Chương 782: Ba đầu Phệ Hồn Ngục Ma. (2) Bệ cùng Bệ Linh nhìn nhau, hướng những người chung quanh này nhìn lại. Bên trong Thần Lôi Cấm Địa còn có hơn ba trăm người, trong đó có gần phần ba là cường giả Lôi Thú nhất mạch, các tộc còn lại đều chí ít có hai ba người. - Chư vị, xin mọi người yên lặng chút, nghe ta lời. Bệ Linh ngạo nghễ mà đứng, thần sắc trịnh trọng lớn tiếng , nàng mặc lấy thân lôi giáp màu đỏ, mặt ít vài phần vũ mị, nhiều thêm vài phần khí khái hào hùng, như là Nữ Võ Thần tư thế hiên ngang. Trong Thần Lôi Cấm Địa vốn là bạo động liền yên tĩnh trở lại, tất cả mọi người lẳng lặng nhìn xem Bệ Linh. - Chư vị ở đây đều là đỉnh tiêm cao thủ trong các tộc, Bệ Linh ta đại biểu Lôi Thú nhất mạch chân thành cảm tạ mọi người viện trợ đối với Thần Lôi Chi Thành! Thú Hoàng bệ hạ chết trận, Triển đường chủ chết trận, Sa tộc trưởng chết trận, còn có thiên thiên vạn vạn chiến sĩ đều chết trận rồi! Trong mắt Bệ Linh mang theo trầm thống bi ai, nhưng mà lưng lại thẳng tắp, ngữ khí của nàng dần dần cao lên. - Nhưng mà, vô luận tuyệt vọng như thế nào, tất cả mọi người nên quên, các ngươi còn có tộc nhân ở bên ngoài đợi các ngươi trở về, nếu như các ngươi đều chết hết, bọn khẳng định vô lực cùng Hồn thú đối kháng. Cho nên bất kể như thế nào, các ngươi thể chết được, bởi vì các ngươi là hy vọng duy nhất của dòng họ! Các tộc cường giả nghe Bệ Linh , đều là hốc mắt đỏ lên, nghĩ đến những tộc nhân ở lại trong tộc, giọng và dáng điệu nụ cười quen thuộc kia, trong lòng tư vị tạp trần, quá nhiều người bị chết ở đây, bọn lại còn phải kiên cường sống sót, vì dòng họ, đây là trách nhiệm bọn thể gánh vác! - Chư vị, Lôi Thú nhất mạch ta nhất định đem hết toàn lực, nghĩ cái biện pháp, để ọi người ly khai tại đây, xin mọi người cho chúng ta chút thời gian. Bệ đứng ở bên người Bệ Linh, dung nhan tuyệt mỹ tràn đầy thần sắc kiên định, thanh của nàng tựa như thanh tuyền trong núi, nhu hòa dễ nghe, tâm tình táo bạo của đám đông trấn an xuống dưới. - Cảm ơn. Có người hướng về Bệ Linh cùng Bệ chắp tay, lẳng lặng ngồi xuống. - Lôi Thú nhất mạch Thú Hoàng bệ hạ chết trận cho chúng ta, chúng ta có lý do cầu cái gì. Nếu như Lôi Thú nhất mạch có cái gì phân phó, chúng ta chối từ. chuyện là mấy vị cường giả Chiến thần đường. - Sa thú nhất tộc ta cũng duy Lôi Thú nhất mạch như Thiên Lôi sai đâu đánh đó! - Mấy cổ thế gia chúng ta cũng vậy! Các tộc cường giả nhao nhao ra, bọn minh bạch, hi vọng sống sót thập phần xa vời, nếu như giết chết Chấp Pháp điện ba vị Điện Chủ biến thành Hắc Lân cự , cho dù bọn ra Thần Lôi Chi Thành, lại có thể chạy trốn nơi nào? Toàn bộ Đông Đại Lục còn chỗ cho bọn dừng chân! Tất cả mọi người yên lặng ngồi xuống, tâm tình táo bạo chậm rãi yên tĩnh. Hắc Lân cự ở Thần Lôi Cấm Địa bay qua, bầu trời thoáng cái ám đạm thêm vài phần, thân hình Hắc Lân cự kia khủng bố, để cho người sinh ra loại cảm giác tận thế tiến đến. Ngẩng đầu nhìn hướng lên bầu trời, Hắc Lân cự kia từ bầu trời xẹt qua, lân phiến màu đen người kia tựa như mặc tầng chiến giáp dày đặc. Diệp Thần nhớ tới ít gì đó, là từ tư liệu của chủ nhân gian bao tay xem ra đấy. Ba đầu Phệ Hồn Ngục Ma, Thượng Cổ ma vật, trong vài loại thú tà ác cường đại nhất. Dựa vào thôn phệ linh hồn các loại sinh vật mà sống, hung tàn thô bạo, đồng thời có được trí tuệ kinh người. Nếu như là ba đầu Phệ Hồn Ngục Ma chính thức, vừa mới sinh ra liền có được tu vi Thần Hải cấp. Ba đầu Phệ Hồn Ngục Ma này miễn cưỡng đạt đến Thần Hải cấp, hẳn phải là Phệ Hồn Ngục Ma chính thức. Tổ Nham, Tổ Minh cùng Thần Đoán, đều là nhân loại, có thể tu luyện Huyền Khí! Cho nên còn có loại khả năng khác, Tổ Nham, Tổ Minh cùng Thần Đoán tu luyện ma công hoặc là bí pháp nào đó, hơn nữa đem huyết dịch ba đầu Phệ Hồn Ngục Ma rót vào trong cơ thể mình. có được bộ phận thân thể của ba đầu Phệ Hồn Ngục Ma. Ba đầu Phệ Hồn Ngục Ma dùng thân thể cường hãn xưng danh, khó trách Tổ Nham, Tổ Minh, Thần Đoán có thể ngăn cản được Bệ Diệt cùng Triển Ly cuối cùng giải thể bí pháp. - Tiểu đệ đệ, theo ta! Lúc này, Bệ Linh truyền lại tia tin tức cho Diệp Thần. Diệp Thần theo Bệ Linh, hướng tòa kiến trúc ở giữa Thần Lôi Cấm Địa lao . Bệ suy nghĩ chút, cũng theo, sưu sưu sưu, ba người tiến nhập đại điện thủ hộ cường giả của Lôi Thú nhất mạch. Dưới dẫn dắt của Bệ Linh, ba người ở hành lang đại điện bay vút. - Linh tỷ tỷ, chúng ta là muốn đâu? Diệp Thần theo sau lưng Bệ Linh, bên đánh giá chung quanh . Tòa đại điện này kiến tạo được cực kỳ kỳ lạ, tựa như tòa Kim Tự Tháp, mặt tường cùng cột đều đầy các loại phù điêu, những phù điêu này giảng thuật chính là cái phủ đệ của Lôi hệ Thần linh. Vô số thủ vệ vô cùng cường đại bốn phía chinh chiến, tôn vinh Chư thần uy nghiêm. Ở trong đại điện hành tẩu, cái Lôi hệ Huyền Khí nồng đậm kia đập vào mặt. - Ở bên trong tộc điển Thần Lôi Chi Thành ta, hạch tâm Thần Lôi Chi Thành ở vào giữa Thần Lôi Cấm Địa. Là tòa Lôi Tháp, biết tòa Lôi Tháp này có thể giúp chúng ta đánh chết con Hắc Lân cự kia hay ! Bệ Linh trầm mặc chốc lát . - Lôi Tháp? Diệp Thần nghi hoặc, lúc trước vừa mới hôn mê tựa hồ cũng nghe qua Bệ Linh cùng Bệ Diệt nhắc tới Lôi Tháp hỏi. - Nếu Lôi Tháp có thể đánh chết con Hắc Lân cự kia, vì sao trước kia dùng? - Mấy ngàn năm qua người nào có thể khu động tòa Lôi Tháp này, kể cả Thú Hoàng bệ hạ cũng được. Hôm nay có hi vọng gì, ta muốn thử lần! Trong mắt Bệ Linh hơi có chút ảm đạm, , nàng thả người bay thấp, rơi vào trong đại sảnh. Bốn vách tường tòa đại sảnh này biết là dùng cái vật chất đặc thù gì xây, lại có thể ràng chứng kiến bên ngoài tình huống Thần Lôi Cấm Địa, trong đại sảnh cực kỳ trống trải, có vật khác, chỉ ở vị trí chính giữa để tòa tiểu tháp, tòa tháp này ước chừng cao hơn người, có tất cả chín tầng, toàn thân tản ra Tử Kim sắc trạch trầm trọng, thân tiểu tháp điêu khắc lấy đồ án cực kỳ tinh xảo, những đồ án kia giống như là nguyên đám phù văn phiền phức thâm ảo, phát ra Kim Sắc nhàn nhạt, thân tháp có đạo đạo lôi điện quay quanh, phảng phất tùy thời đều bộc phát ra lực lượng kinh người. Diệp Thần mơ hồ có thể cảm giác được, tòa Lôi Tháp này chứa uy năng vô tận! Phía sau Bệ cũng nhàng rơi xuống, ánh mắt rơi vào tòa Lôi Tháp này, trong đôi mắt lên tia sầu lo, lập tức đến bên cạnh Bệ Linh.
Chương 783: Bệ Linh cáo biệt. (1) - Thần Lôi Chi Thành chúng ta quanh năm bao phủ ở bên trong Lôi Điện, Lôi Điện oanh kích Thần Lôi Chi Thành, bộ phận hóa thành Lôi hệ Huyền Khí nồng đậm, bộ phận khác vào trong tòa Lôi tháp này, năm này tháng nọ tích súc, căn cứ tộc điển ghi lại, ở vạn năm trước kia, tòa Lôi Tháp này cường đại đến đủ để đuổi giết Thần Huyền cường giả. Nhưng mà mấy ngàn năm qua, có người có thể điều khiển tòa Lôi Tháp này. ra là thế, Diệp Thần gật đầu, tòa Lôi Tháp này mỗi thời mỗi khắc đều ngừng thu thập lấy năng lượng bên ngoài, có lẽ súc tích lực lượng thập phần khủng bố, chỉ tiếc bọn có đủ thực lực hoàn toàn kích phát cỗ lực lượng này. - Thực lực người điều khiển Lôi Tháp càng cường, tòa Lôi Tháp này có thể phát huy ra uy lực cũng càng mạnh. Dùng thực lực của ta, biết có thể thúc dục Lôi Tháp hay , hơn nữa sau khi thúc dục có thể đánh chết Hắc Lân cự hay cũng là chuyện khác, nhưng vô luận như thế nào, ta đều phải thử lần. Bệ Linh xong, nhìn nhìn Diệp Thần, bên trong con mắt nàng giống như có vài phần lưu luyến, lại như cũ vô cùng kiên định. Diệp Thần nhìn xem Bệ Linh, đột nhiên cảm giác được có chút đúng hỏi: - Thúc dục Lôi Tháp có thể bị nguy hiểm hay ? - biết. Bệ Linh lập tức trả lời, dáng tươi cười vũ mị . - Tiểu đệ đệ, tại tỷ tỷ là hi vọng lớn nhất của Lôi Thú nhất mạch rồi, ta như thế nào đơn giản mạo hiểm? Diệp Thần gật đầu, tạm thời tin tưởng Bệ Linh, mình mực dừng lại ở bên người Bệ Linh, nếu nàng có nguy hiểm gì, đến lúc đó ngăn cản nàng cũng được. Đứng ở trong tòa đại sảnh này, bên ngoài hết thảy đều tạo thành hình ảnh ràng, phản chiếu đến trong đại sảnh này, người thao túng Lôi Tháp tùy thời có thể quan sát ra hết thảy bên ngoài, sau đó thúc dục Lôi Tháp công kích. Hướng phía đại sảnh nhìn lại, có thể tinh tường chứng kiến, Hắc Lân cự màu đen ở bầu trời bay qua, mà khí cơ Lôi Tháp, thỉnh thoảng lại tập trung người Hắc Lân cự này. Thân ở bên trong Thần Lôi Cấm Địa, có phòng ngự mạnh nhất, lại thúc dục tòa Lôi Tháp này, có công kích mạnh nhất, bất luận địch nhân gì thân ở Thần Lôi Chi Thành đều hẳn phải chết thể nghi ngờ, khó trách Thần Lôi Chi Thành tồn tại lâu như vậy cũng có đình trệ. Đáng tiếc chính là, Thần Lôi Chi Thành lâu ai có thể thúc dục tòa Lôi Tháp này rồi. Bệ Linh đứng ở trước Lôi Tháp, thỉnh thoảng lại nhíu mày, người vây quanh cổ khí tức Lôi Điện, thỉnh thoảng cùng Lôi Tháp kia câu thông. Bệ cũng toàn lực phóng thích ra khí tức thân, ý đồ tiến vào bên trong Lôi Tháp. Diệp Thần nhìn xem các nàng, trong nội tâm nghĩ đến, biết các nàng có thể thúc dục tòa Lôi Tháp này hay , nếu có thể thúc dục Lôi Tháp, ngược lại khả năng có vài phần thắng. Diệp Thần có thể cảm giác được, bên trong tòa Lôi Tháp chín tầng này, tựa hồ ngủ say ý thức cường đại, trong đầu linh quang lóe lên, hẳn là tòa Lôi Tháp này, tựu như chí bảo đồng dạng, là tiền bối nào đó của Lôi Thú nhất mạch dùng bản thân luyện chế mà thành? Bệ Linh tựa hồ so với Bệ trước bước lấy được quyền khống chế Lôi Tháp, cổ khí tức lẫn nhau giao hòa, Lôi Tháp kia rốt cục có tia dấu hiệu thức tỉnh. Sắc mặt Bệ có vẻ bối rối, lo lắng nhìn thoáng qua Bệ Linh, muốn lại thôi. - Nhi, ngươi ra ngoài trước, ta cùng Thần Dạ vài lời, đừng cho người khác tiến đến. Bệ Linh nhoẻn miệng cười, nhìn về phía Bệ ra. Trong ánh mắt Bệ lộ ra vài phần giãy dụa, há to miệng nhưng lại có cái gì, cuối cùng trùng trùng điệp điệp gật đầu lướt thân mà ra, canh giữ ở bên ngoài đại sảnh. Bệ Linh hiểu ý cười cười, dương tay bố trí xuống cấm chế, đem tòa đại sảnh này cùng Bệ ngoài cửa đều bao phủ ở trong cấm chế. Bệ đứng ở ngoài cửa trong nội tâm có chút nghi hoặc, biết Bệ Linh rốt cuộc muốn đối với Diệp Thần cái gì đó, vì cái gì cần phải bảo nàng ra đại sảnh, dùng hồn niệm trao đổi được sao? Trong đại sảnh chỉ còn lại có Diệp Thần cùng Bệ Linh, Bệ Linh tiến lên vài bước vào trước mặt Diệp Thần. - Tiểu đệ đệ. Ngọc thủ của Bệ Linh nhàng mơn trớn hai gò má của Diệp Thần, lộ ra tia mỉm cười vũ mị. - Lúc này đây, biết chúng ta có thể chiến thắng Hắc Lân cự kia còn sống ra ngoài hay , cám ơn ngươi có thể ở thời khắc này cùng tỷ tỷ. Diệp Thần muốn cái gì đó, thấy Bệ Linh tới rất gần, làn gió thơm đập vào mặt, cúi đầu nhìn lại, liền chứng kiến da thịt trắng noãn cùng khe rãnh sâu của ngực Bệ Linh, thân lôi giáp kia đem đường cong của bộ ngực nàng phác hoạ càng thêm hoàn mỹ, có loại no đủ sinh động. Sát lại gần như vậy, Diệp Thần khỏi hơi có chút quẫn bách, kiên định : - Ta nghĩ biện pháp mang theo Linh tỷ tỷ ly khai nơi đây! Trong đôi mắt Bệ Linh lờ mờ lên tia thủy quang, yên lặng nhìn xem Diệp Thần, như muốn đem Diệp Thần mỗi tia hình dáng đều sâu khắc trong đầu. - Bất kể như thế nào, ngươi nhất định phải ly khai Thần Lôi Chi Thàn, dùng thiên phú của ngươi nhất định có thể tấn thăng đến Thần Hải Cảnh, sau đó tiến về Thiên Nguyên cổ lục! Bệ Linh nhìn xem Diệp Thần nghiêm túc nói. Diệp Thần khẽ nhíu mày, bất kể như thế nào, Diệp Thần bỏ xuống Bệ Linh, bằng tính toán cái gì nam nhân, nghĩ đến, biết có thể dùng Thiên Tinh ấn mang Bệ Linh cùng cường giả các tộc khác ra ngoài hay . Bệ Linh để sát vào qua, khẽ cắn vành tai Diệp Thần, dùng loại thanh cực kỳ hấp dẫn, ở bên tai Diệp Thần nỉ non: - Tiểu đệ đệ, lại tỷ tỷ lần! Lôi giáp bó sát người Bệ Linh bỗng nhiên chảy xuống, lộ ra thân thể hoàn mỹ bên trong, tựa như điêu khắc vô cùng xinh đẹp, cái da thịt kia yên nhiên phấn hồng giống như là đào mật, non đến có thể chảy ra nước. Diệp Thần hơi sững sờ, nhìn xem Bệ Linh, trong mắt lên tia thương tiếc, thò tay ôm lấy Bệ Linh, hai tay theo mặt lưng bóng loáng của Bệ Linh lướt qua. Bệ Linh cuồng dã giải khai quần áo của Diệp Thần, đôi đầy đặn bị đè ép đến có chút biến hình, cảm giác chắc chắn đầy đặn kia làm Diệp Thần cũng kìm lòng được. Tánh mạng sắp đến cuối cùng, có lẽ bọn chỉ còn lại có thời gian cuối cùng này rồi, Diệp Thần hổ gầm tiếng, đem Bệ Linh chống đỡ ở tường, trong nội tâm tràn ngập tia bi thương. - Tiểu đệ đệ, hãy trìu mến tỷ tỷ. Thanh mị hoặc của Bệ Linh càng làm trong cơ thể Diệp Thần có cỗ dục hỏa mãnh liệt bốc lên. Tựa hồ là áp lực mạt nhật đến, làm trong nội tâm bọn đều có loại xao động cùng cuồng dã kiềm nén được, ở đại sảnh để lại dấu vết mây mưa của Diệp Thần cùng Bệ Linh.
Chương 784: Bệ Linh cáo biệt. (2) Thời gian qua lâu, Bệ đứng ở bên ngoài đại sảnh có chút lo lắng. - biết Linh Nhi ở bên trong làm thứ gì. Bệ nghĩ đến, đem hồn niệm kéo dài tiến nhập trong đại sảnh, tràng cảnh trong đại sảnh làm nàng "Nha" kinh hô tiếng, đôi má lập tức trở nên phấn hồng táo nóng lên, nàng căn bản nghĩ tới, Bệ Linh ràng cùng Diệp Thần ở bên trong làm loại chuyện này. Bệ đem hồn niệm vèo thoáng phát rút trở lại, biểu lộ Bệ Linh cuồng dã cùng sung sướng kia, lại để cho lòng của nàng khỏi thình thịch trực nhảy, tựa như con thỏ . Bệ hồi lâu đều có biện pháp bình tĩnh trở lại, vừa rồi đối với nàng tạo thành tâm lý trùng kích mãnh liệt, đây là nàng từ đến lớn lần thứ nhất trông thấy chuyện như vậy, tâm loạn như ma, trong đầu thỉnh thoảng ra hình ảnh vừa rồi. Bệ Linh thân ngâm hấp dẫn, cũng gấp khúc ở bên tai của nàng. Đột nhiên nghĩ đến cái gì, trong lòng Bệ căng thẳng, Linh Nhi phải là muốn đem tất cả tu vi đều cho Thần Dạ kia chứ, thế nhưng mà cho dù cho cũng có dùng a, Thần Dạ y nguyên phải là đối thủ Hắc Lân cự kia! Bệ ở bên ngoài do dự cả buổi, rốt cục kiềm nén được, lại lần nữa đem hồn niệm kéo dài tiến vào trong đại sảnh, nàng muốn nhìn chút Bệ Linh thế nào, nhưng mà thể tránh khỏi, chứng kiến ít thứ nên thấy, trong lúc nhất thời ngượng ngùng đến hai gò má nóng hổi vô cùng. Toàn bộ đại sảnh, tràn đầy cơ thi. Bệ kinh ngạc bưng kín môi đào, trong nội tâm nghi hoặc vạn phần, tại sao phải như vậy? Nàng cảm giác được tu vi Bệ Linh chẳng những có yếu bớt, còn hề ngừng dấu hiệu tăng cường, lại cẩn thận nhìn lại, chỉ thấy người Diệp Thần, từng đạo Lôi hệ Huyền Khí hướng thể nội Bệ Linh hung mạnh vọt qua, cả hai tựa hồ có loại phù hợp cùng thăng linh hồn hoa. Thái Cổ huyết mạch người Bệ Linh, trở nên so với trước càng thêm nồng đậm cùng cường đại rồi! Lúc này Bệ mới hiểu được, nguyên lai Bệ Linh đúng , Diệp Thần muốn đạt được tu vi của các nàng . Bởi vì Diệp Thần cùng Bệ Linh cho dù phát sinh mấy thứ gì đó, cũng cướp tu vi của Bệ Linh. Tựa hồ là biết Bệ nhìn xem, Bệ Linh càng thêm điên cuồng mà đòi hỏi, ở bên tai Diệp Thần giọng nỉ non, thanh kia có loại câu người tâm hồn nên lời: - Tiểu đệ đệ, tỷ tỷ ngươi chết mất! Nghe được thanh của Bệ Linh, đôi má Bệ ửng đỏ gắt cái, đem hồn niệm thu trở lại, sau lát, lại nhịn được nhìn lén. Diệp Thần càng ngừng thúc dục phi đao trong óc, muốn cho Bệ Linh càng nhiều Lôi hệ Huyền Khí nữa, cho Bệ Linh Lôi hệ Huyền Khí càng nhiều, tu vi Bệ Linh tăng cường càng nhiều, kế tiếp thúc dục Lôi Tháp, kích phát lực lượng cũng càng cường, đánh chết Hắc Lân cự nắm chắc càng lớn. Phi đao càng ngừng chiến minh, Lôi hệ Huyền Khí như nước cuồn cuộn mà ra, cùng Thái Cổ huyết mạch trong thể nội Bệ Linh hoàn toàn phù hợp. biết có thể trợ giúp Bệ Linh lĩnh ngộ đệ nhị trọng lĩnh vực hay , nếu như Bệ Linh có thể mượn cơ hội lĩnh hội đệ nhị trọng lĩnh vực, cơ hội bọn sống sót lớn hơn rất nhiều. Lại qua nửa giờ, linh hồn của Bệ Linh cùng Diệp Thần tựa hồ là thăng hoa đến cực hạn. Ngọc thủ của Bệ Linh vỗ về ngực Diệp Thần, hàm lấy vành tai Diệp Thần, nhàng ra: - Tiểu đệ đệ, ngủ , bên ngoài hết thảy giao cho tỷ tỷ a. Trong lúc đó, Diệp Thần cảm giác hồi bối rối đánh úp lại, trong lòng của cả kinh, biết những lời này của Bệ Linh là có ý gì, Bệ Linh phải muốn người cùng Hắc Lân cự đối kháng a? dốc sức liều mạng muốn chống đỡ tầm mắt sắp rủ xuống, hé miệng lo lắng muốn bảo Bệ Linh muốn , nhưng ra lời, rất nhanh liền mơ mơ màng màng ngủ say. Bệ Linh ở gương mặt Diệp Thần hôn hít thoáng phát, chậm rãi đứng lên, người nàng có mặc quần áo, chân trần đứng mặt đất, ánh sáng mông lung bên ngoài đại sảnh xuyên qua, buộc vòng quanh thân hình hoàn mỹ của nàng, nàng ngẩng đầu nhìn Hắc Lân cự vượt qua bầu trời, trong mắt bắn ra sát ý nghiêm nghị. Bên cạnh Diệp Thần, Mê Huyễn Bảo Châu phiêu phù ở chỗ đó, phát ra bạch quang trong suốt, thân ảnh con Cửu Vĩ Ly Miêu ra, đúng là A Ly. A Ly lập trung, hai con ngươi óng ánh nhìn thoáng qua Diệp Thần mặt đất, lại nhìn Bệ Linh chút. - Ngưng nhi muội muội, cám ơn ngươi giúp ta, bằng chỉ dùng Lôi Thú bí pháp của ta, căn bản cách nào làm cho ngủ. Bệ Linh ôn nhu cười, nhưng trong đôi mắt thâm thúy kia lại lên tia ảm đạm. - Tỷ tỷ ngươi quyết định làm như vậy sao? Thanh A Ly thanh thúy dễ nghe, trong đôi mắt tràn ngập sầu lo, tuy nàng đáp ứng Bệ Linh mượn nhờ lực lượng Mê Huyễn Bảo Châu đem Diệp Thần hôn mê, nhưng trong nội tâm mực thập phần giãy dụa. Giờ khắc này, nàng cũng cam tâm tình nguyện gọi Bệ Linh là tỷ tỷ rồi. - Nhưng đây là cơ hội duy nhất của chúng ta, giết con Hắc Lân cự kia, tiểu đệ đệ mới có thể sống sót! Ánh mắt Bệ Linh rơi vào người Diệp Thần, tràn đầy lưu luyến, nhưng lập tức lại trở nên vô cùng kiên định. - Về sau thay ta chiếu cố ! Bệ Linh quay người hướng tòa Lôi Tháp ở trung ương đại sảnh đến, bóng lưng xinh đẹp cùng dáng người quyết tuyệt kia vĩnh viễn khắc khắc ở trong đầu A Ly. Trong ánh mắt A Ly rơi xuống nước mắt óng ánh, theo da lông màu trắng của nàng chảy xuống. Lúc này, Bệ từ bên ngoài đại sảnh đến. - Linh Nhi, ngươi chuẩn bị làm như vậy? Để cho ta giúp ngươi cùng chỗ thúc dục Lôi Tháp a! Bệ gấp giọng ra. Bệ Linh lắc đầu, cười nhạt tiếng : - cần, tòa Lôi Tháp này chỉ có Thái Cổ huyết mạch mới có thể thúc dục. Mười ngày trước Thú Hoàng bệ hạ đem pháp quyết điều khiển Lôi Tháp cho ta biết, nếu như bệ hạ chết trận, cái kia thúc dục Lôi Tháp là cơ hội duy nhất, chỉ là biết tu vi của ta có đủ hay . Vừa rồi Bệ Linh sở dĩ hấp dẫn Diệp Thần, cũng là vì ở trước khi thúc dục Lôi Tháp, tăng lên tu vi thoáng phát. - Ta cũng là Thái Cổ huyết mạch. Bệ gấp giọng ra. - Ngươi có thể đem bí pháp điều khiển Lôi Tháp dạy cho ta! Bệ Linh lắc đầu : - Nhi, tu vi của ta so với ngươi còn mạnh hơn, cũng có nắm chắc thúc dục Lôi Tháp gì, lại càng cần phải ngươi rồi. - Nếu như Lôi Tháp cắn trả, ngươi chết đấy! Bệ nghẹn ngào , căn cứ Lôi Thú nhất mạch tộc điển ghi lại, ít nhất phải là cường giả Thần Hải Cảnh thức tỉnh Thái Cổ huyết mạch mới có thể thúc dục Lôi Tháp! Bệ Linh cưỡng ép thúc dục Lôi Tháp, bản thân là bốc lên nguy hiểm lớn.
Chương 785: Thúc dục Lôi Tháp. (1) Bệ Linh quay đầu lại nhìn thoáng qua Diệp Thần sâu, lại nhìn về phía Bệ : - Nhi, nếu như ta chết, ngươi thay ta theo tiểu đệ đệ, có thể thúc dục huyết mạch của ngươi, hai người các ngươi có thể giúp nhau chiếu cố, ta cũng yên lòng rồi. Đối mặt tử vong, Bệ Linh tựa như Bệ Diệt, Triển Ly cùng Sa Thông Thiên đồng dạng, thong dong tự nhiên, mặc dù có rất nhiều bỏ, nhưng vẫn là làm việc nghĩa được chùn bước. Bệ cắn hàm răng, thống khổ nhìn xem Bệ Linh, nàng minh bạch, đây là cơ hội duy nhất của bọn rồi. - Linh Nhi, ta... Chứng kiến ánh mắt khẩn thiết của Bệ Linh, Bệ ngậm lấy nước mắt gật đầu. Nhìn thấy Bệ đáp ứng, lúc này Bệ Linh mới nhoẻn miệng cười: - Nhi, cám ơn ngươi. Nàng mặc vào thân lôi giáp, trực tiếp hướng tòa Lôi Tháp phía trước đến. Nhìn xem bóng lưng yểu điệu kia của Bệ Linh, nước mắt Bệ tràn đầy hốc mắt, khóc nức nở nghẹn ngào. Bệ Linh từng bước đến gần Lôi Tháp, Lôi Tháp trong lúc đó hào quang sáng , chung quanh Lôi Điện khủng bố xoay quanh, tựa như mặt trời chói mắt, thân ảnh Bệ Linh dần dần biến mất ở trong Lôi Quang kia. Bên trong Thần Lôi Cấm Địa, cường giả các tộc tuy ngồi xuống, nhưng theo thời gian trôi qua, trong nội tâm vẫn là càng ngày càng nôn nóng bất an. bầu trời Hắc Lân cự kia thỉnh thoảng lại từ bên xẹt qua, tựa như mảnh mây đen tử vong cực lớn bao phủ ở trong lòng của bọn . Hắc Lân cự thỉnh thoảng rung chuyển cấm chế Thần Lôi Cấm Địa thoáng phát, theo đại lượng thôn phệ linh hồn quanh thân, thương thế người Hắc Lân cự dần dần có dấu hiệu phục hồi như cũ, chờ thương thế của Hắc Lân cự hoàn toàn khôi phục, biết có thể đột phá cấm chế Thần Lôi Cấm Địa hay . Tuy vài ngàn năm trước, cấm chế Thần Lôi Cấm Địa có thể ngăn cản được Thần Huyền cảnh giới cường giả, nhưng mà tại bằng lúc trước rồi. Rầm rầm rầm! Móng vuốt sắc bén của Hắc Lân cự thỉnh thoảng lại oanh kích cấm chế. Cấm chế càng ngừng dao động, phảng phất tùy thời sụp đổ. Cảm xúc bi quan tuyệt vọng ở trong nội tâm tất cả mọi người lan tràn. Rất nhiều người cũng e ngại tử vong, bọn sợ chính là, khi bọn chết, những tộc nhân thân ở địa phương khác kia, liền còn có hi vọng sinh tồn rồi. Bọn ngồi ở chỗ kia dốc sức liều mạng tu luyện, chuẩn bị ứng đối hồi quyết chiến cuối cùng kia, tuy biết chết, nhưng bọn cũng muốn hùng chết trận. Đột nhiên, trung ương Thần Lôi Cấm Địa truyền đến hồi chấn động kịch liệt, chỗ đó xuất hình tháp hư ảnh cự đại, cao tới hơn 10m, thân tháp phân chín tầng, toàn thân tản ra Tử Kim sắc trạch, rực rỡ tươi đẹp chói mắt. - Đó là cái gì? Bên trong Thần Lôi Cấm Địa, tại sao lại đột nhiên xuất tòa tháp như vậy? Tòa tháp này hình dáng hư ảnh, vây quanh từng đạo lôi trụ tráng kiện như thùng nước, cỗ Lôi hệ Huyền Khí nồng đậm hướng bốn phía lan tràn ra ngoài, thượng diện phát ra uy áp cường đại, cơ hồ làm cho người hít thở thông. Lôi Thú nhất mạch Bệ Linh, Bệ mang theo người trẻ tuổi kia tiến vào trung ương Thần Lôi Cấm Địa, liền mực có ra, đến tột cùng chuyện gì xảy ra? Tháp hình hư ảnh kia rốt cuộc là cái gì? - Là Lôi Tháp của Thần Lôi Chi Thành ta! - Bệ Linh Thái Thượng trưởng lão thúc dục Lôi Tháp Thần Lôi Chi Thành! Những Lôi Thú nhất mạch Vô Thủy cảnh cường giả kia nhao nhao kinh hô, thần sắc kích động, phấn chấn thôi. Lôi Tháp Thần Lôi Chi Thành? biết Lôi Tháp này có chỗ lợi gì, nhưng chứng kiến những Lôi Thú nhất mạch Vô Thủy cảnh cường giả kia thần sắc hưng phấn, trong nội tâm tất cả mọi người đều bay lên đường hi vọng, tòa Lôi Tháp này có thể đánh chết Hắc Lân cự kinh khủng bầu trời kia sao? Chỉ thấy Lôi Tháp kia, Lôi Điện vờn quanh, bên trong mỗi đạo Lôi Điện, đều chứa uy năng Vô Thượng, thời gian dần qua, lực lượng Lôi Điện càng ngày càng lớn mạnh, như muốn phá tan Thiên Địa, cỗ kình phong thổi tới, tất cả mọi người trong Thần Lôi Cấm Địa ngẩng đầu được lên. bầu trời, Chấp Pháp điện ba Điện Chủ biến thành Hắc Lân cự chứng kiến Lôi Tháp hư ảnh đột nhiên xuất kia, rốt cục ý thức được nguy hiểm, quay đầu ra bên ngoài bay vút. - ! Cái đầu lâu màu đỏ đại biểu Thần Đoán kia gào thét tiếng. Hắc Lân cự dùng tốc độ cực nhanh hướng ra phía ngoài bay vút. Lôi Tháp trong lúc đó hào quang tỏa sáng, đạo Lôi Điện khủng bố tựa như cự mâu, "Hưu" tiếng, hướng Hắc Lân cự oanh đánh ra ngoài. Lôi Quang so với Hắc Lân cự tốc độ phải nhanh nhiều lắm! Oanh! ! ! Cơ hồ là trong chớp mắt, đạo Lôi Quang oanh kích cánh Hắc Lân cự , phù tiếng, cánh của Hắc Lân cự bị Lôi Quang này oanh đoạn, máu tươi tiêu xạ mà ra. Cái Lôi Quang này nồng đậm đến mức dĩ nhiên ngưng hóa thành thực chất, sắc bén vô cùng! Hắc Lân cự kêu thảm ở bầu trời trụy lạc. - Nó bị đánh trúng rồi! - Nó bị kích thương rồi! Cường giả các tộc bên trong Thần Lôi Cấm Địa mảnh vui mừng, phải biết rằng Hắc Lân cự này là gần tồn tại Thần Hải Cảnh giới, ràng bị kích oanh đoạn cánh, bọn đột nhiên thấy được hy vọng thắng lợi, thần sắc phấn chấn trước đó chưa từng có. - Giết nó! Các tộc cường giả rống giận, hai mắt đỏ thẫm, trong nội tâm bọn , đối với Chấp Pháp điện ba Điện Chủ tràn đầy hận ý khắc cốt. - Thu… tiếng bạo , lại đạo Lôi Quang bổ về phía Hắc Lân cự . Phốc! ! ! Lôi Quang đem thân hình Hắc Lân cự xuyên thủng, Ngực của Hắc Lân cự xuất lỗ máu, cái lân giáp màu đen trầm trọng kia ở trong Lôi Quang này quả thực chịu nổi kích. Hắc Lân cự ba cái đầu thú đồng thời phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, ngừng giãy dụa, ý đồ chạy ra phạm vi công kích của Lôi Tháp. Lôi Tháp ở trong Thần Lôi Cấm Địa kia, đạo đạo Lôi Điện lưu động, phóng thích ra uy năng khủng bố, cho người có loại cảm giác thể địch nổi. - Lôi Tháp hảo cường! - Hắc Lân cự kia lập tức chết rồi! - Lại đến kích! Giết chết nó! Các tộc cường giả tất cả đều kích động đến toàn thân run rẩy, nhìn xem Hắc Lân cự đau khổ giãy dụa, cảm thấy khoái ý tự đáy lòng, nhao nhao quát lên. Bọn có chú ý tới chính là, mỗi lần oanh ra đạo lôi điện, lực lượng Lôi Điện quay chung quanh Lôi Tháp kia giảm bớt vài phần. Bệ Linh thân ở bên trong Lôi Tháp, nàng cảm thấy năng lượng tánh mạng của mình bay nhanh trôi qua, bị Lôi Tháp thôn phệ. Nàng cắn răng lần lại lần thúc dục Lôi Tháp, chỉ cảm thấy trước mắt càng ngày càng mơ hồ, ý nghĩ từng đợt thông, muốn chống đỡ nổi rồi. Mơ hồ trong tầm mắt, con Hắc Lân cự kia vẫn còn giãy dụa. được, còn thiếu ít, ta nhất định phải chịu đựng! Tiểu đệ đệ... Còn có tộc nhân...
Chương 785: Thúc dục Lôi Tháp. (1) Bệ Linh quay đầu lại nhìn thoáng qua Diệp Thần sâu, lại nhìn về phía Bệ : - Nhi, nếu như ta chết, ngươi thay ta theo tiểu đệ đệ, có thể thúc dục huyết mạch của ngươi, hai người các ngươi có thể giúp nhau chiếu cố, ta cũng yên lòng rồi. Đối mặt tử vong, Bệ Linh tựa như Bệ Diệt, Triển Ly cùng Sa Thông Thiên đồng dạng, thong dong tự nhiên, mặc dù có rất nhiều bỏ, nhưng vẫn là làm việc nghĩa được chùn bước. Bệ cắn hàm răng, thống khổ nhìn xem Bệ Linh, nàng minh bạch, đây là cơ hội duy nhất của bọn rồi. - Linh Nhi, ta... Chứng kiến ánh mắt khẩn thiết của Bệ Linh, Bệ ngậm lấy nước mắt gật đầu. Nhìn thấy Bệ đáp ứng, lúc này Bệ Linh mới nhoẻn miệng cười: - Nhi, cám ơn ngươi. Nàng mặc vào thân lôi giáp, trực tiếp hướng tòa Lôi Tháp phía trước đến. Nhìn xem bóng lưng yểu điệu kia của Bệ Linh, nước mắt Bệ tràn đầy hốc mắt, khóc nức nở nghẹn ngào. Bệ Linh từng bước đến gần Lôi Tháp, Lôi Tháp trong lúc đó hào quang sáng , chung quanh Lôi Điện khủng bố xoay quanh, tựa như mặt trời chói mắt, thân ảnh Bệ Linh dần dần biến mất ở trong Lôi Quang kia. Bên trong Thần Lôi Cấm Địa, cường giả các tộc tuy ngồi xuống, nhưng theo thời gian trôi qua, trong nội tâm vẫn là càng ngày càng nôn nóng bất an. bầu trời Hắc Lân cự kia thỉnh thoảng lại từ bên xẹt qua, tựa như mảnh mây đen tử vong cực lớn bao phủ ở trong lòng của bọn . Hắc Lân cự thỉnh thoảng rung chuyển cấm chế Thần Lôi Cấm Địa thoáng phát, theo đại lượng thôn phệ linh hồn quanh thân, thương thế người Hắc Lân cự dần dần có dấu hiệu phục hồi như cũ, chờ thương thế của Hắc Lân cự hoàn toàn khôi phục, biết có thể đột phá cấm chế Thần Lôi Cấm Địa hay . Tuy vài ngàn năm trước, cấm chế Thần Lôi Cấm Địa có thể ngăn cản được Thần Huyền cảnh giới cường giả, nhưng mà tại bằng lúc trước rồi. Rầm rầm rầm! Móng vuốt sắc bén của Hắc Lân cự thỉnh thoảng lại oanh kích cấm chế. Cấm chế càng ngừng dao động, phảng phất tùy thời sụp đổ. Cảm xúc bi quan tuyệt vọng ở trong nội tâm tất cả mọi người lan tràn. Rất nhiều người cũng e ngại tử vong, bọn sợ chính là, khi bọn chết, những tộc nhân thân ở địa phương khác kia, liền còn có hi vọng sinh tồn rồi. Bọn ngồi ở chỗ kia dốc sức liều mạng tu luyện, chuẩn bị ứng đối hồi quyết chiến cuối cùng kia, tuy biết chết, nhưng bọn cũng muốn hùng chết trận. Đột nhiên, trung ương Thần Lôi Cấm Địa truyền đến hồi chấn động kịch liệt, chỗ đó xuất hình tháp hư ảnh cự đại, cao tới hơn 10m, thân tháp phân chín tầng, toàn thân tản ra Tử Kim sắc trạch, rực rỡ tươi đẹp chói mắt. - Đó là cái gì? Bên trong Thần Lôi Cấm Địa, tại sao lại đột nhiên xuất tòa tháp như vậy? Tòa tháp này hình dáng hư ảnh, vây quanh từng đạo lôi trụ tráng kiện như thùng nước, cỗ Lôi hệ Huyền Khí nồng đậm hướng bốn phía lan tràn ra ngoài, thượng diện phát ra uy áp cường đại, cơ hồ làm cho người hít thở thông. Lôi Thú nhất mạch Bệ Linh, Bệ mang theo người trẻ tuổi kia tiến vào trung ương Thần Lôi Cấm Địa, liền mực có ra, đến tột cùng chuyện gì xảy ra? Tháp hình hư ảnh kia rốt cuộc là cái gì? - Là Lôi Tháp của Thần Lôi Chi Thành ta! - Bệ Linh Thái Thượng trưởng lão thúc dục Lôi Tháp Thần Lôi Chi Thành! Những Lôi Thú nhất mạch Vô Thủy cảnh cường giả kia nhao nhao kinh hô, thần sắc kích động, phấn chấn thôi. Lôi Tháp Thần Lôi Chi Thành? biết Lôi Tháp này có chỗ lợi gì, nhưng chứng kiến những Lôi Thú nhất mạch Vô Thủy cảnh cường giả kia thần sắc hưng phấn, trong nội tâm tất cả mọi người đều bay lên đường hi vọng, tòa Lôi Tháp này có thể đánh chết Hắc Lân cự kinh khủng bầu trời kia sao? Chỉ thấy Lôi Tháp kia, Lôi Điện vờn quanh, bên trong mỗi đạo Lôi Điện, đều chứa uy năng Vô Thượng, thời gian dần qua, lực lượng Lôi Điện càng ngày càng lớn mạnh, như muốn phá tan Thiên Địa, cỗ kình phong thổi tới, tất cả mọi người trong Thần Lôi Cấm Địa ngẩng đầu được lên. bầu trời, Chấp Pháp điện ba Điện Chủ biến thành Hắc Lân cự chứng kiến Lôi Tháp hư ảnh đột nhiên xuất kia, rốt cục ý thức được nguy hiểm, quay đầu ra bên ngoài bay vút. - ! Cái đầu lâu màu đỏ đại biểu Thần Đoán kia gào thét tiếng. Hắc Lân cự dùng tốc độ cực nhanh hướng ra phía ngoài bay vút. Lôi Tháp trong lúc đó hào quang tỏa sáng, đạo Lôi Điện khủng bố tựa như cự mâu, "Hưu" tiếng, hướng Hắc Lân cự oanh đánh ra ngoài. Lôi Quang so với Hắc Lân cự tốc độ phải nhanh nhiều lắm! Oanh! ! ! Cơ hồ là trong chớp mắt, đạo Lôi Quang oanh kích cánh Hắc Lân cự , phù tiếng, cánh của Hắc Lân cự bị Lôi Quang này oanh đoạn, máu tươi tiêu xạ mà ra. Cái Lôi Quang này nồng đậm đến mức dĩ nhiên ngưng hóa thành thực chất, sắc bén vô cùng! Hắc Lân cự kêu thảm ở bầu trời trụy lạc. - Nó bị đánh trúng rồi! - Nó bị kích thương rồi! Cường giả các tộc bên trong Thần Lôi Cấm Địa mảnh vui mừng, phải biết rằng Hắc Lân cự này là gần tồn tại Thần Hải Cảnh giới, ràng bị kích oanh đoạn cánh, bọn đột nhiên thấy được hy vọng thắng lợi, thần sắc phấn chấn trước đó chưa từng có. - Giết nó! Các tộc cường giả rống giận, hai mắt đỏ thẫm, trong nội tâm bọn , đối với Chấp Pháp điện ba Điện Chủ tràn đầy hận ý khắc cốt. - Thu… tiếng bạo , lại đạo Lôi Quang bổ về phía Hắc Lân cự . Phốc! ! ! Lôi Quang đem thân hình Hắc Lân cự xuyên thủng, Ngực của Hắc Lân cự xuất lỗ máu, cái lân giáp màu đen trầm trọng kia ở trong Lôi Quang này quả thực chịu nổi kích. Hắc Lân cự ba cái đầu thú đồng thời phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, ngừng giãy dụa, ý đồ chạy ra phạm vi công kích của Lôi Tháp. Lôi Tháp ở trong Thần Lôi Cấm Địa kia, đạo đạo Lôi Điện lưu động, phóng thích ra uy năng khủng bố, cho người có loại cảm giác thể địch nổi. - Lôi Tháp hảo cường! - Hắc Lân cự kia lập tức chết rồi! - Lại đến kích! Giết chết nó! Các tộc cường giả tất cả đều kích động đến toàn thân run rẩy, nhìn xem Hắc Lân cự đau khổ giãy dụa, cảm thấy khoái ý tự đáy lòng, nhao nhao quát lên. Bọn có chú ý tới chính là, mỗi lần oanh ra đạo lôi điện, lực lượng Lôi Điện quay chung quanh Lôi Tháp kia giảm bớt vài phần. Bệ Linh thân ở bên trong Lôi Tháp, nàng cảm thấy năng lượng tánh mạng của mình bay nhanh trôi qua, bị Lôi Tháp thôn phệ. Nàng cắn răng lần lại lần thúc dục Lôi Tháp, chỉ cảm thấy trước mắt càng ngày càng mơ hồ, ý nghĩ từng đợt thông, muốn chống đỡ nổi rồi. Mơ hồ trong tầm mắt, con Hắc Lân cự kia vẫn còn giãy dụa. được, còn thiếu ít, ta nhất định phải chịu đựng! Tiểu đệ đệ... Còn có tộc nhân...