Cửu Tinh Thiên Thần Quyết - Phát Tiêu Đích Oa Ngưu (1626C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 50: Dùng Huyết Minh Chí! (2)



      Nghe được Vân Dịch Huyền , mọi người Diệp Gia Bảo nhao nhao phát ra thanh gầm lên.


      - Vân Gia Bảo khinh người quá đáng!


      Diệp Gia Bảo tình cảm quần chúng xúc động phẫn nộ, Vân Gia Bảo hiển nhiên cướp đoạt quặng mỏ của Diệp Gia Bảo, cùng cường đạo có gì khác nhau?


      Bầu khí trong đại sảnh, lập tức trở nên mùi thuốc súng mười phần, các tộc nhân Diệp Gia Bảo chờ Diệp Chiến Thiên câu, cùng đám người Vân Dịch Huyền liều cái ngươi chết ta sống. Chứng kiến các tộc nhân Diệp Gia Bảo trợn mắt nhìn, tùy thời chuẩn bị vây công bọn , đám người Nghiêm Dận, Tần Vũ thầm kêu khổ, chỉ có thể toàn bộ tinh thần đề phòng, nếu Diệp Gia Bảo động thủ, mấy người bọn chỉ sợ cũng chỉ có phần bị bắt xuống nước.


      cánh tay Diệp Chiến Thiên nổi gân xanh, nếu là lúc trước, chừng bạo nộ, cùng Vân Gia Bảo quyết nhất tử chiến, thế nhưng tại, vì Diệp Gia Bảo sinh tử tồn vong, nhất định phải nhẫn! lần nữa cho Diệp Gia Bảo thời gian mấy tháng, Diệp Gia Bảo cũng cần e ngại Vân Gia Bảo như vậy rồi, cho dù làm mất hàm răng, cũng phải nuốt quay về trong bụng!


      - Luận võ đại hội qua , ta hướng Vân Gia Bảo lấy lại công đạo!


      Diệp Chiến Thiên cắn hàm răng từng chữ .


      Diệp Thần đứng ở bên, lúc này so với bất luận kẻ nào cũng biết trong nội tâm phụ thân khuất nhục, thế nhưng phụ thân vẫn như cũ chịu nhục nhịn xuống. Hôm nay vấn đề này, đều là do dựng lên, Diệp Thần nhìn về phía Vân Dịch Huyền, nắm đấm nắm quá chặt chẽ, so với bất luận cái gì khắc đều thống hận mình, vì cái gì thực lực mình cũng đủ cường đại!


      Sau lưng đám người Nghiêm Dận đều ra thân mồ hôi lạnh, Diệp Chiến Thiên ra lệnh tiếng, tuy bọn có năm cái cửu giai cao thủ, cũng mơ tưởng bước ra Diệp Gia Bảo này! Trước lúc Vân Dịch Huyền mang bọn họ chạy tới, căn bản về tình Vân Gia Bảo mạnh đoạt quặng mỏ của Diệp Gia Bảo, nếu biết , bọn liền tới, trong nội tâm khỏi có vài phần tức giận, may mà Diệp Chiến Thiên cứng rắn mà đem khẩu khí này nuốt trở vào.


      - Diệp Chiến Thiên, ngươi bây giờ có gan như vậy sao? Ta xem cái Diệp Gia Bảo này, nguyên đám tất cả đều là bọn hèn nhát phế vật, Vân Dịch Huyền ta muốn tới tới, muốn ! Các ngươi dám đụng đến Vân Dịch Huyền ta cọng lông thử xem!


      Vân Dịch Huyền cười ha ha ba tiếng, nhanh ra cửa.


      Vân Dịch Huyền khinh người quá đáng! đám Diệp gia tộc nhân tức đến sắc mặt trắng bệch, hận thể lên dốc sức liều mạng, nhưng có tộc trưởng hạ lệnh, bọn nguyên đám trơ mắt nhìn Vân Dịch Huyền rời , trong lòng khuất nhục đến cực điểm.


      - Chiến Thiên huynh, cáo từ!


      Đám người Nghiêm Dận nhao nhao , dưới loại tình huống này, Vân Dịch Huyền ràng còn mở miệng kích thích người Diệp Gia Bảo, bọn kinh ra thân mồ hôi lạnh, đâu còn dám ngốc nhiều, tranh thủ thời gian ly khai lại tiếp.


      Bóng lưng đám người Vân Dịch Huyền biến mất ở cửa ra vào Diệp Gia Bảo.


      - Tộc trưởng, chúng ta thỉnh cầu giết lên Vân Gia Bảo, dùng rửa nhục này!


      Phù phù, tộc nhân nặng nề quỳ mặt đất.


      - Lão tộc trưởng, tộc trưởng, xin mang bọn ta giết những người Vân Dịch Huyền này! Chúng ta chết có gì đáng tiếc, dù là chết, cũng phải đòi lại cái công đạo!


      - Quặng mỏ phía sau núi chính là tổ nghiệp của Diệp gia chúng ta truyền thừa mấy trăm năm, là để dành cho hậu thế, tuyệt đối thể cho người cướp , chúng ta thể bị hậu thế mắng chửi a..., mời lão tộc trưởng cùng tộc trưởng mang bọn ta cướp về!


      Các tộc nhân trong đại sảnh, người tiếp người quỳ xuống.


      Diệp Gia Bảo tộc quy sâm nghiêm, có Diệp Chiến Thiên hoặc là Diệp Thương Huyền đồng ý, bọn tuyệt đối tự tiện hành động, nhưng mà bọn nguyên đám nội tâm bi phẫn, nhao nhao thỉnh cầu Diệp Chiến Thiên cùng Diệp Thương Huyền.


      - Diệp gia tộc nhân Diệp Chiến Cuồng ta dùng huyết minh chí, nguyện cùng Vân Gia Bảo tử chiến đến cùng, dù chết vô hối!


      Diệp Chiến Cuồng rút ra thanh dao găm sắc bén, ở cánh tay mình vạch đao, máu tươi xông ra. Tướng sĩ Tây Vũ Đế Quốc, ở thời điểm gặp phải kẻ thù bên ngoài, đều có nghi thức như vậy, hôm nay là phát sinh ở trong đại sảnh Diệp Gia Bảo.


      - Diệp Chiến Ưng ta nguyện dùng huyết minh chí, dù chết vô hối!


      - Chúng ta nguyện dùng huyết minh chí, dù chết vô hối!


      Máu tươi sáu bảy mươi tộc nhân, nhuộm đầy mặt đất đại sảnh.


      - Tộc trưởng, chúng ta van xin ngài!


      đám tộc nhân trùng trùng điệp điệp dập đầu, than thở khóc lóc, có chút là lớn tiếng khóc thét.


      Đám người Diệp Thương Huyền, Diệp Chiến Thiên trong nội tâm chua xót, hốc mắt rưng rưng. Bọn làm sao muốn cùng Vân Gia Bảo liều mạng, thất phu giận dữ máu tươi mười bước dễ dàng, vì gia tộc sinh tử tồn vong chịu nhục càng khó! Chẳng lẽ lại để cho Diệp gia mấy ngàn năm truyền thừa ở trong tay bọn họ đoạn tuyệt? Bọn có thể diện gì gặp các lão tổ tông?


      bên Diệp Thần sớm lệ rơi đầy mặt, tuy linh hồn của đến từ thế giới khác, thế nhưng lúc này, thắm thiết mà cảm nhận được, cái gì gọi là dòng họ, cái gì gọi là máu mủ tình thâm, cái gì gọi là gia tộc truyền thừa, gia tộc vinh nhục!


      - Chư vị huynh đệ con cháu trong tộc, cũng phải là Diệp Chiến Thiên ta sợ chết! Diệp Gia Bảo ta truyền thừa đến nay, trải qua mấy ngàn năm, vài lần thế xoay vần, nhớ ngày đó, Diệp Gia Bảo ta là huy hoàng vinh quang bực nào, cho đến ngày nay, Vân Gia Bảo cũng có thể ức hiếp đến đầu chúng ta.


      - Hôm nay Vân Gia Bảo cướp đoạt quặng mỏ Diệp Gia Bảo ta, là muốn diệt dòng họ Diệp Gia ta, tuyệt huyết mạch Diệp Gia Bảo ta ngàn năm truyền thừa, chúng ta có thể đáp ứng ? có khả năng, quyết thể! Nhưng mà hôm nay, chúng ta nhất định phải nhẫn, tin tưởng Diệp Chiến Thiên ta, tiếp qua mười lăm ngày, đợi Liên Vân Thập Bát Bảo luận võ đại hội thoáng qua cái, Diệp Gia Bảo liền tụ tập toàn tộc chi lực, cùng Vân Gia Bảo quyết nhất tử chiến!


      Diệp Chiến Thiên hốc mắt rưng rưng, rung giọng .


      - Ta cũng đồng ý quyết định của Chiến Thiên.


      Diệp Thương Huyền ở bên .


      - Đợi Liên Vân Thập Bát Bảo luận võ đại hội thoáng qua cái, chúng ta cùng Vân Gia Bảo quyết chiến!


      đám tộc nhân nghe được tộc trưởng cùng lão tộc trưởng đều như vậy, tuy trong nội tâm bi phẫn, nhưng mà gật đầu đồng ý.


      Diệp Thần tranh thủ thời gian cầm tí dược thảo cầm máu, cầm máu ột đám tộc nhân.


      Trong đại sảnh các tộc nhân quỳ đó, lâu muốn rời , bên ngoài đại sảnh vây đầy tộc nhân.


      Đám người Diệp Mông hướng các tộc nhân còn lại chuyển đạt lời của Diệp Chiến Thiên cùng Diệp Thương Huyền..., biết quặng mỏ của Diệp Gia Bảo bị chiếm, toàn bộ Diệp Gia Bảo đều tràn ngập loại tâm tình bi phẫn. Quặng mỏ phía sau núi là sản nghiệp lão tổ tông phó thác đến tay bọn , cái tổ nghiệp này nếu bị người cưỡng chiếm rồi, sau này đâu còn có chỗ Diệp gia tộc nhân dung thân!

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 51: Sửa Chữa Vũ Kỹ



      Trong nội tâm Diệp Thần có chút áy náy, nếu như phải mình giết Vân Lão Lục, những người Vân Dịch Huyền này cũng tìm tới tận cửa rồi, liền có lý do gì cướp đoạt quặng mỏ phía sau núi Diệp gia. Quặng mỏ phía sau núi Diệp Gia Bảo, đối với các tộc nhân mà , cũng phải là tòa núi quặng đơn giản như vậy, đó là căn bản gia tộc đặt chân!


      Hồi lâu sau, các tộc nhân mới dần dần tản .


      - Thần Nhi, ngươi qua bên này.


      Diệp Chiến Thiên nhìn về phía Diệp Thần, vẫy tay , lúc này lộ ra có chút mỏi mệt, làm Diệp Thần nhìn trong nội tâm đau xót.


      Đám người Diệp Thương Huyền cũng hướng Diệp Thần nhìn lại.


      Diệp Thần cúi đầu, áy náy :


      - Phụ thân, hài nhi sai rồi.


      - Ngươi như thế nào sai rồi?


      Diệp Chiến Thiên thương mà sờ lên đầu Diệp Thần.


      - Những người kia là ta giết.


      Diệp Thần trung thực , vẻ mặt xấu hổ.


      Đám người Diệp Chiến Thiên, Diệp Thương Huyền tuy đoán được, Vân Lão Lục hẳn là chết ở trong tay Diệp Thần, nhưng mà trong nội tâm bọn lại có điểm tin, Diệp Thần mới ngũ giai đỉnh phong mà thôi, mà Vân Lão Lục là bát giai cao thủ, nghe ba cái khác, cái thất giai, hai cái lục giai, dùng lực lượng người Diệp Thần, giết chết nhiều cao thủ như vậy, điều này sao có thể? Đạt được Diệp Thần hoàn toàn chính xác nhận thức, nguyên đám khỏi động dung.


      - Vân Lão Lục kia là bát giai cao thủ, Thần Nhi đến tột cùng là dùng phương pháp gì đánh bại Vân Lão Lục?


      Nghe được Diệp Thần , Diệp Chiến Thiên cảm xúc phập phồng, lâu khó có thể bình tĩnh.


      - Hài nhi may mắn, dùng Phích Lịch Tử giết .


      Diệp Thần có chút phẫn uất .


      - Hài nhi nghĩ tới, Vân Dịch Huyền kia lại có thể tìm tới tận cửa rồi.


      Phích Lịch Tử kia uy lực mặc dù lớn, tương đương với uy lực công kích của cửu giai cao thủ, nhưng tác dụng thực chiến đối với bát giai hoặc là cửu giai cao thủ vẫn có hạn, dù sao bát giai hoặc là cửu giai cao thủ, cũng đứng ở nơi đó bất động, bát giai cao thủ thiểm dược xê dịch nhanh? Khả năng Vân Lão Lục nhất thời tra, kết quả trúng chiêu rồi.


      - Thần Nhi, ngươi có biết ngươi sai ở nơi nào ?


      Diệp Chiến Thiên nhìn xem Diệp Thần, nhưng có ý tứ quở trách.


      - Hài nhi nên giết Vân Lão Lục.


      Diệp Thần cúi đầu .


      - Vân Lão Lục đáng chết, giết Vân Lão Lục, suy yếu thực lực Vân Gia Bảo, ngươi có sai, ngược lại có công.


      Diệp Chiến Thiên lắc đầu .


      - Thế nhưng quặng mỏ phía sau núi, lại bị Vân Gia Bảo cướp .


      Diệp Thần nhìn về phía phụ thân, mặt có vẻ xấu hổ.


      - Ngươi cho rằng ngươi giết Vân Lão Lục, Vân Gia Bảo đến đoạt quặng mỏ sao? Vân Gia Bảo nhìn chằm chằm vào quặng mỏ phía sau núi Diệp Gia Bảo rất lâu rồi, sớm muộn cướp đoạt.


      Diệp Chiến Thiên chứng kiến bộ dạng Diệp Thần sa sút, cũng muốn trách cứ Diệp Thần .


      - Ngươi sai là tuân thủ tộc quy, nửa đêm vụng trộm chuồn ra ngoài, may mà có đụng phải nguy hiểm, an toàn trở về, nếu tao ngộ đối thủ càng mạnh hơn nữa, bị người phục kích làm sao bây giờ? Về sau tuyệt đối thể dùng thân phạm hiểm!


      - Hài nhi minh bạch.


      Diệp Thần gật đầu , nghĩ tới phụ thân lại là cái này, nghĩ đến phụ thân quan tâm mình, trong nội tâm Diệp Thần mảnh tình cảm ấm áp, nếu phụ thân biết đêm qua tiến nhập ở chỗ sâu trong Liên Vân Sơn Mạch, đoán chừng cũng như tại bình tĩnh như vậy, mà là nổi trận lôi đình rồi, đương nhiên chắc là đem tình A Ly ra.


      Diệp Chiến Thiên nghĩ nghĩ, nếu như Diệp Thần có thể đánh bại Vân Lão Lục, chỉ cần đụng phải bát giai đỉnh phong hoặc là cửu giai cao thủ, bình thường cũng gặp nguy hiểm, như vậy liền an tâm rất nhiều, cũng nóng nảy chú ý tu vi trước mắt của Diệp Thần.


      - Hài nhi ở bên ngoài Diệp Gia Bảo, chẳng những gặp Vân Lão Lục, còn gặp Diệp Mặc Dương.


      Diệp Thần suy tính phen, vẫn là quyết định ra.


      - Diệp Mặc Dương?


      Vừa đến tên phản đồ Diệp Mặc Dương này, bọn người Diệp Thương Huyền tức giận dị thường.


      - Diệp Mặc Dương bây giờ ở đâu?


      Bọn thể dễ dàng tha thứ nhất, chính là phản đồ mưu phản dòng họ!


      - Diệp Mặc Dương bị hài nhi đánh chết.


      Diệp Thần .


      - Thần Nhi làm tốt lắm, vì Diệp gia thanh lý môn hộ!


      Đám người Diệp Chiến Thiên nhao nhao , cảm thấy thoải mái.


      - Diệp Mặc Dương đáng chết!


      - Hài nhi từ người Diệp Mặc Dương, tìm được cái này.


      Diệp Thần đem Lôi Trảo vũ kỹ, đưa cho Diệp Chiến Thiên.


      - Lôi Trảo?


      Diệp Chiến Thiên biến sắc, ngữ khí lập tức trở nên nghiêm nghị.


      - Ngươi có luyện Lôi Trảo này hay ?


      - Hài nhi mới nhìn chút.


      Diệp Thần gặp sắc mặt Diệp Chiến Thiên có chút tốt lắm, cúi đầu .


      - Đại ca, ngươi quá lo lắng, đêm qua Thần Nhi mới lấy được Lôi Trảo, cho dù học được, đoán chừng cũng chỉ là da lông mà thôi.


      Diệp Chiến Long ở bên cười .


      Diệp Chiến Thiên nghe được Diệp Chiến Long , sắc mặt hơi trì hoãn, áy náy :


      - Là cha quá mức khẩn trương, tu luyện Lôi Trảo, dễ dàng dẫn đến tánh khí táo bạo thậm chí tẩu hỏa nhập ma, tuyệt đối thể học tập, ngươi minh bạch ?


      Diệp Chiến Thiên quan tâm bị loạn, Diệp Thần là người cực kỳ có thiên phú trong mấy trăm năm qua của Diệp Gia Bảo, càng là con trai ruột của , Diệp Chiến Thiên e sợ cho Diệp Thần ngộ nhập lạc lối.


      Diệp Thần muốn , mình đem Lôi Trảo tiến hành ít sửa chữa, sau khi tu luyện khiến cho tẩu hỏa nhập ma, nhưng biết nên hay nên , Diệp Thần đối với Diệp Chiến Thiên, trong nội tâm luôn tồn lấy kính sợ chi tâm, khả năng bởi vì cha là tộc trưởng, bình thường đều có loại khí thế uy nghiêm.


      - Cái Lôi Trảo này vẫn là hủy a!


      Diệp Chiến Thiên suy nghĩ chút , chuẩn bị đem vũ kỹ Lôi Trảo xé nát.


      - Phụ thân, chờ chút.


      Diệp Thần cảm thấy lo lắng, tranh thủ thời gian , cái Lôi Trảo này sau khi sửa chữa dầu gì cũng là loại vũ kỹ tam phẩm thượng thừa, hủy diệt là đáng tiếc.


      - Làm sao vậy?


      Diệp Chiến Thiên nghi ngờ nhìn về phía Diệp Thần.


      - Hài nhi nhìn phương pháp tu luyện Lôi Trảo chút.


      Diệp Thần có chút bận tâm nhìn thoáng qua Diệp Chiến Thiên, gặp Diệp Chiến Thiên có tức giận, lúc này mới tiếp tục .


      - Ở bên trong phương pháp tu luyện Lôi Trảo, có chút sai lầm, ngược chiều qua thủ thái dương, thời gian lâu dài mới có thể dẫn đến tính khí táo bạo thích giết chóc, hài nhi đem phương pháp tu luyện Lôi Trảo sửa đổi phen, sau khi tu luyện tẩu hỏa nhập ma.


      Đám người Diệp Thương Huyền, Diệp Chiến Thiên nhìn nhau, nếu như Diệp Thần , Lôi Trảo cái tam phẩm võ học này, là có thể bảo vệ lưu lại. Thế nhưng, Diệp Thần có thể sửa chữa vũ kỹ? Phải biết Diệp Gia Bảo mấy trăm năm qua, có thể sửa chữa vũ kỹ, có chỗ nào mà phải là cửu giai cao thủ trở lên, thậm chí là thập giai, thế hệ thiên phú trác tuyệt!

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 52: Tộc Trưởng Diệp Gia



      Nếu như tiểu bối khác mình đem hạng vũ kỹ trong gia tộc sửa đổi thoáng phát, bọn tất nhiên tin tưởng, cảm giác đối phương là mớ, nhưng Diệp Thần bất đồng, chừng Diệp Thần chiếm được Diệp gia lão tổ tông chỉ điểm.


      Diệp Chiến Thiên trở mình nhìn Lôi Trảo chút, phát bên trong quả ít sửa chữa, là bút tích của Diệp Thần.


      - Đợi cha trở về, cùng với thúc công còn có các vị thúc thúc chung chỗ, cẩn thận nghiên cứu phen, trước khi chúng ta cho ra kết quả, nhớ lấy thể tu luyện, ngươi minh bạch chưa?


      Diệp Chiến Thiên nhìn về phía Diệp Thần khuyên bảo .


      - Hài nhi biết.


      Diệp Thần vốn là muốn , mình chỉ luyện thành Lôi Trảo, còn đem Lôi Trảo luyện thành Phong Lôi Trảo, thế nhưng nghĩ nghĩ, cả đêm liền tu luyện thành công tam phẩm vũ kỹ, nếu là ra, khỏi quá kinh thế hãi tục rồi, cuối cùng đành đem lời nuốt trở vào.


      Diệp Chiến Thiên đem Lôi Trảo vũ kỹ thu vào.


      - Đợi cho luận võ đại hội chấm dứt, phải cùng Vân Gia Bảo quyết sinh tử, thực lực Diệp Gia Bảo chúng ta vẫn là kém nhiều lắm.


      Diệp Chiến Thiên lắc đầu thở dài, tuy có Lôi Đế Quyết, thực lực gia tộc tăng lên mức độ lớn, thế nhưng vẫn như cũ cách nào thay đổi hoàn cảnh xấu.


      Cùng Vân Gia Bảo, chết thôi!


      đám trưởng bối vẻ mặt mây đen.


      - Tụ Khí Đan trong gia tộc cũng phân phát xuống dưới dùng hết rồi, quặng mỏ phía sau núi bị đoạt, cửa hàng thiết lập tại Đông Lâm Quận cũng bị đóng, chúng ta phải nghĩ biện pháp làm ra ít Tụ Khí Đan mới được, Tụ Khí Đan chính là vật thiết yếu lúc tu luyện.


      Diệp Chiến Long , nửa tháng sau phải cùng Vân Gia Bảo quyết chiến, lúc này đúng là thời điểm cần đại lượng đan dược tăng lên thực lực tộc nhân, lúc này Diệp Gia Bảo lại là hết gạo sạch đạn.


      - Nếu như được, ta cùng Chiến Thiên đến Liên Vân Sơn Mạch săn giết ít thất bát giai thú, cũng có thể đổi ít đan dược.


      Diệp Thương Huyền suy nghĩ chút , dùng thực lực cửu giai của bọn , săn giết bảy tám giai thú hẳn là dễ dàng, vẫn có thể kiếm được ít tiền.


      - được!


      Diệp Chiến Long vội la lên.


      - Bên ngoài Diệp Gia Bảo đầy ánh mắt của Vân Gia Bảo, nếu bọn họ biết hai vị tộc trưởng cùng ra săn giết thú, nhất định phái người phục kích.


      Diệp Thương Huyền cùng Diệp Chiến Thiên là trụ cột của Diệp Gia Bảo, tuyệt đối thể có việc.


      - Vậy các ngươi phải làm gì?


      Diệp Chiến Thiên nhìn về phía mọi người hỏi.


      Mọi người vô kế khả thi.


      Nghe phụ thân cùng thúc công, các vị thúc thúc chuyện phiếm, Diệp Thần nghĩ tới Ngưng Khí Đan bên trong túi càn khôn của mình, bởi vì phi đao quan hệ, những đan dược này Diệp Thần dùng được, chuẩn bị giao cho phụ thân, nhưng mà lại có chút tốt giải thích lai lịch những Ngưng Khí Đan này, bí mật của A Ly, Diệp Thần là muốn ra, thế nhưng tại Diệp Gia Bảo đứng ở thời khắc mấu chốt sinh tử tồn vong, nếu như Diệp Gia Bảo bị người diệt, Diệp Thần hoặc là chết trận, hoặc là từ nay về sau cơ khổ nơi nương tựa.


      tại tuyệt đối phải thời điểm giấu giếm, lúc trước vì ân cần săn sóc kinh mạch cho Diệp Thần, Diệp Gia Bảo tiêu hao hết tài lực, hôm nay Diệp Gia Bảo khốn cảnh, Diệp Thần phải nhận bộ phận trách nhiệm rất lớn.


      - Phụ thân, ta chỗ này còn có chút, có thể cầm lấy để cho các tộc nhân dùng.


      Diệp Thần suy nghĩ chút, mở miệng .


      Diệp Chiến Thiên khỏi bật cười, bàn tay lớn thương mà sờ lên đầu Diệp Thần:


      - chút Tụ Khí Đan này của ngươi, căn bản chính là như muối bỏ biển, vẫn là giữ lại ình dùng a.


      Với tư cách tộc trưởng, là biết , Diệp Gia Bảo nhiều tộc nhân như vậy, mỗi ngày phải tiêu hao bao nhiêu đan dược.


      - Phụ thân, ta chỗ này có 53 viên Ngưng Khí Đan.


      Diệp Thần nghiêm túc .


      - 53 viên, cũng có thể dùng hai ngày, cái gì, Ngưng Khí Đan?


      Diệp Thương Huyền còn cho là lỗ tai mình xảy ra vấn đề, mặt mũi tràn đầy vẻ khiếp sợ.


      viên Ngưng Khí Đan, là tương đương với mấy trăm viên Tụ Khí Đan!


      53 viên, đây chính là hơn vạn viên Tụ Khí Đan! Có thể so với Diệp Gia Bảo hơn mười năm tích lũy!


      Mọi người có chút choáng váng.


      - Thần Nhi sai rồi a, là Tụ Khí Đan, phải Ngưng Khí Đan!


      Diệp Chiến Thiên bật cười , Diệp Thần làm sao có thể lấy được ra 53 viên Ngưng Khí Đan, phải biết Diệp Thần bình thường sử dụng Tụ Khí Đan, đều là do gia tộc cung cấp đấy.


      A Ly đứng ở bờ vai Diệp Thần nhếch miệng, khả năng nó cảm thấy đám người Diệp Chiến Thiên cũng hơi có chút quá ngạc nhiên, chưa thấy qua các mặt của xã hội, 53 viên Ngưng Khí Đan rất nhiều sao?


      - Hài nhi sai, là Ngưng Khí Đan.


      Diệp Thần lại lần xác nhận , đem Ngưng Khí Đan bên trong túi càn khôn tất cả đều đổ ra.


      mùi thơm nồng nặc tứ tán phiêu ra


      Trong lòng mọi người chấn động mãnh liệt, ràng là Ngưng Khí Đan! có những Ngưng Khí Đan này, thực lực gia tộc tuyệt đối có thể leo lên bậc thang mới.


      - Thần Nhi, ngươi từ chỗ nào làm đến nhiều Ngưng Khí Đan như vậy?


      Thanh Diệp Chiến Thiên run rẩy, khó có thể che dấu kích động trong lòng, ra xấu hổ, tất cả tài sản Diệp Gia Bảo cộng lại, cũng đáng giá bằng những Ngưng Khí Đan này.


      - Hài nhi ở bên ngoài thành nhặt được.


      mặt Diệp Thần nóng lên, lại lần dối.


      Đám người Diệp Chiến Thiên nhìn nhìn Diệp Thần, cái lời dối này khỏi cũng quá vụng về , bất quá nếu như Diệp Thần chịu , bọn cũng truy cứu những thứ này, Diệp Thần xuất ra nhiều Ngưng Khí Đan như vậy, bọn lập tức nghĩ tới lão tổ tông, phải là lão tổ tông ban ân chứ?


      - Thần Nhi, những Ngưng Khí Đan này, ngươi quyết định cống hiến cho gia tộc sao?


      Diệp Thương Huyền nhìn về phía Diệp Thần hỏi.


      - Nhiều Ngưng Khí Đan như vậy, có lẽ đủ để chèo chống ngươi mực tu luyện tới cửu giai rồi.


      - Vâng, thúc công, Thần Nhi , tổ chim bị phá, trứng còn có thể nguyên vẹn sao. tình liên quan gia tộc sinh tử tồn vong, ta nguyện ý đem những Ngưng Khí Đan này cống hiến cho gia tộc.


      Diệp Thần trịnh trọng , thực tế căn bản cần những Ngưng Khí Đan này, bởi vì trong phi đao dật tán huyền khí, so với Ngưng Khí Đan chứa huyền khí còn muốn tinh thuần nhiều lắm.


      Diệp Thương Huyền cười sang sảng tiếng:


      - Tốt, Diệp gia ta có binh sĩ như thế, lo gì gia tộc hưng thịnh.


      Diệp Thương Huyền nhìn Diệp Thần càng xem càng là ưa thích.


      - Lục thúc, ta có đề nghị, lúc trước ta cũng là 17 tuổi tiếp nhận gia tộc tộc trưởng vị, ta muốn đem tộc trưởng vị truyền cho Thần Nhi, chẳng biết có được ?


      Diệp Chiến Thiên nghe được Diệp Thương Huyền khích lệ Diệp Thần, trong lòng cũng là đặc biệt tự hào.


      - Xác thực như thế, để cho Thần Nhi làm tộc trưởng, học hỏi kinh nghiệm, nếu có địa phương nào đúng, mấy lão gia hỏa chúng ta cũng có thể giúp đỡ.


      Diệp Thương Huyền gật đầu .

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 53: Tẩy Tủy Đan. (1)



      - Phụ thân, cái này vạn lần được, đại chiến buông xuống...


      Diệp Thần sợ hãi , lúc trước sở dĩ Diệp Thần cướp đoạt kế nhiệm tộc trưởng vị, là vì phòng ngừa kế nhiệm tộc trưởng vị rơi vào trong tay Diệp Ngạn, đối với làm tộc trưởng Diệp Gia Bảo, lại là hoàn toàn có nghĩ qua.


      - Có gì thể, lúc trước ta tiếp nhận Diệp Gia Bảo tộc trưởng vị, Diệp Gia Bảo cũng đứng ở thời điểm bấp bênh, khi đó lão tộc trưởng vì dọn ra thời gian trùng kích cửu giai, chỉ có Chiến Long mấy huynh đệ giúp ta, ngươi , huống chi mấy người chúng ta lã đều ở đây, còn có thể giúp đỡ.


      Diệp Chiến Thiên quả quyết .


      - Quyết định như vậy !


      - Phụ thân...


      Diệp Thần còn muốn nữa, lại bị đám người Diệp Thương Huyền đánh gãy.


      - Thần Nhi cần phải lo lắng, mặc dù Diệp Gia Bảo có mấy ngàn tộc nhân, nhưng ngay ngắn trật tự, các hạng vụ đều có người chưởng quản, trừ vài quyết định lớn, căn bản ảnh hưởng đến ngươi tu luyện.


      Diệp Thương Huyền hòa ái cười cười .


      Diệp Thần muốn mình hoàn toàn phải ý tứ này a..., thế nhưng rất nhiều trưởng bối quyết định, lại cãi cũng là uổng công, loại này giống như phong kiến gia tộc tộc trưởng độc tài chế, là làm cho người tan vỡ a..., trong lòng của nổi lên hồi cảm giác vô lực.


      Ở bên trong gia tộc, tộc trưởng chính là quyền uy cao nhất, trừ khi tộc trưởng lọt vào các trưởng lão tập thể giám quan (*vạch tội), ba phần tư các tộc nhân trở lên bỏ phiếu thông qua, mới có thể bãi miễn tộc trưởng, lúc khác, tộc trưởng , dù ai cũng cách nào phản bác, trừ khi là tộc trưởng thế hệ trước ra mặt.


      - Mấy ngày nữa ta hướng các tộc nhân tuyên bố tin tức này.


      Diệp Chiến Thiên cười ha hả .


      Xem ra tộc trưởng này, Diệp Thần là thể làm, bất quá tộc trưởng ngoại trừ làm ít quyết định trọng đại, đối với việc trong tộc mực mặc kệ, ảnh hưởng tu luyện, này cũng còn đỡ ít.


      Đám người Diệp Thương Huyền lưu lại cho Diệp Thần ba viên Ngưng Khí Đan, còn lại 50 viên đều chuẩn bị dùng để tăng cường thực lực gia tộc.


      Trong đại sảnh Diệp gia, đám người Diệp Thương Huyền, Diệp Chiến Thiên triệu tập đám đệ tử gia tộc, bắt đầu vì bọn họ tăng lên công lực.


      50 viên Ngưng Khí Đan, đến cùng có thể tạo thành bao nhiêu hiệu quả, khiến người có chút mong đợi.


      Diệp Thần từ trong đại sảnh lui ra, hướng chỗ ở của đại ca, nhị ca đến.


      Sản nghiệp phía ngoài gia tộc bị đóng cửa, Diệp Bằng liền có chuyện gì có thể làm rồi, mỗi ngày đều ngốc ở trong sân tu luyện của mình, thời điểm mười tám tuổi, có đạt tới lục giai, từ nay về sau huyền khí liền mực có tiến triển, kinh mạch dần dần cứng đờ, chỉ có thể được an bài ở trong sản nghiệp gia tộc làm quản , kỳ nội tâm của cũng rất cam lòng, bất đắc dĩ tạo hóa trêu người, bất quá ngày gần đây tu luyện công pháp hoàn toàn mới của gia tộc, kinh mạch cứng đờ dần dần trở nên mềm mại, tu vi mực trì trệ tiến cũng bắt đầu có tiến triển, mặc dù chỉ là chút dấu hiệu rất , điều này cũng làm cho có chút kích động.


      tu luyện, đột nhiên nghe được vài tiếng đập cửa, Diệp Bằng tranh thủ thời gian mở cửa, thấy là Diệp Thần, thần sắc lộ ra tia kinh hỉ :


      - Tam đệ, sao ngươi lại tới đây?


      - Ta xem đại ca chút.


      Diệp Thần mỉm cười .


      - Mau vào ngồi .


      Diệp Bằng chất phác cười .


      - Đại ca, ta đến tìm ngươi có tình, đợi lát nữa phải trở về tu luyện.


      Diệp Thần , tại các tộc nhân đều gia tăng tu luyện, cũng có thể lãng phí thời gian, hơn nữa trước khi đến, thần hồn của cảm giác được, vừa rồi Diệp Bằng cũng tu luyện.


      - Ân, , có chuyện gì?


      Diệp Bằng gật đầu , nhìn Diệp Thần trước mắt, trong nội tâm vui mừng, Tam đệ trưởng thành, cũng so với trước kia trầm ổn.


      - Đại ca, ta chỗ này có viên đan dược, ngươi đem viên đan dược này ăn hết a.


      Diệp Thần từ bên trong túi càn khôn cầm ra quả Tẩy Tủy Đan .


      Diệp Bằng chứng kiến Tẩy Tủy Đan trong tay Diệp Thần, có chút nghi hoặc, viên thuốc trong tay Diệp Thần này, cho tới bây giờ chưa thấy qua, bộ dáng có chút cổ quái, là gấp mấy lần đan dược bình thường, cũng có dược khí ràng.


      - Cái này có thể ăn sao?


      Diệp Bằng từ trong tay Diệp Thần tiếp nhận đan dược, nhìn về phía Diệp Thần hỏi, thị trường lưu hành nhất chính là các loại đan dược như Tụ Khí Đan, Ngưng Khí Đan, bởi vì công dụng rộng, thậm chí có thể trở thành tiền đến sử dụng, đan dược cùng cấp khác hiệu quả đều thế nào tốt, đám Dược sư cực luyện chế, đan dược cao hơn chút, như loại Tẩy Tủy Đan này, Diệp Bằng căn bản thấy cũng chưa thấy qua, còn tưởng rằng là sơ cấp đan dược gì.


      - Ân, đối với đại ca tu luyện tuyệt đối chút trợ giúp.


      Diệp Thần xác nhận .


      - Tốt lắm, ta thử lần.


      Chứng kiến bộ dạng Diệp Thần chắc chắc, Diệp Bằng nghĩ nghĩ, mình tu luyện rất nhiều năm có tiến triển, ngại thử lần, há miệng đem viên thuốc đó nuốt xuống, tuy biết là đan dược gì, thế nhưng đối với Diệp Thần vô cùng tín nhiệm.


      Diệp Bằng ăn Tẩy Tủy Đan, đột nhiên cảm giác được cỗ dược lực vô cùng mạnh mẽ, dùng phần bụng làm trung tâm, điên cuồng mà hướng tứ chi trăm mạch dũng mãnh lao tới, lòng càng hoảng sợ, đây là cái đan dược gì, dược lực lại có thể khủng bố như thế! tranh thủ thời gian ngồi xuống, bắt đầu vận chuyển huyền khí.


      Diệp Bằng cảm giác người mình giống như là bị hỏa thiêu, toàn thân đỏ bừng, tản mát ra cỗ hơi nước màu trắng, mồ hôi điên cuồng mà từ mặt ngoài làn da bừng lên, xen lẫn loại hương vị tanh hôi.


      Dược lực là khủng khiếp, cho dù Diệp Bằng lại đần, cũng có thể biết tuyệt đối phải là đan dược cấp thấp!


      Ngồi mặt đất nửa canh giờ, hấp thu dược lực, Diệp Bằng mở to mắt, bất chấp toàn thân tanh hôi, bỗng nhiên đứng lên, sắc mặt đỏ lên, bắt lấy cánh tay Diệp Thần kích động :


      - Tam đệ, ngươi cho ta ăn là đan dược gì?


      Chứng kiến Diệp Bằng như vậy, Diệp Thần biết , Tẩy Tủy Đan có lẽ có hiệu lực rồi, nghĩ đến đại ca nhiều năm đình trệ như vậy, rốt cục lại có thể tiếp tục tu luyện huyền khí, hướng lên đột phá, thoải mái mà cười :


      - Là Tẩy Tủy Đan!


      - Tẩy Tủy Đan?


      Diệp Thần như là sấm sét rơi vào trong nội tâm Diệp Bằng, đây chính là đan dược so với Đoạn Tục Đan còn muốn trân quý! Diệp Bằng sững sờ xuất thần, ông t...r...ờ...i..., ta vừa rồi ràng ăn viên Tẩy Tủy Đan, Diệp Bằng có kinh hỉ, ngược lại có chút sợ hãi.


      - Tam đệ, biết ngươi từ nơi nào lấy tới Tẩy Tủy Đan này, đan dược như Tẩy Tủy Đan, có lẽ nên đổi thành Tụ Khí Đan, giao cho phụ thân, như vậy mới có thể phát huy tác dụng càng lớn, cho ta ăn quá lãng phí.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 54: Tẩy Tủy Đan. (2)



      Trong nội tâm Diệp Bằng sinh ra cảm giác tội ác mãnh liệt, đây chính là viên Tẩy Tủy Đan a...! Nếu như đổi thành Tụ Khí Đan, có thể cho toàn cả gia tộc sử dụng nhiều năm, thậm chí là vài chục năm, nhưng mà lại bị ngụm nuốt lấy.


      - Đại ca, ngươi suy nghĩ nhiều, chúng ta đem Tẩy Tủy Đan Đông Lâm Quận thành bán, trong vòng mấy tháng cũng chưa hẳn có người tiếp nhận, Tẩy Tủy Đan loại trọng bảo này, nếu truyền ra ngoài, ngược lại cho người ngấp nghé, mang đến tai hoạ ngập đầu cho gia tộc, còn bằng len lén dùng.


      Diệp Thần giải thích , đại ca chính là chất phác như vậy, tình nguyện cả đời mình huyền khí hề tiến triển, cũng phải vì gia tộc suy nghĩ.


      - Tam đệ xác thực so với trước kia chững chạc, chẳng qua là, đại ca tại tâm khó có thể bình an a....


      Diệp Bằng tâm thần bất định .


      - Đại ca ăn hết Tẩy Tủy Đan, nên nghĩ nhiều như vậy, Diệp Gia Bảo cùng Vân Gia Bảo đại chiến sắp tới, đại ca có lẽ nên tranh thủ thời gian tu luyện huyền khí, tăng thực lực lên mới phải.


      Diệp Thần .


      Diệp Bằng sâu nhìn thoáng qua Diệp Thần, trịnh trọng :


      - Tam đệ, về sau cái mệnh này của đại ca, là của ngươi.


      - Đại ca, ngàn vạn đừng như vậy. Chúng ta là thân huynh đệ, máu mủ tình thâm, lời như vậy, ngược lại lộ ra xa lạ.


      Diệp Thần , vòng vo cái đề tài .


      - Ta chỗ này còn có viên Tẩy Tủy Đan, biết nhị ca bây giờ ở đâu?


      - Còn có viên Tẩy Tủy Đan?


      Diệp Bằng khiếp sợ nhìn xem Diệp Thần, lập tức lộ ra vẻ mừng như điên.


      - Ta lập tức gọi Nhị đệ tới.


      Diệp Bằng tựa như gió chạy ra ngoài, Diệp Bằng chính mình ăn hết Tẩy Tủy Đan, trong nội tâm tràn đầy cảm giác tội ác, thế nhưng cho huynh đệ mình ăn, lại là phi thường kích động, chứng kiến bộ dạng của Diệp Bằng, Diệp Thần nhịn được cười lên.


      lát sau, Diệp Bằng đem Diệp Mục gọi qua, Diệp Bằng cùng Diệp Thần ăn ý gì, cho Diệp Mục ăn Tẩy Tủy Đan.


      Tuy trong ánh mắt tràn đầy nghi hoặc, nhưng Diệp Mục vẫn há miệng đem Tẩy Tủy Đan nuốt xuống, nửa canh giờ qua , Diệp Mục tiêu hóa dược lực, khỏi sợ hãi mà đứng lên, khi biết vừa rồi ăn là Tẩy Tủy Đan, phản ứng cơ hồ là cùng Diệp Bằng giống nhau.


      - Tam đệ, cái Tẩy Tủy Đan này mặc dù định bán , cũng có thể cho người thiên phú trác tuyệt trong gia tộc ăn a....


      Diệp Mục cảm khái .


      - Người thiên phú trác tuyệt trước mười tám tuổi vọt tới lục giai, kinh mạch cứng đờ, còn muốn ăn Tẩy Tủy Đan làm gì?


      Diệp Thần cười hỏi.


      Diệp Mục giật mình sửng sốt chút, bất đắc dĩ cười :


      - Được rồi, ăn cũng ăn, còn nghĩ những thứ này làm gì.


      Tính cách của Diệp Mục, là so với Diệp Bằng rộng rãi ít.


      Chứng kiến hai vị huynh trưởng ăn hết Tẩy Tủy Đan, đều có thể tiếp tục tăng thực lực lên, trong nội tâm Diệp Thần mừng rỡ, ba người gấp rút đàm phán, Diệp Thần đem khẩu quyết Lôi Đế Quyết đệ nhị trọng cùng với vũ kỹ Lôi Trảo phiên bản sửa chữa cho bọn .


      Hai vị huynh trưởng luyện võ thập phần khắc khổ, bọn bắt đầu liền điên cuồng tu luyện, cùng ngày liền lần lượt đột phá lục giai, dược lực của Tẩy Tủy Đan đúng là kinh người, chẳng những để cho kinh mạch cứng đờ của Diệp Mục cùng Diệp Bằng khôi phục đến trạng thái mười ba mười bốn tuổi, tốc độ hấp thu huyền khí cũng sâu sắc nhanh hơn, tiến độ tu luyện có tăng lên phạm vi lớn.


      Đại môn Diệp Gia Bảo vẫn như cũ đóng chặt, thời điểm ngày hôm sau, Vân Gia Bảo phái dân phu tới ở quặng mỏ hậu sơn khai thác khoáng thạch, giống như là vì kích thích Diệp Gia Bảo, dân phu khai thác quặng mỏ phát ra thanh thét to, ở trong núi quanh quẩn.


      Thanh này, đối với Diệp Gia Bảo mà , quả thực là sỉ nhục lớn lao!


      Toàn bộ Diệp Gia Bảo cùng chung mối thù, cố gắng tu luyện, biện pháp phòng ngự bên trong thành cũng bắt đầu phạm vi lớn thăng cấp, có thêm vài phần trạng thái lâm chiến.


      Mỗi ngày Diệp Thần đều ngốc ở trong sân của mình khổ luyện huyền khí, trừ ăn cơm ra, bình thường rất ít bước ra cửa.


      ngay cả vũ kỹ cũng rất ít luyện tập, ở giữa bụi cỏ ngồi xếp bằng như lão tăng, dốc lòng nghiên cứu Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ năm loại pháp quyết.


      Tuy đồng thời tu luyện năm loại pháp quyết, nhưng năm loại pháp quyết Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ lẫn nhau liên quan, cũng so với tu luyện loại pháp quyết chậm bao nhiêu.


      Trong phi đao càng ngừng có huyền khí tuôn ra, đan điền của Diệp Thần như là bọt biển, càng ngừng hấp thu, mỗi lần hấp thu phần, huyền khí trong cơ thể liền lớn mạnh phần, mỗi ngày, Diệp Thần đều cảm giác được huyền khí của mình dùng tốc độ vô cùng kinh người phát triển.


      Thời gian trôi qua, đảo mắt qua hơn mười ngày.


      Trong tiểu viện Diệp Thần vẫn như cũ thanh tĩnh như ngày xưa, cây cối xanh um tươi tốt, sáng sớm luồng ánh mặt trời thứ nhất xuyên thấu qua khe hở cây cối chiếu vào, trong rừng còn có mấy phần sương mù dày đặc.


      Diệp Thần vẫn như cũ ngồi ở chỗ kia, liên tục mấy canh giờ, huyền khí trong cơ thể tựa hồ đạt đến điểm giới hạn, cách nào tiếp tục dành dụm rồi.


      - Vì cái gì huyền khí trong cơ thể, có loại dấu hiệu nóng nảy, chẳng lẽ là tu luyện sai ở đâu rồi?


      Diệp Thần nhíu mày cái, ngay sau đó, huyền khí xao động trong cơ thể tựa như kiểm soát, từ vùng đan điền hướng bốn phía khuếch tán, trắng trợn thảo phạt, huyền khí bạo động đến mức, giống như dễ như trở bàn tay đoạn kinh mạch bốn phía.


      Diệp Thần buồn bực hừ tiếng, thầm nghĩ ổn, muốn kiềm chế huyền khí cuồng bạo, lại có loại cảm giác vô lực, chẳng lẽ kinh mạch lại muốn đứt đoạn biến thành phế nhân?


      Chẳng lẽ là di chứng lúc trước cấp bậc tăng lên quá nhanh?


      Trong lòng Diệp Thần có chút lo lắng, thừa dịp huyền khí còn có đem kinh mạch toàn thân phá hủy hầu như còn, đồng thời vận hành lên Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ năm loại huyền khí, muốn vận chuyển huyền khí khống chế được kia.


      Nhưng mà, năm loại huyền khí vừa mới gắn kết mà thành, liền bị huyền khí cuồng bạo nuốt hết, Diệp Thần trơ mắt nhìn kinh mạch toàn thân mình bị phá hủy hầu như còn, loại tâm tình bi phẫn dâng lên.


      Kinh mạch toàn thân nghiền nát đến rối tinh rối mù, huyền khí dật tán bốn phía, hoàn toàn nghe chỉ huy, có thể sử dụng, cũng chỉ có thần hồn rồi.


      Diệp Thần thúc dục thần hồn, đột nhiên, BOANG... tiếng, trong đầu lập tức mảnh thanh minh, thần hồn dùng loại tốc độ kinh người lớn mạnh, so với trước kia cường đại gấp mấy lần.


      A Ly ở bên người Diệp Thần tu luyện đột nhiên giật mình mà mở to mắt, toàn thân sởn hết cả gai ốc, nhìn thoáng qua Diệp Thần, phảng phất người Diệp Thần có loại đồ vật làm nó vô cùng sợ hãi, vèo tiếng, hướng gian phòng của Diệp Thần chạy , nó dám tiếp tục ở bên người Diệp Thần rồi, chỉ xa xa mà nhìn.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :