CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA) - Truyền Thuyết Thánh Kỵ Sĩ (514c)

Thảo luận trong 'Sắc Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 129: Ngươi phải chịu trách nhiệm với muội muội của ta.
      Nguồn Nguyệt Hoa Thiên mở to hai mắt, dám tin nhìn Tĩnh Tâm. giờ Tĩnh Tâm ngồi ôm đứa bé trong lòng. Tuy rằng bị quần áo che khuất, Nguyệt Hoa Thiên nhìn rốt cục Tĩnh Tâm làm gì nhưng Nguyệt Hoa Thiên có thể khẳng định tuyệt đối Tĩnh Tâm phải chỉ đơn thuần là ôm đứa bé. Với từng trải của Nguyệt Hoa Thiên, thấy ràng tư thế của Tĩnh Tâm là cho đứa bé bú! Đúng, mọi người chỉ cần thấy qua người phụ nữ cho con bú là có thể biết lúc này Tĩnh Tâm cũng trong tình cảnh như vậy.
      cách khác, mới rời khỏi Tĩnh Tâm có hai tháng ngắn ngủi, Tĩnh Tâm từ thiếu nữ biến thành phụ nữ!
      thiếu nữ làm sao mới có thể có sữa đây? Đương nhiên là vứt bỏ thân phận thiếu nữ, sau đó sinh con! cách khác, trong hai tháng vừa rồi có tên trời đánh nào hại em ngây thơ của ?! Đây chính là ý nghĩ trong đầu Nguyệt Hoa Thiên lúc này!
      - Tĩnh Tâm, em, em...
      Nguyệt Hoa Thiên run rẩy chỉ vào Tĩnh Tâm.
      Tĩnh Tâm nghe thấy tiếng gọi, ngẩng đầu lên nghi hoặc nhìn về phía cửa, thấy Nguyệt Hoa Thiên liền nở nụ cười xinh đẹp với .
      - Ôi!
      Nguyệt Hoa Thiên ngơ ngác nhìn nụ cười xinh đẹp của Tĩnh Tâm! Bây giờ càng chắc chắn em mình bị “hại đời”! Nếu đánh chết cũng tin Tĩnh Tâm ngày thường lạnh lùng là thế lại có lúc nở nụ cười mỹ lệ như ánh mặt trời như lúc này! Vẻ mặt Tĩnh Tâm giờ ràng là vẻ mặt của nữ nhân được tình tưới đẫm!
      Cao Lôi Hoa vừa nghe thấy tiếng của Nguyệt Hoa Thiên liền vội vàng ngoái ra ngoài cửa nhìn, sau đó liền thấy gã bảnh bao đứng đó run rẩy chỉ vào Tĩnh Tâm. Cao Lôi Hoa nhìn kỹ phát ngờ gã tóc vàng bảnh bao này chính là người gặp đảo - Nguyệt Hoa Thiên. Cái nhẫn gian tay mình cũng là đưa. Hơn nữa quan trọng là, Nguyệt Hoa Thiên hình như là trai của Tĩnh Tâm. Lại ngày đó Nguyệt Hoa Thiên đưa Cao Lôi Hoa và Tĩnh Tâm xuống thuyền xong liền đâu chẳng , cũng tới thăm Tĩnh Tâm. biết tại sao đột nhiên lại tới đây?
      Vừa nghĩ vậy, Cao Lôi Hoa vừa mỉm cười đứng dậy đón:
      - Ha ha, là sao Nguyệt Hoa Thiên, sao lại rảnh rỗi mà tới đây thế này?
      - Ủa? Ngươi là?!
      Nguyệt Hoa Thiên vất vả lắm mới kiềm chế được nỗi kích động mà Tĩnh Tâm mang lại. Thân là vương tử, lễ nghi cho phép thất thố trước mặt người khác. Trước hết cần phải tra xét ràng xem kẻ nào khiến Tĩnh Tâm đến tình trạng này! Sau khi sóng gió trong lòng bình lặng trở lại, Nguyệt Hoa Thiên nhìn lại người nam tử đầu bạch kim từ đầu tới giờ vẫn đứng ở bên cạnh Tĩnh Tâm. Nhìn tên nam nhân này, Nguyệt Hoa Thiên lộ ra vẻ mặt nghi hoặc. Thanh của nghe khá quen thuộc, dường như nghe thấy ở đâu rồi. Nhưng Nguyệt Hoa Thiên nhận ra gã đầu bạch kim này.

      À, người em Nguyệt Hoa Thiên nhận ra tôi sao?
      Cao Lôi Hoa cười rồi giơ tay phải lên, để lộ chiếc nhẫn gian tinh xảo.
      - Hả! Ngươi, ngươi là Cao Lôi Hoa huynh đệ?
      Nguyệt Hoa Thiên kinh ngạc nhìn nam tử tóc bạch kim trước mặt. nhớ lúc ở đảo tóc của Cao Lôi Hoa là màu đen mà! Đen như bầu trời đêm vậy. Nhưng giờ mái tóc lại là màu trắng chói mắt. Kỳ màu tóc thay đổi cũng phải là thứ khiến Nguyệt Hoa Thiên kinh ngạc. Khiến kinh ngạc chính là khí chất của Cao Lôi Hoa! Khi còn ở tiểu đảo, Cao Lôi Hoa có hơi kém cỏi. Mặc dù lúc ở trước mặt Băng Sương Cự Long khí thế của thể khiến Nguyệt Hoa Thiên kính trọng vài phần.
      Nhưng khí chất của Cao Lôi Hoa giờ và khi ở đảo hoàn toàn bất đồng! Ở đảo, cảm giác Cao Lôi Hoa mang lại cho người ta là hùng mạnh! Bây giờ lại mang tới cho người ta khí thế áp bách. Nguyệt Hoa Thiên dụi dụi mắt, tin nhìn Cao Lôi Hoa với mái tóc bạch kim:
      - Ngươi thực là Cao Lôi Hoa huynh đệ sao?
      - Đúng, chính là ta. thể giả được.
      Cao Lôi Hoa cười cười gật đầu.
      - Xem ra trình độ của tiên sinh Cao Lôi Hoa dường như lại tinh tiến đó.
      Nguyệt Hoa Thiên mỉm cười .
      - Vâng, đúng thế. Rất may mắn lại lên được bậc.
      Cao Lôi Hoa mỉm cười bâng quơ.
      Tĩnh Tâm lúc này đứng lên, Rudolph bị nàng tách khỏi đầu ti và nhét bình sữa vào miệng nó. Hai mắt Rudolph đẫm lệ nhìn Tĩnh Tâm, bình sữa có ấm áp như ngực Tĩnh Tâm, hơn nữa vị cũng ngon. Rudolph tuy được nhưng tư duy của nó giống với đứa trẻ bình thường. Thấy có vẻ như tạm thời được cho bú nữa, nó đành phải ôm bình sữa, dùng ánh mắt tràn ngập nước mắt nhìn Tĩnh Tâm.
      Tĩnh Tâm vỗ lên khuôn mặt nhắn của Rudolph, sau đó ôm nó tới trước mặt Nguyệt Hoa Thiên.
      - Ôi, Tĩnh Tâm. Mấy ngày gặp mà em xinh hẳn ra đó.
      Nguyệt Hoa Thiên cười .
      Tĩnh Tâm chớp chớp đôi mắt màu lam, sau đó vươn tay về phía Nguyệt Hoa Thiên.
      - A.
      Nụ cười Nguyệt Hoa Thiên kém tươi hẳn, lấy túi kim tệ lớn từ trong ngực đưa cho Tĩnh Tâm.
      Cao Lôi Hoa thấy Nguyệt Hoa Thiên lấy ra kim tệ lập tức cảm thấy hơi ngượng ngùng. Nếu đúng như vậy, Nguyệt Hoa Thiên chính là chu cấp tiền sinh hoạt cho cả nhà Tĩnh Tâm. Thân là đại nam nhân, Cao Lôi Hoa ở nhà Tĩnh Tâm hơn hai tháng, tiền tiêu toàn là từ Tĩnh Tâm. Còn tiền lương dành cho đạo sư danh nghĩa kia mỗi năm phát lần, nên tạm thời Cao Lôi Hoa có thu nhập.
      Tĩnh Tâm hề do dự nhận gói kim tệ, thu vào nhẫn gian của mình, sau đó để ý tới Nguyệt Hoa Thiên, mình ôm Rudolph lên lầu.
      Nguyệt Hoa Thiên nhún vai. Thế này mới đúng là Tĩnh Tâm mà biết!
      - Chào mấy nhóc.
      Nguyệt Hoa Thiên tới trước bọn cười bắt chuyện.
      - Chào bác Nguyệt Hoa Thiên ạ.
      Nguyệt Nhị, Nguyệt Sư và Saga nhìn thấy Nguyệt Hoa Thiên tới, đồng thanh chào.
      Mồm Nguyệt Hoa Thiên thăm hỏi mấy đứa , nhưng mắt lại liếc nhìn mấy gương mặt bàn ăn. lão già mặc hắc bào (Vong Linh Đại trưởng lão), trung niên mặc giáp chiến sĩ (Tra Lý), thiếu nữ xinh đẹp (Quang Minh thánh nữ Bích Lệ Ti). Với con mắt lão luyện của Nguyệt Hoa Thiên là có thể nhận ra lão nhân và trung niên này phải là cao thủ bình thường, ràng là tuyệt đỉnh cao thủ!
      - Cao Lôi Hoa huynh đệ, sao giới thiệu ba vị bằng hữu này cho ta?
      Nguyệt Hoa Thiên cười, với Cao Lôi Hoa.
      - À, vị mặc hắc bào này là Đại trưởng lão Vong Linh tộc, vị mặc áo giáp này là Hoàng kim sư tộc trong viễn cổ Thú nhân tộc. Còn bé này là thánh nữ Quang Minh thần điện.
      Cao Lôi Hoa hướng về phía Nguyệt Hoa Thiên giới thiệu.
      Cao Lôi Hoa hiển nhiên là bình tĩnh, nhưng Nguyệt Hoa Thiên lại toát cả mồ hôi lạnh. Đại trưởng lão Vong linh tộc và Quang Minh thánh nữ lại có thể ngồi cùng chỗ sao?! Nếu phải cảm nhận thấy khí tức hắc ám và khí tức quang minh Nguyệt Hoa Thiên hẳn cho rằng Cao Lôi Hoa láo! Còn trung niên ngồi đây ngờ lại là cường giả Hoàng kim sư tộc trong Thú nhân tộc! Trời ạ, Cao Lôi Hoa làm thế nào lại quen mấy gã này? Và làm sao lại có thể khiến họ ở chung sống hòa bình cùng chỗ thế? Theo Nguyệt Hoa Thiên biết, quan hệ giữa Vong linh tộc, Quang Minh tộc và Thú nhân tộc tốt tới mức có thể ngồi ăn cùng bàn….
      - Đúng rồi, Cao Lôi Hoa huynh đệ. Ta có chút việc cần bàn bạc với ngươi.
      Nguyệt Hoa Thiên nhìn qua mấy người kia lượt, sau khi hết sửng sốt liền có phản ứng. quay lại với Cao Lôi Hoa.
      - Vâng, được thôi. Có chuyện gì?
      Cao Lôi Hoa đáp lời.
      - Về chuyện của em ta, Tĩnh Tâm.
      Nguyệt Hoa Thiên kéo Cao Lôi Hoa về góc nhà :
      - Chúng ta phải chuyện cẩn thận, tới đây, tới đây.
      - Nào, ngồi xuống, hai huynh đệ chúng ta tâm đôi chút.
      Nguyệt Hoa Thiên kéo Cao Lôi Hoa tới, sau đó ngồi xổm quay lưng về phía mấy người Tĩnh Tâm.
      Nhìn Nguyệt Hoa Thiên với vẻ mặt nghiêm túc, có tí cười đùa nào, Cao Lôi Hoa gật gật đầu, sau đó theo Nguyệt Hoa Thiên ngồi xổm xuống góc đó:
      - Có chuyện gì sao? Nguyệt Hoa Thiên huynh đệ?
      Vừa ngồi xuống, Cao Lôi Hoa liền nghi hoặc hỏi.
      - Khụ khụ!
      Nguyệt Hoa Thiên ho mạnh hai tiếng:
      - Cao Lôi Hoa huynh đệ, người ngay chuyện mờ ám! Bây giờ ta muốn hỏi ngươi câu, hi vọng ngươi trả lời thành !
      - Tốt thôi, ngươi có vấn đề gì cứ hỏi, ta biết gì nấy, cho bằng hết.
      Cao Lôi Hoa gật gật đầu, hiểu Nguyệt Hoa Thiên thần thần bí bí kéo tới góc này làm gì, chẳng lẽ có tin tức gì trọng yếu muốn với mình?
      - Vậy ta khách khí nữa!
      Nguyệt Hoa Thiên nghiêm túc nhìn Cao Lôi Hoa:
      - Hãy trả lời cho ta, Cao Lôi Hoa huynh đệ. Ngươi làm chuyện gì xấu xa với em Tĩnh Tâm của ta phải ?
      Nguyệt Hoa Thiên vừa xong, mặt Cao Lôi Hoa khỏi đỏ lên. Lời Nguyệt Hoa Thiên làm Cao Lôi Hoa lập tức nhớ tới ngày đó cẩn thận nhìn thấy hai điểm phần hồng trong phòng Tĩnh Tâm, còn có trong nhà gỗ ở sân sau, miệng mình “ cẩn thận” ngậm vào nhũ hoa Tĩnh Tâm, hưởng thụ dòng sữa ngọt đầu tiên….
      Nét mặt Cao Lôi Hoa càng ngày càng đỏ. Hiển nhiên là quá ngượng ngùng!
      Quả nhiên là ! Nhìn vẻ mặt này của Cao Lôi Hoa, Nguyệt Hoa Thiên lập tức cảm thấy phán đoán của mình quá chuẩn xác! Tĩnh Tâm và Cao Lôi Hoa nhất định phát sinh quan hệ rồi. Nhưng Nguyệt Hoa Thiên là người luôn đòi hỏi cầu toàn, vì muốn xác định chắc chắn, nên hỏi thêm chút cho ràng hơn!

      Cao Lôi Hoa huynh đệ dường như tiện trả lời ta nhỉ.
      Nguyệt Hoa Thiên vỗ vỗ vai Cao Lôi Hoa, tỏ vẻ cảm thông:
      - Nam nhân đều như vậy, vấn đề này đích xác khó trả lời. Giờ ta lại hỏi ngươi vấn đề nữa.
      - Vâng.
      Cao Lôi Hoa ngượng ngùng gật đầu. Đúng là với Tĩnh Tâm, mình làm những chuyện đáng xấu hổ. Cho nên ngượng dám trả lời vấn đề kia của Nguyệt Hoa Thiên.
      - Được, vậy ta hỏi tiếp.
      Nguyệt Hoa Thiên nghiêm túc hỏi:
      - Ta cũng vòng vo, hỏi trực tiếp luôn. Lúc ta vào phát em của ta lại có sữa. Đừng có nhiều lời, ta muốn hỏi việc đó có liên quan tới ngươi ?
      - A, vâng, có liên quan. Tĩnh Tâm có sữa là nhờ ta mà.
      Cao Lôi Hoa gật gật đầu. Lúc này lại nghĩ rằng chuyện “ Hồn thảo” có mấy ai biết được. Hơn nữa cho dù Nguyệt Hoa Thiên biết được loại ‘ hồn thảo’ này, dưới tình huống này, liệu có thể liên tưởng tới chuyện của Tĩnh Tâm được chăng?
      - Tốt, Cao Lôi Hoa huynh đệ, ngươi rất thành thực!
      Nguyệt Hoa Thiên ngờ Cao Lôi Hoa lại trả lời ràng như vậy. Quả nhiên em ngây thơ của mình bị Cao Lôi Hoa “thịt”! Tuy rằng ngay từ đầu muốn tác hợp cho Cao Lôi Hoa và Tĩnh Tâm. Dù sao Cao Lôi Hoa cũng rất giống người kia. muốn Tĩnh Tâm cứ sống mãi trong nỗi ám ảnh kia, cho nên muốn thầm xúc tiến cho Cao Lôi Hoa và Tĩnh Tâm. Chỉ là ngờ Cao Lôi Hoa và Tĩnh Tâm lại nhanh tới mức này.
      Thở dài, Nguyệt Hoa Thiên vỗ mạnh Cao Lôi Hoa:
      - Cao Lôi Hoa huynh đệ, ta muốn gì nữa! Ngươi làm những chuyện như vậy, vậy người phải có trách nhiệm với em ta! Ngày mai, , tối nay ta trở về! Sau đó ta với cha ta, bảo người bắt đầu chuẩn bị lễ cưới cho ngươi và Tĩnh Tâm …

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 130: Cầu hôn.
      - Cái gì, kết hôn?!
      Cao Lôi Hoa giật nảy người, những lời này của Nguyệt Hoa Thiên chẳng khác nào trái bom hạng nặng phát nổ! Kết hôn với Tĩnh Tâm đúng là điều mà Cao Lôi Hoa rất muốn làm giờ. Chẳng qua, việc kết hôn phải được xây dựng nền tảng hai người nhau và đồng ý. Cao Lôi Hoa phủ nhận gần đây mình và Tĩnh Tâm có quan hệ mập mờ, nhưng đùng cái Nguyệt Hoa Thiên lại muốn mình chuẩn bị kết hôn với Tĩnh Tâm có điều gì đó ổn. hoàn toàn biết vì sao Nguyệt Hoa Thiên lại đột nhiên đề xuất ý kiến này.
      - Việc này…Nguyệt Hoa Thiên huynh đệ, vừa mới là vì tôi và Tĩnh Tâm nên bắt đầu chuẩn bị hôn lễ sao?
      Cao Lôi Hoa nhìn Nguyệt Hoa Thiên đầy nghi hoặc.
      - Đúng vậy, chính là an bài hôn lễ cho ngươi và Tĩnh Tâm!
      Nguyệt Hoa Thiên trả lời Cao Lôi Hoa cách quả quyết.
      - Tôi có thể biết vì sao muốn chuẩn bị hôn lễ cho tôi và Tĩnh Tâm ?
      Cao Lôi Hoa khó hiểu lại hỏi tiếp.
      - Hử?
      Nguyệt Hoa Thiên cay mày nhìn Cao Lôi Hoa, :
      - Vì sao phải chuẩn bị hôn lễ ư? Chẳng lẽ ngươi muốn kết hôn với em của ta hay sao?
      - , tôi có ý như vậy.
      Cao Lôi Hoa xua xua tay :
      - Tôi chỉ cảm thấy quá đột ngột mà thôi, tự nhiên tới nhà kêu tôi chuẩn bị làm hôn lễ với Tĩnh Tâm. Tôi hoàn toàn biết là chuyện gì xảy ra. Trước tiên, tôi muốn biết vì sao bỗng nhiên muốn chuẩn bị hôn lễ giữa tôi và Tĩnh Tâm.
      Nguyệt Hoa Thiên có trả lời Cao Lôi Hoa, mà hỏi lại:
      - Cao Lôi Hoa huynh đệ, ngươi có tâm thích em ta ?
      - Đó là điều đương nhiên!
      Cao Lôi Hoa kiên định .
      - Vậy ta hỏi ngươi, ngươi định chịu trách nhiệm với em ta sao?
      Nguyệt Hoa Thiên lớn tiếng.
      - Này, đối với Tĩnh Tâm tất nhiên tôi phải chăm sóc! Nhưng dù sao cũng phải cho tôi biết lý do vì sao đột nhiên muốn tôi chịu trách nhiệm với Tĩnh Tâm chứ.
      Cao Lôi Hoa giờ có cảm giác giống như là tú tài gặp nhà binh, có lý mà thể !
      - Ngươi làm cái gì mà còn biết sao?
      Nguyệt Hoa Thiên cả giận :
      - Ngươi làm gì với em của ta mà ngươi còn ràng sao? Đến giờ sau khi xảy ra chuyện ngươi định vắt chanh bỏ vỏ, giũ sạch trách nhiệm bỏ sao? Còn vì sao phải chuẩn bị hôn lễ ư? Ngươi nhìn xem em ta , nó ngồi cho con bú sữa ở đằng kia kìa! Ngươi và em ta ngay cả con cũng đều có, chẳng lẽ ngươi còn định kết hôn với nó hay sao?!
      - Bú sữa? Có con?

      Cao Lôi Hoa cảm thấy mồ hôi chảy ròng ròng:
      - Việc đó, Nguyệt Hoa Thiên huynh đệ, nghe tôi giải thích , việc phải như trong tưởng tượng của đâu!
      - Ngươi còn muốn thanh minh sao?!
      Nguyệt Hoa Thiên nghiến răng :
      - Thanh minh chẳng khác nào là che dấu! Ta cho ngươi hay. Giờ ngay cả sữa em ta cũng có, đừng có với ta nó còn là , rồi yên lành đột nhiên có sữa nhé! Nếu phải nó sinh cho ngươi đứa con, sao nó có sữa hả?
      - Tôi thừa nhận việc Tĩnh Tâm có sữa là do tôi làm.
      Cao Lôi Hoa cố bình tĩnh tâm tình :
      - Nhưng mà phải có con….
      - Thừa nhận là tốt rồi.
      Nguyệt Hoa Thiên chặt đứt lời của Cao Lôi Hoa:
      - Thừa nhận rồi chuẩn bị hôn lễ ! Thế nào? Có muốn kết hôn hay tùy ngươi !
      Im lặng….
      Cao Lôi Hoa cảm thấy mình và Nguyệt Hoa Thiên rất khó có thể thấu hiểu. thôi hồi, rốt cuộc lại quay trở về điểm khởi đầu.
      - Được rồi! Kết hôn với Tĩnh Tâm, tôi hoàn toàn phản đối. Tôi rồi, tôi thích Tĩnh Tâm, phải kết hôn chẳng lẽ tôi còn phản đối hay sao?
      Cao Lôi Hoa ngẩng đầu :
      - Chẳng qua, chuyện kết hôn với Tĩnh Tâm dù sao cũng phải chờ ý kiến của nàng nữa. Xem nàng có đồng ý hay , nếu nàng đồng ý chúng ta có gì cũng là uổng phí.
      - Đúng. Ngươi rất có lý, giờ chúng ta chuyện hôn lễ với Tĩnh Tâm.
      Nguyệt Hoa Thiên vừa thấy Cao Lôi Hoa đáp ứng, liền hấp tấp kéo Cao Lôi Hoa lên lầu.
      - Được rồi.
      Cao Lôi Hoa mỉm cười, tình cảm giữa mình và Tĩnh Tâm vẫn mơ mơ hồ hồ, ngay cả cũng tình cảm của với Tĩnh Tâm. Có lẽ đến lúc làm chuyện này với Tĩnh Tâm rồi!
      Lầu hai. Trước cửa phòng của Tĩnh Tâm.
      Nguyệt Hoa Thiên đẩy cửa phòng vào, lần này Tĩnh Tâm có khóa cửa.
      Trong phòng, Tĩnh Tâm ôm Rudolph ngồi ghế, tay cầm cái bình sữa cho Rudolph bú.
      - Tĩnh Tâm.
      Cao Lôi Hoa và Nguyệt Hoa Thiên tới bên cạnh Tĩnh Tâm.
      Tĩnh Tâm nghe thấy giọng của Cao Lôi Hoa và Nguyệt Hoa Thiên liền ngẩng đầu lên nhìn hai người.
      Nguyệt Hoa Thiên mở miệng trước tiên:
      - Tĩnh Tâm, tới là vì muốn bàn về chuyện của em với Cao Lôi Hoa!
      - ?
      Tĩnh Tâm nghi hoặc nhìn Nguyệt Hoa Thiên, ý là gì!
      Nguyệt Hoa Thiên hắng hắng giọng rồi :
      - tóm lại, muốn hỏi, em và Cao Lôi Hoa kết…
      - Nhường cho tôi .
      Nguyệt Hoa Thiên còn chưa xong, Cao Lôi Hoa vỗ vỗ vai tiếp lời.
      - Được, tự ngươi .
      Nguyệt Hoa Thiên gật gật đầu.
      Cao Lôi Hoa hít sâu hơi để lấy bình tĩnh, rồi mỉm cười với Tĩnh Tâm.
      Tĩnh Tâm nhìn Cao Lôi Hoa đầy khó hiểu. Nàng biết muốn làm gì.
      Cao Lôi Hoa lại gần bên tai Tĩnh Tâm khẽ :
      - Tĩnh Tâm, làm bạn của tôi được ?
      Tĩnh Tâm sửng sốt, rồi ngay lập tức bật cười.
      - được sao?
      Cao Lôi Hoa khẩn trương hỏi.
      Tĩnh Tâm lắc lắc đầu, tiếp đó, nàng thèm để ý tới có người, ôm chầm lấy Cao Lôi Hoa, tặng cho màn khóa môi nóng bỏng.
      Cao Lôi Hoa xiết chặt lấy người Tĩnh Tâm. biết nụ hôn này của nàng có ý nghĩa gì. Là đáp ứng? Là cự tuyệt? Hay là ý nghĩa khác? Cao Lôi Hoa , nhưng mà, sao cả. giờ và Tĩnh Tâm đắm chìm trong nụ hôn tuyệt vời này.
      - Ủa? Đây là đồ gì vậy?

      Trong khi Cao Lôi Hoa và Tĩnh Tâm còn say sưa ‘cháo lưỡi’, giọng của Nguyệt Hoa Thiên chợt vang lên tách rời bờ môi của hai người. Cao Lôi Hoa quay đầu lại thấy Nguyệt Hoa Thiên nhìn chằm chằm bình sữa của Rudolph mà Tĩnh Tâm vừa đặt lên giường!
      Lại , Nguyệt Hoa Thiên là người rất thích những đồ vật hình dạng cổ quái hiếm lạ! từng mình nghiên cứu cái hộp kỳ lạ trong phòng suốt bảy ngày bảy đêm, ăn uống gì cả! Lúc này cảm thấy rất hứng thú với cái bình sữa này, Nguyệt Hoa Thiên dám khẳng định từ khi sinh ra tới giờ chưa từng thấy qua vật nào như vậy. Nhìn dáng vẻ của Tĩnh Tâm, hình như thứ này dùng để cho trẻ em bú sữa phải.
      Tĩnh Tâm cũng biết tính nết của mình, nàng liền đưa cái bình sữa cho Nguyệt Hoa Thiên.
      Nguyệt Hoa Thiên cầm lấy bình sữa rồi cứ đứng như vậy nghiên cứu. Về phần hôn của Cao Lôi Hoa và Tĩnh Tâm tạm thời bị ném sang bên.
      - kỳ diệu! Tinh tế quá! Thứ này quả thực là hoàn mỹ!
      Nguyệt Hoa Thiên kích động tháo mở cái bình sữa:
      - Kết cấu đơn giản, nhưng hoàn toàn phù hợp với các nguyên lý lực! Trời ạ, có thứ này việc cho trẻ em bú sữa còn phiền toái như trước nữa! Có nó, nam nhân cũng có thể cho bọn uống sữa thay nữ nhân! Thứ này là sáng tạo, rất hoàn mỹ!
      - Trời ơi, thứ này do ai làm ra thế?
      Nguyệt Hoa Thiên nhìn Tĩnh Tâm hỏi.
      Tĩnh Tâm ngẩng đầu, tay chỉ sang Cao Lôi Hoa.
      - Hả! Là làm ra sao Cao Lôi Hoa?!
      Nguyệt Hoa Thiên kích động nhìn Cao Lôi Hoa:
      - Cao Lôi Hoa huynh đệ! Đến đây nào, chúng ta cùng nghiên cứu cái bình này. À , phải nghiên cứu, là chỉ cho tôi chút, thứ này làm như nào? Còn nữa, nguyên lý chế tạo nó như thế nào? Ôi, hải thần cao, thứ này quả thực là phát minh vĩ đại nhất thế kỷ!
      Nguyệt Hoa Thiên kéo Cao Lôi Hoa tách khỏi người Tĩnh Tâm bắt đầu bắn liên thanh. Vốn là tới để kết hợp Tĩnh Tâm và Cao Lôi Hoa mà giờ lại biến đổi cách chóng mặt. Trở thành cái bóng đèn siêu lớn 100000 W.
      - A.
      Cao Lôi Hoa mỉm cười bất đắc dĩ, nhưng cũng đành phải giải thích nguyên lý và phương pháp chế tạo bình sữa cho Nguyệt Hoa Thiên, vật liệu chế tạo bình sữa và núm vú cao su.
      - Cao Lôi Hoa huynh đệ, thứ này tên gọi là gì?
      Nguyệt Hoa Thiên hỏi.
      - Bình sữa.
      Cao Lôi Hoa đáp:
      - Tôi gọi nó là bình sữa.
      - Bình sữa? Chuẩn xác!
      Nguyệt Hoa Thiên xúc động .
      - Ừm, đúng thế, chỉ tiếc là loại gân ma thú để chế tạo cái núm bình lại quá thiếu. Nếu có thể sản xuất số lượng lớn.

      Cao Lôi Hoa cười .
      - Cao Lôi Hoa huynh đệ, vừa mới , cái miệng bình chỉ cần mềm, co dãn, cảm giác tốt là được đúng ?
      Nguyệt Hoa Thiên kích động nhìn Cao Lôi Hoa.
      - Ừm, đúng thế.
      Cao Lôi Hoa cười :
      - có loại vật liệu này sao?
      - chỉ là có đâu!
      Nguyệt Hoa Thiên cười to:
      - Loại vật liệu này chúng ta quả thực là nhiều tới mức ném đầy đất! Chúng ta trông coi thứ gọi là ‘giao’ này. Là sản phẩm ở biển của chúng ta!
      Nguyệt Hoa Thiên tiếp:
      - ‘Giao’ này là loại thực vật sinh trưởng trong biển, cứ định kỳ hàng năm lại xuất . Thứ này ở chỗ chúng ta nhiều như hòn đá vậy.
      - Hả? sao?
      Cao Lôi Hoa hỏi.
      - Ừ! Hoàn toàn !
      Nguyệt Hoa Thiên :
      - Đúng rồi, Cao Lôi Hoa huynh đệ, ta có cầu hơi quá chút.
      - Chuyện gì thế?
      Cao Lôi Hoa nghi hoặc hỏi.
      - có thể đem phương pháp chế tạo thứ này dạy cho ta được ?
      Nguyệt Hoa Thiên .
      - À, việc này đơn giản, chỉ cần xem lần là có thể học được.
      Cao Lôi Hoa đáp.
      - tốt quá!
      Nguyệt Hoa Thiên xúc động :
      - Cao Lôi Hoa huynh đệ, ta dự định phổ biến thứ này ra toàn bộ đại lục! Ta muốn mọi người đại lục đều có cơ hội sử dụng thứ này!
      - Ồ, đó cũng là chuyện tốt.
      Cao Lôi Hoa nheo mắt , để bình sữa được phổ biến rộng rãi đại lúc cũng là chuyện tốt. Ít nhất giống như lời Nguyệt Hoa Thiên . Việc cho trẻ em bú sữa nhất định phải là nữ nhân mới có thể làm. Rất nhiều trẻ em thiếu mẹ phải uống sữa từng thìa từng thìa , có bình sữa này việc bú sữa trở nên đơn giản.
      - Vậy là đồng ý?
      Nguyệt Hoa Thiên kích động .
      - Ừ, có gì mà đồng ý chứ.
      Cao Lôi Hoa cười :
      - Phổ biến bình sữa là việc tốt mà!
      - Ha ha!!
      Nguyệt Hoa Thiên hài lòng :
      - Tiên sinh Cao Lôi Hoa, ta định đem bán bình sữa này toàn đại lục, ta lợi dụng ưu điểm nguyên vật liệu mà chỗ ta thừa thãi làm bình sữa, sản xuất theo số lượng lớn! Sau đó thông qua hệ thống buôn bán của ta lan truyền ra khắp đại lục!
      - Hệ thống buôn bán của ?
      Cao Lôi Hoa nhìn lại Nguyệt Hoa Thiên từ xuống dưới:
      - là dân kinh doanh sao?
      - Cứ coi như là vậy , gia tộc bọn ta kinh doanh đại lục mà.
      Nguyệt Hoa Thiên lên tiếng:
      - Như vậy , Cao Lôi Hoa huynh đệ, ta chiếm lợi của ! Lợi nhuận ròng khi bán được bình sữa này, ta và 50-50! Ta xuất nhân công, vật lực, tài lực! xuất kỹ thuật sản xuất bình sữa!
      - Như vậy tôi chiếm lợi lớn quá.
      Cao Lôi Hoa .
      - đâu, kỹ thuật này là do nghĩ ra được, ta chỉ là đem nó phát triển ra thôi! Cái thứ này đem lại cho ta giá trị khổng lồ!
      Nguyệt Hoa Thiên phấn chấn nắm bình sữa chặt:
      - Cao Lôi Hoa huynh đệ, năm phần lợi nhuận là ta còn lợi lớn đó! Loại vật liệu chế tạo đồ vật này ở chỗ chúng ta đều thừa thãi, nhưng chỉ cần làm cho tốt, ta có thể sử dụng nó để kiếm được vô số của cải.
      - Vậy tất cả đều giao cho .
      Cao Lôi Hoa khẽ cười, cũng từ chối nguyện vọng của Nguyệt Hoa Thiên. Dù sao Cao Lôi Hoa cũng thấy hơi xấu hổ, thân là nam nhân mà kiếm được chút tiền nào. Tiền nuôi cả nhà lại là của Tĩnh Tâm. Cao Lôi Hoa hiểu câu , tiền phải là vạn năng, nhưng có tiền thể làm gì được! Đồng tiền còn có thể khiến hùng lâm vào cảnh cùng cực cơ mà!
      - Vậy và Tĩnh Tâm cứ tiếp tục nhé, ta nghiên cứu thứ này trước!
      Nguyệt Hoa Thiên thức thời cầm lấy bình sữa bước ra ngoài cửa, để lại Cao Lôi Hoa và Tĩnh Tâm ở lại trong phòng…

    3. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 131: Hai tên sát thủ.
      Sau khi Nguyệt Hoa Thiên rời , cả phòng lại lâm vào tình trạng im lặng. Trong phòng chỉ còn lại hai người Tĩnh Tâm và Cao Lôi Hoa, khí lúc này có chút gượng gạo.
      Ngồi lúc, Cao Lôi Hoa cảm thấy nhẫn nhịn nổi, khẽ ngẩng đầu lên nhìn Tĩnh Tâm, vừa đúng lúc bắt gặp Tĩnh Tâm cũng nhìn về .
      Đôi mắt xanh lam của Tĩnh Tâm dịu dàng nhìn Cao Lôi Hoa, có lẽ hiệu quả của màn khóa môi nóng bỏng ban nãy chưa hết cho nên lúc này hai mắt Tĩnh Tâm tràn ngập nhu tình.
      - Tĩnh Tâm.
      Nhìn vào mắt của Tĩnh Tâm, Cao Lôi Hoa cầm lòng được liền ôm chầm lấy nàng:
      - em, Tĩnh Tâm.
      Tĩnh Tâm mỉm cười hạnh phúc rồi nhàng tựa đầu lên vai Cao Lôi Hoa.
      Động tác này của Tĩnh Tâm chứng tỏ rằng nàng cũng . Cao Lôi Hoa khẽ nâng cằm Tĩnh Tâm, bàn tay nhàng vuốt ve mái tóc xanh lam của nàng. Rồi lần nữa, Cao Lôi Hoa lại đặt nụ hôn nồng nàn lên đôi môi đỏ mọng mê người của Tĩnh Tâm.
      Tĩnh Tâm khẽ nhắm mắt lại, kinh nghiệm trải qua vài lần hôn, nàng hơi hé môi mút lấy môi Cao Lôi Hoa, thỉnh thoảng còn dùng hàm răng cắn lên môi của .
      - Phù!
      Cao Lôi Hoa thở sâu hơi hồn hà hổn hển, sau đó nhấc bổng Tĩnh Tâm lên, ôm nàng tới giường. Rồi đặt nàng lên giường.
      Sau khi lên giường, Cao Lôi Hoa vẫn để cho đôi môi xinh của nàng chạy thoát, ép nửa thân hình lên người Tĩnh Tâm.
      Tĩnh Tâm cũng dịu dàng ngắm nhìn Cao Lôi Hoa, đôi tay vòng qua quấn quanh cổ .
      Cao Lôi Hoa tràn đầy hưng phấn, tay run run cởi từng cúc áo trước ngực Tĩnh Tâm.
      Tĩnh Tâm cũng phản kháng, chỉ lẳng lặng ngắm khuôn mặt của Cao Lôi Hoa, khắc cũng rời. chiếc cúc rồi lại hai chiếc cúc. Lại chiếc nữa, rồi hai nụ hồng xinh xắn ngực Tĩnh Tâm lại trước mắt Cao Lôi Hoa!
      Cao Lôi Hoa cảm thấy hô hấp dồn dập, những ngón tay cứ chạm vào chiếc cúc là run rẩy ngừng. Cao Lôi Hoa nhận thấy ngay cả khi mình từ bậc bảy lên bậc tám cũng có hưng phấn như bây giờ.
      Rốt cuộc, ngón tay của Cao Lôi Hoa lần đến chiếc cúc cuối cùng. cảnh hương diễm tràn đầy kích động và hưng phấn chuẩn bị diễn ra ……….
      - Oa~~oa~
      Đột nhiên, tiếng trẻ con khóc vang lên như dội nguyên chậu nước lạnh vào mặt Cao Lôi Hoa, lập tức kéo hai người chìm trong bể tình lên bờ. Cao lôi Hoa quay đầu lại phát ra tiếng khóc này phát ra từ Rudolph ôm bình sữa. Chính vì do khi Cao Lôi Hoa ôm Tĩnh Tâm lên giường vô tình tạo ra những thanh kích tình làm thằng bé thức dậy.
      - Xoạt!
      Khuôn mặt Tĩnh Tâm đỏ bừng lên như gà chọi. Nàng chống hai tay ngồi dậy, vội vàng cài lại cúc áo mình. Cao Lôi Hoa thở dài, thằng nhóc Rudolph này khóc làm ông kịp sơ múi gì.
      Cao Lôi Hoa cam lòng nhìn Tĩnh Tâm cúi đầu cài lại cúc áo. Nhưng bây giờ mà làm ‘cái gì đó’ cũng phải lúc cho lắm.
      Vì tránh gây xấu hổ, Cao lôi Hoa đành phải lựa chọn lánh mặt chỗ khác:
      - Tĩnh Tâm à, đột nhiên nhớ ra trong nhà mình thiếu gia vị, phải ra ngoài mua ít đồ.
      Tĩnh Tâm khẽ gật đầu, hai tay cài lại cúc áo có phần khẩn trương, cũng dám ngẩng đầu lên liếc nhìn Cao Lôi Hoa cái.
      Cao Lôi Hoa hơi buồn bực gãi gãi đầu. Rồi nhàng rời khỏi giường, cam lòng xuống lầu dưới…..
      Ở dưới lầu, mấy đứa mới ăn xong bữa sáng. Bởi vì hôm qua họp phụ huynh nên hôm nay trường học tiến hành quét dọn lại trong nửa ngày. Cho nên sáng nay bọn cần đến học viện, mấy đứa cũng cần ăn vội vàng mà chậm rãi thưởng thức bữa ăn mà thôi. Còn của Tĩnh Tâm, Nguyệt Hoa Thiên giờ cầm bình sữa nghiên cứu, ngay cả giây cũng muốn rời ra.
      - Mọi người cứ từ từ ăn nhé, ta ra ngoài mua chút đồ !
      Cao Lôi Hoa miệng với mọi người còn tay vỗ về cái bụng biểu tình của mình.
      - đường cẩn thận.
      Vong Linh Đại trưởng lão lên tiếng còn Tra Lý ra lời, chỉ có thể miễn cưỡng phất phất tay. phồng mồm trợn mắt ra sức ăn nên rảnh để .
      Cao Lôi Hoa cười bất đắc dĩ, rồi bước ra ngoài cửa.
      - túi muối, ít gia vị, túi ma pháp giữ thức ăn tươi sống.
      Vừa ra khỏi cửa, Cao Lôi Hoa liền liệt kê danh sách vật phẩm cần mua, sau đó tới chợ rau ở đế đô. Từ lúc vào sống trong nhà Tĩnh Tâm, mấy vụ chi tiêu vặt này đều do Cao Lôi Hoa đảm nhận hết. Việc mua đồ ăn, đồ dùng sinh hoạt đều đặt lên đôi vai của Cao Lôi Hoa.
      Tới quán bán muối, Cao Lôi Hoa vỗ vỗ cửa sổ gọi lão chủ quán bên trong:
      - Chủ quán, cho hai túi muối .
      - Ha ha, người em lại tới mua đồ nữa à?
      Lão chủ quán muối là người đàn ông cường tráng, theo như lời đồn lão là kiếm sĩ bậc bốn. Muối của lão đều được vận chuyển từ biên cương lãnh thổ của Thú nhân tộc ra. đường có vô số nguy hiểm, vì vậy mới tạo thành thân bản lĩnh cho lão.
      Biển ở thế giới này khác biển trái đất, nước biển ở dị giới là nước ngọt cho nên có khả năng sản xuất ra muối. Vì thế dù Quang Minh đế đô ở cạnh biển vẫn có muối, muốn có muối phải vào trong vùng lãnh thổ Thú tộc xa xôi hẻo lánh để lấy muối khoáng.
      - Vâng, đúng rồi.
      Cao Lôi Hoa cười ngượng ngùng ngó nhìn xung quanh chợ. Nhìn chung cả chợ hầu như là toàn là đàn bà con mua đồ ăn, nên gã đực rựa như Cao Lôi Hoa xuất ở đây cứ như hạc trong bầy gà, rất là đặc biệt.
      - Hai túi muối của đây, người em.
      Lão chủ quán cười hắc hắc đưa hai bì muối vào tay Cao Lôi Hoa rồi :
      - Người em, ở nhà, vợ nhiều việc lắm hay sao mà để chợ mua mấy cái đồ này vậy? Sao ta mỗi lần nhìn thấy người em đều thấy mua mấy thứ đồ này vậy.
      Cao Lôi Hoa cười ngượng ngùng rồi chào tạm biệt ông chủ quán gấp.
      vất vả mới mua được mấy đồ vật này, Cao Lôi Hoa khẽ thở dài. đực rựa mua mấy cái đồ vật này bất tiện. Nhất là khi xếp hàng mua đồ, phía trước là nữ, phía sau cũng là nữ, cả đoàn người dài cả dặm đó chỉ có mỗi mình Cao Lôi Hoa chen giữa. đúng là “Đừng tôi khác biệt khi tôi là chính tôi. Đừng tôi màu mè khi tôi riêng sắc màu. Đừng tôi chơi trội, chỉ là tôi cá tính thôi! Hãy tôi tự tin.... Vì tôi tự tin là chính tôi!”
      Dù sao cũng phải vội, Cao Lôi Hoa cứ thong thả về nhà.
      Vừa vừa suy nghĩ về quan hệ của mình với Tĩnh Tâm, cũng mình đối với Tĩnh Tâm được xếp vào loại tình cảm nào. Chính mình cùng Tĩnh Tâm cứ quan hệ mập mờ thời gian dài, nhất là gần đây mối quan hệ này tiến triển rất nhanh, nhưng cho cùng còn thiếu chút gì đó, làm Cao Lôi Hoa cảm thấy có phần khó chịu.
      Trong lúc vô tình, Cao Lôi Hoa rảo bước vào ngõ , đây là con đường tắt để về nhà Tĩnh Tâm, nhưng nó hơi tối, hơn nữa thi thoảng lại có chuyện may cho nên vắng người qua lại. Cao Lôi Hoa vốn gan hùm gan gấu nên cũng chẳng quan tâm chuyện gì xảy ra. Vẫn như mọi lần, Cao Lôi Hoa vừa vừa ngâm nga ‘Vầng trăng đơn’, đồng thời check lại đống đồ mua có khác gì với danh sách hay .
      - Hình như mua đủ rồi phải.
      Cao Lôi Hoa cẩn thận kiểm tra lại đống vật phẩm, lẩm bẩm .
      Ngay khi Cao Lôi Hoa tập trung chú ý kiểm tra đống đồ tay, đột nhiên, thanh dao găm màu đen xuất phía sau lưng Cao Lôi Hoa.

      Trong chớp mắt, thanh dao găm nhằm thẳng gáy Cao Lôi Hoa đâm xuống. Nhanh, độc, chuẩn, thủ pháp giết người của tên sát thủ thâm sâu.
      Nếu đổi là người khác bị ám sát có lẽ nằm dưới con dao găm này rồi.
      Nhưng Cao Lôi Hoa phải là ‘người khác’.
      Cao Lôi Hoa cúi đầu xuống, khóe miệng nở nụ cười giễu cợt, ra ngay từ lúc mới bước chân vào ngõ này, việc kiểm tra vật phẩm mua về chẳng qua chỉ là cái cớ để dụ kẻ theo dõi xuất mà thôi.
      Từ khi mới bước chân ra khỏi chợ Cao lôi Hoa cảm thấy có người theo dõi . Vì vậy liền lén triển khai thần niệm.
      Dưới thần niệm của Cao Lôi Hoa tên sát thủ thân này sớm bị Cao Lôi Hoa phát .
      Lúc này, ở sau lưng Cao Lôi Hoa, tên sát thủ tin chắc mười phần là đâm trúng Cao Lôi Hoa. Mắt thấy con dao găm cắm vào cơ thể Cao Lôi Hoa, tên sát thủ kinh ngạc kêu tiếng. đao vừa rồi chả có cảm giác ghim lên người đối thủ gì cả mà giống như chém vào khí vậy, hề có lực cản nào.
      Tên sát thủ phản ứng rất nhanh, biết mình thất bại, đao vừa rồi chỉ đâm trúng tàn ảnh của gã đàn ông này thôi.
      Tên sát thủ nhanh chóng lùi sau, ngẩng đầu nhìn về phía trước.
      Quả nhiên, trước mắt , biết từ lúc nào Cao Lôi Hoa quay người lại nhìn đầy châm chọc.
      Tên sát thủ hơi khựng lại, rồi lùi về sau từng bước. Ngay sau đó thân ảnh bắt đầu biến mất.
      - Là thuật hình của thích khách sao? Có điều nếu thân rồi lại còn muốn trốn à?
      Cao Lôi Hoa cười gian xảo, đồng thời chân phải bước tới phía trước bước, tay của Cao Lôi Hoa bóp trúng hàm dưới tên sát thủ hình.
      Bị Cao Lôi Hoa nắm trúng, tên sát thủ hề sợ sệt nhìn thẳng vào mắt Cao Lôi Hoa. Cao Lôi Hoa nhìn vào trong mắt thấy thoáng lên sắc đỏ dị. Nếu đoán sai con mắt này tượng trưng cho hỏa hệ dị sĩ.
      - Đúng ra ta nên sớm nghĩ ra là ngươi. phải sao?
      Nhìn thấy ánh mắt lóe sắc hồng quỷ dị của tên sát thủ, Cao Lôi Hoa cười gian tà.
      Tên sát thủ run rẩy, nhưng lập tức khôi phục bình tĩnh, ánh mắt đỏ cùng với vẻ mặt như trêu tức Cao Lôi Hoa.
      - Ồ?
      Cao Lôi Hoa khẽ kêu lên tiếng, bởi phía sau , cũng có tên hắc ý nhân xuất tiếng dộng.
      Cũng hai mắt lóe sắc hồng, cũng bộ áo quần đen, giống luôn cả thanh dao găm màu đen.
      Tên hắc y này cũng vung dao găm đâm về phía Cao Lôi Hoa.
      Cao Lôi Hoa hề cử động, lẳng lặng siết chặt cổ tên hắc y trong tay.
      Lúc thanh dao găm của tên sát thủ ở sau lưng Cao Lôi Hoa đâm xuống đột nhiên khựng lại, lưỡi dao thể nào đâm xuống thêm được……

    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 132: Bất chợt gặp lại Tiểu Tam. (P1)
      - Chị còn suy nghĩ gì nữa! Sao nhanh ra tay ? Truyện Cực Phẩm Vú Em copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
      Lúc này, hắc y nhân trong tay Cao Lôi Hoa kêu dồn dập:
      - Chẳng lẽ chị muốn lãng phí cơ hội này sao?
      Thân ảnh phía sau Cao Lôi Hoa hơi run rẩy, cuối cùng nàng cũng nhắm đôi mắt lại, con dao găm trong tay đâm mạnh xuống.
      - Đạo sư Diệp Diễm.
      Cao Lôi Hoa cũng có né con dao găm đâm sau lưng, chợt khẽ gọi tiếng.
      Con dao găm kia lại ngừng lại lần nữa. Vào thời điểm Cao Lôi Hoa gọi tên nàng, cả người nàng run bắn lên, tay thể nào đâm xuống nữa. Truyện Cực Phẩm Vú Em copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
      Cao Lôi Hoa khẽ thở dài. Trong mắt lên chút tiếc nuối, chút vui sướng. Tiếc nuối bởi vì thể ngờ tới Diệp Diễm đến giết , mặc dù cũng đoán ra Diệp Diễm có quan hệ với tổ chức kia. Còn vui mừng là vì Diệp Diễm dừng lại, đâm xuống nữa. Truyện Cực Phẩm Vú Em copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
      ra Cao Lôi Hoa cũng rất có thiện cảm với đạo sư Diệp Diễm này. Cũng phải là tình cảm nam nữ, mà là tình cảm tốt đẹp giữa bạn bè với nhau thôi. Chủ yếu là do lần đầu Cao Lôi Hoa đưa Saga cùng Nguyệt Nhị đến học viện Ma Võ Thánh Peter thấy nàng quan tâm đến Nguyệt Nhị, loại quan tâm xuất phát từ nội tâm. Chính từ lúc ấy Cao Lôi Hoa coi nàng như là bằng hữu đầu tiên của ở thế giới này.
      - Chị! Sao chị còn chưa động thủ, còn chờ cái gì vậy?
      Sát thủ trong tay Cao Lôi Hoa nóng này kêu lên, hắc y nhân này chính là em của Diệp Diễm - Diệp Đổng cũng chính sát thủ ra tay với ở trong Vong Linh cốc. Do lần trước nàng hoàn thành nhiệm vụ giết chết Cao Lôi Hoa nên tổ chức rất hài lòng, vốn định lôi kéo Diệp Diễm cùng để cùng hoàn thành nhiệm vụ lần này. nghĩ tới đến lúc quan trọng nhất Diệp Diễm lại chùn tay. Truyện Cực Phẩm Vú Em copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
      Nghe Diệp Đổng , cả người Diệp Diễm run lên. Keng! tiếng, thanh dao găm trong tay nàng rơi xuống mặt đất, sau đó nàng nhắm hai mắt lại, vẫn nhúc nhích.
      Diệp Đổng nghiến chặt răng, căm giận nhìn Diệp Diễm:
      - Chị, em nhìn lầm chị rồi! Chị là đồ vô dụng!
      Diệp Đổng chửi cách độc địa:
      - Thời khắc mấu chốt vẫn nên dựa vào chính mình!
      Vừa mắng, Diệp Đổng vung con dao găm lên nhằm thẳng đầu Cao Lôi Hoa. mũi dao màu đen lấp lánh sắc xanh. Hiển nhiên là tẩm kịch độc.
      - Hừ!
      Cao Lôi Hoa lạnh lùng nhìn Diệp Đổng, rồi siết chặt cổ họng nàng thêm. tia lôi điện từ lòng bàn tay Cao Lôi Hoa chợt lóe lên rồi nhanh chóng vào trong cơ thể Diệp Đổng.
      - Khụ khụ!

      Diệp Đổng ho khan kịch liệt, cảm giác điện giật làm cả người nàng lê tê phê như mới chích ma túy, đến nỗi con dao găm đâm tới Cao Lôi Hoa cũng đủ sức cầm mà rơi xuống.
      - Hừ!
      Cao Lôi Hoa lại hừ lạnh tiếng, cánh tay bóp chặt cổ Diệp Đồng vung lên, cả thân thể của nàng bị quăng mạnh vào tường.
      - Diệp Đổng!
      Diệp Diễm nhìn thấy Diệp Đổng bị ném kêu lên sợ hãi.
      Diệp Đồng cắn chặt răng, gắng gượng đứng dậy. Rồi nàng trừng mắt nhìn Diệp Diễm hừ lạnh :
      - cần ngươi giả nhân giả nghĩa. Ta ghê tởm cái mặt ngươi. Ta cho ngươi biết, có ngươi, ta vẫn có thể hoàn thành được nhiệm vụ này!
      Diệp Diễm cúi đầu, dám nhìn thẳng vào mắt Diệp Đổng.
      - Hỡi Hỏa thần, xin lấy danh nghĩa của Diệp Đổng ta cầu xin ngài. Bạo liệt hỏa diễm!
      Hai tay Diệp Đổng nhàng làm vài dấu tay kết ấn, ma pháp cao cấp hỏa hệ bậc sáu ‘Bạo liệt hỏa diễm’ trong chớp mắt bùng lên tay nàng, bắn về phía Cao Lôi Hoa.
      Cao Lôi Hoa xoay người, tay phải nhanh chậm chìa ra chắn lấy chùm ‘Bạo liệt hỏa diễm’ này.
      Bùng! tiếng, ‘Bạo liệt hỏa diễm’chạm vào tay Cao Lôi Hoa liền nổ to. Nhưng mặc dù là ma pháp bậc cao cũng thể gây ra chút tổn thương nào cho Cao Lôi Hoa. ‘Bạo liệt hỏa diễm’ sau khi nổ tung nhưng lại hề có uy lực tương ứng. Cao Lôi Hoa khỏi nhíu mày thất vọng.
      Lúc này, Diệp Đổng ở bên cạnh nhìn thấy Cao Lôi Hoa đưa tay đỡ lấy chùm ‘Bạo liệt hỏa diễm’ nở nụ cười đắc ý. Nàng biết ‘Bạo liệt hỏa diễm’ này hoàn toàn thể gây tổn thương đến Cao Lôi Hoa, hơn nữa mục đích của nàng cũng phải dùng để tấn công. Cái nàng muốn phải là làm Cao Lôi Hoa bị thương. Mà là - chạy trốn.
      Trong nháy mắt, khói do ‘Bạo liệt hỏa diễm’ sinh ra phủ kín con ngõ , mù mịt đến nỗi dù có xòe bàn tay cũng nhìn thấy được năm ngón.
      - Ha ha! Chuyện giữa chúng ta tính toán sau nhé Cao Lôi Hoa! Còn bà chị nữa, tôi đem chuyện này báo cáo lên tổ chức. Ngươi hãy đợi trừng phạt của tổ chức !
      Thanh Diệp Đổng vang lên trong trung. Lợi dụng màn khói mù này, nàng vội vàng thi triển ‘Phù thuật’ chạy trối chết như Tào Tháo đuổi.
      Trong màn khói mù mịt, ánh mắt Cao Lôi Hoa lóe lên lôi quang màu vàng tía. Chỉ với khói mù này mà cũng đòi ngăn cản tầm mắt của sao?! Thân là bậc tám như mà còn bị khói mù này ngăn cản đúng là chuyện khôi hài.
      Diệt cỏ phải diệt tận gốc! Giết mình Diệp Đổng mà cái tổ chức này còn tồn tại còn sản sinh ra vô số Diệp Đổng khác. Cao Lôi Hoa muốn tốn nhiều thời gian với tổ chức này. Cao Lôi Hoa vốn là người sợ phiền toái. Nếu nhổ cỏ cứ tìm gốc mà bứng lên.
      Vừa rồi lúc siết cổ Diệp Đổng, Cao Lôi Hoa thả chút ít lôi thần lực vào trong cơ thể của ta. Tuy rằng tia thần lực này cũng đa chức năng giống như ‘ma pháp tham trắc khí’ (máy dò tìm ma pháp) trong kế hoạch chế tạo của Cao Lôi Hoa. Nhưng chỉ cần ngày nào trong cơ thể của Diệp Đổng còn tồn tại lôi thần lực này ngày đó Cao Lôi Hoa còn có thể thi triển thần niệm tìm kiếm được chỗ cư trú của Diệp Đổng cách dễ dàng. Truyện Cực Phẩm Vú Em copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
      Mà chỉ cần nắm được tung tích của Diệp Đồng, cái tổ chức kia cũng nằm gọn trong tầm mắt của Cao Lôi Hoa rồi. Và cuối cùng, điều mà Cao Lôi Hoa làm là tiêu diệt cái tổ chức đem lại vô số phiền phức cho !
      Khói mù tản , con ngõ lại khôi phục trạng thái yên tĩnh vốn có. Nhưng mà phía sau Cao Lôi Hoa còn có người. Diệp Diễm cúi đầu, vẫn đứng yên tại chỗ nhúc nhích.
      - Đạo sư Diệp Diễm.
      Cao Lôi Hoa nhàng kéo tấm khăn đen che mặt Diệp Diễm xuống, khuôn mặt xinh đẹp sau tấm khăn của Diệp Diễm lại ra trước mặt Cao Lôi Hoa.
      - Xin lỗi…

      Diệp Diễm khẽ thốt lên.
      - Ôi!
      Cao Lôi Hoa nhìn Diệp Diễm khẽ thở dài:
      - Đạo sư Diệp Diễm à, bảo tôi phải làm gì với đây?
      Diệp Diễm gì, vừa rồi nàng cũng lựa chọn chạy trốn, cũng nấp. Chỉ đứng ngơ ngác tại chỗ. giờ, bất luận Cao Lôi Hoa muốn ‘xử’ nàng như thế nào, nàng đều nhận hết.
      - !
      Cao Lôi Hoa lắc đầu cười khổ :
      - Tôi thể động thủ với người từng đối xử tốt tới mấy đứa con của tôi, đối xử tốt với Nguyệt Nhị, tôi đều ghi nhớ trong lòng mình. Lần này, xem như là trả lại ân tình của ngày đó . Lần sau gặp nhau, tôi hy vọng có thể được nhìn thấy đạo sư Diệp Diễm ở trước cửa học viện chứ phải sát thủ như bây giờ.
      Ánh mắt Diệp Diễm lên phức tạp:
      - thả tôi sao?
      Cao Lôi Hoa giọng :
      - hiểu sao, đạo sư Diệp Diễm? Nếu vừa rồi, do dự đâm nhát dao đó xuống. giờ là nguời chết rồi.
      Cao Lôi Hoa bước về phía nhà Tĩnh Tâm:
      - Chính giữ lại cho mình mạng đó.
      Diệp Diễm thẫn thờ đứng tại chỗ, nhìn Cao Lôi Hoa xa dần. Chợt, nàng ngẩng đầu lên kêu to:
      - Tiên sinh Cao Lôi Hoa, nhắc câu. Đại vương tử phải là người tốt đâu. cần phải đề phòng đó. Truyện Cực Phẩm Vú Em copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
      - Điều này tôi biết.
      Cao Lôi Hoa phất phất tay. Chỉnh sửa lại đống vật phẩm trong tay rồi về nhà Tĩnh Tâm.
      - Còn nữa!
      Diệp Diễm lớn:
      - Lần sau gặp lại tiên sinh Cao Lôi Hoa, hy vọng tôi phải là tôi bây giờ…

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 132: Bất chợt gặp lại Tiểu Tam. (P2)
      Cao Lôi Hoa mang theo túi đồ chậm rãi từ trong ngõ ra. Vốn tâm tình thoải mái lại gặp Diệp Diễm với Diệp Đổng làm cho có lại càng bực bội hơn.
      Mà như lời Diệp Diễm dường như chuyện này là do thằng ôn thái tử làm. Lại là tên đáng ghét này. Lập tức Cao Lôi Hoa nghĩ tới chuyện xấu xa mà thái tử Ifa làm với Tĩnh Tâm khi mới trở về từ Vong Linh cốc.
      Nếu nghe lời cảnh cáo của mình cũng đừng trách mình. Cao Lôi Hoa cười gằn lạnh lùng.
      - Có cần phải hạ bệ tên thái tử Ifa này nhỉ?
      Cao Lôi Hoa thầm tự hỏi. Nhị hoàng tử hình như cũng có ý muốn với vương vị phải. Nếu mình ở sau đẩy đưa thêm vài câu chắc cũng có vấn đề gì.
      được lúc, vô tình tới chỗ rẽ sang ngõ khác. Cao Lôi Hoa cười cười, tay xách túi đồ vào chỗ quẹo.
      Đúng lúc Cao Lôi Hoa bước ra, bóng người chạy vội đâm sầm vào Cao Lôi Hoa.
      - Ôi !
      Người nọ nghĩ tới tại con ngõ này có người ra, nhưng kịp dừng chân lại được nên chỉ biết kêu lên tiếng thảm thương.
      Mắt thấy người nọ chuẩn bị đâm vào người mình. Cao Lôi Hoa lắc lắc đầu, đồng thời nhanh chóng bước sang bên trái người kia, khó khăn lắm mới tránh được.
      Người nọ thấy xảy ra va chạm như dự kiến thở phào nhõm. Sau đó vội vàng quay lại lời cảm ơn Cao Lôi Hoa:
      - Xin lỗi, vừa rồi tôi chạy ẩu quá. Ủa, là ?
      - Hử?
      Cao Lôi Hoa thấy người đó cũng quay đầu lại nhìn.
      - Ha ha, đúng là rồi, đại ca Cao Lôi Hoa.
      Người nọ sau khi thấy Cao Lôi Hoa hết sức vui vẻ:
      - Dạo này Cao đại ca khỏe vậy?
      - Ờ ờ…?
      Cao Lôi Hoa cẩn thận nhìn ngắm người trước mặt này, quần áo kín mít, đầu lại đội mũ, mặt bị che bởi chiếc khăn quàng cổ, cả người chỉ hở duy nhất có đôi mắt.
      - Ha ha, đại ca nhận ra em sao?
      Người nọ cười vui :
      - Em là Tiểu Tam nè, đại ca Cao Lôi Hoa, ở trong Vong Linh cốc cứu em mấy lần đó.
      - Ặc!
      Trong yết hầu Cao Lôi Hoa phát ra tiếng rên rỉ:
      - Tiểu Tam sao? Sao ngươi lại cải trang thành bộ dạng này thế?
      - Hic, có người truy đuổi em Cao đại ca à.
      Ánh mắt Tiểu Tam đảo như rang lạc. Sau đó trốn sau lưng Cao Lôi Hoa :
      - Trước hết đại ca đừng hỏi em mấy vụ này! Có người truy đuổi em, giúp em nghĩ biện pháp với!
      - Truy đuổi ngươi!
      Cao Lôi Hoa thò đầu ra ngõ nhìn. Thấy Tiểu Tam áp sát người mình, Cao Lôi Hoa cười xấu xa. sớm biết Tiểu Tam là con . Chỉ là giả bộ biết thôi, nhưng lúc này Tiểu Tam đứng gần như thế, có phần làm khó xử.
      Nhưng mà chuyện tiếp theo xảy ra Cao Lôi Hoa thể cho Tiểu Tam dựa vào người. Cách đó xa, đội chiến sĩ võ trang hạng nặng chạy đến chỗ này.
      - Làm sao bây giờ, Cao đại ca?
      Tiểu Tam khẩn trương hỏi.
      - Có rồi!
      Cao Lôi Hoa khẽ hô, rồi lấy từ trong nhẫn gian ra vật…

      - Người em có nhìn thấy người cao, gầy, như vầy ?
      Chỉ lát sau, đội kiếm sĩ tới trước mặt Cao Lôi Hoa, tên có vẻ là đội trưởng bước tới hỏi.
      Cao Lôi Hoa dựa lưng vào ngõ, sau đó chỉ đại phương hướng.
      - Cảm ơn, người em!
      Tên kiếm sĩ kia tiếng rồi xoay người dẫn cả đội chạy theo phương hướng Cao Lôi Hoa chỉ.
      - Được rồi, người xa rồi, ngươi ra .
      Cao Lôi Hoa mỉm cười, vọng ra đằng sau.
      - Hì hì! cảm ơn Cao đại ca.
      Tiểu Tam từ tấm áo choàng sau lưng Cao Lôi Hoa chui ra.
      Cao Lôi Hoa cất chiếc áo choàng vào trong nhẫn gian, cái áo choàng này là Tĩnh Tâm đưa cho dùng che thân lúc mới gặp. Nhưng sau lại bị Cao Lôi Hoa ‘sưu tầm’. Cũng may chiến sĩ mặc áo choàng ở thế giới này là chuyện bình thường.
      Do đó ban nãy trong tình thế cấp bách, Cao Lôi Hoa mới lôi ra cái áo choàng này để Tiểu Tam trốn ra phía sau.
      - Hì hì, em biết Cao đại ca là tốt nhất mà!
      Tiểu Tam từ phía sau chui ra, cười hì hì với Cao Lôi Hoa :
      - Cao đại ca à, nghĩ tới lại gặp ở đây! là người ở nơi này sao?
      - Ừ, coi như vậy .
      Cao Lôi Hoa chép miệng cười khổ.
      Tiểu Tam tiếp:
      - Đúng rồi, Cao đại ca! Em gặp chút chuyện, đại ca nhất định phải giúp em đó! giúp em chết mất!
      - Hả? Chết à? Có dóc đó?
      Cao Lôi Hoa nhíu mày, biết đại mỹ nữ Tiểu Tam này muốn làm gì đây.
      - Việc này ra dài lắm Cao đại ca, hãy tìm chỗ nào đó rồi chúng ta chuyện .
      Tiểu Tam nắm chặt tay Cao Lôi Hoa, lúc này nàng còn chưa biết Cao Lôi Hoa biết thân phận nữ nhi của nàng:
      - Việc này em cũng biết nên với ai cả, vốn muốn tới nơi này tìm đến cha để , nhưng bây giờ gặp đại ca ở đây, nên với trước . Để thử nghĩ biện pháp dùm em xem.
      - đâu chứ?
      Cao Lôi Hoa nhún vai hỏi.
      - Em biết chỗ rất tốt ở Quang Minh đế đô, theo em.
      Tiểu Tam hưng phấn lôi cánh tay Cao Lôi Hoa, sau đó chạy vào ngõ phía bên cạnh….

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :