CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA) - Truyền Thuyết Thánh Kỵ Sĩ (514c)

Thảo luận trong 'Sắc Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 110: Saga chớm .


      - kỳ lạ, chuyện này là thế nào vậy?


      A Mạt Đức nghi hoặc , bản thân mình thử dùng ma pháp quang minh rồi mà cha con Ba Thác Nhi vẫn xi nhê gì hết. Hơn nữa, trông qua cha con Ba Thác Nhi cũng đâu có bệnh tật gì đâu?


      Nhìn theo cha con Ba Thác Nhi này, A Mạt Đức thấy đối tượng mà hai cha con này vung tay múa chân - Cao Lôi Hoa. Chẳng lẽ là nam nhân này làm? A Mạt Đức suy nghĩ chút vẫn tin, liền tới trước mặt Cao Lôi Hoa hỏi:


      - Làm phiền tiên sinh, xin hỏi, có phải ngài làm cho cha con Ba Thác Nhi bị câm ?


      Cao Lôi Hoa cười như , nhìn A Mạt Đức :


      - À, bởi vì có số người có cũng bằng câm luôn. Từ trong miệng bọn này chỉ toàn là lời độc ác, giống như rắn rết, cho nên ta để cho bọn này thử làm người câm thời gian xem.


      - Việc này… vị tiên sinh này, hình như ngài ra tay hơi quá đó.


      A Mạc Đức nhíu mày:


      - Cho dù lời bọn họ có độc ác đến đâu nữa cũng nên làm họ bị câm.


      - Quá tay?


      Cao Lôi Hoa híp mắt nhìn A Mạc Đức:


      - Ha ha ha! Nếu ta mà quá tay bọn chúng là hai cái xác ở đây rồi.


      Dứt lời, Cao Lôi Hoa khẽ liếc nhìn hai cha con Ba Thác Nhi. Sát khí chợt lóe trong ánh mắt Cao Lôi Hoa làm hai cha con nhà này rùng mình.


      cái liếc mắt này của Cao Lôi Hoa làm hai cha con Ba Thác Nhi này có cảm giác như chuột bị mèo rình, làm cả người họ sởn cả da gà, dựng tóc gáy.


      - Ủa? Có phải đạo sư A Mạt Đức ? Có chuyện gì xảy ra vậy?


      Đúng lúc này, giọng như yến vang lên ở cửa phòng học. Từ cửa phòng bước vào, nhìn thấy A Mạt Đức trong bộ dạng khó xử liền lên tiếng hỏi.


      Lôi Hoa và A Mạt Đức nghe thấy đều nhìn ra phía cửa phòng, khoác áo choàng trắng chậm rãi bước vào.


      - Ha ha, ra là Quang Minh Thánh nữ Bích Lệ Ti.


      A Mạt Đức thấy vậy liền ngay:


      - Thánh nữ điện hạ, cũng có thời gian rảnh rỗi đến đây à? Ha ha.


      - À, tôi sang đây tìm giáo chủ Ngô Thiên đại nhân.


      Bích Lệ Ti cười . (Còn nhớ Ngô Thiên ? Giáo chủ Quang Minh Thần điện. Tình địch số ba của Cao Lôi Hoa)


      - À, Hóa ra là thế, song thánh nữ điện hạ tới cũng đúng lúc!


      A Mạc Đức cười .


      Cao Lôi Hoa nhìn này, Quang Minh Thánh nữ sao? sai, này chính là người mà Cao Lôi Hoa gặp lúc từ trong Vong Linh cốc ra, áo trắng tại cửa hàng quần áo, Thánh nữ Quang Minh Thần điện - Bích Lệ Ti.


      Nghe thấy tên Bích Lệ Ti, mấy người Tĩnh Tâm đều ngoáy đầu nhìn lại.


      Thanh danh của Quang Minh Thánh nữ Bích Lệ Ti trong dân gian rất tốt, người dân ở đế quốc Quang Minh cũng rất tôn sùng Bích Lệ Ti. Cho nên mấy người Tĩnh Tâm cũng rất hiếu kỳ, muốn xem thử Quang Minh Thánh nữ vạn người đều kính có diện mạo ra sao.


      A Mạt Đức bước tới đón Bích Lệ Ti vừa :


      - Thánh nữ điện hạ à, đến đúng lúc quá. Nhanh qua xem hai người kia bị gì.


      - Ồ! xảy ra chuyện gì vậy?


      Bích Lệ Ti về phía Cao Lôi Hoa, lúc bước chân vào cửa, nàng nhìn thấy mái tóc bạch kim của Cao Lôi Hoa đầu tiên. cũng ở đây sao? Bích Lệ Ti nghi hoặc nhìn Cao Lôi Hoa. Dù sao nam nhân ở cửa hàng này cũng gây ra nhiều cảm xúc cho nàng, biết vì sao, mỗi khi nàng nhìn thấy nam nhân tóc bạc này luôn cảm thấy áp lực đè nặng.


      - Là như này, đây là cha con nhà Ba Thác Nhi. Hai cha con bọn họ bỗng nhiên được.


      A Mạt Đức chỉ vào cha con Ba Thác Nhi, nhưng cũng ra ai làm hai cha con Ba Thác Nhi thành người câm.


      - Tôi đến xem .


      Thánh nữ Bích Lệ Ti tới bên cạnh cha con Ba Thác Nhi, sau đó với bọn họ:


      - Trước tiên, các ngươi ngồi xuống , rồi ta xem cho các ngươi.


      Lo lắng cho tiếng của chính mình, cha con Ba Thác Nhi cùng nhau ngồi xuống. Quang Minh ma pháp của Quang Minh thánh nữ Bích Lệ Ti khá nổi tiếng, tuy nàng chỉ là Quang Minh ma pháp sư bậc năm hoàng kim, nhưng phương diện ma pháp trị liệu nàng lại có phong cách riêng.


      Bích Lệ Ti khẽ duỗi bàn tay nhắn tới trước mặt hai cha con Ba Thác Nhi, sau đó nhắm hai mắt lại.


      Cùng với tiếng ngâm xướng lúc trầm lúc bổng của nàng, luồng ánh sáng thuần khiết từ tay nàng lan tỏa ra vây quanh cả người nàng lại, ngay sau đó, ánh sáng này dần dần vào cơ thể Ba Thác Nhi.


      Ánh sáng thuần khiết tỏa ra xung quang phối hợp với khuôn mặt thần thánh, cùng với tiếng ngâm thánh thót của nàng, làm cho người ta cảm thấy nàng như thiên sứ thánh thiện xinh đẹp, thánh thiện thể bị xâm phạm…


      ***************


      Nhìn Bích Lệ Ti thánh thiện rực rỡ trước mặt, đồng tử màu đen của Saga mở hết cỡ.


      Lẳng lặng nhìn vòng ánh sáng bao quanh Bích Lệ Ti, Saga cảm thấy bên trong vầng sáng đó, nàng là xinh đẹp mỹ lệ và thể xâm phạm được! Saga nhìn chằm chằm Bích Lệ Ti với thần thái kỳ lạ. Ánh sáng thuần khiết trong tay nàng khiến Saga có cảm giác thân thiết.


      Bích Lệ Ti mỹ lệ mang lại nhiều cảm xúc cho Saga, thiện lương, quen thuộc, thánh thiện, gần gũi….


      - Làm sao vậy Saga?


      Cao Lôi Hoa ở bên cạnh nhanh chóng phát tình trạng dị thường của Saga. Ánh mắt của Saga lộ ra thần thái mà Cao Lôi Hoa chưa từng thấy qua. Lúc bình thường Saga luôn có vẻ lạnh lùng, vậy mà bây giờ ôn nhu làm sao. À, thô chút có lẽ Saga “động đực”.


      Dõi theo ánh mắt của Saga, Cao Lôi Hoa thấy chính là hình ảnh của Bích Lệ Ti - Thánh nữ được ánh sáng bao quanh.


      Khóe miệng Cao Lôi Hoa lộ ra nụ cười mỉm!


      - Ba à.


      Hai mắt Saga vẫn dán chặt vào Bích Lệ Ti được thánh quang bao quanh:


      - Ba à, con nghĩ, con thích ấy.


      - Khụ khụ!


      Cao Lôi Hoa ho hai tiếng, thẳng thắn của Saga làm Cao Lôi Hoa thể tiếp thu ngay được. Người ta rằng người mà lạnh lùng như băng khi bùng cháy thể cản được! dưới Saga lạnh lùng chính là ngọn núi lửa hùng vĩ.


      - Con xác định cảm tình của con phải là thích bình thường chứ?


      Cao Lôi Hoa khẽ hỏi, tuy dáng vẻ giờ của Saga có thể thấy nó đơn thuần là thích bình thường, nhưng Cao Lôi Hoa vẫn muốn hỏi để xác định ràng.


      - Đương nhiên rồi ba ạ.


      Hai mắt Saga vẫn dời khỏi Bích Lệ Ti:


      - Con lấy danh nghĩa Sáng Thế Thần để thề, con rất thích nàng. Giống như cái cảm giác ba từng cho chúng con khi đôi lứa nhau, tại con cảm thấy tim mình đập nhanh hơn, con rất muốn được nhìn thấy ấy.


      Cao Lôi Hoa gật đầu, tuy bây giờ Saga mới mười bốn tuổi, nhưng tuổi mười bốn cũng là tuổi thiếu niên “chớm ” rồi! Tâm tình sơ khai này của Saga có thể là dính phải tiếng sét ái tình rồi. Mười bốn tuổi lớn quá, quá, đúng là thời kì “Vừa gặp ”.


      Chỉ có điều, bây giờ Saga mới mười bốn tuổi có tính là sớm quá ? Cao Lôi Hoa thầm nghĩ trong lòng… … …

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 111: Tòa án Quang Minh.


      - Nếu thích hãy làm cái gì đó .


      Cao Lôi Hoa với Saga:


      - Nếu cứ thầm thương trộm nhớ nàng chẳng có hiệu quả gì đâu. khi thích phải hành động luôn.


      - Vâng!


      Saga ngoan ngoãn gật đầu:


      - Nhưng mà, ba ơi, con cần phải làm gì?


      - Hề hề, chờ tí ba giúp con có cơ hội làm quen với nàng ta.


      Cao Lôi Hoa mỉm cười xấu xa:


      - Muốn theo đuổi nàng, đầu tiên là cần phải kết thân với nàng cái .


      - Vâng!


      Saga gật như bổ củi.


      Cao Lôi Hoa đắc ý cười cười, , chuyện Saga có cảm tình với Quang Minh Thánh nữ Cao Lôi Hoa cũng chẳng giúp được gì ngoài việc duy nhất là tạo cơ hội để Saga làm quen với nàng thánh nữ xinh đẹp này. Còn về phần sau đó, thánh nữ có Saga được hay còn phải xem vận may của nó thế nào . Tóm lại là thể bảo Cao Lôi Hoa cưỡng ép thánh nữ lại đây rồi uy hiếp nàng ta Saga được.


      Nguyệt Nhị và Tĩnh Tâm đứng cạnh nghi hoặc nhìn Cao Lôi Hoa và Saga. Tiếng chuyện giữa Cao Lôi Hoa và Saga rất , Tĩnh Tâm lẫn Nguyệt Nhị nghe được là hai người cái gì, nhưng điệu cười vừa rồi của Cao Lôi Hoa lại khiến cho Nguyệt Nhị và Tĩnh Tâm chú ý đến .


      - Ba ba, trông ba gian quá.


      Nguyệt Nhị khẽ với Cao Lôi Hoa.


      - Thế á? phải thế chứ?


      Cao Lôi Hoa gãi gãi đầu cười ha hả. Sau đó nhìn Bích Lệ Ti, Cao Lôi Hoa cá rằng nàng này chữa trị được cha con Ba Thác Nhi, hắc hắc! Nếu quang minh ma pháp trị liệu mà có thể giải được người bị điểm Á huyệt Cao Lôi Hoa chả thèm làm gì. Nhưng mà chữa trị được rốt cuộc lại vẫn phải mình ra tay mới xong.


      Ban đầu Cao Lôi Hoa định để cho hai cha con này vĩnh viễn câm điếc luôn. Nhưng tại, xem ra là vì hạnh phúc cả đời của con mình chắc tạm thời phải thả cho hai cha con tên này con đường sống vậy.


      Thánh nữ Bích Lệ Ti dùng hẳn ma pháp trị liệu cao cấp cho Ba Thác Nhi vì lúc nãy tiến vào nàng thấy A Mạt Đức chữa trị cho cha con Ba Thác Nhi kia thành công. Cho nên vừa ra tay nàng dùng ngay ma pháp trị liệu bậc cao, nàng cũng cho rằng nếu mình dùng ma pháp bậc thấp lại có thể trị được chứng bệnh mà A Mạt Đức trị được.


      Bạch quang nhạt dần, sau khi thi triển ma pháp xong Bích Lệ Ti thở hắt hơi:


      - Thế nào? Liệu có được ?


      Nàng hỏi.


      Ba Thác Nhi há mồm, định gì đó, nhưng gào tới mức mặt đỏ bừng lên mà vẫn giống như cũ, phát ra được chút thanh nào.


      - Tại sao lại có thể như thế được chứ?


      Bích Lệ Ti nhìn Ba Thác Nhi với ánh mắt thể tin nổi. Ma pháp trị liệu cao cấp vậy mà lại có tí tác dụng nào?


      - Đúng rồi, đạo sư A Mạt Đức.


      Bích Lệ Ti suy nghĩ lúc rồi quay lại hỏi A Mạt Đức:


      - Tôi muốn biết tại sao bỗng nhiên bọn họ lại biến thành người câm?


      - Biến thành người câm à?


      A Mạt Đức cười khổ, rồi quay sang nhìn Cao Lôi Hoa đứng bên cạnh.


      - A? Là ngài làm sao?


      Bích Lệ Ti nhìn Cao Lôi Hoa khẽ cười, rồi :


      - Vị tiên sinh này, chúng ta lại gặp nhau rồi.


      - À.


      Cao Lôi Hoa cười khẽ:


      - Đúng thế. ngờ chúng ta lại gặp lại nhau nhanh như vậy.


      - Ba, hai người quen biết nhau sao?


      Saga đứng cạnh khẽ hỏi.


      - À, cũng chưa đến mức là quen biết, chỉ là từng gặp qua lần thôi.


      Cao Lôi Hoa cười cười đáp, rồi sau đó vỗ vỗ vai Saga và với Bích Lệ Ti:


      - Tiểu thư Bích Lệ Ti, để tôi giới thiệu với , đây là Saga, nó muốn làm quen với .


      - Hả? À, xin chào, ta là Bích Lệ Ti.


      Bích Lệ Ti đầu tiên sửng sốt, nàng ngờ Cao Lôi Hoa đột nhiên lại lôi người ra thẳng là muốn làm quen với mình, cho nên nhất thời nàng kịp phản ứng. Tuy nhiên nàng vẫn đưa tay về phía Saga.


      Saga cũng sửng sốt, nó cũng ngờ cơ hội “làm quen” mà Cao Lôi Hoa vừa đến lại là như thế này.


      Cũng may, Saga phản ứng cũng nhanh nhạy, vội vàng đáp:


      - Tôi tên là Saga! Rất vui được quen biết với , tiểu thư Bích Lệ Ti.


      Saga nhàng cầm lấy bàn tay bé của nàng.


      Nhìn thần sắc Saga, Bích Lệ Ti khẽ mỉm cười.


      - Phải rồi, tiên sinh Cao Lôi Hoa.


      Bích Lệ Ti nhìn Cao Lôi Hoa nhàng :


      - Xin ngài hãy khôi phục khả năng của cha con Ba Thác Nhi này được ? Dù sao giờ cuộc họp phụ huynh sắp bắt đầu, nếu bọn họ thể được hay cho lắm. Nếu bọn họ làm sai cái gì xin ngài đại nhân đại lượng tha thứ cho họ lần này .


      Cha con Ba Thác Nhi ở bên cạnh nghe thấy thánh nữ thay họ cầu tình, vội vàng nhìn Cao Lôi Hoa với ánh mắt mong chờ.


      - Được rồi, lần này tôi nể mặt vậy.


      Cao Lôi Hoa nhún vai tới cạnh cha con Ba Thác Nhi, sau đó vỗ vào người họ. Khẽ truyền chút ít Lôi thần lực vào giải khai á huyệt cho hai tên này.


      Cha con Ba Thác Nhi lại lần nữa lại cảm thấy toàn thân tê rần, sau đó căng thẳng nhìn Cao Lôi Hoa.


      - Tôi, tôi có thể chuyện chưa?


      Ba Thác Nhi kích động xem lại bản thân mình.


      - Sau này hãy nhớ kỹ, nhiều dễ mất lưỡi lắm.


      Cao Lôi Hoa cười ha hả, rồi quay lại vỗ vỗ vào người Saga,, ý bảo tất cả tình còn lại đều giao cho nó. Kéo Saga tới chuyện với Quang Minh Thánh nữ rồi, phần còn lại là dựa vào bản thân Saga thôi.


      ************


      Lúc này, trong nhà Tĩnh Tâm.


      Vong Linh Đại trưởng lão nhàng đặt tiểu công chúa hôn mê lên chiếc giường . Theo như lời Cao Lôi Hoa tiểu công chúa còn phải hơn ba ngày nữa mới có thể tỉnh lại được.


      Lúc này trong nhà chỉ còn lại có hai người đại trưởng lão và tiểu công chúa, à, còn có cả Slime hoàng kim đáng kia nữa.


      Tra Lý vì muốn nhanh chóng tìm hiểu với thế giới con người sau hàng ngàn năm, nên giờ ngao du khắp nơi trong đế quốc rồi. Cao Lôi Hoa đưa Tĩnh Tâm và bọn họp phụ huynh, sở dĩ mang Slime cùng là vì sau khi nó tiến giai còn chưa tiêu hóa hết năng lượng cuồng bạo kia. Nên bây giờ để nó ở nhà ngủ.


      - Đúng là Quang Minh đế đô, chỗ nào cũng thấy khí tức làm cho người ta khó chịu.


      Vong Linh Đại trưởng lão khẽ thở dài. Từ sau khi đến Quang Minh đế đô, Quang Minh ma lực sung túc ở đây khiến Đại trưởng lão cảm thấy khá là bực bội. Đặc biệt, ở trong Quang Minh đế đô lại có vài khí tức lúc lúc thua kém gì bản thân lão, càng làm cho Đại trưởng lão cảm thấy cực kỳ bức bối.


      Nếu phải là vì cần chăm nom Bảo Bảo có khi Đại trưởng lão liều mạng tìm mấy kẻ có Quang Minh năng lượng khiến mình bức bối kia rồi, hoặc là tránh xa mấy cỗ khí tức quang minh khiến lão đau đầu này. Dù thế nào Đại trưởng lão cũng thích khí tức quang minh xuất trong phạm vi hoạt động của mình.


      - Ôi, cả nhà Cao Lôi Hoa lâu thế nhỉ.


      Đại trưởng lão ngóng ra bên ngoài khẽ than.


      Đột nhiên, lão cảm thấy có vài cỗ Quang Minh lực lượng cường đại tiến về hướng này!


      - Ai?


      Vong Linh Đại trưởng lão quát , đồng thời, trong chớp mắt cây cốt trượng trắng bệch xuất trong tay lão. Mặc dù ở nơi có Quang Minh lực lượng dày đặc khiến cho Vong Linh Đại trưởng lão thể huy động được toàn bộ thực lực, nhưng dẫu vậy, lão vẫn là thánh cấp. Thực lực thánh cấp cũng đến nỗi bị chủ nhân của mấy đạo Quang Minh khí tức này làm cho tổn thương.


      - Hừ! Vùng đất do Quang Minh thần chiếu cố cho phép có tia hắc ám!


      Mấy bóng người mang khôi giáp đặc thù ra trong đại viện nhà Tĩnh Tâm. Bọn họ mặc người chính là “Khôi giáp chúc phúc” của Quang Minh Thần Điện. Đây là loại khôi giáp trải qua lễ rửa tội của lực lượng quang minh, có tác dụng phòng ngự lực lượng hắc ám cực kỳ tốt.


      - Tòa án Quang Minh, tổ mười hai, tiểu đội Quang Minh kỵ sĩ, phụng mệnh giáo hoàng tới quét sạch linh hồn hắc ám này…

    3. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba)
      Chương 112: dũng mãnh của vong linh đại trưởng lão.


      - , hai, ba…sáu, bảy. À, chỉ có bảy người mà thôi.


      Vong Linh Đại trưởng lão nhìn vào bảy kỵ sĩ mặc ‘áo giáp chúc phúc’ đứng ở trong sân. Căn cứ vào khí tức của bọn họ, Vong Linh Đại trưởng lão cho rằng bảy tên này đều là Quang Minh kỵ sĩ bậc sáu, so với thánh cấp bậc bảy vẫn còn kém xa. Quang Minh thần điện hổ là tôn giáo lớn nhất của nhân loại! Cường giả bậc sáu cũng có thể coi là nhân tài đứng đầu đại lục rồi. Thế mà bọn họ lại có thể điều động ngay lập tức được bảy người, quả là thế lực hùng mạnh!


      Tuy nhiên chênh lệch giữa thánh cấp với bậc sáu phải là dựa vào nhân số mà bổ khuyết được. Đại trưởng lão cười ha hả, hắc khí từ cốt trượng bên tay phải trở nên đậm đặc. Điều quan trọng nhất là Vong Linh Đại trưởng lão lại là vong linh đại pháp sư. Đối với vong linh đại pháp sư nhân số từ trước tới nay chưa bao giờ là vấn đề đáng để lão phải lăn tăn.


      Lấy nhiều khi ít là truyền thống quang vinh của các vong linh pháp sư. Vong linh pháp sư rất ưa thích chiến thuật biển người!


      Đại trưởng lão quát to tiếng rồi phát động ‘Phiêu vũ thuật’ bay phất phới trong sân. kèm với đó là ánh sáng u tỏa ra từ cây cốt trượng đen sẫm.


      - Chỉ có bảy mống thôi à?


      Vong Linh Đại trưởng lão nhe hàm răng sáng bóng trắng bóc với bảy tên Quang Minh kỵ sĩ này,:


      - Chỉ bảy tên các ngươi thôi mà muốn tinh lọc linh hồn của ta cơ sao? Khặc khặc ~~


      - Chỉ cần bảy người chúng ta là đủ đối phó với lão già nhà ngươi rồi. Bày trận!


      Bảy Quang Minh kỵ sĩ hét lớn tiếng, rồi kết hợp thành trận pháp kỳ quái. Trận vừa bày xong, khí thế của cả bảy tên lập tức tăng vọt.


      Nhìn Quang Minh đại trận của bảy tên này, ánh mắt Đại trưởng lão chợt lấp lánh:


      - tệ, ít ra cũng phải như vậy chứ.


      Sau khi bảy người lập trận, đấu khí người họ ngờ lại có thể đạt đến trình độ hài hòa, đồng nhất. Cứ như vậy, bởi vì tần suất đấu khí giống nhau, lại hành động đồng loạt nên uy lực đấu khí lập tức tăng lên vài cấp bậc.


      - Có điều các ngươi có bảy người nên ta cũng phải tìm vài tay trợ thủ cho đủ đôi, đủ cặp chứ nhỉ.


      Vong Linh Đại trưởng lão cười ha hả, tay phải vung cốt trượng lên, miệng niệm dồn dập loạt chú văn:


      - Triệu hồi người bạn thân thiết nhất của ta Cát Mỗ – ‘Cốt long chiêu hoán’!


      Lời chú văn vừa dứt, động tối đen, trống rỗng ra đầu bảy tên Quang Minh kỵ sĩ, ngừng phát tán ra những luồng khí tử vong hùng mạnh.


      - ổn rồi, ta là vong linh ma pháp sư, phải là hắc ám ma pháp sư!


      Bảy thánh kỵ sĩ kinh hô:


      - Thông tin nhầm lẫn rồi, là vong linh pháp sư. muốn chiêu gọi vong linh. Mau, dùng đấu khí phá tan hắc động kia mau!


      - , lên nào!


      Bảy tên thánh kỵ sĩ đồng thanh quát lên. Bảy luồng đấu khí khiết bạch bắn thẳng vào phía ngoài hắc động bên , ở giữa trung, bảy luồng đấu khí hợp thành . Đấu khí khiết bạch sau khi hợp nhất còn thấp thoáng phát ra hào quang của bậc “thánh đấu khí”!


      Bảy đạo đấu khí này sau khi hợp nhất có thể đạt đến mức như “Kiếm Thánh” sử dụng “thánh đấu khí” luôn.


      - Quả nhiên là cũng có lợi hại! tồi, tệ đâu!


      Đại trưởng lão khằng khặc cười hiểm:


      - Tuy nhiên, như vậy mà nghĩ rằng ngăn trở được ta triệu hoán hay sao? quá coi thường ta mà.


      Vong Linh Đại trưởng lão lại vung cốt trượng trong tay phải lên, lập tức hắc động trong trung nhanh chóng mở rộng.


      “Grào~~” tiếng gầm của rồng vang lên từ trong hắc động.


      Ngay sau đó, cái xương đầu cự long trắng ởn ló ra khỏi hắc động, cỗ long uy (uy thế, uy áp của rồng) kinh thiên hãi địa đè xuống bên dưới. Tuy rằng là Vong Linh cốt long, nhưng long uy của cự long cũng hề mất sau khi tử vong.


      “Ầm” tiếng. Đúng lúc này, quang minh đấu khí của bảy tên Quang Minh kỵ sĩ kia chém mạnh xuống xương sọ của cự long.


      “Rống” – Cốt long trong hắc động lại phát ra đạo long tức. Trong long tức còn chứa cả cảm giác phẫn nộ. Nó còn chưa kịp chui ra khỏi hắc động mà bị ‘cắn trộm’ rồi. Tuy rằng đấu khí này có thể coi như thánh đấu khí sơ cấp, nhưng đủ gãi ngứa cho nó, thậm chí còn lưu lại được tí vết tích gì cái đầu lâu ‘xinh đẹp’ của nó. Nhưng mà đây lại là đả kích trắng trợn đối với nó rồi.


      “Rống!” Cốt long giận dữ gầm lên tiếng. Toàn bộ thân thể lập tức vùng ra khỏi hắc động. Thân mình dài hơn hai mươi thước xoay vòng trung, hồng quang lập lòe sâu trong hốc mắt trống rỗng, nhìn chằm chằm vào bảy tên bò sát bên dưới.


      - Trời đất ơi, là Vong Linh cốt long!


      Bảy tên Quang Minh kỵ sĩ nuốt nước miếng. Thông tin gửi lên sai lầm nghiêm trọng. Mẹ nó chứ, lần này biết có còn mạng mà bò về được hay nữa.


      - Ha ha! Cát Mỗ, cuối cùng ngươi cũng chịu tòi ra đây rồi.


      Nhìn cốt long trung, Vong Linh Đại trưởng lão cười lớn tiếng, tay phải lại vung pháp trượng lên, đạo hắc vụ màu đen bay về phía cốt long.


      Vong linh ma pháp phụ trợ cao cấp – Vong linh chi vụ (sương mù vong linh). Vong linh chi vụ có thể tăng cường tốc độ, thể chất và tùy từng thời điểm có thể bổ sung được năng lượng tiêu hao cho vong linh. Nhưng ‘Vong linh chi vụ’ lại là loại ma pháp trí mạng đáng sợ đối với nhân loại. Những người đụng chạm đến ‘Vong linh chi vụ’ đều bị trúng lời nguyền rủa đờ đẫn, trúng kịch độc, già yếu…


      Vong linh chi vụ nhanh chóng bao vây toàn bộ thân thể của Vong linh cốt long. Điều này cũng chứng tỏ thực lực hùng mạnh của Vong Linh Đại trưởng lão. Cốt long dài hơn hai mươi thước thế mà cũng lại bị đám ‘Vong linh chi vụ’ bao bọc hoàn toàn.


      Sau khi được ‘Vong linh chi vụ’ bao quanh, Vong Linh cốt long cứ như được tiêm thuốc kích thích. Ngâm dài tiếng thể sinh khí dồi dào.


      - Cát Mỗ, để cho cái đám đui mù này biết tí lợi hại của ngươi .


      Vong Linh Đại trưởng lão chỉ chỉ vào bảy tên Quang Minh kỵ sĩ đứng mặt đất.


      “Rống!” Vong Linh cốt long gầm tiếng, rồi lao thẳng xuống bảy tên đứng dưới. Đối với bảy tên bò sát dám chém mình này, cốt long muốn lấy máu tươi của chúng để tẩy sạch vũ nhục vừa rồi của nó.


      - Đừng nên cố chống chọi. Tránh khí thế của nó trước .


      Nhìn theo cốt long giáng thẳng từ trời xuống, đầu lĩnh của bảy tên kỵ sĩ hô to tiếng rồi nhảy sang bên, tránh né đòn tấn công đầu tiên của Vong Linh cốt long.


      - Ha ha, để cho các ngươi tránh né dễ dàng như thế ta đây còn mặt mũi gì ?


      Vong Linh Đại trưởng lão cười ha hả, vung trượng lên:


      - Cốt thủ (cánh tay bằng xương)!


      Bụp bụp vài tiếng, liên tiếp những chiếc cốt thủ từ dưới mặt đất chui lên tiếp tóm chặt lấy cẳng chân bảy tên Quang Minh kỵ sĩ. Bảy tên này nhảy né bỗng cảm thấy chân níu chặt, ngó xuống phát ra là chân mình bị hai cốt thủ bám chặt rồi.


      - Tên vong linh pháp sư chết tiệt!


      Bảy tên Quang Minh kỵ sĩ cùng lúc rống lên.


      - Chém những cốt thủ này . Mau chém !


      Tên thủ lĩnh trong số Quang Minh kỵ sĩ hét to.


      Lập tức sáu gã kỵ sĩ vội vàng chém thẳng xuống những cái cốt thủ mặt đất.


      Nhưng “keng” tiếng, kiếm và cốt thủ chạm vào nhau ngờ lại phát ra tiếng giòn tan như kim loại va chạm mạnh. lực phản chấn chạy dọc trở lại theo thân kiếm. Còn cốt thủ lại chả sứt mẻ gì cả.


      - Làm sao lại thế này được? Cốt thủ chỉ là ma pháp bậc thấp trong Vong Linh ma pháp. Tại sao lại có thể như vậy chứ?


      Bảy tên kỵ sĩ đều kinh ngạc nhìn cốt thủ nắm chân mình.


      Cốt thủ, chính là Vong Linh ma pháp bậc thấp. Đối với Quang Minh kỵ sĩ mà , chỉ dùng chút sức là có thể nhàng thoát được ngay. Trong các cuộc chiến với vong linh pháp sư trước kia, cốt thủ cơ bản là chịu được giẫm nhàng của họ.


      Nhưng giờ, cốt thủ nắm giữ chân bọn họ cứng rắn như thép. Kiếm trong tay họ cũng phải là vật tầm thường, thế mà ngờ lại thể làm cho cốt thủ có mảy may thương tổn gì.


      - Ha ha! Lịch sử sang trang mới. Chẳng lẽ vong linh ma pháp lại thể cải thiện sao?


      Vong Linh Đại trưởng lão nhìn bảy tên kỵ sĩ Quang Minh phá lên cười. chiêu cốt thủ này trải qua cải tiến của Đại trưởng lão bậc thánh cấp thành “cốt thủ tiến hóa bản”. Do đó, mức độ cứng rắn còn hơn cả kim loại bình thường nữa.


      Bị cốt thủ này giữ chặt, nhất thời bảy tên Quang Minh kỵ sĩ cũng thoát thân ra được.


      Lúc này, bầu trời cốt long cách đầu bọn họ chỉ chừng mười thước. Long trảo của nó lù lù ràng, ‘vong linh chi vụ’ long trảo lại kích thích thần kinh của cả bảy kỵ sĩ.


      - có cách nào khác nữa rồi. Đành liều mạng thôi! Sử dụng mật kỹ cuối cùng!


      Tên đầu lĩnh của đám Quang Minh kỵ sĩ rống lớn tiếng. Tin tức tình báo sai lầm quá nghiêm trọng. Vốn dĩ cứ tưởng rằng đây chỉ là cường giả hắc ám hệ. Phải biết rằng hắc ám hệ trải qua chèn ép lâu dài của Quang Minh thần điện còn hùng mạnh gì nữa rồi.


      Bảy người bọn họ chỉ cho rằng vong linh trưởng lão giỏi lắm là đạt đến thực lực bậc sáu thôi. Nhưng mà tình hình giờ cho thấy, tuy vị vong linh pháp sư trước mặt đây có triển khai đôi cánh nguyên tố, nhưng căn cứ vào việc lão thoải mái nhàng gọi vong linh “cốt long” siêu cấp đến chứng tỏ lão chắc chắn là vong linh pháp sư bậc bảy ‘thánh’ cấp. Lúc này, hy vọng duy nhất của bọn họ cũng chỉ còn mật kỹ cuối cùng nữa thôi.


      - Liều mạng! Mật kỹ -- Hợp thể!


      Bảy tên Quang Minh kỵ sĩ đồng thanh hô lên, khí thế bi tráng cứ như liệt sĩ cách mạng vậy…

    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 113: Để khô lâu kết thúc sinh mệnh của ngươi.


      Bảy người bọn họ chỉ cho rằng vong linh trưởng lão giỏi lắm là đạt đến thực lực bậc sáu thôi. Nhưng mà tình hình giờ cho thấy, tuy vị vong linh pháp sư trước mặt đây có triển khai đôi cánh nguyên tố, nhưng căn cứ vào việc lão thoải mái nhàng gọi vong linh “cốt long” siêu cấp đến chứng tỏ lão chắc chắn là vong linh pháp sư bậc bảy ‘thánh’ cấp. Lúc này, hy vọng duy nhất của bọn họ cũng chỉ còn mật kỹ cuối cùng nữa thôi. Đối mặt với cường giả bậc bảy, cho dù là chạy trối chết cũng có khả năng. Trừ phi lão chịu buông tha ngươi chứ nếu bằng vào thực lực của vài tên kỵ sĩ như bọn họ tuyệt đối thể thoát khỏi tay cốt long và vong linh pháp sư.


      - Liều mạng! Mật kỹ -- Hợp thể!


      Bảy tên Quang Minh kỵ sĩ hô hoán, khí thế bi tráng cứ như liệt sĩ cách mạng vì tổ quốc vậy. Hợp thể là kỹ năng đặc biệt dành cho kỵ sĩ của tòa án Quang Minh. Chỉ cần trong thời gian ngắn ngủi là có thể chuyển dời toàn bộ năng lượng của sáu người dồn vào người. Sau đó, kẻ cầm đầu này có thể tạm thời đạt được sức mạnh gấp đến bảy lần thực lực của mình.


      Điều kiện sử dụng ‘Hợp thể’ khá khe khắt, đầu tiên là bảy người tham gia đều phải có đấu khí cùng thuộc tính. Điều này cũng khó vì mọi người trong Quang Minh thần điện đều tu luyện quang minh đấu khí cả. Nhưng cái khó ở đây chính là năng lượng đấu khí của cả bảy người này phải tương đương với nhau. cách khác có nghĩa là bảy người này chỉ là sử dụng đấu khí có thuộc tính giống nhau, mà hơn nữa là năng lượng đấu khí cũng phải giống nhau. Thực lực của bảy người phải hoàn toàn tương xứng.


      Hơn nữa, phối hợp giữa bảy người cũng đòi hỏi phải có độ ăn ý cao. khi hợp thể, chỉ cần người sơ sẩy là cả bảy người đều đến ra mắt Quang Minh thần vĩ đại luôn.


      Vong Linh Đại trưởng lão hứng thú nhìn bảy tên Quang Minh kỵ sĩ chật vật với ‘vong linh cốt thủ cường hóa’ của lão. Xem ra bọn họ chỉ giữ được tay nữa thôi. Điều này khiến Vong Linh Đại trưởng lão có phần hơi sốt ruột.


      Lúc này Vong Linh cốt long dừng lại ở đỉnh đầu của bảy tên kỵ sĩ. Long trảo hung ác chụp về phía bọn họ rồi.


      Quá mạnh. Thủ lĩnh của bảy tên kỵ sĩ hét to:


      - Hợp!


      Ngay sau đó, sáu gã kỵ sĩ phía sau lưng cũng đồng loạt quát tiếng “Hợp!”. Sau tiếng hét, trừ tên kỵ sĩ đứng đầu kia ra sáu tên còn lại như quả bóng bị xì hơi, mềm nhũn ngã vật ra đất. Đây cũng là trong các lý do mà bảy kỵ sĩ đến lúc nguy cấp sử dụng đến phương pháp hợp thể này. khi sử dụng đến ‘Hợp thể’ hoặc là đối phương chết, hoặc là bọn họ chết. Hơn nữa, nếu dùng ngay cả đến cơ hội chạy trốn của bọn họ cũng đều có. Chẳng qua, trước mặt vong linh pháp sư thánh cấp bọn họ vốn thể chạy thoát được.


      Hợp thể là giải pháp sau cùng của kỵ sĩ trong Quang Minh tòa án. Ngoại trừ những khó khăn của cầu hợp thể ra rất có thể còn bị thương trầm trọng. Mỗi lần hợp thể đều là lấy sinh mệnh của người sử dụng ra để làm động lực duy trì. Mỗi lần sử dụng, bảy người tham gia đều phải trả giá, mỗi người mất ba năm sinh mệnh.


      Hơn nữa, thời gian mỗi lần hợp thể là ba mươi phút. Nếu vượt quá mỗi giờ tương ứng với năm sinh mệnh.


      - Yahhhhh!


      Sau khi tiếp nhận sức mạnh hùng hậu mà ‘Hợp thể’ mang lại, thủ lĩnh của bảy tên kỵ sĩ hét lớn. Thực lực tăng gấp bảy lần so ban đầu khiến giống như vừa được uống Viagra – vô cùng uy mãnh. Hét xong tiếng, giơ cao thanh đại kiếm ngăn cản long trảo của Vong Linh cốt long.


      “Bùng!” kiếm này miễn cưỡng ngăn cản được kích giáng từ trời xuống của cốt long.


      - Ủa? Hợp thể à? Chiêu này cũng tồi nhỉ!


      Vong Linh Đại trưởng lão cười ha hả. Tuy rằng thực lực cá nhân của từng tên trong bảy kỵ sĩ này cũng thường thôi, nhưng sau khi liên hợp lại có thể khiến cho người ta kinh hãi. Sức mạnh của bảy người bậc sáu đều dồn vào cho tên kỵ sĩ thủ lĩnh kia, khiến cho thực lực của tạm thời thua gì cấp bảy. Nhìn kiên cường chống đỡ được trảo của Vong Linh cốt long có thể thấy được rằng sau khi hợp thể bọn họ tiệm cận tới thánh cấp. Còn nếu xét về đấu khí, có lẽ là đạt đến mức thánh cấp rồi.


      Nhưng cho dù là có thực lực thua gì bậc bảy chăng nữa Đại trưởng lão cộng với Vong Linh cốt long cũng đều là thánh cấp cả.


      Nhìn tên kỵ sĩ cứ như vừa được tiếp doping, Vong Linh Đại trưởng lão cười khỉnh, xem ra hợp thể này đúng là có chút khá khẩm.


      Tuy nhiên, nếu như thế, trò chơi lần này nên chấm dứt thôi.


      Đại trưởng lão giơ cao cốt trượng:


      - Với danh nghĩa của ta – Cát Mỗ, chiêu gọi quang hoàn hắc ám (vòng sáng hắc ám)!


      “Bùng” tiếng, cốt trượng trong tay đại trưởng lão sáng dần lên, tiếp theo đó, vòng ánh sáng màu đen xuất thân Vong Linh cốt long.


      Có được trợ giúp của ‘quang hoàn hắc ám’, Vong Linh cốt long cũng giống như được ‘ngậm sâm’. Vung cự trảo lên hung hãn vỗ thẳng về phia nam nhân phía dưới.


      Thủ lĩnh của bảy kỵ sĩ vội vàng giơ đại kiếm lên, chuẩn bị ngăn cản kích tiếp theo của Vong Linh cốt long.


      Nhưng thể ngờ được là năng lượng long trảo lại dũng mãnh như thế. Cự trảo vỗ “oành” tiếng, cả người tên thủ lĩnh lập tức bị trảo của Vong Linh cốt long vỗ lún sâu xuống đất, chỉ còn thò nửa người bên bên.


      “Hống!” cự long đắc ý rống lên tiếng. Đồng thời, há miệng phun luồng long tức hắc ám thẳng về phía tên kỵ sĩ nằm mặt đất kia.


      Từ trước tới giờ, long tức tử vong của Vong Linh cốt long chính là ác mộng của tất cả các loài sinh vật. Trong long tức tử vong màu đen kia hàm lời nguyền tử vong nguyên sơ nhất – già cả, suy yếu, ăn mòn… – loạt ma pháp nguyền rủa khiến các sinh vật khác run sợ. Cho nên đối với tất cả các sinh vật mà , việc đối kháng lại long tức tử vong là lựa chọn sáng suốt.


      Đối với Vong Linh Đại trưởng lão cũng mới chỉ có duy nhất mình Cao Lôi Hoa là từng dám cứng đối cứng lại long tức tử vong của Vong Linh cốt long mà thôi.


      Nhưng khi đó Cao Lôi Hoa là cái loại bậc bảy đỉnh phong trâu bò rồi!


      Còn giờ, tuy rằng có mật kỹ Quang Minh kỵ sĩ cũng chỉ tạm thời tiệm cận cấp bảy mà thôi. Nhưng chỉ bằng vào vào đó há có thể đối đầu trực diện với long tức được ư?


      Sử dụng mật kỹ chẳng qua cũng chỉ kéo dài thêm chút ít thời gian hấp hối cho bảy gã kỵ sĩ mà thôi. Mà khoảng thời gian này cũng nhiều….


      “Ầm” tiếng, long tức tử vong như thác nước trút thẳng xuống người tên thủ lĩnh của bảy Quang Minh kỵ sĩ.


      Mức độ chênh lệch cấp bậc quá lớn cho nên dù có ‘chúc phúc áo giáp’ và quang minh đấu khí Quang Minh kỵ sĩ hoàn toàn ngăn cản được cỗ long tức tử vong này.


      Long tức màu đen vừa chạm vào người thủ lĩnh kỵ sĩ, trong nháy mắt làm cho áo giáp người gã tan ra thành nước. Đồng thời, long tức tử vong cũng từ từ phát huy các tác dụng nguyền già cả, suy yếu, ăn mòn…


      Mái tóc màu vàng của gã kỵ sĩ bắt đầu chuyển sang bạc trắng, hơn nữa, lời nguyền suy yếu khiến gã thể đứng dậy nổi.


      Tử vong là chuyện sớm hay muộn mà thôi. Cho dù là có dùng mật kỹ, nhưng cũng chỉ chống đỡ được thêm vài phút mà thôi. Trong lòng Quang Minh kỵ sĩ kia vô cùng chua xót, bậc bảy với bậc sáu, sao mà khác biệt lớn đến như thế chứ.


      Nhìn gã kỵ sĩ đầu lĩnh bị Vong Linh cốt long hành hạ và sáu gã Quang Minh kỵ sĩ xẹp lép kia, Vong Linh Đại trưởng lão cười khằng khặc. Tiếp đó, lão niệm chú triệu hồi ma pháp khô lâu. Phải biết rằng sáu cái tên nằm vật ra đất kia bây giờ có muốn động cũng chả động đậy nổi. Vong Linh Đại trưởng lão muốn mấy kẻ kiêu ngạo ở Quang Minh thần điện này phải chết dưới tay mấy khô lâu cấp thấp nhất! Quang Minh kỵ sĩ bậc sáu kiêu ngạo chết trong tay vong linh khô lâu hèn mọn nhất, đây là chuyện làm cho người ta sung sướng đến thế nào cơ chứ.


      Crắc crắc vài tiếng, sáu bộ xương khô trắng hếu từ từ chui ra khỏi nền đất, áo giáp rách nát, kiếm rỉ sét, xương cốt trắng bệch. Đây đúng là cấp thấp nhất trong vong linh – khô lâu bậc thấp.


      Sáu bộ khô lâu dưới khống chế của Đại trưởng lão lúc la lúc lắc về phía sáu tên kỵ sĩ nằm mặt đất.


      Sáu gã nằm bẹp nhìn thấy sáu bộ khô lâu chỉ đành cười khổ, đồng thời cũng hiểu ra ngay lão vong linh pháp sư này định làm gì.


      Nhớ lại năm xưa, những bộ khô lâu vong linh bị họ dẫm đạp đâu chỉ ngàn vạn cái. Chỉ ngờ là bản thân mình cuối cùng lại bị chết trong tay đám khô lâu cấp thấp nhất này.


      Sáu gã Quang Minh kỵ sĩ bị cạn kiệt sức lực giờ chỉ còn biết cười khổ, trơ mắt nhìn khô lâu kia vung trường kiếm bổ về phía mình

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 114: Thánh Quang Minh pháp sư VS thánh Vong Linh pháp sư.


      - Ha ha, Cát Mỗ, được rồi. Kết thúc trò chơi nào!


      Đại trưởng lão hô lớn với cốt long, đồng thời điều khiển sáu bộ khô lâu vung kiếm chém xuống sáu tên kỵ sĩ nằm bẹp mặt đất.


      “Grào!” Cốt long trung nghe tiếng Đại trưởng lão rống lên đáp lại rồi bổ chưởng về phía tên thủ lĩnh nằm hấp hối mặt đất.


      Bảy tên kỵ sĩ đều nhắm chặt mắt lại, mấy người bọn mình giờ đây chính là diệt ma thành mà lại thành bị diệt rồi.


      Nghe thấy tiếng long trảo phá gió vù vù cùng với tiếng kiếm, bảy tên kỵ sĩ đều mặc niệm cầu nguyện lễ Mi-sa trước khi chết.


      - Dưới chỉ dẫn của Vong Linh Nữ Thần, hãy để linh hồn các ngươi trở về với tử thần thôi.


      Đại trưởng lão cười khằng khặc, phất tay cái, sáu bộ xương khô vung kiếm chém mạnh xuống!


      Ngay khi lưỡi kiếm chỉ còn cách sáu tên kỵ sĩ tấc đột nhiên xuất vóng sáng mờ ảo xen vào giữa. Vòng sáng tuy rằng nhạt thôi, nhưng vừa đủ để chặn đứng được lưỡi kiếm của sáu khô lâu cách bọn kỵ sĩ tấc.


      - Quang Minh Thần vĩ đại! Quang Minh thần vĩnh viễn ở bên con dân của người!


      Lúc này, giọng nhưng rất ràng vang lên trung sân nhà Tĩnh Tâm.


      - Các con, Quang Minh thần luôn ở bên các con!


      Cùng với thanh này, bóng người khoác áo bào quang minh tế từ dần dần trong sân. áo khoác tế từ trắng nõn kia có bảy đường viền vàng thể cho thân phận của người đó --- quang minh thánh tế từ bậc bảy, Thánh ma đạo sư quang minh hệ thánh cấp.


      Trong Quang Minh thần điện ngoại trừ giáo hoàng ra Thánh ma đạo sư quang minh hệ Kiệt Khắc Sâm được xưng là cường giả thánh cấp hùng mạnh nhất.


      Vòng sáng này chặn được sáu thanh kiếm, nhưng ngăn được cự trảo của cốt long.


      Quang Minh thủ hộ ma pháp chỉ bảo vệ được sáu trong số bảy tên kỵ sĩ, thể bảo vệ được tên thủ lĩnh kia.


      Cốt long là vong linh siêu cấp. Tính theo phân chia của nhân loại nó cũng tương đương với bậc thánh cấp.


      Tuy rằng Thánh ma đạo sư quang minh hệ Kiệt Khắc Sâm rất cường đại, nhưng có hùng mạnh hơn nữa cũng có khả năng chỉ trong chốc lát tạo ra được ma pháp phòng ngự có thể ngăn cản được uy lực mạnh mẽ của long trảo.


      “Bụp!” tiếng, ma pháp phòng ngự chỉ khẽ chạm vào móng vuốt của cốt long cái rồi ngay sau đó, móng vuốt của cốt long vẫn xuyên qua tầng ma pháp phòng ngự này, chặt ngang tên thủ lĩnh kỵ sỹ bên dưới thành hai nửa.


      “A a a…!” Thủ lĩnh của bảy tên kỵ sĩ hét lên thảm thiết. Thân thể bị chém thành hai đoạn lại bị cốt long ‘búng’ về phía sáu tên kỵ sĩ may mắn còn sống sót kia.


      - Khôngggggg!


      Nhìn đội trưởng bị chém đứt đôi người, sáu tên kỵ sĩ kêu lên đầy bi thảm. Bảy người bọn họ sống với nhau từ trong Quang Minh tòa án. Vì mục đích bồi dưỡng cho họ có phối hợp ăn ý, cho nên Quang Minh thần điện để cho bọn họ sống cạnh nhau như hình với bóng. Tuy rằng bọn họ phải là ruột thịt, nhưng còn thân thiết hơn cả ruột thịt. Giờ đây, bọn họ lại chỉ biết trơ mắt nhìn đại ca mình bị cốt long này chặt thành hai nửa!


      - Quang Minh thần cao!


      Thánh ma đạo sư quang minh hệ Kiệt Khắc Sâm thở dài u buồn. Ngay từ đầu lão cũng nghĩ rằng ma pháp của mình có thể cứu được tên kỵ sĩ Quang Minh thoát khỏi long trảo của cốt long kia. Nhưng mà ít nhất cứu được sáu gã còn lại cũng coi như là thành công.


      Cũng coi như là mình đến đúng lúc, nếu như chỉ chậm bước nữa thôi chỉ sợ rằng sáu gã kỵ sĩ này phải chết nhục dưới tay sáu bộ khô lâu rồi.


      Nhìn lại sáu bộ khô lâu tiếp tục chém xuống ma pháp phòng ngự do lão tạo ra, Thánh ma đạo sư quang minh hệ Kiệt Khắc Sâm lại thấy phiền muộn trong lòng.


      - Hắc ám nên tồn tại đời này. Dưới vinh quang của Quang Minh Thần, tịnh hóa !


      Thánh ma đạo sư quang minh hệ Kiệt Khắc Sâm nhàng vẫy tay phải, sáu tia ánh sáng trắng vèo cái đánh thẳng vào người sáu bộ khô lâu.


      “Rộp rộp” vài tiêng, sáu bộ khô lâu bị đánh vỡ tan cách dễ dàng, ngay cả kiếm của bọn chúng cũng bị Kiệt Khắc Sâm nhàng đập nát tan.


      - Thánh cấp à?


      Vong Linh Đại trưởng lão ở trung nheo mắt nhìn người mới đến. Từ người quang minh pháp sư này, Vong Linh Đại trưởng lão cảm thấy nguồn lực lượng quang minh khổng lồ. Lực lượng này khiến cho Vong Linh Đại trưởng lão rất chán ghét.


      Quyết đấu với Quang Minh pháp sư thánh cấp ngay tại Quang Minh đế đô chắc chắn là bất lợi cho Vong Linh Đại trưởng lão rồi.


      - Thánh ma đạo sư quang minh hệ Kiệt Khắc Sâm.


      Kiệt Khắc Sâm sau khi thở dài, khẽ với Vong Linh Đại trưởng lão.


      - Thánh ma đạo sư vong linh hệ Cát Mỗ.


      Vong Linh Đại trưởng lão gọi cốt long trở về, ngồi lưng cốt long đáp lời Kiệt Khắc Sâm.


      - Mời các hạ chỉ giáo!


      Thánh ma đạo sư quang minh hệ Kiệt Khắc Sâm xòe tay phải ra, quang minh quyền trượng hình người liền xuất . Đồng thời, tay trái lão kết ấn, “Bụp” tiếng, đôi cánh nguyên tố quang minh trắng tinh ra sau lưng lão - đôi cánh nguyên tố thánh cấp. Chống lại thánh ma đạo sư vong linh hệ trước mắt này, thánh ma đạo sư quang minh hệ Kiệt Khắc Sâm cũng dám lơ là.


      - Được.


      Vong Linh Đại trưởng lão quát lên rồi cũng mở đôi cánh nguyên tố màu đen ra. Đồng thời tiểu cốt trượng trong tay lão cũng bắt đầu biến hình, cốt trượng ngắn , ngờ lại có thể trở thành quyền trượng cao bằng thân người.


      Thánh ma đạo sư quang minh hệ VS Thánh ma đạo sư vong linh hệ.


      Nơi đây là Quang Minh đế đô, hàm lượng nguyên tố quang minh cực cao. Nếu cứ đánh đấu lâu dài bất lợi cho Vong Linh Đại trưởng lão. Cho nên lão cũng khách khí, tay phải vung cốt trượng màu đen lên:


      - Với danh nghĩa của ta, Bối Nạp Lôi Tư Cát Mỗ, cốt mâu xuất !


      Theo câu chú ngữ, phía sau Vong Linh Đại trưởng lão xuất hàng ngàn cốt mâu.


      Cốt mâu thuật, là loại ma pháp công kích đơn độc hùng mạnh của vong linh ma pháp sư. Thế nhưng Vong Linh Đại trưởng lão lại xuất ra ngàn cốt mâu trong tích tắc, điều này chỉ có thể dùng ‘biến thái’ để hình dung mà thôi. Vong Linh Đại trưởng lão vừa quát tiếng, vô số cốt mâu bắn về phía Thánh ma đạo sư quang minh hệ với khí thế bài sơn đảo hải…..


      *************


      Học viện Ma Võ Thánh Peter.


      Cao Lôi Hoa đột nhiên nhíu mày rồi đứng lên nhìn về phía nhà Tĩnh Tâm. cảm nhận được có hai nguồn ma pháp lực ở phía đó. là ma pháp thuộc tính quang minh, Cao Lôi Hoa quen thuộc lắm, nhưng cái còn lại lại tương đối quen thuộc – chính là khí tức ma pháp của Vong Linh Đại trưởng lão.


      Trong nhà xảy ra chuyện rồi! Đó là phản ứng đầu tiên của Cao Lôi Hoa.


      Ngay sau đó Cao Lôi Hoa lập tức nghĩ tới con bé bỏng Bảo Bảo còn mê man chưa tỉnh. Bảo Bảo có việc gì chứ.


      - Làm sao thế? Cao Lôi Hoa huynh đệ?


      Mấy người ngồi bên nghi hoặc nhìn Cao Lôi Hoa.


      Vừa rồi họp phụ huynh xong, Cao Lôi Hoa đề nghị Saga cùng tìm kiếm Ngô Thiên đại giáo chủ với thánh nữ trong Học viện Ma Võ Thánh Peter.


      Cuối cùng cũng tìm được Ngô Thiên - vị đại giáo chủ trẻ tuổi nhất trong lịch sử trong văn phòng của viện trưởng Solomond.


      Vừa rồi, mọi người trò chuyện Cao Lôi Hoa về tình hình trong Vong Linh cốc.


      Cao Lôi Hoa che giấu số việc, chỉ kể lại chuyện về Đại trưởng lão qua loa đại khái cho xong thôi.


      Nhưng khi chuyện Cao Lôi Hoa lại đột nhiên cảm giác được hai luồng khí tức hùng mạnh. Hơn nữa, hai luồng khí tức hùng mạnh này lại phát ra từ phía nhà của Tĩnh Tâm.


      Cùng lúc đó, Quang Minh đại giáo chủ Ngô Thiên cũng biến sắc. cũng cảm thấy hai luồng khí tức mạnh mẽ này, mà điều quan trọng nhất là…, trong đó có luồng khí tức mà rất quen thuộc – là quang minh pháp sư thánh cấp – đại tế từ Kiệt Khắc Sâm.


      Khí tức này là của đại tế từ Kiệt Khắc Sâm cũng phải là nguyên nhân làm cho Ngô Thiên phải biến sắc. Sở dĩ biến sắc là bởi vì cũng cảm nhận được nơi phát ra khí tức đó. Nếu tính nhầm hai luồng khí tức này phát ra từ địa điểm mà Ngô Thiên tương đối quen thuộc – trong nhà của Tĩnh Tâm!


      Ngô Thiên kìm nổi, quay đầu lặng lẽ nhìn Cao Lôi Hoa…

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :