Cửu Tinh Thiên Thần Quyết - Phát Tiêu Đích Oa Ngưu (1626C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 821: Tổ tiên A Ly. (1)

      ngày thời gian rất nhanh trôi qua, sắc trời tối, Đạm Đài Lăng cố ý đem thời gian để lại cho Diệp Thần cùng A Ly, mình về phòng trọ nghỉ ngơi.


      Rạng sáng ngày mai, A Ly cùng Đạm Đài Lăng rời Yên Vân Thánh Thành, cách thời gian xa nhau càng ngày càng gần, trong nội tâm Diệp Thần khó tránh khỏi có chút đơn cùng ảm đạm.


      - A Ly, ngày mai ngươi liền phải rời , Linh Nguyên Chiến bộ nhất định phải hảo hảo chiếu cố chính mình.


      Diệp Thần ôm A Ly trong ngực giọng dặn dò.


      Mười đầu cái đuôi của A Ly mềm mại cuộn lấy, đôi mắt thanh tịnh của nàng nhìn xem Diệp Thần, ít lệ quang lập loè, nếu như Diệp Thần cho nàng , mặc kệ mấy vị lão tổ tông ở bên trong Mê Huyễn Bảo Châu phản đối như thế nào, nàng cũng nhất định ở lại bên người Diệp Thần đấy.


      Nàng minh bạch, Diệp Thần cũng là vì nàng suy nghĩ, bất kể là nàng, Đạm Đài Lăng hay là Diệp Thần, bờ vai đều nhận lấy sứ mạng cứu vãn tộc nhân, thể câu nệ nhi nữ tư tình.


      Diệp Thần ca ca nhất định cũng phải hảo hảo chiếu cố chính mình, trong nội tâm A Ly thào nghĩ lấy, trong đôi mắt nàng lên tia kiên định, đem Mê Huyễn Bảo Châu bỏ vào bên trong Túi Càn Khôn, sau đó ném tới bên giường.


      Mê Huyễn Bảo Châu ở trong Túi Càn Khôn phát ra đạo đạo bạch quang, ông ông chiến minh, tựa hồ kháng nghị lấy cái gì, đáng tiếc vô dụng thôi, hào quang của nó cách nào xuyên thấu gian Túi Càn Khôn.


      A Ly vèo tiếng, nhảy ra Diệp Thần ôm ấp hoài bão, ở trước mặt đứng lại, nhanh chóng ngưng hóa hình người.


      - A Ly, ngươi đây là?


      Diệp Thần chứng kiến A Ly hóa thành hình thái nhân loại, giật mình sửng sốt chút, A Ly lâu có ngưng hóa hình người rồi, hôm nay đột nhiên cử động, lại để cho Diệp Thần trong lúc nhất thời có chút kịp phản ứng.


      Giờ phút này A Ly, ở dưới ánh đèn mờ nhạt chiếu rọi, tản ra loại đẹp đẽ kinh tâm động phách, mái tóc tỏa sáng mềm mại rối tung mà xuống, đầu đôi lỗ tai Ly Miêu, đáng đứng thẳng lấy, khuôn mặt hoàn mỹ tỳ vết, đôi mắt to thanh tú điềm đạm đáng nhìn xem Diệp Thần, lông mi dài nhàng rung động, tiết lộ ra tâm tình khẩn trương kích động của nàng.


      Dáng người nàng có lồi có lõm nhìn cái sót gì, da thịt người như dương chi bạch ngọc, tản ra óng ánh sáng bóng, hai ngọn núi no đủ đứng thẳng, eo nhắn dịu dàng nắm chặt, mông tròn ngạo nghễ ưỡn lên, hai chân thon dài căng cứng.


      A Ly như vậy, là quá mức mê người.


      Diệp Thần thấy trong đầu choáng váng, trong miệng phát khô, nhưng vẫn bảo lưu lấy tia lý trí, mực minh bạch A Ly thừa nhận áp lực, mấy vị trong Mê Huyễn Bảo Châu kia phản đối làm sao biết?


      - Diệp Thần ca ca, A Ly cũng muốn như bệ Linh tỷ tỷ, Đạm Đài tỷ tỷ đồng dạng, trở thành thê tử của ngươi, mặc kệ sinh lão bệnh tử, mặc kệ nhấp nhô khó khăn trắc trở, trong nội tâm A Ly chỉ có mình ngươi.


      Thanh A Ly giống như chim hoàng oanh xuất cốc thanh lệ dễ nghe, nàng vừa , bên tiến lên chăm chú ôm Diệp Thần, trong mắt có nước mắt óng ánh.


      - Diệp Thần ca ca, ngươi nhất định phải chờ A Ly trở lại.


      Nghe được A Ly , trong nội tâm Diệp Thần lập tức mảnh mềm mại, giờ phút này A Ly lã chã chực khóc, lại để cho người nhịn được sinh lòng thương tiếc, nhàng dỗ dành lấy mái tóc A Ly, Diệp Thần ôm chặt người trong ngực, và A Ly sớm tâm ý tương thông, làm sao , A Ly là vì ly biệt sắp đến cảm thấy bỏ cùng sợ hãi.


      Diệp Thần cũng muốn để cho A Ly thực trở thành nữ nhân của mình, nhưng nếu như cùng A Ly thế nào, A Ly chắc là phải bị mấy vị lão tổ tông bên trong Mê Huyễn Bảo Châu kia trách phạt.


      - Ngủ , ta nhất định chờ ngươi trở lại, nên suy nghĩ nhiều quá.


      Diệp Thần vỗ nhè lấy phía sau lưng A Ly, ôn nhu .


      A Ly nguyên bản có chút khẩn trương, đôi má cũng mảnh ửng đỏ nóng hổi, sau lát, cảm giác được Diệp Thần có động tác gì, liền chậm rãi buông lỏng xuống, co rúc ở trong ngực Diệp Thần, chậm rãi ngủ rồi, yên tĩnh giống như đứa bé, khuôn mặt trắng nõn rảnh kia, lờ mờ còn treo vệt nước mắt.


      Diệp Thần lẳng lặng ngưng mắt nhìn A Ly ngủ, quỳnh tị ngạo nghễ ưỡn lên, ra cặp môi đỏ mọng óng ánh màu sắc kia, phảng phất quả đông lạnh, có chút mở ra, mang theo mị hoặc vô hạn.


      Ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực, tuy cách tầng quần áo, Diệp Thần y nguyên có thể cảm giác được da thịt mềm nhẵn của A Ly, ngực của thiếu nữ chống đỡ lồng ngực của , bởi vì đè ép mà có chút biến hình.


      Mùi thơm cơ thể của thiếu nữ, tựa như hương thơm Ngọc Lan.


      Thân thể Diệp Thần tự chủ được có chút nóng lên, lại có động tác, cùng nhau tới, Diệp Thần cùng A Ly tầm đó, có cảm tình sinh tử gắn bó, quả quyết bởi vì bản thân chi dục, mà để cho A Ly lưng đeo áp lực.


      Diệp Thần cứ như vậy lẳng lặng ôm ấp lấy A Ly, thẳng đến hơi thở A Ly trở nên lâu dài, tay phải nhiếp, đem Mê Huyễn Bảo Châu ở bên trong Túi Càn Khôn ra, thần hồn vèo tiếng, tiến nhập bên trong Mê Huyễn Bảo Châu.


      Bạch quang chói mắt phát sáng lên, Diệp Thần phảng phất tới thế giới khác, tại đây chim hót hoa nở, suối chảy nước rơi tựa như Đào Nguyên tiên cảnh.


      Diệp Thần lờ mờ chứng kiến Bệ Linh lẳng lặng nằm ở mảnh hồ nước, chung quanh cái hồ nước kia che kín pháp trận thần bí, từng đạo bạch quang đổ xuống, ngừng rót vào thể nội Bệ Linh.


      Nhìn xem Bệ Linh vẫn nhúc nhích, nghĩ đến nàng bình thường nóng bỏng cùng vũ mị, Diệp Thần khỏi có chút thương cảm, nhưng nhìn đến lồng ngực Bệ Linh bởi vì hô hấp mà có chút phập phồng kia, trong lòng của an tâm rất nhiều.


      có thể nhìn ra được, Bệ Linh so với trước, có chỗ khôi phục, Diệp Thần dám tới gần chỗ pháp trận kia, vạn nhất đem pháp trận phá phiền toái.


      Lúc này sưu sưu sưu vài tiếng vang lên, từng đạo bạch quang lên, tám đạo thân ảnh xuất ở trước người Diệp Thần, có ba vị là lão bà bà chống quải trượng, tuổi già sức yếu, mặt đầy nếp uốn, nhưng theo hình dáng đôi má các nàng lờ mờ có thể phân biệt ra được, các nàng thời điểm tuổi trẻ tất nhiên là mỹ nữ khuynh quốc khuynh thành, còn có ba vị là trung niên phu nhân bộ dạng vẫn còn thùy mị, thân thể đẫy đà, dáng vẻ thướt tha mềm mại, làn da mặt cũng phi thường trắng nõn, mà đổi thành hai cái bên ngoài là thiếu phụ thướt tha, dung mạo mỹ lệ, nhất cử nhất động tầm đó, đều có loại mị thái nên lời.


      Ánh mắt Diệp Thần khỏi có chút hoảng hốt, nhưng mà lát tầm đó lập tức tỉnh ngủ, trong nội tâm thất kinh, chỉ là kém ít lại trúng ảo thuật.


      - Bái kiến các vị tiền bối, vãn bối hữu lễ.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 822: Tổ tiên A Ly. (2)

      Diệp Thần cung kính chắp tay , là tinh tường, mấy vị này đều là lão tổ tông của A Ly, tuy các nàng đều chết, nhưng mà hồn niệm dùng loại phương thức khác gởi lại bên trong Mê Huyễn Bảo Châu.


      - Vị công tử này, đa tạ ngươi đối với Ngưng nhi chiếu cố.


      Hai cái thiếu phụ thân thể thướt tha kia có chút khom người, hoàn lễ nói.


      Về phần mấy vị lão phu nhân cùng trung niên phu nhân kia, lại chỉ là gật đầu, bất động thanh sắc đánh giá Diệp Thần.


      Trong đó vị lão phu nhân nghiễm nhiên là cực kỳ có quyền uy trong tám người này, mặt có vài phần nghiêm túc.


      - Các vị tiền bối khách khí, đây là ta phải làm đấy.


      Diệp Thần thành khẩn .


      - Công tử đến Mê Huyễn Bảo Châu, tìm mấy người lão thân, chắc là ra suy nghĩ của mình.


      Lão phu nhân cầm đầu kia thần sắc lạnh lùng nhìn xem Diệp Thần nói.


      - sai, ta tới nơi này, là đa tạ mấy vị đối với Linh Nhi cứu giúp chi ân, chuyện tình khác, ta tới là muốn cho các vị tiền bối, về sau ta chiếu cố tốt Ngưng nhi.


      Diệp Thần đối với lão phu nhân thái độ lạnh lùng lơ đễnh, y nguyên khiêm cung , nhìn lướt qua thần sắc tám vị Ly Miêu tộc lão tổ tông này, biểu lộ các nàng khác nhau, có mấy vị nhìn về phía rất hòa khí, có mấy vị là vẻ mặt lạnh lùng.


      - Công tử trước kia vừa mới khảo nghiệm trình độ Tinh Hồn dung hợp a?


      Lão phu nhân cầm đầu thần sắc có chút khoái, biết còn cố hỏi, các nàng ở trong Mê Huyễn Bảo Châu có thể đem tình hình bên ngoài thấy nhất thanh nhị sở, tự nhiên biết tình khảo thí trình độ Tinh Hồn dung hợp.


      - sai.


      Diệp Thần gật đầu .


      - Như vậy công tử khảo thí kết quả như thế nào?


      Lão phu nhân kia khẽ hừ tiếng.


      - Tinh Hồn dung hợp trình độ là 0.


      Diệp Thần chút nào giấu diếm , thần sắc mặt bình thản ung dung, cũng có bởi vì mình trình độ Tinh Hồn dung hợp là 0 mà cảm thấy chột dạ.


      - Như vậy ta muốn hỏi, công tử muốn chiếu cố Ngưng nhi như thế nào?


      Lão phu nhân kia có chút giương đầu lên, cầm quải trượng trùng trùng điệp điệp đánh xuống mặt đất, chất vấn.


      Diệp Thần sờ lên mũi, thầm nghĩ mấy vị Ly Miêu tộc lão tổ tông này đúng là dễ ứng phó, bất quá các nàng cũng là vì tốt cho A Ly.


      - Công tử có thể cảm thấy, chúng ta vô cùng bợ đít nịnh bợ.


      Lão phu nhân kia đợi Diệp Thần trả lời, tiếp.


      - Nhưng mà ta lại thể như vậy, là ta sống thời gian quá dài rồi, thế thấy nhiều lắm. Thứ hai, đối với tình Thiên Nguyên Đại Lục ta là có chút lý giải. Tinh Hồn dung hợp độ quyết định thiên phú người, nếu có ngày, Ngưng nhi tu luyện đến Chiến Hoàng cảnh giới, mà các hạ còn dừng lại tại Thần Hải Cảnh, cái kia quan hệ của các ngươi còn có thể dài lâu sao?


      Tuy Diệp Thần minh bạch, tu vi ảnh hưởng quan hệ của mình cùng A Ly, nhưng Diệp Thần lại thể phản bác lời của lão tổ tông A Ly, mặt là đối với trưởng lão tôn kính, mặt khác là cảm thấy gà với vịt giảng, căn bản thông.


      - Tinh Hồn dung hợp độ là 0, cũng thể quyết định thiên phú tu luyện, ta tin tưởng chính mình, tu vi lạc hậu hơn Ngưng nhi đấy.


      Diệp Thần tự tin .


      Lão phụ nhân kia ý vị thâm trường nhìn thoáng qua Diệp Thần, nàng biết Diệp Thần ở đâu ra tự tin, trầm mặc chốc lát :


      - Ta hy vọng ngươi tạm thời nên cùng Ngưng nhi xác định quan hệ, phải là ta muốn làm ác nhân gì, mà là sứ mạng A Ly gánh vác. Nếu như ngươi có thể đạt tới Chiến Hoàng cấp, ta bảo đảm ngăn cản các ngươi nữa.


      - Cái sứ mạng gì?


      Diệp Thần có chút nghi ngờ.


      - Ly Miêu nhất tộc ta ở Thiên Nguyên Tinh truyền thừa rất xưa, trong đó thiên phú trác tuyệt nhất, chính là Ly miêu mười đuôi. Nếu như ta đoán sai mà , cộng thêm A Ly, Ly Miêu nhất tộc ta bây giờ còn có năm vị mười đuôi Ly Miêu. Về phần đến tột cùng là dạng sứ mạng gì, ta cũng có thể cùng ngươi . Hôm đó ngươi ở Hạ Địa Quỳnh Lâu thấy được những tượng đá kia, con mười đuôi Ly Miêu chết trận kia, chính là Ly Miêu nhất tộc đệ nhất đảm nhận tộc trưởng, Chiến Hoàng thập trọng, gần với mấy vị Thị Thần cùng Tinh Chủ kia.


      Lão phụ nhân thanh hơi mệt mỏi , trong con ngươi lên mấy phần thần sắc thương cảm.


      Cùng những tượng đá kia có liên quan? Diệp Thần nhíu mày, trong lòng mơ hồ có chút bất an, cái sứ mạng này thoạt nhìn vô cùng nguy hiểm? Nhưng mà lão phụ nhân này muốn , cũng có biện pháp.


      - Ta nhất định tu luyện tới Chiến Hoàng cấp!


      Diệp Thần kiên định , bất kể là vì A Ly, hay vì người bên cạnh , đều phải làm ình trở nên mạnh hơn.


      - Đa tạ công tử có thể thông cảm.


      Mấy vị thiếu phụ kia liếc nhìn lão phụ cầm đầu, cười dài .


      - Về phần Bệ Linh, chúng ta có hết sức cứu trị, nhiều nhất hai năm, nàng liền có thể khôi phục.


      Diệp Thần cảm kích gật gật đầu.


      - Các vị tiền bối, ta đây cáo từ trước.


      Diệp Thần khẽ chắp tay, đem thần hồn từ bên trong Mê Huyễn Bảo Châu rút ra.


      Nhìn A Ly trong ngực chút, nàng vẫn còn ngủ say, hai tai vẫn đáng vậy, thỉnh thoảng động chút, khuôn mặt xinh đẹp phấn thần khẽ giương, giống như hài tử hồn nhiên Vô Tà, làm người trìu mến ra lời.


      Lẳng lặng nhìn A Ly ngủ say, Diệp Thần tâm có loại yên lặng ra lời.


      Dời đổi theo thời gian, chân trời dần dần lộ ra ánh sáng nhạt.


      Lông mi A Ly run rẩy, chậm rãi mở mắt liền thấy khuôn mặt tuấn tú kiên nghị của Diệp Thần nhìn mình, gương mặt nàng khỏi ửng đỏ, nhưng ngay sau đó nhớ tới, Diệp Thần cứ như vậy ôm nàng qua đêm, lại có làm gì cả.


      Diệp Thần đón nhận Bệ Linh cùng Đạm Đài Lăng, nhưng có tiếp nhận mình, chẳng lẽ mị lực của mình thấp như vậy sao? Trong lòng A Ly khỏi có chút ủy khuất, cái miệng nhắn khẽ đô lên, mắt to như nước trong veo ai oán nhìn Diệp Thần.


      Diệp Thần thấy A Ly vừa tỉnh dậy vẻ mặt như thế nhìn mình, khỏi bật cười, tiểu nữ nhân này suy nghĩ cái gì a?


      - Ta thoả thuận với các lão tổ tông, chờ ta tu luyện tới Chiến Hoàng cấp, các nàng liền ngăn cản chúng ta nữa.


      Diệp Thần vươn ra ngón tay vuốt lỗ mũi A Ly cái, tự tin cười .


      - Ta nhất định tu luyện tới Chiến Hoàng cấp!


      A Ly ngẩng đầu nhìn Diệp Thần, vẻ mặt kiên định của Diệp Thần để cho vành mắt của nàng trong nháy mắt ướt át, giờ khắc này nghe được những lời này của Diệp Thần, nàng còn sở cầu, khẽ cắn môi dưới, nặng nề gật đầu :


      - Ừ!


      - Tốt lắm, ngươi cùng Đạm Đài cần phải .


      Diệp Thần khẽ vuốt đầu A Ly chút, thở dài .


      Trong mắt A Ly toát ra bỏ nồng đậm, chặc ôm Diệp Thần chút, mới nhanh chóng từ hình người hóa thành hình thái Ly Miêu, rơi vào bả vai Diệp Thần.


      Ngoài Yên Vân thánh thành, bên trong đình quan đạo.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 823: Ly biệt.

      Chỗ đình này xây được khí thế rộng rãi, ấy chục thước, trung ương hết sức rộng rãi, lúc này lại ngồi đầy người.


      Mấy Chiến bộ chấp Thánh Linh, Tinh Hải, Quỳnh Hải, Linh Nguyên ở trong đình đợi chờ, mấy siêu cấp hồn thú lớn lên có điểm giống ngựa, toàn thân huyết hồng buộc ở bên đình.


      Mà những Chiến bộ chấp có chiêu đến người kia, thời điểm ngày hôm qua cũng rời Yên Vân thánh thành.


      Đám người Diệp Thần, Đạm Đài Lăng, A Ly, Nam Cung Trạch tất cả đều trình diện .


      Nam Cung Trạch nhìn Diệp Thần, cười nhạt :


      - Hy vọng ngươi để cho ta thất vọng.


      ngồi lên con siêu cấp hồn thú, cùng Thánh Linh Chiến bộ chấp cùng nhau, bay lên trời, nhanh chóng biến mất ở phía chân trời.


      Cầu Đà ngồi ở con siêu cấp hồn thú, hung ác nhìn sang Đạm Đài Lăng cùng Diệp Thần, cũng nhanh chóng rời .


      Nhất Ngôn xa xa mà đứng, tha thiết hướng bên Đạm Đài Lăng này phất phất tay, nhưng Đạm Đài Lăng giống như là thấy được, rãnh mà để ý.


      Đạm Đài Lăng thân chiến giáp màu lam, tư táp sảng nhảy lên ngồi ở lưng siêu cấp hồn thú, ánh mắt của nàng hướng Diệp Thần nhìn tới.


      - năm sau gặp lại!


      Đạm Đài Lăng truyền sâm cho Diệp Thần .


      - năm sau gặp lại.


      Diệp Thần gật đầu, lại .


      - Chiếu cố tốt mình.


      - Chúng ta có thể chưa?


      Vị Tinh Hải chiến bộ chấp kia hỏi Đạm Đài Lăng .


      - Ừ.


      Đạm Đài Lăng gật đầu, chân nhàng dập bụng con hồn thú kia, siêu cấp hồn thú kia hóa làm đạo điện quang, chạy thẳng lên trời.


      Siêu cấp hồn thú vọt ra rất xa, Đạm Đài Lăng rốt cục nhịn được quay đầu lại, lúc này Diệp Thần, thân ảnh dần dần xa, trong mắt của nàng lên tia thương cảm, dần dần trở nên kiên định, năm sau, nàng nhất định trở lại.


      A Ly cũng ngồi ở lưng con siêu cấp hồn thú xa, lúc nàng rời liên tiếp quơ móng vuốt.


      Nhìn thân ảnh Đạm Đài Lăng cùng A Ly cuối cùng biến mất ở chân trời, trong mắt Diệp Thần toát ra tia bỏ, nhưng mà ngay sau đó, tim của trở nên càng thêm kiên định, năm thời gian này, còn có rất nhiều chuyện phải làm, hơn nữa phải đổi được mạnh hơn!


      ít hứa hẹn, còn có những tộc nhân, các Tinh Điện đệ tử thân còn ở trong nguy hiểm kia!


      Thời điểm Diệp Thần quay đầu, cùng Nhất Ngôn liếc nhau cái, nhưng bất kể là Diệp Thần hay Nhất Ngôn, cũng rất nhanh đem ánh mắt dời , phảng phất nhìn thấy đối phương.


      Diệp Thần đối với Nhất Ngôn có thái độ tốt gì, mà Nhất Ngôn cũng cảm thấy, nếu cùng củi mục như Diệp Thần tiếp xúc, khó tránh khỏi tự hạ phong cách.


      lúc này, Nguyên Sơn tới, ánh mắt lạnh lung ở người Diệp Thần quét qua, khóe miệng xé ra tia cười quỷ quyệt, có hảo ý :


      - Các nàng đều , có phải rất đau đớn hay ?


      Diệp Thần liếc mắt Nguyên Sơn, cái mặc kệ , chuẩn bị rời , Nguyên Sơn lại vượt qua thân chắn phía trước Diệp Thần.


      - Chó ngoan cản đường.


      Diệp Thần hừ lạnh tiếng.


      - Sách sách, còn rất cứng!


      Nguyên Sơn trầm cười lạnh /


      - Các nàng vừa , còn có người có thể che được ngươi rồi. Ngươi còn nhớ hay , những Linh Xà bị ngươi diệt kia? Những thứ kia cũng là đồ tử đồ tôn của ta! Ta để ngươi chết rất thảm rất thảm, trả giá nhiều!


      Nguyên Sơn này quả nhiên cùng những Linh Xà đó có liên quan!


      - Trăm ngàn năm qua người duy nhất. . . Tinh Hồn dung hợp độ là 0, sách sách, cái danh đầu này là khó lường.


      Nguyên Sơn đùa cợt .


      - giống như ngươi cũng tốt đến đâu a, nghe ngươi còn là cái gì năm thế chuyển sinh, cũng vòng vo năm thế, Tinh Hồn dung hợp độ còn mới 9 mà thôi, sách sách!


      Diệp Thần lắc đầu thở dài , cười mà như cười nhìn Nguyên Sơn, nếu bọn họ trong lúc đó kết thù, Diệp Thần cũng cần cố kỵ .


      Nghe được Diệp Thần đến Tinh Hồn dung hợp độ của , Nguyên Sơn sắc mặt xanh mét, thực tế, đối với trình độ Tinh Hồn dung hợp so sánh với Diệp Thần muốn để ý nhiều lắm, trong mấy người ở đông đại lục tới, Tinh Hồn dung hợp độ của coi như là cái kém nhất, lúc trước và Cầu Đà cùng nhau đến đây coi như cùng chung mối thù, nhưng khi khảo nghiệm trình độ Tinh Hồn dung hợp ra, nhạy cảm nhận ra khinh bỉ trong mắt Cầu Đà, điều này làm cho trong lòng cực kỳ oán giận, rồi lại dám cầm Cầu Đà như thế nào, biệt khuất đến muốn chết.


      - Vậy cũng tốt hơn ngươi Tinh Hồn dung hợp độ là 0 chút, chỉ cần ta tu luyện tới Thần Huyền cảnh giới, là có thể ở Yên Vân thánh thành làm quý tộc, mà ngươi cái gì cũng phải, nếu như ngươi chịu quỳ xuống hướng ta dập đầu, chừng ta lấy đại nhân bất kể tiểu nhân, để ngươi làm người hầu.


      Nguyên Sơn mặt mũi vặn vẹo cuồng tiếu .


      - Ta đầu phục quý tộc Từ Thanh lãnh địa nhiều nhất Yên Vân thánh thành, đùa chơi chết ngươi còn đơn giản!


      - ra ngươi là tay sai của người khác. Sách sách, làm chó cho người ta lại còn đắc ý như vậy, xem ra ngươi đời này cũng là mạng chó săn, chúng ta nhìn xem là được rồi.


      Diệp Thần nhìn Nguyên Sơn khiêu khích, trực tiếp rời .


      Nguyên Sơn nhìn bóng lưng Diệp Thần, sắc mặt lãnh, gắt cái nước bọt, hừ lạnh tiếng, thầm nghĩ:


      - Đừng tưởng rằng hai nữ nhân kia che được ngươi rồi! Ở trước khi các nàng trở về, xem ta thu thập ngươi như thế nào!


      Mặc dù dám làm ra chuyện tình tuân theo luật pháp Thiên Nguyên Đại Lục, nếu tự thân khó bảo toàn, nhưng luật pháp cũng là có chỗ trống có thể chui.


      Từ Thanh ở cách đó xa nhàn nhạt nhìn thoáng qua Diệp Thần cùng Nguyên Sơn, cũng là bất động thanh sắc.


      Sau khi đám người Đạm Đài Lăng, A Ly, Nam Cung Trạch rời , Tề Diễn thành chủ cũng trở về phủ, tất cả người trong đình cũng tản mát .


      Hôm nay chuyện thứ nhất phải làm, là tìm đến chỗ đặt chân, ở bên trong Yên Vân thánh thành ở lại, ngày phải tốn hao 100 Ảnh kim cổ tệ, mặc dù trong gian bao tay của Diệp Thần có mười mấy vạn Ảnh Kim Cổ Tệ, nhưng vẫn còn cảm thấy có chút có lời.


      ở lại bên trong Yên Vân thánh thành, kia cũng chỉ có thể lựa chọn phía ngoài Yên Vân thánh thành rồi.


      Gia đình sống bằng lều ngoài Yên Vân thánh thành cũng phải là rộng rãi bình thường, cái nhìn lại, các loại phòng ốc mộc chế kết cấu liên miên dứt, chi chít, lộ ra vẻ có mấy phần đổ nát. Ở chỗ này ở lại, phần lớn tu vi cũng đến Thần Hải cảnh giới, hơn nữa phần lớn người Tinh Hồn dung hợp độ thấp hơn 5, người nơi này bình thường đều ở trong lãnh địa tư nhân của các quý tộc làm việc, làm việc xong liền tới nơi này nghỉ ngơi. Đến Thần Hải trở lên, thu vào gia tăng rất nhiều, người bình thường cũng chọn chuyển vào bên trong Yên Vân thánh thành.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 824: Tiến vào Dược Sư các. (1)

      Nghĩ đến dẫn độ các tộc nhân cần hao phí cự lượng kim tiền, Diệp Thần liền bỏ được tiêu xài, ở nơi này tìm chỗ ở, mỗi ngày chỉ cần mấy trăm Thiên Nguyên Cổ Tệ là được rồi, nếu tốn hao mấy ngàn Thiên Nguyên Cổ Tệ, thậm chí có thể tìm chỗ rất an tĩnh.


      Trong gian bao tay vẫn là có ít Thiên Nguyên Cổ Tệ, hẳn là đủ .


      Diệp Thần ở nơi này thuê gian phòng ốc, mỗi ngày tiền mướn là 3500 Thiên Nguyên Cổ Tệ, tiểu viện ở bên cạnh sông đào bảo vệ của Yên Vân thánh thành, phụ cận liễu xanh thành ấm, cảnh sắc vẫn còn tương đối khá, bởi vì cách cửa thành có chút xa, tương đối mà khá yên tĩnh, có rất ít người tới nơi này.


      Nghe sân chỗ này còn ở ba người, đôi vợ chồng còn có nữ tử, chỉ là Diệp Thần còn chưa thấy qua ba người kia.


      Cái chủ nhà kia đem Diệp Thần dẫn tới địa phương, thu mấy tháng tiền nhà liền rời .


      Căn phòng này tuy so sánh hẹp, nhưng mà chim sẻ tuy , nhưng ngũ tạng đều đủ, bố trí được coi như sạch , so với những chỗ mỗi ngày tiền thuê chỉ cần mấy trăm Thiên Nguyên Cổ Tệ kia, là khá hơn ít.


      Mỗi ngày 3500 Thiên Nguyên Cổ Tệ, đối với những người làm công tại tư nhân lãnh địa kia mà , cơ hồ là gia đình cả ngày thu vào.


      Diệp Thần ngồi ở giường tu luyện, vận chuyển Cửu Tinh trong cơ thể, ăn hết thịt Đạo Huyền cảnh Hồn thú, tu vi của đột phá đến Thần Hải nhị trọng, khoảng cách Thần Hải tam trọng cũng xa, đoán chừng tiếp qua năm sáu ngày, liền có thể đột phá đến Thần Hải tam trọng cảnh giới.


      Thịt Đạo Huyền Hồn thú, đối với Thần Hải cường giả bình thường hiệu quả là tương đương ràng, thực tế Diệp Thần còn mới vừa vặn tấn thăng đến Thần Hải Cảnh giới mà thôi, ăn lần hiệu quả lập tức ra.


      Nghe Bổn Nguyên thần đan hiệu quả càng lợi hại hơn nhiều lắm, nếu ăn được khỏa Bổn Nguyên thần đan, biết hiệu quả như thế nào.


      Tại Thiên Nguyên Đại Lục, Thần Hải bị áp chế phi thường lợi hại, muốn đem Thần Hải lộ ra bên ngoài cơ thể là rất khó, trừ khi ở ít chỗ đặc thù, ví dụ như ở trong cấm chế Diễn Võ Trường của phủ thành chủ kia, lại ví dụ như Tiểu Thiên Nguyên Giới.


      Diệp Thần thi triển Thần Cảnh phân thân chi thuật, hai cái Diệp Thần giống như đúc xuất trong phòng, đem cái phân thân ở lại trong gian phòng đó tu luyện, về phần cái phân thân khác, Diệp Thần chuẩn bị đến bên trong Yên Vân Thánh Thành tìm chút có các loại công tác Dược Sư học đồ hay , nếu có thể học luyện đan, đối với tu luyện chính là rất có ích lợi, hơn nữa Dược Sư là trừ Luyện Khí Sư ra, chức nghiệp kiếm lợi nhiều nhất.


      Từ bên trong phòng ra, cửa sân bên kia két.. tiếng mở. thiếu nữ đến, tướng mạo nàng vẫn là có chút xinh đẹp đáng , tuy cùng A Ly, Đạm Đài Lăng, Bệ Linh có biện pháp so, nhưng mà được cho trung thượng rồi.


      - Là ngươi?


      kia ràng sửng sốt chút.


      Diệp Thần nhìn thoáng qua đối phương, thoáng có chút nhìn quen mắt, đột nhiên nhớ tới, nàng đúng là Lộc biến thành thiếu nữ trong tửu quán kia, phụ trách giúp bọn gọi món ăn!


      thể cảm thán, cái thế giới này đúng là .


      - Ngươi tốt.


      Diệp Thần cười nhạt tiếng, tỏ vẻ lễ phép.


      Phượng Dao là thành viên chúng sinh bên trong Thiên Nguyên Đại Lục này. Thuộc về Huân Lộc nhất tộc, đây là chủng tộc phi thường hèn mọn Thiên Nguyên Đại Lục, thời điểm nàng tuổi , khảo thí ra Tinh Hồn dung hợp độ chỉ có 3, cho nên chỉ có thể ở tầng dưới chót của Thiên Nguyên Đại Lục giãy dụa. Nàng vốn là thị nữ tại phủ quý tộc, về sau bởi vì phạm tí sai lầm, bị khu trục ra. Sau đó ở tửu quán dưới cờ Nhất Ngôn trong thành tìm phần công tác thị nữ.


      Thời điểm nàng chứng kiến Diệp Thần xuất ở chỗ này, cực kỳ kinh ngạc, phải biết rằng Diệp Thần trước kia bữa là ăn hết mấy trăm vạn Ảnh Kim tệ, bộ dạng cùng Nhất Ngôn quan hệ phải là nông cạn, mà nàng, tháng tiền kiếm được cũng chỉ có 50~60 Ảnh Kim Cổ Tệ mà thôi. Cả đời cũng lợi nhuận được nhiều như vậy. Ở nàng xem ra, Diệp Thần là thượng đẳng nhân sinh hoạt tại đỉnh Yên Vân Thánh Thành rồi, người như vậy, như thế nào chọn thuê ở trong sân này? Cho nên thời điểm nàng chứng kiến Diệp Thần, trong đôi mắt lóe ra hào quang hưng phấn khác thường.


      - Ngươi là hộ gia đình vừa chuyển đến nơi đây, có cái gì cần muốn giúp đỡ sao?


      Phượng Dao phi thường nhiệt tình .


      Phượng Dao nhiệt tình để cho Diệp Thần cảm thấy có chút quen, muốn cần, đột nhiên nghĩ đến cái gì, khiêm tốn hữu lễ :


      - biết ngươi có thể, mang ta Yên Vân Thánh Thành Dược Sư các hay , ta muốn vào trong đó tìm chút ít tình làm.


      - Dược Sư?


      Con mắt Phượng Dao sáng hơn rồi, tại Thiên Nguyên Đại Lục, Dược Sư tuyệt đối là chức nghiệp nổi tiếng gần với Luyện Khí Sư nhất rồi! Nàng cả đời này lý tưởng lớn nhất, là tìm được cái kim quy tế, thoát khỏi cuộc sống bây giờ, nơi lụi bại này làm cho nàng cảm giác được dơ bẩn cùng buồn nôn, ở chỗ này mỗi ngày đều làm nàng có loại xúc động muốn ói, mà trước mắt, ràng có cơ hội như vậy, như Diệp Thần bữa cơm ăn mấy trăm vạn Ảnh Kim tệ, hẳn là phú hào ít xuất a, nghĩ đến ngày đó Đạm Đài Lăng xinh đẹp như là Nữ Thần ngồi ở bên người Diệp Thần, nàng lại khỏi tự ti cùng thất lạc, nàng muốn từ người Diệp Thần đạt được quá nhiều, nàng chỉ cần có thể chuyển ra khu này, ở bên trong Yên Vân Thánh Thành là được rồi, cho dù là làm cái tiểu thiếp cho người cũng nguyện ý.


      Bất chấp đa tưởng, Phượng Dao lập tức đáp ứng xuống, thanh có chút kích động :


      - Có thể, ta vừa vặn có người bạn tại Dược Sư các, ta mang ngươi !


      - Cái kia tốt, làm phiền ngươi.


      Diệp Thần lời cảm tạ, nghĩ đến đến lúc đó mời nàng ăn bữa cơm là tốt rồi, tùy ý hỏi thăm.


      - Còn hỏi ngươi tên là gì.


      - Ta gọi Phượng Dao, Huân Lộc nhất tộc.


      mặt Phượng Dao lộ ra chút sắc mặt ửng đỏ nói.


      Thiên Nguyên Đại Lục, thú Huyền thú hoàn toàn cùng nhân loại dung hợp lại với nhau, thú Huyền thú hóa thành hình người, tại tư tưởng cũng bị loài người đồng hóa rồi.


      Dưới dẫn dắt của Phượng Dao, Diệp Thần theo phía sau của nàng, cùng chỗ tiến về Yên Vân Thánh Thành.


      - Ngươi là cái tu vi gì?


      Phượng Dao quay đầu dò hỏi, nàng cố ý muốn tìm hiểu Diệp Thần chi tiết.


      - Thần Hải.


      Diệp Thần trả lời, tại Thiên Nguyên Đại Lục, tu vi Thần Hải rất bình thường, cần phải giấu diếm.


      - Thần Hải?


      mặt Phượng Dao thoảng qua lên vẻ thất vọng, tại Yên Vân Thánh Thành, tu vi Thần Hải Cảnh căn bản cách nào thành quý tộc, nhưng có khi Diệp Thần tận lực giấu diếm thực lực bản thân a, nàng vừa vừa .

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 825: Tiến vào Dược Sư các. (2)

      - Theo chúng ta ở cùng viện, là cặp vợ chồng, nữ nhuân kia lớn lên rất đẹp, bị quý tộc Yên Vân Thánh Thành nhìn trúng, muốn nạp nàng làm thiếp, nhưng mà bị nàng cự tuyệt, nàng gả cho trượng phu tại, tu vi chỉ có Thần Hải ngũ trọng, nghe Tinh Hồn dung hợp độ vừa mới đến 5. Tinh Hồn dung hợp độ tuy vừa mới qua tuyến, nhưng mà chồng của nàng tiến độ tu luyện rất chậm, dùng ta xem, lấy điểm thiên phú kia, đời này đều rất khó tu luyện tới Thần Huyền cảnh giới, vĩnh viễn đều chỉ có thể sinh hoạt tại tầng dưới chót nhất.


      Diệp Thần giữ im lặng, nghe ngữ khí của Phượng Dao, nhìn ra được Phượng Dao vẫn là tương đương bợ đít nịnh bợ, chỉ là thân là ngoại nhân, Diệp Thần tiện đánh giá, cũng cần phải cái gì, tại có cầu Phượng Dao.


      - Bởi vì bọn họ đắc tội vị quý tộc kia, chồng của nàng chỉ có thể ở Yên Vân Thánh Thành thay người vận chuyển hàng hóa, mỗi ngày tiền lương chỉ có Ảnh Kim tệ, mấy tháng tiền lương còn chưa đủ mua sắm phần đan dược bình thường nhất, hơn nữa bởi vì đắc tội người, chồng của nàng cũng dám tiến vào Tiểu Thiên Nguyên Giới. Ngươi nàng đây là tội gì? Theo ta thấy, gả cho người quý tộc kia tốt a. Ít nhất lo chi phí ăn mặc, cần giống như bây giờ.


      Phượng Dao xong, giống như rất tùy ý hỏi thăm.


      - Đúng rồi, ngươi Tinh Hồn dung hợp độ là bao nhiêu ?


      - 0.


      Diệp Thần rất bình tĩnh trả lời.


      - Tinh Hồn dung hợp độ là 0? Ngài nhất định là đùa đúng hay ?


      Phượng Dao ha ha cười .


      - Nào có người Tinh Hồn dung hợp độ là 0?


      Nàng đột nhiên nghĩ đến cái gì, trước kia nghe được cái đồn đãi, có người đến từ Đông Xuyên Đại Lục, kết quả khảo nghiệm Tinh Hồn dung hợp độ là 0, phải là người trước mắt này a? Nghĩ vậy, nét mặt của nàng thoáng có chút trì trệ.


      - Ta đương nhiên giỡn.


      Diệp Thần tự nhiên chú ý tới biểu lộ biến rất của Phượng Dao hóa, cái Phượng Dao này đối với , bất quá là người qua đường mà thôi, Diệp Thần tự nhiên cũng để ý cái nhìn của nàng đối với mình.


      - Phía trước là Dược Sư các.


      Phượng Dao thoáng có chút cười xấu hổ, biết suy nghĩ cái gì, có chút tinh thần uể ỏi :


      - theo ta.


      Dược Sư các là tòa kiến trúc cung điện to lớn. Cửa ra vào thỉnh thoảng có ít người mặc trường bào Dược Sư ra vào,những người này tại Yên Vân Thánh Thành đều có được địa vị phi thường cao quý, có người tùy tùy tiện tiện đắc tội Dược Sư.


      Diệp Thần theo đằng sau Phượng Dao, tiến vào Dược Sư các, bên trong là đại sảnh rộng lớn cao ngất, mặt đất tất cả đều dùng Bạch Ngọc óng ánh trải thành, các sắc nhân vật đến vội vàng, nhìn cũng nhìn hai người Diệp Thần.


      Phượng Dao tìm được người bồi bàn, với vài câu cái gì, sau đó Diệp Thần cùng Phượng Dao bị dẫn tới phòng khách trung đẳng.


      Sau lúc lâu, người trẻ tuổi mặc đoản bào đến. Người này hình dạng rất phổ thông, bất quá ánh mắt coi như trong trẻo, chứng kiến Phượng Dao, lập tức nhiệt tình tới.


      - Phượng Dao, sao ngươi lại tới đây?


      Người trẻ tuổi kia lộ ra phi thường hòa khí, đối với Phượng Dao thậm chí có vài phần nịnh nọt.


      Nhưng trong đôi mắt Phượng Dao lại lên tia chán ghét, đếm xỉa tới :


      - muốn đến Dược Sư các tìm chút ít tình làm, ngươi có thể làm chút gì đó?


      Phượng Dao đối với Diệp Thần thái độ ràng kém rất nhiều, chỉ là trong lòng của nàng còn có chút do dự.


      - Xin chào, ta gọi Tuyên An, cùng Phượng Dao đồng dạng cũng là Huân Lộc nhất tộc, ngươi trực tiếp gọi tên của ta là được rồi.


      Tuyên An nhìn về phía Diệp Thần, liếc đánh giá, liền vừa cười vừa .


      - Ngươi là bằng hữu của Phượng Dao, ta hết sức giúp ngươi.


      Nụ cười của phi thường thành khẩn.


      Đối với người trẻ tuổi gọi Tuyên An này, Diệp Thần vẫn là hơi có chút hảo cảm đấy.


      - Ngươi Tinh Hồn dung hợp độ là bao nhiêu?


      Tuyên An hỏi, Tinh Hồn dung hợp độ chẳng những quyết định thiên phú tu luyện người, cùng luyện đan cũng là có quan hệ rất lớn đấy.


      - Ta đến từ Đông Đại Lục, Tinh Hồn dung hợp độ là 0.


      Diệp Thần cũng có giấu diếm .


      - Ngươi là người kết quả khảo nghiệm Tinh Hồn dung hợp độ là 0 kia?


      Tuyên An há to miệng, rất có chút ít kinh ngạc .


      - sai.


      Diệp Thần , nhìn ra Tuyên An tuy kinh ngạc, lại có xem thường chi sắc, thái độ cùng Phượng Dao có chút giống.


      Phượng Dao nhăn lông mày thoáng phát, trong đôi mắt xẹt qua tia thất vọng cực độ, nàng còn tưởng rằng Diệp Thần là kim quy tế, nghĩ tới cái phế vật Tinh Hồn dung hợp độ là 0.


      - Tinh Hồn dung hợp độ là 0, cái này khó làm rồi, coi như là dược đồng của Nhất Tinh Dược Sư, Tinh Hồn dung hợp độ ít nhất cũng phải đạt tới 5. Ngươi biết trụ cột Luyện Đan thuật sao?


      Tuyên An buồn rầu gãi gãi đầu, suy nghĩ chút hỏi.


      - Biết.


      Diệp Thần gật đầu.


      Luyện Đan thuật bên Đông Đại Lục kia, bị bên Thiên Nguyên Đại Lục này gọi chung thành trụ cột Luyện Đan thuật.


      - Vậy là tốt xử lý chút rồi, ta có thể đem ngươi đề cử ột vị Nhất Tinh Dược Sư, ngươi chỉ phải chịu trách nhiệm nhóm lửa là được rồi, mỗi ngày có thể đạt được 5000 Thiên Nguyên Cổ Tệ, nếu như làm tốt, có thể đạt được hai Ảnh Kim Cổ Tệ. Như thế nào? Ngươi có nguyện ý làm hay ?


      Tuyên An nhìn về phía Diệp Thần trưng cầu nói.


      - Ân, có thể.


      Diệp Thần phải là vì kiếm tiền mới , mà là vì học tập luyện đan chi thuật của Thiên Nguyên Đại Lục.


      - Cái kia tốt, ta lập tức giúp ngươi an bài, ta phải như thế nào mới có thể liên lạc với ngươi?


      Tuyên An rất cao hứng gật gật đầu, hỏi.


      - Ta cùng Phượng Dao nương ở cùng viện.


      Tuyên An sửng sốt chút, nghi hoặc nhìn xem Diệp Thần, lại nhìn Phượng Dao chút, bỗng nhiên nhoẻn miệng cười :


      - Ta hiểu được, ngươi cũng là ở hộ gia đình đúng ? có việc gì, bao ở người của ta.


      Thái độ của Phượng Dao đối với Diệp Thần cũng phải nóng bỏng như vậy, có thể thấy được hai người phải tình lữ.


      Tuyên An đáp ứng giúp Diệp Thần, liền vào Dược Sư các bận việc.


      Phượng Dao nghĩ tới, Diệp Thần Tinh Hồn dung hợp độ là 0, hơn nữa ràng còn đáp ứng nhóm lửa ột Nhất Tinh Dược Sư, mặt của nàng lên tia chán ghét chi sắc, mình là nhìn lầm rồi. Nàng nguyên lai tưởng rằng Diệp Thần là trang ít xuất , dù sao nàng tận mắt thấy Diệp Thần tại tửu quán Nhất Ngôn tiêu phí, nghĩ tới Diệp Thần phải trang đấy.


      - Nhờ có ngươi hỗ trợ, ta mới có thể tìm được tình làm, đợi lát nữa ta mời Phượng Dao nương ăn bữa cơm a?


      Diệp Thần nhìn về phía Phượng Dao bên cạnh , như thế nào lại phát giác xuất ra thái độ Phượng Dao biến hóa, chỉ là lời tràng diện vẫn là phải chút đấy.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :