Cửu Tinh Thiên Thần Quyết - Phát Tiêu Đích Oa Ngưu (1626C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 90: Huyền Thiên Xích Hổ



      Thần hồn hướng phạm vi quanh thân khuếch tán, so sánh với trước còn lớn hơn rồi, có thể đem phương viên ba dặm tất cả đều bao phủ ở dưới thần hồn, hướng nơi xa dõi mắt trông , tựa hồ có thể mơ hồ nhìn thấy Vân gia bảo, bất quá vô cùng mơ hồ, lúc hướng nơi xa hơn nhìn, thần hồn có chút cảm giác cố hết sức, Diệp Thần đem thần hồn thu trở lại, rơi vào người A Ly bên cạnh, trong cơ thể A Ly mơ hồ trán phóng hồng quang, đạo hồng quang này núp ở chỗ sâu nhất trong hồn niệm A Ly, để cho Diệp Thần có tia cảm giác kinh hãi, Diệp Thần có thể cảm giác được, hồng quang này chậm chạp nảy sinh, cùng thần hồn của mình có tia thân cận như vậy, ngay cả hơi thở cũng giống nhau như đúc, cường đại làm cho lòng người kinh hãi.


      Chẳng lẻ A Ly hấp thu huyền khí trong cơ thể , vậy sinh ra thần hồn cùng tương tự?


      Tạm thời vẫn là nghĩ những thứ này, Diệp Thần tiếp tục dốc lòng tu luyện, tiến vào cảnh giới ngộ đạo, huyền khí trong cơ thể đột nhiên tăng mạnh.


      Thời gian nhanh chuyển dời, đại khái là khoảng canh ba, lúc này Diệp Thần mới thu công, chậm rãi thở ra hơi, huyền khí trong cơ thể lại dày vài phần, biết khi nào có thể vọt tới cấp chín. Diệp Thần nghĩ, cho tới nay đụng phải cũng là cấp chín cao thủ, còn chưa có biết thập giai là thế nào, nghe thập giai cao thủ có thể quét ngang cả Đông Lâm quận, thân có mười Tượng lực, biết là cái dạng cảnh giới gì.


      - biết ta khi nào có thể đạt tới thập giai cao thủ cảnh giới.


      Diệp Thần thầm nghĩ tới, bất quá hơi ăn được mập mạp, vẫn phải là từ từ đến.


      Diệp Thần đứng lên, cảm thấy cả người nhàng khoan khoái, cúi đầu nhìn thoáng qua A Ly, chỉ thấy ánh mắt A Ly ở trong đêm tối vẫn lấp lánh hữu thần nhìn mình.


      Xèo xèo.


      A Ly huy vũ móng vuốt khả ái chút.


      - Ngươi bảo ta với ngươi cùng nhau đến phía ngoài Diệp gia bảo ? Ngươi muốn làm gì ? Di, ta lại có thể hiểu chút ý nghĩ của ngươi!


      Diệp Thần có chút nghi ngờ, giống như có thể mơ hồ biết A Ly muốn biểu đạt cái gì, suy nghĩ chút, cuối cùng đem nguyên nhân quy kết đến thần hồn, nguyên nhân có thể là thần hồn a.


      Thần hồn vật này, quá mức huyền diệu.


      A Ly muốn mang mình đâu, phải là nhà nó chứ? Suy nghĩ chút, lấy thực lực của mình và A Ly, cho dù đụng phải cấp chín cao thủ hoặc là thú, cũng xảy ra vấn đề gì, trốn về vẫn là có thể.


      suy nghĩ, A Ly cực kỳ nhanh hướng phía ngoài Diệp gia bảo chạy như điên.


      Diệp Thần đuổi theo sát, thân ảnh người thú cực kỳ nhanh xẹt qua.


      - Người nào!


      tiếng quát khẽ truyền đến, năm thân ảnh từ các phương hướng xông tới, là trẻ tuổi cao thủ của Diệp gia bảo, thực lực đều ở cấp sáu.


      - Là ta.


      Diệp Thần , bên trong bảo phòng vệ so sánh với trước kia nghiêm mật rất nhiều, coi như là cấp chín cao thủ vào tới, đoán chừng cũng bị phát .


      Mượn ánh trăng, đám tộc nhân thấy là Diệp Thần, vẻ mặt trở nên vô cùng cung kính :


      - Tộc trưởng.


      Diệp Thần ho hai tiếng :


      - Ta tới dò xét phen, các ngươi làm được tệ, cực khổ các ngươi.


      mặt nhàng nóng, nhưng vẫn mặt đổi sắc .


      - Các ngươi tiếp tục trực đêm a, ta phía ngoài nhìn chút.


      Nghe được Diệp Thần khích lệ, mấy tộc nhân này lộ ra vẻ vô cùng kích động.


      Diệp Thần tung người bay vút, giống như đại điêu, lướt ra Diệp gia bảo.


      - Tộc trưởng là lợi hại, mười bảy tuổi có thực lực cấp chín sơ kỳ, quả thực là Đông Lâm quận trăm năm khó được nhất ngộ tuyệt thế thiên tài!


      - Ban ngày trận chiến ấy, tộc trưởng quyền đem Vân Dịch Huyền đánh bay, sợ rằng là cấp chín sơ kỳ cũng dừng lại.


      - Chẳng lẽ tộc trưởng cùng Thương Huyền thúc công giống nhau, là cấp chín trung kỳ ?


      đám tộc nhân nhìn bóng lưng Diệp Thần, trong lòng tràn đầy vẻ sùng kính, nghĩ thầm nếu ngày kia, bọn họ có nửa thực lực của Diệp Thần cũng đủ hài lòng.


      Lướt ra ngoài Diệp gia bảo, lúc này Diệp Thần mới thở phào nhõm, cái tộc trưởng này đúng là tốt làm, áp lực quá lớn, nếu phải thúc công cùng phụ thân đem tộc trưởng vị mạnh nhét vào đầu mình, mới muốn làm cái tộc trưởng này, hoàn hảo mặc dù treo cái tên tộc trưởng, bên trong tộc mọi việc lớn , vẫn là do thúc công cùng phụ thân giải quyết, cũng vui vẻ thanh nhàn, chuyên tâm tu luyện.


      Qua nửa năm nữa, liền rời Đông Lâm quận đế đô, cùng Hiên Dật dược tôn học tập luyện đan, hy vọng chuyện tình Vân gia bảo có thể mau sớm giải quyết a.


      Sưu sưu sưu, thanh gió bên tai gào thét, hai bên các loại cây cối cực kỳ nhanh xẹt qua, Diệp Thần theo phía sau A Ly đường chạy như điên.


      - Di, con đường này cùng con đường lần trước kia có chút đúng a.


      Diệp Thần nghi ngờ thầm nghĩ, xem ra A Ly chuẩn bị về nhà, biết A Ly muốn nơi nào.


      Dần dần, người thú tiến vào chỗ sâu trong Liên Vân sơn mạch, thỉnh thoảng có trận trận thú rống liên tiếp.


      Bọn họ xâm nhập đến trong cấm địa, khu vực này, lúc trước Diệp Thần chẳng bao giờ giao thiệp qua.


      A Ly đường chạy nhanh, Diệp Thần kịp suy nghĩ nhiều, chặt chẽ theo, thần hồn đường càn quét, hướng phía trước mặt nhìn lại, con hồ hình thể to lớn, toàn thân đỏ ngầu, giống như máu tươi, hai con mắt trán phóng u quang, nằm sấp ở trong bụi cỏ, chuẩn bị săn thức ăn, con hổ kia xuất ở trong phạm vi thần hồn cảm giác của Diệp Thần, trong lòng chấn động mạnh cái, cấp chín thú, Huyền Thiên Xích Hổ! đầu Huyền Thiên Xích Hổ như vậy, thực lực tương đương với cấp chín trung kỳ cao thủ loài người, thậm chí mạnh hơn mấy phần!


      A Ly đứng ở phạm vi Huyền Thiên Xích Hổ săn thức ăn, tốt, A Ly gặp nguy hiểm! Diệp Thần vội vàng tăng nhanh tốc độ, hướng bên kia vọt tới.


      Rống!


      tiếng rít điếc tai nhức óc truyền đến, đầu Huyền Thiên Xích Hổ kia chợt hướng A Ly nhào tới.


      Diệp Thần trong lòng giật mình, lo lắng dứt, lại thấy A Ly sưu chút, tránh thoát Huyền Thiên Xích Hổ công kích, giống như là khiêu khích, hướng đầu Huyền Thiên Xích Hổ kia giơ giơ móng vuốt .


      Diệp Thần hơi sửng sờ, thấy buồn cười, là quan tâm bị loạn, thực lực A Ly cũng là tương đối kinh người, lúc trước còn là bốn cái đuôi, cấp tám cao thủ căn bản làm gì được nó, bây giờ bắt đầu dài ra cái đuôi thứ năm, thực lực hẳn là rất có tăng lên, cộng thêm bản thân nó có ảo thuật cùng tốc độ di động cực kỳ kinh người, mặc dù đánh lại Huyền Thiên Xích Hổ này, Huyền Thiên Xích Hổ cũng làm gì được nó!


      Nghĩ như thế, Diệp Thần liền phóng khoáng chú ý, đường lao .


      Thấy Diệp Thần tới đây, A Ly đem Huyền Thiên Xích Hổ đùa bỡn đến xoay quanh, sưu chút, nhảy lên đến bả vai Diệp Thần.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 91: Tấn Ảnh Lôi Báo. (1)



      Huyền Thiên Xích Hổ kia trái bổ nhào hữu bổ nhào, chính là bắt được A Ly, lúc tức giận, phát A Ly cực kỳ nhanh lướt ra ngoài, rơi vào bả vai người, nó lập tức dừng lại bước chân, cảnh giác nhìn Diệp Thần, giương miệng to như chậu máu, phát ra trận trận gầm , nó cảm giác được người Diệp Thần lộ ra cổ hơi thở làm nó sợ hãi.


      Đối mặt cấp chín Huyền Thiên Xích Hổ này, Diệp Thần lộ ra vẻ vô cùng cẩn thận, thực lực Huyền Thiên Xích Hổ so sánh với Vân Dịch Huyền, Ngưu lão nhị những người này cường hãn hơn nhiều, thậm chí đến gần cấp bậc như Vân Dịch Dương cùng Thương Huyền thúc công!


      Diệp Thần triển khai giá thế, vận chuyển huyền khí trong cơ thể, lấy mộc sanh hỏa, hỏa hệ huyền khí trong cơ thể liên tục ngừng xông ra, xem ra cùng Huyền Thiên Xích Hổ này, sợ rằng khó tránh khỏi cuộc ác chiến.


      - A Ly, ngươi hại ta thảm a.


      Diệp Thần cười khổ , lấy thực lực của bây giờ, đối phó cấp chín trung kỳ thú vẫn là kém chút.


      Xèo xèo.


      A Ly giống như là cái gì.


      Diệp Thần hơi sửng sờ hỏi:


      - Ngươi là để cho ta thu phục nó?


      A Ly dùng sức gật đầu , trong con ngươi thủy uông uông trán phóng tia thần thái hưng phấn.


      Diệp Thần chợt nhớ tới, đúng rồi, thần hồn! Nghe Huyền thú có thể tu luyện ra hồn niệm, dễ dàng khống chế thú, biết thần hồn của , có thể khống chế Huyền Thiên Xích Hổ này hay , thực lực của mình so sánh với Huyền Thiên Xích Hổ còn thấp hơn, có thể khống chế được nó sao?


      Suy nghĩ chút, ngại thử lần rồi hãy !


      Diệp Thần khẽ quát tiếng, thần hồn cường đại hướng Huyền Thiên Xích Hổ bao vây qua.


      Huyền Thiên Xích Hổ kia từng bước từng bước tiến tới gần, đột nhiên cảm giác được cổ hồn niệm cường đại quét ngang mà đến, nó bị làm cho sợ đến bốn chân thẳng run lên, hồn niệm cường đại như vậy, chỉ có những Huyền thú trong truyền thuyết kia mới có thể có.


      Nó há miệng run rẩy đứng ở nơi đó, dám nhúc nhích.


      Hổ ở trong thế giới kiếp trước kia, được cho là vua bách thú, nhưng mà ở cái thế giới này cũng coi là cái gì, trong rừng thú so sánh với bọn chúng cường đại nhiều lắm, bất quá con Huyền Thiên Xích Hổ cấp chín cũng là tương đối cao.


      Huyền Thiên Xích Hổ này cảm giác đến hồn niệm của mình, lại bị làm cho sợ đến bốn chân run lên, bước cũng dám bước, cũng làm cho Diệp Thần có chút kinh ngạc, thú sợ nhất chính là hồn niệm, những lời này đúng là chút cũng sai, dùng thần hồn đánh vào trong đầu Huyền Thiên Xích Hổ, phát hồn niệm của Huyền Thiên Xích Hổ kia, lại chỉ lớn như quả đấm.


      ra là hồn niệm của thú, mới chút như vậy, so sánh với lúc trước gặp phải đầu Lang màu đỏ kia, yếu biết bao nhiêu! Như vậy xem ra, đầu Lang màu đỏ kia hẳn là con Huyền thú!


      thú hồn niệm chỉ có điểm như vậy, hẳn là vô cùng dễ dàng khống chế! Bất quá, phải thế nào mới có thể khống chế Huyền Thiên Xích Hổ ?


      A Ly run run lỗ tai giật mình, muốn biểu đạt chút ít ý gì đó.


      Nguyên lai là như vậy, Diệp Thần có chút hiểu, đem thần hồn của mình phân ra đạo hồn niệm, bám vào trong hồn niệm của Huyền Thiên Xích Hổ, chỉ cần mình làm sơ chỉ thị, đạo hồn niệm kia nổ bung, hồn niệm của Huyền Thiên Xích Hổ bể tan mà chết.


      Đem đạo hồn niệm kia bám vào ở hồn niệm của Huyền Thiên Xích Hổ, Diệp Thần đem thần hồn của mình thu trở lại, nếu như có ý kiến gì, cũng có thể thông qua hồn niệm của mình, đem tin tức truyền lại cho Huyền Thiên Xích Hổ.


      Hô, làm xong hết thảy, Diệp Thần thở phào nhõm, hướng phía trước nhìn lại, đầu Huyền Thiên Xích Hổ vạm vỡ vô cùng kia, lại dịu ngoan gục ở mặt đất, cái đuôi cao cao giơ lên, có tiết tấu lay động.


      Diệp Thần có thể cảm nhận được Huyền Thiên Xích Hổ thần phục, trong lòng rất là vui mừng, thực lực Huyền Thiên Xích Hổ là tương đương với cấp chín trung kỳ cao thủ trong nhân loại! Diệp gia bảo tương đương trống rỗng nhiều hơn cấp chín trung kỳ siêu cấp cao thủ, hơn nữa còn là chủng loại hung mãnh sợ chết tuyệt đối trung thành kia, này quá sung sướng, A Ly quả thực là phúc tinh của mình, Diệp Thần nhịn được đem A Ly bế lên, ở mặt A Ly hung hăng hôn cái.


      Da lông toàn thân A Ly trong nháy mắt trở nên đỏ bừng, con bạch hồ này hẳn là lại thẹn thùng.


      - A Ly, ta có thể thuần phục mấy con thú ?


      Diệp Thần phát thuần phục thú thoạt nhìn rất đơn giản, chỉ cần phân ra đạo hồn niệm là được rồi.


      A Ly vươn ra hữu trảo mập mạp, năm đầu ngón tay giật giật.


      - Năm con ? Kia tệ.


      Diệp Thần cười cười.


      A Ly lắc đầu, tiếp tục giơ giơ hữu trảo, năm đầu ngón tay giật giật.


      - con ?


      Diệp Thần có chút buồn bực.


      A Ly gấp gáp quơ quơ đầu, tiếp tục vươn ra hữu trảo mập mạp.


      - Hai con ?


      - Ba con ?


      Diệp Thần nghi ngờ hỏi, cho đến lúc ba con, lúc này A Ly mới gật đầu , nhìn hữu trảo mập mạp của sA Ly, Diệp Thần rốt cục có chút hiểu, mỗi lần A Ly muốn vươn ra ba đầu ngón tay, nhưng mà móng vuốt mập đô đô, hai cái đầu ngón tay còn lại làm sao cũng thỏa thuận, mới biến thành bộ dáng lần này, để cho Diệp Thần khỏi có chút bật cười.


      - Ba con thú, vậy là đủ rồi.


      Diệp Thần hưng phấn , Diệp gia bảo bằng nhiều ra ba hộ vệ cấp chín, điều này có thể để cho hưng phấn sao.


      Diệp Thần tiến lên, vỗ vỗ sau lưng Huyền Thiên Xích Hổ, thể trạng Huyền Thiên Xích Hổ này tương đối cường tráng, hình thể khổng lồ, thú thể tu luyện huyền khí, nhưng mà chỉ dựa vào thân thể, cũng kém hơn nhân loại cấp chín cao thủ thi triển cương khí hộ thể, hơn nữa lúc Huyền Thiên Xích Hổ này công kích, còn có thể mang theo cổ lực lượng hoả diễm thiên nhiên.


      - Gọi Huyền Thiên Xích Hổ quá phiền toái, gọi ngươi là gì tốt đây ?


      Diệp Thần suy nghĩ chút, vẫn là nghĩ cái tên tương đối đơn giản a.


      - Sau này gọi ngươi Đại Mao .


      Huyền Thiên Xích Hổ kia vô cùng thuận theo, ở nó xem ra, Diệp Thần nghiễm nhiên là siêu cấp Huyền thú, nó dám phản kháng Diệp Thần ra lệnh, quả thực là muốn chết, hơn nữa nó phát trong đầu Diệp Thần lưu lại tia hồn niệm kia, nếu Diệp Thần nổ tung sợi hồn niệm, nó hẳn phải chết thể nghi ngờ.


      Những thú này giống nhân loại, có trí khôn phức tạp như thế, trong đầu nó chỉ có ý niệm, sau này Diệp Thần là chủ nhân của nó.


      - A Ly, chúng ta tiếp tục tìm con thú thứ hai a.


      Diệp Thần hưng phấn , mang theo A Ly ở trong Liên Vân Sơn Mạch chạy nhanh, con Huyền Thiên Xích Hổ kia chặt theo ở phía sau Diệp Thần.


      Ở trong Liên Vân Sơn Mạch tìm tòi hơn hai giờ, thú cấp chín trở lên lại có phát , cấp tám đỉnh phong lại phát mấy cái, nhưng mà có cấp chín Huyền Thiên Xích Hổ, lại bắt cấp tám thú liền quá có lời rồi, dù sao chỉ có thể bắt ba con thú.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 92: Tấn Ảnh Lôi Báo. (2)



      hồi nữa trời sáng, suy nghĩ chút, vẫn là đợi có thời gian tới tìm lại , bên hướng Diệp gia bảo chạy nhanh, bên thần hồn quét ngang, đúng lúc này, cái bóng màu vàng ở trong bụi cỏ phía trước vượt qua, thần hồn Diệp Thần nhanh chóng khóa nó, rất là vui mừng, là con Tấn Ảnh Lôi Báo cấp chín!


      Tấn Ảnh Lôi Báo này lấy tốc độ trứ danh, hành động nhanh như sấm, hơn nữa còn phụt lên huyền lôi công kích, trước kia có cấp tám Tấn Ảnh Lôi Báo tiến công Diệp gia bảo, bị mấy người phụ thân xuất thủ mới đánh lui, hơn ngàn tộc nhân lại đem con Tấn Ảnh Lôi Báo kia bắt được hoặc là giết chết, sửng sốt bị nó trốn thoát.


      Tấn Ảnh Lôi Báo truy kích con thú cấp bảy cuối cùng nhanh bằng thần hồn của Diệp Thần, bị thần hồn của Diệp Thần khóa, cùng Huyền Thiên Xích Hổ giống nhau, cũng ngã sấp đất, cổ run lên dám động.


      Diệp Thần bay vút đến, rơi vào bên cạnh Tấn Ảnh Lôi Báo, nhìn Tấn Ảnh Lôi Báo gục mặt đất, khẽ mỉm cười, tánh tình trẻ con bay lên, khá ngượng ngịu :


      - Bổn vương mộ binh ngươi, sau này theo bổn vương, cho ngươi được nhậu nhẹt ăn ngon!


      biết vương là loại xưng hô dạng gì, bất quá tùy tiện sử dụng cũng có gì.


      đợi Tấn Ảnh Lôi Báo có điều phản ứng, đạo hồn niệm của Diệp Thần phân ở hồn niệm Tấn Ảnh Lôi Báo, Tấn Ảnh Lôi Báo này cũng trở thành hộ vệ của Diệp Thần.


      - Ngươi gọi Nhị Mao , có thời gian lại tới tìm tiểu đệ Tam Mao của ngươi!


      Đem Tấn Ảnh Lôi Báo này thu phục, Diệp Thần nhìn sắc trời chút, trời sắp sáng, nên về Diệp gia bảo rồi, suy nghĩ chút, nên để cho Đại Mao cùng Nhị Mao ở trong núi rừng, hay là mang về Diệp gia bảo ? Suy nghĩ chút, sau này nếu đế đô, Diệp gia bảo này nhất định phải có người thủ vệ, chừng đem Đại Mao hoặc là Nhị Mao để lại Diệp gia bảo, vẫn là thừa dịp bây giờ khiến chúng nó cùng các tộc nhân nhiều quen thuộc chút .


      Diệp Thần nhìn thoáng qua Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo bên cạnh, trầm giọng :


      - Bổn vương mang bọn ngươi Diệp gia bảo, Diệp gia bảo này là nhà của bổn vương, nếu các ngươi dám ở bên trong Diệp gia bảo đả thương người, bổn vương bới các ngươi lớp da chưng thịt ăn!


      Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo đều là cấp chín thú, có chút thông nhân tính, nghe được Diệp Thần , run run chút, cúi đầu ai oán mấy tiếng, giống như là trả lời Diệp Thần.


      - Tin rằng các ngươi cũng dám, sau này lúc bổn vương có ở đây, các ngươi phải bảo vệ Diệp gia tộc nhân, biết ?


      Diệp Thần vỗ vỗ sau lưng Đại Mao cùng Nhị Mao.


      - thôi, về bảo!


      Mới vừa bắt hai con cấp chín thú, đây cũng là tương đương với hai cấp chín trung kỳ cao thủ! Diệp Thần cũng khỏi cảm thấy hưng phấn.


      Tia nắng ban mai hơi lộ ra, ánh sáng mặt trời chiếu ở tường thành bên ngoài Diệp gia bảo, tường thành có mấy tộc nhân qua lại tuần tra, bọn họ hướng nơi xa dõi mắt trông , liền thấy có đầu Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo cùng nhau tới.


      Đương đương đương, chuông báo động của Diệp gia bảo ngân vang.


      - Nhanh chút báo cho tộc trưởng, có thú xuất !


      đám tộc nhân nhanh chóng tụ tập lên, đám người Diệp Thương Huyền, Diệp Chiến Thiên cũng chạy nhanh ra, ngày hôm qua Diệp Thương Huyền bị chút vết thương , điều dưỡng buổi tối là được rồi, Diệp Chiến Thiên nghỉ ngơi cả đêm, lại có đan dược phụ trợ, cũng khôi phục năm thành thực lực.


      - Có thấy thú gì hay ?


      Diệp Chiến Thiên hỏi thăm đám tộc nhân.


      - Xa xa nhìn , hình như là đầu Huyền Thiên Xích Hổ, còn có con Tấn Ảnh Lôi Báo, nhìn hình thể, giống như cũng là cấp chín!


      Đám người Diệp Thương Huyền, Diệp Chiến Thiên đều hút hơi khí lạnh, nhìn nhau hoảng sợ, cấp chín Huyền Thiên Xích Hổ, mặc dù chẳng qua là cấp chín sơ kỳ, vậy ít nhất cũng tương đương với cấp chín trung kỳ nhân loại, còn có con cấp chín Tấn Ảnh Lôi Báo, càng khó dây dưa.


      - Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo này, bình thường là độc lai độc vãng, làm sao gom lại cùng ?


      Diệp Thương Huyền nghi ngờ hỏi, này khỏi cũng quá kỳ quái.


      - Thần nhi cũng biết đâu ?


      Diệp Chiến Thiên chợt phát , chuông báo động này vang lâu như vậy, Thần nhi lại đến, làm tộc trưởng, đây là rất nên, mặt nhăn chút, vội vàng phân phó người phía dưới.


      - Các ngươi tìm tộc trưởng đến!


      cao thủ trẻ tuổi cấp sáu cực kỳ nhanh hướng tiểu viện của Diệp Thần chạy .


      - Báo cáo đại bá, ở giữa Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo kia giống như còn có người, bất quá quá xa, căn bản thấy lắm.


      - Người ?


      Diệp Thương Huyền ngạc nhiên.


      - Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo làm sao cùng người ở chung chỗ ?


      Phải biết rằng Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo là thú có tính ăn thịt.


      Tất cả mọi người có chút khó có thể tin, đám người Diệp Thương Huyền cùng Diệp Chiến Thiên rối rít nhảy lên tường thành, hướng nơi xa nhìn lại, quả con Huyền Thiên Xích Hổ cùng con Tấn Ảnh Lôi Báo cùng nhau tới, hình thể kia tuyệt đối là cấp chín, các tộc nhân hàng năm ở trong núi rừng, cùng các loại thú giao thiệp, điểm nhãn lực này vẫn phải có, nhìn nhau hoảng sợ. Bọn họ dõi mắt trông về phía xa, ở giữa Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo quả người!


      Tu vi Diệp Thương Huyền tương đối cao, thị lực tốt nhất, hướng bên kia nhìn lại, vẻ mặt khó có thể tin :


      - Là Thần nhi ?


      - Cái gì, là Thần nhi, điều này sao có thể ?


      Diệp Chiến Thiên kinh ngạc nhìn thoáng qua Diệp Thương Huyền, liều mạng hướng bên kia nhìn lại, mặt mũi có chút mơ hồ, nhưng thoạt nhìn hình như là Thần nhi sai, nhất là điểm trắng bả vai, vô cùng bắt mắt, hẳn là con bạch hồ kia.


      - Là Thần nhi có sai!


      Diệp Chiến Thiên dụi dụi con ngươi, xác nhận chính mình có nhìn lầm.


      - Thần nhi làm sao cùng hai con thú ở chung chỗ ?


      Đây chính là hai con thú cấp chín, trong lòng Diệp Chiến Thiên có chút run sợ, nếu hai con thú cấp chín khởi xướng cuồng tới, khó có thể tưởng tượng là dạng hậu quả gì.


      Diệp Thần đường hướng Diệp gia bảo tới, vì để tránh cho kinh hãi đến mọi người Diệp gia bảo, cố ý thả chậm cước bộ, thấy những tộc nhân kia hướng mình nhìn sang, lại càng liều mạng phất tay, muốn để cho các tộc nhân biết là mình, nhưng mà chuông báo động của Diệp gia bảo vẫn đương đương đương vang lên, làm buồn bực dứt, những tộc nhân kia làm sao lại gõ chuông báo động rồi, chẳng lẽ bọn họ chút cũng thấy mình ?


      Cách nhau xa như vậy, Diệp Thần vẫn có thể ràng thấy các tộc nhân tường thành, nhưng mà những tộc nhân kia, lại nào có thị lực tốt như Diệp Thần, mặc dù thấy được , vậy là phi thường mơ hồ, hơn nữa Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo bên cạnh quá bắt mắt.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 93: Thú Đả Thương Người



      Xác nhận là Diệp Thần, mọi người tường thành hai mặt nhìn nhau, tộc trưởng làm sao cùng hai con thú cấp chín ở chung chỗ ?


      - Phái người qua hỏi Thần nhi chút, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra!


      Diệp Thương Huyền nhìn lướt qua, ánh mắt lạc ở người tộc nhân cấp sáu.


      - Diệp Bình, ngươi qua xem chút.


      còn phải ở tường thành cảnh giới, tránh cho Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo vọt vào Diệp gia bảo, nhiều năm như vậy thường xuyên chống đở thú tiến công, bọn họ vẫn là tương đối có kinh nghiệm.


      Diệp Bình có chút run sợ, đây chính là Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo, vạn nhất lúc qua, Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo kia đột nhiên dữ dội lên làm sao bây giờ, suy nghĩ chút, nếu tộc trưởng cùng Huyền Thiên Xích Hổ và Tấn Ảnh Lôi Báo ở chung chỗ, hẳn là có vấn đề gì, điểm đảm khí này vẫn phải có, mặc dù an ủi mình như vậy, nhưng trong lòng vẫn thấp thỏm bất an, ra đại môn Diệp gia bảo, hướng bên Diệp Thần kia lao .


      Diệp Thần thấy tường thành có người xuống, tăng nhanh cước bộ chút.


      - Diệp Bình, gọi phụ thân ta cùng thúc công đem đại môn Diệp gia bảo mở ra.


      Diệp Thần ở đằng xa gọi .


      Cái tộc nhân gọi Diệp Bình kia cùng Diệp Thần cách hai trăm thước, nhìn Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo cùng nhau tới, cái loại giá thế uy vũ này, khỏi có chút hai chân run lên, muốn sợ đó là giả dối, lần trước tình cảnh đầu Độc Giác Tích kia tập kích Diệp gia bảo vẫn mồn trước mắt, Diệp gia nhiều tộc nhân vây công như vậy, tử thương nhiều người như vậy mới đánh chết nó, có thể thấy được thú cấp chín là kinh khủng bực nào.


      - Tộc trưởng, làm sao ngươi mang hai con thú cấp chín trở lại, quá nguy hiểm, thể để cho bọn chúng vào Diệp gia bảo a!


      Thanh Diệp Bình có chút phát run, cách Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo càng ngày càng gần, coi như gan lớn, chút nhát gan nhìn thấy Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo loại cấp chín thú này, đoán chừng sớm bị làm cho sợ đến tè ra quần chạy mất.


      Mặc dù trong Liên Vân Sơn Mạch này thú hoành hành, nhưng thú cấp chín vẫn là tương đối ít, bởi vì thường xuyên ở trong núi rừng lại, bọn họ lại càng thắm thiết cảm nhận được cấp chín thú kinh khủng! Cấp bảy cấp tám thú, đều chỉ có thể điền bụng cho thú cấp chín!


      Khoảng cách Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo chỉ có hơn mười thước, Diệp Bình cảm giác tim của mình đập cũng muốn ngưng.


      Diệp Thần thấy Diệp Bình có chút khẩn trương, dừng lại bước chân hô:


      - Diệp Bình, ngươi phải sợ, đây là Đại Mao cùng Nhị Mao, rất nghe lời, bọn chúng thương hại ngươi.


      - Tộc trưởng, này phải là Đại Mao Nhị Mao gì, đây là Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo a! Ngươi vẫn là nhanh để bọn chúng chạy về trong núi .


      Diệp Bình quả thực sắp khóc lên, thực lực tộc trưởng mạnh, có thể đánh thắng được Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo, nhưng mà tộc nhân khác bên trong bảo đánh lại, vạn nhất Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo ở bên trong Diệp gia bảo hung tính nổi lên làm sao bây giờ ?


      Thấy bộ dạng của Diệp Bình, Diệp Thần khỏi thấy buồn cười, muốn để cho các tộc nhân tiếp nhận hai con cấp chín thú, vẫn có chút khó khăn, để xem phụ thân cùng thúc công như thế nào chút, hô:


      - Ngươi trở về tiện thể nhắn cho phụ thân ta, theo chân bọn họ hai con Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo này bị ta thuần phục, bọn chúng bây giờ là sủng vật của ta, đả thương người.


      - Tốt, ta lập tức .


      Diệp Bình như được đại xá, chạy về Diệp gia bảo.


      tường thành, nghe được tin tức Diệp Bình mang trở lại, bọn người Diệp Thương Huyền ngây ngẩn cả người.


      - Thần nhi Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo kia là bị thuần phục, bây giờ là sủng vật của , các ngươi thấy thế nào ?


      Diệp Thương Huyền nhìn về phía đám người Diệp Chiến Thiên, Thần nhi này mỗi lần đều có hành động kinh người, mới để cho trái tim của bọn yên tĩnh hồi, bây giờ lại làm ra hai con cấp chín thú.


      Thu phục thú trưởng thành làm sủng vật ? Này khỏi cũng quá nghe rợn cả người! Có nghe kể ít người bắt thú còn trở về nuôi, những thú kia từ liền cùng nhân loại cùng nhau lớn lên, dần dần phai mờ hung tính người, có thể nghe người chỉ huy, nhưng thỉnh thoảng vẫn nổi điên, thú ở trong núi rừng lớn lên, đám hung mãnh dị thường, dã tính khó thuần phục, cho dù có thể đem chúng thuần phục, ít nhất cũng phải nhiều năm thời gian, hơn nữa thỉnh thoảng xảy ra chút ngoài ý muốn, chuyện nuôi thú như vậy, cũng chỉ có các quý tộc Tây Vũ Đế Quốc mới có thể làm ra, hơn nữa phần lớn là nuôi ở trong lồng, Diệp gia bảo lại có lồng a!


      - Nếu Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo này nghe Thần nhi , Diệp gia bảo chúng ta liền nhiều ra hai cấp chín trung kỳ cao thủ.


      Ánh mắt Diệp Chiến Long tỏa sáng , tính cách có chút thích mạo hiểm .


      - Ta xem vẫn là thôi, vạn nhất Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo dữ dội lên đả thương người, chúng ta chế trụ nổi!


      Diệp Chiến Hùng vội vàng , ý nghĩ của Diệp Chiến Long quá nguy hiểm.


      - Cho tới nay cử động của Thần nhi vô cùng nhiều, ngay cả ta cũng bắt đoán ra, ở Diệp gia bảo chúng ta, coi như là cái dị số, thuần phục Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo, ta là lựa chọn tin tưởng . Nếu như phải là bị thuần phục, Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo hai con thú này như thế nào lại nguyện ý sống chung chỗ, chỉ sợ sớm đánh nhau!


      Diệp Chiến Thiên nghĩ ngợi chốc lát .


      - Vì lý do an toàn, để cho Thần nhi trước đem Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo an trí ở phía dưới tường thành a.


      - Cái phương pháp này tệ, chúng ta trước tiên có thể quan sát chút, xem chút hai con Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo này có thể đả thương người hay .


      Diệp Thương Huyền gật đầu .


      Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo chỉ có thể ở đất trống bên ngoài tường thành ngừng lại, hai người Diệp Thương Huyền cùng Diệp Chiến Thiên từ tường thành tung người nhảy xuống, hướng Diệp Thần tới.


      Bất kể là Diệp Thương Huyền hay là Diệp Chiến Thiên, ở lúc đối mặt hai con cấp chín thú, trong long cũng có tia sợ hãi, ở trong núi rừng lại, nếu như đụng phải thú cấp chín, bọn họ cũng e sợ cho tránh kịp.


      Diệp Thương Huyền cùng Diệp Chiến Thiên cận thận từng chút tới vị trí cách Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo năm sáu thước, toàn bộ tinh thần đề phòng, e sợ cho Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo dữ dội lên đả thương người.


      - Thần nhi, ngươi là từ chỗ nào tìm đến hai con thú cấp chín này? Bọn chúng nghe lời ngươi .

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 94: Đại Mao, Nhị Mao



      Diệp Chiến Thiên hỏi, ánh mắt nhìn hướng Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo hình thể khổng lồ ở tiền phương, trong lòng rung động dứt, trước đây bọn họ gặp qua thú cường hãn nhất, cũng chính là Độc Giác Tích chỉ công nhập Diệp gia bảo kia, khi đó toàn tộc vây công cũng chế phục được, may là có hỏa dược của Diệp Thần giết chết, bây giờ mặc dù thực lực của bọn họ tăng lên, nhưng đối mặt hai con cấp chín thú, vẫn là rất có áp lực.


      Thấy bộ dạng Diệp Thương Huyền cùng Diệp Chiến Thiên kinh hồn táng đảm, Diệp Thần khỏi bật cười, bất quá suy nghĩ chút, thú đáng sợ ở cái thế giới này cơ hồ là xâm nhập lòng người, nhất thời bán hội muốn thay đổi quan niệm của bọn dường như rất khó, nghĩ tới như thế nào mới có thể làm cho bọn họ tiếp nhận Đại Mao cùng Nhị Mao ?


      - Thần nhi, mặc dù thú khuất phục võ lực của nhân loại, nhưng mà bọn chúng dã tính khó thuần, chắc là biết nghe người ta chỉ huy.


      Diệp Thương Huyền , được chứng kiến mấy đại gia tộc nuôi thú, cũng là nhốt trong lồng sắt, khi thả ra phệ người.


      - Thúc công, phụ thân, bọn chúng quả rất nghe lời!


      Diệp Thần phất phất tay, nhìn về phía Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo bên cạnh.


      - Đại Mao, Nhị Mao, ngồi xổm xuống! Cái này là thúc công ta, cái này là phụ thân ta, các ngươi nhớ kỹ cho ta, sau này lời của bọn họ cùng lời của ta giống nhau, cũng phải nghe, biết ?


      Diệp Thần vừa dứt lời, Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo rất nhanh ngồi xổm xuống, đôi mắt trông mong nhìn Diệp Thần, còn có Diệp Thương Huyền, Diệp Chiến Thiên.


      Diệp Thương Huyền cùng Diệp Chiến Thiên cảm thấy ngoài ý muốn, cấp chín thú tuy chút linh trí, nhưng muốn khiến chúng nó nghe theo nhân loại ra lệnh là tương đối khó khăn, Diệp Thần đến tột cùng là làm sao làm được ?


      Trước mắt hai con Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo này đối với bọn họ giống như chút địch ý cũng có, trong ánh mắt nhìn bọn tựa hồ lộ ra chút ý tứ lấy lòng? Diệp Thương Huyền cùng Diệp Chiến Thiên cũng hoài nghi có phải là mình nhìn lầm rồi hay .


      - Thần nhi, ngươi là dùng phương pháp gì thuần phục bọn chúng ?


      Diệp Thương Huyền tò mò hỏi, đánh bạo đến gần chút.


      Diệp Thần suy nghĩ chút, thần hồn vật này, là thể ra được, nếu đoán chừng bị người làm thành ngoại tộc, liền :


      - Hài nhi dùng chút phương pháp đặc thù, sau này Thần nhi cho các ngươi biết. Tin tưởng Thần nhi, hai con thú này có chúng ta ra lệnh, là tuyệt đối đả thương người.


      Nghe được Diệp Thần như vậy, Diệp Thương Huyền cùng Diệp Chiến Thiên liền hỏi nữa, bọn họ thử nhích tới gần Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo.


      tường thành mọi người Diệp gia tộc cũng tò mò nhìn thăm dò, thấy Diệp Thương Huyền cùng Diệp Chiến Thiên dần dần nhích tới gần Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo, trái tim của bọn đều nhanh nhảy ra lồng ngực. Thấy hai con thú vẫn có đối với Diệp Thương Huyền cùng Diệp Chiến Thiên biểu đạt bất kỳ địch ý, đám đều hưng phấn mà thảo luận.


      - Hai con thú này giống như đả thương người!


      - Nào có thú đả thương người, chẳng qua là hung tính của bọn chúng có phát tác a!


      - Tộc trưởng bọn chúng đả thương người, chắc chắn đả thương người, ta tin tưởng tộc trưởng!


      - Ta cũng tin tưởng!


      Dưới tường thành, Diệp Thương Huyền chậm rãi tiếp cận Huyền Thiên Xích Hổ, tay phải chạm đến da lông của Huyền Thiên Xích Hổ, Huyền Thiên Xích Hổ cúi đầu xuống, Diệp Thương Huyền còn tưởng rằng Huyền Thiên Xích Hổ muốn thế nào, lập tức toàn bộ tinh thần đề phòng, lại thấy Huyền Thiên Xích Hổ cúi đầu để diễn tả thiện ý, khỏi ngượng ngùng cười tiếng.


      Diệp Thương Huyền cùng Diệp Chiến Thiên chia ra sờ soạng Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo, trong lòng mang sợ hãi lập tức rất nhiều.


      - Con Huyền Thiên Xích Hổ này gọi Đại Mao, Tấn Ảnh Lôi Báo gọi Nhị Mao, Đại Mao, lăn vòng, Nhị Mao, đứng chổng ngược!


      Diệp Thần tiếng vừa dứt, Huyền Thiên Xích Hổ kia tại chỗ lăn vòng, Tấn Ảnh Lôi Báo ràng lắm đứng chổng ngược là có ý gì, hẳn là ngửa mặt nằm chổng vó.


      - Ta cho ngươi đứng chổng ngược, phải cho ngươi nằm chổng vó.


      Diệp Thần cười phun ra ngoài.


      Tấn Ảnh Lôi Báo ai oán tiếng, tội nghiệp nhìn Diệp Thần, nó vẫn có hiểu được đứng chổng ngược là có ý gì.


      - thú thuận theo như thế, bản thân ta là lần đầu tiên nhìn thấy.


      Con ngươi Diệp Thương Huyền cùng Diệp Chiến Thiên đều nhanh trừng rụng ra, đơn thuần là bọn họ, tường thành đám tộc nhân cũng là luôn miệng hô ly kỳ.


      Hai con thú cấp chín, nếu như có thể giúp Diệp gia bảo chiến đấu, này là việc kinh người cở nào, trong lòng Diệp Thương Huyền cùng Diệp Chiến Thiên rất là chấn động, nếu có chiến lực như thế, Diệp gia bảo ít nhất cần e ngại Vân gia bảo rồi, áp lực đến từ Đông Lâm quận Vương cũng rất nhiều.


      Diệp Mông đám thiếu niên thành quần kết đội xuống thành tường.


      - Các ngươi làm sao xuống ?


      Diệp Thương Huyền thấy đám người Diệp Mông tới, quát lớn.


      - Thúc công, chúng ta muốn tới đây xem Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo chút!


      Nghé con sợ cọp, đám người Diệp Mông đối với thú lòng mang sợ hãi có mạnh như vậy, mấy người lá gan khá lớn, đối với hai con thú cấp chín tràn ngập tò mò.


      - Tộc trưởng, bọn chúng đả thương người sao?


      Diệp Minh có chút nóng lòng muốn thử.


      - Yên tâm , có mệnh lệnh của ta, bọn chúng dám đả thương người!


      Diệp Thần cười cười.


      Đám người Diệp Mông, Diệp Minh rối rít lên sờ sờ Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo, xác định Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo đả thương người, đám siêu cấp hưng phấn, mấy người tò mò đông xem chút tây xem chút, ở người Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo cào tới cào , Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo nằm úp sấp ngồi xuống, có lúc lè lưỡi liếm liếm mọi người.


      - Ta cảm thấy Đại Mao Nhị Mao tên dễ nghe, đủ khí phách, con Huyền Thiên Xích Hổ này hẳn là gọi Phách Thiên Hổ.


      - Tấn Ảnh Lôi Báo sao?


      - Nó toàn thân màu vàng, thắt lưng mảnh như vậy, gọi Đại Hoàng Phong .


      - chút cũng dễ nghe, vẫn là Đại Mao Nhị Mao tốt nhất!


      Đám người Diệp Mông tánh tình trẻ con, đám hăng hái bừng bừng thảo luận.


      Lúc này tường thành các tộc nhân cũng kìm nén được rồi, rối rít xuống dưới, ở bên ngoài vây xem, sách sách than thở, hai con cấp chín thú này đúng là uy vũ, đông đảo tiểu hài tử lên lượt rồi, tất cả bọn họ cũng kiềm nén được, rối rít tới sờ sờ, thấy Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo dịu ngoan như thế, đối với chúng cũng sợ hãi như vậy nữa.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :