Chương 124: Máu nhuộm Quang Minh thần điện. Sau khi nghe Cao Lôi Hoa xong, ba đứa trẻ lập tức thu lại ý nghĩ khinh thường đối với vị đạo sư kia. Đương nhiên có khả năng ngay lập tức thay đổi nhận định về vị đạo sư này, nhưng ít ra còn thể cái vẻ mặt coi thường nữa. Thời gian cứ từng phút trôi qua, vị đạo sư ở bên dường như cũng biết được mọi người thích mình. Nên sau đó lâu cũng xuống, đổi cho vị đạo sư khác lên. Cao Lôi Hoa lắc lắc đầu, sau khi vị đạo sư kế tiếp lên, nội dung liền trở nên vô cùng nhàm chán. Trình bày được lúc mà khiến cho Cao Lôi Hoa sinh ra cảm giác là mình chơi cờ cùng với Chu Công. Trọn vẹn, đằng đẵng buổi chiều mà cuộc họp phụ huynh của vũ kỹ bộ vẫn chưa có dấu hiệu kết thúc! Lúc đầu Cao Lôi Hoa tưởng cuộc họp phụ huynh của vũ kỹ bộ cũng giống như ma pháp bộ hồi sáng, tuy rằng rất phiền phức nhưng lại nhanh chóng chấm dứt. Nhưng ngờ rằng đạo sư của vũ kỹ bộ dường như muốn trao đổi ý kiến với tất cả các phụ huynh, khiến cho cuộc họp phụ huynh kéo dài hết cả buổi chiều. Điều này khiến cho dự định của Cao Lôi Hoa sớm thăm hỏi viện trưởng Solomond, nhân tiện thỉnh giáo về ma pháp bị vỡ từ trong trứng nước! Cuối cùng, đến lúc xế chiều, nhóm đạo sư vũ kỹ bộ mới ra câu khiến cho tất cả cha mẹ học sinh đều cảm thấy kích động: - Cuối cùng cuộc họp phụ huynh giữa các đạo sư và bậc cha mẹ đến đây là kết thúc! - Bộp bộp bộp! Lập tức tiếng vỗ tay vang lên như sấm trong phòng họp. Mọi người đều chảy nước mắt. Người chủ trị cuộc họp phụ huynh của vũ kỹ bộ thấy mọi người vỗ tay nhiệt liệt như thế cũng cảm thấy kích động mà rơm rớm nước mắt. Đồng thời miệng thốt ra câu khiến cho tất cả các bậc cha mẹ đều điên cuồng: - Xem ra các gia đình đều rất nhiệt tình đối với đại hội! Ta quyết định rồi! Cuộc họp phụ huynh năm sau kéo dài thêm giờ, để chúng ta có thể phơi bầy tình cảm mãnh liệt của mình. - Mẹ kiếp! Điên rồi, toàn bộ điên rồi! Cao Lôi Hoa gần như là lôi theo toàn bộ người trong nhà bỏ chạy trối chết. - Đúng rồi, thánh nữ Bích Lệ Ti. Sau khi chạy được vài bước, Cao Lôi Hoa xoay người lại : - Phỏng chừng lúc này Đại chủ giáo Ngô Thiên còn ở lại trong nhà ta, nếu muốn tìm , có thể đến nhà ta. Bích Lệ Ti lắc đầu: - Ta là Thánh nữ của Quang Minh thần điện, buổi tối hàng ngày đều phải quay về Quang Minh thần điện để cầu nguyện. - Nếu vậy, tùy ngươi thôi. Cao Lôi Hoa cười khẽ rồi hối hả kéo đám trẻ về nhà. ************ Về đến nhà, Cao Lôi Hoa và mọi người đều cảm thấy thân thể mệt mỏi, uể oải này chỉ đến từ thân thể, mà còn đến từ tinh thần! Cuộc họp phụ huynh buổi chiều đúng là màn tra tấn thể xác và tinh thần mỗi người. Sau khi mở cánh cửa nhà Tĩnh Tâm, Cao Lôi Hoa liền thấy ngay Ngô Thiên cười khổ ngồi đợi mình. - Tĩnh Tâm, nàng hãy dẫn bọn vào trong nhà trước . Cao Lôi Hoa mỉm cười : - Ta và tiên sinh Ngô Thiên có chút chuyện cần bàn. Tĩnh Tâm khẽ gật đầu, sau đó dẫn mấy đứa trẻ vào bên trong. Nguyệt Nhị nghi hoặc liếc nhìn Cao Lôi Hoa nhưng cuối cùng cũng vào trong nhà mà có hỏi gì. - Được rồi, hãy quyết định của ngươi . Chờ mấy người Tĩnh Tâm vào, nụ cười mặt Cao Lôi Hoa liền tắt lịm, lạnh lùng với Ngô Thiên. - Năm! Ta chỉ có thể ra tên của năm người mà thôi. Nhìn qua tinh thần của Ngô Thiên xem ra rất kém, thường ngày tuần tiêu sái mà giờ lại có vẻ rất chán chường. - Được rồi, năm năm. Nhưng ngươi phải khẳng định là năm người này có ảnh hưởng lớn đến Quang Minh thần điện. Nếu ta phát mà bị lừa gạt ta ngại huyết tẩy cả Quang Minh thần điện đâu. Cao Lôi Hoa nhấn mạnh. - Ta hiểu. Ngô Thiên cười khổ tiếng, tay đưa ra mảnh giấy: - Đây là cái ta chuẩn bị suốt buổi chiều nay. Hy vọng ngươi có thể tuân thủ ước định của mình. được làm hại những người khác trong Quang Minh thần điện. - Điều này trong lòng ta tự biết. Cao Lôi Hoa mở tờ giấy của Ngô Thiên ra. tờ giấy chính là thông tin về năm lão già, tư liệu này Ngô Thiên viết rất tỉ mỉ, kể cả nơi ở của năm người tại Quang Minh thần điện, Ngô Thiên cũng đều viết ra hết. - Năm người này, chính là năm trưởng lão tham gia bàn bạc bắt con của tiên sinh. Ngô Thiên khẽ thở dài . - Tốt. Chỉ cần năm người này phù hợp với cầu của ta. Đồng thời từ giờ về sau, chỉ cần Quang Minh thần điện chọc tới ta. Ta cố gắng tha cho các ngươi con đường. Cao Lôi Hoa thu lấy tư liệu rồi : - Đúng rồi, Quang Minh thánh nữ tìm ngươi suốt sáng dường như có việc cần đó. Ngươi nên quay về Quang Minh thần điện gặp ấy . - Được. Ta biết rồi. Ngô Thiên hít sâu hơi, xoay người lờ đờ về phía Quang Minh thần điện. Bước ra khỏi cửa nhà Tĩnh Tâm, Ngô Thiên thở dài hơi. Quang Minh thần vĩ đại, ta làm cái gì thế này. ngờ mình lại giao tư liệu về các trưởng lão Quang Minh thần điện cho người muốn giết bọn họ. Ngô Thiên cảm thấy trong lòng rối bời, vừa hi vọng mấy lão già này chết , nhưng lại vừa thấy lương tâm cắn rứt vì những chuyện mình vừa làm. “Ngô Thiên, ngươi quả nhiên là người rất tâm kế” Nhìn bóng dáng Ngô Thiên khuất dần, Cao Lôi Hoa khẽ thở dài, loại người như Ngô Thiên, vì ích lợi làm ra những chuyện điên cuồng. Có thể sau này, chưa biết chừng làm ra chuyện còn điên cuồng hơn bây giờ. Ngô Thiên rất thông mình, mọi việc đều có thể suy tính đến rất nhiều mặt. Nhưng cũng chính vì vậy, nên những người như cũng rất dễ dàng bị ảnh hưởng bởi quyền lực, địa vị, ích lợi. - Mặc xác đấy, đó là chuyện của Quang Minh thần điện, chỉ cần ngươi chọc ta, ta cũng mặc kệ ngươi. Cao Lôi Hoa nhún vai vào trong phòng. Vừa mới bước vào, Cao Lôi Hoa liền phát tất cả mọi người đều ngồi ngay ngăn quanh bàn ăn, hai mắt như lang sói nhìn Cao Lôi Hoa chằm chằm! Mà bàn ăn lại trống trơn! - Cao Lôi Hoa huynh đệ, ta đói! Tra Lý . - Ba ba, con đói. Nguyệt Nhị tiếp lời. - Ba, chúng con cũng đói. Saga và Nguyệt Sư đồng thanh phụ họa. Cao Lôi Hoa giờ mới phát mình quên làm bữa tối. Đương nhiên, muốn làm cũng có thời gian mà làm, dù sao cũng vừa mới từ học viện trở về. - Buổi tối làm tạm món gì ăn , giờ mà làm cũng kịp nữa rồi. Cao Lôi Hoa cười khổ, trong lòng thầm tính xem thời điểm nào phù hợp để truyền lại bản lĩnh nấu nướng. Nếu sau này Cao Lôi Hoa vắng nhà, biết chừng nhà này chết đói bởi vì có đồ ăn mất? Nửa đêm. Cao Lôi Hoa thầm rời giường, sau khi nhàng mặc quần áo, rồi lén lút xuống lầu. Bộ dạng tại của mình khiến Cao Lôi Hoa cảm thấy có chút quen thuộc. Dường như trước đó lâu, vì giải quyết chuyện của thân vương Peter Larsen kia, mà mình cũng từng lén rời giường vào lúc nửa đêm như thế này. Khác biệt chính là đối tượng lần này đổi thành Quang Minh thần điện. Cao Lôi Hoa khẽ mở cửa phòng, thậm thà thậm thụt xuống lầu mãi mới ra tới cửa chính. - Hị hị! Cao Lôi Hoa huynh đệ vẫn khỏe đó chứ, sao tốc độ buổi tối của chậm thế. Tiếng của Tra Lý đột nhiên vang lên bên tai Cao Lôi Hoa. - Hả? Cao Lôi Hoa kinh ngạc nhìn Tra Lý: - Tra Lý, sao ngươi lại ở đây? - A, ta đứng đây đợi . Tra Lý khẽ cười : - Yên tâm, trong nhà còn có Vong Linh Đại trưởng lão trông coi, xảy ra vấn đề gì đâu. Đại trưởng lão cũng qua, buổi tối đề cao cảnh giác mà. - Tốt, cùng chơi đêm nào. Cao Lôi Hoa cười khổ, dường như lần nào mình ra ngoài ám sát đều thất bại, bởi vì luôn có người phát ra mục đích của mình. - Ha ha, Cao Lôi Hoa huynh đệ yên tâm . Ta làm cho ngươi thêm phiền phức đâu. Tra Lý hắc hắc cười. - thôi. Quang Minh thần điện cũng gần đâu. Cao Lôi Hoa chép miệng cười trừ, bây giờ còn có thể làm thế nào khác ngoài dẫn Tra Lý theo thôi. ************* Quang Minh thần điện, phòng Giáo hoàng. Giáo hoàng sốt ruột lại lại trong đại điện, hai cường giả thánh cấp mạnh nhất của Quang Minh thần điện đều phái ra ngoài, sao đến giờ này vẫn còn có tin tức gì cả. “ phải hai tên này đem bé đó nghiên cứu mình chứ”. Giáo hoàng thầm nghĩ. Trong lòng Giáo hoàng hoàn toàn nghĩ tới trường hợp hai thánh cấp đó lại chết ở trong tay người khác. Cho nên mới nghĩ đến chuyện hai người kia đem bé chứa huyết mạch và lực lượng của thần chiếm làm của riêng rồi. Nghĩ đến đây, Giáo hoàng lại lo lắng vạn phần. Hai cái tên chết tiệt kia, nếu độc chiếm bé, ta cùng các ngươi liều mạng! Giáo hoàng nghiến răng kèn kẹt. Bậc tám, đúng là vô cùng hấp dẫn đối với những người bậc bảy! Giờ Giáo hoàng hận bản thân vì sao cùng với bọn họ! Tại tòa đại điện khác của Quang Minh thần điện, đại điện này là do bốn vị Quang Minh chủ giáo thiết lập. mình Ngô Thiên ngồi ngơ ngác bên cửa sổ. Hai mắt vô thần nhìn ánh trăng màu đỏ kỳ dị ở bầu trời kia, Ngô Thiên khẽ thở dài: - Xem ra, ánh trăng ban đêm, đúng là mầu đỏ. - Chủ giáo Ngô Thiên. Lúc này, bóng đen ra sau lưng Ngô Thiên cung kính gọi. - Tìm được thi thể của Quang Minh Thánh ma đạo sư Kiệt Khắc Sâm và Ám điện trưởng Ô Đa chưa? Ngô Thiên hỏi. - Thuộc hạ bất tài, chỉ tìm được thi thể của đại tế tự Kiệt Khắc Sâm mà thôi, còn thi thể Ám điện trưởng Ô Đa có tìm được. Bóng đen kia thấp giọng đáp. - Thôi được, chỉ cần tìm được đại tế tự Kiệt Khắc Sâm là được rồi. Ngô Thiên khẽ : - Giữ gìn thân thể đại tế tự cho tốt, đây chính là công cụ tốt nhất để chúng ta làm suy yếu uy tín của Giáo hoàng. - Dạ. Bóng đen kia cung kính đáp, sau đó lần nữa vào trong bóng tối. - Điều gì cần đến phải đến. Ánh mắt Ngô Thiên đột nhiên lóe sáng: - Quang Minh thần điện cũng đến lúc để những người trẻ tuổi chúng ta nắm giữ rồi. Phía bên kia. Sau khi Cao Lôi Hoa và Tra Lý tới Quang Minh thần điện, từ trung lặng lẽ hạ xuống. Đối với cường giả thánh cấp mà , tường bao linh tinh gì đó đều chỉ là trang trí, tường bao có thể xây tới trời được sao? Sau khi vào, Cao Lôi Hoa rút mảnh giấy ra: - Người đầu tiên là tả hộ giáo Quang Minh thần điện Đức Khắc Tư. Tam trưởng lão Quang Minh Thần Điện kiêm tổ trưởng Quang Minh thần điện tài phán tổ. Bảy kỵ sĩ gây rối ở nhà của Cao Lôi Hoa chính là thủ hạ của người này. - Bắt đầu thôi, ánh trăng hôm nay rất đẹp đấy! Cao Lôi Hoa ngẩng đầu khẽ : - Quang Minh thần điện động tới nữ nhi của ta, ta khiến cho các ngươi phải trả giá đắt….
Chương 125: Bắt cóc. - Trưởng lão Đức Khắc Tư trưởng lão, là tả hộ giáo của Quang Minh thần điện, vẫn sống mình. Đọc xong mảnh giấy do Ngô Thiên cung cấp, Cao Lôi Hoa nhanh chóng xác định được nơi ở của mục tiêu đầu tiên. Dựa vào thông tin này, Cao Lôi Hoa và Tra Lý có thể hành động nhanh chóng trong Quang Minh thần điện. - Ngay ở chỗ này, trong bản đồ chỉ chính là nơi này! Cao Lôi Hoa thấp giọng với Tra Lý, nhìn ra xung quanh, nơi này là tòa phủ đệ hoa lệ. Kiến trúc chung quanh rất nổi bật và đặc biệt, xem ra Quang Minh trưởng lão này rất là biết hưởng thụ. Sau khi tới phủ đệ, Cao Lôi Hoa liền phóng thần niệm dò xét bốn phía. Ngay lập tức, mỗi nhành cây ngọn cỏ chung quanh đều lên ràng trong đầu của Cao Lôi Hoa! Sau khi dò xét xong, Cao Lôi Hoa gật gật đầu. Chung quanh phủ đệ này có bao nhiêu thủ vệ, cũng có mai phục gì cả. Xem ra Ngô Thiên cũng ra chuyện mình muốn tới Quang Minh thần điện. Bởi vì thế nên thần điện cũng biết buổi tối Cao Lôi Hoa tới, cho nên cũng có chuẩn bị gì. - Tên Ngô Thiên này quả nhiên phải là người tốt gì. Cao Lôi Hoa tự nhủ. có mai phục xunh quanh, Cao Lôi Hoa và Tra Lý liền lặng lẽ đột nhập vào phủ đệ của tả hộ giáo Quang Minh thần điện. Sau khi lục soát tòa phủ đệ rộng lớn này, Cao Lôi Hoa và Tra Lý cuối cùng cũng tìm thấy mục tiêu đầu tiên trong đêm nay– lão mập ngủ giường giống như con lợn chết. - là lão béo này sao? Tra Lý nhìn lão già mập nằm ngủ giường kia, hạ thấp giọng hỏi: - Cao Lôi Hoa huynh đệ, xác định người này có trình độ bậc sáu giống như trong mảnh giấy ghi sao? - Cuộc sống an nhàn, làm mất nhạy bén và cảnh giác của kiếm sĩ như . Cao Lôi Hoa cười lạnh : - Quyền lực và dục vọng khiến mất bình tĩnh khi phán đoán, trở thành bộ dạng như thế này cũng là bình thường. - À. Tra Lý cười ha hả, rồi giơ quyền phải múa may đầu lão già Trưởng lão Đức Khắc Tư : - quyền của ta là đủ để đập vỡ cái đầu yếu ớt của . - Vậy ngươi đập . Nếu ngươi cảm thấy rằng nó buồn nôn. Cao Lôi Hoa đáp. - Hắc hắc! Tra Lý tới trước mặt trưởng lão Đức Khắc Tư: - Tuy rằng ta cảm thấy đập vỡ đầu là chuyện rất sảng khoái, nhưng nó lại có tính nghệ thuật gì cả. Tra Lý thò cánh tay rắn chắc nâng đầu lão này lên: - Cho nên, ta thích như vậy hơn! - Đừng! nằm ngủ lại bị người ta nâng đầu lên, trưởng lão Đức Khắc Tư cảm thấy vô cùng khó chịu, liền mở bừng mắt ra. Vừa mới mở mắt đột nhiên phát người khổng lồ như cây cột sắt đứng ở bên cạnh mình, mà lúc này hai bàn tay của người lổ lại nhấc đầu lên! - ! Trưởng lão Đức Khắc Tư hoảng hốt hét lên thất thanh, ngay sau đó liền nghĩ tới việc kêu gào cứu mạng. Truyện Cực Phẩm Vú Em copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com Crắc! Tra Lý cười man rợ, thanh của lão già béo bị chẹn lại vì cái cổ yếu ớt của lão bị vặn gãy! - thôi, mục tiêu kế tiếp ở phía Nam của Quang Minh thần điện. Cao Lôi Hoa khẽ với Tra Lý, sau đó hai người chút đắn đo sang hướng mục tiêu kế tiếp. Tư liệu do Ngô Thiên cung cấp tương đối đầy đủ hơn nữa chỗ ở của năm trưởng lão cũng cách nhau quá xa. Chỉ cần nửa canh giờ, Cao Lôi Hoa và Tra Lý thoải mái hoàn thành nhiệm vụ. Nhờ mảnh giấy mà năm vị trưởng lão được gặp mặt Quang Minh thần thân ái trong mộng của bọn họ…. - xong, chúng ta về thôi! Cao Lôi Hoa cười . - cảm giác thỏa mãn gì cả. Tra Lý bất mãn , vốn còn tưởng rằng mấy lão già này có chút tài năng để giãn gân giãn cốt - Ài. Cao Lôi Hoa cười bất đắc dĩ . ********* Sau khi làm xong việc, hai người cũng vội trở về bởi vì còn muốn chờ xem tình hình Quang Minh thần điện khi phát ra năm người này bị giết! Cho nên Cao Lôi Hoa và Tra Lý khoan thai ‘tour’ trong Quang Minh thần điện, vừa vừa thưởng thức phong cảnh ven đường. Chờ đợi có người phát cái chết của năm trưởng lão. Dọc đường hai người nhàn nhã thong dong, thể phong cảnh của Quang Minh thần điện quả tồi. Hơn nữa kiến trúc còn hoa lệ trang nhã. Truyện Cực Phẩm Vú Em copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com - Ủa? Tra Lý, ngươi có nghe được tiếng gì ? Sau khi vượt qua được toà nhà cao nhất, Cao Lôi Hoa đột nhiên cảm thấy mình nghe được giọng rất là quen thuộc. - Ừ? Dường như có tiếng gì đó. Tra Lý cũng yên tĩnh lại. Hai người cố vểnh tai lên lắng nghe. - , Bố Lỗ Tư, ngươi thể làm thế! Giọng kia lại vang lên. Tuy rằng có chút thay đổi bởi vì kinh hoàng, nhưng Cao Lôi Hoa lập tức nghe ra được đây là giọng của Quang Minh thánh nữ Bích Lệ Ti. - Bích Lệ Ti, ta là thánh tử, nàng là thánh nữ. Sớm hay muộn nàng cũng là người của ta, chẳng lẽ giờ nàng còn muốn cự tuyệt ta sao? giọng dâm đãng vang lên. - , Tra Lý, chúng ta qua đó xem. Cao Lôi Hoa cười hắc hắc, chạy tới nơi phát ra tiếng kia. Tra Lý gật đầu liền bước cùng Cao Lôi Hoa. Theo hướng thanh phát ra, Cao Lôi Hoa và Tra Lý liền tới tòa phủ đệ còn hoa lệ hơn hẳn chỗ của năm vị trưởng lão vừa rồi. Tiếng ồn ào ngừng vang lên, hai người Cao Lôi Hoa lẻn tới phòng có tiếng của Bích Lệ Ti. Sau khi tới bên cửa sổ, Cao Lôi Hoa và Tra Lý thò đầu lên nhìn vào trong phòng. Lúc này, ở trong phòng có nam tử ước chừng hai mươi tuổi, từng bước áp sát thánh nữ Bích Lệ Ti, giọng dâm đãng chính là phát ra từ . Mà Bích Lệ Ti ngừng lui ra sau, thỉnh thoảng thuận tay ném bất cứ thứ gì vớt được về phía nam tử kia. Cảnh tượng như vậy, lập tức khiến Cao Lôi Hoa nhớ tới cảnh nhân vật phản diện định làm nhục thiếu nữ kịch truyền hình trước kia. - Bích Lệ Ti, ta nhịn ròng rã suốt ba năm! Đêm nay, ta tuyệt đối bỏ qua cho nàng! (Nhịn 3 năm nên giờ tinh trùng thượng não, e cẩn thận ^.^!) Nam tử tự xưng là thánh tử kia hét to tiếng, rồi bổ nhào về phía sau Bích Lệ Ti như hổ đói vồ mồi… - Hắc hắc, xem ra tối nay bắt cóc nha đầu này là được rồi. Cao Lôi Hoa cười ha hả, sau đó thoải mái tới trước phòng, nhấc chân đá văng cánh cửa phòng . Vốn Cao Lôi Hoa sợ trói Bích Lệ Ti rồi mang về nhà khiến nàng sinh ra phản cảm. Cho nên cuối cùng Cao Lôi Hoa cũng hủy bỏ kế hoạch bắt cóc thánh nữ. Nhưng tình hình trước mắt lại khiến cho Cao Lôi Hoa đành phải khôi phục lại kế hoạch bắt cóc thánh nữ Bích Lệ Ti. Trong phòng, vào thời điểm thánh tử bổ nhào về phía Bích Lệ Ti. Rầm! tiếng, cửa lớn bị người ta đạp văng ra! Cánh cửa nặng nề hoàn thành sứ mệnh sớm, nằm im lìm mặt đất. Truyện Cực Phẩm Vú Em copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com - Ai? Chuyện tốt bị quấy rầy, khiến nam tử kia mắt lộ ra hung quang nhìn về phía hai nam tử bước qua cánh cửa! Truyện Cực Phẩm Vú Em copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com - He he! Xấu hổ quá. Quấy rầy chuyện tốt của ngươi rồi. Cao Lôi Hoa nhanh chóng sải bước vào phòng, gió đêm khiến mái tóc bạch kim của Cao Lôi Hoa phất phơ trong gió, trông vô cùng tiêu sái. Thánh nữ giãy dụa lập tức bình tĩnh trở lại, nàng ngơ ngác nhìn Cao Lôi Hoa trước mặt. Tuy rằng trời đêm rất tối, khiến nàng trông mặt người mới tới, nhưng chỉ bằng mái tóc bạch kim độc nhất vô nhị này, Bích Lệ Ti liền nhận ra người tới là ai. - Các ngươi là ai? biết đây là phủ đệ của bổn thánh tử ta sao? Còn mau cút ra ngoài cho ta! Bởi vì bị quấy rầy chuyện tốt cho nên lúc này nam tử rất giận dữ, cho nên lớn tiếng quát đuổi hai người mới bước vào. Truyện Cực Phẩm Vú Em copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com - Hắc hắc! Cao Lôi Hoa cười khỉnh, ngắm nhìn thiếu niên này: - tồi, rất có can đảm! Tra Lý này, đối với can đảm của người trẻ tuổi này. Chúng ta có nên thưởng cho nhỉ? Tra Lý ở bên cạnh cười to rồi gật mạnh đầu. - Các ngươi phải là người của thần điện! Thánh tử này thấy trang phục và biểu của hai người Cao Lôi Hoa liền kinh ngạc hô lên. - Thiếu niên dũng cảm, ngươi xứng đáng được các dũng sĩ của Thú nhân tộc ca ngợi! Tra Lý tới gần thánh tử, sau đó, bốp! tiếng, Tra Lý tát mạnh vào mặt tên thánh tử cái, khiến cho thánh tử này đo đất tại chỗ. - Ngươi dám đối với ta như vậy sao? Ta cho ngươi, ta khiến ngươi biết hậu…..” - Bốp! Lại tiếng nữa vang lên, Tra Lý hung tợn tát thiếu niên phát nữa, trực tiếp đánh văng bay thẳng ra bên ngoài. - Iu thế, thưởng tiếp cho ngươi đó thiếu niên dũng cảm, đây là ca ngợi của Thú nhân tộc đối với những người dũng cảm. Truyện Cực Phẩm Vú Em copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com Truyện Cực Phẩm Vú Em copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com Tra Lý cười châm biếm nhìn thánh tử nằm mặt đất. Thánh nữ Bích Lệ Ti ở bên cạnh trợn mắt há hốc miệng vì xuất đột ngột của Cao Lôi Hoa và Tra Lý, mãi mà cũng được câu nào. Truyện Cực Phẩm Vú Em copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com - Tiểu nha đầu, tên này là ai? Cao Lôi Hoa nhìn nam nhân bị Tra Lý tát bay, hỏi Bích Lệ Ti. - Thánh tử của Quang Minh thần điện Bố Lỗ Tư, cũng là con trai của Giáo hoàng tại. Bích Lệ Ti lạnh lùng nhìn thánh tử trước mặt, đối với kẻ này Bích Lệ Tị vô cùng chán ghét. - Ồ! Hóa ra là con trai của Giáo hoàng, chuyện này dễ làm rồi, cũng đỡ cho ta phải tìm ngươi để truyền tin. Cao Lôi Hoa cười ha hả, bước tới trước mặt thánh tử Bố Lỗ Tư: - Này, bạn trẻ, giúp ta với ‘ông bô’ của ngươi câu! như này, bắt cóc con của Cao Lôi Hoa ta, hôm nay Cao Lôi Hoa ta thu lại chút lợi tức, ta bắt thánh nữ của Quang Minh thần điện các ngươi ! - Tiên sinh Cao Lôi Hoa, lời của ngài là có ý gì? Sao ngài phải bắt cóc tôi? Bích Lệ Ti ở bên cạnh liền cảm thấy hồ đồ, Cao Lôi Hoa vào Quang Minh thần điện để bắt cóc mình? biết làm như thế là kẻ địch của toàn bộ Quang Minh thần điện sao? - có ý gì cả, lời như nào ý là như vậy. Cao Lôi Hoa cười ha hả: - Tra Lý, mang theo con tin tối nay của chúng ta, chúng ta có thể về nhà rồi! - Ha ha, thành vấn đề! Tra Lý tới bên người Bích Lệ Ti, chút do dự chộp lấy thánh nữ Bích Lệ Ti, nhấc nàng lên vai. Cao Lôi Hoa đá đá tên thánh tử nằm đất : - Cuối cùng, cho ông già Giáo hoàng của ngươi biết, là từ bây giờ, cứ mỗi ngày, trong vòng tháng, Giáo hoàng phải mang tới cho chúng ta ngàn kim tệ, sau tháng chúng ta mới thả thánh nữ về! cho biết, ta là Cao Lôi Hoa, biết kim tệ cần đưa tới chỗ nào! Truyện Cực Phẩm Vú Em copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com - , các ngươi thể mang Bích Lệ Ti ! Các ngươi làm như vậy bị thần xử phạt! Thánh nữ hàng đêm đều phải cầu nguyện cho thần linh! có thánh nữ cầu nguyện, các ngươi hứng chịu phẫn nộ của thần! Thánh tử nằm rạp mặt đất cố ý dùng thần để up hiếp Cao Lôi Hoa. - Trừng phạt? Cao Lôi Hoa khinh miệt nhìn thiếu niên này: - Chỉ bằng Quang Minh thần trong miệng các ngươi mà muốn xử phạt ta sao? Đừng làm ta tức cười chứ, trừng phạt ta, còn xứng. xong, Cao Lôi Hoa và Tra Lý mang theo Bích Lệ Ti ung dung khỏi Quang Minh thần điện. - Vệ binh, vệ binh! Bắt lấy bọn chúng! Thánh tử từ trong phòng chạy ra ngoài, chỉ về phía Cao Lôi Hoa và Tra Lý quát. Cao Lôi Hoa khẽ cười : - Nhớ , cho ông già của ngươi, mỗi ngày ngàn kim tệ, đủ trong tháng! xong, Cao Lôi Hoa và Tra Lý từ từ bay lên! Bay về phía nhà của Tĩnh Tâm. Binh lính Quang Minh thần điện ngơ ngác nhìn hai người Cao Lôi Hoa bay khỏi. - Thánh, thánh cấp? Có vài binh lính lúc này mới phản ứng lại! - Các ngươi là đồ rác rưởi! Thánh tử bắt được người, đành đem cái bực bội trút lên người đám binh lính. - Rác rưởi ư? Sao ngươi mà tấn công bọn họ? Thánh cấp đó, ngươi có thể cản sao? Đám vệ binh bất mãn than, nhưng cũng dám lớn tiếng ra. Dù sao là thánh tử, mà mình chỉ là tiểu binh mà thôi. Sau khi Cao Lôi Hoa và Tra Lý bay lên , khắp Quang Minh thần điện vang lên những tiếng kêu sợ hãi, hiển nhiên, là có người phát thi thể của năm vị trưởng lão kia …..
Chương 126: Lại thấy “nụ hồng” xinh đẹp. - Cảm ơn ngài cứu tôi, tiên sinh Cao Lôi Hoa. Bích Lệ Ti ‘được’ Tra Lý khiêng khẽ với Cao Lôi Hoa. - Cứu ngươi? Cao Lôi Hoa cười đắc ý: - Ngươi muốn hiểu thế nào tùy. Dù sao là ta cũng bắt cóc ngươi, bất kể là ngươi nghĩ thế nào, nhưng trong tháng này ngươi phải nhớ kỹ thân phận của ngươi. Đó là ngươi giống như con tin sinh sống trong nhà của ta và nhớ được tiếp xúc với người của Quang Minh thần điện trong cả tháng này, nếu đừng trách ta khách khí! Bích Lệ Ti trầm mặc trong chốc lát, đột nhiên khẽ hỏi: - Tiên sinh Cao Lôi Hoa, chuyện ngài vừa mới Quang Minh thần điện bắt cóc con của ngài, có phải là ? Có phải là bé bán Tinh linh tộc kia ? - phải là Nguyệt Nhị, mà là đứa bé khác của ta. Cao Lôi Hoa đáp: - Lúc ấy nó ở cùng với Đại trưởng lão, chính là vong linh pháp sư mà ngươi từng gặp đó. Chẳng qua đám rác rưởi Quang Minh thần điện bắt cóc con của ta thành công, đều bị ta xử sạch rồi. - Hả! Bích Lệ Ti kinh hãi che miệng mình. Nếu như nhầm, chính mình là người báo cho Quang Minh thần điện về vong linh pháp sư đó. Chỉ có điều biết vì sao Quang Minh thần điện lại muốn bắt bé, nhưng tóm lại, mấy chuyện này đều là do mình gây ra. Trong lúc lấn bấn, Bích Lệ Ti cũng dám thêm cái gì cả. - Được rồi, chúng ta tới rồi! Sau hồi phi hành, Cao Lôi Hoa và Tra Lý cuối cùng cùng hạ xuống đại viện nhà Tĩnh Tâm. - rạng sáng rồi đó. Vừa đẩy cửa ra, Cao Lôi Hoa liền nhìn lên đồng hồ ma pháp. - Ừm, vậy mà cũng chậm quá! Đêm qua ‘’ với là lựa chọn sai lầm đó Cao Lôi Hoa huynh đệ. Tra Lý ngáp cái: - Chưa tính tới việc chả có tí cảm giác ‘thỏa mãn’ nào, mà lại còn khiến ta buồn ngủ muốn chết. - Hic! Cao Lôi Hoa cười khổ rồi ra hiệu Tra Lý thả Bích Lệ Ti xuống. - Tới rồi sao? Sau khi được đặt xuống, Bích Lệ Ti dụi dụi mắt hỏi. ngờ vừa rồi nàng lại thiếp lưng Tra Lý. - Ừ, tới rồi. Nơi này là nhà của ta. Cao Lôi Hoa nhún vai: - Để ta dẫn ngươi vào phòng nào, dù sao trong nhà còn rất nhiều phòng trống, lo thiếu chỗ ở đâu. - Ừm, được rồi, mọi việc đều theo sắp xếp của tiên sinh Cao Lôi Hoa. Bích Lệ Ti gật đầu lí nhí đáp. Mang theo vẻ mặt khó chịu, Tra Lý cáo biệt Cao Lôi Hoa bước về phòng ngủ mà vừa vừa ngáp. Cao Lôi Hoa dẫn Bích Lệ Ti sang phòng khác. - Đây là phòng của tiên sinh Cao Lôi Hoa sao? xinh xắn. Bích Lệ Ti ngắm nhìn gian phòng tinh tế thốt lên. - Ừm. Cao Lôi Hoa khẽ đáp. - Tiểu thư Tĩnh Tâm, phu nhân của ngài ở đây sao tiên sinh Cao Lôi Hoa? Tôi tới đây ở mà cần với nàng tiếng sao? Bích Lệ Ti hỏi. - Hề hề! Yên tâm , loại chuyện này ngày mai lại cho Tĩnh Tâm là được! Lúc này ấy còn ngủ. Cao Lôi Hoa cười tươi rói, tiếng ‘tiểu thư Tĩnh Tâm phu nhân của ngài’ vừa rồi của tiểu nha đầu khiến cho Cao Lôi Hoa rất vui vẻ. - Ủa? Tĩnh Tâm? Vừa mới nhắc tới Tĩnh Tâm, Cao Lôi Hoa lập tức bắt gặp dáng người thon thả đứng cạnh cửa phòng mình. Mái tóc dài màu xanh nước biển, vóc người thon dài cùng với đôi mắt xanh ngọc bích, dĩ nhiên là Tĩnh Tâm. - Tĩnh Tâm, sao giờ này nàng dậy rồi? Cao Lôi Hoa bước tới bên cạnh Tĩnh Tâm dịu dàng . Tĩnh Tâm có trả lời Cao Lôi Hoa, mà nàng nhìn chằm chằm thánh nữ Bích Lệ Ti sau lưng Cao Lôi Hoa. - À, nàng ấy… Cao Lôi Hoa gãi gãi đầu: - Vừa rồi ta tới Quang Minh thần điện, nên bắt cóc nàng ta về đây! Ha ha. - Xin chào tiểu thư Tĩnh Tâm. Bích Lệ Ti xấu hổ chào hỏi Tĩnh Tâm. Dù sao nửa đêm tới nhà người ta là mắc cỡ. Tuy rằng là mình bị “bắt cóc” tới đây. Tĩnh Tâm nghi hoặc nhìn Cao Lôi Hoa. - Việc này cũng thể trong chốc lát được, tí nữa ta giải thích cho nàng. Hắc hắc! Cao Lôi Hoa thầm với Tĩnh Tâm: - Trước hết hãy tìm cho ấy cái phòng ở . Chuyện của ấy lát nữa với nàng. Tĩnh Tâm gật gật đầu, rồi vẫy vẫy tay về phía Bích Lệ Ti. Dưới sắp xếp của Tĩnh Tâm, Bích Lệ Ti được đưa vào cái phòng bên phải ở tầng hai, phòng trống khá thoải mái. Tĩnh Tâm dẫn Bích Lệ Ti vào phòng, bật đèn lên. Đồ đạc trong phòng rất đầy đủ, có giường có chăn gối. Cùng với chút đồ lặt vặt khác cũng đủ cả. - Vừa lòng bé? Cao Lôi Hoa hỏi. - Ok. Bích Lệ Ti cũng xem cả căn phòng, nàng dụi dụi mắt trả lời. Nhìn dáng vẻ buồn ngủ của Bích Lệ Ti, Cao Lôi Hoa liền vỗ vỗ đầu của bé : - Tiểu nha đầu, tối nay ngươi ở trong này nhé. Đây là phòng của ngươi trong suốt tháng đó. Giờ cũng còn sớm nữa, ngủ chút . Ngủ ngon, sáng sớm mai ta gọi ngươi dậy. Cao Lôi Hoa phất phất tay với Bích Lệ Ti. - Ừm, chúc ngủ ngon, tiên sinh Cao Lôi Hoa, tiểu thư Tĩnh Tâm. Bích Lệ Ti cũng vẫy tay chào. Sau đó nhìn bóng dáng Cao Lôi Hoa và Tĩnh Tâm rời . “Giường ở đây còn tốt hơn nhiều so với ở Quang Minh thần điện lạnh lẽo kia” Tay Bích Lệ Ti lướt qua tấm chăn ấm áp giường, từ tối tới giờ chưa được ngủ tí nào nên sau khi nằm lên giường nàng nhanh chóng thiếp …. Tĩnh Tâm, nàng tìm ta là có chuyện gì xảy ra sao? Sau khi ra khỏi phòng, nhìn vẻ mặt lo lắng của Tĩnh Tâm, Cao Lôi Hoa nghi hoặc hỏi. Tĩnh Tâm gì, nàng thò tay ra chủ động kéo Cao Lôi Hoa bước nhanh về phía phòng sau nhà. - Sao thế, Tĩnh Tâm? Chẳng lẽ có chuyện gì sao? Vì muốn làm phiền giấc ngủ của mọi người nên Cao Lôi Hoa giọng . Tĩnh Tâm mặt đỏ bừng nhìn Cao Lôi Hoa, ánh mắt sâu thăm thẳm, đôi mắt màu lam trong veo như nước khiến cho Cao Lôi Hoa thiếu chút nữa kìm nén được cảm xúc của mình. Mặt Tĩnh Tâm lại càng hồng hơn, nàng đẩy đẩy Cao Lôi Hoa, ý bảo nhanh lên chút. Cao Lôi Hoa nhún vai bất đắc dĩ, gia tăng nhịp chân theo Tĩnh Tâm ra phòng sau. Sau khi tới đó, Tĩnh Tâm ngó nghiêng quan sát chung quanh chút, xác định xem mấy người trong nhà thực ngủ hay chưa. Nhất thời tim của Cao Lôi Hoa như đánh lô tô. Động tác của Tĩnh Tâm lúc này là rất mờ ám, phải Tĩnh Tâm muốn làm chuyện gì đó ở trong này đấy chứ? Cao Lôi Hoa đột nhiên nổi ý dâm. Sau khi xác định xung quanh có ai, Tĩnh Tâm mới thôi đẩy Cao Lôi Hoa. - Tĩnh Tâm, nàng sao thế? Cao Lôi Hoa lắc đầu cố gạt bỏ ý nghĩ đen tối kia . Sau đó khẽ hỏi, xem chừng Tĩnh Tâm có việc gì đó gấp gáp. Tĩnh Tâm khẽ cúi đầu, lúc lâu sau, dường như hạ quyết tâm. Nàng liếc mắt nhìn Cao Lôi Hoa cái, rồi chỉ chỉ vào ngực mình. - Hả? Theo ra hiệu của Tĩnh Tâm, Cao Lôi Hoa tập trung quan sát ngực của Tĩnh Tâm. 35C! Con số này đột nhiên nhảy lên trong đầu Cao Lôi Hoa, ngực của Tĩnh Tâm khá là lớn. Nhìn bộ ngực cao vút, trong đầu Cao Lôi Hoa khỏi xuất hai nụ hồng xinh đẹp xuất ngoài ý muốn lần trước! Tĩnh Tâm tức giận giẫm mạnh chân, nhìn thấy cái mặt dê của Cao Lôi Hoa lúc này dám chắc là nghĩ tới chuyện xấu xa! Tĩnh Tâm tức giận nhấc chân lên đạp cho Cao Lôi Hoa phát! - Ối! Cao Lôi Hoa há miệng kêu đau, nhưng nhanh chóng bịt miệng mình lại để thanh thốt ra ngoài. Nhìn thấy vẻ mặt giận dữ của Tĩnh Tâm, Cao Lôi Hoa cười cười ngượng ngùng. Trong lòng thầm cười khổ, cái này sao có thể trách ta được chứ! Tại vì ngực của nàng nên muốn ta nghĩ xiêu vẹo được. - Tĩnh Tâm à, nửa đêm, nàng ‘bắt’ ta nhìn cái… bộ ngực của nàng làm gì? Cao Lôi Hoa nuốt nước bọt . Mặt của Tĩnh Tâm càng đỏ hơn, cuối cùng, nàng như chốt hạ quyết tâm! Duỗi hai tay ra. Cắn chặt răng, ngón tay thon dài bắt đầu từ từ mở từng chiếc cúc áo ngực của mình. - Sặc! Cao Lôi Hoa trợn trừng mắt. Nhìn ngón tay của Tĩnh Tâm mở từng chiếc cúc, tim của Tĩnh Tâm đập dồn dập! Cứ mỗi chiếc cúc được mở ra, Cao Lôi Hoa đều cảm thấy bờ môi khô khốc, nước miếng nuốt ừng ực. Tim đập nhanh, máu được đẩy với tốc độ cao, ngừng dồn về ba chỗ: tim, chim, mũi. Tình hình là có thể phun ra bất cứ lúc nào! (ND: Cái câu này là mình chém thêm chút ít cho zui đó nhé ^^). Cũng phải Cao Lôi Hoa là sắc lang, đối với người mà mình thích nàng chính là tiên nữ trong lòng mình! Nhất cử nhất động của Tĩnh Tâm đều có thể khiến cho Cao Lôi Hoa điên cuồng. Cuối cùng! Dường như thời gian trôi qua được thế kỷ, hàng cúc áo được Tĩnh Tâm mở sạch! Tĩnh Tâm cắn chặt răng, từ từ vén mở vạt áo sang hai bên! Nụ hồng, lại là hai nụ hồng mê người kia. Phụt! Ra rồi, luồng máu nóng xộc thẳng lên não Cao Lôi Hoa, lập tức cảm thấy có cái gì đó ấm áp chảy qua mũi mình, tiếp đó, Cao Lôi Hoa bất tỉnh trong hạnh phúc! Trước khi mi mắt sụp xuống, Cao Lôi Hoa dường như còn kịp nhìn thấy cái gì đó đầu hai điểm hồng kia…… ************ Bên Quang Minh thần điện, Giáo hoàng mặt mày nhăn nhó đứng trước hàng thi thể, gần như trong cùng lúc, các nữ tu sĩ đều lần lượt phát ra thi thể của năm trưởng lão. Năm trưởng lão đều chết giường bọn họ! Nguyên nhân cái chết rất đơn giản, đầu bị vặn gãy chết. Rốt cuộc là ai làm ra chuyện như vậy! Hơn nữa, có ai lại có năng lực trốn qua lực lượng canh gác của Quang Minh thần điện và giết chết mấy vị trưởng lão này? Năm người này đều là cột trụ của Quang Minh thần điện, cái chết của bọn họ là đả kích nặng nề đối với Quang Minh thần điện! - Người đâu, hãy tra ràng cho ta là ai làm! phẫn nộ trong giọng của Giáo hoàng là điều mà ai cũng nhận thấy! Ở ngay trong nhà mình mà bị giết mất mấy trưởng lão trọng yếu nhất, điều này chắc chắn là cái tát mạnh vào mặt Quang Minh thần điện! - Còn nữa, ai được phép để lộ chuyện này ra ngoài. Nếu , hừ! Ý tứ của Giáo hoàng cần cũng biết, loại chuyện này mà khi để lộ ra đúng là tai họa cho Quang Minh thần điện. - Ba. Lúc này, giọng của Bố Lỗ Tư vang lên. Tiếp theo, Giáo hoàng sững sờ khi nhìn hình dáng của Bố Lỗ Tư ! Từ bộ dạng của là có thể nhìn ra được vừa bị người khác bầm dập trận, ở trong Quang Minh thần điện này còn có ai dám động vào con trai của mình hả?! - Bố Lỗ Tư, con làm sao thế? Hàng lông mày của Giáo hoàng càng cau chặt hơn, kéo con mình sang bên rồi dùng thuật trị liệu. Bố Lỗ Tư ngẩng đầu lên, rồi thầm mấy câu bên tai Giáo hoàng. Nghe xong, mặt Giáo hoàng lập tức trắng bệch, ngay cả đứng cũng vững, ngồi bệt ngay mặt đất. - ngờ… ngờ là ! thực có trình độ này ư?! Vẻ mặt Giáo hoàng đầy đau khổ, trong chớp mắt, dường như lão già mười tuổi, miệng thào tự : - Là do chúng ta quá tham lam, là do chúng ta bị dục vọng che mờ mắt. Con của như vậy, sao lại chỉ là thánh cấp được cơ chứ! Ngô Thiên đứng cạnh Giáo hoàng thầm cười lạnh lùng, sau đó lén vẫy vẫy tay về phía sau, ra hiệu thủ hạ của mình chuẩn bị chút. Ngày mai là thời gian mình chờ đợi của mình….
Chương 127: Cảm xúc mãnh liệt. Nguồn Cao Lôi Hoa chùi chùi máu mũi mình. Vừa mới mong được nhìn ngắm lại hai ‘nụ hồng’ mê người kia, ai dè liền ngay đó Tĩnh Tâm cởi áo ‘show hàng’ cho coi. Điều này trực tiếp làm cho Cao Lôi Hoa như bị tăng xông não, thiếu chút nữa ngất lịm. Nhìn dáng điệu của Cao Lôi Hoa giờ, Tĩnh Tâm đỏ bừng mặt giậm giậm chân, trông cái vẻ mặt của Cao Lôi Hoa là đủ để biết nghĩ tới cái gì. Tĩnh Tâm liền thò chân vừa dẫm vừa nghiến bàn chân của Cao Lôi Hoa! - Đừng!! Cao Lôi Hoa kêu rên lên, tuy rằng khá là đau nhưng vẫn cố nhịn kêu to lên. Tĩnh Tâm bất mãn kéo lỗ tai Cao Lôi Hoa lại, để cúi đầu quan sát bộ ngực của mình. Dưới ánh trăng, cuối cùng Cao Lôi Hoa cũng thấy ràng hai điểm nhũ câu của Tĩnh Tâm có cái gì đó khác thường. chất lỏng màu trắng ngà, lại tỏa mùi hương. Là sữa mẹ! Ý thức của Cao Lôi Hoa lúc này mới sáng tỏ. - Tĩnh Tâm, chẳng…chẳng lẽ thành công! Lẽ nào ‘ hồn thảo’ thành công rồi ư! Cao Lôi Hoa lập tức gạt bay ý nghĩ dâm đãng trong đầu, hưng phấn hỏi to Tĩnh Tâm. Tĩnh Tâm khẽ gật đầu. Đúng vậy, thành công rồi, ‘ hồn thảo’ mà Cao Lôi Hoa trăm cay nghìn đắng mới tìm được rốt cuộc thành công! Lúc nửa đêm, vốn Tĩnh Tâm ngủ rồi đột nhiên cảm thấy ngực của mình có cảm giác căng phình, cái cảm giác này giống hệt lần trước khi uống canh gà, chỉ có điều lần này cảm giác còn mãnh liệt hơn. Lần trước ngực chỉ có tưng tức chút xíu thôi, nhưng lần này căng phình tới mức Tĩnh Tâm đau nhức lâm râm. Từ trước tới giờ Tĩnh Tâm chưa từng trải qua cảm giác như này nên lập tức luống cuống, nàng biết thân thể của mình xảy ra chuyện gì. Mà đối với những cái gì hiểu con người thường có tâm lý sợ hãi. Giữa lúc hoang mang, trong đầu Tĩnh Tâm liền nhớ ngay tới người – Cao Lôi Hoa! Lúc ấy ý nghĩ đầu tiên của nàng là phải tìm Cao Lôi Hoa. Nàng luống cuống bò dậy, ngay cả quần áo cũng kịp thay, mặc nguyên áo ngủ tới gõ cửa phòng Cao Lôi Hoa. Chẳng qua ngờ khi đó vừa đúng lúc Cao Lôi Hoa và Tra Lý ra ngoài nên có ở trong phòng. Gõ bao lâu mà cũng có động tĩnh gì, Tĩnh Tâm lại càng lo lắng cho thân thể của mình. Dưới tình huống ấy nàng hoàn toàn nghĩ tới là phản ứng của ‘ hồn thảo’, bởi vì nàng vẫn cho rằng nó có tác dụng gì cả. Tĩnh Tâm đứng trước cửa phòng Cao Lôi Hoa mà lòng dạ bồn chồn. Đến khi tưởng chừng như nỗi sợ hãi khiến nàng bật khóc vừa vặn Cao Lôi Hoa xuất . Nhưng mà đột xuất Cao Lôi Hoa lại mang về bé, nên Tĩnh Tâm đành phải giúp chuẩn bị cho bé kia gian phòng. Sau khi xong xuôi hết thảy, Tĩnh Tâm mới kéo Cao Lôi Hoa ra phòng sau. Chuyện kế tiếp phát sinh trong cái phòng này khiến Cao Lôi Hoa phụt cả máu…. Lúc này Cao Lôi Hoa vui sướng ngắm nhìn đôi nhũ câu màu hồng này mà hề có ý nghĩ nào trong đầu. Có, có chăng chính là hưng phấn và vui sướng vì thành công! - Cuối cùng, cũng phụ công bao vất vả của ta! Cao Lôi Hoa vô cùng xúc động. Tĩnh Tâm đỏ bừng gật gật đầu. Nàng thể chuyện, cho nên có cách nào miêu tả tình trạng của mình cho Cao Lôi Hoa thấy. Do đó cuối cùng nàng thể làm gì khác là để tận mắt xem bộ ngực của mình, như thế Cao Lôi Hoa mới có thể hiểu được tình trạng của mình. Nhưng sau khi làm xong chuyện này rồi, cả người Tĩnh Tâm nóng bừng như ‘thợ điện Quỳnh Phụ bị bắt phơi nắng’. Chính nàng cũng thể ngờ được mình lại chủ động cởi áo trước mặt Cao Lôi Hoa?! - Thành, thành công! Cuối cùng ta thành công rồi! Cao Lôi Hoa đột nhiên tiến lên, ôm chặt lấy Tĩnh Tâm, xoay tròn tại chỗ! - Ta thành công rồi, rốt cuộc ta thành công rồi! Cao Lôi Hoa hề để ý tới có thể gây ầm ĩ tới mọi người trong nhà, vui sướng ôm lấy Tĩnh Tâm quay tròn trong phòng. May mắn là phòng ốc trong nhà Tĩnh Tâm được bố trí khá đặc biệt. Tiếng động trong phòng này dễ dàng vang tới các phòng khác, tuy rằng giọng của Cao Lôi Hoa hơi lớn chút, nhưng cũng chưa ầm ĩ tới mức đánh thức mấy người ngủ say kia. Nhưng mà Tĩnh Tâm bị Cao Lôi Hoa ôm xoay tròn càng đỏ mặt hơn. Vừa rồi, sau khi cởi cúc áo, nàng còn chưa kịp cài lại! Mà lúc này Cao Lôi Hoa lại ôm chặt eo của Tĩnh Tâm. Chiều cao của nàng cũng xấp xỉ với Cao Lôi Hoa. Cho nên, ngực của Cao Lôi Hoa vừa vặn cùng vị trí với bộ ngực của Tĩnh Tâm. Khi ôm và xoay vòng tròn cũng ảnh hưởng quá lớn, bởi vì thân hình của Cao Lôi Hoa phải hơi ngửa ra sau mới xoay được, do đó đầu của Cao Lôi Hoa cũng ngửa ngược với mặt của Tĩnh Tâm. Nhưng sau vài vòng, Cao Lôi Hoa cũng hết đà, vì thế theo quán tính đầu của thẳng lại, nhích gần về phía trước! Cú áp sát này làm cho môi của Cao Lôi Hoa ‘ cẩn thận’ chạm vào ngực của Tĩnh Tâm. - Ưm~~ Tĩnh Tâm khẽ rên rỉ, lúc này nàng cảm thấy vú của mình vô cùng mẫn cảm. Phát chạm này của Cao Lôi Hoa lập tức khiến cho cả người nàng run rẩy như bị điện giật kèm theo đó là tiếng rên phát ra từ cổ họng. Tĩnh Tâm cũng nghĩ được gì nhiều, ôm chặt lấy đầu Cao Lôi Hoa, khiến cho đầu của ép chặt lên bộ ngực của mình. Cao Lôi Hoa sửng sốt, còn chưa kịp phản ứng gì đầu của bị Tĩnh Tâm quơ lấy, áp lên ngực của Tĩnh Tâm. Hơn nữa, cái miệng của ‘ cẩn thận’ lại ngậm trúng cái gì gì đó to như hạt đậu, ngay tức khắc, chất lỏng ngòn ngọt bắn thẳng vào trong miệng của … Sáng sớm hôm sau. Mới hơn 5h chút, mà Cao Lôi Hoa bật dậy khỏi giường. Chuyện tình đêm qua giống như giấc mộng, thậm chí Cao Lôi Hoa còn nhớ khi nào mình và Tĩnh Tâm mới tách ra, và làm sao mình leo lên giường ngủ được. Tóm lại, từ thời điểm đầu của chạm vào ngực của Tĩnh Tâm trong đầu lập tức trống rỗng. Điều duy nhất biết được là, sau khi mình tách khỏi ngực Tĩnh Tâm cũng có hành động gì tiếp theo. Sau khi quay lại ngủ, Cao Lôi Hoa cảm thấy đầu trống rỗng với vô số tiểu thiên sứ hạnh phúc bay lượn. - Quên , có muốn ngủ tiếp cũng được. Cứ dậy làm bữa sáng trước . Cao Lôi Hoa thở dài bất đắc dĩ, rồi nhảy khỏi giường. “Bà mẹ trong thời kỳ có sữa lượng dinh dưỡng hàng ngày phải hấp thu bao gồm: 500~700g đường, 4 quả trứng loại 200g, 200~250g thịt, 50~100g đậu phụ, 250g sữa bò, 1~1,5l nước, 500g rau dưa. Trong đó các món ăn rau xanh được ít hơn 250g” Sau khi rời giường, Cao Lôi Hoa liền nhớ lại cách bổ sung dinh dưỡng cho các bà mẹ thời kỳ nuôi con bằng sữa. Tuy rằng ngày hôm qua ngây ngất trở về, nhưng Cao Lôi Hoa vẫn nhớ điều, đó chính là ‘ hồn thảo’ có hiệu quả, Tĩnh Tâm có sữa. Do đó, ngay buổi sáng, Cao Lôi Hoa cấp tốc chuẩn bị đồ ăn và phương pháp khoa học nhất để bổ sung dinh dưỡng cho Tĩnh Tâm. “Trứng 200g, loài chim ở dị giới này khá lớn, trứng của nó chắc cũng kém là bao. Thịt và nước đơn giản, vì có thể làm canh thịt là xong. Ừm, sáng sớm còn chuẩn bị sữa bò cho Tĩnh Tâm nữa, sau đó là rau xanh.” Cao Lôi Hoa tới phòng bếp liền xem qua sách dạy nấu ăn chút. Từ giờ tất cả đều vì phụ nữ có sữa làm trọng. “À, đậu phụ có thể làm vào buổi trưa, buổi sáng là suất trứng cộng thêm phần canh thịt”. Tay Cao Lôi Hoa hý hoáy dụng cụ làm bếp cách siêu tốc. Trong tay Cao Lôi Hoa, mọi thứ từ rau củ, thịt, trứng cứ liên tục biến thành các món ngon. - Ủa? Tiên sinh Cao Lôi Hoa? Sao ngài dậy sớm như vậy? giọng trong trẻo vang lên sau lưng Cao Lôi Hoa. Cao Lôi Hoa ngoảnh đầu ra sau thấy thánh nữ Bích Lệ Ti kinh ngạc nhìn mình. Cũng phải, trong nhà này ngoại trừ thánh nữ còn có ai gọi mình là tiên sinh chứ. - Làm sao thế? Sao lại nhìn ta với ánh mắt như vậy? Cao Lôi Hoa nhìn Bích Lệ Ti mắt chữ A mồm chữ O, cười . - Tiên sinh biết làm thức ăn sao? Bích Lệ Ti sửng sốt, dù sao thế giới hầu như có nam nhân nào lại học nấu thức ăn cả. - À, thế có gì là kỳ quái đâu. Cao Lôi Hoa nhún vai: - Nấu nướng là sở thích của ta mà. Sau khi trải qua vài lần, Cao Lôi Hoa cũng quen cái vẻ mặt kinh ngạc của người khác khi thấy nấu ăn rồi. Ở cái thế giới này, người ta quen với việc thấy cường giả nấu nướng trong bếp. - Còn ngươi, nha đầu này, sao lại dậy sớm thế làm gì? ngủ thêm lát? Chẳng lẽ là ngủ quen sao? Cao Lôi Hoa vừa chiên trứng vừa hỏi. - , phải, tôi ngủ rất ngon. Bích Lệ Ti vội xua xua tay : - Chỉ có điều, mọi ngày cứ vào sáng sớm việc quan trọng của tôi là phải cầu nguyện với Quang Minh thần. từ ái của Quang Minh thần nơi nào có, dâng lên người những lời ca ngợi là việc cần phải làm. - Ặc! Cao Lôi Hoa rên rỉ bất đắc dĩ, đúng là ‘fan’ của Quang Minh thần có khác. Cao Lôi Hoa vốn cũng ưa gì đám người này, đặc biệt là từ sau khi người của Quang Minh thần điện động tới con của , lại càng cảm thấy bất mãn. Nếu phải do ngại phiền phức, Cao Lôi Hoa còn muốn ‘tặng’ hẳn cho Quang Minh thần điện cấm chú nữa. Chẳng qua nghĩ tới tình hình sau khi tiêu diệt Quang Minh thần điện Cao Lôi Hoa liền gạt bỏ cái ý tưởng ‘táo bạo’ này. Mặc dù xóa bỏ Quang Minh thần điện đơn giản, nhưng Quang Minh thần điện còn có đám tín đồ, đến lúc đó cái đám này có thể đem lại cho Cao Lôi Hoa những phiền toái mà khó có thể tượng tưởng được. Bích Lệ Ti cũng chợt nhớ tới ác của Cao Lôi Hoa với Quang Minh thần điện nên đứng im bên cạnh, dám hé nửa lời. - Được rồi, mọi thứ xong! Cao Lôi Hoa đem tất cả bữa sáng chuẩn bị xong vào trong nồi, sau đó vặn lửa để giữ nhiệt. - Sắp tới giờ rồi. Cao Lôi Hoa nhìn đồng hồ ma pháp trong phòng : - Tiểu nha đầu, ngươi cũng chuẩn bị . Buổi sáng chúng ta còn có chương trình nữa đó. - Chuẩn bị cái gì cơ? Bích Lệ Ti nghi hoặc hỏi. - Tìm bộ quần áo thể thao nào mặc vào. Cao Lôi Hoa : - Chúng ta phải ra ngoài chạy bộ buổi sáng. - Tôi làm gì còn quần áo nào khác. Bích Lệ Ti cười khổ : - Hôm qua ngài đem thẳng tôi tới đây, ngoại trừ bộ quần áo mặc giờ tôi làm gì còn có đồ gì khác đâu. - He he, ta thiếu sót quá. Cao Lôi Hoa rửa sạch tay rồi tháo tạp dề ra: - thôi, bọn cũng sắp tỉnh rồi. Dáng người của ngươi cũng tương đồng với Nguyệt Nhị, đến lúc đó hỏi Nguyệt Nhị xem có bộ quần áo nào thích hợp hay . Cao Lôi Hoa cười : - theo ta, 6h rồi, gọi mấy đứa dậy thôi…
Chương 128: Nguyệt Hoa Thiên đến. Đến lúc làm xong bữa sáng là 6h sáng. Cao Lôi Hoa rửa tay rồi dẫn Bích Lệ Ti vào trong đại sảnh. Cao Lôi Hoa vừa mới bước vào trong đại sảnh, từ lầu liên tục truyền đến tiếng mở cửa. Nguyệt Nhị, Nguyệt Sư, Saga, Vong Linh Đại trưởng lão giống như cương thi từ giường lúc la lúc lắc lảo đảo xuống dưới lầu, chuẩn bị đánh răng rửa mặt. Đối với mỗi thành viên trong nhà Cao Lôi Hoa rời giường lúc sáu giờ sáng thành loại bản năng. loại bản năng do rèn luyện mạnh mà thành. Saga vẫn mơ mơ màng màng xuống dưới lầu, sau khi tới bên người Cao Lôi Hoa theo thói quen vẫy vẫy tay: - Chúc ba buổi sáng tốt lành. - Buổi sáng tốt lành. Cao Lôi Hoa cười ha hả, sau đó bước ra phía trước để ra thánh nữ Bích Lệ Ti đứng phía sau. - Bích Lệ Ti! Nhìn thấy thiếu nữ đứng phía sau, Saga lập tức tỉnh như sáo. - Saga, Bích Lệ Ti giao cho con giúp đỡ, bởi vì vài lí do, nên nàng ta phải ở lại nhà chúng ta tháng. Cao Lôi Hoa cười : - Chốc nữa ta bảo Nguyệt Nhị tìm cho Bích Lệ Ti bộ quần áo thể thao. Giờ ta xem Tĩnh Tâm trước , hình như nàng vẫn chưa ra. - Dạ! Saga gật đầu mạnh như thể mạnh hơn. Cao Lôi Hoa vỗ vỗ Saga, sau tươi cười đến phòng của Tĩnh Tâm. Trước khi còn mỉm cười đầy ý với Saga. Sau khi đến phòng Tĩnh Tâm, Cao Lôi Hoa nhàng gõ lên cửa phòng nàng hai cái. Cốc cốc. - Cạch. Tĩnh Tâm mở của ngó ra ngoài nhìn. Sau khi nhìn thấy Cao Lôi Hoa, khuôn mặt của nàng liền ửng hồng như mặt trời hừng đông. Cái mặt của ‘’ khiến nàng lại nghĩ tới chuyện đêm qua. - Ủa? Tĩnh Tâm, hóa ra nàng dậy rồi, ta tưởng nàng còn chưa dậy nữa. Cao Lôi Hoa mỉm cười hỏi Tĩnh Tâm: - Vì sao lại xuống dưới lầu? Tĩnh Tâm khẽ lắc đầu, sau đó chỉ vào bộ ngực mình, chính bởi vì ngực, cho nên Tĩnh Tâm thể chạy thể dục buổi sáng. - À, cũng đúng. Cao Lôi Hoa gật đầu : - Mấy ngày tới nàng được chạy nữa, ta ôm Kim Toa Nhi và Rudolph lại để nàng cho bọn bú sữa nhé. Đối với trẻ , sữa mẹ là tốt nhất. Tĩnh Tâm khẽ gật đầu. - Bữa sáng của nàng ta chuẩn bị xong rồi. Hơn nữa còn chuẩn bị riêng cho nàng phần cơm dinh dưỡng, nhớ xuống ăn thêm đó. Cao Lôi Hoa cười , sau đó qua phòng của Rudolph và Kim Toa Nhi ở bên cạnh. Ở trong phòng, Kim Toa Nhi và Rudolph nằm ngủ ngon lành giường của mình, nhịp hít thở đều đặn chứng tỏ hai đứa còn ngủ say. Cao Lôi Hoa nhàng bước tới ôm lấy hai đứa con này. - Đừng? Mẹ~ ba ba, buổi sáng tốt lành. Cao Lôi Hoa vừa mới đụng vào Kim Toa Nhi, bé liền mở mắt ra. - Ồ, buổi sáng tốt lành, tiểu bảo bối. Cao Lôi Hoa nhàng ôm lấy Kim Toa Nhi và Rudolph tới phòng Tĩnh Tâm. Tới đây nào Tĩnh Tâm, bọn giao cho nàng đấy. Đầu tiên Cao Lôi Hoa khẽ đặt Rudolph ngủ say sang bên, rồi bế Kim Toa Nhi đưa cho Tĩnh Tâm. Tĩnh Tâm khẽ gật đầu rồi ngồi xuống đón lấy Kim Toa Nha. Tiếp đó dường như để ý có Cao Lôi Hoa bên cạnh, Tĩnh Tâm nhàng vén vạt áo ra, giống như Cao Lôi Hoa là ngươi vô hình vậy. Tĩnh Tâm dịu dàng nâng Kim Toa Nhi lên, để miệng của nó ngậm lấy đầu vú của mình. Cao Lôi Hoa lau mồ hôi hột, mới đêm gặp mà Tĩnh Tâm dường như thay đổi. Kim Toa Nhi theo bản năng ngậm lấy đầu vú Tĩnh Tâm, nhàng mút. Vừa cảm giác nhịp tim đập của Tĩnh Tâm, vừa thoải mái hút sữa tươi. Loại cảm giác này bình sữa thể nào sánh được. Kim Toa Nhị hạnh phúc rúc vào trong lòng Tĩnh Tâm, tha thiết ôm chặt lấy nàng. Cao Lôi Hoa mỉm cười nhìn hình ảnh ấm áp này. Trước kia Cao Lôi Hoa là nhi, chưa từng được nếm cái cảm giác ôm ấp của người mẹ. Đó là nguyên nhân mà Cao Lôi Hoa cấp bách muốn Tĩnh Tâm tự mình cho bọn ăn sữa mẹ. ôm ấp của người mẹ, là giấc mộng cả đời của Cao Lôi Hoa. Tuy rằng tại Cao Lôi Hoa còn khả năng cảm nhận được nữa, nhưng vẫn hi vọng mấy đứa của mình có thể cảm nhận và nhớ kỹ được tuổi thơ ấm áp này. Tĩnh Tâm khẽ di chuyển cơ thể mình, lần đầu tiên cho con bú nên nàng liên tục tìm kiếm tư thế thoải mái nhất. Cử động này có gì, nhưng mà lại cẩn thận khiến vú trái của nàng lộ ra khỏi vạt áo. Và ‘ may’ là điều đó lại vô tình lọt vào mắt của Cao Lôi Hoa. Cao Lôi Hoa nuốt mạnh nước miếng, lúc này cảm thấy si ngốc, tự nhủ bản thân dám khẳng định làm gì với Tĩnh Tâm! Mà cũng phải là do định lực của Cao Lôi Hoa kém. Cao Lôi Hoa xuất thân từ “Tổ 13”, sức chống cự của đối với mỹ nữ đích thực đạt tới trình độ kinh người. Lúc ấy mỹ nữ gián điệp nổi danh nhất của J quốc là Cúc Tử dám ‘thả dê’ với Cao Lôi Hoa, liền bị chút do dự cho chưởng chết. Khi đó, có vài huynh đệ ở Tổ 13 đều tiếc nuối ngớt. Nếu là bọn , thực tế đánh chết Cúc Tử, loại mỹ nữ xinh đẹp vô cùng này phải bắt làm tù binh, tuyệt đối thể đánh chết! Nam nhân Tổ 13 đều tự hỏi ai có thể hạ độc thủ đối với mỹ nữ xinh đẹp tới nhường này. Định lực của Cao Lôi Hoa có thể là vô cùng mạnh mẽ. Nhưng đối với nữ nhân mà mình thiệt tình thích Cao Lôi Hoa cảm thấy ý chí của mình lại vô cùng yếu ớt. Bởi vì thích, nên có định lực. Cho nên, để tránh mình làm ra hành vi cầm thú, Cao Lôi Hoa lựa chọn sách lược rút lui. Dưới lầu, Vong Linh Đại trưởng lão, Nguyệt Nhị, Nguyệt Sư cùng với Saga và Bích Lệ Ti đều im lặng chờ Cao Lôi Hoa. - Ủa? Hình như thiếu người đó. Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn mấy người dưới lầu: - Tra Lý đâu rồi? - Báo cáo ba, Tra Lý đại thúc còn ngủ. Nguyệt Sư lên tiếng. Nguyệt Sư là đứa thân cận nhất với Tra Lý. Nguyên nhân có lẽ là vì cùng chủng tộc, Tra Lý đối với Nguyệt Sư cũng rất tốt. Nhưng dường như, mối quan hệ này cũng đơn giản như là Tra Lý . Chẳng qua Cao Lôi Hoa cũng phải là người nhiều chuyện. Tra Lý muốn , cũng có tâm tình tìm hiểu. Chỉ cần Tra Lý làm hại Nguyệt Sư, có việc gì cả. - Khỉ ! ngờ còn ngủ? Vừa nghe thấy những lời này, Cao Lôi Hoa lập tức về phía phòng của Tra Lý. Lúc này, cả bốn người Vong Linh Đại trưởng lão, Nguyệt Nhị, Nguyệt Sư, cùng với Saga đều xuất vẻ mặt bi ai. Còn Bích Lệ Ti nhìn bốn người đầy khó hiểu. Nàng biết tại sao bốn người lại có vẻ mặt như vậy. Nhưng ngay sau đó Bích Lệ Ti lập tức ‘bây giờ em hiểu’. Từ lầu vang lên tiếng hét của Cao Lôi Hoa: - Dậy ngay! Ngay sau đó là tiếng vật nặng bị lật ngã. Nếu Bích Lệ Ti đoán sai, tiếng động kia là người ngủ bị lật nhào rơi từ giường xuống đất. Quả nhiên, ngay lập tức tiếng kêu của Tra Lý vang lên. Ba mươi giây sau, Cao Lôi Hoa bước xuống dưới lầu. Tra Lý ngay phía sau , bộ dạng ủy khuất giống như là người vợ mới ‘hoạt động nặng nhọc cả đêm’ vậy. - Mục tiêu hôm nay: 10km. Cao Lôi Hoa hét lớn. - Ặc ặc! Ngay lập tức sắc mặt Vong Linh Đại trưởng lão và Nguyệt Nhị biến thành trắng bệch! Ngày hôm trước mới 6km, sao lần này lại biến thành 10km vậy trời? - Phản đối! Ba. Con phản đối! Nguyệt Nhị giơ tay lên lớn tiếng phản kháng. Vong Linh Đại trưởng lão ở bên cạnh ủng hộ Nguyệt Nhị vô điều kiện. - Phản đối có hiệu lực! Cao Lôi Hoa cười ha hả: - 10km, xuất phát! xong, đợi mọi người kháng nghị, Cao Lôi Hoa như tên lửa bắn ra ngoài. Mấy người Nguyệt Nhị bất đắc dĩ cười khổ, đành phải kiên trì theo Cao Lôi Hoa. Chỉ có Bích Lệ Ti là hiếu kỳ với quy tắc nhà Cao Lôi Hoa nên hăng hái chạy theo phía sau mọi người. Trước giờ nàng chưa từng chạy bộ, cho nên cảm thấy khá hưng phấn. - hai , hai . Ở phía trước Cao Lôi Hoa vừa chạy vừa hô khẩu hiệu. Đám người Saga ở đằng sau cắn chặt răng chạy theo. Cao Lôi Hoa vừa chạy, vừa mỉm cười. Còn đám người theo sau chạy theo khẩu hiệu của Cao Lôi Hoa, đồng thởi lệ tràn khóe mi. Ban đầu Bích Lệ Ti cảm thấy khá hưng phấn, nhưng sau khi chạy gần ba cây số, nàng rốt cục cảm thấy thích thú gì nữa. Sau khi chạy được năm cây số, nàng cảm thấy mình chịu được! Nhưng thấy Nguyệt Nhị ở bên cạnh so với nàng còn hơn mà vẫn cắn răng kiên trì. Khiến cho Bích Lệ Ti cũng kiên trì chạy theo. Rốt cục, chạy xong 10km! Lần này ngã xuống chỉ có mình Nguyệt Nhị. Vong Linh Đại trưởng lão và Quang Minh thánh nữ Bích Lệ Ti cũng gia nhập đội ngũ gục ngã cùng với Nguyệt Nhị. - Tốt lắm, đứng tại chỗ nghỉ ngơi chút rồi còn trở về. Cao Lôi Hoa . Bây giờ đám người Saga biết sau khi chạy dài ngồi nghỉ là thích hợp! Bởi vì nếu ngồi xuống, đứng lên còn là chuyện đơn giản nữa. Sau khi nghỉ ngơi năm phút, giống như mọi lần, Nguyệt Nhị và Vong Linh Đại trưởng lão lại ‘chốn cũ ta về’ nằm xụi lơ lưng Cao Lôi Hoa & Tra Lý. Mà Saga xung phong nhận giúp đỡ Bích Lệ Ti. Lúc trở về so với lúc chạy về tốt hơn nhiều, chỉ có điều lúc trở về chậm hơn mà thôi. Sau khi về tới nhà, Cao Lôi Hoa hài lòng đẩy cửa lớn ra. Ở trong phòng, Cao Lôi Hoa thấy Tĩnh Tâm cho Rudolph bú sữa. Còn Kim Toa Nhi bên cạnh ngậm cái bình sữa . Có người từng , phụ nữ khi cho con bú rất mỹ lệ. tại Tĩnh Tâm cũng xinh đẹp như vậy. Lúc Tĩnh Tâm cười xinh đẹp là điều như ban ngày rồi! Nhưng bây giờ Tĩnh Tâm mỉm cười còn có sức hấp dẫn lớn hơn nữa! Nếu cả gia đình cứ như vậy cả đời quả là hoàn mỹ. Cao Lôi Hoa nhìn mấy đứa bên cạnh rồi khẽ mỉm cười. - Chúng ta về, Tĩnh Tâm. Cao Lôi Hoa khẽ gọi. Tĩnh Tâm khẽ mỉm cười với Cao Lôi Hoa, tay nàng nhàng ôm lấy Rudolph, giúp cho Rudolph có thể có được tư thế mút sữa thoải mái nhất. Cao Lôi Hoa nở nụ cười đáp lại, sau đó lần lượt bày các món ăn sáng lên bàn. - Chào buổi sáng Tĩnh Tâm! đến thăm em đây! Vào lúc Cao Lôi Hoa chuẩn bị bữa sáng, từ cửa lớn truyền đến giọng rất cuốn hút, sau đó nam tử tóc vàng tuấn bộ dáng bảnh bao từ ngoài cửa vào! Nam tử tóc vàng tuấn này vừa vào cửa, điều đầu tiên nhìn thấy là vẻ mặt hạnh phúc của Tĩnh Tâm khi cho Rudolph bú sữa. - Aaah! Nam tử tóc vàng ngây dại tại chỗ! cẩn thận dụi dụi đôi mắt! nhìn lầm, đích thực là Tĩnh Tâm rất hạnh phúc cho con trai bú sữa? Mới hai tháng gặp, ngờ Tĩnh Tâm lại có thể cho con bú sữa?! Nếu là người khác khi thấy Tĩnh Tâm cho trẻ con bú sữa có lẽ cũng có phản ứng gì! Dù sao trong mắt người khác Tĩnh Tâm là mẹ của mấy đứa . Nhưng khác, là ai chứ! là Nguyệt Hoa Thiên – trai của Tĩnh Tâm đó! Người khác , chứ hai năm mười. Người em này của mình tuy rằng danh nghĩa có mấy đứa , nhưng đều là nàng thu dưỡng! Nàng ấy đến bây giờ vẫn là xử nữ hàng giá . Thử hỏi lúc này Nguyệt Hoa Thiên nhìn thấy Tĩnh Tâm hạnh phúc cho đứa ăn sữa có cái cảm giác gì? Nguyệt Hoa Thiên dám tin run rẩy chỉ tay về phía Tĩnh Tâm: - Tĩnh Tâm, em, em ….