Cửu Tinh Thiên Thần Quyết - Phát Tiêu Đích Oa Ngưu (1626C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 409: Lão Cổ Đổng bi thảm. (1)

      Diệp Thần gật đầu , vừa rồi ràng cảm giác được, mình quả thực muốn nổ bung, lực lượng của Sư gia quá mạnh mẽ, căn bản phải đủ khả năng thừa nhận, nghĩ tới Đạm Đài Lăng lạnh lùng như băng như vậy, ràng cũng biết quan tâm người, ngược lại làm cho Diệp Thần có chút ngoài ý muốn.


      - Đạo Huyền Vũ chi khí này, với ta mà có tác dụng gì, lại có thể giúp ngươi tay, năm năm ước hẹn, đừng làm cho ta thất vọng.


      - Ta lại thiếu ngươi phần nhân tình.


      Diệp Thần cường chống tinh thần, bất kể là ở lòng đất Cấm Vực Chi Địa, hay là lúc này đây tao ngộ Phó Vũ, nếu có Đạm Đài Lăng ra tay, hậu quả biết như thế nào, có lẽ Diệp Thần ở nhân thế rồi, nhân tình này biết nên trả như thế nào.


      - Đạm Đài Lăng ta cần nhân tình của bất luận kẻ nào, bồi dưỡng ngươi, cũng quá đáng là vì bồi dưỡng đối thủ mà thôi.


      Ngữ khí của Đạm Đài Lăng chuyển sang lạnh lẽo, hờ hững , Hải quy huyền nổi giữa trung kia, ở sau khi Đạm Đài Lăng xuất , cũng dám nhúc nhích rồi, từ trung phi rơi xuống trước mặt Diệp Thần.


      "Vèo" tiếng, Tam Xoa Kích hóa thành vòng lưu quang, biến mất ở cuối cùng mặt biển.


      - Diệp Thần tiểu tử, nhanh thu Huyền Vũ chi khí, Sư gia ta mệt mỏi, muốn ngủ nửa tháng, kế tiếp xem chính ngươi được rồi.


      Thanh của Tử Hỏa Tinh Sư lần nữa truyền đến, ở bên trong thanh của , mang theo ít mỏi mệt, cái này cũng khó trách, thực lực của mực bị Thiên Tinh ấn áp chế, vừa phải đối kháng cấm chế uy áp, còn phải đem lực lượng của mình quán thâu đến trong cơ thể Diệp Thần, dùng lực lượng còn lại của đối kháng cấm chế Thiên Tinh ấn, tự nhiên là thập phần mỏi mệt.


      Diệp Thần hướng phía trước mặt nhìn lại, chỉ thấy con Hải quy kia lẳng lặng gục ở chỗ này, cường chống thân thể mỏi mệt chịu nổi, lảo đảo phía trước bước ra vài bước, tay phải hóa chưởng, dán ở mai rùa của Hải quy, Cửu Tinh trong cơ thể Diệp Thần lập tức rất nhanh vận chuyển, Hải quy hóa thành từng đạo Huyền Khí, nhao nhao theo tay phải của Diệp Thần tiến vào cơ thể.


      Hải quy kia càng lúc càng , cuối cùng nhất hoàn toàn biến mất ở trong thân thể Diệp Thần, Diệp Thần có thể cảm giác được, vật thể hình dáng Hải quy, lơ lửng ở bên trong huyết mạch tay phải của , nhưng mà mặt ngoài tay phải, lại nhìn ra bất luận biến hóa gì.


      Đạo Huyền Vũ chi khí này xem như bị mình hấp thu sao? Nhưng mà mình lại điểm cũng biết tác dụng của Huyền Vũ chi khí! Diệp Thần hướng xa xa nhìn lại, chỉ thấy Hồn Yểm Bảo Châu nắm thân thể Tiểu Dực lên, dời hải đảo, đối với Tiểu Dực trút xuống hắc sắc quang mang, tựa hồ là thay Tiểu Dực chữa thương, Tiểu Dực bỗng nhúc nhích, có lẽ chỉ là hôn mê mà thôi, có chết.


      Lúc này Diệp Thần mới thả lỏng trong lòng, ngồi xuống, thúc dục Huyền Khí, khôi phục lấy thương thế trong cơ thể.


      Đạm Đài Lăng gì thêm, Diệp Thần cũng nghĩ tới, kích kia của Đạm Đài Lăng cư nhiên lợi hại như thế, kích cách xa như vậy đem Phó Vũ trọng thương, nếu phải Đạm Đài Lăng cố ý phóng nước, Phó Vũ căn bản chạy thoát. Thần Tôn cấp cường giả đối với Diệp Thần mà , là tồn tại khó có thể địch nổi, mà ở trước mặt Đạm Đài Lăng, cư nhiên chịu nổi kích như thế!


      Diệp Thần càng ràng cảm giác được, thực lực của mình cùng Đạm Đài Lăng chênh lệch, nhớ lại ngày đó, ràng phát ngôn bừa bãi trong vòng năm năm đánh bại Đạm Đài Lăng, tại ngẫm lại, lại ngây thơ đến có chút buồn cười.


      Mà ngay cả thực lực như Đạm Đài Lăng, ràng cũng dám cùng Chấp Pháp điện triệt để quyết liệt, thực lực cái Chấp Pháp điện này, xem ra đơn giản.


      Phó Vũ chạy mất, bất quá Diệp Thần xem như đem Phó Vũ triệt để đắc tội, nếu gặp lại đến Phó Vũ, chỉ sợ tất có trận chiến, Diệp Thần cũng thể trông cậy vào Đạm Đài Lăng nhiều lần đều xuất .


      Bất kể như thế nào, về sau phải cẩn thận làm việc, ở trước khi có đủ thực lực, tốt nhất tránh né điểm, tuyệt đối thể lại trêu chọc Chấp Pháp điện rồi!


      Hôm nay xém chết ở đảo, xét đến cùng, cũng là mình đủ cường!


      Diệp Thần rốt cục chống đỡ nổi, ngã ngồi dưới đất, ăn hết khỏa Tử Kim thần đan, càng ngừng vận chuyển Huyền Khí, khôi phục lấy thương thế bên trong cơ thể, tốc độ tu luyện của , tương đối với những cái gọi là thiên tài kia, nhanh rồi, nhưng mà còn xa xa đủ.


      Vô số Huyền Khí từ bốn phương tám hướng hướng Diệp Thần tụ lại, hóa thành chín đạo Huyền Khí, giống như mảnh Du Long dài hẹp, ở quanh người Diệp Thần xoay quanh.


      Trong cơ thể Cửu Tinh ở dưới phi đao Huyền Khí tẩm bổ, càng ngừng xoay tròn.


      cái Chu Thiên, hai cái Chu Thiên, ba cái Chu Thiên...


      Diệp Thần hoàn toàn quên mất thời gian, miệng vết thương trong cơ thể chậm rãi khép lại.


      Gió biển gào thét, ở người Diệp Thần xẹt qua.


      Diệp Thần ngồi xếp bằng ba ngày, lúc này thương thế bên trong cơ thể mới tốt hơn phân nửa, hướng xa xa nhìn lại, Tiểu Dực ngồi dậy, từng ngụm từng ngụm ăn lấy đồ vật, thân thể Tiểu Dực cực kỳ cường hãn, năng lực khôi phục cũng rất lợi hại, cho dù bị thụ thương nghiêm trọng như vậy. Ăn nhiều mấy ngày, ngủ thêm mấy ngày cũng tình rồi.


      Biết Tiểu Dực có việc gì, ý niệm của Diệp Thần lại lần nữa chìm vào trong cơ thể của mình, nội thị đảo qua các nơi kinh mạch quanh thân mình, từ trong cơ thể vận hành mà qua, cuối cùng rơi vào trong lòng bàn tay phải, chỉ thấy trong lòng bàn tay có chỉ Hải quy hào quang bắn ra bốn phía lăng lơ lửng tại đó, dung nhập bên trong huyết mạch.


      Diệp Thần tỉ mỉ cảm thụ thoáng phát, con Hải quy này là đạo linh khí. Đạo linh khí này có ít ý thức tự chủ cùng linh tính, Diệp Thần chậm rãi thúc dục đạo linh khí này. Ở dưới Huyền Khí trong cơ thể chỉ dẫn, Hải quy này hóa thành đạo thanh lưu, ở trong cơ thể Diệp Thần vận chuyển, vận hành qua quanh thân, Diệp Thần cảm giác được tinh thần chấn động, trong óc vô cùng thanh minh.


      Vận hành xong, đạo Huyền Vũ chi khí này lại tới trong lòng bàn tay phải của Diệp Thần.


      Đạo Huyền Vũ chi khí này, có lẽ có ít công hiệu đặc biệt.


      Huyền Vũ chi khí kia hấp thu ít Huyền Khí trong cơ thể Diệp Thần, ở dưới Huyền Khí đặc biệt của phi đao tẩm bổ, bắt đầu từng điểm từng điểm lớn mạnh.


      Diệp Thần bỗng nhiên có ít cảm giác kỳ diệu, cùng Huyền Vũ chi khí tựa hồ tạo thành ít cảm ứng, nhắm đôi mắt lại, trong óc ra ít hình ảnh, Hải quy cực lớn ngao du ở giữa thiên địa, nó sống mấy vạn năm thậm chí hơn mười vạn năm, ở trong biển, nó là quái vật săn lùng đáng sợ, hải bình thường nhìn thấy nó, chỉ có phần chạy trốn, sau khi nó chết. Trong cơ thể đám linh khí mang theo ít ý niệm của con Hải quy kia, diễn hóa thành đạo Huyền Vũ chi khí trong trời đất, đạo Huyền Vũ chi khí này tuy tồn tại mấy vạn năm, nhưng còn ở vào giai đoạn phát triển.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 410: Lão Cổ Đổng bi thảm. (2)

      biết trong chiến đấu, có thể vận dụng đạo Huyền Vũ chi khí này hay , về sau còn có thể chậm rãi lục lọi huyền bí của đạo Huyền Vũ chi khí này.


      - Tiểu Dực, ngươi làm sao vậy?


      Diệp Thần hướng Tiểu Dực tới, thấy bộ dạng Tiểu Dực mặt ủ mày chau, liền mở miệng hỏi, cho rằng thân thể Tiểu Dực có chỗ nào đúng, khỏi có chút sốt ruột.


      Tiểu Dực ngẩng đầu nhìn Diệp Thần, bộ mặt như ăn mướp đắng.


      Diệp Thần nhíu mày, thò tay bắt lấy cổ tay Tiểu Dực, dùng Huyền Khí dò xét thân thể Tiểu Dực thoáng phát, thân thể Tiểu Dực khôi phục cực nhanh, năng lực khôi phục của Thượng Cổ Dị Chủng Dực Xà, tuyệt đối phải là dùng để trưng cho đẹp. Bất quá lúc trước bị tam xiên thần kích của Đạm Đài Lăng tạo thành tổn thương, lại phải dễ dàng tốt như vậy.


      Phó Vũ tạo thành tổn thương, cùng Đạm Đài Lăng tạo thành tổn thương, hoàn toàn là hai tính chất bất đồng.


      - Diệp Thần ca ca, ở bên trong Túi Càn Khôn của ta, đùi dê toàn bộ ăn xong.


      Vẻ mặt Tiểu Dực cầu xin ra.


      Nghe được Tiểu Dực , Diệp Thần vốn là sửng sốt chút, lập tức nhịn được cười lên :


      - Đừng lo lắng, ta ở đây chuẩn bị rất nhiều đùi dê.


      gian bao tay của Diệp Thần rất lớn, vì thỏa mãn Tiểu Dực cái ăn hàng này, chuẩn bị rất nhiều hàng tồn, chuyển cho Tiểu Dực bộ phận qua.


      Tiểu Dực lập tức vui vẻ, nắm lên hai cái đùi dê, từng ngụm từng ngụm ăn .


      Diệp Thần bỗng nhiên ý thức được, ăn cùng ngủ, đối với Tiểu Dực mà loại tu luyện, ăn hết đồ vật, bị Tiểu Dực hấp thu lập tức chuyển hóa thành năng lượng trong cơ thể Tiểu Dực, cho nên miệng vết thương của Tiểu Dực mới có thể khôi phục nhanh như vậy.


      Nhìn xem bộ dạng Tiểu Dực ăn như hổ đói, Diệp Thần mỉm cười, nhưng nghĩ đến A Ly, Diệp Thần lại có chút sầu não, biết lúc nào mới có thể cùng A Ly tương kiến.


      - Diệp Thần ca ca nhớ A Ly tỷ tỷ sao?


      Tiểu Dực ngẩng đầu, con mắt thanh tịnh nhìn xem Diệp Thần hỏi.


      - Ân, Tiểu Dực nhớ A Ly tỷ tỷ sao?


      Diệp Thần sờ lên cái đầu của Tiểu Dực, có chút cười chua xót nói.


      - Diệp Thần ca ca ngươi nên thương tâm, ta mộng thấy A Ly tỷ tỷ cùng ít lão bà bà ở chung chỗ, A Ly tỷ tỷ nàng có chuyện gì đâu.


      Tiểu Dực nghiêm túc nói.


      Trong nội tâm Diệp Thần khẽ động, Tiểu Dực ở phương diện này so với mình muốn nhạy cảm nhiều lắm, có thể nó biết mấy thứ gì đó, Diệp Thần lập tức nghĩ tới Mê Huyễn Bảo Châu, trước kia nghe A Ly , bên trong Mê Huyễn Bảo Châu có Ly Miêu tộc lịch đại tiền bối, khả năng là những lão bà bà theo như lời Tiểu Dực kia.


      Nghe Tiểu Dực như vậy, Diệp Thần thoáng an tâm đến, ngẩng đầu nhìn Hồn Yểm Bảo Châu lơ lửng ở Tiểu Dực hỏi:


      - Tiểu Dực, ngươi gần đây thời gian ngắn đều ở bên trong Hồn Yểm Bảo Châu?


      - Ân, ta cùng sư phó tu luyện, sư phó còn dạy cho Tiểu Dực cái vũ kỹ đây này.


      Tiểu Dực hưng phấn ra.


      Phía Hồn Yểm Bảo Châu, đột nhiên xuất hình ảnh hư ảo, là lão giả người mặc trường bào Khô Lâu màu đen, ba đầu lâu ở bên người lão giả xoay quanh. cổ ma khí đập vào mặt, Diệp Thần lại càng hoảng sợ, bên trong Hồn Yểm Bảo Châu này, phải ở cái ma đầu a, chẳng lẽ Tiểu Dực là theo chân ma đầu này tu luyện?


      Diệp Thần lại chăm chú nhìn lại, lão giả này mặt mũi hiền lành, trong đôi mắt có bất kỳ Hung Sát Chi Khí, tuy ma khí tung hoành, nhưng bên trong ma khí này, lại có huyết tinh sát khí, là kỳ quái.


      Lão giả kia nhìn nhìn Diệp Thần, bộ dạng có vài phần ngạo nghễ.


      Trong nội tâm Diệp Thần kinh nghi bất định, nhìn nhìn lão giả kia, chắp tay :


      - Tiền bối ngươi tốt, đa tạ tiền bối cứu Tiểu Dực, cũng dạy Tiểu Dực học tập vũ kỹ.


      Nhưng trong lòng thầm nghĩ, Tiểu Dực cùng lão giả này tu luyện, tu luyện thành Đại Ma Đầu a? Trách được Diệp Thần có thể cảm nhận được người Tiểu Dực có tí ti ma khí.


      Mặc kệ Tiểu Dực tu công pháp gì, Diệp Thần đều để ý. y nguyên đem Tiểu Dực trở thành thân đệ đệ của mình đối đãi, nhưng mà nghe Tu ma giả tu đến hậu kỳ, rất dễ dàng bị ma công ảnh hưởng tâm tính, trở nên lục thân nhận, chỉ biết giết chóc.


      Diệp Thần thầm nghĩ, muốn để cho Tiểu Dực đình chỉ tu luyện ma công hay ? Ngẩng đầu nhìn hướng lão giả này, biết lão giả này có chút ít thủ đoạn gì, tạm thời cũng dám hành động thiếu suy nghĩ.


      - Lão phu Thôn Thiên, ngươi là ca ca của Tiểu Dực a, lão phu ở bên trong Hồn Yểm Bảo Châu đợi đến có chút nhàm chán, biết bên ngoài qua bao nhiêu năm tháng. ngủ, lần nữa khi tỉnh lại, lại phát bị ngươi mang ra Hạ Địa Quỳnh Lâu.


      Lão giả kia lông mi khẽ động , lông mày của tựa như hai đạo loan nguyệt, lộ ra có vài phần khôi hài.


      - Xác thực là ta đem tiền bối ra Hạ Địa Quỳnh Lâu.


      Diệp Thần gật đầu , nghe Thôn Thiên lão giả này chuyện. chút cũng có ngang ngược như những ma đầu trong truyền thuyết kia.


      - Ah ah ah, hỗn đản!


      Lão giả trường bào màu đen gió mà bay, mặt trướng đến đỏ bừng, cuồng loạn gào thét.


      - Ngươi biết lão phu tìm Hạ Địa Quỳnh Lâu này, hao tốn bao lâu thời gian sao? Hơn nghìn năm ah! Cái kia hơn nghìn năm, ngươi biết lão phu có nhiều bi thảm sao? Mỗi ngày tránh né Thiên Khiển, bị sét đánh, bị Thiên Hỏa sấy nướng, vất vả mới trốn vào bên trong Hạ Địa Quỳnh Lâu, mới sống yên ổn ngủ giấc ah, mới ngủ giấc ah! Lại bị ngươi dẫn theo ra!


      Lão giả cơ hồ muốn nhảy, lúc chuyện nước miếng bay loạn.


      - Tức chết lão phu rồi, tức chết lão phu rồi!


      - Cái này...


      Diệp Thần biết nên giải thích như thế nào rồi, thầm lầm bầm tiếng, Thôn Thiên lão giả này cảm xúc biến hóa cũng quá nhanh rđi, nghe Thôn Thiên lão giả này như vậy, Diệp Thần cảnh giác trong lòng lại buông xuống ít, giọng hỏi Tiểu Dực:


      - Sư phụ của ngươi có lai lịch gì?


      - Sư phó rất đáng thương...


      Tiểu Dực đồng tình nói.


      - từ bị khi phụ sỉ nhục... vất vả tu luyện thành ma đầu, người nào dám khi dễ rồi, kết quả lại bị người luyện thành Hồn Yểm Bảo Châu, ta cho rằng sư phó bị luyện thành Hồn Yểm Bảo Châu, có lại bị người khi dễ, nghĩ tới sư phó biến thành Hồn Yểm Bảo Châu còn thảm như vậy, mỗi ngày bị sét đánh, bị dùng lửa đốt, mới vừa rồi còn thiếu chút nữa bị Hải quy ăn hết, biến thành thức ăn cho Hải quy rồi.


      Lão giả mắng rất nhiều, tựa hồ là rất tức giận, hừ hừ hai tiếng.


      - Thôn Thiên tiền bối, ta còn có thể vào Hạ Địa Quỳnh Lâu, nếu như ngài muốn trốn vào Hạ Địa Quỳnh Lâu, lúc nào ta có thể mang ngươi vào.


      Diệp Thần suy nghĩ chút ra, nghe Tiểu Dực như vậy, Thôn Thiên lão giả này cũng xác thực đáng giá đồng tình.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 411: Huyền Vũ vũ kỹ. (1)

      - Hạ Địa Quỳnh Lâu năm mươi năm mới mở ra lần, tiếp theo vào phải năm mươi năm sau rồi, năm mươi năm này nên làm cái gì bây giờ? Hồn Yểm Bảo Châu là Hồn Yểm Bảo Châu năm đó rồi, nếu như Thiên Khiển hàng lâm, chỉ biết so với trước kia lợi hại gấp 10 lần, lão phu ta có thể sống qua năm mươi năm này hay còn là vấn đề.


      Thôn Thiên lão giả liếc mắt nói.


      - Là như thế này, ta được chủ nhân của Hạ Địa Quỳnh Lâu là Thiên Nguyên tiền bối tán thành, có thể tùy thời tiến vào Hạ Địa Quỳnh Lâu, phải chịu cấm chế hạn chế.


      Diệp Thần , trong nội tâm thầm nghĩ, đem Hồn Yểm Bảo Châu đưa về Hạ Địa Quỳnh Lâu, cái kia Tiểu Dực cũng cần theo lão giả này học ma công rồi.


      Thôn Thiên lão giả kinh ngạc nhìn thoáng qua Diệp Thần :


      - Thiên Nguyên kia chính là vị đại năng lợi hại, nghĩ tới ngươi ràng nhận được tán thành, hừ hừ, thế còn sai biệt lắm. Ngươi là ca ca của Tiểu Dực, ta đây cũng khách khí, về sau ta hảo hảo tài bồi Tiểu Dực, giúp tu luyện thành tuyệt thế Đại Ma Đầu!


      Nghe được Thôn Thiên lão giả , Diệp Thần thiếu chút nữa phun ra ngụm máu tươi, lại để cho Tiểu Dực tu thành tuyệt thế Đại Ma Đầu? Cái kia vẫn là cần! biết như thế nào mới có thể đem Tiểu Dực cứu ra ma trảo của Thôn Thiên lão giả?


      Thôn Thiên lão giả này biết thực lực như thế nào, Diệp Thần tạm thời muốn thử dò xét, xem trước tình huống chút sau.


      - Sư phó đối với ta rất tốt.


      Tiểu Dực trùng trùng điệp điệp gật đầu.


      Diệp Thần cũng biết nên làm sao bây giờ rồi, nếu Tiểu Dực nhất định phải theo Thôn Thiên lão giả học làm sao bây giờ? Xem ra chỉ có thể lý cùng Tiểu Dực rồi.


      - Ngươi vừa mới thu phục được đạo Huyền Vũ chi khí kia?


      Thôn Thiên lão giả nhìn về phía Diệp Thần nói.


      - Đúng vậy.


      Diệp Thần gật đầu , trong nội tâm khẽ động, Thôn Thiên lão giả này hẳn là nhân vật cấp lão cổ rồi, biết có biết như thế nào vận dụng Huyền Vũ chi khí hay .


      - Ngươi là ca ca của Tiểu Dực, ta ngại cho ngươi a, Huyền Vũ chi khí này đều có linh tính, cùng Huyền Khí trong cơ thể ngươi dung hợp, mới có thể phát huy ra uy lực mạnh nhất, bất quá điều này cần thời gian rất dài, khi nó ngừng hấp thu Huyền Khí trong cơ thể ngươi, Huyền Khí ngươi dần dần cải biến nó, thời điểm ngươi có thể thúc dục bộ phận năng lượng của nó, liền có thể thi triển ra ít chiêu thức vũ kỹ.


      - Huyền Vũ chi khí bất quá là loại Thiên Địa chi linh, Thiên Địa chi linh cùng loại còn có rất nhiều rất nhiều, bất luận kẻ nào, chỉ cần thôn phệ đạo trong đó, kế tiếp ở trong thời gian ngắn tất nhiên tu vi tiến nhanh, như thế nào đọng Huyền Vũ chi khí, thi triển Huyền Vũ chi khí, phải xem tạo hóa của ngươi nữa.


      Thôn Thiên lão giả chậm rãi .


      - Huyền Vũ chi khí này, tựa hồ càng am hiểu phòng ngự, ngươi ngược lại là có thể tu luyện ít vũ kỹ chiêu thức có thể dùng đến phòng ngự.


      Vũ kỹ chiêu thức có thể dùng đến phòng ngự?


      Diệp Thần khẽ nhíu mày, tay cũng có bất kỳ vũ kỹ dùng để phòng ngự, hẳn là muốn tự mình nghĩ ra chiêu thức hay sao?


      Tự nghĩ ra chiêu vũ kỹ, như thế nào dễ dàng như vậy?


      Về sau lại chậm rãi suy nghĩ a, đáng tiếc Sư gia ở bên trong Thiên Tinh ấn ngủ say, bằng có thể thỉnh giáo Sư gia thoáng phát, đối với Sư gia, nội tâm Diệp Thần vẫn là còn có cảm kích, nếu có cùng Sư gia ước định, Diệp Thần nguyện ý phá Thiên tinh ấn phóng Sư gia ra.


      Phó Vũ bị thương mà trốn, đoán chừng cũng dám đến nữa, toà đảo này có lẽ vẫn là an toàn, thương thế của Diệp Thần cùng Tiểu Dực còn có hoàn toàn khôi phục, liền ở đảo này tiếp tục dừng lại. Tiểu Dực tiếp tục theo Thôn Thiên lão giả ở bên trong Hồn Yểm Bảo Châu tu luyện, chứng kiến Tiểu Dực ở bầu trời tu luyện vũ kỹ, Hắc Hỏa đầy trời, đao thép bay múa, Diệp Thần có chút bất đắc dĩ, Tiểu Dực cuối cùng muốn phát triển trở thành Đại Ma Đầu sao? May mà sau khi Tiểu Dực tu luyện ma công kia, tâm tính ngược lại là có bị ma công ảnh hưởng, lúc này Diệp Thần mới yên tâm ít.


      Diệp Thần ngồi ở bờ biển, vận hành Huyền Khí, nghiên cứu lấy nên như thế nào vận dụng Huyền Vũ chi khí.


      Huyền Vũ chi khí cùng huyết mạch dung hợp, biết có thể phóng xuất Huyền Vũ chi khí ra đả thương địch thủ hay ?


      Diệp Thần ý niệm chậm rãi tập trung vào lòng bàn tay phải, chưởng oanh ra, bành tiếng, Huyền Khí trong cơ thể mình mãnh liệt mà ra, mà đạo Huyền Vũ chi khí kia lại điểm động tĩnh cũng có. Chẳng lẻ có thể dùng như vậy?


      Thôn Thiên lão giả , muốn thúc dục Huyền Vũ chi khí, trước hết để cho Huyền Vũ chi khí hấp thụ nhiều Huyền Khí trong cơ thể mình, cải biến bản thân nó cấu thành, mới có thể thúc dục nó!


      - Ta cái gì cũng nhiều, chỉ là Huyền Khí rất nhiều!


      Diệp Thần mỉm cười, bỗng dưng thúc dục Huyền Khí phi đao trong đầu, Huyền Khí phi đao bay lên, cổ Huyền Khí tinh thuần trút xuống, chảy xuôi tiến vào đan điền Diệp Thần, trải qua đan điền vận hóa, theo kinh mạch đường vận hành đến lòng bàn tay phải. Đem đạo Huyền Vũ chi khí kia bao khỏa .


      Đạo Huyền Vũ chi kia khí cảm nhận được Huyền Khí tinh thuần mãnh liệt mà đến, lập tức kích động rung động. Con Hải quy kia càng ngừng há miệng, đem Huyền Khí điên cuồng nuốt vào trong bụng, chớp mắt thời gian, Huyền Khí tụ tập ở chung quanh Huyền Vũ chi khí, bị hấp thu được còn mảnh.


      - Thằng này có thể nuốt!


      Trong nội tâm Diệp Thần hơi kinh, Huyền Khí vận hành đến lòng bàn tay phải, bị Huyền Vũ chi khí nuốt được còn mảnh. Tựa hồ còn chưa đủ Huyền Vũ chi khí nhét kẽ răng!


      như vầy, cái kia cứ tiếp tục!


      Diệp Thần tiếp tục thúc dục phi đao, vận chuyển đan điền, Huyền Khí liên tục ngừng hướng tay phải vận tới.


      Con Hải quy kia tựa hồ cảm nhận được Huyền Khí mãnh liệt mà đến, càng thêm hưng phấn, điên cuồng mà nuốt .


      giờ, hai giờ, con Hải quy kia mực nuốt ngừng.


      Hướng xa xa nhìn lại, mặt biển xa xa, Tiểu Dực khắc khổ tu luyện Đao Sơn Hỏa Ngục vũ kỹ, thi triển ra vũ kỹ uy lực so với lúc trước lớn hơn mấy lần ngớt, từng đạo Hắc Hỏa đao thép đánh vào biển, hơi nước màu trắng bay lên, toàn bộ mặt biển bị đánh đến chấn động thôi, nhấc lên đầu sóng ấy mét.


      Tiểu Vưu cũng xuất ở ngoài ngàn mét, híp mắt, ở trong sóng biển ngừng bơi tới bơi lui. Tiểu Vưu có sở trường chiến đấu, trước kia đại chiến căn bản giúp được gì, chỉ có thể ở hải lý lo lắng suông, bất quá chứng kiến Diệp Thần cùng Tiểu Dực được cứu trợ, nó cũng an tâm, ngốc ở trong biển nhìn xem Diệp Thần cùng Tiểu Dực.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 412: Huyền Vũ vũ kỹ. (2)

      Thời điểm Huyền Vũ chi khí bên tay phải nuốt Huyền Khí, Diệp Thần có thể cảm giác được, con Hải quy kia đem từng sợi Huyền Khí pha tạp, hỗn tạp, sắp xếp đến trong cơ thể Diệp Thần, Diệp Thần vội vàng đem những Huyền Khí lộn xộn kia khu trục ra bên ngoài.


      Trình độ những Huyền Khí này tinh thuần, cùng Huyền Khí trong cơ thể Diệp Thần hoàn toàn có thể so!


      - Gia hỏa là lợi hại!


      Diệp Thần vận chuyển Huyền Khí cho Huyền Vũ chi khí, là tương đương với Huyền Tôn trung kỳ cao thủ, thế nhưng mà vẫn có đem Huyền Vũ chi khí ăn no bụng.


      Thân thể của Diệp Thần cũng cách nào dung nạp cự lượng Huyền Khí như thế!


      Thiên Tôn cao thủ muốn cho Huyền Vũ chi khí ăn đến loại trình độ này, đoán chừng phải bỏ mấy năm thậm chí mấy chục năm thời gian, còn có thể chậm trễ mình tu luyện, nhưng mà Diệp Thần lại cần lo lắng, bởi vì Diệp Thần tiêu hao Huyền Khí, toàn bộ đến từ Huyền Khí phi đao trong đầu!


      Thời gian dần qua, Diệp Thần cảm giác được, Huyền Vũ chi khí cùng Huyền Khí trong cơ thể mình, tạo thành loại liên hệ hiểu.


      Nguyên lai là như vậy!


      Diệp Thần đánh ra chưởng, lòng bàn tay hào quang , quả nhiên có thể thúc dục Huyền Vũ chi khí rồi, bất quá vận dụng được tương đối ít, chỉ là phần trong đó.


      Rốt cuộc tìm được phương pháp vận dụng Huyền Vũ chi khí, Diệp Thần vẫn là tương đối hưng phấn, ở bên trong ngày thời gian kế tiếp, Diệp Thần đều ngừng đem Huyền Khí quán thâu cho Huyền Vũ chi khí.


      Dần dần đạt tới số lượng Huyền Tôn đỉnh phong cao thủ!


      Lại tiếp tục!


      Thần Tôn Sơ cấp!


      Lại tiếp tục!


      Diệp Thần ngừng quán thâu, dù sao Huyền Khí trong phi đao quá nhiều, ở dưới Diệp Thần ngừng quán thâu, đạo Huyền Vũ chi khí trong lòng bàn tay phải kia, từ màu trắng mờ so sánh mỏng manh, nhan sắc dần dần sâu sắc, biến thành màu xám trắng.


      Thằng này càng ngừng thôn phệ Huyền Khí, phảng phất vĩnh viễn đều thể đạt được thỏa mãn, Diệp Thần dần dần dám lại tiếp tục quán thâu rồi, vạn nhất cự lượng Huyền Khí như thế ở trong cơ thể của mình nổ bung, hậu quả kia là thiết tưởng chịu nổi, nhưng thời điểm Diệp Thần dừng lại, Huyền Vũ chi khí cũng nuốt vào lượng Huyền Khí tương đương với Thần Tôn trung kỳ cao thủ.


      Theo quán thâu Huyền Khí vào càng nhiều, Diệp Thần càng có thể ràng cảm ứng được đạo Huyền Vũ chi khí này rồi, tay phải chưởng chém ra, chưởng kình phun ra nuốt vào, quả có thể vận dụng rất nhiều Huyền Khí sai, nhưng mà lực công kích cũng được, Huyền Vũ chi khí này có loại cảm giác khoẻ mạnh, cứng cỏi, cách nào phá hủy, nhưng lực phá hoại lại đủ.


      Diệp Thần nhớ tới Thôn Thiên lão giả , Huyền Vũ chi khí lực phòng ngự tương đối mạnh, tốt nhất là phối hợp vũ kỹ loại hình phòng ngự thi triển, thế nhưng mà, phải trước học được vũ kỹ tính phòng ngự mới được!


      muốn đâu tìm vũ kỹ tính phòng ngự? Hoặc là tự mình sáng tạo chiêu thức vũ kỹ?


      Suy nghĩ hồi lâu, Diệp Thần đem tất cả vũ kỹ người mình đều tìm được, tinh tế nghiên cứu cả ngày, nhưng lại thu hoạch được gì.


      Các loại vũ kỹ chiêu thức phòng ngự, đón đỡ, căn bản cách nào đem ưu thế của Huyền Vũ chi khí phát huy ra!


      Diệp Thần cau mày, công pháp, vũ kỹ vốn là nhất thể, tại Diệp Thần có công pháp Cửu Tinh Thiên Thần Quyết kinh người như vậy, bất kỳ vũ kỹ chiêu thức nào, đến trong tay của có lẽ đều có thể thoải mái nắm giữ, tự nghĩ ra nhất thức vũ kỹ, có lẽ cũng phải tình đặc biệt khó.


      Chiêu thức vũ kỹ bình thường, ở lúc đối phó cao thủ, cũng là có gì dùng, ngẫm lại Sư gia dạy mình chiêu Chưởng Toái Tinh Hà kia, đây mới thực là võ học!


      So sánh với Chưởng Toái Tinh Hà, mình tu luyện vũ kỹ khác đều là cặn bã!


      Nhất pháp thông, trăm pháp thông, cao thủ lĩnh hội tới võ đạo chân ý, tùy tiện chiêu công kích, đều là siêu cấp tuyệt học.


      Muốn đem võ đạo chân ý, còn có ít kỹ xảo của Chưởng Toái Tinh Hà, cũng dung nhập trong đó mới được, Diệp Thần ngồi ở bờ biển đau khổ suy tư.


      ngày, hai ngày, ba ngày, bình minh trời lặn, ngày đêm biến ảo.


      Trừ ăn ra, Diệp Thần cơ hồ có nhắm mắt, dụng tâm cảm thụ được các loại biến hóa ở giữa thiên địa, bên thúc dục Huyền Vũ chi khí, quen thuộc mỗi tia đặc tính của Huyền Vũ chi khí.


      Xa xa nhìn lại, Diệp Thần ngồi ở phía núi cao bên bờ biển, quanh người huyễn hóa ra quang ảnh Hải quy cực lớn, con Hải quy cực đại này đón gió mà đứng, ngẩng lên đầu, tựa hồ tại đó phun ra nuốt vào Nhật Nguyệt.


      - Sư phó, Diệp Thần ca ca đây là làm sao vậy?


      Tiểu Dực hướng núi cao xa xa nhìn lại, chứng kiến Diệp Thần ngồi ở bên trong đạo quang ảnh Hải quy, nháy mắt mấy cái.


      - Diệp Thần ca ca phải bị Hải quy ăn hết a.


      Thôn Thiên lão giả nhìn về phía Diệp Thần, bộ dạng như có điều suy nghĩ, hồi lâu mới :


      - Người bình thường cùng Huyền Vũ chi khí thành lập ăn ý, ít nhất cũng phải tiêu tốn mấy năm thậm chí mấy chục năm, đối với Huyền Vũ chi khí tiến hành thay đổi cách vô tri vô giác, Diệp Thần ca ca của ngươi thiên tư trác tuyệt, thời gian ngắn như thế, ràng có thể cùng Huyền Vũ chi khí thành lập nên ăn ý, học tập sử dụng Huyền Vũ chi khí như thế nào.


      - Diệp Thần ca ca lợi hại như vậy?


      Tiểu Dực mở to hai mắt, nhìn thoáng qua Diệp Thần xa xa, thầm nghĩ mình cũng nên cố gắng, bằng về sau luôn cản trở cho Diệp Thần ca ca.


      Tiểu Dực tiếp tục tu luyện, qua nhiều ngày như vậy, lại trải qua hồi sinh tử chiến, Tiểu Dực đối với võ đạo, cũng dần dần có tí lĩnh ngộ, đem Đao Sơn Hỏa Ngục nhất thức tập luyện được như lô hoả thuần thanh rồi.


      Thôn Thiên lão giả vuốt râu mỉm cười :


      - Ngươi tiến triển cũng rất tồi, vi sư kế tiếp lại dạy ngươi thức thứ hai bá đạo tuyệt luân Tuyệt Hàn Băng Ngục!


      - Ân, tạ ơn sư phó!


      Rốt cục có thể tu luyện thức thứ hai rồi, Tiểu Dực hưng phấn mà cao thấp bay múa.


      Diệp Thần đắm chìm trong suy nghĩ của mình, ánh mắt dần dần rơi vào đá ngầm trước kia tu luyện, Tiểu Dực nhấc lên biển gầm, vô số lần đem khối đá ngầm kia nuốt hết, nhưng đá ngầm này y nguyên ương ngạnh hiển lộ ra.


      Tựa hồ, trong đầu có đồ vật gì đó chợt lóe lên!


      Phòng ngự vũ kỹ?


      Khoẻ mạnh, cứng cỏi, ổn như bàn thạch!


      Rốt cục, trong nội tâm Diệp Thần rộng mở trong sáng, suy nghĩ lộn xộn tuôn ra.


      Diệp Thần bỗng nhiên đứng dậy, Huyền Khí toàn thân như là sôi trào, mãnh liệt bành trướng, thúc dục Huyền Vũ chi khí trong lòng bàn tay phải, chỉ nghe con Hải quy kia "Ông" tiếng, cùng Huyền Khí trong cơ thể Diệp Thần cộng minh .


      - Huyền Vũ chi khí, ra!


      Diệp Thần quát to tiếng, chưởng đập xuống mặt đất, chỉ nghe "Bành" tiếng, cổ năng lượng Huyền Khí dùng bàn tay Diệp Thần làm trung tâm, hướng bốn phía khuếch tán ra, tạo thành đạo quang ảnh Hải quy cự đại, đạo Hải quy quang ảnh này đem Diệp Thần hoàn toàn bao phủ ở bên trong.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 413: Thủ Nhược Huyền Vũ. (1)

      Con Hải quy kia ngửa mặt lên trời phun ra nuốt vào, uy phong nghiêm nghị.


      Con Hải quy này, chứa bộ phận lực lượng của Huyền Vũ chi khí, giống như hộ thể cương khí, dày đặc thực thực, đem phương viên mấy mét ở chung quanh Diệp Thần, tất cả đều phòng ngự .


      Năng lực phòng ngự của Huyền Vũ chi khí, nhận được bày ra thỏa thích.


      - Là thức này!


      Diệp Thần phấn chấn vô cùng!


      Tiểu Dực cũng cảm thấy bên này ít biến hóa, cùng Thôn Thiên lão giả tiếng, bay tới, hóa thành hình người, rơi vào phía núi cao.


      - Diệp Thần ca ca, vừa rồi con Hải Quy kia là vật gì?


      Tiểu Dực tò mò hỏi.


      - Đây là ta lĩnh ngộ chiêu vũ kỹ hoàn toàn mới.


      Diệp Thần rất kích động, trầm mặc chốc lát .


      - Tạm thời đem thức vũ kỹ này gọi là Thủ Nhược Huyền Vũ a!


      thức này, chính là chiêu vũ kỹ phòng ngự.


      - Thủ Nhược Huyền Vũ?


      Tiểu Dực thào nói, biết Thủ Nhược Huyền Vũ là có ý gì, chỉ là cảm thấy, mình phí hơn tháng thời gian, mới học xong chiêu vũ kỹ, mà Diệp Thần ca ca lại có thể tự nghĩ ra vũ kỹ, cảm thấy Diệp Thần ca ca là lợi hại.


      - Tiểu Dực, ngươi cùng Diệp Thần ca ca tu luyện chiêu vũ kỹ này thoáng phát, như thế nào?


      Diệp Thần đột nhiên sinh ra cái ý niệm trong đầu, ra.


      - Tốt, tu luyện như thế nào?


      Tiểu Dực hỏi.


      - Ngươi trước biến hóa bản thể.


      Diệp Thần nói.


      - Tốt.


      Thân thể Tiểu Dực nhanh chóng trướng đại, biến hóa thành bản thể, phi tới Diệp Thần, thân hình dài hơn ba trăm mét cực lớn, quả thực muốn đem bầu trời che đậy . Người bình thường chứng kiến bản thể Tiểu Dực, căn bản có khả năng nghĩ đến Tiểu Dực mới là hài tử năm sáu tuổi.


      Mà ngay cả Diệp Thần, lại lần nữa khoảng cách gần như vậy hứng kiến bản thể Tiểu Dực, cũng khỏi sợ hãi thán phục.


      - Kế tiếp nên làm như thế nào?


      Tiểu Dực hỏi.


      Diệp Thần nộ quát tiếng, Thủ Nhược Huyền Vũ! Vận chuyển chưởng kình, chưởng oanh hướng mặt đất, cổ Huyền Khí bàng bạc cuồn cuộn mà ra, hóa thành Hải Quy cực lớn đem Diệp Thần bao phủ trong đó.


      - Tiểu Dực, đến công kích ta!


      Diệp Thần nói.


      Tuy thân thể Tiểu Dực là Vương cấp, nhưng lực lượng bản thân mới khôi phục đến Huyền sư cấp mà thôi, có lẽ vẫn có thể đánh chút.


      - Tốt!


      Tiểu Dực mạnh mẽ hất lên cái đuôi, hướng Diệp Thần đập tới, đột nhiên nghĩ đến, đúng, vạn nhất đem Diệp Thần ca ca nện bị thương làm sao bây giờ? Cái đuôi của đột nhiên ngừng lại trong giữa trung, nhàng rơi xuống, "Ba" tiếng. Vỗ vào lưng Huyền Vũ, bành tiếng vang , liền vội vàng hỏi.


      - Diệp Thần ca ca, thế nào?


      Diệp Thần bật cười, Tiểu Dực đây là lo lắng bị thương! Thi triển chút sức như vậy, cho dù trực tiếp vỗ vào người của , cũng có khả năng tạo thành bất cứ thương tổn gì.


      - Tiểu Dực, tăng thêm ít lực đạo!


      Diệp Thần hô.


      - Chút lực lượng này, căn bản cách nào trợ giúp Diệp Thần ca ca tu luyện vũ kỹ!


      - Vậy được rồi!


      Tiểu Dực lại vung cái đuôi lên, hướng Diệp Thần đập , "Bành" tiếng, trầm thấp trầm đục.


      - Lại thêm chút!


      - Lại thêm chút!


      Theo Diệp Thần lần lại lần cầu, Tiểu Dực rốt cục thả lực lượng, cái đuôi lần lại lần đánh xuống.


      Bành! Bành! Bành!


      tiếng lại tiếng vang lớn, như là sấm rền bầu trời.


      Diệp Thần thúc dục Huyền Vũ chi khí trong lòng bàn tay phải, mực duy trì thức vũ kỹ Thủ Nhược Huyền Vũ này, ở dưới Tiểu Dực công kích như cuồng phong mưa rào, Huyền Vũ chi khí ngưng thực ở quanh người Diệp Thần càng ngừng chấn động. Từng điểm từng điểm bị suy yếu, dần dần trở nên mỏng manh.


      - Uống!


      Diệp Thần nộ quát tiếng, tiếp tục thúc dục, Huyền Vũ chi khí ở lòng bàn tay phải nhận lấy ít kích thích, tiếp tục phóng xuất ra càng nhiều Huyền Khí nữa, Huyền Vũ quang ảnh quanh người Diệp Thần, lại lần ngưng thực .


      Tiểu Dực phát dùng năm thành lực đạo, càng ngừng dùng đuôi oanh kích, chậm chạp cũng thể phá vỡ đạo Huyền Vũ chi khí kia, tòa núi cao cạnh bờ biển bị oanh xuống dưới hơn 10m. Nhưng đạo Huyền Vũ quang ảnh này y nguyên chút sứt mẻ.


      - Diệp Thần ca ca, chiêu vũ kỹ này là lợi hại!


      Tiểu Dực tiếp tục tăng thêm lực đạo.


      Diệp Thần nhắm mắt cảm thụ thoáng phát, chiêu Thủ Nhược Huyền Vũ này, cùng mình có thể vận dụng số lượng Huyền Vũ chi khí có quan hệ, Tiểu Dực dùng phần đuôi oanh kích lâu như vậy, quanh người mình huyễn hóa ra Huyền Vũ quang ảnh tuy chút sứt mẻ, nhưng kỳ tiêu hao.


      30%, 50%, theo Tiểu Dực công kích, Huyền Vũ chi khí tiêu hao càng ngày càng nhiều.


      Phần đuôi Tiểu Dực lại lần oanh kích, lúc này dung đến tám phần lực đạo trở lên, chỉ nghe "Oanh" tiếng, Huyền Vũ quang ảnh nghiền nát, Diệp Thần buồn bực hừ tiếng, bay ngược mà ra.


      - Diệp Thần ca ca, ngươi làm sao vậy?


      Tiểu Dực tranh thủ thời gian biến ảo hình người, hướng Diệp Thần chạy tới.


      Diệp Thần lung la lung lay đứng đó, sắc mặt hơi có chút tái nhợt, miễn cưỡng cười cười:


      - Ta sao.


      - Đều tại ta.


      Tiểu Dực thấy Diệp Thần bị thương, lập tức tự trách thôi.


      - Tu luyện vũ kỹ nào có bị thương, ta sao.


      Diệp Thần lắc đầu, nhưng nội tâm lại có chút hưng phấn, kích cuối cùng kia của Tiểu Dực, đủ để đem Huyền Tôn sơ kỳ cao thủ đánh bay, ngay cả Huyền Tôn trung kỳ cao thủ cũng dám đón đỡ, mà lại dùng chiêu vũ kỹ Thủ Nhược Huyền Vũ này gượng chống xuống dưới.


      Phải biết rằng, bản thân Diệp Thần bất quá là Thiên Tôn sơ kỳ mà thôi!


      Thần hồn ngưng hóa Kim Giáp binh sĩ, làm cho Diệp Thần có được ít lực công kích viễn trình, nhưng bản thể Diệp Thần mực rất yếu ớt, thức vũ kỹ Thủ Nhược Huyền Vũ này, Diệp Thần ở tình huống gặp phải nguy hiểm, lại thêm chiêu bảo vệ tánh mạng.


      Trừ lần đó ra, chiêu vũ kỹ Thủ Nhược Huyền Vũ này, còn có gian tăng lên lớn, nếu như tiếp tục đối với Huyền Vũ chi khí quán thâu Huyền Khí, chiêu vũ kỹ Thủ Nhược Huyền Vũ này trở nên càng ngày càng mạnh.


      Diệp Thần ngồi xếp bằng lát, thoáng điều tức thoáng phát, đứng dậy.


      - Tiểu Dực, tiếp tục giúp ta tu luyện vũ kỹ!


      Diệp Thần minh bạch, chiêu này của mình còn phải đặc biệt hoàn mỹ, cần phải qua đại lượng thực chiến điều chỉnh, mới có thể để cho Thủ Nhược Huyền Vũ nhất thức đạt tới trạng thái hoàn mỹ nhất.


      Kế tiếp thời gian ngắn, Tiểu Dực trừ mình tu luyện vũ kỹ ra, còn nhiều thêm cái nhiệm vụ, cái kia chính là cùng Diệp Thần đối luyện, ở dưới Tiểu Dực mấy vạn lần oanh kích, Thủ Nhược Huyền Vũ của Diệp Thần càng ngày càng đạt đến hoàn mỹ.


      Ngoại trừ tu luyện Thủ Nhược Huyền Vũ, Diệp Thần còn tu luyện Huyền Khí cùng thần hồn.


      Trong nháy mắt, bọn lại ở đảo chờ đợi hơn tháng.


      ######


      Tây Võ Đế Quốc, đế đô Hoàng thành, đại điện.


      Minh Võ Đại Đế ngồi ở ghế rồng, nhìn xem phía dưới những người kia đưa tới tấu chương, sắc mặt tái nhợt.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :