Cửu Tinh Thiên Thần Quyết - Phát Tiêu Đích Oa Ngưu (1626C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 106: Quỳnh lâu dưới đất. (1)

      Diệp Thần gật đầu, nghĩ thầm, lúc này cuối cùng có thể cần dùng đến hắc hỏa dược rồi, nếu Đông Lâm Quận Vương phủ biết Diệp gia bảo tiếp tục khai thác mỏ, chừng phái người tới quấy rối, bất quá Diệp gia bảo bây giờ có nhiều cao thủ như thế, chỉ cần Đông Lâm Quận Vương phủ phái đại quân tới đây, hẳn là cũng có vấn đề gì.


      - Trước kia chúng ta thuê dân phu đủ nhiều, lúc này có thể tới mấy thôn trang dưới chân núi thuê nhiều chút, mỏ năm thu vào đạt tới hai ngàn viên Tụ Khí Đan vẫn là có thể.


      Diệp Chiến Thiên .


      - Chỉ quặng mỏ thu vào, có thể còn chưa đủ.


      Diệp Thương Huyền cau mày , bất kể tài vụ Diệp gia bảo, trước kia mỏ thu vào, đầy đủ thỏa mãn Diệp gia bảo thu chi rồi, nhưng mà bây giờ, Diệp gia bảo xưa đâu bằng nay, nếu lại chỉ có chút thu nhập như vậy, sản nghiệp gia tộc liền có biện pháp phát triển.


      - Từ gia bên kia truyền đến tin tức, nguyện ý phân hai thành muối nghiệp mà bọn họ lũng đoạn cho Diệp gia bảo chúng ta, còn có chút gia tộc nguyện ý hợp tác với chúng ta, mặt khác chút sản nghiệp Vân gia bảo cũng bị chúng ta tiếp quản rồi, nếu như kinh doanh thích đáng, năm thu vào hẳn là có hơn vạn Tụ Khí Đan.


      Diệp Chiến Thiên tính toán cái .


      Mọi người nghĩ tới điều gì, tất cả đều cười khổ cái, trước kia coi như là mùa màng tốt, Diệp gia bảo năm thu vào đạt tới hơn ngàn miếng Tụ Khí Đan là ngất trời rồi, tại sản nghiệp gia tộc lớn ra gấp mười lần, bọn họ hẳn là hưng phấn mới đúng, nhưng mà trước kia thoáng cái dùng xong nhiều Tụ Khí Đan, Ngưng Khí Đan thậm chí là Địa Huyền Đan, lại có nhiều siêu cấp linh thảo giá trị liên thành như vậy, nhãn giới của bọn họ tựa hồ cao rất nhiều, năm hơn vạn Tụ Khí Đan, đúng là có điểm nhìn thuận mắt.


      Bất quá lúc trước có thể tới nhiều đan dược cùng linh thảo tốt như vậy, đều dựa vào Diệp Thần, sản nghiệp gia tộc vẫn là phải kiên định kinh doanh, mới có thể từ từ lớn mạnh.


      - Trước xem quặng mỏ chút a.


      Diệp Thần đề nghị, lấy chút hỏa dược, chuẩn bị thử uy lực đây này, có hỏa dược, hiệu suất những thợ đào mỏ sản xuất, lúc đầu có thể đạt tới mười mấy lần thậm chí gấp mấy chục trở lên, xem qua tốc độ bọn dân phu khai thác mỏ, dùng mỏ cuốc từng điểm từng điểm đào, này muốn đào tới khi nào ?


      Rất nhanh, mọi người cùng nhau quặng mỏ phía sau núi Diệp gia bảo.


      Đông Lâm Quận Vương phủ, con truyền tin điêu phành phạch rơi xuống.


      Quận vương phủ đại sảnh.


      - Trăn nhi, có tin tức gì ?


      đầu đại sảnh, trung niên nhân mặc áo vàng mở miệng hỏi, thể trạng cường tráng, thân hình cao lớn, cả người lộ ra khí thế nghiêm nghị, vừa nhìn cũng biết là hạng người dũng mãnh thiện chiến, chính là Minh Võ đại đế tự mình sắc phong Đông Lâm Quận Vương Lưu Huân.


      Gần nhất những năm này, Tây Vũ Đế Quốc đối với lực khống chế phía dưới quận huyện càng ngày càng yếu, những Quận Vương này có hùng binh, bên trong quận huyện riêng phần mình là kém thổ hoàng đế. Đông Lâm Quận Vương trừ trong quận phủ nuôi cao thủ ra, còn có hơn ngàn cấp bảy cao thủ tạo thành Hắc giáp vệ đội, khác còn có hùng binh mười vạn, có thể , cả Đông Lâm quận, chính là thiên hạ của Lưu Huân.


      Tuy cái thế giới này cao thủ quyết định võ lực cuối cùng, nhưng mà hai vạn quân đội huyền khí ba bốn cấp mặc khôi giáp, vẫn có thể ngạnh sanh mài chết mấy cấp chín cao thủ, huống chi hơn ngàn cấp bảy cao thủ tạo thành Hắc giáp quân! Bất quá đối mặt thập giai cường giả, quân đội có thể phát huy tác dụng vô cùng có hạn.


      - Báo cáo phụ hoàng, là bên Diệp gia bảo kia.


      Lưu Trăn cung kính .


      - Diệp gia bảo này lại chuẩn bị ra động tĩnh gì?


      Lưu Huân trầm giọng , từ trong giọng loại khí thế giận tự uy.


      - Vân gia bảo bị Diệp gia bảo diệt tộc, Vân Dịch Dương bỏ mình, phần lớn sản nghiệp Vân gia bảo cũng bị Diệp gia bảo tiếp thu, mặt khác quặng mỏ phía sau núi Diệp gia bảo chuẩn bị tiếp tục sản xuất.


      Lưu Trăn , trong lòng tức giận, uy nghiêm của Quận Vương phủ, chưa từng bị khiêu khích qua như thế.


      Lưu Huân thầm cau mày, vốn là ở xem ra, Diệp gia bảo giống như con kiến hôi, tùy tiện động đầu ngón tay là có thể bóp chết, ra lệnh cho Vân Dịch Dương, là để cho Vân Dịch Dương thống nhất Liên Vân Thập Bát Bảo, đối với Diệp gia bảo căn bản có để ở trong lòng, ban đầu Diệp Chiến Thiên tới đây xin thuốc, liền bị trực tiếp oanh ra ngoài, nghĩ tới thay đổi bất ngờ, Diệp gia bảo có cường giả thân phận ủng hộ, thực lực đột nhiên tăng mạnh, phản đem Vân gia bảo tiêu diệt.


      Nếu như vận dụng đại quân tiêu diệt Diệp gia bảo, Lưu Huân lại lo lắng đắc tội chút cường giả, rước lấy phiền toái cần thiết, nhưng mà tiêu diệt Diệp gia bảo, Diệp gia bảo lại là trong lòng chi hoạn, lúc trước kết thù hận lớn như vậy, cũng phải là kiến giải là có thể kiến giải.


      - Phụ vương, chúng ta làm sao bây giờ, có nên phái đại quân tiễu trừ Diệp gia bảo hay ?


      Lưu Trăn hỏi, nghĩ đến lúc trước mình ở Diệp gia bảo mặt mũi mất hết, đối với Diệp gia bảo tràn đầy phẫn hận.


      Lưu Huân lắc đầu :


      - Trước phái người tra ràng cường giả sau lưng Diệp gia bảo rốt cuộc là lai lịch gì, Diệp gia bảo rốt cuộc cùng người nào lui tới rồi hãy , ta ngày gần đây muốn bế quan, trùng kích thập giai!


      - Phụ vương, ngài xung yếu thập giai ?


      Lưu Trăn sửng sốt chút, có vui mừng, ngược lại lo lắng hỏi.


      - Nếu như phụ thân trùng kích thập giai thành công, bị Minh Võ đại đế mộ binh làm sao bây giờ ?


      - Bây giờ chỉ có thể bước tính bước.


      Lưu Huân thở dài .


      - Tin tức ta trùng kích thập giai, tuyệt đối thể để cho bất luận kẻ nào biết được!


      - Vâng!


      Sắc mặt Lưu Trăn rùng mình, là biết được chuyện nghiêm trọng.


      - Mấy ngày nữa, Hạ Địa Quỳnh Lâu trong Liên Vân Sơn Mạch mở ra, đến lúc đó chừng có đại lượng cao thủ đến Đông Lâm quận chúng ta, đến lúc đó nhất định phải cẩn thận đề phòng, tránh khỏi phát sinh chuyện ngoài ý muốn. Còn có, Tả thừa tướng cùng tổ phụ ngươi có thể cũng đến đây.


      - Quỳnh Lâu mở ra, phụ thân trùng kích thập giai, là chuẩn bị vào sao?


      Lưu Trăn sửng sốt chút hỏi, có chút bối rối .


      - Bao năm qua cường giả tiến vào Hạ Địa Quỳnh Lâu, có rất ít có thể sống ra a!


      - Chuyện này mấy ngày nữa rồi hãy .


      Lưu Huân thần tình lạnh nhạt .


      Mỏ quặng phía sau núi Diệp gia bảo, sau khi dân phu của Vân gia bảo rút , nơi này mảnh xốc xếch, có thể phá hư cũng bị phá hư hết, Diệp gia bảo trải qua đời trước cố gắng đào lên quặng mỏ, cũng bị người dùng cự thạch ngăn rồi, thấy tràng diện này, mọi người Diệp gia tộc vô cùng căm tức, bất quá Vân gia bảo bị diệt, bọn họ khí cũng ra khỏi.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 107: Quỳnh lâu dưới đất. (2)

      - Thần nhi, Chiến Thiên, chúng ta cùng nhau đem tảng đá kia mở ra!


      Diệp Thương Huyền nhìn về cự thạch phía trước , cự thạch này hẳn là từ núi lăn xuống, coi như là ba cấp chín đỉnh phong cao thủ, muốn động cũng phải phí phen công phu.


      - Phụ thân, thúc công, các ngươi đừng vội, xem ta.


      Diệp Thần cười thần bí.


      Đám người Diệp Thương Huyền cùng Diệp Chiến Thiên cảm thấy nghi ngờ, cự thạch trước mắt này, cao có khoảng bốn năm người, chẳng lẻ Thần nhi còn có thể người đem mở ra sao?


      Diệp Thần để ột đám tộc nhân lui xa chút, nhìn về phía đám người Diệp Mông, đám người Diệp Mông mỗi người ôm mấy bao bố, Diệp Thần cầm cái bao bố nhét ở phía dưới cự thạch, sau khi đốt ngòi nổ, nhanh chân bỏ chạy, chỉ nghe oanh tiếng nổ, cự thạch kia chia năm xẻ bảy bạo liệt ra, thiên địa phảng phất đều đung đưa, làm cho người ta kinh hồn táng đảm.


      Số lượng hỏa dược trong bao vải này tương đối nhiều, cộng thêm nhét ở trong gian hẹp nổ tung, uy lực nổ tung hẳn là vượt qua kích của thập giai cao thủ.


      Đám người Diệp Thương Huyền cùng Diệp Chiến Thiên nghiêm nghị biến sắc, thể Diệp Thần làm ra đồ vật này nọ, uy lực vẫn là tương đối kinh khủng, vật này thời điểm đối địch có gì dùng, rất dễ dàng bị né tránh, nhưng mà dùng để khai sơn toái thạch, lại là mọi việc đều thuận lợi.


      Kế tiếp thời gian ngắn, Diệp Thần bắt đầu đại quy mô tạc núi, ở dưới hắc hỏa dược oanh kích, hơn phân nửa bên sơn thể ầm ầm sụp đổ, huyền thiết khoáng thạch rơi lả tả đầy đất. Trước kia Diệp gia bảo thuê dân phu, phải dùng mỏ cuốc từng điểm từng điểm đem nham thạch đục mở, mới có thể hái đến khoáng thạch, bây giờ chỉ cần đem khoáng thạch rơi lả tả nhặt lên, chọn lựa ra tốt, vận đến dưới chân núi là được rồi, tương đối đơn giản, hiệu suất ít nhất cao gấp mấy chục lần.


      Có vật này, Diệp gia bảo năm thu vào, so với lúc đầu có thể lật vài lần!


      đám tộc nhân vui quên cả đất trời, hơn ba trăm dân phu được thuê tới tất cả cũng đến, bọn họ bắt đầu vận chuyển khoáng thạch, gánh lại gánh khoáng thạch bị vận chuyển ra ngoài, mỏ quặng khí thế ngất trời.


      Trong mỏ quặng đột nhiên truyền ra tiếng kêu la.


      - Tộc trưởng, mau tới đây nhìn, nơi này có cái hố quật!


      Đám người Diệp Thần, Diệp Thương Huyền nhìn nhau, nhanh chóng hướng bên kia lao .


      Cả sơn thể bị Diệp Thần dùng hắc hỏa dược tạc sụp, ở trong đống sơn thể đá vụn, lại có cái huyệt động sâu thẳm, biết thông nơi nào, trận trận gió rét từ bên trong huyệt động thổi ra ngoài.


      - Là huyệt động thiên nhiên, hay là cái gì khác ?


      Diệp Thần nghĩ thầm , hướng bên trong huyệt động nhìn chút, ở huyệt động nham bích mò xuống tảng đá , màu trắng bạc, phiếm ánh sáng, huyệt động này quanh thân nham bích, giống như cũng là loại tảng đá này tạo thành.


      - Thúc công, đây là tảng đá gì?


      Diệp Thương Huyền nhận lấy tảng đá trong tay Diệp Thần, kích động nhìn thoáng qua Diệp Chiến Thiên:


      - Đây là Ngân huyền thạch, tài liệu rèn khôi giáp thượng giai, so sánh với huyền thiết còn muốn quý mấy chục lần, có nghĩ tới nơi đây lại có cái Ngân huyền thạch quáng mạch!


      - Truyền lệnh tất cả Diệp gia tộc nhân, chuyện tình nơi này phát Ngân huyền quáng mạch, nhất định phải giữ bí mật!


      Diệp Chiến Thiên , quáng mạch này nhất định phải giao cho người đáng tín nhiệm khai thác!


      - Huyệt động này biết thông hướng địa phương nào, chẳng lẽ là thông nơi đó ?


      Diệp Chiến Thiên đột nhiên nghĩ đến cái gì, giọng run rẩy.


      - Ngươi là Hạ Địa Quỳnh Lâu?


      Diệp Thương Huyền sửng sốt chút.


      - Hạ Địa Quỳnh Lâu, là địa phương nào ?


      Diệp Thần nghi ngờ hỏi, Diệp Chiến Thiên cùng Diệp Thương Huyền chuyện với nhau, để cho trong lòng tràn ngập tò mò.


      - Truyền lệnh tất cả tộc nhân, mọi người được xâm nhập huyệt động này 20m trở lên, nếu gia pháp xử trí!


      Diệp Thương Huyền quyết định nhanh, trầm giọng .


      - Đem nơi này phong tỏa lại, được đối ngoại tiết lộ bất cứ tin tức gì.


      - Thúc công, Hạ Địa Quỳnh Lâu rốt cuộc là địa phương nào ?


      Diệp Thần hỏi tới, nhìn vẻ mặt đám người Diệp Thương Huyền, bộ dạng có chút ngưng trọng.


      - Ở dưới Liên Vân Sơn Mạch, có địa cung khổng lồ, cũng biết là niên đại nào xây dựng mà thành, tên là Hạ Địa Quỳnh Lâu, Hạ Địa Quỳnh Lâu mỗi cách năm mươi năm mới có thể mở ra lần, mỗi lần mở ra thời gian đại khái hai tháng, chỉ có cường giả cấp chín trở lên mới có thể tiến nhập, bên trong hết sức hung hiểm, bao năm qua cường giả tiến vào trong đó, hơn ngàn người mới có mấy người may mắn có thể còn sống, dĩ nhiên, tin tức cụ thể chúng ta cũng biết, nghe những người còn sống sót kia, lúc ra hoặc là lên cấp, hoặc là đạt được chút bảo tàng thần kỳ, cho nên danh tiếng Hạ Địa Quỳnh Lâu chầm chậm truyền ra, bất quá bên trong rốt cuộc là tình hình gì, những người ra tới kia là giữ kín như bưng, bất quá có thể xác định chính là, bên trong có rất nhiều thú biết, hung hiểm dị thường.


      Diệp Thương Huyền vẻ mặt ngưng trọng , cường giả chết trong Hạ Địa Quỳnh Lâu là đếm hết.


      - Lại có chỗ như vậy.


      Diệp Thần trong lòng thất kinh.


      - Khoảng cách tiếp theo mở ra, còn có năm sáu ngày, nơi này có thể cũng là trong cửa vào, bất quá cái loại địa phương đó, người của Diệp gia chúng ta vẫn là nên .


      Mặc dù bên trong có thể có vô số bảo tàng, nhưng mà hệ số nguy hiểm quá lớn, Diệp Chiến Thiên chắc là đồng ý bất kỳ tộc nhân nào vào.


      Hơn ngàn người, mới có hai người còn sống ? Hệ số nguy hiểm này đúng là khá lớn, dù sao vào bên trong, đều là cấp chín cường giả trở lên, thậm chí còn có thập giai.


      Chỗ huyệt động này bị đám người Diệp Thương Huyền dùng tảng đá ngăn lên, đám người còn lại ở phụ cận khai thác khoáng thạch, tiếp tục hướng dưới đất đào sâu, sai biệt lắm là có thể đào được Ngân huyền thạch quáng mạch.


      - Lưu mấy người ở chỗ này coi chừng, những người khác hồi bảo.


      Diệp Thương Huyền .


      Đoàn người xoay người rời , Diệp Thần nhìn sang cửa vào huyệt động kia, đuổi theo đám người Diệp Thương Huyền rời .


      - A Ly, ngươi có biết Hạ Địa Quỳnh Lâu hay ?


      Diệp Thần thấp giọng hỏi thăm A Ly.


      A Ly xèo xèo cái gì, gật đầu.


      - Vậy ngươi có biết bên trong là như thế nào hay ?


      Diệp Thần đối với Hạ Địa Quỳnh Lâu này, cũng sinh ra chút tò mò.


      A Ly trầm mặc chốc lát, gật đầu, lại lắc đầu, giơ giơ móng vuốt, chỉ chỉ Càn Khôn túi của Diệp Thần, ánh mắt chớp chớp nhìn Diệp Thần.


      Diệp Thần trong lòng thất kinh, bây giờ cùng A Ly tâm ý tương thông, A Ly muốn biểu đạt ý tứ, đại khái có thể hiểu chút, đối với Hạ Địa Quỳnh Lâu, A Ly biết được chút, Tu thiên thư, Thái thượng đan đạo cùng Chưởng Phá Càn Khôn kia, cũng là từ Hạ Địa Quỳnh Lâu chảy ra, trưởng bối của A Ly từng qua Hạ Địa Quỳnh Lâu, nhưng mà chính nó chưa từng .


      Xem ra chỉ nhân loại, thú cùng Huyền thú cũng vào Hạ Địa Quỳnh Lâu!

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 108: Người Nam Man Quốc

      biết mới vừa rồi nơi huyệt động kia có phải thông hướng Hạ Địa Quỳnh Lâu hay , Diệp Thần suy nghĩ chút, đợi có cơ hội, phải vào bên trong huyệt động nhìn chút, bất quá thể để cho phụ thân cùng thúc công biết được.


      Trở lại Diệp gia bảo, Diệp Thần tiếp tục tu luyện Cửu Tinh Thiên Thần Quyết, luyện tập Nộ Toái Sơn Hà vũ kỹ, muốn tìm Hạ Địa Quỳnh Lâu chút, trước tăng thực lực lên rồi hãy , nếu đụng phải thập giai thậm chí cường giả lợi hại hơn, ngay cả cơ hội chạy trốn mạng cũng có, đó chính là chịu chết!


      Chớp mắt cái, hai ba ngày thời gian liền qua, phía sau núi Diệp gia bảo khai thác khoáng thạch cũng bị Diệp Chiến Thiên thông qua con đường bí mật bán mất, về phần Ngân huyền thạch, bởi vì Đông Lâm Quận Vương phủ có khống chế Ngân huyền thạch mua bán, nên giao dịch tiện hơn, bán rất nhiều, ngắn ngủn mấy ngày, Diệp gia bảo liền thu nhập hơn hai ngàn Tụ Khí Đan, vượt qua đám người Diệp Chiến Thiên tưởng tượng, mặt khác Diệp gia bảo lại mua đại lượng mễ lương cùng đồ dùng cuộc sống, trữ hàng ở trong kho hàng, chuẩn bị bất cứ tình huống nào.


      Nghe ít tộc nhân , bên trong Đông Lâm quận thành tới rất nhiều người xa lạ, cũng là cấp chín cường giả trở lên, bên trong quận xảy ra mấy lần xung đột, chết nhiều người, vì để tránh cho phát sinh vấn đề, Diệp Chiến Thiên hạ lệnh đóng cửa bảo, cấm tộc nhân ra ngoài.


      Đoán chừng những người kia cũng là chuẩn bị Hạ Địa Quỳnh Lâu.


      Mặt trời mới vừa mọc lên, lại là ngày mới, Diệp gia bảo diễn võ trường cùng thường ngày giống nhau, phi thường náo nhiệt, các tộc nhân cấp bảy trở xuống đều tu luyện Lôi Đế Quyết, tộc nhân cấp tám trở lên phần lớn đều luyện tập Diệp Thần mới vừa truyền thụ Thiên Lôi Diệt Đính vũ kỹ.


      Bỗng nhiên, từng tiếng quát khẽ chỉnh tề ở trong núi quanh quẩn, thanh chấn như sấm.


      đường bên ngoài Diệp gia bảo, bảy tráng hán thân hình cao lớn lên đường, bọn họ cùng người Tây Vũ Đế Quốc có chút giống.


      - Lão Đại, chạy năm ngày đường mệt chết ta, nhanh tìm chỗ nghỉ ngơi chút rồi hãy !


      tráng hán , người mặc cái quần màu xám tro, ở trần, thân da tay ngăm đen giống như thép, phía đầy vết thương, tựa như rết bò đầy toàn thân, lộ ra vẻ phá lệ dữ tợn.


      - Thác Bạt Vũ, chỉ mình ngươi biết mệt sao, đừng ồn ào, làm cho người ta phiền đến sợ.


      Bên cạnh tráng hán khác cau mày quát lên.


      - Làm phiền? Cổ Trác, ta chỉ chút, thế nào ? phục chúng ta đánh chút!


      Cái tráng hán gọi Thác Bạt Vũ kia bất mãn , cũng là tính tình nóng nảy.


      - Đừng cãi nhau nữa.


      Bên cạnh người tướng mạo hơi chút đoan chánh, nhưng thể trạng vô cùng cường tráng chìm quát tiếng.


      Bộ dạng người này rất có uy nghiêm, Thác Bạt Vũ cùng Cổ Trác kia đều dám nữa.


      - Lôi lão đại, bên kia có thanh truyền tới, giống như có thôn trang.


      Vừa nghe lời này, mấy người còn lại ánh mắt cũng sáng lên, cũng chừng mấy ngày rồi, bọn họ chỉ ăn lương khô, rốt cục có nơi có thể đặt chân rồi, khóe miệng mấy người cũng lộ ra tia mỉm cười tàn nhẫn, bọn họ đều là từ trong quân đội Nam Man Quốc ra tới, ở nước khác đốt giết đánh cướp đối với bọn họ mà , chính là chuyện thường như cơm bữa.


      - Nơi này là lãnh thổ quốc gia của Tây Vũ Đế Quốc, các ngươi khiêm tốn chút cho ta, chớ chọc ra mầm tai vạ gì!


      Lôi lão đại trầm giọng , cũng biết, đám thủ hạ mình là mũi đao liếm máu, ở trong đống người chết giãy giụa sống lại, dễ dàng chịu quản thúc như vậy!


      - Lôi lão đại, lo lắng của ngươi rất dư thừa rồi, đoán chừng bên kia cũng chỉ là cái thôn , cho dù chúng ta tàn sát thôn kia, thâm sơn cùng cốc này, nào có cao thủ gì, chẳng lẽ người Tây Vũ Đế Quốc còn dám phái người vây công chúng ta sao, nếu như bọn họ thực có can đảm phái người vây công chúng ta, Nam Man Quốc quốc chủ chúng ta liền có cớ tấn công Tây Vũ Đế Quốc.


      Thác Bạt Vũ vươn ra đầu lưỡi màu đỏ tươi liếm đôi môi chút.


      - Bất kể như thế nào, nghe mệnh lệnh của ta.


      Lôi lão đại tức giận , Nam Man Quốc bọn họ liên tiếp công chiếm bảy quốc gia quanh thân, duy chỉ có Tây Vũ Đế Quốc này mấy ngàn năm qua ngật đứng ngã, phải là có nguyên nhân, lần này bọn họ là vì tìm kiếm Hạ Địa Quỳnh Lâu mà đến, ở bên trong lãnh thổ quốc gia Tây Vũ Đế Quốc, chừng đụng phải chút siêu cấp cường giả, tự nhiên phải cẩn thận.


      Nghe được Lôi lão đại , đáy lòng đám người Thác Bạt Vũ đều có chút khinh thường, cảm thấy Lôi lão đại cũng quá sợ phiền phức.


      đường ở trong rừng xuyên qua, sau lúc lâu, bọn họ nhìn thấy đạo thành tường cao bảy tám thước, nơi này phải là thôn xóm gì, mà là võ đạo gia tộc!


      - Lần đầu tiên tới Tây Vũ Đế Quốc, biết Tây Vũ Đế Quốc dân phong như thế nào, tạm thời nên sanh , trước xem thực lực bọn họ như thế nào.


      Lôi lão đại , nhìn bộ dạng thành tường có mấy phần lụi bại, hẳn phải là võ đạo thế gia lớn gì.


      Bọn người Thác Bạt Vũ, Cổ Trác cảm thấy Lôi lão đại có chút cẩn thận quá đáng rồi, tiểu gia tộc ở cái địa phương như Đông Lâm quận, có thể có cao thủ gì?


      tường thành Diệp gia bảo, Diệp Mục mang theo ít tộc nhân theo lệ tuần tra, ánh mắt quét qua đường trong rừng cây phía ngoài Diệp gia bảo, chỉ thấy mấy tráng hán thân hình cao lớn đường tới, bộ dạng kia giống người Tây Vũ Đế Quốc, ở bên ngoài cùng trưởng bối trong tộc kinh doanh sản nghiệp gia tộc nhiều năm, kiến thức rộng rãi, liếc thấy ra bảy người kia là Nam Man Quốc, Tây Vũ Đế Quốc cùng Nam Man Quốc mặc dù có chiến tranh lớn, nhưng mà biên cảnh ma sát lại chưa bao giờ dừng, người Nam Man Quốc làm sao xâm nhập Tây Vũ Đế Quốc, đến Đông Lâm quận?


      - Diệp Bình, thông tri bọn người phụ thân, phía ngoài Diệp gia bảo phát người Nam Man Quốc!


      Diệp Mục gấp giọng , mấy người này thân hình cao lớn, thể trạng cường tráng, lại vững vàng, vừa nhìn chính là người tu luyện huyền khí.


      - Vâng!


      Diệp Bình vội vã xuống dưới thành tường, hướng gia chủ phủ chạy .


      Đám người Lôi lão đại, Thác Bạt Vũ tới dưới tường thành Diệp gia bảo, Thác Bạt Vũ quát:


      - Người trong Bảo nghe đây, đại gia ngang qua nơi này, hơi mệt chút, đến trong bảo các ngươi nghỉ ngơi, ông cho các ngươi tiền thưởng!


      Thác Bạt Vũ kia xưa nay lớn lối quen thói, đến cái địa phương như nơi này, mở miệng liền rất khách khí.


      Diệp Mục nghe mà mặt nhăn chút, trong lòng có chút vui, những người Nam Man Quốc này cũng quá kiêu ngạo rồi, nghe Nam Man Quốc công chiếm bảy quốc gia quanh thân, lãnh thổ quốc gia là gấp ba Tây Vũ Đế Quốc, võ phong thịnh hành, người Nam Man Quốc tới nước khác, từ trước đến giờ cũng là vênh váo tự đắc.


      - Diệp gia bảo chúng ta tiếp người xa lạ, các ngươi tìm chỗ khác nghỉ ngơi !


      Diệp Mục nhẫn nại hô.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 109: Mạnh mẽ nhập bảo.

      Thác Bạt Vũ hừ lạnh tiếng, lớn tiếng :


      - Nhanh mở cửa chút, nếu ông đập phá cửa bảo các ngươi!


      Thanh Thác Bạt Vũ trầm thấp hùng hồn, khí thế cấp chín cao thủ phóng ra ngoài.


      Lôi lão đại nhìn thoáng qua Diệp Mục tường thành, bộ dạng Diệp Mục đại khái hai mươi tuổi, lúc kêu gọi trung khí mười phần, hẳn là bảy tám cấp cao thủ, cẩn thận suy nghĩ chút tư liệu mà mình bắt được cùng Đông Lâm quận có liên quan, Diệp gia bảo này thanh danh , hẳn phải là đại gia tộc gì, trong Liên Vân Sơn Mạch này có cổ thế lực gọi là Liên Vân Thập Bát Bảo, Diệp gia bảo này hẳn là gia tộc trong Liên Vân Thập Bát Bảo kia.


      Thác Bạt Vũ gọi mở cửa, nhìn về phía Lôi lão đại :


      - Lôi lão đại, chúng ta có muốn đánh vào, tàn sát chỗ này hay .


      Trong bụng dấu chút tâm tư, Diệp gia bảo lớn như vậy, ngay cả nữ nhân cũng có chứ ? Nếu tàn sát chỗ này, bọn họ liền có thể tốt vui vẻ a. Bất quá Lôi lão đại có lên tiếng, cũng dám quá phận.


      - nên lỗ mãng!


      Lôi lão đại trừng mắt nhìn Thác Bạt Vũ, ngẩng đầu cao giọng .


      - Người Diệp gia bảo nghe, ta và Liên Vân Thập Bát Bảo minh chủ Vân gia bảo bảo chủ các ngươi là bạn cũ, chúng ta muốn ở nơi này nghỉ ngơi chút, bao lâu, nhanh mở cửa chút!


      Tin tức của cũng là mấy tháng trước rồi, căn bản biết Vân gia bảo bị Diệp gia bảo tiêu diệt.


      Đám người Thác Bạt Vũ, Cổ Trác có chút sùng bái nhìn thoáng qua Lôi lão đại, nghĩ thầm, Lôi lão đại quả nhiên hổ là Lôi lão đại, thậm chí ngay cả Liên Vân Thập Bát Bảo cũng biết, đem cái gì Liên Vân Thập Bát Bảo minh chủ cũng xé ra, xem ra Diệp gia bảo này là người trong Liên Vân Thập Bát Bảo, nếu đem minh chủ kéo ra, ngươi dù sao cũng phải mở cửa a?


      Bọn họ suy nghĩ, lại nghe tường thành truyền đến tiếng mắng liên tiếp.


      - Con mẹ ngươi, toàn bộ xéo ngay cho ta!


      - Lăn nha, Nam Man Quốc chết bầm, nhanh cút chút!


      - Tạp mao Nam Man Quốc, còn muốn ở Diệp gia bảo chúng ta!


      Diệp gia bảo cùng Vân gia bảo trong lúc đó cừu hận sâu như vậy, Lôi lão đại này còn là bạn cũ của Vân gia bảo, đám người Diệp gia tộc há lại nhịn được, đám chửi ầm lên, lời khó nghe gì cũng ra.


      Lôi lão đại cho là mình đem Liên Vân Thập Bát Bảo minh chủ chuyển ra, Diệp gia bảo này nhất định ngoan ngoãn mở cửa cho bọn , nghĩ tới người Diệp gia bảo lại là phản ứng như thế, thấy mà đám người Thác Bạt Vũ, Cổ Trác thầm cười trộm, thể diện của Lôi lão đại cũng có chút nhịn được.


      - Lôi lão đại, chúng ta có nên giáo huấn bọn họ chút hay ?


      Thác Bạt Vũ hưng phấn mà nhìn về phía Lôi lão đại.


      Lôi lão đại sắc mặt xanh mét, hừ tiếng.


      Đám người Thác Bạt Vũ nhìn nhau, lộ ra vẻ mừng rỡ như điên, khẽ kêu tiếng, đột ngột từ mặt đất mọc lên.


      Đám người Thấy Thác Bạt Vũ, Cổ Trác bay lên trời, trong lòng Diệp Mục biết ổn, có thể phi thân nhảy lên thành tường, ít nhất là cấp tám cao thủ trở lên! Mọi người Diệp gia tộc thấy đám người Thác Bạt Vũ lên thành tường, này khác cùng gia tộc khai chiến, rối rít vung lên vũ khí trong tay, hướng đám người Thác Bạt Vũ phóng , nơi xa công thành nỏ cũng điều chỉnh tốt góc độ, nhắm ngay đám người Thác Bạt Vũ, sưu sưu sưu, từng đạo mũi tên bắn tới.


      - tự lượng sức!


      Thác Bạt Vũ lãnh quát tiếng, quyền hướng Diệp Mục xông lên đánh bay, thình thịch tiếng, chỉ thấy Diệp Mục ngã bay ra ngoài, lọt vào bên trong Diệp gia bảo. Thác Bạt Vũ tay trái vạch ra mấy mũi tên bay vụt mà đến, thân thể cường tráng mạnh mẽ va chạm, mấy Diệp gia tộc nhân liền bị đụng bay ra ngoài.


      Rất nhanh, lần lượt Diệp gia tộc nhân bị ném ra thành tường, sinh tử biết.


      - Cho mặt biết xấu hổ, sớm đem cửa bảo mở ra phải là có chuyện gì sao.


      Thác Bạt Vũ đùa cợt đem Diệp gia tộc nhân té mặt đất rên rỉ đá bay ra ngoài.


      Lôi lão đại cũng lướt lên thành tường, nhìn lướt qua những người mặt đất này, sắc mặt vẫn xanh mét, tung người hướng bên trong Diệp gia bảo lao .


      - Diệp Mục, ngươi làm sao vậy ?


      Đám người Diệp Chiến Thiên, Diệp Thương Huyền nhận được tin tức, từ trong gia chủ phủ ra ngoài, lại thấy Diệp Mục người bị thương nặng nằm mặt đất, vội vàng tới đem Diệp Mục đở lên.


      - Nhị ca, ngươi làm sao vậy?


      Diệp Thần theo phía sau Diệp Chiến Thiên, thấy Diệp Mục bị thương, vội vàng vọt lên, tay phải dò ở cổ tay phải Diệp Mục, phát bộ ngực Diệp Mục bị đánh quyền, lục phủ ngũ tạng cơ hồ lệch vị trí, vội vàng đưa tia huyền khí vào trong cơ thể Diệp Mục, nếu như là tới chậm bước, Diệp Mục khẳng định là đời nhà ma rồi, thủ đoạn ác độc!


      Diệp Thần giận dữ, Diệp Mục trong ngày thường cùng người tranh giành, đối đãi người hiền hòa, Diệp Thần đối với Nhị ca này vô cùng kính trọng, lại có người ở trong Diệp gia bảo đánh bị thương thành như vậy, trong con ngươi lên tia lửa giận, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy bảy thân ảnh ngang trời bay tới.


      - Diệp Bằng, nhanh đem Diệp Mục dẫn , tìm mấy người chiếu cố tộc nhân bị thương.


      Diệp Chiến Thiên trầm giọng , ngẩng đầu nhìn lại, lại có người xông vào Diệp gia bảo đả thương người, cũng cực kỳ căm tức, nắm chặc quả đấm, cánh tay nổi gân xanh.


      Bảy người rơi vào đất trống trung ương Diệp gia bảo, lúc này mọi người Diệp gia tộc cũng tụ tới đây, cừu thị nhìn đám người Lôi lão đại, bộ dạng tùy thời chuẩn bị xuất thủ.


      khí kiếm bạt nỗ trương, nhưng mà bộ dạng Thác Bạt Vũ có chút xem thường, u ám cười :


      - Người Diệp gia bảo nghe đây, nhanh chuẩn bị cho các đại gia mấy gian phòng khách thượng hạng, tìm mấy nương tới đây, các đại gia muốn nghỉ ngơi tốt chút, nếu chúng ta giết sạch người trong bảo các ngươi!


      Ánh mắt Thác Bạt Vũ từ thân tất cả tộc nhân quét qua, lạc ở người mấy nữ nhân trẻ phía xa, nhất thời ánh mắt sáng lên.


      - Mấy nương này tệ, đại gia muốn!


      Thác Bạt Vũ kia đột nhiên tiến lên mấy bước, bàn tay to hướng người trong đó bắt tới.


      Những người Nam Man Quốc này ác liệt như thế, Diệp Thần tức giận càng tăng lên, huyền khí đọng lại trong tay, chuẩn bị đem người Nam Man Quốc này chém giết tại chỗ.


      Bên cạnh thân ảnh đột nhiên tiến về phía trước bước, là Diệp Thương Huyền, Thương Huyền thúc công tính tình luôn luôn rất tốt, thấy người Nam Man Quốc này lớn lối như thế, cũng nhịn được nữa xuất thủ, cả giận .


      - Mấy cái man tử, cũng dám ở Diệp gia bảo ta giương oai!


      bước về phía trước, hộ thể cương khí đầy quanh thân, áo bào gió mà bay, cái Lôi chưởng trào ra.


      Thình thịch tiếng, Thác Bạt Vũ cùng Diệp Thương Huyền chạm nhau chưởng, ngã bay ra ngoài, long đong đạp lui năm sáu bước, lúc này mới đứng lại, mà Diệp Thương Huyền lại đứng tại nguyên chỗ, lù lù bất động.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 110: Giao phong

      - Tiểu lão nhi, muốn chết!


      Thác Bạt Vũ nghĩ tới Diệp Thương Huyền lại đột nhiên xuất thủ, chiêu này, hẳn là rơi xuống hạ phong, khỏi tức giận, cũng đọng lên hộ thể cương khí, da thịt người dữ dội lên, chuẩn bị động thủ.


      Lôi lão đại kinh ngạc nhìn thoáng qua Diệp Thương Huyền, bên trong Diệp gia bảo nho này, lại có cấp chín đỉnh phong cao thủ, để cho có chút ngoài ý muốn, xuất thủ đem Thác Bạt Vũ ngăn lại, ánh mắt ở thân bọn người Diệp Chiến Thiên, Diệp Chiến Long quét qua, mặc dù thấy lắm thực lực đám người Diệp Chiến Thiên, nhưng nhìn đám người Diệp Chiến Thiên, tu vi yếu, trong lòng thất kinh, bên trong Diệp gia bảo nho này, lại có nhiều cao thủ như thế.


      - Vị lão giả này, bảy người chúng ta muốn ở bên trong Diệp gia bảo nghỉ ngơi hai ngày, mời cho cái phương tiện.


      Lôi lão đại , làm người cẩn thận chững chạc, nếu phải mới vừa rồi ném mặt mũi, chắc biết để cho bọn người Thác Bạt Vũ dính vào, vốn là nghĩ, võ đạo gia tộc nho mà thôi, diệt cũng là diệt, nghĩ tới lại là cái thiết bản.


      Nếu như phải Thương Huyền thúc công xuất thủ, Diệp Thần khẳng định là chưởng đem man tử miệng ra vô lễ kia tiêu diệt, ánh mắt của lạnh lùng quét qua đám người Lôi lão đại, Thác Bạt Vũ, trước kia chưa bao giờ tức giận qua giống như hôm nay!


      Diệp Thần chậm rãi ra phía trước, đám người Diệp Thương Huyền thấy thế, sửng sốt chút, liền thối lui đến hai bên.


      Lôi lão đại thấy đám người Diệp Thương Huyền lui sang bên, thiếu niên mới mười bảy mười tám tuổi, sắc mặt có chút giận dữ lên, sửng sốt chút, chẳng lẻ đầu lĩnh Diệp gia bảo này chính là thiếu niên non nớt như vậy?


      Thần hồn của Diệp Thần ở thân bọn người Lôi lão đại khẽ quét qua, bảy người, có hai cấp chín đỉnh phong, bốn cấp chín trung kỳ, thực lực Lôi lão đại kia cao hơn chút, chẳng lẽ là thập giai sơ kỳ cường giả ?


      - Diệp Bình, các tộc nhân thương thế như thế nào ?


      Diệp Thần tức giận hỏi, ánh mắt lạnh lùng ngó chừng Lôi lão đại.


      - Tộc trưởng, tám người, toàn bộ trọng thương, Diệp Mục ca . . .


      Thanh Diệp Bình mang theo khóc nức nở.


      - Muốn ở Diệp gia bảo ta nghỉ ngơi, có thể! Toàn bộ trước đánh thành trọng thương rồi hãy , sau đó lại cho các ngươi nghỉ ngơi mấy tháng tốt!


      Diệp Thần lạnh lùng quét qua đám người Lôi lão đại.


      - Tiểu tử, ngươi cho rằng ngươi là ai, đại gia ở trong bảo các ngươi, đó là cho các ngươi mặt mũi, nên muốn chết!


      Thác Bạt Vũ lông mày dựng lên, khí thế cấp chín đỉnh phong cường giả tán phát ra.


      đám tộc nhân tình cảm quần chúng xúc động phẫn nộ.


      - Tộc trưởng, cho chúng ta giết !


      Bọn họ mới sợ cấp chín cường giả gì, trong lòng bọn họ chỉ có ý niệm, có ai có thể khi nhục tộc nhân bọn họ!


      Lôi lão đại thấy người Diệp gia bảo tán thưởng như thế, cười lạnh tiếng :


      - kiên nhẫn của ta có hạn, Thác Bạt Vũ, Cổ Trác, giết bọn họ!


      nhìn ra, bên trong Diệp gia bảo có mấy cấp chín cường giả, thực lực mạnh nhất hẳn là Diệp Thương Huyền, cũng chỉ so sánh với Thác Bạt Vũ mạnh hơn đường mà thôi. Thiếu niên kia là thực lực gì, thấy , bất quá thiếu niên tiểu gia tộc, có thể tu đến cấp tám là cao rồi, trước hết để cho Thác Bạt Vũ, Cổ Trác xem thực lực bọn họ như thế nào!


      Thác Bạt Vũ cùng Cổ Trác người đánh về phía Diệp Thương Huyền, người khác đánh về phía Diệp Thần, động tác nhanh như diều hâu.


      - Tộc trưởng cẩn thận!


      Diệp Thương Huyền chuẩn bị động thủ, chỉ thấy tay phải Diệp Thần vung lên, hai thân ảnh vàng đỏ cực kỳ nhanh từ trong đám người chui ra ngoài, gầm tiếng, hướng Thác Bạt Vũ cùng Cổ Trác nhào tới.


      Thác Bạt Vũ cùng Cổ Trác kia thấy trong đám người đột nhiên lao ra hai con thú, khỏi quá sợ hãi.


      - Là cấp chín thú!


      Thác Bạt Vũ kinh hãi quát tiếng, quyền hướng Huyền Thiên Xích Hổ oanh tới, mặc dù thường xuyên ở trong sơn dã cùng thú dã đấu, nhưng cấp chín thú vẫn là rất ít đụng phải, hơn nữa hai con thú trước mắt, so sánh với cấp chín thú bình thường, tựa hồ mạnh hơn mấy phần như vậy.


      Thình thịch thình thịch, Thác Bạt Vũ từng quyền từng quyền đánh vào người Huyền Thiên Xích Hổ, nhưng Huyền Thiên Xích Hổ vẫn hào phát vô thương, liên tục bổ nhào mãnh liệt, từng trảo chộp vào ngực Thác Bạt Vũ, để lại mấy vết trảo.


      mặt khác, Cổ Trác cùng Tấn Ảnh Lôi Báo ở giữa chiến đấu cũng là liên tiếp rơi vào hạ phong.


      Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo là thú, càng công kích bọn chúng, bọn chúng càng hung tính nổi lên, phương thức công kích cùng nhân loại giống, là khó dây dưa nhất.


      Sắc mặt Lôi lão đại đại biến, Diệp gia bảo này lại còn nuôi hai con cấp chín thú, căn cứ bắt được tin tức, Diệp gia bảo hẳn là người trong Liên Vân Thập Bát Bảo, chỉ là tiểu gia tộc bình thường trong Liên Vân Sơn Mạch, có thực lực như vậy ? Cái Tây Vũ Đế Quốc này khỏi cũng quá đáng sợ !


      Nên biết mấy huynh đệ là trong quân doanh tinh tế tuyển cường giả, ở lúc chinh phục mấy nước còn lại chiến công hiển hách, nghĩ tới cảnh nội Tây Vũ Đế Quốc, trận chiến đầu tiên lại đụng phải cao thủ.


      Thấy Thác Bạt Vũ cùng Cổ Trác rơi vào hạ phong, Lôi lão đại vận chuyển huyền khí, chuẩn bị đánh gục Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo, liền có đạo sát khí khóa , cái loại ý niệm cường đại nầy, để cho nghiêm nghị cả kinh, hướng phía trước mặt nhìn lại, chỉ thấy Diệp Thần hướng từng bước từng bước tới, mỗi bước, liền khiến cho huyền khí chung quanh rung chuyển.


      cổ cuồng phong trống rỗng đột khởi!


      - Đối thủ của ngươi là ta!


      người Diệp Thần bao trùm tầng quang huy nhàn nhạt, hộ thể cương khí thúc dục.


      Lôi lão đại cảm giác được người Diệp Thần phát ra khí thế, lộ ra vẻ hoảng sợ! Trước mắt thiếu niên mười bảy mười tám tuổi này, nghiễm nhiên là cấp chín đỉnh phong cao thủ, riêng về huyền khí, còn mạnh hơn Thác Bạt Vũ cùng Cổ Trác!


      Mười bảy mười tám tuổi cấp chín đỉnh phong cường giả!


      Lôi lão đại có chút bất khả tư nghị, coi như là Nam Man Quốc hoàng tộc, cũng rất ít trẻ tuổi có thể tu luyện tới cấp độ này, Tây Vũ Đế Quốc cái tiểu gia tộc, có tuyệt thế thiên tài như vậy? Tây Vũ Đế Quốc này, đúng là quá biến thái.


      Thấy Diệp Thần từng bước từng bước bức gần, Lôi lão đại cũng khỏi mặt lộ vẻ ngưng trọng, vận chuyển huyền khí, chuẩn bị cùng Diệp Thần phân cao thấp.


      Thấy Diệp Thần đối mặt Lôi lão đại, đám người Diệp Thương Huyền cùng Diệp Chiến Thiên mặc dù có chút lo lắng, nhưng mà có lòng xem thực lực Diệp Thần như thế nào chút, hướng bốn người phía sau Lôi lão đại phóng .


      - Đem bốn cái phía sau kia, toàn bộ đánh thành trọng thương, phế bỏ tu vi!


      Diệp Thương Huyền quát lạnh , những man tử Nam Man Quốc này, xông đến bên trong gia tộc của bọn họ, đánh tộc nhân bọn họ thành trọng thương, này là tuyệt đối thể khinh xuất tha thứ!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :