Chương 777: Giúp ngươi tay. (2) Sư gia cười khổ : - Diệp Thần tiểu tử, nếu Sư gia ta thân, những cứu bọn họ được, còn có thể hại các ngươi. Ta vừa xuất , tất nhiên đưa tới thiên uy, đến lúc đó nơi này trong nháy mắt san thành bình địa. Sư gia bị vây ở trong Thiên Tinh Ấn mấy ngàn năm, trong thời gian đó, thực lực của nó vẫn nhanh chóng tăng lên, nếu rời Thiên Tinh Ấn, liền lập tức khai ra thiên uy cường đại, nhiều năm như vậy tích lũy xuống thiên uy, có thể nghĩ mạnh bao nhiêu, quả đủ để đem nơi này hủy diệt toàn bộ. Chẳng lẽ cuối cùng mình cũng cách nào làm gì sao? Suy nghĩ chút, Diệp Thần càng hung ác, trực tiếp hướng phương hướng Bệ Diệt tới, Bệ Linh cùng Bệ cũng theo. Biết được Bệ Diệt, Sa Thông Thiên cùng Triển Ly quyết định thi triển Lôi Thú nhất mạch cấm thuật cùng Tổ Nham, Tổ Minh, Thần Đoán quyết nhất tử chiến, mấy trăm người trong cấm chế cũng khỏi sinh lòng bi thương, bọn họ hận thể lấy thân thay thế. Bất kể Tổ Nham, Tổ Minh cùng Thần Đoán ba người kết quả như thế nào, Bệ Diệt, Sa Thông Thiên cùng Triển Ly cũng chết. Thấy Diệp Thần hướng Bệ Diệt tới, ánh mắt của mọi người cũng rơi vào người Diệp Thần, biết lúc này Diệp Thần chuẩn bị làm thứ gì. - Ta chừng có thể giúp Thú Hoàng bệ hạ kích hoạt Thái Cổ huyết mạch, giúp Thú Hoàng bệ hạ tay! Thần hồn Diệp Thần cùng Bệ Diệt chuyện với nhau, trong cơ thể Lôi hệ huyền khí nhanh chóng vận chuyển. Bệ Diệt ngẩng đầu kinh ngạc nhìn thoáng qua Diệp Thần, khẽ trầm ngâm, gật đầu : - Tốt, đa tạ! Mặc dù trong lòng có chút nghi ngờ, tại sao Diệp Thần có thể kích hoạt Thái Cổ huyết mạch của , nhưng Thái Cổ huyết mạch của Bệ Linh cùng Bệ quả bị kích hoạt rồi, đây là chuyện thực tranh cãi, xem ra đây hết thảy cùng Diệp Thần có liên quan. Cảm giác được người Diệp Thần bắt đầu khởi động Lôi hệ huyền khí, Bệ Linh bỗng nhiên ý thức được cái gì, khẩn trương kéo Diệp Thần : - Tiểu đệ đệ, ngươi có thể chết! Tu vi của Bệ hạ quá mạnh mẻ! Nghe được lời của Bệ Linh, Bệ Diệt ngẩng đầu cảm thấy kinh ngạc nhìn thoáng qua Diệp Thần, nghĩ tới kích hoạt Thái Cổ huyết mạch, còn có thể giao ra sinh mệnh. - Đại trượng phu có việc nên làm, có việc phải làm. Diệp Thần nhìn Bệ Linh, cười nhạt , ánh mắt trong trẻo, trong tươi cười có loại câu chấp ra lời, lúc này hiểu tâm cảnh của đám người Triển Ly. Bệ Linh kinh ngạc nhìn Diệp Thần, so sánh với lần đầu tiên gặp mặt, mặt Diệp Thần nhiều vài phần cương nghị cùng trầm ổn, thân cao cũng là so với lúc trước ột đoạn, mặt cười nhạt kia, để cho trong lòng Bệ Linh có loại dẹp yên cùng kiên định ra lời, nhìn nụ cười của Diệp Thần, Bệ Linh nước mắt khỏi mơ hồ, có chút nghẹn ngào lên. Bệ đứng ở phía sau Bệ Linh, yên lặng nhìn Diệp Thần, chẳng biết tại sao, thân ảnh này ở nàng xem, trở nên vô cùng cao lớn. Chỗ ngực Diệp Thần, Mê Huyễn Bảo Châu ong ong ông kịch liệt chiến động, phát ra đạo đạo bạch quang, Diệp Thần tựa hồ cảm thấy người A Ly thấu ra ấm áp, khóe miệng lộ ra nụ cười, nếu như chết, lấy thực lực A Ly hơn nữa Mê Huyễn Bảo Châu, hẳn là cũng có lực tự vệ. Diệp Thần từng bước từng bước tới bên người Bệ Diệt. - Ngươi cần làm như vậy. Bệ Diệt nhìn về phía Diệp Thần, đối với người trẻ tuổi trước mắt kia, có chút mới biết, lấy nhãn lực của như thế nào lại nhìn chưa ra Bệ Linh cùng Diệp Thần quan hệ phải nông cạn, theo lý thuyết hẳn là phản cảm mới đúng, nhưng mà tại, cũng cảm thấy ánh mắt Bệ Linh chính xác. Diệp Thần kiên định lắc đầu : - Ta cùng với Bệ Diệt các hạ, Triển tiền bối, Sa tiền bối giống nhau, đều có Đạo ở trong tim mình. - Đạo ở trong tim. Bệ Diệt lẩm bẩm tự , hào khí tỏa ra, hắng giọng cười to. - Chính xác, chính là Đạo ở trong tim! người Diệp Thần, truyền đến trận trận tiếng sấm kinh khủng, phi đao trong đầu bị điên cuồng thúc động, cổ huyền khí đổ xuống, bị Diệp Thần chuyển hóa thành Lôi hệ huyền khí tinh khiết, Diệp Thần ngưng tụ lại hai ngón, hướng bộ ngực Bệ Diệt chỉ ra ngoài. - Lôi hệ huyền khí tinh thuần! Bệ Diệt mắt lộ ra vẻ kinh ngạc. Cách đó xa, đám người Triển Ly cùng Sa Thông Thiên cũng khỏi kinh dị nhìn tới, trình độ tinh thuần của Lôi hệ huyền khí người Diệp Thần, quả làm người ta khiếp sợ. Oanh tiếng, Lôi hệ huyền khí của Diệp Thần oanh kích ở người Bệ Diệt. Cổ Lôi hệ huyền khí này vừa tiến vào trong cơ thể, Bệ Diệt liền cảm giác được, chỗ sâu trong tuỷ sống, Thái Cổ huyết mạch sâu kia có tia dấu hiệu xuẩn xuẩn dục động, Diệp Thần Lôi hệ huyền khí, quả có thể kích hoạt Thái Cổ huyết mạch! Thân thể Bệ Diệt giống như là động đáy vĩnh viễn chừng mực, bất kể Diệp Thần đưa vào bao nhiêu Lôi hệ huyền khí, cũng cách nào nhồi đầy. Trong cơ thể Lôi hệ huyền khí rất nhanh trôi , Diệp Thần chỉ có thể liều mạng thúc dục phi đao trong đầu còn có Cửu Tinh vùng đan điền. đủ! Vẫn còn đủ! Phi đao trong đầu Diệp Thần hơi hơi chiến minh, sau lại đong đưa biên độ càng lúc càng lớn, sau nữa cơ hồ là cuồng run lên, huyền khí dâng lên xông ra. Những huyền khí này đều bị Cửu Tinh trong cơ thể Diệp Thần chuyển hóa thành Lôi hệ huyền khí, đưa vào trong cơ thể Bệ Diệt. Cửu Tinh vận chuyển có lẽ đạt đến cực hạn, trung ương Cửu Tinh kia ý niệm biến thành tiểu nhân cũng là kim quang vạn trượng. Trong cơ thể đạo Huyền Vũ chi khí kia, cũng ngừng vận chuyển. Rầm rầm rầm, từng đợt từng đợt Lôi hệ huyền khí uyển như thủy triều oanh vào thân thể Bệ Diệt, thần sắc Bệ Diệt càng ngày càng kinh ngạc, lấy tu vi của Diệp Thần, làm sao có thể xuất ra cự lượng Lôi hệ huyền khí như thế? Số lượng Lôi hệ huyền khí này, coi như là Linh Vọng cảnh thất bát trọng lĩnh ngộ đệ nhị trọng Lĩnh Vực cũng cách nào bằng được, xem ra người người trẻ tuổi trước mắt kia có rất nhiều bí mật. Bệ Diệt cảm giác được, Thái Cổ huyết mạch sâu trong cột sống kia tỉnh lại, phần chảy xuôi ở trong mạch máu kinh mạch của , làm tu vi của nhanh chóng tăng lên, theo Thái Cổ huyết mạch thức tỉnh, từ từ, Thần Hải lại có tia dấu hiệu thành hình. Thái Cổ huyết mạch ngừng gia trì nhục thể của , làm nhục thể của cũng đạt đến trình độ cực kỳ kinh người. Con mắt Bệ Diệt lóe sáng kinh người, nếu Diệp Thần xuất ra gấp ba số lượng, cảm giác mình thậm chí có thể đột phá tới Thần Hải! Đúng lúc này, khóe miệng Diệp Thần tràn ra vòi máu tươi, cơ hồ là đạt tới cực hạn, thân thể có chút lảo đảo muốn ngã. Lần này, thâu xuất Lôi hệ huyền khí so với trước giúp Bệ kích hoạt nhiều mấy lần ngừng, phi đao bị thúc dục đến cực hạn. Thấy bộ dạng của Diệp Thần, Bệ Diệt biết Diệp Thần đạt tới cực hạn, tạo thành gánh nặng lớn cho thân thể, nếu Diệp Thần lại tiếp tục thâu xuất lôi hệ huyền khí, sinh mệnh tiềm lực kia trực tiếp hao tổn mà chết, Bệ Diệt cắn răng cái, đẩy Diệp Thần ra, Lôi hệ huyền khí chuyển vận giữa bọn họ lập tức gián đoạn.
Chương 778: Xa nhau. (1) Hai mắt Diệp Thần tối sầm, hôn mê bất tỉnh. Bệ Diệt tay phải vừa động, cổ lực lượng bình thản tràn ra, đem Diệp Thần nâng lên, Diệp Thần huyền phù ở trong giữa trung. Tại thời điểm choáng váng, đại não Diệp Thần mảnh trống vắng, có thể cảm giác được chung quanh chuyện gì xảy ra, nhưng cách nào nhúc nhích, cũng cách nào ra lời, tựu như thân ở trong hư hoàn toàn yên tĩnh, cái phiến hư này mơ hồ có ít Tinh Quang lập loè. Chính mình rốt cục cũng tận phần lực, Diệp Thần tâm bình tĩnh có sóng. Bên cạnh Bệ Linh mực khẩn trương chú ý Diệp Thần, chứng kiến Diệp Thần ngất , kinh hô tiếng, lập tức xông tới. Bệ Diệt dùng hồn niệm dò xét thoáng phát, đối với Bệ Linh : - có việc gì, chiếu cố tốt . Bệ Linh khẽ cắn cặp môi đỏ mọng thoáng phát, ánh mắt kiên định : - Bệ hạ, xin cho ta kích hoạt lôi tháp a! - , vẫn chưa tới thời điểm. Bệ Diệt chút do dự . - Nhớ kỹ, ngươi là hi vọng của Lôi Thú nhất mạch chúng ta. - Thế nhưng mà bệ hạ. . . Bệ Linh có chút lo lắng , lại bị Bệ Diệt phất tay cắt đứt lời . Bệ Diệt nhìn xem Bệ Linh, ánh mắt trở nên ôn hòa, kiên quyết : - có nhưng mà, chúng ta nhất định có thể thành công! Bệ Linh nước mắt ở trong nháy mắt xông lên hốc mắt, nhìn xem Bệ Diệt trùng trùng điệp điệp gật đầu. Bệ Diệt quay đầu, nhìn về phía Triển Ly cùng Sa Thông Thiên, khẽ gật đầu. Triển Ly cùng Sa Thông Thiên thấy thế, cũng đều lộ ra tia thần sắc vui mừng, nghĩ đến Diệp Thần làm thực lực Bệ Diệt tăng lên ít. Tuy vẫn nhất định có thể chiến thắng Tổ Nham, Tổ Minh cùng Thần Đoán, nhưng dù sao phần thắng lớn thêm ít. Ba người ngồi xếp bằng tu luyện hồi, bắt đầu vận chuyển bí pháp, chuẩn bị sinh tử quyết chiến cuối cùng. Chứng kiến đạo đạo Lôi Đình Huyền Khí người Bệ Diệt, Triển Ly cùng Sa Thông Thiên, như là từng đạo Kim Sắc khe hở ở thân ba người quay quanh, cường giả các tộc trong Thần Lôi Cấm Địa trong đôi mắt đều chứa bi thương cùng thương cảm. khi vận hành bí pháp, ý nghĩa Bệ Diệt, Triển Ly cùng Sa Thông Thiên còn sinh cơ! Lúc này, bên ngoài Thần Lôi cấm địa, tất cả Lôi Thú nhất mạch cùng với đám đệ tử các tộc khác tất cả đều bị đại quân Chấp Pháp điện trấn áp, trói lại, giống như là rác rưởi, vứt bỏ quảng trường trung ương Thần Lôi Chi Thành, ngẫu nhiên truyền đến vài tiếng phụ nữ và trẻ em khóc nỉ non. - cho phép khóc, chết cũng phải chết có cốt khí! Bên trong tráng hán Lôi Thú nhất mạch nộ quát tiếng, cơ bắp khỏe mạnh kia bị dây thừng trói rất chặt, lặc ra đạo đạo vết máu, cánh tay nhiều sợi gân xanh nhô lên. Nghe được tráng hán kia gầm lên, những người khác lục tục ngo ngoe ngừng khóc. Tổ Nham lăng đứng ở những người này, mặt lộ ra dáng tươi cười khinh miệt, hướng trong Thần Lôi cấm địa nhìn lại. - Bệ Diệt, ngươi trơ mắt nhìn những người này toàn bộ chết mất sao? Nguyên lai cái gọi là Đông Đại Lục đệ nhất cao thủ bất quá là rùa đen rút đầu! Ha ha ha, ngươi muốn ra, vậy nhìn xem những người này chịu chết ! Tổ Nham tay phải tùy ý khẽ động, chỉ thấy đạo khí cơ vô hình đem tráng hán Lôi Thú nhất mạch kia xách đến trung. Tráng hán Lôi Thú nhất mạch kia toàn thân cơ bắp căng cứng, nhưng mặt lại lộ ra bất khuất chi sắc. Tổ Nham có chút cười lạnh, quan sát mọi người phía dưới, sắc mặt hàn : - Các ngươi bất quá là bầy kiến hôi mà thôi, ta muốn giết các ngươi, tựu như bóp chết bầy kiến hôi đồng dạng đơn giản! Năm ngón tay khẽ nhúc nhích, chỉ nghe "Phốc" tiếng vang , tráng hán Lôi Thú nhất mạch kia kêu thảm tiếng, thân thể lập tức chia năm xẻ bảy, nổ tung lên, huyết vũ nhao nhao mà xuống. Phía dưới quảng trường truyền đến trận trận tiếng khóc sợ hãi, cái tiếng khóc này làm mặt Tổ Nham lộ ra chút đắc ý. - Thú Hoàng bệ hạ các ngươi cứu được các ngươi, trong mắt , các ngươi bất quá là ít con bỏ mà thôi! mặt Tổ Nham lên tia dữ tợn. - Nếu như Bệ Diệt ra, các ngươi người tiếp người chết, thẳng đến ra mới thôi! Thanh Tổ Nham sâm lãnh vô cùng, giống như là đến từ Cửu U Địa Ngục. Về phần Tổ Minh cùng Thần Đoán, tuy nhìn tới bọn ở đâu, nhưng có thể cảm giác được, chung quanh khắp nơi đều là khí tức của bọn , phảng phất cùng bầu trời hòa thành thể, ánh mắt của bọn tùy thời nhìn chăm chú phía dưới. Tổ Nham hướng phương hướng Thần Lôi cấm địa nhìn thoáng qua, bên Thần Lôi cấm địa kia như trước hề có động tĩnh gì, hừ lạnh tiếng, tay phải vung lên, chỉ thấy đám đệ tử Chấp Pháp điện nhe răng cười lấy đánh về phía quảng trường, tựa như đám sói đói, đánh về phía những phụ nữ và trẻ em kia. - Nghe nữ tử Lôi Thú nhất mạch, cả đời chỉ trung thành với trượng phu của mình. Mà thiếu nữ Lôi Thú nhất mạch, đem tu vi suốt đời của nàng, toàn bộ kính dâng cho trượng phu của nàng, biết có phải là xác thực như thế hay ? Tổ Nham giống như nhiều hứng thú , quan sát lấy phía dưới. Trung ương quảng trường truyền đến trận trận nữ tử thét lên. Cái tiếng thét chói tai kia, phảng phất để cho Tổ Nham đặc biệt hưởng thụ, phát ra cười to càn rỡ: - Bệ Diệt, nữ nhân Lôi Thú nhất mạch các ngươi, đúng là nóng bỏng gợi cảm! Bệ Diệt, ở trong đó có lẽ cũng có nữ nhân của ngươi a? Trong Thần Lôi Cấm Địa, cường giả các tộc xem đến tình huống bên ngoài, đều là song mắt đỏ bừng, đối với Tổ Nham hận đến nghiến răng nghiến lợi. - Cầm thú! - Súc sinh! Có mấy người nhẫn nại được hét lớn tiếng, muốn lao ra dốc sức liều mạng, bị người bên cạnh gắt gao kéo lại. Đúng lúc này, Bệ Diệt đột nhiên mở to mắt, trong tay nhiều hơn thanh lợi kiếm hàn quang thoáng . - Triển huynh, Sa lão đại, ! Ánh mắt Bệ Diệt thâm trầm vô cùng, nhìn chằm chằm Tổ Nham bầu trời, vèo tiếng, thân thể tựa như mũi tên nhọn, kích bắn ra Thần lôi cấm địa. Sưu sưu, Triển Ly cùng Sa Thông Thiên cũng là làm việc nghĩa được chùn bước liền xông ra ngoài. Nhìn xem bóng lưng ba người Bệ Diệt rời , mọi người trong Thần Lôi cấm địa hai mắt rưng rưng, đưa mắt nhìn ba vị hùng hùng hồn chịu chết, ở trong lòng yên lặng cầu nguyện, hi vọng bọn muốn hi sinh vô ích. - Bệ Diệt, rất tốt, ngươi để cho ta thất vọng, các ngươi rốt cục ra! Tổ Nham cười ha ha, cỗ Huyền Khí cường hoành nhập vào cơ thể mà ra, cự áo giáp màu đen thò tay hướng ba người Bệ Diệt đập qua. Ánh mắt Bệ Diệt lăng lệ ác liệt vô cùng, tựa như thanh Cự Kiếm chiến ý trùng thiên, thân thể oanh tiếng đụng tới, đem cánh tay của cự áo giáp màu đen kia sinh sinh đụng gẫy. "Rống!" Tổ Nham nghĩ tới thực lực Bệ Diệt lại bỗng nhiên trở nên mạnh như vậy, cũng phát huy ra toàn bộ chiến lực, cùng Bệ Diệt kịch chiến.
Chương 779: Xa nhau. (2) cổ lực lượng đệ nhị trọng lĩnh vực ở bầu trời va chạm, bắn ra nổ vang giống như sấm sét, đấn đâu hết thảy hóa thành hư vô. bầu trời màn đen bao phủ Thần Lôi Chi Thành kia nhanh chóng áp xuống dưới, hai cổ lực lượng đệ nhị trọng lĩnh vực mạnh mẻ hơn nữa bao trùm đến. Thiên hôn địa ám, nhật nguyệt vô quang, Tinh Hà xoay chuyển. Đây là Đông Đại Lục đỉnh phong nhất quyết đấu, sáu người bên trong chiến đoàn đều là cường giả lĩnh ngộ đệ nhị trọng lĩnh vực. Đệ nhị trọng lĩnh vực đè nát chướng ngại vật, phụ cận những Nhân Khôi còn có Chấp Pháp điện cao thủ kia đến kịp né tránh, nhao nhao kêu thảm bị nghiền áp thành mảnh vỡ. Cho dù là những Nhân Khôi đạt đến Linh Vọng cảnh kia, ở trước mặt cổ lực lượng mạnh mẽ tuyệt đối này cũng chịu nổi kích. Dù sao những Nhân Khôi này tuy có được thực lực Linh Vọng cảnh, nhưng tối đa cũng chỉ tương đương với Linh Vọng cảnh hai ba trọng mà thôi, hơn nữa cách nào thi triển lực lượng lĩnh vực, phải đối thủ của đệ nhị trọng lĩnh vực lực lượng? Rầm rầm rầm! Thanh lực lượng đệ nhị trọng lĩnh vực đụng nhau, đem tiếng sấm bầu trời hoàn toàn nuốt hết. Trong Thần Lôi Cấm Địa, tất cả mọi người ngẩng đầu khẩn trương xem cuộc chiến, tâm đều nâng lên cổ họng, vì ba người Bệ Diệt ngắt thân mồ hôi lạnh. Tuy Diệp Thần nằm ở đó cách nào mở mắt, nhưng mà thần hồn lại dị thường ràng, bên ngoài phát sinh hết thảy giống như là cái bóng, ánh vào trong đầu. Bệ Diệt, Sa Thông Thiên, Triển Ly thi triển Lôi Thú bí thuật, thực lực bạo thăng lên mấy lần, mới miễn cưỡng cùng Tổ Nham, Tổ Minh, Thần Đoán bất phân thắng bại, có thể tưởng tượng, nếu có Diệp Thần kích hoạt lên Thái Cổ huyết mạch của Bệ Diệt, ba người bọn họ sử dụng Lôi Thú bí thuật, căn bản cũng phải đối thủ ba người Tổ Nham, Tổ Minh, Thần Đoán. Bên ngoài tình hình chiến đấu kịch liệt, mặc kệ phương nào hơi cẩn thận hoặc là phối hợp thoáng chậm hơn bước, gặp thịt nát xương tan. Nhưng mà, Bệ Diệt, Sa Thông Thiên cùng Triển Ly thời gian có hạn, bọn chỉ có tiếng đồng hồ, khi giờ chấm dứt, bọn gặp đến tánh mạng cực hạn! Nếu có thể mau chóng đánh chết Tổ Nham, Tổ Minh cùng Thần Đoán, bọn liền còn có cơ hội. Bệ Diệt, Sa Thông Thiên cùng Triển Ly sớm ôm quyết tâm hẳn phải chết, cho nên thời điểm tiến công phi thường điên cuồng, tất cả đều là đấu pháp muốn sống, căn bản để cho Tổ Nham, Tổ Minh cùng Thần Đoán bất kỳ cơ hội nào. - Giết! Trong đôi mắt Bệ Diệt hàn quang thoáng , lăng lệ ác liệt chém ra kiếm, chém về phía Tổ Minh, chỉ thấy thân thể Tổ Minh bành tiếng nổ tung. - Thành công rồi! - Thú Hoàng bệ hạ giết cái bên trong bọn chúng! Trong Thần Lôi cấm địa, trong đôi mắt mọi người lên tia hưng phấn, Bệ Diệt sau khi thi triển bí thuật, quả nhiên là cường đến tuyệt đỉnh, mỗi kiếm oanh ra, đều có loại khí thế hủy diệt thiên địa. Nhưng mà lúc này, Bệ Diệt lại nhíu lông mày thoáng phát, huy kiếm chém về phía Tổ Nham cùng Thần Đoán, Tổ Minh bị giết có chút quá dễ dàng, để cho trong lòng của sinh ra tia dự cảm bất hảo. Ầm ầm! bầu trời kịch chiến giằng co hơn nửa canh giờ. Trong nháy mắt thời gian của ba người Bệ Diệt cũng chỉ còn lại có nửa. Bệ Diệt, Sa Thông Thiên cùng Triển Ly mực có thể giết chết Tổ Nham cùng Thần Đoán, chỉ thấy lúc này, bầu trời bóng đen chậm rãi tụ lại, nhanh chóng ngưng hóa thành thân ảnh Tổ Minh, Tổ Minh lạnh lùng cười cười, vèo tiếng, hóa thành thanh lợi kiếm màu đen, trực tiếp xuyên thấu thân thể Sa Thông Thiên. Phù tiếng, thân thể Sa Thông Thiên nổ ra. - Sa lão đại! Bệ Diệt, Triển Ly hai mắt huyết hồng, trán nổi gân xanh, phát ra tiếng hổ gầm. - Sa tộc trưởng! Vô luận là cường giả trong Thần Lôi cấm địa hay là người quảng trường, tất cả đều bi phẫn rống to, dòng nước mắt nóng cuồn cuộn rơi xuống. bầu trời đầy trời cát vàng như là thác nước đổ xuống, linh hồn chậm rãi bay lên, bộ dáng đúng là Sa Thông Thiên, thần sắc mặt có vô cùng quyến luyến, ánh mắt của ngóng nhìn hướng Bệ Diệt cùng Triển Ly, giống như là có rất nhiều lời muốn . - Sa lão đại, ngươi yên lòng thôi, chúng ta hoàn thành di nguyện của ngươi, giết bọn chúng ! Thanh Triển Ly mang theo ít khàn giọng, toàn thân cơ bắp căng cứng, nhẫn nại lấy bi thương cực lớn. mặt Sa Thông Thiên lộ ra dáng tươi cười, cuối cùng liếc nhìn Bệ Diệt cùng Triển Ly, lại hướng quảng trường nhìn lại, thân ảnh những tộc nhân kia, nguyên đám xa, cuộc đời của đều thủ hộ lấy tộc nhân của , Sa thú nhất tộc đối ngoại hung hăng càn quấy bá đạo, nhưng mà bên trong lại vô cùng đoàn kết, mà Sa Thông Thiên, vẫn là tinh thần trụ cột của Sa thú nhất tộc, nhưng mà, rốt cục cách nào thủ hộ tộc nhân của nữa, nên nghỉ ngơi chút rồi. Linh hồn của Sa Thông Thiên, phiêu đãng lấy tiêu tán bầu trời. - Hừ, cái này là kết cục theo chúng ta đối nghịch! Bệ Diệt, Triển Ly, kế tiếp các ngươi ai chết trước? Hay là hai người các ngươi cùng chết? Tổ Minh nhìn xem linh hồn của Sa Thông Thiên tiêu tán, phát ra thanh cạc cạc cười quái dị, thanh này vô cùng bén nhọn, hoàn toàn giống thanh của nhân loại, giống như là ác quỷ đòi mạng. - Các ngươi cho rằng, Lôi Thú bí pháp có thể làm gì được ba người chúng ta sao? Chúng ta có Thần chủ che chở, chúng ta có lực lượng là các ngươi căn cách nào tưởng tượng, các ngươi căn bản giết được chúng ta! Tổ Minh vừa rồi ràng bị chết ở dưới kiếm của Thú Hoàng bệ hạ, vì sao còn sống lại? Trong Thần Lôi Cấm Địa, các tộc cường giả bi thống đồng thời khỏi có chút tuyệt vọng, Sa tộc trưởng chết rồi, còn thừa lại Thú Hoàng Bệ Diệt cùng Triển Ly, bọn là đối thủ của ba người Tổ Nham, Tổ Minh, Thần Đoán sao? - Giết! Bệ Diệt cùng Tổ Nham, Tổ Minh, Thần Đoán nhảm, triệu hồi ra Lôi Thú nhất mạch truyền thừa Thần Lôi chiến giáp, vung lên lợi kiếm nhào tới. Trong đôi mắt Triển Ly hàn quang lóe lên, cũng triệu hồi ra hai kiện chí bảo, đánh về phía Tổ Nham. Ở trong ba người Tổ Nham, Tổ Minh cùng Thần Đoán, Tổ Nham là khâu yếu nhất, trước hết giết Tổ Nham sau! Bành bành bành, bầu trời lâm vào kịch chiến, Bệ Diệt cùng Triển Ly để ý sinh tử đánh về phía Tổ Nham, phảng phất muốn cùng Tổ Nham đồng quy vu tận! Thời gian từng phút từng giây trôi qua. 20 phút thoáng cái trôi qua rồi. Còn thừa 10 phút, tánh mạng của Bệ Diệt cùng Triển Ly đến cuối cùng! Đến lúc đó, bọn hồn phi phách tán, thân thể hóa thành hư vô, từ thế gian này triệt để biến mất. Tất cả mọi người nắm chặc nắm đấm, thời gian nhiều lắm rồi! Nếu như Thú Hoàng Bệ Diệt cùng Chiến Thần đường đường chủ Triển Ly chết, bọn còn tia hi vọng nữa.
Chương 780: Cự ! Thần Lôi Chi Thành bị hủy, Đông Đại Lục tất cả thế lực phản kháng bị san bằng, thế lực còn lại toàn bộ đầu nhập vào Chấp Pháp điện, bọn những người này bị nhốt chết ở Thần Lôi cấm địa. Tương lai chính là mảnh hắc ám! Trong nội tâm bọn cơ hồ tuyệt vọng, Bệ Diệt cùng Triển Ly có thể là đối thủ của ba người Tổ Nham, Tổ Minh, Thần Đoán sao? bầu trời đệ nhị trọng lĩnh vực lực lượng kịch liệt va chạm, phát ra nổ mạnh rầm rầm rầm, toàn bộ Thần Lôi Chi Thành kịch liệt chấn động lên, phảng phất tùy thời cũng ở trong cỗ lực lượng này triệt để biến thành phế tích. - Cho dù ta chết, cũng muốn kéo mấy người các ngươi chôn cùng! Chiến hồn Bất Diệt, Chiến Thần vĩnh tồn! Triển Ly rống giận, trong đôi mắt bạo phát ra đạo đạo thần quang kinh người, Cự Kiếm cùng mâu nhọn hai kiện chí bảo trong tay hướng Tổ Nham, Tổ Minh cùng Thần Đoán kích bắn . Oanh! Oanh! Hai kiện chí bảo đột nhiên bạo liệt ra, lực lượng cuồng bạo kia quét ngang ra ngoài. Tổ Nham trốn tránh kịp, bị cỗ lực lượng kia cuốn vào bên trong, cả người bị tạc nát bấy. Tổ Minh bị cỗ lực lượng kia trùng kích, chảy máu tươi như điên bay ngược mà ra. Thần Đoán đứng cách xa, có bị cỗ lực lượng kia đánh trúng. - Triển Ly, cùng ta chung chỗ giết Thần Đoán! là mấu chốt! Bằng cho dù giết Tổ Nham cùng Tổ Minh, bọn cũng có thể phục sinh! Bệ Diệt điên cuồng hét lên, huy động lợi kiếm trong tay, phóng tới Thần Đoán. Triển Ly có chút rùng mình, ra là thế, khó trách vừa rồi Tổ Minh bị giết chết y nguyên còn sống lại. Chứng kiến Bệ Diệt cùng Triển Ly nhào đầu về phía trước, trong đôi mắt Thần Đoán hàn quang lập loè. nghĩ tới con mắt Bệ Diệt lợi hại như vậy, nhìn ra hết thảy mấu chốt đều ở người mình. - Dùng thực lực của các ngươi, căn bản có khả năng giết được ta! Thần Đoán khinh thường cười lạnh tiếng, thân thể đột nhiên hóa thành hồi khói đen tiêu tán. Đầy trời khói đen, vô ảnh vô hình, cùng Thiên Địa dung hợp. - Ta ngược lại muốn nhìn, các ngươi giết ta như thế nào! Thời gian còn thừa lại ba phút! Nếu trong ba phút giết được Thần Đoán, vậy bọn họ liền còn có cơ hội lật bàn! Bệ Diệt cùng Triển Ly nhìn nhau, như là làm cái quyết định gì. - Bệ Diệt, Triển Ly ta cả đời này, chỉ phục qua ngươi! Kiếp sau chúng ta làm huynh đệ tiếp! Triển Ly ha ha cuồng tiếu, người từng đạo sát khí kiên quyết nương theo lực lượng đệ nhị trọng lĩnh vực, giết hướng lên tấm màn đen bầu trời. Bệ Diệt cầm Thần Lôi lợi kiếm trong tay, bầu trời vô số lôi trụ từ bốn phương tám hướng tụ lại mà đến, oanh kích ở người Bệ Diệt, Thần Lôi chiến giáp người Bệ Diệt phát ra hào quang chói mắt, phía sau của , con Lôi Thú hình thể cực lớn ngang nhiên mà đứng. - Bệ Diệt ta tung hoành cả đời, hôm nay có thể cùng Triển huynh, Sa lão đại chung chỗ chết trận, chính là vinh hạnh của Bệ Diệt ta! Bệ Diệt cũng là hào khí ngất trời, cầm kiếm chỉ thiên, đạo đạo Thần lôi chi quang kia xông hướng lên bầu trời, đem tấm màn đen bầu trời kia xé thành chia năm xẻ bảy. Đệ nhị trọng lĩnh vực lực lượng, dây dưa ở bầu trời. Xa xa bóng mờ tụ hợp, huyễn hóa ra thân ảnh của Tổ Nham. Tổ Minh bị trọng thương, trong ánh mắt bỗng nhiên bạo xuất ra đạo đạo Ma Quang. Bên bầu trời, tựa hồ huyễn hóa ra ngàn vạn ma nhãn, cái hào quang kia màu đỏ tươi, tựa như từng đạo lợi kiếm, từ bốn phương tám hướng hướng Bệ Diệt, Triển Ly oanh rơi xuống. - Giết! Bên bầu trời, truyền đến trận trận Ma , giống như Viễn Cổ hung thú gào thét. - Bệ hạ coi chừng! - Bệ hạ! - Triển đường chủ coi chừng! Cường giả các tộc trong Thần Lôi Cấm Địa còn có mọi người bị trói cột vào quảng trường Thần Lôi Chi Thành kia cảm nhận được hồi khủng hoảng hít thở thông, phát ra lo lắng hò hét. Vạn đạo ma nhãn dưới ánh sáng hồng, Bệ Diệt ngạo nghễ đứng ở giữa trung, khí thế của như là núi cao, mặt treo dáng tươi cười bình tĩnh thong dong, ngay cả là tử vong, cũng cách nào dao động ý chí kiên định của . Cái này là tánh mạng cuối cùng! Bệ Diệt cuối cùng nhìn thoáng qua Thần Lôi Chi Thành hủy diệt như là phế tích, nơi này là địa phương phát triển, người nào có thể lý giải cảm tình của đối với tòa thành trì này. Từ biệt, Thần Lôi Chi Thành! Từ biệt, các tộc nhân của ta! Thân thể Bệ Diệt giống như là mặt trời nóng bỏng, bỗng nhiên bộc phát ra vạn đạo bạch sắc quang mang, cái hào quang chói mắt kia như muốn đem Thiên Địa vạn vật toàn bộ xuyên thủng. Chứng kiến Bệ Diệt như thế, Triển Ly cũng lộ ra mỉm cười thấy chết sờn, thân thể của đột nhiên lóng lánh ra vạn đạo kim quang. Hai cái quang đoàn lập tức bạo liệt. Giống như là Hằng Tinh bạo tạc, lập tức nuốt hết hết thảy. Thiên Địa lập tức trở nên hoàn toàn yên tĩnh. Chứng kiến tình huống như vậy, Tổ Nham, Tổ Minh khuôn mặt thất sắc, quay người muốn thoát , nhưng mà trong nháy mắt, hào quang nóng bỏng đem hai người nuốt hết, lưỡng đạo quang mang vạch tìm tấm màn đen đầy trời, Ô Vân dày đặc quanh năm bao phủ ở Thần Lôi Chi Thành kia, cũng lập tức trừ khử, lộ ra Thiên Mạc màu xanh da trời . Ầm ầm! Con mắt Diệp Thần nhìn tới bất kỳ vật gì, chỉ nghe thấy tiếng nổ mạnh kinh khủng bên tai kia. Mơ hồ trong lúc đó, thần hồn Diệp Thần tựa hồ thấy được Bệ Diệt cùng Triển Ly mỉm cười lạnh nhạt. - Xin nhờ rồi. Tựa hồ là Bệ Diệt cùng Triển Ly lúc lâm chung nhắc nhở, thân ảnh hai người thời gian dần qua hóa thành hư vô. Sau lát, cường quang biến mất, tầm mắt mọi người chậm rãi khôi phục, hướng bên ngoài Thần Lôi cấm địa nhìn lại, toàn bộ Thần Lôi Chi Thành bị san thành bình địa, đại quân Chấp Pháp điện toàn quân bị diệt, quảng trường con dân các tộc bị nhốt trói cũng đều chết hết, ba người Tổ Nham, Tổ Minh cùng Thần Đoán toàn bộ biến mất vô tung. Bên ngoài mảnh phế tích, trụi lủi mảnh, chỉ còn lại cấm chế Thần Lôi cấm địa đột ngột chống đỡ tại đó. - Thú Hoàng bệ hạ cùng Triển đường chủ thành công rồi hả? Trong Thần Lôi cấm địa, cường giả các tộc hai mắt rưng rưng, thào tự . Nhưng trong lòng bọn như thế nào cũng cao hứng nổi, toàn bộ Thần Lôi Chi Thành bị chết chỉ còn lại có hơn ba trăm người bọn , bên ngoài Thần Lôi cấm địa, mảnh trống trải cùng tịch. màn Thú Hoàng Bệ Diệt cùng Chiến Thần đường đường chủ Triển Ly cuối cùng tự bạo kia, vĩnh viễn lưu tại trong lòng của bọn , khó phai mờ hơn nữa. Trong nháy mắt Bệ Diệt cùng Triển Ly tự bạo đó, có loại đạo niệm vô cùng mãnh liệt, sâu cắm vào trong nội tâm Diệp Thần, Diệp Thần cảm giác được, thần hồn của mình phảng phất nhận được lần tẩy lễ cùng thăng hoa, đây là loại lĩnh ngộ khắc sâu, dần dần tỉnh lại, mở hai mắt ra. - Tiểu đệ đệ, ngươi tỉnh? Bệ Linh chứng kiến Diệp Thần tỉnh lại, trong đôi mắt thanh tịnh ngậm lấy dòng nước mắt nóng.
Chương 781: Ba đầu Phệ Hồn Ngục Ma. (1) Toàn bộ Lôi Thú nhất mạch hôm nay chỉ còn lại mấy người bọn , trong nội tâm Bệ Linh cùng Bệ tràn đầy thê lương. - Chúng ta ra ngoài ? Bên trong Linh Vọng cảnh nhân loại cường giả ra. - được, chúng ta vẫn thể ra ngoài. Diệp Thần bề bộn chèo chống lấy ngồi dậy, ngăn cản , nhíu mày hướng bầu trời xa xa ngóng nhìn, bầu trời trong suốt kia, còn có đoàn Ô Vân có hóa mở. Nghe được Diệp Thần , cường giả các tộc trong nội tâm run lên bần bật. - Người Chấp Pháp điện đều bị chết, kể cả Tổ Nham, Tổ Minh cùng Thần Đoán! Bên trong Siêu cấp thế gia cường giả trịnh trọng , như là an ủi mình. Diệp Thần khẽ lắc đầu, tuy nguyện vọng rất tốt đẹp, nhưng lại dị thường tàn khốc, thần hồn của cảm nhận được bên trong bầu trời xa xa, có đạo khí tức khủng bố u. Các tộc cường giả tâm đều chìm đến đáy cốc, Bệ Diệt, Triển Ly cùng Sa Thông Thiên tất cả đều chết trận, nếu Chấp Pháp điện bên kia còn có người sống, còn ai có thể vì bọn họ mà chiến? Bệ Linh cùng Bệ cũng là đôi mi thanh tú nhíu chặt, ngẩng đầu nhìn hướng bầu trời xa xa. Cái đoàn Ô Vân kia càng lúc càng lớn, lại lần nữa bao phủ Thần Lôi Chi Thành, ở bên trong Ô Vân đông nghịt, tiếng gầm rú khủng bố mang tất cả tới, ở dưới thanh khủng bố, toàn bộ Thần Lôi Chi Thành cũng khỏi run rẩy. - Cái kia là vật gì? Người trong Thần Lôi cấm địa cũng khỏi hoảng sợ thất sắc, khó có thể tin nhìn xem . Ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy thú cực lớn xuất ở trong tầm mắt bọn , con thú này chiều cao chừng hơn 1000m, toàn thân bao trùm lấy lân phiến màu đen, thân thể giống như là Cự Xà, có cái đuôi dài, toàn thân nó dài khắp gai ngược, hai bên mọc ra ba cặp móng vuốt sắc bén, móng vuốt lộ ra hàn mang đen bóng, cổ nó càng là mọc ra ba cái đầu thú cự đại, phân biệt ra xích, kim, hắc ba màu, sau lưng của nó có ba cặp cánh bao trùm lấy lân phiến rậm rạp, vù vù phe phẩy, nổi lên cuồng phong khiến cho phế tích bên trong Thần Lôi Chi Thành phía dưới sụp đổ càng thêm triệt để. Cự này ở bầu trời trở mình lăn, bầu trời Ô Vân cuồn cuộn, đạo đạo lôi trụ màu đen rơi xuống. Nó có chút lân phiến bong ra từng màng, thượng diện lờ mờ còn có chứa tia vết máu. - Bệ Diệt cùng Triển Ly chết tiệt, ràng làm hại ta thể biến hóa bản thể, các ngươi chết chưa hết tội! Cự kia cái đầu bao trùm lấy lân phiến màu đỏ miệng phun tiếng người, thanh ràng cùng Chấp Pháp điện Điện Chủ Thần Đoán giống như đúc. - Bệ Diệt cùng Triển Ly bị chết, Đông Đại Lục còn người có thể cùng chúng ta chống lại! Cái đầu khác bao trùm Kim Sắc lân phiến liều lĩnh , đúng là thanh của Tổ Nham! Tổ Nham, Tổ Minh cùng Thần Đoán, lại hóa thành cự này! - Bọn tuy chết rồi, nhưng thương thế người chúng ta thực phải lâu mới có thể khôi phục, phải qua hai tháng mới có thể khôi phục đến trạng thái đỉnh phong, đáng hận! Trong miệng đầu thú màu đen phát ra thanh của Tổ Minh. - Tại đây nhiều tử hồn như thế, đúng là lương thực của chúng ta! - Đúng vậy, linh hồn chết thảm, đây là vị lương thực ngon nhất! Đầu thú Kim Sắc phụ họa . Cái kia xích, kim, hắc ba cái đầu thú cơ hồ đồng thời mở ra miệng lớn dính máu, điên cuồng cắn nuốt, chỉ thấy vô số linh hồn từ bốn phương tám hướng hội tụ mà đến, những linh hồn kia hoảng sợ giãy dụa, nhưng lại tự chủ được bị Hắc Lân cự nuốt vào trong bụng, những thương thế người Hắc Lân cự kia, tựa hồ có ít dấu hiệu khôi phục. - Thần Lôi Chi Thành dư nghiệt, lập tức từ trong Thần Lôi Cấm Địa lăn ra đây, thần phục Chấp Pháp điện ta, nếu giết tha! Hắc Lân cự phốc rơi xuống, chộp vào Thần Lôi cấm chế, Thần Lôi cấm chế càng ngừng run rẩy, như là lập tức muốn rách nát rồi. Thời điểm người sống sót trong Thần Lôi Cấm Địa chứng kiến đầu Hắc Lân cự này xuất , tất cả đều sợ ngây người, thẳng đến Hắc Lân cự phốc rơi xuống, mới hồi phục tinh thần lại, trong nội tâm triệt để tuyệt vọng, nếu Hắc Lân cự kia phá vỡ cấm chế Thần Lôi Cấm Địa, vậy bọn họ tất nhiên chỉ còn đường chết! Hắc Lân cự ngừng công kích cấm chế Thần Lôi Cấm Địa, lại có thể đem cấm chế Thần Lôi Cấm Địa đánh vỡ. - Hắc Lân cự này đến tột cùng là cái tu vi gì? Linh Vọng cảnh cường giả run giọng hỏi, tuy cách cấm chế Thần Lôi Cấm Địa, nhưng y nguyên có thể cảm nhận được áp bách kinh khủng kia. - Con Hắc Lân cự kia đoán chừng gần với Thần Hải Cảnh! Diệp Thần giọng đối với Bệ Linh cùng Bệ , thần sắc ngưng trọng trước đó chưa từng có, nghĩ tới ba Điện Chủ Chấp Pháp điện có thể hóa thành Cự Thú khủng bố như thế. - tại chúng ta phải làm gì? Bệ có chút bất lực hỏi thăm, Thần Hải Cảnh giới, cái kia căn bản phải bọn có thể địch nổi. Diệp Thần lắc đầu, trầm mặc chốc lát : - Ta cũng biết. Bất quá Hắc Lân cự kia tạm thời có lẽ cách nào đột phá cấm chế tại đây. Phải thế nào mới có thể tiêu diệt Hắc Lân cự này? Con Hắc Lân cự này bị Bệ Diệt cùng Triển Ly tự bạo gây thương tích, tạm thời cách nào khôi phục, nhưng mà phụ cận Thần Lôi Chi Thành này có rất nhiều linh hồn người chết, những linh hồn người chết này tựa hồ là đồ ăn của Hắc Lân cự , nếu chờ Hắc Lân cự khôi phục lại, liền khó đối phó hơn rồi. Diệp Thần cảm thụ tình huống trong thân thể chút, lúc Bệ Diệt cùng Triển Ly tự bạo tạo thành trùng kích cho thần hồn của Diệp Thần, làm Diệp Thần đối với đệ nhị trọng lĩnh vực lại có phen cảm ngộ hoàn toàn mới, nếu có thể lĩnh ngộ đệ nhị trọng lĩnh vực. chừng có thể có cơ hội cùng Hắc Lân cự này chiến trận! Hắc Lân cự ngừng thôn phệ Tàn Hồn người chết chung quanh, tiếng rống kinh khủng kia quanh quẩn ở Thần Lôi Chi Thành trở thành phế tích. Thanh kia truyền vào trong Thần Lôi cấm chế, tựa như Tử Thần triệu hoán, làm người các tộc sống sót sinh lòng sợ hãi. - Xem ra chúng ta cũng bị vây chết ở chỗ này rồi! - Chúng ta giết ra Thần Lôi Cấm Địa, cùng Hắc Lân cự kia quyết nhất tử chiến! Oanh oanh liệt liệt chết trận, cũng tốt hơn bị vây chết ở chỗ này! Trong Thần Lôi Cấm Địa tràn ngập loại tâm tình tuyệt vọng. biết cấm chế tại đây, có thể ngăn cản được Hắc Lân cự bao lâu. Có lẽ chờ Hắc Lân cự khôi phục thương thế, là tử kỳ của bọn ! Nghĩ đến Bệ Diệt, Triển Ly cùng Sa Thông Thiên chết trận, bọn khỏi tinh thần chán nản, ngay cả Chiến Thần cường đại nhất trong suy nghĩ của bọn cũng chiến chết rồi, bọn còn có hi vọng sao? - ra ngoài là chịu chết! - ra cũng là chết!