CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA) - Truyền Thuyết Thánh Kỵ Sĩ (514c)

Thảo luận trong 'Sắc Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 481: Chỉ có Sáng Thế Thần mới sinh ra Thần Vương.


      Thước La lộ ra vẻ mặt sợ hãi.


      sợ Mẫu thần, bởi vì nàng là Sinh Mệnh Nữ Thần,bởi vậy chỉ cần an phận chút, Mẫu Thần tự tay lấy tính mạng .


      Vậy nên, Thước La biết, chỉ cần an phận chút, sinh mệnh có gì nguy hiểm, nên sợ.


      Nhưng giờ có cao thủ thần bí dựa vào tiếng gầm mà có thể khiến Thước La hộc máu tươi.


      Chỉ cần tiếng hừ khiến Thước La hộc máu, chắc chắn kẻ đó rất mạnh. Phải biết rằng Thước La là Chủ thần bậc cao!


      Thước La có thể khẳng định, người đó có thể giết mình. Vậy nên Thước La sợ hãi.


      - Thước La cả gan thỉnh giáo thần danh của các hạ.


      Thước La lau tia máu ở khóe miệng, muốn tìm ra thân phận thực của người kia. Kẻ địch ở trong tối mới đáng sợ. Đạo lý này ai cũng hiểu.


      - Hì hì, chúng ta chưa có thần danh. Được rồi, theo lời của ta, cho ngươi mười giây, hoặc rời , hoặc lưu lại cùng ba tên rác rưởi này.


      Thanh trong trẻo này ràng truyền từ trong quả trứng thủy tinh ra.


      - Chú ý, ta đếm nè. Mười, chín, tám, bảy,….


      xong, nữ kia bắt đầu đếm.


      - Các hạ cần khinh người quá đáng.


      Lời của nữ kia khiến biến thành quả hồng, người khác muốn bóp thế nào cũng được. Thước La lao nhanh lên phía trước, đánh giá xung quanh rồi hét lớn:


      - Ta, Thước La, cũng phải loại người hèn mọn như vậy.


      - Ba,hai, !!


      Thanh trong trẻo bất chợt dừng lại.


      - , vậy chính là ở lại. Đây là lựa chọn của ngươi?


      Thanh của nữ đồng vẫn dễ nghe như vậy nhưng bên trong lại xuất chút hàn ý.


      Thước La nắm chặt tay lại. Bàn tay giờ chảy hết mồ hôi:


      - Các hạ cần gì phải giả thần giả quỷ như vậy, chúng ta cứ gặp mặt rồi .


      Cả gian đều trở nên trầm mặc.


      - Như hy vọng của ngươi Tên hèn mọn!


      Thanh nam hài lạnh lùng vang lên. Chính là thanh khiến Thước La bị hộc máu.


      Rắc rắc!


      Đột nhiên quả trứng thủy tinh trong lòng Tĩnh Tâm nứt ra. Tiếp đó, đôi bàn tay trắng noãn trồi ra dùng sức phá vỡ cái khe này.


      - Aaaa!!!


      tiếng rên rỉ vang lên. cái đầu bé xuất .


      - thích a!!


      Thanh lại vang lên.


      Mọi người đêu quay lại nhìn đứa bé trong quả trứng.


      Có làn da vàng, mái tóc đen lưa thưa, đôi mắt đen. Tất cả đều là gen của Cao Lôi Hoa, có thể gen của Cao Lôi Hoa bá đạo tới mức nào.


      - Ra rồi?


      Đôi mắt Hải Hoàng sáng lên. Lúc này địch nhân nào cũng bị ném ra sau đầu. Thân ảnh của Hải Hoàng phóng nhanh về phía quả trứng và đánh giá đứa bé.


      Hải Hoàng gắt gao nhìn làm cho đứa trẻ có chút xấu hổ.


      - Có chuyện gì vậy ạ?


      Đứa bé bị Hải Hoàng nhìn chằm chằm xấu hổ hỏi.


      - Nhanh, ra nào!! Để cho ông nội xem con có tiểu JJ .


      Hải Hoàng kích động , quan tâm nhất chính là chuyện này.


      - có, con có tiểu JJ.


      Đứa bé liều mạng lắc đầu. Chính là nữ trong trứng.


      - Là con


      Hải Hoàng thở dốc, rồi đột nhiên cười to:


      - Con cũng tốt, con cũng tốt. Còn hơn có gì. như thế nào con vẫn là cháu của ta đây. Ta được làm ông nội rồi.


      …….


      Tĩnh Tâm cùng Sinh Mệnh Nữ Thần được câu nào.


      **************


      Nhìn nữ từ trong trứng chui ra, Thước La nhõm thở dài.


      - Xem ra, các hạ muốn thân.


      Chấp Pháp quan Thước La lớn tiếng .


      Đến giờ này, vẫn tin tưởng có cao thủ ở bên trong:


      - Nếu các hạ muốn ra Thước La xin cáo từ..


      tới đây, Thước La trùng người xuống, chuẩn bị kéo ba tên thuộc hạ chết dở .


      - Đại cá tử, ngươi muốn đâu.


      Đứa bé thoát khỏi tay Hải Hoàng rồi gọi Thước La lại. Rồi bé xoa mặt và :


      - tại muốn chạy quá muộn. Sinh mệnh của ngươi cùng ba tên thuộc hạ lưu lại hết ở đây .


      - Nếu ta đáp ứng?


      Thước La quất ra roi, quấn lấy ba tên thuộc hạ, rồi chuẩn bị lao ra khỏi cửa.


      - Chuyện này cần lo. Ngay từ lúc đầu, ta cho ngươi cơ hội, và ngươi lựa chọn ở lại. Đây chính là lựa chọn của ngươi.


      bé giơ tay lên chỉ vào ba tên nằm vật mặt đất:


      - Vận mênh của ngươi, cũng giống như ba tên này.


      Theo ngón tay của nữ hài, gian xung quanh bắt đầu ngưng tụ lại.


      Đây chính là tượng dị thường của gian khi sử dụng gian pháp tắc


      - gian, phá toái!


      Nữ hài thầm .


      Ba!


      Ba người nằm dưới đất giật mình rồi biến mất còn dấu vết.


      - gian pháp tắc?!


      Thước La kinh ngạc nhìn nữ hài trước mặt này.


      thực ngờ bé này có thể thi triển gian pháp tắc. Vừa sinh ra dùng được gian pháp tắc, thực lực thần vương. Chẳng lẽ nữ hài này là con tư sinh của Sáng Thế Thần?


      Thước La ngây dại… …


      Mẫu thần cũng ngây dại…. …


      Hải Hoàng Poseidon lại ngây ngẩn… …


      Từ lúc sáng thế tới giờ, trừ bỏ Zeus cùng Satan, vừa sinh ra có thực lực thần vương. Chưa từng nghe , có người nào sinh ra có thực lực thần vương.


      Ngay cả Mặc cũng đạt tới loại trình độ này. Mặc chỉ là con tư sinh nên cũng thể đạt được thần vương chi cảnh.


      Chẳng lẽ Cao Lôi Hoa đạt được trình độ Sáng Thế Thần? Mọi người đều nảy sinh ý nghĩ này.


      Phải biết rằng, chỉ có con mới sinh của Sáng Thế thần mới có thể có trình độ thần vương


      Đây chính là tất cả mọi người ở đây đều sững sờ…. ….


      - Là con , Lôi chắc chắn rất thích.


      Tĩnh Tâm mỉm cười, rồi nhàng sờ đầu bé.


      - Mẹ!!


      Nữ kêu lên, ai có thể ngờ được, đây chính là hung thủ gây ra cái chết cho ba vị thần.


      Dường như muốn lao vào trong lòng Tĩnh Tâm, bé cố gắng lọt ra khỏi cái khe.


      Ca ca!


      Toàn bộ vỏ trứng bị vỡ nát ra.


      bé thuận lợi nhảy bổ vào trong lòng mẹ…. …


      Khi nữ thoát khỏi vỏ trứng, mọi người phát ra còn có đứa bé nữa.


      - A, còn đứa.


      Hải Hoàng hưng phấn hô lên.


      Rồi Hải Hoàng nhấc nó lên, nhìn chăm chú vào hạ thân của đứa bé.


      Dường như cầu được ước thấy.


      Poseidon rống lên:


      - Có tiểu JJ.


      Mà đứa bé này cũng có mái tóc bạc giống ba của nó.


      Dường như đứa bé vẫn nhắm chặt mắt mình.


      - Chúc mừng con, Tĩnh Tâm. nam nữ. Song bào thai.


      Mẫu thần vui vẻ chúc mừng.


      ****************


      Thừa dịp tất cả mọi người còn tận hưởng niềm vui sường từ đôi song bào thai mang lại. Thước La vụng trộm bước ra ngoài.


      Trốn!


      tại trừ bỏ trốn, Thước La còn có thể làm gì?


      - Tên tiện nhân kia, ngươi muốn trốn sao?


      Nam hài đột nhiên , đôi mắt thằng bé vẫn như trước nhắm lại, nhưng nó vẫn có thể biết được Thước La bỏ trốn.


      Thước La hề do dự, vận toàn bộ thần lực của mình, lao như tên lửa ra ngoài.


      Tuy rằng tốc độ của Thước La rất nhanh, nhưng vẫn còn thứ có tốc độ nhanh hơn .


      Toàn bộ gian lại bắt đầu ngưng tụ lại.


      Lại là gian pháp tắc.


      Thước la cảm giác được thân thể của mình bị gian xé nát thành từng mảnh . Từ nay còn vị thần nào tên là Thước La ở đời nữa.


      - Quả gian pháp tắc.


      Mẫu thần dịu dàng nhìn hai đứa bé:


      - Chẳng lẽ Cao Lôi Hoa trở thành chúa tể vị diện?


      - Mấy phút trước thôi ạ.


      Nữ hạnh phúc nằm trong lòng Tĩnh Tâm chợt trả lời.


      - Mấy phút trước, ba của các con trở thành chúa tể vị diện?


      Mẫu thần khẩn trương hỏi. Nàng biết mỗi vị diện chỉ có chúa tể. Nếu Cao Lôi Hoa thay thế vị trí Sáng Thế Thần Sáng Thế Thần …. …..


      - Vâng, con cũng biết có đúng ba trở thành chúa tể vị diện . Nhưng mấy phút trước khí tức của ba trở nên kỳ quái rồi bỗng mạnh mẽ hẳn lên.


      bé giải thích:


      - Lúc đó, con cùng mới tiếp nhận trở thành thần vương. Về mấy thứ khác con cũng .


      - Mấy phút trước.


      Mãu thần thất thần phen, rồi thào . Chẳng lẽ, Sáng Thế Thần tiêu thất.


      - Ba có trở thành Sáng Thế thần.


      Nam hài đột nhiên .


      - Ba của các con đâu rồi?


      Cao Lôi Hoa có trở thành Sáng Thế thần , liên quan tới nàng. Nàng chỉ muốn biết Cao Lôi Hoa ở đâu… .


      - Ba rất nhanh trở về.


      Nữ .


      - Ừ, đợi ba trở về đặt cho các con những cái tên dễ nghe nhất.


      Tĩnh Tâm mỉm cười, nụ cười tràn đầu mẫu tính. Nàng được làm mẹ rồi…

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 482: Con át chủ bài chưa lật.


      Hai lực lượng chung cực của đại lục này va chạm với nhau.


      Cầu Cầu lợi dụng thần lực của mình khởi động Sáng Thế Thần Cách, Sáng Thần Lĩnh Vực. Trong lĩnh vực này, tất cả mọi thứ đều khống chế của Cầu Cầu.


      Tất cả những thứ còn tác dụng hoặc hợp lý, tất cả biến mất.


      Sau khi triển khai Sáng Thần Lĩnh Vực, tất cả mọi nơi đều ra như bức tranh trong mắt Cầu Cầu.


      Trong bức tranh đó chính là khung cảnh ma ngục.


      - Hết thảy những vật vô lý nên biến mất.


      Cầu Cầu xoay bức tranh về đám con rồi lao về đám người Mộng Ti, Huyết Sắc Minh Vương.


      Chỉ cử chỉ nhàng mà mấy ngàn con rối chợt biến mất như chưa từng xuất .


      Đây chính là Sáng Thần Lĩnh Vực. Lĩnh vực nắm giữ hết thảy mọi thứ thế gian. Trong lĩnh vực này, Cầu Cầu có thể sáng tạo pháp tắc cũng có thể hủy diệt pháp tắc.


      Mặc cắn chặt răng, là người con thứ ba của Sáng Thế Thần, biết lĩnh vực này khủng bố như thế nào.


      Hỏa Phượng Hoàng Phi Lợi hoàn toàn hợp thể với Mặc.


      Thứ có thể đối kháng với Sáng Thần Lĩnh Vực chỉ có Sáng Thế Thần Lực.


      - Sáng Thế Thần Lực, toàn khai!


      Trong thời khắc này, Mặc hề giữ lại tí gì.


      - Kế tiếp là ngươi!


      Cầu Cầu xoay bức tranh về phía Mặc.


      Ngay lập tức xuất cố pháp tắc tiến đến thân thể Mặc


      - Muốn ta biến mất sao, dễ như vậy đâu!


      Mặc điên cuồng hét lên tiếng, Sáng Thế Thần Lực như nước sông Hoàng Hà bắn ra.


      bức tranh xuất quang mang màu vàng. Đây chính là Sáng Thế Thần Lực của Mặc.


      - Vậy cho thần lực của ngươi biến mất.


      Cầu Cầu ác độc suy nghĩ. Hai tay của Cầu Cầu ấn lên người Mặc.


      Sáng Thế Thần Cách cùng Sáng Thế Thần Lực chính thức chạm vào nhau.


      Hai lực lượng chuyên dùng của Sáng Thế Thần va chạm vào nhau phát sinh chuyện gì


      Ực!


      Đám người Huyết Sắc Minh Vương, Tra Lý nuốt nước bọt. Bọn họ nhìn chằm chằm vào trận đấy muốn bỏ qua chi tiết nào


      Là Thần cách mạnh hay thần lực mạnh?


      Ai mới là người cười cuối cùng?


      Tất cả đều lặng im… …


      Cầu Cầu và Mặc đều đừng bất động.


      Chẳng lẽ lưỡng bại cầu thương?


      , chẳng có chuyện gì phát sinh cả!


      Sáng Thế Thần Lực, cùng Sáng Thế Thần Cách như cánh tay phải cùng cánh tay trái của Sáng Thế Thần. Làm sao hai cánh tay của Sáng Thế Thần có thể tàn sát lẫn nhau được.


      Thần cách cùng Thần Lực, hai loại lực lượng này khi va chạm vào nhau đồng thời biến mất.


      Cuộn tranh biểu cho Sáng Thần Lĩnh Vực biến mất, mà Sáng Thế Thần Lực của Mặc cũng bay biến.


      - Phù phù!!


      Cầu Cầu ngồi xuống đất thở hổn hển. Cầu Cầu ngờ nổi kết quả lại như vậy.


      So với Cầu Cầu Mặc phải thảm hơn tới vài lần.


      Cả người rơi từ phượng hoàng xuống đất. thân thần lực biến mất, năng lực của nháy mắt trở thành con số .


      Hai người cũng ngờ hậu quả như thế này.


      Cầu Cầu cùng Mặc động đậy rồi nhìn về đối phương.


      Ai mới là người chiến thắng?


      - Ha ha, ha ha ha!


      Nhìn Cầu Cầu suy yếu, Mặc đột nhiên cười to.


      - Ngươi cười cái gì.


      Cầu Cầu cắn răng .


      - Giờ chỉ còn bọn chúng còn khả năng đối phó ta. Mất ngươi, bọn họ lấy cái gì để đối phó ta? Đến cuối cùng, ta mới là người cười.


      Mặc đứng lên .


      - tại, ngay cả mạng của ngươi cũng khó mà bảo toàn, ai cũng đều có thể xử lý được ngươi.


      Cầu Cầu nhếch miệng .


      Khi chuyện Huyết Sắc Minh Vương cầm phá đao lao tới phía Mặc.


      Con rối ở khắp nơi bị Cầu Cầu hủy diệt. Tốc độ của hỏa phượng hoàng trung thể so sánh được với tốc độ của Huyết Sắc Minh Vương, nên nó cũng có biên pháp.


      - , bọn họ thể xử lý ta, bởi ma ngục này là địa bàn của ta.


      Mặc tự tin .


      - Thần kỹ - U lang sát!


      Con ngươi của Huyết Sắc Minh Vương đỏ lên. Phá đao trong tay như thương lang chém về phía Mặc.


      Đương!


      thanh trong trẻo vang lên


      đôi loan đao chặn trước mặt Huyết Sắc Minh Vương.


      Tiếp theo thân ảnh mặc áo giáp trắng xuất trước mặt Huyết Sắc Minh Vương.


      Bạch cốt chiến giáp làm lộ ra thân phận của . tên ma hóa quái vật.


      - Xuất hết , các con của ta! Mặc ngẩng đầu, đắc ý .


      Sau lời của Mặc, năm tên quái vật ma hóa giống nhau che trước người Huyết Sắc Minh Vương để bảo hộ Mặc.


      - Sáu tên này chính là sáu tác phẩm thành công nhất của ta.


      Mặc nhìn Cầu Cầu:


      - Nhóm bị ngươi hủy diệt chỉ là những phế phẩm mà thôi.


      - Mà loại rác rưởi này, ta muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.


      Mặc vung tay lên, vô số con rối lại lao ra.


      - Ma kỵ, chặn đường lại.


      Mộng Ti lập tức hét lên.


      Cùng lúc đó, Mộng Ti, Tra lý nhanh chóng chạy tới bảo hộ Cầu Cầu.


      - Thấy chưa!


      Mặc cười lớn:


      - Ta mới là người cười cuối cùng!!! Ha ha ha!!!


      - Hừ, đắc ý cái gì? Chỉ bằng sáu tên này mà đòi đối phó với bọn ta sao?


      Mộng Ti lạnh lùng :


      - Giết sáu tên này có gì khó!


      - Đúng vậy, giết sáu tên đó có điều gì khó khăn!


      chiến đấu với tên quái vật, Huyết Sắc Minh Vương cũng hét to tiếng:


      - Tam đao!!


      Đương!


      Đao thứ nhất khiến cho cặp loan đao của quái vật ma hóa bị đánh bật ra.


      Đương!


      Đao tiếp theo đập vào bộ giáp của ma hóa quái thú, bắn nó ra ngoài.


      Ba ba ba!!!


      Mặc vỗ tay:


      - hổ là tồn tại cao cấp trong chư thần! Nhưng!


      - Sáu người này phải để đối phó với các ngươi!


      Mặc cười lạnh, rồi kéo tên quái vật vừa bị Huyết Sắc Minh Vương đánh lại gần.


      Tiếp đó, việc khó tin xảy ra.


      Mặc há miệng cắn vào yết hầu của tên ma hóa quái vật. Dòng máu tươi màu đen trào ra khỏi cổ.


      - Ư!


      Ma hóa quái vật chỉ kịp kêu tiếng trước khi chết. Thân thể nó dẫn dẫn khô lại.


      Mặc tùy tiện ném thi thể đó qua bên.


      - Năng lượng được khôi phục.


      Mặc ngẩng đầu lên .


      Sáu tên quái vật này căn bản phải dùng để chiến đấu, mà là để bồi dưỡng cho Mặc.


      Sau khi ngộ ra “ gian pháp tắc”, tiêu hao thần lực khiến Mặc chịu nổi. vậy nên phải phòng ngừa điều này. Nhưng thủ đoạn này của Mặc khiến người ta ghê tởm.


      - tại, ai có thể cản được ta?


      Mặc xoa khóe miệng của mình.


      - Từ lâu rồi, ta hiểu đạo lý.


      Mặc cười to:


      - Luôn luôn lưu lại cho mình con bài bí mật, điều đó dẫn tới chiến thắng.


      - Nhìn kĩ , đây chính là con át chủ bài của ta!!


      Mặc tụ tập ma khí:


      - Ma hóa!


      Từng đạo ma khí tràn ngập thân thể Mặc, làn da của bắt đầu biến thành màu đen.


      Mọi người đều bị thân phận người con thứ ba của Sáng Thế Thần làm mê hoặc, ai ngờ được, Mặc lại ma hóa. Dù sao Satan cũng là ví dụ trước.


      - Ma hóa chính là con át chủ bài của ngươi?


      Cửu U ngồi cạnh Cầu Cầu, rồi sử dụng “ khôi phục thuật”. Nhưng nó có bao nhiêu tác dụng.


      - , ma hóa này hoàn toàn bất đông.


      Mặc đắc ý .


      Ma ngục này chính là nơi Satan nghiên cứu. Mặc cũng nghiên cứu tại sao ma hóa lại trở nên mạnh vậy.


      Sau vài ngàn năm nghiên cứu, Mặc tìm ra giải pháp, cần thành ma mà vẫn có thể ma hóa.


      Trạng thái này tương tự với Cao Lôi Hoa, nhưng cũng giống.


      Bởi vì Cao Lôi Hoa dung hợp ma cách.


      Mà Mặc lại cấy ma khí vào trong thần cách của mình để lại ra ma cách. Vậy nên tác dụng kém hơn rất nhiều.


      - Nhưng mặc kệ thế nào, loại cảm giác, lực lượng tràn đầy tuyệt.


      Mặc khua khua cánh tay thô to của mình rồi cười quái dị.


      Cầu Cầu hít sâu hơi:


      - khó coi.


      - Khó coi cũng được, chỉ biết rắng tất cả các ngươi hôm nay đều phải chết!


      Mặc cuời quái dị:


      - Ta có con át chủ bài, còn ngươi có. Nên ta đương nhiên là người thắng cuộc.


      - Khụ khụ!


      Cầu Cầu ho tiếng, nhưng nó hoàn toàn sợ hãi tí nào.


      - Nếu là con bài chưa lật.


      Cầu Cầu hổn hển :


      - ta cũng có tấm.


      Mặc ngừng cười lại, rồi lộ ra thần sắc nghiêm trọng. Ngay từ đầu Cầu Cầu hề lo lắng tí nào.


      - Đây là con bài ta vừa mới nhận được.


      Cầu Cầu cười .


      - Con bài vừa mới nhận được. nực cười!


      Mặc cười điên cuồng:


      - Ngươi cho rằng con bài đó có thể làm được gì?!


      Thanh đoản nhận màu vàng của Mặc chém về phía Cầu Cầu.


      ai có thể chặn được, Huyết Sắc Minh Vương cũng thể , Tra Lý cũng thể.


      Con dao càng tới gần đầu của Cầu Cầu, nhưng Cầu Cầu vẫn hề lo lắng.


      gian bên cạnh Cầu Cầu biết lúc nào xé mở.


      Sau đó bàn tay nhàng đỡ lấy tay của Mặc.


      - Ai làm được gì.


      Cầu Cầu nở nụ cười:


      - Có người từng . May mắn cũng là thực lực.


      - Con át chủ bài của ta chính là Cao Lôi Hoa.


      Cầu Cầu lùi ra sau .


      Đồng tử của Mặc co lại Trong mắt ra thân ảnh với mái tóc màu bạc…

    3. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 483: Vú em toàn bộ vị diện


      Thần giới, ánh hoàng hôn đỏ rực cuối chân trời. Đây cũng là cảnh đẹp ở thần giới.


      - Ta cũng có con bài úp cuối cùng chưa lật.


      Đôi mặt với Mặc 'ma hóa', Cầu Cầu lùi lại phía sau chút. Sau đó trở lại nguyên dạng là Hoàng Kim Slime.


      Khôi phục lại hình dáng Slime. Cầu Cầu tỏ vẻ muốn tham chiến nữa.


      - Bời vì Cầu Cầu biết, chuyện tiếp theo, mình cần phải lo lắng.


      Cánh tay ma hóa của Mặc như thanh đao chém lên đỉnh đầu Cầu Cầu. đúng lúc đó, bóng người chặn trước mặt Cầu Cầu, đỡ lấy đòn tấn công của Mặc.


      - Chết tiệt, là ngươi!


      Nhìn thấy người tóc bạc có hai ở vị diện này, đáy lòng Mặc tràn đầy tư vị, vẻ mặt phức tạp nhìn người tóc bạc phía trước. Đồng thời, tự chủ được, tia khiếp đảm nảy lên trong lòng Mặc.


      - Ta xuất khiến ngươi kinh ngạc lắm sao? Cao Lôi Hoa cười lạnh tiếng, năm ngón tay lão Cao chụp lấy cánh tay Mặc, kéo mạnh!


      Lập tức, thân thể Mặc tự chủ được, bị Cao Lôi Hoa dùng sức kéo lại sân. Đồng thời, tay kia của Cao Lôi Hoa đè lên đầu Mặc, đẩy mạnh xuống dưới!


      - Bụp!


      Cái trán của Mặc tiếp xúc thân mật với mặt đất. mặt đất để lại cái hố to.


      - AAA~~~


      Mặc rống to, chống hai tay đất, cố gắng thoát khỏi tay Cao Lôi Hoa tì xuống.


      Giãy dụa thành công, nháy mắt Mặc thoát ra xa khỏi Cao Lôi Hoa.


      - Ngươi như thế nào lại ra được?


      Mặc hoảng sợ nhìn Cao Lôi Hoa, đường vào gian kia phải bị chính mình tự tay phá hủy sao? Người này như thế nào lại xuất ở trước mặt mình?


      Mặc cứ tưởng rằng, cái gã khủng bố này vĩnh viễn xuất nữa. Mặc cũng hy vọng gã khủng bố này vĩnh viễn đừng xuất .


      Nhưng, con người ta thường trớ trêu như vậy đó, cái gì con người muốn đối mặt ông trời tạo điều kiện cho ta đối mặt. Và Cao Lôi Hoa xuất ở đây!


      Cứ như vậy, lúc đối mặt với Cao Lôi Hoa. Tâm lý Mặc càng thêm trầm trọng. Áp lực tâm lý rất lớn.


      Cái gọi là áp lực tâm lý là như vậy đó, ngươi nghĩ tới thôi, chỉ cần ngươi nghĩ tới, có ngủ cũng choàng giấc mộng.


      Mặc từ khi bị Cao Lôi Hoa đánh bại dễ dàng lúc đối mặt Cao Lôi Hoa liền bị loại áp lực tâm lý. Để rồi, chín phần mười, loại áp lực này càng ngày càng nghiêm trọng.


      - Ta thể ra.


      Cao Lôi Hoa ngồi xổm xuống đặt Cầu Cầu lên vai mình, Cầu Cầu khẽ nhếch miệng, ngồi xỗm vai Cao Lôi Hoa tự đắc.


      - Dù sao, nếu ta ra, toàn bộ thế giới biết cũng bị ngươi biến thành cái giống gì quá. Mà như vậy khiến ta đau đầu lắm. Dù sao, ta cũng đáp ứng qua người khác phải cố gắng chiếu cố vị diện này.


      Tay Cao Lôi Hoa đặt lên người Cầu Cầu, cỗ 'căn nguyên lực' tinh thuần tới cực điểm truyền vào trong cơ thể Cầu Cầu. Đó là thứ mà Cao Lôi Hoa lấy được từ vị diện này.


      - Chiếu cố vị diện này cho tốt? Ý của ngươi là ngươi muốn xen vào vị diện này sao? Ngươi cho rằng ngươi là ai?


      Mặc ra sức quát. Lúc này như đứa trẻ bị người ta cướp mất đồ chơi.


      Ngay sau đó, đột nhiên Mặc bùng phát sức mạnh, thân hình như giao long xuất thủy, vẽ lên quỹ tích tuyệt đẹp, lao về phía Cao Lôi Hoa.


      Sau khi ma hóa, tốc độ Mặc quả rất nhanh! Nhanh đến nỗi đám người Huyết Sắc Minh Vương, Tra Lý đứng bên cũng hề nhìn được hướng của .


      Chỉ có điều. Mặc nhanh, nhưng có thể so với cao thủ lão làng trong đường đua Cao Lôi Hoa ?


      cánh tay lực lưỡng xuất thế, chụp lấy đầu Mặc lao đến vỗ xuống đất.


      - Binh!


      Cả người Mặc bị vỗ mạnh. Cú chụp này dùng sức cực lớn, làm cho Mặc cắm đầu xuống đất. mặt đất thần giới lại lưu thêm cái hố.


      Hai lần bị người ta đánh cắm đầu xuống đất, Mặc như con dã thú nổi điên.


      - AAA!


      Mặc như con dã thú bị đè chặt dưới đất, bị dính phải bẫy thợ săn, phát ra từng tiếng rít sào, liều mạng giãy dựa.


      - Ngươi dựa vào cái gì đến quản lý thế giới này! Thế giới này là do cha ta sáng tạo ra, ngươi tính là cái gì!


      Hai mắt Mặc đỏ lên. Giãy dụa kịch liệt. Nhưng dưới cánh tay của Cao Lôi Hoa, thân thần lực của Mặc giống như bị biến mất dấu vết, chút lực đều dùng được.


      - Bởi vì. Ngươi thích hợp quản lý vị diện này.


      tay Cao Lôi Hoa đè đầu Mặc, giọng :


      - Nếu ngươi có càn quấy, vị diện này, vốn là do ngươi quản lý


      - Ta thích hợp, chẳng lẽ ngươi thích hợp! Mặc biết lấy sức mạnh từ đâu, dùng sức gạt cánh tay Cao Lôi Hoa đặt đầu ra.


      Mà thoát khỏi Cao Lôi Hoa. Mặc cũng có lập tức tấn công.


      chỉ lùi ra sau, đứng cạnh năm quái vật ma hóa.


      tới cạnh ma quái vật ma hóa. Mặc hề do dự, kéo con quái vật bên cạnh lại, há miệng cắn vào yết hầu con quái vật.


      Sau đó, năm con quái vật liên tiếp bị Mặc hút khô.


      - Ngươi làm cho ta cảm thấy ghê tởm Cao Lôi Hoa lạnh lùng nhìn Mặc.


      - Hừ! Ta càng thích các ngươi sợ ta.


      Mặc sờ soạng lau máu tươi miệng, ‘ma lực’ cuồng cuộn cơ hồ muốn mang cơ thể Mặc nổ tung.


      - Gừ~~~


      Mặc cong người ra trước, há mồm hét to như con dã thú điên cuồng.


      Đồng thời, chùm sáng đen đặc hình thành trước mồm Mặc.


      Chùm sáng mang theo khí tức tử vong hủy diệt, ai dám nghi ngờ sức mạnh của nó.


      - Ngao!


      Mặc thét chói tai, chùm sáng màu đen lao thẳng tắp tới chỗ Cao Lôi Hoa.


      Chùm sáng mạnh mẽ, hễ chỗ nào chùm sáng qua, chỗ đó liền tan biến thành hư .


      Cao Lôi Hoa nhìn chùm sáng bắn đến mình, lắc lắc đầu. Ngoài suy đoán của mọi người, Cao Lôi Hoa cũng có né chùm sáng này, thậm chí có làm gì ngăn cản nó.


      - Cao Lôi Hoa huynh đệ!


      - Sư phụ!


      - Lão ba!


      Hoàng đế vội, thái giám vội đến chết!


      Lão Cao vội, nhưng đám người bên cạnh vội muốn chết!


      - Oanh!


      Chùm sáng màu đen mang theo khí thế bàng bạc thuận lợi đánh lên người Cao Lôi Hoa.


      - Thành, thành công?!


      Mặc há miệng thở dốc, ngay cả chính cũng tin tưởng việc lại thuận lợi như thế. Nằm mơ sao? Dường như là đánh trúng à?!


      - sai, luận khí thế có thể cho sáu mươi diểm. Cao Lôi Hoa thản nhiên .


      Hào quang cùng tro bụi tán . Cao Lôi Hoa vẫn như trước bình tĩnh đứng tại chỗ.


      Lông tóc chút bị thương! Mà ngay cả bộ quần áo võ sĩ trắng tinh cũng có chút vết bụi bặm.


      - Điều đó có khả năng!


      Mặc điên cuồng kêu lên, điều này sao có thể, chùm sáng này của bị đánh trúng thôi làm gì, nhưng bị đánh trúng cho dù ngươi có bản lĩnh thông thiên cũng phải để lại chút kỉ niệm dấu chứ!.


      - Vì sao lại có khả năng? Cao Lôi Hoa nhún vai:


      - Ta rồi, tại, ta quản lý toàn bộ vị diện. Toàn bộ vị diện. cũng bao gồm tất cả năng lượng ngươi vận dụng.


      - Nếu nhưng năng lượng này dưới quyền quản lý của ta, thử hỏi xem sao ta có thể bị thương bởi nó chứ.


      Cao Lôi Hoa thản nhiên .


      - có khả năng, ngươi cũng phải phụ thần, ngươi sao có thể quản lý tất cả chứ!


      Mặc rít gào:


      - Ngươi làm như thế nào quản lý tất cà chứ?


      - là như thế. Khóe miệng Cao Lôi Hoa lộ ra nụ cười trêu tức.


      - Ta tin!


      Mặc mở miệng lần nữa, ánh sáng màu đen lại ngưng tụ. Cao Lôi Hoa lắc lắc đầu, vươn tay ra trước.


      Loảng xoảng! bức tranh màu trắng cuộn tròn ở trước mặt Cao Lôi Hoa chậm rãi triển khai.


      - Lĩnh vực Sáng Thế Thần.


      Giọng lão Cao trầm thấp, nặng tựa ngàn cân, đọng trong lòng mọi người.


      Cầu Cầu có thể triển khai lĩnh vực này là bởi vì Cầu Cầu ngay từ đầu kế thừa pháp tắc Sáng Thế, vậy vì cái gì Cao Lôi Hoa có thể thi triển ra?


      Bức tranh cuộn tròn mở ra, toàn bộ ma ngục lên bức tranh.


      Cao Lôi Hoa giơ tay lên, chỉ vị trí của Mặc.


      đạo lôi quang xuất ở trong miệng Mặc.


      Lôi quang màu vàng làm cho năng lượng đen trong miệng Mặc bùm nổ.


      Mặc kêu thảm thiết, chùm sáng đen ngưng tụ trong miệng biến mất. giọt máu đen ma hóa trong miệng Mặc chảy ra.


      - Kế tiếp, là thân ma khí của ngươi.


      Ngón tay khẽ vẽ lên bức tranh, ma khí người Mặc như tơ vải bị rút khỏi quần áo.


      Lập tức Mặc bỗng như hóa dại, ngơ ngác, hai mắt có đồng tử!


      - Phích!


      Thân thể Mặc có chút sức nào ngã lên đất, Phỉ Lợi bị giải trừ trạng thái huyễn thú kết hợp liền xuất ở cạnh Mặc.......


      Cao Lôi Hoa ngóng nhìn Mặc cái, Sáng Thế Thần đứa con thứ ba của mình là đứa đáng thương. Nhưng Cao Lôi Hoa chỉ cảm thấy đáng ghét.


      - Ba ba~~~


      Như con chim hoàng oanh cất tiếng kêu, ngay sau đó mùi thơm của cơ thể đập vào mặt mà đến. Cửu U giống như con sói lao vào đàn dê xông tới chỗ lão Cao.


      - Ách~~~


      Nhất thời lão Cao cảm khái vạn phần, động tác này khẳng định là thói quen của Mộng Ti, giờ được lưu lại.


      Nhưng vấn đề là thân hình của bé Mộng Ti lão Cao có thể sẵn sàng ôm lấy sao!


      Mà lúc này, ra thân thể Cửu U lao đến, lão Cao cũng biết phải làm như thế nào???


      Mặt khác, đứng bên nhìn. Huyết Sắc Minh Vương và Tra Lý cũng chịu, giơ tay gãi đầu.


      - Tất cả... rốt cuộc chuyện gì xảy ra.


      Tra Lý buồn bực, diễn ra cái quái gì thế này?


      Tra Lý có buồn bực cũng đúng, Cao Lôi Hoa người này tựa hồ càng ngày càng biến thái. Trước đây Tra Lý còn tự tin có thể cùng Cao Lôi Hoa đại chiến mấy trăm tràng. Nhưng mới được chút, Cao Lôi Hoa lại mạnh hơn nữa rồi.


      - Đúng rồi


      - Cao Lôi Hoa huynh đệ, ngươi như thế nào có thể sử dụng lĩnh vực Sáng Thế Thần.


      Tra Lý đem nghi hoặc trong lòng mình ra.


      - Việc này, đến có chút phức tạp. Lão Cao cười ha ha, hai mắt híp lại như sợi chỉ:


      - tóm lại, vú em ta lại có thêm mối làm ăn mới. Có điều, lần này trẻ mà ta chăm sóc


      là cả cái vi diện..... ......

    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 484: Xin tự giới thiệu, ta chính là lão tóc bạc kia


      Chiến tranh, người chịu khổ vĩnh viễn là dân chúng bình thường. Đây chính là quy luật đổi của chiến tranh!


      Thành trì nhân loại bị ma thú tàn phá!


      Sợ hãi, khắc sâu nét mặt những đứa trẻ. Ruộng đất cằn cỗi, hoa màu tan nát, những bông hoa hồng đỏ thắm nhuộm đầy máu tươi, bầu khí đậm mùi máu tràn đầy tuyệt vọng lờn vờn tán. Chung quanh đều là những người bị mất người thân trong cuộc chiến, tiếng kêu khóc tuyệt vọng vang lên thảm thiết, ưu sầu.


      Đây là thể thay đổi, việc này làm cho Cao Lôi Hoa và những đứa cảm thấy có tâm mà có sức thay đổi.


      Cho dù trong đám người bọn họ cũng có vài vị thần, nhưng dù thần lực mạnh đến đâu cũng thể quản hết mọi ngóc ngách đại lục được!


      Tin tức trong năm vị lãnh đạo ma thú tấn công đại lục—Ông trùm của ma thú. Huyền Băng Quy Lona bị cưỡng ép ký kết khế ước chủ tớ loan truyền khắp mọi người dân đại lục và đám ma thú.


      trong năm ông trùm của ma thú—Hoàng Kim Bỉ Mông tràn đầy tức giận lẫn sợ hãi.


      Dưới sức ép lẫn căng thẳng, đám ma thú tăng cường sức tấn công lên các thành trì. Nhất thời, số thành trì kịp đề phòng hoặc trang thiết bị phòng thủ kém bị thất thủ. Để lại tiếng kêu khóc thảm thiết vang vọng trong thành.


      Thế công điên cuồng của ma thú liên tiếp trong ba ngày, sau đó ngừng lại!


      Bời vì, tuyết rơi.


      Lịch đại lục, năm 141, trận tuyết đầu mùa rơi, nhàng hạ xuống đại lục này.


      Tuyết trắng xóa như những sợi lông ngỗng làm cho ma thú thể tạm dừng các đợt tấn công lại. Dù sao cũng phải tất cả ma thú đều có thể thích nghi thời tiết lạnh giá này.


      Ma thú công thành chủ yếu là ma thủ hỏa hệ. Do đó dưới thời tiết lạnh giá băng tuyết này. Đám ma thú đành ngừng công cuộc đồ thành.


      Nhưng mà, ngừng tấn công có nghĩa là đám ma thú ngừng hành động của mình lại…..


      Bốn vị trùm sò của ma thú tăng cường độ liên lạc với đại dương. cầu phía bên đó chi viện thêm quân lực. Dù sao, thời tiết lạnh giá cũng ảnh hưởng đến những hải thú, có khi còn tăng sức mạnh chiến đấu của những con ma thú thủy hệ này!


      Nhưng, đáng tiếc, đám ma thú thủy hệ đại dương này lại hề có hồi ...


      Bốn vị ma thú đầu lĩnh bất đắc dĩ thở dài lắc đầu. Cái này có thể trách ai đây, trách bên đại dương được sao?


      Dù sao lần đầu tiên đám ma thú dưới biển phái lên bờ ba trăm ma thú. Tất cả đều là ma thú siêu giai. Tuy rằng chỉ có ba trăm con ma thú. Nhửng là tinh trong đám tinh .


      Thế nhưng, đám ma thủ tinh đó lên bờ đến cái đánh rắm cũng chịu kịp làm phát ngủm củ tỏi!


      Ba trăm cái tinh hạch sáng rực bầu trời chứng tỏ đội ngũ cường đại của đại dương. Nhưng, cả ba trăm cái tinh hạch đó đều lên điều, cả ba trăm vị tinh trong các tinh của đại dương dũng hy sinh khi làm nhiệm vụ!


      Dựa vào khí hậu, địa lợi cộng thêm nhưng tài mà ba mình lưu lại. Có thể , những đứa của Cao Lôi Hoa hội đủ ba yếu tố thiên địa nhân, chúng nhanh chóng cản trở thế công mãnh liệt của ma thú, thậm chí còn tổ chức phản công. Làm cho đám ma thú bị cản lại liên tiếp, đồng thời chịu tổn thất hề .


      Khi nhưng đồng chí, đồng đội đại dương có hồi ...


      Cộng với tuyến bấy lâu nay, đại thống lĩnh ma thú Phỉ Lợi điện hạ hề ra mệnh lệnh trực tiếp nào


      Đủ vấn đề, đủ tình huống, chúng cứ như ngọn núi lửa tích tụ dần, chuẩn bị bạo phát cơn thịnh nộ.


      Cứ như vậy. Bốn ma thú đầu lĩnh vẫn chưa ra được quyết định nào.


      - Như vậy , chúng ta cứ tìm chỗ tụ hợp quân lực lại. Sau đó cố gắng thảo luận tìm ra kế sách định hướng tiếp theo .


      Bốn ông trùm của giới ma thú ước định nhau .


      Bổn ma thú phụ trách tấn công bốn phía.


      Độc giác thú sa đọa vốn đối phó Tinh Linh tộc. Sau lại từ Tinh Linh tộc tấn công sang Thú Nhân tộc.


      Hai Hắc Ám Ma Hổ phụ trách công việc phân tán chia rẽ hai đại đế quốc của nhân loại là 'Chiến Thần đế quốc' cùng 'liên minh Lôi Thần'.


      Hoàng Kim Bỉ Mông đối phó đất nước của các thú nhân—Bỉ Mông đế quốc.


      Vốn, Quang Minh đế quốc là do Huyền Băng Quy Lona đối phó. Nhưng mà Huyền Băng Quy Lona lên đánh cũng đưa thân mình bồi vào hiểm địa luôn.


      Cứ như vậy, bốn ông trùm của bốn phương ước định thời gian, chuẩn bị giáp mặt thảo luận chút phương hướng phát triển của ma thú.


      Đêm hôm đó, bốn ông trùm mang theo đại quân thủ hạ của mình lặng lẽ đến nơi tụ họp.


      **********************


      bầu trời, bóng đêm làm con người ta mê muội. Ba vầng trăng như những chiếc nanh sói sáng ngời.


      Hoàng Kim Bỉ Mông hóa thành hình người, ở phía sau nó là sáu đại hán cao lớn. Sáu người này đều là thú Bỉ Mông, tuy rằng phải Hoàng Kim Bỉ Mông, nhưng cũng là cường giả trong đám Bỉ Mông.


      Thừa dịp đêm tối. hàng bảy người nhanh chóng lên đường trong đêm.


      - Tốt lắm. Trước nghỉ ngơi . Tranh thủ trước hửng đông đến được rừng rậm Tinh Linh.


      Hoàng Kim Bỉ Mông ngừng lại, mọi người nghi ngơi. Trời đổ tuyết lớn làm nhiệt độ hạ xuống mạnh, rất nhiều ma thú dưới tay chủng thực lực bị giảm mạnh. Điều này làm cho tiến độ tấn công của các ma thú suy giảm mạnh. Lần này bọn họ ước định địa điểm tập họp là rừng rậm Tinh Linh. Nguyên đây vốn là nơi ở của các Tinh Linh. Nhưng mà sau khi tộc Tinh Linh tộc bị ép buộc rời khôi rừng rậm Tinh Linh nơi này chở thành sân chơi của đám ma thú.


      - Đậu đại nhân. Ta kiếm thêm ít củi tăng thêm tý lửa.


      - .


      Hoàng Kim Bỉ Mông Đậu phất phất tay.


      đại hán Bỉ Mông đứng lên, với Hoàng Kim Bỉ Mông. trong bốn ông trùm vĩ đại của ma thú, Hoàng Kim Bỉ Mông tên gọi là Đậu.


      Vị đại hán Bỉ Mông đứng dậy. Phủi tuyết đọng dưới mông mình. Sau, nhanh vào trong rừng rậm.


      Chưa đầy giây mất hút.


      Qua lúc lâu. Hoàng Kim Bỉ Mông có chút kiên nhẫn, cái tên kiếm củi sao lâu thế biết, giờ này còn chưa quay lại.


      - Chết tiệt, cái tên Đậu Tằm kia làm cái gì thế biết. kiếm chút củi mà cũng lâu như vậy? kiếm chỗ ngủ à?


      Hoàng Kim Bỉ Mông Đậu mắng tiếng, vẫy tay gọi gã Bỉ Mông khác :


      - Đậu Tây, ngươi qua nhìn xem, tên kia có phải ngủ rồi hay ? Làm quái gì mà lâu thế.


      - Vâng? thưa Đậu đại nhân.


      Vị đại hán Bỉ Mông đứng dậy, lớn, sau đó về phía mà gã Đậu Tằm khi này .


      Lại nửa giờ trôi qua, gã Bỉ Mông thứ hai. Đậu Tây cũng như gã Đậu Tằm hề thấy quay lại!


      Lúc này, con Hoàng Kim Bỉ Mông cảm thấy có gì đó thích hợp.


      - Đều đứng lên , theo ta nhìn xem.


      Hoàng Kim Bỉ Mông Đậu với bốn người còn lại.


      hàng năm người tiến nhập rừng rậm. Mắt xem bốn phương tám huớng tìm kiếm bóng dáng đồng loại.


      Rất nhanh, năm người tìm được Đậu Tằm và Đậu Tây. Chỉ có điều, cả hai tên Đậu Tằm và Đậu Tây đều ôm lấy cái cây cổ thụ to lớn.


      - Mẹ bọn mày, hai thằng chó mày làm cái gì thế?! Hoàng Kim Bỉ Mông Đậu nổi giận, nó lo cho hai tên khốn này cả nửa ngày, ai dè cả hai tên khốn này biết ăn cái thứ gì mà đứng ôm cây cơ chứ! Cái này cho roi vào mông là được rồi.


      có phản ứng, im ắng.


      Hoàng Kim Bỉ Mông Đậu sửng sốt, cảm giác có điều được đúng:


      - Các ngươi. Hai đứa qua xem coi hai thằng đó làm cái gì.


      Hai vị Bỉ Mông trong bốn người bước lên phía trước. Vỗ vỗ Đậu Tăm và Đậu Tây.


      - Bụp!


      Chỉ tiếng đơn giản, thân thể Đậu Tằm cùng Đậu Tây ngã thẳng xuống đất.


      Chỉ thấy mắt hai người bọn họ trừng lên như hai cái bóng đèn. Nhìn kỹ thấy yết hầu cả hai có vết thương đỏ máu.


      chết, người chết, là bị cắt yết hầu.


      Bởi vì trời đất đầy băng tuyết.


      Thi thể bọn họ mới bị đóng băng cứng ngắc.


      - Ai làm! Con mẹ . Ai làm, mau lăn ra đây cho bố mày coi!


      Hoàng Kim Bỉ Mông Đậu gào lên ầm ĩ, dám coi nó vào đâu, thuộc hạ của nó bị giết chết. Mà nó, nó lại biết cái gì cả!


      - Bịch, bịch bịch bịch!


      Liên tiếp bốn tiếng động, Hoàng Kim Bi Mông Đậu xoay người, nhìn thấy bốn thủ hạ còn lại của mình trở về với vòng tay dấu của Phụ thần.


      - Xoẹt~~~


      tiếng kiếm xé khí vang lên bên tai Đậu.


      Đậu phản xạ tính chuyển đâu lách sang bên


      Xoát cái, thanh lợi kiếm vừa lúc lướt qua yết hầu của Đậu, làm cho đầu của nó rời khỏi thân hình,


      Cộp!


      Lần này thân thể cao lớn cùa Đậu cam lòng ngã xuống nền tuyết.


      Trong thời khắc cuối cùng trước khi chết. Đậu cố gắng nhìn xem người giết mình là ai, là... là... người có cái đầu bạc trắng???


      - Là ?


      Trong đẩu Hoàng Kim Bỉ Mông Đậu lập tức nhớ tới người, người mà đại thống


      lĩnh cường điệu nhiều lần thể đắc tội. Đại thống lĩnh phải người này bị


      nhốt tại cái gian bị phong ấn vĩnh viễn có khả năng trở ra sao? Vậy, gã này


      là ai? Hoàng Kim Bỉ Mông ôm mối hận cam lòng rời trần thể




      **************************************


      Rừng rậm Tinh Linh. Nguyên trong cung điện của nữ vương Tinh Linh.


      Ba ông trùm còn lại của tứ đại ma thú tụ họp ở đây!


      - Mẹ nó, Đậu đâu? như thế nào còn chưa có đến đây?


      Nhất con ma hồ toàn thân đen tuyền mập mạp ồm ồm,đồng thời Hác Ám Ma Hổ nhìn về phía Độc giác thú sa đọa. Bởi vì Độc giác thú sa đọa vốn phụ trách Tinh Linh tộc. Cuối cùng từ Tinh Linh tộc tấn công đế quốc Bỉ Mông, lẽ ra Độc giác thú phải cùng đồng hành với Hoàng Kim Bỉ Mông Đậu đến đây chứ.


      - Đừng nhìn ta. Ta cũng cùng với .


      Độc giác thú sa đọa bất mãn phì phì mấy hơi ra mũi:


      - Vốn ý của ta là muốn cùng đến đây. Nhưng bảo muốn làm mấy chuyện tốt gì gì đó, nên để ta đến đây trước!


      - Mẹ nó. Thằng này chơi đồng hồ dây thun ả?


      Trong sóc tối đại điện, con Hắc Ám Ma Hổ khác bất mãn nhe răng nanh như lưỡi kiếm .


      - Quên , trước hết chúng ta cần để ý tới Đậu, trước cho chúng ta biết tình huống tại .


      Độc giác thú sa đọa tỏ ra sầu muộn :


      - Ma thú dưới biển vần chưa có hồi sao?


      - Vẫn chưa có hồi lại. Chết tiệt, cái con cua đó mắt để đầu mà. Ngaỵ từ đầu lúc chúng ta tiến công thuận lợi kêu tiếng cà đống hò nhau kéo lên bờ như điên. Giờ tình hình chiến cuộc chúng ta thoáng bất lợi, gọi bọn đây cả đám như chết cha chết mẹ vậy, đứa nào lại câu mới khốn chứ.


      - Bây giờ chúng ta phải làm gì? Độc giác thú sa đọa hỏi:


      - Nếu cường công, căn bản là công được. Cái lão tóc bạc kia, lưu lại người cho mấy đứa cũng đơn giản.


      - Mà nghe , cái lão tóc bạc kia hình như xuất nữa phải ? Góc sáng? con Hắc Ám Ma Hổ mập mạp đột nhiên cắt tiếng hỏi.


      - trở lại đâu. Đại thống lĩnh qua, tên kia bị phong ấn trong cái gian khác, thể trở ra được.


      Độc giác thú sa đọa giọng , ra, phải bọn nó tin lời đại thống lĩnh, mà cái lão tóc bạc kia quá bưu hãn, làm cho bọn nó cũng dám tin tường lão tóc bạc kia khinh địch mà bị phong ấn.


      - Hy vọng như thế . Nếu lão kia chạy ra đây bảo đảm chúng ta có sớm lại chỗ cũng đủ nhét kẽ răng lão.


      Hắc Ám Ma Hổ mập mạp bay mưa xuân, cũng phải nó cố ý tăng uy phong cho đối phương làm hạ sĩ khí của phe mình.


      Bởi lúc đầu, nhiêu lần đại thống lĩnh dặn dò, cường điệu lão tóc bạc đó, bọn nó cũng để ý chút nào.


      Nhưng sau đó, ma thú tinh thần hệ lão Miêu lẫn lão Trâu cũng bị đối phương đùa giỡn.


      Rồi, em trai của Hoàng Kim Bỉ Mông Tiểu Kim, được đồn là ngang ngửa trai mình, dẫn theo tiểu đội Thần cấp qua Thành Quang Minh cũng bị Cao Lôi Hoa giết chết.


      Ngay sau đó, lại nghe tin tiểu đội 'Thương Thiên Cự Lang' cùng Sâm Lâm Thụ cũng bị người ta đánh cho tan tác.


      Đám ma thú trong rừng này cũng có nhiều ma thú thần cấp hầu hết chết tay Cao Lôi Hoa.


      Nhiều bài học máu me như vậy mà bọn nó vẫn chịu từ bỏ cơn mê có lẽ làm dã thú . đừng làm ma thú nữa!


      - Quên , đừng nghĩ đến việc này. Chúng ta vẫn là nên nghĩ xem làm cách nào cho đám trứng thúi nhát gan dưới biển đó ló cái mặt . Nếu , thỉnh lão đại Tiểu Kim ra mặt . Có mặt lão đại Tiểu Kim đảm bảo đám ma thú dưới biển hẳn dám trờ mặt đâu.


      Độc giác thú sa đọa suy nghĩ lúc rồi :


      Đến lúc đó dưới trợ giúp của đám ma thú hải dương, trời đất băng giá này phải quá thích hợp cho chúng ta sao. Cứ như vậy, chúng ta có lẽ có cơ hội thừa dịp trời đổ tuyết, cường công hạ luôn mấy tòa thành cuối cùng của nhân loại.


      - Ừ, xem ra cũng chỉ có thể để cho lão đại Tiểu Kim ra mặt thôi.


      Con Hắc Ám Ma Hổ trong góc tối gật đầu:


      Chờ Đậu trở về , giờ trong đám chúng ta cũng chỉ có mới liên lạc được với lão đại Tiểu Kim.


      - Nếu mà hạ được mấy tòa thành cuối cùng của nhân loại...


      Con Ma Hồ mập mạp lộ ra biểu tình dâm đãng:


      - Ta muốn leo lên người ngàn mỹ nữ Tinh Linh..... he he…..


      - Ha ha, đại béo. Vừa lúc, cái lão đầu bạc kia có con tên là Nguyệt Nhị đó, hình như là tộc Tinh Linh à nha.


      - Độc giác thú sa đọa làm mấy hơi phì phì ra mũi, cười quái dị .


      - Như vậy, rất tốt, ai cũng được giành của ta đâu đó!


      Mập mạp Hắc Ám Ma Hổ cuồng tiếu...


      Ngay lúc đám ma thú tự sướng về kết quả khi chiếm được thành đột nhiên, cửa chính cung điện như bị cây phá thành đập vào, kêu to tiếng. Sau đó, cánh cửa có những vết nứt to.


      Mà mặt mũi ba vị ma thú trùm sò như bị gãy ra, đanh lại.


      Rất nhanh, hai cánh cửa hoàn toàn bị hỏng.


      cánh chân đàn ông bước vào, còn vì sao lại biết đó là chân đàn ông, coi như đó là loại trực giác của đám ma thú này !


      - Ngại quá, hình như ta quấy rầy các vị thảo luận rồi.


      người toàn thân hoàn toàn che trong áo choàng, tay cầm cái khay kim loại to bị che bước vào phòng.


      - Chết tiệt! Ma thú thủ vệ ở ngoài đâu! Độc giác thú sa đọa lớn tiếng hô.


      - Hư, đừng lớn tiếng quá. Vừa rồi ta vất vả mới làm cho mấy thằng ma thú nhãi con đó ngủ say đó.


      Người đó bước vào đại điện, tới chỗ chiếc bàn hội nghị to lớn, đặt cái khay bị khăn che lên giữa bàn.


      - Ngủ?


      Độc giác thú sa đọa cảm thấy mắt mình nháy nháy, đối mặt với người trong lớp áo choàng này, Độc giác thú sa đọa hiểu sao lại hoảng hốt.


      - Đúng vậy, là ngủ, vĩnh viễn.


      - Ngươi là ai, tới làm gì?


      Ba ông trùm giới ma thú nhanh chóng bật dậy, vây quanh nhìn chăm chăm người mới đến này.


      - Tới làm gì?


      Người tới nhàng lột mũ che đầu, lộ ra cái dấu hiệu quen thuộc đại lục này, cái đầu đầy tóc bạc chói mắt:


      - À, tóm lại, lúc này đây ta tới là có phần lễ vật đưa cho các vị. Nhưng mà, trước đó ta xin tự giới thiệu chút . Ta gọi là Cao Lôi Hoa, à, cũng là cái lão tóc bạc mà nãy giờ quý vị thảo luận.


      Bầu trời quay cuồng, tối đen..

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 485: Cao Lôi Hoa cùng Sáng Thế Thần giao dịch


      Đêm trăng mờ sương.


      Trong màn đêm yên tĩnh, những bông tuyết trắng bay lấp lánh dưới ánh trăng, làm cho khu rừng như được tô thêm màu huyền bí.


      Nhưng chiếc cây báo giờ trong rừng vang lên hôi chuông đúng giờ như thường ngày, Những hồi chuông vang từng hồi từng hồi . Cả khu rừng vang vọng tiếng chuông.


      Dưới sốc cây cồ thụ già cỗi trong rừng rất nhiều ma thú nằm quanh


      Nhưng bông tuyết trắng tinh khiết phủ lên người chúng, nhưng tất cả vẫn có động tĩnh gì, cứ an tĩnh nằm ở đó!


      Bời vì linh hồn của chúng, ly khai khỏi cái thể xác cồng kênh. Cũng chỉ có người chết, mới có thể im lặng đến như vậy.


      Ở trong cung điện rừng rậm.


      Ba ông trùm của giới ma thú (Lần này đúng là chỉ còn ba) im lặng nhìn Cao Lôi Hoa.


      Mặc dù ở trước mắt bọn nó, nụ cười của Cao Lôi Hoa rất ư là hiền lành, nhưng ba ông trùm của chúng ma thú đều nhất trí cho rằng, tại nụ cười của Cao Lôi Hoa thà rằng cười.


      Bởi vì vừa nghe đến cái tên Cao Lôi Hoa, cả ba đều cười khổ.


      Quả nhiên Cao Lôi Hoa phải là người bị phong ấn là bị phong ấn. Cho dù cả ba đều có tâm đề phòng, nhưng ngờ Cao Lôi Hoa lại đến nhanh như vậy!


      Giờ phải làm sao? Cà ba thầm nháy mắt dò hòi ý kiến của nhau.


      Người đến có gì tốt lành cả, tiên hạ thủ vi cường!


      Cả ba ma thú đều thầm súc lực, chờ cơ hội tấn công.


      - Các ngươi, tốt nhắt đừng có nhúc nhích. Nếu , ta ngại cho các ngươi gặp Tử Thần.


      Cao Lôi Hoa tùy ý nhìn con ma thú thản nhiên . Con mắt đen tuyền lợi hại nhìn lướt qua ba con, sau đó khẽ dừng giây ở Hắc Ám Ma Hổ mập mập.


      Chỉ dừng lại có giây, nhưng lại khiến cho Hắc Ám Ma Hổ mập mập sợ chết khiếp. Khi con mắt đen đó nhìn nó, khí tức băng lãnh làm cho cả người nó như muốn chết trong hầm băng, xương cốt run lên.


      Điều này làm cho Ma Hổ nhớ đến cái miệng thối của mình khi nãy buông lời tục tĩu hạ lưu. biết Cao Lôi Hoa có nghe thấy nữa. Lúc này nó chỉ muốn vả cái miệng thối của mình.


      - Tốt nhất ngoan ngoãn ngồi xuống đừng có nhúc nhích. Cao Lôi Hoa thản nhiên câu.


      Khiến cho ý định ra tay của ba ma thú tan thành mây khói.


      - Muốn xem lễ vặt ta tặng các ngươi Cao Lôi Hoa cười .


      Trong lời Cao Lôi Hoa giống như có khả năng nhìn thấu suy nghĩ trong lòng bọn nó, làm bọn nó cảm thấy mình vô lực.


      Ánh mắt cả ba ma thú nhìn xuống chiếc khay Cao Lôi Hoa đưa đến.


      Độc giác thú sa đọa bất an gõ gõ móng ngựa mình cộp cộp dưới nền, thầm nghĩ.


      Kỳ cần phải mở ra, nó đoán được cái gì ở trong cái khay rồi. trong tứ đại ma thú Hoàng Kim Bỉ Mông Đậu mãi mà vân chưa đến, cho dù tốc độ của Đậu có chậm đến đâu lẽ ra giờ này cũng đến rồi chứ. Chỉ có khả năng, đó là Đậu gặp nạn. Cứ vậy mà suy, suy ra thứ trong khay chính là...


      Cao Lôi Hoa giơ tay nhấc cái khăn đen che khay ra. Lộ ra cái đầu Hoàng Kim Bỉ Mông. Con mắt Hoàng Kim Bỉ Mông trợn tròn, tựa hồ rất cam lòng cùng với nghi hoặc khó hiểu của mình.


      - Đậu!


      Hắc Ám Ma Hổ nhìn thấy cái đầu máu me của Đậu khẽ kêu tiếng.


      - Ngươi, cái tên ác ma, ta liều mạng với ngươi!


      Hắc Ám Ma Hổ mập mập điên cuồng gào thét lên, chiêu hổ đói vồ dê, móng vuốt sắc bén ánh quang vung lên.


      - Bụp!


      Hác Ám Ma Hổ mới nhào đươc nửa người tới bi bắn văng ra xa.


      Đụng mạnh vào tường, cả người làm thành cái lỗ to tường.


      nhìn thấy Cao Lôi Hoa ra tay, Cao Lôi Hoa vẫn như trước cười tủm tỉm đứng ở trước bàn hội nghị.


      Đây là tốc độ gì vậy? Hác Ám Ma Hổ trong tối cùng Độc giác thú sa đọa thầm nghĩ mà kinh sợ.


      - Bụp!


      Lại tiếng bụp vang lên từ con Hắc Ám Ma Hổ được khảm tường.


      Sau đó, thân thể của nó nổ tung.


      vách tường, quả thần cách ma khí nổi bập bênh …..


      Đây là thượng vị giả chân chính sao? Đó là suy nghĩ của Hác Ám Ma Hổ còn lại và Độc giác thú sa đọa.


      Thực lực của ma thú thần cấp đứng trước mặt người này đúng là buồn cười. Chỉ chiêu, chỉ chiêu nhàng giết chết đối phương như bóp con kiến.


      - Người ta nên chịu trách nhiệm về lời của mình.


      Cao Lôi Hoa thực bình tĩnh , ý tứ của thực dễ hiểu. Cái chết của Hắc Ám Ma Hổ, chạy thoát bởi cái mồm thối của nó.


      xong. Cao Lôi Hoa nhìn về phía hai con ma thú còn lại.


      Ánh mắt cả hai ma thú lộ ra vẻ sợ hãi. Cúi đầu dám nhìn thẳng Cao Lôi Hoa.


      Ta đối với đám ma thú các ngươi đúng là có cảm tình tốt lành gì.


      Cao Lôi Hoa cười hè hè:


      - Như vậy , thay ta làm việc, ta tha các ngươi con đường sống.


      - Mời .


      Độc giác thú sa đọa cùng Hắc Ám Ma Hổ chút do dự trả lời dám phản kháng.


      - Trước hết các ngươi kêu tất cà ma thú lui binh hết . Cao Lôi Hoa .


      - Chúng ta lập tức thực thi.


      Hai ông trùm còn lại cuống quít đáp.


      Trừ bỏ đáp ứng. Còn có thể làm gì bây giờ? Hoặc là đáp ứng, hoặc là chết.


      Hai ông trùm ngoại trừ đồng ý, căn bản còn lựa chọn khác.


      - Việc này chỉ cần người là đủ rồi. Hai người các ngươi chia ra người hải ngoại thất đảo Ám Dạ đảo kêu con Hoàng Kim Bỉ Mông kia đến đây. Ta có chút việc muốn thương lượng với nó.


      Cao Lôi Hoa , hề nghi ngờ. Hoàng Kim Bi Mông mà Cao Lôi Hoa chính là lão đại Tiểu Kim của các ma thú.


      - Ngươi biêt Ám Dạ đảo?


      Ánh mắt cả hai ma thú lộ ra thần sắc hoảng sợ, vì cái gì Cao Lôi Hoa giống như cái gì cũng biết, cái gì cũng hiểu vậy. Điều này làm cho bọn nó cảm giác minh trước mặt Cao Lôi Hoa bí mật nào.


      - cần để ý làm sao ta biết được, kêu con Hoàng Kim Bỉ Mông đó đến đây là được. là Cao Lôi Hoa ta muốn tìm đến đây.


      Cao Lôi Hoa lạnh lùng , về tin tức Ám Dạ đảo. Cao Lôi Hoa sớm biết. Lúc trước nếu bời vì ấp trứng lão Cao sớm giết lên đảo rồi.


      - Ta kêu lão đại Tiểu Kim, ta chạy có vẻ mau. Mà gặp lão đại xong phải đến đâu để tìm ngài?


      Độc giác thú bước chân ra tiếp nhận nhiệm vụ này.


      Ở đâu tốt ha?


      Cao Lôi Hoa suy nghĩ lát, đột nhiên cải biến chủ ý:


      - Quên , cần gọi lại đây. Ngươi đến đó bảo nó chờ ta ở đó. Đến lúc đó ta tìm nó.


      -Vâng.


      Độc giác thú sa đọa đáp.


      - Tốt lắm, cứ quyết định như vậy . Như vậy, con Hắc Ám Ma Hổ này theo ta, còn tất cả ma thú khác lui về chốn cũ .


      Cao Lôi Hoa nhìn con Hắc Ám Ma Hổ.


      Hắc Ám Ma Hổ đành phải ngậm ngùi theo sau Cao Lôi Hoa, lúc nó qua Độc giác thú hung hăng nhìn Độc giác thú, hận mình đầu óc có linh hoạt như nó. Sớm biết thế, nó tuyệt đối lựa chọn nhiệm vụ thông báo cho lão đại Tiểu Kim. Nó muốn cùng với tên sát thần Cao Lôi Hoa này.


      *********************


      Trong thế giới trắng xóa, hai bóng người lấy tốc độ cực nhanh di chuyển.


      - Mịa, dù thế nào ngươi cũng là ma thú thần cấp, sao mà chậm như rùa thế? đường, lão Cao biết quay đầu chửi mấy lần.


      - Hộc hộc, hộc hộc~~~


      Hắc Ám Ma Hổ thở hổn hển, cũng dám lên tiếng, chỉ có thể cắn răng mà cố tăng tốc.


      Kỳ , trong lòng Hác Ám Ma Hổ thầm khóc. Tốc độ của nó kỳ cũng tính chậm, hơn nữa trong đám ma thú thần cấp tốc độ của nó được coi là siêu nhanh rồi. Nhưng mà nó sao có thể so tốc độ với Cao Lôi Hoa chứ! Buồn bực nhất là, Cao Lôi Hoa cũng biết là làm sao vậy, cứ mặt thúc giục Hắc Ám Ma Hổ nhanh hơn nữa.


      Hắc Ám Ma Hổ tự nhiên biết nỗi lòng của Cao Lôi Hoa.


      - Chờ đám ma thú này lui, đem các ma thú an bài tốt. Thế giới này coi như là bình yên. Cao Lôi Hoa vừa vừa nghĩ, chỉ cần thế giới này yên bình, có thể công thành danh toại mà lui thân.


      Trong đầu nhớ lại giao dịch của mình với Sáng Thế Thần.


      - Bình ổn loạn lạc ở thế giới này, ta cho ngươi biết phương pháp mở thông đạo hai vị diện!


      Đó là lời Sáng Thế Thần với Cao Lôi Hoa.


      Chỉ cần thế giới này hòa bình, Sáng Thế Thần đem phương pháp mở thông đạo giữa hai vị diện cho Cao Lôi Hoa!


      Sau đó, chính mình có thể kể hết mọi chuyện cho Tĩnh Tâm, Cao Lôi Hoa thầm nghĩ.


      Chỉ là, đến lúc đó Tĩnh Tâm có nguyện ý cùng mình về Trái Đất hay ?


      Cao Lôi Hoa đột nhiên nắm chắc.


      Lão Cao là người Trái Đất, cho nên nguyện vọng lớn nhất của là trở về cố hương, cho nên rất muốn trở về.


      Nhưng Tĩnh Tâm vẫn ở nơi này, đến lúc đó. Tĩnh Tâm nguyện ý xa nơi này cùng mình về Trái Đất ?


      Lắc lắc đầu.


      - Quên , đến lúc đó sau.


      Cao Lôi Hoa giọng , nếu Tĩnh Tâm nguyện ý, liền trở về. Nếu Tĩnh Tâm muốn. Cao Lôi Hoa cũng biết phải làm sao bây giờ. Dù sao cũng phải là người nhà cửa như lúc mới đến đây. Nhà, bây giờ mái ấm rồi.


      Bên kia, mấy người Cầu Cầu cùng Mộng Ti, còn có Huyết Sắc Minh Vương, Tra Lý xuống biển trước. Đem tin tức Cao Lôi Hoa trở về cho Tĩnh Tâm khỏi lo lắng.


      - Nêu lần này ta có thể trở về.


      Lão Cao rít từng hơi qua khẽ răng, phát ra từng trận cười lạnh.


      Mấy lão già chết tiệt kia, cả đời này ta vẫn chưa quên.


      Lão Cao cũng từng qua. có thể hiểu được hành vi của nhừng lão đó. Nhưng, lý giải là lý giải, mấy lão già này muốn cho Cao Lôi Hoa chết là chuyện khác! chuyện ra chuyện, chuyện nào ra chuyện nấy, thù này báo, phải quân tử!


      Các ngươi muốn Cao Lôi Hoa ta chết, nhưng ta vân sống, mà còn là sống tốt nữa!


      - Ha ha! Mịa kiếp! Cũng may ông trời có mắt! Mấy thằng khốn xxx xxx, chờ xem! ông mày mà trở về, cắt cái jj của tụi bây ra băm thành vạn mảnh, ông phải là ông! Ha ha ha ha~~~


      Nghĩ đến đây Cao Lôi Hoa đột nhiên kích động cười lên điên cuồng.


      Chỉ có Hác Ám Ma Hổ đáng thương dưới tiếng cười điên cuồng của Cao Lôi Hoa, giống như đóa hoa bị vùi dập trong bão tuyết, lạnh run …. ….

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :