CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA) - Truyền Thuyết Thánh Kỵ Sĩ (514c)

Thảo luận trong 'Sắc Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 54: Vong linh cốc, ta đến đây (thượng)


      Sáng sớm, ánh mặt trời giống như chiếc bánh nướng đỏ rực bị người ta ném lên .


      Những tia ban mai chiếu xuống làm Tĩnh Tâm mơ màng tinh giấc. nhàng dụi dụi hai mắt, nàng ngờ rằng hôm qua mình lại tựa vào cây cứ thế ngủ đứng cả đêm.


      Tĩnh Tâm bĩu môi nhìn về phía trước, tức hình ảnh Cao Lôi Hoa ngủ say sưa lên trong mắt nàng, điều này khiến nàng cảm thấy an tâm. Sáng sớm tinh mơ lại phát mình vẫn còn ở đây, nàng còn tưởng rằng Cao Lôi Hoa chưa trở về, bẩy giờ thấy trở lại, nàng cũng yên tâm. Khóe miệng Tĩnh Tâm lộ ra nụ cười xinh đẹp. ngờ mình đứng ngủ ở đây cả đêm vậy mà lúc tỉnh lại thấy tên ngốc kia lại cũng ngủ ngay trước mặt. Nhìn Cao Lôi Hoa chống cằm mà vẫn ngủ rất say sưa. Tĩnh Tâm đột nhiên nảy ra ý tưởng nghịch ngợm. Nàng ngồi xổm xuống trước người Cao Lôi Hoa, sau đó ngắt nhánh cỏ mặt đất... ....


      - Đừng~~ đừng nghịch.


      ngủ say Cao Lôi Hoa đột nhiên cảm thấy mũi ngứa ngáy, theo bản năng phất phất tay kêu tiếng đầy bất mãn. Tuy nhiên lại vung tay chống cằm ngủ nên đầu Cao Lôi Hoa bị gật mạnh cái.


      - A? Sáng rồi sao?


      Cao Lôi Hoa xoa mắt, mơ mơ màng màng mở mắt ra. Liền đó thấy Tĩnh Tâm cầm cọng cỏ ngoáy ngoáy mũi mà cười.


      - Ủa?


      Cao Lôi Hoa dám tin dụi mắt thêm lần nữa! Đúng vậy! Bộ dáng nghịch ngợm trước mắt là Tĩnh Tâm! Khống nghĩ tới băng lãnh như nàng cũng lộ ra loại thần thái nghịch ngợm này!


      Nhìn đến vẻ mặt Cao Lôi Hoa, Tĩnh Tâm lập tức thấy hành vi mình dường như có chút bình thường. Nàng cuống quít ném cọng cỏ trong tay , nhàng cười với Cao Lôi Hoa.


      - Buổi sáng an lành, Tĩnh Tâm!


      Cao Lôi Hoa gãi đầu mình, rồi nhìn mặt trời:


      - Ôi! qua sáu giờ rồi sao?


      Tĩnh Tâm nhàng cười, gật gật đầu.


      - A!


      Cao Lôi Hoa đứng lên, lười biếng bẻ lưng cái, lập tức cả người kêu 'rắc rắc'. Ngủ ngồi đêm, xương cốt đều tê rần hết cả.


      - Thoải mái quá!


      Ưỡn lưng xong Cao Lôi Hoa than tiếng: "Đúng rồi, sau khi Tĩnh Tâm ăn xong bữa sáng, ta có thể xem Vong Linh cốc thế nào". Cao Lôi Hoa với Tĩnh Tâm:


      - Chờ tôi trở lại cho có niềm vui bất ngờ!


      Tĩnh Tâm nghi hoặc nhìn Cao Lôi Hoa, sau đó gật gật đầu.


      - Vậy nhé! Ta chuẩn bị bữa sáng đây! ngờ có ngày Cao Lôi Hoa này lại ngủ quên!


      Cao Lôi Hoa của nở nụ cười tươi, nhanh chóng phóng về phòng bếp... ...


      ******************


      6 giờ, lại như cũ, chạy bộ năm cây số. Nguyệt Nhi đáng thương lại mọt lần nữa "nô tì" lưng của Cao Lôi Hoa.


      Sau khi về tới nhà, ba đứa đều nhìn chằm chằm vào Cao Lôi Hoa.


      - Ủa? Làm sao vậy? Sao nhìn chú chằm chằm thế?


      Cao Lôi Hoa sờ sờ khuôn mặt trẻ hơn so với tuổi của mình, chẳng lẽ dính cái gì sao!


      - Ba!


      Saga đột nhiên ngẩng đầu lên, bất tri bất giác nó gọi bằng danh từ kia:


      - Có phải người giết Peter Larsen thân vương ?


      Saga vừa xong, cả ba đứa liền cùng nhau nhìn Cao Lôi Hoa. Vừa rồi, ra ngoài chạy bộ nơi nơi đều truyền tin thân vương Peter Larsen chết thảm trong đại sảnh. Ba đứa liền liên tưởng ngay tới Cao Lôi Hoa.


      - A!


      Cao Lôi Hoa gãi gãi đầu, sau đó nghiêm túc :


      - Cơm có thể ăn bậy nhưng lời thể lung tung nha! Mấy cháu như vậy là đúng đâu đấy! Tuy rằng ngày hôm qua chú thăm hỏi Peter Larsen thân vương, tuy nhiên chết liên hệ gỉ với chú à nghen! nhanh thôi, rồi các cháu thấy Phó viện trưởng Robinhood chịu trách nhiệm về tội danh này! Cho nên vụ án của thân vương có quan hệ gì với chú đâu!


      - Ặc~~


      Cả ba đứa đều bất mãn rên lên, quả nhiên, Peter Larsen là do Cao Lôi Hoa tiễn Tây Thiên! Nhưng danh nghĩa mà , tội đanh này đổ lên đầu Cao Lôi Hoa!


      **************************


      Tin thân vương Peter Larsen vinh dự làm khách Vip lên gặp Quang Minh thần nhanh chóng truyền khắp đế đô, nhất thời khí đế đô trở nên căng thẳng hẳn! Nhưng lại kéo theo tin khác lan truyền nhanh hơn ra cả nước !


      Sau khi thăng chức, phó viện trưởng Học viện Ma Võ Thánh Peter Robinhood liền mở tiệc chiêu đãi. Tại bữa tiệc, Robinhood vẻ mặt thập phần thương tiếc đối với chuyện "chết ngoài ý muốn" của Peter Larsen.


      Dưới đây là bài phát biểu vô sỉ của Phong chi Kiếm thánh Robinhood trong lễ hội:


      - Khụ khụ! Các bạn hữu, các tiểu thư, mọi người đều khỏe cả chứ! Ta chính là Phong chi Kiếm Thánh Robinhood nổi tiếng đại lục, hóa thân của tuấn cùng hiệp nghĩa, trí tuệ cùng mỹ mạo (màn yy tiếp tục, xin viết thêm vào). Hôm nay xin được phát biểu đôi câu! Đối với việc tinh của đế quốc - tên ngốc Peter Larsen thân vương chết , ta đành bất đắc dĩ đứng ra gánh vác trách nhiệm. Chuyện này là cực kỳ nghiêm túc! Tại cả mọi người biết tênPeter Larsen này ngờ lại dám mang theo nhân mã đến gây rối, thân là phó viện trưởng học viện, ta đương nhiên phải có trách nhiệm cho chút kỷ niệm. Mọi người xem có phải ?


      Phía dưới liền đồng thanh ủng hộ, Robinhood lại càng thỏa mãn tiếp:


      - Cho nên ta liền cho kiếm để làm kỷ niệm. nghĩ tới ta cũng già mất rồi, tay chân lại còn linh hoạt cho lắm! Ngay lúc ta chuẩn bị cho chút 'quà lưu niệm' tay chân lại run lên, cẩn thận làm vết thương thành ra quá sâu! Cho nên, đối với cái chết của Peter Larsen thân vương, ta nhận toàn bộ trách nhiệm.


      - Robinhood đại nhân thiện lương, minh thần võ!


      Mọi người phía dưới càng thêm kích động! hùng quá, còn có thể chủ động gánh vác sai lầm của mình! Thành ra hình tượng Robinhood trong mắt người dân đế đố lại cao lên ít!


      - Và bởi vì ta cảm thấy vô cùng sấu hổ trước cái chết của Peter Larsen thân vương. Cho nên ta quyết định, tha thứ đại tội bất kính của đối với Học viện Ma Võ Thánh Peter!


      Robinhood bày ra bộ dáng từ bi hỉ xả !


      - Robinhood đại nhân quả là từ bi vô cùng!


      Những kẻ hâm mộ phía dưới lại được phen kích động, giống như mấy fan cuồng, tín nhiệm cách mù quáng!


      Vài người của Quang Minh đế quốc nghe Robinhood lên tiếng liền cười khổ thôi, tuổi quá lớn? Chém hơi sâu chút? cẩn thận khiến giết chết thân vương Peter Larsen? Trước tiên khoan tới Robinhood giờ sinh long hoạt hổ, tinh thần tràn trề, sau nữa đường đường là Kiếm Thánh, làm sao lại có khả năng khống chế độ chuẩn xác của kiếm.


      Quan trọng nhắt là, thi thể thân vương Peter Larsen ràng là kiệt tác ma pháp lôi hệ! Cộng với lời tường thuật của mấy tên gia binh may mắn còn sống cả Quang Minh đế quốc tự nhiên đoán được Peter Larsen thân vương bị thích khách giết vào đêm qua. Mà thủ phạm có lẽ có quan hệ nhất định nào đó với hai vị viện trưởng.


      Nhưng Phong chi Kiếm Thánh lại chính mồm đứng ra nhận là do kiếm cẩn thận ngày hôm qua gây nên? Cả đám người Quang Minh đế quốc thêm được gì, ngược lại còn phải phối hợp với Robinhood , lặp tức che dấu cái chết của thân vương Peter Larsen !


      Ngoại trừ làm như vậy, Quang Minh đế quốc còn có thể thế nào nữa chứ? Phong chi Kiếm Thánh lão cẩn thận chém chết Peter Larsen. Lão có năng lực thế nào ? Chẳng lẽ còn có thể bắt lão? Huống chi lại là do Peter Larsen quá khích, dẫn người tiến vào Học viện Ma Võ Thánh Peter điều tra. Học viện trở mặt với Quang Minh đế quốc là tốt lắm rồi chứ đừng điều tra lại!


      Cuối cùng điểm tương đối trọng yếu, Peter Larsen tuy là thân vương, nhưng bởi vì luôn kiêu ngạo nên cũng có thân thiết mấy với tầng lớp thượng lưu của Quang Minh đế quốc. Cho nên chuyện này cũng ai ra mặt thay cả.


      Cuối cùng, cả hai bên Học viện Ma Võ Thánh Peter cùng Quang Minh đế quốc đều tận tâm áp chế, thành ra chuyện này cứ như vậy mà kết thúc. Toàn bộ Quang Minh đế đố lần nữa lại yên tĩnh trở lại... ...

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba)
      Chương 55: Vong linh cốc, ta đến đây (hạ)


      Hoàng cung!


      Thái tử Ifa lờ đờ ngồi trong phòng, bên cạnh là hắc y nhân Suaron cũng đứng im như cột gỗ.


      Thái tử Ifa phải là kẻ ngốc, cái chết của thân vương Peter Larsen làm nghĩ ngay đến đoạn đối thoại khó hiểu trước kia giữa Cao Lôi Hoa và hai vị viện trưởng. tại Ifa hiểu được ý tứ trong lời của Cao Lôi Hoa khi đó. Phiền toái theo như lời Cao Lôi Hoa chính là thân vương Peter Larsen, vậy bóp chết phiền toái tức là giết chết Peter Larsen rồi.


      Cuối cùng Ifa lại nhớ đến quan hệ thân mật giữa Cao Lôi Hoa và Tĩnh Tâm. Lập tức, trong lòng thái tử Ifa cực kỳ ghen tị, hận cũ thêm cừu mới tích tụ càng khiến Ifa thêm oán hận.


      - Thế nào, việc ta giao điều tra về tên Cao Lôi Hoa có kết quả chưa?


      Thanh của Ifa lộ vẻ kìm nén.


      - Thái tử điện hạ, đây là toàn bộ tư liệu về tên Cao Lôi Hoa này.


      Sauron rút ra quyển ghi chép đưa cho Ifa, rồi tiếp.


      - Thái tử, tư liệu về tên Cao Lôi Hoa này chỉ có từ lúc cùng tiểu thư Tĩnh Tâm thuyền tới Quang Minh đế đô. Còn quãng thời gian trước đó căn bản đều thể tra ra. Thậm chí có thể , do tiểu thư Tĩnh Tâm ra ngoài chuyến ‘nhặt’ về. Ngoài ra, cùng còn có bé tên là Kim Toa Nhi, tại là tiểu nữ thứ năm của Tĩnh Tâm. Đây là tất cả những thứ bọn thuộc hạ có thể tìm được về , còn trước đó chút thông tin cũng đều có.


      - chút cũng có? Điều này sao có thể? Trừ phi phải nhân loại, nếu sao lại chút tiểu sử cũng có?


      Thanh Ifa mang theo phẫn nộ.


      Giọng Sauron vẫn đều đều như trước, bĩnh tĩnh :


      - chút manh mối cũng có. chính là do tiểu thư Tĩnh Tâm dẫn về. Có thể rằng tự nhiên mà xuất , các nước lớn, nước xung quanh cũng có chút thông tin gì về cả.


      Thái tử điện hạ hít sâu hơi, lấy lại bình tĩnh. Sau đó hơi trầm tư :


      - Thế xem Tĩnh Tâm đâu? Nàng gặp tên tiểu tử Cao Lôi Hoa này ở nơi nào?


      - biết được. Tiểu thư Tĩnh Tâm bình thường vẫn luôn biến mất khoảng thời gian như vậy, cho nên người của chúng ta căn bản là có chút manh mối nào!


      Sauron vẫn nhàng bình tĩnh đáp lời.


      Thái tử Ifa cảm thấy cực kì bế tắc, tay nhàng gõ lên bàn:


      - Vậy…. Sauron, có biện pháp nào giải quyết ? Chẳng lẽ cứ để tên nguồn gốc tồn tại như vậy, coi chúng ta vào đâu đó phải là chuyện tốt lắm.


      Vừa nghe những lời này của thái tử, trong mắt Sauron tức lên thất vọng, tuy nhiên nhanh chóng dấu . Cân nhắc trong chốc lát, Sauron có phần bất đắc dĩ :


      - Thái tử, có thể cân nhắc sử dụng lực lượng của tổ chức. Nếu cần chúng ta cầu tổ chức ra mặt giải quyết tên Cao Lôi Hoa này.


      Ifa trầm mặc trong chốc lát, cuối cùng cắn chặt răng :


      - Đành vậy, hãy để tổ chức ra mặt ! Giết chết được , ta cấp cho bọn họ số tiền lớn!


      - Điện hạ yên tâm, lãnh đạo tổ chức sớm quyết định thu thập tên Cao Lôi Hoa này rồi. Lần trước giết Peter Ansfelden - kẻ được tổ chức bồi dưỡng. Nếu điện hạ có lệnh, tổ chức chắc chắn dốc hết sức thay người làm tốt chuyện này.


      Sauron nhanh chậm .


      Chẳng qua, Sauron dễ dàng nhưng trong lòng lại thầm thở dài. Thực lực Cao Lôi Hoa thế nào trong lần gặp tại học viện ràng. Có thể đấu ngang với “Ác ma chi hồn” phải tay vừa, mặc dù “Ác ma chi hồn” chưa đạt đến cấp bảy chân chính nhưng ít ra cũng vào khoảng cấp sáu đỉnh phong!


      cách khác, thực lực của Cao Lôi Hoa dưới cấp sáu đỉnh phong. Muốn giải quyết kẻ như vậy là chuyện hề đơn giản chút nào. Hơn nữa đây chỉ là phỏng chừng, nếu Cao Lôi Hoa đạt tới Thánh cấp chỉ sợ tổ chức phái bao nhiêu người cũng có tác dụng. Trừ phi tổ chức bất kể hậu quả, cho mọi người điên cuồng sử dụng “Ác ma chi hồn”.


      - Vậy… điện hạ, thần an bài trước.


      Hắc y nhân Sauron khom lưng cái rồi thân ảnh chậm rãi biến mất trong trung.


      Lúc này nếu biết Cao Lôi Hoa chính là cao thủ bậc bảy, hơn nữa lại sắp đột phá lên cảnh giới đỉnh phong biết ra bộ dạng gì nữa. He he!


      ***********


      Vẫn như thường lệ, sau khi ăn sáng ba đứa liền cùng nhau tới học viện.


      Điểm bất đồng chính là trong mắt chúng tràn đầy tự tin, còn tự ti như trước. tại, theo góc độ khác ba đứa này bị châm biến như trước nữa.


      Sau khi ba đứa rời , Cao Lôi Hoa liền giao Kim Toa Nhi và Rudolph cho Tĩnh Tâm. Sau đó chuẩn bị tất cả vật dụng cần thiết, toàn thân trang bị đồ Quang Minh thuộc tính, chuẩn bị hướng mục tiêu Vong Linh cốc thẳng tiến.


      - Tĩnh Tâm tôi xuất phát đây!


      Cao Lôi Hoa vẫy vẫy tay.


      Tĩnh Tâm liền cười cười, bởi nàng ôm hai đứa bé trong tay cho nên thể vẫy tay chào Cao Lôi Hoa ~.


      Nhưng mà, đúng lúc này lại nghe tiếng gõ cửa.


      - Ai thế?


      Cao Lôi Hoa chạy tới mở cửa, lại kinh ngạc phát hai gã viện trưởng đại nhân ranh mãnh nhìn cười.


      - Á, là hai vị viện trưởng đại nhân sao, biết hai vị đại nhân giá lâm, kịp tiếp đón từ xa rồi.


      Đối với hai lão gia hỏa này, Cao Lôi Hoa vẫn thấy khá thuận mắt! tương đối có hảo cảm, đặc biệt là Robinhood, ngờ lại nguyện ý nhận thay tội giết Peter Larsen cho . Điều này khiến tránh được phiền toái lớn, vì vậy càng làm cho Cao Lôi Hoa cảm thấy cảm kích.


      - Khụ, bạn trẻ à. Cậu ăn mặc thế này là chuẩn bị Vong Linh cốc hả?


      Solomond nhìn Cao Lôi Hoa . Toàn thân khôi giáp đều là đồ Quang Minh thuộc tính, rồi lại thêm trường kiếm chứa sức mạnh Quang Minh.


      - Đúng thế.


      Cao Lôi Hoa trả lời.


      - Khụ, bạn trẻ à….


      Lôi hệ Thánh ma đạo sư Solomond giả ho tiếp:


      - Cậu còn nhớ tại danh nghĩa cậu là đạo sư của Học viện Ma võ Thánh Peter ?"


      - Cái này, đương nhiên còn nhớ .


      Cao Lôi Hoa cười hắc hắc :


      - Dù sao mỗi tháng các vị đều đưa tiền cho tôi, cầm tiền mà phải có trách nhiệm gì đương nhiên là chuyện tốt.


      - Khụ.


      Solomond ho khan hai tiếng lớn:


      - À… ừm…. bạn trẻ này. Đạo sư danh nghĩa có nghĩa là chuyện gì cũng làm đâu đấy! Tỷ như Ngô Thiên giáo chủ ấy, cũng là đạo sư danh nghĩa, nhưng vẫn thường thường chạy tới dạy bọn mấy khóa Quang Minh ma pháp đó thôi.


      - Ồi!


      Cao Lôi Hoa buồn bực rên rỉ, đừng đến tên Ngô Thiên còn tốt cứ đến Cao Lôi Hoa lại cảm thấy khó chịu. Người này đến học viện căn bản là phải vì dạy ma pháp gì gì đó. chính là vì Tĩnh Tâm mới tới học viện Ma Võ này. Nghe bọn , Quang Minh ma pháp của Tĩnh Tâm chính do tên Ngô Thiên này dạy cho. Cứ nghĩ đến đấy là Cao Lôi Hoa lại hận nghiến răng tại sao mình tên ‘trâu bò’ có Quang Minh ma pháp bậc bảy chứ!


      - Được rồi, hai vị viện trưởng. Có chuyện gì cứ thẳng ra ! Các ngài đều giúp ta vài lần, như vậy các vị có chuyện gì, nếu có thể làm được, tôi cố gắng hết mình.


      Cao Lôi Hoa vỗ ngực .


      Cao Lôi Hoa là bùi tai, nhưng hai vị viện trưởng lại nghe ra trong đó đều là xảo trá sao? Đầu tiên là có thể làm được, sau đó là hết sức làm. cách khác, nếu làm được liền cần phải bàn. Hơn nữa cho dù là có thể làm cũng nhất định là hoàn mỹ đâu, chỉ có thể là hết sức mà thôi.


      - Khụ khụ! bạn trẻ quả nhiên là người thẳng thắn. Chuyện này, tuyệt đối cậu có thể làm được. Hơn nữa cũng phải hết sức làm đấy nhé.


      Solomond cười .


      - , chuyện gì?


      Cao Lôi Hoa khẽ nhếch miệng.


      - Ta biết cậu muốn Vong Linh cốc. Vừa may học sinh lớp ma pháp 0451 cũng phải Vong Linh cốc để hoàn thành cuộc thực tập lần . Cho nên đành phiền cậu cùng bảo hộ cho bọn chúng.


      Solomond cười :


      - Hơn nữa, con Nguyệt Nhị của cậu cũng là học sinh lớp này đấy nhé.


      - Oanh!


      Cao Lôi Hoa cảm thấy như vừa bị sét đánh trúng đầu. Nguyệt Nhị cũng . Ặc, vậy Cao Lôi Hoa đúng là phải hết sức mình bảo vệ đám học sinh này rồi. Nhìn nụ cười xảo quyệt của hai vị Viện trưởng, Cao Lôi Hoa tức giận đến ra lời...

    3. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba)
      Chương 56: Còn thân hơn con ruột


      Dưới hướng dẫn của hai viện trưởng đại nhân, Cao Lôi Hoa lần thứ hai bước qua đại môn Học viện Ma Võ Thánh Peter. Cao Lôi Hoa khỏi có chút bùi ngùi, mới mấy ngày trước còn bị kỵ sĩ thủ hộ (bảo vệ) đại môn chặn ở ngoài cửa. giờ, chậc chậc, đích thân hai vị đại nhân viện trưởng học viện mời mình vào! Đúng là chuyện đời!!!


      Tiến vào quảng trường phía sau học viện, Cao Lôi Hoa thấy toàn bộ hai mươi sáu học viên lớp ma pháp 0451 nai nịt gọn gàng chờ xuất phát, mỗi học viên đều sở hữu ít nhiều các vật phẩm quang minh ma pháp. Nhìn các ma pháp vật phẩm tay bọn họ, Cao Lôi Hoa liền vỗ vỗ đầu mình. ngờ mình cũng quên chuẩn bị cho Nguyệt Nhi ít vật phẩm quang minh ma pháp, xem ra bản thân mình chưa quan tâm đầy đủ đến bọn . Nếu ngày hôm qua mình hỏi qua Nguyệt Nhi chút tình trong học viện có thể trang bị cho nó bộ quang minh ma pháp để mang đến đây.


      Tuy nhiên, giờ cũng chưa muộn. Cao Lôi Hoa hướng ánh mắt bất thiện về phía hai vị viện trưởng đại nhân, có hai vị “dê” béo này ở đây mà Cao Lôi Hoa còn sợ kiếm ra được mấy vật phẩm ma pháp sao?


      - Đến đây đạo sư Cao Lôi Hoa, ta giới thiệu cho cậu. Ba vị này chính là ba đạo sư học viện phụ trách đội ngày hôm nay.


      - Ặc, là ba người các ngươi à.


      Cao Lôi Hoa kêu tiếng, ba người này đều là người quen cũ của , hơn nữa lại ba đạo sư duy nhất mà biết trong học viện. Đầu tiên đó là tình địch số 1 của Cao Lôi Hoa – Quang Minh kỹ sĩ bậc sáu Luke, hành trình tới Vong Linh cốc tất thể thiếu nhân vật này.


      Tiếp theo là mỹ nữ đạo sư Diệp Diễm, nàng là đạo sư chủ nhiệm lớp ma pháp 0451, hàng trình thí luyện Vong Linh cốc lần này nàng cũng thể có mặt.


      Cuối cùng là người Cao Lôi Hoa chán ghét nhất cũng là tình địch No.3 – giáo chủ Quang Minh thần điện Ngô Thiên. Nguyên nhân Vong Linh cốc cũng giống Luke, mỗi lần Vong Linh cốc đều phải có kỵ sĩ và pháp sư Quang minh hệ phối hợp với nhau. Lần này chính là Quang minh ma pháp sư có nhiệm vụ Vong Linh cốc.


      - Đạo sư Cao Lôi Hoa vẫn khỏe chứ!


      Ngô Thiên lộ ra nụ cười mê người với Cao Lôi Hoa. Đồng thời Luke cũng gật đầu với Cao Lôi Hoa.


      - Ồ ha ha ha! Hóa ra các ngươi đều quen biết nhau cả. Vậy ta cũng cần giới thiệu thay nữa.


      Viện trưởng Solomond cười gượng rồi xoay người với học sinh lớp Ma pháp 0451:


      - Tốt rồi, các em học sinh, cuối cùng ta đưa tới vị đạo sư cao cấp cho mọi người, vị này chính là đạo sư danh dự Cao Lôi Hoa! Lần này tới chủ yếu là phụ trách an toàn của mọi người. Sau đây để làm quen với mọi người rồi xuất phát.




      - Ài!


      Cao Lôi Hoa buồn bực gật gật đầu tới trước mặt đám học sinh:


      - Chào tất cả mọi người, tôi là Cao Lôi Hoa. Đều tiện đường tới Vong Linh cốc, nhờ mọi người dọc đường phối hợp, cơ bản có giáo chủ Ngô Thiên và kỵ sĩ Luke ở đây, tôi nghĩ an toàn của mọi người hẳn là có vấn đề gì.


      Đám học sinh ma pháp học viện khẽ cười, tích của Cao Lôi Hoa cũng sớm lan truyền trong học viện. Mọi người đều cảm thấy hâm mộ ba người bọn Nguyệt Nhị khi có người cha cường đại như vậy. Cho nên các học sinh cũng đều nhận ra Cao Lôi Hoa, còn lại biết ai cả.


      Ánh mắt của Cao Lôi Hoa tìm tòi trong đám người vài lần, rốt cuộc cũng thấy Nguyệt Nhị trong đám tiểu nữ hài ở bên trái.


      - Hì!


      Cao Lôi Hoa khẽ cười với Nguyệt Nhị, đứa cũng thấy lại còn tinh nghịch giả mặt quỷ với .


      - Tiên sinh Cao Lôi Hoa, nghĩ tới cũng tới đây.


      Lúc này, mỹ nữ đạo sư Diệp Diễm nhàng cười tới đối diện Cao Lôi Hoa, đôi mắt màu đỏ hân hoan nhìn Cao Lôi Hoa.


      Cao Lôi Hoa thấy Diệp Diễn chợt sửng sốt, rồi khôi phục lại vẻ bình thường:


      - A, tôi cũng có biện pháp. Hai vị viện trưởng đại nhân quá tinh ranh, biết tôi muốn Vong Linh cốc liền kéo tôi sang đây cùng với mọi người.


      - Ha ha.


      Diệp Diễm che miệng cười nhàng:


      - Được rồi, tiên sinh Cao Lôi Hoa. Chính cũng là đều tiện đường mà. cũng chuẩn bị , chúng ta có thể xuất phát ngay!


      rồi, Diệp Diễm cười về phía các học sinh, sau đó dặn dò chúng số điều phải chú ý khi tới Vong Linh cốc.


      Cao Lôi Hoa cau mày vân vê cái cằm nhẵn thín, lẳng lặng nhìn bóng dáng Diệp Diễm. Dường như cảm thấy có điều gì đó khác thường, nhưng cảm giác đó là gì.


      - Hi! Vú em!


      Nguyệt Nhị đột nhiên xuất , vỗ cái vào người Cao Lôi Hoa.


      - Ủa? Nguyệt Nhị à, sao cháu lại đến đây? ở dưới nghe đạo sư Diệp Diễm căn dặn à?


      Cao Lôi Hoa cả kinh khi thấy Nguyệt Nhị ngay sau, khẽ cười hỏi.


      - Vú em, có phải chú rất để ý tới đạo sư Diệp Diễm ?


      Nguyệt Nhị trả lời câu hỏi của Cao Lôi Hoa mà lại hỏi ngược lại vấn đề làm Cao Lôi Hoa xịt máu mũi.


      - Ặc! Cháu linh tinh gì thế! Chú sao có thể thích nàng được!


      Cao Lôi Hoa vỗ vỗ đầu Nguyệt Nhị.


      Nguyệt Nhị lắng tai nghe rồi xí dài cái, :


      - Vậy vì sao chú nhìn chằm chằm đạo sư Diệp Diễm thế!


      - À! Chú chỉ cảm giác hôm nay đạo sư Diệp Diễm dường như thiếu thiếu cái gì đó, cảm giác kỳ quái.


      Cao Lôi Hoa thản nhiên , nhớ tới Diệp Diễm vừa gặp khi nãy, Cao Lôi Hoa hình như cảm nhận thấy điều kỳ lạ nào đó phát sinh ở nàng. người nàng có khí chất lạ lùng, trước kia cách chuyện của nàng mang theo vẻ độc.


      Nhưng hôm nay Cao Lôi Hoa thấy cảm giác này từ Diệp Diễm. Tuy rằng có gì đáng lo, nhưng vẫn khiến cho Cao Lôi Hoa có ý nghĩ Diệp Diễm trước mắt phải Diệp Diễm ngày trước. Chẳng qua Cao Lôi Hoa ngắm nàng chỉ để chắc chắn là Diệp Diễm này có vấn đề gì! Chủ yếu là chính đôi đồng tử dị màu đỏ kia chứng minh thân phận của Diệp Diễm.


      Nguyệt Nhị ra vẻ người nhớn vỗ vỗ vai Cao Lôi Hoa:


      - Vú em, chú suy nghĩ thêm ! Dám phải dám thổ lộ! Cái gì mà thiếu loại cảm giác gì gì đó. Cháu cũng ngăn cản vú em thích đạo sư, hơn nữa đạo sư Diệp Diễm đúng là nữ nhân tốt đó.




      - Ặc, tiểu nha đầu tuổi mà tâm . Bắt đầu còn được những câu dẫn dắt như thế, được rồi, chúng ta nữa! Xuất phát!


      Cao Lôi Hoa lắc đầu, nhàng búng cái lỗ tai dài của Nguyệt Nhị rồi kéo tay bé về phía trước.


      - Vú em!


      chạy đột nhiên Nguyệt Nhị kêu.


      - Ừ?


      Cao Lôi Hoa đáp.


      - Cháu muốn hỏi điều này.


      Nguyệt Nhị khẽ :


      - Nếu sau này vú em có người , sau đó kết hôn, liệu có thể ở cùng chúng cháu nữa ?


      Nguyệt Nhị dốc hết dũng khí ra mấy lời từ đáy lòng. Nó sợ, nếu Cao Lôi Hoa Diệp Diễm, khi hai người đến với nhau bỏ rơi nó và mấy đứa em của nó. vất vả bọn nó mới được nếm trải cảm giác hạnh phúc gia đình, nó muốn mất .


      Song đúng lúc Nguyệt Nhị những lời này đám học sinh ma pháp kia đột nhiên vui mừng reo hò hồi.


      - Ủa? Nguyệt Nhị, cháu vừa gì vậy? Vừa rồi ầm ĩ quá, chú nghe ràng.


      Cao Lôi Hoa ngoáy ngoáy lỗ tai, chết tiệt, bọn nhóc này tự nhiên hét to làm tai Cao Lôi Hoa thấy lùng bùng.


      - , có gì


      Nguyệt Nhị cúi đầu đỏ bừng mặt, ngay cả hai cái tai cũng ửng hồng cả lên. Vất vả lắm mới lấy dũng khí để hỏi thế mà lại bị bọn kia quấy rầy. Nguyệt Nhị tạm thời có cam đảm hỏi lại lần nữa.


      - Ặc! Bực thât!


      Cao Lôi Hoa đào đào lỗ tai:


      - thôi vậy, chúng ta cũng thôi, nếu bị bọn họ bỏ lại mất.


      Cao Lôi Hoa kéo cánh tay bé của Nguyệt Nhị đuổi kịp đám học sinh ma pháp kia.


      Lúc này, mỹ nữ đạo sư Diệp Diễm ở phía trước ngoảnh nhìn về phía sau. Sau đó bước tới bên cạnh Cao Lôi Hoa cười hỏi:


      - Đạo sư Cao Lôi Hoa, xem ra rất quan tâm tới Nguyệt Nhị nhỉ.




      - Đó là đương nhiên. Nguyệt Nhị là nữ nhi ngoan của tôi, tôi quan tâm tới nó quan tâm tới ai! He he!


      Cao Lôi Hoa nhàng vuốt lỗ tai Nguyệt Nhị đáp.


      - Ồ, như vậy đạo sư Cao Lôi Hoa đúng là bố đẻ của Nguyệt Nhị rồi?


      Diệp Diễm hỏi như bình thường.


      Nghe được câu hỏi của Diệp Diễm, trong lòng Cao Lôi Hoa lập tức run lên, khẽ nhíu mày.


      Nguyệt Nhị ở bên cạnh thấy Cao Lôi Hoa cau mày hô hấp cũng trở nên căng thẳng, bởi vì đấy chính là vấn đề mình hỏi mà Cao Lôi Hoa chưa trả lời. Đây chính là câu hỏi mà mà Nguyệt Nhị trông ngóng câu trả lời của Cao Lôi Hoa.


      Cao Lôi Hoa sở dĩ cau mày là bởi vì giờ cảm thấy Diệp Diễm rất kỳ quái! Còn nhớ khi mới tới Học viện Mã võ Thánh Peter, Diệp Diễm ngộ nhận Cao Lôi Hoa là cha đẻ của Nguyệt Nhị! Nếu ngộ nhận như thế giờ sao lại hỏi như thế này?


      Tuy nhiên Cao Lôi Hoa cũng nhận ra Diệp Diễm có vấn đề gì, cũng từng nghĩ tới Diệp Diễm này có phải giả mạo hay . Nhưng nhìn cả người nàng cũng thấy có gì dị thường cả. như vậy, Diệp Diễm vẫn chính là Diệp Diễm, Cao Lôi Hoa trụ ở tổ 13 lâu như vậy ánh mắt nhìn người đâu phải làm cảnh.


      Bỏ , nếu là “hàng mình cần gì phải suy nghĩ nhiều. Cần thiết mình chú ý tới nàng nhiều hơn là được. Nghĩ vậy, Cao Lôi Hoa dãn mày, cười sáng lạn, rồi nhàng ôm lấy Nguyệt Nhị:


      - Đương nhiên, Nguyệt Nhị là con ruột của tôi.


      Dừng lại chút, tiếp:


      - Còn thân hơn cả con ruột.


      - Đạo sư biết đùa, nếu là con ruột làm sao lại còn thân hơn cả con ruột.


      Diệp Diễm che miệng khẽ cười.


      - Đó là do tôi bày tỏ tình cảm của tôi với Nguyệt Nhị mà thôi.


      Cao Lôi Hoa nhếch miệng cười đồng thời nắm chặt tay Nguyệt Nhị. Nửa câu sau của chính là với Nguyệt Nhị.


      Người khác nghe , nhưng Nguyệt Nhị sao lại . bé vốn sớm trưởng thành, có lẽ do thiếu phụ thân từ bé nên trẻ thường trưởng thành sớm hơn so với trang lứa. Nghe được câu của Cao Lôi Hoa, Nguyệt Nhị hạnh phúc nắm chặt bàn tay của , mặt nàng xuất nụ cười tươi đẹp.

    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba)
      Chương 57: Đừng sợ có ta ở đây


      - Cao Lôi Hoa huynh đệ, đường cẩn thận! an toàn của các em học sinh trong chuyến tới Vong Linh Cốc này đều trông cậy ở cậu cả!


      Robinhood tỏ vẻ đầy nhiệt thành, cùng Cao Lôi Hoa chào tạm biệt. Nhìn vẻ mặt buồn bực của Cao Lôi Hoa, Robinhood thầm đắc ý: "Hắc, đừng tưởng rằng đạo sư danh dự của học viện dễ làm như thế! Cho dù là ngươi có khô đến mấy, hai lão già thành tinh như chúng ta cũng ép ngươi ra mỡ".


      Cao Lôi Hoa vừa nghe được tiếng của phó viện trường đại nhân, đột nhiên lại nghĩ đến chuyện. Lẽ ra phó viện trường Robinhood đừng thể quá sốt sắng trong lời có khi Cao Lôi Hoa nghĩ ra chuyện này - người Nguyệt Nhi còn có trang bị kiện ma pháp nào cả. Đây gọi là lông dê thân dê mà ra, cái pháp bảo hệ quang minh này xem ra phải trông chờ vào hai vị viện trưởng đại nhân này rồi. Cao Lôi Hoa quay đầu nhìn hai vị viện trưởng đắc ý, lộ ra nụ cười tà ác.


      Hai vị viện trưởng đại nhân tạm thời còn chưa biết là ngay sau đó Cao Lôi Hoa kia ngấm ngầm gõ cây gậy trúc vào đầu họ.


      - Ấy da! Hai vị viện trưởng đại nhân, tôi có chút việc làm phiền hai vị. Là chuvện có liên quan đến chuyến đến Vong Linh cốc lần này.


      Cao Lôi Hoa cười cười nhìn hai vị viện trương đại nhân .


      - Chuyện về Vong Linh Cốc ấy hả? sao, cứ . Chỉ cần là việc có thể làm ta cố gắng hết sức .


      Phó viện trường Robinhood phản ứng rất mau lẹ, lời trước đó lâu của Cao Lôi Hoa lập tức bị đẩy trở lại. Hay cho cái "chỉ cần", hơn nữa lại còn là "cố gắng hết sức" nữa chứ. Lão đem nguyên xi máy từ của Cao Lôi Hoa "luộc" lại thành của mình. (Từ đây có thể thấy vì sao nạn sách lậu ở thời đại này lại rầm rộ như thế!)


      - Đương nhiên, việc này nhất định các ngài có thể làm, chỉ là chuyện thôi mà!


      Cao Lôi Hoa cười hắc hắc với viện trưởng:


      - Hôm qua vì tôi bận quá nên quên mất chuẩn bị kiện trang bị quang minh hệ cho Nguyệt Nhi. Việc này, các ngài xem có thể giúp đỡ được ?


      Hai tay Cao Lôi Hoa ngừng xoa xoa, cười hắc hắc đầy bỉ ổi với hai vị viện trưởng.


      Viện trưởng Solomond cau mày:


      - Cái này ...trong lúc nhất thời mà bảo ta xuất ra trang bị quang minh hệ thực là khó khăn đấy, dù sao ta là pháp sư lôi hệ. người cũng có trang bị gì thuộc hệ quang minh cả.


      Robinhood vội vàng :


      - Đừng nhìn ta, ta là Kiếm thánh phong hệ ta cần trang bị quang minh hệ làm quái gì.


      Ánh mắt của Cao Lôi Hoa vẫn nhìn chằm chằm vào hai người. "Hừ hừ, nếu các ngươi cho ta trang bị ta cứ ngắm các ngươi đến phát ngượng lên thôi, xem thử da mặt các ngươi dày hơn da mặt ta ?"


      - Được rồi, được rồi. Xem như là ta sợ ngươi rồi.


      Solomond bắt đắc dĩ tháo ra cái bao cổ tay mà mình vẫn đeo với bộ dáng ruột đau như cắt nước mắt đầm đìa. Cái bao cổ tay này tương đối là trang bị quang minh thực dụng, trong số nhiều trang bị quang minh hệ cũng được xem là có chút danh tiếng. Tên của nó là "Quang Minh thủ hộ". Bên cái bao cổ tay này còn có thêm phòng ngự ma pháp cao cấp "Quang minh thuẫn" và trị liệu ma pháp "Trì dũ thuật". Đối với ma pháp sư, đặc biệt là ma pháp sư dưới thánh giai mà , quang minh chi thuẫn này thực là rất có ích. Nguyên nhân là vì ma pháp trang bị đều là dạng thuẫn pháp. Bao cổ tay này là do Solomond chuẩn bị trang bị trước khi trở thành "thánh" cấp, sau khi lên thánh cấp rồi cũng dùng tới nữa. Nhưng vì đeo lâu như thế đâm ra có nhiều cảm tình, nên nếu phải vì Cao Lôi Hoa cứ nhìn lão như sói đói nhìn mồi lão cũng luyến tiếc chưa chắc xuất ra.


      - Được rồi, tuy rằng hơi cũ, nhưng cũng tạm được. còn thời gian rồi, làm phiền các vị nữa.


      Cao Lôi Hoa cầm lấy bao cổ tay rồi chạy theo đội ngũ.


      "Phù, còn may còn may" Solomond hí hửng xoa xoa cái nhẫn tay mình: "Bảo bối này bị phát ra."


      Robinhood cũng xoa xoa cái đai lưng, cũng lộ ra thần sắc tương tự.


      **********************************************


      Nguyệt Nhi nhìn Cao Lôi Hoa bỗng nhiên lại chạy trở về, nghi hoặc hỏi


      - Ba, vừa rồi ba quay lại làm gì thế?


      - Hắc, nhìn xem chú cho cháu cái gì đây này.


      Cao Lôi Hoa đưa ra bao cổ tay quang minh kia, tuy rằng biết bao cổ tay này cụ thể là dùng để làm gì, nhưng nếu là do Solomond mang tay nhất định là hàng tốt rồi. Pháp sư thánh cấp mà có thể mang thứ đồ rẻ tiền người có khác gì chuyện chơi mà cầm vài xu lẻ đâu chứ? Ai!


      - Oa! Là quang minh thủ hộ ư! Loại bao cổ tay này đại lục tổng cộng cũng chỉ có mười cái là cùng. Con mới chỉ gặp qua cái ở tay viện trưởng thôi.


      Nguyệt Nhi vui vẻ tiếp nhận cái bao cổ tay này, nàng lập tức nghĩ ra cái gì đó, ngẩng đầu nhìn lên Cao Lôi Hoa hỏi:


      - Ba, cái này phải là cái ở tay viện trưởng đấy chứ?


      - Nó đấy!


      Cao Lôi Hoa cười cười :


      - Chính nó đấy!


      - Ba... phải là ba bắt chẹt viện trưởng đấy chứ.


      Nguyệt Nhi cảm thấy chuyện này có chút khó tin, nàng kỳ thực thể nghĩ ra, vì cái gì mà hai vị viện trưởng đại nhân như thần linh kia lại có thể có thái độ tốt như thế với Cao Lôi Hoa. Quả thực là có điểm hơi thái quá... Tình hình này bao cổ tay này có đến chín phần là Cao Lôi Hoa bóp cổ siết họng viện trưởng mà lấy về rồi.


      - Này, này chú bắt chẹt là đúng rồi!


      Cao Lôi Hoa búng cái lỗ tai của Nguyệt Nhi.


      - Phải là viện trưởng đại nhân rất quan tâm đến Nguyệt Nhi của nhà chúng ta, cứ nhất định dúi cho chú. Chú cần rồi, nhưng ông ấy cứ nhất định đưa nó cho chú. vị viện trưởng quá tốt. Nguyệt Nhi à, sau này có gặp viện trưởng ngoan ngoãn gọi tiếng gia gia nhé, đúng cụ già quá tốt mà.


      Khuôn mặt nhắn của Nguyệt Nhi đỏ hồng lên, tiếp nhận cái Quang minh thủ hộ, trong lòng sao nghĩ ra được là vì cái gì mà hai vị viện trưởng đó căn bản là thể nào quen biết Cao Lôi Hoa lại có thể đối xử quá tốt với Cao Lôi Hoa như vậy?


      Kỳ thực, hai vị viện trưởng đại nhân kia sở dĩ đối đãi với Cao Lôi Hoa "thiện lương" như vậy tất nhiên là có nguyên nhân. Đầu tiên là vì cái thực lực cấp bẩy của Cao Lôi Hoa. Tuy rằng Cao Lôi Hoa cũng chưa biểu ra thực lực của mình thế nào, nhưng đều là ở bậc bẩy, hai vị viện trưởng kia tự nhiên có thể cảm thấy người Cao Lôi Hoa là khí thế của cường giả cấp bảy. Tiếp theo, hai vị viện trưởng tuổi tác nay cao. Nhưng tại, Học viện Ma Võ Thánh Peter lại cường giả bậc bẩy nào đến chống đõ cho. Đứa con Luke của Robinhood dạng thiên tài, nhưng cũng dừng ở bậc sáu nhiều năm. Bậc bảy, dù sao phải có mà có được. Cho nên hai vị viện trưởng đều có suy nghĩ lôi kéo Cao Lôi Hoa về chung con thuyền Học viện Ma Võ Thánh Peter này. Học viện Ma Võ Thánh Peter nhất định phải có uy trấn và tài năng của thánh cấp mới tiếp tục có chỗ đứng tại thế giới này.


      - Cảm ơn cha.


      Nguyệt Nhi nhàng với Cao Lôi Hoa. biết từ lúc nào, bọn trẻ muốn bỏ bớt cái chữ "vú em" trước tên của Cao Lôi Hoa .


      - Ngốc ạ, ta là vú em cơ mà. Là vú em còn cảm tạ ta làm gì.


      Cao Lôi Hoa cười vo đầu Nguyệt Khi. Nhớ lại lúc mới theo Tĩnh Tâm về nhà, khi Nguyệt Nhi nhìn thấy , câu đầu tiên chính là "công tử bột". , rất khó so sánh Nguyệt Nhi ở thời điểm đó với Nguyệt Nhi bây giờ.


      Vong Linh Cốc cách Học viện Ma Võ Thánh Peter cũng quá xa, nhưng bởi vì lần này đều là ma pháp sư nên tốc độ vẫn chậm lại. Đợi cho đến khi nhìn thấy mục tiêu là buổi chiều rồi.


      - Đạo sư Luke, giáo chủ Ngô Thiên, đạo sư Cao Lôi Hoa, các học sinh đều có chút mệt mỏi rồi, chúng ta có thể nghỉ ngơi lúc được ?


      Diệp Diễm lau mồ hôi mặt với ba người bọn Cao Lôi Hoa.


      Ngô Thiên nhìn trời rồi gật gật đầu:


      - Thời gian cũng còn nhiều nữa, mọi người nghỉ ngơi lúc, ăn chút gì , canh giờ sau chúng ta vào cốc. Hy vọng chúng ta phải ở over night tại Vong Linh cốc, mà Vong Linh cốc dường như cũng phải là nơi tốt để làm nhà nghỉ đâu.


      Ngô Thiên hài hước , nhưng câu hài hước của cũng đề tỉnh mọi người. Thời gian trôi qua rất nhanh, nghỉ ngơi tốt phải tốn phí thời gian. Đêm tối là thế giới của vong linh, ở lại qua đêm ở Vong Linh cốc phải là lựa chọn sáng suốt.


      Sau nửa canh giờ nghỉ ngơi, tất cả học sinh lại đề nghị vào cốc.


      Ngô Thiên lộ ra tia mỉm cười, sau đó gật gật đầu, ý bảo có thể vào cốc rồi.


      Cao Lôi Hoa kéo tay Nguyệt Khi đứng lên. Cao Lôi Hoa thích Ngô Thiên, vì cái tên Ngô Thiên đẹp mã này ràng rất có tâm kế. Ví dụ ngay như vừa rồi, câu của có vẻ hài hước nhưng phương diện tâm lý lại khiến học sinh khẩn trương hẳn lên.


      Cao Lôi Hoa lắc đầu, quên , dù có tâm kế nữa cũng phải chuyện của mình. Chỉ cần Ngô Thiên sử dụng cái tâm kế này với Cao Lôi Hoa mỗi sáng vẫn bình yên làm cái động tác khoái khẩu thứ tự của đời người trong căn phòng xinh xắn.


      Cao Lôi Hoa vỗ về Nguyệt Nhi:


      - Phải vào cốc rồi. Chuẩn bị tốt chưa?


      Nguyệt Nhi thấp giọng :


      - Cha, con có hơi sợ. Nghe ở trong Vong Linh cốc đều là xương khô.


      - Đừng sợ, còn có ta ở đây cơ mà.


      Cao Lôi Hoa cười, siết chặt tay Nguyệt Nhi.

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 58: Chọn bạn


      Vong Linh cốc nếu gọi là cốc vẫn còn là xem nó. Vong Linh cốc tọa lạc giữa hai tòa núi lớn. Phóng mắt nhìn ra toàn bộ Vong Linh cốc liền khiến tâm tình người ta như muốn sôi sục cả lên. Cái cốc như thế ít nhất cũng đủ cho cho hai cái Quang Minh đế quốc chui lọt thỏm. Đồng thời, hai ngọn núi cao ngất đến tận mây ở cạnh Vong Linh cốc như hai vị thần thủ hộ uy vũ đứng canh.


      Ở cửa Vong Linh cốc bao phủ tầng bạch quang lăn tăn, tầng bạch quang này chính là cái được mọi người gọi là phong ấn. Bên ngoài bạch quang là thế giới nhân loại bình thường. Còn bên trong bạch quang là hắc khí lờ mờ, thỉnh thoảng từ luồng hắc khí truyền ra tiếng kêu thảm thiết và bi ai.


      Vừa nghe thấy tiếng thét bi ai, Nguyệt Nhi Iập tức ôm chặt lấy Cao Lôi Hoa.


      - Sợ hả?


      Cao Lôi Hoa khẽ cười.


      -Vâng!


      Nguyệt Nhi gật gật đầu, người nàng có huyết thống tinh linh, đối với loại thanh này thấy rất lạnh lẽo.


      Luke nhìn vào khe núi, sau đó với Cao Lôi Hoa, Ngô Thiên và Diệp Diễm:


      - Đạo sư Cao Lôi Hoa, nếu có vấn đề gì chúng ta có thể vào.


      Ngô Thiên cười:


      - Chờ ta chút. Phải chuẩn bị kỹ .


      xong, lấy ra cây quang minh pháp trượng trắng toát. Sau khi cầm cán cái pháp trượng nho bé ấy, Ngô Thiên liền khẽ niệm mội bài quang minh cầu nguyện.


      lát sau, Ngô Thiên vung pháp trượng lên, chùm bạch quang to lớn chiếu thẳng vào người đám học sinh.


      - Quần thể ma pháp Quang minh hệ cao cấp, Quang Minh thần chiếu cố. Có thể ngăn cản ít thanh làm cho người ta thoải mái trong Vong Linh cốc.


      Ngô Thiên mỉm cười với đám học sinh ma pháp.


      - giờ mọi người có thể vào. Có điều phải chú ý, sau khi vào, ngàn vạn lần được rời mọi người, nếu , hậu quả chắc cần ta đến đâu.


      Các học sinh đều ngoan ngoãn gật đầu. cần đến Ngô Thiên , nếu lẻ loi mình bị hãm nhập trong Vong Linh cốc cho dù là người thánh cấp cũng phải đau đầu.


      - Được rồi, mọi người chuẩn bị cho tốt, vào thôi.


      Ngô Thiên cười nhạt, đồng thời đạo bạch quang chiếu thẳng người , là người đầu tiên tiến vào Vong Linh cốc.


      Sau đó, Diệp Diễm cùng Luke dẫn dắt các học sinh tiếp theo yên lặng tiến vào Vong Linh cốc. Cuộc diễn tập lần này là muốn các học sinh vòng trong Vong Linh cốc, sau đó thuận tay loại bỏ mấy bộ xương khô là hoàn thành nhiệm vụ. trắng ra là cũng có chút ý tứ muốn cho các học sinh thêm can đảm.


      Người cuối cùng vào Vong Linh cốc chính là Cao Lôi Hoa và Nguyệt Nhi. Cao Lôi Hoa gần như là phải lôi Nguyệt Nhi bước vào.


      Sau khi bước vào Vong Linh cốc, cái đầu tiên đập vào mắt là các bộ xương khô lắc lư xung quanh cốc. Những bộ xương khô này xương cốt trắng bệch, người còn mặc ít khôi giáp cũ nát, tay còn nắm vũ khí rỉ sét. Cứ ba đến năm bộ xương khô lại thành đội lắc lư chao đảo qua lại bên rìa Vong Linh cốc.


      Các học sinh tiến vào trước dưới bảo vệ của Ngô Thiên ba vị đạo sư bắt đầu thi triển những làn sóng ma pháp công kích với các bộ xương khô này.


      Bộ xương khô chẳng qua chỉ là đồ phế thải trong Vong Linh cốc. Cho dù là ma pháp của các học sinh hề cường hãn, cũng có thể cắt chúng như cắt bánh mì.


      Khi thấy những bộ xương khô dễ dàng bị mình tiêu diệt, những học sinh này kêu lên đầy hưng phấn. sợ hãi lúc đầu sớm biến mất tăm. Chỉ có mấy nữ sinh còn đứng sau Ngô Thiên vẫn còn chán ghét nhìn bộ xương khô ghê tởm đó.


      - Nguyệt Nhi, đừng sợ. Chỉ là mấy bộ xương bỏ thôi mà.


      Cao Lôi Hoa ôm chặt Nguyệt Nhi, bé nhát gan bẩm sinh. Có huyết thống tinh linh, trong lòng Nguyệt Nhi đối với mấy bộ xương khô đó lại càng chán ghét. Cao Lôi Hoa lôi kéo nàng, Nguyệt Nhi ngẩng đầu khẽ nhìn bộ xương trắng hếu, lướt qua cái, nàng lập tức rùng mình ớn lạnh, khuôn mặt nhắn biến thành trắng bệch.


      - Ai, quên .


      Cao Lôi Hoa lắc đầu, tay ôm tầu Nguyệt Nhi và vào ngực mình. Xem ra, muốn để cho nàng vượt qua sợ hãi phải là chuyện dễ.


      Kỳ , chỉ có Nguyệt Nhi, mấy nữ sinh ma pháp đều có bộ dáng tương tự, đều ôm lấy nhau trốn phía sau Ngô Thiên. Chẳng qua các nàng may mắn như Nguyệt Nhi, có phụ thân cường đại như vậy che chở cho mình.


      Thấy tình cảnh này, Cao Lôi Hoa, Ngô Thiên, Luke và Diệp Diễm cũng biết gì nữa. Liếc mắt nhìn nhau cái, bốn người liền dự định nhanh chóng mang bọn quanh Vong Linh cốc vòng rồi sau đó lui ra bên ngoài luôn.


      - Vậy thi nên nhanh chóng thực thôi.


      Diệp Diễm khẽ , sau đó chuẩn bị dẫn bọn quanh vòng.


      Đúng lúc này, Cao Lôi Hoa cảm thấy tiếng động lớn, ồn ào truyền vào từ lối vào, sau đó lại là đội nhân mã từ bên ngoài Vong Linh cốc vào.


      Thần tình mấy người Cao Lôi Hoa lập tức khẩn trương, bốn người nhất tề nhìn lại phía lối vào cốc.


      Lúc này, toán người tiến vào cốc cũng ra trước mặt mấy người Cao Lôi Hoa. Cũng giống như bên nhóm Cao Lôi Hoa, toán người này cũng có vài vị đạo sư dẫn theo học sinh. Xem ra cũng là tới Vong Linh cốc diễn tập rèn luyện.


      - Gì thế này? Đây phải là Ngô Thiên giáo chủ ư! Thế nào rồi, ngươi cũng mang bọn tới đây diễn tập sao?


      gã đạo sư phía đối phương khi nhìn thấy Ngô Thiên liền lên tiếng bắt chuyện.


      Ngô Thiên cùng Luke đồng thời nhíu mày, tuy nhiên, Ngô Thiên nhanh chóng lấy lại vẻ mặt tươi cười với nhóm người kia:


      - Ta còn tưởng là ai đâu, hóa ra là Pháp Đức đạo sư của Học viện Quang Minh. Sao nào, ngươi cũng mang các học sinh đến luyện tập sao?


      - Đúng vậy, là khéo! Tuy nhiên có các học sinh tinh của Học viện Ma Võ Thánh Peter ở đây, chúng ta chỉ sợ là phải theo sau học hỏi rồi.


      Gã gọi là Pháp Đức đạo sư kia khiêm tốn với Ngô Thiên.


      - Đâu có đâu có, học hỏi lẫn nhau thôi. Học sinh của chúng ta cũng là người mà, tuy rằng so với các ngươi mạnh hơn chút nhưng việc học tập lẫn nhau vẫn là điều cần thiết.


      Tán phét, đánh rắm, khiêm tốn sáo rỗng Ngô Thiên là tay hảo thủ rồi, đặc biệt là tuyệt kỹ đá xoáy, chỉ gà mắng chó cũng chỉ kém Beck vài phần.


      Cao Lôi Hoa nhìn nhóm người mới đến này. thấy địch ý trắng trợn trong mắt đối phương. Đồng thời, Cao Lôi Hoa cũng phát nhóm học sinh phía sau mình cũng có địch ý ràng trong ánh mắt. Nếu ánh mắt có thể giết người song phương chỉ sợ là chết bảy tám mươi lần rồi.


      - Luke, những người tới đó là ai? Xem ra hai bên đều ưa gì nhau.


      Cao Lôi Hoa khẽ huých Luke đứng bên cạnh.


      - Ai, sai, là cái đám hồn bất tán muốn tới. Bọn họ đến từ Quang Minh Học viện.


      Luke thở dài.


      - Bọn họ là học viện Ma Võ thứ hai tại đế quốc và đại lục, cũng ngang hàng với Học viện Ma Võ Thanh Peter của chúng ta ở Quang Minh đế quốc. Chỉ là tên của Học viện Ma Võ Thánh Peter chúng ta được xếp thứ nhất, bọn họ thứ hai. Cho nên bọn họ luôn khó chịu với chúng ta, mà chúng ta cũng thoải mái với bọn họ.


      - Hóa ra là vậy.


      Cao Lôi Hoa cười , hóa ra là vì tí việc thế này. là, kệ bọn họ khó chịu với Học viện Ma Võ Thánh Peter thôi, nếu như chọc tới đầu mình cũng cần để ý tới bọn họ. Cao Lôi Hoa cũng muốn đụng chạm gì đến cái nhóm người kia.


      Tuy nhiên, lại luôn như người ta mong muốn.


      Cao Lôi Hoa vừa mới nghĩ đến phiền toái lập tức phiền toái liền tìm tới ngay đầu .


      tên oắt con trong nhóm học sinh đối phương nhìn Nguyệt Nhi núp trong lòng Cao Lôi Hoa, lại cố ý lớn tiếng :


      - Đạo sư Pháp Đức, em phát thấy trình độ Học viện Ma Võ Thánh Peter hình như được như ta. Ngài xem, bọn học sinh ấy trông cứ như là rùa đen rụt đầu, toàn trốn trong ngực người khác, ha ha! Đây mà là tinh của Học viện Ma Võ Thánh Peter sao? Ngay cả chuyện này mà còn sợ hãi bằng về nhà bú mẹ . Mọi người xem, nàng ta còn phát run lên kia kìa.


      - Đúng rồi, đúng rồi.


      Vừa thấy có người ồn ào, học sinh Học viện Quang Minh cười ồ lên. kẻ khác lại tiếp lời:


      - Xem chừng có khi lại là thầy trò luyến ái đấy. Ngươi xem, bộ dạng bọn họ thân mật chưa kìa! Xem ra là Học viện Ma Võ Thánh Peter tụt dốc rồi. Ha ha ha ha....


      "Ách!" Ngô Thiên cùng Luke đồng thời vỗ trán, sau đó nhìn hai gã học sinh của Quang Minh học viện vừa mở miệng trào phúng Cao Lôi Hoa kia, thầm nghĩ trong lòng: "Cái này là thể trách người khác được! Số các ngươi đúng là đen còn hơn rắm chó, ở đây bao nhiêu người, các ngươi chọn ai chọn lại cố tình chọn đúng Thiên Lôi mà cười nhạo?"


      Ngô Thiên thậm chí còn muốn chuẩn bị làm lễ Mi-sa (1) miễn phí cho hai tên này.


      Cao Lôi Hoa ngẩng đầu lên nhìn hai tên học sinh bên kia, cười . Nhưng có xuất thủ như trong tưởng tượng của Ngô Thiên và Luke.


      Cao Lôi Hoa chỉ vỗ về Nguyệt Nhi trong lòng:


      - Nghe thấy , con ? Có người cười nhạo chúng ta, nếu ra tay cũng bị người ta cười cho đến chết mất.


      - Cha.


      Nguyệt Khi thò đầu ra khỏi lồng ngực Cao Lôi Hoa, hai mắt sáng lên nhìn hai tên học sinh học viện Quang Minh cười nhạo mình.


      - Chứng minh cho bọn xem thực lực của con Cao Lôi Hoa ta chút .


      Cao Lôi Hoa thản nhiên .


      - Làm cho bọn họ hiểu được chút thế nào gọi là thực lực.


      Cao Lôi Hoa khẽ cười, đồng thời nhìn hai tên học sinh kia chằm chằm.


      - Sau khi chứng minh xong ta thay con thu lợi tức về đây...


      (1) Lễ Mi-sa: Người Công giáo Việt nam thường gọi Lễ Misa để chỉ Hy lễ Thánh Thể, tức là việc Chúa Giêsu đà làm xưa trong bữa Tiệc ly và Thánh giá, nay Người còn dâng mình bàn thờ cách Bí tích thiêng liêng qua các linh mục thừa tác của Giáo hội.


      Chữ Misa bắt nguồn từ câu kêt trong Thánh Lễ bằng tiếng Latinh, tiếng chính thức của Giáo Hội. Khi chủ tế tuyên bố giải tán dân chúng: Ite missa est: Lễ xong, chị em hãy ra .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :