Lôi Hoa mình tiêu diệt con ma thú cường đại chứng tỏ thực lực của ở cấp thánh đỉnh phong.


      Cấp thánh đó, toàn bộ cường giả cấp thánh thế giới này chỉ có thể đếm đầu ngón tay mà thôi!


      Thân là vương tử, cần phải tập hợp được mạng lưới với mọi loại cao thủ, cho dù thể lôi kéo cũng tuyệt đối làm cao thủ trở thành địch nhân! Nếu có thể lôi kéo Cao Lôi Hoa, cái nhẫn gian tính làm cái gì! Cho dù thể lôi kéo Cao Lôi Hoa nhân tình của phần lễ vật vẫn còn nguyên.


      - Này, cái nhẫn gian dùng như thế nào?


      Cao Lôi Hoa nhận nhẫn gian đùa nghịch hồi lâu, cuối cùng đành mặt dày nghi hoặc hỏi.


      - À, trong chu vi mười thước của nhẫn gian, chỉ cần ngươi nghĩ chút liền có thể cho vào. Chiếc nhẫn gian này rất tốt, bên trong rộng ba mươi mét vuông.


      Nguyệt Hoa Thiên tỉ mỉ giải thích cho Cao Lôi Hoa.


      - Thế à


      Cao Lôi Hoa hưng phấn kêu, nhẫn gian nhá! Bảo bối “siêu khủng”.


      Cao Lôi Hoa tới cạnh xác tử vong tam đầu khuyển, suy nghĩ chút. Vèo cái, toàn bộ thân thể tử vong tam đầu khuyển bị thu vào nhẫn gian . Tuy Cao Lôi Hoa biết thân thể tử vong tam đầu khuyển có ích lợi gì, nhưng mang cái danh siêu giai ma thú đầu hẳn là phải đơn giản!


      ****************************


      Rốt cục sau khi hết thảy đều chuẩn bị xong xuôi, dưới dẫn dắt của Tĩnh Tâm, Nguyệt Hoa Thiên cùng Cao Lôi Hoa bắt đầu đến cái nơi gọi là “hang rồng”.


      Dọc đường , Nguyệt Hoa Thiên cũng với Cao Lôi Hoa câu.


      Đồng thời Cao Lôi Hoa cũng mơ hồ đoán được chút. Lần này đến đảo hoang, Nguyệt Hoa Thiên cùng Tĩnh Tâm vì phải mang về . Mà đứa bé này hình như là con của bằng hữu Tĩnh Tâm, là bằng hữu của Tĩnh Tâm nhờ cự long mang đứa này giao cho Tĩnh Tâm.


      Mà bằng hữu Tĩnh Tâm là ai, làm cái gì, ngay cả Nguyệt Hoa Thiên cũng biết. Tóm lại, quan hệ phức tạp ngay cả Nguyệt Hoa Thiên cũng ràng lắm.


      Mà Nguyệt Hoa Thiên sở dĩ đến bởi vì biết chút long ngữ, cho nên tới để chuyện với cự long. Đơn giản là làm phiên dịch.


      lúc lâu, Nguyệt Tĩnh Tâm trước đột ngột dừng lại.


      - Làm sao vậy?


      Cao Lôi Hoa nghi hoặc hỏi.


      - Tới lãnh địa cự long rồi.


      Nguyệt Hoa Thiên bên cạnh giải thích:


      - có thể cảm giác được long uy.


      - Long uy?


      Cao Lôi Hoa quay quay người, cố cảm giác thử:


      - Chẳng có gì, chút cảm giác cũng có.


      - thể nào, chút cảm giác cũng có sao?


      Tĩnh Tâm cùng Nguyệt Hoa Thiên đồng thời quay đầu nhìn Cao Lôi Hoa chằm chằm.


      Cao Lôi Hoa cau mày cẩn thận cảm thụ, nhưng vẫn chưa cảm ứng được.


      “Chẳng lẽ cường giả thánh cấp chịu long uy áp chế sao?” Nguyệt Hoa Thiên thầm nghĩ, đồng thời ánh mắt nhìn về Cao Lôi Hoa mang theo vẻ tôn kính.


      Sau khi cảm thấy long uy, Tĩnh Tâm cùng Nguyệt Hoa Thiên dám tiếp. Ngược lại đứng tại chỗ bắt đầu chờ đợi.


      - Làm sao vậy? Sao tiếp tục nữa?


      Cao Lôi Hoa nghi hoặc hỏi.


      - Nơi tồn tại long uy của cự long cũng chỉ có thể dừng lại. Nếu bị cự long coi là kẻ xâm lược.


      Nguyệt Hoa Thiên bên cạnh cẩn thận giải thích hết thảy cho Cao Lôi Hoa.


      - Ồ như vậy à.


      Cao Lôi Hoa khó chịu gật gật đầu:


      - Chúng ta làm gì bây giờ? Cứ ở đây đợi cự long sao?


      - Ừ, đúng vậy


      Nguyệt Hoa Thiên :


      - Chỉ cần có người tiến nhập vào nơi có long uy của cự long, cự long ra gặp.


      - À , ra là vậy.


      Cao Lôi Hoa đáp lại, đồng thời nghĩ trong bụng: “Con rồng này đúng là *** rắm thối!”


      Thời gian trôi qua từng giây…


      Ngay lúc Cao Lôi Hoa nhàm chán đem tổ tông cự long trăm đời ra nguyền rủa, rốt cục tiếng long ngâm cực lớn từ phía trước truyền đến.


      - Gràooo~~.


      Tiếng long ngâm kinh thiên động địa, tiếp theo là thân ảnh cực lớn từ phía trước bay tới.


      Thân ảnh to lớn rợp trời, bay thấp chút nhìn giống như hình dáng chiếc máy bay khổng lồ hạ xuống.


      Hình dáng to lớn thậm chí che cả ánh mặt trời, bóng dâm lan tỏa cả chỗ ba người Cao Lôi Hoa đứng.


      Cao Lôi Hoa ngẩng đầu lên, muốn nhìn xem cự long trung rốt cục có bộ dáng như thế nào.


      Quả nhiên, cái gọi là cự long chính là loại rồng của phương Tây. cơ bản chẳng khác nào con thằn lằn khổng lồ có cánh dài biết bay. Chẳng qua con lằn thằn lớn bay giờ trông rất khủng bố.


      Cự long toàn thân màu lam, sương mù dập dờn quay xung quanh nó. Chiều cao của cự long ước chừng cao đến ba mươi thước, miệng rộng như cái hang, thanh phát ra từ trong miệng nó giống như tiếng sấm sét.


      Đồng thời luồng áp lực phát ra theo xuất của nó.


      - Nhân loại! Tới đây có việc gì ?


      thanh như sấm nổ vang rền , thanh đinh tai nhức óc như bộ loa thùng vặn hết công suất.


      Cao Lôi Hoa vừa nghe lời này hơi sửng sốt. Đây gọi là long ngữ sao? Sao có thể nghe hiểu được!


      - Đại nhân Băng Sương Cự Long tôn kính.


      Nguyệt Hoa Thiên bên cạnh bắt đầu dùng “long ngữ” bất tiêu chuẩn ( theo 1 tiêu chuẩn nào) với cự long trung.


      Sở dĩ long ngữ “bất tiêu chuẩn” bởi vì Cao Lôi Hoa chắc chắn biết cái gọi là long ngữ này là cái gì!


      Thứ gọi là long ngữ chính tông là ngôn ngữ quê hương của Cao Lôi Hoa – Ôn Châu thổ ngữ (tiếng địa phương Ôn Châu).


      Thứ ngôn ngữ mà Cao Lôi Hoa gần nửa đời người, ai ngờ lại là long ngữ trong thế giới này. Quả có chút tức cười.


      - Chúng ta đến đây để đón đứa bé mà có người gửi gắm ở chỗ ngài.


      Nguyệt Hoa Thiên trả lời băng sương cự long bằng ngữ khí tôn kính.


      - Gràooo~~


      Cự long trung rít gào:


      - Vậy các người chính là người Tuyết Toa dặn thay nàng chiếu cố đứa ? Gràooo~~


      - Mẹ khỉ, ầm ĩ quá!


      Cao Lôi Hoa thầm hai tiếng. Đồng thời thầm nghĩ có phải cổ họng của bộ tộc cự long tốt hay , nếu làm gì mà phải luôn kêu gào khắp nơi! Người ta hay chó cắn là chó sủa, ví dụ như tử vong tam đầu cẩu mình tiêu diệt, trừ lúc vừa xuất mới kêu rống lên tiếng để tỏ thân phận, còn lại cơ bản kêu tiếng.


      Cao Lôi Hoa rất khó chịu với cự long trung, trong những nguyên nhân là rất thích người khác ở trước mặt kiêu ngạo. Càng thích ngẩng đầu lên chuyện với người khác, bất kể đối phương là ai! Đây là loại tôn nghiêm của cường giả mà sao giải thích được.


      Thân thể to lớn của cự long xoay vòng trong trung, thanh như sấm nổ lại vang lên:


      - Đứa có thể giao cho các ngươi! Gràooo! Nhưng các ngươi phải có thực lực tương xứng! Gràooo! Nếu có thực lực bảo hộ đứa , ta đem hậu duệ của long tộc giao cho các ngươi! Cho dù chỉ là long nhân hỗn huyết (con lai giữa rồng và người).


      Cự long tạm dừng rồi tiếp:


      - Cho nên ta muốn khảo nghiệm thực lực của các ngươi phen …
      linhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :