Cửu Tinh Thiên Thần Quyết - Phát Tiêu Đích Oa Ngưu (1626C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 273: Ly Miêu nhất tộc. (1)

      - A Ly, Tiểu Dực, bọn họ có người tới, xem bọn như thế nào.


      Diệp Thần , kiên nhẫn chờ đợi.


      Sau lúc lâu, ở chỗ sâu trong rừng đào, lão bà bà chống quải trượng tới, thân hình nàng còng xuống, bộ dạng tuổi già sức yếu, người bình thường thấy, khẳng định nghĩ lão bà bà ngay cả đường cũng được, nhưng Diệp Thần lại biết , lão bà bà này chính là Thiên Sư cấp huyền thú biến thành, mắt uẩn thần quang, tu vi nội liễm.


      Nàng chống quải trượng, chậm rãi dạo bước, ngẩng đầu nhìn thoáng qua Diệp Thần cùng Tiểu Dực, ánh mắt rơi vào người A Ly, lộ ra thần sắc kinh ngạc, ho khan hai tiếng, thanh khàn khàn :


      - Vài vị chắc là người quen, lão thân mang bọn ngươi gặp Tộc trưởng, mời theo lão thân.


      Nàng quay đầu, hướng ở chỗ sâu trong rừng đào đến, Diệp Thần mang theo A Ly, Tiểu Dực cùng chỗ, theo đằng sau lão bà bà này.


      Nàng hẳn là thấy được A Ly, mới có thể khách khí như vậy.


      - Bà bà tại nơi này ở bao lâu?


      Diệp Thần nghĩ nghĩ, tùy tiện tìm chủ đề chút, muốn thăm dò.


      Huyền thú ly miêu biến thành lão bà bà kia liếc qua Diệp Thần, có vài phần nghi hoặc cùng suy đoán, hồn niệm của nàng lại dò xét ra thực lực cùng với bản thể của Diệp Thần, chỉ là cảm giác được người Diệp Thần, lộ ra cổ khí tức làm nàng sợ hãi.


      A Ly thân là con lục vĩ ly miêu, cùng Diệp Thần thân cận như thế, cho nên nàng cảm thấy Diệp Thần đối với Ly Miêu nhất tộc hẳn là có địch ý gì, mới dám đem Diệp Thần mang vào thôn. Trong thôn có ba vị Huyền sư cấp Trưởng lão tọa trấn, có gì lo lắng, nếu như người tới là Vương, mê huyễn pháp trận chỉ sợ cũng ngăn được.


      - Theo ta bắt đầu sinh ra, cũng năm sáu trăm năm a.


      Nàng thuận miệng , tuy nhìn ra bản thể của Diệp Thần cùng Tiểu Dực, nhưng nàng cơ bản có thể xác định, Diệp Thần cùng Tiểu Dực cũng là phi nhân loại.


      - Nếu có nhân loại bình thường xâm nhập mê huyễn pháp trận này, bà bà xử lý như thế nào?


      Diệp Thần vừa vừa .


      - Chúng ta khuyên bọn họ rời .


      Nàng chống quải trượng, ở trong sơn đạo lại như giẫm đất bằng, cùng bộ dạng rung rung kia khác nhau rất lớn.


      Diệp Thần gật đầu, huyền thú Ly Miêu nhất tộc này, cùng tuyệt đại bộ phận thú huyền thú hung tàn cùng dạng, xem ra bọn họ đối với nhân loại còn là tương đối hiền lành.


      Diệp Thần thỉnh thoảng lại hỏi vài vấn đề, lão bà bà kia trả lời vài cái, về tình huống trong tộc, lại là im miệng .


      - Ngươi tên là gì?


      Lão bà bà nhìn thoáng qua A Ly bờ vai Diệp Thần hỏi.


      A Ly đối với lão bà bà kia, bộ dạng tựa hồ cũng chào đón thế nào, chỉ nhìn đáp.


      Gặp A Ly như vậy, Diệp Thần có chút nghi hoặc, lão bà bà này rất hiền lành, tại sao A Ly có thái độ như vậy, thay A Ly hồi đáp:


      - Nàng gọi A Ly.


      - Thuộc về chi nhánh nào?


      - A Ly nhà ở tại Liên Vân Sơn.


      Diệp Thần , thái độ của A Ly, có điểm được tốt lắm.


      - Liên Vân Sơn?


      Lão bà bà kia đồng tử có chút co rút, cũng trầm mặc lại.


      Cái này có chút kỳ quái, vì cái gì đến Liên Vân Sơn, lão bà bà này cũng chuyện, chẳng lẽ Liên Vân Sơn Ly Miêu nhất tộc cùng Thanh Vân Sơn Ly Miêu nhất tộc này, còn có cái đụng chạm gì sao?


      Ở dưới dẫn dắt của lão bà bà, đoàn người tiến nhập thôn trang, cái thôn trang này thoạt nhìn có chút yên lặng tường hòa, nguyệt quang phóng xuống, cái đá xanh trải thành đường, xuyên qua cả sơn thôn, thông hướng tòa kiến trúc đồng dạng từ đường.


      - Ta mang bọn ngươi gặp Trưởng lão.


      Lão bà bà kia ra.


      Đại khái là bọn người Diệp Thần đến kinh động thôn dân nơi này, càng ngày càng nhiều ly miêu xuất ở bên cạnh cửa ra vào, chúng nó giống người đồng dạng đứng thẳng, cái đuôi thỉnh thoảng lại đong đưa, con mắt sáng ngời có thần nhìn xem nhóm Diệp Thần, nhất là A Ly bờ vai Diệp Thần, hấp dẫn tuyệt đại bộ phận ánh mắt ly miêu.


      Xèo xèo, xèo xèo, những ly miêu này châu đầu ghé tai.


      Cũng có chút ly miêu huyễn hóa thành hình người, bọn họ dựa cửa mà trông, nam nữ già trẻ đều có, ngoại trừ những lão nhân lão đến thành bộ dáng kia ra, nam đều ngoại lệ, đều rất tuấn lãng suất khí, tuyệt đối là có thể làm cho vô số nữ nhân háo sắc, làm cho Diệp Thần cũng khỏi sinh ra mặc cảm tự ti, mà những nữ kia, đều ngoại lệ, đều đẹp đến giống phàm nhân, dáng người yểu điệu, làn da thủy nộn, xinh đẹp vô cùng, lại mất thanh thuần, rất nhiều nữ nhân người có mặc quần áo gì, chỉ choàng cái khăn lụa, căn bản thể che hết tư thái lồi lõm linh lung cùng xuân quang mê người này. Các nàng cũng thèm để ý ánh mắt của người ngoài, chỉ là tò mò nhìn quanh, thỉnh thoảng dùng thú ngữ trao đổi.


      Diệp Thần thể thừa nhận, nữ hài Ly Miêu nhất tộc, nguyên đám rất đẹp, tựa như tiên tử bầu trời vậy, lớn lên câu nhân tâm phách như vậy, làm cho người phún huyết, hết lần này tới lần khác lại là bộ thần sắc hồn nhiên, bất luận nam nhân gì vừa thấy, chỉ sợ đều bị mê đến thần hồn điên đảo. Những nữ hài ly miêu tộc này, hề giống nhân loại có cảm thấy thẹn chi tâm như vậy, cũng ngại người khác chứng kiến thân thể của các nàng . Chứng kiến tràng diện như vậy, Diệp Thần khỏi có chút mặt đỏ tới mang tai.


      - Tiểu Dực, bọn họ cái gì?


      Diệp Thần mở miệng hỏi, cho tới bây giờ, đối với thú ngữ tối nghĩa, còn là quá có thể hiểu được, nhất là những ly miêu này nhanh như vậy.


      Nghe được Diệp Thần hỏi thăm, lão bà bà ở phía trước dẫn đường kinh ngạc nhìn thoáng qua Diệp Thần, Diệp Thần nghe hiểu thú ngữ?


      - Có người ..., A Ly tỷ tỷ đẹp, tựa như tiên nữ, vượt qua tất cả nữ hài nơi này, cũng có người , A Ly tỷ tỷ còn trẻ như vậy, cũng có lục vĩ, thiên phú rất cao.


      Tiểu Dực ở bên phiên dịch .


      Ở Diệp Thần xem ra, nơi này bất kỳ nữ hài ly miêu tộc nào, đều đẹp làm cho người ta sợ hãi than, mà bọn họ lại , A Ly so với các nàng còn muốn mỹ, Diệp Thần nhìn thoáng qua A Ly bờ vai, A Ly toàn thân thuần trắng tia tạp sắc, giống như là mỹ ngọc trong suốt vậy, giống những ly miêu này, hoặc nhiều hoặc ít đều có chút tạp mao.


      Diệp Thần chú ý tới, những ly miêu này, mặc dù cường đại đến cấp bậc Địa sư Thiên Sư, tối đa cũng chỉ có năm cái đuôi, duy chỉ có A Ly có sáu cái đuôi. Xem ra đối với Ly Miêu nhất tộc mà , cái đuôi cũng có nghĩa là tu vi, mà là ít đồ vật khác.


      Bị đám "người" cùng đám ly miêu hai chân đứng thẳng vây xem, Diệp Thần có chút cảm giác được tự nhiên, ở dưới lão bà bà dẫn dắt, Diệp Thần cảm giác được, ba cổ khí tức Huyền sư cấp kia, ở trong tòa từ đường kia.


      - Công tử là nhân loại?


      Lão bà bà kia chần chờ chút, mở miệng hỏi.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 274: Ly Miêu nhất tộc. (2)

      - sai.


      Diệp Thần cũng giấu diếm, mặc dù là nhân loại, nhưng mà là nhân loại có thần hồn, chứng kiến A Ly có chút nặng nề, bộ dạng đối với Thanh Vân Sơn Ly Miêu nhất tộc cũng chào đón thế nào, Diệp Thần cảm thấy hẳn là càng cường thế chút.


      - Nha.


      Lão bà bà kia gật đầu, ý ở ngoài lời :


      - Công tử là trăm ngàn năm qua, người duy nhất tiến vào thôn này.


      Nàng những lời này, muốn biểu đạt ý tứ gì? Nhân loại tiến vào thôn này đều phải chết?


      Diệp Thần cũng trả lời, ở đằng sau lão bà bà, cất bước vào từ đường. Tiểu Dực theo đằng sau Diệp Thần, bên tò mò nhìn quanh bốn phía.


      con bạch sắc ly miêu năm vĩ đứng ở cách đó xa, nhìn chằm chằm vào A Ly bờ vai Diệp Thần.


      Tiểu Dực quay đầu lại, phát công ly miêu này mực nhìn lén A Ly tỷ tỷ, có điểm sinh khí, ở xem ra, chỉ có Diệp Thần ca ca mới xứng đôi A Ly tỷ tỷ, đối với chích công ly miêu này bỗng nhiên lè lưỡi làm cái mặt quỷ, trong đôi mắt u quang đại phóng.


      Chích năm vĩ ly miêu kia sợ tới mức lông tơ toàn thân đứng thẳng, xèo xèo gọi bậy, dường như mất mạng hoảng loạn trốn, "Bùm" tiếng đâm vào tường, tựa như uống rượu say, lung la lung lay đứng vững, nhãn mạo kim tinh, cuối cùng "Bùm" tiếng ngã mặt đất.


      - Tiểu Dực, chuyện gì xảy ra?


      Diệp Thần nghe phía sau có động tĩnh, quay đầu lại nghi hoặc hỏi thăm.


      Tiểu Dực đầu lắc giống như trống bỏi, khuôn mặt nhắn béo đô đô lộ ra tiếu dung tựa như người vô hại, hồn nhiên :


      - Diệp Thần ca ca, có con ly miêu đường té ngã .


      - Nha.


      Tất cả lực chú ý của Diệp Thần đều đặt ở người ba Huyền Tôn cường giả phía trước, cũng có để ý, ngưng thần hướng phía trước nhìn lại.


      A Ly khó được lộ ra vẻ tươi cười, híp mắt nhìn về phía Tiểu Dực, Tiểu Dực sờ lên đầu, nháy mắt hì hì cười chút.


      Đây là cái từ đường lớn, sau khi đến ba tầng bậc thang, liền chứng kiến phía trước có bàn thờ, ba lão bà bà tóc hoa râm, ra vẻ đạo mạo thẳng tắp ngồi ở chỗ kia, cùng Diệp Thần trước kia gặp qua Tam Thanh tổ sư trong miếu có điểm tương tự, là có chút hương vị pháp tướng, trước bàn thờ còn bầy đặt bàn thờ, phía có hương khói hoa quả, thịt nướng.


      Ba lão bà bà kia trang phục khác nhau, người bên trái mặc đại hồng bào tử rộng thùng thình, giống như là tân nương vậy, phối hợp nét mặt già nua như vỏ quýt, làm cho người ta thể lo lắng thưởng thức của nàng có vấn đề, chính giữa thân áo bào tro, tay phải cầm cây quải trượng, thần sắc trầm, có điểm giống lão vu bà, bên phải kia hơi chút bình thường ít, chỉ là trang phục bình thường, như lão phụ nhân nông thôn.


      Ba lão bà bà này chính là do ly miêu biến thành, ràng trang giống như tượng thần, làm cho Diệp Thần cảm thấy có chút buồn cười.


      Diệp Thần, A Ly cùng Tiểu Dực tiến vào từ đường, ba lão bà bà này tất cả đều mở hai mắt ra.


      Lão bà bà như lão phụ nhân bình thường kia chứng kiến A Ly, trong đôi mắt lập tức lệ quang lập loè, run giọng gì đó, bộ dạng hết sức kích động.


      Về phần hai lão bà bà bên trái cùng chính giữa, thần sắc đều cực kỳ bình thản.


      Lão bà bà bên phải kia nhận thức A Ly? Diệp Thần nhìn về phía A Ly, phát trong mắt thanh tịnh của A Ly, cũng có chút lệ quang lập loè.


      - Lão bà bà kia là tổ của A Ly tỷ tỷ!


      Tiểu Dực ở bên .


      nghĩ tới A Ly có thân thích ở nơi này, bất quá tổ , cái bối phận này cách có chút lớn, Diệp Thần khỏi nghĩ.


      Lão bà bà kia run run rẩy rẩy xuống, nhìn xem A Ly, vẻ mặt áy náy.


      Thấy tổ , A Ly y nguyên quật cường ở bờ vai của Diệp Thần.


      Lão bà bà kia thấy thế, có chút thở dài hơi, thần sắc hơi có chút sa sút.


      - Đa tạ công tử cho tới nay chiếu cố Ngưng nhi, lão thân thay cha mẹ trưởng bối Ngưng nhi tạ ơn công tử.


      Lão bà bà kia đối với Diệp Thần có chút khom người .


      Ngưng nhi? Diệp Thần đột nhiên nghĩ đến, đây đại khái là nhũ danh của A Ly a, so sánh xuống dưới, Diệp Thần càng ưa thích cái tên A Ly này, đáp lễ :


      - Tiền bối khách khí.


      - Ngưng nhi là hài tử mệnh khổ, nửa năm trước cha mẹ tộc nhân của nàng bị Lang đuổi giết. . . .


      A Ly tổ lên chuyện tình nửa năm trước, thổn thức thôi.


      - Lúc ấy cha mẹ A Ly hướng chúng ta cầu cứu, chúng ta lại thể , đứa Ngưng nhi này, chắc là hận lão thân.


      A Ly tổ áy náy mà nhìn xem A Ly, A Ly giận dữ quay đầu .


      A Ly tổ giọng điệu thập phần thành khẩn, thái độ hiền lành, làm cho Diệp Thần sinh lòng hảo cảm, lúc ấy A Ly tổ Liên Vân Sơn, chắc là có nỗi khổ tâm bất đắc dĩ.


      - Là lão thân hạ lệnh tộc nhân được cứu viện.


      Sau lưng lão bà bà lớn lên có điểm giống lão vu bà kia, chống quải trượng xuống, giọng điệu có chút lạnh lùng.


      Chứng kiến lão vu bà kia xuống, A Ly tổ lập tức khom người thối lui đến bên, đối với Diệp Thần :


      - Công tử, vị này chính là Thanh Vân Sơn Ly Miêu nhất tộc Tộc trưởng của chúng ta.


      Lão vu bà mặt nhiều nếp nhăn, da giống như cây khô có sinh cơ, nhưng mà đôi con mắt, lại là tinh mang lập loè, ánh mắt giống như thực chất ở người của Diệp Thần đảo qua.


      Loại ánh mắt cao nhìn xuống này làm Diệp Thần rất dễ chịu, Diệp Thần hừ lạnh tiếng, từ khi thần hồn của ngưng hóa kim giáp binh sĩ, còn cho tới bây giờ có đụng phải qua huyền thú kiêu ngạo như vậy! Tuy biết , mình là giả Vương, nhưng mặc dù là giả Vương, đối với huyền thú mà , cũng có được uy hiếp lớn.


      - Nếu Thanh Vân Sơn Ly Miêu nhất tộc Liên Vân Sơn đối phó Lang, tất nhiên khiến Lang Vương điện bất mãn, cho Ly Miêu nhất tộc tạo thành họa diệt tộc, cho nên ta hạ lệnh tất cả tộc nhân được cứu viện.


      Thanh Lão vu bà trầm, chói tai nên lời, làn da người, tay chống quải trượng, nếp uốn đến làm cho người chán ghét.


      Diệp Thần nguyên bản còn tưởng rằng là có nỗi khổ tâm bất đắc dĩ gì, tỷ như Thanh Vân Sơn Ly Miêu nhất tộc cũng bị công kích, đuổi qua,… bởi vì A Ly quan hệ, đem Ly Miêu nhất tộc thậm chí nghĩ đến quá lương thiện rồi, nguyên lai Thanh Vân Sơn Ly Miêu nhất tộc gần kề chỉ là vì tự bảo vệ mình, mà bỏ mặc gia tộc A Ly bị hủy diệt, khó trách sau khi A Ly tới đây, đối với ly miêu nơi này thần sắc lãnh đạm.


      Diệp Thần nguyên bản tiếu dung chân thành, dần dần lãnh đạm xuống, lạnh lùng :


      - Bởi vì lo lắng rước lấy họa sát thân, để cho đồng tộc bị tàn sát, sợ chết còn được lẽ thẳng khí hùng như vậy, là vô liêm sỉ!


      Nghe được Diệp Thần , thân hình A Ly run lên, trong đôi mắt toát ra phẫn nộ cùng đau thương khó tả.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 275: Dỡ từ đường! (1)

      - Ngươi cái gì!


      Lão vu bà kia hai mắt trợn lên, lộ ra hung quang.


      - Công tử, lời này thể , tranh thủ thời gian hướng Tộc trưởng đại nhân xin lỗi.


      A Ly tổ thần sắc lo lắng , nàng cảm giác được Tộc trưởng tức giận .


      "Khanh khách", tiếng cười bén nhọn cổ quái đột ngột vang lên.


      - Tiểu oa nhi này lại là có vài phần đảm lượng, ràng dám ở chỗ này lời như vậy.


      Bên trái lão bà bà mặc đại hồng bào kia cũng xuống, giọng the thé , thân thể uốn éo uốn éo, phối hợp nét mặt già nua, làm người chán ghét nên lời.


      Thanh Vân Sơn Ly Miêu nhất tộc này quái thai đúng là nhiều, Diệp Thần khỏi nghĩ, hừ lạnh tiếng.


      - Ly Miêu nhất tộc chúng ta làm việc, còn cần người khác lắm miệng!


      Lão vu bà tức giận .


      Diệp Thần cảm giác được, trong những người này, A Ly tổ coi như biết lí lẽ ít, để ý tới lão vu bà kia, quay đầu hướng A Ly tổ :


      - Tổ , sau trận đó, Liên Vân Sơn nhất mạch còn có tộc nhân may mắn còn tồn tại hay ?


      Trong ánh mắt A Ly bỗng nhiên toả ra tia thần thái, nhìn chằm chằm vào tổ .


      Thần sắc A Ly tổ ảm đạm lắc đầu :


      - Cho tới bây giờ, chỉ phát Ngưng nhi còn sống, nguyên bản ta nghĩ Ngưng nhi cũng…


      A Ly nguyên bản còn tồn lấy tia hi vọng, hy vọng có thể ở nơi này tìm được tộc nhân may mắn còn tồn tại, nghe xong tổ , ánh mắt lập tức phai nhạt, nước mắt lăn xuống.


      Chứng kiến bộ dáng A Ly bi thương, Diệp Thần tâm cũng theo đau đớn, nếu Thanh Vân Sơn Ly Miêu nhất tộc xuất thủ tương trợ, Liên Vân Sơn Ly Miêu nhất tộc liền chưa chắc bị diệt tộc, lửa giận trong lòng Diệp Thần chỗ phát tiết, nếu cho thực lực Vương, nhất định đem lão vu bà bên cạnh này quyền oanh thành cặn bã.


      Tiểu Dực cũng phẫn nộ nắm chặt tay, cảm thấy, là lão vu bà này hại chết thân nhân củaA Ly tỷ tỷ!


      - Đa tạ tổ cáo tri, chúng ta tới nơi đây chính là vì tìm kiếm A Ly tộc nhân, như vậy, chúng ta liền cáo từ, A Ly, Tiểu Dực, chúng ta !


      Thanh Diệp Thần lạnh lùng, xoay người hướng bên ngoài từ đường đến.


      - Đứng lại cho ta!


      Lão vu bà trầm rống tiếng, rẽ ngang trượng trụ mặt đất, chỉ nghe "Bùm" tiếng, khối đá xanh mặt đất bể tan tành. Sau khi Diệp Thần tới từ đường, thái độ cực kỳ vô lễ, ràng mực đếm xỉa hữu của nàng, nàng há có thể khoan dung, mặt trầm .


      - Thanh Vân Sơn Ly Miêu nhất tộc ta, há có thể cho ngươi muốn tới tới, muốn !


      Diệp Thần muốn cước bước ra từ đường, nghe được lão vu bà trở lại, lạnh lùng mà nhìn về phía lão vu bà kia, trầm giọng :


      - Này theo như ý tứ của Tộc trưởng, nên xử trí chúng ta như thế nào? Ta lại muốn nhìn, Tộc trưởng đại nhân có bao nhiêu dâm uy!


      Lão vu bà nghe được Diệp Thần y nguyên dám can đảm chống đối mình, chậm rãi về hướng Diệp Thần, mắt lộ ra hung quang :


      - Cho tới bây giờ, còn có nhân loại dám can đảm xâm nhập địa phương của Ly Miêu nhất tộc chúng ta, niệm tình ngươi cứu tộc nhân Ly Miêu nhất tộc ta, phạt năm trăm trượng, sau đó thả ngươi rời , về phần Ngưng nhi, phải lưu lại, có tộc quy xử phạt!


      - Tiên hình năm trăm, khanh khách, là thú vị.


      Lão bà mặc đại hồng bào ở bên cười ra tiếng.


      - Ngưng nhi mặc dù là Liên Vân sơn mạch Ly Miêu nhất tộc, nhưng huyết mạch thuần khiết, trước khi biến hóa liền có lục vĩ, thiên phú trác tuyệt, huyết mạch như vậy, há có thể lưu lạc bên ngoài, cùng tiểu tử nhà ta đúng là xứng đôi, tương lai sinh hài tử, cũng tất nhiên vĩ đại trác tuyệt.


      Lão bà đó cười tủm tỉm đánh giá A Ly bờ vai Diệp Thần.


      A Ly vươn lợi trảo giận dữ, hung dữ nhìn chằm chằm vào lão bà kia.


      - Ô ô u, tiểu oa nhi tính tình , là thiếu điều giáo, yên tâm, chờ ngươi gả cho tiểu tử nhà ta, ta trông nom dạy ngươi.


      Lão bà đó khanh khách cười lớn.


      - Kính xin Tộc trưởng buông tha vị công tử này.


      A Ly tổ thấy thế, lo lắng lên tiếng, nàng cảm giác được bầu khí đúng, nàng nhìn ra thực lực của Diệp Thần cùng Tiểu Dực, nhưng nhân loại bình thường, mười bảy mười tám tuổi tu vi cũng phải rất mạnh, về phần Tiểu Dực, Tiểu Dực hẳn là con thú xà loại, nhưng tuổi quá , tuy nhìn ra tu vi gì, nhưng hẳn là cũng phải rất mạnh. Người tuổi trẻ là quá lỗ mãng rồi, Tộc trưởng cùng Hồng , đều là Huyền sư cấp cường giả!


      - Ở từ đường Thanh Vân Sơn Ly Miêu nhất tộc ta làm càn như vậy, nếu giáo huấn chút, kia là sao được!


      Lão vu bà cả giận hừ tiếng, quát khẽ .


      - Người tới, bắt lấy bọn họ, tộc hình hầu hạ!


      Có thể nhẫn, nhưng có thể nhục! Diệp Thần nắm chặt nắm tay, cốt cách toàn thân băng băng vang lên, A Ly cũng là trợn mắt nhìn.


      - Tiểu Dực, đập bể từ đường của bọn ! Ta liền ở địa bàn của các ngươi làm càn, các ngươi có thể làm khó dễ được ta sao?


      Diệp Thần tức giận , nguyên bản còn nghĩ bọn họ tạm thời còn đối phó được Huyền sư cấp, có thể tránh lánh, nhưng mà lão vu bà này hùng hổ dọa người, Diệp Thần kìm nén được lửa giận trong lòng.


      Trong mắt của Diệp Thần, bỗng nhiên bốc cháy lên đoàn ngọn lửa màu tím, hào quang sắc bén quét về phía hai lão bà đáng giận bên cạnh này, trong ánh mắt của Diệp Thần, mang lên tia khí tức thần hồn.


      Hai lão nữ nhân kia đăng đăng đăng liền lui lại mấy bước, hoảng sợ bất định mà nhìn xem Diệp Thần, các nàng ở người Diệp Thần cảm nhận được tia khí tức đáng sợ, có loại sợ hãi phát ra từ sâu trong linh hồn, làm Huyền sư cấp bậc huyền thú, chỉ có Vương mới có thể để cho các nàng cảm giác được sợ hãi. bên A Ly tổ thấy thế, cũng là quá sợ hãi.


      Diệp Thần hừ lạnh tiếng, thu hồi ánh mắt, bước ra từ đường.


      Nghe được Diệp Thần , Tiểu Dực gầm tiếng, quyền đánh tới trụ từ đường, "Oanh" tiếng, cột trụ này dùng chất liệu đặc thù chế tạo, ngàn năm hủ, kiên cố vô cùng bị Tiểu Dực quyền oanh đoạn.


      - nên!


      Hai lão nữ nhân còn có A Ly tổ gấp giọng kinh hô kịp.


      Tiểu Dực quyền đảo tới cây trụ khác, oanh tiếng, cây trụ này cũng bị quyền oanh đoạn.


      Ầm ầm! ! !


      Từ đường này rốt cục chịu nổi, ầm ầm sụp đổ, sụp xuống thành phế tích, ba thân ảnh kích xạ ra, nhảy ra vài trăm mét.


      Tiểu Dực từng quyền đem từ đường nện đến nát bấy, ở trong phế khư nửa ngày, lúc này mới như có việc gì ra.


      A Ly tổ , lão vu bà còn có lão bà mặc đại hồng bào kia, đứng ở đất trống bên ngoài vài trăm mét, nhìn xem từ đường sụp xuống khóc ra nước mắt.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 276: Dỡ từ đường! (2)

      Lão vu bà cùng lão bà nhìn về phía Diệp Thần, sinh ý sợ hãi, chậm chạp dám động, tuy Diệp Thần là hình thái nhân loại, nhưng mà trong nội tâm các nàng sợ hãi, sợ hãi Diệp Thần là Vương.


      Vương, ở cả thú huyền thú giới, đều là loại tồn tại đỉnh phong, cả đông đại lục tổng cộng mấy ngàn ly miêu tộc chi nhánh, đều người nào, cái Vương nào, nếu , cũng bị Lang nhất tộc khi dễ lại bực mình chẳng dám ra !


      Lão vu bà cùng lão bà kia ở trước khi có xác nhận thân phận Diệp Thần, cũng dám có chỗ động tác, tuy bọn họ đều là Huyền sư cấp cường giả, nhưng đối mặt Vương, còn là đủ xem! Vương cấp cường giả nếu tức giận, trong khoảng khắc có thể đem Thanh Vân Sơn Ly Miêu nhất tộc tiêu diệt.


      - Ta muốn hỏi Tộc trưởng đại nhân, năm trăm tiên hình này, chuẩn bị chấp hành như thế nào? Còn có vị bên kia, ngươi mới vừa là muốn đem A Ly lưu lại đúng , ta lại muốn nhìn, các ngươi lưu lại A Ly như thế nào!


      Diệp Thần hừ lạnh tiếng, trong đôi mắt tử hỏa chợt lóe lên, nghiêm nghị uy nghiêm, lời trầm thấp giống như tiếng sấm.


      Lão vu bà trong lòng thất kinh, càng là dám động, nếu như có thực lực tuyệt đối, Diệp Thần dám phá từ đường của Thanh Vân Sơn Ly Miêu nhất tộc? bên lão bà cũng dám tiếng.


      - Ta thay mặt Tộc trưởng còn có Hồng hướng ngài bồi tội, trước kia chúng ta xác thực lời mạo phạm, ngài cũng phá từ đường củachúng ta, việc này do đó bỏ qua a.


      A Ly tổ bên ra.


      Diệp Thần cả giận hừ tiếng, nếu phải mình có thể dùng thần hồn đe dọa các nàng, mình và Tiểu Dực nhất định bị đánh ra ngoài, mà A Ly, cũng có khả năng bị nhốt! Như phải bất đắc dĩ, Diệp Thần như thế nào lại mạo hiểm ở trước mặt ba Huyền sư cấp huyền thú triển lộ thần hồn khí tức?


      Nghe được A Ly tổ cầu tình như vậy, thần sắc Diệp Thần thoáng hòa hoãn, biết , dùng thực lực bây giờ của bọn họ, căn bản có khả năng đánh bại ba huyền sư cấp huyền thú, cũng chỉ có thể dọa các nàng cái mà thôi.


      bên lão vu bà muốn ngẩng đầu chuyện, Diệp Thần trừng nàng, nàng đứng là cúi đầu, nơm nớp lo sợ dám lời nào.


      A Ly nhìn xem lão vu bà cùng lão bà bên cạnh, toát ra thần sắc chán ghét, lại nhìn nhìn tổ , thần sắc nhu hòa xuống, tổ đối đãi nàng vô cùng tốt, lúc trước tộc nhân của nàng gặp nạn, tổ có tới, hẳn là bị hai lão nữ nhân bên cạnh này ngăn trở.


      Bên cạnh lão bà thấy Diệp Thần vô lễ như thế, có chút phục, lên tiếng :


      - Thanh Vân Sơn Ly Miêu nhất tộc chúng ta phụ thuộc Lang Vương Điện, được Lang Vương Điện che chở, cho dù công tử cường thế, Thanh Vân Sơn Ly Miêu nhất tộc chúng ta cũng phải mặc người khi dễ.


      Lão bà này ràng còn dám mạnh miệng, chứng kiến lão bà đó diện mục khả tăng, nếu Diệp Thần Vương, trông nom cái gì Lang Vương Điện, trước phiến lão bà này cái tát! Lang Vương Điện này biết là cổ thế lực dạng gì.


      Lang? Chẳng lẽ là ở Hạ Địa Quỳnh Lâu gặp được đạo lang hình hồn niệm kia? Diệp Thần cùng Tiểu Dực, giả bộ Vương còn có thể, nếu như cùng Vương chính thức đụng với, căn bản cách nào địch nổi!


      Diệp Thần căm tức lão bà, trong đôi mắt tử hỏa càng rực. lũ trộm truyện ở là 1 đám mất dạy vô học khốn nạn


      Bên cạnh lão vu bà sợ tới mức chết khiếp, Hồng như thế nào có ánh mắt như vậy, Thanh Vân Sơn Ly Miêu nhất tộc tuy quy phụ Lang Vương Điện, nhưng dù sao chỉ là phụ thuộc, nếu quả xuất Vương đem các nàng đều giết, Lang Vương Điện lại há có thể vì các nàng đắc tội Vương, phỏng chừng chết cũng là chết vô ích!


      Lúc này đem Lang Vương Điện chuyển ra, chỉ biết làm tức giận vị trước mắt này! Tuy thực lực của Diệp Thần, nhưng từ trong ánh mắt Diệp Thần, trong lòng của nàng cảm nhận được hàn ý cùng sợ hãi sâu.


      Trong đôi mắt A Ly tràn đầy nước mắt, bi phẫn mà nhìn về phía tổ , Lang Vương Điện này đúng là đầu sỏ diệt tộc Liên Vân Sơn Ly Miêu nhất tộc! Thanh Vân Sơn Ly Miêu nhất tộc ràng đầu phục Lang Vương Điện!


      Chứng kiến ánh mắt của A Ly, A Ly tổ hổ thẹn vô cùng.


      Bầu khí trong lúc nhất thời có chút ngưng trệ, trong lòng đám người lão vu bà lo sợ bất an, mỗi từng phút từng giây đều trôi qua dày vò.


      A Ly tổ há to miệng, muốn gì, rồi lại biết nên như thế nào.


      - Bởi vì các ngươi là tộc nhân của A Ly, cho nên hôm nay giết các ngươi, lần sau có vận khí tốt như vậy, Tiểu Dực, biến hóa bản thể, chúng ta !


      Diệp Thần trầm giọng , ánh mắt hung ác đảo qua mọi người.


      Thân thể của Tiểu Dực bỗng nhiên biến ảo thành dực xà cự đại, dài đến hơn ba trăm mét, làm cho các tộc nhân Ly Miêu nhất tộc phía dưới sợ tới mức thất kinh, Tiểu Dực cố ý hắt hơi cái, hồi cuồng phong thổi qua, vài chục con ly miêu kêu sợ hãi bay ngược ra ngoài.


      - Hừ hừ.


      Tiểu Dực có chút khó chịu.


      Lão vu bà ngẩng đầu nhìn đến bản thể Tiểu Dực, cũng là sợ tới mức toàn thân run lên, thân hình lớn như vậy, sợ là con thú Vương a, thú Vương có bất kỳ khí tức hồn niệm, nhưng mà thân thể lại là cường hãn đến đáng sợ, có thể thu phục thú Vương, nhất định là huyền thú Vương, nàng xem hướng Diệp Thần, trong đôi mắt lộ ra sợ hãi sâu, mà bên lão bà cũng là co rút cái đầu, dám tiếp nữa.


      Diệp Thần tung người lên phía sau lưng Tiểu Dực, Tiểu Dực bay lên trời, thân ảnh dực xà tựa như đoàn mây đen cự đại xẹt qua, rất nhanh biến mất ở bầu trời đêm.


      Bọn người Lão vu bà, lão bà Hồng còn có A Ly tổ , cảm nhận được Diệp Thần, Tiểu Dực rời , rốt cục thở dài hơi, sau lưng bị mồ hôi lạnh làm ướt sũng.


      - biết hai vị Vương này lai lịch gì.


      Lão vu bà nhìn về phía phương xa, run rẩy hạ giọng , nàng e sợ gì đó đúng, rơi xuống trong tai Diệp Thần cùng Tiểu Dực, mang đến tai hoạ ngập đầu cho tông tộc. Theo tuổi tăng trưởng, nàng càng trở nên nhát gan.


      - Cho dù bọn họ là Vương, hẳn là cũng dám giết chúng ta, chúng ta là phụ thuộc Lang Vương Điện, thế lực của Lang Vương Điện cũng khuếch trương đến trình độ thập phần kinh người, đông đại lục người nào, Vương nào có can đảm trêu chọc Lang Vương Điện, bằng hai tán tu bọn họ, lại há đắc tội Lang Vương Điện!


      Lão bà Hồng có phần vì thân phận trước mắt của mình mà tự ngạo, trong nội tâm thầm nghĩ, đem tin tức hai Đại Vương xuất ở Thanh Vân Sơn báo cáo cho ba vị điện hạ của Lang Vương Điện, phỏng chừng cái công lớn.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 277: Mê Huyễn Bảo Châu.



      A Ly tổ trong nội tâm bi thương, nàng chính là biết , Thanh Vân Sơn Ly Miêu nhất tộc trở thành Lang Vương Điện phụ thuộc trả giá nhiều như thế nào, mỗi năm Thanh Vân Sơn Ly Miêu nhất tộc đều phải tiến cống năm mươi mỹ nữ Ly Miêu tộc cho vài vị Vương của Lang Vương Điện chà đạp, nghe mỹ nữ Ly Miêu tộc tiến cống qua, tuyệt đại đa số là sau khi chà đạp sau bị ăn sạch, những chuyện này, chỉ có nàng, Tộc trưởng còn có Hồng biết .


      Trong nội tâm A Ly tổ tràn đầy bất đắc dĩ cùng thống khổ, nhìn về phía phương hướng Diệp Thần, A Ly cùng Tiểu Dực ly khai, nghĩ thầm Ngưng nhi theo Diệp Thần cùng Tiểu Dực, hẳn là chuyện tốt, ít nhất Diệp Thần đối đãi Ngưng nhi tệ.


      Hơn mười dặm, Tiểu Dực chậm rãi rơi xuống, hóa thành hình người, ba người cùng ra khỏi núi rừng, tiến nhập cái quan đạo, tại là buổi tối, quan đạo có người nào, chung quanh là mảnh cánh đồng bát ngát.


      - A Ly, Lang Vương Điện này rốt cuộc là loại tồn tại dạng gì?


      Diệp Thần rốt cục nhịn được mở miệng hỏi, mơ hồ có chút đoán được, A Ly cùng Lang Vương Điện trong lúc đó, có cừu hận lớn lao.


      Đôi mắt thanh tịnh của A Ly có chút phức tạp mà nhìn xem Diệp Thần, hồi lâu, bộ dạng có chút ảm đạm, vài câu.


      - A Ly tỷ tỷ , Lang Vương Điện là trong huyền thú, trong những thế lực mạnh nhất, trước kia Tây Vũ đế quốc là phạm vi thế lực của Sư Vương Điện, hết thảy đều ngay ngắn trật tự, thẳng đến ngàn năm trước, Lang Vương Điện quật khởi, cùng Sư Vương Điện trong lúc đó xảy ra chiến tranh dài đến ngàn năm, vô số thú huyền thú tham dự tranh đấu, trăm năm trước sau hồi đại chiến, Sư Vương Điện tổn thất mấy ngàn vạn huyền thú cùng thú, bị ép rút , Tây Vũ đế quốc biến thành lãnh địa của Lang Vương Điện, hết thảy đều thay đổi, vô số thú cùng huyền thú thành thực vật của Lang.


      - Trước kia thời điểm Sư Vương thống trị, hàng năm chỉ cần tiến cống mỹ nữ là đủ rồi, hơn nữa Sư Vương cũng đối xử tử tế người Ly Miêu tộc, về sau Lang Vương Điện đến đây, Liên Vân Sơn Ly Miêu nhất tộc năm phải tiến cống ba mươi mỹ nữ, các tộc nhân tiến cống qua cuối cùng đều chết thảm, điều này làm cho các tộc nhân rất phẫn nộ, các tộc nhân phản kháng, nhưng mà quá bé, bị Lang tộc Liên Vân Sơn chi nhánh diệt tộc .


      Tiểu Dực thuật lại lời A Ly , tức giận đến mặt đỏ lên, xiết chặt nắm tay, phẫn nộ .


      - Lũ tiểu tử Lang tộc quá ghê tởm!


      Tiểu Dực quyết định chủ ý, từ nay về sau nếu đụng phải Lang, nhất định phải hung hăng đập chúng nó!


      Diệp Thần gật gật đầu, đối với A Ly cừu hận, cuối cùng là có chút lý giải, nguyên lai thú cùng huyền thú cũng đều có thế lực, cũng phân chia địa bàn, giống nhân loại trong tất cả quốc gia đồng dạng, phát sinh đại quy mô chiến tranh.


      - A Ly, chờ chúng ta có được thực lực đầy đủ, nhất định giúp ngươi báo thù!


      Diệp Thần trịnh trọng , chỉ có làm cho thần hồn chính thức đạt tới cấp bậc Vương, hoặc làm cho tu vi đạt tới Thần Tôn cảnh giới, mới có thể cùng Vương chống lại, biết thực lực Lang Vương Điện như thế nào!


      - Ân.


      A Ly lên tiếng.


      Diệp Thần nhất thời kịp phản ứng, đột nhiên nhớ tới cái gì, nhìn về phía A Ly, kinh hỉ hỏi thăm:


      - A Ly, ngươi có thể rồi?


      vừa rồi quả nghe được A Ly lên tiếng, giống như là thú ngữ.


      A Ly đỏ mặt, lắc đầu.


      - A Ly tỷ tỷ , nàng chỉ biết mấy chữ.


      Tiểu Dực ở bên ra.


      Chỉ biết mấy chữ cũng là tiến bộ rất lớn, từ nay về sau càng càng tốt, Diệp Thần mỉm cười thầm nghĩ.


      - Diệp Thần ca ca, ta vừa rồi thời điểm nổ nát từ đường nhặt được hạt châu, biết là vật gì?


      Tiểu Dực ở trong túi càn khôn sờ soạng vài cái, cầm thứ gì ra, đem bàn tay bé trắng nõn mở ra, chỉ thấy bàn tay bé của , bày đặt miếng thủy tinh cầu bạch sắc, lớn như trứng gà, giống như là dạ minh châu, tản mát ra sáng bóng nhũ bạch sắc, thỉnh thoảng lại huyễn hóa ra các loại sáng rọi.


      cổ khí tức nồng đậm từ thủy tinh cầu này chậm rãi tán phát ra, tựa hồ còn mang theo loại hương khí kỳ dị, nghe làm cho người ta vui vẻ thoải mái.


      Diệp Thần cùng ánh mắt của A Ly rơi vào thủy tinh cầu này, liền lại khó dời , thủy tinh cầu này tựa hồ có loại lực lượng mê hoặc thần kỳ.


      - Tiểu Dực, ngươi là từ đâu lấy tới thứ này ?


      Diệp Thần ngạc nhiên hỏi thăm, tuy biết thủy tinh cầu này là vật gì, nhưng Diệp Thần có thể cảm giác được, thứ này tuyệt đối đơn giản!


      - Vừa rồi thời điểm ta bắn sập từ đường, cảm giác được lòng đất phía dưới từ đường vùi vật gì đó, liền thừa dịp bọn họ chú ý đào ra.


      Khuôn mặt nhắn tròn đô đô của Tiểu Dực có chút nhăn nhó, đầy cõi lòng chờ mong mà nhìn về phía Diệp Thần.


      - Diệp Thần ca ca, thứ này có đáng tiền hay ?


      Diệp Thần nhịn được cười lên, Tiểu Dực tại càng lúc càng giống A Ly, quản vật gì đó, chỉ cần là đáng giá đều hướng trong nhà mình cầm, mười phần là cái tiểu tham tiền.


      Thứ này chôn ở phía dưới từ đường, đoán chừng là bảo bối gì, ly miêu của Thanh Vân Sơn Ly Miêu nhất tộc ràng có phát , bất quá ngẫm lại cũng phải, những ly miêu kia cảm giác cùng Tiểu Dực cách nào so sánh được, cảm giác lực của Tiểu Dực chính là Vương cấp.


      Thần sắc A Ly kích động mà nhìn xem miếng thủy tinh cầu này, hữu trảo cẩn thận sờ đụng cái, trong nháy mắt hữu trảo của A Ly va chạm vào miếng thủy tinh cầu này, chỉ thấy đạo vầng sáng nhũ bạch sắc chậm rãi tựa như mặt nước gợn sóng tán phát ra, theo người mọi người xuyên qua, cổ khí tức Cổ lão tang thương ở trung chậm rãi phiêu đãng.


      - A Ly, ngươi biết đây là vật gì?


      Diệp Thần mở miệng hỏi, chứng kiến vầng sáng thần kỳ trung, Diệp Thần cảm giác được là A Ly gây ra nó.


      Xèo xèo! bọn admin là 1 lũ chó chỉ biết ăn cắp truyện của những trang web khác, 1 đám vô học mất dạy khốn nạn


      A Ly hưng phấn huy động tiểu móng vuốt.


      - A Ly tỷ tỷ , đây là Ly Miêu nhất tộc chí bảo, cũng mất mấy ngàn năm, có thể là lão tổ tông bắt nó chôn ở phía dưới từ đường, mực có bị phát . Nó gọi Mê Huyễn Bảo Châu, Ly Miêu nhất tộc lịch đại truyền thừa, vô số tiền bối trưởng giả trước khi chết đều đem ý niệm của bọn quán thâu tiến vào trong Mê Huyễn Bảo Châu này, chỉ có hậu duệ có được huyết mạch của Ly Miêu nhất tộc mới có thể mở ra, ai có được Mê Huyễn Bảo Châu, chính là Tộc trưởng hoàn toàn xứng đáng của Ly Miêu nhất tộc, bởi vì Mê Huyễn Bảo Châu mất , Ly Miêu nhất tộc cũng lâu có xuất Vương cường giả.


      Tiểu Dực thuật lại lời A Ly .


      - Ngươi có thể mở ra Mê Huyễn Bảo Châu này?


      Diệp Thần nhìn về phía A Ly hỏi.


      - Ân.


      A Ly gật đầu, nàng cũng có thể thuần thục sử dụng cái chữ ân này .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :