Cửu Tinh Thiên Thần Quyết - Phát Tiêu Đích Oa Ngưu (1626C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 202: Cái này gọi là cầm, gọi trộm.

      Số lượng túi càn khôn trong tay Diệp Thần ít, có chút gian tương đối , đáng giá thế nào.


      Lão nhân kia còn cho tới bây giờ chưa thấy qua loại vật túi càn khôn này, tò mò mở túi càn khôn ra, hướng trong đó nhìn cái, trong đó gian to như vậy dọa nhảy dựng, cái túi càn khôn này cũng là thứ tốt, cái bình sứ đổi nhiều gì đó như vậy, cảm giác mình quả thực là nằm mơ, kích động đem bình sứ đưa cho Diệp Thần :


      - Cho ngươi cái chai!


      Thời điểm lão nhân gia kia đưa cái chai cho Diệp Thần, bên cạnh đột nhiên vang lên tiếng hét to:


      - Chờ chút!


      chuyện đúng là Hách Húc, lúc này Hách Húc há có thể nhìn ra, Diệp Thần muốn mua cái bình sứ này tuyệt đối là thứ tốt, trước ràng xem nhìn lầm, u mà nhìn xem Diệp Thần :


      - Tại dược điếm của ta lại dám đoạt việc buôn bán của ta, tiểu huynh đệ khỏi cũng quá hiền hậu a?


      Vài tiểu nhị Hách thị dược điếm cũng từ phía sau quầy chạy ra, mỗi người mắt lộ ra hung quang nhìn chằm chằm vào Diệp Thần.


      - Mua bán tự nguyện, lão nhân gia nguyện ý bán cho các ngươi, ta ra giá ua xuống. Lại có gì thỏa đáng?


      Diệp Thần trả lời lại cách mỉa mai , tiếp nhận bình sứ trong tay lão nhân gia, vào tay chỗ có loại cảm giác ấm áp.


      - Lão nhân gia ngươi mang thứ đó cất kỹ, nhanh thôi, tốt nhất ra Lâm Quan nên trở về .


      Lão nhân kia xem xét tình huống đúng, sợ tới mức toàn thân run lên, xoay người liền muốn ra dược điếm.


      - Ai cũng đừng nghĩ , hôm nay chuyện này, còn muốn tìm người lý mới được!


      Hách Húc giống như miêu bắt chuột, trêu tức mà nhìn xem Diệp Thần. là 1 trang web chuyên truyện mà xin phép của dịch giả


      Hai tiểu nhị muốn ngăn cản lão nhân kia, chỉ nghe Diệp Thần hừ lạnh tiếng. Hai tiểu nhị này ngực giống như là bị hung hăng đập bể cái, sắc mặt tái nhợt, lảo đảo lui lại mấy bước, lúc này lão nhân kia cũng coi như cơ linh, vội vàng chạy ra dược điếm, nhanh như chớp biến mất ở trong đám người.


      - Chưởng quỹ cái này là chuẩn bị tìm người lí lẽ sao? Ta lại muốn nhìn, Hách thị dược điếm này, có phải là địa phương phân phải trái hay !


      Diệp Thần chút cũng có vẻ kinh hoảng. Ung dung mà nhìn xem Hách Húc. đối với Hách thị, lại có tâm mang sợ hãi gì.


      - Diệp Thần ca ca, muốn đánh nhau sao? Rốt cục có thể chơi!


      Tiểu Dực hưng phấn .


      Diệp Thần nhìn thoáng qua Tiểu Dực, nghĩ tới Tiểu Dực ngoại trừ ăn hàng ra, còn có khuynh hướng bạo lực cuồng.


      Hách Húc xem xét phản ứng của hai tiểu nhị, nhướng mày. là biết thực lực hai tiểu nhị này, bọn họ đều là đệ tử bên ngoài Hách thị. Đều có được thực lực ngũ giai, Diệp Thần hừ lạnh tiếng liền làm cho bọn bị thương, ít nhất có thực lực cửu giai đỉnh phong, thậm chí có thể là thập giai !


      Trẻ tuổi như vậy có thực lực cửu giai đỉnh phong trở lên, khó trách Diệp Thần có sợ hãi!


      - biết vị tiểu huynh đệ này rốt cuộc là gia tộc đệ tử nào, hoặc là đệ tử ba đại tông môn nào? Hách thị chúng ta cùng Tông chủ ba đại tông môn, cũng có giao tình, hôm nay vấn đề này, cũng có thể làm cho Tông chủ ba đại tông môn bình luận!


      Hách Húc ngạo nhiên nhìn xem Diệp Thần , cũng tự tin Diệp Thần dám đơn giản đắc tội Hách thị.


      Hách thị này có thể đứng hàng bảo tọa đệ nhất thế gia của Tây Vũ đế quốc, xem ra cũng là đơn giản, chẳng lẽ Tông chủ ba đại tông môn này, cũng muốn cho Hách thị Tộc trưởng mặt mũi? Bất quá muốn làm cho Diệp Thần ăn vào gì đó nhổ ra, là tuyệt đối có khả năng, từ nay về sau dùng bình sứ này trang cực phẩm đan dược, còn là tương đối khá, dù sao cũng là kiện tam phẩm linh bảo, dựa vào cái gì chắp tay tặng cho Hách thị?


      - Cái bình sứ này, là ta mua, cho các ngươi như thế nào, người của Hách thị nếu có bổn , liền từ trong tay ta mang thứ đó đoạt lại, ta mấy tháng này đều ở đế đô, tùy thời xin đợi.


      Diệp Thần ngắm nhìn bốn phía, mười mấy tiểu nhị nhìn chằm chằm như hổ đói, nhưng những người này, tối đa cũng chỉ là năm sáu giai, khí thế thập giai cao thủ tản mát ra, mười mấy tiểu nhị này sắc mặt lập tức tái nhợt, đứng vững.


      - Chỉ bằng các ngươi những người này, đến nhiều hơn nữa cũng là chịu chết.


      - Thập giai cao thủ?


      Sắc mặt Hách Húc đại biến, đạp đạp đạp lui lại mấy bước, sống ở Hách thị, kiến thức rộng rãi, lập tức cảm giác được, Diệp Thần là thập giai cao thủ, mà vẫn còn phải vừa mới tiến thập giai, phỏng chừng là thập giai đỉnh phong, trẻ tuổi như vậy, cũng là thập giai đỉnh phong, ngay cả Hách thị chỉ sợ cũng dám đơn giản đắc tội, ở dưới khí thế của thập giai cường giả áp bách, ngay cả hô hấp cũng trở nên cực kỳ khó khăn, lời cũng nên lời.


      Cảnh nội Tây Vũ đế quốc thập giai cao thủ, Hách thị đều có tư liệu kỹ càng, như thế nào đột nhiên xuất cái biết tên, chẳng lẽ là quốc gia khác tới sao? Trẻ tuổi như vậy, liền bồi dưỡng thành thập giai cường giả, gia tộc sau lưng Diệp Thần, chỉ sợ cũng là quái vật khổng lồ!


      Diệp Thần chẳng muốn động thủ, nhìn thoáng qua Tiểu Dực cùng A Ly :


      - Tiểu Dực, A Ly, chúng ta .


      Hách Húc cùng đám tiểu nhị trơ mắt nhìn Diệp Thần ra dược điếm, sức ép lên người buông lỏng, lập tức từng ngụm từng ngụm thở dốc, y phục người ướt đẫm, trong ánh mắt y nguyên tràn đầy sợ hãi.


      Sau nửa ngày, Hách Húc mới kịp phản ứng, nhìn thoáng qua tiểu nhị bên cạnh, trầm giọng :


      - Cầm con chim đưa tin tới, ta muốn lập tức truyền lời cho Tộc trưởng!


      Diệp Thần ra tiệm bán thuốc, chỉ thấy sưu tiếng, A Ly lại phi tốc chạy vào trong dược điếm, thần hồn Diệp Thần quét qua, liền biết A Ly muốn làm gì, khỏi bất đắc dĩ cười chút.


      lát sau, A Ly từ trong tiệm bán thuốc ra, ngoài miệng ngậm cái túi càn khôn, bên trong rất nhiều dược thảo quý trọng, bạch ngân hoàng kim còn có đan dược, lại hơi bị A Ly cướp sạch còn.


      A Ly bộ hầm hừ, hình như là , nhà hắc điếm, đắc tội bản tiểu thư, coi như các ngươi may!


      Diệp Thần buồn cười lắc đầu, nhìn túi càn khôn, bạch ngân mấy vạn lượng, hoàng kim cũng có gần ngàn lượng, Tụ Khí Đan mấy trăm quả, Ngưng Khí Đan bảy tám viên, còn có chút dược thảo hiếm quý, dược thảo ngăn tủ bên trái làm cho Diệp Thần để ý, cũng ở bên trong, là cây Hỏa Thiệt Thảo, phẩm chất tương đối khá, năm trăm năm tả hữu, có thể luyện chế đan dược quý trọng, đẳng cấp luyện dược đến Dược tôn liền có thể cần dùng đến .


      Phỏng chừng Hách Húc căn bản nhận biết loại vật Hỏa Thiệt Thảo này, chỉ biết là phía Hỏa Thiệt Thảo huyền khí nồng đậm, là kiện sai gì đó, còn chưa kịp đưa về Hách thị, bằng bảo bối như vậy, Hách thị nhất tộc nhất định chú ý sưu tầm.


      Tiệm thuốc này là có tiền, lần này mua được bình sứ tam phẩm linh bảo tiêu hết tiền lại buôn bán lời trở về.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 203: Môn hạ dược tôn. (1)

      - Chúng ta thôi.


      Diệp Thần tâm tình vui sướng theo đường cái thẳng đường tới.


      Xèo xèo.


      A Ly ở bờ vai Diệp Thần vài câu.


      - Tiểu Dực, A Ly cái gì?


      Diệp Thần nhìn về phía Tiểu Dực hỏi, chỉ nghe hiểu từng chút trong đó, nhưng cả câu lý giải lên, lo lắng ý tứ có thành kiến.


      - A Ly tỷ tỷ , Diệp Thần ca ca muốn dược thảo mà , cần gì tiệm thuốc mua, A Ly tỷ tỷ vài ngày thời gian là có thể đem dược thảo quý trọng ở tất cả dược điếm trong đế đô toàn bộ lấy ra.


      Tiểu Dực , cũng hiểu được rất buồn bực, cần dược thảo mà , lấy tốt sao, cần gì phải mua? lãng phí a.


      Diệp Thần nghe được đầu đầy mồ hôi, A Ly là có thể làm được, chính là bởi như vậy, đế đô có thể rối loạn lớn lắm, hơn nữa như vậy tựa hồ tốt lắm đâu?


      - Còn là cần, dược thảo quý trọng đều trộm sạch, những tiệm thuốc kia đều bồi chết rồi.


      Diệp Thần suy nghĩ chút .


      - A Ly tỷ tỷ , cái này gọi là cầm, gọi trộm.


      Khuôn mặt nhắn của Tiểu Dực rất là nghiêm túc , đôi mắt khờ dại vô tà nhìn xem Diệp Thần.


      - Sau này hãy a.


      Diệp Thần bại lui, cầm phải là trộm ư, bất quá như Hách thị dược điếm ác tâm như vậy, trộm dược thảo của bọn , Diệp Thần cũng có tâm lý gánh nặng gì, này gọi trộm, gọi thay trời hành đạo.


      - Đến đế đô, chúng ta tìm Lê đại sư a, còn muốn cùng Hiên Dật dược tôn học luyện đan.


      Bởi vì sớm tới đế đô, có cùng người Lê đại sư đón đầu, Diệp Thần bốn phía nghe ngóng, tìm được chỗ ở của Ân vương gia tại đế đô. Quản gia Ân vương gia vừa nhìn thấy A Ly bờ vai Diệp Thần, cùng với tướng mạo Diệp Thần, liền phi thường khách khí, giúp Diệp Thần bề bộn mọi vuệc. Ân vương gia đặc biệt thông báo, nhìn thấy người tuổi trẻ mang theo hồ ly, nhất định phải chiêu đãi, hữu cầu tất ứng.


      Quản gia của Ân vương gia ở nơi này biết Diệp Thần muốn tìm Hiên Dật dược tôn, vội vàng phái người hầu liên lạc Lê Hủ, Lê Hủ vừa nghe Diệp Thần đến đế đô, liền vội vội vàng vàng chạy tới.


      Trong trạch viện của Ân vương gia, Diệp Thần chỗ biệt viện tu luyện, nơi này phi thường yên tĩnh.


      - Lê đại sư đến!


      Bên ngoài đại sảnh truyền đến tiếng hô to.


      Diệp Thần ngồi xếp bằng tu luyện bỗng nhiên mở mắt, nhìn thoáng qua A Ly cùng Tiểu Dực bên cạnh, có chút hưng phấn :


      - A Ly, Tiểu Dực, Lê đại sư đến rồi!


      Diệp Thần vội vàng đến đại sảnh.


      - Lê đại sư.


      Chứng kiến Lê Hủ, Diệp Thần lập tức vái chào.


      Lê Hủ ngồi ở ghế uống trà, chứng kiến Diệp Thần, cười ha hả :


      - nghĩ tới ngươi nhanh như vậy tới đế đô rồi, may mà có Ân vương gia hỗ trợ, bằng sợ là liên lạc được ngươi.


      Bộ dạng Lê Hủ lạnh nhạt hòa ái, làm cho Diệp Thần cảm thấy rất thân thiết.


      - Chuẩn bị chút, theo ta cùng gặp sư phó a.


      Lê Hủ cười cười , cũng có vài phần gấp khó dằn nổi muốn dẫn tiến Diệp Thần cho Hiên Dật dược tôn .


      - Đồ đạc của ta đều ở trong túi càn khôn, bất cứ lúc nào cũng có thể .


      Diệp Thần hỏi.


      - Ta có thể mang Tiểu Dực cùng sao?


      - là ai?


      Ánh mắt Lê Hủ rơi vào người Tiểu Dực bên cạnh Diệp Thần, bộ dạng Tiểu Dực chỉ có năm sáu tuổi, mập mạp, thập phần đáng .


      - Người nhà của ta.


      Diệp Thần khẽ mĩm cười .


      Nghe được Diệp Thần , trong hốc mắt Tiểu Dực lệ quang , tay phải nắm chặt góc áo của Diệp Thần. Ngoại trừ gia gia, Diệp Thần là cái thứ hai đem coi thành người nhà, cùng Diệp Thần và A Ly chung chỗ, cảm thấy rất vui vẻ.


      - Vậy cho cùng a.


      Lê Hủ gật đầu , theo lý thuyết Trí Hiên Các là cho phép mang ngoại nhân, bất quá lúc này đây phá lệ, dù sao Tiểu Dực mới là hài tử năm sáu tuổi mà thôi, ảnh hưởng lớn.


      - Cảm ơn Lê đại sư.


      Đối với gia nhập Hiên Dật dược tôn làm môn hạ, Diệp Thần cũng có vài phần yên, lúc trước ở trong bao tay nếm thử luyện đan, xác xuất thành công phi thường thấp, tuy thượng cổ luyện đan pháp cùng luyện đan pháp tại cùng dạng, nhưng vạn nhất mình ở luyện đan đạo thiên phú cũng có cao như vậy, bị Hiên Dật dược tôn cho lui ra, chẳng phải là dọa người.


      Bất quá đến nơi này, Diệp Thần cũng lùi bước, theo Lê đại sư, ngồi xe ngựa đường vào Hoàng thành.


      Xe ngựa ở Hoàng thành cổ đạo ghé qua, sau khi tiến vào Hoàng thành, cảnh sắc liền hề cùng dạng, đình đài lầu các, hiển thị hoàng gia khí phái, non sông tươi đẹp, đẹp sao tả xiết, xa xa cung điện liên tục ngừng, chảy dài hơn mười dặm, kim gạch ngọc ngói, khí thế bàng bạc.


      - Sư tôn ở bắc uyển Trí Hiên Các của Hoàng thành, nam diện chính là hoàng cung, cấm vệ sâm nghiêm, có sư tôn cho phép, tuyệt đối thể qua, Ân thị hoàng tộc này có rất nhiều cấm kỵ.


      Lê Hủ báo cho Diệp Thần .


      Tiểu Dực tò mò hướng bên hoàng cung kia nhìn quanh, dù sao còn là lần đầu tiên tới loại địa phương phồn hoa này, nơi này kiến trúc xa hoa, làm cho xem ngây người.


      - Tại sao Hiên Dật dược tôn lại ở trong hoàng cung này?


      Diệp Thần có chút khó hiểu hỏi.


      - rất dài dòng, sư tôn xuất từ danh môn, về sau bởi vì tình, bị ép rời sư môn. Du lịch hơn phân nửa đông đại lục, sau khi đến Tây Vũ đế quốc. Bị Minh Vũ Đại Đế mời, liền lưu lại nơi này, về phần tại sao tiếp nhận Minh Vũ Đại Đế mời, sau khi ngươi gia nhập sư môn biết . Trước mắt sư tôn có tất cả bốn đệ tử chính thức. Ta là đại sư huynh, mặt khác còn có ba người đệ tử, ngươi ngày sau có thể nhận thức. Bọn họ cái cao cấp dược sư, hai cái trung cấp dược sư, có hai người đến từ Trung Ương đế quốc, cái trong đó đến từ Tây Vũ đế quốc Hách thị chúng ta.


      Lê Hủ vì Diệp Thần giới thiệu tình huống sư môn, hai đầu lông mày lên tia đau buồn thầm.


      Hách thị? Lông mày Diệp Thần vừa động.


      - Ba người bọn theo ta quan hệ phải rất tốt, ngươi là ta dẫn tiến nhập sư môn, khả năng làm khó ngươi, bất quá lấy việc nhẫn nại. Dù sao chúng ta tới nơi đây, là hướng sư tôn học bổn . phải đến lục đục với nhau.


      Lê Hủ , ở trong sư môn, rất được Hiên Dật dược tôn coi trọng, cho nên bị ba sư đệ còn lại xa lánh, bất quá cùng người nào tranh, lòng luyện đan, cùng ba người kia tiếp xúc cũng nhiều.


      - Ân.


      Diệp Thần gật đầu , nhìn ra được, ở trong sư môn, Lê Hủ là người hiền lành, dễ nghe chút là tấm long bao la, dễ nghe chút, là mềm yếu, Diệp Thần nghĩ, nếu như người khác khi dễ đến đầu mình thôi, nếu như ba người kia khi dễ đến đầu mình, vậy đừng trách khách khí, cũng giống như Lê Hủ tốt sống chung như vậy.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 204: Môn hạ dược tôn. (2)

      - Ngoại trừ đệ tử chính thức, trong sư môn còn có hơn ba mươi ký danh đệ tử, đáng tiếc bọn họ cho tới bây giờ, biểu thiên phú luyện đan đều thể làm cho sư tôn thoả mãn. Ngươi vừa tới sư môn, tạm thời chỉ có thể thành ký danh đệ tử, đợi sư tôn xác nhận thiên phú luyện đan của ngươi, liền có thể trở thành đệ tử chính thức, đến lúc đó ta và ngươi có thể xưng hô sư huynh đệ. Ta tin tưởng thiên phú của ngươi, dùng được bao lâu, ngươi có thể trở thành đệ tử chánh thức.


      Lê Hủ cười sang sảng tiếng .


      - Ta cố gắng.


      Diệp Thần , đối với luyện đan đạo, trước khi có bắt đầu học tập chính thức, nội tâm tóm lại có điểm yên.


      Xuyên qua tiểu đạo trong rừng dài, mãi cho đến bên hồ, Diệp Thần lên chiếc thuyền, chậm rãi chạy nhanh hướng tiểu đảo trong hồ.


      tiểu đảo, tiểu đảo phương viên bảy tám dặm, chính giữa có vài toà núi , rừng cây rậm rạp, kiến trúc .


      Đại đường Trí Hiên Các.


      - Lê Hủ, đây là Diệp Thần như lời ngươi sao?


      Hiên Dật dược tôn đánh giá Diệp Thần thoáng cái, vuốt ve chòm râu, lộ ra thần sắc thỏa mãn, dùng nhãn lực của , ràng nhìn ra tu vi của Diệp Thần, có thể thấy được Diệp Thần ở tu luyện đạo rất có thành tựu.


      Diệp Thần ngẩng đầu nhìn, lão giả trước mắt này, chính là Hiên Dật dược tôn, Hiên Dật dược tôn râu bạc tóc trắng, mặt mày hồng hào, tinh thần quắc thước, mặc trường bào màu xám, giơ tay nhấc chân đều có loại hương vị phiêu nhiên xuất trần.


      - Bái kiến Hiên Dật dược tôn.


      Diệp Thần có chút khom người chào .


      - Ân, vi sư tạm thời thu ngươi làm đệ tử ký danh, nhìn xem thiên phú của ngươi như thế nào, đợi ngươi thông qua khảo nghiệm, liền có thể trở thành đệ tử chánh thức.


      Hiên Dật dược tôn vuốt râu bạc trắng, hòa ái cười .


      - Chỗ ở của ngươi, ta để Lê Hủ an bài, tới đây, Trí Hiên Các tất cả điển tịch, ngươi có thể tùy tiện xem thêm, có thể học được nhiều ít, liền xem vận mệnh của ngươi . Mỗi tháng có mười lăm ngày vi sư đích thân giảng giải luyện đan chi đạo cho các ngươi, chính các ngươi tự tu mười ngày, còn có năm ngày thời gian, cùng vi sư câu cá. Ba tháng sau, nếu như có thể đạt tới cầu, ngươi liền có thể theo vi sư nếm thử luyện đan .


      - Câu cá?


      Diệp Thần sửng sốt chút, học tập luyện đan đạo này, vì cái gì có câu cá trong đó, chẳng lẽ câu cá này, có huyền cơ gì sao?


      Tổng thể lên mà , Hiên Dật dược tôn còn là tương đối tẫn trách, mỗi tháng hao phí nhiều thời gian như vậy dạy bảo đồ đệ, đối với Dược tôn mà , thời gian là hạng nào trân quý! Tốn hao nhiều thời gian dạy bảo đồ đệ như vậy, là có tâm.


      - sai, câu cá.


      Hiên Dật dược tôn ha ha cười.


      Diệp Thần nhìn thoáng qua Lê Hủ, Lê Hủ cũng cười thần bí, đây càng dẫn phát Diệp Thần hiếu kỳ.


      - Đối với sư môn có cầu gì, ngươi cũng tùy thời có thể ra, trong Trí Hiên Các này có người ngoài.


      Hiên Dật dược tôn .


      Hiên Dật dược tôn làm người hòa khí, chút cũng có thượng vị giả cao ngạo, làm cho người ta có loại cảm giác xuân phong quất vào mặt, Diệp Thần đối với Hiên Dật dược tôn khỏi sinh ra hảo cảm.


      - Ân, đa tạ sư tôn.


      Diệp Thần gật đầu .


      Thời điểm bọn chuyện phiếm, có ba người nối đuôi nhau mà vào.


      - Lôi Nghị, Hách Phong, Diêm Thành, ba người các ngươi làm sao tới rồi?


      Hiên Dật dược tôn chứng kiến ba người này hỏi.


      - Sư tôn.


      Ba người xoay người hướng Hiên Dật dược tôn chào.


      - Chúng ta nghe Lê sư huynh mang theo đệ tử dẫn tiến đến sư môn đưa tin, chúng ta qua đây xem.


      Lôi Nghị ha ha cười , cao thấp đánh giá Diệp Thần.


      - Đây là Lê sư huynh thiếu niên tài kia a, quả nhiên khí độ bất phàm.


      người Lôi Nghị, lộ ra loại khí thế mạnh mẽ vang dội, cùng Lê Hủ cùng dạng, Lê Hủ ở bên ngoài có vẻ uy nghiêm, nhưng đối với Diệp Thần, lại là phi thường ôn hòa, Lôi Nghị này giọng rất lớn, nghe có chút chói tai, thời điểm nhìn xem Diệp Thần, trong ánh mắt mang theo tia khinh thường, làm cho Diệp Thần rất là khó chịu.


      Lôi Nghị này cùng Lê đại sư đồng dạng, cũng là cao cấp dược sư.


      Hai người Hách Phong cùng Diêm Thành nhìn nhìn Diệp Thần, khóe miệng đều treo vòng mỉm cười thản nhiên, hàng năm bọn họ đều dẫn tiến hai người gia nhập Hiên Dật dược tôn làm môn hạ, trở thành đệ tử ký danh của Hiên Dật dược tôn, bất quá cuối cùng trở thành đệ tử chánh thức, chỉ có bốn người bọn họ mà thôi, bọn họ hiển nhiên cũng coi trọng Diệp Thần.


      - Lê sư huynh trước tổng cộng tiến cử bảy đệ tử, có sáu cái đều nhẫn nhịn được luyện đan vất vả, ly khai sư môn, biết cái mới tới này như thế nào?


      Lôi Nghị nhìn về phía Lê Hủ, cười sang sảng tiếng .


      Nghe được Lôi Nghị , Lê Hủ có chút tức giận, có ai so với ràng hơn này là xảy ra chuyện gì, bảy người đệ tử kia, đều nhận lấy Lôi Nghị xa lánh, sáu người , còn lại cái, cũng quăng đến bên cạnh Lôi Nghị, hơn ba mươi đệ tử ký danh, hơn phân nửa đều là người của Lôi Nghị, tại sư môn, Lôi Nghị quả thực là tay che trời, đáng tiếc sư tôn quản những chuyện này, trong nội tâm Lê Hủ cũng rất bất đắc dĩ, thản nhiên :


      - Diệp Thần thiên phú hơn người, cùng vài cái còn lại giống, thiên phú càng thắng ta, vì để cho Diệp Thần luyện đan đạo có chỗ tiến bộ, ta quyết định cho Diệp Thần ở trong biệt viện của ta, để tham thảo luận bàn.


      Lê Hủ nghĩ nghĩ, cho Diệp Thần cùng những đệ tử ký danh kia ngụ cùng chỗ, chừng ăn thiệt thòi, tuy tu vi Diệp Thần viễn siêu những đệ tử kia, nhưng khó bảo vệ bọn họ thầm ngáng chân, vì vậy liền muốn giữ gìn Diệp Thần.


      - Thiên phú còn hơn Lê sư huynh? Lê sư huynh khiêm tốn, sư huynh thiên phú gần với sư tôn, sinh thời vô cùng có khả năng đạt tới Dược tôn, người bình thường sao có thể so qua được Lê sư huynh? Lê sư huynh lòng luyện đan, nếu để cho người đến ở biệt viện của Lê sư huynh, làm chậm trễ Lê sư huynh tu luyện, chẳng phải là tội lớn?


      Khóe miệng Lôi Nghị có chút nhếch lên.


      Ở trong sư môn, Lê Hủ cùng Lôi Nghị hai người, đều rất có cơ hội đạt tới cấp bậc Dược tôn, bất cứ người nào đạt tới cấp bậc Dược tôn, ở trong sư môn địa vị liền hề cùng dạng, đáng tiếc cho tới bây giờ, hai người cách tấn giai cũng còn rất xa.


      - Lê Hủ, ngươi nguyện ý cho Diệp Thần đến ở biệt viện của ngươi?


      Hiên Dật dược tôn kinh ngạc mà hỏi thăm, Lê Hủ cùng Lôi Nghị trong lúc đó quan hệ bất hòa, cũng là biết , chỉ là lại có hóa giải, có chút buồn rầu, trước kia nguyên nhân vài tên đệ tử ký danh trốn , cũng tinh tường, mấy đệ tử ký danh kia thiên phú cũng được khá lắm, cũng , cả đời đại đa số thời gian đều dùng ở tu luyện đan đạo cùng dạy đồ đệ, đối với lục đục với nhau cũng là cực kỳ phiền chán.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 205: Bút ký của Lê Hủ. (1)

      đối với Diệp Thần cũng rất chờ mong, Lê Hủ nguyện ý cho Diệp Thần đến ở biệt viện của , này còn gì tốt hơn .


      - Đúng vậy, sư tôn.


      Lê Hủ gật đầu .


      Từ trong lúc bọn họ chuyện với nhau, Diệp Thần xem như làm quan hệ những người này, Lê Hủ ở bên ngoài địa vị cao thượng, hai, nghĩ tới ở trong sư môn, cảnh ngộ ngờ quẫn bách, bất quá Lê Hủ đối với mình giữ gìn, Diệp Thần còn là cảm kích trong lòng.


      - Tốt lắm, các ngươi thôi.


      Hiên Dật dược tôn khoát tay áo .


      - Vâng, sư tôn.


      Bọn người Lê Hủ, Lôi Nghị đều lui ra.


      Hiên Dật dược tôn nhìn xem bóng lưng mọi người, bùi ngùi thở dài, cả đời này, tu vi đan đạo đạt đến cấp bậc Dược tôn, tại Tây Vũ đế quốc cũng có địa vị tôn sùng, hai đệ tử Lôi Nghị cùng Lê Hủ cũng làm cho cảm thấy đắc ý, đáng tiếc đệ tử trong lúc đó ở chung hòa thuận, tóm lại là có chút tai hoạ ngầm, nhớ tới năm đó chuyện tình mình bị ép rời sư môn, trong nội tâm khó tránh khỏi có chút tiêu điều.


      Mọi người rời khỏi đại đường, Lê Hủ chẳng muốn cùng bọn người Lôi Nghị khách sáo, mang theo Diệp Thần cùng nhau tới biệt viện của mình, biệt viện của có tất cả sáu gian phòng, dọn ra hai nơi cho Diệp Thần, A Ly cùng Tiểu Dực ở là dư dả.


      Nhìn xem Lê Hủ cùng Diệp Thần xa, Lôi Nghị mặt trầm :


      - Tiểu tử kia là tu vi gì, điều tra xong chưa?


      - Ta cho gia tộc thăm dò, nghe thời điểm Lê Hủ ở Vân Gia Bảo chọn lựa, tiểu tử kia là bát giai đỉnh phong, tại mới qua ba bốn tháng, tối đa cũng chỉ là cửu giai sơ kỳ.


      Hách Phong :


      - Nghe Diệp Gia Bảo giết Đông Lâm Quận Vương Lưu Huân cùng Binh bộ Thượng thư Lưu Kham, là tiểu tử này làm, bất quá ta suy đoán có thể là đồn đãi, Lưu Huân cùng Lưu Kham đều là thập giai cao thủ, bát giai đỉnh phong làm sao có thể ở trong ngắn ngủi ba bốn tháng lên tới thập giai.


      - Bất kể như thế nào, nghĩ biện pháp ở trước khi trở thành đệ tử chánh thức diệt trừ !


      Lôi Nghị trầm giọng , Lê Hủ đối với Diệp Thần giữ gìn như thế, làm cho Lôi Nghị cảm thấy ít áp lực, vạn nhất Diệp Thần này ở trước mặt sư tôn được sủng ái, đối với bọn họ mà , kia chính là cái đả kích. Trẻ tuổi như vậy liền tu luyện tới bát giai đỉnh phong, đối với bọn họ mà còn là rất có uy hiếp.


      - Cái này chỉ sợ ổn.


      Diêm Thành cau mày .


      - Có gì ổn? Chỉ cần đảo động thủ là được.


      Lôi Nghị lạnh lùng :


      - Chúng ta cũng tự thân động thủ, tìm mấy cao thủ xử lý là được, cũng tra được người chúng ta. Chết người ký danh đệ tử, sư tôn cũng như thế nào .


      Như Lôi Nghị loại cao cấp dược sư này, đừng cửu giai cao thủ, ít thập giai cao thủ cũng có thể đem ra sử dụng, chỉ cần đưa ra ngoài ít đan dược, tự nhiên có người giúp bọn bãi bình.


      - Nếu tiểu tử kia mực ở đảo làm sao bây giờ?


      Diêm Thành hỏi.


      - Ta tin mực ở đảo ra!


      Lôi Nghị hừ lạnh .


      - Con bạch hồ bờ vai tiểu tử kia, nhìn xem làm người mến. Đoán chừng là hai ba giai thú, khi nào bắt được nó, đưa cho ta a.


      Hách Phong nhìn xem bóng lưng bọn người Lê Hủ, Diệp Thần, cười hì hì .


      Diệp Thần đem thần hồn thu trở về, vừa rồi bọn người Lôi Nghị chuyện những lời kia, cũng nghe được, trong lòng mảnh lãnh. Nhất là câu cuối cùng kia của Hách Phong, làm cho triệt để căm tức, Hách thị vừa mới đem mình đắc tội còn chưa đủ, Hách Phong này lại muốn đánh chủ ý A Ly, nếu có đụng vào trong tay của ta khá tốt. Nếu như đụng vào trong tay của ta, nhất định phải làm cho các ngươi biết , người nào là các ngươi thể trêu vào!


      nhóm Diệp Thần theo đằng sau Lê Hủ, tiến nhập tòa biệt viện, thông qua cổng vòm hình tròn, là tiểu hoa viên, mặt đất phần lớn đều là trồng các loại dược thảo, mùi thuốc bốn phía. Những dược thảo này năm cao, tạm thời chỉ có thể dùng làm xem xét, trung ương xếp đặt ghế đá bàn đá, chung quanh có sáu gian phòng.


      - Chỗ này của ta có chút loạn, các ngươi trước ở chỗ này chờ chút, ta cho hạ nhân giúp các ngươi thu thập hai gian phòng, các ngươi ở đông sương a.


      Lê Hủ , xoay người tiến vào, thanh phân phó hạ nhân xa xa truyền đến.


      - Diệp Thần ca ca. A Ly tỷ tỷ , Lê đại sư này rất tốt.


      Tiểu Dực ở bên lên tiếng .


      - Ân.


      Diệp Thần gật đầu, trong nội tâm đối với Lê Hủ cũng rất có hảo cảm.


      - Diệp Thần ca ca. . .


      Con mắt ngập nước của Tiểu Dực nhìn xem Diệp Thần.


      - Làm sao vậy?


      Diệp Thần hỏi.


      - Ta đói bụng.


      Tiểu Dực đáng thương .


      Diệp Thần cười ngất :


      - Ta phải ở trong túi càn khôn của ngươi lí thả rất nhiều đùi dê sao?


      - Cũng ăn xong rồi.


      Tiểu Dực có chút nhăn nhó, có ý tứ .


      A Ly cười đến ở bờ vai của Diệp Thần lảo đảo, Diệp Thần buồn cười, ở trong gian bao tay lại làm ít đùi dê thịt bò, nhét vào túi càn khôn của Tiểu Dực, cái ăn hàng này, sức ăn là quá kinh người, người bình thường đúng là nuôi nổi, phải chuẩn bị nhiều chút thịt dê bò mới được.


      Rất nhanh, hai gian phòng bị quét dọn ra, Diệp Thần cùng A Ly gian, Tiểu Dực mình gian, bọn họ xem như ở nơi này ngừng tạm.


      Mỗi bữa cơm đều có thị nữ mang đến gian phòng mỗi người, ăn uống là hoàn toàn cần sầu, rất nhanh có thể cùng Hiên Dật dược tôn học tập luyện đan thuật, Diệp Thần cảm thấy hưng phấn.


      Trong biệt viện của Lê đại sư có hai gian phòng là chuyên môn dùng để luyện đan, được đến Lê Hủ cho phép, Diệp Thần có thể tùy ý thăm.


      "Chi nha" tiếng, Diệp Thần đẩy ra cửa gian phòng, hướng trong đó nhìn lại, gian phòng này cực kỳ rộng rãi, trung ương bầy đặt lô đỉnh cự đại, khoảng ba mét tả hữu, phía dưới có ba cây trụ chống đỡ ở nơi đó, rất có khí thế, tủ thuốc dựa vào tường bày đầy các loại dược thảo, đài bên cạnh án thả rất nhiều dược thảo xử lý qua, có vẻ có chút mất trật tự, thị nữ là thể tiến vào gian phòng này, cho nên có người nào thu thập.


      A Ly đứng ở bờ vai của Diệp Thần, cũng là tò mò nhìn quanh bốn phía.


      Diệp Thần đến trước tủ sách, chỗ đó bầy đặt ít sách vở, là về luyện đan, còn có ít luyện đan tâm đắc của Lê Hủ, nhìn vài sách vở về luyện đan chút, khỏi nhăn lông mày, nội dung phương pháp luyện đan mấy bản đan thư này ghi lại cùng Thái thượng đan đạo ghi, hoàn toàn có bất kỳ tính có thể so sánh.


      Nội dung vài bản đan thư này, Thái thượng đan đạo đều có, hơn nữa là bộ phận nửa phần trước trụ cột nhất của Thái thượng đan đạo, về phần bộ phận phần sau, cao thâm hơn nhiều lắm .

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 206: Bút ký của Lê Hủ. (2)

      Rất nhanh, Diệp Thần đối với mấy bản đan thư này cũng sao hứng thú, cầm luyện đan bút ký của Lê Hủ nhìn lại, luyện đan bút ký của Lê Hủ ghi chép được càng thêm tường tận, đơn giản ghi phương pháp lại luyện đan, cách điều chế, ngay cả lúc luyện đan mỗi bước biến hóa, các điểm dễ dàng sơ sẩy, đều ghi chép được phi thường tinh tường.


      Nguyên lai lúc luyện đan có nhiều bí quyết như thế, khó trách mình luyện đan xác xuất thành công thấp như vậy, những bí quyết này đều là thông dụng, phỏng chừng cũng có thể làm ình ở thượng cổ luyện đan pháp tăng lên rất nhiều. Diệp Thần chuẩn bị trở về thử xem, muốn luyện chế càng nhiều Tụ Hồn Đan, sau khi vận dụng những bí quyết này, xác xuất luyện đan thành công hẳn là có chút ít tăng lên.


      Bình thường luyện đan pháp phải cần thời gian so với thượng cổ luyện đan pháp dài hơn nhiều, luyện chế lò Tụ Khí Đan bình thường nhất cũng sai biệt lắm ba ngày thời gian, còn phải có dược đồng chuyên môn đốt hỏa, Diệp Thần tạm thời còn có biện pháp nếm thử.


      Dùng Hiên Dật dược tôn cùng Lê Hủ mà , còn cần học tập rất nhiều thứ, chỉ có đem trụ cột đánh vững chắc, mới có thể làm ít công to.


      Luyện đan đạo, đối với tu luyện giúp ích phi thường lớn, bởi vì có thể tự luyện chế cao cấp đan dược, có chút đan dược cao cấp sau khi ăn, có thể chống đỡ được người bình thường mấy năm thậm chí mấy chục năm khổ tu! Học luyện đan cùng tĩnh tọa khổ tu, trăm sông đổ về biển. Đương nhiên hoàn toàn dựa vào ăn đan dược, mà chú trọng tu luyện, thực chiến, cũng là được.


      Diệp Thần hoàn toàn đắm chìm ở bên trong bút ký của Lê Hủ.


      Lê Hủ từ cửa ra vào trải qua, chứng kiến bộ dạng Diệp Thần chuyên chú, mỉm cười, thầm lặng lẽ ly khai, có quấy rầy Diệp Thần.


      Thẳng đến khuya, ánh sáng ám xuống, Diệp Thần mới trở về gian phòng của mình, ngày này còn là tương đối có thu hoạch, ở chỗ Lê Hủ, cũng ở được phi thường thích ý, duy làm cho Diệp Thần có chút buồn bực, chính là mấy người Lôi Nghị kia .


      Trở lại gian phòng của mình, Diệp Thần xếp bằng ở giường, người bình thường chứng kiến Diệp Thần như vậy, phỏng chừng đều nghĩ Diệp Thần đây là tu luyện, nhưng thực tế, thần hồn của Diệp Thần lại chìm vào trong gian bao tay, thử luyện đan, đem ngàn phần tài liệu để vào lô đỉnh trong gian bao tay, sau đó thao túng khí linh hỏa diễm.


      Khí linh hỏa diễm là Chân dương chi hỏa, so với hỏa diễm bình thường mãnh liệt nhiều lắm, tốc độ luyện đan cực nhanh, đồng thời cũng dễ dàng thất bại hơn.


      Diệp Thần hồi tưởng đến những kỹ xảo luyện đan kia, kiên nhẫn áp chế khí linh hỏa diễm, dẫn đạo nhiệt lượng hỏa diễm xuyên thấu qua lô đỉnh, khống chế mỗi tia nhiệt độ biến hóa trong lô đỉnh, dược liệu phản ứng cũng toàn bộ ở trong lòng bàn tay Diệp Thần.


      Hỏa diễm chậm rãi thiêu đốt, dược liệu phát sinh biến hóa kỳ dị.


      Lần này luyện đan quả nhiên so với trước thuận buồm xuôi gió nhiều hơn, Diệp Thần cảm giác được, lần này mình luyện đan nhất định có đột phá.


      Trước kia tự mình người mò mẫm cân nhắc, hỏa hầu rất dễ dàng bị khống chế, nhưng tại, tình huống hề cùng dạng.


      Thời gian từng điểm từng điểm trôi qua, Diệp Thần có thể ràng cảm giác được, ở thời điểm dùng thần hồn thao túng khí linh hỏa diễm, thần hồn của mình cũng từng điểm từng điểm tăng lên, ở trấn trúng ít lưu quang kia, thần hồn của bị hao tổn có chút nghiêm trọng, nhưng tại cũng khôi phục hơn phân nửa.


      Luyện đan đến giai đoạn sau, có chút quá lý tưởng, có đạt tới hiệu quả Diệp Thần muốn, nhưng mà kết quả ra, y nguyên làm cho Diệp Thần thập phần kinh hỉ, ngàn phần tài liệu, tổng cộng luyện chế ra hai mươi ba khỏa đan dược, tất cả đều là Tụ Hồn Đan, xác xuất thành công đạt đến 2%, đây là tương đương rất giỏi .


      Đây phải Tụ Khí Đan, mà là Tụ Hồn Đan so với Tụ Khí Đan trân quý vô số lần!


      Thu hoạch như thế, Diệp Thần có thể nào kích động, hưng phấn ôm A Ly mãnh hôn mấy ngụm, A Ly vội giãy giụa chạy qua bên, hai má phấn hồng, đây cũng phải là lần đầu tiên bị Diệp Thần đùa giỡn .


      Đem những Tụ Hồn Đan này cất kỹ, nghĩ nghĩ, và A Ly đều nếm qua Tụ Hồn Đan, trước khi dược lực của Tụ Hồn Đan có tiêu hóa, thích hợp ăn khỏa nữa, biết Tiểu Dực có thể ăn được Tụ Hồn Đan hay , bất quá tại Tiểu Dực ở cách vách ngủ say, đợi ngày mai lại hỏi a.


      Tụ Hồn Đan đối với tu luyện giả mà , tuyệt đối là chí bảo, đan dược phổ thông chỉ có thể tăng lên huyền khí tu vi của tu luyện giả, mà Tụ Hồn Đan lại có thể tăng lên thiên phú của tu luyện giả, hai người này là khái niệm hoàn toàn bất đồng!


      Trong lòng Diệp Thần vừa động, ngoại trừ Tụ Hồn Đan, biết còn có thể luyện chế đan dược cao cấp hơn hay ?


      Sau khi có cái ý nghĩ này, Diệp Thần lập tức hành động, làm ngàn phần tài liệu Ngưng Khí Đan, thử xem xem có thể luyện chế ra những đan dược khác hay . Tài liệu Ngưng Khí Đan so với Tụ Khí Đan cao hơn rất nhiều, nhưng đối với Diệp Thần đại tài chủ như vậy mà , lại coi vào đâu.


      Đem tài liệu toàn bộ xử lý tốt, Diệp Thần liền vùi đầu vào trong quá trình luyện đan.


      Cùng luyện chế Tụ Khí Đan so sánh, độ khó cùng thời gian luyện chế Ngưng Khí Đan đều có tăng lớn.


      đêm chuyện.


      Qua trọn vẹn năm giờ, trời cũng sáng , sắp đến thời gian Hiên Dật dược tôn giảng bài, nhưng mà Ngưng Khí Đan còn có luyện chế thành công, Diệp Thần có chút nôn nóng, luyện chế hơn năm giờ, đến bước ngoặt cuối cùng gián đoạn mà , liền kiếm củi ba năm thiêu giờ .


      Cắn răng cái, trước tiên đem lò Ngưng Khí Đan này luyện chế thành công sau!


      Giảng đường góc đông bắc của Trí Hiên Các, nơi này thập phần khoáng đạt, góc thả rất nhiều lô đỉnh dược thảo… các loại gì đó, Hiên Dật dược tôn ngồi ở thủ tịch, đám người còn lại ngồi mặt đất.


      Hiên Dật dược tôn nội dung so sánh thô thiển, là nhằm vào đệ tử ký danh, bốn đệ tử chánh thức Lê Hủ, Lôi Nghị, Hách Phong cùng Diêm Thành cũng có mặt.


      - Mọi người đến đông đủ chưa?


      Hiên Dật dược tôn nhìn quét mọi người dưới đài hỏi.


      - Báo cáo sư tôn, ba mươi hai đệ tử ký danh tất cả đều đến.


      đệ tử ngồi ở phía trước nhất .


      Hiên Dật dược tôn nhìn quét mọi người, Diệp Thần có xuất , lần đầu tiên giảng bài, Diệp Thần ràng đến muộn, khỏi nhăn lông mày chút.


      - Diệp Thần có tới sao? Có phải là tìm thấy địa phương ? Tuyên Vũ, tìm người qua nhìn chút.


      Hiên Dật dược tôn trầm túc .


      đệ tử lên tiếng đạp đạp đạp chạy ra ngoài.


      đám ký danh đệ tử châu đầu ghé tai nghị luận.


      - Diệp Thần này là ai?


      - Nghe đệ tử ký danh Lê sư huynh dẫn tiến vào.


      - Lê sư huynh dẫn tiến ?


      đối với Diệp Thần cũng rất chờ mong, Lê Hủ nguyện ý cho Diệp Thần đến ở biệt viện của , này còn gì tốt hơn .


      - Đúng vậy, sư tôn.


      Lê Hủ gật đầu .


      Từ trong lúc bọn họ chuyện với nhau, Diệp Thần xem như làm quan hệ những người này, Lê Hủ ở bên ngoài địa vị cao thượng, hai, nghĩ tới ở trong sư môn, cảnh ngộ ngờ quẫn bách, bất quá Lê Hủ đối với mình giữ gìn, Diệp Thần còn là cảm kích trong lòng.


      - Tốt lắm, các ngươi thôi.


      Hiên Dật dược tôn khoát tay áo .


      - Vâng, sư tôn.


      Bọn người Lê Hủ, Lôi Nghị đều lui ra.


      Hiên Dật dược tôn nhìn xem bóng lưng mọi người, bùi ngùi thở dài, cả đời này, tu vi đan đạo đạt đến cấp bậc Dược tôn, tại Tây Vũ đế quốc cũng có địa vị tôn sùng, hai đệ tử Lôi Nghị cùng Lê Hủ cũng làm cho cảm thấy đắc ý, đáng tiếc đệ tử trong lúc đó ở chung hòa thuận, tóm lại là có chút tai hoạ ngầm, nhớ tới năm đó chuyện tình mình bị ép rời sư môn, trong nội tâm khó tránh khỏi có chút tiêu điều.


      Mọi người rời khỏi đại đường, Lê Hủ chẳng muốn cùng bọn người Lôi Nghị khách sáo, mang theo Diệp Thần cùng nhau tới biệt viện của mình, biệt viện của có tất cả sáu gian phòng, dọn ra hai nơi cho Diệp Thần, A Ly cùng Tiểu Dực ở là dư dả.


      Nhìn xem Lê Hủ cùng Diệp Thần xa, Lôi Nghị mặt trầm :


      - Tiểu tử kia là tu vi gì, điều tra xong chưa?


      - Ta cho gia tộc thăm dò, nghe thời điểm Lê Hủ ở Vân Gia Bảo chọn lựa, tiểu tử kia là bát giai đỉnh phong, tại mới qua ba bốn tháng, tối đa cũng chỉ là cửu giai sơ kỳ.


      Hách Phong :


      - Nghe Diệp Gia Bảo giết Đông Lâm Quận Vương Lưu Huân cùng Binh bộ Thượng thư Lưu Kham, là tiểu tử này làm, bất quá ta suy đoán có thể là đồn đãi, Lưu Huân cùng Lưu Kham đều là thập giai cao thủ, bát giai đỉnh phong làm sao có thể ở trong ngắn ngủi ba bốn tháng lên tới thập giai.


      - Bất kể như thế nào, nghĩ biện pháp ở trước khi trở thành đệ tử chánh thức diệt trừ !


      Lôi Nghị trầm giọng , Lê Hủ đối với Diệp Thần giữ gìn như thế, làm cho Lôi Nghị cảm thấy ít áp lực, vạn nhất Diệp Thần này ở trước mặt sư tôn được sủng ái, đối với bọn họ mà , kia chính là cái đả kích. Trẻ tuổi như vậy liền tu luyện tới bát giai đỉnh phong, đối với bọn họ mà còn là rất có uy hiếp.


      - Cái này chỉ sợ ổn.


      Diêm Thành cau mày .


      - Có gì ổn? Chỉ cần đảo động thủ là được.


      Lôi Nghị lạnh lùng :


      - Chúng ta cũng tự thân động thủ, tìm mấy cao thủ xử lý là được, cũng tra được người chúng ta. Chết người ký danh đệ tử, sư tôn cũng như thế nào .


      Như Lôi Nghị loại cao cấp dược sư này, đừng cửu giai cao thủ, ít thập giai cao thủ cũng có thể đem ra sử dụng, chỉ cần đưa ra ngoài ít đan dược, tự nhiên có người giúp bọn bãi bình.


      - Nếu tiểu tử kia mực ở đảo làm sao bây giờ?


      Diêm Thành hỏi.


      - Ta tin mực ở đảo ra!


      Lôi Nghị hừ lạnh .


      - Con bạch hồ bờ vai tiểu tử kia, nhìn xem làm người mến. Đoán chừng là hai ba giai thú, khi nào bắt được nó, đưa cho ta a.


      Hách Phong nhìn xem bóng lưng bọn người Lê Hủ, Diệp Thần, cười hì hì .


      Diệp Thần đem thần hồn thu trở về, vừa rồi bọn người Lôi Nghị chuyện những lời kia, cũng nghe được, trong lòng mảnh lãnh. Nhất là câu cuối cùng kia của Hách Phong, làm cho triệt để căm tức, Hách thị vừa mới đem mình đắc tội còn chưa đủ, Hách Phong này lại muốn đánh chủ ý A Ly, nếu có đụng vào trong tay của ta khá tốt. Nếu như đụng vào trong tay của ta, nhất định phải làm cho các ngươi biết , người nào là các ngươi thể trêu vào!


      nhóm Diệp Thần theo đằng sau Lê Hủ, tiến nhập tòa biệt viện, thông qua cổng vòm hình tròn, là tiểu hoa viên, mặt đất phần lớn đều là trồng các loại dược thảo, mùi thuốc bốn phía. Những dược thảo này năm cao, tạm thời chỉ có thể dùng làm xem xét, trung ương xếp đặt ghế đá bàn đá, chung quanh có sáu gian phòng.


      - Chỗ này của ta có chút loạn, các ngươi trước ở chỗ này chờ chút, ta cho hạ nhân giúp các ngươi thu thập hai gian phòng, các ngươi ở đông sương a.


      Lê Hủ , xoay người tiến vào, thanh phân phó hạ nhân xa xa truyền đến.


      - Diệp Thần ca ca. A Ly tỷ tỷ , Lê đại sư này rất tốt.


      Tiểu Dực ở bên lên tiếng .


      - Ân.


      Diệp Thần gật đầu, trong nội tâm đối với Lê Hủ cũng rất có hảo cảm.


      - Diệp Thần ca ca. . .


      Con mắt ngập nước của Tiểu Dực nhìn xem Diệp Thần.


      - Làm sao vậy?


      Diệp Thần hỏi.


      - Ta đói bụng.


      Tiểu Dực đáng thương .


      Diệp Thần cười ngất :


      - Ta phải ở trong túi càn khôn của ngươi lí thả rất nhiều đùi dê sao?


      - Cũng ăn xong rồi.


      Tiểu Dực có chút nhăn nhó, có ý tứ .


      A Ly cười đến ở bờ vai của Diệp Thần lảo đảo, Diệp Thần buồn cười, ở trong gian bao tay lại làm ít đùi dê thịt bò, nhét vào túi càn khôn của Tiểu Dực, cái ăn hàng này, sức ăn là quá kinh người, người bình thường đúng là nuôi nổi, phải chuẩn bị nhiều chút thịt dê bò mới được.


      Rất nhanh, hai gian phòng bị quét dọn ra, Diệp Thần cùng A Ly gian, Tiểu Dực mình gian, bọn họ xem như ở nơi này ngừng tạm.


      Mỗi bữa cơm đều có thị nữ mang đến gian phòng mỗi người, ăn uống là hoàn toàn cần sầu, rất nhanh có thể cùng Hiên Dật dược tôn học tập luyện đan thuật, Diệp Thần cảm thấy hưng phấn.


      Trong biệt viện của Lê đại sư có hai gian phòng là chuyên môn dùng để luyện đan, được đến Lê Hủ cho phép, Diệp Thần có thể tùy ý thăm.


      "Chi nha" tiếng, Diệp Thần đẩy ra cửa gian phòng, hướng trong đó nhìn lại, gian phòng này cực kỳ rộng rãi, trung ương bầy đặt lô đỉnh cự đại, khoảng ba mét tả hữu, phía dưới có ba cây trụ chống đỡ ở nơi đó, rất có khí thế, tủ thuốc dựa vào tường bày đầy các loại dược thảo, đài bên cạnh án thả rất nhiều dược thảo xử lý qua, có vẻ có chút mất trật tự, thị nữ là thể tiến vào gian phòng này, cho nên có người nào thu thập.


      A Ly đứng ở bờ vai của Diệp Thần, cũng là tò mò nhìn quanh bốn phía.


      Diệp Thần đến trước tủ sách, chỗ đó bầy đặt ít sách vở, là về luyện đan, còn có ít luyện đan tâm đắc của Lê Hủ, nhìn vài sách vở về luyện đan chút, khỏi nhăn lông mày, nội dung phương pháp luyện đan mấy bản đan thư này ghi lại cùng Thái thượng đan đạo ghi, hoàn toàn có bất kỳ tính có thể so sánh.


      Nội dung vài bản đan thư này, Thái thượng đan đạo đều có, hơn nữa là bộ phận nửa phần trước trụ cột nhất của Thái thượng đan đạo, về phần bộ phận phần sau, cao thâm hơn nhiều lắm .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :