Cửu Tinh Thiên Thần Quyết - Phát Tiêu Đích Oa Ngưu (1626C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1012: Tiểu Dực và Mân Nhi.

      - Tộc trưởng!


      Trong ngày này, Diệp Bình kích động chạy từ bên ngoài vào, mặt mang theo vui vẻ và hưng phấn.


      - Chuyện gì?


      Diệp Thần ngẩng đầu nhìn qua Diệp Bình hỏi thăm.


      - Tộc, tộc trưởng... Vừa rồi ta mới kiểm tra Tinh Hồn dung hợp độ của mình, ta phát Tinh Hồn dung hợp độ của ta đột phá 60 rồi, đạt tới 63!


      Diệp Bình vô cùng kích động, lúc chuyện hai mắt tỏa sáng, đầu lưỡi thiếu chút nữa cắn vào nhau. Tinh Hồn dung hợp độ đạt tới 63, trong cả Thiên Nguyên Đại Lục này cũng được thừa nhận là siêu cấp thiên tài!


      Dung hợp linh thể có thể tăng Tinh Hồn dung hợp độ sao? Hơn nữa còn tăng lên quá ràng?


      Diệp Thần cũng sững sờ, cũng thầm suy nghĩ trong lòng, chẳng lẽ đây cũng là trong những ảo diệu của Cửu Tinh Thiên Thần Quyết a!


      - Chuyện này phải giữ bí mật, biết ?


      Diệp Thần nhìn qua đám người Diệp Bình trầm giọng ra.


      - Dạ, tộc trưởng, chúng ta hiểu rồi!


      Diệp Bình cưỡng chế kích động trong lòng, giọng run run ra.


      Dung hợp linh thể có thể làm cho Tinh Hồn dung hợp độ tăng lên lớn, đây chẳng phải có ý nghĩa Diệp gia trong tương lai có thiên tài Tinh Hồn dung hợp độ vượt qua 50 nhiều như đá đường sao? Chuyện này tuyệt đối thể truyền ra ngoài được, ít nhất tại còn chưa phải lúc, dù sao tại có rất nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm vào mỗi hành động của Diệp gia, tin tức này truyền ra ngoài, chỉ sợ đám người kia chờ được suy nghĩ cách đối phó Diệp gia.


      - Tương lai Thiên Nguyên Đại Lục này là Đạo Đình là tính toán hay là Diệp gia ta tính toán đây?


      Diệp Thần hừ tiếng, :


      - Thần Hoàng, chúng ta nên chờ xem a!


      Thời điểm này tộc nhân của Diệp Thần dẫn theo đám đệ tử tới, Tiểu Vưu vào trong đại sảnh, nó nháy nháy con mắt, ngừng quanh Diệp Thần, bộ dáng của nó đầy kích động.


      - Tiểu Vưu, ngươi muốn dẫn đạo linh thể sao?


      Diệp Thần nhìn qua Tiểu Vưu, khẽ cười .


      Tiểu Vưu nháy nháy con mắt mấy cái, cười híp mắt, đầu của nó gật như gà mổ thóc.


      - Vậy tốt, ta dẫn đạo linh thể cho ngươi a!


      Tay phải của Diệp Thần ngưng tụ ra đoàn thủy hệ linh thể, khắc sâu nó vào trong người Tiểu Vưu.


      Diệp Thần chuẩn bị dùng thần hồn dung hợp linh thể giúp Tiểu Vưu, nhưng lại phát sau khi linh thể vào người của Tiểu Vưu vèo tiếng, lại biến mất thấy gì nữa.


      - Ồ, xảy ra chuyện gì?


      Diệp Thần kinh ngạc vạn phần, Tiểu Vưu hấp thu linh thể tốc độ nhanh tới cực điểm a.


      Diệp Thần ngạc nhiên, phát Tiểu Vưu hấp thu thủy hệ linh thể cách hoàn toàn, tu vị của nó sớm đạt tới Thần Huyền. tại trực tiếp nhảy lên Thần Huyền tam trọng.


      - Ngươi còn muốn?


      Diệp Thần nghi hoặc hỏi thăm, người Diệp gia khác chỉ có thể hấp thu đạo linh thể, sau đó thể hấp thu đạo thứ hai, mà Tiểu Vưu hấp thu đạo linh thể vẫn còn muốn, có thể thấy được nó Thiên Minh Chương giống bình thường.


      Tiểu Vưu híp mắt, gật đầu.


      - Vậy tốt, ta cho ngươi thêm linh thể thử xem.


      Diệp Thần lại ngưng tụ ra đạo thủy hệ linh thể, khắc nó vào người của Tiểu Vưu.


      Trong nháy mắt qua , đạo linh thể kia biến mất thấy, Tiểu Vưu cao hứng bay mấy vòng, dừng lại dùng ánh mắt chờ mong nhìn qua Diệp Thần.


      Hấp thu hai đạo linh thể, Tiểu Vưu còn chưa thỏa mãn?


      Diệp Thần lo lắng Tiểu Vưu có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, cho nên dùng thần hồn cẩn thận điều tra tình huống của Tiểu Vưu chút, phát trong người Tiểu Vưu có bất cứ tổn thương nào cả.


      - Kỳ quái!


      Diệp Thần chần chờ, nhìn qua Tiểu Vưu đáng nhìn qua mình, lại bật cười tiếng, đành phải tiếp tục dẫn đạo linh thể cho Tiểu Vưu.


      đạo, hai đạo, ba đạo...


      Diệp Thần dẫn đạo mười sáu cái linh thể Tiểu Vưu mới thỏa mãn, nó ngừng xoay quanh trong đại điện, vèo tiếng chạy ra ngoài, ra ngoài chơi.


      Nhìn thấy thân ảnh của Tiểu Vưu rời , Diệp Thần có vài phần nghi hoặc, Tiểu Vưu có Tinh Hồn dung hợp độ rất cao, trước đó kiểm tra hơn bảy mươi, lần này hấp thu mười sáu linh thể, biết Tinh Hồn dung hợp độ đạt tới trình độ nào.


      Về phần tu vị, tu vị của Tiểu Vưu đạt tới Thần Huyền bát trọng rồi. Nhưng mà Tiểu Vưu am hiểu đánh nhau, như vậy tu vị cao cũng có chỗ dùng, Diệp Thần cũng chú ý tới.


      - Tiếp theo!


      Diệp Thần tiếp tục dẫn đạo linh thể cho người khác.


      Trải qua phong ba nhân thần cấm địa, Thiên Nguyên Đại Lục tạm thời bình tĩnh trở lại, tất cả mọi người chú ý nhân thần cấm địa đệ cửu trọng thiên.


      Dường như biết đệ cửu trọng thiên củ nhân thần cấm địa có người vào, Thiên Nguyên thành cổ bên kia có mấy đợt cự nô tấn công, nhưng mà mấy đợt tấn công này Thiên Nguyên thành cổ trả cái giá nhất định đánh lui đám cự nô .


      Thiên Nguyên Đại Lục tiến vào giai đoạn yên tĩnh, tất cả mọi người chờ đợi kiên nhẫn.


      Đạo Đình, Thiên Tông học phủ. Chương nhanh nhất tại . nha các bác


      Tiểu Dực và Mân Nhi vẫn tu luyện trong Thiên Tông học phủ, bởi vì Tinh Hồn dung hợp độ của bọn họ rất cao, cho nên tiến độ tu luyện của bọn họ rất nhanh, hôm nay đạt ới Thần Huyền thập trọng, rất nhiều thiên tài cùng tuổi bị bỏ lại phía sau.


      Thiên Tông học phủ chia làm mông viện và huyền viện, tu vị của hộc viên khi đạt tới Thiên Huyền lục trọng được tiến vào huyền viện.


      Tiểu Dực và Mân Nhi trở thành hai thiên tài nổi danh trong huyền viện, sánh vai với bọn họ cũng chỉ có những người hi ba mươi tuổi trở lên, rất nhiều người tu vị còn thua Tiểu Dực và Mân Nhi.


      - Mân Nhi, ta muốn về nhà, tìm Diệp Thần ca ca, ta muốn ở lại chỗ này!


      Tiểu Dực lầm bầm, khẽ với Mân Nhi.


      - Ta cũng muốn về nhà!


      Mân Nhi cũng nước mắt lưng tròng ra.


      Bọn họ rất nhớ các thúc thúc bá bá của Diệp gia, nhớ Diệp Thần ca ca, chán ghét nơi này.


      Đúng lúc này thanh niên thân ảnh cao lớn tới, sắc mặt trầm.


      Thanh niên trước mặt là đệ tử mạnh nhất của huyền viện, mười bảy tuổi, tu vị Đạo Huyền tam trọng, Tinh Hồn dung hợp đô vượt qua 60, nghe tương lai có thể trùng kích Chiến Hoàng thập trọng.


      - Hai người các ngươi là oắt con tới từ Diệp gia sao?


      Ưng Dàm khoanh tay trước ngực, từ cao nhìn qua Tiểu Dực và Mân Nhi.


      - Ngươi muốn làm gì?


      Tiểu Dực nhìn qua, nắm tay giơ lên, giọng như trẻ hỏi.


      - Diệp gia biết trời cao đất rộng, đắc tội Thần Hoàng đại nhân, hai người các ngươi còn có mặt mũi ở lại Thiên Tông học phủ sao?


      Ưng Đàm lãnh khốc ra, ánh mắt mang theo đề phòng và ghen ghét.


      - Chúng ta mới thèm ở chỗ này!


      Mân Nhi giọng ngây thơ vang lên, bĩu môi hừ tiếng.


      - Các ngươi muốn ở lại Thiên Tông học phủ, vậy còn nhanh cút !


      Ưng Đàm cười lên, :


      - phải là muốn ở đây khôn đấy chứ?


      Trong lòng Ưng Đàm rất ghen ghét Tiểu Dực và Mân Nhi, tuổi như vậy là Thần Huyên thập trọng, ở tuổi của Tiểu Dực và Mân Nhi cũng chỉ là Thần Hải mà thôi. vào thời điểm sáu bảy tuổi là Thần Hải ngũ trọng.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1013: được. (1)

      - Chúng ta sớm muốn rồi, nhưng mà bọn chúng cho chúng ta !


      Tiểu Dực tức giận ra, cũng là người nào cho !


      Nghe được Tiểu Dực như vậy, trong mắt Ưng Đàm biến hóa, lập tức hiểu vì sao Đạo Đình chịu thả Tiểu Dực và Mân Nhi quay về.


      Chẳng lẽ cứ như thế buông tha cho hai tên oắt con này sao? Sau đó chờ bọn chúng vượt qua mình? Ưng Đàm rất cam lòng, trong lòng khẽ động, cười lạnh, nếu như Diệp gia đắc tội Thần Hoàng, như vậy mình giáo huấn hai oắt con này, chắc hẳn Thần Hoàng đại nhân cũng trách tội đâu!


      - Tiểu Tử, chúng ta luận võ với nhau trận, nếu ngươi đánh thắng ta, ta cho ngươi trở về, thế nào?


      Ưng Đàm nhìn qua Tiểu Dực, đứa trẻ như Tiểu Dực rất dễ lừa gạt.


      - Tốt, ta đánh với ngươi!


      Tiểu Dực giơ nắm tay lên, ngẩng cao đầu ra.


      - Tiểu Dực, vạn nhất ngươi đánh thắng sao bây giờ?


      Mân Nhi giật góc áo của Tiểu Dực, hơi bận tâm ra.


      - Yên tâm Mân Nhi, ta nhất định đánh thắng mà, ta và Diệp Mông ca ca từng qua, nhất định bảo hộ ngươi! Chỉ cần đánh bại , chúng ta có thể về nhà!


      Tiểu Dực nghiêm túc ra, hai mắt sáng ngời, tràn ngập ước mơ về nhà!


      - Vậy, được rồi!


      Mân Nhi nghĩ lại sau đó cắn môi gật đầu.


      Bọn họ chỉ là tiểu hài tử, có khái niệm thực lực gì, càng giữ Thần Huyền và Đạo Huyện là cái hào rộng.


      Tiểu Dực như tiểu đại nhân vậy, trấn an vỗ đầu của Mân Nhi, sau đó qua võ tràng với Ưng Đàm.


      Hai thân ảnh lớn xuất võ tràng.


      Đám đệ tử tu luyện gần võ tràng nhìn thấy màn này tụ tập lại, chuẩn bị xem trò hay.


      - Tiểu tử ngốc đáng thương, dám vào luận võ với ta, tự lượng sức mình, buồn cười!


      Ưng Đàm cười to, sau khi Tiểu Dực vào trong võ tràng, tay phải của vung lên, ám kình bắn qua, "Bành" tiếng, Tiểu Dực bay ra ngoài, té mặt đất, khóe miệng có máu tươi chảy ra.


      Bên ngoài luận võ tràng có người vây xem!


      - Ha ha, Thần Huyền còn dám khiêu chiến Ưng Đàm!


      - Ưng Đàm chính là đệ nhất cao thr của huyền viện chúng ta đấy.


      Tiểu Dực vừa mới tiến vào luận võ tràng, còn chưa chuẩn bị gì bị đánh ngã đất, bụn lấy tổn thương người đứng lên, tức giận trừng mắt với Ưng Đàm, quát:


      - Ngươi chơi xấu, chúng ta còn chưa bắt đầu mà!


      - bắt đầu? Đùa à?


      Ưng Đàm ôm bụng cười to, :


      - Ta Đạo Huyền thu thập Thần Huyền còn phải bắt đầu sao?


      Ưng Đàm căn bản xem tỷ thí này là luận võ chính thức.


      Đám nười vây quanh bên người cũng cười rộ lên.


      - Hai tiểu tạp chủng của Diệp gia, dám ở Thiên Tông học phủ chúng ta hung hăng càn quấy, Ưng Đàm cho các ngươi giáo huấn là cho các ngươi biết phải làm người thế nào!


      Đám đệ tử Thiên Tông học phủ vây quanh cười to, bọn chúng là con cái cao tầng Đạo Đình, tại Thiên Tông học phủ có thể hô phong hoán vũ, Tiểu Dực và Mân Nhi chỉ là tiểu hài tử sáu bảy tuổi mà thôi, lại tiến vào huyền viện, hơn nữa tu vị còn cao hơn bọn họ rất nhiều, chyện này khiến bọn họ phi thường mất mặt, cho nên càng căm phù Tiểu Dực và Mân Nhi.


      - Tiểu Dực, coi chừng!


      Mân Nhi dai góc áo, khẩn trương nhìn qua Tiểu Dực, nhìn thấy Tiểu Dực bị đánh chật vật như vậy, gốc mắt của nàng đỏ lên.


      - Ngươi...


      Tiểu Dực tức giận nhìn qua Ưng Đàm, trong đôi mắt muốn bắn ra lửa giận, đây là luận bàn, luận võ bắt đầu có thể động thủ, mà Ưng Đàm căn bản tuân thủ quy củ, vừa tiến vào là dánh lén, quả thực là tiểu nhân hèn hạ!


      - Ta muốn đánh ngươi!


      Tiểu Dực nhếch môi, vung nắm đấm lên đánh thẳng vào Ưng Đàm.


      - Ha ha, chết cười ta, Thần Huyền cảnh lại dám đánh ta, ta có nghe lầm ?


      Nhìn thấy Tiểu Dực nhào lên, Ưng Đàm khinh hừ tiếng, ra tay.


      "Bành" tiếng, Tiểu Dực bị đánh bay ra ngoài lần nữa, đâm vào cấm chế chun quanh luận võ tràng sau đó bắn ngược trở về, té mặt đất.


      - Ta liều với ngươi.


      Tiểu Dực để ý thương thế người, nhanh chóng đứng lên, hai mắt đỏ bừng, hung tính Dực Xà bị kích phát, lại lao lên tấn công Ưng Đàm.


      Bành, bành, bành...


      Tiểu Dực ngừng bị đánh bay ra ngoài, Thần Huyền làm sao có thể là đối thủ của Đạo Huyền được chứ?


      Ưng Đàm cười lạnh vui vẻ, ra tay lưu tình đánh Tiểu Dực bay ngược ra sao, trong mắt tràn đầy đắc ý.


      Qua lát sau Tiểu Dực mình đầy thương tích.


      - Tiểu Dực, nhanh nhận thua , ngươi chết!


      Mân Nhi ghé vào cấm chế khóc lớn, thế nhưng mà luận võ bắt đầu nàng ngăn cản được.


      lần lại lần bị thương, lần lại lần đứng lên.


      - Ta mới nhận thua!


      Tiểu Dực lau máu tươi, vô cùng kiên định ra.


      đỉnh núi ở phía nam, Mính Lam Chiến Hoàng nhìn qua trận tỷ thí chênh lệch này, nàng nhíu mày, thở dài hơi.


      - Hai tên tính tình trẻ con, nghị lực đều tốt, thiên phú càng vô cùng inh, đáng tiếc là người Diệp gia. Xem ra Diệp gia tiếp nhận Đạo Đình quản thúc, Thần Hoàng nhất định cho phép bọn họ tồn tại.


      Mính Lam Chiến Hoàng thở ra, nàng chỉ trung với Thần Hoàng, trung với Đạo Đình, tuy Tiểu Dực là đệ tử của nàng, nhìn thấy Tiểu Dực bị Ưng Đàm đánh ngã như vậy, nàng vẫn làm gì, chỉ đứng nhìn.


      Mân Nhi là huyết mạch Thanh Đế, cho nên thể động, nhưng Tiểu Dực khác, mặc kệ xuất kết quả gì, đó cũng là đệ tử luận võ. có quan hệ với nàng và Thần Hoàng, cho dù Thanh Đế chất vấn, bọn họ vẫn có thể giải vây.


      Bên ngoài cấm chế, cơ hồ tất cả người của Đạo Đình đùa cợt nhìn qua, Tiểu Dực Thần Huyền dám khiêu chiến Ưng Đàm Đạo Huyền, đây là tự mình muốn chết, cùng quan hệ tới người khác.


      Ưng Đàm cố ý làm nhục Tiểu Dực, đánh Tiểu Dực thương tích đầy mình, máu tươi văng khắp nơi. Muốn giết Tiểu Dực.


      Tiểu Dực trợn to mắt, ý thức dần dần mơ hồ, nhưng mà vẫn chịu thua, tư tưởng của rất đơn thuần. Nhưng đây là nghị luận kiên quyết.


      - Ta tuyệt đối thua!


      Tiểu Dực trước mặt biến thành màu đen, lại cắn răng , cưỡng ép vận chuyển công pháp, giờ phút kinh mạch trong người tán loạn.


      - Vậy chết !


      Trong mắt Ưng Đàm bắn ra đạo sát cơ. Trong tay xuất thanh nhuyễn kiếm, giống như linh xà đâm vào mi tâm của Tiểu Dực.


      Cảnh giới Đạo Huyền hơn nữa còn có sát ý đáng sợ, trong mắt của mọi người, Tiểu Dực giờ phút này hẳn phải chết thể nghi ngờ!


      - Tiểu Dực!


      Mân Nhi khóc lớn, giọng non nớt đau khổ cầu xin, :


      - Van cầu các ngươi, buông tha Tiểu Dực, chúng ta nhận thua!


      Mân Nhi giờ phút này lần đầu tiên biết mình mất Tiểu Dực, giống như lúc trước gia gia chết dưới gót thiết kỵ Nam Man quốc.


      - , Tiểu Dực, nên rời khỏi Mân Nhi!


      giọng nước mắt óng ánh lăng dài gò má Mân Nhi, giọt nước mắt này mang theo ngọn lửa màu xanh.


      Phốc! Ngọn lửa rơi xuống đất, rực rỡ tươi đẹp chói mắt.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1014: được. (2)

      Thời điểm nhuyễn kiếm của Ưng Đàm sắp đâm vào mi tâm của Tiểu Dực, người của Tiểu Dực đột nhiên có hạt châu màu đen tỏa ra hắc quang sáng ngời, nó bao phủ cả luận võ tràng.


      - Xảy ra chuyện gì?


      Ưng Đàm sợ hãi cả kinh, cảm giác được sát khí đáng sợ ập vào mặt.


      Mính Lam Chiến Hoàng quan sát đỉnh núi xa xa cũng nhíu mày, lẩm bẩm :


      - nghĩ tới tiểu oa nhi này người còn cất dấu đạo khí chí bảo.


      Luận võ tràng bị hắc quang bao phủ, đám người vây xem tình huống thế nào, cũng có chút khẩn trương lui ra sau vài bước, đề phòng nhìn vào luận võ tràng.


      - Sư phó!


      Tiểu Dực đắng chìm trong hắc quang, với hạt châu màu đen kia, gương mặt ngây thơ mang theo thần sắc kiên định.


      - Dám khi dễ đệ tử Thôn Thiên Ma Vương ta, quả thực là muốn chết! Tiểu Dực, nên giáo huấn tiểu tử này!


      giọng già nua từ xa truyền tới, mang theo tức giận ràng.


      - Ân!


      Thân thể Tiểu Dực biến ảo nhanh chóng, hóa thành con Dực Xà, con mắt to như chuông đồng nhìn qua Ưng Đàm, hắc quang bao phủ, khí thế người Tiểu Dực ngừng kéo lên.


      Lúc này giống như sóng biển gào thét, người Tiểu Dực tỏa ra từng sợi khí tức bàng bạc.


      Tiểu Dực cảm giác trong đầu của mình như bị nổ vang, giống như có bình chướng bị xé rách, công pháp, vũ kỹ, bí pháp nấp lập tức tuôn ra như nước vỡ đen.


      Đây là truyền thừa dấu trong đầu của .


      Đây là công pháp tu luyện, vũ kỹ, bí pháp thích hợp với Dực Xà!


      ra Dực Xà căn bản cần học tập công pháp, vũ kỹ cùng bí pháp khác, những thứ này đều giấu trong đầu của rồi, chỉ cần chờ chúng đạt tới điều kiện nhất định hoặc lúc nguy hiểm, trí nhớ truyền thừa này tự động thức tỉnh.


      Sau khi tiếp thu trí nhớ truyền thừa, tu vị của Tiểu Dực đột nhiên bạo tăng mấy lần, trực tiếp phá tan cảnh giới Đạo Huyền, đạt tới Đạo Huyền nhất trọng!


      Ưng Đàm hoảng sợ nhìn qua trước mặt, ngửa đầu nhìn Tiểu Dực trung, chỉ thấy toàn thân của Tiểu Dực bao phủ trong hắc quang, nghĩ tới, Tiểu Dực lại là con Dực Xà! Đôi mắt to như chuông đồng nhìn qua , nội tâm của sinh ra hàn ý.


      xảy ra chuyện ì?


      Cho dù Tiểu Dực tấn giai Đạo Huyền cũng chỉ là Đạo Huyền nhất trọng mà thôi, theo lý thuyết căn bản cần e ngại Tiểu Dực, nhưng ánh mắt của Tiểu Dực khiến toàn thân của cứng ngắt, có loại xúc động muốn chạy chối chết.


      - chết !


      Tiểu Dực tức giận quát tiếng, cái đuôi cực lớn vung qua phía Ưng Đàm.


      Oanh, oanh, oanh!


      Đám Thần Hải vây quanh chấn động, đây là hai Đạo Huyền va chạm lực lượng thuần túy với nhau.


      Tiểu Dực quất cái đuôi đánh bay Ưng Đàm ra ngoài, Ưng Đàm chảy máu tươi, bị Tiểu Dực đánh chật vật chịu nổi.


      Võ giả Đạo Huyền tam trọng bị Tiểu Dực Đạo Huyền nhất trọng đánh chính diện có sức hoàn thủ.


      Xa xa đỉnh núi, Mính Lam Chiến Hoàng nhìn xem đây hết thảy, khỏi có vài phần kinh ngạc, mà ngay cả nàng cũng nghĩ thông cái này là xảy ra chuyện gì, chỉ có thể Tiểu Dực truyền thừa quá mạnh mẽ.


      Đột nhiên cảm thấy có khí nóng quét qua mặt, nhnf qua chỗ Mân Nhi, Mân Nhi bao phủ trong ngọn lửa màu xanh có hình dáng phượng hoàng, nghĩ tới Mân Nhi và Tiểu Dực đồng thời tấn giai.


      Hai tiểu oa nhi mới sáu bảy tuổi ràng trực tiếp đột phá đến Đạo Huyền, tốc độ tu luyện như thế này thế nào cho phải đây?


      Bên cạnh luận võ tràng, đám người vây xem hoảng sợ lui ra phía sau, sóng nhiệt người Mân Nhi giống như muốn đột bọn họ thành tro bụi, lại nhìn luận võ tràng, Ưng Đàm bị Tiểu Dực hành hạ thảm, hoàn toàn khác xa vừa rồi.


      Hai tiểu oa nhi này đáng sợ.


      Bọn chúng lui ra sau nhanh, sợ chọc hai tiểu sát tinh này.


      Tiểu Dực đánh Ưng Đàm mtooj trận, thẳng đến khi Ưng Đàm đứng dậy được, khóc rống lưu nước mắt, quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, Tiểu Dực mới từ trong luận võ tràng ra ngoài, cho dù Ưng Đàm đối với như vậy, vẫn có ý tứ giết người.


      - Tiểu Dực!


      Mân Nhi khóc rống nhào lên, ôm lấy Tiểu Dực.


      Tiểu Dực duỗi tay bé vỗ lưng Mân Nhi, gương mặt non nớt lộ ra nụ cười vui vẻ, :


      - Mân Nhi, ta sao, ta đáp ứng qua, nhất định bảo hộ ngươi.


      - Ân!


      Mân Nhi gương mặt đẫm nước mắt tươi cười.


      Nhìn qua bóng lưng hai tiểu hài tử rời , mặt Mính Lam Chiến Hoàng sầu lo sâu, nhất định phải trước khi hai tiểu hài tử này lớn lên phải khống chế bọn chúng.


      Ban đêm dần dần hàng lâm, Tiểu Dực cùng Mân Nhi ngồi bên cạnh đống lửa.


      - Tiểu Dực, ta nhớ Diệp Thần ca ca!


      - Mân Nhi, ta cũng nhớ Diệp Thần ca ca.


      Tiểu Dực chán nản,thất vọng ra, tuy đánh thắng Ưng Đàm, nhưng Ưng Đàm là lừa gạt bọn chúng, bọn chúng thể quay lại.


      - Chúng ta chạy trốn a!


      Trong giọng của Mân Nhi mang theo nét rạng rỡ.


      Đúng lúc này mấy thân ảnh xuất phía sau hòn non bộ.


      - Ai?


      Tiểu Dực lập tức cảnh giác đứng lên, chất vấn.


      - Là chúng ta!


      Mấy thân ảnh này như bóng ma tới, là người trẻ tuổi hai mươi ba tuổi.


      Tiểu Dực lờ mờ nhận ra, người tuổi trẻ này chính là người Diệp gia, tại sơn cốc Diệp gia nhìn thấy bọn họ, Diệp Thần ca ca phái người tới đón bọn chúng! Trong mắt Tiểu Dực chứa lệ quang, Diệp Thần ca ca có quên bọn chúng.


      - Là Diệp Thần tộc trưởng phái chúng ta tới tiếp các ngươi trở về, Tiểu Dực, Mân Nhi, nhanh theo chúng ta !


      Diệp Mậu giọng ra, nghe lệnh Diệp Thần tới đây đón Tiểu Dực cùng Mân Nhi, vì tiến vào Đạo Đình tổn hao ít tâm cơ, mua được rất nhiều người của Đạo Đình, may mắn Thiên Tông học phủ phòng giữ cũng sâm nghiêm lắm.


      Từ khi Thần Hoàng muốn khống chế Diệp gia Diệp Thần tựu hối hận khi mang Tiểu Dực cùng Mân Nhi đưa vào Thiên Tông học phủ, bị Thần Hoàng phóng thích ra khoi Đạo Đình, phái ít người lưu lại, muốn xem xem có thể tiếp Tiểu Dực cùng Mân Nhi ra hay .


      - Ân!


      Tiểu Dực cùng Mân Nhi hưng phấn theo phía sau Diệp Mậu, bọn chúng rốt cuộc có thể quay về Diệp gia rồi!


      Thời điểm đoàn người quay người chuẩn bị rời , thân ảnh bỗng nhiên ra trước mặt bọn họ, là Mính Lam Chiến Hoàng.


      Mính Lam Chiến Hoàng lạnh lùng nhìn qua đám người, hừ lạnh tiếng :


      - Muốn tới tới, muốn , xem Thiên Tông học phủ trở thành địa phương nào?


      Trong khi chuyện, khí tức cườn giả Chiến Hoàng lan ra chung quanh.


      Thiên Tông học phủ phòng bị ngoài lỏng trong chặt, Mính Lam Chiến Hoàng sớm biết đám người Diệp Mậu có suy nghĩ muốn cứu Tiểu Dực cùng Mân Nhi ra, là nàng cố ý thả cho đám người Diệp Mậu vào.


      - Tiểu Dực, Mân Nhi, mau!


      Trong lòng Diệp Mậu rùng mình, hét lớn tiếng, mang theo bốn người khác tấn công Mính Lam Chiến Hoàng.


      Mính Lam Chiến Hoàng khinh thường cười nhạo :


      - Mấy tôm cá nhãi nhép, cũng dám xông vào Thiên Tông học phủ, đúng là buồn cười tới cực điểm!


      Đôi tay trắng của nàng ngưng tụ ra thủ ấn, đạo lực lượng vô hình bay thăng tới đám người Diệp Mậu.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1015: Hợp tác.

      Bành bành bành! Đám người Diệp Mậu bị đánh bay ra ngoài.


      - Muốn ? dễ dàng như vậy!


      Mính Lam Chiến Hoàng nhìn qua Tiểu Dực cùng Mân Nhi ở phương xa, tay phải giơ lên nắm lấy Tiểu Dực cùng Mân Nhi trở lại dễ dàng.


      Trước mặt cường giả Chiến Hoàng, Tiểu Dực và Mân Nhi cảnh giới Đạo Huyền bị bắt như con gà vậy, căn bản có lực phản kháng.


      - Xú nữ nhân, thả chúng ta ra!


      - Thả chúng ta ra!


      Tiểu Dực cùng Mân Nhi càng ngừng giãy dụa, lại cách nào thoát khỏi khống chế của Mính Lam Chiến Hoàng.


      - Bắt chúng lại, với ta gặp Thần Hoàng đại nhân!


      Mính Lam Chiến Hoàng mang theo đám người Tiểu Dực cùng Mân Nhi tới hướng Đạo Đình.


      Cảnh ban đêm dần dần ngưng trọng, tất cả bao phủ trong bóng tối.


      Mấy ngày sau, Tiễn Lai tiệm bán thuốc.


      - Ngươi xác định tin tức này là ?


      Diệp Thần nhíu mày, nhìn qua Tiễn Lai hỏi.


      Diệp Thần vừa rồi nhận được tin tức từ chỗ Tiễn Lai, đám người Diệp Mậu bị người Đạo Đình bắt lấy, Tiểu Dực cùng Mân Nhi cũng bị Đạo Đình khống chế lại. Diệp Thần từng dặn dò qua Diệp Mậu là có nắm chắc được ra tay, nhưng nghĩ tới Diệp Mậu lại bị bắt ngược.


      - Đúng vậy, tin tức này đến từ trong Đạo Đình, xác nhận thể nghi ngờ.


      Tiễn Lai chắc chắn ra.


      - Các ngươi cũng là người của Đạo Đình. Vì cái gì còn mang tin tức này cho chúng ta biết?


      Diệp Thần nhíu mày hỏi.


      - Rất đơn giản, vị đại nhân trong tổ chức của chúng ta cũng phải Thần Hoàng.


      Tiễn Lai mỉm cuwofi ra.


      Diệp Thần cũng có ít suy đoán, Tiễn Lai cung phụng người kia khẳng định phải Thần Hoàng, bằng Tiễn Lai mang theo những đệ tử Diệp gia có Tinh Hồn dung hợp độ vượt qua 50 kia , sau đó khẳng định khống chế lại, tại đạt được Tiễn Lai xác nhận nội tâm Diệp Thần cũng chứng thực suy đoán là đúng.


      - Vị đại nhân kia muốn tranh đoạt vị trí chủ nhân Đạo Đình sao?


      Ánh mắt Diệp Thần thâm thúy nhìn qua Tiễn Lai :


      - Bằng cũng mời chào nhiều đệ tử Diệp gia có Tinh Hồn dung hợp độ vượt qua 50 làm đệ tử của a.


      Nhân vật thần bí của Đạo Đình sau lưng Tiễn Lai rất có thể là người cạnh tranh vị trí Thần Hoàng.


      - Ta đây cũng biết.


      Tiễn Lai nhún nhún vai, mỉm cười :


      - Người cấp nghĩ thế nào những thủ hạ như chúng ta đây dám phỏng đoán lung tung.


      - Vị đại nhân kia có giúp ta Tiểu Dực, Mân Nhi và đám người Diệp Mậu hay ?


      Trong lòng Diệp Thần khẽ động, hỏi thăm Tiễn Lai.


      - như vậy, ta trao đổi với đại nhân kia, mười vị Thị Thần Thanh Đế đại nhân có hứng thú với huyết mạch của Mân Nhi. Mà Mân Nhi là huyết mạch của Thanh Đế, thiên phú cũng tồi, nếu như vị đại nhân kia vài lời với Thanh Đế đại nhân, bảo vệ Tiểu Dực cùng Mân Nhi là có vấn đề gì. Về phần đám người Diệp Mậu, vị đại nhân kia muốn bảo vệ cũng khó.


      Tiễn Lai nhìn qua Diệp Thần, cười tủm tỉm .


      Nhìn thấy Tiễn Lai bộ dáng khôn khéo dối trá kia, Diệp Thần :


      - thẳng . Vị đại nhân kia nghĩ muốn cái gì? Nếu như muốn khống chế Diệp gia chúng ta như Thần Hoàng kia, đó là chuyện thể nào.


      - Vị đại nhân kia nội tâm nhân hậu, giống Thần Hoàng muốn khống chế Diệp gia.


      Tiễn Lai lắc lắc đầu .


      - Vị đại nhân kia muốn hợp tác với Diệp gia. Lần này bảo hộ Tiểu Dực, Mân Nhi cùng Diệp Mậu chỉ là ngươi thiếu nhân tình mà thôi.


      - Hợp tác? Hợp tác thế nào?


      - Vào lúc trọng yếu ủng hộ .


      Tiễn Lai trong mắt có tinh quang bắn ra.


      Nghe được Tiễn Lai thế, Diệp Thần lập tức hiểu vị đại nhân sau lưng của Tiễn Lai cần Diệp gia ủng hộ leo lên vị trí chủ nhân Đạo Đình! Diệp Thần trầm mặc lát, nếu như người nọ leo lên vị trí chủ nhân Đạo Đình, như thế nào cũng tốt hơn Thần Hoàng tại.


      - Diệp gia ta thế đơn lực bạc, cho tới bây giờ có cường giả Chiến Hoàng nào cả, có năng lực gì ủng hộ đại nhân kia?


      Diệp Thần từ chối cho ý kiến ra.


      Tiễn Lai cười :


      - Diệp Thần huynh đệ cần tự coi mình, hôm nay Diệp gia tuy chưa xuất cường giả Chiến Hoàng nào, nhưng nhiều thiên tài có Tinh Hồn dung hợp độ vượt qua 50 như thế, còn được mười vị Thị Thần đại nhân chú ý, huống chi Diệp Thần huynh đệ có phân thân ở nhân thần cấm địa cửu trọng thiên, Diệp Thần huynh đệ chỉ sợ có địa vị rất cao. Chờ phân thân của ngươi ra, ngươi thấy Thiên Nguyên Đại Lục biến hóa khác thường.


      - Tiễn Lai huynh đệ thay ta cám ơn vị đại nhân kia, lúc này Diệp gia ta thừa nhận nhân tình này, tiếp theo chắc chắn tương báo!


      Diệp Thần chắp tay .


      - Có lời này của Diệp Thần huynh đệ là đủ rồi, vị đại nhân kia Diệp Thần huynh đệ là người có tình có nghĩa, cho nên tin được Diệp Thần huynh đệ!


      Tiễn Lai cười ha hả :


      - Ta còn lần đầu tiên nghe được vị đại nhân kia đánh giá ột người như vậy đấy.


      Diệp Thần ngẫm lại chính mình vào Thiên Nguyên Đại Lục làm từng chuyện gì, đối phương khẳng định đều nhìn ở trong mắt. Nếu ngươi nọ cùng Thần Hoàng cạnh tranh vị trí chủ nhân Đạo Đình, địch nhân của địch nhân chính là bằng hữu, nhiều bằng hữu cũng tệ, nhất là đối phương thân ở địa vị cao, thế lực cũng tầm thường.


      - Kính xin Tiễn Lai huynh thay ta cảm tạ vị đại nhân kia.


      Diệp Thần cười .


      - Tốt!


      xong, Diệp Thần liền cáo từ rời khỏi, có qua mấy ngày, lại từ chỗ Tiễn Lai nhận được tin tức, Tiểu Dực, Mân Nhi và đám người Diệp Mậu và đệ tử Diệp gia được bảo vệ, nhưng Tiểu Dực cùng Mân Nhi ý đồ chạy trốn khỏi Thiên Tông học phủ, đám người Diệp Mậu xâm nhập Thiên Tông học phủ, trách phạt là miễn được, Tiểu Dực cùng Mân Nhi bị cấm đoán ba năm, Diệp Mậu bị giam vào nhà giam hai mươi năm.


      Nghe được tin tức này, Diệp Thần thoáng buông lỏng hơi, chỉ cần nguy hiểm tính mạng, bị giam vài năm cũng chẳng sao, cho dù bị giam hai mươi năm, đối với tu luyện giả mà có gì lớn cả, dễ dàng dốc lòng tu luyện.


      tại Diệp gia vẫn thể trực tiếp đối kháng Đạo Đình. Chỉ có thể nhẫn, phải chờ Diệp gia cường đại lên mới có thể khiêu chiến Đạo Đình!


      Khi biết Tiểu Dực cùng Mân Nhi bị Đạo Đình giam giữ, người Diệp gia vô cùng tức giạn, bọn họ sớm xem Tiểu Dực cùng Mân Nhi là người nhà của mình, hôm nay bọn họ căn bản có thực lưc cứu đmá người Tiểu Dực cùng Mân Nhi, cho nên càng dốc lòng tu luyện hơn.


      Có lẽ thiên địa khí cơ cứng lại, bốn mùa của Thiên Nguyên Đại Lục như mùa xuân. Làm cho người ta quên mất thời gian trôi qua, tu luyện biết tuổi tác, thời gian lại năm qua .


      Phân thân thứ hai của Diệp Thần vẫn ở Tử Hoàn Tinh chưa về, đệ tam phân thân ở nhân thần cấm địa đệ cửu trọng thiên, mà đệ nhất phân thân dốc lòng hỗ trợ người khác tu luyện.


      Thời gian năm với tu luyện giả mà nó quá ngắn.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1016: Ta là người Diệp gia. (1)

      Trong đó Diệp Thần vô số lần muốn phái người cứu Tiểu Dực cùng Mân Nhi, nhưng mà Đạo Đình có truyền tới tin tức gì, Diệp Thần căn bản biết Tiểu Dực cùng Mân Nhi bị nhốt ở đâu.


      Diệp Thần còn vài chuyến tới Tinh Hải chiến bộ, bụng dưới của Đạm Thai Lăng hở ra. Mỗi lần nhìn thấy bụng cúa Đạm Thai Lăng, Diệp Thần đều muốn ôm lấy, muốn biết hài tử của mình thế nào, nhưng mà bởi vì Đạm Thai Lăng che dấu rất khá. Người của Tinh Hải chiến bộ cũng có phát ra đệ nhất mỹ nhân của chiến bộ bị Diệp Thần làm phình búng.


      Diệp Thần cũng thăm A Ly cùng Nữu Nhi, nhưng mà có tin tức, A Ly tiến vào thần cấm địa nhưng chưa ra. Mà Nữu Nhi ở tiểu Thiên Nguyên giới tĩnh tu.


      Chẳng lẽ tiến vào thần cấm địa đệ cửu trọng thiên là A Ly? Trong lòng Diệp Thần phỏng đoán, có gặp được A Ly và Nữu Nhi là tiếc nuối.


      Tòời gia trôi qua, Lăng Vũ cũng thu hoạch Thiên Vực thánh quả, lúc này mới khiến người trong lãnh địa có khái niệm mơ hồ về thời gian.


      Trong lãnh địa Diệp gia đệ tử nhận linh thể càng ngày càng nhiều, Diệp Bình lại khảo thí Tinh Hồn dung hợp độ của người Diệp gia lần nữa, phát cả Diệp gia Tinh Hồn dung hợp độ vượt qua 50 ngàn trăm sáu mươi người người, Tinh Hồn dung hợp độ vượt qua 60 có ba trăm mười người, vượt qua bảy mươi có có mười sáu người, ra mấy con số này, đoán chừng cả Thiên Nguyên Đại Lục chấn động.


      Đây quả thực là so sánh với thời điểm Tinh Huyền tinh chủ quật khởi năm đó.


      Năm đó Tinh Huyền tinh chủ quật khởi, cả Thiên Nguyên Đại Lục có hơn tám trăm cường giả Chiến Hoàng, đột nhiên cường giả Chiến Hoàng của Thiên Nguyên Đại Lục thoáng cái tăng lên ngnaf, đó là thời đại huy hoàng của Thiên Nguyên Đại Lục.


      Mà Diệp Thần cũng nhanh chóng sáng tạo ra huy hoàng này.


      Cũng biết tinh chủ vị kia cuối cùng như thế nào.


      Diệp gia có đệ tử Tinh Hồn dung hợp độ vượt qua 50 dung hợp với linh thể, trong thời gian năm này thực lực đột nhiên tăng mạnh, đột phá đến Đạo Huyền cảnh cũng hơn tám trăm người, trong đó hơn ba mươi người đạt tới Đạo Huyền thập trọng.


      Loại tốc độ này quả thực là dùn nghịch thiên để hình dung, tu luyện giả bình thường ở Thiên Nguyên Đại Lục cách nào tưởng tượng ra tốc độ tu luyện khủng bố như vậy được.


      Những đệ tử Diệp gia này sở dĩ tu luyện nhanh như thế, có quan hệ trực tiếp tới dung hợp linh thể, dung hợp linh thể trong chủng tộc đệ tam bọn họ có thể chất tốt nhất.


      Diệp gia còn chưa có Chiến Hoàng tọa trấn, đây là chuyện khiến Diệp Thần buồn rầu nhất, cho dù càng ngừng ăn linh dược, trùng kích đến Đạo Huyền thập trọng, muốn tấn giai Chiến Hoàng cũng phi thường khó, tấn giai Chiến Hoàng trừ cần ngừng tu luyện ra, còn cần ít cơ hội.


      Tinh Hải chiến bộ, trong cung điện phồn hoa, khí tức tầm thường lưu động trong nơi này.


      Bằng Hoàng và tám Chiến Hoàng ngồi ở trong cung điện, ánh mắt của bọn chúng nhìn qua bầu trời, thiên địa huyền khí ngừng lưu động.


      - Khó có thể tưởng tượng, đây là thiên tì Tinh Hồn dung hợp độ vượt qua tám mươi a, chỉ năm ngắn ngủi từ Thần Hải đến cảnh giới bây giờ cũng chỉ mới cần thời gian năm rưỡi lại có thể trùng kích Chiến Hoàng!


      - Đạm Thai Lăng dừng ở Đạo Huyền thập trọng ba tháng qua, hôm nay đặt móng đủ, trùng kích Chiến Hoàng cũng thuận lý thành chương a.


      - Nghe thánh linh chiến bộ Nam Cung Trạch từ tháng trước tấn giai Chiến Hoàng, còn nhanh hơn Đạm Thai a.


      Mấy Chiến Hoàng nghị luận nhao nhao.


      Bằng Hoàng nhìn ra xa xa, ánh mắt phục tạp, vốn cho rằng con của mình là Cao Nham truy cầu Đạm Thai Lăng, nhưng mà nghĩ tới Đạm Thai Lăng Tinh Hồn dung hợp độ tăng trưởng rất nhanh, ràng đột phá đến tám mươi lăm, tu vị còn đột nhiên tăng mạnh, rất nhanh bỏ xa Cao Nham. Cao Nham là Đạo Huyền tam trọng, Đạm Thai Lăng còn là Thần Huyền thập trọng mà thôi, năm này Cao Nham tấn giai đến Đạo Huyền tứ trọng, Đạm Thai Lăng đột phá đến Đạo Huyền thập trọng, tại bắt đầu trùng kích Chiến Hoàng.


      Đây là khác biệt giữa thiên tài và phàm nhân sao?


      Kỳ tốc độ tu luyện của Cao Nham phi thường tệ rồi, nhưng là đụng phải Đạm Thai Lăng, dùng tốc độ tu luyện của Đạm Thai Lăng mà mang ra so, Cao Nham nên tìm khối đậu hủ nào đó đâm đầu chết !


      Tu luyện giả của Tinh Hải chiến bộ tụ tập lại, nghị luận nhao nhao, trong đó còn có Cao Nham, bọn họ đều là trẻ tuổi tuấn kiệt.


      Bọn họ thẹn với hai chữ "Thiên tài" này, so với Đạm Thai Lăng bọn họ chẳng là gì cả.


      Cao Nham cười khổ nhìn qua thiên địa huyền khí bị nhiễu loạn, đây là Đạm Thai Lăng trùng kích Chiến Hoàng dẫn phát thiên địa dị tượng, lúc này mới qua năm thôi, Đạm Thai Lăng muốn trùng kích Chiến Hoàng, cuối cùng là tốc độ gì?


      - Bằng Hoàng, ngươi Đạm Thai Lăng có cơ hội tranh giành vị trí tinh chủ khôn?


      Cao tầng Tinh Hải chiến bộ nhìn qua Bằng Hoàng hỏi.


      - Ta đây cũng biết.


      Thần sắc Bằng Hoàng mất tự nhiên, :


      - Trong hai năm qua Thiên Nguyên Đại Lục nhân tài xuất lớp lớp, thánh linh chiến bộ Nam Cung Trạch cũng là thiên tài Tinh Hồn dung hợp vượt qua tám mươi, trừ chiến Đạm Thai Lăng của chúng ta ra, còn có hai người xâm nhập nhân thần cấm địa cùng thần cấm địa cưu trọng thiên, bọn họ ai cũng có thể.


      - Những người này mỗi người đều có thể trở thành tinh chủ, nhưng ta thấy lọt vào mắt xanh của Tinh Hồn chỉ có người! Theo ta thấy, Đạm Thai Lăng vẫn rất có thể, Đạm Thai Lăng từ xưa tới nay cơ hồ là nữ tính duy nhất có tinh hồn dung hợp độ vượt qua tám mươi, mà theo ta biết, Tinh Hồn của Thiên Nguyên Tinh cũng là nữ nhân.


      chuyện là Du Hoàng. Là nữ tử nóng bỏng, nàng tươi cười cởi mở, những lời này hơn phân nửa có ít ý tứ đùa.


      - Trước khi Tinh Hồn quyết định chúng ta nên lung tung.


      Bằng Hoàng nghiêng đầu ra.


      Tại Thiên Nguyên Đại Lục dẫn phát thiên kiếp, nhưng mà Chiến Hoàng tấn giai đưa tới ít thiên địa dị tượng.


      Thiên địa dị tượng to lớn khiến mọi người chú ý, giống như thiên địa ban thưởng cho chúng sinh.


      Đám người Bằng Hoàng, Khương Hoàng, Du Hoàng ngồi bỗng nhiên đứng lên, mặt vô cùng vui mừng.


      - Tại sao có thể như vậy?


      - Lại là chín loại huyền khí!


      - Có ai tấn giai Chiến Hoàng đưa tới hào quang cửu sắc sao?


      - Ngay cả Tinh Huyền tinh chủ thời điểm tấn giai Chiến Hoàng cũng chỉ đưa tới lục sắc hào quang mà thôi!


      - xảy ra chuyện gì? Hẳn là Đạm Thai Lăng chính là Chiến Hoàng được chọn làm tinh chủ kế tiếp sao? So với Tinh Huyền tinh chủ còn cường đại hơn nhiều?


      Khương Hoàng, Du Hoàng hưng phấn khó hiểu, ánh mắt lộ ra thần sắc cuồng nhiệt.


      Ầm ầm!


      Đại địa rung rung!


      Thiên địa dị tượng này còn đồ sộ hơn lúc Tinh Huyền tinh chủ tấn giai Chiến Hoàng lúc trước nhiều lắm!


      - Đạm Thai chính là tinh chủ kế tiếp sao?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :