CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA) - Truyền Thuyết Thánh Kỵ Sĩ (514c)

Thảo luận trong 'Sắc Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 115: buông tha bất cứ kẻ địch nào.


      Ngô Thiên ngoảnh đầu lặng lẽ nhìn Cao Lôi Hoa. Ngô Thiên hiểu nếu như Cao Lôi Hoa biết Quang Minh thần điện phái người đến nhà gây rối có thể có phản ứng như thế nào.


      “Quang Minh thần cao, hy vọng là việc này có liên quan gì đến cái thằng cha này”, Ngô Thiên thầm cầu nguyện trong lòng. Hi vọng mấy bố già trong Quang Minh thần điện gây ra cái việc ngu ngốc này. Mấy lão chấp ở Quang Minh thần điện cũng còn trẻ trung gì nữa. Theo quy định của Quang Minh thần điện thời gian đảm nhiệm vị trí trưởng lão Quang Minh thần điện được vượt quá ba mươi năm. Lúc sắp rời ghế, bố nào bố nấy đều điên cuồng tìm cho mình cơ hội để tăng thêm công trạng cho bản thân mình. Chính vì nguyên nhân này cho nên hội nghị thường kỳ của mấy ‘bố’ thường có số hành động điên khùng. Điều này khiến cho Ngô Thiên cũng đành chịu chứ biết làm sao. Mà hơn nữa, Ngô Thiên thầm khó chịu từ lâu, nguyên nhân bởi vì còn trẻ tuổi, tuy rằng trong tứ đại giáo chủ của Quang Minh thần điện, nhưng rất nhiều người trong Quang Minh thần điện cũng xem trọng , rất nhiều chuyện bàn bạc gì với cả. Chẳng hạn như chuyện Thánh ma đạo sư Kiệt Khắc Sâm lần này hành động cũng vậy, đến tận bây giờ Ngô Thiên cũng chả có tí tin tức nào.


      - Ngô Thiên!


      Cao Lôi Hoa đột nhiên cất tiếng gọi.


      - Hả?


      Trong lòng Ngô Thiên thầm run lên, nhưng vẫn phải lên tiếng trả lời.


      - Là người trong Quang Minh thần điện của các ngươi phải ?


      Giọng Cao Lôi Hoa rất lạnh lẽo.


      - Chuyện này ….


      Ngô Thiên trầm ngâm hồi, cũng biết sao với Cao Lôi Hoa nữa.


      - Ta quan tâm đến Quang Minh thần điện của các ngươi định thế nào.


      Ánh mắt Cao Lôi Hoa tràn ngập vẻ lạnh lùng:


      - Nếu người nhà của ta mà tổn thất tí nào ta tuyệt đối bỏ qua cho Quang Minh thần điện đâu. Đến lúc đó, ngươi cũng đừng có trách ta là khách khí với Quang Minh Thần Điện. Bất kể là ai, nếu làm người nhà của ta bị thương tơ hào nào, ta hóa kiếp cho kẻ đó luôn đấy. Đừng có hoài nghi lời của ta. Ta có thực lực làm chuyện đó đấy.


      Cao Lôi Hoa nắm chặt tay lạnh lùng .


      - Chuyện này… Cao Lôi Hoa, là chuyện này ta chẳng biết tí gì hết cả.


      Ngô Thiên thở dài:


      - Quang Minh thần điện là do mấy lão già trưởng lão quản lý, mấy người trẻ tuổi như ta xưa nay chẳng có giá trị nào cả.


      Ánh mắt Cao Lôi Hoa dời khỏi người Ngô Thiên, lần nữa nhìn về phía nhà Tĩnh Tâm:


      - Chuyện đó ta quan tâm. Ta chỉ quan tâm là Quang Minh thần điện có bất lợi đối với ta hay thôi. Nếu bất lợi đối với ta ta ‘chăm sóc đặc biệt’ cho nó ngay.


      Sau đó, quay đầu nhìn Tĩnh Tâm.


      Đôi mắt xanh lam của Tĩnh Tâm cũng đúng lúc nhìn Cao Lôi Hoa. Tuy rằng nàng cũng cảm thấy hai luồng sức mạnh mãnh liệt, nhưng vẫn chưa cảm nhận địa điểm xuất phát. Lúc này, trong mắt nàng toàn là dấu hỏi chấm:


      - Tĩnh Tâm, ta nghĩ là ta cần về nhà chuyến. Ta quay trở lại nhanh thôi.


      Cao Lôi Hoa mỉm cười với Tĩnh Tâm:


      - Giữa trưa, nàng vất vả chút, trông nom bọn trẻ cẩn thận nhé.


      Tĩnh Tâm gật gật đầu, tuy rằng biết là Cao Lôi Hoa muốn làm gì, nhưng nhìn vẻ mặt khẩn trương của liền gật đầu đáp ứng.


      Sau cùng, Cao Lôi Hoa quay sang cười với chủ nhân căn phòng --- Thánh ma đạo sư lôi hệ Solomond:


      - Viện trưởng, vốn có nhiều chuyện muốn thỉnh giáo ngài, nhưng tạm thời thời gian chưa cho phép. Để lần sau tôi hỏi vậy.


      - Được thôi.


      Solomond gật đầu đồng ý.


      Cao Lôi Hoa vẫy vẫy tay chào mọi người rồi nhàng vụt biến, phát huy tối đa khả năng bay lượn nhằm thẳng nhà Tĩnh Tâm.


      Quả thực là Cao Lôi Hoa còn rất nhiều vấn đề muốn thỉnh giáo viện trưởng. Ví dụ như là tại sao Hồn thảo lại có hiệu quả? Nhưng giờ ở đây nhiều người nên tiện hỏi vấn đề này. Ngoài ra Cao Lôi Hoa cũng còn muốn thỉnh giáo thêm vài thứ về ma pháp nữa.


      Lần trước thái tử Ifa lấy bọn trẻ con ra uy hiếp Cao Lôi Hoa, việc này khiến đề cao cảnh giác. Tuy rằng Cao Lôi Hoa rất tin tưởng thực lực của bản thân mình, nhưng dù sao mình cũng chỉ có người, có cách nào phân thân ra cả. Cho nên Cao Lôi Hoa mới nghĩ tới thứ ở địa cầu – hệ thống định vị toàn cầu.


      Việc thiết lập này đều là vì bảo vệ bọn . Ở địa cầu cũng từng có loại này. Thứ này có thể là thiết bị cầm tay, có thể là thứ đồ trang sức, thậm chí có thể gài dưới da cơ thể. Chỉ cần có thứ này người ta có thể thoải mái nắm vững đường nước bước của bọn . Lúc đầu Cao Lôi Hoa muốn làm vật như thế, nhưng khổ nỗi có tài liệu phù hợp. Sau này nghĩ lại mới thấy mình ngu . Đây là thế giới ma pháp, cái gì mà khoa học kỹ thuật giải quyết được có thể dùng ma pháp cơ mà!


      Cho nên Cao Lôi Hoa tới đây định hỏi viện trưởng đại nhân xem có loại ma pháp này . Theo tưởng tượng của mình, Cao Lôi Hoa định thiết kế cái thủy tinh, rồi dùng ma pháp có thể ghi và ghi lại hình ảnh nữa. Như vậy người nào cầm khối thủy tinh này là Cao Lôi Hoa có thể thông qua nó mà nghe được thanh xung quanh người đó, thậm chí còn có thể nhìn được hình ảnh người đứng cạnh thủy tinh nữa. Mục đích chuyến lần này của Cao Lôi Hoa là thử tìm xem chỗ viện trưởng có loại ma pháp trận tương tự như vậy hay .


      Tuy nhiên, giờ có thời gian rồi. Xem ra đành để sau này hỏi han viện trưởng cẩn thận vậy.


      Triển khai tốc độ, Cao Lôi Hoa bay về phía nhà Tĩnh Tâm bằng tốc độ nhanh nhất có thể ….


      Trong nhà Tĩnh Tâm.


      Thánh ma đạo sư Quang Minh hệ Kiệt Khắc Sâm nhìn cốt mâu bên cạnh Vong Linh đại trưởng lão. Tuy rằng lão có thể thấy được cốt mâu này có hình dạng khác hẳn bình thường, trông bóng loáng như kim loại nữa. Nhưng lão hề xem trọng loại cốt mâu này. Lão vung tay phải quát:


      - Quang Minh thủ hộ!


      Cốt mâu chỉ là vong linh ma pháp bậc cao. Lão tương đối tự tin với kỹ năng đắc ý ‘Quang minh thủ hộ’ của mình. Quang Minh ma pháp vốn là tăng cường khả năng phòng ngự mà. Ma pháp phòng ngự bậc trung trong quang minh ma pháp đều có thể sánh bằng ma pháp bậc cao trong các hệ khác. Còn ma pháp phòng ngự bậc cao trong quang minh ma pháp ngang với ma pháp cấm chú siêu cấp trong các hệ khác rồi. Cho nên, Kiệt Khắc Sâm hoàn toàn tin tưởng ma pháp phòng ngự của lão, cũng tương tự như vậy, Vong Linh Đại trưởng lão cũng rất tự tin vào cốt mâu của mình. Trải qua ngàn năm cải tạo của lão, cốt mâu làm sao chỉ là loại tầm thường được. Ma pháp phòng ngự của Kiệt Khắc Sâm dù rất lợi hại nhưng tuyệt đối thể ngăn cản được cốt mâu của mình. Nghĩ vậy, Vong Linh Đại trưởng lão vung tay trái lên, cả đống cốt mâu xoay tròn bắn về phía Thánh ma đạo sư quang minh hệ Kiệt Khắc Sâm.


      Keng keng keng! loạt tiếng va chạm vang lên dữ dội. Cốt mâu của Vong Linh Đại trưởng lão đụng vào ma pháp phòng ngự của Kiệt Khắc Sâm.


      Ma pháp phòng ngự quang minh của Thánh ma đạo sư quang minh hệ Kiệt Khắc Sâm quả nhiên phải chỉ là hư danh. số lượng lớn cốt mâu tới trước bị ma pháp của Kiệt Khắc Sâm ngăn cản.


      Kiệt Khắc Sâm đắc ý mỉm cười, nhưng nụ cười đắc ý của lão nhanh chóng biến thành cứng ngắc.


      Chỉ thấy mũi cốt mâu cắm ở ma pháp phòng ngự lóe lên ánh sáng đen, tiếp đó cỗ năng lượng hắc ám dần dần ngưng tụ lại ở phía cốt mâu. Năng lượng hắc ám khi dồn về điểm rất là mạnh. Thế cho nên cốt mâu thoải mái đột phá ma pháp phòng ngự của Kiệt Khắc Sâm!


      thẳng ra, chuyện này đối với Vong Linh Đại trưởng lão sống cả ngàn tuổi thiếu cách giải quyết.


      “Bùm, bùm, bùm” vài tiếng vang lên, cốt mâu của Vong Linh Đại trưởng lão chui qua ma pháp phòng ngự của Kiệt Khắc Sâm. Trong đó, mấy cái cốt mâu còn vọt đến cách phía trước mặt Thánh ma đạo sư quang minh hệ Kiệt Khắc Sâm chỉ khoảng lóng tay nữa thôi. Kiệt Khắc Sâm biến sắc, đôi cánh nguyên tố quang minh sau lưng vỗ mạnh cái đẩy cả người bắn lên cao, tránh thoát mấy cái cốt mâu trong đường tơ kẽ tóc!


      Nhưng ngay sau đó, Kiệt Khắc Sâm liền nhận ra sai lầm của mình. Lão trốn được, nhưng sáu tên kỵ sĩ phía sau lão lại thể động đậy gì được.


      A! A! A! Bên dưới Thánh ma đạo sư quang minh hệ Kiệt Khắc Sâm vang lên sáu thanh thảm thiết.


      Kiệt Khắc Sâm ngó xuống phía dưới. Đúng là sáu tên kỵ sĩ Quang Minh vừa được cứu kia. Nhưng giờ, người bọn họ cắm ít hơn mười cái cốt mâu. Lúc này, dù cho Quang Minh thần tái thế cũng hết khả năng cứu chữa cho bọn họ được rồi.


      - Khặc khặc!


      Vong Linh Đại trưởng lão hiểm cười cười với Thánh ma đạo sư quang minh hệ Kiệt Khắc Sâm:


      - Nhóc con, còn non và xanh lắm.


      Ngay từ đầu, Vong Linh Đại trưởng lão biết rằng đống cốt mâu lẻ tẻ này thể gây thương tổn cho Thánh ma đạo sư quang minh hệ được. Vì thế mục tiêu của lão tất nhiên chính là sáu tên kỵ sĩ mới chết hụt vừa rồi cơ.


      - Ngươi!


      Sắc mặt Thánh ma đạo sư Kiệt Khắc Sâm trắng bệch, chỉ vào mặt Vong Linh Đại trưởng lão:


      - ngờ ngươi lại giết cả bọn họ. Đây là trận chiến của hai chúng ta. Bọn họ còn khả năng hành động nữa rồi thế mà ngươi lại còn giết bọn họ nữa?!


      - Ha ha ha ha, nực cười!


      Vong Linh Đại trưởng lão cười xong liền hừ lạnh cái:


      - Đến nhà của ta làm loạn lên, lại còn muốn sống mà rời sao? Người mang địch ý tới chính là kẻ địch rồi. Mà là địch nhân, chỉ có chết. …

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 116: Mục tiêu của Quang Minh thần điện.


      - Hừ!


      Vong Linh Đại trưởng lão hừ lạnh tiếng:


      - Đến nhà ta gây lộn còn muốn rời cách bình an sao? Ngươi nghĩ nhà ta là vườn rau của ngươi chắc, muốn vào vào, muốn ra ra hả? Kẻ nào đến nhà của ta mà có ý đồ xấu chỉ có chết!


      Vong Linh Đại trưởng lão lạnh lùng nhìn Thánh ma đạo sư quang minh Kiệt Khắc Sâm trước mặt. Địch nhân mất khả năng hoạt động mà lại bỏ qua đúng là chuyện ngu xuẩn. Nhổ cỏ nhổ tận gốc, giết chết địch nhân mới là vương đạo!


      - Bảy tên kia chết rồi, ngươi cũng nên bồi tiếp theo bọn chúng !


      Thánh ma đạo sư quang minh Kiệt Khắc Sâm ngẩng đầu lên, cặp đồng tử lóe lên ánh sáng màu vàng. Tất cả ma pháp sư sau khi đạt đến ma đạo sĩ bậc sáu màu sắc của nguyên tố bản mệnh tương ứng trong đôi mắt của bọn họ. Chỉ đến khi đạt tới bậc bảy thánh cấp, họ mới có thể tùy ý điều chỉnh màu sắc đó.


      Nhưng khi trong mắt cường giả bậc bảy lóe lên ánh sáng dị thường điều đó lên rằng: muốn liều mạng rồi!


      - Tốt! Có ngon ngươi tới giết ta ! Để xem rốt cuộc là ai giết ai đây!


      Thánh ma đạo sư quang minh Kiệt Khắc Sâm hét lên điên cuồng, nhìn thẳng Vong Linh Đại trưởng lão đầy uy hiếp, miệng niệm chuỗi chú văn dài thánh thót.


      Đồng thời, Kiệt Khắc Sâm gỡ luôn lớp ngụy trang bên ngoài quyền trượng . Lúc này đây, tay lão xuất cây quyền trượng với đôi thiên sứ màu vàng ôm nhau gắn đỉnh!


      Quyền trượng này chính là vũ khí trong truyền thuyết của Quang Minh thần—Quyền trượng Thánh thiên sứ!


      - Hãy để ánh sáng chiếu khắp thế giới, để mọi tà ác thế giới này hóa thành tro bụi dưới ánh mặt trời! Ta Kiệt Khắc Sâm, lấy danh nghĩa là người hầu của Quang Minh thần, thỉnh cầu quyết định của quang minh - Cấm chú! Phán quyết của Quang Minh thần!


      Khi nghe được những chú ngữ này Vong Linh Đại trưởng lão lập tức cảm thấy ổn. ‘Phán quyết của Quang Minh thần’ là cấm chú đơn thể trong quang minh hệ. Có thể , đây là trong những cấm chú đơn thể của cường giả mạnh nhất! Gã Thánh ma đạo sư quang minh Kiệt Khắc Sâm này hổ là tên thánh cấp quang minh hệ, tuy rằng có trợ giúp của thần khí, nhưng ngờ lại có thể sử dụng cấm chú này cách nhanh chóng như vậy. Thời gian niệm chú vượt quá phút!


      - Mẹ nó! Thằng điên! ngờ dám sử dụng cấm chú ở trong này!


      Vong Linh Đại trưởng lão mắng thầm tiếng. Cấm chú đơn thể tuy rằng là loại ma pháp đơn thể, nhưng cấm chú là loại ma pháp cấm chỉ tùy tiện sử dụng!


      Cấm chú đơn thể này khác hẳn với mấy loại cấm chú khác! Phạm vi của nó là bao phủ tuyệt đối căn nhà của Tĩnh Tâm!


      - Chịu chết ! Tên Vong Linh pháp sư!


      Thánh ma đạo sư quang minh Kiệt Khắc Sâm rống lên tiếng giận dữ. Vốn là cường giả thánh giai, đặc biệt là ma pháp sư thánh cấp, tinh thần lực của bọn họ hết sức mạnh mẽ, cho nên về cơ bản bọn họ làm ra loại hành động mất trí này.


      Nhưng cái chết của bảy thanh niên kiệt xuất trong Quang Minh thần điện cộng thêm khiêu khích của Vong Linh Đại trưởng lão làm cho Thánh ma đạo sư quang minh Kiệt Khắc Sâm mất lý trí và rơi vào trạng thái điên cuồng.


      - ổn rồi, tiểu công chúa còn ở đây! Chết tiệt !


      Vong Linh Đại trưởng lão tức giận mắng:


      - Mẹ kiếp! Nếu tiểu công chúa có mệnh hệ gì ta cho bọn bay chôn cùng luôn!


      - Cát Mỗ, chúng ta lên!


      Vong Linh Đại trưởng lão mắng tiếng rồi xoay người gọi cốt long bên cạnh.


      Tiếp đó Vong Linh Đại trưởng lão đặt đỉnh cốt trượng lên thân cốt long, năng lượng hắc ám cuồn cuộn ngừng truyền từ tay lão vào trong cơ thể cốt long:


      - Cát Mỗ, long ngữ ma pháp!


      - Grào!


      Cốt long rống tiếng to, giương đôi cánh xương ra. Sau đó cốt long bắt đầu niệm ma pháp bằng ‘long ngữ’ – cũng chính là tiếng quê hương của Cao Lôi Hoa.


      Bình thường mà long tộc sau khi trở thành cốt long thể sử dụng long ngữ ma pháp, chỉ còn long tức được tính là ma pháp. Bởi vì sau khi thành cốt long bọn chúng mất tiếng .




      Nhưng ngẫu nhiên cũng có vài cự long sau khi trở thành cốt long vẫn còn lưu lại hai cái long ngữ ma pháp hùng mạnh lúc sinh tiền. Bọn chúng bảo lưu lại ma pháp này phải là dùng miệng để niệm mà trực tiếp từ trong sâu thẳm linh hồn niệm ra. Cho nên thời gian bọn chúng niệm chú văn có thể coi như tính.


      Con cốt long Cát Mỗ của Vong Linh Đại trưởng lão cũng rất may mắn bảo lưu lại được long ngữ ma pháp -- Long ngữ cấm chú phòng ngự: Long Thần thủ hộ. Nhưng khi trở thành cốt long ma lực của Cát Mỗ còn đủ để nó tự mình sử dụng ma pháp này, cho nên mỗi lần sử dụng Vong Linh Đại trưởng lão lại phải cung cấp năng lượng hắc ám cho nó. Bởi vậy Vong Linh Đại trưởng lão phải kết hợp với nó mới hoàn thành được ma pháp cấm chú phòng ngự này.


      - Grào! Long, thần, thủ, hộ!


      Cát Mỗ kêu từng tiếng môt bằng long ngữ thánh thót.


      Tiếp theo đó, toàn bộ năng lượng hắc ám hợp thành con cự long xuất bên cạnh Vong Linh Đại trưởng lão và cốt long. So với thân hình mười mấy thước của Cát Mỗ cái thứ triệu tập ra lần này còn khủng hơn rất nhiều.


      Cự long màu đen này dài trăm mét. Nó bay ra phía trước rồi giang rộng hai cánh bao trùm Vong Linh Đại trưởng lão và Cát Mỗ. Cả thân thể khổng lồ của nó chắn chình ình trước mặt Thánh ma đạo sư quang minh Kiệt Khắc Sâm. Đây là long ngữ ma pháp của Cát Mỗ “Long Thần thủ hộ”.


      Nhìn thấy vậy, Thánh ma đạo sư quang minh Kiệt Khắc Sâm cười đầy thâm ý.


      - Phán quyết của Quang Minh thần!


      Kiệt Khắc Sâm vung tay lên, toàn bộ quang minh nguyên tố tạo thành thanh cự kiếm xuất đỉnh đầu của Vong Linh Đại trưởng lão.


      Ầm! Cự kiếm từ trời giáng xuống với khí thế hề thua cự long màu đen mà Đại trưởng lão và Cát Mỗ gọi ra.


      - Ầm!


      Quang minh cấm chú “Phán quyết của Quang Minh thần” so tài với long ngữ cấm chú “Long thần thủ hộ”!


      Hai cấm chú công thủ va chạm mạnh vào nhau, tầng tầng sóng xung kích cuồn cuộn bắn lên trung.


      Vong Linh Đại trưởng lão thầm thở dài nhõm, cuối cùng cũng ngăn được quang minh cấm chú này rồi. Nhìn căn phòng ở phía sau, Đại trưởng lão vung tay tạo hắc ám kết giới bao phủ cả căn phòng. Làm như vậy là để ngăn cản sóng xung kích ảnh hưởng tới căn phòng, hai là bảo hộ luôn Vong Linh tiểu công chúa mê man trong đó.


      bầu trời, Thánh ma đạo sư quang minh Kiệt Khắc Sâm suy kiệt lơ lửng trung. Ma pháp cấm chú đơn thể vừa rồi vét sạch năng lượng trong cơ thể , mặc dù có mượn sức mạnh của thần khí nhưng cấm chú này cũng làm suy yếu cùng cực. Tuy nhiên, Kiệt Khắc Sâm vẫn nở nụ cười ý.


      Vong Linh Đại trưởng lão vung cốt trượng lên:


      - Quang minh pháp sư kia, năng lượng của ngươi cạn kiệt rồi. Giờ ngươi uống cafe với Quang Minh thần vĩ đại của ngươi ! Cốt mâu!


      Xoẹt tiếng, thanh cốt mâu đen bóng ra cốt trượng, Vong Linh Đại trưởng lão vung cốt trượng lên, thanh cốt mâu liền bắn mạnh về phía Thánh ma đạo sư quang minh Kiệt Khắc Sâm trung.


      - Quang tiễn thuật (Mũi tên ánh sáng)!


      Thánh ma đạo sư quang minh Kiệt Khắc Sâm sử dụng chút năng lượng cuối cùng, tay vẫy ra mũi tên ánh sáng.


      Bùm! Mũi tên ánh sáng đánh lên cốt mâu, tuy rằng đánh vỡ được nhưng cũng làm trật hướng cốt mâu. Vốn cốt mâu đánh trúng ngực trái của nhưng cuối cùng lại đâm chệch sang cánh tay.


      - Khặc khặc, ngờ ngươi vẫn còn sức giãy dụa đó!


      Vong Linh Đại trưởng lão cười hiểm:


      - Giờ để ta xem ngươi còn bao nhiêu vốn liếng!


      Vong Linh Đại trưởng lão khẽ vung cốt trượng:


      - Thi bạo thuật!


      - Bùm!


      Thi bạo thuật này có uy lực tương đương với đạn pháo. Bảy cỗ thi thể mặt đất đột nhiên nổ tung, rồi bắn thẳng lên Thánh ma đạo sư quang minh Kiệt Khắc Sâm trung.


      - Bùm! Bùm! Bùm!


      loạt tiếng nổ mạnh vang lên liên tiếp người Thánh ma đạo sư quang minh Kiệt Khắc Sâm. Tiếp đó màn khói bao trùm quanh người Kiệt Khắc Sâm.


      Làn khói tan , thân hình của Thánh ma đạo sư quang minh Kiệt Khắc Sâm dần . cái bao cổ tay màu trắng tỏa hào quang ra xung quanh, chính những tia sáng này cứu mạng cho Kiệt Khắc Sâm.


      - Khặc khặc, xem ra người ngươi cũng có ít vật phẩm ma pháp đó nhỉ.


      Vong Linh Đại trưởng lão lại nâng cốt trượng lên:


      - Nhưng lần này ta giỡn chơi nữa đâu! Chịu chết ! Vong linh ma pháp cao cấp -- Tiếng thét linh hồn!


      Theo chú văn của Đại trưởng lão, chùm năng lượng màu đen ra trước người lão. Chùm năng lượng này chính là vong linh ma pháp cao cấp ‘Tiếng thét linh hồn’. Nhìn Thánh ma đạo sư quang minh Kiệt Khắc Sâm trung mà Vong Linh Đại trưởng lão nở nụ cười hiểm.


      Nhưng đúng vào lúc này, cả người Đại trưởng lão chợt run bắn lên. Có người khuấy động kết giới! Lại có người chạm vào kết giới bảo vệ Bảo Bảo! Vì an toàn của Bảo Bảo, Vong Linh Đại trưởng lão bày ra xung quanh tầng kết giới. Bây giờ, có người đụng vào kết giới có nghĩa là có người đến gần tiểu công chúa!


      - Ai!


      Vong Linh Đại trưởng lão rống lên tiếng giận dữ, thèm để ý đến Thánh ma đạo sư quang minh Kiệt Khắc Sâm . Lão vỗ mạnh đôi cánh nguyên tố như tia chớp đen lao vào trong phòng.


      Vừa bay vào phòng. Đại trưởng lão vừa vặn thấy hắc y nhân ôm Bảo Bảo mê man chạy ra ngoài.


      - Mẹ kiếp! Buông công chúa ra! Nếu chết!


      Vong Linh Đại trưởng lão nổi giận gầm tiếng, vung pháp trượng lên…

    3. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 117: Slime ham vui cũng mất tích.


      Nguồn - Buông công chúa ra, nếu , chết!


      Vong Linh Đại trưởng lão gào lên tiếng, tay phải liên tục múa cốt trượng, sau đó, đám vong linh lần lượt xuất trước mặt tên hắc y nhân. Vong linh xuất với số lượng khổng lồ nhanh chóng chặn lối thoát của tên hắc y nhân kia.


      - Buông công chúa ra.


      Vong Linh Đại trưởng lão hừ lạnh tiếng đồng thời chỉ huy đám vong linh phong tỏa toàn bộ đường của hắc y nhân.


      - Hắc hắc! Nếu buông sao?


      Nhìn vong linh với số lượng khổng lồ trước mặt, hắc y nhân vẫn cười ha hả.


      - buông?!


      Trong mắt Vong Linh Đại trưởng lão chợt lóe hàn quang. ‘Vong linh ma pháp - Thuật nguyền rủa!’ Đại trưởng lão nhanh chóng niệm chú văn, từng đạo nguyền rủa ngừng bắn tới trước mặt hắc y nhân.


      Lão hóa, trì trệ, đần độn, suy yếu, sợ hãi! Đại trưởng lão sử dụng liên tiếp đủ loại thuật nguyền rủa.


      - Ha ha ha! Yaaah!


      Hắc y nhân hét lớn tiếng, đấu khí tinh khiết đột nhiên nổi lên người .


      Dưới bảo vệ của đấu khí, thuật nguyền rủa của Vong Linh Đại trưởng lão bắn tới người đều bị chặn lại, hoàn toàn chút hiệu quả nào.


      - Ha ha! Hẹn gặp lại sau nhé Vong Linh pháp sư!


      Hắc y nhân cười to tiếng, rồi xoay người chém ra đạo kiếm khí quang minh, hễ kiếm khí lướt qua chỗ nào vong linh liền biến thành mảnh vụn trong nháy mắt. vong linh nào có thể đỡ được kiếm khí này. Đám vong linh này do Đại trưởng lão vội vàng phóng ra nên thể ngăn cản bước tiến của hắc y nhân. Hắc y nhân cười đắc ý rồi nhanh chóng phóng tới phía trước.


      - Thánh đấu khí!


      Vong Linh Đại trưởng lão căm hận kêu lên. Lại là thánh cấp! Quang Minh thánh cấp đấu khí này giống như cái tên ở ngoài kia!


      - Ha ha, Vong Linh đại pháp sư, sau này chúng ta còn gặp lại!


      Tên Quang Minh Kiếm thánh bậc bảy này lại phóng ra đạo kiếm khí vào đám vong linh đằng trước, sau đó nhảy ra khỏi phòng. Vừa ra ngoài phòng, gã liền với Quang Minh Thánh ma đạo sư Kiệt Khắc Sâm trung:


      - Chúng ta thôi, Đại tế tự!


      - Bắt được rồi à?


      Quang Minh Thánh ma đạo sư Kiệt Khắc Sâm yếu ớt hỏi.


      - Rồi!


      Gã kiếm Thánh giơ cao bé trong ngực lên:


      - Nhiệm vụ hoàn thành. nhanh!


      - Tên Vong Linh ma pháp sư kia! Sớm muộn gì ta băm ra!


      Quang Minh Thánh ma đạo sư Kiệt Khắc Sâm dốc hết sức với Vong Linh Đại trưởng lão từ trong phòng xông ra.


      - còn thời gian đâu, nhiệm vụ của chúng ta bắt được đứa bé có huyết thống của thần này thôi! Tuy rằng ngươi cùng gã Vong Linh pháp sư kia đánh trận cũng được, nhưng để gã bám theo rất phiền toái đó! Hơn nữa, giờ chúng ta bé này trong tay! Như thế chúng ta có thể đột phá từ bậc bảy lân bậc tám! Đến lúc đó, đừng là gã Vong Linh pháp sư này, cho dù là thần chúng ta cũng ngán!


      Bậc tám! Thần cấp! Được người đời xưng là thần dự bị. Sau khi lên bậc tám có thể chống cự được với sức mạnh của thần. Nếu so sánh với Sáng Thế Thần chỉ thiếu mỗi thần cách mà thôi! Chỉ cần tìm được chỗ có thần cách chúng ta chính là thần!


      Quang Minh Thánh ma đạo sư Kiệt Khắc Sâm liền bay về phía trước.


      - Grào!


      Vong Linh Đại trưởng lão giận dữ gầm lên. Nhìn cự long bên người mà chỉ đành dậm dậm chân xuống đất. cách nào đuổi kịp rồi.


      Sau khi sử dụng long ngữ ma pháp cấm chú, thân thể của cốt long rất hư nhược rồi. Mà cốt long lại chính là phương tiện lại của lão.


      Vong Linh Đại trưởng lão nghiến chặt răng, vung tay lên triệu hồi cốt long vào trong vong linh gian.


      Mặc dù rất muốn đuổi theo nhưng lý trí giữ Đại trưởng lão đứng chờ tại chỗ. Lão cảm thấy được khí tức cường đại của Cao Lôi Hoa nên lão rất bình tĩnh. Chỉ cần Cao Lôi Hoa đến đây mọi việc trở nên đơn giản thôi.


      Hai thánh cấp của Quang Minh Thần Điện bắt được Bảo Bảo liền chạy điên cuồng về phía thánh điện.


      - còn xa lắm, tế tự đại nhân hãy phong ấn bé này . Phòng ngừa khí tức của bé tiết ra ngoài.


      Hắc y nhân với Quang Minh Thánh ma đạo sư Kiệt Khắc Sâm.


      - Ừ, xem ra bọn họ cũng có đuổi theo, chẳng lẽ bọn họ dự tính buông tha sao?


      Kiệt Khắc Sâm nghi hoặc giọng :


      - Quên , việc quan trọng trước mắt là phong ấn bé này , dù sao tên Cao Lôi Hoa kia cũng là thánh cấp. Nếu cũng tới đây chúng ta gặp nhiều phiền toái đấy.


      xong, Kiệt Khắc Sâm liền cởi chiếc nhẫn tay xuống. Sau đó hai tay nhanh chóng kết thành vài cái thủ ấn. luồng ánh sáng lờ mờ từ nhẫn toát ra. Kiệt Khắc Sâm cẩn thận đặt chiếc nhẫn này lên người bé. Lập tức, khí tức người Bảo Bảo liền bị chiếc nhẫn phong ấn hoàn toàn.


      - Phù, xong rồi. Chúng ta tiếp tục chạy , tránh cho đêm dài lắm mộng.


      Kiệt Khắc Sâm lau mồ hôi. Nếu phải cường giả thánh cấp cần dùng năng lượng để phi hành sớm thoát lực mà toi rồi. Chỉ riêng cái thuật phong ấn này cũng tiêu hao sạch chút năng lượng mà vất vả ngưng tụ nãy giờ.


      Hoàn thành xong phong ấn, hai cường giả thánh cấp tiếp tục bay về căn cứ.


      Chẳng qua hai người bọn đều để ý đến trong lồng ngực của Bảo Bảo. cái đầu bé xíu nhàng nhô lên. Bởi vì nó rất nên khiến cho hai cường giả thánh cấp mới phát ra. Mà quan trọng hơn là lẽ ra có thể phát ra khí tức mà cảm nhận được tồn tại của vật này, nhưng khi phong ấn vừa xong cũng che luôn cả khí tức của tiểu giai hỏa này bên trong luôn.


      Vì vậy, hai cường giả thánh cấp hề nhận ra được khí tức của tiểu gia hỏa… ….


      ***********


      - Đại trưởng lão, chuyện gì xảy ra vậy?


      Thân hình Cao Lôi Hoa như tia chớp vàng, nhanh chóng dừng bên cạnh Đại trưởng lão Vong Linh. Người chưa tới, giọng tới.


      - Cao Lôi Hoa huynh đệ, tiểu công chúa bị người ta bắt mất rồi!


      Vong Linh Đại trưởng lão cắn chặt răng .


      - Bảo Bảo bị bắt sao?


      Cao Lôi Hoa trầm mặc trong chốt lát, rồi khẽ hỏi:


      - Bị bắt như thếo nào?


      Lúc này, giọng của Cao Lôi Hoa rất nhàng, nhưng Đại trưởng lão cảm thấy thanh của Cao Lôi Hoa như chứa cơn sóng thần phẫn nộ.


      - Có hai gã thánh cấp bắt mất tiểu công chúa rồi.


      Vong Linh Đại trưởng lão đem tình hình vừa rồi thuật sơ lại. Sau đó ngẩng đầu nhìn Cao Lôi Hoa:


      - Giờ phải làm sao đây Cao Lôi Hoa huynh đệ?


      - Làm gì à?


      Cao Lôi Hoa hừ lạnh tiếng:


      - Việc này nếu là người Quang Minh thần điện làm bọn chúng chuẩn bị nhận lấy trả thù của ta . ai có thể động vào con ta, bất kể là ai! Nếu động đến con ta, ta khiến cho trả cái giá đắt nhất!


      - Cao Lôi Hoa huynh đệ.


      Lúc này, giọng của Ngô Thiên vang lên phía sau, sau lưng Cao Lôi Hoa, trong bốn đại giáo chủ của Quang Minh thần điện là Ngô Thiên từ xa bay tới.


      - Quang Minh tế tự?!


      Vong Linh Đại trưởng lão nhìn thấy áo choàng tế tự của Ngô Thiên nghiến răng, rút cốt trượng ra chuẩn bị đánh phủ đầu Ngô Thiên.


      - Khoan , Đại trưởng lão. Là người quen, để coi đến đây làm gì .


      Cao Lôi Hoa lạnh nhạt .


      Vong Linh Đại trưởng lão hạ cốt trượng xuống, oán hận nhìn Ngô Thiên bay lại. Đối với lão mà người Quang Minh thần điện bắt Bảo Bảo. Cho nên, hễ là người Quang Minh thần điện đều là địch nhân của lão.


      - Thế nào rồi Cao Lôi Hoa huynh đệ, có chuyện gì chứ?


      Ngô Thiên sau khi chạy tới, lo lắng hỏi. suy nghĩ rất lâu rồi vẫn quyết định đuổi theo.


      - Con ta bị bắt cóc rồi.


      Cao Lôi Hoa lạnh lùng nhìn Ngô Thiên:


      - Là người của Quang Minh thần điện các ngươi làm.


      - Cái, cái gì?


      Lập tức Ngô Thiên cảm thấy chột dạ. Điệu này, Quang Minh thần điện và Cao Lôi Hoa định kết nút sống chết đây.


      - Chuyển lời giùm cho lão giáo hoàng Quang Minh thần điện .


      Cao lôi Hoa cười lạnh:


      - cầu nguyện cho con ta xảy ra chuyện gì cả, nếu động vào con ta, ta cho biết thế nào là trả giá!


      - Chuẩn bị nào, Đại trưởng lão.


      đợi Ngô Thiên lời nào, Cao Lôi Hoa nắm chặt tay với Đại trưởng lão:


      - Nếu con ta mà mất sợi tóc nào, ta ném ngay cái cấm chú vào thủ đô Quang Minh đế quốc! Lão hãy chuẩn bị ít vật phẩm cần thiết cho cấm chú .


      - Rất sẵn lòng cống hiến sức lực cho ngài, tiên sinh Cao Lôi Hoa tôn kính.


      Ánh mắt Đại trưởng lão lên vẻ điên cuồng, đế đô Quang Minh sao? Là vùng đất mà Quang Minh Thần chiếu cố sao? Nếu tiểu công chúa có xảy ra mệnh hệ gì đem cái tòa thành thị này chôn cùng tiểu công chúa luôn!


      - Cao Lôi Hoa huynh đệ, bình tĩnh chút !


      Ngô Thiên nhìn Cao Lôi Hoa vội la lên:


      - Người dân đế đô Quang Minh đều vô tội, được làm tổn thương bọn họ.


      - Bình tĩnh? Ngươi bảo ta bình tĩnh?


      Cao Lôi Hoa nhìn Ngô Thiên:


      - Ngươi kêu bố mày bình tĩnh thế đéo nào được!


      Đột nhiên Cao Lôi Hoa rống lên:


      - Con bố mày bị người ta bắt! Con mẹ ngươi! Ngươi bảo ta bình tĩnh à? Thằng già kia! cần giả bộ oan ức giả nhân giả nghĩa trước mặt bố mày! Đừng quên, mày cũng là người của Quang Minh thần điện!


      Ngô Thiên cúi đầu trầm mặc, biết, lúc này Cao Lôi Hoa động thủ với nể mặt lắm rồi. Chỉ có điều, nếu Cao Lôi Hoa hạ cái cấm chú xuống đế đô ….. ….


      - Cầu nguyện !


      Cao Lôi Hoa quay đầu với Ngô Thiên:


      - Hãy cầu nguyện cho con ta bị sao cả, nếu , cho dù xóa sổ toàn bộ đế đô Quang Minh ta cũng tiếc!


      Cao Lôi Hoa nhấc tay phải lên, thần niệm cường đại lấy Cao Lôi Hoa làm trung tâm lan tỏa mạnh ra bốn hướng.


      Lúc trước vì chữa bệnh, Cao lôi Hoa còn để lại ít thần lực người Bảo Bảo. Cho nên, bằng vào thần lực của mình có thể mơ hồ cảm nhận được vị trí của Bảo Bảo.


      - Quả nhiên ở phía Quang Minh thần điện.


      Cao lôi Hoa mở mắt :


      - Đại trưởng lão, chúng ta thôi.


      - Kẻ nào động vào tiểu công chúa, giết tha!


      Trong mắt Vong Linh Đại trưởng lão ngập tràn sát khí.


      - Slime đâu rồi?


      Cao Lôi Hoa quay đầu hỏi tiếng, vốn muốn mang Slime hoàng kim theo, nhưng lại thấy bóng dáng tiểu tử đó đâu. Nó cũng mất tích à? Cao Lôi Hoa tức giận mắng tiếng, sớm mất tích, muộn mất tích, lại mất tích đúng lúc cần. Thôi vậy, hai người trực tiếp bay cho rồi.


      - thôi!


      Cao Lôi Hoa với Đại trưởng lão:


      - Theo sát ta, ta cảm ứng thấy con bé ở đâu rồi…

    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 118: Slime phát uy.


      Lúc Cao Lôi Hoa và Vong Linh Đại trưởng lão chuẩn bị xuất phát giọng ồm ồm từ ngoài truyền vào.


      - Ha ha! Đại trưởng lão à, có chuyện gì xảy ra vậy! Vừa rồi ta cảm thấy ngươi chiến đấu với ai mà?! Có người tìm đến cửa sao?


      Theo sau câu này là nam nhân cực kỳ cường tráng trực tiếp nhảy vào sân, nhìn xung quanh liền thấy Cao Lôi Hoa:


      - Ồ? Người em Cao Lôi Hoa? về rồi à?


      Cao Lôi Hoa cười khổ gật gật đầu. Xem bộ dạng Tra Lý gã vẫn chưa biết chuyện gì xảy ra rồi.


      Nhìn nét mặt của Cao Lôi Hoa và Vong Linh Đại trưởng lão, Tra Lý lập tức cảm giác có điều gì đó:


      - Có phải xảy ra chuyện gì hay ?


      Tra Lý khẽ hỏi.


      - Tiểu công chúa bị người ta bắt rồi.


      Đại trưởng lão giận dữ .


      - Cái gì!


      Tra Lý hét to tiếng, ôm chặt bả vai Cao Lôi Hoa quát:


      - Mẹ nó! Sao lại xảy ra chuyện này hả Cao Lôi Hoa? Có các ngươi ở nhà mà Bảo Bảo cũng bị bắt à?!


      - Lúc ấy ta ở nhà.


      Cao Lôi Hoa :


      - Chỉ có Đại trưởng lão ở đây, mà đối phương lại có đến hai gã thánh cấp. gã thu hút chú ý của đại trưởng lão, còn tên kia lẻn vào phòng bắt Bảo Bảo.


      - Là ai bắt Bảo Bảo? Là ai?


      Đôi mắt sư tử của Tra Lý trợ trừng lên:


      - cho ta biết, là ai bắt Bảo Bảo! Mẹ nó, lão tử chém nó luôn!


      - Quang Minh thần điện.


      Cao Lôi Hoa đáp.


      - Quang Minh thần điện ư? Đám con rùa đó vì sao lại bắt Bảo Bảo?


      Tra Lý nắm chặt tay lại.


      - Vì sao ư?


      Cao Lôi Hoa quay đầu nhìn Ngô Thiên:


      - Ta cũng muốn biết đây.


      - Việc này, ta cũng biết.


      Ngô Thiên thở dài, Quang Minh thần điện lần này hành động hoàn toàn với câu nào, nên biết chuyện gì xảy ra.


      - Gừ! Ngươi là người của Quang Minh thần điện à? Chính là các người bắt Bảo Bảo sao?!


      Ngay lúc này, Tra Lý cũng nhìn thấy áo choàng tế tự người Ngô Thiên. Lập tức hét rống lên, rồi bước tới nắm lấy cổ áo của Ngô Thiên nhấc lên:


      - , các ngươi định làm gì Bảo Bảo?


      - Tra Lý. Thả ra . Làm vậy cũng chẳng được gì.


      Cao Lôi Hoa lẳng lặng :


      - sao cả, ta cảm nhận được khí tức của Bảo Bảo rồi, theo ta thôi!


      Cao Lôi Hoa mở mắt:


      - thôi, Tra Lý.


      xong, thân hình Cao Lôi Hoa bay về phía Quang Minh thần điện.


      - Hừ!


      Tra Lý liền đẩy Ngô Thiên xuống, sau đó nhanh chóng cùng Vong Linh Đại trưởng lão đuổi theo Cao Lôi Hoa.


      Chờ bọn xa, Ngô Thiên mới cười khổ đứng dậy. Ngô Thiên cũng biết ‘Cao Lôi Hoa và những người bạn’ rốt cục có thực lực như thế nào. Nhưng có thể khẳng định tên vong linh pháp sư mang áo choàng đen là cường giả thánh cấp, đôi cánh nguyên tố sau lưng chứng tỏ điều này.


      Mà ngay cả cái tên nam nhân cường tráng khi nãy cũng khủng bố! Ngô Thiên nhìn lại chiếc nhẫn tay mình, đây là đồ hộ thân quang minh cấp bốn “Phòng ngự chi thuẫn”. Lúc gã nam nhân kia chụp vào người mình Ngô Thiên khởi động ma pháp hộ thân này. Nhưng điều mà Ngô Thiên nghĩ tới là tay gã nam nhân đó trực tiếp phá vỡ “Phòng ngự chi thuẫn” và nắm lấy cổ áo mình, giống như là tầng ma pháp phòng ngự này hề có vậy.


      Gã nam nhân cường tráng này ít nhất cũng có trình độ thánh cấp.


      Nghĩ tới ba người này đều là cường giả thánh cấp mà NgôThiên đành cười khổ.


      Mấy lão già Quang Minh thần điện này. Sắp ‘hạ cánh an toàn’ rồi mà lại mắc sai lầm thể cứu chữa. Mà cũng chịu điều tra thực lực cũng như bối cảnh của Cao Lôi Hoa nữa.


      Chẳng qua Ngô Thiên biết rằng, phải Quang Minh thần điện điều tra ràng thực lực Cao Lôi Hoa. Mà ngược lại, bọn họ cẩn thận điều tra mọi thứ về Cao Lôi Hoa rồi! Cho nên mới dẫn tới việc bọn họ gây ra chuyện này!


      Bọn họ phải là biết thực lực của Cao Lôi Hoa, mà do bọn họ điều tra được thứ đáng cho bọn họ liều mạng - sức mạnh của con thần linh! Đám người ở Quang Minh thần điện cảm thấy trong người chứa nguồn sức mạnh đặc biệt!


      Tuy nguồn sức mạnh này vẫn còn bé nhưng lại gây ra uy áp làm đám người của Quang Minh thần điện đều cảm thấy rùng mình.


      Đúng vậy, đó là sức mạnh của thần - Thần lực! cách khác, bé này có thể là thần cũng nên!


      Có được tin tức này, đám người của Quang Minh thần điện đều trở nên điên cuồng! Vì muốn có được thần lực này, nên tên nào tên nấy đều ‘hưng phấn quá độ’. Cao Lôi Hoa chỉ là gã thánh cấp (Từ nhóm người của Vong Linh Đại trưởng lão mà cho rằng như vậy). Bắt được bé này, Quang Minh thần điện có thể nghiên cứu bé. Nếu mà thành công việc tiến cấp từ bậc bảy lên bậc tám cũng còn là mơ mộng nữa.


      - Chậm quá, tốc độ các ngươi chậm quá!


      Cao Lôi Hoa nhìn Tra Lý và Vong Linh Đại trưởng lão đằng sau. Lấy tốc độ bậc tám của Cao Lôi Hoa mà so tốc độ của Tra Lý và Đại trưởng lão chậm.


      - Tật! (Nhanh!)


      vừa lòng, Cao Lôi Hoa tặc lưỡi niệm tiếng, hai tia hồ quang màu vàng tía ra xung quanh Tra Lý và Đại trưởng lão.


      Ngay sau đó, Tra Lý và Đại trưởng lão bị Cao Lôi Hoa hút tới như nam châm. Dưới tác dụng lực hút này, Cao Lôi Hoa mang theo hai người bay điên cuồng về phía trước.


      Đây là do Cao Lôi Hoa vận dụng ‘Hiệu ứng từ’ của lôi điện, giống như nam châm hút lấy Tra Lý và Đại trưởng lão. Chẳng qua với tốc độ nhanh như vậy, Tra Lý và Đại trưởng lão giống như chịu cực hình vậy!


      ***************


      Bên kia.


      Hai cường giả thánh cấp quang minh hệ ôm Bảo Bảo chạy trốn đột nhiên cảm thấy ba luồng khí tức cường đại phía sau. Trong đó có khí tức mà bọn họ rất quen thuộc, chính là khí tức của Vong Linh Đại trưởng lão mà vừa nãy mới ‘giao lưu’.


      - thể nào, bọn họ sao đuổi theo nhanh thế!


      Tên kiếm thánh hắc y thể tin nổi. là người thuộc ám điện trong Quang Minh thần điện, chuyên phụ trách số việc đặc biệt, ít người hay biết.


      Cho nên ở trong Quang Minh thần điện cũng có lưu lại tên của bọn , mà ở trong ám điện thánh cấp chuyên làm thích khách. Tốc độ của là nhanh nhất trong các cường giả thánh cấp. chưa bao giờ nghi ngờ tốc độ của mình. Nhưng giờ mấy khí tức đuổi theo lại có tốc độ vượt xa tưởng tượng của . Nhanh, quá nhanh!


      - Làm sao giờ?


      Hắc y Kiếm Thánh quay sang hỏi Quang Minh Thánh ma đạo sư Kiệt Khắc Sâm. Kiệt Khắc Sâm là trưởng lão trong Quang Minh thần điện, kiến thức của lão rất phong phú, nên lúc này chỉ trông chờ vào lão mà thôi.


      Kiệt Khắc Sâm nhìn bé trong tay hắc y kiếm thánh:


      - Lấy máu của con bé xong chặt lấy tay hay chân gì đó rồi chúng ta lui. Muốn nghiên cứu cũng cần phải lấy cả người nó, bộ phận cũng đủ rồi. Sau đó ném con bé cho mấy tên phía sau. Tranh thủ lúc chúng chữa cho con bé chúng ta chuồn.


      - hổ là đại tế tự điện hạ.


      Hắc y kiếm thánh nghe ý kiến của đại tế tự xong liền thở phào nhõm, sau đó rút thanh đoản kiếm người ra:


      - Đại tế tự điện hạ, ngài hãy mở phong ấn ra để ta ra tay.


      - Mở!


      Quang Minh Thánh ma đạo sư Kiệt Khắc Sâm quát khẽ tiếng, sau đó vội :


      - Ngươi làm nhanh lên nhé, tốc độ của mấy tên phía sau rất nhanh. Nếu nhanh là đời nhà ma đó!


      - Rồi!


      Hắc y kiếm thánh cầm đoản kiếm đâm vào ngực bé. Thân là thành viên của ám điện, giết bé đơn giản như việc hít thở thôi.


      ***************************.


      - Có thể cảm nhận được khí tức của tiểu công chúa rồi!


      Vong Linh Đại trưởng lão đột nhiên lại cảm nhận được khí tức của Bảo Bảo liền thốt lên. Ngay từ đầu ngoại trừ Cao Lôi Hoa có thể cảm nhận được thần lực người Bảo Bảo ra, hai người Tra Lý và Đại trưởng lão hoàn toàn cảm nhận được khí tức của Bảo Bảo.


      - Gần đây thôi, nhanh lên!


      Vong Linh Đại trưởng lão và Tra Lý khẩn trương kêu.


      Lúc này, kiếm của hắc y kiếm thánh gần chạm tới ngực bé.


      Keng! thanh do kim loại va chạm từ chỗ đoản kiếm của hắc y kiếm thánh vang lên. Hắc y kiếm thánh ngơ ngác nhìn đoản kiếm của mình. Ngay trước mũi đoản kiếm là đôi cánh hoàng kim kiên cường chắn trước mũi kiếm !


      Hắc y kiếm thánh quan sát cẩn thận, tiếp theo nhìn thấy được việc kinh ngạc nhất từ trước đến nay!


      Chủ của cặp cánh hoàng kim này chính là Slime. Là trong những ma thú cấp bậc thấp nhất - Slime! Loại sinh vật như Slime đến người bình thường đá phát là bay! Nhưng mà con Slime này lại chặn được kiếm của ?!


      Trước mắt con Slime toàn thân hoàng kim, hơn nữa, ở lưng nó còn có đôi cánh rất .


      Nhưng cho dù là vậy, hắc y kiếm thánh vẫn có thể khẳng định rằng: đây là con Slime! Loài vật có cấp bậc thấp nhất, vô dụng nhất, còn kém hơn cả bộ xương khô của ma thú trong vong linh!


      Ánh mắt của Slime hoàng kim ngập tràn phẫn nộ nhìn hắc y nhân, trong mắt nó tràn đầy sát khí. Bảo Bảo là con mới nhận của Cao Lôi Hoa, hơn nữa người Bảo Bảo có khí tức của Cao Lôi Hoa. Điều này làm cho Slime rất thích nằm trong người Bảo Bảo. Đó là nguyên nhân Cầu Cầu ở người Bảo Bảo sau khi cả nhà vắng hết. Lúc nãy nghe được hai tên kia chuyện làm Cầu Cầu rất căm phẫn!


      - Ô Đa. Ngươi còn đứng đực ra làm gì thế? Còn ra tay !


      Quang Minh Thánh ma đạo sư Kiệt Khắc Sâm nhìn thấy hắc y kiếm thánh chẳng những xuống tay, mà ngược lại còn đứng ngẩn ra mà nhìn bé, liền tức giận hét lên.


      - Chết tiệt!


      Ô Đa dùng sức lắc lắc đầu, nghiến răng, hung tợn đối nhãn với Slime:


      - Khốn khiếp! Tiểu tử kia. Ánh mắt ngươi có ý gì hả!


      Ô Đa phẫn nộ .


      - Yaaah!


      Ô Đa tức giận quát tiếng, đoản kiếm trong tay bùng phát quang minh đấu khí mang theo tức giận chém xuống Slime hoàng kim.


      - Grào!


      Tiểu tử kia cùng cam lòng yếu kém, miệng há to gầm tiếng long ngâm. Tiếng long ngâm kéo dài làm cho Ô Đa và Quang Minh Thánh ma đạo sư Kiệt Khắc Sâm rùng mình.


      Tiếp theo, Cầu Cầu há miệng phun ngọn lửa màu trắng thẳng vào đoản kiếm của Ô Đa.


      - chết !


      Ô Đa hét to, giơ đoản kiếm chém thẳng về phía ngọn lửa màu trắng này, muốn chém đôi con Slime đáng ghét lẫn ngọn lửa này ra.


      - Đừng….!


      Quang Minh Thánh ma đạo sư Kiệt Khắc Sâm đứng bên cạnh nhìn thấy ngọn lửa màu trắng liền kêu to. Khi xưa Kiệt Khắc Sâm từng nhìn thấy ngọn lửa màu trắng này, đây là long tức! Mặc dù lúc này ngọn long tức còn nhưng tuyệt đối là long tức thuần khiết! Long tức phải thứ mà ai cũng có thể đối kháng trực tiếp. Cho dù nó vẫn là long tức! Là năng lực công kích mạnh nhất của Long tộc…

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 119: Địa ngục tam đầu khuyển.


      Nguồn Nhưng quá muộn! biết là nhiệt độ ngọn lửa màu trắng này cao hơn


      ngọn lửa màu đỏ bao nhiêu lần! Mà chỉ trong nháy măt, đoản kiếm Ô Đa


      cầm liền bị long tức nung chảy, còn tay vừa mới tiếp xúc với cỗ long tức này


      liền cảm thấy bỏng rát.


      May mắn là Ô Đa vận quang minh thánh đấu khí lên cánh tay, cho nên chỉ bị


      cháy bỏng lớp da mà thôi.


      - Mẹ nó, vật này là cái gì!


      Ô Đa căm tức nhìn vật làm cho xấu mặt.


      - Có lẽ là Slime có quan hệ huyết thống với Tứ Dực Ngân Phi Long!


      Quang Minh Thánh ma đạo sư Kiệt Khắc Sâm cũng cảm thấy lời của mình có


      phần khiên cưỡng:


      - Mặc kệ , dù sao cũng chỉ là tiểu ma thú, chúng ta có nhiều thời gian


      đâu. Mau ra tay.


      - Được!


      Ô Đa đáp rồi tay chém về phía Smile như đao.


      Ánh mắt Slime lên khinh miệt.


      Lúc này cánh tay của Ô Đa mang theo quang minh đấu khí kề sát cơ thể của


      Slime.


      Cái miệng nhắn của Slime hơi nhếch lên, thể “nụ cười” rất giống


      con người!


      Tiếp theo đó, lực lượng nguyên tố gồm ba mầu xanh, hồng, vàng bỗng nhiên xuất


      xung quanh người Slime! Sau đó, kim quang người Slime đột nhiên


      bừng sáng lóa mắt ! Kim quang mãnh liệt tới mức cả Ô Đa lẫn Kiệt Khắc Sâm


      đều thể mở mắt ra được.


      Giữa màn ánh sáng chói lọi, Ô Đa chỉ cảm thấy cánh tay của mình đột nhiên trở


      nên nặng nề, thân thể chịu nổi sức nặng mà nghiêng cả về phía trước!


      Ô Đa hét lên rồi vội vàng bật đôi cánh nguyên tố của thánh cấp ra, cuối cùng


      dưới trợ giúp của đôi cánh nguyên tố, cũng gắng gượng giữ thân thể


      tiếp tục sa xuống nữa!


      Sau khi cảm thấy màn ánh sáng kết thúc, Ô Đa và Quang Minh Thánh ma đạo sư


      Kiệt Khắc Sâm đều mở mắt nhìn tiểu tử trong lòng bé kia.


      Nhưng tình hình trước mắt thể khiến Ô Đa và Thánh ma đạo sư Kiệt


      Khắc Sâm đều ngây người ra!


      Trong lòng Ô Đa lúc này là con thú màu vàng dài chừng năm thước, cao


      khoảng ba thước mỉm cười với ! Đúng vậy! Là mỉm cười! Đích


      đôi mắt của con chó khổng lồ, nó lại còn nhe răng cười với Ô Đa nữa


      chứ.


      - A!


      Xuất phát từ bản năng của nhân loại, Ô Đa theo phản xạ ném con chó lớn kia ra


      xa.


      Con đại khuyển mầu vàng kim liền lộn người cái, sau đó lơ lửng


      trung. Ở lưng con đại khuyển, Ô Đa và Kiệt Khắc Sâm nhìn thấy được mục


      tiêu của mình trong chuyến này – Bảo Bảo, lúc này bé nhờ bộ lông của con


      đại khuyển cuốn lấy nên vẫn tiếp tục ngủ mê.


      - Đây là…


      Kiệt Khắc Sâm cùng Ô Đa ngơ ngác nhìn con đại khuyển trước mắt!


      Toàn thân từ da tới lông đều màu vàng kim, ba cái đầu với ba cặp mắt hung


      ác, miệng há rộng để lộ ra những cái răng nanh trắng như sứ.


      Hơn nữa cặp mắt của cái đầu bên trái con đại khuyển này là mầu đỏ - màu sắc


      đại biểu cho hỏa hệ. Đôi mắt cái đầu ở giữa là mầu vàng, đại biểu cho lôi hệ.


      Đôi còn lại bên phải là mầu xanh, đại biểu cho phong nguyên tố.


      Ba cái đầu hơn nữa lại là ma thú kiêm phong hỏa lôi tam hệ! Ma thú như vậy


      đại lục chỉ có loại – chính là Địa ngục tam đầu khuyển Cerberus!


      Tuy rằng Địa ngục tam đầu khuyển trong truyền thuyết là mầu đen. Còn con ma


      thú trước mắt này lại là mầu vàng, nhưng Kiệt Khắc Sâm hoàn toàn có thể khẳng


      định con đại khuyển này chính là loại ma thú nổi tiếng – Siêu giai ma thú Địa


      ngục tam đầu khuyển Cerberus!


      Bất cứ trong ba cái đầu của Địa ngục tam đầu khuyển đều có thể ngăn cản


      chịu thua kém chút nào! Ba cái đầu được ba ma tinh cung cấp ma


      lực vô cùng vô tận! Với ma lực cường đại đó, Địa ngục tam đầu khuyển có thể


      dễ dàng sử dụng các loại cấm chú như uống nước! Cấu tạo của Địa ngục tam đầu


      khuyển đích thực sinh ra là để chiến đấu!


      - Grào!


      Địa ngục tam đầu khuyển mầu vàng kim há to miệng phát ra tiếng long ngâm!


      Sau đó, hai cái đầu bên trái phải của Địa ngục tam đầu khuyển há cái miệng khổng


      lồ ra, hai nguyên tố đỏ xanh tạo thành cơn lốc xoáy năng lượng trong


      miệng nó! Cơn lốc xoáy năng lượng này đạt tới trạng thái mà mắt thường cũng


      có thể nhìn thấy được!


      Gần như chỉ trong nháy mắt, đạo phong nhận (lưỡi đao gió) sắc bén cùng


      quả cầu lửa mầu trắng từ trung bắn thẳng tới hai người.


      Ô Đa cùng Kiệt Khắc Sâm đồng thời thối lui về phía sau. Đối mặt với ma pháp


      cường đại như vậy, bọn họ còn lựa chọn nào khác!


      Nhưng lúc này cái đầu ở giữa của con Địa ngục tam đầu khuyển lại lộ ra vẻ mặt


      đắc ý! Ngay lập tức, cái đầu ở giữa há miệng phun ra vài tiếng nặng nề.


      Xẹt xẹt! Trong chớp mắt hai đạo hồ quang vô thanh vô tức xuất phía sau Ô


      Đa và Kiệt Khắc Sâm! Sau khi hồ quang xuất , hai tia sét to lớn từ trời


      giáng thẳng xuống phía sau Kiệt Khắc Sâm cùng Ô Đa.


      Vừa mới vất vả né tránh phong nhận và hỏa cầu, Kiệt Khắc Sâm cùng Ô Đa


      còn cách nào có thể tránh né được hai tia sét giáng từ trời xuống!


      - Quang minh thủ hộ!


      Kiệt Khắc Sâm phải sử dụng ma pháp phòng ngự đắc ý của mình! Quang minh


      nguyên tố tạo thành hình “Trứng gà” bao bọc lấy Kiệt Khắc Sâm, vừa vặn chặn


      được tia sét đánh về phía . Còn Ô Đa quát to tiếng, vận thánh đấu khí


      lên, thánh đấu khí cũng tạo thành hình “Trứng gà” đem Ô Đa bọc ở bên trong. Hai


      tia sét màu vàng này trông khác gì với ‘lôi điện thuật’ của các ma pháp


      sư thông thường. Nhưng do Địa ngục tam đầu khuyển phát ra uy lực lại lớn


      đến kinh người! Mỗi tia sét khổng lồ đều có sức công phá tương đương với


      uy lực của ma pháp cao cấp!


      Vòng phòng ngực của hai người bị tia sét đánh cho rung bần bật.


      Địa ngục tam đầu khuyển thấy được tình cảnh này liền cười vui vẻ! Sau đó ba


      cái đầu đồng thời sử dụng ma pháp. Tuy rằng đều chỉ là phong nhận, hỏa cầu,


      lôi điện. Nhưng bởi vì đây chỉ là ma pháp bậc thấp, cho nên Địa ngục tam đầu


      khuyển hầu như bị hao tổn ma lực!


      Ba loại map pháp bắn như mưa về phía hai cái “trứng gà” màu trắng chấn


      động kịch liệt!


      - Cứ tiếp tục như vậy phải là biện pháp tốt!


      Ô Đa hét lên tiếng:


      - Đại tế tự, tăng cường phòng hộ cho ta! Ta xông lên tiếp cận người nó.


      - Được!


      Kiệt Khắc Sâm khẽ ngâm:


      - Quang minh thủ hộ!


      Sau tiếng ngâm, ma pháp ‘tủ’ của là “quang minh thủ hộ” liền xuất


      người Ô Đa.


      - Yahhhh!


      Ô Đa hét lớn tiếng, gạt bỏ đấu khí phòng hộ của bản thân, rút thanh đại kiếm


      ở sau lưng, bằng tốc độ nhanh nhất xông về phía Địa ngục tam đầu khuyển.


      Tốc độ của Ô Đa hổ với chức nghiệp, toàn lực lao tới ngay cả lôi


      điện của Địa ngục tam đầu khuyển cũng đuổi kịp được tốc độ của !


      - Chịu chết ! Súc sinh!


      Ô Đa ra trước người Địa ngục tam đầu khuyển, rồi nhảy vọt lên, kiếm quang


      màu trắng chói mắt từ cao bổ thẳng xuống Địa ngục tam đầu khuyển:


      - Quang chi kiếm kỹ! Lạc nhật trảm!


      Tình thế cấp bách khiến Địa ngục tam đầu khuyển chỉ có thể kịp né tránh ba cái


      đầu, ầm tiếng, kiếm quang của Ô Đa chém mạnh lên người Địa ngục tam


      đầu khuyển!


      - Grào.


      Slime gào lên đau đớn, quang minh thánh đấu khí phá vỡ lớp da phòng ngự


      siêu cấp của Slime, để lại người nó vết thương.


      Tuy rằng giờ Slime biến thân thành Địa ngục tam đầu khuyển, cũng nắm


      giữ hết thảy ma pháp, kỹ xảo chiến đấu của nó! Nhưng chung quy là Slime cũng


      chỉ mới học biến thân lâu, tuy rằng hiểu biết về lý thuyết cũng rất đầy đủ.


      Ngay như vừa rồi lấy hỏa cầu cùng phong nhận ép hai cao thủ thánh cấp lui về


      phía sau, rồi lại lấy lôi điện đánh lén. Đấy đều là kiến thức có thể hiểu được,


      và Slime làm rất tốt. Chỉ có điều tuy rằng lý thuyết chiến đấu nắm tốt rồi.


      Nhưng bởi vì kinh nghiệm chiến đấu còn quá ít, thiếu cái loại chiến đấu bản


      năng. Vì thế Địa ngục tam đầu khuyển do Slime biến thành thể tránh thoát


      được nhát kiếm của Ô Đa!


      Nếu vừa rồi đổi lại là Địa ngục tam đầu khuyển ‘bản chính’, cho dù tốc độ của


      Ô Đa vẫn nhanh như vậy, Địa ngục tam đầu khuyển vẫn có thể dễ dàng tránh


      được chiêu kiếm kia!


      thực, lúc trước Cao Lôi Hoa có thể giết chết Địa ngục tam đầu khuyển quả


      thực cũng là chó ngáp phải ruồi! Nếu lúc đó Địa ngục tam đầu khuyển


      thiếu cảnh giác, cộng thêm khinh thường Cao Lôi Hoa nên muốn chơi đùa!


      lẽ khi ấy Cao Lôi hoa sớm hy sinh rồi!


      - Grào!”


      Slime đau đớn rống lên, cự trảo với những móng vuốt to lớn bổ về phía Ô Đa.


      Sau khi Ô Đa toàn tâm toàn ý tập trung chiến đấu, lại cảm giác Địa ngục tam


      đầu khuyển trước mặt mình cũng đáng sợ như trong truyền thuyết! Ít nhất


      tại Ô Đa cảm thấy mình tuyệt đối có đủ khả năng để xử lý con Địa ngục tam


      đầu khuyển này.


      - Hống! Hống!


      Đau đớn khiến Slime hoàn toàn rối loạn, lúc này nó giống như đứa phẫn


      nộ vì bị ủy khuất, chỉ biết vung móng vuốt chụp tới bóng người trước mắt. Nhất


      thời quên mất rằng bản lĩnh lớn nhất của Địa ngục tam đầu khuyển phải


      là thân thể mà là ma pháp cường đại. Dù sao cũng do kinh nghiệm chiến đấu còn


      nhiều, tuy rằng thực lực Slime lớn hơn Ô Đa nhiều lần, nhưng cũng


      có biện pháp bắt được Ô Đa.


      - Súc sinh này! Chết !


      Ô Đa hét lớn tiếng, giơ cao cự kiếm lên chém mạnh về phía đầu của


      Slime!


      - Grào!


      Toàn bộ con mắt của Slime đều đỏ sọc lên. Rốt cuộc thèm để ý nhát chém


      bổ về phía đầu mình, lại hung hăng giơ cự trảo bổ về phía Ô Đa! Bị Ô Đa


      khiêu khích khiến Slime mất lý trí, lúc này trong đầu Slime chỉ có ý


      nghĩ! Đó là đập chết kẻ trước mặt này!


      Nhìn thấy móng vuốt của Slime chụp tới. Ô Đa bất đắc dĩ phải dừng kiếm


      lại, sau đó vỗ mạnh đôi cánh nguyên tố nhanh chóng lui cả người về sau. Nực


      cười, kiếm này của bổ tới đầu của Địa ngục tam đầu khuyển nhiều nhất


      cũng chỉ khiến nó bị thương chút. Nhưng trảo này của nó,


      chừng mình phải chào tạm biệt thế giới này mất!


      - Grào!


      Ba cái đầu của địa ngục tam đầu khuyển cùng gào lên, liều mạng bổ nhào về phía


      Ô Đa. Triển khai đấu pháp liều mạng!


      Mỗi khi kiếm của Ô Đa muốn chém tới thân thể của Địa ngục tam đầu khuyển,


      lại phát nó liều chết bổ móng vuốt về phía ! Nếu kiếm của tiếp tục


      chém tới, nhất định bị trúng móng vuốt của Địa ngục tam đầu khuyển.


      Do Cầu Cầu điên cuồng sử dụng đấu pháp liều mạng, khiến Ô Đa bị lâm vào


      thế yếu!


      “Cứ tiếp tục như vậy phải là biện pháp!” Ô Đa thầm nghĩ, bị Địa ngục


      tam đầu khuyển này bám lấy, bản thân mình thể thoát được. Bây giờ, chỉ


      có thể trông chờ vào đại tế tự!


      Vừa nghĩ tới đấy, Ô Đa vội nhìn về phía Quang Minh Thánh ma đạo sư Kiệt Khắc


      Sâm.


      Cũng đúng lúc, Kiệt Khắc Sâm cũng nhìn ra tình huống của cuộc chiến, lúc này


      lão thầm chuẩn bị ma pháp cao cấp! Nhưng bởi vì ma lực tiêu hao quá


      lớn do chiến đấu với Vong Linh Đại trưởng lão, cho nên cần phải chuẩn bị thời


      gian dài mới có thể thi triển ma pháp.


      Ô Đa lúc này rất khẩn trưởng, mong đại tế tự chuẩn bị ma pháp nhanh lên


      chút. Địa ngục tam đầu khuyển trước mặt này dường như rất điên


      cuồng! sắp chịu nổi rồi, sau khi bị Địa ngục tam đầu khuyển sử dụng


      đấu pháp điên cuồng làm đảo lộn tiết tấu, tình cảnh của Ô Đa có vẻ rất nguy


      hiểm! Vài lần móng vuốt của Địa ngục tam đầu khuyển sượt qua thân thể .


      - Được rồi! Ô Đa mau tránh ra!


      Quang Minh Thánh ma đạo sư Kiệt Khắc Sâm hét lên tiếng, đồng thời


      tay xuất ma pháp trận lớn, sau đó đọc vài câu chú ngữ:


      - Quang minh nguyên tố ở khắp mọi nơi, hãy dùng lực lượng của người xua đuổi


      hắc ám! Ta lấy danh nghĩa là Kiệt Khắc Sâm, xin thỉnh cầu – triệu hoán, phân thân


      Quang Minh thần!


      Vừa nghe được Kiệt Khắc Sâm đọc tên ma pháp, trong lòng Ô Đa liền cảm thấy


      vui vẻ! Cũng đồng dạng như Tử thần địa ngục, Quang Minh thần cũng có mười


      hai phân thân. Mười hai phân thân này vô cùng hùng mạnh, cho dù là cường giả


      thánh cấp cũng phải là đối thủ! Chỉ cần gọi ra được ma pháp này, Địa


      ngục tam đầu khuyển trước mặt này còn có thể tạo ra được uy hiếp gì nữa!


      Kiệt Khắc Sâm chỉ ma trượng về phía Địa ngục tam đầu khuyển, đứng tại chỗ hét


      lớn tiếng:


      - Triệu hoán, phân thân Quang Minh thần!”


      ma pháp trận lớn ra phía Slime! Trong ma pháp trận, bóng


      người lấp lánh kim quang từ từ trồi lên!


      - Grào!


      Ma pháp trận trong trung làm cho Slime cảm thấy bất an, nó muốn thoát


      khỏi phạm vi của ma pháp trận này, nhưng bất kể là địa ngục tam đầu khuyển do


      Slime biến thành này có di chuyển tới đâu, ma pháp trận bầu trời dường như


      có linh tính liền theo Slime.


      Nhìn ma pháp trận trung, Kiệt Khắc Sâm cùng Ô Đa đều lộ ra vẻ đắc


      ý.


      - Dừng lại ở đây được rồi.


      Chợt thanh lạnh lùng vang lên bên tai Kiệt Khắc Sâm và Ô Đa.


      có dấu hiệu báo trước nào, thanh này giống như vốn có sẵn tại đây rồi!


      Tiếp theo đó, Kiệt Khắc Sâm cảm thấy ngực của mình nóng lên, ý thức dần dần


      bay mất …

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :