Cửu Tinh Thiên Thần Quyết - Phát Tiêu Đích Oa Ngưu (1626C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 252: Thư của phụ thân.

      Chứng kiến bộ dạng Diệp Thần thống khổ, nước mắt A Ly càng ngừng rơi xuống, nó sâu tự trách, vừa rồi nên cho Diệp Thần lỗ mãng sử dụng thần hồn cùng Tử Hỏa Tinh Sư đối lay như vậy!


      Trong lòng Diệp Thần cam lòng rống giận, nội tâm của , còn có rất nhiều quyến luyến!


      Phảng phất là cảm nhận được cảm xúc mãnh liệt trong nội tâm Diệp Thần, phi đao trong đầu ong ong chiến minh lên, huyền khí nhanh chóng chảy xuôi, bên trong huyền khí này, tựa hồ chứa tia lực lượng thần hồn, chậm rãi bốc hơi đến trung, dung hợp vào bên trong thần hồn của Diệp Thần.


      Chuyện gì xảy ra? Ánh mắt Tử Hỏa Tinh Sư khẽ dừng, gắt gao nhìn chằm chằm vào Diệp Thần, cảm nhận được, thần hồn của Diệp Thần thôn phệ tia lực lượng tử hỏa của ở lại trong cơ thể Diệp Thần, trước kia thần hồn Diệp Thần bị thương, cũng từng điểm từng điểm khôi phục.


      Chẳng lẽ, bên trong huyền khí của phi đao, chứa lực lượng thần hồn? Trong lòng Diệp Thần vừa động, lúc trước đúng là hấp thu huyền khí trong phi đao, mới tu luyện ra thần hồn, A Ly cũng là hấp thu huyền khí trong cơ thể dật tán ra, hồn niệm mới chậm rãi hướng thần hồn chuyển biến!


      Phi đao thần bí, có ai biết lai lịch của nó, nó lần lại lần gây cho Diệp Thần rung động.


      Khôi phục a, thần hồn!


      Diệp Thần rống giận, điên cuồng thúc dục phi đao, huyền khí trong người cuồng bạo, cửu tinh khí xoáy giống như là cảm nhận được Diệp Thần triệu hoán, ở trong cơ thể của Diệp Thần điên cuồng ngưng tụ thành dòng xoáy cực lớn, huyền khí như giang hà tràn ra, lực lượng thần hồn từ bên trong chút ít huyền khí này bốc hơi ra, toàn bộ dung nhập đến bên trong thần hồn của Diệp Thần.


      Trong hư sau lưng Diệp Thần, kim giáp binh sĩ từ hình thái tán loạn, chậm rãi hội tụ, cuối cùng lần nữa ngưng hóa thành bộ dáng nguyên lai!


      Cảm giác được Diệp Thần khôi phục, A Ly lòng tràn đầy vui mừng, nó nhìn xem Diệp Thần, tuy nó bây giờ còn là hình thái ly miêu, nhưng nó sớm có trí tuệ cùng tình cảm tiếp cận nhân loại, cùng Diệp Thần cùng nhau tới, trải qua nhiều như vậy, nó cùng Diệp Thần trong lúc đó sinh ra tình cảm nồng hậu, nó biết có phải gọi là tình hay , nó chỉ là biết , thời điểm Diệp Thần thống khổ, nó đau lòng, thời điểm Diệp Thần vui vẻ, nó cũng cùng theo vui vẻ.


      Diệp Thần ngẩng đầu, trong đôi mắt bỗng nhiên tách ra đạo thần quang, thần hồn triệt để thôn phệ tử hỏa, trong khoảng thời gian ngắn, cũng khôi phục đến cường độ vốn có, còn có tia tiến triển rất như vậy, tuy chỉ có chút tiến triển, nhưng Diệp Thần cũng phi thường vui vẻ, dù sao thần hồn muốn tiếp tục tu luyện lên, là quá trình rất khó.


      - Tử hỏa cư nhiên bị thôn phệ, điều đó có khả năng!


      Tử Hỏa Tinh Sư cuồng nộ gầm rú.


      Diệp Thần ngẩng đầu, nhìn xem Tử Hỏa Tinh Sư, hừ lạnh tiếng :


      - Xem ra tử hỏa của ngươi đối với ta có hiệu quả, chúng ta đánh lần nữa!


      A Ly chứng kiến ánh mắt Diệp Thần kiên định, cùng Diệp Thần tâm ý tương thông nó hiểu, Diệp Thần muốn lợi dụng Tử Hỏa Tinh Sư rèn luyện thần hồn, chỉ là thần hồn bị đánh nát đến lần nữa đọng, này quá trình rất thống khổ, Diệp Thần muốn làm sao như vậy?


      Trong lòng Diệp Thần loại cố chấp cùng quật cường đó, làm cho trong nội tâm A Ly sinh ra từng đợt sóng gợn, nó cũng muốn trở nên càng mạnh, thể luôn bị Diệp Thần bảo vệ, nó cũng muốn bảo vệ Diệp Thần!


      - Chúng ta lại đánh tiếp!


      Diệp Thần lau máu tươi khóe miệng, sau lưng kim giáp binh sĩ lăng mà dậy, huy vũ trường đao hướng Tử Hỏa Tinh Sư đánh tới.


      - Lần này ta nhất định phải giết ngươi!


      Tử Hỏa Tinh Sư cảm giác mình nhận lấy khiêu khích, rống giận tiếng, ngọn lửa nóng bỏng hữu trảo thiêu đốt mà dậy, chưởng hướng kim giáp binh sĩ đập .


      "Oanh" tiếng vang lớn, kim giáp binh sĩ lần nữa bị Tử Hỏa Tinh Sư đánh nát bấy.


      Thần hồn Diệp Thần chấn động, tựa như xuyên tim đau đớn, mặc dù ánh mắt có chút tan rã, nhưng y nguyên vô cùng kiên định, cái thống khổ khó có thể chịu được này đối với Diệp Thần mà , là loại ma luyện, làm cho ý chí của càng thêm kiên định, cửu tinh khí xoáy trong cơ thể ngừng vận chuyển, thần hồn bị đánh tan lại lần nữa chậm rãi hội tụ, đem tử hỏa lưu lại thần hồn cắn nuốt sạch, kim giáp binh sĩ lần nữa ngưng tụ, so với vừa rồi lại tăng cường từng chút.


      - Lại đến!


      Diệp Thần ngẩng đầu, có chút cười lạnh, thúc dục kim giáp binh sĩ hướng Tử Hỏa Tinh Sư đánh tới.


      - , điều đó có khả năng!


      Tử Hỏa Tinh Sư ràng cảm giác được thần hồn của Diệp Thần có ít tăng cường, hồn niệm bị đánh tan vẫn có thể lần nữa hội tụ, chuyện như vậy làm sao có thể phát sinh? Nhưng mà hết thảy trước mắt, lại để cho thể tin tưởng, chứng kiến kim giáp binh sĩ đánh tới, lại thể đánh trả, nếu đứng tại nguyên chỗ bị đánh, hồn niệm của nó cũng là bị thương !


      "Oanh" tiếng, kim giáp binh sĩ lại lần nữa bị đập toái.


      Tử Hỏa Tinh Sư nhìn thiếu niên trước mắt vô cùng quyết tuyệt này, trong nội tâm khỏi có tia e sợ, nó chính là hiểu , thần hồn bị đánh nát là loại đau đớn kịch liệt như thế nào, thiếu niên này ràng ở trong khoảng thời gian ngắn, thừa nhận ba lượt thống khổ như vậy, y nguyên như đầu lang, nhìn chằm chằm vào nó, khiến trong nội tâm nó có chút sợ hãi.


      - Ta tin, ngươi có thể mực chịu được loại thống khổ này!


      Tử Hỏa Tinh Sư tin tà nhìn chằm chằm vào kim giáp binh sĩ lại lần nữa đánh tới, huy chưởng đập .


      Oanh! ! !


      Thần hồn của Diệp Thần lần lại lần bị đánh nát, liên tục hơn mười lần, thần hồn chấn động thống khổ đau nhức triệt nội tâm, nhưng Diệp Thần mực cắn răng kiên trì, bởi vì cảm giác được chính mình thần hồn biến hóa, mỗi khi thần hồn bị đánh tan lần, tăng cường vài phần! Ngoại trừ tăng lên thực lực, cường độ thần hồn cũng có gia tăng phạm vi lớn.


      Trước kia thần hồn của Diệp Thần tuy tiến triển rất nhanh, nhưng dù sao có trải qua thực chiến, thời điểm đối địch rất dễ dàng chấn động bị thương, nhưng mà tại, thần hồn lần lại lần bị oanh toái lại lần nữa đọng, chấn động bình thường đối với Diệp Thần mà , đáng kể chút nào .


      Ở lần lượt giữa thống khổ như tê liệt, Diệp Thần ngừng tăng lên cường độ thần hồn, thực lực của kim giáp binh sĩ, cùng Thiên Tôn trung kỳ cường giả chính thức cũng chỉ thua kém đường .


      Ánh mắt của Tử Hỏa Tinh Sư nhìn về phía Diệp Thần, mang theo tia sợ hãi, bởi vì cảm nhận được tốc độ tăng lên kinh khủng kia của Diệp Thần. Mỗi lần kim giáp binh sĩ nhào lên, Tử Hỏa Tinh Sư đều thể ứng chiến, nếu kim giáp binh sĩ đao chặt xuống, cũng là bị ít thương tích.


      Liên tục mấy mươi lần, rốt cục có loại cảm giác tinh bì lực tẫn, Diệp Thần mang theo A Ly ra Thiên Tinh Ấn.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 253: Thanh Vân Tông. (1)

      Từ nay về sau có thể dùng loại phương pháp này, tăng lên thực lực thần hồn, thẳng đến phục tùng Tử Hỏa Tinh Sư, làm cho Tử Hỏa Tinh Sư thành hộ thể thần thú của mình mới ngừng!


      Cúi đầu nhìn xem ấn phù thần bí tay trái kia, Diệp Thần có chút mệt mỏi mỉm cười, nhìn thoáng qua A Ly, duỗi lưng cái :


      - A Ly, ta mệt mỏi quá, muốn ngủ giấc.


      Liên tục dùng thần hồn chiến đấu, đem tiêu hao được tinh bì lực tẫn, nếu có huyền khí phi đao duy trì, sớm nằm mặt đất .


      Diệp Thần nằm ở giường rất nhanh trầm vào ngủ say.


      Nhìn xem bộ dạng Diệp Thần ngủ say, A Ly ngơ ngác nhìn, trong đôi mắt tràn đầy ôn nhu, nó thả người nhảy đến trong lòng của Diệp Thần, cái đầu cọ xát gương mặt của Diệp Thần, thoải mái nằm xuống, đúng lúc này, nó đột nhiên toàn thân run lên, da lông toàn thân nổi lên tia màu hồng phấn khác thường, bởi vì nó cảm giác được, tay phải Diệp Thần đặt ở mông của nó, bóp vài cái, ngẩng đầu oán hận trừng mắt liếc Diệp Thần, lại phát Diệp Thần ngủ say, A Ly có điểm bất đắc dĩ, đầu tựa ở ngực của Diệp Thần, cũng theo ngủ.


      Diệp Thần xác thực là quá mệt mỏi, thần hồn lần lượt bị oanh toái, loại thống khổ này phải người bình thường có thể thừa nhận được, tựu như năm đó thời điểm kinh mạch đứt đoạn, cho dù Diệp Thần ý chí kiên cường dẻo dai, cũng là chịu đựng được. Năm đó thời điểm kinh mạch đứt đoạn, mỗi lần đều đau đến chết sống lại, nhưng mà rèn luyện ý chí của Diệp Thần, mỗi lần chịu được khuất nhục, cũng rèn luyện tâm tính Diệp Thần, nếu Diệp Thần căn bản cách nào ở trong thời gian ngắn, hiểu được đến võ đạo chân ý, cũng vô pháp ở trong thời gian ngắn, liên tục đột phá nhiều đẳng cấp như vậy. tại thần hồn lần lượt vỡ vụn, với , cũng là loại tôi luyện.


      Lại tiếp, còn phải cảm tạ những địch nhân kia, làm cho trở nên càng mạnh!


      Vừa ngủ là cả ngày, ngày thứ hai tinh lực khôi phục, Diệp Thần theo thường lệ chỗ Hiên Dật dược tôn học tập luyện đan, buổi tối liền vào Thiên Tinh Ấn cùng Tử Hỏa Tinh Sư đánh nhau, rèn luyện thần hồn.


      Khoảng thời gian này, đối với Diệp Thần mà , còn là tương đối phong phú, bởi vì Diệp Thần có thể ràng cảm giác được tiến bộ của mình.


      Mấy ngày sau, Diệp Thần nhận được thư của phụ thân, Hiên Dật dược tôn phối trí giải dược bọn họ đều thu vào, độc thân bọn người Diệp Chiến Long, Diệp Mông cũng cởi ra, ít tộc nhân Diệp gia ăn Diệp Thần Tử Kim Thần Đan, tu vi đều có tăng lên phạm vi lớn, mà ngay cả Diệp Mông đám tuổi trẻ tộc nhân, cũng bắt đầu đánh sâu vào cửu giai .


      thư phụ thân còn , gần đây khoảng thời gian Diệp gia đột nhiên cùng Diệp Tuyền ở Thanh Vân Tông mất liên lạc, Diệp Chiến Hùng tiến đến thăm hỏi, lại bị người của Thanh Vân Tông cản lại, các tộc nhân Diệp gia đều lo lắng tình cảnh của Diệp Tuyền.


      Chẳng lẽ Tuyền Nhi ở Thanh Vân Tông có gì bất trắc? Diệp Thần ngồi ở giường đọc thư tín, nhìn đến đây, liền thông suốt lên, Nhiếp Thanh Vân cái lão quỷ kia, nếu dám đem Tuyền Nhi như thế nào, nhất định hủy Thanh Vân Tông!


      Thanh Vân Tông cách đế đô xa, qua lại cũng bất quá hai ngày lộ trình.


      Diệp Thần kêu lên Tiểu Dực cùng A Ly.


      - A Ly, Tiểu Dực, chúng ta cùng Thanh Vân Tông!


      Tu vi trước mắt của Diệp Thần, mặc dù mới Địa Tôn sơ cấp, nhưng cũng có thể đánh bại Địa Tôn trung kỳ cao thủ, đơn thuần thần hồn, có thể ổn thắng Thiên tôn sơ cấp cường giả, mặt khác tăng thêm thực lực Tiểu Dực, căn bản sợ lão quỷ Nhiếp Thanh Vân kia!


      - Diệp Thần ca ca, chúng ta Thanh Vân Tông làm gì?


      Tiểu Dực nghi hoặc hỏi thăm.


      - Đánh nhau.


      Diệp Thần trầm giọng , trong lòng của có chút lo lắng, hi vọng còn có thể tới kịp.


      - Đánh nhau? Đánh nhau ta thích nhất !


      Tiểu Dực tung tăng như chim sẻ .


      Bọn họ cùng tới phòng luyện đan của Hiên Dật dược tôn, trước khi Thanh Vân Tông, Diệp Thần phải hướng Hiên Dật dược tôn chào từ biệt.


      - Diệp Thần, có muốn chúng ta cùng với ngươi hay , Thanh Vân Tông này dù sao cũng là đại tông môn, cao thủ như mây.


      Hiên Dật dược tôn có chút bận tâm .


      - Sư tôn yên tâm, Nhiếp Thanh Vân phải đối thủ của Tiểu Dực, mặc dù chúng ta đánh lại, tự bảo vệ mình là có dư.


      Diệp Thần tự tin .


      Trước kia ở Trí Hiên Các, Nhiếp Thanh Vân bị Tiểu Dực hung hăng giáo huấn chút, mọi người vẫn là ký ức hãy còn mới mẻ, Hiên Dật dược tôn nghĩ nghĩ, cũng liền gật đầu :


      - Các ngươi đường chú ý, tại ở bên ngoài có ít người nhìn chằm chằm vào ngươi.


      - Chúng ta cẩn thận, nhiều nhất mười ngày, chúng ta trở lại .


      Diệp Thần gật đầu .


      - Xin sư tôn chuyển cáo Minh Vũ Đại Đế, gần nhất khoảng thời gian, ta thể cùng câu cá .


      Hiên Dật dược tôn khẽ gật đầu :


      - Các ngươi thôi.


      Cáo biệt Hiên Dật dược tôn, Diệp Thần thay đổi thân trang phục, mang theo Tiểu Dực, A Ly ngồi Hỏa Linh Điêu.


      Hỏa Linh Điêu thấp minh tiếng, vỗ cánh bay cao, nhắm phương hướng Thanh Vân Tông bay .


      biết Diệp Tuyền ở Thanh Vân Tông thế nào, Diệp Tuyền ôn nhu thiện lương, Diệp Thần còn là rất mến đường muội này của mình, tại Diệp Gia Bảo cùng nhau lớn lên, tuy lẫn nhau trong lúc đó chuyện nhiều lắm, nhưng mà tình huynh muội ở giữa lẫn nhau phi thường thâm hậu.


      Thanh Vân Sơn chủ phong, nơi này dãy núi dốc đứng, tùng lâm rậm rạp, trong sơn cốc thỉnh thoảng chút thú , sơn đạo đá xanh uốn lượn thông đỉnh núi, chỗ này mây mù lượn lờ, mảnh kiến trúc rộng rãi như như .


      Đây là Thanh Vân Tông trong truyền thuyết, trong ba đại tông môn của Tây Vũ đế quốc, nghe Thanh Vân Tông môn hạ đệ tử có mấy vạn, thu đều là các thế gia võ đạo thiên tài của Tây Vũ đế quốc.


      Lúc Diệp Thần còn rất , các tộc nhân mỗi lần lên Thanh Vân Tông, đều mang theo sùng bái kính chi tâm, đối với bọn họ mà , Thanh Vân Tông là tồn tại bọn họ xa thể chạm, nếu có tộc nhân có thể được Thanh Vân Tông chọn trúng, gia nhập Thanh Vân Tông, này là tất cả tộc nhân kiêu ngạo. Cho nên lúc ban đầu, Diệp Thần cũng có ngăn cản Tuyền Nhi gia nhập Thanh Vân Tông, nếu như thời gian quay trở lại quá khứ, Diệp Thần khẳng định đối với Thanh Vân Tông này cười nhạt.


      ngày nào đó, Diệp gia trở thành tồn tại làm cho Thanh Vân Tông ngưỡng mộ!


      Ở trong vùng kiến trúc khổng lồ như thế, tìm được Tuyền Nhi, cũng là chuyện phiền phức.


      A Ly thả người nhảy xuống Hỏa Linh Điêu, chạy vội tiến nhập trong Thanh Vân Tông, Diệp Thần dùng thần hồn, ở trong đám kiến trúc của Thanh Vân Tông đảo qua.


      Hai luồng khí tức cường hoành, bị thần hồn của Diệp Thần nhận thấy, trong đó cổ là Thiên Tôn cấp cường giả, hẳn là Nhiếp Thanh Vân, cổ khác ở trong huyệt động nham bích, lại là con Thiên Sư cấp đỉnh phong huyền thú?

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 255: A Ly nổi bão. (1)

      Nếu như phải Nhiếp đại thiếu dặn dò qua nàng, làm cho thủ đoạn của nàng cần phải quá mức, nàng nhất định dùng thủ đoạn ác hơn tra tấn Diệp Tuyền.


      Mập bà nhìn xem tư thái linh lung hấp dẫn của Diệp Tuyền, sách sách tán thán :


      - Gần xem như vậy, đúng là rất đẹp, rất đoan trang, nhưng giường, chừng dâm đãng đến cỡ nào, chớ cùng lão nương ra vẻ thanh cao, cho ngươi ba ngày thời gian, nếu trong vòng ba ngày còn đáp ứng Nhiếp đại thiếu, hừ hừ, đem ngươi cởi hết quần áo, ở trước mặt chút ít nam đệ tử kia chạy vòng, nhìn ngươi còn thanh cao thế nào!


      Diệp Tuyền nghe được mập bà mà , sắc mặt hồi trắng bệch, trong đôi mắt lên tia quyết tuyệt, nếu như như vậy, nàng tình nguyện chết!


      - Muốn chết, cũng dễ dàng như vậy, nếu như ngươi chết, Nhiếp đại thiếu khiến tất cả mọi người gia tộc các ngươi chôn cùng cho ngươi.


      Mập bà níu lấy cổ áo Diệp Tuyề.


      - Nhanh đứng lên cho ta, đừng lười biếng, muốn chết cũng phải trước tiên đem việc làm hết!


      Diệp Tuyền căm tức mập bà, nàng khi nhục mình có thể, nhưng mà thể uy hiếp tộc nhân của mình, Diệp Tuyền cầm lấy đoản kiếm giấu kín trong quần áo, tay bởi vì phẫn nộ mà càng ngừng run rẩy, nàng biết , nếu như nàng giết nữ nhân trước mắt này, mang đến tai hoạ ngập đầu cho Diệp Gia Bảo.


      Mập bà chứng kiến Diệp Tuyền y nguyên bất động, mắng tiếng, lại là cái tát hướng Diệp Tuyền quạt qua, thời điểm tay của mập bà muốn vỗ vào mặt Diệp Tuyền, đạo bóng trắng lên, kéo tiếng, mặt mập bà nhiều hơn năm miệng vết thương sâu, máu tươi vẩy ra, mập bà thê lương kêu thảm thiết, bụm mặt rống to:


      - Mặt của ta!


      Mặt của nàng bởi vì thống khổ mà trở nên vặn vẹo cực độ.


      Diệp Tuyền chứng kiến bóng trắng chợt lóe lên, quay đầu lại nhìn thoáng qua, phát là A Ly, sửng sốt chút:


      - A Ly, sao ngươi lại tới nơi này?


      A Ly cùng Diệp Thần như hình với bóng, Diệp Tuyền đối với A Ly, tự nhiên cũng là quen thuộc, hôm nay chứng kiến A Ly, lập tức cảm thấy thân thiết.


      A Ly căm tức mập bà, nó mực theo Diệp Thần, tự nhiên biết địa vị Diệp gia tộc nhân ở trong suy nghĩ của Diệp Thần, trước mắt cái mập bà này cư nhiên lăng nhục Diệp Tuyền như thế, khiến nó thập phần căm tức.


      - Tiểu kỹ nữ, ràng nuôi con thú, còn dám tổn thương ta, xem ta cắt đứt xương cốt của ngươi!


      Mập bà gầm thét huy chưởng xông lại, dù sao cũng là thập giai sơ kỳ cường giả, toàn thân bộc phát ra cổ khí thế cường hoành.


      - A Ly, mau.


      Diệp Tuyền gấp giọng kêu lên, nàng cũng biết thực lực của A Ly.


      A Ly xèo xèo kêu to tiếng, bộ dạng thập phần căm tức nữ nhân mập, xấu lại hung trước mắt này, khiến nó rất là chán ghét, nó thả người mà dậy, vung lên móng vuốt.


      Kéo tiếng, mặt mập bà này tràn đầy thịt béo lại thêm năm vết cào.


      - A!


      Mập bà phát ra tiếng kêu thảm thiết càng thêm thê lương thống khổ.


      - Dám thương ta, ta muốn cho ngươi chết!


      Bàn tay to của nàng bỗng nhiên chụp vào A Ly.


      Mắt thấy phải bắt đến A Ly, A Ly sưu tiếng tại nguyên chỗ biến mất, mập chưởng của nàng thất bại .


      - A! ! !


      Mập bà lần nữa phát ra tiếng hét thảm, mặt lại thêm năm vết cào.


      - Mặt của ta! Mặt của ta! !


      Mập bà khóc rống lên, phá giọng hô to.


      - Người tới, giết người rồi!


      A Ly nhàng linh hoạt rơi vào bờ vai Diệp Tuyền, lắc lắc móng vuốt, bộ hầm hừ, bản tiểu thư trước cho ngươi chút giáo huấn, là ô uế bản tiểu thư trảo!


      - A Ly, nhanh rời nơi này, người của Thanh Vân Tông lập tức tới rồi, nàng là nữ nhi của Đại Trưởng lão!


      Diệp Tuyền biết gây họa, chuyện này sợ là thể thiện, thực lực Thanh Vân Tông kinh người, nếu tìm Diệp gia phiền toái. . . sắc mặt nàng tái nhợt, dám lại nghĩ tiếp, sau nửa ngày làm cái quyết định, hy vọng có thể lấy cái chết tạ tội, làm cho Chưởng môn buông tha Diệp gia đường sống.


      A Ly mới quản mập bà này là cái gì nữ nhi Đại Trưởng lão!


      Thần hồn của Diệp Thần dò xét đến chuyện xảy ra bên này, cực kỳ nhanh chạy đến.


      Sưu sưu sưu, trong Thanh Vân Tông khí tức hai Địa Tôn cấp cường giả đột nhiên bốc lên, vội vàng chạy tới.


      Diệp Thần so với bọn trước nhanh bước, từ Hỏa Linh Điêu nhảy xuống, rơi vào trong sân.


      - Diệp Thần ca!


      Diệp Tuyền chứng kiến Diệp Thần, nước mắt ở trong hốc mắt đảo quanh, nàng rất hối tiếc trước kia nên tới Thanh Vân Tông, nàng chưa bao giờ bước ra Diệp Gia Bảo, biết bên ngoài nhân tâm hiểm ác, dùng loại đại tông môn như Thanh Vân Tông này, thần bí cao thượng như vậy, tu luyện giả trong đó nguyên đám phiêu nhiên xuất trần, cùng người tranh, nhưng đến đây Thanh Vân Tông, nàng mới biết mình sai rồi.


      Diệp Thần từng với nàng, nếu như ở bên ngoài bị khi dễ, giúp nàng xuất đầu, thời điểm đó nàng còn cảm thấy, nàng đến Thanh Vân Tông sao thụ khi dễ, lúc này nghĩ tới những lời kia của Diệp Thần, trong nội tâm ủy khuất thoáng cái bạo phát ra.


      - Tuyền Nhi khóc, Diệp Thần ca đến đây việc gì.


      Diệp Tuyền gần đây kiên cường, cho đến lúc này, Diệp Thần mới cảm giác được, Diệp Tuyền cũng là cần người quan tâm. Nhìn xem thương tích người Diệp Tuyền, cùng với gò má cao cao sưng lên, nắm tay Diệp Thần nắm được khanh khách vang lên, lửa giận hừng hực, thời điểm tại Diệp Gia Bảo, Diệp Tuyền rất hiểu chuyện, lại thiện lương, tất cả trưởng bối đều bỏ được dù là nàng câu nặng, tại ràng dám khi dễ người Diệp gia, hơn nữa khi dễ còn là Diệp Tuyền, hôm nay ta muốn hủy Thanh Vân Tông này!


      Tiểu Dực cũng rơi vào trong sân, nghi hoặc nhìn xem Diệp Tuyền, còn biết Diệp Tuyền, biết Diệp Tuyền cùng Diệp Thần là quan hệ như thế nào.


      Đúng lúc này, hai Địa Tôn cường giả kia rơi vào trong sân, cái trong đó là Địa Tôn đỉnh phong.


      - Phụ thân, tiểu kỹ nữ này liên hợp ngoại nhân đánh ta, ngài nên vì ta làm chủ a!


      Mập bà ở trước mặt Địa Tôn cấp đỉnh phong cường giả khóc đến hô thiên thưởng địa, thanh cực kỳ chói tai.


      Diệp Thần hướng người kia nhìn lại, chỉ thấy đó là lão nhân gầy gò, thân cao có mét tám tả hữu, nhưng mà gầy cao giống như cây gậy trúc, rất khó tưởng tượng, mập bà hơn ba trăm cân này lại là nữ nhi của . Lão nhân kia đôi mắt tinh quang bắn ra bốn phía, toàn thân cất dấu lực lượng cường đại, có chút uy thế của Địa Tôn đỉnh phong cường giả.


      - chuyện sạch , nên đánh!


      Diệp Thần liếc mập bà này, hừ lạnh tiếng, đột nhiên ra tay.


      - Người phương nào dám can đảm tại Thanh Vân Tông ta làm càn!


      Địa Tôn cấp đỉnh phong cường giả kia thấy Diệp Thần kiêu ngạo như thế, giận dữ oanh ra quyền.


      Diệp Thần nghiêng người né tránh, né tránh lão giả kia công kích, cái tát phiến ở mặt mập bà, mập bà này kêu thảm tiếng, ngửa mặt ngã bay ra ngoài, viên thịt hơn ba trăm cân bay ngược ba bốn mét, "Oanh" tiếng nặng nề đập bể mặt đất, đại địa cũng rung động.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 256: A Ly nổi bão. (2)

      Diệp Thần thong dong lui trở về.


      - Địa Tôn cường giả!


      Lão nhân gầy gò kia sắc mặt rùng mình, dừng lại bước chân, Địa Tôn cường giả trẻ tuổi như vậy, sợ là lai lịch , quay đầu lại nhìn thoáng qua mập bà mặt đất, khóe miệng có chút run rẩy chút.


      Diệp Tuyền chứng kiến thần sắc lão nhân gầy gò này hung ác, lôi kéo Diệp Thần, lo lắng :


      - Diệp Thần ca ca mau, nơi này là Thanh Vân Tông.


      Nàng rất tự trách, nếu Diệp Thần tại Thanh Vân Tông bị thương hoặc là phát sinh vấn đề, nàng cảm giác mình muôn lần chết cũng hết tội, nước mắt theo gương mặt chảy xuống. Trước mắt lão nhân gầy gò kia chính là Địa Tôn cấp đỉnh phong cường giả, Thanh Vân Tông Đại Trưởng lão Trang Bách Mạch!


      A Ly nhìn nhìn Diệp Tuyền, dùng tiểu móng vuốt vuốt ve đầu Diệp Tuyền chút, như là an ủi Diệp Tuyền.


      - Bằng hữu phương nào, đến Thanh Vân Tông ta cần làm gì? Nếu như là hiểu lầm, có thể ngồi xuống chuyện, nhưng nếu như bằng hữu là tới nháo , Thanh Vân Tông chúng ta cũng phải có thể mặc người khi dễ !


      Trang Bách Mạch trầm giọng .


      - Ngồi xuống chuyện?


      Diệp Thần hừ lạnh tiếng.


      - Hôm nay ta chính là tìm đến Thanh Vân Tông phiền toái, mau gọi Nhiếp Thanh Vân ra!


      Trang Bách Mạch lông mày ngưng lại, Diệp Thần ràng mở miệng liền gọi tục danh Chưởng môn của bọn , có thể thấy được đến có chuẩn bị, Địa Tôn cấp cường giả, đơn thương độc mã tìm đến Thanh Vân Tông phiền toái? Hay là sau lưng Diệp Thần có hậu trường khó lường?


      ngắm nhìn bốn phía, bên người Diệp Thần ngoại trừ con ly miêu, còn có tiểu hài tử năm sáu tuổi, giống như mang cao thủ gì, vì cẩn thận để đạt mục đích, đối với Địa Tôn cường giả khác bên người thầm vài câu, Địa Tôn cường giả kia gật đầu, bay vút mà .


      Ánh mắt của Trang Bách Mạch đảo qua Diệp Thần, rơi vào người Diệp Tuyền, lập tức nhận ra người thiếu nữ trước mắt này, chính là nữ đệ tử của Thanh Vân Tông, tên là Diệp Tuyền, có ít thiên phú như vậy, người nam nhân này chính là gì của Diệp Tuyền?


      - Diệp Tuyền, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, ngươi ràng cho ta!


      Trang Bách Mạch nhìn về phía Diệp Tuyền, hừ lạnh , tại Thanh Vân Tông làm Trưởng lão nhiều năm như vậy, còn là hơi có chút uy thế.


      - Việc này bởi vì Diệp Tuyền mà ra, Diệp Tuyền nguyện lấy cái chết đền tội, thỉnh Đại Trưởng lão buông tha ca ca ta.


      Sắc mặt Diệp Tuyền buồn bả muốn quỳ xuống.


      Diệp Thần liền vội vàng kéo Diệp Tuyền, trầm giọng :


      - Tuyền Nhi, cho phép quỳ, người Diệp gia ta, ngoại trừ cha mẹ trưởng bối, ai cũng thể quỳ, mặc dù thấy Minh Vũ Đại Đế, cũng cho quỳ!


      Thân là Diệp gia Tộc trưởng, người Diệp Thần cũng có ít Tộc trưởng uy nghiêm.


      - Chỉ là. . .


      Diệp Tuyền rơi lệ đầy mặt, Diệp Thần cũng biết trong nội tâm nàng đau khổ, ở nàng xem ra, Diệp gia tông tộc, làm sao có thể cùng Thanh Vân Tông to như vậy đối kháng? Chỉ cần Thanh Vân Tông Chưởng môn, hoặc là Đại Trưởng lão trước mắt này ra lệnh tiếng, Diệp Gia Bảo sợ là bị san thành bình địa! Nàng tình nguyện chết, cũng nguyện ý mang đến họa ngập đầu cho gia tộc.


      Diệp Tuyền cũng lâu chưa cùng trong nhà liên hệ, tự nhiên biết tình huống Diệp Gia Bảo bây giờ.


      Trang Bách Mạch nhìn thoáng qua Diệp Thần, trong nội tâm hiểu , nguyên lai người trẻ tuổi này là ca ca của Diệp Tuyền, chú ý qua Diệp Tuyền, hình như là đến từ Đông Lâm quận Diệp Gia Bảo gì đó, đối với chuyện bên ngoài cũng lâu chú ý, Diệp Gia Bảo này hẳn là tiểu gia tộc, bằng cũng ngay cả nghe cũng chưa từng nghe qua. Nghe Diệp Tuyền bị Nhiếp Thừa Phong nhìn trúng, chỉ là Diệp Tuyền thuận theo, hẳn là ở Thanh Vân Tông bị chút ít ủy khuất, ca ca người ta thay nàng xuất đầu đến đây.


      Diệp Gia Bảo nho , Trang Bách Mạch tự nhiên đặt ở trong mắt, duy nhất cần để ý, chính là sư môn Diệp Thần, biết Diệp Thần sư thừa nơi nào.


      - Diệp Tuyền này gia nhập Thanh Vân Tông ta, phải về Thanh Vân Tông ta quản thúc, coi như là thân nhân, cũng có quyền lực hỏi đến, nơi này đến chỗ nào đều có thể được thông, bằng hữu xâm nhập Thanh Vân Tông, đả thương người Thanh Vân Tông ta, làm việc khỏi cũng quá bá đạo!


      Trang Bách Mạch lo lắng ít, lớn tiếng hỏi ngược lại.


      - Đừng con mẹ nó theo ta giảng đạo lý, đánh người của Diệp gia ta, quản ngươi Thanh Vân Tông là vật gì, ngươi có tư cách ở nơi này chuyện, mau kêu Nhiếp Thanh Vân ra cho ta, con của lại muốn cướp muội muội của Diệp Thần ta, cũng nhìn chút có bao nhiêu cân lượng!


      Diệp Thần bị chọc giận, còn phải ở chỗ này nghe Trang Bách Mạch chít chít méo mó, nhịn được bạo tục .


      - Ngươi ¨. . .


      Trang Bách Mạch khí đến sắc mặt đỏ lên, thân là Thanh Vân Tông Đại Trưởng lão, đến đâu người khác cung kính kêu tiếng Trang Trưởng lão, chưa từng bị người mắng qua như thế, Diệp Thần lại còn có tư cách chuyện?


      - Người phương nào dám can đảm tại Thanh Vân Tông ta giương oai!


      Hai cổ khí tức cường giả lăng mà tới, là hai Thiên Tôn cấp cường giả, cái là Nhiếp Thanh Vân mập mạp, cái khác là hỏa điểu biến thành Hồng phát lão giả kia.


      Thanh Vân Tông này cũng biết là phong thuỷ như thế nào, gien chính là dạng, hoặc là mập đến khó coi, tỷ như Nhiếp Thanh Vân còn có mập bà này, hoặc là gầy như que củi cùng Trang Bách Mạch đồng dạng.


      Nhiếp Thanh Vân cùng Hồng phát lão giả kia rơi vào trong viện, ánh mắt Nhiếp Thanh Vân đảo qua, chứng kiến Tiểu Dực bên người Diệp Thần, sợ tới mức liền lùi lại hai bước, trước cùng Tiểu Dực trận chiến ấy, Nhiếp Thanh Vân chính là ký ức hãy còn mới mẻ. Hai người kia vì cái gì còn tìm tới cửa? Nhiếp Thanh Vân khỏi da đầu run lên!


      - Người đến từ phương nào, có bái thiếp, ràng dám can đảm tự tiện xông vào Thanh Vân Tông!


      Hồng phát lão giả gay gắt nhìn lướt qua mấy người Diệp Thần quát.


      - con lão điểu, cũng dám ở trước mặt ta giương oai! Đừng có tự mình mất mặt!


      Diệp Thần khinh thường hừ lạnh tiếng, lớn tiếng .


      - Nhanh giao tiểu tử Nhiếp Thừa Phong kia ra đây, trước tiên đem tiểu tử kia đánh trận, sau đó lại thu thập các ngươi, nếu có nửa điểm qua loa, hôm nay ta hủy Thanh Vân Tông các ngươi!


      Thiên Sư cấp huyền thú mà thôi, cũng dám ở trước mặt mình kêu gào, Vương cảnh huyền thú ta còn sợ, còn có thể sợ ngươi? Đợi lát nữa làm cho Tiểu Dực lộ ra bản thể, xem ngươi sợ tới mức nào!


      Diệp Tuyền lo lắng lôi kéo Diệp Thần, nàng chính là biết , lão giả này là lão tổ tông Thanh Vân Tông, Thiên Tôn đỉnh phong cường giả, còn tên mập mạp bên cạnh kia, là Tông chủ Nhiếp Thanh Vân, cũng là Thiên Tôn đỉnh phong cường giả, Diệp Thần ca đây là muốn rước lấy đại họa a.


      Hồng phát lão giả thấy Diệp Thần vô lễ như thế, thập phần giận dỗi, nhìn về phía bọn người Nhiếp Thanh Vân hỏi:


      - Rốt cuộc chuyện gì xảy ra?

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 257: Ta đói bụng rồi...

      tiểu hài tử mười bảy mười tám tuổi, ràng dám ở chỗ này kêu gào như thế, mấy trăm năm qua này, công phu hàm dưỡng có chỗ tăng lên, nếu ba trăm năm trước, khẳng định trước thu thập tiểu vô lễ này tử. Tiểu tử này ràng gọi mình là lão điểu, chẳng lẽ là nhìn ra bản thể của mình? Sau khi Hóa hình, coi như là Huyền Tôn cường giả trong nhân loại, cũng nhìn được bản thể của !


      - Lão tổ tông, là như vậy, Nhiếp Thừa Phong coi trọng nữ nhân này, nàng gọi Diệp Tuyền, là đệ tử Thanh Vân Tông chúng ta, thiếu niên này là ca ca của nàng.


      Trang Bách Mạch lập tức ở bên giải thích .


      Lão già hừ tiếng :


      - Ta còn tưởng rằng là cái đại gì, chút chuyện như vậy cũng xử lý được, nữ đệ tử thế nào, còn để cho người khác náo đến trong tông, đem bọn họ oanh ra cho ta, về phần Diệp Tuyền, theo như hình luật tông môn xử trí!


      Nhiếp Thừa Phong cho dù lại hỗn đản, cũng là Chưởng môn chi tử, điểm ấy thể diện còn là để cho Nhiếp Thanh Vân.


      Nhiếp Thanh Vân nhìn thoáng qua Tiểu Dực, đối với thực lực của Tiểu Dực, vẫn là sinh lòng sợ hãi, trước mắt khối xương cốt này sợ là gặm đến, há to miệng, muốn ngăn cản lão tổ tông nhưng biết nên cái gì, cái họa này là con của Nhiếp Thừa Phong xông ra, nếu như chuyện khác, hoặc Diệp Tuyền phải là muội muội của Diệp Thần, chỉ sợ sớm đem Diệp Tuyền tống xuất khỏi Thanh Vân Tông .


      Cái này cần đấu võ sao? Vừa nghĩ tới thực lực của Tiểu Dực, sau lưng Nhiếp Thanh Vân thấm mồ hôi, tiểu hài tử này chính là ngay cả tam phẩm linh bảo cấp Thanh Vân Kiếm cũng chém vào a.


      - Lão tổ tông, chờ chút, chuyện này, sai tại Thừa Phong.


      Nhiếp Thanh Vân vội vàng gọi lão giả lại, tại e sợ tình náo lớn, đối phương lai lịch , Thanh Vân Tông sợ là thể trêu vào.


      - Sai tại ai trọng yếu, đều bị người náo đến trong tông môn, nếu Thanh Vân Tông ta xử lý, chẳng phải làm cho người trong thiên hạ chê cười? Đem mấy người kia đánh ra cho ta, Diệp Tuyền lưu lại!


      Hồng phát lão giả tức giận quát.


      Lão tổ tông tức giận như thế, Nhiếp Thanh Vân chợt cảm thấy đâm lao phải theo lao, vấn đề này, cũng biết nên giải quyết như thế nào.


      Nếu như Diệp Thần là người thường, khẳng định bị bạo đánh trận, sau đó đuổi ra tông môn, mà Diệp Tuyền, cũng chỉ có thể ở lại trong Thanh Vân Tông yên lặng tiếp nhận xử phạt. có thực lực, chỉ có thể là kết cục như vậy, thê thảm điểm, Diệp Thần khả năng trực tiếp bị đánh chết.


      - Diệp Thần ca ca, bọn họ hơi quá đáng!


      Tiểu Dực nhịn được ồn ào lên, càng xem lão nhân tóc đỏ phía trước kia càng vừa mắt.


      Diệp Thần tức giận mà cười :


      - Hừ hừ, rất tốt, ta lại muốn nhìn, các ngươi đem chúng ta đánh ra như thế nào, các ngươi rốt cuộc có bổn kia hay , Tiểu Dực, biến trở về bản thể!


      - Vâng.


      Vừa nghe đến Diệp Thần , Tiểu Dực hưng phấn lên, rốt cục có thể biến trở về bản thể .


      Chỉ thấy Tiểu Dực đột nhiên bay lên trời, hóa thành Cự Xà dài hơn ba trăm thước, ở trung bốc lên, lân phiến trạm lam ở dưới dương quang chiếu xuống rạng rỡ sinh huy, con mắt như đèn lồng nhìn chằm chằm vào mọi người phía dưới, ba đôi cánh trong suốt càng ngừng vỗ, cổ uy áp khổng lồ áp bách xuống dưới, khí chung quanh giống như là tưới chì ngưng trọng, Tiểu Dực hất lên cái đuôi, kiến trúc chung quanh ầm ầm sụp đổ.


      Tiểu hài tử này lại là con thú!


      Sắc mặt mọi người Thanh Vân Tông kinh biến, vẻ mặt trắng bạch.


      Hồng Hoang cự thú giống như Tiểu Dực, cho bọn rung động quá lớn, đây chính là Cự Xà dài hơn ba trăm thước! Nhưng từ uy áp tán phát ra có thể cảm giác được, dực xà này tuyệt đối là tồn tại siêu cấp cường hoành, cũng phải là những thú cửu giai thập giai bình thường kia có thể so sánh!


      Tuy Tiểu Dực bị thương, thực lực như lúc trước, nhưng mà biến trở về bản thể, uy áp này cũng phải người thường có thể thừa nhận được, loại khí tức đến từ Thượng Cổ Hồng Hoang kia, làm cho bọn sợ hãi vô pháp nhúc nhích. là 1 đám chó chuyên truyện của người khác


      - Vương cường giả!


      Hồng phát lão giả kia lui mấy bước, vẻ mặt hoảng sợ.


      Bọn người Nhiếp Thanh Vân, Trang Bách Mạch nghe được Hồng phát lão giả , càng là sợ tới mức hai chân phát run, bọn họ đương nhiên biết , Vương là tồn tại gì!


      Nghe Vương sinh hoạt tại thâm sơn, bọn họ thường thường đều có thế lực, thủ hạ có vô số Thiên sư thậm chí Huyền sư cường giả, cắt cứ phương, ở trong thế giới loài người xuất , ngẫu nhiên chút Vương giấu ở trong nhân loại, đây là vì tìm kiếm lĩnh ngộ, dùng cái này đến đề thăng cảnh giới.


      - Hừ hừ, coi như ngươi có điểm nhãn lực, ngươi phải muốn đem chúng ta đánh ra Thanh Vân Tông sao, hôm nay ta lại muốn nhìn, các ngươi chuẩn bị đem chúng ta đánh ra như thế nào!


      Diệp Thần ung dung nhìn xem bọn người lão giả, Nhiếp Thanh Vân, Tiểu Dực có thương tích, biến trở về bản thể cũng thích hợp chiến đấu, tuy cường độ thân thể Tiểu Dực cường hoành tự bảo vệ mình ngại, nhưng muốn đem Hồng phát lão giả cùng Nhiếp Thanh Vân đánh chết, sợ cũng phải phí phen trắc trở, loại tình huống này, cũng phải Diệp Thần muốn xem đến.


      Lão giả kia hồng tu run lên, hai đầu gối khẽ cong, phù phù tiếng hướng Diệp Thần cùng Tiểu Dực quỳ xuống, rung giọng :


      - Tiểu lão nhân có mắt tròng, xông tới hai vị điện hạ, xin hai vị điện hạ tha cho tiểu lão nhân mạng.


      vẻ mặt nơm nớp lo sợ, toàn thân run rẩy, nào còn có khí thế Thanh Vân Tông lão tổ tông vừa rồi!


      Vương a. Đây chính là Vương cường giả! Vương cường đại, bị vô số thú huyền thú lan truyền, chính là tồn tại vô cùng thần bí khủng bố trong truyền thuyết!


      Thấy lão tổ tông đều quỳ xuống, đám Thanh Vân Tông cường giả như Nhiếp Thanh Vân, Trang Bách Mạch cũng quỳ xuống, hận thể tự tát miệng, trong nội tâm bọn họ đều hận thấu Nhiếp Thừa Phong, Nhiếp Thừa Phong vừa ý ai hảo, hết lần này tới lần khác muốn xem trọng muội muội Diệp Thần, ràng chọc Vương cường giả, đây phải là muốn chết sao?


      Vương cường giả, tùy tiện nhảy mũi cái, cả Thanh Vân Tông đều hài cốt còn!


      Diệp Tuyền sững sờ, nhìn xem Diệp Thần, Tiểu Dực bầu trời dài đến vài trăm mét, cho nàng rung động lớn lao!


      Vương? Tuy hiểu lắm Vương là dạng tồn tại gì, nhưng từ phản ứng của lão giả kia còn có bọn người Nhiếp Thanh Vân đến xem, Vương hẳn là tồn tại phi thường cường đại, quan trọng là, Vương này giống như chỉ nghe Diệp Thần, Diệp Tuyền cảm thấy, Diệp Thần càng ngày càng giống Diệp Thần ca ca nàng từng nhận thức kia, bóng lưng Diệp Thần ở trong lòng của nàng, càng lúc càng lớn, tựa như tòa núi lớn, thủ hộ lấy nàng cùng tộc nhân.


      - Đừng ở chỗ này nhảm cho ta, mau tìm tiểu tử Nhiếp Thừa Phong kia đến cho ta, ta lại muốn nhìn tiểu tử kia là cái mặt hàng gì, dám khi dễ muội muội của ta, còn có mập bà bên kia, đừng có giả chết, nếu ta đem ngươi da lột xát muối!


      Diệp Thần phẫn nộ quát.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :