CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA) - Truyền Thuyết Thánh Kỵ Sĩ (514c)

Thảo luận trong 'Sắc Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba)
      Chương 69: Nhất quyền ( Thượng)


      Giữa lưng trời, mái tóc bạch kim của Cao Lôi Hoa tung bay trong gió, lộ vẻ tiêu sái lạ thường! Đôi cánh lôi điện to lớn vỗ dập dìu, ngừng tụ tập năng lượng lôi điện lại cuồn cuộn chuyển sang hai cái kén lôi sau lưng Cao Lôi Hoa, để giữ cho hai người trong kén lôi chịu ảnh hưởng của Vong Linh Phong!


      Lúc này, Cao Lôi Hoa dang tay rên rỉ khoan khoái. Mới vừa rồi, sau khi Vong Linh Phong hút sạch năng lượng sống của , nguồn năng lượng trước giờ Cao Lôi Hoa chưa từng thấy qua, từ trong Vong Linh Phong tràn về phía Cao Lôi Hoa. Chỉ trong nháy mắt liền bổ sung đầy đủ năng lượng bị Vong Linh Phong rút .


      Sau khi năng lượng được khôi phục, cảm giác mệt mỏi của Cao Lôi Hoa lập tức tan biến sạch , toàn thân dưới thoải mái nên lời!


      Duy nhất được hoàn mỹ chính là mái tóc bạc trắng của Cao Hoa Lôi trở lại màu đen.


      Sau khi khôi phục năng lượng, Cao Lôi Hoa thử sử dụng năng lượng cơ thể, ‘Rẹt’ tiếng, tia chớp màu đen xuất tay ! Màu đen? Cao Lôi Hoa dụi dụi mắt nhìn kĩ lại, cỗ lôi điện màu đen chứ phải là loại lôi điện màu tím lúc trước! Nghe Vong Linh Phong sau khi hút cạn năng lượng sống của sinh vật cải tạo sinh vật thành vong linh, lẽ nào mình trở thành vong linh sinh vật? Cao Lôi Hoa buồn bực vò vò đầu.


      Cao Lôi Hoa nhìn nhìn lại thân thể mình, hề biến thành bộ dạng khô lâu hay cương thi, xem cũng có hóa thành vong linh. Cao Lôi Hoa mỉm cười, còn may mọi thứ vẫn tốt. biến thành Vong Linh, sức mạnh cũng biến mất.


      giờ, Vong Linh Phong đối với mình vô hiệu, vậy cũng nên mang hai người phía sau ra khỏi Vong Linh cốc thôi!”


      Cao Lôi Hoa quay đầu lại đưa tay ra, dưới khống chế của , hai cái kén lôi bay về phía Cao Lôi Hoa. Cao Lôi Hoa duỗi tay ra ôm hai cái kén vào lòng.


      - Tốt rồi, Nguyệt Nhị, Tiểu Tam. Chúng ta ra ngoài thôi.


      Cao Lôi Hoa cười đắc ý, ôm kén lôi với hai người bên trong.


      - Ủa? Ba ba, chúng ta có thể ra sao?


      Trong kén lôi vọng ra giọng Nguyệt Nhị khẩn trương lẫn hưng phấn, ngữ điệu còn có chút dám tin tưởng.


      - Đương nhiên, bây giờ chúng ta ra ngoài ngay bây giờ!


      Cao Lôi Hoa cười ha hả, sau đó nhàng vỗ hai cái kén:


      - Chuẩn bị cho tốt, chúng ta phải bay ra ngoài đấy!


      - Uhm!


      Hai người trong kén lôi đồng thanh đáp, thanh che dấu được hưng phấn.


      - Vong Linh Cốc, hẹn gặp lại nhé!


      Cao Lôi Hoa ôm lấy kén lôi, hưng phấn vỗ đôi cánh lôi điện bay ra phía ngoài Vong Linh Phong!


      Nhưng chính vào lúc Cao Lôi Hoa chuẩn bị bay ra khỏi phạm vi bao phủ của Vong Linh Phong, lực kéo mãnh liệt truyền lên tay !


      Là Vong Linh Phong, Cao Lôi Hoa cắn răng, ngờ rằng Vong Linh Phong thấy hấp thu được năng lượng của Cao Lôi Hoa liền vứt bỏ mục tiêu này, mà chuyển sang tiếp cận hai cái kén lôi tay Cao Lôi Hoa. Lực kéo dữ dội này chính là do sức hút của Vong Linh Phong lên hai cái kén lôi sinh ra!


      Cao Lôi Hoa hơi sửng sốt, chẳng lẽ Vong Linh Phong này lại có trí tuệ? Còn biết mềm nắn rắn buông nữa à!


      Cao Lôi Hoa biết rằng, ra Vong Linh Phong này lai lịch rất lớn, tuy phải là oán niệm của ‘Vong Linh Thần’ hóa thành như bên ngoài đồn đại, nhưng cũng là thứ có liên quan với ‘Vong Linh Thần’.


      Mọi người ai cũng đều biết Vong Linh cốc này là nơi phong ấn ‘Vong Linh Thần’ trong ba vị thần của Ma Tộc!


      Vong Linh Phong này cứ cách vài năm lai xuất lần cũng là có nguyên nhân, nó đúng là kĩ năng của ‘Vong Linh Thần’ dùng để luyện hóa lực lượng vong linh trong Vong Linh cốc thành thần lực, ‘Vong Linh Thần’ tuy là bị phong ấn trong cốc này nhưng vẫn cố gắng tích tụ sức mạnh chuẩn bị giải khai phong ấn! Cho nên ‘Vong Linh Thần’ cứ cách khoảng thời gian lại thi triển Vong Linh Phong lần để tập hợp vong linh lực trong Vong Linh Cốc, sau đó đem sức mạnh vong linh này hóa thành thần lực rồi chuyển đến chỗ của ‘Vong Linh Thần’.


      Thần lực, chính là sức mạnh chỉ có thần mới có thể nắm giữ! Truyền thuyết đại lục có , phàm là sinh vật sau khi đạt tới cấp tám cũng có thể nắm giữ thần lực - lực lượng thuộc về nhân gian! Thậm chí sau khi nắm giữ thần lực còn có thể trở thành giống như thần vậy! Nhưng bao nhiêu năm nay từ cổ chí kim, chưa hề nghe qua người nào đột phá thành công bậc tám. Lâu dần lâu dần, thần lực và bậc tám cũng trở thành truyền thuyết truyền miệng của mọi người!


      Thế nhưng bây giờ cỗ thần lực tinh khiết mà ‘Vong Linh Thần’ gian gian khổ khổ tích góp trong Vong Linh Phong lại bị tên gia hỏa Cao Lôi Hoa này “dùng hộ”. Nguồn thần lực tinh thuần này mang đến cho Cao Lôi Hoa lợi ích ra sao bây giờ còn chưa ai có thể biết, nhưng dù sao tuyệt đối cũng chỉ có lợi mà có hại.


      cách khác, giờ Cao Lôi Hoa ‘lỡ’ có được thần lực thứ mà chỉ trong truyền thuyết mới có! Hơn nữa thần lực này sau khi tiến vào trong cơ thể Cao Lôi Hoa, liền tự động đem toàn bộ dị năng lôi hệ trong cơ thể Cao Lôi Hoa nén ép thành loại thần lực mới.


      giờ, Cao Lôi Hoa đủ điều kiện đạt tới bậc tám. Chỉ cần đến thêm chút giác ngộ gì đó, bậc tám chỉ là chuyện dễ dàng! Có thể , Cao Lôi Hoa bây giờ đặt chân qua cánh cửa bậc tám này! Chỉ cần bước thêm bước nữa chân chính tiến vào bát giai tuyệt đỉnh rồi.


      ***********


      Bị Cao Lôi Hoa hấp thu thần lực ngược lại, Vong Linh Phong cũng cảm thấy Cao Lôi Hoa là dằm lim, vì vậy liền chuyển mục tiêu sang hai cái kén lôi tay Cao Lôi Hoa! Hai cái kén lôi tuy rằng cũng do lực lượng Cao Lôi Hoa sinh ra, nhưng lại là do đôi cánh lôi điện sau lưng Cao Lôi Hoa trực tiếp hấp thu năng lượng lôi điện mà hình thành. Mà lực lượng lại vừa khéo có thể cho Vong Linh Phong hút lấy.


      Cho nên Vong Linh Phong liền khách khí bắt đầu hút lấy lực lượng hai cái kén lôi này!


      Vong Linh Phong có trí tuệ, nhưng nó có bản năng hấp thu năng lượng. Nếu phát có thể hấp thu cái gì đó nó lao tới hấp thu hoàn toàn, nếu “bơ” ngay. Bởi vậy nó liền bỏ qua “cục xương” khó gặm Cao Lôi Hoa, chuyển sang hấp thụ năng lượng của hai cái kén lôi.


      - Trời ạ, vẫn còn muốn hút năng lượng của ta sao?


      Mắt thấy hai cái kén lôi tay bị Vong Linh Phong càng hút càng , Cao Lôi Hoa liền nôn nóng!


      - Mẹ kiếp, khi thích, ta đây cũng chiều!


      Tay phải Cao Lôi Hoa vung lên, tia lôi điện màu đen liền nhảy ra! chút do dự nào, Cao Lôi Hoa đấm mạnh về phía Vong Linh Phong trước mặt!


      Bản thân Cao Lôi Hoa sợ Vong Linh Phong, nhưng có trời mới biết Nguyệt Nhị và Tiểu Tam bên trong kén lôi có sợ hay ! sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, Cao Lôi Hoa dám lấy tính mệnh hai người bên trong để đặt cược, đặt cược nổi!


      - Phá… Sơn… !


      Cao Lôi Hoa hét lớn tiếng, quyền phải mang theo lôi quang màu đen hung hãn đánh vào Vong Linh Phong!


      - Ầm…!


      tiếng vang lớn, lôi quang va chạm với gió lốc hung mãnh tạo nên tiếng nổ lớn!


      Gữa trung toàn cơn lốc do Vong Linh Phong hình thành ngờ bị quyền này của Cao Lôi Hoa làm cho rung động hồi lâu, nhưng rung động qua rồi mọi việc lại tiếp tục như là chưa có xảy ra việc gì, hai cái kén lôi vẫn bị hấp thu lực lượng!


      Cao Lôi Hoa cau mày, ngờ rằng ngay cả chiêu thức Phá Sơn cực mạnh như vậy cũng có tác dụng gì đối với Vong Linh Phong!


      Tốc độ hút năng lượng của Vong Linh Phong càng lúc càng nhanh, Cao Lôi Hoa chỉ còn biết điều chuyển cỗ năng lượng mới trong cơ thể để duy trì hai cái kén lôi này.


      Cao Lôi Hoa vốn còn suy đoán nguyên nhân Vong Linh Phong hút năng lượng người mình nữa, biết có phải là do nguồn năng lượng kì lạ mình mới có được hay , nhưng giờ xem ra dường như phải vậy. Cỗ lực lượng mới sinh ra sau khi vừa rời khỏi thân thể Cao Lôi Hoa, liền dễ dàng bị Vong Linh Phong hút lấy!


      “Lẽ nào, sở dĩ Vong Linh Phong hút năng lượng của mình nữa là vì thân thể mình?”


      - Giờ phải làm sao?


      Cao Hoa Lôi lầm bầm trong miệng…


      Nơi sâu nhất Vong Linh Cốc.


      Trong màn sương đen nàng vẫn hứng thú nhìn màn ảnh sinh động trước mắt như trước:


      - Bây giờ, ngươi phải làm sao đây……….

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba)
      Chương 70: Nhất quyền ( Hạ)


      Trong Vong Linh Phong, Cao Lôi Hoa ngây ngốc nhìn nắm đấm của mình:


      - Tại sao? Tại sao lại đánh tan được Vong Linh Phong?


      Xét về lực phá hoại lực phá hoại của Phá Sơn tuyệt đối là cao nhất! Lẽ nào sức mạnh đủ sao? Cao Lôi Hoa nắm chặt nắm đấm tự nhủ.


      Sức mạnh sao? Trong đầu Cao Lôi Hoa bỗng nhớ lại lời của vị đại sư võ kỹ. Lúc đó, vị đại sư này từng “chém”:


      - Tuy thế giới vạn vật kì diệu phi phàm, nhưng nếu muốn phá, chỉ cần đấm của ta là đủ! Ngưng tụ khí lực toàn thân vào điểm, đấy chính là võ kỹ của ta, quyền đơn giản, nhưng là quyền kinh thiên động địa.


      - Ngưng tụ vào điểm sao?


      Cao Lôi Hoa thầm nhớ lại câu ngày ấy. Liều thôi!


      Giữa trung, Cao Lôi Hoa từ từ cong người, tay phải cụp xuống. Sau đó sức mạnh toàn thân Cao Lôi Hoa dần dần ngưng tụ về tay phải! Toàn bộ dồn về quyền phải!


      giờ Cao Hoa Lôi muốn làm chính là “nhất quyền” theo như lời vị đại sư võ kỹ kia. Khí lực toàn thân tụ vào điểm.


      Nếu như Phá Sơn của Cao Lôi Hoa là thể vận dụng kỹ xảo đến cực điểm, quyền vô cùng đơn giản của Phá Sơn mặc dù có vô số quyền kình nhưng độ mạnh yếu lại đồng đều! Đúng là tinh xảo, khéo léo tới cực điểm.


      Còn quyền Cao Lôi Hoa muốn đánh lúc này, chính là thể sức mạnh cực điểm, đây quyền mạnh nhất của Cao Lôi Hoa.


      - quyền, chỉ có quyền!


      Cao Lôi Hoa hô , năng lượng toàn thân tụ tập về tay phải khiến tiếng ‘rẹt rẹt’ của lôi quang vang lên ngừng! Điểm khác biệt với Phá Sơn là ở chỗ, lôi quang của quyền này tụ lại chứ tản ra, dưới ý thức của Cao Lôi Hoa lôi quang màu đen ngừng ngưng tụ và nén ép lại!


      quyền này khiến thiên địa cũng phải biến sắc, chỉ quyền, nhưng lại là quyền mạnh nhất!


      - Vạn vật biến đổi khôn lường, muốn phá chỉ cần quyền này của ta cũng đủ! Phá cho ta!


      Cao Lôi Hoa hét lớn tiếng, quyền kinh bên tay phải biến thành màu đen đánh mạnh về phía Vong Linh Phong! Chỉ trong vòng nhịp hít thở, nắm đấm Cao Lôi Hoa giáng mạnh lên Vong Linh Phong!


      Trong màn sương đen nơi sâu nhất Vong Linh Cốc, nàng kinh ngạc nhìn bức màn ánh sáng trước mắt! Ngẩn người nhìn quyền bá đạo cực điểm này của Cao Lôi Hoa…


      Ở phía xa, vốn hối hả chạy trối chết, Quang Minh giáo chủ Ngô Thiên và toàn bộ học sinh của Học viện Ma Võ Thánh Peter toàn bộ đều dừng lại, tất cả mọi người đều tin vào mắt mình khi thấy Vong Linh Phong phía sau ngừng lại!


      - Ầm!


      tiếng nổ lớn từ trong Vong Linh Phong phát ra.


      Từ trong Vong Linh Phong đen tối, từng tia lôi quang thoắt thoắt trong gió lốc! Lôi quang và gió lốc quấn lấy, va đập với nhau.


      hề nghi ngờ gì nữa, lôi quang này đại biểu cho sức mạnh! cách khác, ngờ đại lục lại có thứ dám đối kháng trực tiếp với Vong Linh Phong khủng bố này!


      - Ai lại có sức mạnh kinh khủng vậy!


      Quang Minh kỵ sĩ bậc sáu Luke nhìn lôi quang trong Vong Linh Phong mà nuốt nước bọt!


      - E rằng cũng chỉ có Thánh cấp mà thôi.


      Quang Minh chủ giáo Ngô Thiên tiếp lời.


      Tất cả chú ý của mọi người đều bị lôi quang trong Vong Linh Phong thu hút, mà ai chú ý tới chuyện Cao Lôi Hoa và ‘Diệp Diễm’ còn trong đội ngũ. Ngay từ đầu mọi người đều chạy trối chết nên cũng chú ý tới gì khác. giờ chú ý của mọi người đều đặt Vong Linh Phong nên càng chú ý tới chuyện này.


      - Phá!


      Trong Vong Linh Phong vang lên tiếng hét mạnh mẽ của nam nhân! Tiếp đó lôi quang trong Vong Linh Phong đột ngột bành trướng!


      - Bùm!


      tiếng vỡ giòn tan vang lên, cả cơn lốc do Vong Linh Phong hình thành bị lôi quang dày đặc từ bên trong kích nổ tan tành! Vỡ tan giống như thủy tinh mỏng manh!


      - Trời ạ!


      Tất cả mọi người đều kinh ngạc thốt lên! ngờ Vong Linh Phong lại bị lôi quang đánh vỡ nát?


      Mọi người đều nhìn chằm chằm vào nơi Vong Linh Phong tiêu tan!


      Cuối cùng tàn tích cuộc chiến giữa gió lốc và lôi quang cũng tan , giữa trung ra nam nhân kiên cường chống cự với Vong Linh Phong!


      Ánh mắt của toàn bộ mọi người đều đổ dồn lên người nam tử hùng mạnh kia!


      Giữa trung, mái tóc bạch kim của phất phới trong gió vô cùng tiêu sái! Phía sau lưng , đôi cánh lôi điện đặc trưng của thánh cấp vỗ chầm chậm, lôi quang lấp lánh đôi cánh nhàng lưu chuyển như dòng nước.


      - Trời đất, đây là sao? , đánh tan Vong Linh Phong ư?


      Luke vỗ mạnh đầu, nhìn nam tử giữa trung với ánh mắt khó tin! ngờ chỉ dựa vào sức người lại phá tan được Vong Linh Phong?!


      - Là thánh cấp Lôi hệ.


      Ngô Thiên nắm chặt pháp trượng trong tay, bởi vì khoảng cách quá xa, họ nhìn nam tử trung là ai. Chỉ có thể từ đôi cánh lôi điện lập lòe lôi quang sau lưng nhìn ra vị thánh cấp Lôi hệ!


      - Trời ơi! Đẹp trai quá ! Quá Cool, quá manly!


      Hình ảnh nam tử trung đập vào mắt đám nữ sinh ma pháp học viện lập tức khiến tất cả đều hưng phấn, kích động.


      - Lôi hệ Thánh cấp, ngoài viện trưởng Solomond ra chưa có ai mà.


      Ngô Thiên ngẩng đầu khẽ :


      - vậy, đây chắc là vị cường giả thánh cấp thứ chín sao?


      Vị thánh cấp thứ chín? Nghe xong mấy từ này thân hình Luke hơi run rẩy. Luke tuy là thiên tài, nhưng bậc bảy so với thánh cấp khác nào đom đóm với mặt trăng. Phụ thân - Phong Chi Kiếm Thánh Robinhood từng qua với , Học viên Ma Võ Thánh Peter nhất định phải có cường giả thánh cấp làm cột trụ! Mà Luke từ cũng lấy thánh cấp làm mục tiêu của đời mình, chỉ có điều dừng chân ở bậc sáu từ nhiều năm nay rồi, nhưng thủy chung vẫn có dấu hiệu tiến bộ thêm nữa.


      -Thánh cấp à.


      Luke than thở, kém chỉ bậc, nhưng lại là chênh lệch giữa người và thánh đó! Nhìn nam tử thánh giai tóc bạch kim trời, Luke khẽ thở dài. Mất mát? Vô lực? Hâm mộ? Ước gì mình được như ý? Tất cả đều đồng loạt xuất trong lòng Luke.


      **********************


      - Phù.


      trung Cao Lôi Hoa thở phào hơi! quyền vừa rồi tụ tập toàn bộ sức mạnh của trực tiếp “biếu” cho Vong Linh Phong. quyền này từ phá từ trong phá ra nhân tiện còn phá vỡ gian xung quanh Vong Linh Phong! Sau khi gian bị phá vỡ, Vong Linh Phong liền vỡ tan thành từng mảnh vụn như là thủy tinh!


      Cao Lôi Hoa hưng phấn nhìn nắm tay mình, ngờ rằng quyền này có thể cắt được cả gian! Lúc ở địa cầu, có khoa học gia từng đề cập qua, khi tốc độ của vật thể đạt tới tốc độ nhất định có thể khiến thời gian tạm dừng lại hoặc mở ra thời mới! quyền này của Cao Lôi Hoa vừa khéo đạt tới điểm đó, sức mạnh dẫn động tốc độ! Tốc độ cộng sức mạnh liền có thể cắt được gian.


      cần biết ra sao, Cao Lôi Hoa tạm thời thở phào nhõm, uy lực quyền này vượt xa tưởng tượng của Cao Lôi Hoa! Sau khi uy hiếp của Vong Linh Phong, Cao Lôi Hoa liền lập tức nghĩ tới mục tiêu hàng đầu khi vào trong Vong Linh cốc – đó là tìm kiếm ‘ Hồn Thảo’!


      - còn Vong Linh Phong, giờ nên tranh thủ tìm cho được Hồn Thảo, lần sau đỡ phải tới nữa.


      Cao Lôi Hoa thầm nghĩ trong lòng.


      Cao Lôi Hoa vỗ vỗ đôi cánh, cẩn thận ôm hai cái kén lôi vào lòng liền chuẩn bị tiến vào chỗ sâu hơn trong Vong Linh Cốc!


      Nhưng ngay sau đó, Cao Lôi Hoa liền phát dường như hôm nay nữ thần vận xui đặc biệt thích .


      phát , sau quyền cắt nát gian xung quanh vừa rồi, gian chung quanh còn chưa kịp khôi phục lại! giờ động chút cũng thể động rồi! Do giờ gian xung quanh Cao Lôi Hoa trở thành mớ hỗn độn, có trời mới biết nếu di chuyển bừa lãnh hậu quả gì!


      Địch bất động ta bất động. Trong đầu Cao Lôi Hoa lướt qua câu danh ngôn chiến tranh vĩ đại này. Sau đó khẽ vỗ cánh, toàn thân nhàng lơ lửng giữa trung, nhàn nhã nhìn gian xung quanh khôi phục từ từ từng chút .


      Địch bất động ta bất động, nhưng nếu địch động sao? Cao Lôi Hoa động nhưng có nghĩa cái vết nứt gian này cũng động!


      vết nứt gian bên cạnh Cao Lôi Hoa sát nhập lại và bắt đầu ‘Hành động’ của nó!


      Hai vết nứt gian hợp lại đột nhiên hình thành hố đen đáy, ngay sau đó Cao Lôi Hoa cùng hai cái kén lôi tay còn chưa kịp phản ứng gì bị hố đen này hút vào…


      - Hi hi! Thành công rồi! Cuối cùng cũng đưa được vào vết nứt phong ấn rồi!


      thanh hưng phấn phát ra từ giữa màn sương đen sâu trong Vong Linh Cốc…….

    3. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 71: Thượng cố thú tộc (Thượng)


      - Phá Sơn !


      Cao Lôi Hoa quát lên, nắm đấm mang theo lôi quang nện mạnh vào tầng hào quang. Đồng thời quyền kình chứa năng lượng lôi điện của Phá Sơn được Cao Lôi Hoa dùng ám kình truyền vào bên trong màn hào quang.


      Từ bên trong màn hào quang phá ra ngoài mới là phương pháp đỡ tốn sức nhất.


      Ầm tiếng, quyền kình của Phá Sơn xuyên thẳng vào trong màn hào quang nhưng lại chỉ tạo ra được sóng gợn hồi.


      - Trời ạ, làm sao lại thế này cơ chứ?


      Cao Lôi Hoa há hốc mồm ra, lại được sao? là quá sốc! Chỉ trong ngày ngắn ngủi, tuyệt chiêu ‘Phá Sơn ’ vốn giải quyết mọi việc thuận lợi thất bại hai lần. Điều này làm cho mặt Cao Lôi Hoa tối sầm lại. , Phá Sơn là chiêu tự hào nhất, thế mà chỉ trong khoảng thời gian ngắn xịt cả hai phát. Vong Linh Phong tính, dù sao hiệu quả công kích của lôi đối với phong cũng ràng. Nhưng tại ngay cả đánh lên cái màn hào quang cũng thất bại luôn, điều này làm Cao Lôi Hoa chịu đả kích nặng.


      Chỉ có điều là Cao Lôi Hoa biết rằng tầng hào quang này phải là tờ tiền giấy dễ thủng. Mà tầng hào quang này cũng cùng đẳng cấp như tầng rác rưởi ngoài cửa Vong Linh kia. Tầng hào quang này là do bốn vị chủ thần Quang Minh liều mạng dựng lên lúc xảy ra đại chiến thần ma xưa kia. Bên trong phong ấn này giam giữ ‘Vong Linh Thần’ hắc ám, quyền của Cao Lôi Hoa mà có thể làm cho tầng hào quang này gợn sóng là chuyện khó tin rồi. tại, cho dù là bốn vị chủ thần Quang Minh lập ra phong ấn này ra tay cũng thể làm cho phong ấn rung động được như vừa rồi! chiêu Phá Sơn thần kỳ của tên Cao Lôi Hoa này ngờ lại có thể gây ra sóng gợn phong ấn đúng là chuyện làm người ta sốc toàn tập. Phá Sơn , chính là Cách Sơn Đả Ngưu version 2 uy lực tuyệt đối phải khoa trương. Vừa rồi nếu Cao Lôi Hoa thực đạt tới cấp tám, lại xuất chiêu Phá Sơn lần nữa có khả năng lớn "xử đẹp" cái phong ấn được xưng là tuyệt đối thể phá này.


      Thấy Phá Sơn làm ăn được gì, Cao Lôi Hoa nghiến răng lùi về sau vài bước, trong lòng cân nhắc xem có cần dùng đến ‘nhất quyền’ kinh thiên kia .


      Nhưng mà sau khi Cao Lôi Hoa nắm tay lại liền thở dài. Cho đến bây giờ bản thân Cao Lôi Hoa cũng chưa hiểu ‘nhất quyền’ này. Nếu phải lo lắng tới việc có thể khai mở cái gian khác tiêu dao tự tại rồi. Xem ra nếu đến lúc cấp thiết hạn chế sử dụng ‘nhất quyền’ có thể phá vỡ được gian là điều tuyệt vời nhất. Nếu ra khỏi cửa cốc được vào trong cốc nhìn xem , có khi lại tìm được chút đồ gì đó đem ra ngoài. Cao Lôi Hoa cười cười, bèn chạy qua chỗ Nguyệt Nhị và Tiểu Tam.


      ***********************


      Chỗ sâu nhất trong Vong Linh cốc, nơi này là cấm địa mà nhân loại thể bước vào. Địa phương này chính là nơi phong ấn ‘Vong Linh Thần’ trong tam đại ma thần của Ma tộc.


      Bầu trời ở đây chính là “sân bay” của vong linh sinh vật siêu cấp - cốt long! Cốt long là cự long sau khi chết biến thành, nó vẫn còn duy trì được mấy loại ma pháp và vũ kỹ hùng mạnh như khi còn sống, ngoài ra còn có hơi thở của linh hồn rồng (vong linh long tức). Cho dù ở giữa bầy siêu cấp cốt long thuộc cái dạng có số có má. Ngoại trừ đám cốt long ở tận cùng Vong Linh cốc còn có những cường giả vong linh siêu cấp có thực lực rất cường đại, mỗi vong linh bậc cao đó đều có thực lực thua gì nhân loại bậc sáu.


      Ở trước mặt đội hình hùng mạnh như vậy, lực lượng của con người quả bé.


      Phía đông cấm địa của Vong Linh cốc có tòa cung điện hoa lệ quanh năm bị sương đen bao phủ. Màn sương đen này cùng với phong ấn màu vàng rực rỡ trời đúng là trái ngược nhau.


      Ở bên trong cung điện hoa lệ này có hình ảnh giống hệt như trong điện ảnh.


      lúc lâu sau, từ trong màn sương vang lên thanh dễ nghe:


      - Ôi, ta chịu đâu! Tại sao chuyển thẳng tới cung điện mà lại đưa đến chỗ đám thú nhân kia? Ta chịu, chịu đâu~~


      Thanh dễ nghe này đúng là của người truyền tống Cao Lôi Hoa từ Vong Linh cốc tới phong ấn này, nhưng hình như việc truyền tống có vấn đề, Cao Lôi Hoa thuận lợi đến được địa điểm cần đến nên nàng ta mới có bộ dáng như vậy.


      Nàng ta náo loạn trong hắc vụ lúc, thấy bọn thuộc hạ phía dưới phản ứng gì trầm mặc. Sau lúc, thanh trong trẻo như con chim vàng của nàng lại vang lên lần nữa:


      - Hì hì, vậy cũng tốt! Dù sao cũng lâu rồi chưa có ra ngoài! Mẹ cũng chưa tỉnh lại, đúng lúc ta có thể lén tới thú tộc gặp !


      - Công chúa điện hạ, xin người suy nghĩ kỹ!


      Vừa nghe được mấy lời này của nàng, hai bóng người đứng phía ngoài hắc vụ lập tức phản ứng. Bọn họ đồng thanh quát to, hai hàng người phía dưới đều quỳ xuống:


      - Công chúa điện hạ, xin lấy ngọc thể làm trọng! Tộc thú nhân vẫn mang thái độ thù địch với chúng ta, xin công chúa điện hạ suy nghĩ kỹ lại! Ra khỏi Thần Điện Hắc Ám này có lợi với thân thể của người đâu!


      - Hừ……hừ…..


      Trong màn sương, công chúa điện hạ túc giận hừ tiếng, hai thủ hạ này chính là hai vị trưởng lão được sắp xếp cho nàng, chỉ biết kêu nàng chú ý an toàn. Chính vì cái gọi là an toàn mà từ đến lớn nàng chưa từng ra ngoài cung điện, từ tới lớn nàng đều chỉ có thể xem tình hình bên ngoài thông qua quầng sáng trước mắt này.


      vậy quầng sáng này chỉ có khả năng nhìn được mọi vật bên trong Vong Linh cốc. Ngoại trừ Vong Linh cốc ra nàng chưa từng thấy nơi nào khác.


      Mấy vị trưởng lão phía dưới thấy tiểu công chúa gì, liền nhìn nhau gật gật đầu rồi lặng lẽ lui ra ngoài đại điện. Sau đó mấy vị trưởng lão nhanh chóng thực loạt động tác thân vào các góc của cung điện đề phòng công chúa này ra khỏi cung. Bọn họ cũng phải là muốn giam tiểu công chúa, chỉ là khi tiểu công chúa này ra ngoài cung điện bị tầng phong ấn màu vàng kia ảnh hưởng và hậu quả thể tưởng tượng nổi. có tòa cung điện này bảo vệ tiểu công chúa hoàn toàn chịu nổi ảnh hưởng của phong ấn kia!


      Chỉ cần qua ngàn năm nữa là tiểu công chúa có thể tự do hoạt động trong phong ấn. Mấy lão già bọn họ cố kiên trì ngàn năm là có thể hoàn thành công việc mà “về hưu”. Nghĩ đến tiểu công chúa này tính tình nghịch ngợm, lại làm mấy lão già rơm rớm nước mắt. Tuy rằng nàng thường mang đủ loại phiền toái đến cho mấy lão, nhưng tính tình của nàng rất tốt, nhí nhảnh đáng , hề bị địa phương tử vong này ảnh hưởng. Điều này khiến cho mấy lão cực kỳ vui vẻ.


      Hy vọng công chúa điện hạ có thể thông cảm cho tâm tư của mấy lão này. Mấy vị trưởng lão khẽ thở dài hơi.


      Trong bóng đêm, ở giữa tầng hắc vụ, nàng lặng lẽ nhìn gã đàn ông quầng sáng, nhìn dám vung tay chỉ chân với cái gọi là phong ấn tuyệt đối thể phá kia. Sau đó, chuyện làm nàng khiếp sợ hơn cuối cùng cũng xảy ra. Phong ấn được xưng là tuyệt đối thể phá này ngờ lại bị quyền của nam nhân này táng cho gợn sóng lên.


      - Tốt, đúng là người đàn ông mạnh mẽ!


      Bên trong hắc vụ nàng khẽ hô tiếng. Đây là người hùng mạnh nhất trong đám nhân loại mà nàng từng nhìn thấy trong suốt ngàn năm qua ở Vong Linh cốc. Đôi mắt của tiểu công chúa khẽ nhấp nháy nhìn Cao Lôi Hoa quầng sáng ……


      *******************


      Lại về Cao Lôi Hoa dùng tốc độ nhanh nhất chạy về phía Nguyệt Nhị và Tiểu Tam. hiểu vì sao từ lúc đụng phải Vong Linh Phong tới giờ, Cao Lôi Hoa lại có cảm giác bị người ta theo dõi. Nhưng từ đầu tới cuối Cao Lôi Hoa nhìn xung quanh lại thấy bóng dáng nào tồn tại.


      Có lẽ do tinh thần mình khẩn trương. Cao Lôi Hoa cười tự giễu, hai chân lại gia tăng tốc độ, bon bon chạy về phía Nguyệt Nhị và Tiểu Tam.


      Sau khi về tới chỗ Tiểu Tam với Nguyệt Nhị, Cao Lôi Hoa mới yên tâm thở phào nhõm. Vòng tròn bảo hộ do lôi quang tạo thành vẫn còn đó, ở bên trong hai tiểu nha đầu vẫn ngủ rất say sưa.


      - Phù, ta hơi nhạy cảm rồi.


      Cao Lôi Hoa cười .


      - Ục ục ~


      Bụng Cao Lôi Hoa réo lên như kháng nghị. Cao Lôi Hoa cười trừ, ngờ là từ lúc vào Vong Linh cốc đến giờ vẫn chưa ăn uống gì. Thời gian cũng còn nhiều, nên ăn chút gì rồi. Cao Lôi Hoa đứng dậy, sau đó tới đằng trước nhặt ít xương cốt lại. Xin đừng hiểu nhầm nhé, Cao Lôi Hoa kiếm xương cốt về phải để gặm đỡ đói đâu.


      Nếu muốn ăn gì trong nhẫn gian vẫn còn ít. Vì muốn làm cho Tĩnh Tâm xinh đẹp được thử cảm giác làm người mẹ có sữa, Cao Lôi Hoa làm rất nhiều thuốc bổ. Trong nhẫn gian của nào là thịt ma thú, hoặc là rau dưa các loại đều đầy ắp. tại thức ăn trong nhẫn gian của Cao Lôi Hoa có thể đủ cho ba người ăn trong tám, mười tháng vẫn còn thừa. Riêng về nguồn nước mới có chút vấn đề, trong nhẫn gian của Cao Lôi Hoa cũng mang theo nhiều nước ăn cho lắm.


      Cao Lôi Hoa thu thập mấy bộ xương cốt tất nhiên là vì nhóm lửa mà thôi. Quanh đây có củi nên đành miễn cưỡng dùng tạm mấy khung xương vậy. Cao Lôi Hoa cười thảm, xem ra nếu tạm thời ra được cũng phải tìm nguồn nước trước cái , tại nước ăn mới là điều quan trọng nhất……..

    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 72: Thượng cố thú tộc (Trung)


      Đây là lần thứ hai tại dị giới Cao Lôi Hoa nấu cơm kiểu dã ngoại thế này, nhìn đống xương trước mắt, bỗng nhớ ra đây là thế giới ma pháp. Ngay bây giờ Cao Lôi Hoa chỉ ước sao mình biết chiêu ma pháp -tiểu hỏa cầu.


      Cũng phải do ma pháp có uy lực lớn hay là đẹp đẽ hoa lệ gì mà Cao Lôi Hoa hâm mộ, dị năng lôi hệ của cũng có đầy các chiêu thức uy lực và hoa lệ chả kém.


      Chẳng qua chính vì là Cao Lôi Hoa có dị năng lôi hệ. Tuy rằng chỉ cần tia sét đánh xuống cũng có thể tạo ra lửa, nhưng muốn làm ra đống lửa như tiểu hỏa cầu tạo ra cũng khá gian nan. Cho nên tại Cao Lôi Hoa nếu muốn nhóm lửa là phải dùng phương pháp ‘đánh lửa’ cực kỳ nguyên thủy (tạo lửa như thổ dân dùng gỗ tạo lỗ rồi xoa xoa lại thanh dùi tạo ma sát bén vào bùi nhùi), tuy nhiên như bây giờ phải là ‘khoan xương lấy lửa’. nhớ cái thời kỳ dùng bật lửa ghê! Cao Lôi Hoa bùi ngùi hồi tưởng.


      Đống xương khô này chắc là dễ cháy, Cao Lôi Hoa nhìn mấy cái xương trong tay lại cảm thán thêm lần nữa.


      Tuy rằng biết ‘khoan xương lấy lửa’ có thể thành công hay , nhưng vì miếng ăn Cao Lôi Hoa cũng chịu. Nắm lấy khúc xương, Cao Lôi Hoa bắt đầu công trình ‘đánh lửa’ vĩ đại này.


      Quá trình này khó tránh khỏi việc phát ra thanh kinh khủng, xương cốt ma sát tạo ra thanh chói tai liên tục truyền vào tai Tiểu Tam và Nguyệt Nhị. Hai người say giấc nồng rốt cục cũng chịu nổi thanh ồn ào này mà phải ra khỏi mộng đẹp.


      - Ba, ba làm gì thế? Ồn ào quá!


      Nguyệt Nhị vừa dụi mắt vừa ngáp, bất mãn nhìn về phía Cao Lôi Hoa, nhưng Nguyệt Nhị chỉ thấy bóng lưng quen thuộc nhưng mái tóc lại là bạch kim:


      - A! Ba ba, tóc của ba bị sao vậy? Sao lại trắng hết vậy?


      Vừa thấy mái tóc bạc của Cao Lôi Hoa, Nguyệt Nhị lập tức tỉnh lại, nàng nhìn thẳng vào tóc của Cao Lôi Hoa:


      - Ba, chẳng lẽ sinh mệnh lực của ba bị Vong Linh Phong hút mất rồi sao?


      Nghĩ vậy, Nguyệt Nhị sốt ruột hẳn lên, chưa gì mắt ngân ngấn nước. Nhìn mái đầu bạch kim của Cao Lôi Hoa nàng lập tức liên tưởng ngay tới Vong Linh Phong có thể hấp thu sinh mệnh lực của nhân loại.


      Nhìn mái tóc bạch kim của Cao Lôi Hoa phất phới trong gió, trong lòng Nguyệt Nhị cảm thấy hối hận vì lúc trước mình khuyên ba cứu người. Nếu phải do mình bốc đồng tại ba bị như vậy, Nguyệt Nhị tự trách bản thân mình, nước mắt ngừng tuôn rơi.


      Tiểu Tam bên cạnh cũng đăm đăm nhìn mái tóc bạc chướng mắt náy. Nếu là bình thường mái tóc bạc phất phới trong gió có lẽ là rất tiêu sái, nhưng giờ trong mắt Tiểu Tam chướng mắt. Đây đều là vì cứu mình nên mới bị Vong Linh Phong hấp thu sinh mệnh, nghĩ vậy, trong lòng Tiểu Tam rất bức rứt.


      - Này, nha đầu nghĩ cái gì thế! Ba con vẫn khỏe như vâm đây này. Chẳng qua là tóc bạc thôi chứ có xảy ra chuyện gì khác đâu. Việc này tý nữa với con sau, tại việc đánh lửa là quan trọng hơn.


      Dứt lời, Cao Lôi Hoa liền tăng tốc độ khoan khúc xương, đốm lửa từ khúc xương bắn ra nhưng lại cháy đều lên được. Dù sao xương cốt cũng phải là gỗ. Lúc này Cao Lôi Hoa rất sốt ruột.


      - Đánh lửa à?


      Tiểu Tam đứng bên cạnh nghe Cao Lôi Hoa mới dời mắt ra khỏi mái tóc trắng chuyển xuống dưới tay.


      Nhìn Cao Lôi Hoa đánh lửa cách khó khăn, Tiểu Tam khàn khàn :


      - Đại ca Cao Lôi Hoa, có cần tiểu hỏa cầu ?


      Tiểu Tam nghi hoặc hỏi, tiểu hỏa cầu, thuật chiếu sáng, thuật bắn thủy đạn đều là những ma pháp bình thường của đại lục này. Những ma pháp này cũng cần dùng bao nhiêu tinh thần lực cả, ngay cả mấy người dân đều có thể chơi đùa dễ dàng! Chưa từng thấy ai muốn đánh lửa mà phải khoan xương cốt cả?


      - Tiểu hỏa cầu? Ài, ta cũng muốn lắm chứ nhưng ta chưa từng học qua thuật tạo tiểu hỏa cầu.


      Cao Lôi Hoa khẽ .


      - Cái gì? chưa từng học qua?


      Ánh mắt Tiểu Tam đầy kinh ngạc nhìn Cao Lôi Hoa.


      - Hic, ba ba, cái tiểu hỏa cầu đó để con làm cho.


      Nguyệt Nhị nhìn Cao Lôi Hoa ‘khoan xương tạo lửa’ mà mồ hôi mồ kê nhễ nhại rốt cuộc câu.


      Bịch! Nghe thế, cả người Cao Lôi Hoa ngã ngửa ra sau:


      - Nha đầu, con biết dùng tiểu hỏa cầu sao sớm?


      - Ba, tại ba hỏi con chứ bộ.


      Khuôn mặt nhắn của Nguyệt Nhị ửng hồng.


      - Ặc! Thôi mau tới đây đốt khúc xương này lên .


      Dù Cao Lôi Hoa mặt dày cũng tránh khỏi đỏ mặt, ngờ mình lại nghĩ đến việc hỏi Nguyệt Nhị. Tuy Nguyệt Nhị mới là ma pháp sư quang hệ nhưng cái hỏa cầu nho làm gì mà tạo ra được cơ chứ?


      Nhìn thấy Cao Lôi Hoa xấu hổ, Nguyệt Nhị cũng thêm gì.


      - Tiểu hỏa cầu!


      Bàn tay mềm mại của Nguyệt Nhị khẽ chỉ về đống xương, trong nháy mắt tia lửa ngưng tụ bàn tay của Nguyệt Nhị, từ từ hình thành tiểu hỏa cầu đỏ rực, thoáng chốc táp về phía đống xương.


      Lách tách lúc, đống xương khô bén lửa cháy bùng lên.


      - Ha ha. Cuối cùng cũng xong!


      Cao Lôi Hoa cười nhàng:


      - Nguyệt Nhị à, khi nào rảnh dạy ta sử dụng ít ma pháp cơ bản nhé.


      - Dạ, mấy cái này rất đơn giản, bất cứ khi nào con cũng có thể chỉ cho ba.


      Nguyệt Nhị khẽ đáp, sắc mặt hơi hồng hồng, sau đó nhìn thấy khuôn mặt trẻ trung của Cao Lôi Hoa thở phào nhõm. May là ba cũng biến thành lão già. Tiểu Tam đứng bên cạnh sau khi nhìn thấy khuôn mặt của Cao Lôi Hoa cũng chung tâm tình với Nguyệt Nhị.


      Đối với trình độ hiểu biết về mấy việc cơ bản đại lục của Cao Lôi Hoa bị thiếu hụt cách thảm thương Nguyệt Nhị cũng có biết, nên việc biết phát ra cái tiểu hỏa cầu cũng làm Nguyệt Nhị cảm thấy giật mình. Sau tháng ở trong nhà, Cao Lôi Hoa cũng chỉ bận bịu làm thuốc bổ cho Tĩnh Tâm, có thể đối với thế giới này Cao Lôi Hoa hoàn toàn mù tịt.


      Lại tiếp, Cao Lôi Hoa cũng cảm thấy rất buồn bực. Người khác tới dị giới bao lâu sau có thể biết hết mọi chuyện trong thế giới này, Trong khi đó đến đây cả tháng rồi mà cái gì cũng biết. cho cùng trong số phần lớn mấy thằng xuyên việt dị giới Cao Lôi Hoa cũng tính là loại cực phẩm đấy chứ.


      Đứng bên cạnh, hai mắt sáng như đèn pha của Tiểu Tam nhìn chằm chằm Cao Lôi Hoa. Nàng hoài nghi nam nhân trước mặt có phải là thánh cấp hay . tên cường giả thánh cấp mà ngay cả tiểu hỏa cầu cũng biết phóng ra được, lời này ra chỉ sợ ai tin.


      - Đúng rồi, đến ma pháp ta có đồ vật này nè.


      Cao Lôi Hoa móc trong ngực ra quả ‘tồn trữ thủy tinh’, bên trong miếng thủy tinh này lưu trữ “ma pháp long ngữ” do Băng Sương Cự Long tạo ra cũng chính là ngôn ngữ quê hương của Cao Lôi Hoa.


      - Đây là cái gì?


      Nguyệt Nhị nghi hoặc hỏi.


      - Ma pháp long ngữ, vốn là cho bé Kim Toa Nhi.


      Cao Lôi Hoa nhún vai, cái này là chờ đến lúc Kim Toa Nhi lớn lên dạy cho nàng ma pháp long ngữ được cất trong miếng thủy tinh.


      - Long ngữ sao!


      Nguyệt Nhị cùng Tiểu Tam đồng loạt thở dài. Ma pháp long ngữ từ trước đến giờ đều đứng đầu trong số các ma pháp. Long ngữ cực kỳ khó đọc, con người căn bản thể phát ra. Cho dù là long tộc cũng đều phải thông qua truyền thừa ấn ký di truyền từ cơ thể của người mẹ mới học được ngôn ngữ này.


      Ngón tay Cao Lôi Hoa khẽ nghịch ngợm miếng thủy tinh chứa ma pháp long ngữ. Cao Lôi Hoa biết ‘long ngữ’ chính thống, lúc rảnh rỗi nếu có thể thử bắt chước theo ma pháp long ngữ chút. Về cơ bản ma pháp long ngữ hẳn là có uy lực ghê lắm đây.


      - Bỏ , chuyện ma pháp này tạm nghĩ tới, chuẩn bị bữa ăn mới là việc chính.


      Cao Lôi Hoa cất miếng thủy tinh chứa ma pháp long ngữ trở lại nhẫn giang rồi quay lại hỏi Nguyệt Nhị:


      - Nguyệt Nhị, trong mấy cái ma pháp có cái nào tạo ra nước ? Nước có thể dùng ăn được ấy?


      - Có ạ, trong thủy hệ có thủy đạn có thể tạo ra nước sử dụng được!


      Nguyệt Nhị trả lời.


      - Ồ, vậy là tốt rồi.


      Cao Lôi Hoa gật gật đầu, như vậy vấn đề nguồn nước tạm thời được giải quyết. Đồng thời niềm tin học tập ma pháp trong lòng Cao Lôi Hoa càng kiên định, học mấy cái ma pháp này cũng cần trình độ cao lắm, nhưng cũng giống như cái hộp quẹt dùng hằng ngày địa cầu, thể nào thiếu được!


      - Nguyệt Nhị, học chiêu thủy đạn mất bao nhiêu thời gian vậy?


      chuẩn bị bữa cơm, Cao Lôi Hoa đột nhiên nghĩ tới vấn đề, sau đó ngẩng đầu hỏi Nguyệt Nhị.


      - Rất đơn giản ba à, chỉ cần đủ tinh thần lực và có thể hiểu được phương pháp vận dụng có thể sử dụng ngay lập tức.


      Nguyệt Nhị đáp.


      - Vậy trước hết dạy thủy đạn cho ba .


      Cao Lôi Hoa muốn xử lý ma thú trong nhẫn gian nên dùng nước là được. Trong chiếc nhẫn gian này nước chỉ đủ dùng để giải khát, tuy rằng thủy đạn có thể tạo ra nước ăn được nhưng Cao Lôi Hoa vẫn cho rằng uống nước sinh ra trong tự nhiên vẫn tốt hơn chút.


      - Ba, trước tiên con giới thiệu cho ba về hệ thống ma pháp!


      Vừa đến việc dạy ma pháp, lập tức Nguyệt Nhị nổi hứng thú dạy ngay.


      - Được rồi! Con .


      Cao Lôi Hoa lên tiếng, sau đó xoay người nhàng bỏ vào đống lửa ít xương. Cao Lôi Hoa nghĩ tới việc phải học ma pháp đến trình độ nào mới tốt, chủ yếu chỉ cần có thể tạo ra lửa, biến ra ít nước cũng là đủ rồi…………

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba)
      Chương 73: Thượng cố thú tộc (Hạ)


      - Được rồi ba, bây giờ ba thử nhắm mắt lại rồi cảm nhận coi có tí ti thủy nguyên tố nào .


      Ngẫm nghĩ trong chốc lát rồi Nguyệt Nhị giải thích cho Cao Lôi Hoa cách sử dụng ma pháp như thế nào.


      Nghe Nguyệt Nhị mà Cao Lôi Hoa toát mồ hôi lạnh, bảo nhắm mắt lại cảm nhận thủy nguyên tố ư? Nguyệt Nhị có vẻ đơn giản quá mà cứ như nước đổ đầu vịt, Cao Lôi Hoa bây giờ còn chưa biết hình dáng thủy nguyên tố ra làm sao quá bằng đánh đố . Xem ra Nguyệt Nhị tuy là biết ma pháp, nhưng đủ khả năng làm đạo sư rồi.


      - Để tôi thử xem!


      Tiểu Tam nhìn thấy Nguyệt Nhị và Cao Lôi Hoa đều lúng túng như gà mắc tóc liền lên tiếng. Sau đó nàng tới trước mặt Cao Lôi Hoa, nhàng đặt tay trái lên trán Cao Lôi Hoa:


      - Đại ca Cao Lôi Hoa, nhắm mắt lại , tôi làm cho tiếp xúc với thủy nguyên tố.


      - Ừm.


      Cao Lôi Hoa nhắm mắt lại, mở rộng tinh thần lực cảm nhận xung quanh người mình.


      Tay trái Tiểu Tam đặt trán Cao Lôi Hoa, tay phải kết thành cái thủ ấn (dấu tay), ít thủy nguyên tố tập trung lại tay nàng:


      - Đại ca Cao Lôi Hoa, thử dùng tinh thần lực để cảm nhận thủy nguyên tố tay tôi xem. Thử coi có cảm nhận được .


      Tiểu Tam khẽ với Cao Lôi Hoa.


      - Ừ, để ta thử.


      Cao Lôi Hoa đáp lời rồi bắt đầu dùng tinh thần lực tiếp xúc với chút ánh sáng màu lam nhạt ngưng tụ tay Tiểu Tam.


      Tinh thần lực của Cao Lôi Hoa vừa đến gần, thủy nguyên tố tay Tiểu Tam lập tức vui sướng nhảy loạn lên. Dưới ánh mắt kinh ngạc của Tiểu Tam, luồng thủy nguyên tố mạnh mẽ thoát ra khỏi tay phải của Tiểu Tam, chuyển đến tay phải của Cao Lôi Hoa.


      - Cái này gọi là nguyên tố ma pháp sao?


      Cao Lôi Hoa hé mắt nhìn tay phải của , cỗ thủy nguyên tố kết băng màu lam nhàng chuyển động. Đây đúng là loại cảm giác kỳ diệu hề giống với cảm giác của dị năng, cảm giác rất Yomost! Nếu ví dị năng lôi hệ của Cao Lôi Hoa là bàn tay thủy nguyên tố là thanh trường kiếm tay.


      - Thế tiếp theo muốn tạo ra thủy đạn phải làm thế nào?


      Cao Lôi Hoa hỏi.


      Khóe miệng Tiểu Tam hơi giật giật, người ở thánh cấp đúng là biến thái! Chỉ cần khẽ cảm nhận mà đạt tới trình độ này. Thánh cấp đến môt trình độ nào đó liên hệ kỳ diệu với thiên nhiên. Các nguyên tố ma pháp cũng đều thích tiếp cận cường giả thánh cấp như con muốn gần mẹ vậy.


      Tiểu Tam cười cười, trả lời:


      - Đại ca Cao Lôi Hoa, nếu muốn sử dụng thủy đạn chỉ cần tưởng tượng trong đầu mình quả banh nước, sau đó gán hình dạng quả banh này cho thủy nguyên tố, nó tự động biến thành hình dáng mà muốn. Ma pháp sơ cấp rất đơn giản, cần dùng chú ngữ chú nghiếc gì hết.


      - Đơn giản thế thôi à, để ta thử xem.


      Cao Lôi Hoa hưng phấn , sau đó nhắm mắt lại thử tưởng tượng trong đầu mình hình dáng viên thủy đạn màu lam. Rồi đem hình dáng này gán vào thủy nguyên tố bên mình.


      Thủy nguyên tố nhận được tín hiệu của Cao Lôi Hoa liền bắt đầu ngưng tụ lại tay thành thủy cầu . Nhắm mắt lại, Cao Lôi Hoa suy nghĩ về thủy cầu màu lam, trong lúc vô tình, Cao Lôi Hoa suy nghĩ càng lúc càng xa, từ thủy cầu màu lam lại hồi tưởng về quê hương của mình - biết “địa cầu” của mình giờ ở chỗ nào.


      Địa cầu, tinh cầu màu lam trong vũ trụ mênh mông. Có lẽ mình có cách nào quay trở về được. Cao Lôi Hoa khẽ thở dài, hành tinh xanh xinh đẹp kia, là nơi sinh ra và nuôi nấng thành người.


      **************.


      Lúc này, Tiểu Tam và Nguyệt Nhị mở to hai mắt nhìn tay phải của Cao Lôi Hoa. Ở tay Cao Lôi Hoa, viên thủy đạn màu lam dần dần phình to lên. Quả cầu lúc đầu từ từ biến thành cái chậu rửa mặt rồi lại tiếp tục thành cái chậu lớn. Nhưng dừng lại ở đó, nó tiếp tục khuếch trương ra trung.


      Cái này cũng khỏi , bởi vì tại trong đầu Cao Lôi Hoa nghĩ đến hành tinh xanh - Trái Đất.


      Thấy thủy cầu càng lúc càng lớn mà vẻ mặt Cao Lôi Hoa vẫn cứ trầm tư. Tiểu Tam và Nguyệt Nhị đều sốt ruột, nhưng mà cũng chỉ sốt ruột đứng bên thôi chứ dám làm phiền đến . Ma pháp sư trong lúc thi triển ma pháp tuyệt đối được làm phiền, phải biết rằng nếu bị ma pháp phản nghịch dễ đùa giỡn đâu.


      Cuối cùng, đến khi đường kính thủy cầu xấp xỉ năm thước Cao Lôi Hoa rốt cục cũng mở mắt, ngừng tưởng niệm về Trái Đất.


      - Hả? Đây mà là ma pháp thủy đạn à? Lớn như vậy sao.


      Cao Lôi Hoa nhìn ‘viên thủy đạn’ ma pháp thuộc sơ cấp thủy hệ tay mà tấm tắc đắc ý.


      - ……..


      Nguyệt Nhị với Tiểu Tam cũng nhìn nhau thấy bó tay luôn. Tuy thủy đạn ma pháp to hay là phụ thuộc vào tinh thần lực của người sử dụng, nhưng mà thủy đạn của Cao Lôi Hoa lại thuộc loại hàng khủng. Nếu là người thường có thể làm ra thủy đạn to bằng cái bát cơm là rất tốt rồi.


      - tồi, có thể đủ dùng để làm sạch ma thú rồi!


      Cao Lôi Hoa đắc ý :


      - Ma pháp quả nhiên tốt ghê! Chờ sau khi ăn cơm xong chúng ta lại học tiếp, chẳng hạn như tiểu hỏa cầu hay đại loại gì đó .


      - Hic!


      Tiểu Tam với Nguyệt Nhị đều run bắn lên, thủy đạn có lực công kích mấy, cho nên có to mấy cũng chẳng sao. Nhưng hai người nhất thời nghĩ đến cảnh Cao Lôi Hoa giơ cái tiểu hỏa cầu giống cái mặt trời nho , khỏi thầm lau mồ hôi, biết bây giờ có nên dạy Cao Lôi Hoa thuật hỏa cầu đây.


      Cao Lôi Hoa làm sao biết hai bé kia nghĩ gì, lấy từ trong giới chỉ ra cái bồn , dùng để rửa sạch đồ ăn. Sau đó cẩn thận đặt khối thủy đạn này vào giữa bồn. Ào ào hồi, khối thủy đạn còn bị Cao Lôi Hoa dùng tinh thần lực khống chế liền vỡ tan thành nước rơi vào bồn chứa.


      Tiếp theo Cao Lôi Hoa lại lại thuần thục lấy trong nhẫn gian con ma thú, đây là loại ma thú hao hao giống con dê Trái Đất, nhưng chỉ bé tương đương như con gà thôi. Là loại ma thú phong hệ bậc thấp, tên gọi là ‘Mị Dương’. Loại ma thú này có giá trị dinh dưỡng cao, hơn nữa chất thịt lại hơi bị ngon. Trong nhẫn gian của Cao Lôi Hoa có ít loại ma thú dạng này.


      Sau đó, Cao Lôi Hoa lại lôi tiếp đống đồ dùng để ăn cơm khi dã ngoại ra.


      Nhìn Cao Lôi Hoa thành thạo mổ xẻ, làm lông, rửa sạch con ‘Mị Dương’ rồi bắt đầu nướng. Tiểu Tam há hốc mồm hỏi:


      - Đại ca Cao Lôi Hoa, tôi thấy động tác của thành thạo như vậy, chẳng lẽ lúc bình thường đều làm mấy chuyện này sao?


      - Làm chuyện gì?


      tay Cao Lôi Hoa vội vàng lật con ‘Mị Dương’ nướng cho khỏi cháy, còn tay kia đem con ‘Mị Dương’ khác ra chuẩn bị mổ xẻ.


      - Ý tôi là bình thường đều nấu ăn sao? Tôi thấy động tác của rất là thành thạo.


      Tiểu Tam giọng hỏi.


      - Đúng rồi đó, đồ ăn trong nhà đều là tay ba ba làm đó.


      Nguyệt Nhị đứng bên giành trả lời.


      - Hề hề!


      Cao Lôi Hoa cười , lại nhanh chóng gác con ‘Mị Dương’ thứ hai lên nướng, đồng thời lại tiếp tục giải quyết con thứ ba.


      - Nhưng, là cường giả thánh cấp cơ mà.


      Tiểu Tam có phần sốt ruột.


      Cao Lôi Hoa nghi hoặc hỏi:


      - Ủa? Cái đó với thánh cấp có quan hệ gì? Chẳng lẽ có quy định là cường giả thánh cấp được nấu ăn sao?


      - , tôi phải có ý đó.


      Tiểu Tam vỗ vỗ đầu :


      - Đại ca Cao Lôi Hoa, chẳng lẽ ngoài lúc tập luyện vũ kỹ còn có thời gian tập nấu ăn sao?


      Ở trong mắt Tiểu Tam, cường giả thánh cấp đều là cái loại ngày đêm chỉ biết đâm đầu luyện tập để cố gắng đột phá. Đừng bọn họ nấu ăn, chỉ sợ ăn cơm cũng đủ thời gian luôn.


      - Ha ha, cái này chỉ là sở thích của ta thôi.


      Cao Lôi Hoa khẽ cười, quen thuộc nướng con ‘Mị Dương’ thứ ba này, đồng thời phết ít gia vị lên thân mấy con ‘Mị Dương’ này. loạt động tác của Cao Lôi Hoa làm mùi thơm ngào ngạt bay vào mũi Tiểu Tam với Nguyệt Nhị.


      - Ực, ba ơi, còn chưa được ư? Con đói chết mất.


      Hai tròng mắt Nguyệt Nhị như rớt xuống nhìn chằm chằm vào từng giọt mỡ con ‘Mị Dương’ ứa ra chảy xuống dưới kêu xèo xèo. Hồi ở nhà, Cao Lôi Hoa chỉ vài lần nướng thịt, bởi vì Cao Lôi Hoa ăn nhiều thịt nướng nóng trong người. Cho nên mặc dù thịt nướng ăn rất ngon nhưng Cao Lôi Hoa vẫn ít khi làm. Cho nên đây cũng là nguyên nhân hai mắt Nguyệt Nhị bừng sáng khi thấy con ‘Mị Dương’ nướng này.


      Lần đầu nhìn thấy cách nướng thịt này làm Tiểu Tam nuốt nước miếng ừng ực, nàng chưa từng thấy ai nướng thịt như Cao Lôi Hoa. đại lục hễ là người có chút thân phận đều ăn mấy cái thịt nướng linh ta linh tinh này, thịt nướng hầu như là dong binh (lính đánh thuê) ăn. Mà mấy vị dong binh cũng có khả năng nướng thịt như Cao Lôi Hoa, với bọn họ nướng chín là ngon rồi có biết cái gì nữa đâu.


      Nhìn Cao Lôi Hoa thỉnh thoảng lật miếng thịt lên, quệt quệt ít gì đó hương thơm ngào ngạt lên thịt nướng.


      - Gào gào, tiểu huynh đệ, thịt nướng của ngươi thơm quá! khiến ta chết mất!


      Trong khi Tiểu Tam với Nguyệt Nhị dồn hết chú ý lên miếng thịt nướng tay Cao Lôi Hoa thanh ồm ồm trầm đục vang lên bên cạnh hai bé.


      Tiểu Tam cùng Nguyệt Nhị hoảng sợ vội vàng quay ra nhìn đằng sau, thấy gã to khỏe có mái tóc vàng dài với chiếc vòng vàng quấn quanh cổ. tay gã là thanh cự phủ (rìu lớn) cực lớn, lưỡi phủ lóe sáng có chút dọa người.


      Lúc này tên hán tử khỏe mạnh cũng nuốt nước miếng ừng ực, hai mắt nhìn miếng thịt nướng tay Cao Lôi Hoa.


      Cao Lôi Hoa nhìn gã tóc vàng này nhàng cười:


      - Sao, muốn nếm thử chút ?


      - Người em? Ngươi mời ta ăn ư?


      Gã tóc vàng mở to hai mắt cười như được mùa.


      - Đương nhiên.


      Cao Lôi Hoa khẽ cười:


      - Chỉ cần ngươi phải là kẻ địch có thể thưởng thức tay nghề của ta.


      - Người em à, ta tuy là thú nhân, nhưng ta có thể hiểu được lời ngươi .


      Gã thanh niên kia cười :


      - Nếu ta mà là kẻ địch chỉ sợ là ta gặp thằng cha Quang Minh thần chết bầm kia chuyện phiếm ngay!


      - Hắc hắc.


      Cao Lôi Hoa cười khẽ, đồng thời nhấc tay phải lên, lôi quang đen nhánh lóe sáng:


      - Nếu ngươi là kẻ địch vừa rồi ngươi núp ở trong đó ta cho ngươi gặp thần Quang Minh mà buôn chuyện rồi.


      - Ồ? Hóa ra người em vừa rồi phát ra ta. Thế vì sao vừa rồi ngươi ra tay nhỉ? Lúc đó ngươi cũng chưa ta là kẻ địch hay phải.


      Gã thanh niên tự xưng là thú nhân này nhìn Cao Lôi Hoa cười tủm tỉm………………………….

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :