CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA) - Truyền Thuyết Thánh Kỵ Sĩ (514c)

Thảo luận trong 'Sắc Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 74: Thú nhân thượng cố Hoàng kim sư tử


      - Ồ? Hóa ra người em vừa rồi phát ra ta. Thế vì sao vừa rồi ngươi ra tay nhỉ? Lúc đó ngươi cũng chưa ta là kẻ địch hay phải.


      Gã thanh niên tự xưng là thú nhân này nhìn Cao Lôi Hoa cười tủm tỉm, khó tưởng tượng được vẻ mặt khi cười quái dị.


      Cao Lôi Hoa khẽ cười:


      - người ngươi hề có sát khí. phải thế sao?


      - Ha ha ha!


      Gã tóc vàng cười phá lên, cũng hỏi gì nhiều nữa


      Cao Lôi Hoa cười , tiếp tục lật lên lật xuống miếng ‘Mị Dương’. Sở dĩ xuất thủ với gã tóc vàng này đương nhiên chỉ đơn giản vì có sát khí. Sát khí ra cũng đáng tin cho lắm, nếu gặp phải các cao thủ có phương pháp che giấu sát khí của mình, giống như Cao Lôi Hoa vậy, chỉ cần nguyện ý ai có thể cảm nhận được sát khí của . ra tay do cảm thấy sát khí chỉ là nguyên nhân mà thôi, quan trọng nhất là… giờ Cao Lôi Hoa cũng biết mình ở nơi nào, cũng biết ở đây có nhân loại hay nữa. Lúc này, vất vả mới thấy mống đến, tất nhiên là Cao Lôi Hoa thể tùy tiện xử lý gã rồi. Bất kể ở đâu nữa việc có nhiều bạn bè vẫn tốt hơn có nhiều kẻ thù. Hơn nữa cái gã này cũng có bộ dạng ác ý gì.


      - Tiểu huynh đệ à, cái thứ ngươi nướng là thơm! Cả đời ta cũng chưa ngửi qua món nào thơm như vậy cả.


      Gã tóc vàng ném thanh cự phủ sang bên, sau đó ngồi xếp bằng xuống phía trước Cao Lôi Hoa, hai mắt cứ sáng lên nhìn ba con ‘Mị Dương’ này, đồng thời ở trong lòng thầm đánh giá ba con này đến tay biết được bao nhiêu đây? Thứ thơm như vậy nhưng mà hơi ít phải.


      - Hề hề.


      Cao Lôi Hoa mỉm cười:


      - Ba con này phải dành cho ngươi đâu, nhìn ngươi như vậy ba con này cũng đủ miếng cho ngươi rồi. Nếu muốn ăn với ta, ta làm cái khác cho.


      - Hố hố.


      Gã tóc vàng gãi gãi đầu:


      - Cũng đúng, ba con này .


      - Còn phải .


      Cao Lôi Hoa lại luân phiên lật ba con ‘Mị Dương’, sau đó từ trong nhẫn gian lôi ra ma thú giống như con trâu . Sau khi lôi con ma thú này ra, tay phải Cao Lôi Hoa nhàng vung lên đao, trong nháy mắt luồng lôi quang ngưng tụ tay . Tay Cao Lôi Hoa vung lên nhàng như con dao sắc bén chém xuống chân sau con trâu này, đồng thời dí lôi quang vào miệng vết thương, chỗ vết cắt chút máu tươi nào chảy ra.


      Cao Lôi Hoa làm vậy cốt là ‘show hàng’ cho gã tóc vàng này nhìn thấy thực lực của mình. tại là bạn hay là thù còn chưa phân , tuy rằng nhìn qua chưa có ác ý gì, nhưng lòng người khó dò đề phòng vẫn hơn. Chiêu này của Cao Lôi Hoa là ‘giết gà dọa khỉ’ thôi. Chỉ cần gã này thực gây ra điều gì bất lợi cho bọn mình, Cao Lôi Hoa đối xử có tình có nghĩa như với bạn bè.


      Quả nhiên, nhìn chiêu thức đó của Cao Lôi Hoa, gã tóc vàng kinh ngạc mở miệng hỏi:


      - Người em, chiêu đó của ngươi là tuyệt vời! Làm sao mà hay thế? Hình như trong ma pháp lôi hệ cũng có chiêu này.


      - Hề hề, chút tài mọn thôi.


      Cao Lôi Hoa khẽ cười, sau đó ném cái chân trâu vào bồn rửa, đồng thời bỏ phần thân còn lại của con trâu vào trong nhẫn gian:


      - Muốn chín mấy phần?


      Cao Lôi Hoa vừa làm vừa hỏi.


      Gã tóc vàng ngơ ngác.


      - Chín mấy phần ư? Là sao vậy?


      - À, ta hỏi là hỏi xem ngươi thích ăn thịt nướng chín mấy phần? Ngay cả nướng thịt chín cũng có mức độ, mỗi mức độ chín đều có hương vị khác nhau.


      Cao Lôi Hoa vừa cười vừa giải thích:


      - Có các loại sau: Ba phần chín, năm phần chín, tám phần chín, và chín hoàn toàn.


      - Nếu vậy cho ta nếm thử chút loại thịt tám phần chín .


      Gã tóc vàng vội giải thích:


      - Lúc trước ta ăn chỉ cần để lên lửa là được rồi, còn chưa thấy cái vụ chín mà theo mức độ thế này.


      - Ừ.


      Cao Lôi Hoa cười cười rồi đặt thêm miếng thịt nướng lên đống lửa, sau đó lại khứa mấy nhát cắt miếng đùi trâu này, làm vậy giúp cho thịt trâu dễ nướng và ngon hơn. Cuối cùng Cao Lôi Hoa đặt cẳng trâu này lên cái giá đỡ rồi lật lên lật xuống vài cái.


      - Được rồi, tiểu huynh đệ à, hình như các ngươi phải là người trong phong ấn.


      Gã tóc vàng thuận miệng hỏi, hai mắt vẫn dán chặt vào khúc chân trâu mà nuốt nước miếng ừng ực. Cái khúc chân này lớn bằng cánh tay của , miễn cưỡng cũng có thể lót dạ được đây.


      - Ồ?


      Trong mắt Cao Lôi Hoa lên tia kinh ngạc:


      - Ngươi làm sao mà đoán ra được là bọn ta phải là người bên trong phong ấn này?


      - He he, muỗi, việc này rất dễ nhận ra!


      Gã tóc vàng cười :


      - Vì các loài sinh vật được xưng là có trí tuệ sống trong phong ấn này cũng chỉ có tộc thú nhân bọn ta. Trừ chúng ta ra có sinh vật nào khác. Mà bộ tộc chúng ta lại có đặc điểm rất dễ nhận ra.


      Gã tóc vàng chỉ chỉ vào bộ râu quai nón đầy vẻ nam tính của mình, đương nhiên đây là đối với Cao Lôi Hoa mà thôi. tại Cao Lôi Hoa ngay cả sợi lông cũng có dài ra được nên đối với bộ râu xù xì đầy vẻ khêu gợi này hâm mộ cực kỳ.


      - Bộ râu này chính là đặc trưng của hoàng kim sư tộc các người à?


      Cao Lôi Hoa nhìn bộ râu của gã tóc vàng nghi hoặc hỏi, bởi vì Cao Lôi Hoa cũng nghĩ tới đứa con lớn thứ hai của mình (Saga) cũng có bộ râu manly như thế.


      - Râu? Trời ơi, tiểu huynh đệ à, cái này phải là râu đâu.


      Gã tóc vàng vội vàng giải thích cho Cao Lôi Hoa:


      - Đây là đặc trưng của bộ tộc chúng ta - Bờm sư tử! Tiểu huynh đệ sau này đừng bao giờ lung tung đây là râu ria đó. Điều này làm cho người trong bộ tộc chúng ta phẫn nộ ngay.


      - Ôi, xin lỗi, tôi cố ý đâu.


      Cao Lôi Hoa hơi ngượng ngùng gật gật đầu :


      - Tôi là Cao Lôi Hoa, là nhân tộc ở bên ngoài. ngờ bị vết nứt gian hút vào đây. tại cũng chưa biết đây là đâu hết. tên gì vậy, dũng sĩ thú nhân tộc?


      Cao Lôi Hoa lật lật cái chân trâu nướng, ngẩng đầu nhìn gã tóc vàng.


      - Thú nhân tộc, ta tên là Tra Lý.


      vỗ vỗ ngực mình:


      - Chúng ta chính là vương giả trong Thú nhân tộc — tộc Hoàng kim sư tử.


      - Tộc hoàng kim sư tử?


      Cao Lôi Hoa đổi tay cầm thịt nướng, trầm tư trong giây lát:


      - Dường như trong thú tộc chưa nghe qua chủng tộc này.


      Cao Lôi Hoa quay đầu nhìn sang Nguyệt Nhị cùng Tiểu Tam.


      Nguyệt Nhị nhún vai tỏ vẻ mình cũng biết gì cho lắm.


      Tiểu Tam cúi đầu suy nghĩ chút, rồi ngẩng đầu lên nhìn Tra Lý chằm chằm:


      - Tộc hoàng kim sư tử! Thú tộc thượng cổ hoàng kim sư tộc? Đó là thú tộc duy nhất biết ma pháp đúng ?


      - Ha ha, ngươi cũng từng nghe qua về hoàng kim sư tộc chúng ta à! Nhưng mà, hoàng kim sư tộc chúng ta lại biến thành thượng cổ thú tộc khi nào vậy cà?


      Tên Tra Lý tóc vàng gãi gãi đầu buồn bực .


      Cao Lôi Hoa nhìn về phía Tiểu Tam, sau khi tới thế giới này nghe được ít chuyện song chưa từng nghe qua hoàng kim sư tộc trong thú tộc. Trông tình hình Tiểu Tam lúc này có vẻ biết ít phải.


      - Ta cũng ngờ là còn có thể nhìn thấy hoàng kim sư tộc.


      Tiểu Tam cười cười, hai mắt chớp chớp nhìn vào Tra Lý:


      - Từ sau cuộc đại chiến thần tộc, vương giả của thú tộc, tộc hoàng kim sư tử cũng biết vì lý do gì lại biến mất dần dần. giờ tộc hoàng kim sư tử gần như trở thành truyền thuyết. Tư liệu cụ thể ta cũng ràng cho lắm. Nhưng mà trong truyền thuyết tộc hoàng kim sư tử là Thú nhân tộc duy nhất có thể sử dụng ma pháp, trong tộc mỗi người đều là cường giả kiêm cả ma pháp lẫn vũ kỹ. Trong thời kỳ thần ma đại chiến, chính lực lượng hùng mạnh của bọn họ chặn cuộc tiến công của Ma tộc.


      Tiểu Tam đem trong những gì mình biết về thượng cổ thú tộc từ từ ra:


      - Khi đó dưới dẫn dắt của hoàng kim sư tộc mà thú tộc từng trở thành bộ tộc hùng mạnh nhất đại lục. Nhân tộc lúc ấy cũng chỉ chịu dưới quyền thống trị của thú tộc. Có điều về sau biết tại sao hoàng kim sư tộc lại đột nhiên biến mất! Theo truyển thuyết, thượng cổ thú tộc hoàng kim sư tộc chọn bất cứ người nào cũng là cường giả bậc sáu! Bọn họ chỉ cần thành niên là trở thành cường giả song tu cả ma pháp và vũ kỹ. Thậm chí trong thời kỳ đỉnh cao, bọn họ còn có tới sáu cường giả thánh cấp đấy!


      - Ha ha, ngờ là lâu như vậy mà vẫn có người biết về hoàng kim thú tộc chúng ta.


      Tra Lý vỗ vỗ đầu:


      - Ngươi sai, thú tộc chúng ta đích là đột nhiên bị mất tích. Bởi vì ngay tại thời điểm cuối cùng của thần ma đại chiến, toàn tộc chúng ta đều bị người ta phong ấn ở nơi quái quỷ này.


      Tra Lý u sầu chỉ lên trời :


      - Chính là tầng phong ấn này, phong ấn luôn bọn ta khi chiến đấu với ‘Vong Linh Thần’.


      - Phong ấn ư?


      Tiểu Tam cùng Nguyệt Nhị tại mới chú ý tới bầu trời là mảng màu vàng nhẵn bóng:


      - Lẽ nào giờ chúng ta ở ngay trong phong ấn được xưng là vĩnh viễn thể phá vỡ của Quang Minh thần?


      Sắc mặt Tiểu Tam cùng Nguyệt Nhị lập tức trở nên khó coi…………..

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba)
      Chương 75: Vong Linh Thần là mỹ nữ ?


      - Phong ấn? Phong ấn thể phá được là sao?


      Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn lên bầu trời màu vàng. Tuy rằng cái lồng màu vàng này trông có vẻ ghê gớm nhưng làm gì đủ “trình” ‘ thể phá nổi’! Cao Lôi Hoa phỏng đoán rằng nếu mình bất kể hậu quả mà sử dụng hàng khủng ‘nhất quyền’ kia có khả năng rất lớn là phá vỡ được cái phong ấn này. Hoặc nếu như lực lượng của mình mà mạnh hơn chút dùng Phá Sơn cũng dễ dàng phá vỡ được nó.


      - Ba ơi, đúng là cái tầng màu vàng này được xưng là phong ấn thể phá. Đây là phong ấn do chính tay bốn vị chủ thần Quang Minh thiết lập đó.


      Thần sắc Nguyệt Nhị như sắp khóc đến nơi rồi, nàng nghĩ đến cảnh được gặp lại mẹ cùng chị em mà muốn khóc òa lên.


      - phá nổi ư?


      Cao Lôi Hoa nhíu mày nhìn tầng phong ấn màu vàng:


      - Tuy phong ấn này rất chắc chắn nhưng đến mức phá được đó chứ?


      - Tiểu huynh đệ à, ngươi có điều biết đó thôi. Mấy chục thế hệ từ già trẻ lớn bé của tộc hoàng kim sư tử chúng ta đều tìm cách để phá vỡ cái phong ấn này. Nhưng kết quả đừng là phá, ngay cả làm cho cái phong ấn này động đậy mà cũng được nữa là!.


      Tra Lý cười khổ tiếp:


      - tầng phong ấn này nhìn mỏng manh như vậy thôi, thế mà giam giữ hoàng kim sư tộc chúng ta ngàn năm nay rồi đó.


      - Chẳng lẽ lợi hại vậy sao? Sáu cường giả thánh cấp của tộc các ngươi cùng nhau tác chiến mà phá vỡ được sao?


      Cao Lôi Hoa hơi lo lắng .


      Tra Lý lại cười gượng:


      - vị thần bày ra phong ấn thánh cấp có thể phá nổi sao? Huống chi đến bốn vị chủ thần cùng nhau hạ phong ấn này. Năm đó sáu vị thánh cấp cùng nhau ra tay, chẳng những phá vỡ được phong ấn mà ngược lại còn bị phản lực đánh thành trọng thương luôn.


      - Chẳng lẽ có cách nào nữa à?


      Nghe Tra Lý , Cao Lôi Hoa cau mày, tại cũng còn tự tin có thể phá vỡ được phong ấn này nữa


      - ra có thể còn có khả năng.


      Tra Lý chỉ vào ba người Cao Lôi Hoa :


      - Mấy người Cao Lôi Hoa huynh đệ đến đây như thế nào chừng có thể thoát ra như thế ấy.


      - Hic, ta phải rồi sao.


      Cao Lôi Hoa lắc đầu cười khổ:


      - Bọn ta bị vết nứt gian hút vào đây, giờ đào đâu ra cái vết nứt đó mà ra ngoài.


      Tra Lý suy nghĩ lúc rồi :


      - Người em Cao Lôi Hoa nè, có lẽ nếu muốn ra ngoài được chỉ có cái vết nứt gian này mới có khả năng thôi.


      Cao Lôi Hoa lắc đầu:


      - Vết nứt gian tuy có thể mang chúng ta ra ngoài nhưng phương án này mạo hiểm quá, độ an toàn cao.


      Cao Lôi Hoa khẽ thở dài, vết nứt gian có phải chuyện giỡn đâu, lúc này đâu thể chơi trò đỏ đen được, lần trước xuyên qua vận khí đỏ, lần này ai dám chắc.


      - Người em cũng đúng.


      Tra Lý trầm tư tý rồi thở dài:


      - Có lẽ bộ tộc hoàng kim sư tử của chúng ta vĩnh viễn bị giam cầm ở bên trong cái phong ấn chết tiệt này rồi.


      - Hề hề, Tra Lý này, ngươi đừng bi quan thế! phải chỉ là cái phong ấn thôi sao.


      Cao Lôi Hoa cười :


      - Vạn vật thế giới này mặc dù rất là kỳ diệu nhưng cũng tuyệt đối có thứ gì mà thể phá vỡ được cả! Vạn pháp giai phá (Tất cả ma pháp đều có thể phá)! bị phá vỡ chỉ là khái niệm tương đối thôi, ta tin rằng có biện pháp ‘xử đẹp’ cái này!


      - Người em có chí khí!


      Tra Lý nghe Cao Lôi Hoa xong cũng cười lớn hai tiếng:


      - Thiên hạ có gì thể phá, những lời giải thích này là hay! Phong ấn là vật chết, con người mới là vật sống! ngày nào đó nhất định chúng ta có thể phá vỡ được cái phong ấn chết tiệt này.


      - Ừ.


      Cao Lôi Hoa khẽ cười, trước tiên cứ ở đây mấy ngày thử các biện pháp khác, nếu có cách nào khác cùng lắm chơi luôn ‘nhất quyền’ kia. Cao Lôi Hoa tin đời này có thứ gì vĩnh viễn thể bị hư hại.


      Nhìn Nguyệt Nhị bên cạnh như người mất hồn, Cao Lôi Hoa vỗ lên người nàng:


      - Sao vậy? Nguyệt Nhị?


      - Ba à, con, con…


      Hai mắt Nguyệt Nhị ngân ngấn nước. Lúc này Nguyệt Nhị hận chính bản thân mình, loạt chuyện này hôm nay đều là do nàng kêu Cao Lôi Hoa cứu người, nếu đâu có phát sinh nhiều chuyện thế này đâu.


      - Sợ quái gì chứ, nha đầu?


      Cảm nhận được dằn vặt từ đôi mắt của Nguyệt Nhị, Cao Lôi Hoa thấy rất đau lòng. đứa Nguyệt Nhị này gánh hết sai lầm lên bản thân mình rồi. Cao Lôi Hoa kéo Nguyệt Nhị lại gần, búng búng vào đôi tai nhọn của bé:


      - Sợ ra được hả?


      - Dạ.


      Nguyệt Nhị sụt sịt mũi, khẽ đáp.


      - Ha ha, tiểu nha đầu, sợ cái gì chứ, tin ba nè, ba nhất định dẫn mọi người ra ngoài. Oke.


      Cao Lôi Hoa nhàng lau nước mắt cho Nguyệt Nhị, khẽ khàng an ủi bé.


      - Ba ư?


      Nguyệt Nhị ngẩng đầu nhìn Cao Lôi Hoa, sau đó nàng khẽ lên tiếng:


      - Dạ.


      - Ôi! Quên mất tiêu rồi!


      Đột nhiên Cao Lôi Hoa nhớ tới miếng ‘Mị Dương’ nướng:


      - May quá, may quá, bị cháy, hề hề, “Mị Dương” của Nguyệt Nhị và Tiểu Tam được rồi đó, cả hai ăn trước .


      xong, Cao Lôi Hoa xoay người kéo hai miếng thịt nướng thả xuống đĩa đưa cho Tiểu Tam với Nguyệt Nhị.


      - Hì hì, ba à, con đói bụng gần chết rồi.


      Nguyệt Nhị quệt quệt nước mắt, vui vẻ đỡ lấy thức ăn tay Cao Lôi Hoa, đồ ăn cùng với lời an ủi của Cao Lôi Hoa tạm thời làm nàng quên hoàn cảnh tại của mình, quăng phứt luôn cái vụ phong ấn phong ác gì đó.


      Tiểu Tam cũng nhàng nhận lấy đĩa thức ăn của mình:


      - Cảm ơn.


      - Rồi.


      Cao Lôi Hoa cười :


      - Tiểu Tam này, người chú em nhìn gầy quá, ăn nhiều chút cho lên cân nhé.




      Cả người Tiểu Tam run lên, khẽ ừ tiếng rồi cầm đĩa thức ăn lẳng lặng ngồi xuống bên cạnh Nguyệt Nhị.


      còn chưa nhận ra mình là con hay sao chứ?” Hai mắt Tiểu Tam đầy thâm thúy nhìn vào mắt Cao Lôi Hoa, thầm thở dài.


      Cao Lôi Hoa cúi đầu tiếp tục hý hoáy với miếng thịt nướng còn lại. Đôi lúc ngẩng đầu nhìn lên bầu trời màu vàng kia. giờ tâm tình của Cao Lôi tốt hơn nhiều so với lúc mới vào đây. Chí ít cũng bị xuyên qua dị giới lần nữa, ít nhất vẫn còn có thể gặp lại Tĩnh Tâm. Còn ở cùng thế giới vẫn còn hy vọng.


      Tay Cao Lôi Hoa lật lên lật xuống miếng thịt nướng. miệng tiếp tục trò chuyện với Tra Lý:


      - Đúng rồi Tra Lý, bên trong phong ấn này trừ thú nhân tộc các ngươi ra có còn chủng tộc khác vậy?


      - À, cũng phải là có, miễn cưỡng tính cũng còn có đấy.


      Tra Lý thở dài :


      - Cùng bị phong ấn ở này với tộc chúng ta còn có Vong Linh tộc. Nhưng mà làm sao tính bọn họ là sinh vật được đây? Mấy ngàn năm trong phong ấn này, bọn họ cùng với hoàng kim sư tộc chúng ta thường xuyên xảy ra mâu thuẫn xung đột, đến mấy ngàn năm lận.


      - Ồ? Ha ha, vậy tộc các ngươi cùng với Vong Linh tộc cũng coi như là oan gia ngàn năm nay rồi!


      Cao Lôi Hoa cười .


      - Oan gia ngàn năm?


      Tra Lý sửng sốt, sau đó trong mắt lên đơn:


      - Đúng , oan gia…ngàn năm…Ha ha…


      Cao Lôi Hoa nhìn Tra Lý, chút đơn vừa mới thoáng qua trong mắt cũng thoát khỏi hai mắt Cao Lôi Hoa. Xem ra lại là cố của nam nhân nữa rồi. Cao Lôi Hoa khẽ cười, chẳng lẽ Tra Lý này cùng với người trong cốc Vong Linh có quan hệ với nhau sao? Cao Lôi Hoa phát ra mình rất có hứng thú đối với thú nhân thông minh Tra Lý này:


      - Đúng rồi, Tra Lý, các ngươi bị phong ấn vào đây như thế nào? Ngươi vừa là tại lúc kết thúc thần ma đại chiến bị phong ấn vào đây phải ? Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?


      - Ài, việc này ra dài lắm.


      Tra Lý thở dài :


      - Lần đại chiến thần ma trước ngươi biết chứ.


      - Biết chút ít.


      Cao Lôi Hoa đáp:


      - Ma tộc thua, nhân tộc, thú tộc và Tinh Linh tộc dưới giúp đỡ của Thần tộc giành được chiến thắng. Là vậy đúng ?


      Cao Lôi Hoa có nhớ lại những ghi chép sách lịch sử.


      - Ừ, sai.


      Tra Lý lại cười khổ:


      - Vậy ngươi hẳn biết đây là nơi phong ấn ‘Vong Linh Nữ Thần’ trong ba đại chủ thần của Ma tộc chứ.


      - Vong Linh Nữ Thần?


      Cao Lôi Hoa ngẩng đầu nhìn Tra Lý:


      - Ừm, biết biết đây là nơi phong ấn Vong Linh Thần nhưng ngờ Vong Linh Thần lại là nữ nhân. Hắc hắc~ Thế nào, Vong Linh Nữ Thần rất xinh đẹp sao?


      Cao Lôi Hoa cười .


      - Đúng thế, nàng rất đẹp.


      tới Vong Linh Nữ Thần, vẻ mặt Tra Lý lên thần sắc phức tạp. ? Hối hận? Buồn bực? Hay là đau thương? Dù sao vẻ mặt này cũng rất phức tạp, ngờ cái bộ mặt có bộ râu rậm rạp của lại có thể biểu ra được sắc thái phức tạp đến thế.


      Chứng kiến vẻ mặt phức tạp của Tra Lý, Cao Lôi Hoa lập tức tràn đầy hứng thú. “Chẳng lẽ gã thú nhân này cùng với Vong Linh Nữ Thần vừa nhắc tới có mối quan hệ gì sao?”


      - Vậy à, thế nàng có quyến rũ mê người ?


      Thanh Cao Lôi Hoa tràn đầy lôi cuốn, làm người nghe hận thể lôi bày tỏ hết cảm giác trong lòng ra cho xem luôn. Lúc này Cao Lôi Hoa cũng cảm thấy mình vô sỉ, vì muốn tìm hiểu thông tin của người khác mà phải dùng đến cả chiêu thôi miên người ta để hỏi, tuy nhiên, nghĩ đến bộ dáng mê người …….

    3. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 76: Thúc thúc, thú nhân biếu đạt ái tình còn thô lỗ ?


      - Đúng vậy, thân hình nàng chỗ lồi chỗ lõm đầy đủ, vóc dáng lại mê người khiến người ta khó có thể tưởng được nàng và Vong Linh Chi Thần là . Nàng khiến tất cả những ai trông thấy nàng đều nảy sinh ham muốn phải bảo hộ nàng.


      Tra Lý khẽ than tiếng, lúc này ánh mắt của lại tràn đầy nhu tình.


      - Vậy, ngươi, có phải là, thích nàng ?


      Thanh trầm bổng của Cao Lôi Hoa bỗng nhiên dập dìu, mê hoặc Tra Lý ra bí mật trong lòng.


      - Ài, thích có ích lợi gì.


      Tra Lý khẽ thở dài, đột nhiên lắc lắc đầu:


      - Ặc, ta và ngươi những cái này làm gì? Hừ hừ!


      - , chính ngươi tự mà.


      Cao Lôi Hoa mỉm cười, trong lòng lại thầm than thuật thôi miên của mình chưa tới nơi tới chốn, lại để Tra Lý này dễ dàng tỉnh lại nhanh như vậy.


      - Ách, vừa rồi làm sao vậy, quá xa rồi.


      Tra Lý lắc lắc đầu:


      - Tới đây nào, chúng ta tiếp tục chuyện, vừa rồi đến đâu rồi?


      Hai tay Cao Lôi Hoa lật miếng thịt nướng cười :


      - Ừm, đến chỗ nơi này là địa phương phong ấn Vong Linh Nữ Thần.


      - A, ừ, đúng rồi. Nơi này là địa phương phong ấn Vong Linh Nữ Thần các ngươi biết chưa.


      Tra Lý gãi gãi đầu, trong lòng còn nghi hoặc vừa rồi làm sao vậy, làm sao mà thoáng cái tua tới đoạn cảm tình của mình đối với Vong Linh Nữ Thần rồi?


      - Ừ, biết rồi.


      Cao Lôi Hoa đáp.


      - thực, ngày đó nơi này vốn là địa phương mà Vong Linh Nữ Thần và Thú tộc chúng ta tiến hành đàm phán.


      đến đây, Tra Lý thở dài:


      - Ngày đó thần ma đại chiến ở giai đoạn cuối, Ma tộc đại bại. Tinh Linh tộc, Thú tộc, Nhân tộc ba tộc liên thủ chống lại Ma tộc, Ma tộc dính mấy trận thua liền chuẩn bị rút lui. Ngay lúc đó hai thần 'Tử Thần' và 'Hắc Ám Nữ Thần' dẫn theo người của Ma tộc rút lui trước, còn Vong Linh Nữ Thần ở lại phía sau dùng vô số vong linh yểm hộ cho Ma tộc rút lui. Cuối cùng, mình Quang Minh chủ thần tấn công lâu mà hạ được, Vong Linh Nữ Thần dựa vào vô số vong linh ngăn chặn Nhân tộc, Tinh Linh tộc, Thú Nhân tộc ba tộc lần lượt tiến công. Sau cùng ba tộc tổn thất quá lớn, liền quyết định để Thú Thần của Thú tộc tiến hành đàm phán với Vong Linh Nữ Thần.


      - Ừm, khoan .


      Cao Lôi Hoa nghi hoặc :


      - Đàm phán, vì sao phải phái Thú nhân đến đây? Còn nữa, Thú Thần là ai?


      - Ặc!


      Tra Lý gãi gãi đầu:


      - Thú Thần tất nhiên chính là thần của Thú tộc chúng ta rồi!


      - Ồ, vậy bốn vị Quang Minh chủ thần hạ phong ấn đều là thần của nhân loại sao?


      Cao Lôi Hoa hỏi.


      - Đúng vậy. đúng ra bốn tên kia là Thần tộc.


      Tra Lý tiếp:


      - Lúc đó tổng cộng có sáu thần đấu với Ma tộc, Tinh Linh Thần của Tinh Linh tộc, Thú Thần của Thú tộc chúng ta cùng với bốn thần của Thần tộc.


      - ra là thế, quan hệ khá phức tạp.


      Cao Lôi Hoa nhếch miệng:


      - Sáu thần đánh ba thần, chẳng trách Ma tộc thất bại. Thần ma đại chiến chẳng qua chỉ là sáu tên bắt nạt tên mà thôi.


      - A, hề hề.


      Tra Lý cười xấu hổ, dù sao đại chiến ngày đó Thú tộc chính là tiên phong mà.


      - Còn nữa, vì sao phải phái Thú nhân đàm phán với Vong Linh Nữ Thần?


      Cao Lôi Hoa hỏi.


      - Nguyên nhân kỳ thực cũng có liên quan tới Thú Thần của chúng ta.


      Tra Lý gãi bờm cười gượng gạo (nguyên văn là gãi đầu, có điều gãi nhiều quá rồi nên chuyển xuống bờm =D).


      - He he, Tra Lý này, ngươi đừng úp úp mở mở nữa, muốn ra .


      Cao Lôi Hoa cười hì hì, nhìn Tra Lý.


      Cao Lôi Hoa vừa như thế, sắc mặt của Tra Lý lại càng mất tự nhiên:


      - Việc này, thực ra là quan hệ giữa Thú Thần của chúng ta và Vong Linh Nữ Thần trong thời gian đó. He he, ra hơi xấu hổ. Thời kỳ thần ma đại chiến, Thú Thần của chúng ta, cùng Vong Linh Nữ Thần ấy ấy, hắc hắc, phát sinh chút quan hệ vượt qua tình hữu nghị. Cho nên nhiệm vụ đàm phán cùng Vong Linh Nữ Thần được đẩy sang thú tộc chúng ta.


      Tra Lý nhịn được tuôn ra tin “very hot”!


      Tin tức này quá nóng khiến Cao Lôi Hoa đột nhiên sửng sốt chú, vốn còn tưởng là tên Tra Lý trước mắt này cùng Vong Linh Nữ Thần phát sinh quan hệ gì chứ, ai dè cuối cùng lại là Thú Thần của thú tộc với Vong Linh Nữ Thần?! Chẳng qua cũng đúng, dường như thần ma đại chiến này qua mấy nghìn năm rồi, tên Tra Lý này cũng có khả năng “thọ” mấy nghìn tuổi. Cao Lôi Hoa thầm thở dài, bản thân mình vẫn còn chưa thích ứng được với số thứ của cái dị giới này.


      - là ngại quá, ngờ ở chiến trường mà Thú Thần của chúng ta lại phát sinh quan hệ cùng với Nữ Thần của quân địch.


      Tra Lý đỏ mặt, gãi gáy ngừng.


      - Sau đó Thú Thần của các ngươi mang theo Thú tộc tới đây đàm phán cùng Vong Linh Nữ Thần sao?


      Cao Lôi Hoa hỏi.


      - Đúng vậy, lúc đó Thú Thần cũng có mang theo toàn bộ Thú nhân, mà chỉ dẫn theo bộ tộc Hoàng kim sư tử chúng ta đến đàm phán mà thôi. Nhưng mà nghĩ tới...


      đến đây sắc mặt Tra Lý tối sầm lại:


      - nghĩ tới bốn tên Thần tộc ghê tởm lại hèn hạ phong ấn chúng ta lẫn Vong Linh Nữ Thần! Ngay lúc ấy, Vong Linh Nữ Thần trở mặt với Thần Thú của chúng ta!


      - Ra là như vậy.


      Cao Lôi Hoa nghi hoặc hỏi:


      - Chỉ bởi vì như vậy, cho nên Vong Linh tộc đem việc các ngươi đàm phán cùng bọn họ trở thành mưu của các ngươi, từ đó về sau Vong Linh tộc thường thường xung đột với các ngươi ở trong phong ấn này đúng ?


      - Haizz, việc này, thực ra cũng hẳn là như thế.


      Tra Lý gãi gãi đầu càng lộ vẻ ngại ngùng hơn:


      - Thực ra nguyên nhân quan hệ giữa Vong Linh tộc và Thú tộc chúng ta bế tắc như thế cũng phải tất cả đều vì phong ấn này. Việc này có liên quan tới mối quan hệ siêu hữu nghị giữa Vong Linh Nữ Thần cùng Thần Thú.


      - Làm sao lại liên quan đến quan hệ của hai người bọn họ?


      Cao Lôi Hoa là thính giả tương đối tốt, mặc dù sử dụng lại thuật thôi miên, nhưng Cao Lôi Hoa vẫn còn có thể dùng lời nhàng, từng chút từng chút , Tra Lý trong lúc vô tình bị dẫn dắt bộc bạch hết mối quan hệ của hai chủ thần đối địch vào thời gian thần ma đại chiến mà bấy lâu vẫn cất giữ trong lòng.


      - Việc này, người em có thể ràng tập quán của Thú nhân chúng ta, Thú nhân chúng ta khi thấy được nữ nhân mình thích, phương pháp biểu thị ái tình tương đối, ờ…ờ, tương đối thô lỗ. Chúng ta ưa thích dùng sức mạnh là phương thức biểu đạt ái tình.


      Tra Lý đỏ mặt xấu hổ :


      - Ta biết nhân loại các ngươi hình như gọi việc này là hung bạo, nhưng Thú tộc đều làm như thế, chỉ cần đủ cường đại là có thể dùng sức mạnh. Dù sao nữ nhân của tộc chúng ta cũng chỉ thích nam nhân cường đại. Cho nên, cái việc ấy, quan hệ siêu hữu nghị giữa Thú Thần và Vong Linh Nữ Thần cũng phải là hai bên đều tình nguyện, hắc hắc, là Thú Thần của chúng ta đơn phương cưỡng bách mà phát sinh. Lần đàm phán cuối cùng đó, thực ra cũng là Thú Thần của chúng ta chuẩn bị cùng Vong Linh Nữ Thần thảo luận chút chuyện giữa hai người. Khà khà, lần đó vốn là chuyện tốt, Thú Thần của chúng ta chắc thảo luận êm đẹp với Vong Linh Nữ Thần. Ai dè lại bị bốn tên Quang Minh chủ thần quấy nhiễu, ta XXX mấy tên tiện thần (thần ti tiện) của Thần tộc!


      "Bịch!" tiếng, Cao Lôi Hoa, Tiểu Tam, Nguyệt Nhi ba thính giả ngất ngay tại chỗ~~


      lúc lâu sau, Cao Lôi Hoa giật giật khóe miệng bò dậy, than thở câu từ đáy lòng:


      - Tra Lý, Thú Thần của các ngươi “vãi lúa”!


      - He he, quá khen rồi.


      Tra Lý cười hì hì:


      - phải ta thổi phồng chứ lúc đó trong sáu thần thuộc phe Quang Minh Thú Thần của chúng ta cường đại nhất! Nếu phải có Thú Thần của chúng ta, chỉ cần mình Tử Thần của Ma tộc đủ để “tiếp rượu” mấy vị thần khác của Quang Minh rồi!


      Cao Lôi Hoa vỗ vỗ hai má cứng đờ của mình:


      - Đúng rồi, Tra Lý, vì sao những việc này ngươi lại ràng như thế? Những việc này đều qua nghìn năm rồi mà!


      - Hắc hắc!


      Tra Lý gãi gãi đầu:


      - Việc này, thực ra người của Thú tộc chúng ta đều biết chuyện này.


      - Như vậy à.


      Cao Lôi Hoa gật gật đầu:


      - Được rồi, hai chúng ta cũng có thể bắt đầu ăn được rồi, cuối cùng cũng xong rồi!


      xong, Cao Lôi Hoa cầm cái chân trâu nướng đưa cho Tra Lý.


      - Ta khách khí nữa!


      Tra Lý nhận chân trâu nướng, nuốt nuốt nước bọt:


      - Đúng rồi, Cao Lôi Hoa huynh đệ, các ngươi trong lúc vô ý tiến vào trong phong ấn này, nếu như có chỗ ở có thể tạm thời đến lãnh địa của Thú tộc chúng ta ở vài ngày được ?


      - Vậy phiền toái ngươi rồi, đúng lúc chúng ta cũng có chỗ ở! Thời gian tới toàn bộ dựa vào ngươi rồi, chờ sau khi ta tìm ra phương pháp có thể ra khỏi phong ấn này, ta nhất định dẫn các ngươi ra ngoài!


      Cao Lôi Hoa cũng làm bộ khách sáo, dù sao ra ngoài dựa vào bằng hữu, có chỗ ở là thực. tại có bằng hữu như Tra Lý bên cạnh phải dựa vào rồi!


      - Việc này là đương nhiên, cái khác, ngươi mời ta ăn thịt nướng, ta mời ngươi đến ở trong tộc ta còn ra thể thống gì nữa.


      Tra Lý cười to hai tiếng:


      - Yên tâm , sau khi ăn xong chúng ta nghỉ ngơi chút, sau đó theo ta về Sư tộc ! Ta nghĩ xuất của ngươi khiến tộc nhân của ta rất cao hứng đó!


      - Việc ấy, Tra Lý thúc thúc.


      Nguyệt Nhi bên cạnh đột nhiên ngẩng đầu nhàng gọi tiếng:


      - Cháu, cháu muốn hỏi chút, việc ấy, phương thức biểu đạt ái tình trong Thú nhân tộc của thúc giờ còn thô lỗ giống như trước đây ? ……

    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 77: Tiểu dạ khúc (nhạc )


      Sặc! Nghe được lời của Nguyệt Nhị, Tra Lý liền cảm thấy cơ mặt của mình cứng đờ. lúc lâu sau, mới thốt ra câu.


      - Ha ha, việc này à. Yên tâm , mấy nghìn năm trước tộc nhân của ta sớm còn kiểu thất lễ như ngày trước rồi.


      Tra Lý gãi gãi đầu xấu hổ:


      - nghìn năm trước đây cái loại phương thức bày tỏ tình ái bị bãi bỏ rồi. Mặc dù giờ chúng ta vẫn còn tôn sùng sức mạnh, nhưng tại chúng ta lại đề xướng nam nữ bình đẳng, nam hay nữ đều như nhau!


      Tra Lý “nổ” câu trích dẫn kinh điển của Thú nhân.


      - Hi hi, Tra Lý thúc thúc, cháu chỉ hỏi chút mà thôi, thúc cần phải khẩn trương ha ha.


      Nguyệt Nhị chớp chớp hai mắt, đồng thời cũng thầm thở phào nhõm. Mặc dù Nguyệt Nhị vẫn chỉ là tiểu hài tử mười lăm tuổi, nhưng nhờ có huyết thống tinh linh nên giờ nàng tràn đầy vẻ thanh xuân mỹ lệ. Nếu như người của Thú tộc vẫn còn theo đuổi tình ái giống nghìn năm trước Nguyệt Nhị rất sợ hãi.


      Sau khi nghe được lời của Tra Lý, Nguyệt Nhị lẫn cả Tiểu Tam bên cạnh đều thầm thở phào nhõm.


      - Ha ha!


      Cao Lôi Hoa vỗ vỗ vai Nguyệt Nhị:


      - Nha đầu lo lắng quá thừa rồi.


      - Hi hi.


      Nguyệt Nhị khe khẽ cười rồi tiếp tục gặm miếng thịt nướng ngon tuyệt kia.


      - Đúng rồi, Tra Lý.


      Cao Lôi Hoa cắn miếng thịt nướng rồi :


      - Theo ngươi như vậy, Thú Thần của các ngươi và Vong Linh Nữ Thần của Vong Linh tộc đều còn ở bên trong phong ấn này sao?


      - Đúng vậy.


      Tra Lý đáp.


      - Vậy hai người bọn họ từng tìm biện pháp ra ngoài chưa? Mặc dù phong ấn này là bốn vị thần bày ra, nhưng bọn họ cũng đều là thần chắc là có biện pháp ra ngoài chứ?


      Cao Lôi Hoa hơi buồn bực, như thế nào cũng là thần cấp, lẽ nào lâu như vậy rồi mà hai thần cấp này nghĩ ra biện pháp ra ngoài sao?


      - Ôi, đến buồn bực.


      Tra Lý u sầu :


      - Thú Thần điện hạ của chúng ta vừa nhìn thấy Quang Minh tứ thần lại có thể hạ phong ấn biết tâm tư của bốn lão già này, liền ném búa thẳng lên trời, kết quả dường như chém phải người trong Quang Minh tứ thần. Tình huống cụ thể ràng lắm. Sau đó Thú Thần biến mất thấy tung tích. Còn Vong Linh Nữ Thần lập tức cho dựng tòa Vong Linh thần điện bên trong phong ấn, rồi cũng xuất nữa, bởi vì phong ấn này chính là nhằm vào Vong Linh Nữ Thần, cho nên tạo thành thưởng tổn rất lớn đối với nàng. Do đó giờ Vong Linh Nữ Thần cũng hề tiếp tục xuất trước mặt mọi người.


      - Ặc.


      Cao Lôi Hoa buồn bực kêu tiếng:


      - đúng là… nếu như hai người bọn họ liên thủ có thể sớm phá được cái phong ấn này rồi.


      - A.


      Tra Lý khẽ cười:


      - Có thể là Vong Linh Nữ Thần có tha thứ cho Thú Thần điện hạ. Dù sao đối với nữ thần trinh tiết rất quan trọng.


      Khi đến Vong Linh Nữ Thần, ánh mắt của Tra Lý lại lộ ra thương cảm.


      - Vậy các ngươi thử tìm Thú Thần sao?


      Cao Lôi Hoa hỏi:


      - Có trợ giúp của Thú Thần chừng các ngươi có thể phá được phong ấn này rồi.


      - A.


      Tra Lý cười khổ :


      - Chủ yếu là bây giờ Thú Thần điện hạ còn muốn xuất trước mặt của chúng ta cơ.


      - Ngươi làm sao biết muốn xuất ở trước mặt các ngươi?


      Cao Lôi Hoa :


      - Tâm tư của các ngươi hiểu được sao? Có thể chờ các ngươi tìm đấy chứ.


      - Có thể.


      Tra Lý cúi đầu, cắn mạnh miếng chân trâu.


      biết là Cao Lôi Hoa có ảo giác hay , cảm thấy Tra Lý đối với những vấn đề liên quan đến Thú Thần dường như đều theo bản năng lảng tránh cái gì đó.


      Cao Lôi Hoa thấy muốn trả lời mấy vấn đề này, liền chuyển đề tài hỏi:


      - Đúng rồi, Tra Lý, ngay từ lúc đầu ngươi làm thế nào tìm được chúng ta? Chúng ta vừa mới vào phong ấn này bao lâu mà ngươi tới rồi? Còn nữa, ở quanh đây dường như ngay cả nguồn nước cũng có, các ngươi làm sao sinh sống?


      - Ha ha, ta gặp các ngươi cũng là trùng hợp thôi.


      Tra Lý khẽ cười :


      - Thực ra ở phụ cận cũng có nguồn nước, đây cũng là trong những nguồn nước mà Thú nhân chúng ta dựa vào để sinh tồn. Về phần gặp các ngươi thực là chuyện rất tấu xảo, ta vừa lúc muốn ra lấy nước, nghĩ tới lại gặp gỡ các ngươi.


      Tra Lý cười :


      - Còn như ăn cái gì bên trong phong ấn này vẫn còn có ít động vật, người trong tộc Hoàng kim sư tử chúng ta đói được. Chỉ cần có nước có thịt, bộ tộc chúng ta vẫn có thể sống sót.


      - Ừm, có thịt có nước ai cũng có thể sinh sống.


      Cao Lôi Hoa nở nụ cười:


      - Được rồi, Tra Lý, khi nào chúng ta lên đường?


      Cao Lôi Hoa hỏi, nếu như có thể nhanh chóng tìm chỗ an thân mới là chuyện quan trọng nhất giờ.


      Tra Lý cắn miếng thịt nướng to, sau đó ngẩng đầu nhìn bầu trời màu vàng:


      - Thời tiết e rằng tốt cho lắm, sắc trời cũng còn sớm nữa, sau khi ăn xong chúng ta hãy ngủ giấc, ngày mai gấp rút quay về bộ tộc của ta.


      - Sắc trời còn sớm? Bầu trời nơi này đều là màu vàng, có thể nhìn ra trời sắp tối sao?


      Cao Lôi Hoa nghi hoặc .


      - Đương nhiên có thể phân biệt.


      Tra Lý :


      - Phong ấn này cũng có thời gian, thường sau khi qua mười sáu giờ sáng tối tám giờ, giống như là bổ sung lực lượng. tại màu vàng của bầu trời từ từ nhạt bớt rồi, sau lúc nữa chỉ sợ tối mịt đó.


      - Vậy các ngươi có thừa dịp khi phong ấn tối xuống phá phong ấn ? Lúc này hẳn là thời gian nó yếu nhất mà!


      Cao Lôi Hoa hỏi.


      - Thử qua rồi.


      Tra Lý lắc đầu :


      - Vẫn là giống như ban ngày, muốn phong ấn này lung lay chút cũng có khả năng.


      - Ừm, thôi được. Dù sao tạm thời muốn lập tức ra ngoài đúng là có khả năng rồi.


      Cứ như vậy, dưới giải thích của Tra Lý, ba người Cao Lôi Hoa đối với chuyện của phong ấn này cũng hiểu được ít nhiều.


      Theo như lời của Tra Lý, lát sau, bầu trời phong ấn ràng tối sầm , khắp nơi trong phong ấn giống như đêm tối phủ xuống.


      - Vừa đẹp, mọi người hãy ngủ giấc , ngày mai lại tiếp tục lên đường.


      Cao Lôi Hoa lấy cái lều vải từ trong nhẫn gian, đây là cái lều có thể chứa đủ hai người, vốn là đồ Cao Lôi Hoa sử dụng khi dã ngoại săn ma thú, nhưng giờ xem ra là phải để cho Tiểu Tam và Nguyệt Nhị dùng.


      Về phần Thú nhân Tra Lý và Cao Lôi Hoa cũng chỉ đành ngủ đêm ở bên cạnh lều vải mà thôi.


      Sau khi bóng tối bao trùm hoàn toàn, dưới sắp xếp của Cao Lôi Hoa, Tiểu Tam và Nguyệt Nhị tiến vào trong lều.


      Cao Lôi Hoa thân mình ngồi ở bên cạnh đống lửa, ngọn lửa được đốt từ đống xương nhìn qua có chút u.


      Thú nhân Tra Lý sớm tìm chỗ sạch nằm sấp xuống mà ngủ rồi.


      Cao Lôi Hoa bình thản ngắm nhìn trung, lòng thầm nghĩ chút việc vặt vãnh. Hồi tưởng lại tất cả những chuyện phát sinh tháng qua, thực giống như giấc mộng, nhưng mà mộng này lại chân thực như vậy.


      Trong lúc Cao Lôi Hoa trầm tư, thân ảnh tới phía sau Cao Lôi Hoa.


      - Ba ba, con ngủ được.


      Thanh của Nguyệt Nhị vang lên phía sau Cao Lôi Hoa.


      - Làm sao vậy con ? Ngày mai còn phải tới bộ lạc của Thú nhân tộc đấy. ngủ làm sao lên đường được chứ?


      Cao Lôi Hoa vỗ lên vai Nguyệt Nhị:


      - Hãy ngủ giấc ngon cho tinh thần thoải mái, ngày mai mới được.


      - Ba.


      Nguyệt Nhị đột nhiên nhìn Cao Lôi Hoa :


      - Ba, ba có thể hát bài cho con nghe được ? Giống như lúc ba hát cho Kim Toa Nhi ấy.


      - Hát cho Kim Toa Nhi?


      Cao Lôi Hoa nghi hoặc gãi gãi đầu:


      - Ủa? Nguyệt Nhị làm sao biết ba từng hát cho Kim Toa Nhi?


      - Ngày đó, con... con qua cửa nghe được.


      Nguyệt Nhị mặt đỏ lên.


      - Con? Ngày đó?


      Cao Lôi Hoa khẽ bật cười, đột nhiên nhớ tới lần trước sau khi hát cho Kim Toa Nhi nghe, khi ra ngoài nhìn thấy thân hình mảnh khảnh. ra là Nguyệt Nhị, lúc đó còn tưởng là ai chứ:


      - Lại đây nào, ba hát cho con nghe.


      Nguyệt Nhị ngoan ngoãn ngồi xuống bên cạnh Cao Lôi Hoa, sau đó gối đầu lên đùi của Cao Lôi Hoa.


      Cao Lôi Hoa khẽ mỉm cười, nhìn ‘bầu trời’ tối đen khe khẽ hát:


      - Hãy ngắm những vì sao trời….


      Chúng xinh đẹp.


      Dưới màn đêm huyền ảo này,


      Tôi ôm bạn, tiễn bạn vào giấc mộng xinh đẹp kia…


      Thêm lần nữa, Cao Lôi Hoa khẽ hát lên ca khúc đơn giản này. Tuy rằng đơn giản nhưng lại khiến người ta cảm nhận được ấm áp.


      Dưới lời ca cuốn hút này, Nguyệt Nhị dần dần chìm vào mộng đẹp...


      - Ba, người rời khỏi chúng con, đúng .


      Nguyệt Nhị dường như mê.


      - Đương nhiên, vĩnh viễn như vậy.


      Cao Lôi Hoa khẽ kêu tiếng, bàn tay nhàng vỗ vỗ người Nguyệt Nhị.


      Nguyệt Nhị tự tìm được tư thế thoải mái ngủ ngon lành trong lòng của Cao Lôi Hoa.


      Trong căn lều phía sau, Tiểu Tam nhàng thò đầu ra dò xét. Nàng cũng ngủ được, sau khi nhìn thấy Nguyệt Nhị ra ngoài, liền thò đầu ra nhìn theo Nguyệt Nhị.


      Sau đó nàng kinh ngạc phát Cao Lôi Hoa dịu dàng hát ru Nguyệt Nhị ngủ.


      Cao Lôi Hoa trong mắt của Tiểu Tam càng ngày càng thần bí, bây giờ Tiểu Tam cũng biết Cao Lôi Hoa là người như thế nào. cường đại, còn có thể nấu ăn, lại còn biết hát ru hài tử. Thực hề giống Thánh cấp bình thường, nam nhân cường đại lại rất dịu dàng? Tiểu Tam nhàng rụt đầu lại, lui trở về trong căn lều

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba)
      Chương 78: hồn thảo


      Sáng sớm hôm sau.


      Cao Lôi Hoa mở mắt, bầu trời lúc này lại trơ trụi màu vàng chói mắt khiến vô cùng phiền lòng.


      Sau khi tỉnh lại Cao Lôi Hoa liền cảm thấy bắp đùi tê dại, cúi đầu nhìn xuống liền thấy tiểu nha đầu Nguyệt Nhị gối đầu đùi ngủ ngon lành. Nước miếng từ khóe miệng của nàng chảy xuống tạo thành đóa bọt nước “đẹp” ngay quần của Cao Lôi Hoa...


      ngờ mình lại ngồi ngủ cả đêm nữa. Cao Lôi Hoa hơi nhếch miệng, chả nhớ đây là lần thứ mấy mình ngủ ngồi khi tới dị giới này rồi?


      Nhìn Nguyệt Nhị ngủ say sưa, Cao Lôi Hoa nỡ đánh thức bé, vì thế liền hơi nhâng đầu Nguyệt Nhị lên, cố gắng rút chân của mình ra ngoài.


      Rốt cuộc cũng gác được đầu của Nguyệt Nhị sang bên. Sau khi sắp xếp ổn thỏa, Cao Lôi Hoa chậm rãi đứng lên. Vừa mới đứng thẳng người cảm giác mệt mỏi, tê dại thể diễn tả được từ đùi truyền đến, thiếu chút nữa khiến Cao Lôi Hoa đứng vững nổi.


      - Buổi sáng tốt lành, Cao Lôi Hoa huynh đệ.


      Hoàng kim sư tử Tra Lý ở phía xa cười rất gian xảo, giơ tay chào hỏi về phía Cao Lôi Hoa.


      - Ừm, chào buổi sáng.


      Cao Lôi Hoa gãi gãi đầu, trong lòng lại thầm lấy làm lạ, tộc Sư Tử trong Thú nhân phải đều nổi danh tham ngủ sao? Sao tên Tra Lý này lại dậy sớm như vậy? Chẳng lẽ càn khôn xoay chuyển sinh ra tên sư tử cần cù?


      - Ừm, Cao Lôi Hoa huynh đệ, tôi chờ ngủ dậy lâu rồi hề hề.


      Tra Lý cười với Cao Lôi Hoa.


      - Ừm? Chờ dậy ư? Có chuyện gì sao?


      Cao Lôi Hoa ngáp to cái.


      - He he.


      Tra Lý lắc mình cái, lộ ra đằng sau năm con trâu trưởng thành:


      - He he, chờ người huynh đệ ngủ dậy nướng thịt cho ta!


      Cao Lôi Hoa cười méo xệch, chẳng trách Tra Lý này lại dậy sớm, hóa ra chính là vì bữa sáng này.


      lắc đầu bất đắc dĩ, xem ra chuyện mình làm đầu bếp đúng là cái số trời định rồi.


      Sau khi rửa mặt, cơn buồn ngủ của Cao Lôi Hoa cũng tan chút.


      - Đúng rồi, Tra Lý, có biết Hồn thảo ?


      Cao Lôi Hoa thuận miệng hỏi, mục đích Cao Lôi Hoa tiến vào Vong Linh cốc chính là vì ' Hồn thảo'.


      - Hồn thảo? Hồn thảo là cái gì vậy? Chưa từng nghe qua cái tên này.


      Tra Lý lắc đầu.


      - Ặc!


      Cao Lôi Hoa vỗ vỗ lên trán, sao mình lại quên Hồn thảo này là sau khi Vong Linh cốc xuất mới có, cái tên này cũng là cách gọi của người ở bên ngoài. Tra Lý và bộ tộc Hoàng kim sư tử của ngay từ đầu bị phong ấn trong Vong Linh cốc này, dĩ nhiên chưa hề nghe đến cái tên Hồn thảo này rồi.


      - Nào nào , Tra Lý, đến gần đây chút.


      Cao Lôi Hoa vẫy vẫy tay với Tra Lý.


      - Chuyện gì vậy?


      Tra Lý nghi hoặc bước lại gần Cao Lôi Hoa.


      - Ta muốn hỏi cái này, có loại thực vật như thế này hay ?


      Hai tay của Cao Lôi Hoa mô phỏng hình dạng:


      - Nó trông từa tựa thế này, viền lá có màu vàng, thân là màu tím. Tác dụng của nó là sau khi giã nhuyễn bôi lên vú của nữ nhân, là có thể khiến nữ nhân sinh ra sữa! Loại cỏ như vậy thấy qua chưa?


      - À? Ha ha! ra cái cậu chính là 'Nãi thảo'!


      Tra Lý cười to, lại còn nheo nheo mắt dâm đãng nhìn Cao Lôi Hoa:


      - Huynh đệ, ra cậu cũng là tay sành sỏi nhỉ!


      "Ặc!" Cao Lôi Hoa phun ra ngụm máu tươi ngã oạch xuống đất, lúc trước khi mình hỏi Lôi hệ thánh ma đạo sư Solomon kia có vẻ như lão xem mình là loại người dâm đãng, ai ngờ hôm nay lại lần nữa bị người hiểu lầm. Quả là oan tày trời mà!


      - Ha ha, chơi, chơi mà thôi.


      Tra Lý vỗ vỗ vai Cao Lôi Hoa :


      - Loại cỏ này ở gần bộ lạc của chúng ta có rất nhiều, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu! Mới đầu chúng ta cũng biết thứ này dùng như thế nào, về sau do tế ti (thầy tế) của bộ tộc chúng ta phát tác dụng của loại cỏ này! Trong tộc của ta có ít nữ nhân có sữa lấy loại cỏ này ăn lần, lại giã nhuyễn bôi lên ngực. Ngày hôm sau là có thể có sữa rồi. Hơn thế nữa, khi bò sữa của chúng ta có sữa chúng ta cũng đều lấy loại cỏ này cho chúng ăn. Trong uống ngoài thoa, hiệu quả cực kỳ tuyệt vời!


      "Ặc!" Cao Lôi Hoa sau khi vất vả đứng lên lại phun ra ngụm máu tươi ngã lăn ra đất, mắt trợn trắng. Nguyên nhân là vì câu cho bò sữa ăn, trong uống ngoài thoa hiệu quả tuyệt vời của Tra Lý.


      ***************


      Sau khi biết nơi có Hồn thảo, tâm tình của Cao Lôi Hoa cũng trở nên tương đối khá hơn. Ngay cả bữa sáng cũng nhanh chóng chuẩn bị xong.


      Dưới mùi thơm quyến rũ của thức ăn, hai người Tiểu Tam và Nguyệt Nhị cuối cùng tỉnh dậy, sau khi rửa mặt bốn người liền bắt đầu lẳng lặng hưởng thụ bữa sáng ngon lành này.


      Sau khi ăn xong bữa sáng, ba người Cao Lôi Hoa dưới hướng dẫn của Tra Lý tới bộ lạc Hoàng Kim Sư Tử của Thú nhân.


      đường Tra Lý cố gắng giới thiệu cho ba người ít tập quán và cấm kỵ của bộ tộc Hoàng kim sư tử, để tránh ba người Cao Lôi Hoa biết mà phạm vào cấm kỵ của bộ tộc khiến tất cả mọi người đều xấu hổ.


      Bởi vì có Tiểu Tam và Nguyệt Nhị, tốc độ của bốn người tính ra là khá chậm, theo dự tính của Tra Lý phỏng chừng đến buổi trưa mới có thể đến bộ lạc .


      Mà Cao Lôi Hoa tại lại ở trong loại trạng thái hưng phấn, trong lòng tràn ngập những suy nghĩ về ' Hồn thảo' tuyệt vời kia. giờ ý niệm duy nhất trong đầu của Cao Lôi Hoa đó là phải hái đầy nhẫn gian toàn Hồn thảo mang về, làm cho Tĩnh Tâm sớm hoàn thành nguyện vọng có sữa của người làm mẹ.


      Mục đích Cao Lôi Hoa tới Vong Linh cốc rất đơn giản, chính là vì lấy được Hồn thảo mà thôi. Nhưng ngờ đột nhiên lại phát sinh nhiều chuyện như vậy. Song, bây giờ chỉ cần hái được Hồn thảo có thể trở về rồi.


      Cao Lôi Hoa cười cười, chuyện Hồn thảo là chuyện ván đóng thuyền, kế tiếp cần phải suy nghĩ chính là làm sao để ra ngoài! Tầng phong ấn bên ngoài này vẫn là tảng đá to đè nặng tâm tư .


      Cứ như vậy, nhóm bốn người Cao Lôi Hoa từ từ về hướng Sư tộc.


      - Ồ? Ta cảm thấy có điều gì đó bất an?


      đường Cao Lôi Hoa kêu lên, dường như có cái gì đó lại gần.


      - Cảm giác bất an? Cao Lôi Hoa huynh đệ lo lắng quá nhiều rồi, nơi này gần đến lãnh địa của Sư tộc chúng ta rồi. Làm quái có cái gì nguy hiểm cơ chứ.


      Tra Lý thoáng tự tin .


      - Nhưng mà, ta dù sao vẫn cảm thấy bất an, cảm giác bất an này dường như chính là đến từ bầu trời?


      Cao Lôi Hoa tương đối tin tưởng giác quan thứ sáu của mình, đây chính là giác quan thứ sáu sản sinh ra sau vô số lần vào sinh ra tử. ngẩng cao đầu nhìn lên bầu trời.


      - Ừm, hẳn là có cái gì chứ.


      Tiểu Tam, Nguyệt Nhị, Tra Lý nghe vậy cũng đều ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.


      Ngay sau đó, Cao Lôi Hoa liền nhìn thấy cái, cái mông màu trắng! Ồ, chính xác hơn là cái mông mặc nội khố màu trắng. Sau đó Cao Lôi Hoa liền nghe được thanh do vật nặng xẹ toạc hư sinh ra.


      Và cái gì đến đến, dưới ánh mắt kinh ngạc của Cao Lôi Hoa, cái mông màu trắng rơi xuống với tốc độ siêu , nện thẳng ngồi ngay lên mặt người nào đó ngẩng lên.


      Bịch! thanh nặng nề vang lên. Cao Lôi Hoa cảm thấy mặt bị cái mông tròn trĩnh ịn lên, sau đó cả người bị nện ngã ngồi mặt đất.


      Cao Lôi Hoa rất akay. ra với tốc độ của muốn tránh cái thứ từ trời rơi xuống này là chuyện đơn giản như trở bàn tay. Ví dụ như thứ từ trời rơi xuống này Cao Lôi Hoa chỉ cần nhàng lắc mình là có thể tránh thoát. Nhưng khiến Cao Lôi Hoa buồn bực chính là, cái mông từ trời rơi xuống này giống như trực tiếp vượt qua gian, sau mấy cái nháy mắt giống như đột nhiên xuất trước mặt , giống như cái mông này book vé mặt Cao Lôi Hoa từ trước. phát này khiến ngã ngồi mặt đất...

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :