Cửu Tinh Thiên Thần Quyết - Phát Tiêu Đích Oa Ngưu (1626C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 29: Răn Dạy. (2)



      - Người trong tộc nếu có bất kỳ cái nào bị thương nặng ốm đau, chúng ta đều phải viện thủ, mà phải mọi cách đùa cợt, nếu trong nhóm các ngươi có bất kỳ cái nào vì ngăn địch mà thương tích, kinh mạch đứt đoạn, ta với tư cách đồng tộc, quả quyết đứng ngoài quan sát.


      - Tộc trong có thể cạnh tranh, Diệp Ngạn có thể tranh đoạt vị trí gia chủ, cái này có sai lầm, sai là sai ở chỗ đối với đồng tộc dùng Lôi Trảo, ý đồ gia hại người trong tộc. Bất kỳ gia tộc nào, nếu như người trong tộc đều đấu đá lẫn nhau, chắc hẳn cách diệt tộc xa. Hôm nay ta tạm trách phạt các ngươi, sau khi trở về, nên xem tộc quy kỹ!


      Diệp Thần có vài phần khí thế uy nghiêm, khiến đám tộc nhân trẻ tuổi câm như hến.


      Tám người kia mặt có vẻ xấu hổ, bọn cho rằng Diệp Thần hung hăng thu thập bọn , nghĩ tới Diệp Thần lấy ơn báo oán, cứ như vậy buông tha bọn họ, hồi tưởng Diệp Thần những lời này, bọn quả nhiên là vô cùng xấu hổ.


      Các tộc nhân trẻ tuổi vây xem chung quanh, cũng đều lộ ra thần sắc suy nghĩ sâu xa, bọn xa có nghĩ nhiều như Diệp Thần, cảm thấy Diệp Thần rất có lý, đối với Diệp Thần càng là nhiều thêm vài phần kính trọng. Xa xa mấy cái tộc nhân trưởng bối nhìn xem Diệp Thần, cũng lộ ra vẻ tán thành.


      Diệp Thần nhớ tới lão tộc trưởng cùng phụ thân, nghĩ thầm, muốn đem gia tộc lớn như vậy vặn thành sợi dây thừng, quả nhiên là dễ dàng!


      Vì càng thêm hiểu tình huống gia tộc vận chuyển, Diệp Thần chuẩn bị quặng mỏ Diệp gia nhìn xem, tại là đối tượng bảo hộ trọng điểm của gia tộc, nếu như ra Diệp Gia Bảo, phải lo lắng gặp được nguy hiểm. Diệp Thần trở lại trụ sở của mình, đem mình dịch dung phen, nhìn xem mình trong gương, chắc có lẽ bị nhận ra, lén lút chạy ra khỏi Diệp Gia Bảo.


      Ba năm này đến nay, có bước ra Diệp Gia Bảo bước, hôm nay cuối cùng có thể ra hóng gió chút rồi.


      Hai dặm cũng phải xa, đối với người tập võ mà , vài phút là đến, chỉ thấy trong khe núi nơi xa, có khu mỏ lộ thiên, đám người bận rộn, còn có chút tộc nhân bốn phía tuần tra, đầu lĩnh chính là hai trưởng lão, bọn chuyên môn phụ trách quặng mỏ an toàn. Rất nhiều dân phu cầm xà beng trong tay bọn họ, đối với nham thạch thân núi đinh đinh mà gõ, lột bỏ đá vụn, thu nạp cùng chỗ, sau đó do ít dân phu khác tuyển ra khoáng thạch phù hợp, đặt ở trong cái sọt gỗ, vác ra khỏi núi.


      Muốn đem nhiều khoáng thạch như vậy từ trong đá móc ra, tiến hành chọn lựa, sau đó vác ra khỏi núi, đây là công trình khổng lồ cỡ nào!


      Cái quặng mỏ này, là quan hệ lấy vận mệnh Diệp Gia Bảo, Diệp Gia Bảo trong năm hơn phân nửa thu nhập đều đến từ quặng mỏ này!


      - Hiệu suất này, khỏi cũng quá thấp .


      Diệp Thần khỏi nghĩ thầm, trước kia có chú ý qua tình huống sản xuất trong gia tộc, trước lúc kinh mạch đứt đoạn, Diệp Gia Bảo mực vô cùng giàu có, căn bản cần quan tâm những thứ này, sau khi kinh mạch đứt đoạn, càng chú ý quặng mỏ rồi.


      nhớ tới thế giới khác, người thế giới kia tuy biết tu luyện, thể chất rất yếu, thế nhưng phá núi phá thạch, làm mọi việc đều thuận lợi, nghĩ tới đây, trong lòng bỗng nhiên lóe lên linh quang.


      Hướng xa xa nhìn lại, Liên Vân Sơn Mạch ngớt dứt, nhìn thấy đầu, núi non trùng điệp, lại để cho tâm tình Diệp Thần trở nên vô cùng rộng rãi. Phương hướng Đông nam hơn hai mươi dặm, trong lòng ngọn núi cao ngất, kiến trúc trùng điệp chập chùng, ở chính giữa đại thụ sum xuê như như , chiếm diện tích so với Diệp Gia Bảo rộng lớn hơn nhiều lắm.


      Chỗ đó chính là Vân Gia Bảo.


      Ở bên trong Liên Vân Thập Bát Bảo, thực lực Vân Gia Bảo mạnh nhất, từ trước đến nay đều là minh chủ của Liên Vân Thập Bát Bảo.


      Cái quặng mỏ này cách Vân Gia Bảo chỉ có hai mươi dặm, tuy đường núi gập ghềnh, dốc đứng vô cùng, nhưng người tu luyện muốn từ bên kia tới đây cũng chỉ mấy canh giờ là đủ rồi. Vân Gia Bảo ngấp nghé quặng mỏ này rất lâu rồi, chỉ là bọn thân là minh chủ Liên Vân Thập Bát Bảo, thể minh đoạt, đồng thời lại kiêng kị thực lực Diệp Gia Bảo. Tuy thực lực Diệp Gia Bảo kém hơn Vân Gia Bảo, nhưng nếu động viên toàn tộc chi lực, liều mạng phản chiến, Vân Gia Bảo chỉ sợ cũng tổn thất vô cùng nghiêm trọng, cho nên bọn mực dám xuất thủ.


      Diệp Thần ở phụ cận quặng mỏ dò xét phen, bên trong Liên Vân Sơn Mạch có rất nhiều cấm địa, thú hoành hành, cũng dám xâm nhập, chỉ có thể ở bên ngoài hoạt động thoáng phát.


      Mắt thấy muốn đến thời gian ăn cơm, Diệp Thần theo đường trong núi, hướng Diệp Gia Bảo đến.


      Đúng lúc này, Diệp Thần xa xa mà chứng kiến trong rừng có hai người tới đây, lông mày nhướng lên, nấp tiến vào trong rừng.


      Hai người kia có phát Diệp Thần, cùng nhau tới, bọn mặc thân áo xám, tuổi đều chừng ba mươi.


      - Vân bảo chủ để cho chúng ta nhìn chằm chằm động tĩnh Diệp Gia Bảo, mỗi ngày đều phải tới tới lui lui, cái này sống phải là người mà.


      - Ai ôi!!! Má ơi, chân của ta cũng sắp gãy!


      cái trong đó ở đồng cỏ co quắp ngồi xuống.


      - Lại Diệp Gia Bảo này tựa như châu chấu, nhảy đáp được mấy ngày!


      - Chỉ giáo cho?


      - Diệp Chiến Thiên vì cứu nhi tử bảo bối của , dốc hết toàn tộc chi lực, ngươi xem bộ dạng Diệp Gia Bảo tại tiêu điều như thế nào.


      - Bất quá ta nghe người ta , kinh mạch nhi tử của Diệp Chiến Thiên kia, giống như lại tốt rồi!


      - Tin tức này từ đâu tới?


      - Ta cũng ràng lắm.


      - Cho dù kinh mạch con của tốt rồi, cũng có gì dùng, Vân bảo chủ biết lúc nào đối với Diệp Gia Bảo ra tay, hẳn là nhanh, bằng cũng mỗi ngày phái chúng ta nhìn chằm chằm vào Diệp Gia Bảo.


      Hai người kia hàn huyên hồi liền đứng dậy, tiếp tục chạy .


      Nhìn xem hai người kia dần dần từng bước đến, trong ánh mắt Diệp Thần lộ ra tia hàn mang, Vân Gia Bảo muốn động thủ với Diệp Gia Bảo, cũng sợ đụng rụng răng! Hai người kia có lẽ chẳng qua là đệ tử bên ngoài của Vân Gia Bảo, chắc hẳn cũng biết tin tức bên trong gì. Bên kia nếu như phái người mỗi ngày nhìn chằm chằm vào Diệp Gia Bảo, tất nhiên là có ý đồ.


      Diệp Thần trầm mặc lát, thả người hướng Diệp Gia Bảo bay vút.


      Đổi về trang phục nguyên lai, Diệp Thần hướng nhà ăn trong tộc đến, chuẩn bị ăn cơm trưa, thời điểm đường, đụng phải Diệp Mặc Dương, ánh mắt Diệp Mặc Dương lãnh nhìn xem , tựa như độc xà, bất quá Diệp Thần tự nhiên sợ , hung hăng mà trừng trở về, hai người sai thân mà qua.


      - Diệp Thần ca ca.


      thanh dí dỏm ở bên tai Diệp Thần vang lên.


      Diệp Thần quay đầu nhìn lại, liền chứng kiến bộ dạng xinh đẹp đáng của Diệp Nhu.

      Chương 30: Đùa Nghịch Món Đồ Chơi?



      - Diệp Thần ca ca ra Diệp Gia Bảo?


      - Làm sao ngươi biết?


      Diệp Thần sửng sốt chút .


      - Ta đoán đấy.


      Diệp Nhu cười hì hì .


      - nên cho những người khác.


      Diệp Thần chặn lại , nếu như bị thúc thúc bá bá biết , vậy bị mắng.


      - Vậy Diệp Thần ca ca phải đáp ứng, lần sau ra Vân Gia Bảo mà , nhất định phải mang ta theo!


      - Nhất định!


      - cho chơi xấu!


      Hai người cười cười vào nàh ăn, đám tộc nhân trẻ tuổi hướng bên này nhìn qua, ánh mắt ở người Diệp Nhu dừng lại thoáng phát, liền tranh thủ thời gian chuyển dời chỗ khác. Bộ dáng Diệp Nhu thanh nhã thanh lệ, làm cho người ta khỏi tự ti mặc cảm, bên cạnh Diệp Thần khí khái hào hùng bừng bừng phấn chấn, hai người cùng chỗ, ngược lại là như Kim Đồng Ngọc Nữ.


      Chứng kiến Diệp Thần tiến đến, đám đệ tử gia tộc nhao nhao hướng Diệp Thần thăm hỏi, sau khi Diệp Thần đạt được vị trí kế nhiệm gia chủ, địa vị trong gia tộc nghiễm nhiên chỉ kém hơn tộc trưởng, lão tộc trưởng, Diệp Chiến Long số ít mấy người mà thôi.


      ăn cơm trưa xong, Diệp Thần nhà kho trong gia tộc tìm tòi, làm ra tí quặng ni-trát ka-li, than củi các loại đồ vật,… ở trong trụ sở của mình đảo phồng lên.


      Diệp Thần nhớ hỏa dược hình như là dùng những vật này pha trộn cho cân đối, tỉ lệ đại khái cũng có chút biết , liền ở trong sân nhà mình thí nghiệm.


      Phủ gia chủ.


      - Đại ca, nghe Lôi Đế Quyết này có lục trọng, tu luyện đệ nhất trọng có thể đến lục giai, tu luyện đệ nhị trọng có thể đến bát giai, tu luyện xong tam trọng, có thể đến thập giai, vậy tam trọng kia, là dạng cảnh giới gì?


      Diệp Chiến Long nhìn về phía Diệp Chiến Thiên hỏi, càng nghiên cứu Lôi Đế Quyết, càng cảm thấy công pháp Lôi Đế Quyết tinh diệu vô song, để cho thấy được võ học mà cuộc đời khó có thể tưởng tượng.


      - Nghe thập giai, còn có siêu cấp cường giả cường đại hơn, được xưng là Tôn Giả, trăm năm trước Tây Vũ Đế Quốc từng xuất qua siêu cấp cường giả như vậy.


      Diệp Thương Huyền ở bên .


      - Gia tộc vị Tôn Giả kia, chính là Tây Kinh Hách thị!


      Tây Kinh Hách thị, đến nay là gia tộc lớn nhất trừ hoàng tộc Tây Vũ Đế Quốc ra.


      Mọi người nghe được mà hít hơi lãnh khí, Tôn Giả địa vị tôn sư, làm cho người ta sợ hãi thán phục, nếu có thể tu luyện võ đạo đến loại cảnh giới này, nhân sinh uổng rồi.


      - Đương kim thánh thượng Minh Võ đại đế cũng là vị Tôn Giả, có Lôi Đế Quyết, chúng ta sinh thời, chừng có thể trùng kích loại cảnh giới này, mọi người đồng tâm hiệp lực, tìm hiểu Lôi Đế Quyết ảo diệu!


      Diệp Thương Huyền , lộ ra có chút hưng phấn, năm sáu năm qua này, huyền khí của dừng lại ở cửu giai sơ kỳ mực có đề thăng, ngày nay lại mơ hồ muốn đạt tới cửu giai trung kỳ rồi, tốc độ tu luyện cực nhanh, làm sợ hãi thán phục, gia tộc huy hoàng ở trong tầm tay, đây hết thảy đều là Diệp Thần mang cho bọn .


      - Đây hết thảy may mắn mà có Thần Nhi!


      Diệp Chiến Long .


      Nghe được Diệp Chiến Long lên Diệp Thần, Diệp Chiến Thiên cũng là đầy tự hào chi sắc.


      Ngay khi bọn chuyện, chỉ nghe bên ngoài oanh tiếng nổ vang, toàn bộ phủ gia chủ run rẩy cái.


      - Chuyện gì xảy ra?


      - Chẳng lẽ có cửu giai cao thủ đến Diệp Gia Bảo chúng ta?


      Cái uy thế kia, kích toàn lực của cửu giai cao thủ, chỉ sợ cũng bất quá là như vậy.


      - tốt, là bên Thần Nhi truyền đến!


      Mấy thân ảnh sưu sưu sưu chạy ra khỏi phủ gia chủ, hướng nơi phát ra thanh lao , Diệp Thần bây giờ là người trọng yếu nhất Diệp Gia Bảo, cũng khó trách bọn khẩn trương như thế.


      Đợi cho tới địa phương, bọn phát Diệp Thần có chút chật vật đứng ở mảnh đất trống, quần áo mất trật tự, trung ương mảnh đất trống kia để lại cái hố to phương viên hai trượng.


      - Thần Nhi, chuyện gì xảy ra?


      Thấy Diệp Thần bình yên vô , Diệp Chiến Thiên thở dài hơi, đợi chứng kiến cái hố to kia, ánh mắt có chút ngốc trệ, mặc dù là cửu giai cao thủ, kích toàn lực cũng chưa chắc có thể tạo thành vũng hố lớn như thế.


      Diệp Thần nhìn nhìn chỗ hố to kia, xấu hổ cười :


      - Hài nhi gần đây trong lúc rảnh rỗi, đùa nghịch ít đồ chơi.


      Đùa nghịch đồ chơi? Sắc mặt đám người Diệp Thương Huyền cổ quái mà nhìn Diệp Thần, ai vui đùa đồ chơi chút có thể chơi ra uy thế lớn như vậy?


      - Thần Nhi, ngươi , đến cùng làm gì đó?


      - Hài nhi bây giờ còn nghiên cứu, đợi chuẩn bị tốt rồi, lại hướng phụ thân cùng chư vị trưởng bối báo cáo!


      Diệp Thần , trước kia thường xem ít tiểu thuyết võ hiệp, đối với Phích Lịch Tử trong tiểu thuyết võ hiệp cảm thấy rất hứng thú, bất quá Phích Lịch Tử trong tiểu thuyết võ hiệp dùng chính là hỏa dược bình thường, mà có huyền khí, uy lực tự nhiên là giống người thường. Mới vừa rồi là lúc ban đầu thí nghiệm, uy lực hỏa dược nổ tung, lại cùng kích toàn lực của cửu giai cao thủ kém bao nhiêu, để cho Diệp Thần càng hưng phấn.


      Đám người Diệp Thương Huyền thấy Diệp Thần chịu cũng thôi, bất quá cái hố to phương viên hai trượng kia, vẫn làm cho bọn để lại ấn tượng khắc sâu.


      - Thần Nhi phải gấp rút tu luyện, được lười biếng!


      Diệp Chiến Thiên nghiêm túc .


      - Hài nhi biết !


      Diệp Thần tranh thủ thời gian đáp.


      đám trưởng bối lần lượt ra.


      Bên ngoài Phủ gia chủ tụ tập đống lớn người.


      - Đại bá, mới vừa rồi xảy ra chuyện gì?


      đám tiểu bối nhao nhao hỏi, mấy trưởng lão cũng nhìn về đám người Diệp Chiến Thiên, muốn hỏi đến tột cùng.


      - có chuyện gì, mới vừa rồi là ta cùng lão tộc trưởng luận bàn võ học!


      Diệp Chiến Thiên phất phất tay .


      ra là thế, mọi người giật mình, nguyên đám tản .


      - Nguyên lai là tộc trưởng cùng lão tộc trưởng luận bàn võ học, khó trách uy thế kinh người như thế!


      - biết tộc trưởng cùng lão tộc trưởng ai lợi hại hơn.


      - Hẳn là lão tộc trưởng a, dù sao lão tộc trưởng tấn cấp lâu như vậy!


      - Cái kia cũng nhất định, tộc trưởng đứng ở cường thịnh chi niên, lão tộc trưởng dù sao tuổi cũng quá lớn rồi.


      Ở bên trong đám người, Diệp Mặc Dương hướng bên trong phủ gia chủ nhìn thoáng qua, vẻ mặt trầm, sau khi Diệp Chiến Thiên đạt tới cửu giai, trong gia tộc nhất ngôn cửu đỉnh, mấy cái trưởng lão cùng quen biết, thấy thất thế liền muốn cùng vãng lai, để tránh chọc giận Diệp Chiến Thiên, ở bên trong Diệp Gia Bảo, là ngốc nổi nữa.


      - Diệp Chiến Thiên, đây là ngươi bức ta đấy!


      Diệp Mặc Dương trầm thầm nghĩ, phát gần đây có mấy ánh mắt vẫn ngó chừng , mấy người như vậy muốn coi chừng Diệp Mặc Dương , khỏi cũng quá coi thường !


      Lại qua sáu bảy ngày, Diệp Gia Bảo như ngày xưa yên lặng bình thường.


      Phủ gia chủ, Diệp Chiến Thiên hướng Diệp Thần giảng thuật ngày gần đây tìm hiểu Lôi Đế Quyết đạt được, ngoài cửa truyền đến tiếng kêu to.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 31: Hay ?



      - Báo cáo gia chủ, thư tín khẩn cấp!


      - vào!


      Diệp Chiến Thiên nhíu mày, ngày gần đây mực vô phát sinh, biết là địa phương nào truyền đến thư tín.


      tộc nhân tiến vào phủ gia chủ, đem hai phong thư đưa cho Diệp Chiến Thiên.


      Diệp Chiến Thiên trước hủy phong ấn, nhìn lại, lông mày vặn lại với nhau.


      - Phụ thân, ở cái gì?


      Diệp Thần chứng kiến thần sắc Diệp Chiến Thiên, mơ hồ có chút dự cảm bất hảo.


      - Đông Lâm Quận Vương khinh người quá đáng!


      Diệp Chiến Thiên huy chưởng BA~ tiếng, vỗ vào mặt bàn, giận kiềm được.


      - Đông Lâm Quận Vương?


      Trong đôi mắt Diệp Thần lóe lên hàn quang, chính là Quận Vương phủ Đông Lâm Quận Vương mà phụ thân đến thăm xin thuốc, đem phụ thân đuổi ra?


      - Tây Vũ Đế Quốc Lũng Nam phát sinh Quận Vương phản loạn, đại chiến sắp tới, Đông Lâm Quận Vương quyết định buộc chặt vài loại vật tư mua bán, trong đó kể cả huyền thiết, về sau huyền thiết trong Đông Lâm Quận phải do Vân Gia Bảo thống nhất chọn mua tiêu thụ, nếu có lén tiêu thụ, nghiêm trị tha! Tam gia cửa hàng của Diệp Gia Bảo chúng ta thiết lập tại Đông Lâm Quận phủ thành cũng đóng cửa!


      Diệp Chiến Thiên trầm giọng .


      Chứng kiến thần sắc của Diệp Chiến Thiên, Diệp Thần biết , phụ thân nổi giận, nhất định là Vân Gia Bảo ở chỗ Đông Lâm Quận Vương thổi gió, muốn vây quét Diệp Gia Bảo. Diệp Gia Bảo gần đây kinh tế có chút khẩn trương, mấy cửa hàng ở Đông Lâm Quận cùng quặng mỏ phía sau núi kia chính là thu nhập chủ yếu của Diệp Gia Bảo, nếu đoạn mấy tháng, xu thu, cái kia làm thực lực Diệp Gia Bảo giảm lớn.


      Lại như nghĩ tới điều gì, Diệp Chiến Thiên cười khổ cái.


      Nếu là ở nửa tháng trước, Vân Gia Bảo tuyệt đường lui của Diệp Gia Bảo như thế, Diệp Gia Bảo chừng toàn lực đánh cược lần, hướng Vân Gia Bảo lấy lại công đạo, mà Vân Gia Bảo, chừng cũng đợi Diệp Gia Bảo đến thăm, tốt liên hợp mấy thành khác, thuận lý thành chương diệt trừ Diệp Gia Bảo.


      Vân Gia Bảo thân là minh chủ Liên Vân Thập Bát Bảo, xuất thủ trước đối phó người trong nhà, khó tránh khỏi làm người khinh bỉ, nếu Diệp Gia Bảo đánh đến tận cửa, bọn liền có lý do.


      Thế nhưng tại, có Lôi Đế Quyết, gia tộc chấn hưng ở trong tầm tay, Diệp Chiến Thiên há lại cầm gia tộc sinh tử tồn vong mạo hiểm!


      - Thần Nhi thấy thế nào?


      Diệp Chiến Thiên nhìn về phía Diệp Thần hỏi.


      - Hài nhi cảm thấy, vì kế hoạch hôm nay, chỉ có thể nhịn!


      Diệp Thần , bất đắc dĩ thực lực bằng người khác, chỉ có thể nhịn.


      - Cùng ta nghĩ giống nhau, cho đại quản , đem thành viên gia tộc ở Đông Lâm Quận tất cả đều rút về, mặt khác quặng mỏ cũng tạm dừng khai thác!


      Diệp Chiến Thiên đối với tộc nhân , tất cả huyền thiết mỏ đều do Vân Gia Bảo thống nhất chọn mua, cái kia huyền thiết của Diệp Gia Bảo đừng nghĩ bán khối, dứt khoát ngừng là được.


      Diệp Thần khỏi thầm nghĩ đáng tiếc, muốn tí biện pháp, có thể đề cao hiệu suất khai thác khoáng thạch, nhưng bây giờ là cần dùng.


      Với tư cách Diệp gia tộc trưởng, Diệp Chiến Thiên tuy biệt khuất, nhưng cũng chỉ có thể chịu nhục.


      - Phụ thân, phong thư khác cái gì?


      Diệp Chiến Thiên cầm lấy phong thư khác, chứng kiến chữ viết kia, ánh mắt bỗng nhiên phát lạnh.


      - Là thư tín của Vân Gia Bảo, Vân Dịch Dương tháng sau muốn cử hành Liên Vân Thập Bát Bảo luận võ đại hội lần, Liên Vân Thập Bát Bảo tất cả tiểu bối dưới mười tám tuổi đều có thể tham gia. Phải do trưởng bối trong tộc tự mình dẫn đội qua!


      Diệp Chiến Thiên cười lạnh tiếng.


      - Chồn chúc tết cho gà, yên lòng.


      - Phụ thân, chúng ta hay ?


      - Nếu , Vân Gia Bảo liền có thể đại tác văn vẻ rồi, nếu , chỉ sợ gặp người ám toán!


      - Vân Gia Bảo muốn diệt Diệp Gia Bảo chúng ta, lại muốn tổn hại uy vọng của Vân Gia Bảo, chắc có lẽ ở trước mắt bao người động thủ, có thể ở ven đường ám toán!


      Diệp Thần suy nghĩ chút .


      - Diệp Gia Bảo cách Vân Gia Bảo mới hơn mười dặm đường, nếu là nhanh chút, chắc có lẽ có vấn đề gì.


      - Ân, ta trở về cùng lão tộc trưởng và các thúc thúc của ngươi thương lượng phen, làm tiếp quyết định, ngươi trở về tu luyện .


      Diệp Chiến Thiên khoát tay cái .


      Từ bên trong phủ gia chủ ra, trong nội tâm Diệp Thần có loại trầm trọng ra được, lúc này Diệp Gia Bảo là bấp bênh, nếu Diệp Gia Bảo có, vậy trong thiên hạ có chỗ cho Diệp Thần an thân rồi, bất kể như thế nào, nhất định phải giúp đỡ Diệp Gia Bảo đánh bại Vân Gia Bảo!


      Diệp Thần trở lại trụ sở của mình, bắt đầu siêng năng tu luyện, trải qua nhiều ngày như vậy, Phong Linh bí quyết của Diệp Thần có chút thành tựu, mặc dù có vũ kỹ tương ứng có thể học tập, nhưng phong hệ pháp quyết nhàng, tốc độ di chuyển của là nhanh rất nhiều, mặt khác huyền khí trong cơ thể, cũng so với lúc trước càng thêm tinh thuần thâm hậu.


      Mãi cho đến đêm dài vắng người, bên trong thành lâm vào mảnh yên tĩnh, chẳng qua là ở trong núi sâu xa xôi, truyền đến vài tiếng thú rống làm lòng người kinh hãi.


      ngóc ngách của Diệp Gia Bảo, bên trong bóng cây chập chờn, bóng đen cực kỳ nhanh xẹt qua, hướng bên ngoài Diệp Gia Bảo chạy như bay, ánh trăng rơi xuống, chiếu rọi ra khuôn mặt người nọ, đúng là Diệp Mặc Dương vừa ném trưởng lão vị.


      Cảnh ban đêm dần dần sâu, vào lúc canh ba, đột nhiên tiếng thú rống tức giận ở bên ngoài Diệp Gia Bảo vang lên, đón lấy chính là thanh tường thể ầm ầm sụp đổ.


      - Chuyện gì xảy ra?


      Bên trong Diệp Gia Bảo đèn hỏa sáng lên.


      - thú tập kích!


      - thú tập kích!


      Các tộc nhân gác đêm lớn tiếng hô hào, đem các tộc nhân còn lại trong lúc ngủ say đánh thức.


      Chớp mắt thời gian, nguyên đám thân ảnh lướt ra, đúng là đám người Diệp Thương Huyền, Diệp Chiến Thiên.


      Diệp Thần bay vút đến, hướng xa xa nhìn lại, thú hình thể cực lớn, rơi vào tầm mắt của , là sinh vật cùng loại thằn lằn.


      - Là Độc Giác Tích (*rắn mối sừng), cẩn thận kịch độc của nó!


      Diệp Thương Huyền kinh quát.


      - Là cửu giai, mọi người cẩn thận!


      Diệp Chiến Thiên chưởng khắc ở đầu Độc Giác Tích, chỉ làm nó nghiêng đầu, tay phải bị rắn mối giáp dày đặc chấn động nhức mỏi.


      Độc Giác Tích bình thường đều ở bên trong rừng sâu núi thẳm hoạt động, rất ít đến phiến khu vực này, hôm nay biết là nguyên nhân gì, con Độc Giác Tích này vậy mà đến Diệp Gia Bảo.


      Độc Giác Tích kia trúng chưởng, càng thêm tức giận, chưởng đập bay mấy cái tộc nhân.


      Tình cảnh mảnh hỗn loạn, đám người Diệp Thương Huyền, Diệp Chiến Thiên nhao nhao ra tay đối với Độc Giác Tích, các tộc nhân thực lực hơi kém chút đều lui xuống dưới, về đến trong nhà cầm cường cung cường nỏ.


      thú công kích Diệp Gia Bảo, ngược lại phải là tình hiếm lạ gì, hàng năm đều phải tao ngộ mấy lần, bất quá bao năm qua đến, bọn gặp được thú, thực lực mạnh nhất cũng chỉ có thất giai, rất hiếm có cửu giai thú.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 32: Độc Giác Tích



      Bởi vì thường xuyên gặp thú công kích, Diệp Gia Bảo nhằm vào thú, vẫn là cài đặt ít cơ quan.


      - Dụ Độc Giác Tích vào hố bắt thú!


      Diệp Chiến Thiên quát khẽ .


      Hố bắt thú là phương pháp xử lý nhằm vào thú vô cùng hữu hiệu, vốn là để cho thú rơi vào trong hầm, sau đó lại dùng cơ quan dời cự thạch nện xuống, bên trong lại dùng sáp dầu châm lửa thiêu đốt, coi như là cửu giai thú, cũng hẳn phải chết thể nghi ngờ.


      - Tộc trưởng, cơ quan hố bắt thú bị người phá hủy, sáp dầu cũng thiêu cháy rồi!


      Có tộc nhân hô.


      Diệp Chiến Thiên nhíu mày cái, trong nội tâm lập tức bay lên tia cảm giác ổn.


      - Chiến Long, Diệp Mặc Dương ở nơi nào, đừng cho trốn thoát! Bắt lấy Diệp Mặc Dương!


      Diệp Chiến Thiên quát khẽ , phá hư bộ thú cơ quan, vậy khẳng định là nội gian bên trong làm, đích thị là Diệp Mặc Dương thể nghi ngờ.


      Thân ảnh Diệp Chiến Long như mũi tên, hướng bên hố bắt thú chạy .


      Sáp dầu bên trong hố bắt thú thiêu cháy rồi, Độc Giác Tích sợ hỏa nhất, chắc là hướng bên kia đấy, xem ra chỉ có thể đem Độc Giác Tích mài từ từ cho chết hoặc là đuổi .


      thú bình thường, đều so với nhân loại cùng giai cường đại hơn nhiều, thực lực Độc Giác Tích kinh người, Diệp Chiến Thiên, Diệp Thương Huyền có chút ngăn cản nổi.


      Sưu sưu sưu, từng mũi vũ tiễn hướng Độc Giác Tích kích xạ ra. Cung tiễn tổn thương thập phần có hạn, nhưng uy lực cường nỏ phòng thủ bên trong thành vẫn là tương đối lớn.


      Thân hình Độc Giác Tích đạt tới ba bốn trượng, càng ngừng vung vẩy, sau khi bị cường nỏ bắn bị thương, nó càng thêm nổi giận, mạnh mẽ đụng tới, rầm rầm rầm, ba khung cường nỏ phòng thủ thành bị đâm cho nát bấy.


      Cường nỏ phòng thành này chính là Diệp Gia Bảo phí ít tài vật, dụng tâm chế tạo, nay bị hủy rồi, làm Diệp Chiến Thiên rất là tức giận.


      - Nghiệt súc!


      Diệp Chiến Thiên chưởng oanh ở người Độc Giác Tích.


      Độc Giác Tích mạnh mẽ vượt qua đụng tới, bành, Diệp Chiến Thiên bị đâm cho bay ngược ra sau, khí huyết cuồn cuộn.


      Tuy Diệp Gia Bảo nhiều người, nhưng lân giáp của Độc Giác Tích quá mức dày đặc, dưới bát giai căn bản đả thương được Độc Giác Tích, bát giai cửu giai cao thủ cố gắng hết sức kích toàn lực, cũng chỉ có thể để cho Độc Giác Tích hơi chút khó chịu thoáng phát mà thôi.


      Diệp Thần thả người bay vút đến địa phương cách Độc Giác Tích đại khái ba trượng.


      - Thần Nhi, ngươi tới đây làm gì, xa chút!


      Diệp Chiến Hùng gấp giọng , đem Diệp Thần kéo ra sau.


      đám bát giai đại nhân, cũng làm gì được Độc Giác Tích, Diệp Thần cũng đừng có đến tham gia náo nhiệt, dùng thực lực của Diệp Thần, căn bản có khả năng bị thương Độc Giác Tích!


      - Tam thúc, ta mạo hiểm đâu.


      Diệp Thần tranh thủ thời gian né tránh.


      - Ngươi cầm vật gì trong tay?


      Lúc này Diệp Chiến Hùng mới chú ý tới trong tay Diệp Thần ôm cái bao vải lớn.


      Diệp Thần ôm bao lớn hỏa dược ra, vốn là muốn mang thứ đó làm thực dụng hơn chút, nhưng trước mắt chỉ làm ra đồ vật thô như vậy đến.


      Thời điểm lực chú ý của Diệp Chiến Hùng tập trung ở bao vải trong tay Diệp Thần, Diệp Thần đốt lên ngòi nổ, thả người hướng Độc Giác Tích chạy .


      - Thần Nhi, mau trở lại!


      Tốc độ Diệp Thần quá nhanh, Diệp Chiến Hùng ràng có giữ được.


      Diệp Thần khoảng cách Độc Giác Tích càng ngày càng gần, đem vật kia hướng dưới bụng Độc Giác Tích quăng ra.


      Độc Giác Tích kia chú ý tới Diệp Thần, móng vuốt vỗ xuống.


      Mắt thấy bị Độc Giác Tích vỗ trúng, Diệp Thần mạnh mẽ hướng ra phía ngoài chụp cái, móng vuốt của Độc Giác Tích kia đúng là ở đỉnh đầu của đảo qua, dùng thực lực lục giai của , nếu trúng móng vuốt của Độc Giác Tích, cái kia bất tử cũng phải mất nửa cái mạng.


      - Mọi người nhanh chóng lui lại!


      Diệp Thần lo lắng hô to.


      Nghe được Diệp Thần , mặc dù mọi người có chút nghi hoặc, nhưng vẫn ngừng triệt thoái phía sau.


      Chứng kiến Diệp Thần té mặt đất, Diệp Nhu để ý nguy hiểm lao đến, muốn đem Diệp Thần kéo ra bên ngoài.


      Hỏa dược sắp nổ tung, Diệp Thần chứng kiến Diệp Nhu tới đây, trong nội tâm khẩn trương muốn chết, thả người đem Diệp Nhu bổ nhào, bảo hộ dưới thân thể.


      Chỉ nghe tiếng ầm vang nổ mạnh, màng tai các tộc nhân ở đây cũng muốn bị đánh rách tả tơi, tộc nhân ở gần chút cảm giác cỗ lực lượng quét ngang mà đến, đánh bọn chúng bay ra ngoài, tộc nhân xa hơn thấy được màn cực kỳ kinh người, thân thể cao lớn của Độc Giác Tích kia bị lật tung đến trung, trung đánh cho xoay tròn, nặng nề ngã vào mặt đất, nội tạng chảy đầy đất.


      Sinh mệnh lực của Độc Giác Tích kia vẫn còn ương ngạnh, giãy dụa hướng ra phía ngoài bỏ chạy.


      Diệp Thương Huyền cũng bất chấp trong nội tâm rung động, biết từ nơi nào cầm thanh xiên thép, hướng chỗ thịt mềm của Độc Giác Tích hung hăng ghim xuống, phù tiếng, Độc Giác Tích kia bị đinh ở mặt đất.


      Chân Độc Giác Tích vẫn như cũ ngừng rung rung, cầm lấy mặt đất, đoán chừng ít nhất phải qua phút đồng hồ mới có thể chết!


      Chung quanh tộc nhân bị thương ngã đầy đất, các tộc nhân bên ngoài tranh thủ thời gian xông lại cứu chữa.


      Diệp Thần cảm giác dưới thân truyền đến tiếng ưm, vừa rồi tình thế quá nguy cấp, cũng có nghĩ nhiều, tại mới phát , Diệp Nhu bị áp ở dưới thân thể, mặt Diệp Nhu cùng Diệp Thần gần trong gang tấc, lồng ngực hoàn toàn dán lại với nhau, cách quần áo hơi mỏng, vẫn như cũ có thể cảm nhận được phần xúc cảm mềm mại kia, mùi thơm thiếu nữ truyền vào chóp mũi.


      - Diệp Thần ca ca, có thể đứng lên ?


      Trong mắt Diệp Nhu tràn ngập ý xấu hổ, nàng cảm giác hai chân của mình tầm đó tựa hồ bị vật gì đâm trúng, như nhớ ra cái gì đó, trong lòng khẽ run lên.


      - Vừa rồi cấp tòng quyền, Nhu Nhi đừng trách.


      Diệp Thần có chút lúng túng đứng lên, đối với loại cảm giác vừa rồi kia, vẫn là hơi có chút lưu luyến.


      - Mặc kệ Diệp Thần ca ca làm cái gì, Nhu Nhi cũng trách Diệp Thần ca ca.


      Diệp Nhu ôn nhu phủi bụi bậm người Diệp Thần, giọng .


      Nghe được Diệp Nhu , trong lòng Diệp Thần rung động, loại tình cảm khác thường ở trong đầu lái được.


      Các tộc nhân đều được cứu chữa, lần hỗn chiến này, các tộc nhân có ba người chết, trọng thương ba mươi sáu người, vết thương trăm linh sáu người.


      Đối với tộc nhân chết , trong lòng mọi người đều có chút bi thương.


      - Diệp Mặc Dương ở nơi nào!


      Diệp Chiến Thiên trầm giọng gào thét.


      - Báo cáo tộc trưởng, Diệp Mặc Dương trưởng lão thấy, ngay cả Diệp Ngạn giam giữ tại Chấp Pháp Đường cũng thấy rồi.


      - Phản đồ chết tiệt!


      Diệp Chiến Thiên giận kiềm được.


      - Từ nay về sau, Diệp Mặc Dương cùng với con Diệp Ngạn, bị trục xuất Diệp gia, trong Diệp gia còn có người tới vãng lai với , gia pháp xử trí, tất cả tộc nhân nếu gặp được , phải đánh chết phản đồ này, vì Diệp gia thanh lý môn hộ!

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 33: Vân Dịch Huyền Đến Tìm Hiểu



      Chúng tộc nhân cao giọng xác nhận.


      Độc Giác Tích kia đích thị là Diệp Mặc Dương đưa tới, cũng biết Diệp Mặc Dương dùng phương pháp gì, ràng đem cửu giai thú dẫn tới Diệp Gia Bảo, đoạn thời gian Độc Giác Tích công kích Diệp Gia Bảo kia, Diệp Mặc Dương thừa dịp loạn đem Diệp Ngạn cứu . Nếu phải Diệp Thần dùng hỏa dược, Diệp Gia Bảo tổn thất liền khó có thể tưởng tượng rồi.


      Tuy Diệp Gia Bảo tổn thất vô cùng nghiêm trọng, nhưng thu hoạch cũng tương đối khá, Diệp Gia Bảo bình thường săn đến bảy tám giai thú, cũng là ít càng thêm ít, cửu giai thú càng là hiếm thấy, toàn thân Độc Giác Tích đều là bảo vật, da người cởi ra, ít nhất có thể may hơn mười kiện áo giáp, còn có các loại đồ vật khác cũng có thể làm thuốc, thú bát giai trở lên đều có đan, chỉ bằng vào quả cửu giai đan của Độc Giác Tích, ít nhất có thể đổi 200 viên Tụ Khí Đan.


      đám tộc nhân bắt đầu xử lý thi thể Độc Giác Tích.


      Nghị đại sảnh.


      - Thần Nhi, vừa rồi ngươi đến cùng dùng vật gì đánh chết Độc Giác Tích?


      Diệp Thương Huyền hỏi, Diệp Thần ném ra bao vải kia, uy lực thực quá kinh người rồi, quả thực tương đương với kích toàn lực của cửu giai đỉnh phong cao thủ, vật kia, làm cũng khỏi cảm thấy khiếp sợ.


      - Là vật gọi hỏa dược.


      Diệp Thần .


      - Hỏa dược?


      - Là lão tổ tông dạy ta phối trí, phương pháp phối trí vật ấy, ta thể .


      Diệp Thần chỉ có thể đẩy đến chỗ Diệp gia lão tổ tông, có chút bí mật, vẫn thể , phương pháp phối trí hỏa dược này nếu lan truyền ra ngoài, chừng đưa tới tai ương diệt tộc cho Diệp gia, càng ít người biết càng ít người sử dụng càng tốt. Hôm nay nếu phải tình thế bất đắc dĩ, quyết đem hỏa dược lấy ra sử dụng.


      - như vậy, chúng ta liền hỏi.


      Đám người Diệp Thương Huyền gật đầu , bọn cũng biết vật ấy phải chuyện đùa, vừa rồi uy lực những hỏa dược kia nổ tung, làm trong lòng bọn rất chấn động.


      - Truyền lệnh tộc nhân, tình hôm nay, tuyệt đối thể truyền ra ngoài!


      Diệp Chiến Thiên suy nghĩ chút trầm giọng .


      Nghĩ nghĩ, cho dù có tộc nhân lỡ miệng, lan truyền ra ngoài, chỉ sợ cũng có người tin tưởng, cho nên chắc có lẽ có vấn đề gì quá lớn, nhưng công tác giữ bí mật vẫn phải làm.


      Thi thể Độc Giác Tích, xem như giúp Diệp gia vượt qua lúc khẩn cấp, gan, đan… những vật này của Độc Giác Tích, đều bị Diệp Chiến Thiên ủy thác người quen ở Đông Lâm Quận bán, đổi đến gần hơn ba trăm viên Tụ Khí Đan. Mà da Độc Giác Tích, bị công tượng bên trong thành chế thành giáp da, phân phát ột đám tộc nhân chiến sĩ, Diệp Thần cũng được chia kiện.


      Giáp da làm vô cùng tinh xảo, phòng ngự rất tốt, lưỡi đao bình thường căn bản gây thương tổn, bảy tám giai cao thủ bình thường, cũng mơ tưởng dùng chưởng lực xuyên thấu.


      Cái giáp da này cũng phải đặc biệt dày, mặc sát người, bên ngoài lại mặc tầng áo, cơ bản nhìn ra. Được thứ này, nếu phát sinh chiến đấu, Diệp Gia Bảo có thể tránh ít thương vong tất yếu, coi như là nhân họa đắc phúc.


      Diệp Thần ngẫu nhiên đùa nghịch hỏa dược, chuẩn bị đem hỏa dược chế thành đồ vật cùng loại như Phích Lịch Tử, bên dốc lòng tu luyện, sau khi đến lục giai, tốc độ huyền khí tăng lên tuy chậm lại, nhưng Diệp Thần vẫn như cũ rất có tiến triển, Phong Linh bí quyết đệ nhất trọng, cũng sắp tu luyện thành công. Thời điểm nhàn rỗi, Diệp Thần cũng chỉ điểm đám người Diệp Mông, Diệp Minh tu luyện chút.


      Tuy quặng mỏ của Diệp Gia Bảo đóng cửa, cửa hàng bên Đông Lâm Quận cũng đình chỉ vận chuyển, nhưng vừa bán thi thể Độc Giác Tích đạt được vật tư, có thể cho Diệp Gia Bảo kiên trì nhiều mấy tháng.


      Biết quặng mỏ của Diệp Gia Bảo bị ép đóng cửa, mọi người Diệp gia tộc lòng đầy căm phẫn, rất nhiều tộc nhân đều muốn mời Diệp Chiến Thiên hạ lệnh khai chiến đối với Vân Gia Bảo, nhưng đều bị Diệp Chiến Thiên cự tuyệt, tại đúng là thời kì mấu chốt Diệp Gia Bảo tăng thực lực lên, và Diệp Thương Huyền đều phải gấp rút bế quan tu luyện, làm sao có thể ở thời điểm này rối loạn trận tuyến.


      Toàn bộ Diệp Gia Bảo tràn ngập loại tâm tình bi phẫn. đám tộc nhân cùng chung mối thù, trong gia tộc nhóm tu luyện giả nguyên đám gấp rút tu luyện, ở trong lúc này tộc nhân đột phá đếm hết.


      - Vân Gia Bảo nhị bảo chủ, Tần Gia Bảo bảo chủ, Nghiêm Gia Bảo bảo chủ đến tìm hiểu!


      tộc nhân rất nhanh hướng bên phủ gia chủ chạy tới.


      - Để cho bọn họ đến phòng khách, ta ngược lại muốn nhìn, bọn đến tột cùng muốn làm cái gì!


      Diệp Chiến Thiên hừ lạnh tiếng.


      - Mời bọn người lão tộc trưởng đến đại sảnh.


      đến ba cửu giai cao thủ, bọn thể thận trọng.


      Cửa vào Diệp Gia Bảo, Vân Dịch Huyền cùng hai người bên cạnh cười cười , hai người bên cạnh kia tuổi đại khái ở bốn mươi năm mươi tuổi, lại kiện tráng, theo thứ tự là Tần Gia Bảo bảo chủ Tần Vũ cùng Nghiêm Gia Bảo bảo chủ Nghiêm Dận, đằng sau theo mười mấy người, có già cũng có trẻ tuổi.


      đám tộc nhân Diệp Gia Bảo xa xa hướng bên này nhìn qua, đều lộ ra ánh mắt căm thù, Diệp Gia Bảo cùng Vân Gia Bảo ở giữa ân oán, bọn đều rất ràng, biết đoàn người Vân Dịch Huyền lai giả bất thiện.


      Tần Vũ nhàn nhạt nhìn lướt qua những Diệp gia tộc nhân kia :


      - Huyền huynh, Diệp Gia Bảo này sợ là đem Vân Gia Bảo bọn ngươi hận đến .


      Vân Dịch Huyền cười to tiếng :


      - Vân Gia Bảo ta có gì phải sợ.


      - Vậy cũng được, có Vân lão gia tử tọa trấn, tăng thêm Đông Lâm Quận Vương ủng hộ, Vân Gia Bảo vững như bàn thạch, nếu Diệp Gia Bảo này thức thời khá tốt, nếu thức thời vụ, hắc hắc….


      Nghiêm Dận cười nịnh nọt .


      - Diệp Gia Bảo Diệp Chiến Thiên vừa mới tấn cấp, tăng thêm lão tiểu tử Diệp Thương Huyền kia, cũng rất khó đối phó, bất quá Diệp Gia Bảo nhân khẩu tiêu điều, Vân Gia Bảo chúng ta còn có đem bọn họ để vào mắt, có hai cửu giai cao thủ như thế nào!


      Vân Dịch Huyền nhàn nhạt hừ lạnh tiếng.


      Vân Gia Bảo quả nhiên muốn đối phó Diệp Gia Bảo, trong lòng Tần Vũ, Nghiêm Dận ám run sợ, nhưng lại biết Vân Gia Bảo muốn dùng phương pháp gì, nếu Vân Gia Bảo cùng Diệp Gia Bảo khai chiến, bọn chỉ sợ cũng khó có thể chỉ lo thân mình, thiếu được muốn ra người làm đầy tớ cho Vân Gia Bảo. Bất quá muốn bọn hoàn toàn bán mạng cho Vân Gia Bảo, cũng là thể nào, dù sao Diệp Gia Bảo có hai cửu giai cao thủ, vạn nhất đem mình đáp lên liền buồn bực.


      - Diệp Chiến Thiên vừa thăng cửu giai, muốn vững chắc cảnh giới trước mắt chỉ sợ ít nhất phải mấy tháng thời gian, so sánh với Huyền huynh, tất nhiên là kém rất xa.


      khi chuyện, đoàn người tiến nhập đại sảnh Diệp Gia Bảo, đám người Diệp Thương Huyền, Diệp Chiến Thiên tề tụ trong đại sảnh, Diệp Thần đứng ở bên đại sảnh.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 34: Cửu Giai Đọ Sức



      - Diệp huynh, lâu gặp, từ khi chia tay đến giờ có vấn đề gì chứ.


      Tần Vũ, Nghiêm Dận đánh cho cái ha ha.


      Vân Dịch Huyền cùng đám người Diệp Chiến Thiên mở miệng, lớn lối mà ở cái ghế bên cạnh mình ngồi xuống, ha ha cười :


      - nghĩ tới Chiến Thiên huynh đãi khách như vậy, đến nhiều người như vậy nghênh đón chúng ta.


      Vân Dịch Huyền đem nơi đây trở thành Vân Gia Bảo của sao? Bọn người Diệp Chiến Thiên lộ ra tia vui.


      Diệp Thần nhìn xem Vân Dịch Huyền, ánh mắt lạnh như băng, đối với người Vân Gia Bảo có chút hảo cảm nào, mặc dù có đầy đủ chứng cớ, thế nhưng có thể kết luận, lúc trước phục kích , làm kinh mạch đứt đoạn chính là người Vân Gia Bảo.


      Món nợ này, kế tiếp nên chậm rãi đòi lại!


      - biết ba vị bảo chủ đến Diệp Gia Bảo ta cần làm chuyện gì?


      Diệp Chiến Thiên lại mời hai người Tần Vũ cùng Nghiêm Dận ngồi, ở chủ vị ngồi xuống, cầm chén trà hớp ngụm.


      Tần Gia Bảo cùng Nghiêm Gia Bảo, từ trước đến nay đều là tay sai của Vân Gia Bảo, Diệp Chiến Thiên chẳng muốn theo chân bọn họ khách khí.


      Trong đôi mắt Tần Vũ cùng Nghiêm Dận lên tia phiền muộn, ở chỗ ngồi bên cạnh Vân Dịch Huyền ngồi xuống.


      - Nghe Chiến Thiên huynh tấn thăng đến cửu giai, là đáng mừng.


      Ánh mắt Vân Dịch Huyền rơi vào người Diệp Chiến Thiên.


      nhóm Vân Dịch Huyền, là đến xò xét hư Diệp Gia Bảo!


      - Nguyên lai ba vị bảo chủ là tới đây chúc mừng, vậy Diệp mỗ nên đa tạ rồi.


      Diệp Chiến Thiên mặn lạt .


      - biết tiểu tử Vân Dịch Dương kia Ngưng Huyền Cương tu luyện được thế nào, lão phu hồi lâu có lĩnh giáo.


      Diệp Thương Huyền vuốt chòm râm hoa râm thoáng phát , luận bối phận, Vân Dịch Huyền cùng Vân Dịch Dương đều so với Diệp Thương Huyền thấp đồng lứa.


      Lão thất phu này đúng là biết cậy già lên mặt, Vân Dịch Huyền hừ lạnh tiếng.


      - Đại ca của ta Ngưng Huyền Cương tu luyện đến ngũ trọng đại thành cảnh, ít ngày nữa đột phá lục trọng, cửu giai đỉnh phong ở trong tầm tay.


      Vân Dịch Huyền có chút ngạo khí .


      Nếu Vân Dịch Dương tu luyện tới cửu giai đỉnh phong, cái Liên Vân Thập Bát Bảo này, chỉ sợ đều do Vân Dịch Dương người định đoạt rồi, rất nhiều người tu luyện vài thập niên, cũng chưa chắc có thể từ cửu giai trung kỳ đột phá đến cửu giai đỉnh phong, cửu giai, mỗi lần tăng lên chút cũng khó như lên trời. Bằng Diệp Thương Huyền cũng nhiều năm như vậy, mực dừng lại ở cửu giai sơ kỳ, biết Vân Dịch Huyền đến tột cùng là xác thực, hay là phô trương thanh thế.


      - Tiểu tử Vân Dịch Dương kia, tính tình lười biếng, luôn bị Vân lão Tam đuổi theo đánh, nếu phải năm đó vận khí tốt, ăn hết cây Huyết chi, tại đoán chừng còn dừng lại ở bát giai đây này.


      Diệp Thương Huyền cười híp mắt .


      Chúng Diệp gia tộc nhân cười rộ.


      Vân Dịch Huyền tức giận đến muốn thổ huyết, nếu còn ở vấn đề này dây dưa , Diệp Thương Huyền chừng muốn đem năm đó những chuyện cũ kia hết ra, lão tiểu tử đó nhất định là cố ý!


      Ánh mắt của đảo qua đám tiểu bối Diệp Gia Bảo, ở dưới khí thế của cửu giai cao thủ, đám tiểu bối nhao nhao cúi đầu, đợi cho chuyển dời đến người Diệp Thần, chứng kiến Diệp Thần vậy mà nhìn thẳng , sợ hãi chút nào, nghĩ thầm, đây chính là nhi tử Diệp Thần của Diệp Chiến Thiên rồi, lúc trước Diệp Thần ở bên trong trẻ tuổi của Liên Vân Thập Bát Bảo, được cho là thiên phú tuyệt luân, về sau thân tu vị bị mấy bát giai cao thủ của Vân Gia Bảo bọn phế , biết Diệp Chiến Thiên từ chỗ nào làm ra Đoạn Tục Đan, kinh mạch tốt , ràng còn chiếm vị trí kế nhiệm gia chủ, ta ngược lại muốn nhìn, ngươi có mấy phần bổn , cỗ khí thế cửu giai cao thủ, vô thanh vô tức hướng Diệp Thần áp tới.


      Diệp Thần chỉ cảm thấy cỗ áp lực trầm trọng, ở ngực của mình trùng trùng điệp điệp kích, lập tức khí huyết cuồn cuộn, lập tức vận chuyển huyền khí tới chống lại.


      Trong nội tâm Vân Dịch Huyền cảm thấy kinh ngạc, nếu là năm sáu giai tu luyện giả bình thường, bị khí thế của cửu giai cao thủ áp bách, sớm chịu nổi rồi, nghĩ tới Diệp Thần ràng cứng rắn khiêng nổi, ngay cả thân thể cũng lay động thoáng phát.


      Diệp Chiến Thiên phát Diệp Thần dị trạng, hừ lạnh tiếng, cỗ khí thế mãnh liệt tán phát ra, đem Diệp Thần bảo vệ.


      Diệp Thần biết vậy nên áp lực chợt .


      Cửu giai huyền khí, Diệp Chiến Thiên quả nhiên thăng lên cửu giai! Vân Dịch Dương cố tình muốn xem xem, Diệp Chiến Thiên đến tột cùng có mấy phần thực lực, liền vận khởi huyền khí trong cơ thể tới đọ sức.


      Khí thế hai cửu giai cao thủ ở trong đại sảnh chạm vào nhau, khí trong đại sảnh như là ngưng trệ, đám tiểu bối chịu nổi áp lực cực lớn kia, nhao nhao lui về phía sau, ngay cả Diệp Chiến Long, Diệp Chiến Hùng đám bát giai cao thủ, khí tức cũng cuồn cuộn, nhao nhao vận huyền khí trong cơ thể chống đỡ.


      Trong mọi người, vẫn như cũ bình tĩnh thanh thản, chỉ có Diệp Thương Huyền, Nghiêm Dận, Tần Vũ ba người mà thôi!


      Đều là cửu giai sơ kỳ, thực lực mạnh yếu cũng là phi thường ràng, lông mày Vân Dịch Huyền nhăn lại, huyền khí của , ràng ép được Diệp Chiến Thiên, điều này sao có thể!


      Diệp Chiến Thiên tấn chức cửu giai sơ kỳ bao lâu, huyền khí có lẽ còn có vững chắc mới đúng, mà dừng lại ở huyền khí cửu giai có gần ba năm rồi, tăng thêm tài lực Vân Gia Bảo hùng hậu, thường xuyên ở Đông Lâm Quận thành bán đấu giá mua vào đại lượng dược thảo trân quý phụ trợ tu luyện, theo lý thuyết Diệp Chiến Thiên căn bản thể nào là đối thủ của !


      Vân Dịch Huyền quét nhìn Diệp Thương Huyền, Diệp Thương Huyền khoan thai uống trà, căn bản có khả năng ám trợ Diệp Chiến Thiên.


      Nghiêm Dận cùng Tần Vũ nhìn nhau biến sắc, thực lực của bọn so sánh với Vân Dịch Huyền muốn kém hơn vài phần, Diệp Chiến Thiên ràng cùng Vân Dịch Huyền thực lực kém bao nhiêu, nếu thi triển ra Nguyên Lôi Thân Thể, chỉ sợ vững vàng áp qua bọn bậc.


      Đám người Diệp Chiến Long, Diệp Chiến Hùng lại cảm thấy kinh hỉ, Lôi Đế Quyết quả nhiên giống người thường, sau khi đại ca tu luyện Lôi Đế Quyết, thực lực đại tiến, hơn nửa tháng này đến, tu vị lại chống đỡ qua được Vân Dịch Huyền mấy năm tu vị.


      Vân Dịch Huyền biết thực lực mình áp bất quá Diệp Chiến Thiên, liền đem khí thế thu trở về, Diệp Chiến Thiên truy kích, bất động thanh sắc mà thu hồi khí thế.


      - Chiến Thiên huynh huyền khí tiến nhanh, cũng làm cho người thay đổi cách nhìn.


      Vân Dịch Huyền bình phục huyền khí xao động trong cơ thể, trong lòng ám run sợ, tu Diệp Chiến Thiên này vị, sao tăng lên được nhanh như vậy, hẳn là cũng như đại ca giống nhau, ăn hết linh chi tiên thảo gì hay sao?


      - Ba vị bảo chủ đến Diệp Gia Bảo ta, phải chỉ là để tìm Diệp mỗ chuyện phiếm a?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :