Chương 462: Gặp lại Nữu nhi. (1) ( *** Nữu nhi là Nhu nhi đó nha các bác, Nữu nhi mới là tên của nàng, biết sau này tác giả có lấy tên cũ hay , nhưng tại xưng hô là như vậy.) Tử Lam quận chúa quả thực muốn bị đánh ngất xỉu qua, nàng lúc này mới sợ, dám lại tiếp tục phía trước bước, Diệp Thần ra tay quá độc ác, chút cũng có cố kỵ thân phận quận chúa của nàng, trước kia tại Vân Yên quận, nàng vẫn luôn là quyền sanh sát trong tay, chỉ có nàng đánh người khác, còn ai dám khi dễ nàng như vậy! - Các ngươi đều chết hết ư, còn giúp đỡ! Tử Lam quận chúa ủy khuất lớn tiếng chửi bới. Bọn người Liên thiếu cốc chủ, Mạc thiếu bảo chủ chần chờ chút, Diệp Thần biết là tu vi gì, trong nội tâm bọn hơi có chút kiêng kị. - Hôm nay nếu các ngươi hỗ trợ, ta trở về bẩm báo phụ vương ta, hôm nay các ngươi mơ tưởng bước ra Vân Yên quận! Tử Lam quận chúa khóc mắng. Bọn người Liên thiếu cốc chủ hai mặt nhìn nhau, cắn răng cái, hướng Diệp Thần đánh tới, dù sao bọn cũng là ít Địa Tôn cấp cao thủ, ở trong bạn cùng lứa tuổi đúng là rất ít gặp được qua đối thủ, bọn suy đoán, Diệp Thần tuyệt đối dám ở trong Vân Yên quận này giết người, trước tiên đem Tử Lam quận chúa cứu sau, bằng chuyện hôm nay cách nào cùng trưởng bối gia tộc bàn giao. Chứng kiến mấy người này đánh về phía Diệp Thần, chỉ thấy Tiểu Dực vèo tiếng xông lên. - Dã tiểu hài tử, cút ngay! Chứng kiến Tiểu Dực nhào lên, Liên thiếu cốc chủ vung tay lên, muốn đem Tiểu Dực phiến bay ra ngoài, thời điểm tay của phiến tới ngực Tiểu Dực, "Bành" tiếng, giống như là lắc khối thép tinh, tay phải lập tức bị chấn run lên, nhìn xem Tiểu Dực, nhưng lại chút sứt mẻ. - cho phép bảo ta dã tiểu hài tử! Tiểu Dực phẫn nộ xông lên, đối với Liên thiếu cốc chủ là quyền. Bành! ! ! Cả người Liên thiếu cốc chủ bay ra ngoài, ngã ở cách đó xa, nện lật ra mấy cái giá đỡ, bình bình lọ lọ phía bùm bùm cách cách nện ở người , toái đầy đất, sắc mặt tái nhợt, bụm lấy phần bụng, trúng quyền này, cơ hồ muốn đem ruột nhổ ra rồi. Ngay sau đó, bành bành bành, bọn người Mạc thiếu bảo chủ cũng lần lượt bay ngược ra ngoài. Tiểu hài tử này đến tột cùng là người nào, quả thực là đáng sợ! Mấy người bọn giống như là gặp quỷ, hoảng sợ nhìn xem Tiểu Dực. Mà ngay cả Tề trai chủ cũng bị thực lực Tiểu Dực chấn kinh rồi, Tiểu Dực xem ra, cũng chỉ có năm sáu tuổi mà thôi, bề ngoài giống như thực lực thua Thiên Tôn cao thủ! Tiểu Dực tựa hồ vẫn còn chưa thỏa mãn, xông lên đối với bọn người Liên thiếu cốc chủ hồi quyền đấm cước đá, chỉ nghe bọn người Liên thiếu cốc chủ thê lương kêu thảm thiết thôi. Nắm đấm của Tiểu Dực là ngay cả Huyền Tôn cấp cao thủ cũng dám chọi cứng, nếu như phải Tiểu Dực gắng thu sức mà , đoán chừng bọn người Liên thiếu cốc chủ bị quyền đánh chết. - Ta là Thương Vân cốc Thiếu cốc chủ, các ngươi dám đánh ta, chết chắc rồi! Bọn người Liên thiếu cốc chủ càng ngừng hô to, nhưng mà nghênh đón bọn lại là nắm đấm giống như mưa to gió lớn của Tiểu Dực. Bọn người Liên thiếu cốc chủ bị đánh đến chết sống lại, ngữ khí dần dần mềm nhũn ra. - Tha mạng, tha mạng a! Bọn người Liên thiếu cốc chủ bị Tiểu Dực đánh đến mặt mũi bầm dập, kêu cha gọi mẹ cầu xin tha thứ, nào còn có phong độ thế gia đệ tử gì. Tiểu Dực cái tiểu hài tử khuynh hướng bạo lực này, nghe được bọn người Liên thiếu cốc chủ xin tha, vẫn là đạp đạp đạp ở mặt bọn cuồng đạp vài chân, lập tức máu mũi bay tứ tung. - Hừ hừ hừ, muốn đánh nhau phải , tìm chút người lợi hại tới, chút thực lực ấy, chút ý tứ cũng có! Tiểu Dực bên , bên lại đạp đạp đạp ở mông đít bọn người Liên thiếu cốc chủ đá mấy cước, làm cho bọn người Liên thiếu cốc chủ lại kêu thảm thiết liên tục. Bên cạnh Tề trai chủ vừa mới di động bước, cỗ khí tức lập tức tập trung vào . - Tề trai chủ, ngươi cũng muốn ra tay sao? Diệp Thần ngữ khí lạnh lùng . Tề trai chủ cảm giác được, cỗ khí tức này cường đại vượt xa mình, nếu quả động thủ, tuyệt đối phải đối thủ của Diệp Thần, cười khổ : - Các hạ hiểu lầm, tại hạ phải đối thủ của các hạ, tại hạ chỉ là muốn hóa giải song phương ân oán, kính xin các hạ lưu thủ! - Ngươi là sợ làm hư Giám Bảo trai của ngươi a, làm hư bao nhiêu, ta chiếu giá bồi thường! Diệp Thần nhàn nhạt ra, ba ba ba, lại rút Tử Lam quận chúa mấy tát, lạnh lùng . - Ngươi phải muốn tiêu diệt ta cửu tộc sao? Tiếp tục a. Tử Lam quận chúa chứng kiến bọn người Liên thiếu cốc chủ bị đánh, bộ khóc ra nước mắt, nàng giờ mới hiểu được tới, Diệp Thần căn bản phải nàng có thể trêu chọc, tiểu hài tử năm sáu tuổi bên người Diệp Thần cũng có thực lực như vậy, cái kia bản thân của chẳng phải là càng kinh khủng, nàng bị bộ dạng hung tàn của Diệp Thần hù rồi. - Ta là con của Vân Yên Quận Vương... Tử Lam quận chúa còn chưa xong, Diệp Thần ba tiếng rút tới. - Các ngươi, ta… Tử Lam quận chúa nước mắt chảy ròng, còn muốn chuyện, Diệp Thần lại là ba cái tát rút tới. - Quận chúa rất giỏi sao, đánh đúng là ngươi!" Diệp Thần thấy Tử Lam quận chúa vẫn là chết cũng hối cải, nữ nhân như vậy là thiếu nợ giáo huấn, liền rút mấy tát, đáng thương Tử Lam quận chúa xinh đẹp, tại đoán chừng ngay cả lão ba của nàng tới cũng nhận ra nàng. - Xem ra ngươi là đến Hoàng Hà chưa từ bỏ ý định, ngươi cho rằng cha ngươi là Quận Vương liền rất giỏi sao, ta trước hết giết ngươi, đến lúc đó cha ngươi báo thù cho ngươi cũng muộn rồi. Ta chuẩn bị đem y phục của ngươi lấy hết, dùng dây thừng trói, để cho phi hành thú của ta mang theo ngươi ở Vân Yên quận quấn vòng, sau đó lại từ từ ăn thịt. - Lớn lên đẹp rất rất giỏi sao, còn phải là cục thịt, sau phi hành thú của ta có vài ngày ăn cái gì, đoán chừng cũng đói bụng. Diệp Thần thảnh thơi nói. - Van cầu ngươi, nên giết ta, chỉ cần ngươi nguyện ý buông tha ta, ngươi để cho ta làm cái gì ta cũng nguyện ý. Tử Lam quận chúa bị dọa đến oa oa khóc lớn, nàng tuy tính cách có chút mạnh mẻ, nhưng cũng quá đáng là nữ nhân mà thôi, sao có thể chống lại Diệp Thần đe dọa như vậy, vừa nghĩ tới cũng bị phi hành thú ăn tươi, Tử Lam quận chúa dọa đến sắc mặt trắng bệch. Tử Lam quận chúa làm cho Diệp Thần khỏi nhíu mày, đối với Tử Lam quận chúa đúng là chút hứng thú cũng có, chứng kiến Tử Lam quận chúa thảm trạng như vậy, Diệp Thần ngẫm lại, nữ nhân này cũng giáo huấn đủ rồi, Diệp Thần cũng muốn giết người, thực tế còn là nữ nhân.
Chương 463: Gặp lại Nữu nhi. (2) - Tử Lam quận chúa đúng , hôm nay ta tạm thời thả ngươi mạng, khả năng đối với ngươi cái quận chúa này mà , giết người coi vào đâu, câu đầu tiên muốn tiêu diệt người khác cửu tộc, bất quá từ hôm nay về sau, nếu ta nghe được ngươi lại giết người, cái kia kế tiếp đến phiên ngươi chết rồi, coi như là Quận Vương phủ các ngươi, cũng bảo vệ được ngươi! Diệp Thần hừ lạnh tiếng . Nếu như là trước kia, Diệp Thần vừa tiến vào như vậy, đoán chừng bị bọn người Tử Lam quận chúa, Liên thiếu cốc chủ cười nhạo vô tri, nhưng mà tại, Diệp Thần cùng Tiểu Dực bày ra thực lực, lại làm cho bọn thể tin, trẻ tuổi như vậy liền có thực lực kia, bối cảnh của bọn biết cường đại tới trình độ nào! - Ta có diệt qua cửu tộc người khác a. Tử Lam quận chúa mặt mũi tràn đầy vệt nước mắt, về sau nàng cũng dám trêu chọc Diệp Thần cái tên sát tinh này nữa rồi. - Buổi tối hôm nay, ta ở Vân Yên quận thành đặt chân, nếu các ngươi muốn báo thù, cứ tìm cao thủ trong gia tộc tới, bất quá khi đó, chuyện này dễ dàng chấm dứt như vậy rồi. Diệp Thần hừ lạnh , trong đôi mắt lên đạo sát cơ. Chứng kiến bộ dạng của Diệp Thần, Tử Lam quận chúa cùng bọn người Liên thiếu cốc chủ là trong nội tâm phát lạnh. Bọn người Tử Lam quận chúa, Liên thiếu cốc chủ cũng ngu, người khác buông lời như vậy, ràng là có chỗ dựa, bọn nào còn dám tìm tới cửa? Cao cấp Linh Bảo tuy trọng yếu, nhưng như thế nào cũng sánh bằng tánh mạng trọng yếu a! - Chúng ta dám! - Chúng ta về sau cũng dám nữa! Bọn người Tử Lam quận chúa, Liên thiếu cốc chủ vội vàng , kinh hồn táng đảm thôi, bọn nguyên đám bị đánh thê thảm vô cùng. Chứng kiến thảm trạng của những người này, trong nội tâm Diệp Thần nghẹn khẩu ác khí kia cũng ra. - Tiểu Dực, chúng ta ! Diệp Thần nhìn về phía Tiểu Dực ở bên , tay phải quăng ra, cái Túi Càn Khôn rơi xuống mặt bàn. - Tề trai chủ, làm hỏng những vật này, 500 Ngưng Khí đan có lẽ đầy đủ bồi thường! - đủ rồi đủ rồi. Tề trai chủ ngượng ngùng cười cười. Tại đây những bài trí này, cũng phải Linh Bảo cấp vật phẩm gì, mà là ít đồ vật bình thường, 500 Ngưng Khí đan mua xuống tuyệt đối dư xài, chỉ là lần nữa bố trí so sánh phiền toái. Bất quá cho dù Diệp Thần cho, cũng nào dám mở miệng hướng Diệp Thần muốn a! Tiểu Dực hai tay chống nạnh, bộ tiểu đại nhân nghênh ngang từ bên người bọn người Liên thiếu cốc chủ qua, mở to hai mắt, trừng bọn người Liên thiếu cốc chủ, bọn người Liên thiếu cốc chủ sợ tới mức tranh thủ thời gian lui về phía sau, núp ở bên tường. Chứng kiến bộ dạng Tiểu Dực bộ tiểu lưu manh, Diệp Thần khỏi cười tiếng, theo Thôn Thiên lão giả, tuyệt đối có học xấu! Bất quá Tiểu Dực giống Thôn Thiên lão giả nhu nhược biệt khuất như vậy, chỉ có phần khi dễ người khác, ngoại trừ Đạm Đài Lăng, bề ngoài giống như vẫn chưa có người nào khi dễ qua Tiểu Dực! Diệp Thần cùng Tiểu Dực tiêu sái rời , ở bên trong Giám Bảo trai loạn đến rối tinh rối mù, sau lúc lâu, ít người cách ăn mặc tôi tớ hô quát lấy tràn vào Giám Bảo trai. Bọn người Tử Lam quận chúa, Liên thiếu cốc chủ nguyên đám mặt mũi bầm dập, ở dưới đám nô bộc nâng đứng dậy . - Tề Vân, ngươi rất tốt! Liên thiếu cốc chủ hung dữ trừng mắt Tề Vân. Tề Vân cười khổ : - Liên thiếu cốc chủ, đây chính là thiên đại oan uổng, cũng phải là Tề mỗ ra tay, nếu Tề mỗ ra tay, kết quả chỉ sợ càng hỏng bét! Thực lực của người kia, xa Tề Vân ta! Ta ra tay, đối phương chừng khí nộ sát nhân a! Bọn người Liên thiếu cốc chủ trầm mặc lại, khả năng xác thực như thế, đều do Tử Lam quận chúa cái nữ nhân ngu xuẩn này, chủ động gây đoan, làm hại bọn bị đánh trận, bọn nhìn thoáng qua Tử Lam quận chúa, tuy biểu ra bất động thanh sắc, nhưng trong đáy lòng lại lên tia chán ghét. - Vừa rồi hài đồng kia, bất quá năm sáu tuổi, các ngươi liền phải là đối thủ, ít nhất là Thiên Tôn cấp. Mà thực lực thiếu niên kia, càng là kinh người, hai người kia địa vị bối cảnh cũng , bất kể như thế nào, chuyện này vẫn là thôi . Tề trai chủ khuyên giải bọn người Liên thiếu cốc chủ, tuy sau lưng bọn người Liên thiếu cốc chủ là tất cả đại tông môn, nhưng những này tông môn, đối với ít thế gia cổ xưa lánh đời mà , lại đủ xem đấy. Liên thiếu cốc chủ trầm mặc lại, vừa rồi bọn nhiều Địa Tôn cao thủ như vậy ràng bị tiểu hài tử năm sáu tuổi đánh đến hề có lực hoàn thủ, đứa bé kia có lẽ xác thực có thực lực Thiên Tôn cấp, hài tử như vậy có tu vi thế kia, đại nhân còn phải rồi hả? - Còn có, có câu Tề Vân biết có nên hay . Tề trai chủ . - . Liên thiếu cốc chủ liếc qua Tề trai chủ, người kịch liệt đau nhức làm khỏi tê tiếng hít hơi hơi lạnh. - Hai người kia, cái năm sáu tuổi, cái kia cũng chỉ mười bảy mười tám tuổi, có tu vi thế kia, người lại có bảo vật như vậy, nếu để cho hai người kia ra lưu lạc, những lánh đời thế gia kia há lại yên tâm? Tề trai chủ nhàn nhạt nhìn thoáng qua Liên thiếu cốc chủ nói. Liên thiếu cốc chủ thần sắc dừng lại: - Ngươi là sau lưng hai người bọn họ, còn có cao thủ khác? - Nơi này là Vân Yên quận, bọn người Liên thiếu cốc chủ tự nhiên cần lo lắng, nhưng mà nếu như Liên thiếu cốc chủ xa nhà, trưởng bối trong gia tộc yên tâm để Liên thiếu cốc chủ người về phía trước sao, như thế nào cũng để ột Huyền Tôn cấp trưởng lão cùng a? Sau lưng hai hài tử kia, như thế nào cũng có thể có hai tùy tùng? Những lánh đời thế gia kia phái tùy tùng, khả năng cũng phải là Huyền Tôn cấp rồi, mà là... Tề trai chủ muốn lại thôi. - Cử động của chúng ta, chừng rơi vào trong ánh mắt người khác, hơi có dị động, đối với gia tộc của chư vị, khả năng là tai hoạ ngập đầu! Nghe được Tề trai chủ , bất kể là bọn người Liên thiếu cốc chủ, Mạc thiếu bảo chủ, hay là Tử Lam quận chúa bị đánh có chút phát mộng, trong nội tâm tất cả đều phát lạnh, mặc dù Tề trai chủ có chút chuyện giật gân, nhưng bọn thể thừa nhận, xác thực có khả năng như vậy. Dù sao Đông Đại Lục, xác thực là có ít lánh đời thế gia siêu cường tồn tại. Xem ra hôm nay bữa tiệc đánh này, khổ sở uổng phí rồi, căn bản tìm về được! Liên thiếu cốc chủ chán ghét nhìn thoáng qua Tử Lam quận chúa, nếu có nữ nhân ngu xuẩn này đột nhiên ra tay, bọn cũng biết bị đánh trận, nghĩ đến Diệp Thần mới vừa rồi những lời kia, trong lòng của đối với Tử Lam quận chúa, cũng là sinh ra khúc mắc sâu đậm.
Chương 464: Gặp lại Nữu nhi. (3) - Tử Lam quận chúa, chuyện này ta muốn báo cáo cha ta, cáo từ trước. Liên thiếu cốc chủ có chút chắp tay, liền dẫn đám người, khập khiễng rời . - Quận chúa, việc này tốt nhất cho Quận Vương gia, nhìn xem Quận Vương gia như thế nào! Tề Vân ở bên người Tử Lam quận chúa giọng . Tử Lam quận chúa bị sợ bể mật, dám gì, ở mấy gia bộc nâng xuống, ra Giám Bảo trai. Diệp Thần mang theo Tiểu Dực đường từ Giám Bảo trai ra ngoài, ở trong thành tìm tiệm cơm ăn chút gì đó, nhìn xem sắc trời, hơi trễ rồi, chuẩn bị đợi sáng sớm ngày mai lại lên Xích Viêm Tông. Trong quán ăn ăn cơm ít người, có rất nhiều người đều chuyện tình Xích Viêm Tông Luận Võ Đại Hội. - Lần này Xích Viêm Tông Luận Võ Đại Hội, tất cả đại tông môn đều phái đại biểu tiến về, tuyệt đối là lần thịnh hội trước nay chưa có! - Nghe Thương Lan cung thiếu cung chủ Tông Dật cũng đến, Tông Dật mực truy cầu Xích Viêm tông tông chủ chi nữ Diệp Nữu, chuyện như vậy, há đến! - Tông Dật kia, có thể là trẻ tuổi đệ nhất cao thủ của Trung Ương Đế Quốc chúng ta, trước đó lần thứ nhất cùng cao thủ Nam Tề đế quốc luận bàn, có thể ra hết danh tiếng, nghe trong hoàng tộc có người đối với Tông Dật cũng có chút coi trọng! - Trung Ương Đế Quốc Tam đại thiên tài, Tông Dật, Bắc Lam Thiên còn có Tư Đồ Linh Nhi, đều ra từ danh môn, thiên phú lại vô cùng inh! - Thương Lan cung nhiều năm ổn cư Trung Ương Đế Quốc đệ nhất tông môn như vậy, thế lực sau lưng to đến kinh người, cho dù hoàng tộc Trung Ương Đế Quốc, đối với Thương Lan cung cũng có chút kiêng kị, lần này bọn giống như chỉ phái ba Huyền Tôn cấp trưởng lão tới. Những người khác đều ở Trấn Hồn Tháp, chờ đợi Trấn Hồn Tháp mở ra. - Trấn Hồn Tháp lại muốn mở? - Ngươi biết? Gần đây Trấn Hồn Tháp nhiều lần mở ra, biết là tình huống như thế nào? Người chuyện giảm thấp xuống thanh , thấp giọng : - Ta là nghe , ở bên trong Trấn Hồn Tháp kia xuất bảo vật hết sức lợi hại, tất cả thế lực đại tông môn, kể cả hoàng tộc, đều phái đại lượng cao thủ tiến vào, thậm chí ngay cả ít lánh đời thế gia, cũng phái cao thủ từ từng cái quốc gia chạy đến, kể cả Dược Vương Thành trong truyền thuyết, cũng có ít cao thủ ở phụ cận Trấn Hồn Tháp qua lại. - Bảo bối gì? - Ta đây cũng biết! Những tin vịt này, thiệt giả khó phân biệt, Diệp Thần ngược lại là đã nghe được rất nhiều tin tức có quan hệ cùng Xích Viêm Tông, còn có chút về Nữu Nhi, biết Nữu Nhi tại thế nào, thần sắc Diệp Thần có chút ảm đạm. Giáo huấn bọn người Tử Lam quận chúa cùng Liên thiếu cốc chủ, bọn có lẽ dám lại trêu chọc mình rồi, bất quá vẫn là coi chừng đề phòng cho thỏa đáng, thần hồn kéo dài mà ra, xác định chung quanh có người theo dõi, lúc này Diệp Thần mới yên lòng lại. Diệp Thần ở trong khách sạn nghỉ ngơi và hồi phục buổi tối, thần hồn thời khắc chú ý động tĩnh chung quanh, xác định có người theo dõi, lúc này mới yên tâm, nghĩ thầm lấy những thế gia đệ tử này, ngược lại cũng phải hoàn toàn có đầu óc. Chính mình bày ra thực lực, hẳn là đem bọn chấn nhiếp rồi. Sáng sớm hôm sau. - Tiểu Dực, chúng ta thôi! Diệp Thần đối với Tiểu Dực nói. Tiểu Dực theo đằng sau Diệp Thần, từ trong khách sạn ra, bên ngoài ánh nắng tươi sáng, là ngày thời tiết tốt. Đem Kim Dương điêu lĩnh trở lại sau, mặc dù chỉ là sáng sớm, đường phố dòng người ghé qua, phi thường náo nhiệt. Bất quá Diệp Thần có điểm tâm tư dừng lại, vội vã tiến đến Xích Viêm Tông. đường tới, xuyên qua ba đường cái, ngẩng đầu nhìn lại, xa xa xuyên thẳng qua trong dòng người, thân ảnh quen thuộc đập vào mi mắt, cái thân ảnh này, làm bạn với Diệp Thần từ đến lớn, Diệp Thần như thế nào lại nhận biết? Dáng người nàng yểu điệu, ăn mặc thân áo tơ trắng, giống như là đóa sơ hà lẳng lặng tách ra, mặc dù chỉ là bên mặt, cũng đẹp đến như người trong bức họa. Chung quanh những người ngang qua kia, sau khi gặp nàng, nhao nhao ngừng chân, đem ánh mắt quăng tới, thời gian phảng phất ở lúc này dừng lại. Bộ dáng mỹ mạo như vậy, để cho bọn hô hấp cũng khỏi dừng lại. Nàng lẳng lặng ngưng nhìn chỗ xa, trong đôi mắt tựa hồ lộ ra ít đau thương, nàng tựa hồ gầy tí, váy tơ múa, phảng phất muốn phiêu nhiên tiên thăng. Lại là Nữu Nhi, nghĩ tới ở bên trong Vân Yên quận thành đụng phải Nữu Nhi. - Nữu Nhi! Diệp Thần kinh hỉ hô, bước chân nhanh hơn, hướng phía trước đến. Nghe được thanh này, thân thể kia mạnh mẽ dừng thoáng phát, hướng bên Diệp Thần xem ra, trong ánh mắt toát ra tia vui sướng cùng kích động. Là Diệp Thần ca ca sao? ? Hay là Nữu Nhi nằm mơ? Nước mắt óng ánh tràn mi mà ra, hoàn toàn nghĩ tới, vậy mà lại ở chỗ này gặp được Diệp Thần, từ khi ly khai Diệp gia bảo, nàng bao giờ nhớ tới Diệp gia bảo từng cọng cây ngọn cỏ, nghĩ đến mọi người Diệp gia bảo, nghĩ đến Diệp Thần, bởi vì trong đời của nàng thời gian đẹp nhất, đều là ở Diệp gia vượt qua, Diệp Thần trong lòng của nàng, chiếm sức nặng quá nặng. Mỗi ngày, nàng đều có thể mộng thấy Diệp Thần, cái hương vị quen thuộc kia, phảng phất thấm linh hồn của nàng. - Nữu Nhi, ta rốt cuộc tìm được ngươi rồi. Diệp Thần vui vẻ nói, đẩy ra đám người, bước nhanh hướng Diệp Nữu đến. Nhìn xem khuôn mặt quen thuộc kia của Diệp Thần, trong nội tâm các loại cảm xúc lộn xộn tuôn ra, nàng rất muốn nhào vào trong ngực Diệp Thần, chăm chú ôm lấy Diệp Thần, khóc lớn hồi, sau đó vĩnh viễn hề tách ra, thế nhưng mà, nàng minh bạch mình thể làm như vậy, nếu làm như vậy, đối với Diệp Thần, đối với Diệp gia bảo, chính là hồi tai hoạ ngập đầu. Trong đôi mắt Diệp Nữu lên tia kiên định cùng quyết tuyệt, xoay người, giống như con Hồ Điệp nhanh nhẹn bay lên, hướng xa xa lao . - Diệp Thần ca ca, ngươi nên tới Trung Ương Đế Quốc! Diệp Nữu thào nói, nước mắt tùy ý chảy xuống, lướt hơn trăm thước. Diệp Thần chứng kiến Diệp Nữu quay người ly khai, lập tức ngây ngẩn cả người, biết Diệp Nữu vì cái gì đối với như vậy, ràng thấy được vui sướng trong đôi mắt Diệp Nữu, còn có cái thâm trầm tưởng niệm kia, thế nhưng mà vì cái gì Diệp Nữu chứng kiến , lại xoay người rời ? Địa phương vốn là Diệp Nữu đứng, lão phu nhân ước chừng hơn 40 tuổi lạnh lùng nhìn sang Diệp Thần, ánh mắt của nàng như là chim ưng, sau đó thả người bay lên, theo đằng sau Diệp Nữu. Người , Diệp Thần đứng tại nguyên chỗ, có đuổi theo, trầm mặc hồi lâu. Hôm nay tại nội thành gặp được Nữu Nhi, hoàn toàn là ngoài ý muốn, từ thần sắc tiều tụy của Nữu Nhi có thể nhìn ra, Nữu Nhi tại Xích Viêm Tông trôi qua cũng tốt, Diệp Thần xiết chặt nắm đấm, Nữu Nhi từ đến lớn cùng mình lớn lên, cho tới bây giờ có thụ qua ủy khuất gì!
Chương 465: Xích Viêm Tông! (1) Lúc trước thời điểm Diệp Thần kinh mạch đứt đoạn, nếu có Nữu Nhi, mình khả năng chết! Diệp Thần minh bạch Nữu Nhi tuyệt đối có khả năng tuyệt tình như vậy! Nàng chứng kiến mình lập tức xoay người rời , rất có thể là có nỗi khổ tâm gì, Diệp Thần muốn tạo thành buồn rầu cho Nữu Nhi. Vừa rồi ánh mắt lão phu nhân kia nhìn mình lạnh như băng, Diệp Thần có chút minh bạch cái gì. - Xích Viêm Tông! Ánh mắt Diệp Thần dần dần lạnh xuống. Nghĩ đến những lời kia của Liên thiếu cốc chủ, Thương Lan cung thiếu cung chủ muốn lấy Nữu Nhi, Diệp Thần hừ lạnh tiếng, cái gì Thương Lan cung thiếu cung chủ, ta ngược lại muốn nhìn các ngươi đến tột cùng có bao nhiêu bổn , lại muốn lấy Nữu Nhi! Xích Viêm Tông này thừa dịp lúc ta có ở đây, đem Nữu Nhi cướp , hôm nay ta liền đạp vào Xích Viêm Tông của ngươi, đem Nữu Nhi đoạt trở lại! Diệp Thần trong cơn giận dữ. - Tiểu Dực, , Xích Viêm Tông! - làm gì? - Đánh nhau! - Đánh nhau ta thích nhất rồi! Tiểu Dực hưng phấn . Thần hồn của Diệp Thần đường kéo dài, dĩ nhiên phát Nữu Nhi, chứng kiến thần sắc mặt Nữu Nhi thống khổ cùng bi thương kia, Diệp Thần tâm đều muốn nát, tại Nữu Nhi ràng là Địa Tôn đỉnh phong, lão ẩu đứng ở bên người Nữu Nhi kia, là Huyền Tôn trung kỳ cao thủ. - Tiểu thư, ngươi chớ quên cùng tông chủ ước định, ngươi bây giờ là vị hôn thê của Thương Lan cung thiếu cung chủ, tốt nhất muốn cùng nam nhân khác có bất kỳ tiếp xúc, nếu đối với Xích Viêm Tông chúng ta, tuyệt đối có gì hay! - Ta minh bạch . Diệp Nữu thần sắc vui . - Nếu như ngươi cùng nam nhân khác có bất kỳ tiếp xúc, đối với bọn mà , cũng phải tình tốt gì, tông chủ nhất định phái người đem đánh chết! Thần sắc bà lão kia lãnh đạm - Các ngươi tốt nhất nên đối với người vừa rồi kia thế nào, bằng ta cho dù chết cũng Thương Lan cung! Thần sắc Diệp Nữu vô cùng kiên định, lạnh lùng trừng mắt nhìn lão ẩu kia. - Ta cũng có ý tứ uy hiếp tiểu thư, chỉ là muốn nhắc nhở tiểu thư, nếu tiểu thư lấy Thương Lan cung thiếu cung chủ, đơn giản Xích Viêm Tông chúng ta, mà ngay cả Tây Võ Diệp gia, cũng khó trốn tai hoạ ngập đầu! Bà lão nhàn nhạt . Thần sắc Diệp Nữu có chút dừng lại, trong đôi mắt toát ra tia đau thương, thực lực của nàng quá yếu, căn bản cách nào kháng cự hết thảy, cho nên nàng mực điên cuồng tu luyện, càng ngừng ăn dược thảo của Xích Viêm Tông trân tàng, tăng thêm thể chất nàng đặc thù rốt cục ở trong vòng năm ngắn ngủn đột phá đến Địa Tôn đỉnh phong, nhưng mà nàng minh bạch, lấy thực lực bây giờ còn cách nào cải biến vận mệnh của mình cùng Tây Võ Diệp gia. Yên lặng theo sát đằng sau bà lão kia ngồi lên lưng đại điêu, con đại điêu kia bay lên trời, hướng xa xa bay . Nghe được lão ẩu kia cùng Diệp Nữu đối thoại, con mắt Diệp Thần có chút híp, lên đạo sát cơ, những người này ràng uy hiếp muốn tiêu diệt Tây Võ Diệp gia ta? Nếu như là Diệp gia lúc trước, người khác vừa động thủ, chừng Tây Võ Diệp gia bị diệt rồi, nhưng mà tại, muốn diệt Tây Võ Diệp gia ta dễ dàng như vậy! Nữu Nhi, ngươi khờ, vì bảo hộ Tây Võ Diệp gia, ngươi liền mặc cho bọn bài bố sao? Diệp Thần mang theo Tiểu Dực ra Vân Yên quận thành, ngồi Kim Dương điêu, Kim Dương điêu hướng phương hướng Xích Viêm Tông bay . Nữu Nhi cưỡi phi hành thú kia, lại là Thiên Sư cấp, có thể thấy được Xích Viêm Tông này có thể trở thành đại tông môn Trung Ương Đế Quốc bài danh Top 5, cũng là hơi có chút thực lực. Tạm thời vẫn là trước gặp Nữu Nhi, chờ ta tìm cái Xích Viêm Tông này chút sau! Gần năm giờ đồng hồ sau, Kim Dương điêu đường trong ở núi xâm nhập, xa xa tòa cao điểm thẳng nhập vân tiêu, đỉnh núi cùng sườn núi kia, từng tòa kiến trúc to lớn khảm nạm trong đó, ngớt dứt, khí thế rộng rãi. Chỗ đó có lẽ là Xích Viêm Tông rồi! Năm đó khu kiến trúc Vân gia bảo, cùng Xích Viêm Tông này vừa so sánh, lại kém đến rất nhiều nhiều nữa...! Khu kiến trúc của Xích Viêm Tông, chiếm diện tích, số lượng… tối thiểu là gấp mười lần Vân gia bảo. Diệp Thần có chút nhắm mắt, liền cảm giác được, bọn này trong núi tối thiểu nấp hơn hai mươi đạo khí tức Hồn niệm, trong đó có hơn mười đạo là Huyền Tôn cấp, bên trong Xích Viêm Tông này, ràng cũng có ít Huyền thú cao thủ qua lại. đỉnh núi, cổ uy áp cường đại rơi xuống, gió nổi mây phun, mấy vạn đạo phi kiếm ở xoay quanh, lại là tòa siêu cấp kiếm trận. - Xích Viêm Tông này, ràng còn xếp đặt Hộ Sơn Đại Trận! - Có thể có Hộ Sơn Đại Trận như vậy, nội tình hẳn là tương đối hùng hậu! Trước khi Diệp gia chi nhánh tiến vào Xích Viêm Tông, Xích Viêm Tông cũng tồn tại vài vạn năm, cường giả xuất lớp lớp, tuy tại có chút xuống dốc, nhưng lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo, y nguyên phải tông môn bình thường có thể so sánh. Hướng chân núi nhìn lại, chỗ đó có tòa sơn môn cự đại, người đến người như nước chảy. Có rất nhiều người cưỡi phi hành thú hoặc là ngựa, đều đứng ở quảng trường trước sơn môn, sau đó bộ tiến vào, duy chỉ có Nữu Nhi cùng lão ẩu kia, cưỡi lấy Thiên Sư cấp phi hành thú đường bay về phía đỉnh núi. Nếu như là người ngoài cưỡng ép bay vào, có thể bị Hộ Sơn Đại Trận kia đuổi giết! Diệp Thần điều khiển Kim Dương điêu, phi xuống dưới, ở quảng trường ngừng lại. Tại đây người nào cũng có, rất nhiều người cả đàn cả lũ, đoán chừng đều vào núi xem lễ. Diệp Thần mang theo Kim Dương điêu theo dòng người lên núi. - Hắc, huynh đệ, con thú này của ngươi là Thiên sư cấp Kim Dương điêu? người mập mạp mặc hoa phục bu lại, cực kỳ hâm mộ nhìn xem đại điêu uy phong lẫm lẫm sau lưng Diệp Thần, lại nhìn xem con Thập giai tạp mao phía sau kia mình. Diệp Thần nhìn nhìn tên mập mạp kia, mập mạp này chừng hai mươi tuổi, ràng cũng là Địa Tôn đỉnh phong, khẽ gật đầu, thêm gì nữa, tiếp tục hướng sơn môn đến. - Ta là Thiên Cơ tông thiếu tông chủ, gọi Mạc Bạch, Trung Ương Đế Quốc này người có chút tên tuổi ta đều biết, ràng chưa thấy qua huynh đệ, ngươi tên là gì? Mạc Bạch hì hì cười , Địa sư cấp thú, ít nhất phải là trưởng lão cấp nhân vật của đại tông môn mới dùng được a, tuy thân là Thiên Cơ tông thiểu tông chủ, nhưng trước khi tu vi có đột phá đến Thiên Tôn cấp, là lấy được Địa sư cấp phi hành thú đấy. Cái mập mạp này ngờ lại là Thiên Cơ tông thiểu tông chủ, nghe được là Thiên Cơ tông, Diệp Thần biểu lộ hòa hoãn ít, Thiên Cơ tông này là thủ hạ của Thông Thiên Sư Vương, chừng về sau dùng được bọn . - Ta gọi Diệp Thần, gọi Tiểu Dực. Diệp Thần nhìn thoáng qua Tiểu Dực bên người .
Chương 466: Xích Viêm Tông! (2) - Ngươi là tới xem Luận Võ Đại Hội sao? Mạc Bạch là người tính tình bén nhạy, chứng kiến Diệp Thần biểu lộ biến hóa, Diệp Thần cũng có bởi vì mình là Thiên Cơ tông thiểu tông chủ, mà như những người khác khách khí nịnh nọt như vậy, hẳn là có chút địa vị, đồng thời nghe được Thiên Cơ tông, thần sắc liền hòa hoãn nhiều hơn, có lẽ cùng Thiên Cơ tông bọn là giao hảo. - Đương nhiên, ngươi phải cũng đến xem Luận Võ Đại Hội sao? - Đương nhiên là , ta dáng vẻ này các ngươi cũng biết, ta là tới xem mỹ nữ, lần này tới tham gia Luận Võ Đại Hội mỹ nữ khẳng định rất nhiều, nghe con của tông chủ Xích Viêm Tông, càng là xinh đẹp Thiên Tiên, chính là đối tượng đời ta ngưỡng mộ. Mạc Bạch ước mơ , đôi ánh mắt gian tà nghiêng mắt nhìn bên này nghiêng mắt nhìn bên kia, đều là rơi vào người mấy nữ khách phụ cận, bên chậc chậc tán thưởng. nghĩ tới ràng đụng phải kẻ dở hơi như vậy, Diệp Thần cúi đầu giả bộ như biết , đường tới phía trước sơn môn. Ngay thời điểm Diệp Thần chuẩn bị tiến vào sơn môn Xích Viêm Tông, hai thất bảo mã cao to chạy vội tới, theo phía sau đống lớn tùy tùng, nghi thức uy nghiêm. - Vân Yên Quận Vương đến rồi! - Lại là Vân Yên Quận Vương, còn có Tử Lam quận chúa! Diệp Thần hướng bên kia nhìn lại, Vân Yên Quận Vương kia khoảng bốn mươi năm mươi tuổi, mặt chữ quốc thân hình cao lớn, cực kỳ khôi ngô, rất có khí độ, thần hồn Diệp Thần đảo qua Vân Yên Quận Vương này, tu vi bản thân là Huyền Tôn đỉnh phong cấp, sau lưng còn theo ba Huyền Tôn, hai Huyền sư cao thủ. Vân Yên Quận Vương này có lẽ là tương đối có thế lực. Chung quanh những người tuổi trẻ kia tránh ra, xoát thoáng phát, tất cả đều tập trung ở người Tử Lam quận chúa, Tử Lam quận chúa kia biết dùng Linh Dược gì, mặt thương nhanh như vậy tốt rồi, làn da trong trắng lộ hồng, tựa như quả táo chín, dáng người kia nóng bỏng, trước sau lồi lõm, đủ để cho người điên cuồng. Tử Lam quận chúa thân trang phục, tư thế hiên ngang, thả người từ lưng ngựa nhảy xuống, kích phát nhiều tiếng ủng hộ, nâng nàng cũng là tỳ nữ mỹ mạo, nhìn xem ánh mắt Tử Lam quận chúa, lộ ra có chút hàm tình mạch mạch. - Quận chúa cẩn thận. Tỳ nữ kia nói. Thấy màn như vậy, Diệp Thần lông mi nhảy lên, Tử Lam quận chúa cùng tỳ nữ này tuyệt đối có gian tình! Cái khẩu vị Trung Ương Đế Quốc quý tộc này, đúng là ý vị sâu xa. Ánh mắt Tử Lam quận chúa hướng bên này tùy ý lườm qua, phát Diệp Thần trong đám người, lập tức sắc mặt trắng bệch, thiếu chút nữa té ngã. - Quận chúa, ngươi làm sao vậy? Tỳ nữ mỹ mạo kia nghi hoặc hướng bên này nhìn thoáng qua, chỉ thấy đám người trẻ tuổi ánh mắt nóng bỏng. - có gì. Tử Lam quận chúa rung giọng , nàng nghĩ tới ràng ở chỗ này thấy được Diệp Thần, ngày hôm qua nàng bị Diệp Thần làm cho sợ hãi, sau khi trở về cả đêm ác mộng, mộng thấy Diệp Thần mực ngừng tra tấn nàng, nhưng mà thực lực của bản thân Diệp Thần, còn có bối cảnh của Diệp Thần, đều làm nàng cách nào sinh ra tia phản kháng, lại lần nữa chứng kiến Diệp Thần, nàng cảm giác tâm mình ngừng phát run. Chuyện ngày hôm qua nàng cũng có cho phụ thân, trực giác của nàng cho rằng, bối cảnh của Diệp Thần, chỉ sợ ngay cả phụ thân cũng làm được, sợ phụ thân bởi vậy trách cứ nàng, chọc người nên dây vào. Diệp Thần chỉ là hướng Tử Lam quận chúa liếc qua, liền thu hồi ánh mắt. Tử Lam quận chúa có chút sợ, cẩn thận theo đằng sau Vân Yên Quận Vương, Vân Yên Quận Vương quay đầu lại nhìn thoáng qua con của mình, trong nội tâm cảm thấy nghi hoặc, đứa con này của mình bình thường tư thế hiên ngang, tùy tiện, thường xuyên quản bất trụ miệng, nhưng mà hôm nay như thế nào đột nhiên trở nên thành như vậy rồi hả? Vân Yên Quận Vương hướng trong đám người nhìn thoáng qua, chỉ thấy bóng lưng cao to, cảm thấy nghi hoặc, cái kia để cho nữ nhi của mình sợ hãi như thế, đến cùng là người nào? Ở dưới mọi người túm tụm, Vân Yên Quận Vương mang theo Tử Lam quận chúa cùng với thủ hạ tiến nhập Xích Viêm Tông. - Ngươi nhận thức Tử Lam quận chúa kia? Mạc Bạch nghi hoặc hỏi thăm, vừa mới bắt gặp màn kia. - biết. Diệp Thần nhàn nhạt ra, tiếp tục về trước. - Diệp Thần ca ca, ngươi như thế nào nhanh quên nữ nhân kia như vậy, nữ nhân kia hôm qua mới bị chúng ta đánh trận a. Tiểu Dực đuổi kịp bước chân của Diệp Thần, ngẩng đầu nhìn hướng Diệp Thần ra. Nghe được Tiểu Dực , Diệp Thần thiếu chút nữa cái loạng choạng, cười khổ thôi, xem ra sau này phải dạy Tiểu Dực chút, lúc nào mới nên rồi. Mạc Bạch kia ánh mắt trợn lớn, giật mình : - thể nào, các ngươi đánh Tử Lam quận chúa? đại mỹ nữ như vậy, các ngươi cũng hạ thủ được, mặc dù Tử Lam quận chúa cay cú điêu ngoa, có lúc chuyện ác độc, lại có lời đồn đãi nàng thích nữ nhân, nhưng mà, dầu gì cũng là mỹ nữ a, ai u trái tim của ta đau quá a! Diệp Thần liếc mắt, muốn lại ở đề tài này thảo luận xuống, hướng cửa vào Xích Viêm Tông tông môn tới. Mấy Xích Viêm Tông đệ tử người mặc hỏa hồng y bào đưa tay ngăn cản đám người Diệp Thần hỏi: - Xin hỏi mấy vị có thiệp mời sao? - Ta có ta có. Mạc Bạch lấy ra tờ thiệp mời màu đỏ hỏi. - Ta có thể tiến vào a? - Có thể, bất quá ngươi phải đem phi hành thú của ngươi dẫn tới bên kia nhờ nuôi. Xích Viêm Tông đệ tử kia , chỉ hướng tòa kiến trúc cách đó xa. - Tốt, ta nhờ nuôi phi hành thú. Mạc Bạch vào, quay đầu lại nhìn thoáng qua Diệp Thần. - Ngươi có thiệp mời sao? Diệp Thần khẽ cau mày, tiến vào lại muốn thiệp mời, trầm mặc chốc lát : - Ta quên mang. - Nếu như có thiệp mời, thể tiến vào. Xích Viêm Tông đệ tử kia mặt chút thay đổi , cũng có cái gì nữa, dù sao người quên mang thiệp mời có ở số ít. Nơi xa Mạc Bạch nhìn Diệp Thần chút, bộ dạng giống như là muốn giúp Diệp Thần vào, rồi lại thể ra sức. Chẳng lẻ phải trộm tờ thiệp mời? Hay là tìm chỗ len lén lẻn vào Xích Viêm Tông? Diệp Thần cau mày trầm tư. - Diệp Thần ca, sao ngươi lại tới đây? Bỗng nhiên, thanh kinh hỉ vang lên, nơi xa thân ảnh ra ở trong tầm mắt Diệp Thần, lại là Diệp Mông! Diệp Mông từ bên trong Xích Viêm Tông ra ngoài, đối với mấy Xích Viêm Tông đệ tử : - Cái này là người Tây Vũ Diệp gia ta, để cho vào . Phía sau Diệp Mông còn tới thanh niên khác, ước chừng hai mươi sáu hai mươi bảy tuổi, vóc người khôi ngô, cũng là Xích Viêm Tông đệ tử, mặc trường bào tông môn màu đỏ. Mấy Xích Viêm Tông đệ tử nhìn về phía người thanh niên kia hỏi: - Vệ sư huynh, để cho hai người bọn họ vào sao? Cảm ơn bác Juan ủng tại nhé!