Cửu Tinh Thiên Thần Quyết - Phát Tiêu Đích Oa Ngưu (1626C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 207: Đến muộn.

      Vài người lộ ra vui vẻ cổ quái, trước kia Lê sư huynh dẫn tiến vài đệ tử ký danh, đều bị bọn họ trêu cợt, bảy người có sáu người ly khai nơi này, còn lại cái, cũng bị dạy được dễ bảo.


      - Ngày đầu tiên, ràng cũng dám đến muộn, sư tôn đối với ấn tượng khẳng định kém tới cực điểm.


      - Quả thực là biết trời cao đất rộng!


      lát sau, người đệ tử ra kia chạy trở về, khom người :


      - Sư tôn. Diệp Thần sư đệ biết ở đâu, ta ở cửa ra vào biệt viện của Lê sư huynh kêu vài tiếng, nhưng có người đáp lại.


      Hiên Dật dược tôn có chút vui, Diệp Thần này thiên phú tồi, đáng tiếc quá mức bại hoại, chỉ sợ tương lai thành tựu có hạn. được chứng kiến rất nhiều thiên tài, rất nhiều người thiên phú ở , nhưng bởi vì vô cùng lười biếng, cuối cùng sa vào hạng người tầm thường, Diệp Thần này tuổi còn , xem ra phải tìm thời gian dạy bảo mới được, lắc đầu :


      - Được rồi, đợi , chúng ta bắt đầu học a.


      đám đệ tử ký danh nghiêm nghị tĩnh thanh.


      - Các ngươi trở về luyện đan, xảy ra vấn đề gì, cũng có thể hỏi. Vi sư giúp các ngươi giải đáp.


      Giảng đến luyện đan, biểu lộ của Hiên Dật dược tôn cùng chậm lại.


      - Tuyên Vũ, ngươi trước .


      - Vâng, sư tôn.


      Tuyên Vũ lập tức ưỡng ngực, ở trong đám đệ tử ký danh, Tuyên Vũ là đệ tử mà Hiên Dật dược tôn tương đối thoả mãn, trước mắt cũng là trung cấp dược sư, chỉ là hỏa hầu còn chưa đủ ít, là trong phần đông đệ tử ký danh có khả năng trở thành đệ tử chánh thức nhất.


      - Ta trở về luyện chế ba lô Tụ Khí Đan. lò Ngưng Khí Đan, luyện chế Tụ Khí Đan xác xuất thành công có đại khái mười phần ba bốn, nhưng mà thời điểm luyện chế Ngưng Khí Đan, xảy ra vài vấn đề, ngày đầu tiên luyện chế quá trình còn tính thuận lợi, ngày thứ hai, dược liệu biến bụi, đệ tử muốn cứu vãn, nhưng mà vô lực xoay chuyển trời đất, cuối cùng thất bại, đệ tử có chút khó hiểu.


      - Đối với khống chế hỏa diễm, còn chưa đủ thuần thục, phải hiểu luyện đan là loại tài nghệ, phải làm cực kỳ cẩn thận, nhất là khống chế đối với hỏa hệ huyền khí. . .


      Hiên Dật dược tôn chậm rãi , giảng thuật ít chi tiết lúc luyện chế Ngưng Khí Đan, dược thảo ở giữa thúc hóa phản ứng,…


      - Tính nết Dược thảo, có Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ năm loại thuộc tính trụ cột, đồng thời bởi vì hoàn cảnh sinh trưởng bất đồng, lại có chút diễn hóa, mà Ngưng Khí Đan, có tất cả sáu lần dung hợp, trong đó phức tạp, so sánh với Tụ Khí Đan khó hơn mấy chục lần, rất dễ dàng thất bại, ngày thứ hai chính là thời kì cuối lần đầu tiên dung hợp, dược liệu ở dưới hỏa diễm thúc hóa, dược lực linh thảo bởi vì dược lực dung hợp, nếu ở trong quá trình này, hỏa hầu thoáng nắm chắc đến, dung hợp thất bại, làm cho luyện đan thất bại. . .


      Nghe Hiên Dật dược tôn giảng giải mấy phút đồng hồ, Tuyên Vũ cung thanh :


      - Đệ tử thụ giáo.


      - Ngươi khiêm tốn chăm chú, nếu đối với hỏa hệ huyền khí khống chế có thể càng tiến bước, lúc luyện đan càng dốc lòng chuyên chú ít, luyện đan chi đạo có thể càng tiến bước. Luyện đan, chữ trọng yếu nhất, chính là tĩnh, lòng yên tĩnh tắc thần đạt!


      Hiên Dật dược tôn ân cần dạy bảo.


      - Vâng.


      Tuyên Vũ có chút xấu hổ, Hiên Dật dược tôn sai, ở lúc luyện đan, quả có chút phân tâm .


      đám đệ tử ký danh tất cả đều cực kỳ hâm mộ mà nhìn xem Tuyên Vũ, Hiên Dật dược tôn đối với Tuyên Vũ còn là có vài phần thiên vị, cái này cũng khó trách, ai bảo Tuyên Vũ thiên phú hảo, hơn ba mươi đệ tử ký danh, Tuyên Vũ nhập môn muộn nhất, bây giờ cũng là chuẩn trung cấp dược sư , tu vi cũng đạt tới bát giai sơ kỳ, tiến độ so với bọn nhanh biết bao nhiêu.


      Lúc trước, Tuyên Vũ càng là ở trước mặt mọi người tuyên bố, đệ tử chánh thức kế tiếp của Dược tôn, phải ai có thể hơn. Có ít người tuy đỏ mắt, cảm thấy Tuyên Vũ lỗ mũi chỉ lên trời, nhưng cũng chỉ có thể cẩn thận nịnh nọt.


      đám đệ tử ký danh phân tranh ngừng, nhưng ở trước mặt Hiên Dật dược tôn, từng người đều bày ra bộ dạng khiêm tốn thụ giáo, hết sức chuyên chú.


      Lại có mấy đệ tử hỏi vấn đề, Hiên Dật dược tôn đều kiên nhẫn giải đáp.


      Nửa giờ sau, trong biệt viện, Diệp Thần chuyên tâm mà chăm chú nhìn hỏa diễm phía dưới lô đỉnh, hoàn toàn quên thời gian, hỏa diễm ở dưới khống chế của , yên tĩnh thiêu đốt lên, mỗi tia hoả diễm biến hóa, Diệp Thần đều nắm chắc được tinh chuẩn đúng chỗ, lĩnh hội tinh túy của thượng cổ luyện đan pháp.


      Thượng cổ luyện đan pháp, tinh tế dư vị lên, là ảo diệu vô cùng.


      Cổ nhân lúc dùng thượng cổ luyện đan pháp luyện đan, đều là dùng huyền khí khống chế hỏa diễm, huyền thú mới có hồn niệm, nhưng mà huyền thú biết luyện đan, mà Diệp Thần, lại dùng thần hồn luyện đan, được cho là độc nhất, trong chuyện này lại diễn sinh rất nhiều biến hóa, cùng thượng cổ luyện đan pháp bình thường hề cùng dạng .


      Dược liệu ngừng biến hóa, thời khắc cuối cùng, cổ khói khí bạch sắc bay lên, trong lòng Diệp Thần vừa động, luyện chế hoàn thành!


      Đem những dược bùn luyện chế hoàn thành kia dời ra bao tay gian, chế thành từng viên từng viên đan dược, tổng cộng hai mươi mốt viên, xác xuất thành công hai phần ngàn, cũng coi là tệ.


      Những đan dược này mỗi khỏa đều lớn như móng tay cái, toàn thân đen nhánh thông thấu, phía tản ra năng lượng tinh khiết, là gấp Tụ Hồn Đan bình thường mấy chục lần, Diệp Thần lập tức tìm kiếm chút sách vở trong gian bao tay, tra tìm được đây là đan dược gì.


      Ngưng Hồn Đan!


      Tác dụng cùng Tụ Hồn Đan đồng dạng, nhưng hiệu quả lại là mấy chục lần Tụ Hồn Đan, tu luyện giả trong vòng thập giai thể dùng, chỉ có Địa tôn cấp cường giả mới có thể sử dụng!


      Thứ tốt!


      Diệp Thần hưng phấn thôi, xuất ra cái bình sứ, chính là trước kia ở Hách thị dược điếm hướng lão nhân kia mua xuống tam phẩm linh bảo, tại bình sứ này bị Diệp Thần rửa sạch , tản ra ngọc trạch sâu kín, dùng để sưu tầm đan dược tương đối khá.


      Diệp Thần cẩn thận đem những Ngưng Hồn Đan này thu vào bình sứ, cảm thấy mỹ mãn mỉm cười, tại có thể luyện chế hai chủng đan dược cực phẩm, hai loại đan dược cực phẩm nếu bị những người khác biết được, phỏng chừng điên cuồng .


      Cái đan dược này, là phải tuyệt đối giữ bí mật, trừ người nhà mình ra, A Ly cùng Tiểu Dực, tuyệt đối cho những người khác.


      - tốt, đến muộn!


      Lúc này Diệp Thần mới nhớ tới, hôm nay mình hẳn là nghe Hiên Dật dược tôn giảng bài, cái này đều qua hơn nửa canh giờ !


      - Tiểu Dực, ngươi cùng A Ly tỷ tỷ ở trong biệt viện hảo hảo đợi!


      Dặn dò Tiểu Dực tiếng, Diệp Thần tranh thủ thời gian hướng về phương hướng giảng đường chạy như điên.


      Trong giảng đường, Hiên Dật dược tôn trả lời hết vấn đề của vài đệ tử, giảng tới yếu lĩnh tu luyện cùng luyện đan.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 208: Người đệ tử cuối cùng. (1)

      Diệp Thần tới cửa ngoài, nghe được thanh êm tai của Hiên Dật dược tôn trong giảng đường truyền đến, khỏi gãi gãi đầu, tựa như học sinh học bị trễ đồng dạng xấu hổ.


      nghĩ nghĩ, kiên trì vào, ngồi ở đằng sau đám đệ tử ký danh.


      Hiên Dật dược tôn chứng kiến Diệp Thần lén lút tiến đến, thanh có ngừng, tiếp tục chậm rãi , từ luyện đan yếu lĩnh, giảng đến điều khiển hỏa hệ huyền khí.


      Vài đệ tử ký danh quay đầu lại liếc nhìn Diệp Thần, khóe miệng lộ ra chút đùa cợt vui vẻ, Diệp Thần ngày đầu tiên liền đến muộn gần nửa giờ, khẳng định để lại cho Dược tôn ấn tượng xấu.


      Nghe Hiên Dật dược tôn đến ít tâm đắc phương diện điều khiển hỏa hệ huyền khí, Diệp Thần giống như có điều ngộ ra, cũng trông nom biểu lộ những đệ tử ký danh kia, nhập thần lắng nghe, luyện đan đạo này, đều là dùng hỏa hệ huyền khí điều khiển hỏa diễm, dùng cái này đến luyện chế đan dược, hỏa hệ huyền khí luyện đến trình tự nhất định, đối với hỏa diễm điều khiển có thể đạt tới trình tự tùy tâm sở dục, cũng thông qua luyện đan, đến đề thăng tu vi hỏa hệ huyền khí bản thân.


      Muốn đạt tới cảnh giới Dược sư cao cấp, nhất định phải làm cho tu vi hỏa hệ huyền khí đạt tới cửu giai trở lên, mà muốn đạt tới cấp bậc Dược tôn, tu vi hỏa hệ huyền khí phải tới Địa Tôn cấp trở lên.


      Diệp Thần dùng thần hồn nhìn lướt qua Hiên Dật dược tôn, tu vi của Hiên Dật dược tôn, so với lúc trước ở Hạ Địa Quỳnh Lâu gặp được Thiên Khôi Tinh Tông Tam đại trưởng lão còn phải mạnh hơn rất nhiều, trước mắt hẳn là Địa Tôn đỉnh phong, cách Thiên Tôn cấp chỉ vẹn vẹn có đường.


      Về phần phương diện luyện đan, Hiên Dật dược tôn có tri thức vô cùng uyên bác, nghe Hiên Dật dược tôn giảng bài, Diệp Thần đối với cũng là trong lòng có kính ý, Hiên Dật dược tôn giảng gì đó, ràng dễ hiểu, chút nào tối nghĩa, nội dung sâu sắc, lời lẽ dễ hiểu, hơn nữa đều là từ trong luyện đan thực tế được đến kinh nghiệm.


      đoạn, ánh mắt Hiên Dật dược tôn quét đến Diệp Thần, thấy Diệp Thần nghe được nhập thần, khi nhíu mày, khi giãn ra, trong nội tâm bởi vì Diệp Thần đến muộn mà sinh ra vui, cũng biến mất hầu như còn, khẽ gật đầu, trẻ con cũng phải là thể giáo!


      - Diệp Thần, đối với phương diện điều khiển huyền khí hỏa diễm, ngươi còn có gì hiểu, nghe chút?


      Hiên Dật dược tôn nhìn về phía Diệp Thần, mỉm cười .


      đám đệ tử ký danh nghe được Hiên Dật dược tôn điểm danh gọi Diệp Thần trả lời, phát ra tiếng cười vụn, Diệp Thần này vừa mới đến học tập, cho dù tu vi cao tới đâu, đối với dùng hỏa hệ huyền khí điều khiển hỏa diễm, phỏng chừng cũng là dốt đặc cán mai, bọn họ đều chờ đợi xem Diệp Thần chê cười.


      Tuyên Vũ quay đầu lại nhìn thoáng qua Diệp Thần, khinh thường cười lạnh, lúc trước cũng là do Lê Hủ dẫn tiến vào, sau khi bị bọn người Lôi Nghị chèn ép, đầu phục Lôi Nghị, lúc này mới giữ lại nơi này, chứng kiến Diệp Thần, liền nghĩ tới mình tao ngộ lúc trước, trong nội tâm ác độc nghĩ, Diệp Thần đến tột cùng là như sáu người kia rời khỏi đây, hay là như , đầu nhập vào Lôi Nghị? Phỏng chừng kế tiếp khoảng thời gian, Diệp Thần cũng dễ chịu.


      Diệp Thần nghe được mình bị điểm danh, phản xạ có điều kiện đứng lên.


      đám đệ tử ký danh cười vang.


      Diệp Thần khó hiểu, những người này là cười cái gì.


      Hiên Dật dược tôn khoát tay áo, cười :


      - cần câu nệ, ngồi xuống là được rồi.


      Diệp Thần giờ mới hiểu được, Hiên Dật dược tôn so sánh tùy ý, thời điểm đệ tử trả lời vấn đề cần đứng dậy, lại ngồi xuống :


      - Dùng hỏa hệ huyền khí áp chế điều khiển hỏa diễm, lại là ổn, đệ tử cho rằng, ngoại trừ áp chế, càng nên dẫn đạo, chắn bằng sơ. Áp chế hỏa diễm tuy có thể tăng lên tu vi hỏa hệ huyền khí, nhưng phải chính thức cùng hỏa diễm tan ra làm thể, mới có thể chân chánh đạt tới cảnh giới tâm đến tắc đến.


      Diệp Thần , làm ột đám đệ tử ký danh ngây ngẩn cả người, những cái này trước kia bọn họ hoàn toàn có nghĩ tới, tâm đến tắc đến, loại cảnh giới đó căn bản phải bọn họ trước mắt có thể lĩnh hội.


      Hiên Dật dược tôn trong lòng vừa động, Diệp Thần , ràng làm cho nội tâm của cực bình tĩnh, vuốt cằm mỉm cười :


      - Tâm đến tắc đến, tổng kết rất khá, dưới Dược sư cao cấp, đều là dùng huyền khí áp chế hỏa diễm, tới cấp bậc Dược tôn, mới có thể dẫn đạo hỏa diễm, cũng là tâm đến tắc đến ngươi , các ngươi trước mắt còn ở giai đoạn đặt nền móng, muốn đạt tới cảnh giới kia, phi thường khó khăn, chớ nóng vội.


      - Ngươi có thể lĩnh ngộ đến tầng này, ngươi thiên phú tuyệt hảo, nhưng mà tốt thiên phú, cần phải lãng phí mới được, chỉ có đủ cố gắng, mới có thể có chỗ thành tựu. Luyện đan đạo, mênh mông pha tạp, kém sai ly, dặm, phải có thành kính cẩn thận chi tâm, mới có thể thành tựu phi phàm, thể bởi vì nhất thời bại hoại, liền có điều buông lỏng.


      Hiên Dật dược tôn là nói tình trễ, gò má Diệp Thần nóng lên :


      - Học sinh ghi khắc trong long.


      Diệp Thần câu đó, ràng làm cho Hiên Dật dược tôn thay đổi cách nhìn, đám đệ tử nghị luận tới tấp, bọn họ đến bây giờ mới ngừng, vẫn có lĩnh hội ra cái gì gọi là tâm đến tắc đến, Hiên Dật dược tôn lại còn , đó là cảnh giới Dược tôn mới có thể đạt tới, tiểu tử vừa tới này, chẳng lẽ là cao thủ thâm tàng bất lộ sao?


      Sắc mặt Tuyên Vũ tái nhợt, Hiên Dật dược tôn đối với Diệp Thần tán dương, làm cho trong lòng của lo sợ, theo tấn chức trung cấp dược sư, ở bên trong phần đông đệ tử ký danh, là thụ chú ý nhất. Diệp Thần xuất làm cho hiểu sinh ra ít cảm giác nguy cơ.


      Đương nhiên, bằng vào mấy câu của Diệp Thần, cũng có khả năng đoán được thiên phú củaDiệp Thần, đám đệ tử ký danh đều ác ý nghĩ, Diệp Thần chỉ là mà thôi.


      Hiên Dật dược tôn khen ngợi gật đầu, tiếp tục giảng giải đan đạo, hơn nữa nội dung có chút sâu sắc.


      đám đệ tử đưa mắt nhìn nhau, Hiên Dật dược tôn giảng giải nội dung, bọn người Tuyên Vũ cũng chỉ có thể nghe hiểu năm sáu phần mười. Đệ tử bình thường chỉ có thể nghe hiểu hai ba phần mười. Diệp Thần bên nghe, bên liên lạc nội dung Thái thượng đan đạo. Còn có bút ký của chủ nhân bao tay gian, trong lúc nhất thời cảm thấy diệu dụng vô cùng.


      Hiên Dật dược tôn ở thời điểm truyền thụ tri thức, rất vô tư, cơ bản nội dung biết đến đều giảng, chỉ là học sinh có thể hiểu nhiều ít, phải xem phú cùng tạo hóa .


      Tới nơi này quả nhiên có thể học được rất nhiều!


      Trở về thực tế phen, nhất định có thể làm cho xác xuất luyện đan thành công so với trước rất cao, ít đan dược đẳng cấp cao, chừng cũng có thể luyện chế .

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 209: Người đệ tử cuối cùng. (2)

      Nguyên lai trong luyện đan có nhiều lý luận như thế, trước kia Diệp Thần chỉ biết quá trình luyện đan. Nhưng biết mỗi bước luyện đan cẩn thận biến hóa, sau khi xuất sai lầm nên bổ cứu như thế nào.


      Đối với Hiên Dật dược tôn tri thức uyên bác, càng phát lên tia sùng kính chi tâm, lúc này, Diệp Thần mới chính thức đem Hiên Dật dược tôn trở thành lão sư thụ nghiệp giải thích nghi hoặc.


      buổi sáng rất nhanh trôi qua.


      - Diệp Thần mới tới đây, ta lần nữa giảng môn quy của Hiên Dật môn ta, môn hạ Hiên Dật ta, qua lại tự do, bất quá chỉ cần là đệ tử của ta, trong đồng môn, phải hỗ trợ hữu ái, thể lấy mạnh hiếp yếu, phàm là phát có đồng môn tương tàn, bị trục xuất sư môn, lúc đối mặt kẻ thù bên ngoài, cũng phải đồng tâm hiệp lực, lúc xuất môn bên ngoài, thể gây chuyện sinh , thận trọng từ lời đến việc làm, an phận làm người, những thứ khác mà , cũng cós quá nhiều cầu. Hiên Dật môn nhân ta, được tùy ý khi dễ người khác, nhưng nếu có người lấn đến đầu chúng ta, có thể tìm ta phân trần, nếu như là lỗi của bọn , vi sư tự nhiên giúp các ngươi lấy lại công đạo.


      Hiên Dật dược tôn ân cần dạy bảo.


      Hiên Dật dược tôn ở Tây Vũ đế quốc địa vị cao thượng, nhưng môn hạ rất ít ở bên ngoài gây chuyện thị phi, coi như là cái dị số, Diệp Thần nhìn ra được, Hiên Dật môn hạ dược tôn, ước thúc còn là phi thường ít, bởi vì bản tính của Hiên Dật dược tôn thập phần hiền lành.


      - Đệ tử ghi nhớ.


      Diệp Thần theo đám đệ tử ký danh ầm ầm xác nhận.


      - Trở về , Diệp Thần lưu lại, ta còn có chút chuyện muốn .


      Hiên Dật dược tôn khoát khoát tay .


      đám đệ tử nối đuôi nhau ra, Tuyên Vũ quay đầu lại nhìn thoáng qua Diệp Thần ngồi tại nguyên chỗ, sắc mặt có chút trầm, cũng ra giảng đường.


      - Tuyên sư huynh, ngài có biết Diệp Thần này là lai lịch gì ?


      đệ tử ký danh khoảng hai mươi ba hai mươi bốn tuổi nhìn về phía Tuyên Vũ hỏi.


      - Nghe là người Đông Lâm quận Diệp Gia Bảo.


      Tuyên Vũ trầm giọng .


      - Đông Lâm quận Diệp Gia Bảo? Trước kia như thế nào chưa nghe qua.


      Những đệ tử ký danh này rất ít nghe chuyện bên ngoài, bọn họ phần lớn đến từ tất cả gia tộc của Tây Vũ đế quốc, bình thường có chuyện gì, gia tộc xử lý, phiền nhiễu đến bọn họ.


      - Lần này trở về, ta hỏi phụ thân chút, tiểu tử này rốt cuộc là cái địa vị gì.


      - Tuyên sư huynh, sư tôn đối với tiểu tử kia rất coi trọng.


      Vài đệ tử ký danh vây đến bên cạnh Tuyên Vũ, đánh cái ha ha , mấy người bọn họ đều là người của Lôi Nghị, thiên phú tồi, trong đó có ba người vừa mới đạt tới trung cấp dược sư, so với Tuyên Vũ thoáng chút thua kém.


      - Lôi sư huynh để cho chúng ta hảo hảo thu thập .


      người tuổi trẻ mặt đen trầm cười , gọi Thành Hiển, là trong các tâm phúc của Lôi Nghị, cũng là trung cấp dược sư.


      - đắc ý được bao lâu, vừa mới tới, cho dù thiên phú tốt, có hai ba năm cũng có khả năng thành trung cấp dược sư, chúng ta còn có đầy đủ thời gian chậm rãi thu thập .


      Tuyên Vũ tàn , tiểu tử, đừng trách ta, ai bảo ngươi cũng là Lê Hủ đề cử chứ.


      Vài đệ tử ký danh tụ cùng chỗ, nghĩ như thế nào xa lánh Diệp Thần, duy nhất có chút buồn bực chính là, Diệp Thần ở trong biệt viện Lê Hủ, bọn họ cũng dám quá mức làm càn.


      Trong giảng đường, Diệp Thần cùng Hiên Dật dược tôn ngồi đối diện nhau.


      - Diệp Thần, ngươi mới vừa phen lời kia, đến tột cùng là lúc tu luyện tâm có điều ngộ ra, hay là ở địa phương nào xem ?


      Hiên Dật dược tôn uống ngụm trà, ngẩng đầu nhìn hướng Diệp Thần .


      - Chính là đệ tử lúc tu luyện tâm có điều ngộ ra.


      Diệp Thần cung kính .


      - Ngươi bây giờ là cái tu vi gì?


      Hiên Dật dược tôn hòa ái cười cười .


      - Đệ tử là thập giai.


      - Thập giai?


      Hiên Dật dược tôn cũng nhịn được động dung, Diệp Thần ở cái tuổi này liền có thể đạt tới thập giai, là thành tựu khó lường. Nguyên bản còn lo lắng Diệp Thần bị đám sư huynh đệ khi dễ, tại xem ra, lại là suy nghĩ nhiều, trong mấy đệ tử của mình, còn người nào đạt tới thập giai, chứng kiến mặt Diệp Thần chút cũng có vẻ tự đắc, thầm gật đầu, tuổi còn có tâm tính như thế, rất là khó được.


      - Vận chuyển hỏa hệ huyền khí, vi sư nhìn xem hỏa hệ công pháp của ngươi tạo nghệ như thế nào?


      - Vâng.


      Diệp Thần gật đầu, vận chuyển hỏa hệ huyền khí, huyền khí ngưng hóa hỏa diễm, cổ sóng nhiệt bốc lên, Diệp Thần vẫn chỉ là phóng thích hỏa hệ huyền khí mà thôi, nếu gia nhập mộc hệ công pháp, dùng mộc sinh hỏa, cái hỏa hệ huyền khí này còn có thể cường đại mấy lần.


      - Hỏa hệ huyền khí rất tinh thuần.


      Cảm thụ được năng lượng hỏa hệ đập vào mặt kia, Hiên Dật dược tôn vốn bình tĩnh như nước hồ thu, cũng là tình tiết phức tạp, ở tu vi hỏa hệ công pháp, Diệp Thần tuyệt đối là người cực kỳ có thiên phú mà gặp qua, Diệp Thần rất có thể là người đệ tử thiên phú lớn nhất mà gặp được. Hiên Dật dược tôn nghĩ tới sư môn của mình, sư môn của tuy nhân tài xuất lớp lớp, nhưng thiên tài như Diệp Thần, cũng là hiếm thấy.


      - Ngày mai chúng ta Tử Minh hồ câu cá, hậu thiên ngươi cứ tới đây cùng vi sư chung chỗ luyện đan, vi sư nhìn xem ngươi đối với luyện đan ngộ tính như thế nào.


      Hiên Dật dược tôn , đệ tử bình thường đều phải cùng tu tập hai ba năm, mới có thể bắt đầu chính thức luyện đan, nhưng cũng có chút kìm nén được, muốn xem xem thiên phú của Diệp Thần ở phương diện luyện đan. Nhanh như vậy liền chính thức luyện đan, ở trong phần đông đệ tử, được cho là độc nhất.


      Tử Minh Hồ? Câu cá?


      Diệp Thần rất là buồn bực, vì cái gì Hiên Dật dược tôn coi trọng chuyện câu cá như vậy? Chẳng lẽ câu cá này, thực có môn đạo gì sao? Tử Minh Hồ là địa phương nào, nghe danh tự có chút cổ quái.


      Nghĩ nghĩ, Diệp Thần cũng có hỏi nhiều, dù sao ngày mai biết, hậu thiên có thể cùng Hiên Dật dược tôn luyện đan, Diệp Thần còn là tương đối hưng phấn, trước mực dùng thượng cổ luyện đan pháp luyện đan, bởi vì có lô đỉnh, còn chưa có thử qua dùng luyện đan pháp bình thường luyện đan, nghĩ thầm trước kia dù sao mới vừa nhập môn, mặc dù luyện đan thất bại, Hiên Dật dược tôn hẳn là cũng cái gì.


      - Diệp Thần, ngươi có bằng lòng bái lão phu vi sư, trở thành đệ tử chính thức thứ năm của lão phu hay ?


      Hiên Dật dược tôn suy nghĩ chút .


      - Chỉ là ta còn chưa có bắt đầu luyện đan, biết ở luyện đan đạo, có tiến triển hay .


      Diệp Thần sửng sốt chút, nếu có thể trực tiếp tấn chức thành đệ tử chính thức, đương nhiên phi thường cam tâm tình nguyện.


      - sao sao, ngươi lại ngươi có nguyện ý hay .


      Hiên Dật dược tôn cười khoát khoát tay .

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 210: Kéo bè kéo lũ đánh nhau. (1)

      - Đệ tử đương nhiên phi thường nguyện ý.


      Diệp Thần cung thanh , Hiên Dật dược tôn đức cao vọng trọng, ở luyện đan đạo, càng là có thành tựu phi phàm, bái vị trưởng giả như vậy làm lão sư, tuyệt đối là chuyện may mắn.


      - Lão phu nhiều năm như vậy, say mê luyện đan, dạy đệ tử, trong lòng biết đại nạn sắp đến, ngươi có thể là người đệ tử cuối cùng của lão phu, lão phu bình sinh làm việc, đều là thẹn với lương tâm, duy chỉ có hai tình tiếc nuối, cách nào trở lại sư môn, hai là người nào, môn sinh đắc ý nào, bọn người Lê Hủ, Lôi Nghị ở luyện đan đạo, mặc dù có chỗ thành tựu, nhưng cũng thể siêu việt lão phu, có thể ở những năm cuối cùng này, thu được đệ tử thiên phú trác tuyệt như ngươi, coi như là thỏa mãn, nếu như ngươi ở luyện đan đạo có thể đem Hiên Dật nhất môn phát dương quang đại, đó là lão phu may mắn, nếu như thể, đó cũng là mệnh số của lão phu.


      Hiên Dật dược tôn xúc động cười .


      Nghe được Hiên Dật dược tôn , Diệp Thần sửng sốt chút :


      - Sư tôn tinh thần quắc thước, sao biết đại nạn buông xuống?


      - Diệp Thần, ngươi có biết lão phu sống nhiều ít tuổi rồi ?


      Hiên Dật dược tôn ha ha cười .


      Diệp Thần khẽ dừng, Hiên Dật dược tôn mặt mày hồng hào, xác thực nhìn ra tuổi.


      - Lão phu cũng sống trăm bảy mươi mấy tuổi, ta là người luyện đan, tuy có thể sử dụng đan dược kéo dài thọ nguyên, nhưng mà tu vi có đạt tới cảnh giới nhất định, hai trăm tuổi chính là cực hạn của ta, đây là chạy khỏi mệnh số.


      Hiên Dật dược tôn cười cười .


      - Hơn hai mươi năm, tựa như trong nháy mắt liền qua.


      Đối với lão giả sống hơn trăm bảy mươi tuổi mà , hơn hai mươi năm xác thực rất ngắn, nhưng ở Diệp Thần xem ra, lại là rất dài, rất buồn bực, Hiên Dật dược tôn làm sao biết thọ nguyên bản thân?


      - Chẳng lẽ mỗi người đều có biện pháp sống đến hơn hai trăm tuổi sao?


      Diệp Thần tò mò hỏi.


      - Có là có, cường giả Tôn cấp trở lên, phân biệt có Địa tôn, Thiên Tôn, Huyền Tôn, Thần Tôn, Vô Cực cường giả, trừ khi tu luyện công pháp đặc thù hoặc là ăn cực phẩm linh đan, cường giả bình thường chỗ xung phá Vô Cực, mới có thể để cho thọ nguyên được kéo dài, vượt qua hai trăm năm, bất quá lão phu tư chất đần độn, si mê luyện đan, ở việc tu luyện, có gần trăm năm khó có thể tiến thêm, sinh thời, căn bản có khả năng đạt tới loại cảnh giới đó.


      Hiên Dật dược tôn cười , đối với tử vong, cũng thấy cực kỳ bình thản.


      - Vô số thiên tài kinh tài tuyệt diễm, cũng vô pháp phá tan cái cực hạn kia, phải xem cá nhân tạo hóa, phải sức người có khả năng làm được. Ở tu luyện đạo, lão phu khả năng thể giúp ngươi, bất quá luyện đan đạo, vi sư tự tin, cả đông đại lục, ở luyện đan đạo vượt qua vi sư, tuyệt đối cao hơn mười cái, nếu ngươi nguyện ý bái ta làm thầy, vi sư tất nhiên dốc túi tương thụ.


      Nghe được Hiên Dật dược tôn , Diệp Thần sinh lòng cảm khái, Hiên Dật dược tôn cả đời này, cực kỳ bình thản, truy cầu ngoại trừ luyện đan, ra là đồ đệ có thể phát dương quang đại, trừ lần đó ra, có vật khác, so với ít người tu đạo còn muốn vô cầu.


      - Sư phó ở , xin nhận đồ nhi ba lạy.


      Diệp Thần xoay người bái lạy .


      Hai tay Hiên Dật dược tôn đem Diệp Thần nâng lên, có vẻ cực kỳ vui vẻ, ha ha cười :


      - Lão phu trong cả đời, có hai chuyện tình cao hứng nhất. ai qua thu hai đồ đệ, cái là Lê Hủ, Lê Hủ tuy thiên phú có hạn, thể đem Hiên Dật môn ta phát dương quang đại. Nhưng mà làm người thuần hậu, tôn sư trọng đạo, cùng vi sư cực kỳ hợp ý, người khác, chính là ngươi. Ngươi làm cho vi sư ở hai mươi năm còn lại này, lại có chờ mong.


      Diệp Thần cười nhạt tiếng, Lê đại sư làm người, xác thực như thế, xem ra, Hiên Dật dược tôn thấy cực kỳ thông thấu, chỉ là dùng tính tình của Hiên Dật dược tôn, tuy thiên vị Lê Hủ, nhưng đối với rất nhiều đệ tử cũng thiên vị như vậy.


      Giữa trưa ăn cơm xong, đám đệ tử lại hội tụ cùng chỗ, nghe Hiên Dật dược tôn giảng bài, ngày thời gian rất nhanh trôi qua rồi.


      đám đệ tử ký danh cũng biết, Diệp Thần là đệ tử chính thức của Hiên Dật dược tôn, chỉ là tạm thời còn chưa công bố mà thôi.


      Sắc trời bắt đầu tối, Diệp Thần từ tiểu đạo trong rừng cây đảo, hướng biệt viện Lê Hủ đến.


      Thần hồn quét qua, phát số người tụ tập ở đường phía trước, là bọn người Tuyên Vũ.


      Khóe miệng Diệp Thần có chút cười lạnh, ít hạng người muốn chết, nếu bọn thức thời, mình cũng ngại ra tay giáo huấn bọn họ chút.


      - Nhớ kỹ, thể lưu lại miệng vết thương!


      Tuyên Vũ giảm thấp thanh xuống .


      - Nếu là bị sư tôn chứng kiến miệng vết thương, khẳng định biết là chúng ta làm.


      - Chúng ta hiểu , loại chuyện này, cũng phải lần lần hai !


      Thành Hiển cười mỉm , đánh người lưu vết thương, chỉ tạo thành nội thương, đây chính là tuyệt kỹ của bọn họ, trước đây Lê Hủ giới thiệu những đệ tử kia, đều thụ qua loại đãi ngộ này.


      Bọn người Tuyên Vũ hướng về phía Diệp Thần đâm đầu tới, chứng kiến Diệp Thần, đánh cái ha ha :


      - Diệp Thần sư đệ, đây là muốn trở về sao?


      - Phải.


      Diệp Thần lãnh đạm đáp lại .


      - , cùng các sư huynh uống chén .


      Tuyên Vũ ôm lấy bả vai Diệp Thần, hướng trong rừng cây bên cạnh .


      - cần.


      Diệp Thần giả bộ sợ hãi .


      - Đừng khách khí như vậy, đều là sư huynh đệ, nhiều sư huynh đều chờ đợi ngươi như vậy sao.


      Tuyên Vũ ha ha cười , thấy bộ dạng Diệp Thần nhát gan, càng là đắc ý.


      Thời điểm Diệp Thần cúi đầu, trong đôi mắt lên đạo hàn quang, thần hồn vừa động, bên biệt viện kia A Ly cảm ứng được cái gì, sưu thoáng cái hướng bên này chạy vội tới.


      Gần hai mươi người, đem Diệp Thần vây đến sít sao, mang theo Diệp Thần vào chỗ hẻo lánh trong rừng cây.


      Bọn người Tuyên Vũ, Thành Hiển liếc nhìn nhau, hắc hắc cười lạnh tiếng.


      Hơn hai mươi người, có rất nhiều người tu vi đều ở bảy tám giai, đối phó Diệp Thần cái còn đơn giản?


      Diệp Thần chứng kiến bọn họ đem mình vây quanh, liền biết bọn họ muốn làm gì, A Ly cũng đứng ở chạc cây cây đại thụ bên cạnh, trong đôi mắt phát ra thần quang khác thường.


      Thành Hiển cười lạnh tiếng, hề dấu hiệu quyền đánh tới bụng Diệp Thần, còn bên cạnh, Tuyên Vũ mực đem Diệp Thần chế trụ.


      Diệp Thần đứng tại nguyên chỗ hề động, bùm tiếng trầm đục, Thành Hiển quyền đập trúng.


      A tiếng, Tuyên Vũ phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết.


      - Làm sao ngươi đánh ta, ta là Tuyên Vũ!


      Tuyên Vũ lớn tiếng gọi.


      - Ngươi lừa ai đó, các huynh đệ, dùng sức đập , nhớ kỹ cần phải lưu vết thương!

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 211: Kéo bè kéo lũ đánh nhau. (2)

      Thành Hiển hắc hắc cười lạnh tiếng, ở xem ra, "Diệp Thần" trúng quyền, đau đến cung thành con tôm, lại còn mình là Tuyên Vũ, ai tin a!


      Mọi người vây quanh "Diệp Thần" mãnh đánh, mà bản thân Diệp Thần, sớm thối lui đến bên, bắt đầu xem kịch vui.


      - Nhầm rồi, đây là Tuyên Vũ, Diệp Thần ở bên kia!


      A tiếng, Thành Hiển lại phát ra hồi kêu thảm thiết thê lương.


      - Diệp Thần ở nơi này!


      - Moá, dám đánh ta!


      Bùm bùm bùm, mỗi người cũng cảm giác mình cùng "Diệp Thần" đánh nhau, tiếng kêu thảm thiết dứt bên tai.


      - Ai u, cái mông của ta!


      - A!


      Dưới đũng quần Thành Hiển bị người đá mạnh cước, ôm hạ bộ ngã mặt đất.


      Hơn hai mươi người uốn éo đánh thành đoàn, tràng diện có chút đồ sộ, Diệp Thần cùng A Ly nhìn nhau cười, đây là bọn tự tìm, để cho bọn ở nơi này nhiều đánh hồi a.


      A Ly giật mình, kêu to vài tiếng.


      Diệp Thần dùng thần hồn quét chút, chỉ thấy Hiên Dật dược tôn cực kỳ nhanh hướng bên này chạy tới, có thể là bên này động tĩnh quá lớn, bị Hiên Dật dược tôn trải qua nghe được, Diệp Thần nhìn thoáng qua A Ly :


      - A Ly, chúng ta thôi!


      Hiên Dật dược tôn đến đây, chuyện kế tiếp bọn họ đẹp mắt .


      Diệp Thần cùng A Ly về biệt viện, bất quá thần hồn của Diệp Thần thủy chung chú ý tình huống bên này.


      - Còn thể thống gì!


      Hiên Dật dược tôn tới, chứng kiến bọn người Tuyên Vũ, Thành Hiển đánh thành đoàn, tức giận đến râu ria thẳng run, nộ quát to tiếng, thanh như sấm rền ở bên tai bọn người Tuyên Vũ, Thành Hiển nổ vang, bọn họ rốt cục thanh tỉnh lại, chứng kiến Hiên Dật dược tôn, sợ tới mức giật mình cái, để ý thân thể đau đớn, lập tức đứng lên.


      - Sư tôn.


      - Sư tôn.


      Lúc này Bọn họ mới chú ý tới mình chật vật, bọn họ ràng thấy Diệp Thần bị đánh rất thảm, vì cái gì bị thương ngược lại là bọn họ, Diệp Thần lại thấy, chẳng lẽ là thuật?


      - Các ngươi từng người đều rất giỏi! rang ở nơi này tụ chúng đánh nhau! hồi tiếp thu xử phạt!


      Hiên Dật dược tôn từ trước đến nay cường điệu trong môn hỗ trợ hữu ái, nghĩ tới vài người đệ tử mình coi trọng, ràng ở nơi này quần ẩu, có thể nào tức giận!


      Mấy người Tuyên Vũ cùng Thành Hiển xám xịt theo sát đằng sau Hiên Dật dược tôn, trong nội tâm bọn họ đều nhanh đem Diệp Thần hận chết, hôm nay đây hết thảy, tuyệt đối là Diệp Thần giở trò quỷ, trải qua chuyện hôm nay, sư tôn đối với bọn họ ấn tượng khẳng định kém tới cực điểm, bọn họ còn là nghĩ làm như thế nào tiếp nhận xử phạt a.


      Tối hôm đó, bọn người Tuyên Vũ cùng Thành Hiển đem chậu nước giơ cao khỏi đỉnh đầu, ở bên ngoài chỗ ở của Hiên Dật dược tôn phạt quỳ đêm, lòng bàn tay mỗi người đều bị Hiên Dật dược tôn dùng thước đánh sưng lên. Thời điểm Hiên Dật dược tôn dùng thước rút ra, mọi người dám dùng huyền khí đối kháng, này rất đau a, làm cho bọn nguyên đám nhe răng nhếch miệng.


      Diệp Thần đem thần hồn thu trở về, trong nội tâm vui vẻ nghĩ, trong biệt viện này sinh hoạt, đúng là an nhàn.


      Ngày mai phải câu cá, nếu như bỏ lỡ thời gian xuất phát hay, sau khi Diệp Thần luyện thành Tụ Hồn Đan, liền ngồi xếp bằng tu luyện, tiến nhập trong trạng thái vong ngã.


      Sáng sớm, trước cửa phủ đệ của Hiên Dật dược tôn, bọn người Lê Hủ, Lôi Nghị xuất , chứng kiến bộ dạng bọn người Tuyên Vũ, Thành Hiển, đều có chút kinh ngạc, biết chuyện gì xảy ra.


      thân bọn người Tuyên Vũ, Thành Hiển khắp nơi đều là bầm tím, có mấy người hốc mắt đều đen, như là vừa vặn đánh trận, quỳ mặt đất, đỉnh đầu đẩy lấy cái bồn nước lớn, Lê Hủ đảo qua mọi người, thấy được Diệp Thần, liền thở dài hơi.


      Bọn người Tuyên Vũ ngẩng đầu nhìn đến Lê Hủ, Lôi Nghị, nguyên đám giống như là gà trống thất bại, bộ xấu hổ vô cùng.


      Hiên Dật dược tôn từ trong cửa phòng ra.


      - Sư tôn, bọn họ đây là làm sao vậy?


      Lôi Nghị, Hách Phong, Diêm Thành nghênh đón hỏi.


      Hiên Dật dược tôn hừ lạnh tiếng, ràng cho thấy cơn giận còn sót lại tiêu :


      - Những người này, ràng tụ chúng kéo bè kéo lũ đánh nhau, là làm nhục sư môn!


      Kéo bè kéo lũ đánh nhau? có đạo lý a, sắc mặt Lôi Nghị cổ quái, thầm nghĩ, Tuyên Vũ, Thành Hiển đều là tâm phúc của , đệ tử ký danh còn lại đối với cũng dễ bảo, lẫn nhau trong lúc đó cho dù có mâu thuẫn, cũng tìm giải quyết mới đúng, tại sao lại đánh nhau?


      - Sư tôn, trong chuyện này có phải là có chút hiểu lầm hay ?


      Lôi Nghị cẩn thận mở miệng hỏi.


      - Hiểu lầm, vi sư tận mắt nhìn thấy, lại há có thể giả bộ!


      Hiên Dật dược tôn tức giận .


      Bọn người Lôi Nghị chứng kiến bộ dạng Hiên Dật dược tôn khí nộ, dám nữa, trừng mắt nhìn Tuyên Vũ cùng Thành Hiển.


      Lê Hủ cười nhạt tiếng, những người này bình thường đều cấu kết với nhau làm việc xấu, nhất là Tuyên Vũ, là dẫn tiến nhập sư môn, kết quả lấy oán trả ơn, đầu phục Lôi Nghị, thường xuyên cùng mình làm khó dễ, Lê Hủ thống hận nhất chính là , bất quá những người này lại tự mình đánh nhau, Lê Hủ cũng tin tưởng lắm, chẳng lẽ việc này cùng Diệp Thần có quan hệ?


      lát sau, Diệp Thần mang theo Tiểu Dực cùng A Ly vào biệt viện.


      - Sư tôn, Lê sư huynh.


      Diệp Thần hướng Hiên Dật dược tôn cùng Lê Hủ bắt chuyện, lý cũng để ý đến bọn người Lôi Nghị.


      Thấy Diệp Thần kiêu ngạo như thế, Lôi Nghị, Hách Phong cùng Diêm Thành đều có chút tức giận, chúng đệ tử ký danh Tuyên Vũ, Thành Hiển quỳ mặt đất, nhìn xem Diệp Thần, trong ánh mắt giống như là muốn phun ra lửa, tại bọn họ thảm như vậy, đều là Diệp Thần làm hại! Nếu như ánh mắt có thể giết người mà , Diệp Thần sớm chết ngàn lần .


      Đối với ánh mắt của bọn họ, Diệp Thần như tắm gió xuân, khóe môi nhếch lên mỉm cười vui sướng.


      - Hôm qua trở về, có ôn tập hay ?


      Băng cứng mặt Hiên Dật dược tôn hóa , nhìn về phía Diệp Thần vừa cười vừa .


      - Ân, đồ nhi xem sở học ngày hôm qua, có chỗ lĩnh hội.


      Diệp Thần gật đầu .


      - Rất tốt.


      Hiên Dật dược tôn mỉm cười vuốt cằm .


      - Chúng ta thôi.


      Nhìn thoáng qua bọn người Tuyên Vũ, Thành Hiển, trầm giọng .


      - Các ngươi cũng đừng quỳ, tất cả đứng lên a.


      Hiên Dật dược tôn mang theo bọn người Lê Hủ, Diệp Thần cùng chỗ ra biệt viện.


      Lôi Nghị nhìn xem bóng lưng Diệp Thần, trong ánh mắt tràn đầy trầm, ràng cảm giác được, sư tôn đối với Diệp Thần thái độ tầm thường, giống như là đối đãi đệ tử ký danh bình thường, lạnh lùng nhìn thoáng qua Tuyên Vũ lảo đảo đứng lên, trầm giọng hỏi:


      - Chuyện gì xảy ra?


      - Là Diệp Thần giở trò quỷ!


      Tuyên Vũ sắc mặt tái nhợt, thê lương :


      - Lôi sư huynh, ngài phải giúp chúng ta. Sư tôn đối với chúng ta ấn tượng khẳng định kém tới cực điểm!


      Nguyên bản cố gắng chút nữa, chừng có thể bị sư tôn thu làm đệ tử chánh thức, nhưng mà tại, cảm giác mình cách giấc mộng này lại xa xôi .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :