Cửu Tinh Thiên Thần Quyết - Phát Tiêu Đích Oa Ngưu (1626C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 95: Phong Quang Vô Hạn



      Xem ra trình độ tiếp nhận của những tộc nhân này là phi thường cao, dùng được bao lâu, Đại Mao cùng Nhị Mao hẳn là có thể dung nhập vào trong Diệp gia bảo, Diệp Thần cố ý xa chút, để cho các tộc nhân cùng Đại Mao Nhị Mao tiếp xúc nhiều, thần hồn của có thể cảm nhận được Đại Mao cùng Nhị Mao hồn niệm ba động, chút cũng lo lắng Đại Mao cùng Nhị Mao tuân mệnh lệnh.


      - Thần nhi, hai con thú cấp chín này chiến lực như thế nào ?


      Diệp Thương Huyền hỏi, thấy Đại Mao cùng Nhị Mao dịu ngoan như thế, lại có điểm hoài nghi lực chiến đấu của Đại Mao cùng Nhị Mao.


      - Thúc công, lực chiến đấu của bọn chúng tuyệt đối thua bất kỳ cấp chín trung kỳ cao thủ!


      Diệp Thần khẳng định .


      Diệp gia bảo trống rỗng nhiều hai cấp chín trung kỳ cao thủ, trong lòng Diệp Thương Huyền vui rạo rực, ở bên trong Đông Lâm quận này, gia tộc nào có thể làm ra hai con cấp chín thú làm hộ vệ ?


      - Chiến Thiên, ta phòng bếp chuẩn bị chút thịt tới, cho Đại Mao Nhị Mao ăn!


      Diệp Thương Huyền , vui tươi hớn hở mà thẳng bước , cước bộ cũng nhàng vài phần.


      Bộ dạng Diệp Chiến Thiên tương đối cao hứng, cộng thêm hai con cấp chín trung kỳ thú, Diệp gia bảo có ba cấp chín cao thủ, nếu như đem Diệp Thần coi là cấp chín trung kỳ, như vậy Diệp gia bảo có bốn cấp chín trung kỳ cao thủ, mình kinh nghiệm trận chiến lúc trước, huyền khí cũng có đột phá, sắp xông phá cấp chín trung kỳ rồi, đến lúc đó chính là năm cấp chín trung kỳ cao thủ, ở phương viên trong vòng trăm dặm này, Diệp gia bảo hoàn toàn xứng đáng là đệ nhất gia tộc.


      - Thần nhi, ngày mai Diệp gia bảo cử hành khánh điển, đến lúc đó trăm gia tộc bên trong Đông Lâm quận phái người đến đây chúc mừng, ngươi trở về cần phải nhiều chuẩn bị chút, thay Diệp gia bảo chúng ta hảo hảo tăng thêm thanh thế, Diệp gia bảo ta lâu có cảnh tượng qua như vậy!


      Diệp Chiến Thiên đắc chí vừa lòng , hướng nơi xa nhìn chút.


      - Đem Đại Mao Nhị Mao an bài ở cửa Diệp gia bảo cũng ổn, ta ở hậu viện trừ ra khối địa phương, cho chúng nó làm hang ổ!


      Cả Diệp gia bảo tất cả đều đắm chìm ở trong vui mừng, trong khoảng thời gian này tin vui lien tiếp truyền đến, bên trong Diệp gia bảo từng nhà cũng cảm nhận được biến hóa gần đây, các loại tích về Diệp Thần bị truyền được thần kỳ vô cùng, địa vị Diệp Thần ở trong suy nghĩ đám tộc nhân Diệp gia bảo liên tiếp kéo lên.


      Diệp gia bảo náo nhiệt cả ngày, lúc Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo vào Diệp gia bảo, mọi người lại càng khua chiêng gõ trống, ngừng hưng phấn, bên trong Diệp gia bảo giăng đèn kết hoa, lộ ra vui mừng.


      Ngày thứ hai, trời chỉ tờ mờ sáng, các tộc nhân Diệp gia bảo liền sớm đứng lên, giết heo làm thịt dê, đường phố bên trong bảo khắp nơi đều là tộc nhân sinh động.


      Đám người Diệp Thương Huyền, Diệp Chiến Thiên tất cả cũng bận rộn lên, Diệp Thần cái gì cũng hiểu, chỉ ở bên nhìn, thỉnh thoảng giúp tay.


      mặt các tộc nhân cũng tràn đầy hỉ khí.


      - Nghe khánh điển lần này có ít nhất mười mấy gia tộc tộc trưởng tới đây chúc mừng.


      - chỉ nhiêu đó a, dù sao tộc trưởng sắp bị Hiên Dật dược tôn thu làm môn đồ, đây là việc lớn khó lường, gia tộc phương viên trong vòng trăm dặm, hẳn là cũng qua chúc mừng. Thử nghĩ xem trước kia, Diệp gia bảo chưa từng cảnh tượng qua như vậy!


      Nghe được tộc nhân , mấy lão nhân trong tộc lã chã rơi lệ, có thể thấy Diệp gia bảo hôm nay huy hoàng, bọn họ coi như là chết cũng nhắm mắt.


      - Các ngươi nghe , tối ngày hôm qua Đại Mao cùng Nhị Mao lại theo mấy tiểu tử Diệp Mông kia tuần tra cả đêm.


      - Đại Mao Nhị Mao này đúng là nghe lời.


      - Cũng phải a, buổi sáng ta cho chúng nó hai khối thịt!


      Bên trong Diệp gia bảo dân phong vẫn là tương đối thuần phác, người nào đối với bọn họ tốt, bọn họ liền đối với người đó tốt xuất phát từ nội tâm, cho dù là hai con thú cũng vậy.


      Trời mới vừa tờ mờ sáng, ngoài Diệp gia bảo liền đứng lên hàng dài, từng nhóm người chọn trọng trách, đợi ở phía ngoài Diệp gia bảo rồi, sau này Diệp gia bảo ở trong phương viên vài trăm dặm này là thế lực lớn nhất, đợi Diệp Thần trở thành Hiên Dật dược tôn đệ tử, chừng cả Đông Lâm quận cũng phải duy Diệp gia bảo như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, hôm nay là Diệp gia bảo ăn mừng đại điển, bọn họ nào dám chậm trễ!


      Đại môn Diệp gia bảo chi nha tiếng mở ra, thấy hàng dài trước cửa Diệp gia bảo, mấy Diệp gia tộc nhân chịu trách nhiệm quản lý trật tự cũng ngây người, trước cửa Diệp gia bảo người ta tấp nập, nhìn thấy cuối a! Ông trời của ta, này phải bao nhiêu người!


      - Mời xếp thành hàng, lần lượt tiến vào, lưu lại bái thiếp của các ngươi!


      lát sau, đợt người chúc mừng thứ nhất bắt đầu tiến vào Diệp gia bảo.


      - Quận bắc Từ gia, đưa Tử san hô cây, Dưỡng Thần Ngọc khối, trăm năm Linh Chi mười gốc, trăm năm Hỏa Sâm ba mươi gốc, năm mươi năm Thiên Hàn Thảo trăm gốc. . .


      Diệp gia tộc nhân cao giọng .


      Nghe được thanh này, phía sau đợi chờ nhóm lớn người hai mặt nhìn nhau, Từ gia này là đại thủ bút, bọn họ tâm tình khác nhau, có rất ít so sánh với Từ gia đưa còn nhiều hơn, có ít người sợ ình đưa lễ quá ít.


      - Quận nam Doãn gia, đưa Thiên Hỏa Xà Tiên phần, tám mươi năm Thiên Hành Quả quả, Tử Lân Giáp bộ!


      lát sau, Diệp gia tộc nhân kia nhìn danh mục quà tặng, lại là cao giọng .


      Mọi người trận tiếng động lớn xôn xao.


      - Quận nam Doãn gia lại tặng Thiên Hỏa Xà Tiên!


      Mấy Diệp gia tộc nhân tiếp thu danh mục quà tặng càng xem càng hưng phấn, những gia tộc này đưa tới lễ vật, cũng là thứ tốt hiếm thấy, Diệp gia bọn họ mấy trăm năm qua, là chẳng bao giờ nhận được qua tôn vinh như thế, đám trong lòng kích động tự hào dứt.


      Lần lượt người gia tộc tiến vào Diệp gia bảo, những người này đưa tới lễ vật, tất cả đều dời vào trong bảo khố Diệp gia, Diệp gia bảo mấy trăm năm qua uể oải phấn chấn, trong bảo khố rỗng tuếch, nhưng bây giờ là ngừng đưa vào thứ tốt, kệ cũng bày đầy.


      Ngay cả đám người Diệp Thương Huyền cùng Diệp Chiến Thiên cũng là phấn chấn dứt.


      Giống như Từ gia, Doãn gia những đại gia tộc này, đưa đồ tương đối quý trọng, những tiểu gia tộc kia cách nào sánh ngang, liền đem Tụ Khí Đan, Ngưng Khí Đan… để trong danh mục quà tặng, có đưa hai trăm viên Tụ Khí Đan, có xa hoa chút đưa lên hai viên Ngưng Khí Đan.


      Cuối cùng thống kê chút, có khoảng trăm ba mươi gia tộc tới đây tặng lễ, đưa đồ gần nửa cái tàng bảo khố, Diệp gia bảo cho tới bây giờ có xa hoa qua như hôm nay, người Diệp gia ở trong bảo hành tẩu, mỗi người đều là ngẩng đầu ưỡn ngực, hãnh diện.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 96: Xuyên Sơn Giáp? (1)



      Đưa lễ toàn bộ tiếp thu, qua ba bốn giờ, những người tặng lễ kia tất cả đều tiến vào bên trong Diệp gia bảo, tùy tùng bình thường cũng bị an trí ở phía đông Diệp gia bảo, nhưng mà chỗ ở đủ, phần lớn người chỉ có thể trước ngốc ở quảng trường bên ngoài, chút tộc trưởng, bảo chủ tiến vào trong đại sảnh Diệp gia gia tộc.


      Diệp Thần ngồi ở ghế đầu, nhìn phía dưới những bảo chủ, tộc trưởng kia, mặc dù bọn họ những người này ở trong Đông Lâm quận hết sức quan trọng, nhưng Diệp Thần ngược lại khẩn trương thế nào, lộ ra vẻ bình thản ung dung.


      - Chư vị, quên cùng mọi người tuyên bố, tiểu nhi Diệp Thần là Diệp gia tộc trưởng ta.


      Diệp Chiến Thiên đối với mọi người trong đại sảnh ôm quyền .


      - Cảm tạ các vị tộc trưởng, bảo chủ đường xa mà đến, Diệp gia bảo vô cùng vinh hạnh.


      - Chiến Thiên huynh quá lời.


      Đông đảo bảo chủ, tộc trưởng rối rít đáp lễ , tin tức Diệp Thần làm tộc trưởng kia, đối với bọn họ mà cũng làm người ta kinh ngạc thế nào, nếu gia tộc của bọn họ xuất thiên tài như vậy, bọn họ khẳng định cũng là khẩn cấp nâng đến tộc trưởng vị!


      Bọn họ nhìn thoáng qua Diệp Thần ngồi thẳng ghế đầu, trong ánh mắt lên tia ghen tỵ cùng với hâm mộ, làm sao gia tộc mình ra thiên tài như vậy? trăm gia tộc đến đây tặng lễ chúc mừng, Diệp gia bảo hôm nay đúng là phong quang vô hạn!


      Những người này đám rối rít lên cùng đám người Diệp Chiến Thiên, Diệp Thương Huyền kết giao tình lôi kéo làm quen.


      Diệp Chiến Thiên quét qua mọi người, có chút tộc trưởng, bảo chủ thậm chí còn nhận ra, bất quá cũng thấy mấy người quen, trong mọi người, đám người Nghiêm Dận, Tần Vũ ràng cũng ở trong đội ngũ, nịnh hót cười cười, nhìn về phía Diệp Chiến Thiên khẽ thi lễ.


      Diệp Chiến Thiên để ý tới, ánh mắt lãnh đạm quét qua, mấy đầu tường thảo này nhất định phải gõ phen. Bất quá nếu Nghiêm Dận, Tần Vũ thoát khỏi Vân gia bảo, Diệp gia bảo cần thiết phải gây thù hằn quá nhiều. thể đem những người này tất cả đều đẩy tới bên Vân gia bảo kia.


      - Chư vị, sắp tới buổi trưa, Diệp gia bảo ta bày xuống tiệc rược, lúc đó kính xin mọi người dời bước, có chừng giờ, chúng ta ngại trước ở chỗ này ôn chuyện như thế nào.


      Diệp Chiến Thiên cười cười .


      - Vậy làm phiền!


      Mọi người rối rít đáp.


      Đông đảo bảo chủ đem đám người Diệp Chiến Thiên, Diệp Thương Huyền, Diệp Chiến Long vây đến nước chảy lọt, đám người Diệp Chiến Thiên khéo léo ứng phó.


      Diệp Thần ngồi ở ghế đầu có xuống, cũng là mừng rỡ thanh nhàn, nhiều người như vậy, thấy mà đầu cũng đau chết, còn muốn xuống ứng phó mà , còn bằng chết coi như xong.


      Ánh mắt Diệp Thần ở thân đám Diệp gia tộc nhân quét qua, nơi xa trong góc, Diệp Nhu lẳng lặng đứng thẳng, mặc thân bạch y, giống như đóa sen thanh khiết, trang nhã mê người, nàng thấy ánh mắt Diệp Thần phóng tới đây, khỏi hé miệng cười tiếng.


      Diệp Nhu tươi cười, mang theo vài phần ranh mãnh, Diệp Thần khỏi cười khổ, này giống như là nhìn chê cười. Bất quá người như thế ngồi ở chỗ nầy, cùng phía dưới tràng diện, quả có chút hợp nhau.


      Diệp Thần đột nhiên cảm nhận được tia khí tức khác, trong lòng rùng mình, là khí tức hồn niệm! biết là thần thánh phương nào, lại dám theo dõi , Diệp Thần lập tức thả ra thần hồn của mình, binh sĩ cả người kim giáp, ở trong hư phía sau Diệp Thần nghiêm nghị mà đứng, thần hồn nhanh chóng tìm tòi, rất nhanh khóa trung niên nhân mặc y phục vải thô ở phía ngoài quảng trường, người nọ đại khái ba mươi bảy tuổi, râu quai nón, thân hình cao lớn.


      người người trung niên này tản ra loại khí tức đặc thù, cường độ hồn niệm so sánh với Diệp Thần lúc trước gặp phải Lang màu đỏ mạnh hơn mấy lần, bất quá so với thần hồn của mình vẫn là kém nhiều lắm.


      - Chẳng lẻ người nầy phải là nhân loại ?


      Diệp Thần cau mày thầm nghĩ, nghe thú có thể biến hóa, nghĩ tới đây, thần hồn hướng trung niên nhân kia bao vây lại.


      Hồn niệm người trung niên nhân kia cảm nhận được áp bách khổng lồ, hướng nơi xa nhìn lại, trong hư bầu trời đại sảnh, binh sĩ mặc kim giáp tức giận nhìn , nhất thời sắc mặt trắng bệch, chân run run chút, vội vàng hướng phương hướng Diệp Thần quỳ xuống.


      - Vương điện hạ, xin tha thứ tại hạ, tại hạ cũng ác ý.


      Trung niên nhân kia run run , ngay cả cũng liền mạch.


      - Ngươi là ai, đến từ phương nào ?


      Thần hồn Diệp Thần truyền tia tin tức qua, bọn người kia đối với thần hồn của mình vô cùng sợ hãi, lại có tên đem mình nhận thức thành Vương, biết có phải là đồng bọn của Lang màu đỏ kia hay .


      - Tiểu nhân là con Xuyên Sơn Giáp, bây giờ mới vừa tới Địa sư cảnh giới, là Sư Vương Điện thám báo quan.


      Người trung niên nhân kia trả lời, trong ánh mắt tràn đầy vẻ sợ hãi.


      - Địa sư cảnh giới, Sư Vương Điện thám báo quan ?


      Diệp Thần nghe được trung niên nhân kia , khỏi cau mày, những thú này đem mình nhận thức là Vương, suy nghĩ chút, thân phận Vương này hẳn là tương đối cao, dứt khoát liền giả dạng làm Vương a, nếu muốn giả bộ thành Vương, có chút vấn đề có biện pháp hỏi, thí dụ như Địa sư cảnh giới rốt cuộc là loại cảnh giới gì, Sư Vương Điện là chuyện gì xảy ra.


      - biết điện hạ tại sao lại trà trộn ở trong nhân loại, Sư Vương Điện Sư Vương chúng ta muốn mời điện hạ Sư Vương Điện, muốn mời ngài trở thành cung phụng Sư Vương Điện, biết điện hạ có nguyện ý hay ?


      - Sư Vương của các ngươi là cảnh giới gì?


      - Sư Vương Vương đỉnh phong.


      ra cũng là Vương cảnh giới, kia cũng quá đáng sợ rồi, đoán chừng cái Sư Vương Điện này cũng dễ dàng trở mặt, Diệp Thần cự tuyệt :


      - Trở về chuyển đạt ta , cho Sư Vương của các ngươi biết, Bổn vương cám ơn hảo ý của , ta còn có ít chuyện chưa dứt, muốn Sư Vương Điện.


      - Vâng, điện hạ, Sư Vương để cho thuộc hạ mang tới chút lễ vật tới đây, dùng bày tỏ kính ý, nếu ngài nguyện ý Sư Vương Điện, tùy thời đợi đại giá.


      Trung niên nhân kia , lau mồ hôi trán, nghĩ thầm bộ dáng Vương này dễ chuyện, ở Huyền thú thế giới, cường giả cấp bậc Vương hỉ nộ vô thường, tiện tay là có thể giết , Sư Vương cũng có thể bởi vì mà cùng Vương trở mặt.


      - Mang lễ vật tới đây ?


      Diệp Thần tâm niệm vừa chuyển , Sư Vương gì kia hẳn là muốn kết giao , nếu lễ vật cũng đưa tới, Diệp Thần nhất định là thu nhận, nếu từ chối, ngược lại chọc cho đối phương vui.


      - Ngươi tại nguyên chỗ chờ, ta cho người dẫn ngươi tới đại sảnh.


      Diệp Thần thản nhiên , nếu quyết định ngụy trang thành Vương, vẫn là phải giả ra chút khí thế.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 97: Xuyên Sơn Giáp? (2)



      Nghe được Diệp Thần , mặt trung niên nhân kia lộ ra nét mặt mừng rỡ như điên, Diệp Thần nguyện ý thu đồ của Sư Vương Điện, chính là đón nhận thành ý của Sư Vương Điện, đồ vật này nọ đưa ra ngoài rồi, vậy có thể trở về báo cáo kết quả công tác, dù sao coi như là Sư Vương đích thân đến, cũng có biện pháp dùng mấy câu đem Vương kéo vào Sư Vương Điện a!


      Chung quanh mấy tôi tớ đại gia tộc Đông Lâm quận ngạc nhiên nhìn người trung niên phía trước này, trong lòng tràn đầy nghi ngờ, người nầy phải là kẻ ngu chứ, ở trong đống lớn người giải thích được phù phù tiếng quỳ xuống, sắc mặt trắng bệch, mồ hôi đầm đìa tràng lời giải thích được..., nghe là nghe hiểu, bọn họ hướng phía trước mặt nhìn chút, phía trước hoàn toàn có người nào a ? Người này trong ban ngày, bị quỷ nhập vào người sao?


      Người trung niên nhân kia như trút được gánh nặng đứng lên, để ý tới ánh mắt mọi người khác thường, đứng tại nguyên chỗ chờ, lát sau, Diệp gia tộc nhân tới, ánh mắt tìm tòi phen, rơi vào người của .


      - Chính là ngươi a, ngươi theo ta.


      Diệp Bình phất tay cái, bưng dáng điệu , nghĩ thầm tộc trưởng miêu tả chính là trung niên nhân râu quai nón kia rồi, cũng nhiều lời, xoay người hướng đại sảnh tới.


      - Vâng, làm phiền ngài.


      Trung niên nhân kia khom lưng , ở địa giới Vương, cũng dám lỗ mãng, cận thận từng chút theo phía sau Diệp gia tộc nhân kia.


      Kẻ ngu này cư nhiên bị người Diệp gia bảo mời ? Chuyện gì xảy ra ? Những người hầu gia tộc kia hai mặt nhìn nhau, hôm nay chuyện xảy ra đúng là làm cho người ta khỏi kinh ngạc.


      Diệp Thần đem thần hồn thu vào, trong lòng nghĩ ngợi, Sư Vương Điện này rốt cuộc là lai lịch gì, nhìn A Ly bả vai chút, Xuyên Sơn Giáp gì kia đến có thể biến hóa, thực lực hẳn là so sánh với A Ly mạnh ít, biết lúc nào A Ly mới có thể biến hóa, học xong tiếng người, trong lòng khỏi thầm nghĩ, nếu A Ly biến hóa rồi, có phải là đại mỹ nữ hay ? Bất quá cũng chỉ là thử nghĩ mà thôi.


      biết cái dạng thực lực gì, mới xem như đạt đến cấp bậc Vương, Vương hình như là phải ngưng thần biến hóa mới được, mình đọng mà thành binh sĩ kia, chẳng qua là hư ảnh mà thôi, có lực chiến đấu thực tế gì, sau này vẫn là tận lực dùng phần cho thỏa đáng, nếu như bị vạch trần phiền toái. biết tiếp tục tu luyện Cửu Tinh Thiên Thần Quyết, có thể đem thần hồn hóa thành binh sĩ ngưng tụ thành thực chất hay ?


      A Ly biết chọc vào cái địch nhân gì, chỉ cần mình tiếp tục ngụy trang thành Vương, địch nhân của A Ly hẳn là dám động A Ly!


      Xuyên Sơn Giáp kia mang lễ vật Sư Vương Điện đến ình, cũng biết là thứ gì.


      Trong đại sảnh mọi người còn xã giao lẫn nhau, hoàn toàn biết Diệp Thần cùng chỉ Xuyên Sơn Giáp kia ở giữa dung hồn niệm trao đổi.


      Đột nhiên, Diệp gia tộc nhân vội vả chạy vào.


      - Báo cáo tộc trưởng, có mười mấy người từ bên ngoài xông tới, chúng ta ngăn được!


      Tộc nhân kia lo lắng .


      - Có mấy người là cấp chín cao thủ.


      đám bảo chủ, tộc trưởng hơi sửng sờ, hôm nay là ngày đại hỉ của Diệp gia bảo, người nào có mắt như vậy? Bây giờ Diệp gia bảo, danh tiếng thịnh, nếu ai trêu chọc Diệp gia bảo, kia phải là tìm chết sao ? Tại chỗ cũng là bảo chủ, tộc trưởng các đại gia tộc, Diệp Chiến Thiên ra lệnh tiếng, bọn họ hợp nhau tấn công, cho dù đối phương có mười mấy cấp chín cao thủ cũng đừng muốn sống trở về.


      Vẻ mặt Diệp Chiến Thiên khẽ biến, hướng phía trước mặt nhìn lại, chỉ thấy nhóm mười mấy người xa lạ hướng bên đại sảnh xông thẳng mà đến, ánh mắt lạnh lẻo, quát lạnh :


      Người phương nào dám can đảm xông Diệp gia bảo ta!


      Thanh Diệp Chiến Thiên chấn như sấm.


      - Bên trong Đông Lâm quận này bất kỳ địa phương nào, Bổn vương muốn tới tới, muốn , Diệp Chiến Thiên, Diệp gia bảo các ngươi to gan, thấy Bổn vương lại còn tiếp giá!


      Bổn vương ? Chẳng lẽ là Đông Lâm quận Vương tới ?


      chuyện phải là Đông Lâm quận Vương, mà là thanh niên hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, thân trường bào màu vàng, khí vũ hiên ngang, tay cầm cái chiết phiến, chậm rãi dạo bước mà đến.


      Ánh mắt mọi người rơi vào người của , khẽ ngây người.


      - Là Đông Lâm quận Vương thế tử!


      - Nguyên lai là Tiểu vương gia!


      Mọi người nghị luận rối rít.


      - Tần giáo đầu cũng tới.


      - Tần giáo đầu là dưới thứ ba đại cao thủ của quận Vương, nghe thực lực là cấp chín đỉnh phong.


      Cấp chín trung kỳ cùng cấp chín đỉnh phong nhìn như chỉ kém chút như vậy, nhưng thực lực là thiên địa khác biệt, thông thường sau khi cao thủ tới cấp chín trung kỳ, có thể mấy thập niên thậm chí cả đời cũng thể tiến thêm, đạt tới cấp chín, càng lên càng khó như lên trời, bên trong cả Đông Lâm quận, cấp chín đỉnh phong cường giả bất quá le que bảy tám người mà thôi.


      Nghe được mọi người nghị luận rối rít, vẻ mặt Lưu Trăn bộ lạnh nhạt, ánh mắt thản nhiên quét qua mọi người, giống như nơi này chính là nhà , lúc trước ở phụ cận Diệp Liễu trấn, nhận được phụ vương truyền tin điêu, liền ngựa ngừng vó hướng bên này chạy tới.


      Diệp Thương Huyền nhìn về phía những người này, lão nhãn khẽ nhếch lên, Quận Vương thế tử Lưu Trăn có hạ bái thiếp liền xông tới đây, sợ là lai giả bất thiện!


      Nếu là những gia tộc khác ra tuyệt thế thiên tài, Đông Lâm quận Vương khẳng định cũng hạ bái thiếp bái phỏng phen, nhưng mà Đông Lâm quận Vương ba phen mấy bận hiệp trợ Vân gia bảo đối phó Diệp gia bảo, lại càng ở lúc Diệp Chiến Thiên đối với quỳ xuống xin thuốc, đem đá ra quận vương phủ, mâu thuẫn này thể điều hòa, cho dù bên Đông Lâm quận Vương kia muốn hoá giải, người Diệp gia bảo chỉ sợ cũng vẫn ghi hận trong lòng.


      Quận vương phủ chính là thế lực lớn nhất bên trong Đông Lâm quận này, chỉ cấp chín đỉnh phong có ba, cấp chín trung kỳ sáu, cấp chín sơ kỳ chín, thực lực như thế, đối với khắp cả Đông Lâm quận bất kỳ gia tộc nào cũng là uy hiếp lớn, hơn nữa nghe quận Vương gia ở trong triều cũng có người, tạm thời còn phải là Diệp gia bảo có thể gây vào.


      - Tiểu vương gia, Tiểu vương gia.


      đám gia tộc, bảo chủ thi lễ, đám suy nghĩ ra, nếu Đông Lâm quận Vương cùng Diệp gia bảo nổi lên xung đột, bọn họ nên là giúp bên nào, hoặc là ai cũng giúp ?


      Mặc dù Diệp gia bảo có tuyệt thế thiên tài, có thể trở thành cường giả đứng đầu, nhưng cũng là tương lai, Đông Lâm quận Vương dưới cơn nóng giận, Diệp gia bảo cũng có thể bị san thành bình địa, trừ khi Hiên Dật dược tôn phái người xuất thủ, trước nhìn thế cục làm sao phát triển.


      Diệp Thần ngồi ngay ngắn ở phía trước đại sảnh, ý niệm khẽ nhúc nhích, thần hồn rơi vào thân những người này, cái cấp chín đỉnh phong, ba cấp chín trung kỳ, năm cấp chín sơ kỳ, còn lại cũng là cấp tám, cái Tiểu vương gia gì kia, cũng là cấp tám đỉnh phong.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 98: Tạo Phản?



      - Hôm nay Diệp gia bảo đúng là náo nhiệt, tràng diện so sánh với lúc phụ thân ta tiền nhiệm còn muốn lớn hơn.


      Lưu Trăn huy động chiết phiến, vào trong đại sảnh, cười lạnh .


      - Tiểu vương gia đường xa mà đến, Diệp gia bảo hết sức vinh hạnh, người đâu, mang ghế cho Tiểu vương gia.


      Diệp Thương Huyền ngoài miệng như vậy, nhưng trong lòng nghĩ đối sách, nơi này là Diệp gia bảo, lại có nhiều tộc trưởng, bảo chủ như vậy, mặc dù bọn họ thực lực thua xa Đông Lâm quận vương phủ, nhưng cũng có thể yếu khí thế.


      Ánh mắt Lưu Trăn nhìn thẳng phía trước đại sảnh, rơi vào người Diệp Thần, nhãn tình nhất mị, lên tia ngoan lệ.


      - Cái này chính là Diệp gia tân nhậm tộc trưởng các ngươi? to gan, thấy Bổn vương, lại tới đón tiếp!


      - Tiểu vương gia, đây là Diệp gia bảo, phải là Đông Lâm quận vương phủ, nếu Tiểu vương gia có hạ bái thiếp, ta như thế nào xuống nghênh đón ?


      Diệp Thần thản nhiên , bộ dạng Lưu Trăn thịnh khí lăng nhân, làm Diệp Thần rất là khó chịu, Lưu Trăn này ràng cho thấy tới gõ Diệp gia, Diệp Thần cũng lười cùng khách khí.


      - Khá lắm!


      Ánh mắt Lưu Trăn quét qua mọi người Diệp gia.


      - Cái này chính là tuyệt thế thiên tài của Diệp gia bảo các ngươi sao, Diệp gia bảo các ngươi chớ đắc ý được quá sớm, ở trước lúc ngươi có trở thành thập giai cường giả, Đông Lâm quận này vẫn là phụ thân ta định đoạt. Các ngươi những gia tộc này, vẫn là bên trong phụ vương ta quản hạt, nếu Hắc giáp quân thiết kỵ thoáng qua cái, ngọn cỏ!


      đám gia tộc tộc trưởng cùng bảo chủ khác cũng dám tiếp lời, thực lực Đông Lâm quận vương phủ quá mạnh mẻ, trừ đính cấp cao thủ ra, cấp bảy hắc giáp vệ đội cũng có hơn ngàn người, Diệp gia bảo bây giờ cùng Đông Lâm quận vương phủ trở mặt, vẫn là tương đối nguy hiểm.


      Đám người Diệp Thương Huyền, Diệp Chiến Thiên nắm chặc quả đấm, mặc dù trong lòng cảm thấy uất ức, nhưng bọn quả thể cùng Đông Lâm quận Vương hoàn toàn náo lật, nếu đại binh tiếp cận, cơ nghiệp Diệp gia bảo liền hủy hoại chỉ trong chốc lát.


      - Tiểu vương gia xin bớt giận, Diệp Thần mới là hài tử mười bảy tuổi, khó tránh khỏi hành động theo cảm tình.


      Bên cạnh Từ gia gia chủ Từ Giám ra ngoài làm hoà giải, ha hả cười .


      - Từ Giám, ngươi coi là cái gì, cút sang bên, ta cho các ngươi biết, mỗi người các ngươi cũng nghe kỹ cho ta, các ngươi những gia tộc này, chỉ cần cơ nghiệp gia tộc của các ngươi còn ở lại Đông Lâm quận này, liền yên phận cho ta, nếu có người kéo bè kéo cánh, hừ hừ...


      Lưu Trăn hừ lạnh tiếng, trong lời chút cũng buông tha người.


      Sắc mặt Từ Giám đỏ lên, nhưng mà dám cải cọ cái gì, chỉ có thể tức giận lui ra.


      Đông đảo tộc trưởng, bảo chủ mặc dù tức giận Lưu Trăn ngang ngược càn rỡ, nhưng mà cũng thể làm gì.


      - Ta lặp lại lần nữa, ngươi cút xuống cho ta, nếu Bổn vương tới, ngươi còn nhường chỗ ngồi cho Bổn vương, nếu như Diệp gia bảo các ngươi đàng hoàng chút, chịu quy thuận phụ thân ta, Bổn vương cho Diệp gia bảo các ngươi bình yên vô , nếu , ngay hôm nay liền để cho phụ thân ta phái hắc giáp vệ đội đem nơi này đạp thành đất bằng!


      Lưu Trăn chỉ vào Diệp Thần, gây .


      Thấy Lưu Trăn chỉ vào mình, sắc mặt Diệp Thần xanh mét, nắm tay vịn thành ghế, huyền khí trong cơ thể bắt đầu khởi động, nếu là lúc trước, chừng tức giận xuất thủ, Lưu Trăn muốn sống rời Diệp gia bảo là thể nào! Nhưng mà, nếu như ra tay, Đông Lâm quận vương phủ khẳng định liều lĩnh vây công Diệp gia bảo, hậu quả cũng dễ dàng nghĩ được.


      Nhưng mà, Diệp gia bảo tuyệt đối thể khuất phục như vậy!


      đám tộc trưởng, bảo chủ cũng hiểu, Đông Lâm quận vương phái Lưu Trăn tới đây, đây là cưỡng bức Diệp gia bảo, nếu Diệp gia bảo chịu quy thuận thôi, chịu quy thuận, có thể phải gặp hoạ diệt môn.


      Nếu Diệp gia bảo quy thuận Đông Lâm quận Vương, Đông Lâm quận Vương chừng dùng chút phương pháp đặc thù khống chế Diệp gia bảo, nghe Đông Lâm quận Vương hắc giáp vệ đội, mỗi người phải dùng loại thuốc, nếu như trong tháng lấy được giải dược, sống bằng chết, cho nên hắc giáp vệ đội đối với Đông Lâm quận Vương vô cùng trung thành. Nếu Diệp gia bảo bị khống chế, cả đời cũng đừng nghĩ tung mình.


      Thực lực Đông Lâm quận vương phủ quá mạnh mẻ, nếu trở mặt, Diệp gia bảo rất có thể gặp tai hoạ ngập đầu.


      Từ khi mình tới cái thế giới này bắt đầu, Diệp gia bảo liền lắm tai nạn, đầu tiên là bị Vân gia bảo áp chế, sau đó vạn bất đắc dĩ bày ra thực lực, trợ giúp Diệp gia bảo thoát khỏi khốn cảnh, liền đưa tới Đông Lâm quận vương phủ sau lưng Vân gia bảo.


      Chẳng lẻ muốn ở trước mặt Lưu Trăn cúi đầu sao? Tuyệt có khả năng này!


      Lưu Trăn từng bước từng bước hướng đầu đại sảnh tới, khí trong đại sảnh trong nháy mắt trở nên ngưng trọng, đám người Tần giáo đầu ngó chừng đám người Diệp Thương Huyền, có chút mùi vị kiếm bạt nỗ trương. Nếu Diệp Thần xuống, vậy bọn họ xuất thủ!


      đám bảo chủ, tộc trưởng cũng dám tiếp nữa, ở dưới uy thế cường đại của Đông Lâm quận vương phủ, bọn họ thể cúi đầu, trong lòng bọn họ thầm nghĩ, Diệp gia bảo cùng Đông quận vương phủ náo đến mức nào, nếu như Diệp gia bảo chịu quy thuận, Đông Lâm quận vương phủ nhất định là khởi binh.


      Đáng tiếc Diệp gia này mới vừa vặn có tia hưng thịnh, chỉ sợ gặp gỡ tai hoạ ngập đầu rồi, chúng bảo chủ, tộc trưởng khỏi lòng có ưu tư, nếu như gia tộc của bọn họ ra tuyệt thế thiên tài, kết quả có thể cũng giống như vậy.


      Cái thế giới này, vẫn là phải dùng thực lực chuyện!


      Lưu Trăn từng bước từng bước tiến tới gần, trong con ngươi Diệp Thần lên tia sát ý, Tần giáo đầu kia thấy vẻ mặt Diệp Thần, hừ lạnh tiếng, uy thế cấp chín đỉnh phong cao thủ lan tràn ra, mọi người tại đây cũng cảm thấy áp bách trầm trọng.


      - Diệp gia bảo muốn tạo phản ?


      Lưu Trăn lạnh lùng ngó chừng Diệp Thần, lạnh giọng cười .


      - Bản thân ta muốn nhìn Diệp gia bảo các ngươi đến tột cùng có can đảm này hay .


      A Ly bả vai Diệp Thần căm tức nhìn đám người Lưu Trăn, trong con ngươi biến ảo thần thái kỳ dị.


      Đại chiến hết sức căng thẳng.


      Hai tiếng gầm truyền đến, đầu cự hổ màu đỏ cùng đầu báo săn màu vàng từ ngoài đại sảnh đến.


      - Là Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo!


      đám bảo chủ, tộc trưởng hút hơi lãnh khí, rối rít lui về phía sau, Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo này là cấp chín thú, bọn chúng như thế nào đến bên trong Diệp gia bảo?


      Coi như là cấp chín trung kỳ cao thủ, nhìn thấy Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo, cũng là trong lòng phát rét, e sợ cho Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo nổi điên phệ người.


      - Chuyện gì xảy ra, cấp chín thú làm sao xuất ở nơi này ?

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 99: Thập giai cao thủ?

      Ngay cả Tần giáo đầu cũng là trong lòng kinh hãi, cảnh giác nhìn Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo, lấy thực lực của tuy có thể đánh chết Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo, nhưng mà hai con cấp chín thú đồng thời khởi xướng cuồng công, cũng là tương đối đáng sợ.


      Lưu Trăn liền lui lại mấy bước, khẩn trương nhìn Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo.


      Trong ánh mắt nhiều bảo chủ, tộc trưởng khiếp sợ, Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo tới bên người Diệp Thần, ánh mắt như chuông đồng ngó chừng đám người Lưu Trăn, phát ra tiếng hô gầm gừ.


      Vốn tất cả mọi người cho rằng Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo là thú dã ngoại, trong lúc vô tình chạy vào Diệp gia bảo, nhưng thấy màn trước mắt này, bọn họ mới hiểu được, Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo này hẳn là Diệp gia bảo nuôi!


      Cấp chín thú lại có thể nghe người ta ra lệnh, này là trước nay chưa có, chúng bảo chủ, tộc trưởng còn tưởng rằng là mình hoa mắt, nhưng mà bày ở trước mắt, bọn họ thể tin.


      Diệp Thần lạnh lùng nhìn Lưu Trăn, gằn từng chữ :


      - Các ngươi ngại ở trong Diệp gia bảo ta động thủ thử chút!


      Dù sao cùng Đông Lâm quận vương phủ là tử địch, Diệp Thần có gì phải sợ.


      Lưu Trăn cố trấn định tâm thần, coi như là gặp qua chút tràng diện, sau khi đè khiếp sợ trong lòng, cười to ba tiếng, trầm :


      - Diệp gia bảo cho rằng nhiều hai con súc sinh, là có thể như thế nào ư, khỏi cũng quá khinh thường Đông Lâm quận vương phủ ta ! Đừng hai con cấp chín thú, coi như là mười chỉ hai mươi chỉ, ngươi cho rằng bọn chúng giữ được Diệp gia bảo sao? Tần giáo đầu, làm phiền ngài giết hai con súc sinh kia.


      - Vâng, Tiểu vương gia.


      Tần giáo đầu kia ôm quyền , từng bước từng bước hướng đầu đại sảnh tiến tới gần.


      Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo hướng Tần giáo đầu bọc đánh tới, trận trận thú rống ở trong đại sảnh quanh quẩn.


      - Tộc trưởng, người mang đến.


      Diệp Bình xuất ở cửa đại sảnh, nhìn đến tràng diện trong đại sảnh, sửng sốt chút.


      khí trong đại sảnh có chút bị đè nén, Diệp Bình đột nhiên lên tiếng, hấp dẫn ánh mắt của mọi người, phía sau theo trung niên nhân.


      Trung niên nhân kia quét nhìn mọi người trong đại sảnh cái, rơi vào người Diệp Thần, nhất thời cảm nhận được cổ áp bách hồn niệm cường đại, trong lòng run lên, nghĩ thầm, khí thế Vương quả nhiên giống bình thường, đối với Diệp Thần tại sao là thiếu niên, có nghĩ quá nhiều, Vương có thể tùy ý biến hóa, bất kể là lão đầu hay là thiếu niên, nam nhân hay nữ nhân, nhóm Vương mỗi người mỗi sở thích, cùng số tuổi liên quan, Vương ai là lão quái vật sống hơn ngàn năm?


      - Nơi này nào có phần ngươi chuyện, muốn chết!


      thủ hạ cấp chín trung kỳ của Lưu Trăn thấy là Diệp gia tộc nhân, chưởng hướng Diệp Bình ấn tới, Tiểu vương gia có lòng lập uy, cho nên căn bản có nương tay, hạ thủ rất nặng.


      Mắt thấy chưởng này trúng mục tiêu Diệp Bình rồi, chỉ nghe thình thịch nhất thanh muộn hưởng, chưởng của giống như là đánh vào miếng sắt, chấn đến cả cánh tay tê dại, kinh mạch cánh tay thiếu chút nữa đứt đoạn rồi, ngẩng đầu nhìn lại, nguyên lai là trung niên nhân theo phía sau Diệp gia tộc nhân kia huy động ống tay áo nhận chưởng, tình hình như vậy, làm hoảng sợ khỏi, đối phương chỉ chẳng qua là vung ống tay áo chút, liền tiếp được chưởng toàn lực của , thực lực này sợ rằng so sánh với Tần giáo đầu mạnh hơn rất nhiều, biết là lai lịch thế nào, lui lại mấy bước, tâm e sợ dám lên.


      Diệp Bình cũng sợ hết hồn, thầm nghĩ nguy hiểm , đây chính là kích của cấp chín cao thủ, rơi vào người khẳng định bị phách thành thịt nát, lúc này mới ý thức tới, trung niên nhân cùng ở phía sau mình kia lại là siêu cấp cường giả!


      Trong nháy mắt, ánh mắt của mọi người cũng tập trung người trung niên nhân kia.


      Mới vừa ra tay công kích Diệp Bình, là hộ vệ của Lưu Trăn, đám người Lưu Trăn hiển nhiên biết thực lực hộ vệ kia, đây chính là cấp chín trung kỳ cao thủ! Cấp chín trung kỳ cao thủ kích toàn lực, cư nhiên bị trung niên vung lên ống tay áo ngăn chặn xuống, trung niên nhân này đến tột cùng là cái địa vị gì? Trong lòng bọn họ khỏi kinh nghi bất định, Tần giáo đầu cũng dừng bước, hộ vệ ở bên người Lưu Trăn, toàn bộ tinh thần cảnh giác.


      Trung niên nhân kia vẫn ngắm nhìn chung quanh, biết trong đại sảnh là tình huống nào, trong lòng cũng suy nghĩ ra, bên cạnh Diệp gia tộc nhân này hẳn là tôi tớ của Vương điện hạ, những người khác cùng Vương điện hạ là quan hệ như thế nào, giúp tôi tớ của Vương điện hạ đở chưởng, hẳn là có vấn đề gì, bất quá cũng dám lỗ mãng, cận thận từng chút nhìn thoáng qua Diệp Thần ở phía , thấy Diệp Thần có tức giận gì, tâm tình buông lỏng xuống.


      Trong lòng cũng cảm thấy kinh ngạc, lấy Vương điện hạ tôn sư, làm sao cùng chút cấp thấp nhân loại xen lẫn ở chung chỗ, trong đại sảnh này mạnh nhất, dường như cũng bất quá là cấp chín đỉnh phong mà thôi, bất quá suy nghĩ chút, đến cấp bậc Vương đỉnh phong, cảnh giới rất khó tăng lên, rất nhiều Vương cũng hóa thành hình người đến nhân gian lịch lãm, tìm kiếm cảnh giới đột phá, chẳng lẻ trước mắt vị Vương điện hạ này, đến Vương đỉnh phong? Trong lòng vừa động, tin tức này nhất định phải cùng Sư Vương hồi báo.


      - Ngươi đến rồi ?


      Diệp Thần liếc mắt nhìn trung niên nhân kia cái, thản nhiên , khó có thể tưởng tượng người trung niên trước mắt này chính là con Xuyên Sơn Giáp biến thành, nghĩ thầm người này tới là đúng lúc, chỉ Xuyên Sơn Giáp này cũng biết là cấp bậc gì, Huyền thú Địa sư cảnh giới tương đương với nhân loại cấp bậc gì? Nhìn hời hợt đón lấy kích của cấp chín trung kỳ cao thủ, thực lực ít nhất cũng có thể là cấp chín đỉnh phong.


      - Đúng vậy, điện. . .


      lập tức cung kính đáp, đến nửa, lại đem lời thu trở lại, nghĩ tới Diệp Thần có thể muốn ở trước mặt mọi người bại lộ thân phận Vương.


      Thấy thần sắc trung niên nhân cung kính như thế, mọi người trong đại sảnh kinh hãi, trung niên nhân này mới vừa vào đại sảnh liền triển lộ ra ít thực lực, hẳn là cấp chín đỉnh phong, cấp chín đỉnh phong cao thủ như vậy, ở lúc đối mặt Diệp Thần, lại cẩn thận như vậy, này khỏi làm cho người ta kinh hãi a? Bình thường cấp chín đỉnh phong cao thủ, cho dù đối mặt Đông Lâm quận Vương, cũng cần phải vẻ mặt như vậy a ?


      Lưu Trăn cùng Tần giáo đầu ngạc nhiên nhìn nhau, trong con ngươi lên tia mê hoặc.


      Ngay cả Diệp Chiến Thiên cùng Diệp Thương Huyền cũng là trong lòng khó hiểu, Thần nhi khi nào kết giao qua cấp chín đỉnh phong cao thủ ? Hơn nữa cấp chín đỉnh phong cao thủ kia ở trước mặt Diệp Thần cung kính như thế, giống như là bằng hữu chi giao, giống như là thuộc hạ, này để cho bọn họ nghi ngờ dứt.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :