Chương 59: Thể , phải dựa vào người khác cho Nguyệt Nhị nghiến răng, bắt buộc mình phải nhìn về phía bộ xương khô ghê tởm kia. Cao Lôi Hoa bên cạnh chỉ lặng lẽ cười nhìn Nguyệt Nhị, vượt qua sợ hãi chỉ là đơn giản như vậy thôi. Về phần thực lực Cao Lôi Hoa tuyệt đối tin tưởng vào Nguyệt Nhị. Cao Lôi Hoa tin chắc rằng thực lực của bé thể ra có thể làm mọi người chấn động! Bởi vì Cao Lôi Hoa mấy ngày nay tới thuốc bổ Cao cũng chả cần tiết kiệm. Ngay cả nửa con tam đầu khuyển to lớn trong gian giới chỉ của cũng cắt ra nửa làm thuốc bổ cho cả nhà Tĩnh Tâm ăn. Siêu cấp ma thú toàn thân trân quý, thịt con tam đầu khuyển đương nhiên cũng ngoại lệ. Tuy hiệu quả còn kém so với cự long, nhưng chắc chắn là bảo bối tuyệt hảo giúp tăng cường công lực. Nguyệt Nhị hướng cái nhìn căm tức về phía hai học sinh của nhóm học viện bên kia, sau đó nhắm hai mắt lại bắt đầu niệm chú ngữ ma pháp. Tiếng ma pháp xướng trầm trầm vang vọng trong tai mọi người. Cùng với lời niệm chú của Nguyệt Nhị, chùm ánh sáng màu trắng xuất thân thể nàng. Chùm sáng càng lúc càng mở rộng, tỏa ra xung quanh khiến cho mọi người lóa mắt. Bạch Ngân pháp sư bậc bốn! Mọi người tại trường đều kinh ngạc. ai nghĩ Nguyệt Nhị có thể là Bạch Ngân pháp sư bậc bốn. đến Bạch Ngân pháp sư bậc bốn tuy rằng thực lực phải trâu bò, nhưng cũng chỉ kém mấy vị đạo sư cấp Hoàng Kim ở đây mà thôi. Nhưng đừng quên, Nguyệt Nhị tại mới mười lăm tuổi. Hơn nữa nhìn chùm ngân quang người nàng ràng đạt tới Bạch Ngân đỉnh cấp, chỉ cần có cơ hội bất cứ lúc nào nàng cũng có thể đột phá đến Hoàng Kim bậc năm. Đến lúc đó chính là Hoàng Kim pháp sư bậc năm mười lăm tuổi. Mười lăm tuổi đạt đến bậc Hoàng Kim, chính là kỷ lục hoàn toàn mới đại lục này. Niệm xong lời chú văn dài ngoằng, Nguyệt Nhị vung ma pháp trượng lên hô: - Quang minh nộ lôi! " Quang minh nộ lôi" là ma pháp quang minh hệ bậc cao, cũng là cấp bậc ma pháp cực hạn mà Nguyệt Nhị tại có thể sử dụng được. Quang minh ma pháp có thiên hướng phòng ngự và trị liệu nhiều hơn nên tính công kích rất thấp. Tuy nhiên gần đây có vài ma pháp mang tính công kích đều là ma pháp cường đại tới mức cực hạn, uy lực càng khủng khiếp hơn ma pháp đồng cấp. Theo tiếng hô của Nguyệt Nhị, ma pháp trận lớn hình thành đầu các bộ xương khô. Ngay sau đó, từng đạo quang minh lôi điện trắng ngần bỗng chớp lóe lên trong trận, hung mãnh nện xuống các bộ xương khô bên dưới. Trận lôi điện này đập vào các bộ xương khô, đồng thời cũng đả kích vào tâm tình của mấy tên học sinh ở Học viện Quang Minh kia. Học sinh ở đây đều tầm dưới mười lăm tuổi. Ở độ tuổi này của bọn chúng, đạt đến bậc ba gọi là thiên tài trong thiên tài rồi. Đại đa số bây giờ đều ở trình độ sơ cấp. Giờ đây lại thấy bé cùng tuổi đạt đến bậc bốn có khác gì trời đông rét buốt mà lại có người tạt cho gáo nước lạnh vào mặt đâu. - Phù~~ Thi triển ma pháp cường lực này xong, Nguyệt Nhị lại kiệt sức dựa vào lòng Cao Lôi Hoa. Quang minh nộ lôi trung cũng từ từ kết thúc. chiêu ma pháp hùng mạnh này của Nguyệt Nhị qua , trước mắt mọi người xuất vùng đất cháy đen. - Nguyệt Nhị, làm tốt lắm. Cao Lôi Hoa vào tai Nguyệt Nhị, rồi nhàng ôm chặt lấy bé. Lúc này mấy tên đạo sư ở Học viện ma pháp Quang Minh kia chỉ còn biết cười khổ. hổ danh là Học viện Ma Võ Thánh Peter, đệ nhất học viện quả thực là có thực lực đệ nhất. - Bây giờ… Cao Lôi Hoa ngẩng đầu tà dị nhìn hai tên học sinh ở Học viện Quang Minh : - Nên đến lúc ta thay con thu lợi tức rồi. xong, Cao Lôi Hoa nhếch mép bước về phía hai tên học sinh ở Học viện Quang Minh. - Vị đạo sư ở Học viện Ma Võ Thánh Peter này, ngươi muốn làm gì? Mấy tên đạo sư ở Học viện Quang Minh nhìn thấy Cao Lôi Hoa có vẻ lương thiện gì tiến lại gần nhất tề ngăn cản trước người . - Vũ nhục con ta, lại còn muốn tính toán đơn giản thế thôi sao? Cao Lôi Hoa cười ha hả, đồng thời, thân ảnh lóe lên cái xuyên qua đám đạo sư ngăn trở kia. Mấy tên đạo sư ở Quang Minh học viện kia lại lần nữa choáng váng. Tốc độ như thế này, là cảnh giới mà bọn có khả năng tiếp thụ được. Chát! Chát! Hai thanh nặng nề vang lên. Thân ảnh Cao Lôi Hoa ra trước mặt hai tên học sinh kia. chút do dự, tát cho hai tên hai phát. Hai tên học sinh bị tát bay cả người lên rồi ngã uỵch xuống nền đất. - Về sau khi chuyện, phải để ý xem đối tượng là ai. Giọng điệu của Cao Lôi Hoa cứ đều đều như chuyện: - phải là ai các ngươi cũng có thể đụng đến được đâu. mặt đất, hai tên học sinh răng môi lẫn lộn si ngốc nhìn nam nhân hùng mạnh đến mức khiến người ta phải khiếp sợ này. Trong chớp mắt, đến trước mặt mình. Khi mình chưa kịp phản ứng hai cái bạt tai vừa vang vừa đau quăng mình tung lên mất rồi. Nhìn hai gã học sinh bị Cao Lôi Hoa tát cho hai tát, mấy tên đạo sư ở Quang Minh học viện cũng dám gì. Nhưng tự đáy lòng bọn họ cảm giác vô cùng mất mặt. - Vị đạo sư của Học viện Ma Võ Thánh Peter này, hành động của ngươi là để cho Học viện Quang Minh của chúng ta tí thể diện nào. Tên đạo sư Pháp Đức vừa nãy chào hỏi Ngô Thiên nhìn Cao Lôi Hoa lạnh nhạt . - Ha, ha ha ha…! Cao Lôi Hoa dường như nghe thấy truyện tiếu lâm cực phẩm, phá lên cười. - Ngươi cười cái gì? Pháp Đức phẫn nộ quát. - Ngươi tên là Pháp Đức đúng ? Cao Lôi Hoa thản nhiên : - cho ngươi biết việc. Cao Lôi Hoa dừng lại chút rồi tiếp: - Thể diện, phải là do người khác cho. Mà là do chính mình tạo nên nó! Ngươi cho rằng học sinh của ngươi ngay từ đầu nể mặt ta sao? Nếu chưa từng cho ta tí thể diện nào, ta vì sao lại phải nể mặt bọn ? Cao Lôi Hoa liếc ánh mắt xem thường về phía Pháp Đức. - Được! Công phu miệng lưỡi của các hạ quả nhiên rất giỏi, ta lại. Pháp Đức thở dài . - Nhưng cách làm của các hạ là quá đà rồi. - Vớ vẩn! Cao Lôi Hoa phất tay. - chuyện với ngươi chán như con gián. Tự bên mình sai trước lại chõ mồm vào người ta người ta lỗi lầm. Thôi bỏ , với ngươi cũng chả có gì hay, sẵn đây ta hảo tâm cho ngươi chuyện. Hoặc ngươi xem như là đây là lời cảnh cáo của ta cũng được. Cao Lôi Hoa đứng thẳng người lạnh lùng nhìn Pháp Đức. - Nghe cho . Đừng có ý đồ đến chỗ ta mà gây phiền toái. Ta cho ngươi biết, ta là người rất ghét phiền toái. Đối với phiền toái ta thích nhất là đem nó bóp chết từ trong trứng nước luôn. Ngươi ý ta rồi chứ? xong, Cao Lôi Hoa ôm Nguyệt Nhị thoải mái từ trong trận doanh của Học Viện Quang Minh ra. - Cao Lôi Hoa đạo sư vạn tuế! Học sinh Học viện Ma Võ Thánh Peter lập tức hò hét reo mừng thắng lợi. Khẩu khí này là sảng khoái. Xem bộ dạng bọn học sinh học viện Quang Minh ngơ ngác trước mặt kia, học sinh Học viện Ma Võ Thánh Peter cảm thấy thoải mái khác gì được ăn quỳnh tương ngọc dịch. Mỹ nữ đạo sư Diệp Diễm tới cạnh Cao Lôi Hoa khẽ cười : - Thể diện phải dựa vào người khác cho. Đạo sư Cao Lôi Hoa, những lời này là hay. - Kiến thức phổ thông thôi mà. Cao Lôi Hoa cười khẽ. Sau đó, thuần thục đẩy Nguyệt Nhị yếu ớt lên lưng mình. Động tác này của Cao Lôi Hoa tương đối thành thạo. Phải biết rằng mỗi sáng chạy bộ xong, Nguyệt Nhị đáng thương đều là nằm lưng Cao Lôi Hoa như thế này để về nhà. Nếu thoải mái rồi mấy người Ngô Thiên cũng định tiếp tục tiếp xúc với người của Học viện Quang Minh nữa. Vì thế, bốn người Ngô Thiên dẫn học sinh của Học viện Ma Võ Thánh Peter ly khai luôn đám học sinh của Học viện Quang Minh. Sau khi cách đám học sinh của học viện Quang Minh khoảng, Luke gọi Cao Lôi Hoa, Ngô Thiên và Diệp Diễm lại. - Xem ra hôm nay chúng ta định vòng rồi trở về luôn là thể rồi. Luke chỉ chỉ nhóm học viện Quang Minh phía xa. - Có bọn họ ở đây, ý tưởng của chúng ta vòng rồi về luôn là thiết thực. Bọn họ ở đây mà chúng ta lại đem bọn vòng rồi trở về luôn là xấu hổ. Ngô Thiên thở dài : - Cũng đúng, đến lúc đó mấy người chúng ta phải nỗ lực hết sức rồi. Đưa bọn trẻ thêm chút nữa . vào sâu thêm tí nữa chỉ có mấy bộ xương khô cấp thấp đâu. Mọi người lúc đó chú ý chút. Để ta và Luke đồng hệ quang minh mở đường vậy. - Cũng đành phải như vậy thôi. Diệp Diễm thở dài . - Ta có ý kiến. Cao Lôi Hoa cười : - Cái ta cần là Hồn thảo, những cái khác ta cũng quan tâm. - Tốt lắm, cứ quyết định như thế . Chúng ta tiếp tục vào nào. Luke gật đầu bảo: - Nhắc mọi người chuẩn bị chút, chúng ta xuất phát về phía sâu trong Vong Linh cốc. - Ta thông báo đây. Ngô Thiên đứng lên: - Thời gian Quang Minh thần phù hộ sắp hết, ta còn phải thi triển lần nữa để bảo vệ bọn . - Vậy phiền ngươi rồi. Luke ứng theo : - mình ta trước thăm dò đường, xem có nguy hiểm gì …….
Chương 60: Bị vong linh bao vây Cũng giống như khi mới vào cốc, Ngô Thiên cầm pháp trượng lên niệm chú cầu nguyện, sau đó là luồng bạch quang chiếu lên người bọn . Hào quang của ma pháp "Quang Minh thần phù hộ" lại lần nữa ra người bọn học sinh, tiếp tục che chở cho bọn bị ảnh hưởng bởi thanh đáng sợ ở trong Vong Linh cốc này. Ngô Thiên hô lên rồi quay sang Diệp Diễm và Cao Lôi Hoa bên cạnh : - Tiếp theo nếu chúng ta tới là tiến vào tầng thứ hai trong Vong Linh cốc, là lãnh địa của tử vong sinh vật - cương thi. Cương thi với đám khô lâu giống nhau, có thể có chút phiền toái, cho nên kế tiếp mời hai vị bỏ chút tâm tư, an toàn của bọn học sinh đều trông cậy cả vào chúng ta. - Cương thi? Cao Lôi Hoa tròn mắt nhìn Ngô Thiên: - Ý ngươi muốn là về phía trước chính là lãnh địa của cương thi? - Đúng thế. Ngô Thiên cười cười : - Nhưng mà nếu có chúng ta ở đây sợ đâu. Theo cách tính của nhân loại cương thi cũng chỉ là bậc hai mà thôi, cũng có gì ghê gớm cả đâu. Có điều nên cẩn thận chút vì ta sợ bọn học sinh có thể phát sinh bất trắc. Cao Lôi Hoa vo vo đầu, vừa rồi nghe tới cương thi lại nghĩ đến cương thi ở TV Trung Quốc, là cái loại có sức sống trâu bò, cực kỳ khó đối phó. Mà lại quên rằng cương thi ở thế giới này cũng chỉ là phế vật mà thôi. - Đạo sư Cao Lôi Hoa, sao đấy chứ? Trông sắc mặt có vẻ tốt lắm. Ngô Thiên quan tâm hỏi, dù sao chặng đường kế tiếp cũng còn phải dựa vào cái tên hàng khủng này. - có gì. Chỉ là vừa rồi nghĩ tới chút chuyện thôi. Cao Lôi Hoa lắc đầu, rồi hỏi tiếp: - Luke trở lại chưa? Bảo là dò đường mà sao bây giờ còn chưa về nhỉ? - Ai ta chưa về? phải ta trở lại đây sao. Thanh của Luke từ rất xa vẳng lại. Cao Lôi Hoa quay đầu nhìn lại mới thấy người tư đằng xa chạy về phía này. - Ặc! Xa như thế mà có thể nghe được ta chuyện. Cao Lôi Hoa kinh ngạc thốt lên. - A, ba, lão sư Luke trong trường nổi tiếng là người thính tai mà. Nguyệt Nhi nằm lưng Cao Lôi Hoa thầm. - Ách. Cao Lôi Hoa buồn bực rên rỉ. Đợi Luke tiến lại gần, Ngô Thiên tiến đến hỏi: - Thế nào? Tình hình phía trước có gì lạ ? - có vấn đề gì. Ta xem rồi, chỉ có ít cương thi thôi. Điều duy nhất đáng để lo ngại là bọn hắc võ sĩ rất ít thây. đường cơ bản là thấy toàn cương thi bình thường. Xem ra là vấn đề gì đâu. Luke lau lau mồ hôi : - Có bốn người chúng ta bảo hộ, lại còn khảo sát qua khu vực này rồi vân đề gì đâu. - Vậy là tốt rồi. Trong lòng Ngô Thiên cũng vô ý thở phào nhõm, sau đó cười với Luke: - Nêu thế chúng ta luôn bây giờ . Dù sao tất cả mọi người chuẩn bị cũng ổn thỏa rồi. giờ phiền đạo sư Luke dẫn đường thôi. - Được. thành vấn đề. Luke xoay người với các học sinh ma pháp: - Các em học sinh ma pháp viên bây giờ theo ta. Ngàn vạn lần đừng có tụt lại phía sau. Nếu hậu quả thế nào là các ngươi tự chịu đấy. Mọi người theo sát vào nhé. Xuất phát! Luke phất tay, rồi dẫn đội ngũ bên cạnh tiến . Ngô Thiên và Diệp Diễm bảo hộ ở hai bên. Phía sau cùng là Cao Lôi Hoa đoạn hậu. Nguyệt Nhi vẫn khoan khoái nằm lưng Cao Lôi Hoa. Ma lực tiêu hao làm nàng lúc này còn chút khí lực nào. Tuy nhiên dù sao thực lực của nàng cũng được mọi người thừa nhận. Luyện tập lần này đối với nàng còn quan trọng nữa rồi. - Cẩn thận chút, cho này có cái khe. Ngã xuống cái là có cơ hội lên đâu. Bên kia là đầm lầy nên cần qua đâu, bên kia là ... Thanh Luke ở phía trước ngừng truyền tới, nhắc nhở các học sinh chú ý, chỗ nào có thể , chỗ nào phải cẩn thận. Học sinh ma pháp cũng chú ý theo sát Luke, chỉ sợ cẩn thận cái talkshow với Quang Minh thần luôn. Ngô Thiên bên cạnh cũng cảm thấy thần kinh vô cùng căng thẳng, hiểu tại sao từ khi bắt đầu tiến vào Vong Linh cốc liền có cảm giác bất an. Ma pháp trượng tinh xảo cũng cất vào ngực mà giờ nắm chắc tay, luôn luôn phòng bị, đề phòng những bất trắc xuất ngoài ý muốn. Cao Lôi Hoa khó hiểu nhìn Ngô Thiên, sau đó cũng chìm vào suy nghĩ sâu xa. Đồng thời, tinh thần lực của khai triển hướng ra bốn phía, lập tức từng cây cỏ trong phạm vi trăm mét cũng ra ràng trong đầu . Luke chỉ vào đại thảo nguyên xa xa phía trước . - Phía trước chính lã tầng thứ hai của Vong Linh cốc, thảo nguyên Cương Thi. đại thảo nguyên này có vô số cương thi sinh hoạt, mọi người cẩn thận chút. - Vâng ạ, đạo sư Luke. Nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Luke, các học sinh đều chấn chỉnh tinh thần nhìn về phía trước. Phảng phất trong thảo nguyên, mọi người nhìn thấy thỉnh thoảng có vài đạo bóng đen lên. Mọi người đều căng mắt quan sát cẩn thận mới phát ra từng thân ảnh kia là những khối thi thể thối rữa bò lê. Thi thể này còn lại có nửa phần thân thể, nhưng vẫn ngoan cường bò trong thảo nguyên. Ở nửa người phía sau của cương thi còn kéo theo khúc ruột dài, đó đầy dõi bọ to trắng nhung nhúc ... "Ọc~ọc~" Nôn mửa - chính là tình trạng của đám học sinh của ma pháp học viện khi nhìn thấy tình trạng này. Vừa nhìn thấy cái cảnh ghê tởm ấy cả đám ôm bụng cho chó ăn chè luôn. Đừng đến những người lần đầu tiên trông thay cương thi ghê tởm này đều liver-fun. Ngay cả Luke đến đây vài lần rồi mà bây giờ cảm giác buồn nôn vẫn còn tràn ngập cuống họng. - Sợ sao? Cao Lôi Hoa cảm thấy Nguyệt Nhi run rẩy lưng, nhàng vỗ lên lưng bé . Nguyệt Nhi lắc đầu: - Ở lưng ba con sợ gì hết. Tuy Nguyệt Nhi vẫn run nhưng thực hề sợ hãi. Bởi vì bé biết người cha hùng mạnh này bảo vệ mình, mình chảng có gì phải sợ cả. Luke nhìn thấy đám học sinh điên cuồng nôn mửa, lắc đầu bảo: - Được rồi, phun hết ra chưa? Cố gắng lên ta xem nào. Nêu thấy ghê tởm lại còn dùng ma pháp xử lý cái đống ghê tởm ấy ? Với ma pháp của các ngươi đủ dọn sạch cái đống ghê tởm này rồi. Hiếm có, ngờ là Luke lại ra câu rất chi là kích động lòng người. Có lẽ là nhận ra lời có đạo lý của Luke, nhóm học sinh hung hăng chùi khóe miệng. - Với danh nghĩa của các thần, những thứ ghê tởm này xuống địa ngục thôi. - Quang Minh thần cao, những thứ ghê tởm này nên tồn tại. - Sinh mệnh nữ thần, những thứ vạn ác này cần phải bị quét sạch. - Ta đại diện cho mặt trăng, tiêu diệt bọn ngươi ... Những học sinh cầm được ma pháp trượng lên lập tức ngâm xướng hàng loạt ma pháp chú ngữ. Những học sinh ma pháp nổi khùng lên tấn công từng đợt ma pháp lên đống cương thi phía trước. Hỏa cầu, băng đạn, quang minh cầu, ma pháp có cái gì đem biếu tần tần tật dĩ nhiên quên quà khuyến mãi. Người đông sức lớn. Tuy trong đó đều chỉ là ma pháp bậc thấp, nhưng thắng lợi là nhờ số đông. Làn sóng ma pháp này qua tiêu điệt ít cương thi. - Gào, hống! Các cương thi phát ra tiếng gầm , nhất thời lê, nhảy, chạy, bước . nhóm cương thi điên cuồng lao vọt về phía các học sinh. Nhóm học sinh bên trái Ngô Thiên, thấy cương thi chạy tới bên này, vội vàng giương cao pháp trượng nhanh chóng niệm nổi chú ngữ lên. tầng kết giới phòng ngự bạch sắc rất nhanh chóng ra bao quanh họ. - Ha ha, là quang minh kết giới! hổ là Ngô Thiên đạo sư. số học sinh nhận biết được kết giới liền nở nụ cười, tiếp đó lại điên cuồng niệm ma pháp tấn công đám cương thi. Nếu phải lo lắng đến việc phòng ngự, bọn học sinh đều vận dụng toàn lực vào trạng thái tiến công. Công kích ma pháp của các học sinh khá mãnh liệt, đám cương thi phía trước chết dồn lại thành đống. Nhưng ngờ kẻ trước nằm xuống kẻ sau lại tiếp tục lỳ lợm tiến lên. Đứng ở hàng đầu, Quang Minh kỵ sĩ bậc sáu Luke nắm chặt kiếm trong tay, nhíu mày nhăn trán: "Hôm nay nhóm cương thi dường như là rất kỳ lạ. Trước kia cho dù là bị người tấn công cũng chỉ là từng đám bị tấn công xông lên thôi. Như bây giờ, hễ là cương thi có khả năng nhìn thấy đều cố sức phóng tới bên này. Mà hơn nữa, dường như lại còn theo quy luật nhất định." Đôi lông mày của Quang Minh giáo chủ Ngô Thiên cũng chau lại. Thân là Quang Minh giáo chủ, Ngô Thiên có hiểu biết nhất định về vong linh sinh vật. Cương Thi chỉ là bậc thấp, có nhiều trí tuệ của vong linh, cơ bản bọn chúng chỉ là nương tựa vào nhau mới có khả năng hành động. Mà cái đám cương thi trước mắt này lại rất nhanh, nhìn qua thấy giống như là có trí tuệ. Đúng vậy, chính là có trí tuệ, đám cương thi ở phía trước chậm rãi tiến lại gần, nhìn có vẻ tán loạn, thực ra lại có trình tự, có quy luật hẳn hoi. - ổn! Mau lui lại! Ngô Thiên và Luke gần như là cùng lúc kêu lên. - Muộn rồi, xem phía sau kìa. Mỹ nữ đạo sư Diệp Diễm kêu lên sợ hãi. Cao Lôi Hoa cau mày quay đầu nhìn lại phía sau. Chỉ thấy ở phía sau bọn họ ngờ lại tụ tập đoàn hắc võ sĩ. Cao Lôi Hoa thầm nhíu mày, chính mình vừa rồi dùng tinh thần lực khoanh vùng phạm vi trăm mét, nghĩ tới là cái nhóm hắc võ sĩ này lại thập phần tấu xảo tập hợp ở khu vực hơn ba trăm mét phía sau. Hắc võ sĩ là cương thi tiến hóa, so với cấp bậc ở nhân loại có thể coi như là tương đương với trình độ ba, dưới bốn. người Hắc võ sĩ đều có tầng khôi giáp bằng xương màu đen, tay cầm trường đao cũng là đen nốt. Hắc võ sĩ trong vong linh được xem là vong linh bậc trung. Cao hơn nữa là vong linh kỵ sĩ. Trình độ Vong linh kỵ sĩ hơn bậc bốn kém bậc năm sơ cấp so với nhân loại bên ngoài. Thực lực tương đổi dũng mãnh, trừ khi đập nát đầu chúng, nếu chúng lại tiếp tục tái sinh liên tục. Là loại vong linh khiến cho người ta thống hận. Luke nhìn đám cương thi và hắc võ sĩ nghiến răng : - Xem ra có vẻ là có vong linh pháp sư hoặc là Vu chỉ huy cái đám vong linh này rồi. Nếu , chỉ dựa vào cương thi với hắc võ sĩ căn bản có khả năng làm nên những chuyện có tính trí tuệ thế này. - ngoại trừ có người khống chế ra, có lẽ còn có nguyên nhân cũng như vậy. Ngô Thiên nuốt nước miếng khó nhọc : - Vong Linh Phong
Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba) Chương 61: Vong linh phong - Vong Linh Phong? Luke cả người run lên: - Vong Linh Phong? Chúng ta thể đen đủi như vậy chứ. Vừa nhắc tới Vong Linh Phong, Luke liền biến sắc! - xin lỗi. Ngô Thiên thở dài : - Khả năng lớn là Vong Linh Phong, bởi vì ta cảm thấy lực lượng hắc ám dày đặc, rất giống lực lượng của Vong Linh Phong. Mà lực lượng này lơ lửng khắp nơi trong cốc, giờ lại di chuyển về phía chúng ta! Lúc này, chỉ là Luke, ngay cả Diệp Diễm và đám học sinh cũng đều biến sắc! Vong Linh Phong, là trong số những thứ làm cho người ta sợ hãi nhất trong Vong Linh cốc. Nghe , Vong Linh Phong là do oán khí của "Vong Linh Thần" trong tam đại chủ thần Ma tộc bị phong ấn tại nơi này biến thành. Phàm là sinh vật bị Vong Linh Phong này đụng tới đều nhanh chóng bị hút cạn sinh mệnh biến thành thành viên trong Vong Linh cốc. Chỗ đáng sợ nhất của Vong Linh Phong cũng chỉ là như vây! Chỗ kinh khủng nhất của nó là làm cho những vong linh trong Vong Linh cốc trong khoảng thời gian ngắn có được thông minh và trí tuệ! Tương truyền năm đó khi Ma tộc tiến công đại lục, vong linh quân đoàn do "Vong Linh Thần" trong Ma tộc tam thần suất lĩnh cùng vong linh trong Vong Linh cốc tại giống nhau! "Vong Linh Thần" dẫn theo vong linh quân đoàn đều có trí tuệ! Thậm chí ít vong linh bậc cao trong vong linh quân đoàn còn có trí tuệ cao hơn bậc so với nhân loại! Khi đó, cho dù là bộ xương khô cấp thấp nhất đều có trí tuệ nhất định, căn bản giống đám rác rưởi tại trong Vong Linh cốc! giờ trong Vong Linh cốc vong linh nào cũng đều ngu ngốc giống nhau, chỉ có thể dựa vào bản năng mới có thể hành động. nay cũng chỉ có số ít vong linh bậc cao trong Vong Linh cốc vẫn duy trì trí tuệ nhất định, hơn nữa trí tuệ cũng tương đối có hạn. Vong linh trong Vong Linh cốc vì sao lại có trí tuệ? Vấn đề này khiến mọi người hồi đó thể nào lý giải, mãi cho đến sau này người ta mới chợt phát , cũng phải vong linh trong Vong Linh cốc có trí tuệ, mà là trí tuệ chúng nó đều bị phong ấn! Phong ấn trí tuệ vong linh chính là phong ấn ở lối vào Vong Linh cốc! Phong ấn này chỉ có phong ấn phạm vi Vong Linh cốc, mà thậm chí ngay cả thần trí những vong linh trong Vong Linh cốc đều phong ấn! Chính bởi vì đạo phong ấn này mới tạo thành bộ dáng ngơ ngác của những vong linh trong Vong Linh cốc! Sau này người ta lại kinh ngạc phát phong ấn này cũng phải bền vững, bởi vì cứ vài năm lần, trong Vong Linh cốc hình thành trận cuồng phong cuốn toàn bộ hắc sắc vong linh năng lượng trong Vong Linh cốc. Phàm là nơi cuồng phong này qua, các vong linh đều tạm thời giải khai phong ấn, trong thời gian mấy ngày tiếp theo lần nữa đạt được trí tuệ kém gì nhân loại! Mọi người đều suy đoán tồn tại của trận cuồng phong này, thậm chí đều cho rằng cuồng phong này là do oán niệm của "Vong Linh Thần" biến thành! Bởi vì luồng cuồng phong này xuất tùy ý, mọi người căn bản là biết cuồng phong này tiếp theo xuất là khi nào. Cuồng phong này giống như đạo tặc thích nữ nhân, cũng chính bởi vì đặc tính này, sau đó luồng cuồng phong này trong Vongg Linh cốc cũng bị nhân loại gọi là Vong Linh "" Phong! Vong Linh Phong cứ vài năm sinh ra lần, thậm chí có đôi khi mười mấy năm cũng suất ! Cho nên xác xuất tiến vào Vong Linh cốc gặp được phong quả thực còn ít hơn cơ hội trúng giải độc đắc. Nhưng mà thực đáng tiếc là, giờ đám người Cao Lôi Hoa dường như trúng giải độc đắc ngoài ý muốn! Chiếu theo tình hình tại, đám cương thi và hắc võ sĩ này hẳn là được Vong Linh Phong thổi qua giải khai phong ấn. Nếu vong linh trong Vong Linh cốc thể có khả năng xuất thần trí! Hơn nữa tên giáo chủ Ngô Thiên này còn cảm thấy cỗ lực lượng hắc ám kì lạ. Trong Vong Linh cốc, lực lượng hắc ám kì lạ trừ Vong Linh Phong ra cũng có cái gì khác! - Bây giờ chúng ta phải làm sao đây? Diệp Diễm và Luke cùng nhìn về phía Ngô Thiên, thân là giáo chủ Quang Minh thần điện nếu tình hình tại mà có biện pháp giải quyết xong rồi. - cần lo lắng, tình hình của chúng ta chưa đến nỗi tuyệt vọng, ít nhất giờ chúng ta còn chưa xâm nhập Vong Linh cốc. Ngô Thiên thở dài : - Hắc võ sĩ tuy rằng khó đối phó, nhưng chúng ta muốn mở đường máu vẫn có thể làm được. tại chúng ta chỉ có lựa chọn, đó là tiêu diệt đội hắc võ sĩ ở đằng sau để mở đường máu. Sau đó lao ra ngoài! Ngô Thiên nắm chặt ma pháp trượng trong tay. - Được, làm theo như lời ngươi . Luke ứng tiếng, sau đó nhìn đám học sinh phía sau vì để ý nên dùng hết ma lực. Xem ra thể trông chờ bọn học sinh này được, muốn ra ngoài chỉ đành dựa vào chính bốn vị đạo sư mà thôi. Ngô Thiên vung ma pháp trượng trong tay : - Ta là Quang minh pháp sư, vốn đối phó đám vong linh này là sở trường của ta. Nhưng tại ta chỉ có thể làm thay các vị mấy cái kết giới phòng ngự ma pháp. Chuyện tiến công đành nhờ vào ba vị, ta lo bảo hộ bọn , các vị phá vỡ vòng vây địch nhân, ta dẫn theo học sinh nhanh chóng thoát ra. - Được rồi. Luke gật đầu cách bất đắc dĩ, vốn quang minh ma pháp của Ngô Thiên đối phó với vong linh là " lựa chọn hoàn hảo", nhưng bất đắc dĩ cùng Diệp Diễm đều phải tấn công, nhiệm vụ bảo vệ các học sinh chỉ đành giao cho Ngô Thiên, về phần Cao Lôi Hoa, Luke biết thực lực của nên cũng đánh giá cao . - Sát, lấy danh nghĩa Quang Minh thần, tiêu diệt tất cả tà ác! Tay Luke giơ các cự kiếm kỵ sĩ lên, là Quang Minh kỵ sĩ bậc sáu. Quang Minh đấu khí của đối phó với vong linh khá hữu hiệu. Mỹ nữ đạo sư Diệp Diễm cũng lấy ra ma trượng toàn thân màu đỏ, dài hơn thước từ trong nhẫn gian. Diệp Diễm, hỏa hệ ma đạo sĩ bậc sáu, hỏa hệ có hiệu quả khá tốt với vong linh. Sau khi lấy ma trượng ra, Diệp Diễm bắt đầu niệm chú ngữ dài. - Với danh nghĩa Quang Minh kỵ sĩ Luke, xuất quang minh phi mã! Tay phải Luke vươn ra, bắt đầu triệu hồi tọa kỵ (thú cưỡi) của , Quang Minh kỵ sĩ đương nhiên có tọa kỵ xứng đôi. Tọa kỵ của - Tuyết bạch sắc phi mã từ giữa ánh sáng mà pháp trận triệu hồi ra. Sau khi gọi tọa ky ra, Luke nhảy lên ngựa đồng thời bắt đầu niệm chú cầu nguyện, theo đó vòng sáng màu trắng ngà bao trùm toàn thân Luke. loạt vòng sáng khủng bố như sức mạnh, kháng cự, quang minh thủ hộ, phản đạn liên tiếp người , vốn dĩ hình dáng Luke tuấn cộng thêm điều này biến trở thành "Bạch Mã Vương Tử" trong truyền thuyết! - Lấy danh nghĩa Quang Minh thần, ta dùng thanh kiếm này tiêu diệt tất cả tà ác. Dưới quang minh, mọi tà ác đều phải bị trừng trị! Bạch quang người Luke càng ngày càng sáng, quang minh phi mã bên dưới phóng lên cao, bằng tốc độ nhanh kinh người phi về phía đám hắc võ sĩ! giờ Luke hoàn toàn được vây trong ánh sáng. Đám hắc võ sĩ phía trước nhìn thấy thân hình Luke đều hơi giật mình. Quang minh ma pháp vốn là tử địch của vong linh ma pháp, cả hai đều tương sinh tương khắc, bên nào mạnh hơn bên đó có lực khắc chế tuyệt đối. Thực lực đám hắc võ sĩ còn kém Luke rất nhiều, cho nên lúc này Luke chắc chắn là khắc tinh của đám hắc võ sĩ. Ở bên cạnh Cao Lôi Hoa, tốc độ ngâm xướng của mỹ nữ đạo sư Diệp Diễm cũng nhanh lên. Nàng xướng chính là chú ngữ ma pháp hỏa hệ "Lưu tinh vũ". Đối với loại hắc võ sĩ có tốc độ vong linh này, đơn thể ma pháp rất khó đánh trúng bọn chúng, cho nên Diệp Diễm liền lựa chọn "phạm vi ma pháp". Cuối cùng còn lại Ngô Thiên cũng nhàn rỗi, ngay sau khi tạo thêm kết giới phòng ngự ma pháp cho ba người Cao Lôi Hoa lúc đầu, liền mở ra cái kết giới ma pháp phòng ngự khổng lồ bao bọc toàn bộ học sin vào bên trong. Như vậy là tiêu hao lượng lớn ma pháp, cho nên nhóm Ca Lôi Hoa cũng có bao nhiêu thời gian. Nếu nhanh tiêu diệt hắc võ sĩ chặn đường phía sau, khi quang ninh kết giới của Ngô Thiên bị phá vỡ, vậy là tận thế của các học sinh! Xem ra thể ra tay. Cao Lôi Hoa cười nhạt, sau đó vỗ vỗ Nguyệt Nhi lưng: - Nguyệt Nhi cha phải hành động rồi, con ôm chặt nhé. Cố gắng đừng để bất cẩn mà rơi xuống. - thành vấn đề. Nguyệt Nhi trả lời, nàng tại gần như buộc mình vào người Cao Lôi Hoa, dù Cao Lôi Hoa hoạt động thế nào cũng rơi. - Nếu muốn mờ đường máu, phải xé vỡ đám dịch nhân ngăn cản ở trước mặt. Cao Lôi Hoa quát tiếng, người nổi lên lôi quang chói lọi màu tím, sau đó cả người Cao Lôi Hoa hóa thành đạo lôi quang cực nhanh biến về hướng hắc võ sĩ. Ở phía ngoài cùng, quang minh đại kiếm của Quang Minh kỵ sĩ Luke sắp chém lên hắc võ sĩ trước mắt! Đột nhiên, đạo lôi quang sau mà tới trước vượt lên trước người Luke, lôi quang dũng mãnh tiến lên, có trở lực gì có thể ngăn cản được lôi quang này tấn công! Đám hắc võ sĩ trước mắt cũng ngoại lệ, hắc võ sĩ trước đều bị lôi quang xé thành mảnh . Luke nheo mắt nhìn mới phát đạo lôi quang này phải ai khác mà chính là Cao Lôi Hoa... ... ...
Chương 62: Lòng ta luôn mềm yếu Đám hắc võ sĩ kỳ cũng coi như vong linh hạng khá, chỉ tiếc người mà bọn chúng gặp hôm nay cũng phải là vỏ giả bình thường. Dưới con mắt bậc bảy của Cao Lôi Hoa, thực lực đám này quả thực yếu ớt như tờ giấy! Bất kể là hắc võ sĩ nào, phàm là chắn trước mặt Cao Lôi Hoa cũng đều biến thành hoa giấy tung trời, lôi quang dễ dàng xuyên qua lớp phòng ngự và xé nát thân thể của bọn hắc võ sĩ! Bậc bốn chống lại bậc bảy, căn bản có gì là may mắn. Chiến đấu đúng với thực lực người mạnh sống, kẻ yếu chết! - Ha ha! Sảng khoái! Bị Cao Lôi Hoa kích thích, Luke cười to hai tiếng, theo sau phối hợp với Cao Lôi Hoa nhanh chóng thu dọn mấy con cá lọt lưới. Quang Minh đấu khí bậc sáu cũng là khắc tinh của hắc võ sĩ! Đấu khí màu trắng ngà hung hãn xé toang hàng phòng ngự của hắc võ sĩ, đánh tan tác tốp đầu của bọn chúng! Cuối cùng, ma pháp "Mưa sao băng" của mỹ nữ đạo sư Diệp Diễm cũng ra mắt! đầu đám hắc võ sĩ xuất ma pháp trận lớn trống rỗng. Ngay sau đó, từng khối sao băng lớn bốc cháy rừng rực lên từ ma pháp trận, tầng tầng lớp lớp đổ xuống đầu đám hắc võ sĩ ở bên dưới. Hắc võ sĩ cũng mạnh mẽ như trong tưởng tưởng, nhanh chóng bị ba người dọn sạch, còn lèo tèo mấy tên cũng sắp được thanh lý thôi! Lúc này, Ngô Thiên đứng ở cuối cùng che chở cho học sinh nóng như lửa đốt, lo lắng nhìn ba người dọn dẹp hắc võ sĩ. Thời gian từng giây qua , lòng bàn tay Ngô Thiên thấm đẫm mồ hôi! Bởi vi cảm thấy Vong Linh Phong càng lúc càng gần bọn họ! Nhưng tại thể ra tin tức này, nếu chắc chắn các học sinh này hỗn loạn! Đến lúc đó muốn hoàn toàn rút khỏi đây lại càng phiền toái. Tuy nhiên rất may mắn, ba người bọn Cao Lôi Hoa phụ mong đợi của mọi người nhanh chóng dọn sạch hắc võ sĩ còn sót lại! - tốt quá! Ngô Thiên cảm động thở phào nhõm, sau đó vội vàng xoay người quát đám học sinh: - Tốt rồi! Bây giờ mọi người nhanh lên chút! Chúng ta phải nhanh chóng chạy ra ngoài! Ngô Thiên vung pháp trượng, quang minh ma pháp "Mẫn tiệp quang hoàn" (1 dạng ma pháp để gia tăng tốc độ) chuẩn bị từ trước trong nháy mắt chiểu lên người các học sinh! - còn nhiều thời gian, tất cả đều chạy theo ta! Ngô Thiên hét lớn tiếng dẫn đầu chạy về phía ba người Cao Lôi Hoa. Ngay lúc Ngô Thiên dẫn theo các học sinh chạy như điên, từ phía xa có thể nhìn thấy bóng dáng của Vong Linh Phong! Do bị trì hoãn thời gian, tại bọn Ngô Thiên đành phải chạy đua với thời gian, thắng sống, thua chết! May mắn là dưới tác dụng "Mẫn tiệp quang hoàn" của Ngô Thiên, tạm thời tốc độ chạy trốn của các học sinh ma pháp học viện cũng chậm lắm. Đặc biệt mấy tên thuộc phong hệ lại còn thêm cho bản thân tốc độ của gió và mấy thứ khác nên giống như bay vậy! Thậm chí chỉ còn thấy mấy bóng ảnh! Đằng trước, sau khi dọn dẹp mấy tên hắc võ sĩ sót lại. Cao Lôi Hoa xốc xốc lại Nguyệt Nhi lưng phòng ngừa bé bị ngã xuống. - Phù! Cuối cùng cũng dọn sạch rồi. Luke thở ra hơi, thu trường kiếm lại với Cao Lôi Hoa: - Đạo sư Cao Lôi Hoa, ngờ lại mạnh mẽ như vậy. Nhìn bộ dáng vừa rồi chỉ sợ cách thánh cấp xa. - A Cao Lôi Hoa cười cười phủ nhận nhưng cũng thêm cái gì. Cao Lôi Hoa quay đầu nhìn về phía đám người Ngô Thiên, dưới chỉ huy của Ngô Thiên, Diệp Diễm cùng các học sinh đều vắt chân lên cổ mà chạy. - Hai người, các ngươi! Hô, đừng đứng đực ra đó nữa! Hô, nhanh, nhanh chạy ra khỏi Vong Linh cốc này! Ngô Thiên nhìn thay Cao Lôi Hoa và Luke đứng chuyện phiếm, vội vàng hét lên. - Làm sao vây? Đám cương thi đuổi kịp rồi mà? Luke nghi hoặc hỏi. - Cương, cương cái con khỉ! Ngô Thiên văn nhã ngờ thốt ra lời thô tục: - Nếu chạy, ngươi phải gặp Quang Minh thần đấy! Hô! Vong Linh Phong đến đấy! Ta cảm thấy, còn xa đâu! - Mẹ kiếp! Luke cũng mắng lớn tiếng, sau đó xoay người nhảy lên lưng ngựa: - Đạo sư Cao Lôi Hoa, chúng ta cũng nhanh rút thôi, Vong Linh Phong thể đùa được. - Được rồi, thực đáng tiếc. Cao Lôi Hoa trả lời, vốn muốn tiến vào hái Hồn thảo. giờ xem ra tạm thời có khả năng. Tuy rằng Cao Lôi Hoa biết Vong Linh Phong là cái gì, nhưng nghe cái tên cũng phải thứ hiền lành! Xem ra ít nhất phải đợi đến lúc Vong Linh Phong qua rồi mới trở lại hái Hồn thảo được! Lúc này, sau khi yen vị lưng ngựa, Luke đột nhiên nghĩ tới Nguyệt Nhi ở lưng Cao Lôi Hoa, vì thế với Cao Lôi Hoa: - Đạo sư Cao Lôi Hoa, có muốn để cho Nguyệt Nhi ngồi lên ngựa của ta , dù sao cõng người chạy rất mệt! - cần, ba ba cõng cháu là được rồi. Cao Lôi Hoa còn chưa trà lời, Nguyệt Nhi lưng cướp lời. Cao Lôi Hoa cũng cười cười : - có việc gì, con của ta rất , ta cõng cũng có cảm giác gì. - Vậy, được rồi. Các ngươi cẩn thận nhé! Luke gật gật đầu, sau đó hét lớn tiếng thúc ngựa chạy vội ra ngoài Vong Linh cốc! - Con , chúng ta cũng phải rồi! Cao Lôi Hoa với Nguyệt Nhi lưng: - Bám chặt vào! - Vâng! Nguyệt Nhi lên tiếng, ôm chặt thân mình Cao Lôi Hoa. - Ta chạy đây! Cao Lôi Hoa quát tiếng, trong chớp mắt lấy tốc độ như lôi điện chạy ra ngoài Vong Linh cốc. Nháy mắt, giống như lúc dọn dẹp hắc võ sĩ, thân ảnh Cao Lôi Hoa hình thành đạo lôi điện màu tím nhanh chóng tới gần Luke cưỡi ngựa, cũng trong nháy mắt vượt qua Luke! - Ặc, đến mức đó chứ! Luke trợn trừng mắt nhìn, Cao Lôi Hoa cõng đứa ngờ còn chạy nhanh hơn cưỡi ngựa! - Khủng quá! Cao Lôi Hoa huynh đệ quả nhiên lợi hại! Luke mở miệng khen. Cao Lôi Hoa nhàng cười, Nguyệt Nhi ở bên áp mặt vào lưng , tốc độ Cao Lôi Hoa cực nhanh, Nguyệt Nhi cúi đầu xuống chắc chắn thể hít thở nổi. Ngay khi đám người Cao Lôi Hoa dùng hết sức để chạy, từ phía sau bọn họ truyền đến tiếng gió liên hồi. - Là Vong Linh Phong đến đấy. Luke cũng quay đầu lại : - Đây là thanh của Vong Linh Phong! - Ồ? Vừa nghe được Vong Linh Phong, Cao Lôi Hoa liền nổi lên hứng thú, vừa chạy vừa quay đầu lại nhìn cái. Sau đó liền thấy cơn gió lốc màu đen nhanh chóng cuốn theo sau đám người Ngô Thiên, may mắn tốc độ cơn lốc này quá nhanh, Ngô Thiên cùng đám học sinh dưới tác dụng của "Mẫn tiệp quang hoàn" miễn cưỡng có thể chạy trước nó! Có điều Cao Lôi Hoa lại phát tượng kỳ dị, cơn gió lốc màu đen này cuốn qua đám cương thi hành động châm chạp, nhưng có cuốn bay cương thi, mà những cương thi bị cơn gió lốc đen thổi qua lại giống như ăn Viagra, tốc độ lại nhanh thêm vài phần. - Thế giới to lớn gì có! Cao Lôi Hoa thể than tiếng, đó là cơn gió lốc màu đen mang năng lượng tinh khiết. ngờ có loại chỉ đả thương địch thủ đánh người nhà. Đây là kỳ diệu, đúng là có gì là khó có thế tưởng tượng! Nhìn thấy cơn lốc ngày càng gần mình. Cao Lôi Hoa lại lần nữa nâng chân, tăng nhanh tốc độ của mình. - Ha ha, ba ba chạy mau, chạy mau! Nguyệt Nhi lưng dường như để ý tới Vong Linh Phong phía sau, ngược lại hưng phấn hô to gọi lưng Cao Lôi Hoa. Nghe Nguyệt Nhi kêu, Cao Lôi Hoa lập tức cảm thấy có cảm giác toát mồ hôi hột... Chạy chạy, tốc độ của Cao Lôi Hoa rất nhanh, bao lâu sau bỏ xa Vong Linh Phong cùng đám người Ngô Thiên. Rất nhanh, Cao Lôi Hoa cõng Nguyệt Nhi tới ranh giới địa bàn giữa cương linh và khô lâu (xương khô)! Cao Lôi Hoa biết địa phương này là dựa theo lời giới thiệu của Luke với đám học sinh. Đây là khe nứt lớn giữa đường, bình thường những cái khe này đều sâu thấy đáy, nếu cẩn thận rớt xuống đại biểu cho việc chuyện phiếm cùng Quang Minh thần. Rớt vào đó chắc là thập tử nhất sinh! Ngay lúc Cao Lôi Hoa sắp qua đoạn khe lớn này, đột nhiên ở lưng đôi tai dài của Nguyệt Nhi giật giật liền với Cao Lôi Hoa: - Ba, ba có nghe thấy thanh gì sao, hình như có người kêu cứu đó? - Ồ? phải là bọn Ngô Thiên chứ? Cao Lôi Hoa quay đầu nhìn Ngô Thiên cùng đám học sinh phía sau, phải, tuy rằng cơn lốc tới gần Ngô Thiên, nhưng ràng vẫn có khoảng cách! Khoảng cách này đủ để duy trì tới lúc bọn Ngô Thiên chạy ra khỏi Vong Linh cốc mà! Cái lỗ tai Nguyệt Nhi lại vừa động đậy: - Ba ba, con nghe rất ràng, phải đám người Ngô Thiên, thanh cứu mạng là ở phương hướng này! Ngón tay Nguyệt Nhi chỉ về hướng khác, hướng đó là khe lớn trong Vong Linh cốc. Cao Lôi Hoa nhíu nhíu mày, Cao Lôi Hoa nghĩ là vào cứu người kia. Cao Lôi Hoa tự nhận mình cũng phải là người tốt, đặc biệt giờ là thời kỳ nguy nan, bản thân mình cùng Nguyệt Nhi đều còn có thế gặp nguy hiểm. - Ba ba. Nguyệt Nhi thấy bộ dáng Cao Lôi Hoa cũng đoán được muốn cứu người. Nàng ôm cổ Cao Lôi Hoa làm nũng : - Ba ba, cầu xin ba, cứu người đáng thương kia ! - Ôi! Cao Lôi Hoa hít hơi, sau đó nhìn Vong Linh Phong phía sau, lại nhìn đoạn khe hở kia, tiếp theo trong lòng thầm tính toán chút. Nếu cứu người, dựa vào tốc độ của mình chắc là có thể cứu người nọ lên đây trước khi Vong Linh Phong tới. - Ừ, được rồi, chúng ta qua xem. Cao Lôi Hoa thở dài đáp, có biện pháp mà, ai kêu lòng mình luôn luôn mềm yếu đây.
Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba) Chương 63: Tiểu huynh đệ, cơ ngực luyện được tồi Cao Lôi Hoa buồn bực thở dài, thầm nghĩ lòng mình sao lại mềm yếu như vậy! Bỏ , chẳng có biện pháp nào cả, cứu người thôi! Nêu quyết định muốn cứu người, Cao Lôi Hoa liền cõng Nguyệt Nhi tăng tốc độ chạy nhanh tới chỗ phát ra tiếng kêu theo lời Nguyệt Nhi . - Ủa? Đạo sư Cao Lôi Hoa, làm sao vậy, chạy sai đường rồi! Cửa ra phải hướng đó mà! Phía sau đột nhiên vang lên thanh lo lắng của mỹ nữ đạo sư Diệp Diễm, Cao Lôi Hoa quay đầu nhìn lại thấy Diệp Diễm dùng 'Phi tường thuật' mà chỉ có pháp sư tài năng cấp ma đạo sĩ mới có thể sử dụng được, vẻ mặt lo lắng nhanh chóng phi tới phía . - Ha ha, ta chạy sai đường, yên tâm, ta chỉ cứu người mà thôi. Cao Lôi Hoa cười , sau đó quay đầu lại chạy theo hướng Nguyệt Nhị chỉ. - Cứu người? Diệp Diễm ngẩn người dường như quyết định được điều gì đó, cắn chặt răng nhanh chóng bay theo Cao Lôi Hoa! Cao Lôi Hoa cõng Nguyệt Nhi dốc hết dị năng toàn thân, ngay lập tức tốc độ Cao Lôi Hoa tăng lên cực hạn. Dưới tốc độ như lôi điện, chỉ trong mấy giây tới nơi mà Nguyệt Nhi ! - Chính là đây sao? Cao Lôi Hoa chỉ vào khe lớn trước mặt nghi hoặc hỏi Nguyệt Nhi. - Đúng vậy, ba ba, đúng lạ ở đây! Nguyệt Nhi khẳng định chỉ cái khe sâu thấy đáy trước mắt, tinh linh đối với thính lực của bản thân tương đối tự tin, dù sao các tinh linh lỗ tai lớn như vậy cũng chỉ để làm cảnh! Cao Lôi Hoa gật gật đầu, sau đó tập trung tinh thần nghe lúc, quả nhiên nghe được tiếng kêu cứu khe khẽ từ cái khe này vọng lên. Thanh tương đối yếu ớt, xem ra tiếng kêu từ dưới lên cũng mất khoảng thời gian! - Xem ra phải nhanh lên, nếu cứu có thể phải chết. Cao Lôi Hoa cười cười, sau đó mắt nhìn xuống cái khe. Muốn cứu người trước tiên cũng phải đanh giá hoàn cảnh, vừa nhìn xuống Cao Lôi Hoa tức rên rỉ! - A! Cao Lôi Hoa trợn trắng mắt, cái khe trước mắt này sâu thấy đáy, hơn nữa rộng hơn mười thước. vậy vách đá lại bóng loáng như gương, gần như có nơi có thế đặt chân. Dưới tình huống này, trừ phi biết bay nếu chẳng có biện pháp xuống! Cao Lôi Hoa tuy rằng rất khủng, nhưng cũng biết bay! Tuy trong võ công Trung Hoa có khinh công, nhưng Cao Lôi Hoa lại biết nội công, là người có dị năng mà. Nguyệt Nhi cũng ngẩng đầu nhìn cái khe này, vừa nhìn cái khe ngờ lại khủng khiếp như vậy Nguyệt Nhi cũng ngượng ngùng thè lưỡi: - Ba ba, con thấy thôi , cái khe như vậy nếu phải thánh giai thể xuống, chúng ta nên cầu nguyện cho người ở bên dưới ! - Điều này sao được! Cao Lôi Hoa lắc lắc đầu: - thế giới này chắc chắn là có người mà Cao Lôi Hoa ta muốn cứu được! Nguyệt Nhi, tạm thời con đứng sang bên, bây giờ con có thể đứng được ? - A, thành vấn đề. Nguyệt Nhi thấy Cao Lôi Hoa lộ ra vẻ mặt nghiêm túc, liền nhu thuận tuột khỏi lưng Cao Lôi Hoa, đứng qua bên. Cao Lôi Hoa khẽ cười với Nguyệt Nhi: - Nếu tới đây mà cứu người ta lên, phải là ta thiếu năng lực sao? Hắc! Nếu tới, dù sao cũng phải thử xem! xong, Cao Lôi Hoa liền tới cạnh cái khe, thò tay xem xét vách khe, sau đó nhàng gõ thử độ cứng của vách đá. -Chắc là có thể. Cao Lôi Hoa khẽ lẩm bẩm. Sau đó tay Cao Lôi Hoa lóe lên lôi quang, đánh quyền về phía vách đá! Ầm, tiếng, quyền này của Cao Lôi Hoa dễ dàng tạo lỗ ở vách khe. - tồi, như vậy chắc là có thể cứu được rồi. Cao Lôi Hoa gật gật đầu, vách khe đá nơi này quá cứng rắn, hơn nữa sau khi vỡ ra lỗ cũng có tượng rạn nứt, như vậy Cao Lôi Hoa có thế đánh hàng lỗ xuống phía dưới, làm nhanh có khi còn mở con đường xuống dưới. Lúc này mỹ nữ đạo sư Diệp Diễm cũng từ phía sau chạy tới: - Đạo sư Cao Lôi Hoa, tới nơi này là cứu ai? - Ha ha, Diệp Diễm đạo sư tới rất đúng lúc. Cao Lôi Hoa nhàng cười : - Người tôi muốn cứu ở dưới khe, giờ phiền giúp tôi trông Nguyệt Nhi, tôi xuống dưới xem. - xuống? Diệp Diễm mở to hai mắt: - , phải xuống dưới cứu người ? - Đúng, dù sao thể thấy chết mà cứu được. Cao Lôi Hoa cười cười, tay phải tụ lôi quang lại, dễ dàng tạo cái lỗ có thể đặt chân ở vách khe! - , phải giỡn đấy chứ! Vẻ mặt Diệp Diễm kích động: - Trong những cái khe ở Vong Linh cốc có loại cuồng phong rất mạnh, cho dù là ma đạo sĩ sử dụng 'Phi tường thuật' xuống đều mười phần chết có phần sống đó! Đạo sư Cao Lôi Hoa, tôi thấy bỏ ý định đó thôi, giò Vong Linh Phong sắp tới rồi, xuống phải là mất thêm cái mạng nữa sao! - Yên tâm , tôi có tính toàn. Cao Lôi Hoa nhàng cười, sau đó thả người nhảy xuống! - Trời ơi! Diệp Diễm hô tiếng vội vàng chạy tới mép khe nhìn xuống, nhưng khi nhìn xuống lại nhìn thấy bóng dáng của Cao Lôi Hoa! Trong cái khe có ánh sáng, dù khoảng cách mười thước cũng nhìn thấy gì cả. - Cái này, cái này, làm sao bây giờ. Diệp Diễm cắn chặt răng, giận giậm chân. - A? Đạo sư Diệp Diễn rất quan tâm ba ba nhé. Nguyệt Nhi ở phía sau nhìn bộ dáng của Diệp Diễm khẽ bật cười. - Ta, ta... Diệp Diễm cắn cắn bờ môi đỏ mọng: - Em chẳng lẽ cũng lo lắng chút nào sao? Nguyệt Nhi nhàng lắc đầu: - Ba ba chưa bao giờ làm chuyên nắm chắc, ba ba có thể lên vậy nhất định có thể lên! Diệp Diễm nhìn Nguyệt Nhi, sau đó khẽ thở dài. Nàng biết Nguyệt Nhi từ đâu mà có lòng tin kiên định với Cao Lôi Hoa như vậy: - Nguyệt Nhi, nếu ba ba em lên mà Vong Linh Phong lại tới sao? Vậy em làm sao bây giờ? - đâu. Nguyệt Nhi mỉm cười kiên định : - Ba ba nhất định lên trước khi Vong Linh Phong tới. - Quên . Diệp Diễm thở dài sau đó ngồi xuống bên cạnh Nguyệt Nhi, đồng thời ngừng ngoái đầu nhìn về Vong Linh Phong ở phía sau. Nguyệt Nhi nhìn ánh mắt Diệp Diễm, sau đó lộ ra nụ cười... ********************************************** Từ miệng khe nhảy xuống, lôi quang tay Cao Lôi Hoa lóe lên, nhanh chóng cắm ngập tay vào trong vách! Có lôi quáng bo bọc vách đá giống như là đâu hũ vậy. - tệ, xem ra vách đá phía dưới cũng giống bên , như vậy việc xuống là thành vấn đề! Cao Lôi Hoa cười cười, sau đó tăng tốc dùng tay kia đánh xuống bên dưới cái lỗ, tiếp theo rút bàn tay kia ra lại đánh xuống dưới cái lỗ nữa... Cứ như vậy Cao Lôi Hoa tay đục lỗ nhanh chóng xuống dưới. - Cứu mạng... có ai ... cứu tôi với... hu hu... Cao Lôi Hoa càng lúc càng xuống, thanh phía dưới truyền tới ngày càng gần, lúc này thanh phía dưới truyền tới kèm theo cả tiếng khóc ở bên trong. - Này, người bên dưới, nghe được tiếng của ta ? Cao Lôi Hoa kêu lớn tiếng! - Hả? Người phía dưới có hy vọng gì, cũng biết trong cái khe ở Vong Linh cốc ngoại trừ "Thánh cấp" ai có khả năng xuống dưới. Nhưng muốn sống sót vẫn khiến kêu cứu ngừng. Nhưng nghĩ tới lại có người xuống đây! ngẩng đầu nhìn lên, vừa lúc có thể thấy được cách xa đầu có tia lôi quang chuyển động! - A! Có người, thực có người! Mau, mau tới cứu tôi! Người phía dưới vui vẻ kêu lên. Chỉ là trong cái khe ở Vong Linh cốc này cuồng phong liên tục, điều này khiến cho thanh của tản mác, mà ở bên Cao Lôi Hoa lại có thính lực biến thái như Nguyệt Nhi, cho nên Cao Lôi Hoa nghe từ được từ mất, chi có thể đoán đại khái được phương hướng của thanh này. Lại xuống đoạn, người bên dưới nhìn thấy lôi quang đến gần liền vui vẻ kêu lên: - Hay quá, hay quá, tới rồi, tới rồi! Tôi ở trong này! Ngay ở bên dưới của ! Lúc này Cao Lôi Hoa nghe thanh khàn khàn như vịt của , có lẽ nguyên nhân là do kêu gào lâu! Nghe thanh đoán vị trí, tại chắc là ở ngay bên dưới mình. - Phía dưới có đủ chỗ đặt chân ? Cao Lôi Hoa kêu lên. - Có. có! Nơi này còn có gốc cây đại thụ, có thể cho vài người đứng! Người bên dưới hưng phấn kêu lên. - A, tốt, ngươi đứng đó. ta xuồng đến đây. Nương theo ánh sáng lôi quang, Cao Lôi Hoa mơ hồ thấy được bóng người bên dưới. Sau đó lại lấy tay đục thêm vài cái lỗ thuận tiện nhàng đứng đại thụ bên dưới. Sau khi đứng ở cây, Cao Lôi Hoa thể than thầm người này gặp vận may quá lớn! ngờ rằng tại nơi tăm tối như này lại có gốc đại thụ, thực vật sinh trưởng thể thiếu ánh mặt trời. Nhưng trong cái khe tối đen thấy đáy này lại có thân cây như vậy. Cao Lôi Hoa thán phục quái dị của thế giới ma pháp này, đồng thời lại thể than thở vì vận may của người này! Điều này quả thực so với tình tiết trong tiểu thuyết võ hiệp còn cường điệu hơn! Xem ra số người này còn chưa đến lúc tuyệt diệt! - Còn có sức ? Cao Lôi Hoa cười với người này: - Đủ sức ôm chặt vào thân ta ? Nếu còn ta đưa ngươi lên. - Có thể được. Người nọ cười khổ : - Tay trái của ta bi trật rồi! - Được rồi, vậy ta ôm ngươi lên! Cao Lôi Hoa lắc đầu buồn bực, sau đó đợi người nọ gì liền tới ôm lên! -! Người nọ phát ra thanh thẹn thùng. - Ồ? Cơ ngực của người luyện tồi! Cao Lôi Hoa khỏi lên tiếng khen: - nghĩ tới ngươi gầy như vậy, cơ ngực ngờ luyện được còn lớn hơn cả ta! Hơn nưa cảm giác tồi! xong, Cao Lôi Hoa mười phần hâm mộ nắn nắn ngực . Phải rằng Cao Lôi Hoa tuy thực lực mạnh, nhưng phải là loại cơ bắp, có cơ ngực 'cường tráng' như người này! Đối với điều này Cao Lôi Hoa là hâm mộ... ... ...