Chương 684: Kích hoạt huyết mạch. (2) Bệ Linh nhìn qua Diệp Thần sâu, sau khi sinh ra quan hệ với Diệp Thần, cánh cửa nội tâm của nàng mở ra với Diệp Thần. - Trong Lôi Thú nhất mạch có quá nhiều trói buộc, nếu Tinh Điện là thế lực của tiểu đệ đệ, tỷ tỷ nghĩ biện pháp tăng cường thực lực cho Tinh Điện, huyền khí lôi hệ của ngươi có thể tăng cường huyết mạch của Lôi Thú nhất tộc, muốn tỷ tỷ đưa cho ngươi vài nương Lôi Thú nhất tộc hay ? Bệ Linh như cười mà cười nhìn qua Diệp Thần. Diệp Thần bị nghẹn lại, cũng biết Bệ Linh thjt hay giõn, vội vàng khoát tay : - Vậy cần! Nhìn thấy bộ dáng quẫn bách của Diệp Thần Bệ Linh che miệng cười duyên tiếng, : - đùa với ngươi thôi, hồn thú thú triều hung mãnh như thế, tiểu đệ đệ nhớ bảo trọng thân thể, tỷ tỷ . - Ngươi cũng bảo trọng thân thể. Bệ Linh cuối cùng nhìn qua Diệp Thần, trong đôi mắt mang theo bỏ biến mất, lập tức ngạo nghễ bay lên cao, sau lưng hóa ra sáu lôi dực, lôi dực vỗ mang theo cuồng phong, "Hô" tiếng, Bệ Linh bay lên trời và cấm chế được giải trừ, Bệ Linh bay lên trung. Diệp Thần ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Bệ Linh phất tay với mình cao, quay quanh vòng, sau đó vèo tiếng hóa thành đạo quang điểm biến mất. Nhìn qua quang điểm này, Diệp Thần cảm xúc có chút phức tạp, nhất thời cũng tình cảm của mình với Bệ Linh. - Diệp Thần tiểu tử, ngươi lời lớn rồi, nữ nhân Lôi Thú nhất mạch khi bị bắt phục, đặc biệt trung tâm. Vốn khi các nàng quan hệ với nam nhân, tu vị từ từ biến mất, nghĩ tới huyền khí lôi hệ của ngươi có thể kích hoạt huyết mạch của nàng, làm cho tu vị của nàng lùi mà tăng lên, đột phá đến Vô Thủy Cảnh cửu trọng. Sư Gia trong Thiên Tinh Ấn chế nhạo, lại ai oán : - Diệp Thần tiểu tử, chính ngươi thoải mái rồi, thế nhưng mà Sư Gia ta còn nghẹn lắm, ái phi của ta căn bản chịu nổi Sư Gia ta mưa móc. Diệp Thần đầu đầy hắc tuyến, đối với "Năng lực" của Sư Gia im lặng, : - Sư Gia yên tâm , Thông Thiên đại ca tìm được mấy tiểu mẫu sư tự nguyện phục thị cho Sư Gia rồi, tuyệt đối cho ngươi thoả mãn, ta cũng đưa các nàng qua. Bị Sư Gia náo như vậy, Diệp Thần cũng thu hồi cảm xúc phức tạp, tạm thời suy nghĩ tới chuyện này. Lúc này vèo tiếng, A Ly bay lên vai của Diệp Thần. Nhìn thấy Bệ Linh rời khỏi, Diệp Thần có việc gì, đám người Diệp gia cũng buông lỏng hơi. - Thần nhi, vừa rồi xảy ra chuyện gì? Diệp Chiến Thiên tới, quan tâm hỏi thăm: - Nữ nhân kia là ai? - Nàng là cường giả của Lôi Thú nhất mạch, khá tốt có địch ý với chúng ta, chỉ là ít tàn phiến tay của ta. Diệp Thần tránh nặng tìm , mặt có chút nóng lên, dám chuyện này kỹ càng, chỉ tùy tiện cho qua. - Nếu nàng cầm đồ cầm tìm, chắc có lẽ trở về a? Diệp Chiến Thiên buông lỏng hơi, vừa rồi nữ nhan bay lên tốc độ quá nhanh, hoàn toàn vượt qua tưởng tượng, hẳn là cường đại hơn Diệp Thần nhiều, may mắn Diệp Thần có xảy ra việc gì. - Phụ thân, thúc công yên tâm , có việc gì. Diệp Thần an ủi mọi người. Biết bên này có việc gì mọi người cũng tán . Diệp Thần nắm chặt lỗ tai A Ly, giả bộ như hung dữ : - A Ly, vừa rồ ngươi phóng thích bí pháp gì với Bệ Linh thế? Bệ Linh sao biến thành như vậy? Tròng mắt A Ly tràn đầy ủy khuất, nàng dùng Thiên La bí pháp ảo cảnh với Bệ Linh căn bản nghĩ tới biến thành như thế này, trong nội tâm nàng mới kêu khổ buồn bực, bản thân mình chỉ muốn khống chế Bệ Linh, làm cho nàng mở cấm chế ra, nghĩ tới Bệ Linh đột nhiên khống chế được và còn cho... Cho cái kia với Diệp Thần! Con nữ nhân lẳng lơ này! A Ly tiểu móng vuốt dùng sức vỗ vai Diệp Thần, rất là phẫn nộ, nhưng mà nàng có khổ nên lời, dù sao bí pháp là do nàng phóng thích. A Ly bẹt miệng, ảo não vạn phần. Nhìn thấy A Ly bộ dáng đáng như thế, Diệp Thần có chút bật cười, mình cũng biết nên xử lý thế nào, dù sao hết thảy thuận theo tự nhiên a. Sau khi Bệ Linh rời bao lâu, trong bao tay của Diệp Thần có tinh thần thủy tinh phản ứng, Diệp Thần lấy ra, chỉ thấy phía có ít hình ảnh, Bệ Diệt mang theo Lôi Thú nhất mạch, Hắc Hỏa Ma Báo nhất tộc, Lôi Viêm nhất tộc hơn ba mươi cao thủ tập kích sào huyệt Thị Huyết Kim Giáp. Con Thị Huyết Kim Giáp sức chiến đấu vượt xa tưởng tượng, tuy chỉ có thực lực Linh Vọng Cảnh nhưng mà thân thể Thị Huyết Kim Giáp cực kỳ cường hãn, còn có rất nhiều bí pháp truyền thưa. Cảnh giới của Bệ Diệt tuy vượt xa Thị Huyết Kim Giáp, nhưng trải qua phen huyết chiến vẫn bị Thị Huyết Kim Giáp dùng thuấn di bí pháp đào thoát. Tuy bản thân Thị Huyết Kim Giáp bị trọng thương, cơ hồ cận kề cái chết, nhưng vẫn khiến người ta cao hứng nổi. Dù sao đây chỉ là trong mười ba con Thị Huyết Kim Giáp mà thôi, cả đại lục này còn có nhiều con Thị Huyết Kim Giáp có bị phát ! Sau khi đám người Bệ Diệt tiến vào trong sàu huyệt Thị Huyết Kim Giáp thu đồ vật, bắt đầu từ những dấu tích Thị Huyết Kim Giáp lưu lại truy tung theo. Con Thị Huyết Kim Giáp kia chạy thẳng tới hướng đông, đó là hướng Tây Vũ đế quốc bên này, thàn hồn của Diệp Thần phát ra tin tức cho tiểu Vưu tiến đến tìm tòi, tìm kiếm tung tích của Thị Huyết Kim Giáp, chừng có cơ hội gặp phải. Con Thị Huyết Kim Giáp bị Bệ Diệt trọng thương, có lẽ có bao nhiêu sức chiến đấu, chỉ cần diệt nó trước khi khôi phục thực lực sao. con Thị Huyết Kim Giáp phải vận dụng nhiều sức lực như thế, nếu như Thị Huyết Kim Giáp số lượng nhiều hơn hoặc có Thị Huyết Kim Giáp tấn giai, đối với cả đông đại lục mà là tai họa ngập đầu! Lúc này hình ảnh và thanh trong tinh thần thủy tinh lại ra. - đơn giản chỉ có Đông Xuyên đại lục, Bắc Lăng, Nam Hoang cùng Tây Viêm cũng có thú triều bao phủ, giết chết con Thị Huyết Kim Giáp cũng làm nên chuyện gì. - Còn tốt hơn là giết, Thị Huyết Kim Giáp là uy hiếp . - Số lượng hồn thú quá nhiều, căn bản biết đâu là nơi phát ra. Thế lực khắp tranh luận ngớt, Diệp Thần lúc này phát cả đông đại lục có nhiều siêu cấp thế lực như thế, bọn họ vẫn là bá chủ cát cứ phương, thời điểm hồn thú thú triều tiến tới đều chiếm cứ ít thành thị đối kháng hồn thú. Những thế lực này có Chấp Pháp Điện mạnh nhất, nhưng mà có dùng tinh thần thủy tinh truyền tin tức gì, Lôi Thú nhất mạch, Băng Lam Hải nhất tộc, Chiến Thần Đường, Linh Bảo Các, Dược Vương Thành, thế lực nhị lưu là thú, Huyền thú có huyết mạch thái cổ, trong nhân loại có các thế gia cổ xưa đứng thứ ba. Có hơn hai mươi mấy thế lực siêu cấp, mặt khác còn có ít thế lực cấp tương đương với Sư Vương Điện, Lang Vương Điện cũng có hơn mười.
Chương 685: Lại vào lòng đất. Về phần những đại tông môn chỉ có cao thủ Thần Tôn, Vương bị chôn vùi trong hồn thú. Hoặc là đầu nhập vào siêu cấp thế lực. - Chúng ta thể lại hao tổn thời gian thêm nữa. Có người lớn tiếng . - Kể cả trong Trấn Hồn Tháp, đông đại lục có mười hai toà tháp cao mở ra, chúng ta cần phái người thăm dò. - đùa, Trấn Hồn Tháp tầng thứ tám có lên, nếu lên rất cao, ai biết có thú cường đại hơn hay ? - Nếu như thăm dò Trấn Hồn Tháp, vậy có có người mang theo quả trứng vàng ra khỏi Trấn Hồn Tháp. Cũng xuất siêu cấp hồn thú Thị Huyết Kim Giáp! Có chút thế lực mạnh tuyệt vọng, tuy hồn thú giờ số lượng Vương sơ kỳ cũng nhiều, nhưng ai biết tương lai có hồn thú cường đại hơn ? - Chúng ta phải tìm hiểu xem hồn thú xuất phát từ đâu. - Nhất định là Thiên Nguyên thành cổ! Chiến Thần Đường bỗng nhiên câm hận ra. - Thiên Nguyên thành cổ xảy ra chuyện gì? Các cao thủ hỏi thăm. - Chiến Thần Đường chúng ta thấy ghi lại sách cổ, mấy chục vạn năm trước có phương siêu cấp thế lực gọi là Thiên Nguyên, bọn họ kiến tạo Huyền Chi Thành, gọi là Thiên Nguyên thành. Bọn họ tập hợp cơ hồ tất cả cường giả đại năng ở năm đại lục kiến tạo nên bảy mươi hai toà tháp cao. Chiếm cứ trung ương đại lục, cải thành Thiên Nguyên Đại Lục, sau đó mấy vạn năm trước Thiên Nguyên Đại Lục đột nhiên bị cấm chế phong bế, ngăn cách liên hệ với bốn tòa đại lục, sau đó bọn họ phái nhiều sứ giả ra cưỡng chế tất cả cường giả ngoài Thần Huyền cảnh phải tiến vào Thiên Nguyên Đại Lục. Các đại môn phái truyền thừa cơ hồ bị hủy diệt còn lại gì, từ nay về sau Đông Xuyên, Bắc Lăng, Nam Hoang cùng Tây Viêm rất ít khi xuất cường giả ngoài Thần Huyền, bởi vì thiếu thốn truyền thừa môn phái, cao thủ Thần Hải cảnh giới ở bốn đại lục ít khi xuất ! Người của Chiến Thần Đường trầm thống tự thuật lại. Có vài thế lực lịch sư xa xưa, ghi lại những đoạn lịch sử thiếu thốn này. - Nếu như Thiên Nguyên thành cổ cố tình như thế, cho dù thế lực siêu cấp nào cũng bị hủy. Chúng ta ngay cả cường gia Thần Hải cảnh đều có, mà đối phương tùy tiện phái ra đều là Thần Huyền cảnh đại năng! - cần bi quan như thế, nếu là Thiên Nguyên thành cổ, bọn chúng chưa chắc muốn hủy diệt chúng ta, bằng cũng xuất tinh thần chi thạch, Tử Ma Chiến Giáp các loại đồ vật! - Bọn chúng có mục đích gì? - Mặc kệ có mục đích gì, chúng ta đều phải sinh tồn được, thế lực khắp nơi cần đoàn kết lại mới có cơ hội sống sót. Các cự đầu khắp nơi tranh luân, nhưng về hợp tác cầm ra chủ ý gì, mà từ trước đến nay lãnh đạo cả đông đại lục là Chấp Pháp Điện có ai thân cả, bằng vào vài siêu cấp thế lực cũng có đưa ra phương án gì. Nếu đúng là Thiên Nguyên thành cổ sao? Thiên Nguyên tiền bối trong quỳnh lâu dưới đất cùng Thiên Nguyên thành cổ có quan hệ gì? Tuy Thiên Nguyên tiền bối chỉ ra lần, nhưng Diệp Thần cảm giác được Thiên Nguyên tiền bối cũng phải là người khát máu, chắc có lẽ làm ra chuyện diệt sạch nhân tính thế đâu. Từ sau lần đó, Diệp Thần lại chưa từng gặp qua Thiên Nguyên tiền bối, hẳn là bí mật này nằm trong quỳnh lâu sao? Tiểu Vưu trog thời gian ngắn thể tìm được Thị Huyết Kim Giáp, thời gian cấp bách, Diệp Thần bố trí thỏa đáng cho Tinh Điện, liền dẫn A Ly, Nhất Khối, Tiểu Dực cùng xuất phát quỳnh lâu dưới đất. Thông Thiên Sư Vương cũng có thông báo tin tức Diệp Thần rời khỏi ra ngoài, lặng yên tăng cường phòng ngự cho Tinh Điện, toàn bộ tinh thần đều đề phòng. Cửa vào quỳnh lâu dưới đất vẫn khí thế nguy nga như trước, cho người ta cảm giác áp bách mãnh liệt. Diệp Thần đứng trước cửa vào quỳnh lâu, thần hồn dò xét dòng chữ đó, nhưng mà lâu có đáp lại cái gì, Thiên Nguyên tiền bối kia có xuất lần nữa, trước cửa vào quỳnh lâu vẫn có cấm chế, cho dù là cường giả Linh Vọng Cảnh tới cũng cách nào phá cấm chế mà vào, trái lại bọn họ tới gần cấm chế bị đánh thành cặn bã! Chỉ có Diệp Thần có thể tùy ý tiến vào! - Chúng ta phải vào, các ngươi nên tiến vào trong Hồn Yểm Bảo Châu trước . Diệp Thần tay phải khẽ động, mang A Ly, Nhất Khối, Tiểu Dực đưa vào Hồn Yểm Bảo Châu, Diệp Thần lại cất kỹ Hồn Yểm Bảo Châu sau đó vào bên trong. Nếu như chỉ cần Hồn Yểm Bảo Châu, muốn vào trong quỳnh lâu bị đánh nát, nhưng mà do Diệp Thần thiếp thân cất chứa sao. Diệp Thần tiến vào quỳnh lâu, tay phải khẽ động thả A Ly, Nhất Khối, Tiểu Dực ra ngoài. - Diệp Mông, Tuyền nhi, đại ca, nhị ca... Các ngươi tìm tòi tầng tầng hai, nhớ lấy được thả lỏng chỗ nào cả, A Ly, Nhất Khối, Tiểu Dực... Chúng ta tiến vào tầng ba! Diệp Thần ra, lăng bay lên, thi triển Bôn Lôi Thiểm, vèo tiếng biến mất ở phương xa. A Ly, Nhất Khối, Tiểu Dực còn có nhất mao, nhị mao, tam mao, tứ mao, ngũ mao toàn bộ lăng bay lên, theo đằng sau Diệp Thần, khí tức Vương cường đại kéo dài ra ngoài, đám vật Si Mị ở tầng bị kinh hãi, nhao nhao tránh thoát ra chung quanh. Đám người Diệp Mông nhìn lên, thân ảnh đám người Diệp Thần biến mất trong bóng tối. - Chúng ta lúc nào mới có thể như Diệp Thần ca đây! Diệp Mông nhìn qua bóng lưng Diệp Thần , hâm mộ ra. Tuy bọn họ tu luyện Lôi Đế Quyết, lại có Diệp Thần trợ giúp cung ứng tinh thần chi thạch, ngưng hồn đan các bảo vật, trong khoảng thời gian ngắn đạt tới Huyền tôn, nhưng mà vẫn chênh lệch lớn với Diệp Thần. Mặc dù có lôi đình chiến giáp, bọn họ đụng phải ít Thần Tôn, Vương cũng lỗ lã, nhưng mà bọn họ vẫn muốn tăng thực lực lên, bọn họ cam lòng lòng làm vướng víu của Diệp Thần. - Yên tâm , chúng ta nhất định có thể! Diệp Bằng mỉm cười, vỗ vỗ vai Diệp Mông ra. Mười ba thân ảnh mặc lôi đình chiến giáp, lăng bay lên, bắt đầu tiến hành tìm tòi quỳnh lâu, tuy tầng của quỳnh lâu bị rất nhiều người thăm dò qua, nhưng mà Diệp Thần vẫn muốn buông tha chút manh mối nào cả. Bảo đám người Diệp Mông thăm dò tầng tầng hai, Diệp Thần mang theo A Ly, Nhất Khối thẳng xuống tầng ba, sau đó đem nhất mao, nhị mao, tam mao, tứ mao, ngũ mao ở lại tầng ba, cùng A Ly, Tiểu Dực, Nhất Khối vào tầng bốn. Sau khi tiến vào tầng bốn của quỳnh lâu, đám người Diệp Thần lập tức cảm giác được nhiệt độ biến hóa, nhiệt độ bỗng nhiên hạ thấp hơn mười độ, phóng nhãn nhìn lại đây là khu vực băng thiên tuyết địa, gió lạnh gào thét, bông tuyết bay lả tả, mặt đất có băng cứng bao bọc, dường như có chút sinh cơ, là quốc gia của băng tuyết. Phía trước chỉ là hắc ám vô tận, nhìn tới giới hạn, chỉ nghe gió lạnh gào thét giống như hung thú gào rú. - Những bông tuyết này ở đâu ra? Diệp Thần nhíu mày, ngẩng đầu nhìn lại thấy bầu trời lờ mờ, cái gì cũng nhìn tới, dùng thần hồn kéo dài, thần hồn có thể đạt tới là phiên hư .
Chương 686: Băng điêu. (1) Thần hồn Diệp Thần càng thăm dò càng là kinh hãi thôi, thần hồn của kéo dài hơn hai ngàn dặm, nhưng vẫn kéo tới cực hạn, hay đây phải tầng bốn quỳnh lâu? Đây hoàn toàn là gian độc lập. Quỳnh lâu này thần kỳ và kỳ dị, làm cho Diệp Thần sợ hãi thán phục, thần hồn vẫn khuếch tán ra tìm kiếm cánh đồng băng tuyết chung quanh. Bốn thân ảnh lướt , thẳng hơn nửa tiếng đồng hồ, có bất kỳ phát nào, ngẫu nhiên gặp ít vật Si Mị cấp Huyền tôn, còn chư có tới gần đám người Diệp Thần nổ tung. Diệp Thần thần hồn nhìn trộm cánh đồng băng tuyết, dưới băng cứng toàn bộ là nước, giống như là biển lớn mênh mông, ngay cả thần hồn cũng thấy giới hạn, tầng băng dày đặc chừng mấy trăm thước, biết tích lũy bao nhiêu năm tháng mới được như vậy. Xèo...xèo! A Ly đột nhiên kêu to vài tiếng, thân ảnh màu trắng bay vút lên. - A Ly phát cái gì? Trong lòng Diệp Thần rùng mình, cùng Tiểu Dực, Nhất Khối theo sát sau lưng A Ly. Bốn đạo thân ảnh bay nhanh trong băng tuyết, nửa giờ sau A Ly dừng lại, Diệp Thần cùng Nhất Khối, Tiểu Dực cũng dừng lại, nhìn qua phương xa vẫn thấy băng nguyên mà thôi, nhưng mà nhìn thấy vô số băng điêu, có xe ngựa, có cung điện, còn có nhân vật, thú... Những băng điêu này rất sống động, làm cho người ta sợ hãi thán phục Khu vực băng điêu này chiếm cứ phạm vi mấy ngàn dặm. Nhân gian muôn màu, hiển thị thể nghi ngờ. Trừ ít nhân loại thông thường, thú, trong đó có bộ phận băng điêu đúng là ít siêu cấp cự thú, hình thái ngàn vạn, làm cho người ta cảm giác chúng như có sống. Diệp Thần phát những thú mình biết như Bất Tử Hắc Hoàng, Thiên Lân Bạch Tê, Thiên Minh Chương. Nhưng có rất nhiều thú khác có nhận ra. Bọn họ xuyên qua tầng băng, giống như vào vương quốc băng điêu, Tiểu Dực tánh tình trẻ con nên hiếu kỳ tất cả, vô cùng sinh động, Nhất Khối trầm mặc, A Ly nằm đầu vai của Diệp Thần, nhìn qua bốn phía giống như tìm kiếm cái gì. Đúng lúc này ở chỗ xa xôi có tiếng "Đinh đinh " truyền tới, bởi vì khoảng cách quá xa nên thanh như có như . thanh này giống như kim loại đập vào cái gì đó. Diệp Thần biến sắc, nhanh chóng dùng thần hồn kéo dài qua, đường kéo dài, nhìn thấy băng điêu cuối cùng có lão nhân, mặc áo bông nặng nề, bàn tay lớn phủ đầy nếp nhăn, cầm cái dùi và cây búa, gõ đinh đinh địa tạo hình khối băng. Những khối băng này hiển thị hình thành bộ dáng là cự nhân, hoàn thành nửa công trình. Thân hình cự nhân này cao lớn, mặc chiến giáp, uy vũ bất phàm. Thần thái mặt rất chân , bên cạnh nó có sáu cự nhân cao lớn, bộ dáng thần thái tất cả giống nhau, có mặc chiến giáp, có mặc da báo, có cầm đao thép, cũng có thân treo lợi kiếm. Ánh mắt Diệp Thần nhìn qua cự nhân trong băng điêu, trong tay cự nhân này cầm tòa tháp cao. Tòa tháp cao này có chín tầng, mỗi tầng đều điêu khắc các loại thú, những thú này rất nhiều. Nhưng tạo hình cũng cực kỳ tinh tế. Nhìn thấy băng điêu cự nhân này, Diệp Thần khiếp sợ thôi, băng điêu cự nhân tướng mạo giống như Thiên Nguyên tiền bối, nhưng mà băng điêu này lại trẻ hơn, mà tháp cao trong tay băng điêu là quỳnh lâu dưới lòng đất Những cự nhân này có người khiến Diệp Thần chú ý, đó là nữ nhân phong hoa tuyệt đại, búi tóc cao cao, dung mạo tuyệt thế, tư thái thon dài,mặc bộ váy dài hoa lệ, lộ ra vẻ trang nhã cao quý, hấp dẫn Diệp Thần phải tướng mạo của nàng, mà là binh khí trong tay của nàng! Binh khí trong tay của nàng là Hải Thân Tam Xoa Kích độc nhất vô nhị của Đạm Thai Lăng. Diệp Thần tiếp xúc Đạm Thai Lăng xem như tương đối nhiều, cũng cực kỳ hiểu Hải Thần Tam Xoa Kích trong tay Đạm Thai Lăng, băng điêu này cầm Tam Xoa Kích có đường vân giống như đúc của Đạm Thai Lăng cầm. Cuối cùng xảy ra chuyện gì? Nữ nhân băng điêu này có quan hệ gì với Đạm Thai Lăng? Diệp Thần tiếp tục quan sát lão giả tạo hình băng điêu, lão giả kia thân hình khô gầy, mặc áo bông dày cũng lộ ra dáng vẻ thập phần gầy yếu, tóc muối tiêu bị gió thổi tán lọn, râu ria đầy cặn bã, làn da mặt như lá cây khô, che kín nếp uốn, nhìn ra chút sinh cơ, hai mắt đục ngầu, có tia thần thái, chỉ cúi đầu gõ búa và dùi, khi gõ hoa văn băng điêu ra. Những khối băng mà tạo hình dường như có sinh mạng. Băng điêu trải rộng mấy ngàn km, mênh mông, các loại sinh vật, vô cùng vô tận, Diệp Thần biết được sinh vật nào cũng có xuất ở đây, làm cho người thấy sợ hãi thán phục thôi. Nơi này giống như thế giói của băng điêu. - A Ly tỷ tỷ, mau nhìn, đó là băng điêu của ngươi, quá thần kỳ! Tiểu Dực kinh hô từ xa truyền tới, Diệp Thần cùng A Ly nhìn qua hướng của Tiểu Dực ở, chỉ thấy nơi đó có băng cứng tạo hình cây cối, làm cho người ta giống như ở trong rừng, từng con ly miêu ở trong rừng, thần thái khác nhau, trông rất sống động, những con ly miêu này mọc ra tám cái đuôi, nhưng mà con chính giữa có mười cái đuôi.. Làm cho Diệp Thần cùng A Ly cảm thấy khiếp sợ chính là tướng mạo của ly miêu mười đuôi giống A Ly như đúc! Nơi này vô cùng thần kỳ. - A Ly, Nhất Khối, Tiểu Dực, chúng ta tới phía trước nhìn . Tuy thần hồn của Diệp Thần cảm giác được, nhưng mà lão giả điêu khắc băng điêu tầm thường, nhiệt độ ở đây ba mươi độ, liền Diệp Thần là Vô Thủy Cảnh cũng cảm thấy rét lạnh, lão giả kia lại tại sao có thể là người bình thường? Trong nội tâm Diệp Thần bảo trì cảnh giới, A Ly đứng vai Diệp Thần và thần hồn của nàng hoàn toàn dung hợp với Diệp Thần, Diệp Thần nghĩ cái gì nàng cơ bản cũng có thể biết, cũng khẩn trương lên. - Lão đại, nơi này có băng điêu Hùng tộc chúng ta. Nhất Khối đứng trước băng điêu, sờ sờ đầu , băng điêu này là con cự hùng, nhưng mà hình thể lớn hơn bản thể Nhất Khối mấy lần. Tiểu Dực cũng phát điêu khắc dực xà, tò mò nhìn quanh, nhìn thấy văn tự phía sau cánh. - Diệp Thần ca ca, phía sau băng điêu này có khắc chữ! Tiểu Dực giống như phát đại lục mới nên kêu lên. - Tại đây cũng có. Nhất Khối cũng , nhìn qua hàng chữ sau lưng cự hùng, cau mày . - Những chữ này là ý gì? - Diệp Thần ca ca, đây là tên của bọn họ sao? Tiểu Dực nghi hoặc hỏi thăm. Diệp Thần cùng A Ly cũng phát cơ hồ mỗi băng điêu đều có văn tự cổ xưa, nhưng bọn họ nhận ra văn tự này. Chỉ có thể suy đoán đây là tên băng điêu. Từ xa nhìn lại, vô số băng điêu bao la khôn cùng. Diệp Thần chuẩn bị hỏi thăm lão giả kia, mang theo A Ly lăng bay lên, bay vút hơn mười dặm sau đó hạ xuống trước mặt lão giả này. Hình như là bị Diệp Thần kinh động, lão giả kia ngẩng đầu nhìn qua. Tóc và râu của đầy băng tuyết, thậm chí còn treo băng lăng, nhưng tựa dường như thèm quan tâm, hai mắt đục ngầu của lão giả nhìn qua Diệp Thần, lập tức cúi đầu xuống tiếp tục gõ dùi.
Chương 687: Băng điêu. (2) - Tiền bối, ngươi khỏe. Diệp Thần lễ phép ra, trong nội tâm cũng khiêm cung với lão giả này. - Quỳnh lâu cũng có mở ra, người trẻ tuổi, các ngươi tới đây thế nào? Lão giả kia giọng trầm thấp khàn khàn. chuyện cực kỳ chậm chạp, mỗi chữ đều kéo dài lâu. Giống như lâu chuyện, chuyện nhưng tay có dừng lại. - Ta ở cửa ra vào quỳnh lâu đạt được Thiên Nguyên tiền bối tán thành, Thiên Nguyên tiền bối cho phép ta tùy thời vào quỳnh lâu. Diệp Thần ra, quan sát thần sắc lão giả. Nghe được hai chữ Thiên Nguyên động tác của lão giả dừng chút. - Dùng thực lực các ngươi nhiều nhất chỉ tới tầng sáu của quỳnh lâu, nếu như tiếp tục xuống chính là chịu chết. Lão giả kia chậm rãi ra, ánh mắt của vẫn đục ngầu, có tiêu cự, cũng khiến người ta nhìn ra tu vị, biết làm sao biết được thực lực đám người Diệp Thần. - Tiền bối cũng biết quỳnh lâu có quan hệ tới hồn thú thú triều ? Diệp Thần mở miệng hỏi vấn đề quan tâm trước, lão giả này tuy hiển lộ tu vị, nhưng mà người có khí tức thần bí, Diệp Thần cảm giác được phi đao trong đầu kêu vang. Lão giả kia lại có trả lời, cúi đầu hoàn thành băng điêu, lại thối cặn bã băng điêu bay , hoa văn của băng điêu lúc này ràng hơn. Diệp Thần liên tục hỏi mấy vấn đề, lão giả có đáp lại chút nào, giống như có nghe thấy, chỉ tiếp tục tạo hình, thần sắc chuyên chú. Xem ra muốn hỏi chút gì đó quá khó khăn. Diệp Thần cùng A Ly nhìn nhau, A Ly nhìn qua lão giả, cũng đầy hiếu kỳ. - Tiền bối, những băng điêu này dùng làm cái gì? Diệp Thần hỏi lần nữa. nghĩ tới lúc này đây lão giả mở miệng. - Những cái này là mộ bia của bọn họ... Lão giả chậm, mỗi chữ là dừng lại, trong thanh đầy xa xưa và thê lương. Mộ bia? Diệp Thần giật mình, những băng điêu này đúng là khắc tên của bọn họ a? Diệp Thần lăng bay lên, dùng thần hồn kéo dài ra bốn phía, trong băng điêu mênh mông này mỗi tôn băng điêu đều đứng sừng sững trong tuyết, nhìn thấy giới hạn, băng điêu đúng là quá nhiều, rất hiếm có, có nhân loại, cũng có thú, Huyền thú, ba đại chủng tộc đều có. Nhìn băng điêu liên miên dứt, Diệp Thần kinh hãi thôi, trong nội tâm tràn ngập bi ai. Đại chiến như thế nào mà chết nhiều cường giả như thế? Phải biết rằng nhũng băng điêu này có mười đuôi ly miêu, có Bất Tử Hắc Hoàng, Thiên Lân Bạch Tê, Dực Xà... Các tồn tại cường đại. Ánh mắt Diệp Thần nhìn qua người tay cầm cự tháp này, đó là Thiên Nguyên tiền bối, chẳng lẽ Thiên Nguyên tiền bối cũng chết? chết , còn có những siêu cấp cường giả bên cạnh? Lão giả này vì cái gì siêng năng điêu khắc băng điêu, là làm bia cho người chết sao? Dùng tiến độ của lão giả này, hoàn thành nhiều băng điêu như thế cũng phải mấy ngàn năm a. Chẳng lẽ lão giả này vẫn ngừng điêu khắc như thế? sống lâu như vậy? Trong lòng Diệp Thần quá nhiều khó hiểu, người nào giải đáp, câu kia xong, mặc kệ Diệp Thần hỏi thăm thế nào lão giả cũng có thêm, chỉ yên lặng tiếp tục tạo hình. Bông tuyết bay múa, ở giữa thiên im lặng, giống như thiên địa mặc niệm. Loại cảm xúc bi ai ra giữa thiên địa, làm cho lòng người cảm thấy đau thương vài phần. - Chúng ta thôi. Diệp Thần thở dài tiếng, truyền tin tức cho Nhất Khối, Tiểu Dực, mang theo A Ly thả người bay lên, bay về phương xa. Mấy thân ảnh bay , xuyên qua khu vực băng điêu rộng lớn, càng tiến vào sâu càng cảm thấy có nhiều băng điêu, những cường giả này rốt cuộc chết như thế nào? Trong nội tâm Diệp Thần tràn ngập cảm giác nghi hoặc, đây chính là mấy ngàn vạn siêu cấp cường giả đấy, rất nhiều chủng quần tại khó tìm, bị diệt sạch. Thần hồn của Diệp Thần xuyên qua khu vực băng điêu, lúc này băng nguyên xuất cái hố to, chỗ đó là thông đạo thông tới tầng năm, cái hố to này có lực lượng thần bí lưu chuyển, hẳn là chỗ gian giao hội. Đám người Diệp Thần rời , qua hồi lâu lão giả ngẩng đầu nhìn qua hướng đám người Diệp Thần rời khỏi, trong đôi mắt đục ngầu vô thần bỗng nhiên lóe sáng, ánh mắt kia giống như có thể xuyên thấu qua gian vô tận. - Tinh thần vẫn lạc, tháp ở ra, Thiên Nguyên chi môn chẳng biết lúc nào xuất ... Lão giả thào nói thầm, lại tiếp tục tạo hình băng điêu này, qua lâu băng điêu hoàn thành, băng điêu này diện mạo giống vài phấn, nhưng mà tuổi còn trẻ hơn, càng thêm oai hùng ít, tay cầm cầm thiết chùy to lớn, tay kia cầm dùi, lão giả chậm rãi khắc mẫu hàng chữ cổ lên sau lưng băng điêu, đây là tên của băng điêu. ****** Lôi Thú nhất mạch, Thần Lôi Thành. Tòa thành trì này thành lập núi hoang, tòa chủ thành có năm tòa thành vòng quanh. Chủ thành cao ngất, xuyên thẳng vào trong mây. Chung quanh có cây cao bao phủ. Nhìn thấy đỉnh tòa thành này có mây đen bao phủ, mây đen có điện quang , thỉnh thoảng truyền ra tiếng sấm ầm ầm. Rầm rầm rầm, tùng đạo thiên lôi đánh xuống tường thành. Tường thành do kim loại cấu thành, vô cùng chắc chắn, sau đó lôi điện giáng xuống. tường thành dần dần có điện quang xuất , điện quang chạy bốn phía vô cùng đồ sộ. Thời điểm hồn thú thú triều đột kích, rất nhiều siêu cấp thế lực đều rời khỏi nguyên quán, chuyển vào trong thành trì. Lôi Thú nhất mạch cũng có dời, chủ thành có mấy ngàn vạn con dân Vạn Lôi thú nhất mạch, thế lực khổng lồ. Cộng thêm tường thành chắc chắn nên cần dời Lôi Thú nhất mạch có người mạnh nhất, Bệ Diệt được xưng là đệ nhất cao thủ đông đại lục, dưới Bệ Diệt còn có chín thái thượng trưởng lão, có ba là Linh Vọng Cảnh. Những người khác là Vô Thủy Cảnh cửu trọng cùng thập trọng. chỉ có những vũ lực đỉnh cao, Lôi Thú nhất mạch cũng có rất nhiều cao thủ trẻ tuổi. Cho nên cho tới nay Lôi Thú nhất mạch đều là thế lực thứ hai dưới Chấp Pháp Điện mà thôi, địa vị người nào có thể rung chuyển. Thần Lôi Thành, trong đại điện, trung niên nhân tuổi hơn bốn mươi ngồi ghế. Gương mặt chữ quốc, thần sắc nghiêm nghị. là Bệ Nha, Vô Thủy Cảnh thập trọng, trong chín thái thượng trưởng lão bài danh thứ sáu. Lúc này trong chỗ của đại điện có thanh vù vù, chỉ thấy Bệ Linh mặc Tử Ma Chiến Giáp vào trong đại điện. Tử Ma Chiến Giáp có thể biến hóa tùy theo thân hình, mang dáng người Bệ Linh phác họa cực kỳ hoàn mỹ, đường cong lung linh, có thể khiến vô số nam nhân phát cuồng. - Bệ Linh, ngươi lớn mật, ngờ dám mặc Tử Ma Chiến Giáp tới gặp ta! Bệ Nha hừ lạnh tiếng, Bệ Linh là thuộc hạ trực tiếp của , vẫn luôn là phụ tá đắc lực, Lôi Thú nhất mạch tộc quy cực nghiêm, Bệ Linh từ trước tới giờ chưa bao giờ làm càn như thế. Ánh mắt của đảo qua người Bệ Linh mang theo tia tham lam. Cho tới nay vẫn muốn độc chiếm Bệ Linh, dừng ở Vô Thủy Cảnh thập trọng mấy trăm năm có tiến thêm, mà Bệ Linh chính là mấu chốt tiến giai của .
Chương 688: Quyết đấu Thần Lôi Thành. Tu vị của Bệ Linh tăng lên, chỉ cần chờ Bệ Linh tu vị đạt tới Vô Thủy Cảnh thất trọng, bức bách Bệ Linh khuất phục chính mình, hấp thu tất cả tu vị của Bệ Linh sau đó trùng kích Linh Vọng Cảnh mà tha thiết ước mơ! Tuy Bệ Linh vẫn là thiên tài được Lôi Thú nhất mạch chú ý tới, nhưng thế sao, thiên tài trước khi chính thức lớn lên cũng chỉ là thiên tài mà thôi, mà khi đạt tới Linh Vọng Cảnh, Lôi Thú nhất mạch ai trừng phạt . Hơn nữa sắc đẹp của Bệ Linh cũng bị ngấp nghé, với tư cách mỹ nhân của Lôi Thú nhất mạch, có thế gây giống cho cường giả là vinh hạnh của nàng! Bệ Nha nhìn qua Bệ Linh với ánh mắt chút che dấu dục vọng của mình. Nhìn thấy ánh mắt Bệ Nha, trong đôi mắt Bệ Linh xuất tia chén ghét, Bệ Nha có tâm tư gì nàng biết sao? Cho tới nay nàng vẫn tìm cách, đợi đến lúc tấn giai Vô Thủy Cảnh thất trọng nàng lập tức trốn ra khỏi Lôi Thú nhất mạch, tìm chỗ thâm sơn tu luyện tới Vô Thủy Cảnh thập trọng mới trở về. Thế nhưng mà nghĩ tới chuyện xảy ra ở sơn cốc Diệp gia, làm cho tính toán của nàng biến hóa, nàng lúc này kích hoạt huyết mạch giấu của Lôi Thú, thành công tấn giai Vô Thủy Cảnh cửu trọng! - Bệ Nha, ta tới nơi này là với ngươi tiếng, Bệ Linh ta do ngươi quản! Bệ Linh nhìn thẳng vào Bệ Nha, lớn tiếng tuyên cáo, trong nội tâm tràn ngập sảng khoái, ác khí nhịn nhiều năm, rốt cục có thể ra rồi. Nếu như phải Diệp Thần, nàng có biện pháp thế với Bệ Nha. Nhớ tới Diệp Thần, trong nội tâm nàng có tia nhu tình như nước, tiểu đệ đệ, lần sau gặp mặt tỷ tỷ nhất định sủng ái ngươi tốt mới được. - Bệ Linh, ngươi lớn mật, ngờ dám với ta như thế! Bệ Nha tức giận vỗ lan can đứng lên, cái ghế ngồi chia năm xẻ bảy, hóa thành mảnh vỡ, đứng lên và chút che dấu tham lam và tàn nhẫn. - Ngươi cho rằng có Bệ bảo kê ngươi, ta dám động tới ngươi sao? Bệ trong chín thái thượng trưởng lão đứng hàng thứ tám, Vô Thủy Cảnh cửu trọng, là thái thượng trưởng lão nữ tính duy nhất, cũng có tình như tỷ muội với Bệ Linh. NHưng mà địa vị của Bệ còn thua kém Bệ Nha ít, trong Lôi Thú nhất mạch phân chia cấp bậc rất ràng, thực lực đại biểu địa vị. Bệ Nha lên bước, oanh tiếng vang lớn, mặt đất do lôi kim chế tạo bị giẫm ra hố sâu, đạo hồn niệm cường đại áp qua Bệ Linh. - Ta vốn muốn chờ ngươi đạt tới Vô Thủy Cảnh thất trọng lại thu ngươi, tới lúc đó nghĩ tới ngươi lại biết xấu hổ như vậy, vậy hôm nay đứng trách ta khách khí! Bệ Nha liều lĩnh cười rộ lên, vừa nghĩ tới sắp có màn kiều diễm cảm thấy toàn thân khô nóng, chờ đợi lâu như thế, giọng của như thiên lôi, hồn niệm cường đại như bài sơn đảo hải ập qua phía Bệ Linh. - Bệ Nha, ta gặp mặt bệ hạ, bệ hạ đồng ý bổ nhiệm ta làm thái thượng trưởng lão, về phần bài vị, hẳn còn cần thương nghị với các thái thượng trưởng lão khác. Từ nay về sau Bệ Linh ta bị ngươi bài bố! Bệ Linh vui vẻ vũ mị ra, dưới Bệ Nha áp bách nàng vẫn bình thường. Bệ Linh tấn giai thái thượng trưởng lão? Điều đó có khả năng! Muốn tấn giai thái thượng trưởng lão nhất định phải đạt tới Vô Thủy Cảnh cửu trọng trở lên, mà Bệ Linh mới Vô Thủy Cảnh ngũ trọng mà thôi! Bệ Nha lúc này mới phát giác, hôm nay Bệ Linh dường như khác trước, hẳn là Bệ Linh sớm nhẫn che dấu thực lực? Nhưng mà ngẫm lại cảm thấy có khả năng, Bệ Linh có khả năng chơi hoa chiêu dưới mí mắt của , chẳng lẽ Bệ Linh thoáng cái từ Vô Thủy Cảnh ngũ trọng tấn giai đến Vô Thủy Cảnh cửu trọng? Chuyện này quá tưởng tượng nổi, quả thực hoàn toàn cách nào tưởng tượng! Vô Thủy Cảnh mỗi tấn giai trọng quá khó khăn, làm sao có thể trong vài ngày tăng lên bốn trọng? - Hừ, ta đúng là muốn nhìn tu vị của ngươi tăng lên bao à dám can đảm ở trước mặt ta hung hăng càn quấy! Bệ Nha xanh mặt, hừ lạnh tiếng. Bệ Nha ngày bình thường bá đạo cuồng ngạo, càng có suy nghĩ buồn nôn với nàng, Bệ Linh sớm tích đầy bụng tức giận với Bệ Nha, hôm nay có thể thoát khỏi Bệ Nha, nhìn thấy sắc mặt Bệ Nha khó nhìn nội tâm của nàng vô cùng sảng khoái. - Chẳng muốn nhiều lời với ngươi, chính ngươi đến hỏi bệ hạ a. Bệ Linh khinh thường lườm Bệ Nha, ngạo nghễ xoay người, bước chân hơn vài phần, lúc này trong đầu của nàng là gương mặt tuấn của Diệp Thần, cộng thêm thân hình cường tráng của , đôi má ửng đỏ, khóe miệng tươi cười hạnh phúc. - Đứng lại cho ta! Sắc mặt Bệ Nha đen như đáy nồi, nghĩ tới vẫn xem Bệ Linh nằm trong lòng bàn tay của mình, hôm nay lại biết bay ra khỏi khống chế của bản thân, nhìn thấy bóng lưng Bệ Linh rời Bệ Nha hét lên, tay hóa thành trảo chụp vào lưng Bệ Linh. Cảm giác được trảo phong của Bệ Nha lăng lệ ác liệt, thân ảnh thon dài của Bệ Linh lướt , bay ra khỏi đại điện. Hai thân ảnh nhanh chóng bay đến Thần Lôi Thành. - Bệ Linh, ngươi có cơ hội đâu, ta cho ngươi mười hô hấp, nếu như ngươi nhận sai với ta, ta xem như chuyện ngày hôm nay chưa từng xảy ra! Thần sắc của Bệ Nha vô cùng dữ tợn, mưu đồ Bệ Linh lâu, cho dù tu vị hay sắc đẹp của Bệ Linh đều phải là của Bệ Nha ! có thể cam tâm buông tha sao? - Bệ Linh ta muốn tới tới, muốn , há mặc ngươi bài bố? Bệ Linh xùy cười tiếng, hồn niệm khẽ động, lúc này dung nhan tuyệt mỹ bị Tử Ma Chiến Giáp dấu , toàn thân biến mất trong Tử Ma Chiến Giáp, phòng hộ cẩn thận. Hai người lúc này bay lên có mấy đạo hồn niệm bay ra. - Làm càn! Dù ngươi được bệ hạ cho phép, nhưng trước khi đánh giá bài vị, ở trước mặt ta ngươi phải ngoan ngoãn cúi đầu, ta muốn hảo hảo giáo huấn ngươi biết quy củ! Bệ Nha tức giận ra, đám thái thượng trưởng lão đều nhìn chằm chằm vào bên này, trong đó thái thượng trưởng lão Linh Vọng Cảnh, trong chín thái thượng trưởng lão bài danh thứ nhất, chính là huynh trưởng của ! đơn giản chỉ có mấy thái thượng trưởng lão, ngay cả Bệ Diệt cũng phóng hồn niệm ra chú ý nơi này. Tu vị của Bệ Linh đạt tới Vô Thủy Cảnh cửu trọng, phù hợp cầu thái thượng trưởng lão, nhưng mà chiến lực thực tế vẫn phải quan sát phen. Bản thể Bệ Diệt ở bên ngoài truy tung Thị Huyết Kim Giáp, tọa trấn Thần Lôi Thành chỉ là hồn niệm phân thân. Cảm giác được nhiều cường giả của Thần Lôi Thành quan sát, ngay lúc này Bệ Nha quyết cho phép uy nghiêm của mình bị mạo phạm. - Linh nhi, ngươi trở mặt cãi nhau với Bệ Nha sợ là ổn. thanh truyền vào lỗ tai Bệ Linh, thanh nhu hòa êm tai, mang theo chút sầu lo. - Bệ , có việc gì, những người này mưu đồ tu vị của ta, ta phát chán rồi!