CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA) - Truyền Thuyết Thánh Kỵ Sĩ (514c)

Thảo luận trong 'Sắc Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 120: Phân thân Quang Minh thần.


      Nguồn Trước khi ngã xuống, Kiệt Khắc Sâm chỉ kịp nhìn thấy bóng người có mái tóc bạch kim cùng lôi quang mầu vàng tía tay.


      - Đây chính là Cao Lôi Hoa sao?


      Kiệt Khắc Sâm ngơ ngác nhìn hình ảnh cao lớn này.


      , chỉ mới là thánh cấp sao?” Đó chính là ý nghĩ cuối cùng của Kiệt Khắc Sâm ở thế giới này.


      Cao Lôi Hoa rút tay phải ra khỏi cơ thể già nua của Kiệt Khắc Sâm. Dưới bao bọc của lớp lôi quang mầu vàng tía, cánh tay của Cao Lôi Hoa hoàn toàn dính chút máu tươi nào! Sau đó, Cao Lôi Hoa nhấc chân đạp nhát vào người của Kiệt Khắc Sâm.


      - Bịch!


      Thân thể Kiệt Khắc Sâm ‘rụng’ thẳng xuống phía dưới. Quang minh pháp sư mạnh nhất của Quang Minh thần điện về nơi ‘an nghỉ tạm thời’.


      Từ lúc Cao Lôi Hoa xuất đến lúc Kiệt Khắc Sâm rơi xuống, toàn bộ quá trình ra dài, nhưng thực chất chẳng qua chỉ là mấy giây mà thôi!


      Vừa mới vài giây trước, Quang Minh Thánh ma đạo sư Kiệt Khắc Sâm còn triệu hoán ‘Phân thân Quang Minh Thần’, nay bị Cao Lôi Hoa đâm xuyên ngực, rơi thẳng từ xuống. Ô Đa ngẩn ngơ nhìn Cao Lôi Hoa và Kiệt Khắc Sâm rơi xuống.


      - Ô!


      Sau khi nhìn thấy Cao Lôi Hoa đến, Slime vô cùng tủi thân chạy tới bên cạnh Cao Lôi Hoa, đồng thời còn quên đắc ý đem Bảo Bảo lưng khoe với Cao Lôi Hoa.


      - Ha ha! Cầu Cầu (biệt danh nữa của Slime), làm tốt lắm.


      Cao Lôi Hoa nhàng ấn lên vết thương của Slime, nhanh chóng giúp nó cầm máu lại.


      - Là ngươi đả thương Slime của ta?


      Sau khi giúp Slime cầm máu xong, Cao Lôi Hoa xoay người lạnh lùng nhìn hắc y nhân trước mặt. Lại là hắc y nhân, Cao Lôi Hoa khẽ nhíu mày. Hắc y nhân này khiến cho Cao Lôi Hoa nghĩ tới hắc y nhân bên cạnh thái tử Ifa. Cùng với đó là cả mỹ nữ đạo sư Diệp Diễm - người để lại ấn tượng đầu tiên rất tốt đẹp với Cao Lôi Hoa.


      - Ài! Sau khi xong chuyện này cũng nên hỏi thăm nàng chút mới được.


      Cao Lôi Hoa buông tiếng thở dài, sau đó nhìn hắc y nhân trước mặt:


      - Ta rất ghét hắc y nhân.


      Cao Lôi Hoa tiếp:


      - Bởi vì loại người giấu mặt như các ngươi, luôn mang lại cho ta rất nhiều phiền toái!


      Ô Đa sau khi nhìn thấy nam tử tóc bạch kim, ngay cả động cũng dám động! Từ lúc nam tử này xuất đến giờ, Ô Đa liền cảm thấy khí xung quanh mình đông cứng lại. Có loại áp lực nặng nề ép thẳng lên người ! Đừng chạy trốn, cho dù động đậy chút cũng cảm thấy rất khó khăn!


      - Là ngươi đả thương Slime sao?


      Cao Lôi Hoa vuốt ve Slime, giọng mang theo sát ý lạnh giá.


      Ô Đa chỉ có thể vận chuyển đấu khí toàn thân để chống lại áp lực đến từ Cao Lôi Hoa, lúc này ngay cả việc mở miệng cũng là là ước vọng xa vời của chứ đừng đến việc trả lời Cao Lôi Hoa.


      Lúc này, Vong Linh Đại trưởng lão và Tra Lý cũng đều chạy đến. Vào thời điểm Cao Lôi Hoa đánh chết Quang Minh Thánh ma đạo sư vừa rồi, lực hút Vong Linh Đại trưởng lão và Tra Lý cũng bị mất . Cho nên hai người bọn họ chạy tới có vẻ hơi chậm chút.


      - Chính là tên này!


      Vong Linh Đại trưởng lão sau khi nhìn thấy hắc y nhân liền quát:


      - Chính là tên này cướp tiểu công chúa ở trong phòng.


      - He he!


      Cao Lôi Hoa cười khỉnh tiếng. Ôm lấy tiểu công chúa lưng của Cầu Cầu. Tiếp đó kiểm tra Bảo Bảo từ xuống dưới. Sau khi xác định được Bảo Bảo có việc gì, Cao Lôi Hoa mới thở phào nhõm.


      - Cao Lôi Hoa huynh đệ, tên hắc y này xử thế nào đây?


      Tra Lý bẻ mười ngón tay khởi động nhìn hắc y nhân chút hảo ý nào.


      - Giết!


      Cao Lôi Hoa lạnh lùng phán:


      - Đụng đến người thân của ta, giết tha!


      - Khặc khặc, lão nhân gia ta thích nhất chính là làm loại chuyện này! Hành hạ cao thủ đến chết chính là sở trường của vong linh pháp sư!


      Vong Linh Đại trưởng lão hưng phấn rút cốt trượng ra, định lên đùa nghịch hồi.


      - Đại trưởng lão, hãy để cho ta.


      Tra Lý đứng cạnh vỗ vỗ vai của Đại trưởng lão.


      giờ Tra Lý và Đại trưởng lão đều lơ lửng trung. Cao Lôi Hoa đoán đúng, Tra Lý đích là cường giả thánh cấp:


      - Đại trưởng lão, ngươi đánh trận, Cao Lôi Hoa huynh đệ cũng giải quyết địch nhân rồi! Việc còn lại này nên giao cho ta !


      - Cái này...


      Vong Linh Đại trưởng lão khó xử nhìn Tra Lý.


      - Nhường ta mà. Ngươi đứng cạnh xem là được rồi.


      Tra Lý kéo Đại trưởng lão ra phía sau, sau đó mân mê nắm tay cười quái dị bước về phía Ô Đa! Vừa Tra Lý vừa bẻ tay crắc crắc! Mỗi tiếng vang lên đều khiến cho Ô Đa cảm thấy run rẩy.


      - Được rồi, Tra Lý, cho ta xem thực lực của ngươi !


      Cao Lôi Hoa :


      - Ta rất mong chờ biểu của ngươi!


      - như ngươi mong muốn!


      Tra Lý bước tới bên cạnh hắc y nhân:


      - Cao Lôi Hoa huynh đệ, hãy thu hồi uy áp của , khí tức của tạo thành áp lực quá lớn với . Nếu còn bị khí tức áp chế sao còn đánh được đây?


      - Xong ngay.


      Cao Lôi Hoa nhún vai, thấy Bảo Bảo có việc gì, tâm tình Cao Lôi Hoa tương đối tốt:


      - Nhưng ngươi khẳng định là trốn thoát chứ?


      - Đương nhiên.


      Tra Lý cười ha hả.


      Cao Lôi Hoa liền buông lỏng uy áp đối với Ô Đa.


      Sau khi uy áp mất , Ô Đa lập tức cảm thấy toàn bộ thân thể mình nhõm! giống như vừa mới trút bỏ được vật nặng mười tấn vậy. Mặc dù như vậy, Ô Đa cũng có lựa chọn chạy trốn, biết bản thân trốn thoát. Nếu mà chạy trốn, kết cục của hẳn giống như Kiệt Khắc Sâm bị Cao Lôi Hoa dùng tay đâm thủng ngực!


      - Tiểu tử, cho ngươi cơ hội!


      Tra Lý nhìn Ô Đa cười :


      - Chỉ cần ngươi đánh bại được ta, ta thả cho ngươi ! Đồng bạn của ta cũng tuyệt làm khó dễ ngươi! Nhưng nếu ngươi đánh thua, vậy chuẩn bị cùng Quang Minh thần chuyện phiếm nhé!


      Lời của Tra Lý lập tức đốt lên ngọn lửa hi vọng cho Ô Đa, con người luôn là như thế, chỉ cần có chút cơ hội, có người nào nguyện ý buông tha nó!


      - Ngươi sao?


      Ô Đa chăm chú nhìn Tra Lý.


      - Mẹ kiếp, lão gia hai lời!


      Tra Lý lạnh lùng :


      - Đánh thắng ta, ngươi có thể sống! Chỉ có như vậy!


      Ô Đa nhìn Tra Lý, trong lúc nhất thời cũng nhận ra ý tứ của nam nhân này.


      - Xem quyền!


      Tra Lý đợi Ô Đa hỏi lại. Tay phải nắm chặt, vận quyền đánh thẳng về phía Ô Đa!


      Nhìn quyền này của Tra Lý, hai mắt của Cao Lôi Hoa lập tức nheo lại.


      Vừa rồi Cao Lôi Hoa nhìn thấy rất ràng, quyền này của Tra Lý chính là quyền, hơn nữa ngón giữa còn hơi nhô ra đằng trước! Tư thế này Cao Lôi Hoa rất quen thuộc – “Phá Sơn trong những tuyệt kỹ của Cao Lôi Hoa cũng phát quyền như thế này!


      - Yaaaaaah!


      Tra Lý khẽ quát tiếng, chỉ trong nháy mắt tốc độ Tra Lý tăng tới cực đại, hữu quyền mang theo tiếng gió ầm ĩ hướng về phía Ô Đa.


      Ô Đa vội vàng nắm chặt đại kiếm che đằng trước, nghênh tiếp trực diện quyền này của Tra Lý.


      Khóe miệng Cao Lôi Hoa lộ ra nụ cười, nếu đúng là Tra Lý mô phỏng theo ‘Phá Sơn quyền pháp’ của mình Ô Đa chết cũng trọng thương!


      - Bịch!


      Quyền của Tra Lý đánh lên đại kiếm của Ô Đa.


      thanh này lập tức khiến Ô Đa cảm thấy nghi ngờ, quyền bá đạo này của Tra Lý sao khi đánh lên kiếm lại có vẻ yếu ớt? Giữa lúc Ô Đa còn chưa minh bạch cỗ quyền kình xuất từ quyền của Tra Lý. Quyền kình xuyên thấu qua đại kiếm của Ô Đa, đánh thẳng lên ngực của .


      - Phụt!


      Ô Đa bị cỗ quyền kình này đánh bay ra sau, miệng ngừng phun ra máu tươi.


      Quả nhiên là thế, Cao Lôi Hoa cười ha hả, Tra Lý dùng đúng là “Phá Sơn ” mà Cao Lôi Hoa sử dụng lần trong Vong Linh cốc. Tra Lý nhìn tay phải của mình rồi thở dài:


      - Xem ra vẫn chưa được! chiêu này là thâm ảo, ta nghiên cứu bao lâu vậy mà chỉ có hiệu quả đôi chút.


      Cao Lôi Hoa ở trung cười khẽ tiếng, Tra Lý cũng thú vị, chẳng những xem trộm cách quang minh chính đại mà còn quang minh chính đại sử dụng ở trước mặt nữa.


      Bên kia, Ô Đa sau bị văng , liền đứng lên lau khóe miệng. Sau đó nhìn về phía Tra Lý. quyền vừa rồi của Tra Lý khiến rất khó chịu! Đánh đánh lên thân kiếm của còn quyền kình lại đánh vào người ! Đây là cái loại quyền pháp gì?


      - Đến đây , còn có thể đánh ?


      Tra Lý nhìn Ô Đa cười rộ lên:


      - Con cẩu này, dám động vào Bảo Bảo của nhà chúng ta! Để lão tử dạy dỗ người bài, come on baby, let’s go!


      - Ngươi đùa ta sao?


      Ô Đa lúc này cũng hiểu. Đối phương hoàn toàn là đùa giỡn ! Nếu lúc này Ô Đa ở thời điểm sung sức cũng thảm hại như thế này. Nhưng sau khi trải qua chiến đấu liên tục, thân thể của Ô Đa có vẻ chống đỡ nổi rồi! Mà giờ, đối phương chính là thừa dịp suy yếu mà đùa giỡn ! Ô Đa nhìn Tra Lý đầy căm hận.


      - Đúng, ta đùa giỡn ngươi đó! ‘Cưỡng bức’ ngươi đó!


      Ánh mắt Tra Lý chợt lóe lên tàn nhẫn. Tra Lý vung tay phải lên giống như là muốn phá vỡ gian trước mặt Ô Đa!


      - Tay trái hay tay phải của ngươi chạm vào Bảo Bảo?


      Tra Lý cười ác:


      - Hay là hai tay đều chạm!


      Ô Đa hừ tiếng, miễn cưỡng vung đại kiếm chém về phía Tra Lý.


      - Vậy, ta coi như là cả hai tay ngươi đều chạm !


      Tra Lý vung quyền mãnh liệt đánh về đại kiếm của Ô Đa.


      - Ầm!


      Đại kiếm của Ô Đa bị quyền này của Tra Lý đánh vỡ tan.


      Ánh mắt Ô Đa lên vẻ thể tin được! Đều là thánh cấp, vì sao nam nhân trước mắt này lại có thể đạt đến loại trình độ cường đại như thế? kiếm vừa rồi được mình bổ sung thêm thánh đấu khí, vậy mà lại bị nam nhân này dễ dàng dùng quyền đánh nát!


      - Nếu là hai tay đều chạm, , cả hai tay kia đều phế bỏ .


      Giọng của Tra Lý đột nhiên sắc lạnh hơn. Tiếp đó, dưới ánh mắt kinh ngạc của Ô Đa, tay phải của Tra Lý nện thẳng lên vai trái của .


      Crắc tiếng! Ô Đa dám nhìn vai trái của mình bị phế!


      - A..a…a!


      Ô Đa kêu gào thảm thiết! Toàn bộ bả vai hoàn toàn bị nam từ trước mắt này đập nát! Máu tươi điên cuồng phun ra từ cánh tay bị cụt!


      - !


      Ô Đa kêu thảm thiết tiếng, lúc này đột nhiên nhớ tới ánh mắt sợ hãi của những người chết trong tay trước kia. Ô Đa giờ cũng có loại ánh mắt này!


      - Còn có tay nữa!


      Tra Lý lạnh lùng , vung tay phải lên, chút lưu tình nào chặt gãy cánh tay phải của Ô Đa.


      Cơn đau từ cánh tay phải truyền tới khiến Ô Đa lần nữa lại kêu thét như heo bị chọc tiết.


      - Chốt hạ, hết thảy đều chếm dứt !


      Tra Lý vung quyền về phía đầu của Ô Đa.


      - Ha ha! Ha ha!


      Ô Đa sau khi mất hai cánh tay, ngược lại lại phá lên cười:


      - Hoàn thành! Ta hoàn thành! Giờ các ngươi đều chờ chết ! Phân thân Quang Minh thần, hàng lâm trần gian! Tất cả hắc ám, đều bị quang minh thiêu đốt thành tro bụi!


      Ô Đa cười điên cuồng.


      - Phân thân Quang Minh thần?


      Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn bốn phía.


      Đột nhiên, cảm thấy quang minh nguyên tố đầu mình dao động rất kịch liệt! Ngẩng đầu lên vừa vặn nhìn thấy cái ma pháp trận bồng bềnh đầu Slime từ ngay lúc đầu! Lúc này bóng người tỏa ra ánh sáng rực rỡ từ từ bước ra khỏi ma pháp trận…

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 121: Lĩnh vực.


      Nguồn Thân ảnh này mang theo ánh sáng rực rỡ tỏa ra bốn phía, cùng với đó là cỗ uy áp nặng nề từ bốn phương tám hướng đè xuống.
      Cao Lôi Hoa nhíu mày, cỗ uy áp này tuy rằng phải là rất mạnh. Nhưng lại mang đến cho Cao Lôi Hoa loại cảm giác gì đó nên lời! Từ sau khi tiến vào bậc tám, người Cao Lôi Hoa cũng có uy áp giống như long uy.
      Nhưng so với ánh sáng tỏa ra từ bóng người này, Cao Lôi Hoa phát uy áp của bản thân dường như thiếu cái gì đó rất trọng yếu. Nhưng là thiếu cái gì Cao Lôi Hoa lại cũng ràng.
      - Là Thái Dương thần – trong mười hai phân thân của Quang Minh tứ thần.
      Vong Linh Đại trưởng lão nhìn bóng người từ trời giáng xuống . Thân là cường giả còn sống sót từ cuộc đại chiến thần ma trước kia, đối với các chủ thần đối địch này, Vong Linh Đại trưởng lão nhớ rất ràng! Cho dù hóa thành tro bụi, Vong Linh Đại trưởng lão cũng có thể hợp lại nguyên dạng!
      - Thái Dương thần Apollo?
      Cao Lôi Hoa nhìn cái gọi là phân thân -Thái Dương thần này, khi mới xuất uy áp của phân thân này khiến Cao Lôi Hoa cảm thấy chấn động, nhưng ngay sau đó phát uy áp Phân thân – Thái Dương thần này hoàn toàn có quan hệ trực tiếp với lực lượng của phân thân đó! Cái loại như này đến bao nhiêu Cao Lôi Hoa có thể diệt sạch bấy nhiêu! Chỉ là cái phân thân, Cao Lôi Hoa có thể nắm chắc giết chết trăm phần trăm. Võ công Trung Hoa được truyền từ thượng cổ tới giờ phải là trò đùa! Võ công cổ xưa vốn là do nhân loại sáng tạo ra để nghịch thiên, đây là kỹ năng sát thần! Lúc võ công đại thành gặp thần sát thần, gặp phật giết phật!
      - Ha ha! Mấy tên các ngươi hãy chịu diệt vong của Quang Minh thần vinh quang !
      Ô Đa điên cuồng cười rộ lên:
      - Vinh quang của Quang Minh thần nơi nào có.
      - Kẻ nào triệu tập ta từ thần giới?
      Bóng người kia sau khi bước ra khỏi ma pháp trận liền hỏi câu, sau đó bốn đôi cánh sau lưng xòe rộng ra tỏa ánh sáng rực rỡ ra xung quanh.

      - Điểu nhân (Người chim/ ngoài ra còn có nghĩa chửi bậy nữa nhưng tiện nêu ra )!
      Cao Lôi Hoa buột miệng chửi câu, nhưng chửi xong mới nhớ ra làm vậy khác gì mắng chính mình à! Nếu ở địa cầu, sau khi võ phá hư bước vào bậc tám mọc ra đôi cánh. Nhưng nơi này phải là địa cầu mà là dị giới, ở dị giới có quy luật của nó! Đây là quy luật tối cao do Sáng Thế thần quy định, trừ phi ai có năng lực mạnh hơn Sáng Thế thần người đó mới có thể đột phá quy luật ở nơi này. Nhưng mà, muốn cường đại hơn so với Sáng Thế thần vô cùng khó khăn. Nếu tính theo cấp bậc, Sáng Thế thần ít nhất cũng phải tới cấp trăm! Dù sao Sáng Thế thần chính là người sáng tạo ra phép tắc, thực là vô địch bất khả bại mà.
      - Thái Dương thần điện hạ vĩ đại. Tín đồ Ô Đa thành kính dâng lên ngài những lời ca ngợi chân thành nhất. Trước mặt ngài là vong linh pháp sư tà ác và đồng bọn của ! Thỉnh ngài hãy ban cho bọn chúng vinh quang được hủy diệt!
      Ô Đa quỳ cả ba chân đầy thành kính lạy bóng người tỏa ra ánh sáng kia.
      Còn vì sao gọi là ba chân, là bởi vì mất hai cánh tay. còn có tư cách gọi đủ ngũ chi được.
      - Vong linh pháp sư?
      Phân thân kia khẽ rồi quay đầu nhìn đám người Cao Lôi Hoa. Lập tức liền bị mái tóc bạch kim của nam nhân thu hút, đúng là mái tóc của Cao Lôi Hoa dù bất kể ở nơi đâu cũng đều bắt mắt dị thường.
      - Thần sao?
      Cao Lôi Hoa ngẩng đầu lên nhìn phân thân – Thái Dương thần trước mặt, tuy rằng chỉ là phân thân, nhưng với uy áp tỏa ra từ người , hoàn toàn đủ tư cách để chiến với Cao Lôi Hoa trận.
      - Ngươi là ai?
      Thái Dương thần Apollo sau khi nhìn thấy Cao Lôi Hoa cũng rất kinh ngạc, tuy rằng chỉ là phân thân, nhưng ngoại trừ sức mạnh, tất cả còn lại đều giống hệt với bản thể. Với nhãn quang của mình, tất nhiên nhìn ra cấp bậc của Cao Lôi Hoa -cường giả bậc tám.
      - Cái này quan trọng.
      Cao Lôi Hoa cười ha hả, tay phải múa cái, đạo lôi quang mầu vàng tía lên nhảy nhót tay của Cao Lôi Hoa.
      - Nhân loại. Ngươi rất cường đại.
      Thái Dương thần nhìn Cao Lôi Hoa:
      - ngờ ngươi lại đột phát được qui tắc của Sáng Thế thần, trở thành bậc tám….


      Phân thân – Thái Dương thần chưa kịp hết lời, đột nhiên phát Cao Lôi Hoa biến mất khỏi chỗ cũ.
      Ngay sau đó -cả người Thái Dương thần run lên, bởi vì cảm giác được Cao Lôi Hoa xuất ở phía sau ! Tốc độ như vậy, cho dù là bản thể cũng có khả năng đạt tới!
      - Này, ngươi đừng nhảm nữa.
      Thanh của Cao Lôi Hoa vang lên phía sau Thái Dương thần.
      chút do dự, bốn đôi cánh của Thái Dương thần vỗ mạnh về phía sau!
      Những cánh chim mầu vàng mang theo trận gió quét khổng lồ. Điều đó đủ chứng tỏ rằng bốn đôi cánh này cũng phải là chỉ dùng để trang trí.
      - AAA!
      Cao Lôi Hoa quát lên tiếng, thần lực nhanh chóng từ đan điền chạy lên cánh tay. Trong nháy mắt hai tay Cao Lôi Hoa hoàn toàn bị lôi quang mầu vàng tía bao phủ. Sau đó Cao Lôi Hoa chút do dự đưa hai cánh tay chắn về phía cánh của Thái Dương thần.
      - Ầm!
      Bốn đôi cánh của Thái Dương thần Apollo cùng hai tay của Cao Lôi Hoa va chạm với nhau, phát ra tiếng nổ như kim loại đập vào nhau.
      - Chỉ là loại trình độ này sao?
      Cao Lôi Hoa cười khinh thường, lực lượng của đôi cánh hoàn toàn mạnh như Cao Lôi Hoa tưởng tượng:
      - Đây là cái gọi là sức mạnh của thần sao? Thường thôi!
      Hai tay Cao lôi Hoa liền chụp lấy hai cánh của Thái Dương thần! Sau đó dùng lực kéo về hai phía!
      - Nhân loại đáng chết! chết !
      Apollo cũng cảm nhận được ý đồ của Cao Lôi Hoa, chân quét mạnh về phía sau.
      - Hừ!
      Cao Lôi Hoa quát lạnh tiếng, tay phải bấu chặt hai cánh của Thái Dương thần:
      - Đứt cho ta!
      Theo tiếng hét của Cao Lôi hoa, lôi thần lực tập trung lại cánh tay phải của , gân xanh như những con rắn nổi lên tay của Cao Lôi Hoa.
      - Xoạc xoạc!
      Hai tiếng giòn tan vang lên! Trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Cao Lôi Hoa kiên quyết xé toạc hai cánh của Thái Dương thần.
      - Ta ghét nhất là điểu nhân, đặc biệt là điểu nhân có nhiều cánh!
      Cao Lôi Hoa vứt hai cánh của Thái Dương thần , lạnh nhạt .
      - Gừ! Ngươi là tên nhân loại ghê tởm.

      Hai mắt Thái Dương thần đỏ sọc lên, hai cánh bị xé rách tuy rằng có thể dùng lực lượng của bản thể khôi phục lại, nhưng như thế này đúng là làm nhục ! Làm nhục cách trắng trợn!
      Lúc này, Ô Đa lại ngơ ngác nhìn nam tử tóc bạch kim trước mặt, nam tử này so với thần còn cường đại hơn, hung ác hơn. , lại dám xé rách cánh của Thái Dương thần! Trời. Mình bị hoa mắt sao? Ô Đa sững sờ nhìn Cao Lôi Hoa trung, ngay cả vết thương của bản thân cũng quên trị liệu! Nam nhân này là điên cuồng!
      - Ngươi, khiến cho ta rất thất vọng.
      Cao Lôi Hoa lạnh lùng nhìn Thái Dương thần:
      - Giờ ngươi chỉ như con dã thú bị thương, trình độ của ngươi, chỉ có như vậy thôi sao?
      - Nhân loại, ngươi đừng nên kiêu ngạo!
      Hai mắt Thái Dương thần long lên sòng sọc nhìn Cao Lôi Hoa:
      - Bây giờ, ta cho ngươi xem thế nào mới gọi là sức mạnh chân chính của thần!
      cho ngươi biết, nhân loại, đừng tưởng là cứ bước vào bậc tám là có thể xưng là thần! AAAA!
      - Chém gió nó vừa thôi.
      Cao Lôi Hoa thờ ơ .
      - Lĩnh vực!
      Thái Dương thần Apollo cũng tiếp tục nhảm. Tay phải của chỉ
      thẳng lên trời, đôi cánh còn lại mở ra to:
      - Lĩnh vực, thần hỏa!
      - Cuối cùng cũng xuất rồi.
      Hoàng kim thú nhân Tra Lý nhìn Thái Dương thần khẽ lẩm bẩm, thanh rất
      , ngay cả Vong Linh Đại trưởng lão đứng cạnh cũng có nghe
      cái gì.
      - Lĩnh vực?!
      Vong Linh Đại trưởng lão cắn chặt răng, “lĩnh vực” chính là sức mạnh của thần,
      khi xưa giết hại rất nhiều binh sĩ của Ma tộc. Lĩnh vực của Thái Dương thần -
      thần hỏa, chính là thế giới lửa, chỉ có hỏa nguyên tố, ngoại trừ còn có
      loại nguyên tố nào nữa! Hơn nữa, người nào lọt vào trong lĩnh vực “Thần
      hỏa”, bị ngọn lửa nóng nhất thiêu đốt! Nhiệt độ của những ngọn lửa này cho
      dù là cấm chú hỏa hệ cũng bằng được!
      Phân thân – Thái Dương thần dù sao phải là bản thể, lĩnh vực của chỉ
      có phạm vi trăm mét. Nếu là Thái Dương thần tự thân xuất mã ngay cả
      km cũng nằm trong phạm vi lĩnh vực của .
      ***************
      Đỏ, trắng, xanh, thậm chí là đen. Khắp nơi đều là những ngọn lửa nhiều mầu sắc.
      Đủ các loại lửa, nơi này, là thế giới lửa lửa.
      Thân ở trong thế giới lửa, Cao Lôi Hoa lập tức cảm thấy cả người nóng lên,
      quần áo người sớm bị đốt thành tro bụi khi vừa mới lọt vào thế giới
      này, nếu có lôi thần lực hộ thân, cho dù thân thể Cao Lôi Hoa có từ
      nguyên tố nào cấu thành, cũng ngăn cản được sức nóng như thế này!
      Nhìn thế giới lửa này, Cao Lôi Hoa nghi hoặc chút. Tình hình như vậy,
      dường như thấy qua ở nơi nào đó.
      - Ha ha! Nhân loại! Đây là lĩnh vực của ta, ở trong này ta chính là Sáng Thế
      thần. Đây là lĩnh vực của lửa, là địa phương chỉ có lửa tồn tại! Nơi này chỉ có
      phép tắc của lửa!
      Thanh của Phân thân – Thái Dương thần vang lên đỉnh đầu Cao Lôi Hoa.
      Ngẩng đầu nhìn lên, Cao Lôi Hoa thấy Thái Dương thần Apollo vỗ cánh đắc ý bay lượn trung.

      - Hóa thành tro tàn ! Nhân loại. Dưới ánh sáng của Quang Minh chủ thần “Thái
      Dương thần” hãy hóa thành tro bụi !
      Cao Lôi Hoa nhíu nhíu mày, tuy rằng cảm thấy thân thể có nóng lên đôi chút,
      thậm chí phần da cùng lông tóc tỏa ra cả mùi khét. Nhưng nguyên tố cấu tạo
      nên thân thể này cũng có điểm kỳ diệu, mặc dù thân thể này so với thân thể huyết
      nhục giống nhau như đúc. Đều tồn tại cảm giác nóng bỏng, chỉ có điều nếu muốn
      thiêu trụi thân thể tại của Cao Lôi Hoa lại phải là chuyện dễ dàng.
      Dưới duy trì của lôi thần lực, Cao Lôi Hoa cảm thấy sức nóng của những ngọn
      lửa này tạm thời làm thân thể mình tổn thương quá lớn. Chi có điều cứ như vậy cũng phải là biện pháp, tuy rằng lôi thần lực của Cao Lôi Hoa giống
      với chân khí là có thể tự động khôi phục, nhưng nếu mức tiêu hao lớn hơn khôi phục, rồi lôi thần lực cũng tiêu hao hết.
      Nhất định phải phá vỡ lĩnh vực này của . Cao Lôi Hoa thầm nghĩ, ngờ Phân thân – Thái Dương thần này quả chút thủ đoạn.
      Chẳng qua, cũng chỉ đến mức này mà thôi!
      Cao Lôi Hoa cười gằn tiếng, rồi nhàng uốn mình, tay phải nắm lại thành quyền. Sau đó lôi thần lực trong người Cao Lôi Hoa bắt đầu dồn về nắm tay phải, nếu thể ở trong lĩnh vực này, vậy phá vỡ lĩnh vực này ! Dùng sức mạnh cường đại nhất phá vỡ toàn bộ cái lĩnh vực này!
      - Tuy rằng thế giới rộng lớn, nhưng muốn phá, chỉ quyền của ta là đủ!
      Cao Lôi Hoa bắt đầu dồn nén lôi quang vào tay phải.
      - Phá cho ta!
      Cao Lôi Hoa hét lớn tiếng, tay phải đấm thẳng về phía Phân thân – Thái Dương thần ở trung.
      Chỉ trong nháy mắt, Cao Lôi Hoa ra ở trước mặt Thái Dương thần! Lôi quang lấp lánh ầm ầm đánh về phía Thái Dương thần.
      Trong mắt Phân thân – Thái Dương thần lên vẻ phức tạp, dám tin, cam lòng, cùng với sợ hãi tử vong!
      - Ầm!
      Nắm đấm của Cao Lôi Hoa chạm vào người Thái Dương thần, cả người Phân
      thân – Thái Dương thần bị quyền này của Cao Lôi Hoa đánh cho nát bấy.
      Đúng vậy, là nát bấy, còn lưu lại chút mẩu vụn nào!
      Ở bên ngoài, đám người Vong Linh Đại trưởng lão đều hồi hộp nhìn lĩnh vực mầu đỏ này. Cao Lôi Hoa vào đó được lúc rồi, vậy mà giờ vẫn có phản ứng gì!
      - Ra rồi.
      Tra Lý ở bên cạnh Vong Linh Đại trưởng lão đột nhiên hô lên.
      Ngay sau đó, từ trong lĩnh vực mầu đỏ này, vang lên tiếng “Phá” đanh thép.
      Theo tiếng “Phá” đanh thép này, luồng ánh sáng mầu vàng tía như ánh trăng rằm chia đôi lĩnh vực này ra! Từ trong lĩnh vực ‘thần hỏa’, nam tử tóc bạch kim từ từ ra…

    3. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 122: Giao dịch.
      - Xem kìa! Là Cao Lôi Hoa.
      Sau khi nhìn thấy người ra từ lĩnh vực ‘thần hỏa’ là Cao Lôi Hoa, Vong Linh Đại trưởng lão cảm thấy nhõm, thở phào hơi.
      Còn Tra Lý đứng cạnh cũng chỉ mỉm cười nhìn Cao Lôi Hoa, giống như ngay từ đầu biết người ra chính là Cao Lôi Hoa vậy.
      Đám người Vong Linh Đại trưởng lão có thể là tâm tình được thả lỏng. Nhưng còn người lại thể nào được như vậy. Ô Đa cũng cách nào tin được người chiến thắng cuối cùng lại là Cao Lôi Hoa! Nam nhân này đích thực là ác ma, ngay cả phân thân của Quang Minh thần mà cũng ngại ‘thịt’. Việc này quá là điên rồ!
      - , ! có khả năng, ai có thể tiêu diệt phân thân của thần! Điều đó là có khả năng!
      Ô Đa lảm nhảm đầy tuyệt vọng, xoay người bỏ chạy về hướng Quang Minh thần điện.
      - Hừ! Còn muốn trốn sao?!
      Cao Lôi Hoa từ trong lĩnh vực ‘thần hỏa’ ra, hừ lạnh tiếng, tay phải nhanh chóng kết thành cái thủ ấn:
      - Lôi!
      Cao Lôi Hoa hô.
      - Xẹt!
      Theo tiếng hô của Cao Lôi Hoa, tia lôi quang mầu vàng tía xuất đỉnh đầu Ô Đa!
      Tốc độ chạy trốn của Ô Đa rất nhanh, nhưng tốc độ của tia lôi quang mầu vàng tía này còn nhanh hơn! Ầm! tiếng, tia lôi quang to lớn này nện thẳng xuống người Ô Đa!
      - A…aaah~
      Ô Đa kêu gào thảm thiết, tia lôi quang mầu vàng tíá này chính là lôi quang thần cấp! Dưới tia lôi quang này, Ô Đa có gì để phòng ngự nên trong nháy mắt bị biến thành tro tàn, cho dù là thi thể cũng có lưu lại, tiếp bước với phân thân của Quang Minh chủ thần - Thái Dương thần Apollo cùng nhau biến thành hạt bụi trong vũ trụ!
      - Hề hề, ngại quá, khiến mọi người lo lắng rồi.
      Cao Lôi Hoa tới trước mặt Vong Linh Đại trưởng lão và Tra Lý, mỉm cười .
      - A! Cao Lôi Hoa, từ người phân thân của Quang Minh thần, có cảm giác được cái gì ?
      Tra Lý nhìn Cao Lôi Hoa cười thần bí.
      - Cảm giác?
      Cao Lôi Hoa nhìn ánh mắt Tra Lý, lúc này trong mắt Tra Lý tràn đầy ý cười. Cao Lôi Hoa liền gật đầu đáp:
      - Có. Từ uy áp của Thái Dương thần, ta cảm thấy dường như uy áp của hơn uy áp của ta cái gì đó. Nhưng là cái gì ta cũng ràng.
      - Xem ra, cảm nhận được rồi.
      Tra Lý cười :
      - Cao Lôi Hoa huynh đệ, giờ so với thần chân chính, còn thiếu chính là thứ này đó!
      - Thứ gì cơ?
      Cao Lôi Hoa nghi hoặc hỏi.
      - Thần cách!
      Tra Lý :

      - Cường giả bậc tám có đủ tư cách khiêu chiến chủ thần! Cường giả bậc tám thậm chí có thể còn mạnh hơn cả chủ thần! Nhưng bọn họ giống nhau đều thiếu thứ, đó chính là thần cách. Thần cách là do Phụ thần sáng tạo ra cho “Thần” của thế giới này. Có thần cách mới chân chính được gọi là ‘thần’. Mà giờ nếu muốn đạt được thần cách chỉ có hai phương pháp.
      - Phương pháp gì?
      Cao Lôi Hoa nghi hoặc hỏi.
      - À …ờ! Cái này, Cao Lôi Hoa huynh đệ. Trước khi , ta muốn nhắc nhở việc.
      Tra Lý có lập tức trả lời vấn đề của Cao Lôi Hoa, dí dỏm nhìn Cao Lôi Hoa:
      - Tuy rằng ta thể thừa nhận thân thể có tỉ lệ hoàn mỹ. ‘Bo dỳ’ của tất nhiên là hạng nhất, nhưng giờ chung quanh có mỹ nữ, cũng cần trần như nhộng trước mặt ta và Đại trưởng lão đâu. Bởi vì đều là nam nhân, nên về mặt nguyên tắc ta và Đại trưởng lão cũng có hứng thú nhìn khỏa thân đâu.
      - Hả?
      Cao Lôi Hoa vội vàng cúi nhìn thân thể của mình, lúc này mới nhớ lại khi nãy ở trong lĩnh vực ‘thần hỏa’ của Thái Dương thần, quần áo người mình bị lửa trong lĩnh vực đốt cháy sạch ! Bây giờ Cao Lôi Hoa còn có gì mảnh vải nào che thân, bộ dạng so với lúc đơn độc ở đảo còn thảm thương hơn vài phần!
      - Quần áo.
      Cao Lôi Hoa lập tức theo quán tính mò vào nhẫn gian cánh tay của mình, may mắn là nhẫn gian của mình vẫn còn tồn tại! Chẳng qua Cao Lôi Hoa liền nghĩ tới việc, dưới nhiệt độ cực cao trong lĩnh vực, đến cả thân thể Cao Lôi Hoa cũng có cảm giác bị đốt cháy. Vậy mà ngờ nhẫn gian này lại bị tổn hao gì!
      Chẳng lẽ vật phẩm gian của đại lục này vĩnh viên bị hư hại gì? Cao Lôi Hoa nghi hoặc nghĩ, nhưng cũng có nghĩ nhiều. Nhẫn gian bị phá hỏng tất nhiên là còn gì tốt hơn, trong nhẫn gian còn có mấy bộ võ phục mầu trắng vừa vặn có thể dùng khi cần. Cao Lôi Hoa lôi bộ võ phục ra mặc. Chỉ có điều vì mặc đồ lót nên mặc bộ võ phục này, Cao Lôi Hoa có phần cảm thấy thoải mái.
      - Được rồi. Tra Lý, giờ ngươi có thể được chứ.
      Cao Lôi Hoa vỗ vỗ lên quần áo mình, cười .
      - Ồ, ngờ tay Cao Lôi Hoa huynh đệ còn có bảo vật này.
      Tra Lý ngắm nhìn nhẫn gian tay Cao Lôi Hoa rồi cười :
      - Kỳ cách kiếm được thần cách rất đơn giản. là đánh bại thần cùng hệ với mình, như là lôi hệ, vậy có thể đánh bại lôi thần, cướp lấy thần cách của ! Chẳng qua việc này tương đối khó khăn, trước tiên chưa đến trình độ cường đại của lôi thần. Ít nhất là từ trước đến giờ chưa có người nào nhìn thấy lôi thần xuất đại lục này. Phương pháp thứ hai là tự bản thân lĩnh ngộ, lĩnh ngộ lôi điện pháp tắc, từ đó sinh ra thần cách, trở thành lôi thần mới! Tóm lại, bất kể thế nào, chỉ sau khi có được thần cách, mới chân chính được tính là thần. có thần cách, chỉ có thể xem như thần dự bị bậc tám.
      Cao Lôi Hoa cúi đầu trầm tư suy ngẫm những điều Tra Lý .
      Bây giờ Cao Lôi Hoa giống như Lôi Công, Lôi Mẫu ở Trung Quốc, tuy rằng thành thần, nhưng chỉ có thể xem như là tiểu thần. Tuy rằng có năng lực nắm giữ lôi điện, nhưng bởi vì có thần cách, cho nên chân chính thành thần.
      Ở địa cầu người nắm giữ thần cách lôi hệ hẳn là cha của các thần Hy Lạp Zeus! Nhân phẩm Zeus tuy rằng đặc biệt, nhưng đích xác có thần cách lôi hệ. Cho nên có thể trở thành chủ thần hùng bá phương. Mà Lôi Công ở Trung Quốc lại chỉ có thể làm tiểu thần mà thôi.
      Nhưng mà, cũng phải cứ nắm giữ thần cách có thể lợi hại hơn so với nắm giữ thần cách! Nếu Lôi Công Lôi Mẫu VS Zeus làm trận, cũng biết mèo nào cắn mỉu nào.
      Tựa như Cao Lôi Hoa lúc này, cho dù nắm giữ thần cách, nhưng phiến đại lục này e rằng cũng có vị thần nào dám đối kháng với Cao Lôi Hoa? Ít nhất Tra Lý cho rằng bản thần mình dám.
      - Ta hiểu rồi.
      Cao Lôi Hoa đột nhiên ngẩng đầu với Tra Lý.
      - Ừ! Được rồi, Bảo Bảo lấy được về, chúng ta cũng có thể trở về rồi.
      Tra Lý cười .
      - Ừ, trở về thôi. Hi vọng giờ đại chủ giáo Ngô Thiên vẫn còn ở trong nhà chúng ta.
      Cao Lôi Hoa :
      - chừng ta có thể cùng đàm phán giao dịch chút. Vụ giao dịch này liên quan đến Quang Minh thần điện, ta nghĩ rất thích nó.
      - Được rồi. Slime! Chuyển sang hình dạng Tứ Dực Ngân Phi Long, chúng ta về nhà thôi.
      Cao Lôi Hoa vỗ vỗ Địa ngục tam đầu khuyển do Slime biến thành.
      - Grào!
      Slime đắc ý gầm lên tiếng, trận ánh sáng lóe lên. Sau đó Tứ Dực Ngân Phi Long dài mười mấy thước ra trước mặt mọi người. Tuy rằng xem qua Slime biến thân lần, nhưng Đại trưởng lão và Tra Lý thể cảm thán! con Slime có thể đạt tới trình độ dũng mãnh như này có thể coi như là vô tiền khoáng hậu!
      Đón Bảo Bảo vẫn hôn mê từ trong tay Đại trưởng lão, ba người Cao Lôi Hoa liền nhảy lên lưng Slime hoàng kim.
      - Xuất phát, Cầu Cầu!
      Cao Lôi Hoa .
      - Grào!
      Slime gầm lên tiếng long ngâm đáp lời Cao Lôi Hoa, sau đó Tứ Dực Ngân Phi Long nhàng vỗ cánh, toàn bộ thân rồng trong nháy mắt hóa thành mũi tên bạc!
      - Aaaah, thoải mái ghê ( cảm giác Yomost)!
      Vong Linh Đại trưởng lão và Tra Lý ngồi lưng Slime cảm xúc ‘dạt dào’! Tuy rằng tốc độ Slime nhanh bằng Cao Lôi Hoa. Nhưng cảm giác hoàn toàn khác biệt! Bị Cao Lôi Hoa mang theo cứ như là tra tấn, mà ở tấm lưng rộng lớn của Slime bay lượn lại là loại hưởng thụ! Tốc độ chậm hơn chút, nhưng Tứ Dực Ngân Phi Long được xưng tụng là ma thú có tốc độ nhanh nhất, tốc độ liệu có thể chậm sao?
      Cầu Cầu toàn lực phi hành, đám người Cao Lôi Hoa nhanh chóng liền trở về tới vùng trời Quang Minh đế đô.
      Trong trang viên của Tĩnh Tâm, đại chủ giáo Ngô Thiên vẫn bước qua bước lại như trước, chờ đợi mấy người Cao Lôi Hoa trở về.
      - Grào!

      Lúc này từ trung đột nhiên vang lên tiếng long ngâm lanh lảnh, cự long mấy ngày trước làm cả đế đô kích động cả đêm lại ra bầu trời của đế đô.
      Thành vệ quân của Quang Minh đế quốc lại lần nữa xôn xao cả lên! Nhưng lần này giống như lần trước, khi mọi người khẩn trương nhìn cự long hạ xuống. tới độ cao nhất định, cự long lại đột nhiên biến mất!
      Việc này lại khiến dư luận xôn xao, “Ảo giác cự long tại Quang Minh đế đô” về sau thậm chí còn được xếp vào trong mười điều bí giải thích được của đại lục.
      Người khác nhìn thấy cự long đột nhiên biến mất, nhưng ở trong sân nhà Tĩnh Tâm Ngô Thiên lại nhìn thấy ràng! Cự long kia sau khi đến gần nhà của Tĩnh Tâm đột nhiên lóe sáng cái. Tiếp theo, ngờ cự long lại biến thành con Slime!
      Slime này Ngô Thiên cũng gặp qua vài lần. Đến nhà của Tĩnh Tâm, thường thường có thể thấy Slime này bám theo chân Tĩnh Tâm. Ngô Thiên cảm thán tiếng, biết bằng hữu kết giao này là cái dạng gì nữa, nuôi dưỡng sủng vật kiểu gì mà ngay cả Slime này cũng trở nên ‘trâu bò’ đến như vậy!
      - Ủa? Đại chủ giáo Ngô Thiên vẫn còn ở đây à.
      Cao Lôi Hoa ôm Bảo Bảo từ từ hạ xuống, cố tình tỏ vẻ kinh ngạc nhìn Ngô Thiên.
      Ngô Thiên cười khổ tiếng:
      - Tôi chỉ muốn biết, Cao Lôi Hoa huynh đệ cùng với hai người của Quang Minh thần điện kia ra làm sao.
      người là trưởng lão Quang Minh thần điện Thánh ma đạo sư Quang Minh hệ Kiệt Khắc Sâm. người là thủ lĩnh Ám điện trong Quang Minh thần điện Ô Đa. Đây đích thực là những người đại biểu cho thực lực của Quang Minh thần điện. Nhìn bề ngoài Quang Minh thần điện có hai cường giả thánh cấp. Nhưng thực tế là có ba cường giả thánh cấp. Ô Đa, Kiệt Khắc Sâm và giáo hoàng, đó là số lượng chính xác cường giả thánh cấp của Quang Minh thần điện.
      - Hừ, động tới nữ nhi của ta, ngươi cho rằng ta làm thế nào với bọn họ.
      Cao Lôi Hoa hừ lạnh tiếng.
      - Nhưng, nhưng trong Quang Minh thần điện chỉ vẻn vẹn có mấy thánh cấp như bọn họ mà thôi.
      Ngô Thiên cười khổ tiếng.
      - Đủ rồi! Đại chủ giáo Ngô Thiên!
      Cao Lôi Hoa nhíu mày quát lên tiếng:
      - Ngươi nghĩ rằng ta như thế nào? Sau khi đánh bọn chúng trận, rồi lại thả bọn chúng , để chúng lại tiếp tục quay lại bắt cóc nữ nhi của ta sao?! Mẹ kiếp, đừng tưởng rằng ngươi quen biết với ta là có thể ở trước mặt ta những lời này!
      Cao Lôi Hoa lạnh lùng :
      - Quang Minh thần điện dám động vào nữ nhi của Cao Lôi Hoa này, ta trực tiếp hủy cả tòa Quang Minh thần điện là nể mặt ngươi lắm rồi!
      Cao Lôi Hoa ôm Bảo Bảo vào trong phòng:
      - Đại chủ giáo Ngô Thiên, về sau đừng nên lại những lời này ở trước mặt ta. Mấy lời của ngươi rất quá mức đó!
      Ngô Thiên cười khổ, làm sao biết lời của chính mình hơi quá …, nhưng vừa rồi biết thế nào lại quýnh lên thốt ra những câu vừa rồi.
      - Vậy, đạo sư Cao Lôi Hoa, còn định đối phó với Quang Minh thần điện ?
      Ngô Thiên cắn chặt răng hỏi, chờ Cao Lôi Hoa trở về là để hỏi vấn đề này.
      - Quang Minh thần điện khinh người quá đáng, tại Quang Minh thần điện giống như là con chó điên, ngươi đánh nó trận đau, bất cứ lúc nào nó cũng cắn lại ngươi phát.
      Cao Lôi Hoa quay đầu lạnh nhạt :

      - Giờ ta muốn làm, chính là đánh cho con chó điên này trận, để cho nó vĩnh viễn nhớ ai nó mới có thể cắn, còn ai là người nó phải tránh xa!
      Ngô Thiên ngơ ngác đứng trong nhà của Tĩnh Tâm, đối với chuyện này, dường như làm được gì nữa rồi. Quang Minh thần điện làm việc này, rốt cuộc cũng phải đối mặt với trả thù của Cao Lôi Hoa mà thôi.
      vào trong phòng đột nhiên Cao Lôi Hoa quay đầu lại với Ngô Thiên đứng ngây ngốc ở trong sân:
      - Đại chủ giáo Ngô Thiên, có lẽ, chúng ta còn có thể làm vụ giao dịch…

    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 123: Hài tử, muốn làm người phải học cách tôn trọng người khác. (P1)
      - Giao dịch gì?
      Ngô Thiên nghi hoặc nhìn Cao Lôi Hoa.
      - Cho ta danh sách tất cả các cường giả thánh cấp của Quang Minh thần điện.
      Cao Lôi Hoa nhìn Ngô Thiên cười gian xảo.
      - Danh sách thánh cấp?
      Ngô Thiên cười khổ tiếng:
      - Tiên sinh Cao Lôi Hoa, cho rằng thánh cấp dễ có lắm sao? Quang Minh thần
      điện có tổng cộng ba cường giả thánh cấp, hai người bị giết chết, giờ
      chỉ còn lại người là Giáo hoàng điện hạ mà thôi.
      - Như vậy à.
      Cao Lôi Hoa nhún vai:
      - Nếu như vậy, cho ta danh sách trưởng lão của Quang Minh thần điện !
      - Ngươi cần danh sách này làm gì?
      Ngô Thiên cảnh giác hỏi.
      - Giết người!
      Cao Lôi Hoa trả lời chút do dự.
      - Vì sao ta phải cho ngươi danh sách này?
      Tiếng của Ngô Thiên lớn hơn đôi chút:
      - Ngươi cho rằng Ngô Thiên ta là loại người gì!
      - Đừng tức giận, Đại chủ giáo Ngô Thiên.
      Cao Lôi Hoa lạnh lùng cười:
      - Nơi này có người của Quang Minh thần điện, cũng có tín đồ của
      Quang Minh thần điện. Ý tứ trong lời của ngươi, ta hoàn toàn hiểu được.
      Ngươi từng qua mấy lão già của Quang Minh thần điện rất khinh thường
      người trẻ tuổi như ngươi. Dường như rất bài xích ngươi. Vậy hãy đem tên tuổi và
      tư liệu mấy lão già có ảnh hưởng lớn trong Quang Minh thần điện đồng thời có
      phản cảm với ngươi cho ta. Ta làm cho bọn họ có giấc ngủ an tĩnh để
      chuyện phiếm với Quang Minh thần! Ta muốn xử lý vài người đủ để Quang Minh
      thần điện chấn động, còn việc ngươi phải làm chỉ là phối hợp với ta, để ta thuận
      tiện xử lý đối thủ của ngươi.
      - Việc này! Việc này có khả năng!
      Ngô Thiên cắn chặt răng:
      - tình kiểu này ta làm được!
      - Ngô Thiên, ngươi là người thông minh.
      Cao Lôi Hoa cười lạnh lùng:
      - Chỉ cần ta ám sát mấy lão già này, cộng thêm cái chết của hai thánh cấp trong
      Quang Minh thần điện. Ngươi hoàn toàn có thể lấy việc này để tiến hành đả kích
      đối với Giáo hoàng đương nhiệm! Bởi vì quyết định sai lầm, nên mới khiến
      cho Quang Minh thần điện mất hai cường giả thánh cấp. Hơn nữa còn nhiều
      trưởng lão chết! Uy tín của Giáo hoàng nhanh chóng bị giảm xuống, thậm chí
      tụt xuống mức tận cùng. Đến lúc đó, Quang Minh thần điện là do những người trẻ
      tuổi như ngươi làm chủ, đây chỉ là giao dịch, mà song phương chúng ta đều
      có lợi.
      - Điều này…
      Ngô Thiên cũng cảm thấy có đôi chút dao động! Những lời của Cao Lôi Hoa có
      sức hấp dẫn rất lớn, giống như dụ hoặc của ma quỷ vậy.
      - Ta cho ngươi buổi chiều để suy nghĩ!
      Cao Lôi Hoa :
      - Bởi vì buổi tối, ta hành động. Nếu đến tối mà ngươi vẫn thể đưa ra
      quyết định, xin lỗi, ta tiến hành trận đại đồ sát trong Quang Minh
      thần điện.
      - Ngươi! Đại đồ sát! , ngươi thể làm thế! Trong Quang Minh thần
      điện có rất nhiều người vô tội!
      Ngô Thiên hét lên.
      Cao Lôi Hoa hung dữ mắng:
      - Vứt mẹ cái vô tội của ngươi ! Người của Quang Minh thần điện vô tội, vậy
      nữ nhi của lão tử vô tội sao? Nữ nhi của lão tử ngủ ngon lành, vậy mà
      Quang Minh thần điện các ngươi lại muốn động đến nó! Mẹ kiếp, vô cái ‘c’!
      Cao Lôi Hoa bùng phát ra tất cả phẫn nộ cố kìm nén:
      - Đừng có tiếp tục trình bày với ta Quang Minh thần điện có vô tội hay
      nữa! là tất cả người của Quang Minh thần điện đều chết hết,
      hoặc là chỉ chết vài lão già, điều này tùy thuộc vào quyết định của ngươi!
      Ngô Thiên thở dài:
      - Được rồi… cho ta chút thời gian, ta cân nhắc.
      - Nhớ kỹ, ngươi chỉ có buổi chiều thôi đấy.
      Cao Lôi Hoa cười lạnh lùng rồi bước vào trong phòng. Vong Linh Đại trưởng lão
      và Tra Lý bên cạnh cũng hừ theo phụ họa, rồi vào trong phòng theo Cao Lôi
      Hoa.
      - Ta rồi.

      Ngô Thiên khẽ đáp. Chỉ trong phút chốc, hình dáng của Ngô Thiên dường như
      già rất nhiều.
      - Đúng rồi, còn có chuyện này.
      Tiếng của Cao Lôi Hoa lại truyền tới:
      - Ta muốn hỏi Quang Minh thần điện có mấy thánh nữ?
      - Chỉ có người mà thấy vào buổi sáng.
      Ngô Thiên đáp mà chết lặng người.
      - Tiên sinh Cao Lôi Hoa, Bích Lệ Ti là bé thiện lương, xin đừng nên
      làm hại tới ấy.
      Ngô Thiên ở ngoài phòng to.
      - Chỉ có à. Yên tâm , bé này đích thực thiện lương. Ta làm tổn
      thương nha đầu này đâu.
      Cao Lôi Hoa cười ha hả xoay người vào trong phong, vừa vừa :
      - Mẹ kiếp! Quang Minh thần điện các ngươi động vào nữ nhi của ta, ta đây
      động vào thánh nữ của các ngươi! Các ngươi bắt cóc nữ nhi của ta, ta liền bắt
      cóc thánh nữ của các ngươi. Vừa vặn cho ta cái cớ, đem tiểu thánh nữ này tới
      bồi dưỡng tình cảm với Saga. Chẳng qua nếu bức bách như vậy liệu có thể khiến
      nàng sinh ra phản cảm với Saga hay ? Quên , nghĩ nữa, bắt được
      rồi sau, nếu như ngay cả cơ hội ở cùng chỗ mà hai người còn có,
      càng thể nào sinh ra tình cảm! Ta thay Saga tạo ra cơ hội ở cùng
      bé này!
      Sau khi vào trong phòng, Cao Lôi Hoa nhàng đặt Bảo Bảo lên giường rồi đặt
      Slime hoàng kim nằm bên cạnh. Slime hoàng kim sau trận chiến vừa rồi cũng
      rất mệt mỏi, giờ cũng ngủ rồi.
      - Buổi chiều, ta còn phải quay về trường chuyến, buổi họp phụ huynh
      thể thiếu ta được.
      Cao Lôi Hoa cười với Đại trưởng lão và Tra Lý:
      - Từ giờ Bảo Bảo giao cho hai người. Có hai người ở đây, an toàn của Bảo Bảo
      hẳn là thành vấn đề gì.
      - Yên tâm !
      Tra Lý vỗ vỗ ngực mình:
      - Chỉ cần có ta ở đây, Bảo Bảo mà mất sợi lông có thể tính sổ với ta!
      - Vậy là tốt rồi.

      Cao Lôi Hoa cười :
      - Mấy người Tĩnh Tâm còn ở học viện đợi ta. Hơn nữa, ta cũng còn có chút
      việc muốn tìm viện trưởng lôi hệ Thánh ma đạo sư Solomond.
      Lúc này Cao Lôi Hoa lại nghĩ tới cái máy có thể tiếp thu ma pháp kia. Vì an
      toàn của bọn phải nhanh chóng chế tạo máy mới được.
      Trải qua chuyện của Bảo Bảo, Cao Lôi Hoa đối với việc chế tạo “Máy tiếp thu ma
      pháp” này nhất định phải làm rồi. Đâu phải người đứa nào cũng đều có
      lôi thần lực để Cao Lôi Hoa cảm ứng đâu cơ chứ!
      Học viện Ma Võ Thánh Peter.
      - Khỉ , cuộc họp phụ huynh buổi chiều bắt đầu rồi, sao ba ba còn chưa quay
      lại nhỉ?
      Saga có phần nóng ruột. Thánh nữ Bích Lệ Ti ở bên cạnh mỉm cười :
      - Cuộc họp vừa mới bắt đầu, ngươi cần lo lắng như vậy. Có lẽ phụ thân
      ngươi chạy đến đây thôi.
      - Hi vọng là như thế, mà kỳ quái , phụ thân là người rất đúng giờ, vậy mà hôm
      nay lại đến muộn.
      Saga hơi bất mãn . Sau đó nhìn sang Bích Lệ Ti bên cạnh.
      Vào giữ trưa, khi Cao Lôi Hoa vừa rời khỏi sau đó Đại chủ giáo Ngô Thiên
      cũng tiếp. Thánh nữ Bích Lệ Ti vốn muốn tìm Đại chủ giáo Ngô Thiên đành
      phải cùng người nhà Tĩnh Tâm ngồi chờ Cao Lôi Hoa và Ngô Thiên trở lại.
      - Hello, chào buổi chiều. Bọn nhóc kia, mấy đứa thảo luận về ta sao?
      lúc Saga chuyện Cao Lôi Hoa như hồn đột nhiên ra trước
      mặt Saga và Bích Lệ Ti.
      - Ba, cuối cùng ba trở lại.
      Saga kêu to:
      - Nhưng mà ba đến muộn.
      - Hề hề, xấu hổ quá! Vừa rồi ta bị lạc đường, cho nên tới muộn chút.
      Cao Lôi Hoa cười cười, hề xấu hổ chút nào khi mình đến muộn.
      - Ừm!

      Ba đứa trẻ cùng với Tĩnh Tâm rốt cuộc trút được gánh nặng.
      Cao Lôi Hoa vỗ lên người Saga cười ha hả, sau đó với Tĩnh Tâm:
      - Thế nào rồi? Cuộc họp bắt đầu lâu chưa?
      Tĩnh Tâm nhàng lắc đầu, sau đó chìa tay vỗ vỗ vị trí bên cạnh nàng, đó chính
      là chỗ ngồi dành sẵn cho Cao Lôi Hoa.
      - A!
      Cao Lôi Hoa cười cười, ngồi xuống bên cạnh Tĩnh Tâm:
      - Vừa mới bắt đầu phải ?
      Tĩnh Tâm khẽ gật đầu, đột nhiên, đôi mắt xanh lam của Tĩnh Tâm nhìn chằm
      chằm lên mặt Cao Lôi Hoa.
      - Ủa? Sao thế?
      Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn ánh mắt của Tĩnh Tâm.

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 123: Hài tử, muốn làm người phải học cách tôn trọng người khác. (P2)
      Tĩnh Tâm khẽ lắc đầu rồi đặt bàn tay mềm mại lên mặt của Cao Lôi Hoa.
      - Sao vậy?
      Cao Lôi Hoa nghi hoặc hỏi.
      Tĩnh Tâm vỗ vỗ Cao Lôi Hoa, ý bảo đừng nhúc nhích, sau đó nhàng cọ cọ gương mặt của Cao Lôi Hoa chút rồi xòe tay ra trước mặt . Ở tay Tĩnh Tâm lúc này là vệt đen.
      Cao Lôi Hoa gãi đầu cười cười, vệt đen này chắc là do lúc trước bị đốt trong lĩnh vực “Thần hỏa”.
      Tĩnh Tâm mỉm cười với Cao Lôi Hoa, sau đó bế Kim Toa Nhi đưa cho Cao Lôi Hoa.
      - Wow, tiểu thư Tĩnh Tâm cười xinh đẹp.
      Thánh nữ Bích Lệ Ti ở bên cạnh nhìn thấy Tĩnh Tâm tươi cười khỏi cảm thán, nàng chưa từng thấy qua ai cười xinh đẹp hơn Tĩnh Tâm.
      - Hắc hắc, mama của ta tất nhiên là xinh đẹp rồi!
      Saga cười hớn hở, nhưng cũng ngay lập tức quay sang với Bích Lệ Ti:
      - Có điều nụ cười của nàng cũng rất đẹp đấy chứ Bích Lệ Ti, khi nàng cười lên tuyệt đối kém so với mama ta đâu!
      - Sặc!
      Cao Lôi Hoa nấc nghẹn cái. Thằng bé này đúng là tuổi trẻ tài cao, Cao Lôi Hoa vỗ vỗ đầu Saga. Chẳng qua lời khen của Saga có hiệu quả, từ nụ cười mặt của Thánh nữ Bích Lệ Ti là có thể thấy được chiêu vỗ mông ngựa này của Saga tuyệt đối là hoàn mỹ.
      - Ba, cuộc họp phụ huynh chính thức bắt đầu rồi.
      Nguyệt Nhị lay lay tay Cao Lôi Hoa .
      Cao Lôi gật đầu rồi ngẩng đầu lên nhìn.
      Trước ánh mắt của mọi người, lão già ăn mặc theo kiểu kiếm sĩ cổ xuất . là cuộc họp phụ huynh thực là rất nhàm chán! Cuộc họp phụ huynh buổi sáng của Nguyệt Nhị giống hệt như cuộc họp phụ huynh ở địa cầu, lôi thôi phiền hà lại mang nhiều ý nghĩa thực tế, thiếu chút nữa khiến cho Cao Lôi Hoa ngủ gật.
      Lão kiếm sĩ già nua này sau khi lên cũng gì nhiều. Ngay từ đầu chỉ vài câu đơn giản, sau đó liền trình bày số việc chủ yếu liên quan đến học sinh ở trong học viện, giảng giải học sinh cách vận dụng thánh kiếm thuật và đấu khí như thế nào cho tốt nhất.
      - Hừ, sao lại là lão.
      Nhìn vị đạo sư kiếm sĩ có vẻ già nua kia, Saga thốt lên đầy vẻ bất mãn.
      Ngay cả Nguyệt Nhị và Nguyệt ở bên cạnh cũng có vẻ mặt buồn bực.
      Nhưng chỉ có Cao Lôi Hoa là nghe vị lão kiếm sĩ này diễn thuyết, cẩn thận phân tích xem kiếm thuật mà lão kiếm sĩ này lý giải có khác gì so với kiếm thuật ở địa cầu hay . Theo như những lời trình bày của lão kiếm sĩ này, Cao Lôi Hoa nhận thấy hiểu biết của lão tiên sinh này đối với kiếm thuật đích thực đạt tới cấp độ đại tông sư! Cao Lôi Hoa tuy rằng thân mang rất nhiều tuyệt kỹ cùng võ thuật cổ truyền, nhưng chưa từng dạy cho bọn nửa chiêu thức, chủ yếu là vì Cao Lôi Hoa biết phong cách và trình độ kiếm thuật ở thế giới này như thế nào.
      Tuy rằng võ thuật cổ đại rất mạnh, nhưng Cao Lôi Hoa cũng biết loại này có thích hợp để bọn Saga tu luyện hay .
      Bây giờ nghe được lý giải của lão tiên sinh về kiếm thuật của thế giới này, Cao Lôi Hoa lập tức kích động vạn phần. Đồng thời nhanh chóng suy nghĩ về những luận điểm của lão tiên sinh này đối với kiếm thuật, chuẩn bị bắt bọn Saga tiến hành tu luyện.
      Nhưng ngay khi Cao Lôi Hoa cảm thấy lão tiên sinh này vị tông sư, lại nghe được giọng bất mãn của Saga, Cao Lôi Hoa liền quay sang hỏi:
      - Sao thế? Saga?

      chỉ có Saga, ngay cả Nguyệt Nhị, Nguyệt cũng mang bộ mặt bực mình.
      - Cái lão già này, lần nào lão cũng chỉ đến cái lý này luận nọ. Bộ dạng tinh thông đạo lý, nhưng trong học viện ai là biết lão chỉ là kiếm sĩ bậc hai! biết làm sao mà lão lại được làm đạo sư của Học viện Ma Võ Thánh Peter nữa!
      Saga có phần khinh thường lão kiếm sĩ này, chỉ Saga, dường như toàn bộ học viên vũ kỹ bộ đều coi thường vị đạo sư bậc hai này.
      Cao Lôi Hoa nhíu nhíu mày, quay sang nhìn Nguyệt Sư và Nguyệt Nhị, phát cả hai đứa cũng mang vẻ mặt này.
      Cao Lôi Hoa khẽ thở dài, rồi giọng đột nhiên trở nên nghiêm túc:
      - Mấy đứa này, muốn làm người phải học cách tôn trọng người khác.
      Thấy khẩu khí của Cao Lôi Hoa trở nên nghiêm túc hẳn, ba đứa lập tức ngừng ngay vẻ mặt khó chịu lại.
      Ngay cả thánh nữ Bích Lệ Ti ở bên cạnh cũng nghi hoặc nhìn về phía Cao Lôi Hoa.
      - Hình như, trong cuộc sống thường ngày, ta hơi thiếu giáo dục các con rồi.
      Cao Lôi Hoa cười khổ tiếng, đến dị giới này được hai tháng, nhưng do xảy ra quá nhiều chuyện lộn xộn. Đến nỗi cũng hoàn thành việc giáo dục cho bọn trẻ.
      - Ở cố hương của ta, có câu gọi là tôn sư trọng đạo.
      Giọng của Cao Lôi Hoa thả lỏng ra, dù sao cũng là do mình chưa dạy bảo tốt, cho nên cũng thể trách mấy đứa này:
      - Là học sinh phải luôn tôn kính với đạo sư. Cho dù trình độ vị đạo sư này có bằng mình.
      Cao Lôi Hoa dừng lại chút rồi tiếp:
      - Đương nhiên, ngoại trừ cái tên khốn Peter Ansfelden lần trước xung đột với Saga ra. Loại người như tuyệt nhiên được tính là tấm gương tốt về thái độ làm người.
      - Đối với đạo sư, chỉ cần giống như loại Peter Ansfelden kia. những học sinh như các con phải luôn có thái độ kính trọng.
      Cao Lôi Hoa nhàng xoa đầu Nguyệt Nhị:
      - Tôn sư trọng đạo, là gốc rễ của con người. Nhớ chúng ta còn có câu là “ ngày làm thầy cả đời là cha”.
      - Các con, làm người, phải học cách kính trọng người khác. Chỉ có tôn trọng người khác, người khác mới có thể tôn trọng lại mình.
      Cao Lôi Hoa tiếp:
      - Tương tự như thế, muốn được người khác kính trọng, phải kính trọng người ta ngược lại.
      - Ba, con hiểu ra đôi chút.
      Saga nghiêm túc đáp. Nguyệt Nhị và Nguyệt Sư cũng gật đầu mạnh:
      - Bất kể người đó như thế nào, chỉ cần giống tên Peter Ansfelden kia, chúng con đều phải kính trọng đúng ?
      - Cũng có thể hiểu như thế.
      Cao Lôi Hoa cười cười, dù sao mấy thứ này phải chỉ dăm ba câu là có thể giải thích được:
      - Trước kia dạy những điều cơ bản cho mấy đứa, đó là lỗi của ta.
      Cao Lôi Hoa khẽ :
      - Từ giờ trở , ta chú ý giáo dục đối với các con. Ta thương các con, thể chấp nhận người khác động đến sợi lông của các con. Ta biết ta rất bao che khuyết điểm. Nhưng ta muốn các con biến thành loại ác bá! Cũng muốn các con ỷ lại bảo vệ của ta mà trở thành bình hoa trong nhà. Bây giờ, đầu tiên các con phải học tôn trọng người khác, bởi vì đó cũng là các con tôn trọng chính bản thân mình.
      - Vâng thưa ba!
      Ba đứa cúi đầu khẽ đáp.
      - Tốt lắm, ngẩng đầu lên cả . Giờ còn trong cuộc họp phụ huynh!
      Cao Lôi Hoa xoa đầu ba đứa :
      - Với lại, vì sao các con thử thay đổi quan điểm, suy nghĩ về những lời của vị đạo sư kiếm sĩ này xem? Bỏ qua thân phận bậc hai, lý giải của lão đối với vũ kĩ của thế giới này, tới mức các con thể tưởng tượng nổi đâu. cách khác, có trời mới biết lão có thực chỉ là vũ giả bậc hai hay

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :