CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA) - Truyền Thuyết Thánh Kỵ Sĩ (514c)

Thảo luận trong 'Sắc Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 138: Triệu tập quân đoàn vong linh kỵ sĩ.
      Nguồn - Được rồi, có việc gì đâu.
      Cao Lôi Hoa ngẩng đầu cười với Tĩnh Tâm rồi :
      - Chúng ta cùng vào thôi Tĩnh Tâm, mọi người đều chưa ăn xong cơm trưa mà.
      Tĩnh Tâm khẽ gật đầu, thu bàn tay đặt trán Cao Lôi Hoa về.
      - Có chuyện gì xảy ra phải Cao Lôi Hoa huynh đệ?
      Chờ mấy người Tĩnh Tâm trước, Tra Lý mới hỏi Cao Lôi Hoa.
      - Ừ, cũng phải việc to tát gì, chỉ là chuyện vốn định giải quyết trong bốn ngày tới nhưng có lẽ cần giải quyết sớm vậy.
      Cao Lôi Hoa đáp.
      - Vội vậy à?
      Tra Lý cười như lưu manh :
      - Giết người phóng hỏa là ‘nghề của chàng’, thế nào, cho ta chân chứ?
      - Ngươi ở lại đây bảo vệ người nhà của ta .
      Cao Lôi Hoa vỗ vỗ vai Tra Lý:
      - Chuyện này mình ta cũng oke rồi.
      Sau khi cùng Tra Lý về chỗ ngồi, Tiểu Tam ngẩng đầu lên hỏi Cao Lôi Hoa:
      - Có chuyện gì xảy ra à Cao đại ca?
      - con muỗi đốt thôi, hắc hắc, có thể giải quyết tốt.
      Cao Lôi Hoa cười cười. Sau đó hỏi lại Tiểu Tam:
      - Đúng rồi, em rất quen thuộc Quang Minh đế đô phải , Tiểu Tam?
      Tiểu Tam gật đầu cái rụp, nàng từng sống ở Quang Minh đế đô thời gian nên cũng coi như quen thuộc.
      - Vậy có chuyện muốn phiền em chút.
      Cao Lôi Hoa cười :
      - Cả nhà muốn xem hội đấu giá, em có thể mua dùm mấy cái vé vào cửa được ? (Thực chất là biết đường đây mà).
      - Hì hì, em cứ tưởng chuyện gì cơ.
      Tiểu Tam cười :

      Chuyện này cứ giao cho em . Trong phòng đấu giá em có người quen cộng thêm thể diện của cha em thành vấn đề gì. Mà muốn mua mấy vé vậy?
      Cao Lôi Hoa mở túi thủy tinh tệ giáo hoàng vừa chuyển lấy ra vài miếng đưa cho Tiểu Tam :
      - Đây là tiền mua vé vào cửa. Vừa may Quang Minh thần điện mang tiền đến cho chúng ta. Còn bao nhiêu vé à, mỗi người cứ tấm . Đúng rồi. Cả bé này cũng luôn.
      Cao Lôi Hoa chỉ chỉ vào bé bên cạnh Bích Lệ Ti :
      - Cho nó tấm luôn, có thể nó ở nhà chúng ta mấy ngày, buổi tối cả nhà mình đều hết.
      - Oke. Cứ để em.
      Tiểu Tam gật gật đầu, rồi cũng khách khí nhận lấy thủy tinh tệ từ tay Cao Lôi Hoa, dù sao nàng cũng vừa mới trốn ra ngoài, người cũng có bao nhiêu tiền.
      - Đúng rồi, Cao Lôi Hoa huynh đệ nè, chiều nay có chuyện gì muốn làm cho ta với.
      Vong Linh Đại trưởng lão đột nhiên ngẩng đầu cười hắc hắc:
      - Hôm nay có chuyện gì làm ta giúp cho tay.
      Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn Vong Linh Đại trưởng lão, lại phát lão cùng với Tra Lý ‘đá lông nheo’ với nhau. Xem ra Tra Lý chuyện vừa rồi cho lão rồi.
      - Các ngươi biết ta làm gì sao?
      Cao Lôi Hoa cười .
      - Hắc hắc!
      Vong Linh Đại trưởng lão :
      - Ngươi đừng ra vẻ bí bí mật mật nữa. Mấy cái chuyện loại này tuy rằng biết cụ thể ngươi muốn đâu, làm gì, nhưng đại loại ta cũng đoán ra được chút.
      - Vậy cũng được.
      Cao Lôi Hoa gật đầu, dù sao giữa trưa mà giết người của cả tổ chức cũng khó tránh được có con cá lọt lưới. Nhưng mà có thêm Vong Linh Đại trưởng lão khác gì có thêm quân đoàn vong linh cả. Hốt sạch mẻ lưới là sở trường của mấy thằng cha Vong Linh pháp sư này mà! Sức mạnh của đám vong linh pháp sư này khỏi phải . Kiến nhiều cắn chết voi chính là tôn chỉ của mấy lão này.
      - Tra Lý, sau khi ta với Đại trưởng lão xử lý vụ này, an toàn của mọi người phiền ngươi lưu ý đó.
      Cao Lôi Hoa dặn dò.
      - Rồi, cứ để ta lo.
      Tra Lý vỗ ngực cam đoan, đối với Tra Lý mà bảo hộ mấy người chỉ là chuyện trong tầm tay.
      *************************
      Sau khi ăn xong, Tĩnh Tâm lên lầu cho Kim Toa Nhi và Rudolph bú sữa. Bích Lệ Ti chưa cùng với bọn Saga tới học viện được vì hôm nay nàng phải chuẩn bị phòng cho bé thị nữ của mình. Mà mấy người Saga có Tra Lý cùng đến trường rồi.
      Sau khi chờ bọn hết, Vong Linh Đại trưởng lão cùng với Cao Lôi Hoa chuẩn bị xuất phát.
      Đầu tiên, Cao Lôi Hoa lấy mình làm trung tâm triển khai thần niệm ra xung quanh, bắt đầu cảm ứng lôi thần lực trong người Diệp Đỗng. Tiến vào bậc tám, tốc độ thần niệm quả nhiên kinh người.
      Trong nháy mắt, thần niệm của Cao Lôi Hoa gần như bao trùm cả Quang Minh đế đô. Nhưng lạ điều là Cao Lôi Hoa lại tìm được Diệp Đỗng. Ngược lại có mấy vị cường giả thánh cấp trong đế đô lại cảm nhận được thần niệm của Cao Lôi Hoa.

      Tỷ như tại học viện Ma Võ Thánh Peter, Lôi hệ thánh ma đạo sư Solonmon cùng với Phong hệ Kiếm thánh Robinhood cảm nhận được thần niệm cường đại của Cao Lôi Hoa quét qua sợ run lên. Với thực lực thánh cấp của bọn họ tự nhiên cũng cảm nhận được thần niệm của Cao Lôi Hoa bao trùm lên toàn bộ Quang Minh đế đô này, để làm được điều này cần phải có tinh thần lực rất hùng mạnh!
      Trong Quang Minh thần điện, giáo hoàng cũng sửng sốt rồi khẽ thở dài. Chỉ với chiêu dùng thần niệm bao trùm toàn bộ đế đô này cũng làm vị giáo hoàng này than thở ngừng. Thực lực như vậy, vị Quang Minh giáo hoàng thánh cấp đỉnh phong này tự nhận mình làm được, mà thực lực này, chỉ có thể là thần cấp.
      - ở trong Quang Minh đế đô sao?
      Cao Lôi Hoa nhíu mày, sau đó thử mở rộng thần niệm ra hơn, nhưng tìm lúc lâu mà cũng cảm ứng thấy tăm hơi nào. Chẳng lẽ Diệp Đỗng loại bỏ được lôi thần lực đó rồi ư? Cao Lôi Hoa nghi ngờ nghĩ, tuy nhiên nghĩ lại thấy lôi thần lực của mình đâu phải bỏ là bỏ được chứ? Vì thế Cao Lôi Hoa thử mở rộng thần niệm ra cực đại, rốt cuộc Cao Lôi Hoa cảm nhận được phản hồi từ lôi thần lực trong người Diệp Đỗng. Vị trí này là chỗ Cao Lôi Hoa tương đối quen thuộc - khu rừng ma ở ngoại ô Quang Minh đế đô.
      Lúc này trong khu rừng đó, tổ chức của Diệp Đỗng tập trung tất cả những tinh để thảo luận về việc đối phó với Cao Lôi Hoa.
      Nơi này tập trung chủ yếu là cường giả từ Đại kiếm sư và Ma đạo sĩ cấp sáu trở lên, có thể là toàn bộ tinh của tổ chức ở đây.
      Diệp Đỗng thân là Ma đạo sĩ bậc sáu kiêm thích khách cao cấp, bỗng nhiên Diệp Đỗng cảm thấy cả người tê rần như bị điện giật khiến nàng phải kêu lên đau đớn.
      - Tổ trưởng Diệp Đỗng có ý kiến gì với kiến nghị của tôi sao?
      Lúc này tên mập bất mãn Diệp Đỗng lên tiếng hỏi.
      - phải, là cơ thể ta đột nhiên hơi khó chịu.
      Diệp Đỗng cười cười ngượng ngùng.
      - có kiến nghị gì tốt.
      Gã mập cười khinh miệt tiếp:
      - Tuy nhiên, cho dù là có ý kiến gì cũng chưa đến lượt tổ trưởng Diệp Đỗng lên tiếng. người như tổ trưởng Diệp Đỗng thất bại liên tiếp hai lần có tư cách ý kiến với đề nghị của ta.
      - Ngươi!
      Diệp Đỗng cắn răng hung tợn nhìn gã mập nhưng cũng có lời nào để . Những lời của gã mập là , Sau khi Diệp Đỗng bị cười nhạo liền liếc nhìn tàn độc sang chị Diệp Diễm bên cạnh. Nếu phải vì Diệp Diễm lần hành động thứ hai mình đâu đến mức thảm như vậy.
      Diệp Diễm khó xử cúi gằm mặt, dám đối mặt với ánh mắt của Diệp Đỗng. hít hơi sâu rồi thở dài ngao ngán vì tổ chức vẫn chịu buông tha cho Cao Lôi Hoa.
      - Đủ rồi! Các người đều câm miệng cho ta!
      Lúc này người trẻ tuổi ngồi ghế chủ tịch hừ lạnh tiếng, chính là tân tổ trưởng của cái tổ chức này. Người cùng hợp tác với thái tử Ifa cũng là .
      vừa quát, Diệp Đỗng với gã mập ở bên dưới đành phải ngậm miệng lại.
      - Thất bại lần này cũng thể trách tổ trưởng Diệp Đỗng được.
      Thanh niên đó :

      Trước mắt chúng ta có rất ít thông tin về gã Cao Lôi Hoa. Theo tình báo mới nhất cách đây vài ngày ở Quang Minh thần điện hình như xảy ra xung đột với gã Cao Lôi Hoa này, nhưng Cao Lôi Hoa cùng đồng bọn của gã ‘thịt đẹp’ hai cường giả thánh cấp của Quang Minh thần điện. Sau đó thừa lúc đêm tối giết chết năm vị trưởng lão của Quang Minh thần điện. Các người cho rằng kẻ cường đại như vậy dễ đối phó lắm sao?
      Bọn thuộc hạ ở dưới hiển nhiên cũng chưa từng xem tư liệu về Cao Lôi Hoa, bọn chúng hoàn toàn nghĩ rằng Cao Lôi Hoa lại mạnh như vậy. Trong mắt bọn chúng, cường giả thánh cấp đều là loại cao tuổi già khụ mới đúng. Đương nhiên tổ trưởng trẻ tuổi của bọn chúng là ngoại lệ. Cho nên vừa nghe trưởng ban mấy câu cả bọn đều câm như hến.
      - lần mà giết chết hai cường giả thánh cấp, chẳng lẽ là thần cấp sao?
      Gã mập kia ngẩng đầu lên nghi hoặc hỏi.
      - Điều này có khả năng. Gần đây cũng tượng thần kiếp cho nên thể là thần cấp được.
      Diệp Đỗng sau khi tỉnh táo lại phân tích:
      - Có lẽ gã này có thực lực thánh cấp đỉnh phong. Hoặc cậy vào món thần khí nào đó chẳng hạn.
      - Nhưng cho dù là thánh cấp đỉnh phong giờ chúng ta cũng đối phó nổi, chẳng lẽ chúng ta phải sử dụng cấm thuật ‘Ác ma chi hồn’ kia sao? Hay là đích thân tổ trưởng tự ra tay?
      Gã mập bất mãn .
      - Điều này mọi người cứ yên tâm.
      Tên tổ trưởng ngồi ghế chủ tịch khẽ hừ tiếng:
      - Chúng ta lắm về thực lực của gã Cao Lôi Hoa này, gần đây thám tử tình báo theo dõi gã đều bị biến mất cho nên tư liệu về gã có nhiều.
      Tên tổ trưởng hơi dừng lại rồi tiếp:
      - Ta mời lão tổ trưởng xuất quan! Với thực lực của lão tổ trưởng cho dù cái gã Cao Lôi Hoa có thể giết hai thánh cấp cũng phải là đối thủ.
      Vừa nghe được đích thân lão tổ trưởng ra tay, mọi người lập tức thở dài nhõm. Ở trong mắt bọn họ, lão tổ trưởng là đại biểu cho vô địch, ít nhất chưa ai nhìn thấy lão bị thất bại bao giờ. Có lẽ thực lực của lão sớm vượt qua thánh cấp rồi. Trong thời gian đương chức, lão từng tự tay giết chết ba cường giả thánh cấp!
      - Cho nên, việc chúng ta cần làm bây giờ là cứ theo cầu của thái tử, chuẩn bị xử lý mấy đứa của gã Cao Lôi Hoa cho tốt.
      Tên tổ trưởng chống cằm lạnh lùng :
      - Về phần cái gã Cao Lôi Hoa đó cứ để lão tổ trưởng đối phó ! Và đừng với ta là ngay cả mấy đứa mà các ngươi cũng đối phó được. Cứ như vậy , việc tiếp theo là thảo luận xem giết mấy đứa như thế nào, phải giáo huấn cho Cao Lôi Hoa bài nặng nề !
      Tất cả tinh nghe tổ truởng vậy liền ầm ĩ cả lên. Nực cười, xử lý vài đứa là chuyện quá đơn giản. Bọn họ chỉ thảo luận là làm sao cho mấy đứa này thảm hại hơn thôi.
      - Còn nữa, các người phải nhớ kỹ điều.
      Tên tổ trưởng lãnh đạm :
      - Thái tử Ivan cầu là được gây tổn thương đến người phụ nữ tên là Tĩnh Tâm, ngay cả gặp mặt cũng nên hạn chế. Phần thưởng của nhiệm vụ lần này là quả long tinh cùng mười triệu kim tệ.
      Ực, điều này khiến tất cả mọi người đều cảm thấy máu huyết dâng trào. Long tinh, là khát vọng của mọi người, đối với người tu hành mà , long tinh chính là thần khí. Chiếm được long tinh nếu may mắn còn có thể học được số kỹ năng của long tộc.
      - Cho nên lần hành động này chỉ được thành công được thất bại.
      Tên tổ trưởng hừ lạnh tiếng (thường xuyên hừ lạnh):
      - Long tinh chỉ dành cho người nào xuất sắc nhất!
      Cao Lôi Hoa dẫn theo Vong Linh Đại trưởng lão bay về phía khu rừng ma, khu rừng này Cao Lôi Hoa dạo đến N lần. Kể ra mình cũng có duyên với nơi này . Cao Lôi Hoa nở nụ cười tự giễu.
      Vong Linh Đại trưởng lão thi triển ma pháp gia tốc theo sau Cao Lôi Hoa nhanh chóng bay vào sâu trong rừng rậm.
      - Đại trưởng lão, hãy chuẩn bị ma pháp triệu hoán , mục đích của chúng ta là để con cá nào lọt lưới cả, hốt sạch mẻ lưới!
      Cao Lôi Hoa cười hắc hắc .
      - Yên tâm người em Cao Lôi Hoa.
      Vong Linh Đại trưởng lão vặn vặn người khởi động mấy cái khớp xưong:
      - Đại ma pháp ‘Triệu hoán quân đoàn kỵ sĩ Vong Linh’ của ta mà thành trung cốt long bay lượn, vong linh kỵ sĩ chật đất, để ta xem bọn chúng chạy đằng nào!
      - Ở ngay trước mặt rồi!
      Khóe miệng Cao Lôi Hoa xuất nụ cười tà dị:
      - Cách phía trước năm trăm mét, hơi xa đấy, ngươi nhìn xem!
      - Đám xương cốt của ta thích nhất là mấy vụ giết người phóng hỏa này! Tất cả cứ để ta lo !
      Vong Linh Đại trưởng lão cười ha hả, đồng thời vung thanh cốt trượng vẽ cái ma pháp trận đầy hoa lệ khung, ma pháp trận thời thượng cổ thất truyền - triệu hoán quân đoàn vong linh kỵ sĩ …

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 139: Lôi hệ Kiếm thánh.
      Nguồn Bởi vì biết lá thư này là do ai viết nên Cao Lôi Hoa cũng chẳng cần biết đây là mưu hay là lời nhắc nhở, cho nên biện pháp tốt nhất là kêu Vong Linh Đại trưởng lão gọi đám bia đỡ đạn trước dò đường.
      Nhưng mà Cao lôi Hoa lại ngờ rằng cái đám Vong Linh Đại trưởng lão triệu hồi ra phải để làm pháo hôi.
      Đầu tiên, vì muốn đánh rắn động cỏ, Đại trưởng lão tự thiết lập cho mình cái phong ấn dùng để hạn chế dao động ma lực thoát ra ngoài. Sau đó, Vong Linh Đại trưởng lão mới từ từ niệm chú văn.
      - Lấy danh nghĩa kẻ bề tôi của Vong Linh Nữ Thần, cầu xin những con dân của Vong Linh Nữ Thần, xuyên qua giới hạn của thời gian và gian, hãy tới đây chiến đấu cho ta! Triệu hoán - Quân đoàn Vong Linh kỵ sĩ!
      Vong Linh Đại trưởng lão như họa sĩ lành nghề vẽ ra trận ma pháp xinh đẹp trung, sau khi niệm xong chữ cuối cùng, ma pháp trận hoàn thành.
      Cạch! Ma pháp trận tuyệt đẹp bị thanh cốt trượng của Vong Linh Đại trưởng lão chia ra làm hai phần đều đặn. Ngay sau đó hai nửa này dần dần biến thành hai cánh cửa triệu hoán to lớn xuất trước người lão. Những chú văn tinh xảo cửa chứng tỏ cánh cửa này tầm thường chút nào. Đây là siêu ma pháp triệu hoán trong vong linh ma pháp, có thể triệu tập cả quân đoàn. Đây là chiêu thức thể tinh túy của vong linh ma pháp sư chuyên ‘lấy thịt đè người’.
      Ầm ầm, cánh cửa hoa lệ trước mặt từ từ mở ra.
      - Lấy danh nghĩa của Vong Linh Nữ Thần! Tấn công những kẻ kháng cự ý chỉ của nữ thần. Tử vong là kết cục cuối cùng của bọn , địa ngục sau này là nhà của chúng.
      Bốn hàng ngũ vong linh kỵ sĩ cưỡi ngựa chỉnh tề đồng thanh hô khẩu hiệu bước ra khỏi cánh cửa.
      - Theo ý chỉ của Vong Linh Nữ Thần, bốn trăm vong linh kỵ sĩ trực thuộc tiểu đội 874, đại đội 95784 xin trình diện.
      vong linh kỵ sĩ ở hàng đầu mặc hồn chiến giáp màu trắng thúc ngựa tiến lên trước vài bước. Hành lễ đầy kính trọng với Vong Linh Đại trưởng lão.
      - Đám, đám này có trí tuệ à? Giống như vong linh kỵ sĩ có trí tuệ trong phong ấn sao?

      Cao Lôi Hoa kinh ngạc nhìn bốn hàng kỵ sĩ chỉnh tề này.
      - Ừm, đây là bộ đội chính quy của Vong Linh Nữ Thần!
      Vong Linh Đại trưởng lão có phần đắc ý:
      - Trong cuộc chiến tranh xưa kia có thể bộ đội này có lực lượng tấn công hùng mạnh nhất. Lần này ta chỉ triệu tập ra tiểu đội. Khặc khặc. Nếu như mà triệu tập hết ta có thể dùng bọn chúng hủy diệt cả Quang Minh đế đô cũng được. Ở cái nơi này tràn ngập quang minh khí tức thực khó chịu. He he!~
      - A.
      Cao Lôi Hoa cười cười:
      - Như vậy chúng ta bắt đầu hành động thôi!
      - thành vấn đề!
      Vong Linh Đại trưởng lão thu hồi lại phong ấn kết giới xung quanh. Ngay sau đó, dưới khống chế của lão, bốn trăm tên vong linh kỵ sĩ nhanh chóng tiến tới địa phương cách đây năm trăm mét. Lặng lẽ vây quanh khu vực Cao Lôi Hoa chỉ.
      Lúc này, đám tinh trong tổ chức thảo luận đột nhiên cảm thấy mặt đất chấn động, rồi hết sức kinh ngạc khi thấy bốn đoàn kỵ sĩ khôi giáp chỉnh tề nhanh chóng vây quanh năm mươi người bọn họ.
      - Các ngươi là ai?
      người trong tổ chức đứng dậy quát:
      - Là kỵ sĩ của Quang Minh đế quốc sao? Vì sao lại bao vây bọn ta?
      - Bịch!
      Đáp trả mũi trường thương từ tay kỵ sĩ khủng bố mang hồn chiến giáp màu trắng. Vong linh kỵ sĩ sau khi tiến hóa biến thành kỵ sĩ khủng bố. Thực lực của kỵ sĩ này có thể tương đương với trình độ cấp sáu thượng vị, vậy còn ‘chào đón’ tên kia cách ‘xuất kỳ bất ý’ nên bị mũi thương xuyên thấu vai phải. Nếu phải phản ứng nhanh trái tim của bị xuyên thủng rồi!
      Lúc này, mấy tên đầu não trong tổ chức cười khổ, người bốn trăm tên kỵ binh này tỏa ra khí tức tử vong nặng nề, như thế thể là kỵ binh của Quang Minh đế quốc được. Nhưng mà biết là đội kỵ binh này tới vì cái gì, mà ngờ đội kỵ binh có khí tức tử vong mãnh liệt như vậy lại dám xuất ngay bên trong lãnh thổ của Quang Minh đế quốc chứ.
      Tên tổ trưởng ngồi ghế chủ tịch cau mày nhìn bốn trăm kỵ sĩ, sau đó thốt ra bốn chữ:
      - Vong linh kỵ sĩ!
      - Cái, cái gì! Tổ trưởng, ngài đây là vong linh kỵ sĩ sao!
      Tên mập lúc nãy mới tranh cãi với Diệp Đỗng vừa nghe thấy vong linh kỵ sĩ cảm thấy xương sống lạnh buốt. Vong linh kỵ sĩ có trình độ từ bậc bốn cao cấp đến bậc năm sơ cấp, nhưng nếu đánh nát sọ bọn chúng chết, bọn chúng vĩnh viễn bất tử. Chúng là đám binh sĩ ác mộng của loài người!
      Cái gì hiệu quả nhất để đánh lại với kỵ sĩ? gì khác là trường thương. Nhưng bọn vong linh kỵ sĩ này dù có bị trường thương đâm xuyên qua cũng đều vô , chỉ cần cái đầu bị phá vỡ bọn chúng vẫn xông lên phía trước. Trong cuộc chiến thần ma số người chết dưới mũi thương của vong linh kỵ sĩ có thể là chất cao như núi. Trận chiến đó khai hỏa thanh danh của vong linh kỵ sĩ!
      Người có tên, cây có bóng. Cái tên vong linh kỵ sĩ vừa mới vang lên dập tắt ngọn lửa chiến đấu của đám tinh tổ chức này rồi.

      Tên tổ trưởng nhíu mày, vong linh kỵ sĩ là do có người triệu hồi từ vong linh gian ra đây, nhưng vừa rồi vì sao mà gã cảm thấy tia ma lực nào dao động? Tuy còn trẻ tuổi, nhưng nhờ lão tổ trưởng tận lực bồi dưỡng nên gã cũng trở thành cường giả thánh cấp rồi. Cho dù đối phương có mạnh hơn gã nhưng cũng thể nào tia ma lực dao động được. Hơn nữa, cái bọn vong linh kỵ sĩ này là ai triệu tập ra đây?
      - Tổ trưởng, vong linh kỵ sĩ biết bay, chúng ta bay lên trung !
      thành viên của tổ chức liền kêu với tổ trưởng rồi đợi trả lời liền triển khai ‘phi tương thuật’ bay lên trung.
      - Bụp!
      thanh cốt mâu màu trắng cắm thẳng vào ngực thành viên này.
      - Bịch!
      Máu tươi cùng với thi thể từ trung phun xuống như cơn mưa máu.
      - Chào buổi trưa, mấy nhóc con.
      Trong ánh mắt si ngốc của mọi người, Cao Lôi Hoa cùng Vong Linh Đại trưởng lão từ từ đáp xuống, thanh cốt mâu trắng bệch này chính là kiệt tác của đại trưởng lão Vong Linh.
      - chờ ta đến mà có người muốn rời rồi, lễ phép tý nào.
      Cao Lôi Hoa híp híp mắt nhìn bọn người phía dưới.
      - Cao Lôi Hoa?
      Diệp Đỗng thét lên sợ hãi. Tiếng thét này của nàng làm ánh mắt mọi người đều dồn cả lên người Cao Lôi Hoa, mái tóc trắng như tuyết, đôi mắt màu đen, làn da vàng, toàn bộ đại lục chỉ có duy nhất người như vậy, chính là mục tiêu lần này của bọn họ - Cao Lôi Hoa!
      mặt Diệp Đỗng cùng Diệp Diễm đều lộ vẻ sững sờ. ai có thể nghĩ ra Cao Lôi Hoa lại biết bọn họ núp ở khu rừng ma này.
      - Các vị ở đây là thảo luận đối phó với ta sao?
      Cao Lôi Hoa ngắm nghía xung quanh lượt, phát Diệp Diễm với Diệp Đỗng cùng ở chỗ, nhưng cái gã hắc y nhân quanh năm theo thái tử Ifa có ở đây.
      - Ngươi là Cao Lôi Hoa?
      Tên tổ trưởng trẻ tuổi nhàng đứng lên, sau đó đảo mắt nhìn vòng những vong linh kỵ sĩ xung quanh và hai cường giả thánh cấp vừa rồi còn lơ lửng .
      - It’s me.
      Cao Lôi Hoa nheo mắt nhìn tên thanh niên vừa đứng dậy.
      - Ta biết tiên sinh Cao Lôi Hoa đến đây vì chuyện gì?
      Tên tổ trưởng trẻ tuổi hổ là lãnh đạo, chỉ với điểm lâm nguy bất loạn này đủ để cho thấy gã phải là người tầm thường.
      - Cũng có gì.
      Cao Lôi Hoa nhìn tên trẻ tuổi :
      - Chỉ tới cảm tạ các ngươi mang tới nhiều phiền toái đến cho ta thôi, hơn nữa nhìn bộ dạng các ngươi hình như cũng chuẩn bị tặng thêm ‘quà’ cho ta tiếp phải. Cho nên, ta quyết phải làm cái gì đó để các người từ nay về sau còn cơ hội mang phiền toái đến cho ta nữa.
      - Ý của tiên sinh Cao Lôi Hoa là muốn giết sạch mọi người ở đây sao?
      Tên tổ trưởng mỉm cười với Cao Lôi Hoa:
      - Chỉ duy nhất có người chết mới gây phiền toái là người chết, đúng ?
      - sai, rất thông minh. Mọi người vỗ tay ‘khen pé’ nào.
      Nụ cười mặt Cao Lôi Hoa lập tức tắt lịm. ai có thể ngờ Cao Lôi Hoa lại trở mặt nhanh thế.
      Ngay khi ánh mắt mọi người chưa kịp chớp, thân ảnh của Cao Lôi Hoa đột nhiên biến mất.
      Sau đó, Cao Lôi Hoa xuất phía sau lưng gã tổ trưởng, tay trái đặt lên bả vai gã.
      - Nhanh quá!
      Tên tổ trưởng trẻ tuổi thầm thở dài tiếng, tốc độ Cao Lôi Hoa rất nhanh, nhanh đến mức cũng kịp phản ứng lại chút nào.
      - chuyện với người chết là việc vô nghĩa!

      Cao Lôi Hoa vào tai tên tổ trưởng, đồng thời nâng tay lên, tay phải nhanh chóng vận lôi thần lực. Lôi điện màu vàng tím ngừng nhảy múa tay phải của Cao Lôi Hoa. Vụt! tiếng xé gió vang lên, tay phải Cao Lôi Hoa nhanh chóng hướng tới trái tim của cái gã đằng trước.
      Bời vì chịu ảnh hưởng của phim truyền hình, Cao Lôi Hoa ghét nhất là lèm bèm trước khi giết người. phim truyền hình thường thường nhân vật chính và kẻ địch thường thường cứ kẻ tung người mấy cái đạo lý vô nghĩa. Sau khi nhân vật chính chán chường với kẻ địch xong cười như điên, hoặc là xông lên hoặc là dây dưa chờ viện quân đến. Cho nên Cao Lôi Hoa thích chuyện nhiều làm gì, đánh nhau nhiều cứ phải trực tiếp giết luôn!
      giờ, tên thanh niên trước mắt ràng là muốn kéo dài thời gian, Cao Lôi Hoa lại càng muốn nhiều.
      - Yahhh!
      Tên tổ trưởng trẻ tuổi quát lên tiếng lớn. đôi cánh nguyên tố lôi hệ bung ra sau lưng gã.
      - Thánh cấp lôi hệ?
      Cao Lôi Hoa nhìn tên nhóc trước mặt đầy hứng thú.
      Sau khi đôi cánh xuất , tốc độ tên tổ trưởng lập tức tăng lên. Hai cánh vỗ mạnh, kéo cả người như viên đạn, khó khăn lắm mới tránh khỏi đòn của Cao Lôi Hoa.
      - Ầm!
      Lôi quang từ tay Cao Lôi Hoa đánh xuống mặt đất. Cả mặt đất liền chấn động, đòn hều của Cao Lôi Hoa tạo ra cái hố sâu thước mặt đất.
      Tên tổ trưởng sau khi thoát được nhìn thấy cái hố mặt đất lạnh cả người, vừa rồi nếu đòn kia mà đánh trúng gã chết cũng lê lết. Thực lực hùng mạnh như vậy, cho dù có đấu khí hộ thể bảo vệ cũng thể ngăn được……..

    3. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 140: Sau gã Kiếm thánh là Kiếm thần.
      - Chú em tên gì?
      Đôi mắt của Cao Lôi Hoa híp lại nhìn thanh niên trước mặt, ngờ gã này lại là cường giả thánh cấp lôi hệ, điều này làm Cao Lôi Hoa cảm thấy hăng hái muốn giết . Từ lúc đến dị giới tới giờ, tuy rằng gặp qua Thánh ma đạo sư lôi hệ Solomond, nhưng lại ‘chưa có duyên’ giao thủ với lão.
      Cho nên gã thanh niên này có thể coi là cường giả thứ nhất cùng lôi hệ giao thủ với .
      - Ta là Mã Đặc.
      Tên tổ trưởng khẽ lên tiếng, sau đó tay phải nhanh chóng rút trường kiếm bên hông ra. Có kiếm trong tay, gã yên tâm hơn chút. Gã là kiếm sĩ, tay phải cầm kiếm mới có thể phát huy hết thực lực của gã.
      - Biết ? Kỳ chú em nên động tới ta.
      Cao Lôi Hoa cười ha hả, lôi quang lại bật lên tay phải, mà ngay cả Mã Đặc cũng cảm thấy lôi quang tay Cao Lôi Hoa rất vui sướng.
      - Ở thế giới này, mạnh sống yếu chết. Kẻ mạnh nắm giữ sinh mạng của kẻ yếu!
      Mã Đặc cắn chặt răng :
      - Giống như bây giờ, chỉ cần ngươi mạnh hơn có thể lấy mạng sống của ta!
      - Ồ.
      Cao lôi Hoa nắm chặt tay:
      - Kẻ mạnh có thể nắm giữ sinh mạng kẻ yếu, ngươi là con nít hả? Tưởng rằng ta muốn đánh với trẻ con sao!
      Trong nháy mắt Cao Lôi Hoa xuất trước mặt Mã Đặc.
      Mặt đối mặt, Mã Đặc thấy được phẫn nộ hừng hực trong mắt Cao Lôi Hoa.
      - Động vào những đứa con của ta chịu chết !
      Cao Lôi Hoa giận dữ quát lên, tay phải nắm thành quyền, đánh mạnh về phía Mã Đặc.
      ……………….

      Bên kia, Vong Linh Đại trưởng lão chiến đấu với đám thành viên còn lại của tổ chức ung dung. Chơi hội đồng là phương thức đánh nhau ưa thích của vong linh pháp sư. giờ, vong linh kỵ sĩ do Vong Linh Đại trưởng lão gọi ra bu lấy đám tinh của tổ chức kia. Đám vong linh kỵ sĩ đều là vong linh cấp năm, tuy rằng yếu hơn bậc so với đám tinh thành viên này nhưng lại hơn hẳn về số lượng, sợ chết, phối hợp lại ăn ý nữa chứ. Do đó đám thành viên của tổ chức phải hứng chịu những mũi thương cùng với tử vong từ bốn phương tám hướng.
      Vong Linh Đại trưởng lão thoải mái phát huy tinh thần lấy nhiều hiếp ít, vậy còn ác ôn hơn khi tăng thêm ma pháp phụ trợ lên đám vong linh kỵ sĩ. Dưới tác dụng của ma pháp phụ trợ, bọn vong linh kỵ sĩ như mới cắn ‘đá’ cứ dồn dập tấn công hết làn sóng này tới làn sóng khác vào đám cường giả bậc sáu của tổ chức. Cứ như vậy, hơn năm mươi tinh bậc sáu của tổ chức dần dần bị vong linh kỵ sĩ ép vào thế yếu. Đối với đám vong linh ‘phê thuốc’ này, nhóm nguời tinh cũng đành bất lực, trừ phi đánh nát đầu của chúng, còn chẳng khiến cho bọn chúng thiệt hại gì. Do đó nhóm tinh chỉ đành tụm năm tụm ba chống đỡ cách ngoan cường mà thôi.
      - Động vào con của ta hãy tự giác nhận cơn thịnh nộ của ta .
      Quyền phải của Cao Lôi Hoa mang theo lôi quang đánh mạnh vào ngực Mã Đặc.
      Mã Đặc vội vàng thu đấu khí bảo vệ lại, đem kiếm chặn trước ngực để chắn quyền của Cao Lôi Hoa.
      - Dựa vào thanh kiếm ghẻ này của ngươi mà muốn đỡ quyền của ta sao? Phá cho ta, phá!
      Cao Lôi Hoa hét tiếng to, thèm để ý đến thanh kiếm tay Mã Đặc, quyền phải mang theo lực đạo ngàn cân đánh mạnh vào thanh kiếm ngực Mã Đặc.
      - Ầm!
      Quyền của Cao Lôi Hoa dừng ngay thân kiếm, mang theo sức mạnh khổng lồ khiến thanh kiếm chịu nổi, bị ép chặt vào ngực Mã Đặc chịu nổi. Cuối cùng cả người lẫn kiếm đều bị bắn ngược ra sau.
      - Trời ơi, con người mà có sức mạnh vậy sao?
      Mã Đặc đau đớn than. Lực đánh của Cao Lôi Hoa quá nặng nề, giống như là bị đại chùy của thú nhân nện vào người khiến cho máu huyết của ứ lên tận cổ. Cúi đầu nhìn xuống, vẻ mặt Mã Đặc càng thêm quái dị. thanh kiếm cứng rắn của con in hình nắm đấm cháy đen, màu đen này nằm giữa thanh kiếm chướng mắt. Quang Minh Thần tại thượng, cho dù là dũng sĩ mạnh nhất của Thú nhân cũng thể hơn được thế này.
      Nhưng chuyện làm ngạc nhiên với thán phục vẫn chưa hết. Dù bị đánh bay trung, nhưng vẫn kịp nhìn Cao Lôi Hoa, và ngạc nhiên khi thấy Cao Lôi Hoa đuổi theo. Lúc này Cao Lôi Hoa đứng yên tại chỗ, tay nhanh chóng kết thủ ấn.
      Mã Đặc mở to mắt, lấy danh nghĩa Quang Minh thần mà thề, dám khẳng định thủ ấn mà Cao Lôi Hoa sử dụng khác hẳn các thủ ấn của các ma pháp sư hệ khác dùng. Tay Cao Lôi Hoa biến đổi thủ ấn rất nhanh, tốc độ nhanh đến nỗi làm Mã Đặc hoa cả mắt.
      - Ngũ lôi chú!
      Cao Lôi Hoa quát to tiếng, hai tay chập lại sau đó giật mạnh ra.
      - Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
      đỉnh đầu Mã Đặc xuất năm tiếng sấm to. Ngay sau đó năm cột lôi quang vàng tím như thác nước đổ thẳng xuống Mã Đặc.
      Mã Đặc thầm kêu khổ, giờ mình vẫn trong quá trình ‘bay’, hoàn toàn thể tránh né, tuy rằng hết sức vỗ đôi cánh lôi điện nhưng chỉ có thể khiến mình ngừng bay ra sau.
      - Ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!
      Cùng với năm tiếng nổ, năm cột lôi quang chồng chất lên người Mã Đặc.
      Khi dính phải năm cột lôi điện này, tuy đều là người tu luyện lôi hệ nhưng Mã Đặc lập tức cảm thấy lôi quang của Cao Lôi Hoa khác hẳn với lôi điện mình nắm giữ. Năm cột lôi quang màu vàng tía này bất chấp đấu khí hộ thể, đánh trực tiếp lên người mình. Lôi quang màu vàng tía vừa xâm nhập vào cơ thể bắt đầu phá hủy cân bằng lôi nguyên tố trong cơ thể của . Đôi cánh lôi điện sau lưng vỗ được hai lần bất đắc dĩ rồi cũng tan biến vào hư vô.
      - Phụt!
      Giữa trung, Mã Đặc phun ra vòi máu tươi. Mới cùng liều mạng chiêu với Cao Lôi Hoa mà lại thất bại, hơn nữa là thảm bại. Thất bại cách toàn diện.
      - tồi! Vậy mà vẫn còn lê lết được!
      Cao Lôi Hoa cười hiểm, nhưng vẫn có ý buông tha cho Mã Đặc. Đối với kẻ địch, Cao Lôi Hoa chưa từng ôm lấy cái gọi là lòng nhân từ. Nhân từ với kẻ địch là tàn nhẫn với mình! Đối với loại người muốn gây tổn thương đến bọn , có chết muôn lần vẫn bù hết tội. Chân phải Cao Lôi Hoa hơi dậm cái liền bắn vọt tới phía Mã Đặc.
      Tốc độ cấp tám nhanh như nào chứ. Giống như trực tiếp xé rách gian, Cao Lôi Hoa biến mất khỏi chỗ cũ rồi trong tích tắc xuất ngay điểm rơi của Mã Đặc.
      Trước khi thân hình Mã Đặc rơi xuống đất, Cao Lôi Hoa co chân lại sút thẳng vào người Mã Đặc! Bùng! Mã Đặc giống như quả bóng da bị Cao Lôi Hoa đá bay thẳng lên trung.
      Giữa trung, Mã Đặc thầm lo lắng. Thực lực Cao Lôi Hoa quá sức tượng tưởng của . Nhưng mà lão tổ trưởng còn chưa đến. Nếu cứ thế này lão tổ trưởng chỉ có thể đến nhặc xác mà thôi!
      - Bất kể là ai, có ý đồ gây hại tới con của ta phải chết!
      Cao Lôi Hoa nhàng , rồi giơ tay phải lên cao, quả lôi cầu màu vàng tía ngưng tụ trong lòng bàn tay Cao Lôi Hoa. (ND: Giống chiêu quả cầu hủy diệt của Songoku quá,).
      - Sát!
      Cao Lôi Hoa quát tiếng rồi ném quả lôi cầu về phía Mã Đặc trời.

      Mã Đặc chỉ biết nhắm mắt lại, chờ quả lôi cầu đến kết liễu sinh mệnh của chính mình. Chỉ có điều cam lòng, nhìn qua tuổi tác của Cao Lôi Hoa cũng lớn hơn bao nhiêu ( biết sau khi Cao Lôi Hoa đến thế giới này bị trẻ lại), nhưng vì sao lại mạnh hơn mình nhiều như vậy? Mình ở trước mặt chả là cái đinh gỉ gì.
      - Dừng tay, được làm hại người thừa kế của ta!
      lão già hét lên như sấm sét. Ngay lúc đó đạo lôi quang kiếm khí màu vàng tía từ xa bay tới. Khó khăn lắm mới đánh trúng quả lôi cầu của Cao Lôi hoa. Lôi quang cầu bị kiếm khí đánh trúng liền rung lên nhưng đáng tiếc cũng chỉ có vậy mà thôi. Lôi quang cầu này là do Cao Lôi Hoa dùng toàn lực phát , chỉ đạo kiếm khí há lại có thể đánh tan được.
      Lôi quang cầu chỉ bị lệch chút xíu nhưng vẫn đánh mạnh lên hai đùi của Mã Đặc. Lão già phát kiếm khí tới muộn bước, chỉ đành trơ mắt nhìn lôi quang cầu đem hai chân của Mã Đặc trở về hư vô.
      - Thần lực, bậc tám?
      Cao Lôi Hoa khẽ cau mày, là thần lực. Kiếm khí màu vàng tía vừa rồi ràng là thần lực bậc tám. Theo hướng thanh , Cao Lôi Hoa quay sang nhìn về phía lão già phát ra kiếm khí.
      chỗ cách đây ba trăm mét, lão già tóc bạc hộc tốc phóng tới đây. Kiếm khí vừa rồi chắc chắn là do lão chém ra.
      Sau khi nhìn thấy lão già, đôi mắt Cao Lôi Hoa lập tức sáng ngời. Đây tuyệt đối là bậc tám, ngờ ở thế giới này vẫn còn bậc tám tồn tại. Xem ra mình quá xem thường cường giả đại lục này rồi. Tuy nhiên Cao Lôi Hoa cũng cảm thấy bất ngờ. Suốt mấy nghìn năm qua, đại lục mà xuất thần cấp nào mới là chuyện quái lạ.
      Khoảng cách mấy trăm mét đối với người như Cao Lôi Hoa và lão già này chỉ là chuyện , trong nháy mắt, lão xuất bên cạnh Mã Đặc. Rồi nhàng ngăn tiếp tục ‘bay’.
      Cao Lôi Hoa nhìn chằm chằm vào lão già trung. Tay trái lão cầm thanh trường kiếm hoa lệ, tay phải ôm lấy Mã Đặc bị cụt mất hai chân. Ánh mắt Cao Lôi Hoa tập trung vào thanh kiếm, hiểu sao cảm thấy thanh kiếm này gây cho cảm giác bị áp bức mạnh hơn lão già kia nhiều…..

    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 141: Tài quyết chi nhận và Thần phạt chi trượng.
      - Này, lão già, bế thằng nhóc đó cho chắc nhé.
      Lúc này Cao Lôi Hoa cũng ngăn cản lão cứu Mã Đặc mà chỉ đứng trêu tức lão.
      Lão già tiếp được Mã Đặc liền từ từ hạ xuống đất, rồi đặt tay trái lên chân của Mã Đặc, tay lão chợt lóe lên kim quang, tạm thời ngăn máu từ chân của Mã Đặc tiếp tục chảy.
      Làm xong hết thảy mọi việc, lão giận dữ ngoái đầu nhìn Cao Lôi Hoa chằm chằm:
      - Là ngươi phá hủy hai chân người kế vị ta?
      - Ngươi cho rằng chỉ hai chân thôi sao?
      Cao Lôi Hoa trả lời trực tiếp câu hỏi của lão, ngược lại còn cười khẩy nhìn lão.
      - Ngươi vậy là sao?
      Lão hung dữ nhìn Cao Lôi Hoa, biết vì sao mà lão lại có dự cảm bất an.
      - Ngươi cho rằng ta là bù nhìn để ngươi cứu người à? Hễ kẻ nào dám động vào người nhà của ta ta quyết để cho thoát khỏi tay ta mà còn sống dễ dàng đâu!
      Cao Lôi Hoa giơ nắm đấm lên:
      - cần biết thằng nào! Đều phải: Chết!
      Ngay khi Cao Lôi Hoa giơ nắm tay lên, đột nhiên Mã Đặc ở trong lòng lão rên tiếng, rồi tiếng nổ ‘bụp’ trong trẻo từ trong người vang lên! sợi tia máu đỏ tươi từ lỗ chân lông của Mã Đặc phun ra. Tơ máu càng lúc càng nhiều, cuối cùng cả người Mã Đặc nổ tung tóe trong tay lão già. Máu tươi văng đầy lên mặt lão.
      Lão sửng sốt, hai tay ôm lấy Mã Đặc bị nổ tung còn ra hình dạng gì, cứ ngây ngốc mặc kệ máu tươi bắn lên mặt mình. Lão vẫn hiểu được vì sao ràng mình cứu Mã Đặc rồi mà vẫn bị nổ tan xác như thế?
      - Đối với những tên dám động vào người nhà của ta chỉ có chết!
      Cao Lôi Hoa cười lạnh lụng, hề nghi ngờ, Mã Đặc chết là do Cao Lôi Hoa. Sở dĩ Mã Đặc nổ tan xác có cùng nguyên lý như lúc Cao Lôi Hoa đẩy lôi quang vào trong cơ thể của thái tử Ivan. Vừa rồi tuy rằng lôi quang cầu chỉ phá hủy hai chân của Mã Đặc, nhưng lôi quang xâm nhập vào cơ thể từ hai chân của ! Chỉ cần khoảng cách xa, thông qua lôi quang này, Cao Lôi Hoa có thể lấy mạng đối phương trong chớp mắt. Vừa rồi, lúc Cao Lôi Hoa nắm chặt nắm tay lại là để kích nổ lôi điện trong cơ thể của Mã Đặc. Việc này nghe có vẻ phức tạp nhưng kỳ rất đơn giản.
      - Ngươi… là ngươi làm?!
      Lão nhìn thi thể tàn vụn của Mã Đặc trong lòng lập tức giống như lên cơn điên, vung trường kiếm lên chém. Kiếm khí màu vàng tía khí thế to lớn bay đến Cao Lôi Hoa.
      - Lôi!
      Nhìn kiếm khí này, Cao Lôi Hoa hề hoang mang, tay phải vẫy cái, luồng hồ quang xuất đầu ngón tay của Cao Lôi Hoa, trong nháy mắt luồng hồ quang này liền biến thành tấm khiên chắn.
      Ầm tiếng, kiếm khí do lão già phát ra trong cơn thịnh nộ chém mạnh xuống người Cao Lôi Hoa, nhưng lại bị tấm khiên lôi quang trước người Cao Lôi Hoa cản lại.
      Chỉ có điều lúc kiếm khí và khiên chắn va chạm khiến Cao Lôi Hoa khẽ nhíu mày. Cao Lôi Hoa cảm thấy kiếm khí này rất quái dị! ‘Chẳng qua dù em lạ đến đâu cũng bị đè xuống dưới’.
      - Kiếm tốt đấy!
      Cao Lôi Hoa thu hồi khiên lôi quang lại, rồi ngắm nhìn thanh trường kiếm trong tay lão. Cảm giác vừa rồi quái dị, ràng kiếm khí lão phát lúc đầu mạnh nhưng trong quá trình kiếm khí thoát ly khỏi kiếm lại ngừng tự lớn mạnh lên! Lúc chém trúng khiên chắn của Cao Lôi Hoa uy lực so với lúc ban đầu lớn hơn gấp ba lần rồi. Nhìn thanh kiếm trong tay lão, Cao Lôi Hoa có cảm giác kiếm khí quái dị đó là do thanh kiếm này làm trò đây. Từ lúc lão già này xuất , thanh kiếm lão đeo làm cho Cao Lôi Hoa có cảm giác đó rồi!
      Lão già hừ lạnh tiếng, rồi lại nhấc thanh trường kiếm lên cao. Trường kiếm lấp lánh lôi quang:
      - ngờ ngươi có thể đỡ được kiếm của ta. Người trẻ tuổi, nhớ kỹ tên ta, ta là La Đế. Để khi chết xuống địa ngục còn cho người khác biết là ngươi chết tay La Đế ta!
      - La Đế?!
      Nghe thấy tên lão già này, Vong Linh Đại trưởng lão ở bên cạnh kêu lên thất thanh.
      - Đại trưởng lão biết người này sao?
      Cao Lôi Hoa hỏi.
      - Ta biết người này là ai.
      Vong Linh Đại trưởng lão cười khổ:
      - Người em Cao Lôi Hoa còn nhớ lần trước ở trong Vong Linh cốc ta kể về cường giả nhân loại đột phá bậc tám thất bại ?
      - Nhớ.
      Cao Lôi Hoa lên tiếng.
      - Là đó.
      Vong Linh Đại trưởng lão nhìn lão già chằm chằm:
      - chính là người duy nhất vượt qua hai đợt lôi điện - La Đế. Cứ tưởng toi rồi, ai dè chết mà hình như còn đột phá nữa chứ.
      - Khà khà! ngờ còn có người nhận ra lão phu.
      Thanh trường kiếm trong tay lão rung lên:
      - sai, ngày đó lão phu thiếu chút nữa là bị thần kiếp đánh tan thành tro bụi. Nhưng mà may mắn nhờ có thanh kiếm này mà lão phu đột phá cảnh giới bậc tám! Các ngươi rất may mắn, bởi vì các ngươi là người đầu tiên được thưởng thức thực lực chân chính của lão phu! Chẳng qua, cái mạng cùi của các ngươi cũng nên lưu lại cho lão phu !
      La Đế quát lớn, lôi quang trường kiếm tăng vọt lên:
      - Lôi chi kiếm kỹ - Thiên lôi trảm!
      Cả người La Đế hòa vào thanh kiếm bắn lên cao, thanh trường kiếm biến thành cột lôi quang to. Lôi quang ngừng lớn lên, thậm chí vây quanh người La Đế. Tiếp đó, ở phía sau La Đế liền xuất ảo ảnh là nam tử, tay phải cầm kiếm tay trái cầm trượng. Vẻ mặt cực kỳ trang nghiêm, tuy chỉ là ảo ảnh nhưng lại mang đến cho người ta áp lực .
      - Lôi thần?!
      Vong Linh Đại trưởng lão nhìn ảo ảnh sau lưng La Đế kêu lên sợ hãi, sau đó lão dán mắt vào thanh trường kiếm tay La Đế. Trong lôi quang, có thể thấp thoáng thấy thanh trường kiếm trong tay La Đế và thanh kiếm mà ảo ảnh cầm giống nhau như đúc, ở thanh kiếm của cả hai đều có chữ màu vàng: Phán Quyết!
      - Tài quyết chi nhận?!
      Vong Linh Đại trưởng lão trợn ngược hai mắt lên. Tài quyết chi nhận, trong hai vũ khí của Lôi thần! Nghe đồn trong số vũ khí của Lôi thần có hai thanh, là ‘Tài quyết chi nhận’ đại biểu cho quyền phán quyết tội ác; hai là thanh ‘Thần phạt chi trượng‘ đại biểu cho trừng phạt của thần sau khi phán quyết tội ác! Cả hai thanh vũ khí này đều là của Sáng Thế thần trực tiếp ban tặng! Chẳng trách La Đế dựa vào thanh vũ khí này liền đột phá được bậc tám. Từng là vũ khí của Lôi thần, lại do chính tay Sáng Thế thần làm ra, sau khi vào trong tay La Đế mà đột phá được thần kiếp có mà điên.
      Sau khi lên bậc tám thành thần cũng có dăm bảy loại như Kiếm thánh. Mới bước chân vào bậc tám, chỉ có thần lực mà có thần cách gọi là ‘Thí thần giả’ hay ‘bán thần’, nếu tiến thêm được bước nữa là lĩnh ngộ về lĩnh vực và thần cách mới được gọi là thần chân chính. Còn về sau nữa khỏi , chắc chắn là càng lúc càng mạnh. Tuy xác định ràng được nhưng đúng là có tồn tại chuyện như vậy, giống như trong mấy vị thần Lôi thần được xưng là thần phán quyết ràng là mạnh hơn chút.
      Bởi vì trong nhân loại chưa có ai lĩnh ngộ được bậc tám nên tri thức hiểu biết về thần cũng có hạn, chỉ biết mạnh nhất là có lĩnh vực với thần cách.
      - Bậc tám à.

      Nhìn lão già huy kiếm chém , đôi mắt Cao Lôi Hoa chợt lên màu vàng lôi quang.
      - Rất mạnh, thú vị đây!
      Đoàng! Trong lúc Cao Lôi Hoa chuyện La Đế chém mạnh kiếm xuống chỗ Cao Lôi Hoa đứng. Khóe miệng La Đế mỉm cười ý rằng dưới kiếm này của lão cho dù là thánh cấp cũng có khả năng sống sót.
      Nhưng có điều khi mà lão cho rằng Cao Lôi Hoa chết giọng của Cao Lôi Hoa lại vang lên sau lưng lão:
      - Ê cụ khốt, có gì mà trông vui thế?
      Trong lòng La Đế rung động mạnh! Lão ngờ rằng mình lại thấy ràng Cao Lôi Hoa làm thế nào ra sau lưng.
      - thể như thế được!
      La Đế tin kêu lên. Lão là bậc tám, là nhân loại duy nhất của đại lục này đạt được bậc tám. Sao lại có thể có người nhanh hơn lão được?!
      - Đến phiên oánh nha. Lão cũng rất ‘lucky’ đó, đây là chiêu mày mới luyện ra, lần đầu sử dụng.
      Cao Lôi Hoa quát to:
      - Tử lôi cửu kích! Chiêu thứ nhất: Xuân lôi bạo *****! (sấm sét tàn bạo trong mùa xuân)
      Tay phải Cao Lôi Hoa nắm chặt, sau đó thanh trường đao do lôi quang tạo thành xuất tay Cao Lôi Hoa.
      - Xuân lôi bạo *****!
      Cao Lôi Hoa nắm chặt thanh trường đao chém mạnh xuống dưới, đao này mang theo tiếng sấm trầm đục, giống như là những đợt sấm tàn bạo trong mùa xuân.
      - Hây!
      La Đế hét to tiếng, đồng thời thân hình vặn vẹo kỳ dị. Xoay người giơ thanh ‘Tài quyết chi nhận’ ra chặn lôi đao của Cao Lôi Hoa. Xẹt xẹt, hai thanh đao kiếm chạm nhau ngừng phát ra tiếng nổ và lôi quang màu tím vây kín cả hai người lúc giao chiến.
      Mặt khác, Vong Linh Đại trưởng lão lùi xa khỏi cuộc chiến. Cùng thần cấp chiến đấu đối với Vong Linh Đại trưởng lão lúc này mà rất gượng ép.
      Lúc La Đế dùng kiếm chặn lôi đao của Cao Lôi Hoa lại, ánh mắt Cao Lôi Hoa lên hân hoan. ‘Xuân lôi bạo *****’, tên như ý nghĩa, phương thức công kích này lấy ‘Bạo’ là chính!
      Lôi đao trong tay Cao Lôi Hoa và Tài quyết chi nhận trong tay La Đế va chạm mạnh vào nhau, thanh đao của Cao Lôi Hoa đột nhiên nổ tung ra. Lôi quang mạnh mẽ trực tiếp nổ tung trước mặt La Đế. Liền đó ở chỗ hai người xuất đóa mây nấm .
      lát sau, La Đế từ trong đám mây nấm văng ra, sau đó té lăn quay xuống mặt đất.
      - thể nào! Điều này sao lại có thể! Ta là bậc tám sao lại thua được?
      mặt đất, La Đế lóp ngóp chống dậy, ngửa mặt lên trời hét lớn.
      - Bởi vì…
      Đám mây nấm tản ra, hình ảnh của Cao Lôi Hoa lơ lửng giữa trung:
      - Ta cũng là bậc tám!
      Cao Lôi Hoa hơi cong người lại, đôi cánh lôi quang nhàng bật ra sau lưng Cao Lôi Hoa.
      La Đế trợn tròn mắt nhìn đôi cánh thần lấp lánh sau lưng Cao Lôi Hoa:
      - thể như thế, gần đây làm gì có thần kiếp! Ngươi sao lại là bậc tám được?
      - Vậy ngươi vì sao lại thành thần cấp?
      Cao Lôi Hoa nhìn xuống La Đế cười nhạo:
      - Ngươi có thể dùng vũ khí của Lôi thần để vượt qua thần kiếp vì cớ gì mà người khác lại được?
      - Xem ra phải chỉ có mình ta gặp may.
      La Đế bình tĩnh lại, vừa rồi lão kích động là vì ngờ đại lục lại mọc ra tên đạt thần cấp do đó mới khống chế được tâm tình.
      Thân là cường giả với kinh nghiệm chiến đấu bao nhiêu năm, La Đế nhanh chóng bình tĩnh lại:
      - Xem ra mấy trăm năm bất bại làm mất ý chí chiến đấu của ta, khiến ta cứ ngu xuẩn nghĩ rằng mình là người mạnh nhất đại lục nữa chứ.
      La Đế khẽ thở dài.
      - Lão già, cảm thán xong chưa!
      Bóng hình của Cao Lôi Hoa trung lại chợt biến mất, rồi xuất sau lưng La Đế, sau khi mở đôi thần cánh, tốc độ của Cao Lôi Hoa lại nhanh tới cực hạn.
      Lôi đao trong tay Cao Lôi Hoa chém mạnh sau lưng La Đế.
      Chỉ có điều lần này La Đế lại tránh, miệng lão mỉm cười. Tay lão giơ thanh Tài quyết chi nhận lên, trông thong thả nhưng lại rất nhanh. Lúc lôi đao của Cao Lôi Hoa chém vào lưng lão lão cũng đem Tài quyết chi nhận lộn ngược trước ngực lão.
      - Tuy rằng miễn cưỡng sử dụng, thậm chí ta thể lĩnh ngộ được nó, nhưng nhờ vào thanh kiếm của Lôi thần ta có thể sử dụng được chiêu thức mạnh nhất này.
      La Đế chậm rãi .

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 142: Lĩnh vực của Lôi thần – Phán quyết.
      - Lĩnh vực Lôi thần!
      Lôi quang trrong mắt La Đế bốc lên hừng hực:
      - Phán Quyết!
      Choang! Giống như tiếng thủy tinh vỡ. Ngay sau đó Cao Lôi Hoa cảm thấy trước mắt mình tối sầm lại, nhưng rồi lại khôi phục ánh sáng ngay trong tích tắc. Cảm giác y như ban đêm bất chợt tắt đèn, rồi lại bật công tắc lên.
      Khi mở mắt ra, Cao Lôi Hoa rất kinh ngạc, tình cảnh trước mắt quá quen thuộc!
      Lôi điện, xung quanh đều toát ra lôi quang, khắp nơi đều là ánh sáng do lôi điện tạo ra! Tiếng sấm sét vang lên liên tục bên tai! Đây là thế giới hoàn toàn do lôi điện tạo thành! Trong thế giới này thứ gì trừ sấm sét. Nơi này là thế giới lôi điện.
      Cao Lôi Hoa dụi dụi mắt, đúng vậy! Đây chính là thế giới mà Cao Lôi Hoa vào trước khi tiến cấp. Chỉ có điều lần trước Cao Lôi Hoa chỉ ở trong thế giới này ngẩn ngơ “nhặt lá đá ống bơ” trong chốc lát rồi lập tức lui ra ngoài.
      - Nơi này chính là lĩnh vực của Lôi thần!
      Thanh của La Đế vang lên, cách Cao Lôi Hoa xa, La Đế cầm ‘Phán quyết chi nhận đắc ý nhìn Cao Lôi Hoa.
      - Nơi này là lĩnh vực của ngươi?
      Cao Lôi Hoa quan sát thế giới do lôi điện hình thành này, tuy rằng ở trong lĩnh vực của La Đế nhưng Cao Lôi Hoa hoàn toàn cảm thấy bất an chút nào. Thậm chí còn cảm thấy thoải mái, giống như nơi này chính là thế giới của Cao Lôi Hoa vậy!
      - Đây phải là lĩnh vực của ta. Đây là lĩnh vực của ‘Phán quyết chi nhận’!
      Có phần đắc chí, La Đế cười :
      - Chỉ cần có ‘Phán quyết chi nhận’ trong tay, ta có thể dùng nó để gọi ra lĩnh vực của Lôi thần! Nơi này, chính là lĩnh vực của Lôi thần - Phán Quyết! Đây là thế giới của lôi điện. Là thế giới của ta!
      - Hưởng thụ lĩnh vực của ta ! Đến từ lĩnh vực của Lôi thần - Phán quyết chi lôi!
      La Đế giơ cao thanh ‘Phán quyết chi nhận’ lên.
      - Lấy danh nghĩa Lôi thần!
      La Đế lớn:
      - Ta phán quyết ngươi! Có tội!
      La Đế quất mạnh thanh ‘Phán quyết chi nhận’ xuống.
      Ầm! Ầm! Tất cả lôi quang bên trong lĩnh vực ngừng tập trung lại đỉnh đầu Cao Lôi Hoa! Ngưng tụ!
      đầu Cao Lôi Hoa sấm chớp gào thét, lập loè!
      - Thế giới lôi điện?
      Cao Lôi Hoa nhìn chằm chằm vào lĩnh vực màu vàng tím này, đồng thời, trong đầu nhớ lại giọng như sấm rền khi mới tiến cấp:
      (- Nơi này là chỗ nào?
      Ngay lúc đó Cao Lôi Hoa hỏi lớn.
      - Nơi này là thế giới của ta. Cũng là thế giới của ngươi.
      Giọng như sấm vang lên ù ù bên tai Cao Lôi Hoa:
      - Ta chính là lôi điện, cũng chính là lôi điện luôn bên ngươi. Mà nơi này là thuộc về ta, chính là dị giới của ta. Nhưng đây cũng thế giới thuộc về ngươi. Cường giả bậc tám, quản lý pháp tắc lôi điện! Nơi này là thế giới chung của ta và ngươi!)
      - Chỉ thuộc về ta, thế giới của ta và ngươi.
      Cao Lôi Hoa lẩm bẩm trong miệng.
      Nhìn Cao Lôi Hoa ngây người , La Đế khoái trá vô cùng. Giết chết cường giả bậc tám với giết chết cường giả bậc bảy thánh cấp cảm giác hoàn toàn khác biệt. Bây giờ, tên cường giả bậc tám trông khá trẻ tuổi này trở thành kẻ đầu tiên chết trong tay mình! Đầu của là chiến lợi phẩm cho mình! Lôi thần lực người là thuốc bổ tốt nhất cho mình luôn!
      La Đế tràn đầy háo hức nhìn Cao Lôi Hoa:
      - Dưới danh nghĩa của Lôi thần! Chết !
      Ầm! Tiếng sấm liên tiếp vang lên đỉnh đầu Cao Lôi Hoa. Trong lĩnh vực, La Đế bắt đầu khống chế lôi điện ngưng tụ lại đỉnh đầu Cao Lôi Hoa. Lúc này, uy lực của lôi điện chí ít cũng hơn thần kiếp rồi.
      Ầm! Trong mắt La Đế lên hưng phấn, luồng lôi quang màu tím đánh xuống vị trí Cao Lôi Hoa… …
      Vong Linh Đại trưởng lão lo lắng trông ngóng cuộc chiến đấu giữa Cao Lôi Hoa và kiếm sĩ trong truyền thuyết La Đế, lão ngờ La Đế có thể nhờ vào ‘Phán quyết chi nhận’ để triển khai lĩnh vực của Lôi thần! Lĩnh vực của Lôi thần cũng như mấy cái lĩnh vực cùi bắp của Quang Minh thần. Trong các vị thần Lôi thần được công nhận là mạnh nhất. Lĩnh vực của thể dễ chơi được.
      Nghĩ vậy, Vong Linh đại trưởng lão đứng ngồi yên. Giận cá chém thớt nên ra tay chẳng chút lưu tình với đám người tổ chức kia.
      - Ra , cốt long của ta!
      Vong Linh Đại trưởng lão hét tiếng to.
      Từ trong hắc động, thân hình khổng lồ của cốt long Cát Mỗ chậm rãi chui ra.
      - Cát Mỗ, làm việc !
      Vong Linh Đại trưởng lão hạ mệnh lệnh cho cốt long.
      - Grào!
      Vừa mới chui ra khỏi hắc động, vong linh cốt long há miệng gào rống, phun thẳng luồng long tức tử vong xuống dưới. Long tức tử vong đối với Vong Linh tộc là món thuốc bổ hảo hạng. Nhưng đối với nhân loại mà vĩnh viễn lại là cơn ác mộng.
      Long tức mới lướt qua, mười ba tên thành viên đứng đầu trong tổ chức trong nháy mắt biến thành cái xác khô, còn hai mươi tên khác cũng bị lây nhiễm lời nguyền của long tức.
      Suy yếu, già cả, bất lực nhanh chóng làm bọn họ mất năng lực chiến đấu. So với đám vong linh kỵ sĩ ‘được’ long tức phun vào tinh thần sung mãn. Dưới tình trạng đó, hai mươi thành viên còn lại bị vong linh kỵ sĩ vây lại thành đống. Hai chị em Diệp Đỗng và Diệp Diễm cùng vài tên may mắn cũng bị vây vào giữa.
      Vong Linh Đại trưởng lão nhìn vào lĩnh vực mà lo lắng, nếu phải lần trước Cao Lôi Hoa từ bên trong lĩnh vực Thái Dương thần ra, giờ Vong Linh Đại trưởng lão hơn gấp bội rồi.
      - Có nên sử dụng nó ?
      Vong Linh Đại trưởng lão cắn chặt răng nhìn đồ vật tay phải mình. Tuy rằng Vong Linh Đại trưởng lão chỉ là thánh cấp nhưng có thể trở thành cánh tay đắc lực của Vong Linh Nữ Thần đâu phải vừa. Thứ này có thể khiến lão trở thành ‘Thú lục giả’ của Vong Linh phụ thần.
      - Nếu sau lúc nữa mà còn chưa ra ta dùng vậy.
      Ánh mắt Vong Linh Đại trưởng lão lên kiên định. Mặc dù mở phong ấn này ra khiến lão bị thương tổn nghiêm trọng… …
      - Ha ha ha!
      Trong lĩnh vực, La Đế ngừng khống chế lôi quang bổ xuống Cao Lôi Hoa. Nơi này là thế giới của La Đế, tất cả lôi nguyên tố trong lĩnh vực này đều là thuộc quyền khống chế của La Đế, ở đây La Đế chính là thần! Chính là chúa tể duy nhất!
      - chết !
      La Đế hét rống tiếng, tất cả lôi quang như thác đổ trút xuống người Cao Lôi Hoa

      Nhưng mà điều khiến La Đế kinh ngạc là Cao Lôi Hoa lại hề tránh. Ngược lại còn mở đôi cánh sau lưng ra rồi dang rộng hai tay để mặc lôi điện trút lên người.
      Ngay sau đó, cả người Cao Lôi Hoa bị vô vàn lôi quang bao phủ. Điều này khiến La Đế thở phào nhõm. Ở trong cơn mưa lôi quang như vậy cho dù là La Đế cũng dám chắc mình có thể chịu được. Cho nên lão cho rằng Cao Lôi Hoa cũng có khả năng sống sót.
      Cao Lôi Hoa chống cự, mà để mặc lôi quang xuyên qua cơ thể mình. Cứ mỗi lần lôi quang chạm vào thân thể mình, Cao Lôi Hoa đều có cảm giác lạ thường.
      Cao Lôi Hoa nhắm hai mắt lại, lẳng lẽ cảm thụ mọi thứ xung quanh. Cảm nhận từng chút lôi điện, từng sợi hồ quang!
      - Thế giới lôi điện. Thế giới của chúng ta.
      Trong đầu Cao Lôi Hoa lại xuất giọng như sấm sét kia.
      - Thế giới của chúng ta.
      Cao Lôi Hoa nhàng thốt lên. Giọng rất khẽ, nhưng lại xuyên qua màn sấm sét ầm ĩ truyền đến tai La Đế.
      - Lĩnh vực!
      Ngay sau đó, Cao Lôi Hoa mở bừng mắt. Lúc này hai mắt biến thành màu vàng tím đầy dị, giống như lôi quang lấp lánh màu vàng tía trước kia. Ngay cả đồng tử màu đen cũng biến thành màu vàng.
      Đồng thời, thanh của Cao Lôi Hoa giống như tiếng sấm, rít gào lên:
      - Lĩnh vực - Phán Quyết!
      Bùng! Theo tiếng gào thét của Cao Lôi Hoa, lĩnh vực màu vàng tím từ từ mở rộng ra bên trong lĩnh vực mà La Đế khống chế.
      - Điều, điều này sao có thể! Thế này là làm sao!
      La Đế dám tin vào mắt mình, lĩnh vực giống như đồ vật nhanh chóng bị vỡ nát. Thế này là thế nào, đều là lĩnh vực lôi điện, giống nhau như đúc. Vì sao mà lĩnh vực của mình lại bị lĩnh vực của thôn tính?!
      Dùng ‘Phán quyết chi nhận’ để mở ra lĩnh vực cũng chỉ là ‘hàng mượn’ nên vĩnh viễn thể so được với ‘hàng’ của bản thân. Cho nên La Đế chỉ đành trơ mắt nhìn lĩnh vực của mình bị lĩnh vực của Cao Lôi Hoa tiêu diệt.
      - Bây giờ, nơi này là thế giới của ta!
      Hình ảnh của Cao Lôi Hoa ra trước mặt La Đế. Đôi cánh lôi quang màu vàng tím của Cao Lôi Hoa khiến cho La Đế lóa cả mắt. giờ ngay cả khí tức người Cao Lôi Hoa cũng làm cho La Đế cảm thấy bị áp bức. chuyển biến trong nháy mắt làm La Đế có phản ứng gì. Lão hoàn toàn hiểu tại sao lĩnh vực của lão lại biến mất trong phút chốc?! Rồi làm sao lại trở thành lĩnh vực của Cao Lôi Hoa?!
      - Lấy danh nghĩa của Cao Lôi Hoa ta.
      Ánh mắt Cao Lôi Hoa lấp lánh sắc vàng, đồng thời, Cao Lôi Hoa nắm chặt tay phải:
      - Phán Quyết!
      Vô số lôi quang từ các hướng trong lĩnh vực tràn về La Đế. Giống như cơn thuỷ triều đem La Đế bao phủ bên trong lôi quang. Dù sao cũng là lần đầu tiên sử dụng lĩnh vực nên Cao Lôi Hoa cũng thể kiên trì được lâu. Sau khi thở ra hơi, cả người Cao Lôi Hoa rơi thẳng xuống phía dưới.
      Lĩnh vực mất người duy trì cũng nhanh chóng tan biến.
      Bịch! Cao Lôi Hoa ngã huỵch xuống đất. Ngay sau đó là tiếng trống vang lên, thân hình cháy đen thui của La Đế rơi xuống cách Cao Lôi Hoa xa. Bên cạnh lão, thanh trường kiếm thấp thoáng lên ánh sáng rực rỡ… …

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :